Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ

[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 19: Bạn trai nhà bên, có chút ngoan (19)


Editor: Nha Đam Hứa Thâm tiếp nhận ô trong tay Phong Thiển, thu lên.Phong Thiển đã cầm sẵn tay Kỷ Miên, trực tiếp đem người mang vào biệt thự.Kỷ Miên ngoan ngoãn mà bị Phong Thiển lôi kéo đi, hắn rũ mắt nhìn nhìn cô chế trụ cầm cổ tay mình.Tâm tình mạc danh sung sướng.Sau khi đem Kỷ Miên mang tiến vào, Phong Thiển quay đầu hướng Hứa Thâm dặn dò: "Cơm chiều nhiều hơn một bộ chén đũa."

Nói xong, không đợi Hứa Thâm hồi phục, Phong Thiển trực tiếp đem người mang lên lầu.Kỷ Miên vẫn luôn không nói gì, ngoan ngoãn, thật cẩn thận mà đi theo phía sau cô.Phong Thiển đem Kỷ Miên đưa tới cửa phòng mình .Khi đứng ở cửa, Kỷ Miên có chút do dự mà dừng bước.Hắn rũ mắt nhìn về phía Phong Thiển."

Đây là phòng của cậu?"

"Ừ."

Phong Thiển lên tiếng.Thiếu niên có chút mất tự nhiên mà cúi đầu xuống, hắn nhỏ giọng nói: "Tớ đi vào có phải hay không không quá thuận tiện?"

Phong Thiển chớp chớp mắt.Không có thuận tiện cái gì?Mảnh nhỏ đang làm cái gì, sao lại ngượng ngùng xoắn quýt như vậy nhỉ.Phong Thiển lười đến vô nghĩa trước sau như một, trực tiếp cầm lấy cổ tay đối phương đem người mang vào, căn bản không cho đối phương một chút thời gian phản ứng.Mặt Kỷ Miên toàn bộ hành trình đều mờ mịt.Thẳng đến khi thật sự vào được, đang xem đến sắc điệu màu hồng trong phòng của cô, thiếu niên mặt một phát không thể vãn hồi mà đỏ lên.Phòng của con gái, sao lại có thể tùy tiện cho nam nhân đi vào.Kỷ Miên đáy lòng thập phần phức tạp.Hắn trộm nhìn Phong Thiển liếc mắt một cái, cô trên mặt như cũ không có biểu tình gì.Kỷ Miên có chút buồn bực.Không biết trong lòng cô rốt cuộc là nghĩ như thế nào.Vì cái gì đối hắn......

Tốt như vậy.Phong Thiển từ bàn học phía dưới rút ra một cái ghế dựa, sau đó lại cầm một cái đệm mềm màu trắng hình con mèo đặt ở trên mặt ghế.Phong Thiển tiếp đón Kỷ Miên, "Cậu ngồi ở đây."

"Ừm."

Kỷ Miên ngoan ngoãn mà ngồi xuống.Sau khi bố trí tốt cho Kỷ Miên xong, Phong Thiển cũng dọn đem ghế dựa, ngồi ở trước mặt bàn học.Phong Thiển quay đầu nhìn về phía Kỷ Miên, "Ăn cơm trước, tự mình giết thời gian."

Kỷ Miên gật đầu.Phong Thiển quay mặt đi, từ cặp sách rút ra tài liệu ôn tập môn văn.Chương trình học cao trung đã sớm kết thúc, dư lại đều là một vòng luân hồi ôn tập.Hứa quản gia chuẩn bị thực đầy đủ, vì Phong Thiển sửa sang lại ôn tập tư liệu thực kỹ càng tỉ mỉ toàn diện.Vốn tài liệu đó Phong Thiển là không tính toán chạm vào.Nhiệm vụ của cô chính là bảo vệ tốt mảnh nhỏ, ai biết cái hệ thống rác rưởi kia lại an bài cái gì mà nhiệm vụ che giấu.Nếu không phải vì an tĩnh mà làm Phật hệ thiếu nữ, cô mới không cần làm học bá.Hệ thống: "......"

Ký chủ có phải hay không đối với việc xác định vị trí của mình có hiểu lầm?Phật hệ thiếu nữ?Rõ ràng vẫn luôn là thiếu nữ ung thư lười thời kì cuối!Phong Thiển tùy tiện chọn một quyển tài liệu, bắt đầu lật.Chú ý, Phong Thiển chính là lật.Giống lật giấy tờ bình thường, thậm chí so tài liệu bình thường lật còn muốn nhanh hơn!Hệ thống trừu trừu không tồn tại khóe miệng, "Ký chủ, ngươi đang làm gì?

Lật giấy chơi sao?"

Không phải nói hảo hảo học tập mỗi ngày hướng về phía trước sao......Phong Thiển mắt trợn trắng, cho hệ thống một cái nhìn miệt thị."

Chơi cái gì chơi, kêu ngươi đừng ầm ĩ ta, ngươi sao lại thế này?"

Phong Thiển ngữ khí có chút hung dữ.Hệ thống mặt ủy khuất, "Ta......

Ta không phải muốn đốc thúc ký chủ ngươi hảo hảo học tập mỗi ngày hướng về phía trước sao......"

"Ta đang học thuộc lòng, ngươi cắt ngang ta."

Phong Thiển nhíu nhíu mày, thực không vui.Hệ thống: "!"

Học......Học thuộc!Hệ thống nhược nhược hỏi một câu, "Ký chủ, ngươi là đã gặp qua là không quên được cộng thêm đọc nhanh như gió?"

Phong Thiển gật đầu, "Không sai biệt lắm đi."

Hệ thống: "!!!"

Tình huống như thế nào?Ký chủ nhà nó mắc phải cái gì thế?Cơ sở dữ liệu của nó biểu hiện, chỉ số thông minh của nguyên chủ chỉ ở trình độ trên bình quân, nhưng cũng không nổi bật.Mấy cái kiểu đã gặp qua là không quên được, đọc nhanh như gió bản lĩnh tuyệt đối là không có.Cuối cùng phân tích xuống dưới, chỉ có một kết luận.Đây là năng lực của bản thân ký chủ nhà nó!
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 20: Bạn trai nhà bên, có chút ngoan (20)


Editor: Nha Đam Hệ thống ngầm đi vào cơ sở dữ liệu tìm tòi tư liệu của Phong Thiển.Tư liệu biểu hiện:Phong Thiển.Con dân Thần vực.Lai lịch bất tường.Phụ: Khi còn bé được Chủ Thần đại nhân thu dưỡng, được nuôi ở một góc thần vực, Chủ Thần đại nhân tư dinh (tòa viện riêng).Hệ thống thực ngốc.Liền có một chút như vậy?Chủ Thần đại nhân có nói cho nó, ký chủ là đứa trẻ hắn nhặt được.Chính là cũng không có nhắc tới lai lịch ký chủ, cùng với ký chủ những năng lực đó sinh ra đã có sẵn!Hệ thống nhút nhát sợ sệt hỏi: "Ký chủ, ngươi có những năng lực đó à?"

Tay Phong Thiển dừng lại việc lật sách, ít có kiên nhẫn mà chớp chớp mắt.Cô nghiêng đầu."

Ừ, trừ bỏ ngươi vừa rồi nói đã gặp qua là không quên được, đọc nhanh như gió ở ngoài, ta có thể tự do xuyên qua vị diện, không chịu bất luận cái gì hạn chế, cùng với trời sinh cường đại.

Còn không có người đánh thắng qua ta."

Phong Thiển mặt vô biểu tình.Hệ thống: "!"

Không chịu hạn chế xuyên qua vị diện?Phải biết rằng, tại đây giữa muôn vàn vị diện, chỉ có có được thần cách, vị thần được Chủ Thần tán thành, mới có thể tự do xuyên qua vị diện.Nếu không, mạnh mẽ xuyên qua vị diện, quấy nhiễu sự luân chuyển của vị diện, sẽ bị pháp tắc của Thiên Đạo trừng phạt.Nhưng mà có thể tự do xuyên qua vị diện, tự do này cũng là có hạn độ.Thần mà xuyên qua đến tiểu vị diện, muốn chịu pháp tắc Thiên Đạo áp chế, thần lực chỉ có thể phát huy một phần mười.Phong Thiển lại là không chịu bất luận cái gì hạn chế.Trừ bỏ thần người bên ngoài bất luận chủng tộc gì nếu là muốn xuyên qua vị diện, đều cần thiết muốn giống Phong Thiển như bây giờ, tìm kiếm ký thể thích hợp, cũng thay thế ký thể hoàn thành tâm nguyện, mới có thể sử dụng thân thể ký thể.Nói cách khác, Phong Thiển vốn không cần tìm kiếm ký thể thích hợp, cô có thể trực tiếp xuyên qua đến tiểu vị diện làm nhiệm vụ.Chủ Thần đại nhân sở dĩ không cho cô ấy làm như vậy, ước chừng là xuất phát từ suy xét duy trì ổn định vị diện.Rốt cuộc, Phong Thiển đến tiểu vị diện làm nhiệm vụ, ắt phải quấy rầy quỹ đạo nguyên bản vận hành của vị diện.Vị diện trống rỗng thừa ra một người, nếu người này nhúng tay vào quỹ đạo vận hành của vị diện, chắc chắn sinh ra một loạt hiệu ứng bươm bướm, nghiêm trọng mà nói, khả năng sẽ khiến cho vị diện sụp đổ.Cho nên, Chủ Thần đại nhân mới không có cho Phong Thiển lấy thân thể của mình trực tiếp xuyên qua tiểu vị diện.Hệ thống nếu là thể hữu hình, nó giờ phút này đôi mắt nhất định trừng đến tròn trịa.Ký chủ nhà nó rốt cuộc là cái giống gì?!Còn có,Ký chủ, ngươi rốt cuộc là như thế nào làm được mặt vô biểu tình, ngôn ngữ lại có thế dõng dạc như vậy!Trời sinh cường đại?Còn không có người đánh thắng quá cô ấy ư?Hệ thống cảm giác ký chủ nhà nó lại đốt sáng lên một cái thuộc tính.Phong Thiển không lại để ý tới hệ thống ở trong gió hỗn độn, tiếp tục lật tài liệu trong tay.Kỷ Miên cũng thấy được Phong Thiển lật sách ôn tập.Hắn chưa nói cái gì, chỉ nghĩ là cô nhàm chán muốn giết thời gian, cũng không suy nghĩ đến phương diện giống như siêu năng lực đã gặp qua là không quên được hay đọc nhanh như gió.Kỷ Miên từ cặp sách rút ra một quyển Olympic Toán hình, nghiêm túc mà nhìn lên.Hai người.Một người lật sách.Một người xem đề.Một người xinh đẹp đáng yêu.Một người thịnh thế mỹ nhan.Mưa nhỏ dần dần, tầng mây tản ra, lộ ra một vòng vàng óng ánh hoàng hôn.Hoàng hôn nhạt nhẽo ánh chiều tà rơi bên trong, ánh vàng rực rỡ.Như vậy, thật có một loại cảm giác quen thuộc như năm tháng thanh xuân thật yên tĩnh.Không có mất bao nhiêu thời gian, Hứa Thâm liền đi lên kêu hai người đi ăn bữa tối.Bữa cơm này ăn rất yên bình.Cơm nước xong sau, Phong Thiển vốn định đưa Kỷ Miên về.Chính là, vừa mới nhớ nhiều việc như vậy, hiện tại cô có chút mệt, không muốn lại động.Phong Thiển nhìn chằm chằm Kỷ Miên.Cô tiến lên, nhón mũi chân, duỗi tay sờ sờ đầu Kỷ Miên."

Ngủ ngon."

Thân thể Kỷ Miên lại là cứng đờ, con ngươi sáng long lanh, có chút manh.Hắn khóe miệng ý cười gia tăng, cong mắt nhìn cô."

Ngủ ngon."

Phong Thiển gật đầu, ngáp một cái, trong ánh mắt nổi lên nước mắt điểm điểm trong suốt."

Tớ liền không tiễn cậu, chính cậu trở về đi."

Không chờ đối phương trả lời, Phong Thiển liền xoay người rời đi.Thật sự buồn ngủ quá a......
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 21: Bạn trai nhà bên, có chút ngoan (21)


Editor: Nha ĐamBầu trời đã bao phủ hoàn toàn một màu đen.Tối nay không có ánh trăng, nhưng thật ra có đầy sao trên trời chiếu ánh sáng lộng lẫy.Kỷ Miên chậm rãi đi trở về nhà.Mở cửa biệt thự.Trong phòng một mảnh đen nhánh.Một người cũng không có.Yên lặng đến đáng sợ, không có một chút tia ấm áp của con người.Chính là, nghĩ đến cô ấy.Kỷ Miên cảm thấy, cho dù chỉ là một mình, cũng không cô đơn lắm.......Phong Thiển xác thực thật là mệt nhọc, vội vàng tắm rửa một cái, ngã trên giường liền ngủ luôn rồi.Một đêm vô mộng.Buổi sáng ngày hôm sau, Phong Thiển nhưng thật đúng giờ rời giường.Phong Thiển ở trên bàn cơm ăn bữa sáng.Nghĩ đến Kỷ Miên, cô lại bảo Hứa Thâm đóng gói một phần bữa sáng.Sau khi ăn xong, Phong Thiển ra cửa chuẩn bị đi tìm Kỷ Miên.Vừa ra khỏi cửa, Phong Thiển liền nhìn thấy thiếu niên đang dắt xe đạp, chuẩn bị cưỡi đi.Phong Thiển bước nhanh tiến lên, mặt vô biểu tình mà bắt lấy ba lô của Kỷ Miên.Kỷ Miên đột nhiên bị Phong Thiển lôi kéo như vậy, động tác đạp xe dừng lại.Kỷ Miên quay đầu lại liền thấy tiểu cô nương mặt không biểu tình lôi kéo cặp của mình.Đối phương quay lại nhìn, cô cũng nhìn chằm chằm hắn.Phong Thiển: "Ngồi lên xe tớ."

Kỷ Miên: "Tớ có thể đi xe đạp đến trường học, không cần phiền toái cậu."

Phong Thiển chớp chớp mắt, nhìn chằm chằm hắn, nghiêm túc nói: "Cậu có thể phiền toái tớ."

Không đợi Kỷ Miên trả lời, cô lại bổ sung một câu: "Chỉ có cậu mới có thể phiền toái tớ."

Cô nói, cực kỳ giống thông báo.Tiểu cô nương trước mắt này trên mặt lại cứ không có biểu tình gì, làm người ta nghĩ không ra, cô nói rốt cuộc là có ý tứ gì.Cứ việc như thế, Kỷ Miên vẫn là mặt đỏ.Trái tim bùm bùm.Một phát không thể vãn hồi được ......"

Mặt câu sao lại đỏ như vậy?"

Phong Thiển nhíu mày.Lời nói của cô không có chuyện gì đâu nha.Vốn dĩ cũng chỉ có mảnh nhỏ mới có thể phiền toái chính mình a.Người khác nói, cô đều lười phản ứng.Huống hồ, nhiệm vụ của cô chính là bảo hộ mảnh nhỏ.Kỷ Miên hoảng loạn mà rũ đầu xuống, "Không......

Không có gì."

Phong Thiển hồ nghi: "Có phải hay không sinh bệnh?"

Kỷ Miên đầu rũ đến càng thấp: "Tớ không có việc gì."

Kỷ Miên sao có thể đối Phong Thiển nói, mình thẹn thùng.Phong Thiển nhìn chằm chằm hắn nhìn nửa ngày, cân nhắc không ra, "Ừm.

Đi thôi."

Mười lăm phút sau.Kỷ Miên ngoan ngoãn mà ngồi trên xe, ăn phần điểm tâm sáng mà Phong Thiển mang cho hắn.Phong Thiển kéo đệm ghế xuống , nằm nghiêng ở trên, trên mặt mang theo một cái bịt mắt màu hồng hình HelloKitty.Thoạt nhìn, cô tựa hồ cực thích màu hồng.Diện mạo Phong Thiển xác thật là thiên về nhuyễn manh (mềm mại+dễ thương).Nguyên chủ tính cách ôn nhu, hơn nữa bộ dạng này, thật là một manh manh nhuyễn muội tử*muội tử: em gái, con gáiMà Phong Thiển, lại rất ít cười, gần như lúc nào cũng đều là mặt vô biểu tình, bộ dáng thực lãnh khốc.Bất quá bề ngoài nhuyễn manh cùng biểu tình cao lãnh tổ hợp lên, nhưng thật ra có một loại tương phản manh ngoài dự đoán của mọi người.Kỷ Miên cảm thấy, lấy tính tình của Phong Thiển, cô không giống sẽ thích phong cách màu hường này._Kỷ Miên đi trước đến lớp học.Phong Thiển tỏ vẻ còn có một đoạn thời gian, cô ngủ tiếp một lát.Dù sao sẽ không đến trễ.Kỷ Miên có chút dở khóc dở cười.Cô gái nghiêm trang, mặt vô biểu tình mà nói những lời này, một chút cũng không giống nói giỡn.Kỷ Miên cảm giác trái tim giống như bị va chạm.Hảo manh.Hảo đáng yêu......Chỉ có hệ thống biết, đó là bởi vì ký chủ nhà nó lại phát tác bệnh ung thư lười.Cuối cùng, Phong Thiển căn chuẩn thời gian, mới khoan thai tới muộn.Đi đến chỗ ngồi trước mặt, Phong Thiển ngây ngốc.Đi nhầm chỗ?Trên bàn học để một ly sữa đậu nành, một phần bánh bao nhỏ.Phong Thiển xem xét liếc mắt một cái chỗ ngồi bên cạnh Hướng Bắc Trì.Buồn bực.Không đi nhầm, tra nam còn ở a.Lớp hơn bốn mươi đôi mắt giờ phút này toàn nhìn chằm chằm vào cô.Có bát quái, có hâm mộ, cũng có oán độc.**********Hôm nay chắc tớ chỉ đăng được 1 chương thôi nhé!!
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 22: Bạn trai nhà bên, có chút ngoan (22)


Editor: Nha Đam Cái quái gì thế?Cô vẫn không nhúc nhích đứng ở tại chỗ.Giống như đang ngẩn người.Hướng Bắc Trì mỉm cười với Phong Thiển, "Tiểu Thiển, tớ mang bữa sáng cho cậu."

Phong Thiển: "......"

Tiểu......

Tiểu Thiển!Ta cùng ngươi không thân, đừng gọi bậy!Tuy rằng thanh âm Hướng Bắc Trì thực nhẹ, chính là hiện tại toàn bộ lớp an tĩnh như tờ......

Nói cách khác, tất cả mọi người đều nghe được âm thanh kia "Tiểu Thiển".Cả lớp nháy mắt nổ tung oa."

Các ngươi nghe thấy được sao?

Một học bá dốc lòng cầu học* gọi một học sinh chuyển trường Tiểu Thiển?"*dốc lòng cầu học: quyết tâm học hành (có thể hiểu cách khác là chỉ quan tâm học hành)"Thật thân mật a......"

"Học bá dốc lòng cầu học cùng Phong Thiển là quan hệ gì?"

"Ha hả, học sinh chuyển trường này cũng thật có năng lực, lúc này mới có mấy ngày a, khiến cho Hướng đại thiếu gia xem với con mắt khác."

"Ta sao có thể nghe chua như vậy"Kỷ Miên ngồi ở trong một góc thân thể cứng đờ, ngơ ngác mà ngẩng đầu nhìn về phía Phong Thiển.Bọn họ......Quan hệ tốt như vậy sao.Thiếu niên tồn tại ở trong một góc người khác không nhìn thấy hơi hơi rũ xuống lông mi mảnh dài, che khuất sự cô đơn không thể phát hiện trong đáy mắt.Phong Thiển mặt không biểu tình mở miệng."

Lấy đi."

Cô nói mặt không có một chút lưu tình để cho Hướng Bắc Trì.Không khí đột nhiên an tĩnh lại.Hướng Bắc Trì cười xấu hổ ở bên miệng, biểu tình có vẻ thập phần cứng đờ."

Tiểu Thiển, ta......"

Hướng Bắc Trì có chút không biết làm sao, không biết nên nói cái gì cho tốt.Phong Thiển liếc hắn liếc mắt một cái, đem cặp sách nhét vào ngăn kéo, ngồi xuống.Phong Thiển nhìn chằm chằm bữa sáng trên bàn, ghét bỏ mà đẩy đến trên bàn Hướng Bắc Trì.Tra nam đưa, không ăn!Hắn lại không phải mảnh nhỏ!Hướng Bắc Trì nhìn cô đẩy bữa sáng trở về, cảm giác trên mặt một trận nóng rát.Đáy mắt khói mù sâu vài phần.Hướng Bắc Trì cảm giác buồn cười, nếu không phải đối phương có chút giá trị lợi dụng, hắn có bệnh mới chẳng biết xấu hổ lì lợm la liếm mà lấy lòng đối phương như vậy.Nghĩ đến nguy cơ của Hướng thị, Hướng Bắc Trì cảm xúc trầm trầm áp lực, quay đầu mặt đầy ý cười mà nhìn Phong Thiển.Nếu Phong Thiển là giống nguyên chủ ngốc bạch ngọt đời trước như thế, quả thật sẽ cảm thấy Hướng Bắc Trì mỉm cười thực ấm áp giống như ánh mặt trời.Hơn nữa giá trị nhan sắc cao như vậy.Không chừng liền đắm chìm.Bất quá Phong Thiển lại một chút cũng không quan tâm.Dù có đẹp, cũng không có đẹp như mảnh nhỏ.Hướng Bắc Trì liếm môi, "Tiểu Thiển, cái này chỉ là một chút tâm ý của tớ làm cho bạn ngồi cùng bàn.

Nếu cậu không thích, cho tớ xin lỗi."

Hướng Bắc Trì thanh âm mềm nhẹ, làm người cảm thấy hắn tựa hồ thập phần săn sóc, ôn nhu.Phong Thiển sinh khí, thanh âm tức giận: "Cậy muốn no chết tôi sao?

Còn có, đừng gọi tôi Tiểu Thiển, chúng ta không thân!"

Hướng Bắc Trì tươi cười cứng đờ.Lớp có vài nữ sinh nhìn không không vừa mắt.Dựa vào cái gì các nam thần của họ phải đối với một nữ sinh đáng ghét như vậy ăn nói khép nép!Phương Hiểu Du âm dương quái khí nói: "Cậu có phải là người không?

Chính là mặt dày vô sỉ, thật cho mình là nữ thần à, cho rằng ai cũng phải đối với cậu ra vẻ nịnh bợ!"

"Đúng vậy đúng vậy, thật không biết xấu hổ."......Cũng có không ít người phụ họa nàng.Lớp có hơn phân nửa người thích Kỷ Miên, rốt cuộc mấy tiểu nữ sinh này đều tránh không khỏi giá trị bộ mặt như công chánh*. *công chánh: chính nghĩa, ngay thẳngBất quá, bởi vì Kỷ Miên tính tình quái gở lạnh nhạt, càng nhiều người vẫn là yên lặng có xu hướng thích nam thần lớn lên đẹp, tính cách lại ôn nhu, thành tích cũng nổi bật như Hướng Bắc Trì.Nam thần đưa bữa sáng?Nếu đưa cho các cô, tuyệt đối có thể hưng phấn vài ngày không ngủ được!Vẫn là có một chút luyến tiếc ăn, hận không thể treo nó lên trưng bày nó!Nữ sinh kia cư nhiên cự tuyệt!Cự tuyệt!Còn đối nam thần lạnh nhạt vô tình như vậy!Các nữ sinh nhịn không nổi.Phong Thiển chớp chớp mắt, nhìn về phía nữ sinh kia mở miệng."

Cậu nói tôi?"

Cô nghiêng nghiêng đầu, thoạt nhìn ngây thơ vô hại.Phương Hiểu Du bị điểm trúng, ngẩn người, tiện đà nâng cằm lên, "Đúng vậy, nói chính là cậu."

Phương Hiểu Du hài hước mà nhìn Phong Thiển: "Cậu có tư cách gì?

Dựa vào đâu mà đối xử với nam thần như vậy!"*****Sau 2 ngày không đăng chương mới thì tớ đã ngoi lên rồi đây
ʕっ•ᴥ•ʔっThứ 7 và Chủ Nhật chắc chắn có chương mới để bù vào 2 hôm tớ nghỉ nhé!!!
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 23: Bạn trai nhà bên, có chút ngoan (23)


Editor: Nha Đam Phong Thiển dừng một chút, giống như là đang suy nghĩ trả lời vấn đề của đối phương như thế nào.Phong Thiển bình đạm mà mở miệng hỏi lại: "Cậu lớn lên có đẹp hơn tôi sao?"

Lời này vừa ra, tất cả mọi người trừng lớn đôi mắt.Còn có loại hành động này sao?Tầm mắt mọi người ở trên người Phong Thiển cùng Phương Hiểu Du qua lại nhìn quét.Luận dung mạo, Phong Thiển thật là loại giá trị nhan sắc xứng đáng làm hoa hậu giảng đường.Xinh đẹp mang theo đáng yêu.Nam sinh đối Phong Thiển vẫn là rất có hảo cảm, mà nữ sinh lại không giống thế.Phương Hiểu Du bị nhiều người đánh giá như vậy, trên mặt đỏ bừng.Cô phẫn hận mà nhìn chằm chằm Phong Thiển.Phong Thiển mắt nhìn thẳng nhìn đối phương, tiếp tục hỏi lại: "Thân thế có tốt hơn tôi sao?"

Chủ Thần đại nhân tự mình tuyển thân phận, không tốt mới là lạ!Phong Thiển nghĩ tới cái gì, tùy tiện túm một người hỏi: "Cô ấy tên gọi là gì?"

Phong Thiển chỉ vào Phương Hiểu Du.Nam sinh bị túm có chút thụ sủng nhược kinh, sau một lúc lâu mới ngơ ngác nói: "Phương......

Phương Hiểu Du."

Phong Thiển buông tay, ánh mắt bình tĩnh nhìn Phương Hiểu Du.Nàng nghiêng đầu, "Tôi nhớ rõ, ở trong tứ đại thế gia, hình như không có Phương gia."

Phương Hiểu Du ánh mắt buông lỏng, biểu tình có chút nứt nẻ, cô không thể tưởng tượng trừng lớn đôi mắt: "Cậu......

Cậu là chính là người Phong gia kia?"

Phong gia tuy là một trong tứ đại thế gia, nhưng này cũng không đại biểu họ Phong đều là nhà bọn họ.Cho nên, ngay từ đầu tuy rằng có người hoài nghi, nhưng cũng không có nghĩ đến phương diện kia.Rốt cuộc, thiên kim Phong gia, bọn họ những người này cũng đều ở trên yến hội gặp qua.Đương nhiên, trừ bỏ ái nữ của Phong gia gia chủ.Bọn họ chỉ nghe nói, con gái Phong gia gia chủ thân thể không tốt, từ nhỏ đã bị đặt ở nước ngoài dưỡng bệnh.Phong gia gia chủ xuất phát từ sự suy xét đối với nguyên chủ, không muốn mấy người lung tung rối loạn quấy rầy đến nữ nhi bảo bối nhà hắn.Cho nên, tin tức Phong Thiển đã về nước bị phong tỏa, không nhiều người biết.Phong Thiển chớp chớp mắt.Cha ta là Phong Hoài, hiểu biết một chút?Hệ thống: Ký chủ, nội tâm ngươi diễn thật nhiều!Phương Hiểu Du không hé răng.Phương gia tuy rằng không kém, chính là cùng đại danh đỉnh đỉnh một trong tứ đại thế gia Phong gia so sánh với, kia thật là gặp sư phụ.Phương Hiểu Du ở nhà cũng không được sủng ái, cô ta nào có lá gan đắc tội Phong gia.Phương Hiểu Du chỉ cảm thấy trên mặt nóng rát, vừa rồi khí thế hùng hổ doạ người nháy mắt tắt xuống.Bị vả mặt.Phương Hiểu Du cảm giác ngực nghẹn một cổ khí.Thực không cam lòng."

So với tôi đẹp hơn tính là cái gì, cậu có đẹp hơn Dao Dao sao?"

Phương Hiểu Du đột nhiên có tự tin, nói chuyện thanh âm đều cất cao vài phần.Phong Thiển không biết rốt cuộc là cái gì cho cô ta đủ tự tin như vậy.Dao Dao?Phong Thiển chớp chớp mắt."

Cậu nói chính là Ân Dao Dao?"

Phương Hiểu Du gật đầu, "Đương nhiên.

Dao Dao chính là hoa hậu giảng đường của trường chúng ta!"

Nói xong, Phương Hiểu Du cẩn thận ngẫm lại, cảm giác có điểm không thích hợp.Cô ta như thế nào biết Ân Dao Dao.Cô mới chuyển tới mấy ngày......Nghe được Phong Thiển trong miệng truyền đến ba chữ Ân Dao Dao, Hướng Bắc Trì không khỏi cả người cứng đờ lại.Hắn nhíu mày nhìn về phía Phong Thiển.Cô ấy sao lại biết Dao Dao?Phong Thiển thở dài nhỏ đến không thể phát hiện.Thật là oan gia ngõ hẹp.Ân Dao Dao.Này không phải là người trong lòng tra nam sao.Phong Thiển có chút hài hước mà nhìn chằm chằm Hướng Bắc Trì."

Ân Dao Dao sao, còn không phải là bạch nguyệt quang* của người nào đó sao?"* Bạch nguyệt quang (ánh trăng sáng): ngôn ngữ mạng Trung Quốc, ý nói trong lòng vẫn luôn có một người mình yêu thương, ái mộ nhưng lại không ở bên cạnh, không thuộc về mình. (Nguồn: Khương Cẩm Tú - khuongcamtu.wordpress)Hướng Bắc Trì bị Phong Thiển nhìn chằm chằm đến phát sợ.Cảm giác giống như cô ấy biết chút gì đó......Phong Thiển lười biếng duỗi eo, thật sâu mà ngáp một cái.Tay nhỏ trắng trắng mềm mềm ở trước mặt vỗ vài cái.Khóe mắt điểm điểm nổi lên nước mắt.Quả thực, đáng yêu đến phạm quy.Không ít người đều thở hốc vì kinh ngạc.Này......Này cũng quá đáng yêu đi.Phong Thiển hiển nhiên không nghĩ lại cùng đám người nhàm chán này tán gẫu nói chuyện.Mệt mỏi quá.Vẫn là mảnh nhỏ tốt.Ngoan ngoãn.***Lời tác giả: Tiểu thuyết nội dung hư cấu, vị diện hư cấu, thỉnh không cần đại nhập bất luận cái gì hiện thực.*Lời của editor: Đã được nửa TG1 rồi nhé (◕ω◕)
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 24: Bạn trai nhà bên có chút ngoan (24)


Editor: Nha Đam Phong Thiển hối hận.Cô mím môi, mày nhăn lại.Không muốn cùng tra nam ngồi cùng bàn......Muốn ngồi cùng bàn với mảnh nhỏ.Hệ thống: "......"

Đây là ký chủ mà ta biết sao?Phong Thiển chớp chớp mắt, nhìn nhìn Kỷ Miên ở trong một góc.Thiếu niên rũ đầu, đang nghiêm túc nhìn cái gì.Mảnh nhỏ thật đáng thương......Phong Thiển trong lòng chỉ có một cảm giác này.Cô xách cặp lên, cuối cùng nhìn Hướng Bắc Trì liếc mắt một cái.Sau đó, ở tầm mắt mọi người, đi đến trước bàn trống bên cạnh Kỷ Miên.Cô đứng đó một lúc lâu, trực tiếp ngồi xuống.Mọi người khiếp sợ đến gần như quên mất hô hấp.Cô thế nhưng, ngồi ở bên cạnh Kỷ Miên?!Kỷ Miên trước nay đều là ngồi một mình.Hắn không thích cùng người khác giao lưu, tính cách quái gở lạnh nhạt.Nếu không phải bởi vì hắn có thịnh thế mỹ nhan, phỏng chừng không có người sẽ chú ý tới hắn.Các nữ sinh có điểm tức giận.Học sinh chuyển trường kia làm gì thế không biết?Đầu tiên là chọn chỗ bên cạnh học bá luôn dốc lòng học hành, hiện tại lại muốn ngồi bên cạnh Kỷ giáo thảo* bên cạnh, thật là...... làm người ta tức chết.*giáo thảo: Chỉ nam sinh đẹp trai, hotboy ở trong trườngCòn có,Vì cái gì Kỷ giáo thảo không phản đối?!Thiếu niên trong thời khắc cô bắt đầu ngồi xuống, liền ngây ngẩn cả người.Kỷ Miên thực kinh ngạc, đồng thời có một chút thụ sủng nhược kinh."

Tớ ngồi bên cạnh cậu, không thành vấn đề đi?"

Cô nghiêng đầu hỏi."

Không......

Không thành vấn đề."

Kỷ Miên đỏ mặt.Phong Thiển nhìn chằm chằm Kỷ Miên nửa ngày.Sao mặt hắn luôn đỏ như thế nhỉ?Hệ thống: "Ký chủ, theo tư liệu biểu hiện, nam sinh đối nữ sinh đỏ mặt, chứng minh hắn đối với nữ sinh này có hảo cảm."

Phong Thiển chớp chớp mắt, cân nhắc hệ thống nói.Mảnh nhỏ có hảo cảm với cô?Ừm.Cô cũng rất thích mảnh nhỏ.Hệ thống: "Ký chủ, lúc này, nữ sinh có thể dắt dắt tay nam sinh, hoặc là nâng lên cao một chút đó là ôm ấp hôn hít.

Tư liệu biểu hiện, như vậy sẽ giúp xúc tiến cảm tình hai người ."

Phong Thiển: "......"

Cô nhìn nhìn Kỷ Miên.Ôm ấp hôn hít, kéo tay nhỏ gì đó, cũng không phải không thể.Dù sao, cô cũng không bài xích.Nếu là mảnh nhỏ mà nói......Phong Thiển mặt vô biểu tình nhìn thẳng phía trước.Nội tâm có chút rối rắm.Muốn nâng lên cao.

Ôm ấp hôn hít?Thật nhiều người......

Không thể.Dắt tay?Phong Thiển âm thầm mà nhìn liếc Kỷ Miên một cái, tròng mắt dạo qua một vòng.

Sau đó, chậm rì rì mà duỗi tay qua bắt lấy.Tay nhỏ trắng nõn của Phong Thiển bao phủ trên tay Kỷ Miên, nhẹ nhàng cầm.Kỷ Miên ở trong nháy mắt kia, cả người cứng đờ không thể nhúc nhích.Kỷ Miên chậm chạp mà quay đầu, nhìn chằm chằm Phong Thiển.Mặt cô không biểu tình, nhìn chằm chằm bảng đen phía trước.Giống như người dắt tay hắn không phải cô.Trên mặt Kỷ Miên nhuộm một tầng đỏ ửng mỏng.Phong Thiển dường như không có việc gì híp mắt, ngón tay giật giật.Cô nhẹ nhàng mà nhéo nhéo bàn tay Kỷ Miên.Thật mềm......Phong Thiển chớp chớp mắt.Rất thích......Cảm nhận được động tác của cô, mặt Kỷ Miên càng đỏ hơn.Lúc này đã đi học, giáo viên đang ở trên bục giảng giảng bài sinh động như thật.Kỷ Miên khom khom lưng, nhẹ giọng hỏi: "Cậu đang làm cái gì?"

Phong Thiển quay đầu nhìn hắn, "Cậu không thích?"

Kỷ Miên trầm mặc.Phong Thiển: "Cái đồ kia nói, như vậy có thể xúc tiến cảm tình."

Phong Thiển có chút không vui.Mảnh nhỏ không thích sao?Chính là,Cô rất thích.Hệ thống: "!"

Ký chủ ngươi từ từ.Ngươi cùng bổn hệ thống giải thích một chút, đồ vật chỉ ai?Bổn hệ thống mới không phải đồ vật!Phi!Bổn hệ thống là đồ vật!Phi!Cái gì đây......Hệ thống buồn bực.Nó chính là cái hệ thống mà thôi......Sao lại đối xử với nó như vậy......___Kỷ Miên đỏ mặt, nhỏ giọng nói: "Tớ......

Thích."

"Thích?"

Mắt cô sáng rực lên.Tâm tình rất là sung sướng."

Ừm."

Phong Thiển híp mắt, khóe miệng hơi hơi giương lên.Ừm.Cô cũng thực thích.
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 25: Bạn trai nhà bên có chút ngoan (25)


Editor: Nha Đam (Đã Beta)Phong Thiển chưa bao giờ nghe giáo viên giảng bài, vẫn luôn cúi đầu, lật tài liệu trong tay.Ở trong mắt người khác, Phong Thiển chính là chán đến chết liền lật sách giết thời gian.Chỉ có chính Phong Thiển biết, cô đang học thuộc lòng .Người lười đến phát bệnh như Phong Thiển, có thể làm được như vậy đã rất khó.Lật hai quyển tài liệu, Phong Thiển thật sự mệt.Trong đầu lập tức nhớ nhiều tri thức như vậy, còn phải nghỉ ngơi, tiêu hóa một chút.Phong Thiển từ sách vở ngẩng đầu lên, nhìn thoáng qua giáo viên ở trên bục giảng đang giảng bài tập toán học.Haizz, toán học, không muốn nghe......Phong Thiển đem sách toán học dựng ở trên bàn học, hoàn toàn chặn mặt.Cô nháy mắt bò ngã vào trên mặt bàn, sợi tóc đen nhánh rơi lả tả, có chút rơi ở mặt bàn.Phong Thiển nghiêng mặt nằm bò, mặt vừa lúc đối diện với phương hướng của Kỷ Miên.Nằm bò một lúc, Phong Thiển cảm giác thiếu cái gì đó, cô mở to mắt, nhìn chằm chằm sườn mặt Kỷ Miên.Kỷ Miên bị cô nhìn đến khẩn trương lên.

Sống lưng thẳng tắp, đôi tay giao nhau đặt ở trên bàn học, mắt nhìn phía trước, thân thể hơi hơi nghiêng về phía trước, hoàn toàn là dáng ngồi tiêu chuẩn của học sinh.Phong Thiển nhìn một hồi, sau đó nhanh như tia chớp mà duỗi tay cầm tay Kỷ Miên, kéo đến cái bàn phía dưới.Nắm chặt xong, Phong Thiển nhắm hai mắt lại, tâm tình sung sướng mà tiến vào mộng đẹp.Kỷ Miên đờ ra một hồi lâu, cũng không dám quay đầu đi nhìn cô ấy.Ở trong lớp học, thiếu niên cũng không tập trung được lực chú ý, trong đầu óc đều là một cô gái.Còn có, trên tay kia cũng không bỏ qua xúc cảm mềm mại.Thân thể Kỷ Miên căng chặt, nhưng mà Phong Thiển bên kia lại không có động tĩnh.Kỷ Miên nghiêng mắt nhìn về phía Phong Thiển.Cô ghé vào trên bàn học, khuôn mặt trắng trắng mềm mềm hơi hơi nhiễm màu hồng phấn đáng yêu.

Miệng cô hơi hơi mở ra một chút, cánh môi phấn phấn nộn nộn, làm người nhịn không được muốn hôn một cái.Ánh mặt trời trùng hợp từ cửa sổ tiến vào, lưu loát dừng ở trên người cô.Cô gái đang ghé vào bàn học ngủ, xinh đẹp không tưởng tượng nổi......Kỷ Miên nhìn đến xuất thần, ở sâu trong nội tâm dâng lên một loại tình cảm khác thường.Hắn giống như, tựa hồ, không bỏ xuống được......Bọn họ mới nhận thức nhau trong một thời gian không dài, thế nhưng Kỷ Miên cảm giác đáy lòng hắn giống như có cái thanh âm vẫn luôn ở nói cho hắn.Người mà cả đời hắn muốn tìm kiếm, chung quy chính là cô.___Kỷ Miên cúi đầu, nhìn đôi tay hai người đang giao nhau.Không muốn tách ra......Thiếu niên hoàn toàn không có tâm tư nghe giảng.

Đây vẫn là Kỷ đại giáo thảo kiêm thiên tài học bá từ trước tới nay lần đầu tiên thất thần.Vẫn là đã qua hơn phân nửa tiết.Kỷ Miên cũng không thèm để ý.Tất cả chương trình học ở cao tam hắn đã sớm học xong, hiện tại ở trên lớp đều là ôn tập.

Mấy thứ này, hắn đã sớm nhớ kỹ trong đầu.Nếu bây giờ đang ở trên trường thi, hắn cũng có thể phát huy ra trạng thái tốt nhất.

Khoa trương một chút chính là đi thi mà nhắm mắt, đều có thể thi đậu đại học đứng đầu Hoa Quốc.Tiết học này liền tính là cái gì, Kỷ Miên hoàn toàn không biết, hắn cũng không muốn biết.Đi học ngủ, vốn là hành vi mà hắn khinh thường.Chính là đối mặt với Phong Thiển, Kỷ Miên lại suy nghĩ, không muốn quấy rầy đến cô.

Thậm chí, còn lo lắng cô ngủ như vậy sẽ thực không thoải mái.Kỷ Miên nhìn chằm chằm Phong Thiển, tầm mắt đi xuống, rơi xuống đôi tay hai người đang giao nhau.Hắn giật giật ngón tay, trở tay cầm tay cô.Thiếu niên khóe miệng ý cười gia tăng, nhéo nhéo ngón tay cô, lòng bàn tay.Mềm mụp......Phong Thiển trong lúc ngủ mơ nhíu nhíu mày, mí mắt giật giật, không tỉnh.Cô mơ mơ màng màng mà cầm tay thiếu niên đang làm loạn.Kỷ Miên bất động, chỉ chốc lát, mi cô giãn ra.Phong Thiển chép chép miệng, xê dịch thân mình, lại ngủ say.Kỷ Miên cảm giác trái tim không thể không mềm.Phong Thiển như vậy, thật sự quá đáng yêu, đáng yêu đến phạm quy.Làm người ta xúc động có ý nghĩ muốn đem cô mang về nhà nuôi.Kỷ Miên vẫn luôn cảm thấy tính cách Phong Thiển rất đáng yêu.

Bất quá, cô lại cố tình thích một kiểu khuôn mặt, mặt vô biểu tình.Bất quá, cái này dừng ở trong mắt Kỷ Miên, vẫn là đáng yêu thôi.************Chúc mừng truyện được 500 lượt đọc 👏Tối nay tớ sẽ đăng chương mới nữa!!💖Nhớ ấn ☆ để ủng hộ tớ nhé !!! \(★^∀^★)/
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 26: Bạn trai nhà bên có chút ngoan (26)


Editor: Nha Đam (Đã Beta)Buổi tối tan học, Phong Thiển cùng Kỷ Miên đi cùng một chỗ.Hai người tuy rằng không nói gì, nhưng không khí cũng không xấu hổ, ngược lại thập phần hài hòa.Đi tới đi tới, Phong Thiển bước chân đột nhiên dừng lại, con ngươi xinh đẹp chớp chớp.Cô mím môi.Phong Thiển nhanh chóng lôi kéo tay Kỷ Miên, đem người hướng vào lùm cây bên cạnh, núp đi.Sau đó chính là,Phong Thiển cùng Kỷ Miên cùng tránh ở lùm cây cùng Tống Dập mắt to trừng mắt nhỏ.Không khí trong nháy mắt an tĩnh.Tống Dập trừng lớn đôi mắt, thiếu chút nữa thô tục mà nói.CMN, không hiểu sao lại xui xẻo như vậy!"

Ngươi sao lại ở đây, còn mang theo hắn?"

Tầm mắt Tống Dập ở trên hai người đảo quanh, cuối cùng dừng ở hai tay của hai người đang nắm lấy nhau .Tống Dập kinh hách tròng mắt giống như sắp rớt ra.Hai người này, có gian tình."

Ngươi sao lại ở đây?"

Phong Thiển mặt vô biểu tình hỏi lại, thấy Tống Dập nhìn chằm chằm đánh giá Kỷ Miên, Phong Thiển hung ác mà liếc mắt nhìn hắn một cái, nắm chặt tay Kỷ Miên.Của ta!Kỷ Miên muốn cười, không biết cô là làm sao vậy, đột nhiên nóng giận, phồng má, nãi manh nãi manh."

Còn không phải bởi vì nhị thúc của ta."

Nói, Tống Dập trộm ngắm liếc Tống Hoài Nhân đang từ lùm cây trước đường nhỏ đi qua.Phong Thiển chớp chớp mắt, lúc này mới nhớ tới chủ nhiệm giáo dục là nhị thúc của Tống Dập.Vừa ngay lúc này, Tống Hoài Nhân đột nhiên dừng bước.Phong Thiển cùng Tống Dập khẩn trương lên.Hệ thống: "Ký chủ, ngươi hôm nay sao lại kinh hãi như vậy?"

Phong Thiển: "......"

Ta kinh hãi sao?Không kinh hãi a.Ta chỉ là không muốn quét sân thể dục mà thôi......Hai người ngừng thở, Phong Thiển gắt gao cầm tay Kỷ Miên.Không cần nhìn thấy ta.Phong Thiển ở trong lòng mặc niệm.Kỷ Miên nhìn chằm chằm sườn mặt cô.Phong Thiển giờ phút này biểu tình căng chặt, mặt vô biểu tình, đôi mắt không chớp.Kỷ Miên khẽ cười một tiếng.Phong Thiển trừng lớn đôi mắt, quay đầu nhìn về phía Kỷ Miên.Cậu cười cái gì?Tống Hoài Nhân giống như phát hiện cái gì, đột nhiên nhìn về phía lùm cây, cũng chính là nơi Phong Thiển bọn họ đang trốn.Phong Thiển hung ác mà trừng mắt nhìn Kỷ Miên liếc mắt một cái.Mảnh nhỏ làm sao thế này?Phong Thiển nhấp môi, duỗi tay che miệng Kỷ Miên lại, đem người ấn vào lồng ngực mình.Kỷ Miên cứng đờ.Phong Thiển cúi đầu tới gần lỗ tai Kỷ Miên, dùng thanh âm chỉ hai người mới có thể nghe được nói: "Đừng nhúc nhích, ngoan một chút."

Hơi thở mềm ấm phun ở bên tai thiếu niên.Thiếu niên mặt nháy mắt hồng hoàn toàn.Kỷ Miên nửa nằm ở trong lòng ngực Phong Thiển, đôi tay cô che lại môi hắn, xa xa nhìn lại, như là đem hắn vòng ở trong ngực.Kỷ Miên có thể ngửi được thanh hương đặc trưng trên người cô, giống hương vị của kẹo, ngọt ngào.Tống Dập ánh mắt gắt gao tập trung vào Tống Hoài Nhân, nhưng thật ra không có chú ý Phong Thiển ở bên này.Còn may, Tống Hoài Nhân chỉ là hồ nghi mà hướng lùm cây bên kia nhìn nhìn.Hắn nhăn mày, không phát hiện ra thứ gì, liền gãi gãi cái ót rời đi.Tống Dập thở dài nhẹ nhõm một hơi.Rốt cuộc đi rồi!Khi hắn quay đầu, đôi mắt Tống Dập nhất thời trừng to, hắn nhảy dựng lên, chỉ vào Phong Thiển cùng Kỷ Miên."

Hai người các ngươi, ở dưới thanh thiên bạch nhật, ôm ôm ấp ấp còn thể thống gì, thật là ô nhiễm bộ mặt thành phố.

Không xứng với bộ mặt ngành giáo dục!"

Phong Thiển chớp chớp mắt."

Như thế nào, ngươi có ý kiến ?"

Tống Dập: "Ta......

Ta là vì dân trừ hại!"

Phong Thiển: "Bị đánh chưa đủ?"

Tống Dập: "......"

Phong Thiển: "Vết thương cũ tốt rồi sao?"

Tống Dập che lại ngực, cảm giác đã chịu một vạn điểm thương tổn.Hắn thiếu chút nữa đã quên, nữ nhân này chính là có thể đánh nhau!"

Không......

Không, là ta quấy rầy, ta hiện tại liền đi!"

Tống Dập sống lưng căng thẳng, hận không thể đi nhanh hơn, lập tức thoát khỏi nơi thị phi này."

Từ từ."

Phong Thiển lạnh nhạt mở miệng, "Ngươi còn nhớ rõ ta đã nói cái gì sao?"

Tống Dập: "!"

Nhớ rõ nhớ rõ, hắn đương nhiên nhớ rõ.
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 27: Bạn trai nhà bên có chút ngoan (27)


Editor: Nha Đam 【 Về sau không cho phép xuất hiện trước mặt hắn. 】【 Nếu là bị ta phát hiện các ngươi lại ở trước mặt hắn lắc lư, ta thấy một lần liền đánh một lần. 】"Chính là, lần này là ngoài ý muốn, là ta trốn ở lùm cây này trước, ai biết ngươi cùng hắn cũng......"

Tống Dập thanh âm càng ngày càng nhỏ, hắn thỉnh thoảng lại trộm ngắm liếc Phong Thiển một cái.Tiểu cô nương này thoạt nhìn mềm mềm dễ thương, ai biết lại nguy hiểm như vậy!Lại còn đánh nhau giỏi!Phong Thiển mặt vô biểu tình, một bộ dáng không muốn nghe hắn giải thích.Tống Dập cắn răng, "Hơn nữa, nếu ngươi cùng hắn ở bên nhau, ta đây cũng không cần thiết tìm hắn phiền toái.

Chỉ cần hắn không đi tìm nữ thần của ta, ta liền sẽ không lại tìm hắn......"

Tống Dập nói như vậy, Kỷ Miên có chút khẩn trương, hắn lập tức hướng Phong Thiển giải thích: "Tớ căn bản không quen biết nữ thần của hắn ta."

Phong Thiển chớp chớp mắt.Trong lòng Kỷ Miên có chút thấp thỏm, không biết vì sao, Kỷ Miên rất sợ cô sẽ hiểu lầm.Hắn không thích cô tức giận.Phong Thiển híp mắt nhìn về phía Tống Dập, giống như chất vấn hắn.Tống Dập có chút chột dạ, ấp a ấp úng nói: "Ta......

Ta chỉ là nhìn thấy nữ thần đưa đồ uống cho Kỷ Miên......"

Phong Thiển: "......"

"Tớ không có nhận lấy."

Kỷ Miên bổ sung, "Tớ cũng không biết nữ sinh kia tên là Ân Dao Dao, tớ không quen biết cậu ta."

Phong Thiển liếc liếc mắt một cái Tống Dập, "Ngươi nghe được sao?"

Tống Dập có chút khiếp sợ, vì sao những gì hắn nghĩ hoàn toàn không giống nhau?Không phải Kỷ Miên dây dưa với nữ thần của hắn sao?Phong Thiển bực bội mà mím môi.Lại là Ân Dao Dao.Ân Dao Dao thích mảnh nhỏ?Không được!Mảnh nhỏ là của ta!Phong Thiển bắt lấy tay Kỷ Miên, ánh mắt sâu kín nhìn chằm chằm Kỷ Miên.Của ta!Phong Thiển mang Kỷ Miên đi, mới vừa đi vài bước, cô đột nhiên xoay người nhìn Tống Dập nói: "Không muốn nữ thần nhà ngươi bị bắt cóc, giám sát Hướng Bắc Trì chặt chẽ một chút."

Tống Dập sửng sốt.Phong Thiển đã đi được một lúc rồi, hắn mới phản ứng lại.Hướng Bắc Trì?Hắn cũng thích nữ thần của mình?Tống Dập cho là thà rằng sai sát một ngàn, cũng không buông tha ý tưởng đó, yên lặng mà ở trong lòng ghi nhớ tên Hướng Bắc Trì.Kỷ Miên nghiêng mắt nhìn về phía cô, vẻ mặt tò mò, "Cậu làm sao lại biết được?"

"Cái gì?"

Phong Thiển quay đầu nhìn hắn, "Cậu là đang chỉ sự tình của Ân Dao Dao cùng Hướng Bắc Trì?"

"Ừm."

Kỷ Miên nhẹ nhàng gật đầu.Phong Thiển chớp chớp mắt, tùy tiện lừa gạt một câu, "Tớ đoán mò."

Kỷ Miên: "......"

-Trở lại phòng, Phong Thiển tiếp tục lấy tài liệu ra đọc thuộc lòng.Mấy ngày qua, tài liệu văn khoa, cô đã thuộc không sai biệt lắm.Khảo thí mà nói, trên cơ bản không có vấn đề gì.Hiện tại điều quan trọng khiến Phong Thiển đau đầu chính là toán lý hóa.Phong Thiển thật ra đã đem một đống công thức học thuộc làu, hơn nữa có chút ký ức của nguyên chủ làm cơ sở, hiện tại tuy rằng cô không đến mức quá dốt toán lý hóa, nhưng mà Phong Thiển vẫn rất không vừa lòng.Thật là chán ghét loại cảm giác này.Cô buồn bực mà liếm liếm đôi.Rất là bực bội.Phong Thiển liếc liếc mắt nhìn thời gian trên di động.Buổi tối 11 giờ rưỡi.Đã trễ thế này, Hứa quản gia hẳn là ngủ rồi.Dừng một chút, Phong Thiển cầm lấy một quyển tài liệu toán học, lén lút mà từ phòng ló đầu ra, nhìn trái nhìn phải.Ừm, không có ai.Phong Thiển thật cẩn thận mà đóng cửa lại, rón ra rón rén mà xuống lâu.Hệ thống: "Ký chủ, ngươi buổi tối không ngủ được lại muốn làm gì?"

Phong Thiển: "Giết người phóng hỏa."

Hệ thống: "!"

Giết người phóng hỏa?

Dùng một quyển sách?Hệ thống nhãn hiệu mang tên khuyên bảo lập tức online."

Không thể được ký chủ, làm một ký chủ có tố chất, chúng ta phải luôn luôn thực hiện quan điểm giá trị của chế độ xã hội chủ nghĩa!

Giết người phóng hỏa gì đó quá máu me."

Phong Thiển: "Đùa ngươi thôi."

Hệ thống: "......"

Tiểu tỷ tỷ thực vui vẻ?Rất nhanh, hệ thống liền biết Phong Thiển rốt cuộc là đang làm gì.Nguyệt hắc phong cao.Phong Thiển giờ phút này đang đứng ở cửa nhà Kỷ Miên.
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 28: Bạn trai nhà bên có chút ngoan (28)


Editor: Nha Đam Một cô gái mặc một chiếc váy ngủ chất liệu bông vải thuần trắng, cổ áo hơi thấp, lộ ra một đoạn xương quai xanh xinh đẹp, hai lọn lóc hơi dài rũ ở hai bên.Ánh trăng thanh lãnh dừng ở trên người cô, có loại đẹp nói không nên lời.Phong Thiển nghiêng đầu, ở cửa đứng trong chốc lát, mới chậm rì rì mà giơ tay đè đè chuông cửa.Đã trễ thế này, mảnh nhỏ ngủ rồi sao?Cô dựa vào vách tường lạnh băng an tĩnh mà ôm một quyển tài liệu toán học, chán đến chết mà đếm ngôi sao trên bầu trời.Một ngôi sao......Hai ngôi sao............Tới khi Kỷ Miên mở cửa ra, nhìn đến chính là cảnh tượng như vậy.Cô nho nhỏ một đoàn.Ngoan ngoãn mà dựa vào trên vách tường.Hoàn toàn không nghĩ tới cô sẽ tìm hắn lúc này, Kỷ Miên cởi áo khoác trên người đưa Phong Thiển phủ thêm, ngay thẳng, sau đó nhẹ giọng hỏi: "Sao cậu lại tới đây."

Phong Thiển nhìn chằm chằm hắn, con ngươi xinh đẹp không chớp mắt.Cô quơ quơ tài liệu trong tay, "Tìm cậu học bổ túc."

Kỷ Miên sửng sốt, gật đầu."

Vào đây trước đi."

Phong Thiển gật đầu.Phong Thiển đi theo Kỷ Miên vào biệt thự, sau khi đóng cửa lại, thiếu niên đi đến bên người Phong Thiển."

Đi đến trước phòng tớ."

Con ngươi xinh đẹp của Phong Thiển nhìn chằm chằm hắn mà nhìn nhìn, sau đó gật đầu.Cô đi theo phía sau thiếu niên, con ngươi xinh đẹp bất động thanh sắc mà đánh giá bốn phía.Biệt thự to như vậy, tùy ý có thể thấy được đồ cổ bình hoa trân quý, tranh chữ sơn thủy.Lại là chỉ có một mình Kỷ Miên ở đây.Không khỏi quá mức quạnh quẽ.Kỷ Miên đưa Phong Thiển đến phòng mình.Phong Thiển chớp chớp mắt.Phòng mảnh nhỏ thực đơn giản, sắc điệu trắng đen, thập phần thanh lãnh, cùng tính cách vốn dĩ của thiếu niên giống nhau, rất là thanh lãnh.Kỷ Miên đẩy ghế dựa ra ý bảo Phong Thiển ngồi xuống.Phong Thiển buông tài liệu trong tay, ngoan ngoãn ngồi xuống.Kỷ Miên cũng đi theo ngồi ở bên cạnh Phong Thiển.Thiếu niên rũ mắt lật lật tài liệu mà cô mang đến, hỏi: "Có chỗ nào không hiểu?"

Phong Thiển lấy tài liệu, dựa vào ký ức, cầm bút trong tay, mở sách đánh dấu đề mục, cũng đem trang đề mục kia gấp lên.Ước chừng có khoảng mười đề mục như vậy.Phong Thiển cầm bút chì trong tay, nghiêng mắt nhìn về phía Kỷ Miên, thanh âm ngọt mềm: "Liền như vậy."

Kỷ Miên dừng một chút, lại mang tới giấy bút.Thiếu niên tùy ý chọn một đề mục, rũ mắt nhìn lướt qua, sau đó mở ra một bản giấy nháp, kiên nhẫn mà giảng giải cho cô.Phong Thiển an tĩnh nghe.Thực nghiêm túc.Năng lực lý giải của cô rất mạnh, đại đa số đề mục đều là giảng một chút liền hiểu.Kỷ Miên không khỏi nhiều hơn một phần thừa nhận đối với cô.Cô thực thông minh.Cũng thực nghiêm túc.Tuy rằng có đôi khi, cô thoạt nhìn lười biếng, chính là một khi gặp được việc nên làm, cô so với ai khác đều nghiêm túc.Thời gian một chút một chút trôi đi.Kỷ Miên nói xong đề, Phong Thiển kiên trì lại làm chút đề mục giống như thế củng cố một chút.Cô ghé vào trên bàn sách, một bàn tay giữ sách, một cái tay khác cầm bút chì.Phong Thiển nhìn chằm chằm đề mục, bút chì để ở cằm, thỉnh thoảng ở bản nháp trên giấy tính toán vài cái.Kỷ Miên ở một bên nhìn cô, ánh mắt ôn nhu, tựa như có thể đem ánh mắt này hòa tan vào bóng đêm, lại giống như tinh quang, có thể đem người ta hấp dẫn tiến vào.Kỷ Miên duỗi tay cầm lấy chén trà trên bàn sách, giơ tay để tới bên miệng nhẹ nhàng nhấp một ngụm.Nhất cử nhất động có ưu nhã tự phụ nói không nên lời.Lạnh.Thiếu niên hơi hơi nhíu nhíu mày.Ngước mắt nhìn mắt đồng hồ treo tường phục cổ kiểu cũ trên tường.Rạng sáng 1 giờ.Kỷ Miên buông chén trà, ánh mắt bình tĩnh mà nhìn cô liếc mắt một cái, môi mỏng khẽ mở: "Tớ đi làm đồ ăn khuya."

Phong Thiển không có quay đầu lại, không chút để ý mà lên tiếng: "Ừm."

Khóe miệng Kỷ Miên hơi hơi giơ lên, hắn ưu nhã đứng dậy, ánh mắt hơi có chút thâm trầm nhìn cô liếc mắt một cái.Hắn xoay người ra cửa, thân ảnh biến mất ở bên trong bóng đêm.Thật lâu sau, trong không gian yên tĩnh, truyền đến một tiếng cười khẽ dễ nghe của thiếu niên.Như có như không.
 
Back
Top Bottom