Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ

[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 9: Bạn trai nhà bên có chút ngoan (9)


Editor : Nha Đam Phong Thiển chớp chớp mắt, có chút kinh ngạc.Mảnh nhỏ đang làm gì vậy?Gánh tội thay mình sao?Tình huống gì đây?Cô có chút bối rối.Thiếu niên so với Phong Thiển cao hơn một cái đầu, thân mình cao dài che ở phía trước, tạo cho cô một cảm giác an toàn không thể giải thích được.

Cảm giác này thật mới lạ.Ủy viên kỷ luật nghe được Kỷ Miên nói như vậy, kinh ngạc trừng lớn đôi mắt, lời nói đều không rõ ràng.Đối phương nuốt nuốt nước miếng: "Em......

Kỷ......

Kỷ Miên?"

Trung học Đế đô, ai mà lại không quen biết Kỷ Miên.Giáo thảo tiếng tăm lừng lẫy lại thêm danh học bá, ngoại trừ tính tình lạnh hơn một chút, thật sự không thể chê vào đâu được, quả thực chính là một sự tồn tại hoàn mỹ.Hắn chính là nhân vật phong vân* ở trường học.*nhân vật phong vân: người làm mưa làm gió (chỉ những người có ảnh hưởng lớn trong xã hội)Tuy nhiên, một người như vậy thực sự sẽ......

Đánh nhau?!Ủy viên kỷ luật đã không thể tin được.Kỷ Miên không quan tâm.Nếu không phải Phong Thiển tình cờ xuất hiện, hắn cũng sẽ đánh trả.Cho nên, sự việc này, vốn là không tránh được.Phong Thiển cảm thấy cũng không quan tâm lắm.Nếu mảnh nhỏ nguyện ý gánh tội thay, cô cũng không phản đối.Thiếu một chuyện phiền toái, nhẹ nhàng đi bao nhiêu.Hệ thống: "......"

Hệ thống: "Ký chủ ngươi sao lại có thể như vậy, ngươi đến đây để bảo vệ mảnh nhỏ của điện hạ!

Làm sao ngươi có thể lười nhác như vậy, để mảnh nhỏ của điện hạ gánh tội thay!

Thật quá đáng!"

Phong Thiển: "Ngươi làm sao vậy.

Rõ ràng là hắn muốn làm, đâu có chuyện gì liên quan tới ta?

Dù sao mảnh nhỏ cũng không gặp nguy hiểm."

Hệ thống: "Làm một ký chủ đủ tiêu chuẩn, chúng ta phải luôn đặt mảnh nhỏ ở vị trí đầu tiên."

Phong Thiển: "Ta mặc kệ, không quan tâm."

Hệ thống: "!!!"

Buộc ta phải dùng đến đòn sát thủ rồi.Hệ thống: "Ký chủ, ở các thế giới xảy ra chuyện gì, sau khi điện hạ kết thúc trải nghiệm này, cũng có được ký ức của mảnh nhỏ đấy, ngươi cẩn thận điện hạ ghi thù đấy ~"Phong Thiển: "!"

Có......

Có ký ức?!Nội tâm Phong Thiển đột nhiên hoảng sợ.Mộ Diễn người này......Hắn là một người thờ ơ lạnh nhạt, chỉ cần một ánh mắt là có thể khiến người ta có một loại cảm giác như đang ở trong khối băng lạnh, không thích tiếp xúc với người khác.Các vị thần ở Thần Vực thậm chí còn không dám chào hắn.Sợ chính mình còn chưa đến gần đối phương đã bị đông lạnh thành băng.Nghĩ đến việc lúc mình bảy tuổi xuyên qua thế giới nhỏ du ngoạn, không cẩn thận đụng vào lồng ngực Mộ Diễn điện hạ.Phong Thiển đến nay còn nhớ rõ khi cô ngẩng đầu, lập tức đụng phải tầm mắt hờ hững của đối phương.Đối phương trông rất bình tĩnh, cố tình đôi mắt đẹp đến mức tận cùng kia giống như bịt kín bởi một tầng băng giá, ngăn cách mọi thứ với thế giới bên ngoài.Đó là lạnh nhạt cự tuyệt người khác đến gần mình.Phong Thiển lúc ấy chết lặng.Cảm giác giống như mùa đông đột ngột đến vậy.Nhưng mà, Mộ Diễn lúc ấy chỉ lặng lẽ nhìn cô một lúc, rồi sau đó không nói một lời bỏ đi.Phong Thiển lúc ấy sững sờ ở tại chỗ một lúc mới phục hồi lại tinh thần.Cảm giác duy nhất chính là, thật sự lạnh.Giờ nghĩ lại cô vẫn còn có chút sợ hãi trong lòng.Phong Thiển có chút rối rắm.Cô nhìn nhìn thiếu niên trước mặt, cuối cùng thỏa hiệp.Phong Thiển nhàn nhạt lên tiếng: "Không phải cậu ấy, là em đánh họ."

Nghe được lời nói của Phong Thiển, Kỷ Miên sửng sốt, quay đầu nhìn về phía Phong Thiển, đối phương nhận được ánh mắt của hắn, mỉm cười đáp lại hắn.Kỷ Miên như bị điện giật , quay đầu trở về, cụp mắt xuống.Lông mi cong vút che giấu cảm xúc trong đôi mắt.Hắn không nghĩ tới chính là, đối phương tự mình thừa nhận tất cả, còn lựa chọn làm sáng tỏ.Ủy viên kỷ luật nghe thấy tiếng cũng ngẩng đầu, nhìn về phía Phong Thiển."

Em?"

Ủy viên kỷ luật cau mày càng sâu.Hắn nhìn nhìn Phong Thiển, lại nhìn nhìn Kỷ Miên.Nhân vật cấp bậc nam thần như Kỷ giáo thảo đánh nhau?

Không thể nào.Tiểu cô nương xinh đẹp mềm mại bên này đánh nhau sao?

Điều này cũng... khó có thể xảy ra.Đối phương có vẻ chỉ là một cô bé yếu ớt mà thôi.Ủy viên kỷ luật có chút khó xử.
{Beta - 22:30 30/10/2020}
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 10: Bạn trai nhà bên có chút ngoan (10)


Editor : Nha Đam Hắn lặng lẽ liếc nhìn ba người vẫn đang ngồi kêu rên trên mặt đất.Trong lòng lưỡng lự.Lúc này, Tống Dập đột nhiên lên tiếng, chỉ vào Phong Thiển, "Là cậu ta!

Chính đứa con gái này đánh chúng em!"

Phong Thiển liếc nhìn Tống Dập một cách khinh thường.Bị con gái đánh thành như vậy, hắn còn không biết xấu hổ nói ra.Phong Thiển không có phản bác.Thế nhưng, ai biết Tống Dập đụng phải cái gì, lại nhảy dựng lên chỉ vào Kỷ Miên, nghiến răng nghiến lợi nói: "Còn có cậu ta nữa!

Cậu ta cũng tham dự."

Hừ.Kỷ Miên, đừng tưởng rằng lão tử không đối phó được ngươi!Kỷ Miên ngước mắt, liếc nhẹ hắn một cái.Phong Thiển: "......"

Cô ngầm nói cùng hệ thống : "Cái này cũng không nên trách ta, là hắn đem mảnh nhỏ kéo xuống nước."

Hệ thống: "......"

Nó......

Nó không biết nói cái gì cho phải.Quên đi để ngươi làm biếng vậy.Ngươi biện giải nhiều một câu có thể mệt đến chết à?Thật không biết ký chủ nhà nó làm sao có thể không có biểu tình gì trên khuôn mặt, nghiêm túc mà ngầm nói những câu như vậy!Được.Hiện tại biến thành Phong Thiển và Kỷ Miên cũng đi đánh nhau.Uỷ viên kỷ luật mở miệng nói: "Bạn học này, mời em đi đến văn phòng chủ nhiệm với thầy."

"Vâng."

Phong Thiển nhàn nhạt mà lên tiếng.Sớm biết rằng thừa nhận, mảnh nhỏ cũng bị mang đi, cô sẽ không thừa nhận nó rồi."

Còn có bạn học Kỷ Miên, cũng mời em đi một chuyến."

Uỷ viên kỷ luật nhìn về phía Kỷ Miên.Kỷ Miên không nói thêm gì, thanh âm thanh lãnh mà đáp: "Vâng."

"Còn có ba người các em, đều đi đến văn phòng hiệu trưởng."

Ba người trên mặt đất nghe vậy lập tức ngừng than khóc,trên mặt không hẹn mà cùng mà lộ ra vẻ mặt kháng cự.Không cần nha.Hiệu trưởng chính là một con quỷ!Cả ba người họ miễn cưỡng đứng dậy khỏi mặt đất, trên mặt biểu tình rất ư là xuất sắc.Hiệu trưởng của Trung học Đế đô, có tiếng nghiêm khắc.Bất kể xuất thân hay gia thế như thế nào, cho dù là con trai chủ tịch, chỉ cần phạm tội, đều sẽ bị trừng trị nghiêm khắc.Hối lộ bằng tiền?

Không thể nào.Hiệu trưởng của trường bọn họ so Bao Thanh Thiên còn công chính nghiêm minh hơn.Chủ yếu là vị hiệu trưởng này là chú hai của Tống Dập.Tống Dập có chút sợ hãi vị chú hai này.Mỗi lần nhìn thấy ông ấy, giống như chuột thấy mèo.Khó trách Tống Dập kháng cự như thế.......Đi ở trên đường, Phong Thiển lặng lẽ đến gần Kỷ Miên, nhẹ giọng hỏi hắn: "Tại sao ba người bọn họ lại sợ hãi như vậy?"

Phong Thiển chỉ chỉ ba người chán nản, khuôn mặt xanh xao phía sau .Cô dựa vào rất gần.Hơi thở ấm áp phả trên cổ Kỷ Miên, làm hắn không khỏi rùng mình một chút, yên lặng cùng cô kéo ra một chút khoảng cách.Kỷ Miên cúi đầu, nhìn nhìn Phong Thiển.Thanh âm trầm thấp: "Có lẽ là sợ hiệu trưởng."

Phong Thiển: "!"

Có chút hoảng sợ!Kỷ Miên nhìn đến cô gái bên cạnh đột nhiên thần kinh căng chặt, vẻ mặt nghiêm túc, giống như như lâm đại địch.Không biết vì sao, hắn cảm thấy cô rất đáng yêu.Mặc dù, mặt cô luôn không có biểu cảm gì.Khóe miệng thiếu niên hơi nhếch lên.Nụ cười nhạt ấy, ngay cả bản thân hắn cũng không nhận ra được.Chỉ chốc lát, mấy người đã đi tới trước cửa văn phòng hiệu trưởng.Bởi vì lúc này đã là giờ học nên bọn họ có thể tránh việc bị vây xem.Ủy viên kỷ luật gõ gõ cửa.Bên trong truyền đến rất có thanh âm uy nghiêm: "Mời vào."

Vừa nghe thanh âm liền biết đối phương không phải người dễ chọc.Cùm cụp một tiếng, cửa bị đẩy ra.Ủy viên kỷ luật dẫn đầu đi vào, đám người Phong Thiển cũng đi vào theo.Vị hiệu trưởng khủng bố trong truyền thuyết giờ phút này đang ngồi ở trước bàn làm việc, trong tay ông ấy nắm một chiếc bút bi, không biết đang viết cái gì.Không khí thực sự yên tĩnh, có thể nghe được tiếng bút sột soạt trên mặt giấy.Hiệu trưởng là một người đàn ông trung niên, khuôn mặt chữ điền, trên mặt không có biểu cảm gì, dáng vẻ thật sự nghiêm nghị."

Báo cáo hiệu trưởng, có người đánh nhau."

Ủy viên kỷ luật nghiêm túc báo cáo.Động tác cầm bút trên tay của hiệu trưởng Tống Hoài Nhân dừng lại.Ông ngẩng đầu lên, đôi mắt thâm thúy híp lại.

Xuyên thấu qua mắt kính, tầm mắt sắc bén mà đảo qua mấy người trước mặt.
{Beta - 9:00 31/10/2020}
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 11: Bạn trai nhà bên có chút ngoan (11)


Editor : Nha Đam "Ai đánh nhau?"

Giọng nói của hiệu trưởng Tống Hoài Nhân thật sự phù hợp với tướng mạo của ông ấy, uy nghiêm trầm thấp, không hiểu sao khiến thần kinh người ta căng chặt.Phong Thiển từ từ đứng dậy trong sự thúc giục điên cuồng của hệ thống.Cô nhìn hiệu trưởng với khuôn mặt không có biểu tình."

Là em."

Tống Hoài Nhân đỡ đỡ mắt kính, đôi mắt híp lại, ánh mắt nhìn Phong Thiển có chút dò xét, dường như đang phân biệt sự thật giả trong lời nói của cô .

Anh gõ ngón tay lên mặt bàn."

Tên họ?"

"Phong Thiển."

"Lớp nào?"

Phong Thiển chớp chớp mắt, lục lại trí nhớ của mình, Hứa quản gia hình như có nói là Lớp 12 ban A?"

Từ từ, để em hỏi một chút."

Phong Thiển liếc nhìn hiệu trưởng, sau đó, cúi đầu, dưới ánh mắt nghiêm khắc sắc bén của hiệu trưởng, lặng lẽ lấy di động ra, trong tầm mắt của mọi người không nhanh không chậm mà soạn một tin nhắn gửi đi.Phong Thiển: Hứa quản gia, cháu học ở lớp nào?Hứa quản gia đang chậm rãi ăn sáng ở trên bàn ăn, đột nhiên bị một âm thanh tin nhắn nhắc nhở cắt ngang.Ông khẽ nhíu mày, cầm lấy di động, nhìn thấy tin nhắn của Phong Thiển gửi đến, ông lập tức buồn bực.Cái gì?Tiểu thư lúc này vẫn còn đang tìm lớp?!Ông nhanh chóng trả lời tin nhắn.Hứa Thâm: Tiểu thư, ngài học ở lớp 12 ban A.Sau khi nhận được thông tin, Phong Thiển thu hồi di động, nhìn về phía hiệu trưởng, biểu tình nghiêm túc nói: "Lớp 12 ban A."

Hệ thống: Ký chủ, ngươi là nghiêm túc sao?Ba người Tống Dập cùng với ủy viên kỷ luật đứng ở một bên hoàn toàn trợn mắt há hốc mồm sững sờ ở tại chỗ.Kỷ Miên cũng có chút buồn cười, hắn nghiêng mắt nhìn về phía Phong Thiển, lông mi rũ xuống.Cô......Phong Thiển sao?Thật đáng yêu.Mà hiệu trưởng bắt đầu nóng nảy, "Phong Thiển đúng không?

Em đã là học sinh cấp 3 lớp 12 rồi mà còn không biết mình ở lớp nào, em làm cái gì thế không biết!

Con gái con đứa, học cái gì không học, lại học đánh nhau, thầy hiện tại sẽ liên hệ với chủ nhiệm lớp các em."

Cô bé nhìn rất thật thà, không nghĩ tới lại như vậy!Còn không tôn trọng thầy cô!Tức chết hắn.Tống Hoài Nhân trừng mắt nhìn Phong Thiển, lẩm bẩm, một bên nổi giận đùng đùng mà ấn dãy số của chủ nhiệm lớp Phong Thiển.Phong Thiển sờ sờ cái mũi, có chút vô tội.Cảm giác chính mình bị trừng đến không thể hiểu được.Một phút sau."

Cái gì?

Hôm nay ngày đầu tiên đi học?

Người nhà Phong gia sao?

Có bệnh tim?"

Tống Hoài Nhân tắt điện thoại, thần sắc cổ quái mà nhìn Phong Thiển.Còn có bệnh tim?Không thể mắng?Kỷ Miên cũng nghe thấy điều này.Thiếu niên yên lặng liếc mắt nhìn Phong Thiển, hắn rũ mắt xuống mi, lông mi dài phủ bóng dưới hốc mắt, che đi cảm xúc trong mắt.Cậu ấy, có bệnh tim sao......Tống Hoài Nhân hung hăng trừng mắt nhìn Phong Thiển.Học sinh này, thật là quá kỳ cục.Tống Hoài Nhân ông ghét nhất chính là ỷ vào chính mình có lý do, liền làm xằng làm bậy, cho rằng thầy cô không có biện pháp trị bọn họ, này cùng cậy già lên mặt có cái gì khác nhau!Phong _làm xằng làm bậy_Thiển: "Thưa thầy, em có thể đi rồi sao?"

Thanh âm cô gái có vài phần ngoan ngoãn.Nghe được những gì cô nói, Tống Hoài Nhân có điều muốn nói lập tức nghẹn ở trong cổ họng.Ông há miệng thở dốc, nhìn nữ sinh trước mặt, đối phương mở to một đôi ngấn nước, đáy mắt như bị một tầng sương nước bao phủ, thật đáng thương.Giọng nói của ông dần trở nên nhẹ nhàng hơn: "Bạn học Phong, em là con gái, trong trường học phải chú ý đến hình tượng.

Xét thấy hôm nay em vừa tới trường học để nhập học nên thầy sẽ châm trước cho em.

Tuy nhiên, hình phạt là không thể thiếu."

Phong Thiển chớp chớp mắt, mím môi.Có chút héo héo hỏi: "Hình phạt gì ạ?"

Tống Hoài Nhân thấy cô có thái độ nhận sai, cũng không quát mắng nữa, rốt cuộc cũng ôn hòa nhã nhặn nói: "Sau khi tan học, hãy đi quét dọn sạch sẽ sân thể dục của trường."{Beta - 00:11 03/11/2020}
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 12: Bạn trai nhà bên có chút ngoan (12)


Editor: Nha Đam Phong Thiển: "!"

Quét......

Quét sân thể dục?Cô mím môi, nghiêng mắt nhìn về phía ba người Tống Dập.Không vui.Bực bội.Một lúc sau, trong mắt cô xoẹt qua một tia sáng.Khóe miệng cô giơ lên mộ độ cong khó thể thấy, mùi vị quỷ dị nhàn nhạt mở rộng trong không khí.Cô nghiêng đầu, mở to một đôi mắt ngây thơ, ủy khuất mà chỉ vào Tống Dập."

Là bọn họ ra tay trước."

Tống Dập: "......"

Có chuyện gì vậy!Hắn lập tức phản bác: "Chú hai, chú đừng nghe cô ta nói bừa, rõ ràng là cô ta......ra tay trước."

Nhìn thấy ánh nước nhàn nhạt trong mắt cô, thanh âm của Tống Dập cũng dần dần nhỏ xuống.Chết tiệt!Vậy mà khóc?Đây có phải là người vừa nãy đánh bọn họ không?Tống Dập vừa mới ở chỗ này, Tống Hoài Nhân còn chưa nhận ra, lúc này khi nghe thấy giọng nói này, Tống Hoài Nhân lập tức mặt nổi đầy đầy hắc tuyến.Ông nhìn nhìn nhìn khuôn mặt xanh tím của hắn, biểu tình trên mặt rất là khó coi."

Tống Dập!

Cháu sao lại thế này!"

Tống Dập bị Tống Hoài Nhân quát như vậy, sợ tới mức lập tức câm miệng, ngay cả ho cũng không dám ho một chút.Tống Dập cúi đầu xuống, người luôn luôn kiêu ngạo đến không ai bì nổi như hắn mà ở trước mặt chú hai của mình cũng chỉ có thể đem mình thành con chim cút, giống như học sinh tiểu học nhận sai vậy."

Chú hai, chú nghe cháu nói......"

"Nghe cháu nói cái gì?

Tống Dập, cháu thân là thiếu gia của Tống gia, mỗi ngày không lo học, chỉ biết ở trong trường học bắt nạt các bạn khác, chuyện này đã không phải một lần hai lần!

Chính cháu tự ngẫm lại đi!

Hình phạt của cháu là không thể thiếu.

Sau khi tan học ba người các em cũng cùng đi quét sân thể dục."

Tống Dập: "......"

Hắn liếc nhìn Phong Thiển, trên mặt viết "Ta thực vô tội", tức giận đến cắn răng.Sau khi đối diện với tầm mắt khủng bố của Tống Hoài Nhân, hắn héo héo nói: "Dạ cháu biết rồi."

Xử lý xong ba người này, Tống Hoài Nhân mới đem tầm mắt chuyển tới trên người Kỷ Miên.Kỷ Miên có dáng người thon dài, khí chất cao lãnh, gương mặt lại càng đẹp.Giống như bất kể hắn đứng ở chỗ nào, đều sẽ lập tức trở thành tiêu điểm vạn người chú ý.Lúc Kỷ Miên mới vừa tiến vào, Tống Hoài Nhân cũng đã chú ý tới hắn.Chỉ là đứa nhỏ này từ trước đến nay an phận thủ thường, lại là tấm gương của toàn trường, cho nên ông theo bản năng cho rằng Kỷ Miên chỉ là bị liên lụy."

Bạn học Kỷ, chậm trễ thời gian của em lâu như vậy, không có việc gì, em về lớp học trước đi."

Thanh âm của Tống Hoài Nhân rõ ràng hòa ái rất nhiều.Phong Thiển trộm liếc nhìn liếc Kỷ Miên.Thiếu niên đứng ở nơi đó, như thể tự động cô lập mọi thứ xung quanh.Đồng phục mặc ở trên người thật sự tỉ mỉ, mỗi một cái nút thắt đều được cài thật sự cẩn thận.

Hắn im lặng, ánh mắt xa cách, cả người toát ra hơi thở cao quý và lãnh đạm.Chà, mảnh nhỏ lớn lên thật đẹp.Nhưng mà, hiệu trưởng là chú hai của Tống Dập?Thế mà không có thiên vị Tống Dập.Thật kỳ quái.Hơn nữa, ông ấy dương như rất khoan dung với mảnh nhỏ.Phong Thiển chớp chớp mắt, đại khái trong mắt tất cả giáo viên, một học sinh ngoan như mảnh nhỏ sẽ không bao giờ mắc sai lầm.Chỉ có điều, mảnh nhỏ là học bá, cô lại chú định là phải làm học tra......Kỷ Miên sau khi nghe xong, nhàn nhạt nhìn thoáng qua Phong Thiển, thấy sắc mặt đối phương rất bình tĩnh, không nói lời nào, chậm rãi rời đi.Không cần thiết lại giải thích cái gì.Đối phương cũng hoàn toàn không cần.Tâm trạng thiếu niên vui vẻ, khuôn mặt vạn năm băng sơn có một nụ cười nhạt hiếm hoi.Buổi tối, vẫn là giúp cô ấy đi.......Kỷ Miên đi rồi, Phong Thiển cũng rời đi.Lớp 12 ban A.Phong Thiển đứng ở cửa, nhìn chằm chằm biển lớp nhìn một hồi, mới chậm rãi gõ cửa lớp.Lớp 12 ban A là lớp tốt nhất khối, tất cả mọi người đều tập trung tinh thần lắng nghe giáo viên giảng bài.Cô gái tiếng Anh ăn mặc chỉnh tề, đứng ở trước bảng đen, giải thích điều gì đó bằng một giọng Anh lưu loát trôi chảy.Cho đến khi, tiếng gõ cửa đột ngột làm gián đoạn sự yên tĩnh trong phòng.Mọi người đồng thời nhìn ra cửa.Phong Thiển đứng ở cửa, nhiều đôi mắt như vậy nhìn chằm chằm cô như vậy, cảm thấy không thoải mái.Cô lễ phép hỏi: "Thưa cô, em vào được không ạ?"

Giọng nói của cô ngọt ngào, bộ dáng xinh đẹp, có vẻ là một nữ sinh ngoan ngoãn đáng yêu.{Beta - 9:00 09/11/2020}
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 13: Bạn trai nhà bên có chút ngoan (13)


Editor: Nha Đam Cô giáo Tiếng Anh ngẩn người, vừa rồi còn nghĩ đến lớp bọn họ hôm nay có một bạn học mới chuyển đến.Cô nở một nụ cười tiêu chuẩn, "Là bạn học Phong hả, mau vào đi."

Phong Thiển khẽ gật đầu, chậm rãi đi vào.Cô giáo Tiếng Anh đưa Phong Thiển lên trên bục giảng, nở một nụ cười sau đó giới thiệu với cả lớp."

Các em thân mến, đây chính là bạn học mới chuyển đến lớp ta."

Cô quay sang Phong Thiển, nhẹ nhàng nói: "Bạn học Phong, em hãy tự giới thiệu về bản thân đi."

Phong Thiển chớp chớp mắt, gật đầu."

Phong Thiển."

Cô nói nhẹ.Bên dưới náo động hẳn lên, không ít người nhỏ giọng mà nghị luận."

Đây là bạn học mới chuyển đến?

Trông cậu ấy thật xinh đẹp."

"Đẹp thì có ích lợi gì, nói không chừng là dùng quan hệ để vào."

"Ngày đầu tiên tới giấu giấu diếm diếm cái gì thế không biết, tỏ vẻ lạnh nhạt cho ai xem."

Nam sinh chủ yếu nói về ngoại hình của cô, trong khi đó lời nói của nữ sinh lại vài phần chanh chua.Phong Thiển thản nhiên nhìn lướt qua mọi người trong lớp, khi nhìn thấy Kỷ Miên đang ngồi trong góc lớp, mắt cô sáng lên.Mảnh nhỏ cũng ở lớp này?Chà, vậy thì nhiệm vụ của cô thuận lợi hơn nhiều rồi.Phong Thiển quay đầu nhìn cô giáo tiếng Anh, "Thưa cô, em có thể tùy ý chọn chỗ ngồi được không?"

"Đương nhiên có thể."

Cô giáo Tiếng Anh vui mừng mà nhìn Phong Thiển, cô gái trước mắt này có vẻ rất ngoan ngoãn, mạc danh sẽ khiến lòng người ta sinh ra hảo cảm.Phong Thiển lướt nhẹ xung quanh, tìm một chỗ trống gần đó và ngồi xuống.Cô giáo Tiếng Anh kịp thời duy trì trật tự của lớp, rồi lại tiếp tục bài giảng vừa rồi.Phong Thiển vừa ngồi xuống đã uể oải nằm xuống chỗ của mình, tùy ý nhét cặp sách vào ngăn bàn.Hệ thống: "Ký chủ, ta còn tưởng rằng ngươi sẽ lựa chọn chỗ ngồi bên cạnh điện hạ."

Cảm giác như ký chủ nhà nó không theo lẽ thường nhỉ, sao lại phá hỏng như vậy?Phong Thiển giật giật mí mắt, "Vì sao lại muốn ngồi chỗ đó, xa như vậy."

Hệ thống: "......"

Nếu nó có thực thể, có lẽ thanh máu của nó đã sớm không còn.Cho ngươi lười đến chết đi.【 Nhiệm vụ che giấu: Ký chủ hãy trở thành một học bá. 】Nhiệm vụ của hệ thống nói đến là đến.Phong Thiển vừa nghe đến nhiệm vụ này, nháy mắt bùng nổ tức giận, cô nhíu nhíu mày."

Nhiệm vụ gì, không nhận."

Nhiệm vụ che giấu?Vừa nghe liền thấy lừa dối.Hệ thống ủy khuất rơi lệ: "Ký chủ, làm sao ta có thể lừa ngươi được, làm nhiệm vụ che giấu sẽ có phần thưởng."

"Không cần."

Phong Thiển từ chối."

Ngươi nghe ta nói xong đã, ký chủ."

Phong Thiển không kiên nhẫn nói: "Không muốn nghe."

Hệ thống: "Ký chủ ngươi sẽ hối hận, làm nhiệm vụ ẩn có thể lấy tích phân, tích phân có thể đổi lấy kỹ năng."

Phong Thiển dừng một chút, "Không thú vị."

"Đừng ký chủ."

Hệ thống vẫn cố hết sức thuyết phục, "Ngươi nghĩ lại xem, có tích phân, ngươi có thể đổi cái gì mà dịch chuyển trong nháy mắt, điều khiển tâm trí, như vậy về sau ngươi sẽ không cần đi bộ nữa, chỉ cần dịch chuyển đến và lấy nó thôi, không cần phải tự làm ...

""Được, ta làm."

Hệ thống: "......"

Ta còn chưa nói xong ...Đã biết đức hạnh của ký chủ nhà mình, không cần chút đòn sát thủ, sẽ không có khả năng hảo hảo làm nhiệm vụ.Phong Thiển ghé vào bàn học suy nghĩ, cân nhắc nhiệm vụ che giấu mà hệ thống nói, không chú ý tới bên cạnh có người nhìn chằm chằm vào mình.Hướng Bắc Trì nhìn thấy Phong Thiển chọn chỗ ngồi ở bên cạnh mình, có chút kinh ngạc.Khi nhìn thấy cô nằm trên bàn, Hướng Bắc Trì nghĩ rằng cô không thoải mái, vì vậy hắn nhẹ nhàng đến gần đối phương, quan tâm nói: "Bạn học, bạn không thoải mái trong người à?"

Cảm nhận được có người tới gần, Phong Thiển cảnh giác mà ngẩng đầu nhìn về phía đối phương.Cô nheo mắt không trả lời.Hướng Bắc Trì cảm thấy hơi xấu hổ, mở miệng nói: "Xin chào cậu, tớ là Hướng Bắc Trì, thực vinh hạnh cùng cậu ngồi cùng bàn."

Phong Thiển nghe được tên đối phương, nháy mắt sửng sốt.Hướng......

Hướng Bắc Trì.Tra nam!{Beta - 22:53 30/10/2020}
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 14: Bạn trai nhà bên có chút ngoan (14)


Editor: Nha Đam Phong Thiển nheo mắt nhìn Hướng Bắc Trì liếc mắt một cái.Thì ra tra nam trông như thế này..Còn không đẹp bằng mảnh nhỏ.Phong Thiển xê dịch cánh tay, cách Hướng Bắc Trì xa một chút, tiếp tục ghé vào trên bàn giả chết.Nhìn thấy động tác của cô, nụ cười của Hướng Bắc Trì cứng đơ ở trên mặt.Biểu hiện của Phong Thiển hoàn toàn vượt ngoài dự đoán của hắn.Cha của Hướng Bắc Trì dùng một ít thủ đoạn nhỏ, biết được con gái của Phong gia gia chủ - Phong Thiển vừa mới về nước, hơn nữa Phong gia gia chủ cố ý muốn truyền vị trí gia chủ cho đứa con gái này.Tài chính của Công ty Hướng thị đang xảy ra vấn đề, nếu không được khắc phục kịp thời, kẽ hở sẽ ngày càng lớn và Hướng thị sẽ không bao giờ thoát ra được.Đối với Hướng gia mà nói, Phong Thiển chính là một chiếc bánh ngọt, nếu có thể theo đuổi được vị tiểu thư này, Hướng thị chắc chắn sẽ có thể lật ngược tình thế , trở về quỹ đạo, nói không chừng còn có thể làm ăn tốt hơn nữa.Tuy rằng Hướng Bắc Trì cũng không quan tâm đến vị thiên kim Phong gia trong truyền thuyết này, nhưng hắn cũng biết sâu sắc rằng nếu hắn không làm điều này, Hướng gia sẽ gặp nguy hiểm.Nhưng mà hắn không ngờ được là, cô ấy lại lạnh nhạt như thế, không thèm để ý tới hắn một chút nào.Là một người luôn luôn kiêu ngạo, hắn có từng chịu qua nghẹn khuất như vậy.Hắn hậm hực mà quay đầu, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, tiếp tục nghe giáo viên giảng bài.Phong Thiển mới không thèm để ý tới đối phương nghĩ gì.Cô cuộn mình nằm ở trên bàn, giống như mèo con mềm mại đem chính mình chôn ở cánh tay.Hệ thống đều không thể không cảm khái, ký chủ nhà nó thật sự siêu cấp đáng yêu a a a ~Nhưng mà, ký chủ, ta không phải nói phải làm một học bá tốt sao?Đi học lại ngủ là làm cái gì thế không biết?!"

Ký chủ, dậy học đi."

Phong Thiển giật giật mí mắt, lẩm bẩm nói: "Không""Ký chủ, nhiệm vụ che giấu đấy, nhất đinh phải trở thành học bá, mỗi ngày chăm chỉ học tập!"

"Không vội."

"......"

"Về sau lại nói."......Ngày đầu tiên đi học của Phong Thiển trôi qua nhẹ nhàng như vậy.Hệ thống cực kỳ suốt ruột, như thế này làm sao thành học bá được?Thời điểm chạng vạng tan học, sắc trời âm trầm, mây đen dày đặc, ẩn ẩn có tiếng sấm truyền đến.Phong Thiển xoa xoa đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ.Trời sắp mưa?Cô sờ sờ túi, sau khi chạm vào ô ở phía sau, cô lại thả lỏng người tiếp tục nằm trên bàn.Không muốn động.Bạn học trong lớp lần lượt đi về hết.Cuối cùng chỉ còn lại có hai người Phong Thiển cùng Kỷ Miên.Thiếu niên đi đến bàn cô.Kỷ Miên ngừng ở một bên bàn học của Phong Thiển.Sườn mặt cô dán bàn, một nửa kia đối diện với hắn.Làn da đối phương rất trắng, trắng trắng mềm mèm, khiến người ta nhịn không được muốn véo một cái.Cô nằm ở đố.Nho nhỏ một đoàn.Thật đáng yêu."

Hôm nay, cảm ơn cậu."

Kỷ Miên rũ mắt, mở miệng nói.Phong Thiển nghe được thanh âm, mở to mắt, thấy được thiếu niên trước mặt.Sau một lúc lâu cô mới nỉ non mở miệng: "Không cần cảm ơn.

Đây là nhiệm vụ của mình."

Câu trả lời của cô khiến Kỷ Miên sửng sốt.Hắn trong khoảng thời gian ngắn không hiểu ý tứ của Phong Thiển.Nhiệm vụ của cô ấy?Đôi mắt của thiếu niên phủ một làn sương mù, hắncó chút bối rối.Nếu Kỷ Miên không nói, Phong Thiển gần như quên mất, giờ cô mới nhận ra rằng hình như, buổi tối sau khi tan học phải tới quét sân thể dục.Phong Thiển ngay lập tức chán nản.Cô rầu rĩ mà bò dậy, quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ.Trời mưa.Vậy là không cần phải quét rồi?Kỷ Miên nhìn bộ dáng không vui của cô khi nhìn ra ngoài cửa sổ, hắn dò hỏi: "Cậu không mang ô à?"

Phong Thiển lắc đầu, "Không phải.

Tớ có."

Nghe được câu trả lời của cô, Kỷ Miên rũ mắt xuống, nhỏ giọng nói: "Tớ không mang theo."

"Hả?"

Phong Thiển chớp chớp mắt, ngửa đầu nhìn về phía Kỷ Miên.Mảnh nhỏ là tới mượn ô?Cô lặng lẽ lấy chiếc ô từ trong cặp sách.Phong Thiển nghiêng nghiêng đầu, nhìn chằm chằm chiếc ô một lúc.Chà, chiếc ô trông khá nhỏ.{Beta - 26/01/2021}******Một ngày đăng hẳn 6 chương ʕ→ᴥ←ʔTừ hôm nay đến thứ 2 mình bận không đăng chương mới được, tiện đăng luôn một thể ⚈ ̫ ⚈Các bạn nhớ ấn ☆ ủng hộ mình nhé !!!!\(★^∀^★)/
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 15: Bạn trai nhà bên có chút ngoan (15)


Editor: Nha Đam Phong Thiển liếc nhìn Kỷ Miên, rồi lại chiếc ô.Chắc là phải chen chúc một chiếc ô rồi.Tôi có thể đi một mình được không?Hệ thống: "......"

Hắn là mảnh nhỏ a!

Là mảnh nhỏ linh hồn của Mộ Diễn điện hạ đấy!Ký chủ tại sao cô có thể đối xử với hắn như vậy.Mảnh nhỏ thật đáng thương.Hệ thống biết được tính nết của ký chủ nhà nó, không thể không thay đổi cái cách nói: "Ký chủ, ngươi đi cùng mảnh nhỏ đi, mảnh nhỏ có thể giúp ngươi cầm ô.

Nếu không, ngươi phải tự mình cầm ô đấy."

Phong Thiển cân nhắc một lúc, "Vậy có thể để hắn cõng ta không?

Như vậy không phải càng nhẹ nhàng hơn."

Hệ thống: "!"

Mong ký chủ đừng quá phận nữa!!.Kỷ Miên nhìn thấy cô chậm chạp không có đáp lại, không biết vì sao, trong lòng có chút mất mát.Thiếu niên rũ mắt.Trong phòng học có chút tối tăm, thân hình thon dài của thiếu niên giờ phút này không hiểu sao có chút cô đơn.Phong Thiển đột nhiên đứng lên, một tay xách theo cặp sách.Cô đột nhiên ngẩng đầu lên và cúi sát vào người hắn.Hai người giờ phút này cách nhau thật sự gần, gần đến mức có thể thấy rõ lông tơ trên làn da.Hơi thở của cô phun lên người hắn, ấm áp và mềm mại, có chút hương kẹo ngọt ngào.Kỷ Miên sững sờ, vành tai có chút đỏ lên.Hắn nhìn đến cô gần trong gang tấc, có chút kinh ngạc, nhất thời đã quên nên nói cái gì.Trong không gian tối tăm, giờ phút này độ ấm đột ngột tăng lên.Phong Thiển chớp chớp mắt, hỏi: "Cậu nghĩ gì mà ngẩn người vậy?"

"Hả?"

Thiếu niên cúi đầu, kinh hoàng mà lui về phía sau một bước, trầm giọng nói: "Không......

Không có gì."

Phong Thiển liếc nhìn hắn, ném chiếc ô vào tay Kỷ Miên."

Đi cũng nhau thôi."

Cô đeo cặp sách ở ngực, bước ra khỏi lớp học trước.Kỷ Miên tiếp được ô, nhìn xuống.Thiếu niên lặng lẽ đứng đó một lúc, và từ từ, sau đó từ từ đưa tay lên.Con ngươi đen trắng lúc này hơi ngẩn ra.Thiếu niên vươn tay chậm rãi che ở ngực, tim trong ngực đập thình thịch thình thịch loạn nhịp.Kỷ Miên có chút mê mang.

Tim đập nhanh quá.Thật lâu sau, khóe miệng thiếu niên hơi hơi nhếch lên, hắn nhấc chân đi nhanh về phía cô.Phong Thiển đã sớm đi xuống, cô đang đứng ở tầng 1, từ từ đưa bàn tay ra màn mưa.Nghiêng nghiêng đầu.Trời mưa khá to.Nghĩ đến việc không cần quét sân thể dục, tâm trạng Phong Thiển lúc này đặc biệt tốt.Sao có thể để một cô gái quét sân thể dục đâu?Con gái phải được sủng ái.Làm sao có thể để mệt được?Kỷ Miên đi đến bên người Phong Thiển, lặng lẽ mở ô.Chiếc ô quả thật có chút nhỏ, nếu muốn hoàn toàn che khuất hai người, rõ ràng có chút gượng ép.Hai người dựa vào rất gần, nhưng là Kỷ Miên vẫn nhã nhặn mà khống chế không chạm Phong Thiển.Hắn cố gắng đem ô hướng về phía Phong Thiển.Phong Thiển quay đầu nhìn về phía thiếu niên, bên vai trái của thiếu niên không thể tránh khỏi mà bị ngấm nước mưa.Phong Thiển nhíu nhíu mày.Cảm thấy được tầm mắt của Phong Thiển, Kỷ Miên hơi hơi mỉm cười."

Tớ là con trai, ngấm một chút mưa không sao."

"Lại gần đây."

Phong Thiển duỗi tay kéo cánh tay Kỷ Miên, hai người thật sự gần.Phong Thiển không có cảm giác gì, mà Kỷ Miên lại cảm thấy ràng cảm xúc khi ở trong lớp đó lại xuất hiện.Cô đứng gần mình, xa xa nhìn lại, giống như là một cặp đôi đang yêu nhau vậyKỷ Miên cảm giác hai má nóng bừng, hạt mưa rơi trên người cũng không có cảm thấy lạnh, ngược lại có vài phần nóng.Cả hai lặng lẽ đi đến cổng trường.Xe Hứa Thâm sớm đã đậu ở nơi đó.Phong Thiển nhìn xung quanh một lượt, cửa chỉ có xe của Hứa quản gia, không có xe khác.Cô nhíu mày nhìn về phía Kỷ Miên: "Không ai đón cậu à?"

Kỷ Miên cũng hơi bối rối, đúng lúc này, điện thoại di động của hắn vang lên.Kỷ Miên lấy di động ra, nhàn nhạt nhìn lướt qua.Nhìn thấy tên người gọi, hắn ngước mắt nhìn về phía Phong Thiển, "Tớ tiếp điện thoại một chút."

Phong Thiển chớp mắt, "Ừ."{Beta - 29/01/2021}*******Buổi trưa rảnh nên edit nốt chương 15.

Xong thứ 2 là tớ edit được chương vào sẽ đăng luôn để xong thế giới 1 nhanh nhất có thể. ⚈ ̫ ⚈
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 16: Bạn trai nhà bên, có chút ngoan (16)


Editor: Nha Đam (Đã Beta)Kỷ Miên đứng ở một bên nghe điện thoại.Thiếu niên rũ đầu, lông mi mảnh dài che khuất con người xinh đẹp, thỉnh thoảng sẽ đáp trả vài tiếng.Phong Thiển nhìn hắn vài lần, lúc sau liền không hề xem hắn.Chán đến chết đưa tay vươn ra ngoài ô.Giọt mưa dừng ở lòng bàn tay.Lạnh lạnh.Hứa quản gia xuống xe, cầm một chiếu ô lớn màu đen hướng Phong Thiển bọn họ đi tới.Chỉ chốc lát, Hứa Thâm liền đi tới trước mặt Phong Thiển.Lúc này, Kỷ Miên cũng vừa lúc kết thúc trò chuyện.Không biết vì sao, Phong Thiển lại cảm thấy, thiếu niên bên cạnh sau khi tiếp điện thoại xong, áp khí quanh thân chợt rơi chậm lại.Phong Thiển nhíu mày xem hắn."

Cậu làm sao vậy?"

Kỷ Miên nghiêng đầu nhìn về phía cô, lắc đầu."

Không có gì."

Phong Thiển nhướng mày.Không muốn nói?"

Không ai đón cậu sao?"

Kỷ Miên giật mình, rồi sau đó thấp thấp mà trả lời: "Ừ."

Hứa Thâm mở miệng: "Tiểu thư, vị này chính là?"

Hứa quản gia không dấu vết mà đánh giá Kỷ Miên, mắt lộ ra nghi hoặc.Tiểu thư mới vừa về nước không bao lâu, ở trong nước hẳn là không có quen biết ai."

Bạn học."

Phong Thiển nói."

Hứa quản gia, trước dẫn cậu ấy về nhà."

Phong Thiển chỉ chỉ Kỷ Miên.Hứa Thâm tràn đầy chút kinh ngạc.Nhìn thoáng qua tiểu thư nhà mình.Trên mặt cô không có biểu tình gì, thoạt nhìn giống như thờ ơ."

Được."

Kỷ Miên kinh ngạc ngẩng đầu, "Cậu......

Cậu đưa tớ về?"

Thiếu niên có chút thụ sủng nhược kinh, hắn buông xuống đầu, nói có chút nhỏ: "Kỳ thật, tớ có thể tự mình đánh xe trở về."

Phong Thiển liếc xéo hắn một cái, nhịn ném xuống kích động.Nhỏ đến không thể phát hiện mà thở dài.Phong Thiển cầm lấy tay đang che ô của Kỷ Miên, trực tiếp đem người mang đi.Sau đó, đem người nhét vào thùng xe.Phong Thiển thu ô che, cũng đi theo ngồi xuống.Liền mạch lưu loát.Kỷ Miên cho đến khi ngồi ở trong xe, vẫn còn ngốc.Phong Thiển quay đầu xem hắn.Mảnh nhỏ như thế nào ngốc ngốc?Bất quá, còn rất đáng yêu.Phong Thiển có điểm hưng phấn.Nghĩ đến Mộ Diễn kia bày ra mặt khối băng, nhìn nhìn lại mảnh nhỏ kia bộ dáng ngốc manh.Thật là tương phản manh a.Phong Thiển chớp chớp mắt, tầm mắt dừng ở trên mặt Kỷ Miên.Thiếu niên làn da so nữ tử còn tốt hơn.Trắng nõn thủy nộn, giống như vô cùng mịn màng.Ừm, muốn niết.Phong Thiển do dự xuống, quay đầu đi, mắt nhìn phía trước.Vài giây sau, Phong Thiển vẫn là không nhịn xuống, lại nghiêng đầu nhìn về phía thiếu niên.Cô nuốt nuốt nước miếng, biểu tình nghiêm túc mà vươn tay, thừa dịp thiếu niên không chú ý, dùng sức nhéo nhéo khuôn mặt Kỷ Miên.Phong Thiển: "!"

Thực mềm!Kỷ Miên hoàn toàn cứng lại rồi, ánh mắt hơi mang ủy khuất chuyển hướng Phong Thiển."

Cậu véo tớ làm gì?"

Phong Thiển: "......"

Rõ ràng là niết.Còn có,Tôi......

Tôi mới không cần nói cho cậu."

Không cho véo?"

Cô vẻ mặt nghiêm túc hỏi.Kỷ Miên há miệng thở dốc, lời muốn nói hoàn toàn chặn ở trong cổ họng, hắn buồn thanh nói: "Không."

"Cho cậu véo."

Phong Thiển banh mặt, nội tâm lại hoàn toàn nhạc nở hoa.Có thể véo?Không đúng, là niết.Mảnh nhỏ cư nhiên cho ta niết!Phong Thiển trong lòng mỹ tư tư, mảnh nhỏ mặt thật sự hảo mềm a a a......Hệ thống: "......"

Ký chủ, ngươi dám đem ý nghĩ trong nội tâm của ngươi biểu diễn hết ra ngoài sao?Thật biến thái.Kỷ Miên thấy cô vẫn luôn banh mặt, cho rằng đối phương không vui.Tâm tình không khỏi trầm xuống.Phong Thiển cảm thấy được, cô quay đầu xem hắn.Mảnh nhỏ không vui?Phong Thiển mím môi, có chút rối rắm mà nhìn nhìn Kỷ Miên."

Không vui?"

Phong Thiển hỏi, "Vậy cho cậy véo lại đấy."

Vị ngồi ở vị trí lái Hứa Thâm tay đang giữ vô lăng ngừng một chút, nội tâm chấn động.Hai người đối thoại thực ấu trĩ.Giống như tiểu hài từ.Lại không hiểu sao làm người cảm khái: Tuổi trẻ thật tốt.Kỷ Miên có chút sững sờ, không nghĩ tới cô sẽ nói như vậy.Hắn cho rằng đối phương không vui.************Tối vừa đi học về cái edit luôn chương 16 (⚈ ̫ ⚈)Tớ giữ đúng lời hứa thứ 2 đăng chương mới đấy nhé
ʕっ•ᴥ•ʔっ
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 17: Bạn trai nhà bên, có chút ngoan (17)


Editor: Nha Đam (Đã Beta)Phong Thiển có chút bực bội mà nhíu nhíu mày.Mảnh nhỏ tức giận mà nói.Có chút không biết làm sao.Cô chán ghét loại cảm giác này.Phong Thiển mím môi, duỗi tay bắt được ngón tay thon dài của Kỷ Miên.Kỷ Miên hơi giật mình, ngón tay hắn hơi cong, theo bản năng rụt về sau một chút.Tay của cô mềm mại nho nhỏ bắt lấy ngón tay hắn.Thật là mềm.Hắn kỳ thật cũng không muốn đối phương buông ra.Chỉ là, có chút khẩn trương.Phong Thiển cảm thấy được động tác rút tay về của Kỷ Miên, cô chớp chớp mắt.Xem ra mảnh nhỏ thật sự tức giận."

Cậu véo lại đi."

"Hả?"

"Đừng nóng giận, tớ cho cậu véo lại."

"......"

Kỷ Miên kinh ngạc nhìn Phong Thiển, miệng mở ra, mắt xẹt qua một mạt ánh sáng.Đối phương trầm mặc, làm Phong Thiển cho rằng hắn còn tức giận.Phong Thiển cảm giác thật mệt tâm, cô vỗ vỗ má trắng nõn, rất giống một con hamster nhỏ đáng yêu.Tay vẫn bắt lấy ngón tay Kỷ Miên.Phong Thiển do dự một lát, sau đó lại cầm tay Kỷ Miên tới gần sườn mặt mình.Ở tầm mắt nghi hoặc của đối phương, Phong Thiển bắt lấy tay Kỷ Miên, hơi hơi dùng sức, ở trên má mình nhéo một chút.Sau khi niết xong, Phong Thiển mặt không biểu tình mà buông tay ra.Cô quay đầu nhìn về phía hắn, "Như vậy có thể sao?"

Kỷ Miên cảm giác trên mặt nóng lên, đầu ngón tay giống như còn tàn lưu lại xúc cảm trên gương mặt mềm mại của cô."

Tớ......

Không tức giận."

Thiếu niên rũ đầu xuống.Phong Thiển chớp chớp mắt.Không tức giận?"

Ừm."

Cô đáp lại một tiếng.Không khí có chút vi diệu.Phong Thiển dời đi lực chú ý, "Nhà cậu ở đâu?"

Kỷ Miên sửng sốt, mới chậm rì rì mà trả lời: "Nhà tớ ở ngay bên cạnh nhà cậu."

Phong Thiển: "?"

"Bên cạnh nhà tớ?"

Mảnh nhỏ ở nói giỡn sao......"

Thời điểm cậu mới vừa dọn lại đây, tớ nhìn thấy cậu."

Kỷ Miên thấp giọng trả lời.Còn có loại thao tác này.Biểu tình của Phong Thiển có chút sụp đổ.Cô rầu rĩ đáp lại một tiếng, không nói nữa.Có chút mệt.Phong Thiển dựa vào phía sau lưng nghỉ ngơi.Phong Thiển: "Hệ thống, có tư liệu của mảnh nhỏ sao?"

"Có có." thanh âm hệ thống có chút vui sướng, "Đang tiến hành kiểm tra......"【 Leng keng, mời ký chủ tiếp thu tư liệu của mảnh nhỏ. 】Kỷ Miên.Lúc năm tuổi, cha mẹ bởi vì cảm tình bất hòa mà ly hôn.Khi đó hai người đều còn trẻ, hiển nhiên vô luận ai mang con theo, đều sẽ hoặc nhiều hoặc ít ảnh hưởng đến sinh hoạt của mình.Kỷ Miên vẫn chỉ là một đứa trẻ, ở gia đình này có vẻ thập phần dư thừa.Cha Kỷ và mẹ Kỷ đạt thành hiệp nghị, vì Kỷ Miên mua căn hộ, thuê một ít người hầu bảo mẫu chăm sóc hắn.Ngẫu nhiên, Cha Kỷ và mẹ Kỷ sẽ đến thăm Kỷ Miên.Chỉ là, mỗi người đều thành lập gia đình mới, đến thăm hắn số lần liền càng ngày càng ít.Kỷ Miên đối cha mẹ của mình cảm tình dần dần xa lạ.Mặc dù cha mẹ còn khoẻ mạnh, những gì Kỷ Miên từ nhỏ trải qua, cùng cô nhi có chỗ nào không giống.Chỉ có mỗi tháng gửi tiền cho hắn, mới châm chọc mà nhắc nhở hắn còn có cha mẹ.Hắn lẻ loi hiu quạnh, dần dần dưỡng thành tính tình quái gở.Kỷ Miên chính mình lại rất ưu tú.Hắn từ nhỏ đến lớn, khảo thí vững vàng ở vị trí nhất lớp, là học bá trong mắt mọi người.Lại bởi vì có một thịnh thế mỹ nhan, cho nên là rất nhiều nữ sinh yêu mến, là nam thần trong lòng các cô gái.Chính là, gia đình tan vỡ đã là làm đứa trẻ ưu tú này phong bế nội tâm chính mình.Hắn rất ít cùng người khác nói chuyện, cũng không tham gia bất luận tụ hội gì.Ở trong mắt mọi người, Kỷ Miên người này rất khó ở chung.

Hắn giống như là bông hoa cao lãnh, làm người chùn bước.Xem xong tư liệu của mảnh nhỏ, Phong Thiển có điểm ngốc.Mảnh nhỏ cao lãnh?Cô mở to mắt xem xét mắt mỹ thiếu niên an tĩnh bên cạnh.Cảm giác mảnh nhỏ rất ngoan.Còn thực đáng yêu.Một chút cũng không giống cao lãnh Mộ Diễn điện hạ.Như thế nào cảm giác tư liệu không đáng tin cậy đâu......******************Các bạn đọc sẽ có vài chỗ chủ ngữ chương này khác chương khác tại vì bên Trung chỉ có sử dụng "ta - ngươi" không đa dạng chủ ngữ như bên mình nên tớ không biết nên để như thế nào cho hay.

Bao giờ tớ edit xong thế giới 1 sẽ Beta lại sau nhé (⚈ ̫ ⚈)
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 18: Bạn trai nhà bên, có chút ngoan (18)


Editor: Nha Đam Hệ thống cãi lại, "Ký chủ, ngươi làm sao có thể hoài nghi ta vậy nhỉ?

Đây chính là số liệu chính thức, tuyệt đối đáng tin cậy!"

Phong Thiển ném cho nó một ánh mắt, "Ngươi không có việc gì đừng nói chuyện."

"Thật ầm ĩ."

Phong Thiển bổ sung.Hệ thống "......"

Ta ầm ĩ?

Cô ấy thế nhưng chê mình âm ĩ?Hừ.Bổn hệ thống mới mặc kệ ngươi.Phong Thiển tâm tình có chút bực bội.Mảnh nhỏ đáng thương như vậy sao......Mảnh nhỏ ngoan như vậy, đáng yêu như vậy, sao lại không có ai muốn?Phong Thiển thực nghi hoặc, cô chép chép miệng, mở đôi mắt xinh đẹp.Quay đầu nhìn về phía Kỷ Miên.Mảnh nhỏ thực ngoan, an tĩnh mà ngồi.Dáng ngồi đoan chính, mắt nhìn thẳng.Phong Thiển xoay trở về, không hề xem Kỷ Miên.Ừm, không ai muốn?

Ta đây đối xử tốt với hắn là được, dù sao cũng là linh hồn mảnh nhỏ của Mộ Diễn điện hạ.Chỉ chốc lát, Hứa Thâm lái xe chạy vào gara.Kỷ Miên cùng Phong Thiển cùng xuống xe.Kỷ Miên một tay xách theo cặp, ở trong bãi đỗ xe tối tăm, bóng dáng thon dài của hắn bị kéo rất dài.Phong Thiển nghiêng đầu tự hỏi.Cô đổi với chiếc ô lớn của Hứa Thâm, đi đến trước mặt thiếu niên.Người cô so thiếu niên lùn hơn một cái đầu.Phong Thiển mặt vô biểu tình mà giơ chiếc ô lớn màu đen, tiến lên, che ở trên đầu Kỷ Miên.Một bóng đen rơi xuống, theo sau truyền đến chính là thanh âm ngọt mềm của cô gái."

Tớ đưa cậu về nhà."

Kỷ Miên ngẩn ra, rũ mắt nhìn về phía cô."

Cảm ơn."

Hắn thấp giọng nói.Thiếu niên thanh tuyến rất êm tai, giờ phút này là cố tình đè thấp thanh âm, càng có vẻ trầm thấp say lòng người.Kỷ Miên cầm ô che."

Để tớ cầm ô đi."

Phong Thiển bước chân dừng một chút, vừa định buông tay, lại nghĩ đến mảnh nhỏ đáng thương như vậy.Phong Thiển phồng phồng má, mặt vô biểu tình mà nắm chặt cán dù.Kỷ Miên cầm một lúc, không rút ra.Sức lực của cô rất lớn, hắn cũng không dám dùng sức rút ra.Kỷ Miên nghi hoặc mà rũ mắt nhìn về phía cô.Phong Thiển không phản ứng hắn, trực tiếp mang theo người đi phía trước đi.Không nghĩ vô nghĩa.Vào trong màn mưa.Giọt mưa rơi trên ô, tí tách tí tách.Kỷ Miên nghiêng mắt nhìn về phía cô gái bên cạnh đang cầm ô che, đối phương mặt vô biểu tình, lại mạc danh phi thường đáng yêu.Kỷ Miên giờ phút này tâm tình thật tốt.Ngay cả thanh âm giọt mưa rơi trên ô đều không hiểu ra sao trở nên thập phần dễ nghe.Không đi bao xa, liền đến cửa nhà Kỷ Miên.Kỷ Miên từ trên người móc ra chìa khóa, mở khóa.Phong Thiển nghi hoặc, "Nhà cậu không ai?"

Không phải nói cha mẹ mảnh nhỏ cho thuê người hầu bảo mẫu cho hắn sao?Kỷ Miên hơi rũ đầu xuống.Thanh âm hắn hơi buồn nói: "Dì giúp việc trong nhà có việc xin nghỉ, gần nhất chỉ có một mình tớ."

Thiếu niên rũ đầu, cực kỳ giống đứa trẻ bị ủy khuất, đáng thương vô cùng.Phong Thiển nhíu mày.Cô chớp chớp mắt, nhìn đối phương rũ đầu xuống.Giơ tay, lại buông.Cuối cùng, Phong Thiển vẫn là giơ tay sờ sờ đầu thiếu niên.Thiếu niên vẻ mặt mờ mịt mà nhìn về phía Phong Thiển.Không thể hiểu được bị sờ đầu......Phong Thiển bất động thanh sắc mà thu hồi tay, "Sẽ nấu cơm sao?"

Kỷ Miên: "Sẽ không."

"Vậy cậu ăn cơm như thế nào?"

Kỷ Miên chậm một chút, do dự nói: "Nấu mì gói?

Hoặc là gọi cơm hộp?"

Phong Thiển mi nhăn đến càng sâu.Mảnh nhỏ liền tính toán ăn thực phẩm rác rưởi này sao?Vạn nhất ăn sinh bệnh làm sao bây giờ?Cô trầm mặc một hồi, mở miệng nói: "Mấy ngày nay tới nhà của tớ ăn cơm đi."

"A?"

Kỷ Miên có chút thụ sủng nhược kinh."

Nghe không hiểu?"

"Không phải, cảm ơn cậu."

Kỷ Miên khóa lại cửa.Phong Thiển chưa nói cái gì, trực tiếp mang theo Kỷ Miên đi đến nhà mình.Hứa Thâm ở cửa chờ Phong Thiển.Đang xem đến thời điểm Phong Thiển đem Kỷ Miên mang về nhà, Hứa quản gia ưu nhã biểu tình xuất hiện một tia vết rách.Hứa quản gia tỏ vẻ thực kinh ngạc.Tiểu thư làm sao lại đem người mang về nhà rồi!
 
Back
Top Bottom