Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
405,059
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
233696896-256-k697642.jpg

[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Tác giả: HiNhaDam
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

🍒

Hán Việt: Khoái xuyên chi ngã gia điện hạ hữu điểm quai


Tác giả: Vân Cửu Từ
🍀Editor : Nha Đam
🌼Số chương : 1217 - Đã hoàn bản convert
🌷

Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , Hiện đại , HE , Tình cảm , Xuyên nhanh
🍁Nguồn convert: https://wikidich.com/truyen/xuyen-nhanh-chi-nha-ta-dien-ha-co-diem-n-Xbd1AlS4CEz08jR2
👑 Converter: Tử Đằng (wikidich.com/user/phong-khinh) Tags: 1v1codaiedithethonghiendaihệmauxuyênngontinhnhânngưnữcườngsungthanhxuânvườntrườngthếgiớitinhcamvõngduxuyênnhanhđồngthoại​
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
💫Văn án


Phong Thiển chính là một bệnh nhân mắc bệnh ung thư lười giai đoạn cuối.Cô được Chủ Thần Đại Nhân giao nhiệm vụ bảo vệ các mảnh linh hồn của Mộ Diễn điện hạ.

Phong Thiển chớp chớp mắt.

Nói cách khác, là làm vệ sĩ chứ gì.

Không thành vấn đề.Nhưng, ai có thể nói cho cô biết, không phải Điện hạ rất lạnh lùng sao?

Tại sao mảnh nhỏ mà mình gặp lại có chút ngoan ngoãn, có chút kiêu ngạo, lại có chút đáng yêu, lúc nào cũng thích trêu chọc cô?!Đồng hành cùng Phong Thiển trong suốt chặng đường là bé cưng hệ thống, dấn thân thành công thăng cấp từ hệ thống lên thành bà mai."

Ký chủ, mảnh nhỏ buồn bực, cô phải ôm hắn một cái."

"Ký chủ, mảnh nhỏ lại giận dỗi rồi, hay là cô hôn hắn một cái đi?"

"Ký chủ, mảnh nhỏ thật đáng thương, hay là cô kết hôn với hắn đi?"......

Hệ thống: "# Ký chủ nhà siêu lười, làm sao có thể hạ gục được? # Chờ online, rất gấp."[Ngọt sủng mau xuyên 1v1]***************Cảm nhận của editor:
Truyện khá nhẹ nhàng, thích hợp đọc giải trí, ngược độc giả là chính 🤧🤧, phù hợp với những tâm hồn mỏng manh thích ngọt sủng như tớ 😚Đặc biệt là hơi hướng teenfic vì truyện này khá buff nam nữ chính, hai người trải qua các thế giới hầu như không có biến cố gì cả.

Tớ đã cảnh báo trước rồi.

Các bạn đọc được thì đọc, không đọc được thì click back ~~ Đừng nói gì để làm ảnh hưởng đến động lực edit của tớ nhé.

Cảm ơn các bạn rất nhiều ♥~ ~ ~ ~ ~Cảm ơn các bạn đã vào xem truyện của tớ.

Do truyện này là truyện đầu tiên mà tớ edit nên không tránh khỏi có sai sót đặc biệt là lậm convert.

Tớ cũng không có thời gian beta lại truyện này.

Cho nên bạn nào không thích văn phong mấy thế giới đầu thì có thể bắt đầu đọc từ Thế giới 4 nhé, bắt đầu từ thế giới đấy tớ biết cách edit nên không bị quá lậm convert nữa rồi ( •̀ ω •́ )✧
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
THẾ GIỚI 1 - Bạn trai nhà bên có chút ngoan (1)


{Lời nói đầu} : Mới lần đầu edit truyện có thể có nhiều sai sót mong các bạn giúp đỡ và góp ý (•ө•)♡Các bạn nhớ ấn ☆ để ủng hộ tớ nhé !!!\(★^∀^★)/Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ ʕ→ᴥ←ʔ20/07/2020

TG1 HE, có sủng ,tình tiết nhẹ nhàng, ngược tra gì đó gọn gàng, tra nam tra nữ không có đất diễn mấy, thích hợp cho mấy bạn thích kiểu nhẹ nhàng, đọc giải trí.
(⚈ ̫ ⚈)
Tớ cũng vừa mới đọc hết TG1 thôi chứ lúc bắt đầu edit chỉ xem tiêu đề, review và chương cuối cùng của truyện cái edit luôn.

TG1 này tác giả viết hơi nhạt, mong TG2 tác giả viết hay hơn (28.07.2020)

.............................................Editor : Nha Đam Trong không gian trắng tinh, có một cô gái ngơ ngác nhìn cảnh vật xung quanh, uể oải nói: "Nơi này chính là không gian Chủ Thần?"

Một mảnh trắng xoá, không có một bóng người.Điều quan trọng là, ngay cả một chiếc ghế cũng không có!

Thật quá đáng!"

Đúng vậy, ký chủ."

Thanh âm vui vẻ của hệ thống vang lên, có vẻ tâm trạng nó đang rất tốt.Phong Thiển chớp chớp mắt, cô duỗi eo, khóe mắt nổi lên hơi nước, lười biếng nói: "Bắt đầu đi."

Cô ấy đã hiểu các quy tắc.Trước kia, Chủ Thần đại nhân đã triệu hồi linh hồn của cô từ một thế giới nhỏ, giao cho cô nhiệm vụ đầu tiên --Bảo vệ mảnh nhỏ linh hồn của Mộ Diễn điện hạ.Mộ Diễn là Chủ Thần chi tử.Trời sinh thần cách, vạn người kính ngưỡng.Chủ Thần chi tử chỉ là một xưng hô, không phải là con của Chủ Thần.Người được chọn làm Chủ thần chi tử là ứng cử viên tiếp theo cho vị trí Chủ thần.Tuy nhiên, trước khi trở thành Chủ Thần, Chủ Thần chi tử cần phải phân tán linh hồn của mình vào hàng nghìn mảnh nhỏ tiến vào muôn vàn thế giới nhỏ để trải nghiệm.Sau khi trải nghiệm kết thúc, một vị Chủ thần mới cũng được sinh ra.Mà nhiệm vụ lần này của Phong Thiển, chính là bảo vệ mảnh nhỏ linh hồn bị vương vãi của Mộ Diễn điện hạ.Phong Thiển nghiêng đầu.Vì sao Điện hạ đi trải nghiệm, lại muốn cô tới bảo vệ?Cô không biết mệt sao?Không vui.Hơn nữa, với năng lực của Điện hạ, e rằng dù chỉ là mảnh nhỏ, ở các thế giới đó cũng sẽ không có một chút nguy hiểm gì.Mặc dù trong lòng Phong Thiển có chút nghi ngờ, nhưng cô cũng không nghĩ nhiều.Vì đó là nhiệm vụ được Chủ thần đại nhân giao cho nên phải thực hiện cẩn thận ...

Có quỷ mới thích đấy!!.Cô thật sự không muốn làm chút nào!Một chút cũng không muốn !Sau khi có một luồng sáng trắng chói lọi vụt qua, Phong Thiển mở to mắt.Hiện tại cô đang nằm trên chiếc giường màu hồng công chúa.

Không nghi ngờ gì nữa, đây là phòng của một cô gái.Phong Thiển xoa xoa đầu, vừa mới đi đến thế giới này, đầu có chút choáng váng.Haizz.Phải làm việc.Mệt.Không muốn động đậy một chút nào.Phong Thiển nằm một lát, sau đó mới bất đắc dĩ nói: "Hệ thống, truyền ký ức."

Sau một lúc, Phong Thiển lại nằm xuống, nhắm mắt lại và từ từ sắp xếp lại ký ức của nguyên chủ.Nguyên chủ cũng gọi là Phong Thiển.Nói một cách chính xác, ký thể của cô ở mỗi một thế giới đều tên là Phong Thiển.Đây là Chủ Thần đại nhân vì giúp cô thích ứng ở mỗi thế giới được tốt hơn, đã âm thầm giúp cô.Về phần Phong Thiển sao.Cô chỉ đưa ra một yêu cầu duy nhất với Chủ Thần đại nhân -- ở mỗi thế giới phải được sống thoải mái!Chủ Thần đại nhân đương nhiên là đồng ý rồi.Nói cách khác, ở mỗi thế giới điều kiện sống của ký thể mà Phong Thiển xuyên vào đều rất tốt.Phong Thiển vô cùng hài lòng với điều này.Làm vệ sĩ cho mảnh nhỏ của Điện hạ.Nhưng phải ăn ngon, mặc đẹp và thoải mái dễ chịu.Tuyệt đối không thể bị mệt đến kiệt sức được!Nguyên chủ của thế giới này là thiên kim hào môn.Phong gia là một trong bốn gia tộc nổi bật ở Trung Quốc.Nguyên chủ là đứa con duy nhất của gia trưởng Phong gia.Phong gia không trọng nam khinh nữ.Gia trưởng Phong gia về già rồi mới có con, ông ấy làm mọi cách để chiều chuộng nguyên chủ.Nguyên chủ vừa sinh ra đã được ấn định là người thừa kế của Phong gia.Đáng tiếc chính là, nguyên chủ mắc bệnh tim bẩm sinh.Vì công nghệ điều trị bệnh tim tiên tiến ở nước ngoài nên từ nhỏ nguyên chủ đã được gửi ra nước ngoài.Vì được điều trị bằng kỹ thuật tiên tiến từ nhỏ nên bệnh tim của nguyên chut cũng đã được cải thiện.Chỉ cần không phải chịu bất kỳ kích thích cực lớn nào, căn bản sẽ không tái phát.Năm ấy nguyên chủ 18 tuổi, gia trưởng Phong gia bệnh nặng.Nguyên chủ từ nước ngoài trở về chăm sóc cha.Gia trưởng của Phong gia quyết định chính thức thông báo rằng nguyên chủ sẽ kế thừa vị trí gia trưởng của Phong gia trong buổi lễ trưởng thành của cô ấy.

Các công ty thuộc tập đoàn của Phong gia cũng dần dần nằm dưới sự kiểm soát của nguyên chủ.Vì được nuôi dưỡng ở nước ngoài ngay từ nhỏ, hơn nữa lại bị bệnh tim, cô ấy đã dành phần lớn thời gian của mình trong bệnh viện.Tuy nguyên chủ là viên ngọc quý trong lòng bàn tay của nhà họ Phong, nhưng cô ấy không hề nảy sinh tính tình hư hỏng.Ngược lại tính tình của nguyên chủ lại hiền lành ít nói, ngây thơ đáng yêu, có chút ngốc nghếch.{Beta - 22:36 16/10/2020}
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 2: Bạn trai nhà bên có chút ngoan (2)


Editor : Nha Đam Tuy nhiên, nguyên chủ ở nước ngoài, các chương trình học cũng không bị thiếu, cô ấy vẫn rất có khả năng quản lý công ty.Cho nên nguyên chủ kế thừa vị trí gia trưởng, cho dù có người không cam lòng, cũng không dám phản đối.

Vấn đề là không có lý do gì để phản đối.Gia huấn của Phong gia là nam nữ bình đẳng.Chỉ cần là người thừa kế của Phong gia, nam nữ đều có thể kế thừa vị trí trưởng gia.Nguyên chủ tuy rằng sắp kế thừa vị trí gia trưởng, nhưng cô cũng không thể bỏ việc học.18 tuổi sẽ đối mặt với kỳ thi tuyển sinh đại học.Nguyên chủ về quay về nước và tiếp tục học tại trường trung học Đế đô.Tuy nhiên lại chính tại trung học Đế đô, nguyên chủ đã gặp phải một tên cặn bã khiến cô ân hận cả đời.Tính tình nguyên chủ mềm mỏng, tốt bụng, đơn thuần chất phác.Bỗng nhiên có một ngày, cậu học bá trong lớp Hướng Bắc Trì tỏ tình với cô.Nguyên chủ trước đây chưa từng trải qua chuyện này, nhất thời ngẩn người, không đồng ý cũng không từ chối.

Sau này, Hướng Bắc Trì mỗi ngày đều đưa bữa sáng cho nguyên chủ, lúc tan học sẽ hộ tống nguyên chủ đến cổng trường.Trong lòng nguyên chủ, Hướng Bắc Trì giống như một tia sáng, chiếu vào cuộc sống của cô một cách ấm áp.Hướng Bắc Trì trong mắt mọi người được công nhận là một học bá có tấm lòng ấm áp, ngoại hình của cậu ta thuộc hàng đẹp nhất trường.Bạn học đều rất hâm mộ nguyên chủ.Nguyên chủ cũng cho rằng mình đã gặp được chân mệnh thiên tử.Gia thế Hướng Bắc Trì cũng không tồi.

Chẳng qua trước khi gặp được nguyên chủ, tài chính của Hướng thị đã bắt đầu xuất hiện vấn đề.Nguyên chủ là tiểu công chúa được nuôi dưỡng ở khuê phòng, không rành thế sự, sao có thể ngăn cản viên đạn bọc đường của Hướng Bắc Trì, ngọt ngào mà oanh tạc.Đã sớm bị đắm chìm.Hai người cũng thuận lợi đến với nhau.Mới bắt đầu, hai người cũng giống như hình với bóng.Ở trước mặt nguyên chủ, Hướng Bắc Trì là một người lịch thiệp, không bao giờ vượt qua quy củ, nhiều lắm chỉ là cầm tay thôi.Cứ như thế, nguyên ngủ ngốc nghếch luôn có sự ngọt ngào ở trong lòng , cho rằng đối phương là tình yêu đích thực, khắp nơi vì cô mà suy nghĩ.Về sau nguyên chủ kế thừa công ty, tốt nghiệp xong, chính thức làm tổng tài của công ty.Nguyên chủ vì Hướng Bắc Trì mà đi cửa sau, cho hắn vào công ty thực tập.Thời gian đầu, Hướng Bắc Trì chỉ là một nhân viên nhỏ.Về sau nguyên chủ thừa kế công ty, tốt nghiệp xong, chính thức ở công ty thực tập tổng tài.Nguyên chủ vì Hướng Bắc Trì đi cửa sau, cho hắn đến công ty thực tập.Ngay từ đầu, Hướng Bắc Trì chỉ là viên chức nhỏ.Sau đó nguyên chủ sợ Hướng Bắc Trì bị tổn thương, huống chi bản thân Hướng Bắc Trì rất ưu tú, vì vậy nguyên chủ đã thăng chức cho hắn làm trưởng phòng.Một năm sau, lão gia trưởng của Phong gia, cũng chính là cha Phong Thiển bệnh tình nguy kịch, ông đã lợi dụng sự tỉnh táo của mình và tìm một luật sư để lập một thỏa thuận chuyển nhượng cổ phần để chuyển toàn bộ cổ phần của công ty trong tay ông cho nguyên chủSau đó, trong tay nguyên chủ nắm giữ 50% cổ phần, trở thành cổ đông lớn nhất của công ty và bắt đầu chính thức tiếp quản công ty.Thời gian đầu, Hướng Bắc Trì luôn là cánh tay phải trái của nguyên chủ.Hắn làm việc chăm chỉ và có năng lực tốt, đã giành được nhiều dự án lớn cho công ty.Nguyên chủ cũng không biết, Hướng Bắc Trì vẫn luôn ở trong tối thu mua lòng người.Về sau nguyên chủ bị lừa đến hồ đồ, tự tay chuyển nhượng 10% cổ phần cho Hướng Bắc Trì, cũng thăng chức cho Hướng Bắc Trì làm phó tổng công ty.Sở hữu 10% cổ phần, cùng với thân phận phó tổng, Hướng Bắc Trì ở công ty Phong gia hô mưa gọi gió.Bản lĩnh lôi kéo lòng người của Hướng Bắc Trì thật thực sự đáng kinh ngạc, không nhiều thời gian, toàn bộ người trong công ty đều trở thành tâm phúc của Hướng Bắc Trì .Nguyên chủ là đường đường là tổng tài ở công ty địa vị còn không bằng một phó tổng.Không thể không nói, lòng dạ Hướng Bắc Trì rất sâu, hắn rất có kiên nhẫn, luôn luôn ấm áp chăm sóc nguyên chủ.Sau đó Hướng Bắc Trì cầu hôn nguyên chủ, nguyên chủ đương nhiên là đáp ứng rồi.Hướng Bắc Trì cũng không nói rõ mục đích của chính mình, chỉ là từng bước từng bước dụ dỗ nguyên chủ nhảy vào bẫy của chính mình.Cô gái ngốc nghếch này trực tiếp cam tâm tình nguyện đem cổ phần trong tay mình toàn bộ chuyển nhượng cho Hướng Bắc Trì.Cô ấy không cảm thấy gì cả, dù sao cũng sẽ là vợ chồng, mọi thứ của cô đều là của Hướng Bắc Trì.
{Beta - 23:05 16/10/2020}
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 3: Bạn trai nhà bên có chút ngoan (3)


Editor : Nha Đam Nhưng mà, tra nam chính là tra nam!Người Hướng Bắc Trì thích cũng không phải nguyên chủ, mà là người đã từng là hoa khôi của trường trung học Đế đô Ân Dao Dao.Hai người đã sớm ngầm ở cùng một chỗ với nhau.Hướng Bắc Trì giả vờ cùng nguyên chủ ở bên nhau, chẳng qua là vì gia sản của nguyên chủ.Mà Hướng Bắc Trì quả thực cuối cùng cũng thành công.Trong một bữa tiệc rượu, Hướng Bắc Trì vụng trộm hạ dược nguyên chủ, đồng thời đích thân đưa nguyên chủ đến giường của một vị phó cục trưởng có ảnh hưởng, cũng tự biên tự diễn tiết mục bắt gian.Nguyên chủ ngốc nghếch làm sao có thể nghĩ rằng mình bị người mà mình yêu quý nhất gài bẫy, đem cô đẩy mạnh vào vực sâu.Nguyên chủ cực kỳ bi thương.Không còn sự trong trắng, cô cảm thấy mình không còn xứng đáng với Hướng Bắc Trì, thế nên nên đã chủ động chia tay.Hướng Bắc Trì mượn việc này mà loại bỏ nguyên chủ một cách hợp lý.Không lâu sau khi cả hai chia tay, Ân Dao Dao xuất hiện trước mắt công chúng với tư cách là vợ sắp cưới của Hướng Bắc Trì.Mà xí nghiệp Phong thị cũng chính thức sửa đổi thành Hướng thị.Phong gia không có xí nghiệp Phong thị, tình hình đang dần xấu đi.Tuy nhiên, mọi thứ vẫn chưa kết thúc.Ân Dao Dao lén lút hẹn nguyên chủ ra, lấy tư thái của một người thắng cười nhạo nguyên chủ mù quáng ngu dốt.Cô ta nói cho cô ấy tất cả mọi thứ, kể cả mục đích thực sự của Hướng Bắc Trì.Nguyên chủ bị bộc phát bệnh tim ẩn náu đã lâu.Ân Dao Dao rõ ràng nhìn ra nguyên chủ không ổn, nhưng lại không quan tâm đến nguyên chủ.Kết cục cuối cùng của nguyên chủ có thể tưởng tượng được.Cả đời này, cô ấy chưa bao giờ làm làm chuyện xấu.Tâm trí đơn thuần.Thuần lương vô hại.Chỉ vì gặp được một người không tốt, rơi xuống vực thẳm, hương tiêu ngọc vẫn.......Phong Thiển: "......"

Hướng Bắc Trì này thật là nam nhân cực phẩm!Tra nam!Là con gái đều sẽ tức giận!【 Nhiệm vụ chi nhánh: Không cho Hướng Bắc Trì thực hiện được kế hoạch, khiến hắn phải nhận được quả báo mà hắn đáng phải nhận. 】Âm thanh của hệ thống vang lên."

Nhắc nhở ký chủ nha, nhiệm vụ chi nhánh phải hoàn thành đó."

Hệ thống hưng phấn bố trí nhiệm vụ.Phong Thiển mím môi, lên tiếng: "Biết rồi."

Chủ Thần đại nhân đã nói với cô rằng đi vào các thế giới làm nhiệm vụ, linh hồn phải bám vào trên người ký thể, lđổi lại phải hoàn thành tâm nguyện của ký thể này.Mà nhiệm vụ chi nhánh trong miệng hệ thống chính là tâm nguyện của ký thể của thế giới này.Phong Thiển thở dài, lăn lộn trên giường.Mệt chết ta.Không chỉ thay ký thể hoàn thành tâm nguyện.Mà còn phải bảo vệ mảnh nhỏ!Phiền phức!Dòng thời gian hiện tại của Phong Thiển là nguyên chủ vừa trở về nước, còn chưa gặp được Hướng Bắc Trì.Hệ thống: "Ký chủ cần tự mình tìm mảnh nhỏ nha ~"Phong Thiển: "......"

Đúng là đáng ghét thật.Sao lại phải làm nhiều việc như vậy?Còn muốn mình tìm mảnh nhỏ?

Hệ thống để đấy làm cái gì không biết!Cô lười.Không muốn tìm.Bực bội.Phong Thiển vén chăn bông lên, che kín người, chỉ lộ ra một cái đầu, giọng nói hung bạo: "Ta đi ngủ đây.

Đừng quấy rầy ta!"

Hệ thống: "......"?!Sao ký chủ nhà mình có thể hung dữ như vậy!Rõ ràng có một khuôn mặt mềm mại và dễ thương.Hừ, thật là hung dữ!......"

Ký chủ, dậy đi ~""Tỉnh lại đi ~""Ký chủ......"

Mới sáng sớm, hệ thống đã ở bên tai Phong Thiển ầm ĩ.Phong Thiển khó chịu cau mày, cầm cái gối bên cạnh lên, bịt tai lại.Có lẽ nhận ra rằng âm thanh đang phát ra từ trong đầu mình, Phong Thiển mở to mắt.Ánh mắt u lãnh.Hệ thống: "!"

Cảm giác thật lạnh.Này, ký chủ như vậy khiến nó sợ quá.Không phải mình rất dễ thương sao?Cả người Phong Thiển toát lên vẻ lạnh lùng.Buổi sáng, ầm ĩ cái gì thế không biết!Đừng tưởng rằng ngươi là Hệ thống của Chủ Thần đại nhân là muốn làm gì thì làm!Hệ thống: "......"

Đau lòng nha ký chủ.Trong lòng ngươi nghĩ cái gì, bổn hệ thống đều biết đấy.Ngoài ra, làm sao nó có thể muốn làm gì cũng được.Nó còn không phải chỉ là một hệ thống thôi sao, nó sống đâu có dễ dàng?
{Beta - 11:45 16/10/2020}
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 4: Bạn trai nhà bên có chút ngoan (4)


Editor : Nha Đam Hệ thống ấm ức, nhưng nó không dám nói, chỉ có thể yên lặng tủi thân mà bố trí nhiệm vụ.【 Nhiệm vụ chủ tuyến: Hãy làm thủ tục nhập học vào Trung học Đế đô ngay lập tức . 】Phong Thiển nhíu mày.

"Điều này có liên quan gì đến việc bảo vệ mảnh nhỏ?"

Nhiệm vụ chủ tuyến không phải là bảo vệ mảnh nhỏ sao?Hệ thống nói nhỏ: "Ta ...

Ta không thể nói!"

Phong Thiển: "......"

Chủ Thần đại nhân sai ngươi đến đây làm cái quái gì vậy?Cả ngày úp úp mở mở.Hệ thống ủy khuất.jpg Phong Thiển lười biếng nằm ngửa ở trên giường.Thật là phiền toái.Sao lại nhiều chuyện như vậy.Phong Thiển bực bội rời giường, vội vàng sửa sang bản thân một chút, sau đó đẩy cửa ra đi xuống lầu.Cô gái mặc một chiếc váy trắng tinh khôi, mái tóc đen dài buông xõa hai bên như dải lụa, lọn tóc uốn nhẹ.Đôi mắt giống như viên ngọc màu đen chứa đầy tinh quang, thâm thúy mà mê ly.Quản gia Hứa Thâm hơi giật mình khi nhìn thấy Phong Thiển , sau đó nở nụ cười chào hỏi."

Tiểu thư, bữa sáng đã chuẩn bị xong."

Phong Thiển gật đầu, và nói một câu trống không: "Vâng."

Hứa Thâm sửng sốt.Hôm nay sao tiểu thư lại lạnh lùng như vậy.Cảm giác khí chất cả người đều không giống trước.Trên bàn cơm.Phong Thiển chậm rãi ăn sáng , vừa ăn vừa nghĩ về nhiệm vụ của hệ thống.Làm thế nào để làm thủ tục nhập học vào Trung học Đế đô?Nghe đã thấy rắc rối rồi.Không muốn làm chút nào.Phiền quá.Sau khi ăn cơm xong, Phong Thiển gọi Hứa Thâm, "Hứa quản gia, giúp cháu làm một chuyện."

Hứa Thâm đứng một cách tao nhã, cung kính nói: "Tiểu thư, mời nói."

Phong Thiển sờ sờ cằm: "Giúp cháu làm thủ tục nhập học vào Trung học Đế đô."

"Hả?"

Hứa Thâm hiển nhiên không ngờ rằng Phong Thiển lại nói chuyện này, nhưng mà ông đã sớm phản ứng lại, "Không sao, thưa tiểu thư."

Phong Thiển vừa lòng gật đầu.Không tự làm được thì đừng bao giờ ép mình!Cô chỉ cần làm Phật hệ thiếu nữ là được rồi!Hệ thống: "......"

Cái gì mà Phật hệ thiếu nữ, rõ ràng là thiếu nữ mắc bệnh ung thư lười thời kì cuối!Sau khi Hứa Thâm rời đi, Phong Thiển về phòng và tiếp tục nằm ở trên giường.Hệ thống không chịu nổi nữa,, "Ký chủ, ngươi như vậy là không thể được."

"Sao lại không được?"

Phong Thiển nghiêm nghị mà phản bác lại.Hệ thống muốn khóc, "Ký chủ, thế này sao có thể tìm được mảnh nhỏ linh hồn của Điện hạ?"

"Tại sao lại không thể?"

Phong Thiển vẫnphản bác.Con gái là không thể để bản thân mệt mỏi.

Phải là một công chúa.

Chính là kiểu mà mặc quần áo chỉ cần duỗi tay, ăn cơm chỉ cần há mồm đấy!Hệ thống: "......"

Giám định hoàn tất, bệnh ung thư lười của ký chủ không thể chữa được nữa rồi!Vô vọng rồi!......Hứa Thâm làm việc rất nhanh, buổi chiều Phong Thiển đã nhận được thông báo -- ngày mai chính thức đi học.Phong Thiển ném điện thoại sang một bên và thở dài.HaizzNgày mai đã phải đi học rồi.Không thích tí nào......Một lúc sau, Hứa Thâm cầm một bộ đồng phục mới tinh lên lầu, lễ phép gõ gõ cửa."

Mời vào."

Thanh âm của cô không lẫn cảm xúc khác, đạm mạc mà không xa cách, giọng nói vô cùng ngọt ngào mềm mại, tựa như nước suối.Phong Thiển nhàn nhạt ngước mắt, nhìn thoáng qua bộ đồng phục trong tay Hứa Thâm, cô bất động thanh sắc nhíu nhíu mày, giờ phút này là càng thêm buồn bực.Có thể không đi học được không?Cô dường như đã nghĩ ra điều gì đó, và khẽ thở dài.Quên đi.Chỉ là đi học mà thôi, không nhất thiết phải học.Cô đã lên kế hoạch tốt cho nó, chỉ cần mình cứ lẳng lặng làm học tra là được rồi."

Tiểu thư, đồng phục của cô đây."

Hứa Thâm nói.Có lẽ là nghĩ thông, Phong Thiển cũng dần dần tốt lên, khoé mắt cong lên, khóe miệng cười, "Để xuống đi Hứa quản gia.

Cảm ơn bác."

Hứa quản gia tràn đầy chút thụ sủng nhược kinh*. *thụ sủng nhược kinh: được sủng ái mà lo sợ"Không cần cảm ơn tôi, tiểu thư, đây là điều mà tôi nên làm."*********Ngày đầu edit được 4 chương \(★^∀^★)/Mới đăng nên chưa có ai đọc ╥﹏╥ Tạm thời tớ chỉ đăng vài chương thôi, nếu có nhiều người ủng hộ tớ sẽ đăng tiếp nhé ♥{Beta - 8:41 17/10/2020}
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 5: Bạn trai nhà bên có chút ngoan (5)


Editor : Nha Đam Ánh nắng vàng ấm áp chiếu xuyên qua cửa kính, lưu loát mà tỏa ra toàn bộ chiếc giường.Cô gái ấy khi ngủ thật ngọt ngào và ngoan ngoãn.Ánh mặt trời chiếu lên người cô, như thể nó lưu lại cho cô một lớp ánh sáng vụn vỡ.

Nó đẹp đến nỗi người ta không thể chịu nổi khi phá hủy một bức tranh như vậy.Nhưng mà cô gái lại có một hệ thống, sớm tinh mơ liền ở bên tai cô kêu to.Cô vẫn còn đang trong giấc mộng nhíu nhíu mày.Chỉ chốc lát, lông mi của cô hơi hơi run rẩy.Phong Thiển mở mắt ra, ánh nắng có chút chói mắt.Dụi dụi mắt.Hơi thở của cô gái trầm thấp, như thể một trận bão tuyết đang ập đến, khiến người ta vô cớ cảm thấy lạnh."

Hệ thống, ngươi lại đánh thức ta."

Cô gái nhìn chằm chằm vào khoảng không, vẻ mặt bình tĩnh, nghe giọng nói cũng không thấy được cảm xúc.Mà chính là như vậy, hệ thống không có thực thể cũng không có cảm một chút ớn lạnh đằng sau.Hệ thống căng da đầu nói: "Ký chủ, ngươi mau dậy đi, nếu không sẽ đến muộn!"

Phong Thiển chớp chớp mắt, dường như đã nhận ra điều gì đó, cô mím chặt môi rồi từ từ rời khỏi giường.Cô tìm bộ đồng phục mà Hứa Thâm hôm qua mang tới rồi mặc vào.Giờ phút này cô vẫn còn chưa tỉnh, đôi mắt xinh đẹp giống như sương mù, như sắp khóc vậy.Mái tóc hơi rối khiến cô trông ngoan mềm hơn.Sau khi rửa mặt xong, Phong Thiển đi xuống lâu, Hứa Thâm đã sớm đợi ở đại sảnh.Thấy Phong Thiển đi xuống, Hứa Thâm bước tới.Trong tay ông xách theo một phần bữa sáng."

Tôi thấy tiểu thư chưa xuống nên đi ra ngoài mua bữa sáng cho tiểu thư."

Hứa Thâm nói.Hứa Thâm nhìn thoáng qua đồng hồ treo ở trên tường, "Còn nửa tiếng nữa là đến thời gian vào lớp rồi, chỉ sợ tiểu thư không có thời gian ở nhà ăn bữa sáng.

Tiểu thư đành phải chịu thiệt thòi ở trên xe dùng bữa vậy."

Vào ngày đầu tiên nhập học, đến muộn thì không tốt lắm.Còn phải để lại ấn tượng tốt cho các bạn trong lớp và giáo viên.Trong lòng Hứa Thâm nghĩ như vậy.Phong Thiển gật gật đầu, mặt không biểu tình đi theo đằng sau Hứa Thâm.Ở nơi nào ăn bữa sáng, cô cũng không có ý kiến gì.Cô cảm thấy hơi cáu kỉnh khi nghĩ rằng cô đã thức dậy muộn, cô liếm môi không nói thêm.Là Hứa Thâm mở cửa xe.Nguyên chủ về nước không sống trong ngôi nhà cũ của Phong gia, mà mà mua một biệt thự nhỏ ở gần trung tâm thành phố.Không chỉ gần xí nghiệp Phong thị, cũng thuận tiện cho cô đi bệnh viện thăm cha.Hứa Thâm là người của cha nguyên chủ.Cha nguyên chủ không yên tâm khi để nguyên chủ ở một mình, nên phái Hứa Thâm tới chăm sóc.Ngoài Hứa Thâm ra, trong biệt thự còn có dì Từ làm việc nhà, không có ai khác nữa.Nguyên chủ tính tình mềm mỏng, tuy là con gái nhưng không thích quá nhiều người hầu hạ.Điểm này thật cũng thật vừa ý của Phong Thiển, cô cũng không thích trong nhà có quá nhiều người, chỉ là cảm thấy phiền phức.Quá nhiều người ở cùng nhau chắc chắn sẽ gây ồn ào.

Cô ấy không thích điều đấy.Dù sao ở nhà, yên tĩnh chút mới có thể nghỉ ngơi tốt được.Phong Thiển yên lặng ăn sáng trong xe.Hứa quản gia bên cạnh vừa lái xe vừa lảm nhảm giải thích một số điều cần chú ý trong trường.Rốt cuộc thì cha mẹ Phong Thiển không ở bên cạnh, vì vậy nhiệm vụ này đương nhiên rơi vào tay ông rồi.Bên cạnh đó, ông còn được gia trưởng Phong gia giao phó.Cô luôn trầm mặc, , Hứa Thâm cũng không biết cô ấy đã nghe được bao nhiêu.Hứa quản gia có chút bất đắc dĩ, nhưng ông cũng không lo lắng.Dù sao cô cũng có thân phận là đại tiểu thư của Phong gia, có lẽ cũng không có ai dám bắt nạt cô.Trung học Đế đô có kỷ luật nghiêm ngặt và những người nào không có phận sự không được phép vào khuôn viên trường.Hứa Thâm đành phải đưa Phong Quang đến cổng trường, sau đó mô tả cẩn thận con đường đi đến lớp của Phong Thiển, vì sợ cô không thể tìm thấy lớp học.Phong Thiển yên lặng lắng nghe, có vẻ nghiêm túc.

Thực tế, cô không nhớ được một từ nào.Không muốn nhớ.Nhớ là phải sử dụng bộ não.Cô quá lười vận động.

Dù sao cô ấy cũng có một hệ thống.{Beta - 12:36 27/10/2020}
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 6: Bạn trai nhà bên có chút ngoan (6)


Editor : Nha ĐamHệ thống: "......"

Thật tức giận ~Nó chỉ là một hệ thống nhiệm vụ, tại sao ký chủ của nó lại thêm một nghiệp vụ mới cho nó?Nó sẽ không làm công cụ hướng dẫn!Không đời nào!Điều này xúc phạm đến danh dự của nó!Hệ thống ở trong lòng âm thầm phản đối.Tuy nhiên, khi nó nhìn thấy vẻ mặt thờ ơ của Phong Thiển, lập tức liền mất đi suy nghĩ.Hệ thống bảo bảo thật ấm ức.Mặc dù ký chủ nhà nó có một khuôn mặt mềm mại và dễ thương, nhưng khi nổi giận thì thật kinh khủng ......Phong Thiển bước đi chậm rãi.Ở Trung học Đế đô, Phong Thiển là một học sinh mới.Cô rất xinh đẹp lại có khí chất mềm mại, dễ thương khiến nhiều người nhìn chằm chằm vào cô.Tự hỏi thầm cô ấy là con gái nhà ai mà sinh ra lại xinh đẹp đến vậy.Phong Thiển phớt lờ ánh nhìn của người khác, mặt không biểu tình mà âm thầm bắt bắt hệ thống hướng dẫn.Hệ thống vốn dĩ muốn chống lại một phen, nhưng mà nhìn thấy đôi mắt cô hơi nheo lại và ánh mắt trở nên lạnh lẽo, nó lập tức mất đi suy nghĩ, chiếu tấm bản đồ dẫn đường rõ ràng vào khoảng không trước mặt cô.Phong Thiển vừa đi vừa nhìn bản đồ hướng dẫn, không nhanh không chậm đi về phía trước.Còn chưa đi được bao lâu, đã bị hệ thống đột nhiên gián đoạn.【 Nhiệm vụ chủ tuyến: Lập tức đi đến vườn hoa anh đào của Trung học Đế đô. 】Phong Thiển dừng bước chân và nhướng mày.Cô chớp chớp mắt, mím môi.Lại là nhiệm vụ chủ tuyến?Phong Thiển sờ sờ cằm, trong lòng có một ít suy đoán.Cô không nói nhiều, để hệ thống dẫn đường.Vườn hoa anh đào của Trung học Đế đô rất lớn.Lúc này đang vào mùa hoa nở, từng cánh hoa anh đào điểm xuyết giữa màu xanh ngọc biếc của lá cây, đẹp đến hư ảo.Một cơn gió nhẹ thổi qua, những bông hoa anh đào rơi xuống như những yêu tinh rơi vào bụi trần, tô điểm trên mái tóc đen nhánh của cô.Phong Thiển bước đithật chậm, cô không chút để ý mà đi ở trên đường cây râm mát, cực kỳ giống công chúa vương thất lười biếng mà cao quý......."

Ồ, đây không phải là Kỷ đại giáo thảo* sao sao?"*giáo thảo là từ dùng để chỉ nam sinh đẹp trai trong trường.Một thiếu niên mặc một bộ quần áo màu đen huýt huýt sáo, hắn ta ngăn chặn một nam sinh đang bước đến gần.Nam sinh kia lạnh lùng nhướng mắt, dửng dưng liếc nhìn đối phương một cái, không nói gì.Hắn bỏ qua đối phương và tiếp tục bước đi trên con đường của riêng mình mà không quan tâm đến ai khác.Hắn ta rõ ràng là cố ý.Hắn ta lập tức đứng trước mặt hắn, hai người phía sau là đồng bọn của hắn ta cũng đi tới, bất chấp vây quanh nam sinh trước mặt.Thiếu niên bước chân chậm lại một chút, sau đó ngừng lại.Hắn lãnh đạm ngước mắt, đôi môi mỏng nhẹ nhàng nói ra hai chữ."

Tránh ra."

Giọng nói của hắn rất dễ nghe.Vẻ mặt cậu hờ hững, khiến người ta nhìn không ra cảm xúc."

A!

Kỷ đại giáo thảo nói cái gì ta liền làm cái đó, ta đây chẳng phải là thật mất mặt?"

Thiếu niên áo đen nâng cằm nhìn cậu một cách khiêu khích.Hắn thực sự không muốn nói chuyện với bọn họ, chỉ cho rằng hành vi này quá ấu trĩ.Hắn bất đắc dĩ ngẩng đầu lên, thờ ơ nhìn hắn ta."

Rốt cuộc có chuyện gì?"

Thiếu niên áo đen một tiếng, "Kỷ Miên, tôi cảnh cáo cậu một lần cuối cùng, không được lại gần nữ thần của tôi!"

Thiếu niên dừng lại, cau mày liếc hắn ta một cái, vẻ mặt hơi kỳ quái, lạnh giọng nói: "Nữ thần của cậu?"

Nghe vậy, thiếu niên áo đen tiến lên túm lấy cổ áo hắn, vẻ mặt hung ác: "Cậu đừng có mà cmn cho giả ngu với lão tử!

Về sau lão tử còn nhìn thấy cậu ở trước mặt Ân Dao Dao lắc lư một lần, lão tử liền đánh cậu một lần!"

Với ánh mắt lạnh lùng, hắn không sợ hãi giơ ngón tay mảnh khảnh lên nắm lấy bàn tay đang nắm cổ áo lấy cổ áo mình của đối phương, dưới tầm mắt quyết liệt của đối phương, hắn bất ngờ hất tay đối phương ra.Hắn di chuyển ngón tay, rồi từ từ chỉnh cổ áo mình dưới cái nhìn tức giận của đối phương.Rõ ràng thực lực của hắn đã mạnh hơn một chút, tên kia đau đớn rút tay về, cau mày nhìn hắn rồi quát: "Kỷ Miên!

Cậu đừng có mà rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt!

Hôm nay lão tử không đánh cậu răng rơi đầy đất, lão tử liền không phải họ Tống!"{Beta - 21:34 17/10/2020}
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 7: Bạn trai nhà bên có chút ngoan (7)


Editor : Nha Đam Tống Dập phất phất tay, ra lệnh."

Hai người các ngươi cùng nhau lên!"......Thấy sắp đánh nhau, Phong Thiển tiểu thư ngồi ăn dưa một hồi lâu lắc lắc đầu."

Ấu trĩ."

Phong Thiển đã sớm thông qua hệ thống biết được, nam sinh bị vây ở kia chính là mảnh nhỏ linh hồn của Mộ Diễn tại thế giới này.Phong Thiển sờ sờ cằm.Không nghĩ tới nhanh như vậy đã gặp được mảnh nhỏ.Haizz.Không trốn việc được rồi.Nên làm việc.Phong Thiển lắc đầu đầu, giật giật cổ tay, đôi mắt xinh đẹp nheo lại, chậm rãi đi đến đó."

Muốn đánh nhau?"

Giọng nói ngọt ngào của một cô gái đột nhiên vang lên, và có vẻ hơi đột ngột vào lúc này.Mấy người quay đầu.Cô gái xâm nhập vào tầm mắt của họ một cách bất ngờ.Vừa lúc đó có một cơn gió nhẹ thổi qua, những cánh hoa anh đào rơi xuống.Một cô gái mặc đồng phục, chậm rãi đi về phía họ.Cô gái trông rất ngoan ngoãn, bộ dáng quá mức xinh đẹp, một đôi mắt chớp động, lại càng đáng yêu đến phạm quy.Mấy người giật mình sững sờ tại chỗ.Kỷ Miên khẽ ngước mắt lên, bắt gặp ánh nhìn của cô.Cậu sững người một lúc rồi cụp mắt xuống.Kỷ Miên cảm thấy hơi lạ.Không biết tại sao, mình lại không dám nhìn người con gái trước mặt này như vậy.Mặt cậu vẫn không biểu tình, tầm mắt quay ra chỗ khác.Phong Thiển đi đến trước mặt mấy người.Cô tiến lên một bước, nắm lấy tay cậu, đưa cậu ra phía sau lưng, chặn đám người kia lại.

Cô tiến lên một bước, bắt lấy tay thiếu niên, đem hắn kéo ra phía sau của mình, chắn trước mặt hắn.Phong Thiển lạnh nhạt mở miệng: "Muốn đánh cậu ấy sao?"

Cậu đột nhiên bị đối phương cầm tay, lúc này có chút mông lung, cho đến khi được cô bảo vệ ở đằng trước, hắn mới có chút xuất thần.Kỷ Miên cúi đầu xuống, ánh mắt rơi vào tay của hai người.

Bàn tay cô thật nhỏ nhắn, trắng trẻo và mịn màng.Thật mềm mại.Hắn chợt nhận ra điều gì đó và hốt hoảng rút tay về.Vành tai dần dần chuyển thành màu hồng đáng yêu.Một chút mất mát.Kỷ Miên rút tay về, Phong Thiển cảm thấy tay mình trống rỗng, cô nhướng mày quay lại nhìn người nọ, có chút nghi hoặc.Không thích mình sao?Phong Thiển chớp chớp mắt.Haizz.Quả nhiên,mặc kệ Điện hạ ở chỗ nào, là bản thân hay là mảnh nhỏ, hắn đều cao lãnh quái gở như vậy, không thích tiếp xúc với người khác.Phong Thiển quay đầu, nhìn ba người đối diện.Tống Dập giờ phút này mới khôi phục lại tinh thần, hắn ta bày ra vẻ hung ác: "Đúng vậy, chính là muốn đánh hắn!

Em gái à, nếu em mà không tránh ra, bổn thiếu gia cũng sẽ không thương hoa tiếc ngọc đâu."

Ý tại ngôn ngoại, muốn đánh nhau với cô.Phong Thiển hừ nhẹ một tiếng, "Không biết tự lượng sức mình."

Hai người ở phía sau Tống Dập có chút ngập ngừng."

Lão đại, muốn đánh nhau với cô gái này sao?"

"Đúng vậy lão đại, đối phương chính là một cô gái......"

Hơn nữa lại là một cô gái xinh đẹp như vậy.Còn đẹp hơn ...... hơn cả hoa hậu giảng đường.Triệu Việt cùng Mạc Tiểu Húc hai người cùng nhìn nhau.Bọn họ không làm được.Giữa trán Tống Dập nổi gân xanh, hắn giơ tay lên đánh cho hai người phía sau một cái."

Hai tên ngốc."

Hai người bị đánh ôm đầu, không dám nói thêm nữa.Đôi mắt Tống Dập híp thành một đường, nâng cằm lên nhìn Phong Thiển.Rất có một loại khí phách nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt......

Có mà tin đấy!Cố làm ra vẻ."

Em gá:i, có biết anh trai đây là ai không?"

Giáo bá của Trung học Đế đô Tống Dập.Là thiếu gia nhà họ Tống, một trong bốn gia tộc lớn nhất Trung Quốc.Tống Dập không thích học, cả ngày cùng một đám tên côn đồ chơi bời với nhau, là công tử ăn chơi trác táng điển hình.Mọi người ở Trung học Đế đô nhìn thấy hắn đều phải né xa ba thước.Không thể trêu vào cũng không đánh lại được, đương nhiên chỉ có thể trốn rồi.Phong Thiển tìm kiếm trong trí nhớ của nguyên chủ, nhưng dường như không có chút ấn tượng nào, cô thản nhiên hỏi: "Ngươi là ai?"

Phong Thiển không biết chính mình rốt cuộc nói ra cái gì khiến đối phương cười như vậy, chỉ thấy Tống Dập cùng hai người phía sau ngửa đầu cười to."

Này, em gái nhỏ, bổn thiếu chính là lão đại của trường này!

Chọc giận anh đây, ha ha, em gái nhỏ đợi lát nữa cũng đừng khóc nhè nhé."{Beta - 9:37 18/10/2020}
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 8: Bạn trai nhà bên có chút ngoan (8)


Editor: Nha Đam Phong Thiển: "......"

Mấy người thật nhàm chán?Cô có chút không kiên nhẫn mở miệng: "Nói xong rồi sao?"

Giọng nói nhẹ nhàng ngọt ngào của cô không hiểu sao lại khiến người ta có chút lạnh sống lưng.Đối phương hiển nhiên sửng sốt, ngập ngừng nói: "Nói......

Nói xong."

"Vậy thì đừng nói nhảm nữa, động thủ đi."

Phong Thiển khởi động tay, một cánh tay trắng lộ ra dưới ánh nắng, có chút chói mắt.Cô a một tiếng.Đúng là một lũ nhàm chán.Tống Dập và hai người kia nhìn nhau.Đánh thật à?Cho đến khi nắm đấm của đối phương đánh vào người mình, đám người Tống Dập mới thầm nghĩ một tiếng!

Lập tức đánh trả.......Một phút sau.Cô gái thong thả ung dung mà thu tay về, sửa sang lại góc áo bên dưới có chút nhăn, ánh mắt cô đạm mạc mà nhìn ba người trước mặt nằm hình chữ X trên mặt đất.Một bầy gà yếu ớt.Còn dong dong dài dài.Thật là phiền phức.Mặt mũi ba người đều đã bầm dập, bị đánh đến mức khó nhận ra ai với ai, đau đớn ôm chặt nơi bị đánh, tiếng than khóc vang vọng khắp rừng hoa anh đào.Ai có thể ngờ rằng một cô gái trông yếu ớt như vậy chỉ trong khoảng thời gian ngắn lại có thể đánh ba thiếu niên mạnh khỏe đến bầm dập, mặt mũi sưng tấy, khóc lóc thảm thiết.Vẻ mặt ba người giống như nhìn thấy quỷ vậy, nhìn chằm chằm Phong Thiển.Ánh mắt như muốn ăn thịt cô.Thật là vừa hận vừa sợ.Phong Thiển phớt lờ ánh mắt của ba người, cúi xuống nhìn họ."

Về sau không cho phép xuất hiện trước mặt cậu ấy nữa."

Phong Thiển chỉ chỉ nam sinh phía sau ."

Nếu ta lại thấy các ngươi lắc lư trước mặt hắn nữa, ta thấy một lần đánh một lần."

Ba người: "!"

Thật là tự tạo nghiệp không thể sống!Thiếu niên đột nhiên bị gọi đột nhiên có chút kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn chằm chằm bóng lưng của cô gái, có chút sững sờ.Vừa rồi cô gái đem một đám ba người kia đánh ngã mà vẫn bình an vô sự không bị thương một chút nào, đã khiến cậu rất kinh ngạc rồi.Hiện tại, khiến cậu càng khiếp sợ hơn chính lời nói của cô.Cô ấy ... có ý gì?Là đang, bảo hộ cậu sao......Nhưng tại sao?Cậu ấy cúi đầu xuống, đôi mắt xinh đẹp như bị một tầng sương mù bao phủ, có chút bối rối.Một lúc sau, cậu ngẩng đầu lên và nói: "Cảm ơn".Giọng nói của cậu rất nhẹ, trong giọng nói lạnh lùng có chút cẩn thận.Phong Thiển quay đầu.

Kỷ Miên cảm thấy đối phương giống như đã khám phá ra vùng đất mới, nhìn chằm chằm mình với vẻ thích thú.Mảnh nhỏ nói lời cảm ơn sao?

Không hiểu sao Phong Thiển lại cảm thấy rất vui.Cô mím môi trả lời: "Không có gì."

Kỷ Miên cảm thấy không được tự nhiên khi thấy cô đang nhìn mình chằm chằm như vậy.Cậu luôn không thích người khác nhìn mình quá nhiều.Đặc biệt là nữ sinh.Tuy nhiên, người con gái trước mặt này cậu lại không chán ghét như vậy mà khiến cậu cảm thấy hơi ... lúng túng..

Giống như là, mình không biết phải đối mặt với cô ấy như thế nào.Bầu không khí này không kéo dài lâu.Lạch cạch --Tập tài liệu trong tay của Ủy viên ban kỷ luật thường xuyên bị kiểm tra rơi xuống sàn trong tích tắc.

Ủy viên ban kỷ luật theo thường lệ đi kiểm tra, văn kiện trong tay lạch cạch một tiếng rơi xuống đất.Mọi người đồng loạt quay lại nhìn hắn.Ủy viên ban kỷ luật nuốt nuốt nước miếng, chậm rãi nhặt tài liệu lên.Hắn nhìn xem ba người trên mặt đất, rồi lại nhìn Kỷ Miên cùng Phong Thiển đứng ở đối diện.Hắn ôm văn kiện, lấy hết can đảm tiến lên, giọng nói run run: "Em ...

Các em đánh nhau sao ?"

Phong Thiển: "......"

Có vẻ như bị bắt rồi.Cô có chút chột dạ nhìn lên trời.Điều gì xảy ra nếu tôi bị bắt?Hệ thống: "Dựa theo kịch bản bình thường, ký chủ, ngươi hẳn là sẽ bị mời phụ huynh."

Hệ thống bình tĩnh nói.Phong Thiển: "!"

Mời phụ huynh?!

Cô sẽ phải mời phụ huynh?Không được.Phiền thật đấy.Thật sự rất mất mặt!Nhìn vẻ mặt luôn thay đổi của cô gái trước mặt, Kỷ Miên cảm thấy cô ấy rất đáng yêu.Cậu khẽ cười một tiếng, chậm rãi nhấc chân, thân mình chắn trước mặt Phong Thiển, cậu bình đạm mà nhìn ủy viên ban kỷ luật trước mặt, thanh âm đạm mạc: "Là em đánh họ."{Beta - 10:30 18/10/2020}
 
Back
Top Bottom