Tâm Linh Quỷ Dẫn Chi Môn [Phó Bản]

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
395850772-256-k503676.jpg

Quỷ Dẫn Chi Môn [Phó Bản]
Tác giả: Haruu_05011
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Tồn tại giữa thế giới con người là một cánh cửa đen nằm ẩn sâu trong rừng rậm bị lãng quên, được gọi là "Chi Môn" - nơi ngăn cách giữa trần thế và cõi âm.

Tương truyền, vào mỗi đêm trăng máu, cánh cửa sẽ mở ra, và những linh hồn bị dẫn dắt bởi một thế lực tà ác cổ đại - được gọi là "Quỷ Dẫn" - sẽ tràn vào thế giới loài người.

Hai nhân vật chính, Diệp Phong và Bạch Văn La, là thành viên của một tổ chức Đặc biệt Và bí ẩn, họ được cử đến để Thu Thập Tư liệu về Chi môn và Các Vật Phẩm để Nghiên cứu.

Người đứng Sau tổ chức vẫn là 1 bí ẩn,Tổ Chức Chỉ Với Ba Thành Viên.​
 
Quỷ Dẫn Chi Môn [Phó Bản]
Chương 1


Trời đổ cơn mưa dữ dội.Sàn đá lạnh ngắt.

Không ai biết mình đến đây bằng cách nào.

Họ chỉ nhớ mình đang ở thế giới thực - một khoảnh khắc bình thường, rồi chớp mắt… tất cả mọi thứ tan biến.Bạch Văn La Là Người đầu Tiên mở mắt.

Trước mặt Y là một căn phòng kín hoàn toàn, bốn bức tường phủ màu đen sẫm như tro tàn.

Không có cửa sổ, không có ánh sáng, không có điện thoại hay bất kỳ tín hiệu nào với thế giới bên ngoài.

Duy nhất, chỉ có một cánh cửa gỗ cũ kỹ phía đối diện - không ổ khóa, không tay nắm, chỉ là một mặt phẳng với họa tiết kỳ lạ như bị khắc bằng móng vuốt.Ngay sau đó, Diệp Phong xuất hiện.

Hắn ngồi tựa lưng vào tường.

Mắt hắn đảo quanh - không gian này không tuân theo bất kỳ quy luật vật lý nào.Tiếng kim loại rít lên như kéo lê trên mặt đá vang vọng.Một giọng nói máy móc vang lên từ hư không:“Chào mừng các Người Chơi đến với hó Bản: Quỷ Dẫn Chi Môn.”

“Số lượng người chơi: 7.

Nhiệm vụ: Sống sót và tìm lối ra khỏi Chi Môn.”

“Lưu ý: Cánh cửa trước mặt là đường duy nhất.

Một khi mở ra, không thể quay lại.”

Những người chơi còn lại lần lượt tỉnh dậy - mỗi người mang một vẻ mặt hoang mang và run rẩy.

Không ai quen ai.

Nhưng tất cả đều có một điểm chung: đều từng mơ thấy cánh cửa này, dù chỉ là thoáng qua trong mơ, hay một bức hình ai đó gửi tới.“Tôi không muốn chơi cái trò chết tiệt này!”

- Một người hét lên, chạy tới đập vào bức tường.

Nhưng tường không hề rung.

Không có âm vang.

Như thể nó... nuốt lấy mọi thứ.Một người khác đứng dậy, bước đến gần cánh cửa.

Trên mặt gỗ, máu bắt đầu rỉ ra, từng giọt, từng giọt, như thể thứ gì đó bên kia cánh cửa đang chờ đợi.“Tôi từng thấy nó trong giấc mơ,” – hắn nói, giọng khẽ - “Nhưng trong mơ, tôi chết sau khi mở nó…”

Không khí đặc quánh lại.

Bạch Văn La nhìn vào cánh cửa như bị hút vào.Một tiếng cạch vang lên – không ai chạm vào, nhưng cánh cửa tự mở – chỉ một khe hẹp đủ cho bóng tối tràn ra như khói.“Tới rồi nhỉ? ...”

- Y thì thầm Với Diệp Phong Và từng người một, bước qua ngưỡng cửa, nơi mọi luật lệ của thế giới thực bị xé toạc - và cơn ác mộng thật sự bắt đầu.Không khí lập tức thay đổi khi họ bước qua cánh cửa.Đó không còn là một căn phòng.

Không còn tiếng máy móc.

Không còn âm thanh từ thế giới thực.

Trước mặt họ là một hành lang dài và hẹp, tường đá phủ đầy rong rêu ẩm ướt, trần thấp, từng giọt nước nhỏ tí tách xuống nền đá loang lổ những vệt máu khô.Mùi tanh nồng quấn lấy từng hơi thở.“Đây là đâu…?”

- Một người chơi thì thầm, tay run run nắm chặt cây đèn pin cũ kỹ vừa nhận được từ hệ thống.[Nhiệm vụ đã cập nhật]

Phó bản 1: Hành Lang Máu

Mục tiêu: Tìm được cánh cửa tiếp theo trước khi ‘nó’ tìm ra bạn.

Giới hạn thời gian: 60 phút.Diệp Phong nhíu mày.

Tất cả mọi thứ đều giống như một trò chơi kinh dị sống động – nhưng hắn biết rõ, đây không phải trò chơi.“ bạch Vân,Theo Sát Tao ” – Hắn ra lệnh.Cả nhóm gồm năm người tiến lên: Diệp Phong đi đầu, Bạch Văn La phía sau hắn, theo sau là ba người còn lại – một cô gái đeo kính tên Mộc Nhiên, một cậu sinh viên tên Khải Uy,Một Ông Chú Thành Niên-Tên Tín - vẻ mặt luôn cảnh giác, đầy bất an Theo Sau Là Cô gái Tên trẻ Tên Trân Trân.Cứ mỗi vài bước, hành lang lại rẽ ngoặt, và mỗi khúc cua đều tối như hố sâu.

Càng đi sâu, đèn pin càng mờ dần, như bị thứ gì đó hút sạch năng lượng.“Khoan… mấy người nghe thấy gì không?” – Mộc Nhiên dừng lại, giọng lạc đi.Một tiếng lê chân khẽ khàng, nhịp chậm rãi, đều đặn, vang lên ở phía sau.

Nhưng khi cả nhóm quay lại - không có ai cả.Chỉ là một hành lang trống trơn.

Nhưng nền đá… có dấu vết vệt máu tươi, vẫn còn chảy.“Chạy."

Diệp Phong Nói.

Tay Kéo Theo Bạch Vân mà Chạy Trong Lúc Mọi Người còn Chưa Nhận Ra Chuyện Gì Sắp xảy RaNhìn Thấy Diệp Chạy Cả nhóm bắt đầu Chạy về phía trước theo Sau Diệp phong,Lúc Chạy Phong Vu Vơ Nghĩ Tại Sao có 7 Người Chơi mà Ở Đây Chỉ Có 5 Người,Hành lang dường như kéo dài vô tận, không có điểm kết thúc, không có bất kỳ cánh cửa nào.Và rồi - họ đến một ngã ba.Trên tường có dòng chữ đỏ như máu, viết bằng nét nguệch ngoạc:

“Một trong ba lối là lối ra.

Hai lối còn lại… là nơi chúng sinh không trở về.”

“Lối nào?” – Khải hỏi, giọng lạc hẳn.Bạch Văn La khẽ nhắm mắt.

Cô cảm nhận được làn khí âm mỏng nhẹ lan tỏa trong không khí, như có thứ gì đang nhìn thấu vào họ qua từng lớp tường đá.“Lối giữa… gió đang thổi ra.

Nó là đường thông.” – Cô nói Nhỏ Với Hắn."

Tao Biết Lối nào,Là Lối Bên Trái,Ở đó Có Ánh Sáng."

Không ai chắc chắn.

Nhưng đằng sau lưng họ, tiếng bước chân lại vang lên, lần này rõ ràng hơn, nhanh hơn… như thể thứ gì đó đang chạy tới.Không còn lựa chọn, họ lao vào lối Phía Trái,chỉ có Y và Hắn và 2 Người Khải Uy và Mộc Nhiên và Trân Trân Là Chạy Vào Lối Giữa Theo Sau Y và Hắn Càng đi sâu, hành lang bắt đầu biến đổi.

Tường đá trở thành gỗ mục, không khí loãng và ngột ngạt.

Bên trong, không gian bắt đầu rạn nứt, như thể thế giới này không hoàn chỉnh - từng đoạn tường nứt toác, rỉ ra thứ chất lỏng đen đặc sệt như hắc ín, kèm theo tiếng thở gấp gáp từ nơi không rõ.Rồi họ dừng lại.Phía trước là một căn phòng nhỏ, chính giữa có đặt một chiếc bàn gỗ, và trên bàn là một xác người.Không, không phải người — ít nhất không còn nguyên vẹn.

Cơ thể bị xé rách từng mảng, phần mặt vặn vẹo trong kinh hoàng, miệng mở to như đang gào thét nhưng không có âm thanh nào thoát ra.Trên trán nạn nhân, khắc sâu một ký tự: 鬼 (Quỷ).Mộc bật khóc.

Khải nôn mửa,Trân Trân Quay Sang chỗ Khác cả Ba người run lẩy bẩy.“Hắn cũng là người chơi…”

- Văn La nói, nhìn thấy bảng tên nhỏ trên áo xác chết: “Người chơi số 07”.Diệp Phong nhìn quanh.

Trên bàn có một tấm bản đồ thô sơ và một chiếc đèn dầu màu đỏ.Ngay khi hắn cầm lấy đèn, hệ thống lại vang lên:> Đèn máu đã kích hoạt.

Bạn có thể nhìn thấy “Nó” trong 30 giây khi nó xuất hiện.

Cảnh báo: Thời gian sống còn lại đang giảm nhanh.

Cánh cửa kế tiếp sẽ đóng sau 15 phút.“Phải nhanh lên.” – Diệp Phong nói.Cả nhóm rời khỏi căn phòng, theo hướng được đánh dấu trên bản đồ.

Nhưng họ không nhận ra — thứ gì đó đã gắn lên người họ.

Một ký hiệu ma quỷ mờ nhạt bắt đầu xuất hiện trên gáy từng người.Một tiếng cười khẽ vang vọng giữa hành lang tối:“Lối ra thật sự… chỉ mở khi có máu đổ...”

END CHƯƠNG 1

------
 
Back
Top Bottom