Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Quay Hay Lắm, Lần Sau Đừng Quay Nữa

Quay Hay Lắm, Lần Sau Đừng Quay Nữa
Chương 95



Ngày hôm sau, bộ phim [Lệnh Truy Nã] chính thức ra mắt. Khi mọi người trong và ngoài giới đều chú ý đến nội dung phim và doanh thu phòng vé, đạo diễn Tần Nhạc vẫn đang ngủ bù.

Tối qua cô bị mất ngủ, Sở Nguyên cũng không ở nhà, nên lúc hơn ba giờ sáng, cô dậy ăn khuya, sau đó chơi game đến năm giờ mới ngủ.

Giấc ngủ này rất ngon, cho đến khi cô cảm thấy có thứ gì đó lướt qua lướt lại trên mặt mình. Dù né tránh thế nào cũng không được, cuối cùng cô không tình nguyện mở mắt.

Vừa mở mắt đã nhìn thấy Sở Nguyên ngồi bên giường. Anh mặc quần dài đen và áo thun cùng màu, tóc vẫn còn ướt, có vẻ vừa mới tắm xong.

Trên tay anh còn cầm một lọn tóc của cô, rõ ràng chính là "thủ phạm" đánh thức cô.

"Bây giờ là mấy giờ rồi?" Tần Nhạc vỗ tay anh, giải cứu mái tóc mình ra.

"Một giờ rưỡi, tối qua không ngủ được à?" Sở Nguyên đưa tay chạm vào mặt cô, ngón tay cái nhẹ nhàng lướt qua dưới mắt cô.

Tần Nhạc né tay anh, xoay người ôm lấy eo săn chắc của anh, vùi mặt vào bụng anh. Cô cảm nhận được cơ bụng anh phập phồng theo nhịp thở, buồn bực nói: "Mất ngủ."

"Anh đoán chắc không phải vì nhớ anh đâu nhỉ?" Sở Nguyên xòe năm ngón tay như chiếc lược, giúp cô chỉnh lại mái tóc rối.

Tần Nhạc đưa ngón tay gãi nhẹ vào lưng anh: "Chồng em thông minh thật."

Động tác của Sở Nguyên khựng lại, tay từ đỉnh đầu cô trượt xuống sau gáy, nhẹ nhàng xoa bóp: "Anh vốn định đi xem phim cùng em, nhưng hình như vợ anh có ý định khác?"

Nhận thấy nguy hiểm, Tần Nhạc nhanh chóng bò dậy khỏi người Sở Nguyên, vội vàng nhảy xuống giường, dứt khoát trả lời: "Không, chúng ta đi xem phim!"

Sở Nguyên nhìn cô luống cuống chạy vào nhà vệ sinh, mới cười rồi đứng dậy vào bếp làm bữa trưa cho cô.

Đến hai giờ rưỡi chiều, hai người mới rời khỏi nhà. Lần này, họ không cố ý ngụy trang gì. Tần Nhạc chỉ mặc một chiếc váy liền và đội mũ rộng vành che nắng.

Thời điểm này nhiệt độ ngoài trời rất cao, nhưng khu vực gần rạp chiếu phim vẫn đông đúc. Khi đi qua đám đông, cô nghe được rất nhiều người bàn tán về nội dung bộ phim vừa xem xong.

Cái tên Giang Ly được nhắc đến liên tục, kèm theo đó là những từ như "đỉnh thật", "đẹp trai quá".

"Xem ra vợ đã bán anh được giá hời." Sở Nguyên nắm tay cô, đùa cợt.

Dựa vào phản ứng của những khán giả này, doanh thu phòng vé của bộ phim chắc chắn sẽ không làm người ta thất vọng.

Tần Nhạc lắc lắc tay hai người đang nắm chặt: "Cũng chỉ để kiếm tiền nuôi anh thôi mà."

Hai người vừa đi vừa trò chuyện, ở đằng xa có một cặp đôi đang selfie vô tình chụp họ vào khung hình. Nhưng lúc đó chẳng ai để ý.

Bộ phim bắt đầu lúc ba giờ rưỡi, cả phòng chiếu gần như kín chỗ. So với màn mở đầu gay cấn của [Cầu Tiên], bộ phim này khởi đầu nhẹ nhàng và hài hước hơn.

Nữ sinh viên sắp tốt nghiệp An Yểu vô tình gặp lại Giang Ly, người cô ấy thầm yêu suốt nhiều năm đang làm gián điệp trong một buổi dạ tiệc.

An Yểu và bạn bè trò chuyện về người cô ấy từng thầm mến. Vừa than thở rằng thời gian thật khắc nghiệt, cô ấy vừa mừng vì mình sẽ không bao giờ gặp lại người đó nữa. Cô ấy sợ nếu người ấy đã thay đổi quá nhiều, trái tim mình sẽ tan nát.

Khi bạn bè tò mò hỏi tên người đó, anh ấy bất ngờ đứng ngay phía sau họ, mỉm cười thú vị lắng nghe. Sau khi nghe hết, anh ấy mới bước tới chào An Yểu và tự giới thiệu.

Tình huống trở nên quá đỗi ngượng ngùng, tiếng cười rộ lên trong rạp chiếu phim.

Chỉ có Tần Nhạc là không cảm nhận được niềm vui của khán giả. Mặc dù kịch bản này do cô viết và cô đã xem rất nhiều lần, nhưng mỗi lần xem lại đều cảm thấy muốn che mặt.

Sở Nguyên thì lại tỏ ra rất thích thú, khóe môi luôn cong lên.

Phần đầu bộ phim tập trung nhiều vào tình cảm. Sau khi gặp lại, Giang Ly chủ động theo đuổi An Yểu, mời cô ấy đi xem diễu hành xe hoa. Nhưng trong lúc này, họ gặp phải một cuộc tấn công. Giang Ly ôm An Yểu nằm trốn trong xe hoa để thoát khỏi kẻ tấn công. Ở đó, anh ấy lần đầu thổ lộ tình cảm nhưng bị từ chối.

An Yểu nhận ra mình có hơi rung động trước Giang Ly, nhưng cô ấy càng hiểu rõ rằng việc ở bên anh sẽ mang lại những nguy hiểm gì. Điều đó hoàn toàn trái ngược với cuộc sống mà cô ấy mong muốn. Khi còn có thể rút lui, cô ấy đã từ chối anh ấy một cách dứt khoát.

Lời tỏ tình thứ hai diễn ra sau khi An Yểu bị hải tặc vũ trụ bắt cóc và được Giang Ly cứu thoát.

Cảnh nam chính một mình đánh bại nhóm hải tặc khiến rạp chiếu phim vang lên những tiếng hét nhỏ đầy phấn khích từ các cô gái. Tần Nhạc thậm chí nghe thấy cô gái ngồi bên cạnh than thở với bạn mình: "Thế mà còn không đồng ý, kiếp trước An Yểu tu đạo vô tình à?"

Tần Nhạc quay đầu, vùi mặt vào vai Sở Nguyên, cười đến run cả người.

Nhưng thực tế, lúc đó trái tim An Yểu đã bắt đầu lung lay. Diễn xuất của Nhan Hạnh vô cùng xuất sắc, thể hiện trọn vẹn cảm giác rung động và đấu tranh nội tâm của An Yểu.

Khi khán giả đang nghĩ rằng hai người sắp đến với nhau, thì mối quan hệ giữa họ lại đột ngột dừng lại – Giang Ly biến mất.

Tới đây, bộ phim đã đi được hơn nửa chặng đường. Những manh mối được cài cắm ở phần đầu giờ đã tạo thành một chuỗi câu chuyện hoàn chỉnh. Tổ chức hải tặc mà Giang Ly từng thâm nhập chỉ là một mắt xích trong một chuỗi công nghiệp đen khổng lồ. Thân phận của anh ấy bị lộ và anh ấy trở thành mục tiêu truy sát của tổ chức này.

Thế giới ngầm đã ra lệnh truy nã anh ấy.

Những tai nạn và cuộc tấn công trước đó đều nhằm vào anh ấy.

Giữa cuộc chiến sinh tử này, để bảo vệ An Yểu, Giang Ly đã cắt đứt mọi liên lạc với cô ấy, đơn phương kết thúc mối quan hệ của hai người.

An Yểu không hề hay biết điều gì, nhưng cô ấy cũng không cố gắng tìm kiếm anh ấy, thay vào đó tiếp tục cuộc sống của mình.

Mọi chuyện thay đổi vào một năm sau. Cô ấy nhận được một công việc – chụp ảnh cho khách hàng trên một hành tinh khác.

Trước ngày gặp khách hàng, khách sạn nơi cô ấy ở bị tấn công. Trong khung cảnh hỗn loạn, cô ấy bị cuốn vào dòng người và không thể thoát ra.

An Yểu nhận ra rằng vài người chen lấn xung quanh cô ấy có điều gì đó không ổn, nhưng cô ấy không thể tự cứu mình. Đúng lúc đó, có ai đó ra tay hạ gục những kẻ khả nghi và kéo cô ấy ra khỏi đám đông hỗn loạn.

Cô ấy chưa kịp nhìn rõ mặt người đó, nhưng linh cảm mách bảo cô ấy rằng đó chính là Giang Ly.

Cuộc gặp gỡ vội vã này thậm chí không cho họ thời gian để bộc lộ cảm xúc. An Yểu đã bị Giang Ly nhấc lên và nhét vào một thùng rác gần khách sạn để lánh nạn.

An Yểu ngồi xổm trong thùng rác, cố chấp ló đầu ra và nghiêm túc nhấn mạnh: "Anh không thể vì tôi không muốn yêu đương với anh mà cố dùng thùng rác để mưu sát tôi được."

Rõ ràng không khí lúc đó vô cùng căng thẳng, nhưng khán giả trong rạp vẫn không nhịn được bật cười.

Cảnh đối thoại này được giữ nguyên từ trải nghiệm thực tế của họ, gần như không chỉnh sửa gì. Khi viết, Tần Nhạc không cảm thấy có gì buồn cười, nhưng trên màn ảnh, phản ứng lại khác hẳn.

Cuối cùng, An Yểu bị nhét vào thùng rác để tạm thời tránh nguy hiểm, còn Giang Ly dẫn dụ những kẻ tấn công rời đi.

Phần sau của bộ phim phát triển giống như những câu chuyện viên mãn khác. Giang Ly lần theo dấu vết, tìm đến kẻ đứng sau mọi chuyện – một lãnh đạo cấp cao hiện đang giữ chức Quan chấp chính của hành tinh. Anh ấy đã phá hủy kế hoạch của hắn, triệt tiêu cả tổ chức.

Khi nhạc kết thúc phim vang lên, khán giả trong rạp lần lượt đứng dậy. Một số người vẫn còn chìm đắm trong nội dung phim, trò chuyện về các tình tiết vừa xem với những người bên cạnh, dù quen hay không quen. Tần Nhạc và Sở Nguyên không vội rời đi mà thong thả bước theo dòng người.

"Chồng ơi, có cảm nhận gì sau khi xem phim không?" Tần Nhạc ngẩng đầu hỏi người đàn ông bên cạnh.

Sở Nguyên giữ tay cô, đỡ lấy eo cô để dẫn đường cho cô vốn không chịu nhìn phía trước, vừa suy nghĩ vừa trả lời: "Nam chính của em... là một người tốt."

Dù hành động và cử chỉ của nam chính Giang Ly được phỏng theo Sở Nguyên, nhưng tính cách lại hoàn toàn khác biệt.

Trong phim, Giang Ly là người kiên cường và chính trực. Dù trong anh ấy luôn ẩn chứa sự tàn nhẫn và bạo lực bị đè nén, nhưng khi gặp An Yểu, anh ấy đã được xoa dịu.

Tần Nhạc muốn tạo hình tượng một con người khao khát ánh sáng và cuối cùng được tắm mình trong ánh nắng.

"Chồng à, khả năng thẩm định phim của anh tiến bộ thật đấy." Tần Nhạc tỏ vẻ bất ngờ.

"Quá khen. Nhưng anh nhớ tính cách nam chính trong kịch bản ban đầu của em không phải thế này đúng không?"

"Quay phim rồi sửa dần mà. Ông ngoại bảo hình tượng của anh không có lợi cho việc tuyên truyền của quân đội, nên em đã chỉnh sửa đôi chút để mang tính nghệ thuật hơn."

Sở Nguyên nhìn cô, ánh mắt đầy dấu chấm hỏi: "Hình tượng của anh làm sao? Có vấn đề chỗ nào?"

Tần Nhạc hồi tưởng một chút: "Hôm đó ông ngoại nói nhiều lắm, ý chính là anh thường không tuân thủ quy tắc, lúc thực hiện nhiệm vụ còn làm mấy chuyện chẳng liên quan. Nếu hoàn toàn làm theo tính cách của anh, có lẽ tên bộ phim phải đổi thành [Thượng tá bá đạo yêu tôi] rồi."

Mặc dù bản thân cô có ý kiến khác, nhưng ông ngoại đã lên tiếng thì cô cũng không thể làm trái.

Mặt Sở Nguyên cứng đờ, rõ ràng là bị lời nói làm cho "sét đánh" không nhẹ.

"[Thượng tá bá đạo yêu tôi] á?" Anh nhấn từng chữ một cách chậm rãi: "Ông ngoại cho rằng anh là một tên cuồng yêu à?"

Tần Nhạc vỗ vỗ hờ hững lên ngực anh, an ủi qua loa: "Chắc ông nghĩ cả hai chúng ta đều thế."

Xem ra việc họ kết hôn chớp nhoáng vẫn khiến ông ngoại cảm thấy khó chấp nhận.

Sau khi xem phim xong, hai người lại dạo qua trung tâm thương mại gần đó. Dù chưa kịp về nhà, nhưng độ nóng của [Lệnh Truy Nã] trên Tinh Võng đã bùng nổ đến mức không thể ngăn cản.

Ban đầu, nhiều nhà phê bình phim đưa ra đánh giá không mấy tích cực. Một số ý kiến cho rằng tuyến tình cảm trong phim làm lệch hướng chủ đề. Đã là phim về quân nhân thì đáng lẽ phải tập trung vào cốt truyện chính, việc thêm tình yêu vào chỉ làm giảm giá trị của cả bộ phim.

Không ít người đồng tình với quan điểm này. Chuyện các phân đoạn tình cảm trong phim của Tần Nhạc luôn bị chê bai cũng bị lôi ra mổ xẻ. Có người thậm chí chỉ trích cô "câu khách" bằng cảm xúc tình yêu để quảng bá phim, nhưng cuối cùng lại bị phản tác dụng.

Thêm vào đó, một số người còn công kích Tần Nhạc, cho rằng cô cố ý "lồng ghép tư tưởng cá nhân" vào phim, cổ xúy chủ nghĩa anh hùng cá nhân một cách quá đà, dễ gây ảnh hưởng tiêu cực đến nhận thức của giới trẻ.

Tuy nhiên, đến chiều, khi ngày càng nhiều khán giả xem phim, đánh giá trên Tinh Võng bắt đầu xoay chuyển.

Tình huống này hoàn toàn nằm trong dự đoán. Ngay từ khi phim chưa ra mắt, nội bộ công ty đã dự đoán trước được hướng đi của dư luận.

Với những khán giả yêu thích dòng phim quân sự, Lệnh Truy Nã đúng là một sự khác biệt. Yếu tố tình yêu, gián điệp nằm vùng, bạo lực và việc nhân vật chính đơn thương độc mã đánh bại âm mưu của phản diện – tất cả đều làm nổi bật sức hút cá nhân của nam chính, khiến bộ phim đậm chất anh hùng cá nhân.

Nhưng với khán giả trẻ tuổi, chính những yếu tố này lại là sức hút không thể cưỡng lại.

Đây cũng là lý do quân đội tìm đến Tần Nhạc ngay từ đầu, họ muốn thu hút sự quan tâm của thế hệ trẻ đối với nghề quân nhân.

Khi doanh thu ngày đầu tiên được công bố, Tần Nhạc đã đi ngủ.

Trước khi ngủ, cô còn lướt qua các diễn đàn phim ảnh. Phần lớn những lời công kích nhắm vào chủ đề và thông điệp của bộ phim, có người thậm chí chê cô "sa sút" khi dùng nhân vật nam để lấy lòng khán giả nữ. Nhưng tuyệt nhiên không ai đề cập gì đến tuyến tình cảm trong phim.

Điều này khiến cô vừa vui vừa không vui. Cô đã mang cả kinh nghiệm tình cảm cá nhân ra "cúng" cho bộ phim rồi, vậy mà cũng chẳng ai thèm khen lấy một câu!

Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy, Tần Nhạc phát hiện điều ước đêm qua của mình đã trở thành hiện thực.

Cô bất ngờ lọt top tìm kiếm hàng đầu trên Tinh Võng, và người đưa cô lên đó chính là fan cứng cấp "tối thượng" của cô.

Mỗi Ngày Một Chai V: [@Tần Nhạc V, nói là tuyến tình cảm cơ mà, tại sao nữ chính lại biến mất sau khi bị nam chính đang làm nhiệm vụ nhét vào thùng rác? Có phải thùng rác đó dẫn thẳng tới hố đen không hả???]
 
Quay Hay Lắm, Lần Sau Đừng Quay Nữa
Chương 96



Kiều Dư Vi gửi ảnh chụp doanh thu ngày đầu tiên của bộ phim hôm qua cùng với ảnh chụp màn hình bảng xếp hạng hot search cho Tần Nhạc.

[Lệnh Truy Nã] đạt doanh thu hơn 1 tỷ trong ngày đầu công chiếu. Mặc dù không thể so sánh với [Cầu Tiên] – một bộ phim mang tính hiện tượng, nhưng việc đạt được con số này đã đủ để chứng minh sự thống trị của Tần Nhạc trong lĩnh vực điện ảnh.

Kiều Dư Vi: "Mỗi Ngày Một Chai đúng là fan cứng của cậu, yêu cậu đến tận cùng luôn. Đây là lần thứ hai cậu ta đưa cậu lên hot search rồi nhỉ? Lần này đưa thẳng lên vị trí đầu tiên, đúng là quảng cáo miễn phí quá tốt."

Tần Nhạc: "Nếu cậu ta không yêu tôi "thật lòng" đến thế, thì có lẽ tôi sẽ vui hơn một chút."

Bộ phim nào của cô cũng phải chịu những câu hỏi "từ sâu trong tâm hồn" của fans cứng, cô thật sự không chịu nổi nữa rồi.

Kiều Dư Vi: "Haha, cậu nên phản hồi đi."

Tần Nhạc mở tài khoản Tinh Võng của mình lên, phát hiện rất nhiều fans đang nhắc đến cô, nội dung bình luận đều giống nhau một cách đáng kinh ngạc: "Nói là có tuyến tình cảm mà?!"

Nam chính của cô đã bị vô số người chê trách vì không làm nhiệm vụ nghiêm chỉnh và không nên yêu đương trong phim. Chẳng phải những cảnh bị chê ấy đều là tuyến tình cảm cơ mà?!

Điều buồn cười là, đó đều là những trải nghiệm tình cảm thật của cô. Vậy mà khán giả vẫn không hài lòng, đúng là khiến cô tức muốn chết.

Tần Nhạc chọc chọc chiếc Tinh Não của mình với biểu cảm vô cùng bực bội, cô gõ ra một dòng chữ đầy "nhẹ nhàng".

Tần Nhạc V: [Dựa trên câu chuyện có thật. Chiếc thùng rác dựa trên thực tế.]

Dưới bài đăng của cô, bình luận bùng nổ:

[Hoàn toàn không ngờ tới! Hóa ra có một cách giải thích gọi là "dựa trên câu chuyện có thật", cảm xúc thật phức tạp.]

[Tôi bối rối không biết nên thương cảm Chai Tử hay thương nữ chính nguyên mẫu đây.]

[Tôi chỉ muốn biết, hai người trong nguyên mẫu cuối cùng có đến được với nhau không?]

[Nếu bạn trai tôi dám nhét tôi vào thùng rác, lại còn bắt tôi cưới anh ấy, tôi đảm bảo anh ấy sẽ ế đến già!]

[Trong phim, cuối cùng Giang Ly cầu hôn dưới tàu vũ trụ. Dù chỉ là cảnh bóng lưng dưới ánh nắng, nhưng xem như đã thành đôi rồi nhỉ.]

[Lúc xem cảnh cuối cùng tôi cảm động lắm, như nhớ lại ngày mình được cầu hôn. Nhưng sau khi đọc bình luận thì thấy hơi sai sai, chẳng phải hai người này đã bỏ qua hết quá trình yêu đương rồi đúng không?]

[Để tôi tóm tắt tuyến tình cảm giúp mọi người nè: thầm mến – gặp lại – nam chính tỏ tình thất bại – tỏ tình lần hai không được hồi đáp – xa cách một năm rồi gặp lại – nhét nữ chính vào thùng rác – cầu hôn thành công! Có ai thấy điều gì đó không ổn không?]

[Vậy cuối cùng, chiếc thùng rác này kết nối đến vùng không gian huyền bí nào mà có thể biến nữ chính thành người yêu ngay lập tức vậy?]

[Tôi muốn đặt một tá thùng rác như vậy để cầu hôn. Gấp lắm rồi!]

Tần Nhạc đọc qua phần bình luận, biểu cảm trở nên khó tả.

Ngay sau đó, cô nhận được tin nhắn mới từ Kiều Dư Vi.

Kiều Dư Vi: "Mọi người thống nhất rồi, lần này đồ bán kèm sẽ là chiếc thùng rác tình yêu. Chắc chắn sẽ bán chạy."

Tần Nhạc: "... Kiều Dư Vi, đừng ép tôi thuê người thủ tiêu cậu!"

Kiều Dư Vi: "Hahaha, hôm nay trời đẹp quá nhỉ."

Tuy nhiên, sự tức giận của Tần Nhạc không thể ngăn cản bước chân kiếm tiền của Kiều Dư Vi. Chưa đầy hai ngày, các cửa hàng phụ kiện tại rạp chiếu phim đã đồng loạt tung ra loạt sản phẩm, từ đồ trang sức, móc chìa khóa, túi xách cho đến mô hình thùng rác được làm theo kích cỡ thật.

Điều bất ngờ là những sản phẩm này lại bán rất chạy. Tần Nhạc kiếm được một khoản kha khá nhưng cô hoàn toàn không thể vui nổi.

Kể từ khi bài đăng của cô lên đầu hot search, gần như tất cả mọi người đều biết bộ phim [Lệnh Truy Nã] có nguyên mẫu đời thực. Ai cũng tò mò không biết phiên bản thực tế của chuyện tình mà nữ chính đánh mất lý trí vì tình yêu để nam chính giành được cô ấy trông như thế nào.

Cư dân mạng thi nhau trổ tài. Một số người lục tìm thông tin trên trang web quân đội để cố xác định nguyên mẫu của nhân vật Giang Ly. Những người có mối quan hệ quen biết trực tiếp đi dò hỏi. Vì vốn dĩ chuyện này không được cố ý giữ bí mật, chẳng mấy chốc đã có người tìm ra.

Người tung tin là một tài khoản cá nhân chỉ có hơn 200 người theo dõi.

Hải Diêm: [Hỏi thăm người lớn trong nhà, nghe nói nam chính của [Lệnh Truy Nã] dựa trên một thượng tá họ Sở thuộc Quân đoàn số một của Liên bang. Nữ chính chính là bạn gái anh ấy!]

Trong hai ngày qua, doanh thu phòng vé của [Lệnh Truy Nã] không ngừng tăng, độ nóng còn cao hơn cả ngày công chiếu. Sau khi bài viết này được đăng tải, các tài khoản truyền thông ngay lập tức chia sẻ lại, đẩy thông tin lên hot search.

Biết được quân đoàn, cấp bậc, thậm chí cả họ của nam chính, ai cũng có thể tìm ra danh tính thật.

Chỉ trong thời gian ngắn, sau một năm vắng bóng, Sở Nguyên lại xuất hiện trên tiêu điểm mạng một lần nữa. Những video và hình ảnh liên quan đến anh trước đây bị lục lại.

Cùng lúc đó, dư luận về [Lệnh Truy Nã] đột nhiên thay đổi chiều hướng.

Bối cảnh của Sở Nguyên quá mức nổi bật: cháu ngoại của Nguyên soái, đã là thượng tá từ khi còn trẻ, thậm chí vài năm nữa có thể trở thành thiếu tướng trẻ nhất Liên bang. Điều này khiến một số người bắt đầu nghi ngờ tính chân thực của cụm từ "dựa trên câu chuyện có thật".

Họ không dám nhắm thẳng vào Sở Nguyên vì đoạn video anh xử lý Quan chấp chính của Mộc Vân Tinh vẫn đang có trên mạng. Thế nên, mũi nhọn chuyển hướng sang Tần Nhạc.

Họ cáo buộc Tần Nhạc nhận lợi ích từ quân đội, cố tình làm phim để quảng bá hình ảnh cho Sở Nguyên.

Càng ngày càng có nhiều người chỉ trích Tần Nhạc không có giới hạn, dựng chuyện lừa dối fans và khán giả.

Thậm chí có người nhảy vào kiếm lời, nói rằng câu chuyện tình cảm của nam nữ chính trong phim chẳng qua là lấy từ các bài đăng trên mạng vì anh ta đã từng đọc qua một câu chuyện tương tự.

Những lời lẽ bất lợi cho Tần Nhạc ngày một nhiều. Một số người còn kêu gọi tẩy chay phim của cô.

Công ty Hồng Hoang đã nhận ra xu hướng bất ổn này và chuẩn bị xử lý khủng hoảng truyền thông. Nhưng trước khi họ kịp ra tay, một bức ảnh bất ngờ được đẩy lên vị trí đầu bảng tìm kiếm.

Bức ảnh vốn được đăng bởi một cô gái trên tài khoản cá nhân của mình, là bức hình chụp cô ấy cùng bạn trai tại một rạp chiếu phim ở Thủ Đô Tinh.

Một số cư dân mạng tò mò về diện mạo của Sở Nguyên đã sử dụng tìm kiếm thông minh để tìm ảnh liên quan. Không hiểu vì lý do gì, bức ảnh này lại xuất hiện trong kết quả.

Sau đó, họ phát hiện ra một tin tức đủ sức chấn động toàn bộ tinh võng: trong bức ảnh, ngoài cô gái và bạn trai của cô ấy, còn có thêm hai người nữa – Sở Nguyên và Tần Nhạc.

Dù Tần Nhạc đã lấy Sở Nguyên làm nguyên mẫu để dựng thành một bộ phim, trước đó không ai trên Tinh Võng liên kết hai người họ với nhau. Tuy nhiên, trong bức ảnh bị vô tình chụp lại, dáng vẻ thân thiết của họ khiến cư dân mạng không thể không suy đoán.

Không còn ai quan tâm đến cái gọi là âm mưu giữa Tần Nhạc và quân đội nữa; giờ đây mọi người chỉ muốn biết mối quan hệ thật sự giữa hai người là gì.

Khi bức ảnh này được công khai, cư dân mạng bắt đầu đào sâu mối quan hệ của họ. Một số người thậm chí đã so sánh hành tung của Tần Nhạc và Sở Nguyên trong những năm gần đây.

Người ta phát hiện ra rằng, khi Tần Nhạc quay [Thực Quán Kinh Đô] ở Biên Tinh, Sở Nguyên lại xuất hiện trên bản tin Biên Tinh. Khi anh dẫn đầu quân đội Liên bang đóng quân tại Song Hồ Tinh, Tần Nhạc cũng tình cờ có mặt. Thậm chí, họ còn tham gia cùng một sự kiện và xuất hiện trong cùng một khung hình.

Trước đây, không ai nghĩ rằng Tần Nhạc và Sở Nguyên có liên hệ gì với nhau. Ngay cả khi phát hiện ra, cũng không ai suy diễn thêm. Nhưng giờ đây, còn ai tin rằng tất cả chỉ là trùng hợp?

Cư dân mạng chia thành nhiều luồng ý kiến. Một số người khẳng định đó chỉ là sự tình cờ, nhưng nhiều người khác thì không ngần ngại đưa ra những lời chỉ trích gay gắt:

[Họ chỉ là bạn bè thôi mà. Bạn bè rủ nhau đi xem phim cũng chẳng có gì sai, nhất là khi bộ phim còn lấy đối phương làm nguyên mẫu. Đừng suy diễn quá xa.]

[Người tiết lộ thông tin đã nói rằng Sở Nguyên có bạn gái. Đi xem phim với một người đàn ông đã có bạn gái thì thật không ổn, trừ khi bạn gái đó chính là Tần Nhạc.]

[Vậy là đạo diễn Tần làm phim để công khai chuyện tình cảm à?]

[Công khai cái gì chứ, rõ ràng là ép cưới! Chỉ mới là bạn gái thôi mà, sao bộ phim lại ám chỉ nam chính cầu hôn nữ chính?]

[Cười chết mất, rõ ràng là Tần Nhạc tự mình tạo chiêu trò. Mấy người không tin rằng với xuất thân của Tần Nhạc, cô ấy có thể với tới Sở Nguyên thật đấy chứ? Người ta chắc chắn sẽ chọn người môn đăng hộ đối.]

[Bảo sao lúc nào phim của Tần Nhạc cũng có doanh thu cao. Thì ra là có hậu thuẫn phía sau.]

[Có một số người ghen tị đến phát điên rồi kìa. Bản thân không có tài năng nên nhìn đâu cũng nghĩ là nhờ quan hệ.]

Các bài viết tranh cãi ngày càng nhiều, chủ đề bị đẩy đi xa đến mức chẳng còn liên quan. Cho đến khi một cư dân mạng bất ngờ đưa ra một giả thuyết khác:

[Tại sao mọi người cứ mãi tranh cãi xem Tần Nhạc và Sở Nguyên có đang hẹn hò hay không? Có khi nào họ đã kết hôn rồi không? Hãy vào trang của tôi để xem bằng chứng.]

Người này không chỉ để lại bình luận mà còn đăng hai "bằng chứng" trên trang cá nhân của mình, kèm theo hình ảnh minh họa:

[1. Hình ảnh: Đây là bức ảnh chụp Tần Nhạc tại lễ kỷ niệm quốc khánh. Cô được chụp lại khi đang đứng trong khu vực khán đài. Tôi đã hỏi thăm và biết được khu vực mà Tần Nhạc xuất hiện không phải khu vực dành cho khách mời bên ngoài, mà là khu vực dành cho thân nhân của quân nhân. Điều này có nghĩa, Tần Nhạc tham dự lễ kỷ niệm không phải do được mời, mà có thể vì cô ấy mang thân phận "thân nhân của quân nhân".

2. Hình ảnh: Đây là thông tin được công bố trên trang web của quân đội năm nay về các phi công lái chiến hạm cấp đặc biệt, cùng với giấy phép lái chiến hạm của họ. Trên trang web ghi rõ người ký cấp giấy phép chính là Sở Nguyên. Nếu bạn từng xem giấy phép lái sơ cấp mà Tần Nhạc từng đăng tải, bạn sẽ nhận ra ngày cấp phép trùng khớp với ngày ký của Sở Nguyên.

Hồi đó, không ai hiểu tại sao Tần Nhạc lại đi đến quân đội để thi lấy bằng lái chiến hạm – vừa tốn tiền lại vừa phiền phức. Nhưng nếu người hướng dẫn chính là chồng cô ấy, liệu có phải mọi chuyện sẽ trở nên hợp lý hơn?

Tóm lại, nếu bạn vẫn tin rằng hai người này "trong sạch" thì tôi cũng không còn gì để nói. Chúc bạn sống vui vẻ trong thế giới độc thân.]

Sau khi xem hai "bằng chứng" này, những cư dân mạng từng muốn "đóng đinh" Tần Nhạc lên cột để nhục nhã đều im lặng hẳn.

Những chi tiết này quá thuyết phục, khiến họ tin rằng đây chính là sự thật.

Sau giây phút im lặng, một lượng lớn cư dân mạng và người hâm mộ của Tần Nhạc tràn vào tài khoản Tinh Võng của quân đội, yêu cầu họ làm rõ mối quan hệ giữa hai người.

Tuy nhiên, quân đội không đưa ra bất kỳ phản hồi nào. Nhưng khi sức ép từ cư dân mạng ngày càng lớn, bộ phận truyền thông buộc phải tạo một tài khoản cá nhân riêng cho Sở Nguyên, và thậm chí còn gắn thẻ anh trong bài đăng.

Trải qua đủ các cung bậc cảm xúc – từ không tin rằng hai người có liên quan, đến chấp nhận rằng họ có thể là người yêu, rồi cuối cùng là nghi ngờ rằng họ đã kết hôn, giờ đây hầu hết cư dân mạng đã tin rằng họ thật sự là vợ chồng.

Dù vậy, vẫn có một số người hâm mộ không chịu từ bỏ hy vọng, liên tục để lại lời nhắn dưới bài đăng của Sở Nguyên:

[Thưa ngài, xin hãy nói rằng cô gái nguyên mẫu trong bộ phim đã chia tay với ngài rồi!]

Chỉ vài phút sau, Sở Nguyên đã trả lời:

[Không, cô ấy đã gả cho tôi rồi. @Tần Nhạc V.]

Tần Nhạc đang khoác tay lên cổ Sở Nguyên, tựa lên lưng anh mà cười, nhìn dòng hồi đáp của anh với fans hâm mộ, tưởng tượng ra gương mặt "sụp đổ" của họ.

"Cười cái gì?"

"Fans hâm mộ của em sẽ hận chết anh mất thôi." Trước đây, cô đã nhận ra rằng, những người không chịu tin vào mối quan hệ giữa cô và Sở Nguyên đa phần đều là fans hâm mộ của cô.

Mặc dù cô không phải ngôi sao, nhưng vẫn có rất nhiều fans mẹ luôn nghĩ rằng không ai xứng đáng với cô.

Sở Nguyên khẽ hừ: "Để họ nhận ra sự thật càng sớm càng tốt."

Trên mạng, người ta gọi Tần Nhạc đủ mọi danh xưng, thậm chí có người còn gọi cô là "vợ". Vợ họ á? Cứ gọi lung tung! Cô là vợ của anh!

Tần Nhạc nghiêng đầu, nghịch ngợm vân vê d** tai anh: "Sau này sẽ có rất nhiều người chú ý đến nhất cử nhất động của anh vì em. Nếu anh dám làm chuyện gì có lỗi với em, chắc chắn sẽ bị treo lên đầu bảng tin của Tinh Võng để 'phơi khô'."

Sở Nguyên nắm lấy bàn tay không an phận của cô, kéo cô vào lòng, cúi đầu hôn xuống. Giọng nói của anh như truyền từ hơi thở vào môi cô: "Rất hoan nghênh họ giám sát."
 
Quay Hay Lắm, Lần Sau Đừng Quay Nữa
Chương 97



Ánh nắng chói chang bị ngăn lại ngoài cửa sổ. Trong căn phòng ngủ u tối, Tần Nhạc nghiêng người nằm gọn trong lòng Sở Nguyên. Dù đang say ngủ, cánh tay phải của cô vẫn quấn chặt lấy eo anh, động tác tràn đầy sự chiếm hữu.

Trong sự yên tĩnh của căn phòng, chiếc Tinh Não trên cổ tay Sở Nguyên rung lên một cái. Đôi mắt vốn đang nhắm nghiền của anh lập tức mở ra.

Anh liếc nhìn cái tên hiển thị trên màn hình, nhẹ nhàng rút tay lại, từ chối cuộc gọi và thay vào đó gửi đi một tin nhắn.

Sở Nguyên: [Đang nghỉ trưa, không tiện nghe máy.]

Vị Nguyên soái Hàn nổi tiếng coi trọng hiệu suất, ít kiên nhẫn với việc nhắn tin, lần này lại hiếm khi thông cảm: dù sao người đang nghỉ trưa chắc chắn không phải cháu ngoại của ông.

Hàn: [Giờ tin hai đứa kết hôn đã công khai, định bao giờ mới tổ chức hôn lễ?]

Tần Nhạc có ít mối quan hệ xã hội, nên sau khi mối quan hệ hôn nhân của cô và Sở Nguyên bị lộ, đa số chỉ có cư dân mạng bàn tán qua mạng. Những người quen biết cô cũng không đến quấy rầy.

Nhưng ở phía Nguyên soái Hàn thì khác. Giới cấp cao của Liên bang đều biết Sở Nguyên là người thừa kế của ông. Khi cuộc hôn nhân này được công khai, việc tổ chức hôn lễ chắc chắn phải được đưa vào kế hoạch.

Sở Nguyên: [Chúng cháu bàn xong sẽ báo ông.]

Hàn: [Muộn nhất là tối nay.]

Sở Nguyên: [Biết rồi.]

Tần Nhạc chỉ ngủ trưa được một tiếng rưỡi thì bị ép tỉnh dậy.

Cô không muốn mở mắt chút nào, nhưng không ai có thể thờ ơ khi bị hôn sâu một cách đơn phương. Dù đã mở mắt, cơ thể cô vẫn mệt mỏi, đau nhức, không muốn động đậy.

"Gọi em dậy làm gì?" Cô chán nản đẩy mặt Sở Nguyên ra xa, giọng hơi khàn.

Sở Nguyên nghiêng người lấy cốc nước, đỡ cô uống nửa cốc rồi mới đáp: "Ngủ lâu quá, tối lại mất ngủ. Hôm qua là ai bảo phải chỉnh lại giờ giấc?"

Tần Nhạc suýt cười vì tức, người làm cô rối loạn giờ giấc chẳng phải chính là anh à?

"Tối nay ngủ riêng, không có anh thì em sẽ chỉnh giờ giấc lại được."

"Đừng hòng."

Anh luồn tay vào chăn, xoa bóp eo cô, giúp giảm bớt sự khó chịu trên cơ thể cô. "Vừa rồi ông ngoại gửi tin nhắn cho anh."

"Nói gì thế?" Tần Nhạc nằm ườn trên ngực anh, lười biếng hỏi, thỉnh thoảng còn chỉ đạo: "Qua bên phải chút."

Sở Nguyên nghe lời dịch tay sang phải, tiếp tục xoa bóp. "Hỏi chúng ta định khi nào tổ chức hôn lễ."

"Hôn lễ của chúng ta phải mời rất nhiều người đúng không?"

"Phải."

"Vậy chắc phải chuẩn bị rất lâu, nửa năm có đủ không?"

Sở Nguyên bật cười: "Từ lúc chúng ta đăng ký kết hôn, ông ngoại đã bắt đầu chuẩn bị hôn lễ rồi. Nếu em muốn, một tuần nữa là được."

"Một tuần không được. Nhanh nhất là ba tháng, em cần thời gian chuẩn bị tâm lý."

"Chuẩn bị gì?"

"Chuẩn bị để mọi người biết em là cháu dâu của Nguyên soái Hàn." Tần Nhạc tràn đầy mong đợi: "Biết đâu em còn được hưởng ánh hào quang của ông ngoại, sau này được ghi vào sách lịch sử cùng ông."

Sở Nguyên không nói nên lời: "Còn anh thì sao?"

"Ai biết được, có khi bị ánh hào quang của em và ông ngoại che lấp rồi."

Tần Nhạc khiêu khích một cách ngạo mạn, và ngay sau đó, cô phải trả giá cho sự vui quá hóa buồn khi bị anh áp xuống giường.

Sở Nguyên chống khuỷu tay bên má cô, giọng âm trầm: "Được thôi, tốt nhất là em hy vọng ông ngoại sẽ đến cứu em kịp thời."

"Ưm... Ưm... Chồng ơi, chồng ơi, em sai rồi!"

Tiếng cười trầm thấp của Sở Nguyên vang lên: "Hôm nay anh sẽ dạy em một bài học, xin lỗi phải đi kèm hành động mới đủ chân thành."

Tần Nhạc phải trả giá đắt vì cái miệng không giữ được lời. Sáng hôm sau khi mở mắt, cô hoàn toàn không nhớ nổi mình đã ngủ thiếp đi lúc nào.

Cô đâu phải ngủ, mà là ngất đi luôn! Sở Nguyên đúng là không phải con người!

Nằm trên giường một lúc lâu, Tần Nhạc mò tìm chiếc Tinh Não bên cạnh, phát hiện trong đó có một đống tin nhắn chưa đọc, đa phần là những lời chúc mừng cô kết hôn.

Chỉ có mỗi Kiều Dư Vi đã liên tục nhắn tin cho cô từ chiều hôm qua, cứ hai tiếng lại nhắn một lần, mãi đến nửa đêm mới dừng.

Để tránh Kiều Dư Vi hiểu nhầm rằng mình đã "bốc hơi khỏi nhân gian," Tần Nhạc vội trả lời tin nhắn của cô ấy trước tiên.

Tần Nhạc: [Tới rồi đây.]

Chưa đầy hai giây, Kiều Dư Vi đã trả lời.

Kiều Dư Vi: [Cậu đến hơi muộn đấy, làm gì vậy?]

Tần Nhạc: [... Đừng hỏi.]

Kiều Dư Vi: [Hiểu rồi!]

Hiểu cái gì mà nhanh vậy chứ! Tần Nhạc lầm bầm trong lòng, rồi nhắn lại:

Tần Nhạc: [Nói chuyện chính đi, cậu tìm tôi có việc gì?]

Kiều Dư Vi: [Link. Xem đi, nhiều người chia sẻ lắm, ảnh hưởng khá lớn.]

Tần Nhạc mở link ra xem, đó là một bài viết trên diễn đàn tổng hợp lớn, số liệu của bài này rất khủng: hàng chục triệu lượt xem, hàng triệu lượt chia sẻ và bình luận.

Tiêu đề bài viết là: [Phân tích về "mối tình đầu" của Tần Nhạc.]

Chủ bài viết (LZ): [Nhìn hàng loạt bình luận trên mạng gửi lời chúc phúc, ngưỡng mộ hai người vì mối tình đầu đi đến hôn nhân, tôi thật sự cạn lời. Không ai thật sự tin rằng hai người họ là mối tình đầu chứ? Chiêu trò lộ liễu thế này.

Trước tiên, tôi công nhận Tần Nhạc rất tài năng, bộ phim cô ấy làm thực sự rất hay, đáng để cô ấy kiếm được tiền. Nhưng nội dung phim chắc chắn không thể là trải nghiệm thực tế của cô ấy.

Đừng vội mắng tôi, nói một bằng chứng rõ ràng nhất: trong phim, nữ chính thầm yêu nam chính khi mới hơn mười tuổi. Nhưng ngoài đời, trước khi thi vào Học viện Điện ảnh Thiên Tinh, Tần Nhạc vẫn học ở một hành tinh xa xôi (Biên Tinh).

Dù tôi không tìm ra Sở Nguyên học ở đâu, nhưng là cháu trai của Nguyên soái, chắc chắn anh ấy không thể học ở hành tinh xa xôi đó. Ở đó cũng không có trường quân sự nào liên quan.

Cái gọi là tình yêu thầm lặng hai chiều, hoặc là bịa đặt để hoàn thiện kịch bản, hoặc đó là chuyện của Sở Nguyên và người khác.]

Phần bình luận:

[Đồng ý với chủ thớt, tôi cũng thấy chuyện mối tình đầu rất khó tin.]

[Đúng thế, nếu không gắn mác mối tình đầu, thì mục đích kết hôn của họ lộ rõ quá rồi, ai hiểu thì hiểu.]

[Chuẩn, gia thế của hai người này không tương xứng, môi trường sống và quan điểm sống khác biệt mà vẫn kết hôn được, chứng tỏ Sở Nguyên rất muốn cưới Tần Nhạc.]

[Năm ngoái tôi đã thấy rõ, rõ ràng quân đội muốn tăng độ nhận diện cho Sở Nguyên. Có gì hiệu quả hơn là Tần Nhạc tự mình tham gia quảng bá đâu? Nói thật, người được lợi vẫn là Sở Nguyên.]

[Nhìn phản hồi trên mạng là rõ, cưới một người vợ xuất thân bình thường, hình tượng của Sở Nguyên lập tức được nâng cao. Tôi dám nói giờ Sở Nguyên đi tranh cử tổng thống cũng sẽ nhận được không ít phiếu ủng hộ.]

[Chính trị bẩn thật đấy, chỉ sợ Tần Nhạc ngây thơ dính vào, cuối cùng bị người ta đi thôi, mà tài sản kiếm được phải chia một nửa nữa chứ.]

[Các người phân tích đủ điều, không nghĩ rằng nếu họ thực sự là mối tình đầu thì à?]

[Không thể nào.]

Tần Nhạc vừa đọc bài viết vừa gật gù. Phân tích trong bài quá hợp lý, bảo sao nhiều người xem thế. Nếu cô không phải là nhân vật chính trong chuyện này thì cô cũng sẽ tin ngay.

Dù sao, ai mà ngờ được cháu trai của Nguyên soái lại từng học ở một hành tinh xa xôi chứ.

Và làm thế nào mà họ lại trùng hợp quen biết nhau được chứ?

Lúc này, Kiều Dư Vi lại gửi tới một tin nhắn kèm theo một đoạn video.

Kiều Dư Vi: [Hôm qua tôi đã liên hệ với trường, lấy được video buổi dạ hội tốt nghiệp của chúng ta, vừa hay có quay được cảnh cậu và người ấy.]

Tần Nhạc: ...

Kiều Dư Vi: [Có người dám nói mối tình đầu của cậu là do cậu bịa ra, cậu nhịn được à?]

Tần Nhạc: [Thực ra tôi nhịn được.]

Kiều Dư Vi: [Không, cậu không thể nhịn!]

Tần Nhạc: [Cậu chỉ muốn tung đoạn video khiến tôi xấu hổ chết đi được cho mọi người xem thôi!]

Kiều Dư Vi: [Làm gì có, tôi chỉ đang chia sẻ niềm vui với mọi người thôi mà.]

Tần Nhạc: [Có gì từ từ nói!]

Kiều Dư Vi: [Cười nhẹ.]

Tần Nhạc: [... Nếu không thì chờ tôi thoát mạng rồi hãy đăng lên được không?]

Kiều Dư Vi: [Cười nhẹ.]

Trên Tinh Võng, tài khoản cá nhân của Kiều Dư Vi bất ngờ đăng tải một đoạn video. Chẳng mấy chốc, video này bị chia sẻ điên cuồng.

Kiều Dư Vi V: [Ngày nào đó ai đó gặp lại mối tình đầu, vừa hay tôi cũng có mặt tại hiện trường và chứng kiến toàn bộ quá trình. Thực tế còn ly kỳ hơn cả những cảnh trong phim. [Liên kết video]]

Ngay lập tức, trên Tinh Não của Tần Nhạc nhận được thông báo cập nhật từ tài khoản của Kiều Dư Vi. Cô hoàn toàn không có dũng khí mở lên xem, chỉ biết ôm mặt ngã xuống giường.

Cô thực sự không muốn thấy ánh mặt trời hôm nay nữa.

Chỉ trách Học viện Điện ảnh Thiên Tinh có sở thích kỳ lạ là lưu giữ kỷ niệm, mỗi năm đều quay toàn bộ buổi dạ hội tốt nghiệp rồi lưu lại. May mà không quay cận cảnh từng người, nên hình ảnh của Tần Nhạc không quá nhiều, nhưng vừa hay lại quay được cảnh Sở Nguyên đến chào hỏi cô.

Video không dài, nhưng sau khi phát xong, phần bình luận bùng nổ.

[Mặc dù không biết họ đang nói gì, nhưng cảnh này trông quen thật đấy.]

[Chẳng phải là tái hiện cảnh dạ hội trong phim hay ad? Không ngờ đây là buổi dạ hội tốt nghiệp của Học viện Điện ảnh Thiên Tinh! Tần Nhạc và Kiều Dư Vi đều xinh quá.]

[Tải ngay phần mềm dịch ngôn ngữ trên khuôn mặt thông minh để biết họ nói gì. Mỗi người một câu, tinh hoa nằm cả ở đoạn này. Camera của Học viện Điện ảnh Thiên Tinh thực sự biết chọn góc quay!]

[Ha ha ha, xem bản dịch mà cười ngất. Phải đi đặt vé xem lại "Lệnh Truy Nã" ngay lập tức, đây là cách tôi thể hiện sự tôn trọng lớn nhất dành cho Tần Nhạc.]

[Có ai tốt bụng bón cơm cho tôi ăn đi!]

[Không cần cảm ơn. Kiều Dư Vi: Mối tình đầu của cậu tên gì, có cần tôi tìm giúp không? Tần Nhạc: Tên Sở Nguyên, nhưng thôi đi, nếu anh ấy xấu đi thì tôi sẽ buồn chết mất. Sở Nguyên: Xin chào, tôi là Sở Nguyên.]

[Điều khó tin nhất là video này hoàn toàn không bị chỉnh sửa gì cả. Thật muốn biết cảm giác của Tần Nhạc lúc đó thế nào~]

[Xem xong mà người ngoài cuộc cũng không nhịn được mà thấy ngại thay cho cô ấy.]

[Không ngờ cô ấy thực sự đem chuyện tình cảm của mình quay lại y như thật cho chúng ta xem. Cô ấy yêu chúng ta thật đấy ha ha ha.]

Rất nhiều cư dân mạng đã @Tần Nhạc, muốn cô chia sẻ cảm nghĩ lúc đó và hỏi thêm về diễn biến sau này từ Kiều Dư Vi. Đáng tiếc là không nhận được bất kỳ hồi đáp nào.

Đoạn video làm rõ hiểu lầm này đã khiến doanh thu phòng vé của [Lệnh Truy Nã] trong ngày hôm đó tăng gấp đôi so với ngày trước đó.

Trước đây, khán giả xem phim chỉ để giết thời gian hoặc ủng hộ tác phẩm mới của Tần Nhạc. Còn bây giờ thì khác, trong phim toàn là trải nghiệm tình cảm của Tần Nhạc, rất đáng để xem đi xem lại nhiều lần!

Còn về Tần Nhạc, cô đã tự mình quyết định rút lui khỏi Tinh Võng. Tinh Võng không phù hợp với một người kín tiếng như cô.
 
Quay Hay Lắm, Lần Sau Đừng Quay Nữa
Chương 98



Việc Tần Nhạc đơn phương ngắt kết nối mạng không thể ngăn cản sự lan truyền của đoạn video. Hai ngày sau, khi tỉnh dậy vào buổi sáng, cô bất ngờ phát hiện Sở Nguyên – đáng lẽ đã phải đến quân đoàn vẫn còn mặc đồ ngủ, dựa vào đầu giường xem Tinh Não.

"Anh đang xem gì mà vui thế?" Tần Nhạc lười biếng xoay người, tò mò hỏi.

Sở Nguyên cúi đầu, nụ cười vẫn còn vương trên mặt: "Xem video."

"Video gì?"

"Trung tướng Điền chuyển cho anh." Vừa nói, Sở Nguyên vừa chiếu đoạn video từ Tinh Não lên.

Nhìn thấy cảnh tượng quen thuộc trong đoạn chiếu, da đầu Tần Nhạc tê dại, cô lập tức dùng cả tay lẫn chân leo lên người Sở Nguyên để tắt Tinh Não.

Một tay Sở Nguyên giữ chặt eo cô, mặc kệ cô vùng vẫy, trong khi video vẫn tiếp tục phát.

Nhận ra không thể cứu vãn được, Tần Nhạc mềm nhũn người ra, tuyệt vọng úp mặt vào ngực anh, giọng đầy ai oán: "Không phải bên quân đội rất bận rộn à, tại sao Trung tướng Điền còn rảnh rỗi đi xem tin tức tầm phào như thế này?"

Không những không an ủi cô, Sở Nguyên còn nói thêm một tin sét đánh: "Trung tướng Điền không chỉ thích xem tin tức, mà còn rất thích chia sẻ nữa. Anh đoán chắc giờ các cấp cao trong quân đội mỗi người đều đã nhận được một bản rồi."

Sau khi Tần Nhạc trải qua cảm giác mất mặt tột cùng, bắt đầu lật lại chuyện cũ: "Lúc đó anh chạy tới tìm em làm gì chứ!"

Sở Nguyên tỏ vẻ vô tội: "Anh chỉ muốn chào hỏi em thôi mà."

Ngẫm lại thì đúng thật là vậy.

Nhưng Tần Nhạc càng thêm bực bội: "Dù sao cũng là tại anh!"

Sở Nguyên hoàn toàn không dao động, thản nhiên chấp nhận sự vô lý của cô.

"Em sẽ không tới thăm ông ngoại nữa." Nghĩ đến việc vị Nguyên soái nghiêm túc Hàn Thiên Khiếu cũng đã xem qua đoạn video đó, Tần Nhạc chỉ thấy cả cơ thể khó chịu.

Dù sao ông ngoại biết rõ chuyện giữa cô và Sở Nguyên, nhưng biết rõ và nhìn thấy tận mắt lại là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Cô cần thời gian để bình tĩnh lại.

"Yên tâm." Sở Nguyên vuốt nhẹ tóc cô, dịu dàng nói: "Dạo này ông ngoại rất bận, chắc không có thời gian quan tâm đến chuyện của chúng ta đâu."

"Ồ." Tần Nhạc thở phào nhẹ nhõm.

Sở Nguyên: "Anh vừa nhận được nhiệm vụ, phải rời đi một thời gian."

Tần Nhạc đã quen với chuyện này, nhưng giờ thì cô hiểu tại sao anh vẫn còn ở nhà: "Tối nay anh đi luôn à?"

"Ừ."

"Anh phải cẩn thận và tự chăm sóc bản thân thật tốt đấy nhé."

"Không nguy hiểm đâu." Sở Nguyên ôm cô nằm xuống giường, khẽ nói: "Chỉ là rời xa quá lâu, sẽ nhớ em thôi."

"Có cần em tặng anh một tấm ảnh điện tử để mang theo bên mình không?"

Khóe môi Sở Nguyên cong lên, anh nghiêng người ghé sát vào tai cô, giọng nói trầm thấp: "So với ảnh, anh thích video hơn. Đạo diễn Tần đã quay nhiều phim như vậy, chẳng lẽ chưa từng quay......"

Giọng anh ngày càng nhỏ, mặt Tần Nhạc ngày càng đỏ bừng: "Lưu manh!"

Sở Nguyên nắm lấy tay cô đặt lên eo mình, cười hỏi: "Thật sự không muốn quay à?"

Bàn tay Tần Nhạc cách lớp áo ngủ mỏng lướt qua eo anh, dưới ngón tay cô là những múi cơ rắn chắc khiến cô khó lòng rời tay.

Hỏng rồi, tim cô bất giác đập nhanh hơn.

Cô nuốt nước bọt, cố gắng kìm nén: "Em là người rất có đạo đức nghề nghiệp."

Sở Nguyên không nói gì, chỉ mỉm cười. Anh còn rất nhiều thời gian để thuyết phục cô.

Buổi chiều, khi Sở Nguyên thức dậy và mặc quần áo chuẩn bị rời đi, Tần Nhạc uể oải nằm úp sấp trên giường nhìn anh.

Anh khoác lên người bộ quân phục, thắt chặt đai lưng, lập tức trở lại hình tượng vị thượng tá trẻ trung, đầy triển vọng thường thấy trên bản tin. Dường như bộ quân phục đã che giấu hoàn toàn vẻ phóng túng, hoang dã trong anh.

Tần Nhạc chống cằm, lười biếng nói: "Em thấy ông ngoại đúng là rất hiểu anh."

"Sao cơ?" Sở Nguyên quay đầu nhìn cô.

"Ông đã sớm chọn cho anh con đường tương lai rồi. Nếu anh không vào quân đội thì chẳng có gì có thể ràng buộc anh, chắc chắn sẽ rất khó để kiểm soát."

Sở Nguyên khẽ cười, cúi xuống đặt một nụ hôn nhẹ lên môi cô: "Nhưng em có đặc quyền, muốn kiểm soát thế nào cũng được."

Tần Nhạc: .........

Sở Nguyên đi một mạch hơn nửa tháng. Trong thời gian đó, doanh thu phòng vé của [Lệnh Truy Nã] từ con số gần trăm tỷ dự đoán ban đầu đã bứt phá ngoạn mục lên đến hai trăm tỷ. Đường cong doanh thu hàng ngày của bộ phim tăng vọt một cách phi lý.

Những kẻ từng chờ xem trò cười của Tần Nhạc, mong cô bị chỉ trích vì lừa dối khán giả, cuối cùng đều phải thất vọng.

Tình huống tụt giảm doanh thu như họ dự đoán không xảy ra. Ngược lại, việc cô công khai chuyện tình cảm trên Tinh Võng còn giúp cô thu về vô số người hâm mộ.

Trong khi các nghệ sĩ khác thường bị fans quay lưng chỉ trích khi công khai tình cảm, thì Tần Nhạc lại khác biệt hoàn toàn. Không chỉ công khai tình cảm bằng một bộ phim, cô còn kiếm được cả danh tiếng lẫn tiền bạc. Đúng là một công đôi việc, thu hoạch đầy đủ cả hai phần.

Mấy ngày trước, Kiều Dư Vi còn kể rằng bên quân đội đã liên hệ với cô ấy, nói rằng sau khi bộ phim ra mắt, số lượng học sinh đăng ký vào trường quân đội tăng hơn ba mươi phần trăm so với năm ngoái. Họ còn đề nghị có cơ hội sẽ hợp tác thêm lần nữa.

Tần Nhạc cảm thấy có lẽ mình sẽ không muốn hợp tác với quân đội trong vài chục năm tới.

Cô dự định sẽ không quay phim mới nữa trong hai năm tới. Dù công ty vận hành chỉ dựa vào bản quyền của cô cũng đã đủ nuôi sống cả một đội ngũ, nhưng rõ ràng Kiều Dư Vi không có ý định để mọi người ngồi không hưởng lợi mãi.

Gần đây, Kiều Dư Vi chuẩn bị ký hợp đồng với một vài đạo diễn và biên kịch mới, mở rộng quy mô công ty, đồng thời tận dụng những ý tưởng độc đáo của Tần Nhạc mà cô không muốn tự mình thực hiện.

Vì Sở Nguyên không ở nhà nên Tần Nhạc thường xuyên đến công ty. Hôm nay, ngoài việc phỏng vấn các đạo diễn và biên kịch mới, cô còn định mời Kiều Dư Vi làm phù dâu cho mình.

Sau vài vòng phỏng vấn, họ đã chọn được ba đạo diễn và hai biên kịch. Khi trợ lý của Kiều Dư Vi dẫn họ đi ký hợp đồng, Tần Nhạc mới nói rõ lý do chính mà mình đến hôm nay.

"Bọn cậu sắp tổ chức đám cưới rồi à? Định ngày chưa, bao giờ thế?" Kiều Dư Vi chẳng tỏ ra ngạc nhiên khi Tần Nhạc mời mình làm phù dâu.

"Tháng tư sang năm. Cậu có nhiều thời gian để chuẩn bị trang điểm, váy cưới và trang sức. Thích gì cứ lấy hóa đơn, tôi thanh toán."

Kiều Dư Vi hài lòng: "Hiểu tôi thật đấy."

Rồi cô ấy lại hỏi: "Chỉ có mỗi mình tôi làm phù dâu thôi à?"

"Tôi định mời cả Tiết Di và Phương Lệnh Tuyết, ba phù dâu là vừa đủ. Cậu thấy thế nào?"

"Rất ổn, tiện thể rủ họ đi chọn váy chung luôn." Kiều Dư Vi gật gù hài lòng. Nói xong, vẻ mặt cô ấy bỗng trở nên nghiêm túc hơn, hỏi Tần Nhạc: "Cậu có định mời mẹ cậu trong đám cưới này không?"

Nụ cười trên mặt Tần Nhạc nhạt đi đôi chút: "Tôi sẽ mời bà ấy."

Thực ra, giữa cô và Lan Uẩn không có thù hận sâu sắc, nhưng những chuyện từng xảy ra vẫn rất khó để cô buông bỏ hoàn toàn.

Nếu nói ban đầu Lan Uẩn phớt lờ hoàn cảnh của Tần Nhạc vì cuộc sống riêng còn có thể hiểu được, nhưng về sau, khi cô mất tích, mẹ cô chỉ nghĩ đến lợi ích, khiến cô hoàn toàn nguội lòng.

Giữa cô và Lan Uẩn, cả đời này cũng chỉ còn là mối quan hệ mẹ con trên danh nghĩa mà thôi.

Kiều Dư Vi cũng đồng tình với cách làm của cô. Với vị thế hiện tại của Tần Nhạc, cô có thể không mời gia đình dượng, nhưng nếu ngay cả mẹ ruột cũng không mời, thì e rằng chuyện này sẽ dễ bị người ngoài chỉ trích.

"Mẹ cậu ấy à, ưu điểm lớn nhất là nhìn rõ tình thế. Năm đó, nhà họ Vưu chiếm ưu thế, nên bà ta đứng về phía Vưu Điềm Điềm. Giờ cậu đã trở thành người mà bà ta không thể đắc tội, vì cuộc sống sau này của mình, chắc chắn bà ta không dám gây rắc rối cho cậu đâu."

"Tôi biết." Tần Nhạc rất rõ điều đó, cũng chính vì thế nên cô mới cảm thấy buồn. Tính đi tính lại, chẳng có chút tình thân nào, tất cả chỉ là lợi ích.

May mắn là cô đã sớm không còn mong đợi gì ở Lan Uẩn.

Kiều Dư Vi bỗng bật cười: "Tôi đoán sau khi hôn lễ của cậu và Sở Nguyên được công bố, chắc người nhà họ Vưu sợ đến mức ngủ cũng không dám nhắm mắt."

Tần Nhạc bật cười: "Cậu phóng đại rồi, Sở Nguyên đâu có làm gì họ."

"Chưa chắc đâu."

"Nhà họ Vưu dạo này thế nào rồi?" Tần Nhạc đã lâu không chú ý đến họ, chỉ biết là họ đã chuyển đến một hành tinh khá xa xôi.

"Vưu Chính Phong vẫn còn ít tiền tích lũy, dạo này lập một công ty nhỏ, có lẽ định phấn đấu thêm năm mươi năm nữa."

"Cũng trong dự tính rồi." Tần Nhạc không thấy ngạc nhiên. Vưu Chính Phong có tố chất của một thương nhân thành công, nếu không gặp phải cô, ông ta sẽ không thua thảm đến vậy.

"Tôi vẫn cho người theo dõi ông ta, đảm bảo ông ta không có cơ hội quay lại." Kiều Dư Vi nói: "Chỉ sợ họ gây chuyện nhân lúc cậu tổ chức hôn lễ thôi."

"Yên tâm đi, không có đâu." Sau khi nhà họ Vưu sụp đổ, Tần Nhạc không hề tiếp tục làm khó họ, vì Lan Uẩn vẫn còn ở đó, cô không muốn đẩy họ vào đường cùng.

Nhưng nếu họ không biết an phận, lần tới người ra tay sẽ không phải là cô nữa.

"Thôi bỏ đi, nhắc đến họ chỉ thêm bực bội." Kiều Dư Vi cũng lười nói tiếp về nhà họ Vưu, cười bảo: "Tôi có tin vui muốn báo với cậu đây. [Lệnh Truy Nã] đã lọt vào đề cử của năm hạng mục của Giải thưởng Điện ảnh Liên bang, tôi cảm thấy khả năng giành giải của chúng ta rất cao."

Là một trong năm giải thưởng lớn của Liên bang, Giải thưởng Điện ảnh Liên bang được tổ chức ba năm một lần, chỉ chấm các bộ phim theo chủ đề chính trị – xã hội. Từ trước đến nay, giải này luôn khác biệt với thị trường, nhưng cũng chẳng ai dám phản đối vì đây là giải thưởng mang tính chất chính thức của chính quyền.

Tần Nhạc cảm thấy mình đúng là tiến xa thật rồi. Cô từng nghĩ cả đời này sẽ chẳng bao giờ dính dáng đến phim chính luận, vậy mà cuối cùng lại dính vào nhờ chồng của cô.

"Nếu tôi mà giành được giải thưởng, nhất định phải dựng một bức tường trưng bày cúp trong công ty, đặt cúp Giải thưởng Điện ảnh Liên bang ở vị trí trung tâm. Tôi nghĩ chắc cả đời chỉ có thể giành được giải này một lần thôi."

Kiều Dư Vi cười phá lên: "Không thành vấn đề, mai tôi sẽ liên hệ ngay với nhà thiết kế."
 
Quay Hay Lắm, Lần Sau Đừng Quay Nữa
Chương 99



Giải thưởng Điện ảnh Liên bang được tổ chức vào giữa tháng mười một tại Hội trường Văn hóa trên Thủ đô Tinh. [Lệnh Truy Nã] được đề cử ở năm hạng mục: Phim xuất sắc nhất, Đạo diễn xuất sắc nhất, Nam diễn viên chính xuất sắc nhất, Kịch bản xuất sắc nhất và Thiết kế hành động xuất sắc nhất.

Trên Tinh Võng, sự chú ý của công chúng dành cho giải thưởng này không cao, nhưng trong giới làm phim thì lại rất lớn.

Trong năm giải thưởng lớn, vẫn tồn tại một kiểu phân cấp ngầm. Mặc dù giải thưởng Tinh Hải được coi là có giá trị nhất, nhưng vì giải thưởng Điện ảnh Liên bang do Hiệp hội Điện ảnh Liên bang tổ chức mang tính chính thức nên trong mắt một số người trong ngành, nó cao hơn hẳn các giải khác.

Còn mười ngày nữa là đến lễ trao giải, Kiều Dư Vi đã chuẩn bị sẵn sàng trang phục và bài phát biểu nhận giải cho Tần Nhạc.

Tần Nhạc không quá tham vọng với việc giành giải, nhưng đã được đề cử rồi thì cô vẫn mong có thể giành được một giải thưởng nào đó.

Hơn nữa, Kiều Dư Vi đã bắt đầu xây dựng bức tường trưng bày cúp cho cô. Nếu đến lúc đó không nhận được gì thì chẳng phải sẽ mất mặt lắm sao?

Mọi thứ vốn dĩ đã chuẩn bị đâu vào đấy, chỉ còn chờ lễ trao giải diễn ra, nhưng bất ngờ thay, một chuyện đã xảy ra trước lễ trao giải một tuần.

Một đạo diễn đã sử dụng tên thật để tố cáo rằng một số giám khảo của Giải thưởng Điện ảnh Liên bang lợi dụng chức quyền, tạo điều kiện đặc biệt cho một số bộ phim để thu lợi riêng trên Tinh Võng.

Đạo diễn này họ Ninh, từng sản xuất một bộ phim có doanh thu hơn năm mươi tỷ, nhưng sau đó không còn tác phẩm nổi bật nào nữa. Tuy vậy, nhờ xây dựng quan hệ tốt, ông ta cũng có chút địa vị trong giới.

Tần Nhạc từng trao đổi liên lạc với ông ta một lần, nhưng trải nghiệm đó không mấy vui vẻ.

Theo như cô biết về đạo diễn Ninh, ông ta không phải kiểu người chính trực gì, mà việc ông ta dám dùng tên thật để tố cáo lúc này chẳng khác nào tự hủy hoại con đường trong giới giải trí. Rốt cuộc thì thù hận này sâu đến mức nào?

Tần Nhạc còn cố ý tìm hiểu, phát hiện ra từ trước đến giờ, phim của đạo diễn Ninh chưa từng tham gia tranh giải ở Giải thưởng Điện ảnh Liên bang.

Ban đầu, cô chỉ ăn dưa hóng chuyện theo lời nhắc của Kiều Dư Vi, nhưng chẳng bao lâu sau, chuyện này lại lan đến cô.

Có người tung tin rằng [Lệnh Truy Nã] cũng được đề cử nhờ sự tiến cử của vị giám khảo đang bị tố cáo kia.

Thực ra, chuyện này khá bình thường vì số lượng phim tham gia tranh giải rất nhiều, mỗi giám khảo đều có quyền tiến cử phim. Huống chi nếu phim của Tần Nhạc không được tiến cử mới là chuyện đáng ngạc nhiên.

Nhưng trong hoàn cảnh nhạy cảm này, việc có người cố tình nhắc đến chuyện đó đã mang một hàm ý khác.

Đạo diễn Ninh cũng có chút tiếng tăm, tài khoản trên Tinh Võng của ông ta có đến vài trăm ngàn người theo dõi. Video tố cáo của ông ta được nhiều bên truyền thông đăng tải lại, khiến sự việc nhanh chóng trở nên nóng hơn bao giờ hết.

Hiệp hội Điện ảnh Liên bang ngay lập tức lên tiếng, tuyên bố sẽ khẩn trương xác minh tính thật giả của nội dung tố cáo.

Trong thời gian Hiệp hội tiến hành điều tra, đạo diễn Ninh không hề dừng lại mà còn tung thêm một đoạn ghi chép cuộc trò chuyện giữa ông ta và vị giám khảo kia.

Ban đầu, đạo diễn Ninh hỏi vị giám khảo rằng có bao nhiêu bộ phim được ông ta tiến cử. Câu trả lời của giám khảo lúc đó khá bình thường. Nhưng đến đoạn sau, vị giám khảo này bắt đầu phàn nàn về các bộ phim dự thi, chê bai rằng chúng quay quá tệ, vậy mà có một số đạo diễn lúc nào cũng tự cao, nghĩ rằng mình xứng đáng được đề cử.

Ông ta nhắc đến một đạo diễn họ Hoàng, nói rằng vị này nhờ có liên quan đến lễ kỷ niệm quốc khánh nên mới được lọt vào danh sách đề cử, chứ bộ phim tệ hại kia căn bản chẳng đủ tư cách tham gia.

Đạo diễn Ninh tỏ vẻ đồng tình, sau đó thuận miệng hỏi tiêu chí để lọt vào danh sách đề cử là gì.

Vị giám khảo không trả lời trực tiếp mà lấy ví dụ về một đạo diễn từng bất ngờ giành giải Đạo diễn xuất sắc nhất ba năm trước. Ông ta nói rõ ràng đó là người mà mình tiến cử, rồi còn buông một câu đầy ẩn ý: "Phim hay dở không quan trọng, điều quan trọng là biết cư xử."

Tần Nhạc vẫn nhớ về giải Đạo diễn xuất sắc nhất của Giải thưởng Điện ảnh Liên bang ba năm trước. Theo con mắt của cô, đạo diễn đoạt giải năm ấy rõ ràng không thể so sánh với một vị đạo diễn lão làng khác không được trao giải. Nhưng vì giải thưởng này vốn ít người quan tâm, nên cũng chẳng ai nghi ngờ gì lúc đó.

Giờ đây, chuyện này xuất hiện trong đoạn trò chuyện giữa đạo diễn Ninh và vị giám khảo kia, rõ ràng đã để lộ nhiều khuất tất bên trong.

Cho đến đây, câu chuyện vẫn chưa liên quan gì đến Tần Nhạc. Nhưng ngay sau đó, đạo diễn Ninh đã nhắc đến bộ phim của cô.

Vị giám khảo này hiển nhiên không có ấn tượng tốt về Tần Nhạc, nhưng cũng không quá gay gắt. Tuy nhiên, lời nói vẫn đầy ngụ ý xem thường cô, chê cô chẳng hiểu gì về phim chính luận, chỉ biết dựa vào chiêu trò quảng bá để đạt doanh thu cao, rồi kết luận rằng những người như cô chính là nguyên nhân khiến mảng điện ảnh bị phá hỏng.

Đạo diễn Ninh hỏi ai đã tiến cử bộ phim của Tần Nhạc, và bất ngờ thay, vị giám khảo thừa nhận chính ông ta là người đề cử.

Đạo diễn Ninh tỏ ra khó hiểu: "Chẳng phải ông không thích phim của cô ta sao? Vậy sao lại đề cử? Cho cô ta cơ hội à?"

Giám khảo kia thản nhiên đáp: "Tuy trình độ của Tần Nhạc chẳng ra gì, nhưng cô ta biết cách làm người."

Biết cách làm người.

Ba chữ này ngay lập tức đẩy Tần Nhạc vào tâm bão dư luận.

Dù lúc này chưa có bằng chứng cụ thể nào, nhưng vì đây là lời được cho là do người bị tố cáo trực tiếp nói ra nên nhiều người dễ dàng tin vào tính xác thực của nó.

Trên mạng, số người chỉ trích Tần Nhạc rất đông, nhưng những người lên tiếng bảo vệ cô cũng không ít.

[Tần Nhạc phải mua chuộc giám khảo để được đề cử giải thưởng á? Đây đúng là trò hề lớn nhất mà tôi nghe được trong năm nay!]

[Thật sự có người tin vào lời vu khống này sao? Một đoạn ảnh chụp màn hình là đủ để bôi nhọ người khác à?]

[Ảnh chụp chắc chắn là thật. Vu khống là tội nghiêm trọng đấy, đạo diễn Ninh đâu có ngu.]

[Fans của Tần Nhạc đừng làm loạn nữa. Mấy người nghĩ giải thưởng Điện ảnh Liên bang dễ vào lắm chắc?]

[Giải thưởng do Hiệp hội Điện ảnh Liên bang dưới sự quản lý của Bộ Văn hóa tổ chức, mấy người tưởng ai cũng có thể lọt vào danh sách đề cử à? Đừng tự cao quá!]

[Phim của cô ấy không đủ tư cách à? Vậy mấy người nghĩ những khán giả bỏ tiền ra xem phim của cô ấy đều bị mù thẩm mỹ rồi chắc?]

Ban đầu, rất nhiều người tham gia tranh cãi, nhưng số người quan sát, chờ đợi lại còn đông hơn. Có lẽ vì Tần Nhạc đã nhiều lần làm dậy sóng trên Tinh Võng nên họ đã học được cách "ăn dưa" về cô một cách khôn ngoan hơn.

Dù sao thì những người nhảy vào tranh cãi nhiều nhất thường là những người chịu thiệt nặng nhất mỗi khi kết thúc.

Hiện tại, trên mạng có người tin, có người không tin, nhưng tất cả đều có một yêu cầu chung là Hội hội Điên ảnh Liên bang cần nhanh chóng đưa ra kết quả điều tra và cho mọi người một câu trả lời rõ ràng.

Hiệp hội Điện ảnh hành động rất nhanh, chỉ qua ngày hôm sau đã công bố kết quả điều tra.

Theo đó, vị giám khảo bị tố cáo từng tham gia ba lần chấm giải, trong đó có hai lần ông ta thao túng kết quả đề cử, tiến hành hoạt động mờ ám để đưa một số phim vào danh sách đề cử.

Chủ tịch Hiệp hội Điện ảnh mở đầu bằng lời xin lỗi vì sự quản lý lỏng lẻo của mình, sau đó tuyên bố đã thông báo cho cơ quan thực thi pháp luật để tiến hành điều tra sâu hơn về vụ việc này.

Dù thái độ của Hiệp hội rất thành khẩn, nhưng cư dân mạng không chấp nhận lời xin lỗi. Điều họ quan tâm là vụ việc này có liên quan gì đến Tần Nhạc hay không.

Việc Hiệp hội Điện ảnh né tránh vấn đề trọng tâm khiến làn sóng dư luận càng bùng nổ hơn. Một số người bắt đầu suy đoán rằng hẳn là đã có điều gì đó bị phanh phui, nhưng bị thế lực đứng sau Tần Nhạc ép xuống.

Thậm chí có người còn phát hiện rằng trên trang web chính thức của Hiệp hội Điện ảnh, phần liên kết giới thiệu bộ phim [Lệnh Truy Nã] đã bị vô hiệu hóa sau khi thông báo được đưa ra, không thể truy cập thêm bất kỳ đánh giá nào từ giám khảo.

Việc làm rõ của Hiệp hội không những không giúp Tần Nhạc thoát khỏi rắc rối mà ngược lại còn đẩy cô sâu hơn vào vòng xoáy dư luận.

Vì vụ việc này, sáng sớm Tần Nhạc đã đến công ty và ở lì trong văn phòng của Kiều Dư Vi. Cả hai đều đã đọc thông báo của Hiệp hội Điện ảnh và nhận thấy tình hình dư luận ngày càng khó kiểm soát.

Kiều Dư Vi lập tức liên hệ với Hiệp hội Điện ảnh. Sau một lúc chờ đợi, phía đầu dây xuất hiện một bóng người – Phó Chủ tịch Hiệp hội Điện ảnh họ Dương.

Do góc máy quay, ông ta chỉ nhìn thấy Kiều Dư Vi mà không thấy được Tần Nhạc.

Phó Chủ tịch Dương mặc một bộ đồ trang trọng, trông rất nghiêm túc: "Cô Kiều."

Kiều Dư Vi tỏ ra như thể chưa hề biết gì về những diễn biến trên mạng, hỏi thẳng vấn đề: "Phó Chủ tịch Dương, không biết kết quả điều tra của Hiệp hội đã có chưa?"

"Chúng tôi đã có kết quả rồi." Phó Chủ tịch Dương ngừng một lát rồi tiếp: "Có người đã liên hệ với giám khảo Ôn qua Tinh Võng và trả một khoản thù lao nhất định, yêu cầu cụ thể là đưa [Lệnh Truy Nã] vào danh sách đề cử."

"Người đó là ai?"

"Chúng tôi đã yêu cầu cơ quan thực thi pháp luật vào cuộc. Nếu tìm ra được người đó, họ sẽ liên hệ với công ty các cô."

Câu trả lời mang tính chất đối phó này khiến nét mặt Kiều Dư Vi thoáng hiện vẻ giễu cợt. Trước đây, khi gặp Phó Chủ tịch Dương ở bàn tiệc, thái độ của ông ta không hề như thế này.

"Vậy có nghĩa là trước khi tìm ra người đó, Hiệp hội Điện ảnh đã ngầm thừa nhận rằng vụ việc này có liên quan đến chúng tôi?"

"Chúng tôi không có ý đó."

"Không có ý đó sao?" Kiều Dư Vi mở trang web của Hiệp hội Điện ảnh, tìm đến mục giới thiệu bộ phim [Lệnh Truy Nã]. Khi cô ấy nhấn vào, toàn bộ liên kết đã bị vô hiệu hóa, không còn thấy bất kỳ bình luận nào từ các giám khảo.

Cô ấy đưa trang web cho Phó Chủ tịch Dương xem và hỏi: "Vậy tôi nên tin vào thái độ của Hiệp hội Điện ảnh hay lời ông nói?"

Phó Chủ tịch Dương thoáng lộ vẻ khó xử. Bản thân ông ta không muốn làm mất lòng Kiều Dư Vi, nhưng ý chỉ từ cấp trên đã rõ ràng và người phải đứng ra giải quyết chuyện này chính là ông ta.

"Rất xin lỗi cô Kiều, nhưng chúng tôi không thể vì một kết quả chưa chắc chắn mà đánh cược danh tiếng của Giải thưởng Điện ảnh Liên bang."

Một câu nói đầy tính áp đặt, kèm theo hàm ý châm biếm rõ rệt. Ngay cả khi có một giám khảo bán vé vào vòng đề cử cũng không làm mất danh tiếng của giải thưởng, nhưng khi đến lượt Tần Nhạc thì lại biến thành lỗi của cô.

Kiều Dư Vi hỏi thẳng: "Vậy ông Phó Chủ tịch muốn chúng tôi làm gì?"

"Chúng tôi hy vọng các cô có thể chủ động rút lui khỏi đợt xét giải lần này."

Kiều Dư Vi không vội trả lời, ngón tay nhẹ nhàng gõ lên tay vịn ghế: "Đây là ý kiến cá nhân của ông hay là ý của Hiệp hội?"

"Việc này đã được Hiệp hội thảo luận và đi đến quyết định."

Kết quả thảo luận là cho Tần Nhạc một chút thể diện, để cô tự rút lui khỏi danh sách đề cử.

"Không thể thương lượng lại sao?" Kiều Dư Vi ung dung nói: "Ông cũng biết rõ, bộ phim này hợp tác với quân đội."

Đương nhiên Phó Chủ tịch Dương biết điều đó, đây là cách Kiều Dư Vi nhắc nhở ông ta rằng Tần Nhạc có thế lực phía quân đội chống lưng.

Dù vậy, ông ta vẫn cố gắng giữ bình tĩnh: "Chúng tôi công nhận bộ phim của Tần Nhạc rất xuất sắc, nhưng nghệ thuật cần phải thuần khiết, mong các cô thông cảm."

Tất nhiên Kiều Dư Vi không thể chấp nhận được. Hiện tại toàn Tinh Võng đều đang theo dõi vụ việc này, nếu Tần Nhạc rút lui, chẳng khác nào thừa nhận cô có tội. Dù sau này có điều tra ra cô bị hãm hại, khi đó lễ trao giải đã kết thúc, dư luận cũng đã nguội lạnh, ai sẽ quan tâm đến sự thật nữa?

Rõ ràngHiệp hội Điện ảnh muốn đẩy Tần Nhạc ra để chịu trận thay họ, tính toán khéo thật đấy.

Sau khi ngắt cuộc gọi, Phó Chủ tịch Dương ngước nhìn Chủ tịch Hiệp hội trong văn phòng, cười khổ: "Lần này đắc tội với Tần Nhạc thật rồi."

Chủ tịch lại tỏ vẻ thản nhiên: "Chúng ta làm việc theo đúng quy tắc, không nhằm vào ai cả. Nếu trách thì trách cô ta hay gây chuyện."

"Nhưng chúng ta cũng không có bằng chứng chứng minh vụ việc này liên quan đến cô ấy. Nếu bị phanh phui ra ngoài, e rằng......"

Chủ tịch đứng dậy, lạnh nhạt nói: "Nếu họ dám phanh phui, cứ tuyên bố rằng sau khi kiểm tra, bộ phim của cô ta không đủ tiêu chuẩn vào vòng đề cử."

Phó Chủ tịch Dương thở dài, lời này chỉ có Chủ tịch mới dám nói ra.

Ban đầu ông ta nghĩ rằng cùng lắm nơi như Hiệp hội Điện ảnh chỉ đấu đá nội bộ với giới giải trí, ai ngờ lại dính vào chuyện lớn như thế này.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back