Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày

Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày
Chương 240: Chương 240



Cặp anh em làm người yêu của một cô gái, đây rốt cuộc là chuyện gì vậy!

Tình cảm của cặp anh em vốn không được tốt, xảy ra chuyện này, e rằng sẽ không đội trời chung.

La Hoằng Huân lắc đầu: “Chưa biết nhưng cũng sắp biết rồi, cha, mẹ, con phải nói rõ để tránh mất lòng trước, đặng lòng sau, thằng nhóc thúi Giang Khải là cái thứ quên cội nguồn, con chắc chắn sẽ đứng về phía Giang Lâm. Giang Lâm lớn tuổi vậy rồi mới có người yêu, cho dù cha mẹ không thích thì tới lúc đó cũng đừng làm khó con gái nhà người ta.”

Bà La vừa nghe anh ấy nói là đã cảm thấy không thích: “Thằng nhóc thúi nhà con, lẽ nào trong mắt con, mẹ con là loại người cổ hủ như vậy ư? Con bé đó chưa cưới Giang Khải, không phải chỉ là người yêu thôi à, chẳng lẽ không cho phép người ta chia tay?”

Bà ấy đã lớn tuổi, chuyện lo lắng nhất là chuyện cưới xin của cháu ngoại lớn, bây giờ có chỗ trông cậy rồi, bà ấy vui mừng còn không kịp, làm sao có thể bắt bẻ con gái nhà người ta chứ?

Chỉ cần có thể tận mắt nhìn thấy Giang Lâm lập gia đình, sau này khi xuống suối vàng, bà ấy cũng có mặt mũi để gặp con gái.

Nghĩ tới con gái, bà ấy không kiềm được mà lén lau nước mắt.

Ông La khịt mũi nói: “Thằng nhóc thúi, quả là kẻ xấu không thể nói ra lời tử tế! Con tới phòng sách của cha lấy cái hộp trong ngăn kéo thứ hai ra cho cha ngay bây giờ.”

La Hoằng Huân bị mắng một trận, anh ấy sờ mũi đi về phía phòng sách, chẳng mấy chốc là đã cầm một cái hộp ra.

Ông La nhận lấy cái hộp rồi mở ra, chỉ thấy bên trong đựng một chiếc đồng hồ đeo tay vô cùng đẹp.

Dây đồng hồ của đồng hồ đeo tay làm bằng da trâu màu đen, mặt đồng hồ là màu vàng champagne, bên trong là một hàng kim cương, có hình vẽ vương miệng, phía dưới khắc một vài chữ tiếng Anh, thứ nổi bật nhất trong đó là logo của nó – ROLEX.

Ông La nhìn cái đồng hồ đeo tay nhưng lại trông rất giống không đeo đồng hồ đeo tay, một lúc lâu sau ông ấy thở dài nói: “Cha vốn mua chiếc đồng hồ này để tặng cho chị con, tiếc rằng nó… Bây giờ được dịp tặng cho vợ của Giang Lâm, nhà họ Giang và nhà họ Bạch chuẩn bị bàn bạc chuyện đám cưới, e rằng hai ngày tới bọn họ sẽ không tới đây, bây giờ con đưa đồng hồ qua đó đi.”

Đưa chiếc đồng hồ đeo tay này qua đó, cũng như tỏ rõ lập trường của nhà họ Bạch. Bọn họ không thèm quan tâm tới việc cô gái đó đã từng là người yêu của Giang Khải.

Bà La thấy thế thì cũng vội nói: “Mẹ cũng muốn tặng quà.”

Bà ấy không thể để ông già giành ấn tượng tốt của cháu dâu trước, bà ấy không thể thua được.

Bà La cho một chiếc dây chuyền ngọc trai.

Ngọc trai không phải loại lớn, xinh xắn đẹp đẽ, mỗi viên ngọc trai có cỡ bằng nhau, màu sắc dịu dàng, vô cùng rực rỡ chói mắt khi đặt dưới ánh đèn, vừa nhìn là biết đồ tốt.

La Hoằng Huân: “...”

Khi Giang Lâm chính thức dẫn người tới ra mắt, chắc chắn cha mẹ anh ấy còn cho… Nhiều quà gặp mặt nữa, khiến anh ấy không kiềm được mà bắt đầu ngưỡng mộ Giang Lam.

Dù ngưỡng mộ thì cũng chỉ là ngưỡng mộ, anh ấy vẫn đưa đồ tới cho Giang Lâm.

***

Ông Giang vốn chỉ thông báo cho cha con Giang Khải Bang và Giang Lâm qua đây, nhưng sau khi Lâu Tú Anh và Giang Khải biết chuyện Giang Lâm đã làm sổ chứng nhận, đương nhiên cũng muốn đi theo.

Trên đường tới đây, bọn họ còn gặp cặp anh em dòng thứ tư là Giang Văn và Giang Vũ, sau khi hai người nghe được chuyện này thì vội gọi cha mẹ bọn họ qua đó.

Cuối cùng, không chỉ có dòng thứ ba và dòng thứ tư, ngay cả dòng khác cũng tới.

Đám người hò hét ầm ĩ, ngày thường tứ hợp viện vốn lạnh tanh thoáng cái đã trở nên vô cùng náo nhiệt.

Giang Vũ nhìn về phía Giang Khải, cười khẽ một tiếng: “Lúc trước em còn nghĩ rằng anh năm sẽ kết hôn trước tiên, chẳng ngờ kế hoạch lại thay đổi không thể cản nổi, anh năm bị hủy bỏ hôn ước, từ trước đến giờ anh ba luôn không muốn kết hôn lại đi làm sổ chứng nhận mà không nói lời nào.”
 
Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày
Chương 241: Chương 241



Giang Khải cắn răng.

Giang Văn không muốn em trai gây chuyện nữa, nhìn anh ấy cảnh cáo một cái, chuyển đề tài: “Không biết anh muốn cưới con gái nhà ai, em cảm thấy rất ngạc nhiên.”

Mọi người cũng vô cùng tò mò, thảo luận tới tấp.

“Đúng đó, rốt cuộc là con gái nhà ai? Lúc trước khi trở về Giang Lâm còn nói mình chưa có người yêu, sao lại làm sổ chứng nhận kết hôn nhanh như vậy chứ?”

“Nôn nóng như vậy, chẳng lẽ là có điều bí ẩn?”

“Không biết có điều bí ẩn không nhưng có thể khiến Giang Lâm nôn nóng kết hôn như vậy, chắc chắn cô gái đó không phải là người bình thường.”

Trong mắt mọi người Giang Lâm rất ưu tú, nhà nào mà chẳng có người thân của mình, ai lại không muốn thân càng thêm thân với người tài xuất sắc như vậy chứ?

Chẳng qua là những năm gần đây Giang Lâm không thèm quan tâm tới chuyện tìm người yêu, dù cho có là ai mở lời thì anh cũng không gặp mắt.

Những năm gần đây, anh không có nổi một người yêu, mọi người còn nghĩ rằng anh định độc thân suốt cả đời, không ngờ anh lại đột ngột làm sổ kết hôn.

Tất cả mọi người đều tò mò không biết là cô gái nhà nào khiến anh cam lòng bước vào con đường cưới xin.

Lâu Tú Anh nghe mọi người nói, trái tim đập thình thịch, chẳng biết tại sao, trong lòng bà ta luôn có loại dự cảm chẳng lành.

Vừa rồi Giang Khải chạy về nhà nói với bà ta là mình đã nhìn thấy Giang Lâm nhận sổ kết hôn ở cục dân chính, sau khi bà ta khiếp sợ, chợt nhớ tới lời em gái Lâu Mạn Lệ của bà nói với bà ta, cô ta nhìn nói có một người con gái tên “Bạch Nghĩ” chạy tới đảo Quỳnh Châu để tìm Giang Lâm.

Trước đó bà ta chỉ lo lảm nhảm rằng cái tên đó quá kỳ, bây giờ càng nghĩ càng sợ mất mật.

Bạch Nghĩ, Bạch Du.

Cái tên giống nhau tới mức khiến bà ta lo sợ.

Tại sao trước đó bà ta lại không nghĩ tới cơ chứ.

Hơn nữa, Bạch Du không ở thủ đô trong khoảng thời gian này, nhà họ Bạch nói cô tới Nam Kinh giải sầu rồi, cô có thực sự tới Nam Kinh không, không ai biết được.

Nếu người Giang Lâm cưới thực sự là Bạch Du, vậy đời này Giang Khải đừng mơ có cơ hội trở mình!

Bà ta càng nghĩ càng cảm thấy sợ, chợt có một người hỏi bà ta: “Tú Anh, cô có biết Giang Lâm lấy con gái nhà ai không?”

Lâu Tú Anh nhếch mép cứng ngắc: “Tôi không biết.”

Lúc này, dù bà ta biết thì cũng muốn nói không biết.

Giang Khải ngồi trong góc, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.

Anh ta nhớ tới cái gáy trước đó, chẳng biết tại sao, anh ta luôn nghĩ tới Bạch Du.

Chẳng mấy chốc là anh ta đã phủ định ý nghĩ này.

TBC

Một, khoảng thời gian này Bạch Du tới Nam Kinh, tới tận bây giờ vẫn chưa về.

Hai, chắc chắn anh ba sẽ không cười Bạch Du, mặc dù lần trước khi nói chuyện điện thoại, anh ba luôn không cho anh ta một câu trả lời chắc chắn, nhưng ông nội không giục anh ta đến Tây Bắc, đây là một tin tức tốt.

Ba, anh ta vững tin Bạch Du vẫn còn yêu anh ta.

Bạch Du học nấu ăn vì anh ta, không ăn một cọng hẹ vì anh ta trong suốt ba năm, cô yêu mình như vậy, sao có thể nói không yêu là không yêu chứ?

Nghe nói phụ nữ rất thích miệng nói một đường tâm nghĩ một nẻo, còn thích mấy trò đùa giỡn k*ch th*ch, cộng thêm những lời mà giọng nói trong giấc mộng nó với mình, anh ta dám chắc rằng trong lòng Bạch Du có một chỗ đứng dành cho anh ta.

Nghĩ vậy, trái tim căng thẳng của anh ta mới dần thả lỏng.

Đúng, cho dù anh ba của anh ta có cưới ai đi nữa thì chắc chắn đó cũng không phải là Bạch Du.

Chỉ cần không phải Bạch Du thì có là ai cũng không quan trọng.

Giang Lâm và chú Vương đi đón vợ của anh, ông nội ở trong phòng sách không chịu ra ngoài, vì vậy người này đoán rồi lại tới người kia đoán, nhưng lại không có một đáp án chính xác nào.

Khi mọi người sắp chờ tới mức không còn kiên nhẫn, bên ngoài chợt truyền tiếng xe con.
 
Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày
Chương 242: Chương 242



Tinh thần của mọi người không khỏi trở nên phấn chấn, đều nhìn về phía cửa.

Một lúc sau, một trận tiếng bước chân truyền từ xa tới, mọi người nhìn chằm chằm về phía cửa, đôi mắt không chớp lấy một lần.

Chẳng mấy chốc, bóng dáng cao lớn thẳng tắp của Giang Lâm đã xuất hiện ở cửa ra vào trước tiên.

Anh nhìn thoáng qua mọi người trong căn phòng đông nghịt, nghiêng người nắm lấy bàn tay của người sau lưng: “Chúng ta vào thôi.”

“Ừ.”

Phía sau anh truyền tới tiếng đáp lời.

Mọi người cảm thấy giọng nói này có chút quen tai nhưng chỉ có một từ nên mọi người không nghe rõ lắm, bởi vậy cũng không nghĩ quá nhiều,

Chỉ một giây sau, ánh mắt của mọi người trợn lớn.

Bời vì người được Giang Lâm nắm tay không phải ai khác, mà là Bạch Du.

Mọi người kiểu cô nhìn tôi, tôi nhìn cô, vẻ mặt vô cùng đặc sắc.

Cả người Lâu Tú Anh cứng đờ, không dám nhìn mặt Giang Khải.

Chuyện bà ta sợ nhất đã xảy ra.

Thế mà người Giang Khải cưới thực sự là Bạch Du!

Lần trước Bạch Du giải trừ hôn ước với Giang Khải trước mặt mọi người cũng đủ mất thể diện rồi, không ngờ rằng cô vẫn còn chiêu cuối, ngoảnh đầu lại đã gả cho anh trai ruột của Giang Khải!

Chắc chắn là cô đang cố ý rồi!

Giang Vũ cũng ngây ra, không dám tin vào mắt mình.

Anh ta nhìn về phía Bạch Du, chỉ nhìn thấy cô nhìn về phía Giang Lâm, trong mắt chỉ có bóng dáng của Giang Lâm, không có sự tồn tại của anh ta.

Anh ta có ý theo đuổi Bạch Du, không chỉ vì cưới cô sẽ có lợi ích, phần lớn là cô làm nổi lên sự thích thú của anh ta.

Từ trước tới giờ anh ta không biết rằng, thì ra cô lại xinh đẹp như vậy.

Nhưng anh ta còn chưa kịp triển khai theo đuổi thì anh ta đã bị phái tới Hà Nam để bồi dưỡng.

Khoan đã, cấp trên La Hoằng Huân của anh ta cũng là cậu ruột của Giang Lâm.

Chẳng lẽ nào…

Giang Vũ lập tức nhìn về phía Giang Lâm, dường như anh cảm nhận được nên cũng nhìn về phía anh ta.

Chỉ trong chốc lát, Giang Vũ đã biết.

Anh ta bị tính kế!

Anh ta bị anh ba nẫng tay trên!

Đáng ghét!

Giang Vũ siết chặt nắm đấm, cúi đầu buồn bực như bị người nào đó đánh một gậy, trong lòng cảm thấy buồn phiền.

Chẳng qua sắc mặt khó coi nhất thuộc về Giang Khải.

Anh ta không dám tin nhìn Giang Lâm, sau nhìn Bạch Du, mở to miệng nhìn, sắc mặt đen rồi lại trắng, trắng rồi lại đen, giống như được nhuộm màu.

Vừa rồi anh ta còn thề son sắt rằng chắc chắn cô và anh sẽ không làm chuyện phản bội anh ta, kết quả thực sự lại vả mạnh vào mặt anh ta.

Giang Lâm và Bạch Du!

Bạch Du và Giang Lâm!

Thế nên người anh ta nhìn thấy vào chạng vạng tối tới cục dân chính là Bạch Du, anh ba của anh ta ôm Bạch Du bước ra khỏi cục dân chính!

Chuyện này giống như một lưỡi dao, đ.â.m mạnh vào trái tim Giang Khải.

Bạch Du ở xa nhìn về phía Giang Khải, nhìn vẻ mặt không dám tin của anh ta, nhìn vẻ mặt oán giận của anh ta, nhìn vẻ mặt tổn thương của anh ta, như đang ăn dưa hấu ướp lạnh vào mùa hè nóng bức, trong lòng cô cảm thấy vô cùng sung sướng.

Đời trước khi nhìn thấy anh ta và Tần Tâm Hủy ở bên nhau, vẻ mặt cô cũng như thế, bây giờ đổi lại cho nhau, vô cùng công bằng.

Khi nhìn thấy khóe miệng giương lên của Bạch Du, trong đầu Giang Khải vang lên một tiếng “Bùm”, cảm giác tức giận tràn lan khắp cả người, gân xanh ở cái trán và nắm đ.ấ.m nổi lên: “Các người! Các người giỏi lắm! Các người! Các người không làm tôi thất vọng!”

Một người là người luôn miệng nói thích anh ta.

Một người là anh em cùng cha cùng mẹ của anh!

Hai phần phản bội, hai phần mất thể diện!

Anh ta rất căm hận!

Đúng lúc này, ông Giang bước ra khỏi phòng làm việc, thấy Giang Lâm và Bạch Du đã tới, vội ngoắc tay và nói: “Tất cả vào đi.”

Giang Lâm nắm tay Bạch Du, bước vào nhà họ Giang trong ánh mắt của mọi người.
 
Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày
Chương 243: Chương 243



Mọi người nhìn thấy dáng vẻ thân mật của bọn cô, từng người đều nhẫn nhịn, không dám thở mạnh.

Giang Lâm và Bạch Du bước vào, ngồi xuống ghế sô pha bên cạnh ông Giang.

Ông Giang liếc mắt nhìn từng người, đăc biệt nhìn về phía Giang Vũ và Giang Khải, cuối cùng ho khan một tiếng: “Nếu tất cả mọi người đều đã có mặt, cha có chuyện muốn thông báo.”

Mọi người ngừng thở.

Ông Giang: “Trước đây người quyết định hôn ước giữa nhà họ Giang và nhà họ Bạch là mẹ các con, cũng là bà nội của Giang Lâm, lấy một căn tứ hợp viện ở Vũ Nhi Hồ Đồng làm sính lễ. Trước khi bà ấy qua đời có nhấn mạnh một lần, cho dù sau này có là ai cưới Du Du đi nữa thì căn tứ hợp viện đó cũng thuộc về con bé, bây giờ Du Du và Giang Lâm đã làm sổ đăng ký kết hôn, vậy vài nữa cha cũng sẽ cho người chuyển căn tứ hợp viện đó sang tên của con bé.”

Giang Khải: “...”

Lâu Tú Anh: “...”

Những người khác: “...”

Trong vài giây, cả phòng khách im lắng tới mức nghe thấy tiếng kim rơi.

Một căn tứ hợp viện ở Vũ Nhi Hồ Đồng!

Đó không phải là nơi cứ có tiền là mua được, vả lại một căn tứ hợp viện không lên tới mười mấy nghìn thì cũng là mấy ngàn.

TBC

Không nói tới đám Giang Khải và Lâu Tú Anh, ngay cả những người khác cũng không kiềm được mà cảm thấy ngưỡng mộ và ghen tỵ tới mức đỏ mắt.

Tuy nhà họ Giang nhìn lên chẳng bằng ai, nhìn xuống chẳng ai bằng mình, nhưng không phải người nào cũng xuất phát từ tứ hợp viện.

Ngoài dòng một sống một mình trong căn tứ hợp viện ở Mạo Nhi Hồ Đồng thì những dòng khác đều sống trong nhà ở đại viện đơn vị, trong đó dòng năm là tệ nhất, sống trong một cái nhà ngang, ngay cả sân cũng không có.

Bây giờ ông nội lại muốn lấy một căn tứ hợp viện ở Vũ Nhi Hồ Đồng làm sính lễ tặng cho Bạch Du, ai mà không đỏ mắt cho được?

Quả nhiên, một giây sau đã có con chim đầu đàn nhảy ra ngoài: “Ông nội, con cháu nhà họ Giang chúng ta không có tứ hợp viện để mà sống, ông không thương chúng cháu, trái lại còn tặng cho người ngoài căn tứ hợp viện tốt như vậy, quả thực là khiến cho người ta thất vọng và đau lòng mà.”

Nghe thấy Giang Hựu Hàm nói những lời này, Lâu Tú Anh ước có thể cởi giày nhét vào trong miệng cô ta.

Sao cô ta dám nói những lời này?

Không thấy tất cả mọi người đều câm miệng giả ngu à?

Nhưng Giang Hựu Hàm không biết nỗi khổ trong lòng mẹ cô ta, trái lại còn nói: “Mẹ, mẹ kéo con lại làm gì? Lẽ nào con nói không đúng ư? Con không cam lòng đấy, tại sao lại tặng căn tứ hợp viện đó cho một người ngoài như Bạch Du chứ, lỡ như ngày nào đó chị ta và anh ba ly dị, chẳng phải căn tứ hợp viện đó sẽ hoàn toàn rơi vào trong tay một người ngoài như chị ta à?”

Vừa dứt câu, mọi người không khỏi cảm thấy ngạc nhiên.

Từng thấy kẻ ngu nhưng chưa thấy ai ngu như thế.

Người ta vừa mới nhận sổ kết hôn, nó lại gọi người ta một tiếng người ngoài, còn nói nào mà lỡ như ngày nào đó các anh chị ly dị, dù có là ai cũng không thích nghe.

Lâu Tú Anh tức giận tới mức ước có thể nhét cô ta lại vào bụng!

Một câu đã đắc tội với ba người, rốt cuộc cô ta có ý đồ gì?

Lẽ nào Giang Hựu Hàm cho rằng cô ta bước ra làm nũng thì ông nội sẽ cho cô ta một căn tứ hợp viện?

Làm gì có mộng đẹp như vậy chứ!

Giang Lâm nhìn về phía cô ta, ánh mắt lạnh lùng: “Đầu tiên, Bạch Du không phải người ngoài, cô ấy là vợ của anh, thứ hai, chúng anh sẽ không ly dị.”

Giang Hựu Hàm: “Em chưa có nói các anh sẽ ly dị ngay bây giờ mà, em chỉ nói lỡ như một ngày nào đó, chuyện tương lai đâu ai biết trước… Ư ư…”

Mắt thấy ánh mắt Giang Lâm càng ngày càng lạnh lùng, Lâu Tú Anh không thể không ra tay giữ im lặng – Ra tay bịt miệng cô ta, sau đó kéo cô ta ra ngoài.
 
Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày
Chương 244: Chương 244



Không còn con chim đầu đàn Giang Hựu Hàm nữa, cả phòng khách chìm vào im lặng một lần nữa.

Bạch Du liếc mắt nhìn mọi người, nói: “Ông nội Giang, sính lễ quá đắt tiền, cháu không thể nhận được.”

Giang Lâm đã cho cô rất nhiều sính lễ rồi, trong thủ đô chẳng có mấy ai sánh bằng cô.

Tuy tứ hợp viện rất đẹp nhưng cũng rất đắt tiền, ngay sau khi ông nội nói những lời này, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung trên người cô, đặc biệt là Giang Hựu Hàm, dường như ước có thể ăn tươi nuốt sống cô.

Chẳng qua là cô cảm thấy có chút kỳ lạ, nếu căn tứ hợp viện đó là bà nội Giang để lại cho cô, vậy tại sao đời trước lại không cho cô?

Hay là đời trước có cho nhưng lại không thuộc về cô?

Ông Giang trợn to mắt: “Cháu cứ nhận, nếu có ai dám nói bậy bạ trước mặt cháu thì cứ bảo chúng nó tới tìm ông!”

Mọi người liên tục nói không dám nhưng có phục không thì chỉ có thể giấu trong lòng.

Con dâu cả Chu Thái Vân cười nói: “Nếu bà nội đã chỉ tên cho cháu thì Du Du cứ nhận, có ông nội làm chủ cho cháu, sau này cháu cứ yên tâm gả vào nhà họ Giang chúng ta một cách vẻ vang.”

Những người khác cũng vội tham gia vào đội ngũ khuyên bảo.

“Hựu Hàm còn nhỏ, cháu đừng nghe nó nói bậy nhé, nếu căn nhà đó là bà nội để lại cho cháu thì đó là của cháu.”

“Đúng vậy, cháu nhận đi…”

Mọi người khuyên bảo, trong lòng lại rất đau khổ, bản thân không được gì, trái lại còn phải khuyên Bạch Du nhận căn tứ hợp viện.

Mẹ Giang Vũ chợt nói: “Nếu cho thím, thím vui mừng còn không kịp, nào quan tâm tới người khác nói thím thế nào.”

Mọi người nghe vậy, không khỏi nở nụ cười, nhất thời bầu không khí không còn lúng túng nữa.

Lúc mẹ Giang Vũ còn là con gái thì đã là một người có tính cách cẩu thả, không biết chuyện con trai muốn theo đuổi Bạch Du, càng không biết chuyện anh ta bị Giang Lâm nẫng tay trên.

Nếu không có Giang Lâm xen vào, nói không chừng Bạch Du đã là con dâu của bà ta, căn tứ hợp viện đó cũng sẽ là thuộc về dòng thứ tư.

Giang Vũ nhìn Giang Lâm đang ngồi trên ghế sa lon, căm thù tới mức cắn chặt răng một lần nữa.

Nếu nói Giang Vũ chỉ là có chút không cam lòng thì Giang Khải là căm thù tới mức nghiến răng nghiến lợi!

Căn tứ hợp viện đó vốn không phải là của anh ba, mà là của anh ta!

Tứ hợp viện chỉ là tài sản có thể nhìn bằng mắt, quan trọng nữa là các mối quan hệ và tài nguyên không thể nhìn thấy được, mấy thứ này vốn là của anh ta.

Của anh ta!

Nếu như Giang Vũ cướp được Bạch Du, anh ta tức giận thì cũng có thể hiểu được, nhưng Giang Lâm là anh em cùng cha cùng mẹ với anh ta, suốt đời này anh ta sẽ không tha thứ cho anh!

Thấy mọi người đã nói như vậy, Bạch Du chỉ đành nhận, nếu không thì sẽ bị coi là làm kiêu: “Cháu đành nhận vậy, cảm ơn ông nội Giang, cũng cảm ơn bà nội Giang.”

Ông Giang nghe vậy, lúc này mới nở nụ cười: “Là người một nhà cả rồi, nói cảm ơn làm gì, cháu và Giang Lâm đã nhận sổ chứng nhận rồi, tháng ngày sau ông chỉ trông mong các cháu sống thật hạnh phúc. Tuy tuổi tác của Giang Lâm có chút lớn nhưng già cũng có chỗ tốt của nó, vả lại nó cũng có chỗ khác với các anh em khác, nó rất chững chạc nên cũng biết cách thương yêu người.”

Giang Lâm: “...”

Có thể nói tuổi tác của anh lớn nhưng đừng dùng chữ già được không.

Bây giờ anh rất nhạy cảm với chữ này.

Những người khác: “...”

Quả thực là Giang Lâm rất chững chạc nhưng thương yêu người?

Ánh mắt của mọi người dừng trên người dáng vẻ khôi khô tuấn tú quá mức của Giang Lâm, đồng thời dừng trên khuôn mặt lạnh lùng nghiêm khắc, cảm thấy từ đó không có chút liên quan nào với Giang Lâm.

Hai người này làm sao tới được với nhau vậy?

Tại sao Bạch Du lại chọn Giang Lâm, dù sao Giang Lâm cũng là anh em cùng cha cùng mẹ với Giang Khải, chẳng lẽ sau này khi hai người sống chung với nhau sẽ không cảm thấy ngại ư?
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back