- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 637,080
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm
- 36
Phượng Quyền Bên Trên (H Văn)
80. Tạ gia chỉ có hai vị tiểu thư đích tôn
80. Tạ gia chỉ có hai vị tiểu thư đích tôn
Tác giả: Đông TrúcBiên tập: Meo687----
"Mẫu thân!!!"
Tạ Uyển Yên không thể tin nổi, trừng mắt nhìn Trưởng Công chúa Tấn Ninh, giọng cao vút: "Người rõ ràng cũng nghi ngờ con nha đầu hoang kia, đúng không!?
Vì sao lại giữ nó lại trong phủ!?"
Trưởng Công chúa Tấn Ninh lạnh mặt nhìn nữ nhi lúc này đã thất thố, trầm giọng đáp: "Mẫu thân giữ nó lại tất có chỗ hữu dụng!
Mấy ngày nữa vào kinh, dù nó có phong vị quận chúa, thân phận của nó cũng không thể vượt qua con!
Nó vốn chỉ là quân cờ mà phụ thân con lựa chọn để mở đường cho con, dù có trời long đất lở, phủ này vẫn là do ta định đoạt!"
"Về viện của con, chuyên tâm chép kinh cầu phúc cho phụ thân!
Sau cung yến Trung thu sẽ là lễ cập kê của con.
Đợi con cập kê, mẫu thân và thái tử sẽ hướng hoàng huynh của ta thỉnh chỉ tứ hôn!"
Nếu đúng như nàng nghĩ, việc Phò mã trúng độc hôn mê sau khi Tạ Dư Vi trở về cũng có thể lý giải được.
Phò mã trúng độc, thân phận của Tạ Dư Vi tự nhiên không ai nghi ngờ.
Nghĩ thông suốt điểm này, chuyện Tạ Dư Vi vừa vào Tạ phủ đã được Tạ lão phu nhân yêu thương, thậm chí đoạt đi phong vị quận chúa của Uyển Yên cũng không còn khó hiểu.Bằng không, một nữ tử xuất thân từ nông thôn như Tạ Dư Vi có tư cách gì, có thể lấn át viên minh châu trên tay nàng!?
Hoàng huynh... hoàng huynh... trước kia ngài đã lợi dụng muội muội ruột, bây giờ ngay cả nữ nhi của muội cũng bị ngài tính toán trong đó.Trưởng Công chúa Tấn Ninh cuối cùng cũng gỡ bỏ được tầng sương mù đè nặng trong lòng bao lâu nay.
Chỉ là một khi chân tướng phơi bày, lòng nàng lại lạnh lẽo đến tận xương tủy.Tạ Uyển Yên đang cơn thịnh nộ, nghe vậy thoáng ngẩn ra một lúc rồi mới hoàn hồn: "Mẫu thân...lời này là thật sao?"
Thấy nữ nhi đem tất cả tâm tư bày hết lên mặt, Trưởng Công chúa Tấn Ninh không khỏi day day trán: "Cũng tại cha con nuôi con quá đơn thuần, không hiểu lòng người hiểm ác!
Từ xưa đến nay, hôn sự của nhi nữ đều do cha mẹ làm chủ.
Cha con đã hôn mê bất tỉnh, tự nhiên còn có mẫu thân quyết định thay con...
"Đến lúc đó vào kinh, nàng chỉ cần tùy tiện chỉ hôn cho Tạ Dư Vi là được.Nghe vậy, trong lòng Tạ Uyển Yên vẫn không cam tâm: "Nhưng bây giờ nó mang danh nghĩa nữ nhi của Trưởng Công chúa, còn có thân phận quận chúa, chẳng phải sẽ được lợi một mối hôn nhân tốt hơn sao!?"
"Con cứ yên tâm, hôn sự của nó, mẫu thân sẽ sắp xếp, tuyệt đối không thể cao hơn con."
Lúc này Trưởng Công chúa Tấn Ninh đã mệt mỏi rã rời.
Trước kia còn có Phò mã, nàng chưa từng phải bận tâm những chuyện này, bây giờ xảy ra biến cố, ngay cả một người để thương nghị nàng cũng không có.Sau khi Tạ Uyển Yên rời đi, Trưởng Công chúa Tấn Ninh vội vã viết một phong thư, gọi ma ma thân cận đến, nói: "Đem bức thư này khẩn cấp gửi tới phủ Nghiêm Tể tướng ở kinh thành, để Nghiêm tướng an bài tất cả trước khi Bổn cung vào kinh."
"Dạ."
Ma ma nghe vậy, ánh mắt lóe lên một tia phức tạp, nhẹ giọng hỏi: "Điện hạ, lá thư này có cần đi quan đạo không?"
"Không thể!"
Sắc mặt Trưởng Công chúa Tấn Ninh trầm xuống, giọng lạnh lùng: "Âm thầm đưa đi, không được kinh động đến bất cứ ai!"
Hiện tại phủ Công chúa đầy rẫy lỗ hổng, nàng nào dám để người khác biết chuyện này."
Lão nô sẽ lập tức an bài."
"Lui xuống đi, Bổn cung mệt rồi."
"Vâng..."
Trưởng Công chúa Tấn Ninh nhìn theo bóng người rời đi, đợi đến khi cánh cửa đóng lại, thân thể đang gắng gượng chống đỡ mới buông lỏng xuống."
Phò mã... chàng có trách ta không..."
Hiện giờ, người trong Tạ phủ chắc chắn sẽ không tin tưởng nàng, hôn sự của Tạ Dư Vi...
Nàng chỉ có thể đặt hy vọng vào thái tử, vị con rể tương lai kia...Chỉ mong thái tử do Phò mã đích thân chọn lựa, sẽ không khiến chàng thất vọng.Trong phủ Công chúa rộng lớn, không một ai phát hiện rằng sau khi ma ma rời khỏi phòng Trưởng Công chúa, bà ta lại đi thẳng về hướng Ngọc Trúc Viện nơi ở cũ của Tạ Dư Vi.Viện này từ sau khi Tạ Dư Vi rời đi đã không còn ai đặt chân đến.Ngoại trừ mấy nha hoàn mà Tạ Dư Vi mới chỉ định tới đây, thì không còn ai khác.Ma ma đi đến tiểu viện trong Ngọc Trúc Viên, trong khu viện hoang vắng sớm đã có người chờ sẵn."
Vừa rồi Trưởng Công chúa phân phó lão nô, lập tức phi ngựa đưa bức thư này đến phủ Nghiêm Tể tướng."
Nói xong, ma ma cung kính đưa thư ra.Nữ tử áo xanh tiếp nhận phong thư, nhanh chóng bước vào nội viện, giao đến tay nam nhân áo đỏ đang dựa trên trường kỷ: "Ma ma mang tới, thư mật Trưởng Công chúa gửi cho Nghiêm tướng."
Nghe vậy, nam nhân dựa trên trường kỷ chống đầu bằng một tay, nhẹ ho hai tiếng, giọng khàn khàn nói: "Mở ra đi..."
"Dạ."*Những ngày này, trong ngoài Tạ phủ vô cùng náo nhiệt, mỗi ngày đều có danh môn thế gia Giang Châu đến bái phỏng.Tạ lão phu nhân nể tình Tạ Dư Vi sắp vào kinh, cũng không từ chối thư mời của các thế gia.Chỉ là mỗi lần tiếp khách, bà đều sai người trang điểm kỹ lưỡng cho Tạ Dư Vi, sau đó dẫn nàng ra tiền sảnh tiếp khách cùng.Tạ Dư Vi ở bên Tạ lão phu nhân chưa đầy vài ngày đã nhận biết hết danh môn quý phụ trong thành Giang Châu.Có điều hôm nay...
Tạ Dư Vi thoáng liếc về phía xa, nhìn thấy Tôn Nguyệt Doanh trốn sau lưng mẫu thân, không dám ngẩng đầu.
Chỉ trong vòng một tháng ngắn ngủi, tiểu thư phủ Định Viễn hầu trước đây còn vênh váo ngạo mạn, nay lại thành ra thế này.Thật thú vị..."
Vị này chính là Nhu An quận chúa sao...
Quả nhiên dung mạo giống hệt Phò mã thời trẻ..."
"Thỉnh an Tôn phu nhân."
Sau khi chào hỏi với Tôn phu nhân, Tạ Dư Vi chỉ hơi gật đầu, trên mặt không lộ ra nhiều biểu cảm.Nếu xét theo bối phận tông tộc nhà họ Tạ, Tôn Nguyệt Doanh phải gọi Tạ Chu Dục một tiếng biểu thúc, còn nàng trong hàng vãn bối nhà họ Tạ cũng phải tôn Tôn phu nhân một tiếng biểu thẩm.Nhưng hiện tại nàng là quận chúa, tất nhiên không cần "hạ mình" cho Tôn phu nhân thêm mặt mũi.Các phu nhân thế gia có mặt đều im lặng quan sát, ánh mắt khẽ lướt qua tiểu thư phủ Định Viễn hầu, sau đó không để lại dấu vết lắc đầu với người bên cạnh.Tôn gia từng là danh môn vọng tộc ở Giang Châu, vậy mà con cháu đời sau ngày càng xuống dốc.
Ngày sau, e rằng các thế gia khác sẽ không còn xem trọng hôn sự với con cái Tôn gia nữa.Không ai ngờ rằng Tạ Dư Vi một nữ tử vốn không được ai để mắt tới lại được phong làm quận chúa trước cả Tạ Uyển Yên.
Càng không ngờ nhà họ Tạ lại coi trọng cô cháu gái ngoại này đến vậy, thậm chí còn vượt xa trưởng nữ của Trưởng Công chúa.Tôn Nguyệt Doanh trước đây còn may mắn vì Trưởng Công chúa Tấn Ninh không truy cứu chuyện nàng lỡ lời xúc phạm Tạ Dư Vi.
Nhưng bây giờ mới chỉ bao lâu, Tạ Dư Vi đã trở thành Nhu An quận chúa, nếu nàng ấy thực sự muốn tính toán....Mẫu thân của Tôn Nguyệt Doanh xuất thân từ danh gia vọng tộc ở Giang Châu, thấy phản ứng của mọi người, trong lòng vừa tức giận vừa không cam tâm, thầm trách nữ nhi không biết nặng nhẹ.Bà ta mỉm cười với Tạ Dư Vi, nói: "Dạo này trời vào hè, nghe nói mấy mẫu sen bên cạnh Ngọc Thiền Các đang nở rộ.
E rằng Nhu An quận chúa chưa có dịp thưởng lãm, hôm nay thời tiết đẹp, không bằng để Nguyệt Doanh đưa quận chúa đến Ngọc Thiền Các dạo chơi một chuyến."
Tạ lão phu nhân nghe vậy, nhàn nhạt nâng mắt nhìn Tôn phu nhân đang tươi cười, rồi thong thả cầm chén trà nhấp một ngụm.Thấy thế, Tạ Dư Vi nhẹ nhàng đứng dậy, dịu giọng nói: "Không biết có làm phiền Tôn tiểu thư hay không..."
"Không đâu không đâu...
Quận chúa sắp vào kinh, trước khi đi đương nhiên nên tận hưởng phong cảnh Giang Nam một chút...
"Tôn phu nhân cười, kéo Tôn Nguyệt Doanh từ sau lưng ra: "Hơn nữa, Nguyệt Doanh cũng bằng tuổi Uyển Yên, đã là tỷ tỷ, đương nhiên phải chăm sóc muội muội, có gì mà phiền đâu.."
Nghe vậy, Tôn Nguyệt Doanh cắn môi, tiến lên hành lễ với Tạ Dư Vi: "Thỉnh an Nhu An quận chúa...
""Tôn tỷ tỷ đa lễ rồi...
"Tạ Dư Vi nhẹ nhàng bước lên đỡ lấy Tôn Nguyệt Doanh, giọng dịu dàng: "Tỷ muội chúng ta, hà tất khách khí như vậy."
Sau khi Tôn phu nhân lên tiếng, Tạ Dư Vi quan sát sắc mặt Tạ lão phu nhân, thấy bà dường như có phần khoan dung với vị Tôn phu nhân này, nàng đương nhiên cũng không ngại cùng Tôn Nguyệt Doanh "tỷ muội tình thâm".Nên biết Tạ lão phu nhân là người ngay cả Trưởng Công chúa Tấn Ninh cũng không để vào mắt, nếu bà chịu đối xử khoan dung hơn, tất nhiên phía sau vị Tôn phu nhân này ắt có điều đáng để lợi dụng."
Nguyệt Oánh không dám..."
Lúc này, một vị phu nhân quý tộc ngồi phía trước bỗng lên tiếng: "Xem mấy nha đầu nhà chúng ta này, vừa nghe quận chúa muốn ra ngoài, lập tức người nào người nấy đều náo nức cả lên.
Thôi thì, các con cũng đi cùng quận chúa đi...
Dạo thuyền ngắm hoa, đông người cũng náo nhiệt hơn..."
"Dạ...
""Tạ ơn mẫu thân."
Hai tiểu thư duyên dáng xinh xắn nghe vậy lập tức chạy đến bên cạnh Tạ Dư Vi, hành lễ: "Thỉnh an quận chúa...
"Tạ Dư Vi mỉm cười gật đầu, từ đầu đến cuối trên mặt vẫn giữ nụ cười hào phóng đoan trang, không để lộ chút tâm tư nào đối với người nhà họ Tôn.Điều này khiến các quý phu nhân có mặt không khỏi âm thầm quan sát nàng thêm vài lần.
Họ không phải chưa từng thấy kẻ tiểu nhân đắc chí liền vênh váo hống hách, nhất là sau chuyện hôm yến hội ngắm hoa, lời của Tôn Nguyệt Doanh đã lan truyền khắp giới thế gia Giang Châu.
Ai nấy đều nghĩ rằng sau khi được phong quận chúa, Tạ Dư Vi sẽ nhân cơ hội này làm khó dễ nhà họ Tôn.Nhưng không ngờ, dáng vẻ của nàng lúc này lại khiến bọn họ cảm thấy chính mình mới là kẻ lòng dạ hẹp hòi.Sau khi nhóm tiểu thư ríu rít rời đi, câu chuyện giữa các phu nhân nhanh chóng xoay quanh Tạ Dư Vi, ai ai cũng không tiếc lời khen ngợi nàng trước mặt Tạ lão phu nhân."
Quận chúa Nhu An tính tình giống hệt phụ thân nàng, sau này lớn lên chắc chắn không thua kém gì ngài ấy."
"Đó là lẽ dĩ nhiên, Phò mã tài mạo song toàn, văn nhân Đại Tấn ai ai cũng kính phục, con gái của ngài ấy đương nhiên cũng không kém cỏi."
Tôn phu nhân luôn miệng nhắc đến "Phò mã", sắc mặt Tạ lão phu nhân không hề thay đổi, nhưng vị phu nhân ngồi bên dưới trong bộ trang phục lộng lẫy lại mỉm cười nói: "Tôn phu nhân, e rằng phu nhân quên mất rồi, Phò mã cũng là người nhà họ Tạ..."
"Chuyện này...
"Tạ lão phu nhân không nói gì, nhưng con dâu của bà là Khương thị lập tức lên tiếng: "Phu nhân nói phải lắm, từ khi Dư Vi về phủ, ta và mẫu thân đều vô cùng yêu thương nàng.
Mẫu thân lại càng quý nàng nhất, biết nàng sắp phải rời đi, mấy ngày nay còn lo lắng đến mức ăn không ngon ngủ không yên...
""Nhà họ Tạ chúng ta chỉ có hai vị tiểu thư đích tôn duy nhất...."
Mọi người nghe vậy không khỏi giật mình, thoáng liếc nhìn nhau, nhưng không ai lên tiếng.Duy chỉ có Tôn phu nhân còn chưa hiểu ý, cười nói: "Lão phu nhân chắc nhầm rồi...
"Những người còn lại chỉ cười mà không đáp lời, xem ra lời đồn về mâu thuẫn giữa Tạ phủ và phủ Công chúa trong thời gian qua không phải là vô căn cứ.Mấy tháng nay, trong giới thế gia Giang Châu vẫn râm ran bàn tán rằng Trưởng Công chúa Tấn Ninh không ưa vị nhị tiểu thư này, vì thế bọn họ cũng không quá coi trọng nàng.Trước đây dù nghe nói nhà họ Tạ rất xem trọng nàng, nhưng cũng không ai nghĩ rằng mức độ xem trọng lại đến mức này.
Tạ lão phu nhân gần như công khai thể hiện sự bất mãn với Trưởng Công chúa và Tạ Uyển Yên.Xem ra lời đồn rằng Tạ Dư Vi đã được ghi tên vào gia phả nhà họ Tạ dưới sự kiên quyết của lão phu nhân... là thật.*Ngọc Thiền Các tuy nằm ở nơi hẻo lánh, nhưng cũng là một địa điểm nổi tiếng được văn nhân mặc khách lui tới ngắm hoa thưởng cảnh.Dưới sự tháp tùng của các tiểu thư thế gia, Tạ Dư Vi khoác trên mình chiếc váy lụa tay rộng màu trắng, được thị nữ dìu xuống xe ngựa.Vừa bước xuống xe, nàng lập tức nhận ra phong cảnh quen thuộc này.Trong ao sen, những đóa hoa đỏ, trắng, hồng, vàng thi nhau nở rộ, hương thơm quen thuộc lan tỏa trong không khí.Tạ Dư Vi không khỏi nhớ đến đêm hôm đó trên con thuyền gỗ, khẽ ngước mắt nhìn quanh, liền trông thấy Ngọc Thiền Các sừng sững phía tây bờ ao sen."
Ngọc Thiền Các?"