Tâm Linh Phòng học số 20

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
399412571-256-k353319.jpg

Phòng Học Số 20
Tác giả: mihnha
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Anh Thư - nữ sinh cấp 2 tưởng như bình thường nhưng cùng cô bước vào ngôi trường mới là một khả năng đặc biệt và chuỗi ngày trả thù kinh hoàng bắt bặt
mỗi quan hệ âm dương không thế đến với nhau, những oán linh ra đi oán uống vẫn chưa thể siêu thoát, Anh Thư tìm ra căn phòng bí ẩn bị giấu sau tòa nhà bỏ hoang của trường học và vô tình bị cuốn vào lời nguyên ma quái cùng với những thế lực siêu nhiên. một cô bé 12 tuổi liệu có vượt qua được chuỗi ngày kinh hoàng cùng các mối quan hệ bạn bè toxic này không ?​
 
Phòng Học Số 20
chương 1 : Ngày đầu nhận lớp


Sáng sớm như bao ngày bình thường khác tại căn biệt thự của Kiều Gia "Cô chủ dậy thôi, hôm nay là ngày học đầu tiên đừng đi trễ " người quản gia nói.

" Vâng ạ, con xuống liền " Anh Thư uể oải đáp lời bằng chất giọng khàn khàn còn ngái ngủ.

Vừa dứt lời chuông điện thoại reo lên.

Hiện trên màn hình là chữ mẫu hậu thân thương do cô đặt cho Châu Giang.

Tay cô mò mẫn dưới gối 1 lúc để tìm điện thoại.

Khi Anh Thư ấn nút nghe máy trong điện thoại xuất hiện hình ảnh người phụ nữ trung niên tầm 37 tuổi, mặc áo sơ mi trắng đeo kính râm cùng với bộ tóc xoăn trông vô cùng thời thượng.

" Mẹ ạ" Trong điện thoại truyền đến giọng nói dịu dàng " Thư vẫn đang ngủ hả con, hôm nay là ngày nhập học đầu tiên đấy, dậy chuẩn bị đi không muộn giờ .

Mẹ dặn thím Nga làm món bé cưng thích rồi đấy, chuẩn bị xuống ăn đi nhé."

" bao giờ mẹ về vậy ạ?

" " chắc phải sang tháng mẹ mới về, ở bên này công việc còn nhiều lắm.

Mẹ chưa về ngay được Bé con ở nhà ngoan nhé , mẹ cúp máy đây " " Dạ, mẹ làm việc cẩn thận cú ý sức khỏe ạ !"

" Ừm mẹ biết rồi " Châu Giang là mẹ đơn đơn thân, bà đã trả qua 2 mối tình nhưng đều đổ vỡ ngoài Anh Thư bà còn 1 đứa con trai với người chồng thứ nhất tên Bảo Nam đang đi du học Mỹ.

Một mình bà nuôi 2 anh em khôn lớn , với ý chí và nỗ lực bà đi lên bằng 2 bàn tay trắng hiện đang là giám đốc kinh doanh của công ty E.

Đồng phục và sách vở đã được giúp việc chuẩn bị từ trước , cô bé nhanh nhảu xách cặp tung tăng chạy tới bàn ăn ngoan ngoãn ngồi xuống.

Trước mặt cô là chiếc bánh bao cô yêu thích cùng với cốc sữa không đường.

" Cô chủ ăn mau đi cho nóng , xe đã chờ sẵn rồi thưa cô chủ ."

" Dạ thôi ạ con tự đi được ạ dù sao trước đây mẹ cũng mua xe cho con rồi ạ."

Từ nhỏ mẹ đã dặn 2 anh em không được quá khoa trương.

Dù ở trong căn biệt thự ông bà để lại cho ba mẹ con và trong nhà có rất nhiều người giúp việc nhưng Châu Giang luôn dạy các con không được phân biệt đối xử.

Bà cũng không nuông chiều hai anh em như các tiểu thư hay thiếu gia khác.

Anh Thư luôn ăn mặc giản dị ít khi mặc những đồ hiệu đắt tiền hay đi khoe khoảng với bạn bè rằng nhà mình giàu có , dư giả ra sao.

" vậy cô chủ ăn đi , tôi đi báo cho tài xế."

Quản Gia nói Ăn xong cô bé xách cặp đi tới chiếc xe đạp mẹ mua tặng khi sinh nhật để chuẩn bị đi tới trường.

" Cô chủ đi cẩn thận " " Dạ vâng ạ " cô bé giọng ngọt ngào đáp lại

Dáng người nhỏ bé cứ thế đạp xe tới ngôi trường mới.

Đường đi từ nhà cô đến trường chỉ cách 1 cái ngã tư cô đạp xe chỉ 5 phút là đến nơi.

Cô bé dáng người nhỏ nhắn, có phần thấp bé hơn các bạn đồng trang lứa nhưng lại có khuân mặt trắng trẻo, đôi mắt to tròn được thừa hưởng từ mẹ.

Khi cô cười lên mọi ánh nhìn dường như luôn đổ về phía cô bé.

Từ cấp 1 đã có rất nhiều cậu bé để ý cô.

Cô được mẹ xin vào lớp chọn của trường THCS

TH - ngôi trường danh tiếng đứng thứ 2 thành phố HP lúc đó

Bước qua cổng trường trước mắt cô là các cô cậu bé cười đùa với nhau.

Theo chỉ dẫn của cô giáo trước Anh Thư đã bước vào khu nhà A lên tầng 4 để tìm phòng học số 20

Trong phòng học đã có nhiều bạn học đến nhận lớp.

Ngước lên đồng hồ treo cuối lớp cô đến vừa kịp lúc còn 10 phút nữa vào lớp.

Nhìn xung quanh Anh Thư thấy bàn số 2 từ dưới lên vẫn còn 2 chỗ trống cô bước tới cất tiềng chào:

" Bạn học , tớ có thể ngồi đây được không ?"

Phương Uyên ngước lên nhìn cô nhíu mày nói" ừ, tùy mày"

" cảm ơn cậu, tớ là Kiều Lê Anh Thư , mình làm quen nhé"

cô thấy bạn học này không được thân thiện nhưng vì phép lịch sự vẫn cất tiếng cảm ơn.

" Ai thèm quen với cái loại mày, điệu chảy nước ra.

Đúng là đạo đức giả cút ra chỗ khác ngồi đi" Uyên nhìn Thư nói với giọng mỉa mai

Anh Thư không kinh ngạc mấy vì đây không phải lần đầu cô gặp loại người này.

Vì lươig đối chất cô đã xách cặp lên bàn trên ngồi vừa đi vừa thầm nghĩ

Không thích ngồi cùng sao cậu ấy không nói ngay từ đầu mà phải nói nặng lời vậy nhỉ

Tiếng chuông vào học cất lên cả lớp đang ồn ào cũng yên lặng sau khi cô chủ nhiệm bước vào lớp.
 
Back
Top Bottom