Lãng Mạn Phế Hậu (Hiện Đại) - Minh Dã

Phế Hậu (Hiện Đại) - Minh Dã
Chương 60


Ngón tay Thiên Nhã di chuyển vào giữa hai chân Tiêu Cửu Thành, quả nhiên chạm đến một vùng trơn trượt, vừa ướt lại vừa nóng, tuy rằng Thiên Nhã không hề có kinh nghiệm, nhưng nàng là một người phụ nữ thành thục, Thiên Nhã vừa sờ đã lập tức chạm được đến nơi nhạy cảm nhất của Tiêu Cửu Thành, nàng có thể cảm nhận được vị trí nhạy cảm kia của Tiêu Cửu Thành đã bắt đầu hơi sưng lên, Thiên Nhã dùng ngón tay như có như không vỗ về, chơi đùa viên âm hạch ấy."

A..."

Tiêu Cửu Thành lại lần nữa chịu kích thích phát ra tiếng thở gấp, nơi được Thiên Nhã vuốt ve có cảm giác sung sướng mãnh liệt.

Lần đầu tiên Tiêu Cửu Thành thật sự hiểu rõ, thân thể phụ nữ hoàn toàn tuân theo nội tâm, đây cũng không phải lần đầu tiên cô làm tình với phụ nữ, nhưng chỉ có Thiên Nhã mới có thể mang tới cho cô khoái cảm cuồng nhiệt đến vậy, cho dù chỉ là một cái chạm nhẹ trên trên da thịt cũng sẽ mang lại cảm giác mãnh liệt.Cùng là phụ nữ nên từ những âm thanh mà Tiêu Cửu Thành phát ra, Thiên Nhã có thể dễ như trở bàn tay đoán được, giờ phút này Tiêu Cửu Thành đang thoải mái, cho dù nàng biết, nhưng nàng vẫn muốn nghe được đáp án từ chính miệng Tiêu Cửu Thành."

Sướng không?"

Thiên Nhã nhẹ nhàng hỏi bên tai Tiêu Cửu Thành, nàng có thể cảm nhận được âm hạch của Tiêu Cửu Thành ngày càng sưng lên, cũng ngày càng nhạy cảm hơn ở dưới đầu ngón tay mình, bởi vì âm thanh của Tiêu Cửu Thành đang dần trở nên khó nhịn, hơi thở cũng nặng nề hơn rất nhiều, giờ phút này Thiên Nhã biết rõ Tiêu Cửu Thành muốn gì, nhưng nàng vẫn dừng động tác ngón tay lại."

Ưm...

Thiên Nhã...

Đừng dừng lại mà..."

Tiêu Cửu Thành thành thật đáp lại, đồng thời nỉ non cầu xin Thiên Nhã, giờ phút này thân thể của cô đâu chỉ thoải mái, mà vui sướng đến mức như muốn nổ tung.

Thân thể cô ở dưới sự âu yếm của Thiên Nhã đã sắp đạt tới cao trào, nhưng Thiên Nhã lại dừng động tác lại khiến Tiêu Cửu Thành không thể chịu nổi cảm giác thân thể rơi xuống từ trên đỉnh dục vọng."

Như thế này à?"

Cùng là phụ nữ, Thiên Nhã cũng không quá làm khó Tiêu Cửu Thành, ngón tay nàng lại lần nữa vuốt ve xoa nắn nơi nhạy cảm sưng đỏ của Tiêu Cửu Thành, nghe thấy hơi thở Tiêu Cửu Thành ngày càng gấp gáp dồn nén, nàng biết, Tiêu Cửu Thành có lẽ sắp tới rồi.

Thiên Nhã không nhịn được hơi tăng nhanh động tác chơi đùa vỗ về trên ngón tay, Tiêu Cửu Thành cũng theo đó càng thêm thở dốc khó nhịn, thậm chí không kìm được rên rỉ thành tiếng, Thiên Nhã biết Tiêu Cửu Thành tới rồi, nhưng nàng cũng không ngừng động tác tay lại, vẫn nhẹ nhàng vuốt ve."

Thiên Nhã...

Đủ rồi..."

Lúc đang đạt tới cao trào, âm hạch tiếp tục bị vuốt ve khiến khoái cảm ập đến với Tiêu Cửu Thành quá kịch liệt, làm cho cô không thể tiếp tục nhận thêm được nữa.Tuy rằng Thiên Nhã không dừng, nhưng vẫn ân cần thả chậm động tác tay lại, như có như không nhẹ nhàng vuốt ve âm hạch đã sưng đỏ dị thường.Bởi vì dư âm từ cao trào, âm đạo Tiêu Cửu Thành vẫn đang liên tục co rút lại, mãi cho đến khi khoái cảm mãnh liệt dần dần dịu xuống, tiếng rên rỉ và hô hấp cũng không còn dồn dập nữa, Thiên Nhã mới dừng động tác tay lại, nhưng âm hạch của Tiêu Cửu Thành vẫn còn rất nhạy cảm.Ngón tay Thiên Nhã lướt qua nụ hoa, dường như càng ngày Tiêu Cửu Thành càng chảy ra nhiều mật dịch, làm cho ngón tay nàng đều dính đầy ái dịch trong thân thể Tiêu Cửu Thành.

Thiên Nhã không biết là do Tiêu Cửu Thành quá nhạy cảm hay là do mình có thiên phú hơn người ở phương diện này, nàng cảm giác dường như không cần tốn nhiều sức đã có thể dễ như trở bàn tay làm Tiêu Cửu Thành lên đỉnh nhờ âm hạch.Trải qua một lần cao trào, dục vọng của Tiêu Cửu Thành chỉ vừa mới dịu xuống, nhưng Tiêu Cửu Thành cảm nhận được rất rõ ngón tay Thiên Nhã vẫn chưa rời đi, mà đang vuốt ve qua lại bên ngoài nụ hoa của cô, tựa như có thể sẵn sàng tiến vào bên trong bất cứ lúc nào, một lần nữa làm khơi lên dục vọng vừa mới dịu xuống của Tiêu Cửu Thành, cô khát vọng cảm giác được Thiên Nhã tiến vào."

Vừa rồi chỉ coi như dạo đầu thôi, tiến vào mới tính là làm thật nhỉ?"

Thiên Nhã nghiêm trang hỏi Tiêu Cửu Thành.Tiêu Cửu Thành vì sóng tình chưa rút mà gương mặt đỏ ửng, làm cô thoạt nhìn cực kỳ quyến rũ, lúc này Tiêu Cửu Thành đỏ mặt không đáp, chỉ khẽ gật đầu."

Mở chân ra, chị muốn nhìn em."

Thiên Nhã nói với Tiêu Cửu Thành, giọng điệu giống như mệnh lệnh.Tiêu Cửu Thành rất ngoan ngoãn nghe lời Thiên Nhã, lại lần nữa hơi mở chân ra, mặc dù cô đã chủ động đủ đường, một lần nữa phá bỏ giới hạn của mình ở trước mặt Thiên Nhã, nhưng tư thế như vậy vẫn làm Tiêu Cửu Thành cảm thấy xấu hổ.Hiển nhiên Thiên Nhã cảm thấy chân Tiêu Cửu Thành mở còn chưa đủ rộng, nàng dùng tay kéo, làm hai chân Tiêu Cửu Thành mở ra càng rộng hơn, không chút che giấu.

Nàng lại lần nữa nhìn chằm chằm nơi bí mật nhất của Tiêu Cửu Thành.

So với vừa nãy, giờ phút này hoa viên bí mật của Tiêu Cửu Thành hiện ra còn diễm lệ hơn, tựa như đóa hồng nở rộ trong mưa, thoạt nhìn càng thêm mê hoặc, liếc mắt một cái liền có thể nhìn thấy âm hạch đã sưng đỏ.Thiên Nhã như đang khám phá một thế giới mới, dùng ngón tay mở hai cánh hoa đang khép chặt, lộ ra nụ hoa phấn hồng, còn có cả mật dịch ẩm ướt không ngừng chảy xuống dọc theo kẽ mông.Tiêu Cửu Thành thấy Thiên Nhã lại nhìn chằm chằm nơi đó của mình, cảm giác vừa thẹn thùng lại vừa hưng phấn chờ mong.Ngón tay Thiên Nhã rất nhanh đã tìm được đến cửa động, một ngón tay trỏ của nàng thăm dò tiến vào.Bởi vì Tiêu Cửu Thành cũng đã đủ trơn ướt, cho nên Thiên Nhã có thể thuận lợi đưa một ngón tay vào, cùng với động tác đó là tiếng ngâm nga quyến rũ Tiêu Cửu Thành.Thiên Nhã thử cử động ngón tay, chỉ cần động đậy một chút nàng đã có thể nghe thấy Tiêu Cửu Thành phát ra âm thanh khó nhịn, sau khi cảm nhận được Tiêu Cửu Thành đã hoàn toàn thích ứng với ngón trỏ của mình, Thiên Nhã liền đưa ngón tay thứ hai tiến vào.Thân thể Tiêu Cửu Thành lập tức có cảm giác căng đầy, đặc biệt là khi Thiên Nhã bắt đầu dùng hai ngón tay ra vào.

Tuy rằng tiến vào rút ra qua lại cũng không phải cách chính xác mà nữ nữ làm tình, nhưng bởi vì tình yêu mãnh liệt đối với Thiên Nhã mà chỉ cần một động tác tùy tiện của Thiên Nhã, thân thể Tiêu Cửu Thành cũng sẽ theo đó sinh ra khoái cảm mãnh liệt, toàn thân tê dại."

Thiên Nhã...

Thử... hơi cong ngón tay...

Chạm lên phía trên..."

Cuối cùng Tiêu Cửu Thành vẫn dạy cho Thiên Nhã cách làm chính xác, dù sao Thiên Nhã sẽ là bạn đời của cô trong những tháng ngày sau này, kỹ năng giường chiếu của Thiên Nhã liên quan đến hạnh phúc cả đời của cô."

Như vậy sao?"

Quả nhiên Thiên Nhã rất nghe lời, làm giống như Tiêu Cửu Thành nói."

A..."

Động tác cong tay của Thiên Nhã làm cảm giác tê dại bắt đầu truyền từ sống lưng Tiêu Cửu Thành đến phía trước, khoái cảm bao phủ lấy toàn thân, khoái cảm ấy mãnh liệt đến mức làm Tiêu Cửu Thành gần như run rẩy.Thiên Nhã cảm nhận được rất rõ mình đang càn quấy bên trong, biên độ và sức mạnh của ngón tay càng ngày càng mạnh, tốc độ cũng ngày càng nhanh làm Tiêu Cửu Thành dần kêu lớn tiếng hơn, không thể khống chế được tiếng rên rỉ nữa.

Nàng có thể cảm giác được Tiêu Cửu Thành đã chẳng còn sót lại bao nhiêu cảm giác rụt rè, ngay trong khoảnh khắc này hoàn toàn hòa tan ở dưới đầu ngón tay nàng.

Theo tốc độ không ngừng tăng lên, Thiên Nhã cảm nhận được nụ hoa của Tiêu Cửu Thành bắt đầu co rút lại kịch liệt, tiếng kêu của Tiêu Cửu Thành cũng biến thành tiếng khóc thút thít.Thiên Nhã sửng sốt một lúc, Tiêu Cửu Thành bị mình làm phát khóc sao?
 
Phế Hậu (Hiện Đại) - Minh Dã
Chương 61


Cám giác sướng phát khóc là có thật, đây là trải nghiệm mà Tiêu Cửu Thành chưa từng có, chỉ Thiên Nhã mới có thể mang lại cho cô, Tiêu Cửu Thành biết đó là vì mình quá thích Thiên Nhã, cũng là vì lực cánh tay của Thiên Nhã mạnh hơn những cô gái bình thường rất nhiều.

Vốn tưởng rằng Thiên Nhã chưa từng có kinh nghiệm với phụ nữ, sẽ chỉ phục vụ được một 'bữa sáng lót dạ', ai ngờ vừa bắt đầu đã được chiêu đãi cả một 'bữa tiệc thịnh soạn', đúng là có chút cảm giác vừa ăn đã no.Hóa ra vui thích quá độ cũng sẽ tiêu hao thể lực, vừa rồi Tiêu Cửu Thành kêu rên quá vui sướng, lúc này ghé vào gối đầu không nhúc nhích gì, cảm thụ dư vị sau khi cao trào của thân thể."

Sao vậy?"

Thiên Nhã thấy Tiêu Cửu Thành nằm bò không nhúc nhích, trông giống như đã héo úa, không nhịn được quan tâm hỏi.

Thiên Nhã vẫn cảm thấy phản ứng quá nhạy cảm của cơ thể Tiêu Cửu Thành có hơi khác thường, nàng có chút tò mò, Tiêu Cửu Thành thật sự sướng giống như em ấy biểu hiện ra sao?

Nhìn qua bộ dạng thì có vẻ như rất sướng, ngón tay mình thật sự xịn vậy sao?

Nội tâm Thiên Nhã không nhịn được tò mò, nhưng cho dù thế nào, phản ứng của Tiêu Cửu Thành cũng vẫn kích thích được nàng, Thiên Nhã cảm nhận được rất rõ giữa hai chân mình đã ướt đẫm."

Cả người đều không còn sức, chỉ muốn nghỉ chút thôi ạ..."

Tiêu Cửu Thành cũng từng có ba cô bạn gái cũ, nhưng chưa bao giờ lại thấy mình vô dụng như vậy, một lần đã cảm giác như bị ép khô."

Như vậy không được, thể lực quá kém, sau này phải vận động cùng chị mới được."

Thiên Nhã cảm thấy Tiêu Cửu Thành đúng là quá yếu đuối."

Vâng ạ, sau này ngày nào cũng vận động trên giường cùng Thiên Nhã, làm nhiều chắc sẽ thành quen thôi ạ."

Tiêu Cửu Thành không biết xấu hổ nói, cô cảm thấy cô sẽ nghiện cảm giác mà Thiên Nhã mang lại mất, ước gì ngày ngày đêm đêm được tiếp xúc thân mật với Thiên Nhã.Thiên Nhã thấy Tiêu Cửu Thành còn sức ba hoa, xem ra 'làm' vẫn chưa đủ tàn nhẫn rồi."

Em nói đúng, làm thêm mấy lần nữa sẽ quen thôi."

Thiên Nhã nói xong, tay nàng bắt đầu nhẹ nhàng vuốt ve từ trên xuống dưới qua phần lưng trần của Tiêu Cửu Thành, cảm giác vừa trơn lại vừa mềm, tư thế nằm sấp của Tiêu Cửu Thành lúc này nhìn vừa gợi cảm lại vừa khiêu khích."

Thiên Nhã...

Hôm nay không được...

Ưm...

A..."

Tiêu Cửu Thành hoảng hốt nói, nhưng da thịt bị Thiên Nhã vuốt ve qua lại tê dại như bị tĩnh điện.

Lời từ chối kia nghe thế nào cũng giống như muốn mà còn giả bộ."

Nhưng thân thể em vẫn muốn..."

Ngón tay Thiên Nhã đi dần xuống từ chính giữa xương sống Tiêu Cửu Thành, đến xương cụt, dò xét đi vào dọc theo kẽ mông, quả nhiên lại lập tức ướt, Thiên Nhã không khó để nhận ra đây là chất lỏng mà Tiêu Cửu Thành mới chảy ra, đúng là phụ nữ miệng nói một đường lòng nghĩ một nẻo.Thiên Nhã đưa tay ôm lấy eo Tiêu Cửu Thành, sau đó hơi dùng sức khiến Tiêu Cửu Thành làm tư thế quỳ bò, mông nâng lên.

Ngón tay nàng từ phía sau tiến vào thân thể Tiêu Cửu Thành.Lại lần nữa bị tiến vào, thân thể vốn vẫn còn nhạy cảm lập tức sinh ra khoái cảm mãnh liệt, khiến Tiêu Cửu Thành lại không nhịn được kêu thành tiếng.Tiêu Cửu Thành nhìn Thiên Nhã từ phía sau tiến vào trong mình, tư thế làm Tiêu Cửu Thành cảm thấy vừa kích thích lại vừa xấu hổ, dục vọng lần nữa bị thổi bùng lên, thiêu đốt mãnh liệt.

Tiêu Cửu Thành cảm thấy mình thật sự sẽ bị Thiên Nhã chơi chết ở trên giường mất, rõ ràng cô cảm thấy rất mệt, nhưng thân thể lại vẫn còn phấn khích như vậy.Dục vọng lại lần nữa bị châm ngòi, Tiêu Cửu Thành giống như búp bê bị chơi hỏng, xụi lơ ở trên giường, thật sự không còn chút sức lực nào nữa.

Thiên Nhã thấy Tiêu Cửu Thành mệt muốn chết rồi, nàng mới buông tha cho Tiêu Cửu Thành.

Nàng đã cho Tiêu Cửu Thành ăn no rồi, nhưng Thiên Nhã lại cảm thấy thân thể của mình có chút khô nóng, hiển nhiên cũng hơi động tình.

Thiên Nhã đứng dậy muốn đi thay quần lót, bởi vì quần lót của nàng cũng ướt đẫm, dính vào nơi đó không thoải mái.Thiên Nhã xuống giường vào phòng tắm, phát hiện quần lót mình ướt đến mức sắp vắt ra được cả nước, nàng không ngờ mình lại ướt đến vậy, hiển nhiên dục vọng của nàng cũng đã bị Tiêu Cửu Thành khơi lên.

Thiên Nhã xối nước lạnh một lúc, đè ép dục vọng xuống.Tiêu Cửu Thành nghe thấy phòng tắm truyền đến tiếng nước, nghĩ thầm vừa rồi lúc Thiên Nhã 'công' mình có lẽ cũng ướt rồi, chắc chắn Thiên Nhã cũng có dục vọng.

Nghĩ đến chuyện rất có thể Thiên Nhã đang tắm rửa thêm lần nữa để áp xuống dục vọng trong thân thể, Tiêu Cửu Thành rất hối hận, cô cảm thấy đáng lẽ mình nên thỏa mãn Thiên Nhã trước chứ không phải chỉ lo thỏa mãn cho bản thân.Qua gần mười phút, Thiên Nhã đã áp được dục vọng xuống, lúc này mới đi ra, một lần nữa nằm lên giường.Tiêu Cửu Thành lập tức ôm lấy Thiên Nhã."

Thiên Nhã, vừa rồi lúc chị 'làm' em, ướt rồi ạ?"

Tiêu Cửu Thành hỏi.Tiêu Cửu Thành hỏi thẳng như thế làm Thiên Nhã lập tức ngượng ngùng, người vừa cứng miệng lại vừa ngạo kiều như nàng tuyệt đối sẽ không thừa nhận mình dục cầu bất mãn."

Xem ra thể lực cũng không tệ lắm, em lại muốn thêm lần nữa sao?"

Thiên Nhã chuyển đề tài lên người Tiêu Cửu Thành."

Thiên Nhã, em thật sự sắp bị Thiên Nhã làm hỏng rồi, Thiên Nhã thật sự không có cảm giác sao?"

Một tay Tiêu Cửu Thành vuốt ve lưng Thiên Nhã, một tay khác bò lên trên nơi mềm mại của Thiên Nhã, vừa đầy đặn cân xứng lại vừa co giãn.Thiên Nhã vất vả lắm mới đè ép được cảm giác xuống, giờ lại bị khơi mào lên."

Tiêu Cửu Thành!"

Thiên Nhã có chút bực bội cảnh cáo Tiêu Cửu Thành, Tiêu Cửu Thành người phụ nữ yếu đuối này, bị làm hai lần xong sắp nằm liệt tới nơi rồi, còn đòi 'làm' ai chứ!
 
Phế Hậu (Hiện Đại) - Minh Dã
Chương 62


"Thiên Nhã cũng có cảm giác mà."

Câu này của Tiêu Cửu Thành là câu khẳng định, không chỉ có tay cô vuốt ve ở trên người Thiên Nhã, môi cô cũng dán lên lỗ tai Thiên Nhã."

Tôi cũng có lãnh cảm đâu, đây không phải phản ứng rất bình thường thôi sao?"

Thiên Nhã tức giận hỏi ngược lại, bắt lấy bàn tay đang làm chuyện xấu của Tiêu Cửu Thành, đồng thời hơi tránh khỏi bờ môi đang thổi hơi nóng bên tai mình của Tiêu Cửu Thành."

Thiên Nhã muốn không ạ?

Em muốn dùng miệng giúp chị."

Tuy bây giờ mình không đủ sức để làm Thiên Nhã hoàn toàn thỏa mãn, nhưng ít nhất có thể mang lại cho Thiên Nhã sự thỏa mãn cơ bản.

Thật ra Tiêu Cửu Thành chưa từng dùng miệng với những người bạn gái cũ mà chủ yếu dùng ngón tay, nhưng giờ cô muốn liếm Thiên Nhã.

Tưởng tượng đến việc liếm Thiên Nhã, Tiêu Cửu Thành thấy hưng phấn kỳ lạ, cô cảm giác như vậy sẽ làm cho cô và Thiên Nhã càng thân mật hơn.Hôm nay thể xác và tinh thần Thiên Nhã đều nhận được kích thích mãnh liệt, lúc nghe Tiêu Cửu Thành nói như vậy, nàng cảm nhận được rất rõ nơi sâu kín hơi co rút lại, nơi đó lại lần nữa chảy ra chất lỏng trơn ướt, quần lót vừa mới thay xong lại bắt đầu ướt.

Chỉ là trước nay Thiên Nhã chưa từng được khẩu giao, tưởng tượng đến hình ảnh Tiêu Cửu Thành dùng miệng giúp mình liền cảm thấy cực kì xấu hổ, vượt quá khả năng tiếp thu của nàng."

Em vẫn có tinh thần quá nhỉ, xem ra bị chơi còn chưa đủ!"

Thiên Nhã chuyển chủ đề lên người Tiêu Cửu Thành để xua đi cảm giác thẹn thùng, tuy rằng trong lòng vẫn có chút chờ mong.Tiêu Cửu Thành cảm thấy chắc chắn là Thiên Nhã đang xấu hổ, Tiêu Cửu Thành rất chờ mong phản ứng của Thiên Nhã lúc được mình liếm, Tiêu Cửu Thành không đôi co với Thiên Nhã, tay cô trượt vào giữa hai chân Thiên Nhã, cách quần lót vuốt ve nơi nhạy cảm nhất của Thiên Nhã.Thiên Nhã vốn muốn từ chối, nhưng nơi bị ma sát truyền đến khoái cảm mãnh liệt, làm Thiên Nhã không thể nào kháng cự được."

Ướt, rõ ràng Thiên Nhã muốn mà!"

Tiêu Cửu Thành đã nhanh chóng cảm nhân được sự ướt át của Thiên Nhã lộ ra ngoài quần lót, biết Thiên Nhã bị mình sờ ướt, Tiêu Cửu Thành cảm thấy hưng phấn lạ thường, cảm giác hưng phấn này hoàn toàn khác hẳn lúc mình chờ mong được Thiên Nhã 'làm'."

Im miệng!"

Thiên Nhã vốn đã ngượng ngùng, giờ thẹn quá hóa giận không cho Tiêu Cửu Thành nói mấy lời xấu hổ."

Sao im miệng được ạ, lát nữa phải dùng miệng mà."

Thiên Nhã không biết tự giác nằm xuống, Tiêu Cửu Thành ngồi ở đối diện Thiên Nhã, cúi đầu ngậm lấy đầu ngực Thiên Nhã mà liếm mút, cảm nhận được đầu ngực Thiên Nhã dần đứng thẳng lên dưới đầu lưỡi mình.

Ngón tay cô cũng không chậm trễ di chuyển xuống dưới, cách quần lót Tiêu Cửu Thành cũng có thể cảm nhận được âm hạch đang dần sưng lên dưới sự chơi đùa vỗ về của mình.Kích thích cùng lúc làm Thiên Nhã cảm thấy toàn thân mình tê dại, thân thể cũng theo đó mềm nhũn xuống, Thiên Nhã nhận ra có lẽ Tôn Nguyệt Ninh nói không sai, kỹ năng giường chiếu của Tiêu Cửu Thành thật sự rất tốt, ít nhất Thiên Nhã cảm thấy mình chưa từng trải qua cảm giác như vậy.Tiêu Cửu Thành cảm nhận được dường như Thiên Nhã bắt đầu thả lỏng, cô dùng thân thể mình dán lên thân thể Thiên Nhã, mềm mại dính sát lên mềm mại, Tiêu Cửu Thành hơi dùng trọng lực thân thể áp lên thân thể Thiên Nhã.Thiên Nhã rất tự giác nằm xuống, chuyện này làm cho khóe miệng Tiêu Cửu Thành hơi giương lên, cuối cùng Thiên Nhã cũng có chút tự giác làm 'thụ' rồi.Tiêu Cửu Thành si mê ngắm nhìn cơ thể dưới thân mình, cơ thể tỉ lệ hoàn mỹ này là cơ thể đẹp nhất mà cô từng thấy, Tiêu Cửu Thành dùng tay nắm lấy nơi mềm mại đầy đặn của Thiên Nhã, đè ép vào giữa tạo thành một khe rãnh.

Hai đầu ngực cũng dồng thời bị đè ép, được Tiêu Cửu Thành ngậm vào trong miệng.Tiêu Cửu Thành dùng sức đè ép nơi mềm mại của mình làm Thiên Nhã vừa tê dại lại vừa có chút đau, Thiên Nhã cảm giác Tiêu Cửu Thành có vẻ rất thích ngực mình, vừa mút vừa liếm, rồi lại lôi kéo, giống như một đứa trẻ bướng bỉnh không ngừng đùa giỡn, mãi cho đến khi ngực Thiên Nhã bị Tiêu Cửu Thành chơi đến sưng đỏ."

Tiêu Cửu Thành..."

Thiên Nhã cảm giác càng khó nhịn hơn, chốt khóa dục vọng đã hoàn toàn bị mở ra, nhưng Thiên Nhã xấu hổ không thể chủ động cầu hoan với Tiêu Cửu Thành, chỉ có thể theo bản năng gọi tên Tiêu Cửu Thành.Lúc này Tiêu Cửu Thành mới luyến tiếc buông mềm mại của Thiên Nhã ra, môi cô bắt đầu di chuyển xuống phía dưới, từ nơi mềm mại đến bụng của Thiên Nhã, rồi bao trùm lên khu rừng rậm rạp của Thiên Nhã.

Màu tóc tự nhiên của Thiên Nhã là màu đen pha chút đỏ, vì vậy khu rừng vùng tam giác cũng mang theo vài phần ửng đỏ.

Tiêu Cửu Thành cảm thấy dục vọng của thân thể có liên quan trực tiếp tới thể chất, thân thể Thiên Nhã khỏe như vậy, thể lực hơn người, dục vọng chắc hẳn cũng rất mạnh."

Thiên Nhã đã từng tự DIY* chưa ạ?"

Tiêu Cửu Thành ngẩng đầu hỏi.*DIY: Do it yourself, ý ở đây nói đến việc thủ dâm."

Em muốn làm thì làm đi, sao nói nhảm nhiều thế!"

Bảo Thiên Nhã thừa nhận việc mình tự an ủi là chuyện xấu hổ đến cỡ nào chứ, tất nhiên Thiên Nhã không muốn trả lời vấn đề này."

Từ lần đầu tiên em biết tự an ủi em đều nghĩ đến Thiên Nhã, hơn nữa là từ sau khi thích chị em mới bắt đầu tự an ủi, năm ấy em mười bảy tuổi."

Tiêu Cửu Thành nói hết bí mật của mình với Thiên Nhã.Thiên Nhã nghe thôi cũng cảm thấy xấu hổ, Tiêu Cửu Thành đúng là cái gì cũng dám nói, thục nữ ba mươi mấy tuổi thật sự có chút đáng sợ.

Nhưng Thiên Nhã lại quên mất chính mình cũng là thục nữ ba mươi mấy tuổi."

Thiên Nhã thì sao ạ?

Bao nhiêu tuổi thì bắt đầu?"

Tiêu Cửu Thành tò mò hỏi Thiên Nhã, mọi chuyện của Thiên Nhã cô đều cảm thấy tò mò."

Tiêu Cửu Thành, em im miệng cho chị!"

Thiên Nhã không muốn nói bí mật của mình cho Tiêu Cửu Thành, lại còn là bí mật xấu hổ như vậy nữa."

Thiên Nhã dễ xấu hổ quá đi."

Tiêu Cửu Thành cảm thấy may mắn vì Lý Quân Hạo không yêu Thiên Nhã, Thiên Nhã vẫn chưa thật sự được chỉ dạy gì, vẫn ngây thơ vô cùng, ngây thơ như vậy làm cho Tiêu Cửu Thành cảm thấy cực kỳ đáng yêu.Tiêu Cửu Thành cởi chiếc quần lót lại vừa mới ướt đẫm của Thiên Nhã xuống, cô như một kẻ si ngốc ngắm nhìn hoa viên bí mật của Thiên Nhã, ánh mắt nóng bỏng vô cùng.

Hoa viên bí mật ướt đẫm sương, phấn hồng, cực kì xinh đẹp, Tiêu Cửu Thành cảm thấy mình đúng là trời sinh đã thích thân thể phụ nữ, từ trong ra ngoài đều thích phụ nữ.Thiên Nhã bị Tiêu Cửu Thành nhìn chằm chằm cảm thấy xấu hổ vô cùng, theo bản năng muốn kẹp chặt hai chân lại.Tiêu Cửu Thành lại lần nữa mở chân Thiên Nhã ra, lần này cô không chút do dự vùi đầu vào, bắt đầu nhấm nháp hương vị của người phụ nữ mà mình yêu thương.
 
Phế Hậu (Hiện Đại) - Minh Dã
Chương 63


Chuyện này đối với Thiên Nhã mà nói là một thứ cảm giác hoàn toàn xa lạ, thấy Tiêu Cửu Thành chôn ở giữa hai chân mình, Thiên Nhã thấy vô cùng xấu hổ, thậm chí nàng không dám nhìn Tiêu Cửu Thành, nhưng lại không nhịn được nhìn xuống Tiêu Cửu Thành.

Chưa từng có ai đối đãi thân mật như vậy với mình, cũng chưa từng có ai hèn mọn lấy lòng mình như thế, thứ khoái cảm khó có thể miêu tả được ấy nở rộ giữa hai chân nàng.

Nàng có thể cảm nhận được đầu lưỡi ướt nóng của Tiêu Cửu Thành vô cùng linh hoạt, chậm rãi liếm lấy nơi nhạy cảm nhất của nàng, tựa như một một người thợ săn cực kì nhẫn nại.

Nàng có thể cảm nhận được nơi mà Tiêu Cửu Thành liếm đến trở nên nhạy cảm hơn, khoái cảm cũng ngày càng mãnh liệt, tựa như dòng nước rót vào trong bình chứa, khoái cảm giống mực nước, chậm rãi dâng lên cho đến khi tràn ra, khoái cảm mãnh liệt ập đến như nước chảy, làm Thiên Nhã không thể kiềm chế tiếng thở gấp, thậm chí không chịu nổi nắm chặt ga trải giường.Từ phản ứng của Thiên Nhã, Tiêu Cửu Thành biết thân thể Thiên Nhã rất nhạy cảm, chỉ là Thiên Nhã ngây thơ cứ luôn kiềm chế.

Tuy rằng Thiên Nhã đã tới rồi, nhưng Tiêu Cửu Thành biết thân thể Thiên Nhã vẫn chưa hoàn toàn thả lỏng.

Nhưng Tiêu Cửu Thành cũng không vội vã muốn khai phá thân thể Thiên Nhã ngay, sau này cô còn nhiều thời gian để chậm rãi thăm dò thân thể Thiên Nhã.

Lúc này sau khi Thiên Nhã tới rồi, cô mới bò lên từ giữa hai chân Thiên Nhã, trực tiếp hôn lên môi Thiên Nhã.Thiên Nhã cảm nhận được Tiêu Cửu Thành dùng đầu lưỡi đẩy vào trong miệng mình chất lỏng trơn ướt gì đó, Thiên Nhã lập tức nhận ra đó là chất lỏng mình chảy ra."

Em là đồ biến thái."

Thiên Nhã xấu hổ mắng, nàng từ chối nếm mùi vị của chính mình."

Chẳng lẽ Thiên Nhã ghét hương vị của chính mình sao?"

Tiêu Cửu Thành cười hỏi, Thiên Nhã ướt thật đó, vừa rồi mình cũng nuốt vào tận mấy ngụm đây!

Đây cũng chỉ tính là bữa sáng khai vị, Tiêu Cửu Thành quyết định món ngon nhất trong bữa ăn chính phải để dành đến lúc thể lực của cô tốt nhất.

Cô không muốn trong lúc thể lực không tốt, qua loa bắt đầu và kết thúc, cô muốn mang đến cho Thiên Nhã một lần đầu tiên chân chính, một lần đầu tiên tuyệt với nhất."

Em nghĩ ai cũng biến thái như em sao!"

Dù sao Thiên Nhã vẫn không tiếp thu nổi."

Em cũng chỉ biến thái với một mình chị, Thiên Nhã không thích em làm vậy với chị ạ?"

Tiêu Cửu Thành hỏi.Không thể phủ nhận, Thiên Nhã thích cảm giác khẩu giao vừa rồi, nhưng bảo nàng thừa nhận mình thích thì quá xấu hổ."

Chị mệt rồi, muốn ngủ."

Thiên Nhã trốn tránh câu hỏi của Tiêu Cửu Thành, nghiêng người đi đưa lưng về phía Tiêu Cửu Thành.Đương nhiên Tiêu Cửu Thành không tin chuyện Thiên Nhã mệt, cô còn chưa tiến vào, với thể lực của Thiên Nhã sao có thể mệt được!

Tiêu Cửu Thành cảm thấy dựa vào thể lực của Thiên Nhã, làm công là cường công, làm thụ là cường thụ, ở trên giường không phải người bình thường có thể khống chế được.

Nhưng Tiêu Cửu Thành cũng không dám tiếp tục đùa giỡn Thiên Nhã nữa, sợ Thiên Nhã không lọt tai lại đè mình ra, mình thật sự đã được cho ăn no rồi, không còn sức thêm lần nữa."

Vâng ạ, chúng ta cùng ngủ đi."

Tiêu Cửu Thành rất biết điều nói, cô thật sự không thích Thiên Nhã đưa lưng về phía mình, nhưng có thể từ phía sau ôm lấy Thiên Nhã làm Tiêu Cửu Thành cảm thấy khá hơn một chút.Thiên Nhã cảm giác bị Tiêu Cửu Thành ôm có chút không quen, nàng rất tự nhiên quay người lại, trở tay liền ôm Tiêu Cửu Thành vào trong ngực.

Lúc ôm lấy Tiêu Cửu Thành, Thiên Nhã ngửi được mùi thơm trên tóc Tiêu Cửu Thành, Thiên Nhã cảm thấy thế này mới đúng chứ, Tiêu Cửu Thành mỏng manh như vậy, nên được người ta ôm vào trong lòng.

Thậm chí giờ phút này nàng còn cảm thấy mình bắt đầu thích thân thể của phụ nữ, thơm tho mềm mại, vừa thơm vừa mềm, ôm rất thích, giống như cái gối ôm vậy.Từ người ôm chuyển thành người được ôm làm Tiêu Cửu Thành thấy ngọt ngào như được ăn mật.

Nếu bỏ chuyện ham muốn thể xác sang một bên mà nói, Tiêu Cửu Thành cảm thấy làm tình thật sự có thể thu hẹp lại khoảng cách đang tồn tại giữa hai người, khiến cho đôi tình nhân trở nên thân mật hơn.

Thân và tâm vẫn luôn có quan hệ hỗ trợ lẫn nhau, ít nhất cô cảm nhận được dường như Thiên Nhã đã bắt đầu biết chiều chuộng mình, đối tốt với mình.Được Thiên Nhã ôm lấy, Tiêu Cửu Thành hài lòng ngủ thiếp đi trong lồng ngực Thiên Nhã.Thiên Nhã vẫn có chút không ngủ được, nàng là kiểu người một khi đã bắt đầu thích ai sẽ càng ngày càng thích, dốc lòng yêu, yêu đến cuồng nhiệt.

Giờ phút này khi nàng ôm Tiêu Cửu Thành, nàng có thể cảm giác được dường như mình còn thích Tiêu Cửu Thành hơn so với trước đây.

Thiên Nhã sợ vì tính cách của mình như vậy nên sẽ cho đi càng ngày càng nhiều tình cảm, mong muốn chiếm hữu cũng sẽ càng ngày càng mãnh liệt, sẽ dễ dàng bị đối phương ảnh hưởng, cảm giác không thể làm chủ được bản thân như vậy có đôi khi sẽ làm cho Thiên Nhã rất bất an.

Nhưng tính cách trời sinh đã vậy, không thể nào thay đổi được, dù bất an thì cũng chẳng làm được gì.

Thiên Nhã nhẹ nhàng hôn một cái lên hõm vai Tiêu Cửu Thành, ôm lấy Tiêu Cửu Thành chặt hơn một chút, tựa như chỉ làm vậy mới có thể khẳng định, Tiêu Cửu Thành thật sự thuộc về mình.---Vậy là xong chuỗi gần chục chương H.

Từ ngày Tấn Giang thắt chặt luật, lâu lắm rồi mình mới đọc được một cảnh H vừa dài mà vừa full HD không che đến vậy, cũng hơi toát mồ hôi chút =)) Vậy là truyện cũng sắp đi đến hồi kết rồi, giờ rảnh rang nên mình sẽ ra chương nhanh hơn cho đến hết và lấp hố mới cho mọi người nhe.
 
Phế Hậu (Hiện Đại) - Minh Dã
Chương 64


Từ sau khi Tiêu Cửu Thành và Thiên Nhã 'bạch bạch bạch', quan hệ giữa hai người nhanh chóng nóng lên, gắn bó keo sơn.

Hai người phụ nữ vốn trời sinh đã quyến rũ, giờ tựa như lại có thêm một lớp kính lọc*, nét mặt toả sáng, càng xinh đẹp động lòng người hơn, đặc biệt là Tiêu Cửu Thành, gương mặt hồng hào, tâm tình vui vẻ, vừa nhìn đã biết là một cô gái đang hạnh phúc.*Có thể hiểu giống như mặt có thêm filter (bộ lọc – đại khái chắc giống mấy bộ lọc làm đẹp trong app chụp ảnh)."

Thiên Nhã, em mới học theo sách dạy nấu ăn mới, chị thử xem ngon không?"

Nói xong, Tiêu Cửu Thành đút món ăn mình mới vừa làm xong đến bên miệng Thiên Nhã.Thiên Nhã cũng rất tự nhiên mở miệng ăn đồ ăn Tiêu Cửu Thành đút."

Này, hai người quá đáng thế, nghĩ một tí đến cảm giác của cẩu độc thân đi chứ!"

Độc Cô Thành bất mãn kháng nghị.

Con nhỏ Tiêu Cửu Thành này không làm cho mình một phần thì thôi, bây giờ hai người còn điên cuồng phát cơm chó.

Lúc trước cậu cho rằng chắc hẳn Tiêu Cửu Thành cũng là kèo trên, ai ngờ Tiêu Cửu Thành động tí là làm nũng, dáng vẻ cố ý õng ẹo, làm Độc Cô Thành nhìn không nổi.Dường như hai người hoàn toàn làm lơ sự tồn tại của cậu, Tiêu Cửu Thành động tí thì ngồi lên đùi chị cậu, động tí lại thân mật các kiểu, hoàn toàn coi cậu ta như không khí.

Cẩu độc thân Độc Cô Thành cũng bắt đầu muốn tìm cô gái nào đó để yêu đương.

Độc Cô Thành vốn thích mấy mối quan hệ giường chiếu không dính đến tình cảm hơn, là kiểu trai thẳng không thích yêu đương, không thích chịu trách nhiệm.

Bây giờ nhìn cảnh chị gái và Tiêu Cửu ngọt ngào, trong lòng cũng hâm mộ.Thật ra việc khi ở nhà Tiêu Cửu Thành chủ động ngồi lên đùi mình, mới đầu Thiên Nhã cũng cảm giác rất kỳ quặc, nhưng Tiêu Cửu Thành đã chủ động ngồi vào đùi nàng, nàng cũng không thể đẩy xuống được, chỉ có thể ôm lấy.

Tiêu Cửu Thành cũng đoán được bây giờ Thiên Nhã không nỡ đẩy mình ra nên lại càng bạo dạn hơn.

Bây giờ Thiên Nhã đã bị dạy dỗ đến mức chỉ cần Tiêu Cửu Thành ngồi lên chân nàng, Thiên Nhã sẽ rất tự nhiên ôm lấy eo Tiêu Cửu Thành."

Cẩu độc thân thì không có nhân quyền, ngưỡng mộ thì tự đi tìm người mà yêu đương, cậu không biết được cảm giác yêu nhau tuyệt vời thế nào đâu, mà loại động vật sống dựa vào thân dưới như cậu, có khi đại não còn chưa tiến hóa đến trình độ này."

Bây giờ Tiêu Cửu Thành không cần nịnh bợ Độc Cô Thành nữa, bắt đầu móc mỉa Độc Cô Thành không chút khách sáo, cô đã sớm muốn đâm chọc Độc Cô Thành từ lâu rồi, từ khi mình bị cậu ta coi như trai thẳng đã rất muốn phỉ nhổ Độc Cô Thành rồi."

Hứ, nói như mình cao thượng lắm ấy, còn không phải ngày nào cũng bò lên giường chị tôi à, kêu rên đến mức tôi cũng nghe được."

Độc Cô Thành phản đòn, Tiêu Cửu Thành chắc chắn là tiểu nhân qua cầu rút ván, bây giờ còn không thèm khách sáo với mình."

Thiên Nhã, chị xem Độc Cô Thành bắt nạt người ta kìa..."

Tiêu Cửu Thành ra vẻ uất ức mách Thiên Nhã."

Độc Cô Thành, em im miệng cho chị!"

Đương nhiên Thiên Nhã biết Tiêu Cửu Thành giả vờ, nàng cũng phát hiện gần đây Tiêu Cửu Thành rất thích đâm chọc Độc Cô Thành, nhưng nàng vẫn bênh vực người của mình, trừng mắt lườm Độc Cô Thành một cái, tức giận ra lệnh cho Độc Cô Thành im miệng.Lúc này Tiêu Cửu Thành ấu trĩ khoa tay múa chân làm dáng chiến thắng với Độc Cô Thành, cô rất thích Thiên Nhã như vậy, chính cô không có lý lẽ nhưng Thiên Nhã vẫn muốn bênh vực người mình, che chở cho cô.

Cô thích làm trò ấu trĩ này chính là vì thích nhìn thấy dáng vẻ Thiên Nhã cưng chiều mình như vậy."

Chị, không ngờ chị trọng sắc khinh em như vậy!"

Độc Cô Thành bất mãn kháng nghị."

Em là đàn ông mà đi so đo với phụ nữ, không thấy xấu hổ à?"

Thiên Nhã nhướng mày hỏi ngược lại."

Cô ta là cái đồ mỹ nhân xà* đấy, ở trước mặt với sau lưng chị là hai bộ mặt hoàn toàn khác nhau, chị phải cẩn thận vào..."

Độc Cô Thành bất mãn nói.*Mỹ nhân xà: Ý nói vẻ bên ngoài thì xinh đẹp, đức hạnh nhưng bên trong thâm sâu, toan tính (Theo ichacha.net).

Mỹ nhân xà, Thiên Nhã cảm thấy dùng từ này để hình dung Tiêu Cửu Thành rất đúng, ngay từ đầu hình tượng của Tiêu Cửu Thành trong lòng nàng đã là như vậy, bây giờ cũng thế."

Sao gần đây em cứ thích trêu chọc Độc Cô Thành thế?"

Sau khi Độc Cô Thành rời đi, Thiên Nhã hỏi Tiêu Cửu Thành."

Dù sao cậu ta cũng không để bụng, trêu cậu ta vui mà."

Tiêu Cửu Thành thuận miệng nói."

Lần sau không cho chọc nó nữa!"

Thiên Nhã đột nhiên kiên quyết nói.Tiêu Cửu Thành lập tức nhận ra giọng điệu Thiên Nhã có gì không đúng.Tiêu Cửu Thành nhanh chóng nhận ra sự thay đổi cảm xúc bất ngờ của Thiên Nhã, nghĩ thầm, không phải Thiên Nhã thật sự ghen tị đấy chứ."

Thiên Nhã ghen ạ?"

Tiêu Cửu Thành nhìn Thiên Nhã, mỉm cười hỏi."

Không có!"

Thiên Nhã lập tức cứng đầu phủ nhận, Tiêu Cửu Thành hay trêu chọc Độc Cô Thành quả thật làm Thiên Nhã đột nhiên nảy sinh cảm giác không thoải mái, không thích Tiêu Cửu Thành đặt sự chú ý ở trên người Độc Cô Thành, nhưng nàng lại cảm thấy có vẻ mong muốn chiếm hữu của mình hơi quá, thật ra nàng biết chuyện cũng chẳng có gì."

Em thích làm trò trẻ con này không phải bởi vì em thích trêu chọc Độc Cô Thành, mà vì em thích dáng vẻ Thiên Nhã che chở cho em."

Tiêu Cửu Thành thành thật nói cho Thiên Nhã nguyên nhân."

Trẻ con!"

Thiên Nhã nghe xong quả nhiên trong lòng thoải mái hơn nhiều, nhưng giọng điệu vẫn có chút khinh thường nói hai chữ "trẻ con"."

Đâu phải lúc nào người ta cũng chín chắn khéo léo đâu ạ, em muốn được làm chính mình chân thật nhất ở trước mặt Thiên Nhã."

Tiêu Cửu Thành nghiêm túc nói với Thiên Nhã."

Ừ."

Thiên Nhã nhẹ nhàng lên tiếng, ôm chặt Tiêu Cửu Thành."

Đúng rồi, đột nhiên em nhớ ra, có lẽ không lâu nữa Lý Quân Hạo sẽ tìm tới đây, anh ta biết chuyện em thích chị."

Gần đây cuộc sống quá mức ngọt ngào làm mình thiếu chút nữa cũng quên mất chuyện Lý Quân Hạo.Lúc Thiên Nhã nghe được ba chữ Lý Quân Hạo, thân thể hơi khựng lại."

Còn oán hận anh ta sao?"

Hiển nhiên Tiêu Cửu Thành sẽ không xem nhẹ phản ứng của Thiên Nhã, cô ghét việc Thiên Nhã có phản ứng với cái tên này, mặc dù là oán hận, nhưng oán hận tức là còn để tâm.Thiên Nhã cũng không trả lời ngay, đã rất lâu rồi nàng không nhớ tới người này, lúc bị Tiêu Cửu Thành đột nhiên nhắc tới, cảm giác vết sẹo trên ngực lại hơi nhói đau, có điều đã không còn đau như trước đây nữa.
 
Phế Hậu (Hiện Đại) - Minh Dã
Chương 65


"Không biết, chỉ là không muốn nhớ đến người này, cũng không muốn liên quan gì đến người này nữa."

Thiên Nhã cảm thấy phàm là người mình ghét thì tốt nhất là không nghe được, không nhìn thấy."

Em có thể giúp chị trả thù, nếu chị vẫn còn oán hận anh ta."

Tiêu Cửu Thành nghiêm túc nói với Thiên Nhã, chỉ cần Thiên Nhã muốn.Thiên Nhã nhìn Tiêu Cửu Thành, nàng biết thật ra Lý Quân Hạo đối xử với Tiêu Cửu Thành rất tốt, nếu không có mình, Tiêu Cửu Thành không có lý do để căm ghét và trả thù Lý Quân Hạo.

Thật ra chuyện Lý Quân Hạo đào rỗng tài sản của nhà Độc Cô, Thiên Nhã cũng không để tâm đến vậy, nàng không quá để tâm đến tiền, chuyện nàng để tâm chính là chuyện Lý Quân Hạo đã từng lừa gạt tình cảm của mình, thậm chí vứt bỏ mình lúc mình vẫn còn yêu anh ta.

Nhưng nàng không muốn thừa nhận chuyện này, cho nên nàng cứ luôn tỏ ra để tâm đến Tập đoàn Thái Cực hơn, đó là tự tôn còn sót lại của nàng."

Đấu đá với anh ta tốn rất nhiều thời gian và sức lực, chị không muốn em lãng phí công sức cho người ngoài."

Thiên Nhã không muốn để Tiêu Cửu Thành giẫm vào vũng nước đục này."

Em đều nghe theo Thiên Nhã cả."

Quả thực để đấu đá với Lý Quân Hạo, cô cần tốn chút công sức và thời gian, cũng không có lợi lắm.

Cô cũng không muốn mình và Thiên Nhã lại liên quan quá nhiều đến Lý Quân Hạo.

Nhưng chuyện Thiên Nhã chịu thiệt thòi vì Lý Quân Hạo vẫn làm Tiêu Cửu Thành rất khó chịu.

Tiêu Cửu Thành nghĩ, sau này tốt nhất Lý Quân Hạo nên bảo đảm để yên cho cuộc sống của cô thuận buồm xuôi gió, nếu không chỉ cần có cơ hội, cô nhất định sẽ lén làm chút trò ngáng chân Lý Quân Hạo."

Thật ra Thiên Nhã không cần làm gì cả cũng đã trả thù được anh ta rồi, người phụ nữ anh ta luôn cầu mà không được, chị lại không cần tốn nhiều sức đã có, nghĩ như vậy, Thiên Nhã có cảm thấy tốt hơn chút nào không?"

Tiêu Cửu Thành cười hỏi.Thiên Nhã nghĩ đến tình cảm của Lý Quân Hạo đối với Tiêu Cửu Thành, nghĩ đến Tiêu Cửu Thành trời sinh đã chỉ thích phụ nữ, lại nghĩ đến việc Tiêu Cửu Thành chủ động nhào vào trong ngực mình, còn Lý Quân Hạo làm cách nào cũng không chiếm được, quả thật có cảm giác mừng thầm."

Em biết thếp vàng lên mặt mình quá nhỉ, sao em biết với anh ta, không phải em thì không được?"

Thiên Nhã nghĩ một đằng nói một nẻo, nàng không muốn thừa nhận chuyện Tiêu Cửu Thành vẫn luôn được Lý Quân Hạo nhớ thương, tránh cho Tiêu Cửu Thành quá khoe khoang."

Anh ta có thế không thì em không biết, em chỉ biết là với em, không phải chị thì không được!"

Kỹ năng nói lời ngon tiếng ngọt của Tiêu Cửu Thành chắc chắn là thượng thừa."

Dẻo miệng, chị không thèm ăn mấy lời đường mật này của em đâu."

Trong lòng Thiên Nhã thì hưởng thụ lời ngon tiếng ngọt của Tiêu Cửu Thành, nhưng dù thế nào Thiên Nhã vẫn cứng miệng ngạo kiều."

Vậy Thiên Nhã ăn gì ạ?"

Tiêu Cửu Thành mỉm cười nhìn Thiên Nhã."

Ăn cơm!"

Thiên Nhã cảm thấy nụ cười của Tiêu Cửu Thành còn mang theo một chút quyến rũ, làm Thiên Nhã có ý nghĩ muốn đè Tiêu Cửu Thành ở dưới thân muốn làm gì thì làm, Thiên Nhã cảm thấy mình đã bị Tiêu Cửu Thành dạy hư rồi, cũng bắt đầu trở nên háo sắc.

Nhưng trong bản chất Thiên Nhã vẫn có vài phần đứng đắn, sau khi áp xuống tà niệm liền tiếp tục tập trung ăn cơm.Tiêu Cửu Thành cứ luôn mỉm cười nhìn Thiên Nhã vùi đầu ăn đồ ăn mình nấu, trong mắt tràn đầy cưng chiều và yêu thương.Lúc đầu, Lý Quân Hạo không tin lời Tiêu Cửu Thành nói.

Sau khi trở về, anh ta bắt đầu điều tra tất cả mọi chuyện về Tiêu Cửu Thành, nhưng kết quả điều tra lại làm cho Lý Quân Hạo cảm thấy tuyệt vọng.

Tiêu Cửu Thành đối xử với mình lúc nào cũng khách sáo mà xa cách, anh ta cứ tưởng rằng đó là bởi vì Tiêu Cửu Thành ngại chuyện mình đã từng kết hôn.

Trước giờ anh ta chỉ để ý xem bên cạnh Tiêu Cửu Thành có xuất hiện người đàn ông nào không, không ngờ Tiêu Cửu Thành lại là đồng tính.

Chuyện này giống như sét đánh giữa trời quang đối với Lý Quân Hạo, Lý Quân Hạo tốn rất nhiều thời gian cũng không chấp nhận được tính hướng của Tiêu Cửu Thành, cho dù đây đã là sự thật, Lý Quân Hạo vẫn không muốn chấp nhận hiện thực này.

Anh ta cảm thấy Tiêu Cửu Thành chỉ đang lầm đường lạc lối thôi, đặc biệt là khi anh ta nhìn thấy bức ảnh gần nhất chụp được Tiêu Cửu Thành và vợ cũ của anh ta quá thân mật.

Lý Quân Hạo vò nát tấm ảnh thành một nắm.

Lý Quân Hạo biết rất rõ Độc Cô Thiên Nhã là thẳng, Độc Cô Thiên Nhã đã từng yêu mình, chắc chắn không có khả năng trở thành cong.

Anh ta cảm thấy chuyện Độc Cô Thiên Nhã ở bên Tiêu Cửu Thành nhất định là âm mưu của Độc Cô Thiên Nhã.

Độc Cô Thiên Nhã chủ động quyến rũ Tiêu Cửu Thành, cố ý dùng thủ đoạn để trả thù mình!Lý Quân Hạo càng nghĩ càng thấy mình nên cứu lấy Tiêu Cửu Thành, tránh để Tiêu Cửu Thành bị Độc Cô Thiên Nhã xấu xa lợi dụng, thậm chí còn cảm thấy dẫn Tiêu Cửu Thành về con đường đúng đắn là trách nhiệm của mình.

Sau khi tìm được lý do, quả nhiên Lý Quân Hạo tới tìm Tiêu Cửu Thành."

Đại tiểu thư, anh Lý tới, cô có muốn để cho anh ta vào không ạ?"

Bảo vệ cửa gọi điện thoại hỏi Độc Cô Thiên Nhã.

Từ sau khi Tập đoàn Thái Cực bắt đầu đi vào quỹ đạo, Tiêu Cửu Thành liền tìm những người giúp việc trước đây của nhà Độc Cô về, nhưng Tiêu Cửu Thành cũng không thích có quá nhiều người giúp việc, chỉ tìm về một phần."

Anh Lý nào?"

Thiên Nhã vốn không nghĩ 'anh Lý' đó sẽ là Lý Quân Hạo."

Là...

Chồng cũ của cô..."(

Tác giả: Trong bản hiện đại Lý Quân Hạo không giết cả nhà Thiên Nhã, cho nên không có oán nặng thù sâu như bản cổ đại.)
 
Phế Hậu (Hiện Đại) - Minh Dã
Chương 66


Hiển nhiên Thiên Nhã không ngờ Lý Quân Hạo lại dám tìm tới cửa thật, Lý Quân Hạo đúng là không để mình và Độc Cô Thành vào mắt, còn dám tìm tới nhà Độc Cô, chẳng lẽ cho rằng nàng và Độc Cô Thành không có cách nào đối phó với anh ta sao?

Chẳng qua, từ điểm đó cũng nhìn ra được, Lý Quân Hạo vẫn còn rất quan tâm đến Tiêu Cửu Thành."

Có cho anh ta vào không ạ?"

Bảo vệ cửa hỏi."

Cho anh ta vào đi."

Thiên Nhã lạnh nhạt nói, ánh mắt u ám."

Ai thế ạ?"

Tiêu Cửu Thành thấy phản ứng của Thiên Nhã dường như không ổn lắm."

Lý Quân Hạo."

Thiên Nhã trả lời."

Anh ta lại còn tìm tới cửa."

Tiêu Cửu Thành biết Lý Quân Hạo chắc chắn sẽ đến dây dưa với mình, nhưng không ngờ lại đích thân tới nhà Độc Cô, chuyện này chính là một kiểu khiêu khích đối với chị em nhà Độc Cô.

Chẳng lẽ Lý Quân Hạo không có chút áy náy nào với nhà Độc Cô sao?

Nghĩ đến đây, Tiêu Cửu Thành không khỏi nhíu mày."

Thiên Nhã định xử lý thế nào?"

Tiêu Cửu Thành hỏi, cho dù Thiên Nhã muốn làm gì Lý Quân Hạo, cô cũng sẽ ủng hộ."

Nếu đã tìm tới tận cửa, tất nhiên phải tận tâm đón tiếp rồi."

Thiên Nhã cười lạnh nói."

Được, chúng ta phải tận tâm chiêu đãi khiến cho anh ta tự mất mặt."

Tiêu Cửu Thành phụ họa, Lý Quân Hạo tới nơi này đúng là không biết điều.Lý Quân Hạo đã làm rể nhà Độc Cô mấy năm, cũng không xa lạ gì với nhà Độc Cô, sau khi được cho qua cửa, trực tiếp đi tới sảnh chính nhà Độc Cô.Thật ra Lý Quân Hạo hoàn toàn không muốn bước vào nhà Độc Cô, cũng hoàn toàn không muốn tiếp xúc với người nhà Độc Cô.

Nhìn thấy Độc Cô Thiên Nhã, Lý Quân Hạo sẽ lại nhớ về khoảng thời gian không muốn nhớ đến - mình đã từng vì hiện thực mà bắt buộc phải cưới Độc Cô Thiên Nhã.

Anh ta cảm thấy cũng vì vậy, anh ta mới mất đi Tiêu Cửu Thành.

Nếu lúc ấy anh ta có thể cưới Tiêu Cửu Thành đúng lúc, có lẽ Tiêu Cửu Thành cũng sẽ không thay đổi thành như hôm nay."

Trước giờ tôi chưa từng thấy ai mặt dày như anh, chịu ơn nhà Độc Cô chúng tôi, lại lấy oán trả ơn đào rỗng Tập đoàn Thái Cực, đúng là truyện "Người nông dân và con rắn"* bản hiện đại đấy nhỉ, bây giờ rắn lại còn dám chủ động tìm tới cửa, anh không biết xấu hổ à?"

Thiên Nhã châm chọc hỏi.*Người nông dân và con rắn: Truyện ngụ ngôn Aesop, nội dung nói về lòng tốt dành cho kẻ ác sẽ chỉ nhận về sự phản bội.

Chi tiết câu chuyện mọi người có thể tìm đọc trên Google."

Cho dù không có tôi, Độc Cô Thành cũng không giữ được Tập đoàn Thái Cực, sớm hay muộn gì Tập đoàn Thái Cực cũng sẽ lụn bại vì cậu ta, nếu kết quả đều giống nhau thì cần gì phải để ý quá trình?"

Lý Quân Hạo mặt dày vô liêm sỉ biện minh cho bản thân.

Nếu hắn vẫn là con rể của nhà Độc Cô thì cuối cùng Tập đoàn Thái Cực rồi cũng sẽ về tay hắn, tuy rằng anh ta không cần Độc Cô Thiên Nhã, nhưng tài sản phong phú của Tập đoàn Thái Cực, anh ta vẫn cần.

Xã hội này ai chẳng nhốn nháo tới lui vì lợi ích, hắn vốn dĩ là một thương nhân mưu cầu lợi ích, không có lý do gì lại chê một miếng thịt mỡ dâng tận miệng."

Cho dù kết quả có thể sẽ giống nhau, nhưng quá trình lại thể hiện nhân phẩm của anh, đồ chưa bị người khác giành đi lại đã bị anh cướp lấy, đây là sự thật không thể bàn cãi, anh chính là người đã làm ra chuyện vong ân phụ nghĩa, sao trước đây tôi lại không phát hiện ra nhân phẩm của anh ti tiện như vậy nhỉ?"

Tiêu Cửu Thành mở miệng phụ họa giúp Thiên Nhã."

Anh mặc kệ Độc Cô Thiên Nhã nghĩ anh thế nào, nhưng Cửu Thành em không thể nghĩ như vậy, bởi tất cả những gì anh làm đều là vì em.

Anh vì em nên mới ly hôn với Độc Cô Thiên Nhã, nếu anh không ly hôn với Độc Cô Thiên Nhã thì mọi chuyện đã đều danh chính ngôn thuận.

Anh chỉ vì muốn ở bên em, anh muốn mặc kệ tất cả để đối xử tốt với em.

Hôm nay anh tới đây cũng là vì em, chỉ có anh mới thật lòng đối tốt với em, Độc Cô Thiên Nhã cô ta oán hận anh, cô ta muốn lợi dụng em để trả thù anh, em đừng để cho cô ta lợi dụng..."

Lý Quân Hạo nỗ lực thuyết phục Tiêu Cửu Thành tin tưởng mình, em ấy chỉ đang bị Độc Cô Thiên Nhã lợi dụng thôi, chỉ có mình mới thật lòng với em ấy, trao cho em ấy tất cả những gì em ấy muốn."

Chuyện tự anh làm thì đừng có chụp mũ lên tôi, tôi nhận không nổi đâu.

Chuyện tới nước này, tôi cũng nói thật cho anh biết, tôi chưa bao giờ thích anh cả, tôi chỉ thích phụ nữ, hơn nữa tôi thích Thiên Nhã đã từ rất lâu rồi.

Nói thật, nếu không phải do anh cưới Thiên Nhã, có lẽ tôi cũng lười để tâm đến anh, lí do tôi tình nguyện để tâm đến anh cũng chỉ vì ngóng trông hai người ly hôn, để tôi có cơ hội cướp lấy Thiên Nhã thôi.

Hơn nữa, anh cảm thấy tôi là loại phụ nữ ngu ngơ lắm à?

Dựa vào hiểu biết của anh về tôi và Thiên Nhã, anh cảm thấy nếu tôi không cam tâm tình nguyện, Thiên Nhã lợi dụng được tôi sao?"

Tiêu Cửu Thành hỏi ngược lại.Ở trong lòng Lý Quân Hạo, tất nhiên Tiêu Cửu Thành là người thông minh, nhưng hắn chỉ không muốn thừa nhận, Tiêu Cửu Thành chưa bao giờ để tâm đến hắn."

Cô ta không thể nào thích em được, cô ta thích đàn ông, cô ta làm như vậy đều là vì trả thù anh!"

Lý Quân Hạo tự cho mình là đúng, lớn tiếng nói với Tiêu Cửu Thành."

Chị ấy có thích tôi hay không cũng không sao cả, tôi thích chị ấy là đủ rồi."

Tiêu Cửu Thành không thèm để ý nói."

Đúng vậy, tôi không thích phụ nữ, nhưng tôi muốn ở bên em ấy, cướp lấy người phụ nữ anh yêu thương, giống như lúc trước anh không thích tôi mà vẫn muốn đến bên tôi vậy, đây đều là tôi học theo anh thôi, đúng là tôi muốn trả thù anh đấy!"

Độc Cô Thiên Nhã nghĩ thầm, nếu Lý Quân Hạo nói mình lợi dụng Tiêu Cửu Thành, vậy mình liền theo lời hắn nói, tức chết hắn!"

Cửu Thành, em xem, cô ta cũng thừa nhận rồi!"

Lý Quân Hạo tức muốn hộc máu nói."

Tôi không quan tâm vì sao Thiên Nhã muốn đến bên tôi, chỉ cần Thiên Nhã đồng ý ở cạnh tôi là đủ rồi."

Tiêu Cửu Thành chủ động ngồi lên đùi Thiên Nhã, giọng điệu làm bộ hèn mọn nói."

Đương nhiên, chúng ta sẽ mãi ở bên nhau."

Thiên Nhã ôm lấy eo Tiêu Cửu Thành, tay vuốt ve ở trên đùi Tiêu Cửu Thành, rõ ràng là cố ý chọc tức Lý Quân Hạo.
 
Phế Hậu (Hiện Đại) - Minh Dã
Chương 67


"Thiên Nhã, em yêu chị."

Tiêu Cửu Thành làm lơ sự tồn tại của Lý Quân Hạo, thổ lộ với Thiên Nhã, đồng thời kề sát mặt về phía Thiên Nhã.Tất nhiên Thiên Nhã sẽ không phụ sự phối hợp của Tiêu Cửu Thành, nàng hôn lên môi Tiêu Cửu Thành, sau đó dùng mũi và môi cọ lên trán, mặt, cổ, thậm chí cả trước ngực Tiêu Cửu Thành, làm trò ngay trước mặt Lý Quân Hạo, không kiêng nể gì mà tình tứ.Cảnh này vô cùng chướng mắt Lý Quân Hạo, giờ phút này Tiêu Cửu Thành không còn là Tiêu Cửu Thành trong suy nghĩ của hắn nữa, Tiêu Cửu Thành trước mắt cực kỳ xa lạ đối với Lý Quân Hạo."

Độc Cô Thiên Nhã, có phải cô đã làm gì Cửu Thành rồi không?"

Lý Quân Hạo chất vấn, nếu không phải bị Độc Cô Thiên Nhã khống chế lý trí, sao Tiêu Cửu Thành có thể biến thành như vậy."

Chẳng lẽ anh tưởng tôi chưa từng hẹn hò với đàn ông là vì anh đấy à?

Thực ra trước khi ở bên Thiên Nhã, tôi đã từng có ba người bạn gái cũ, tôi là lesbian, đây là sự thật không thể chối cãi.

Anh cần gì phải tự lừa mình dối người, cứ cố ở lại đây tự rước lấy nhục thế?"

Tiêu Cửu Thành nhìn về phía Lý Quân Hạo, cực kỳ nghiêm túc nói."

Đàn ông và phụ nữ ở bên nhau mới là chuyện hợp với lẽ tự nhiên, đám đồng tính luyến ái đều bị bệnh, tất cả đều là một đám tâm lý biến thái, em nên nhanh chóng đặt giới hạn rõ ràng với đám biến thái đó, đừng tiếp tục ở cạnh bọn họ nữa."

Lý Quân Hạo cảm thấy Tiêu Cửu Thành đang bị đám biến thái ấy ảnh hưởng xấu, chỉ cần đi theo mình, chắc chắn mình có thể chữa khỏi được căn bệnh này.Tiêu Cửu Thành cực kỳ khó chịu khi nghe những lời này của Lý Quân Hạo."

Lý Quân Hạo, tôi là đồng tính luyến ái, tôi chính là kẻ biến thái ở trong suy nghĩ của anh, đời này tôi chỉ thích phụ nữ, không thể ở bên đàn ông, nếu anh muốn theo đuổi tôi, vậy đi chuyển giới đi, có lẽ tôi còn có thể suy xét một chút đến anh.

Chỉ cần anh còn là đàn ông, tôi sẽ không chào đón anh, mời anh rời khỏi nơi này."

Sau khi Tiêu Cửu Thành không hề khách sáo hạ lệnh đuổi khách thì không quan tâm đến Lý Quân Hạo nữa, cô vùi mặt vào trước ngực Thiên Nhã, nhẹ nhàng cọ, vẫn là được Thiên Nhã ôm thích nhất, vừa thơm vừa mềm.

Lý Quân Hạo là sự tồn tại cực kỳ đáng ghét, chỉ mong giây tiếp theo anh ta có thể biến mất ngay khỏi thế giới này.Lý Quân Hạo nhìn cảnh này, sắc mặt âm trầm, tuy rằng anh ta không cam lòng, nhưng lại thấy Tiêu Cửu Thành chấp mê bất ngộ, hết thuốc chữa rồi."

Thích một người phụ nữ là lesbian, nghĩ lại cũng thấy thảm thật đấy."

Thiên Nhã ở bên cạnh châm chọc, thêm dầu vào lửa.Lý Quân Hạo nghe được lời nói của Độc Cô Thiên Nhã, sắc mặt càng thêm âm trầm, nhưng anh ta cũng biết mình có tiếp tục giả ngu thì cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa, anh ta đen mặt, xoay người rời khỏi sảnh chính nhà Độc Cô."

Cuối cùng cái thứ đáng ghét ấy cũng đi rồi."

Thiên Nhã cảm thấy sau khi Lý Quân Hạo rời đi, không khí cũng trong lành hơn không ít."

Thiên Nhã chọc giận anh ta như vậy, không sợ anh ta sẽ không dễ dàng bỏ qua sao?"

Tiêu Cửu Thành hỏi ngược lại, Lý Quân Hạo không phải loại người im lặng chịu thiệt, anh ta nhất định sẽ tìm cách trả thù."

Sao phải sợ anh ta?"

Thiên Nhã không thèm quan tâm, nàng thật sự chưa từng sợ Lý Quân Hạo."

Phải rồi, đúng là không việc gì phải sợ, mặc kệ anh ta."

Tiêu Cửu Thành tiếp tục vùi mặt cọ cọ trước ngực Thiên Nhã, cô rất thích tính cách không sợ trời không sợ đất của Thiên Nhã.

Lý Quân Hạo vẫn chưa đến mức vì yêu sinh hận đi giết người, cùng lắm cũng chỉ tiếp tục làm trò ngáng chân Tập đoàn Thái Cực, giặc tới thì đánh, nước đến đất ngăn, đúng là không có gì phải sợ.

Hơn nữa không phải còn có mình sao, có mình che chở cho Thiên Nhã đây!"

Đúng rồi, em gọi Độc Cô Thành về rồi, chị nói xem nếu đánh nhau, Độc Cô Thành hay là Lý Quân Hạo lợi hại hơn đây?"

Tiêu Cửu Thành cười xấu xa hỏi Thiên Nhã.

Cô muốn Độc Cô Thành tận tình dạy dỗ Lý Quân Hạo một trận, làm cho Lý Quân Hạo biết nhà Độc Cô không phải nơi anh ta muốn tới thì tới, muốn đi thì đi."

Còn phải nói, tất nhiên là Độc Cô Thành."

Tuy rằng sức mạnh thể chất của Lý Quân Hạo rất tốt, nhưng gặp phải loại đầu óc đơn giản, tứ chi phát triển như Độc Cô Thành thì cũng chỉ còn đường chịu đòn."

Có hả giận hơn chút nào không?"

Tiêu Cửu Thành cười hỏi."

Vừa nãy đã hả giận hơn nhiều rồi."

Đánh Lý Quân Hạo chỉ là làm cho Lý Quân Hạo chịu vài vết thương ngoài da, nhưng mình cướp mất Tiêu Cửu Thành, đó mới thật sự là đả kích Lý Quân Hạo."

Thiên Nhã nói, vì cố ý trả thù Lý Quân Hạo mới ở bên em, là thật ạ?"

Tiêu Cửu Thành cố ý hỏi."

Chuyện đó...

Chị cố tình nói như vậy để chọc tức Lý Quân Hạo thôi..."

Thiên Nhã cho rằng Tiêu Cửu Thành sẽ không coi là thật, nhưng Tiêu Cửu Thành lại chủ động hỏi, lúc này nàng mới cảm thấy có chút bất an, lỡ đâu Tiêu Cửu Thành tưởng thật, vậy thì phiền rồi."

Tuy rằng biết Thiên Nhã cố ý nói như vậy, nhưng trong lòng vẫn hơi hơi không thoải mái ạ."

Lý trí tiếp thu, nhưng về mặt tình cảm vẫn khó tránh khỏi có chút khó chịu, thật ra cô hy vọng được nghe Thiên Nhã thừa nhận thích mình ở trước mặt Lý Quân Hạo hơn, chứ không phải đơn thuần nói những lời đó để chọc giận Lý Quân Hạo."

Chị xin lỗi, đáng lẽ chị nên nghĩ đến cảm nhận của em."

Nàng nghĩ nếu nàng và Tiêu Cửu Thành đổi vị trí, có lẽ nàng cũng sẽ không vui, cảm thấy mình có lỗi cho nên Thiên Nhã rất dứt khoát xin lỗi Tiêu Cửu Thành.Thiên Nhã dứt khoát nhận sai như vậy làm Tiêu Cửu Thành đang muốn thừa cơ giận lẫy trong nháy mắt liền mềm lòng, cô đúng là không thể xấu tính được với Thiên Nhã mà.Độc Cô Thành vừa nghe Tiêu Cửu Thành nói Lý Quân Hạo tới, nhanh chóng phóng xe vội trở về, quả nhiên kịp lúc trước khi Lý Quân Hạo rời đi, chặn Lý Quân Hạo lại ở ngoài sân.

Nhìn thấy Lý Quân Hạo đúng là như gặp phải kẻ thù, cậu ta giận đỏ mặt tía tai, trực tiếp lao lên đánh nhau với Lý Quân Hạo.

Lý Quân Hạo bị Độc Cô Thành đánh cho mặt mũi bầm dập.

Mà Lý Quân Hạo lại không làm gì được Độc Cô Thành, dù sao tự anh ta tới nhà Độc Cô, cũng không bị đánh thương tật gì, cùng lắm chỉ xước xát do ẩu đả, đòi được chút tiền bồi thường.

Tất nhiên Lý Quân Hạo sẽ không trình báo chuyện mình bị đánh mất mặt như vậy, chỉ có thể nuốt xuống cục tức này.
 
Phế Hậu (Hiện Đại) - Minh Dã
Chương 68


Sau đó, quả nhiên Lý Quân Hạo bắt đầu làm trò ngáng chân Tập đoàn Thái Cực, nhưng có Tiêu Cửu Thành trấn giữ, Tập đoàn Thái Cực cũng không thật sự chịu thiệt hại gì.

Vốn dĩ Thiên Nhã không định so đo với những hành động trước đây của Lý Quân Hạo, nhưng bây giờ Lý Quân Hạo lại không biết xấu hổ, cứ liên tục khiêu khích trực diện, đúng là khinh người quá đáng, tất nhiên Thiên Nhã cũng sẽ không để yên như vậy.

Sau khi khởi tử hoàn sinh, Tập đoàn Thái Cực bắt đầu cướp đoạt các thương vụ của Tập đoàn Lý thị, đối đầu chính diện.Tính cách của Thiên Nhã thẳng thắn, sẽ chỉ đối đầu trực diện với Lý Quân Hạo, có Tiêu Cửu Thành ở một bên giúp đỡ, nàng tranh giành với Lý Quân Hạo có thắng có thua, Tập đoàn Thái Cực và Tập đoàn Lý thị cơ bản ở trạng thái cân bằng, không ai có thể đạt được thắng lợi áp đảo.

Trạng thái cân bằng này cũng có thể nói là do Tiêu Cửu Thành cố ý, mục đích chính là để làm Lý Quân Hạo lơ là.

Bên ngoài, Tiêu Cửu Thành để Thiên Nhã làm chủ, mình phụ giúp, nhưng sau lưng, Tiêu Cửu Thành vẫn luôn ẩn nấp chờ cơ hội.

Cô giống như một tay thợ săn kiên nhẫn nhất, không ra tay thì thôi, nếu ra tay chắc chắn phải đánh cho đối thủ gục ngã.Hai năm sau, cuối cùng Tiêu Cửu Thành cũng tìm được một cơ hội tuyệt vời.

Tập đoàn Lý thị quyết định đầu tư vào một hạng mục lớn ở nước ngoài, Tiêu Cửu Thành âm thầm dùng chút mánh khóe, dụ dỗ làm Lý Quân Hạo đưa ra quyết sách sai lầm ở hạng mục đầu tư quan trọng, khiến Tập đoàn Lý thị tổn thất nghiêm trọng.Tập đoàn Lý thị trở nên suy yếu, mà Tập đoàn Thái Cực ở trong tay Tiêu Cửu Thành lại càng ngày càng lớn mạnh, chẳng những khôi phục được trạng thái cường thịnh dưới thời Độc Cô Tấn, mà thậm chí còn có xu hướng vượt qua.Thiên Nhã ở bên cạnh Tiêu Cửu Thành, xử lý sự vụ của Tập đoàn Thái rất rõ ràng, nhưng Thiên Nhã cũng hiểu, ở phương diện quản lý, Phó tổng hiện tại của Tập đoàn Thái Cực - Tô Thanh Trầm vẫn hơn mình một bậc.

Tiêu Cửu Thành lại càng dự tính được nhiều phương hướng phát triển cho công ty hơn, cho nên những quyết sách quan trọng đều là do Tiêu Cửu Thành làm.

Thực tế cũng chứng minh, những quyết sách của Tiêu Cửu Thành cho đến nay đều sáng suốt, hiệu quả.

Ở phương diện tận dụng nhân tài, Tiêu Cửu Thành cũng rất có chính kiến riêng, nhiều lúc Thiên Nhã không thể không nể phục Tiêu Cửu Thành.

Người phụ nữ này, càng ở cạnh càng cảm thấy tài giỏi đến mức không giống người thường.

Thiên Nhã cảm thấy thật ra Tập đoàn Thái Cực có Tiêu Cửu Thành là đủ rồi, có mình hay không cũng không quan trọng.

Nhưng vì để mình không trở nên quá vô dụng, Thiên Nhã vẫn rất nỗ lực, ít nhất nàng hy vọng cho dù kém hơn Tiêu Cửu Thành thì cũng đừng kém quá xa."

Không phải không có báo ứng, chỉ là chưa tới lúc thôi.

Không biết lần này Lý Quân Hạo lại định bán mình cho ai."

Thiên Nhã đang trong kỳ nghỉ phép, xem xong tin tức Lý thị vì bành trướng quá độ, chuỗi tài chính lại lần nữa đứt gãy, vui sướng khi người gặp họa nói.

Nàng chỉ cho là Lý Quân Hạo ra quyết sách sai lầm, vẫn chưa biết trong đó có công lao của Tiêu Cửu Thành."

Có lẽ lần này anh ta không dễ bán thân thế đâu, dù sao sau chuyện của chị, ai còn dám cứu lấy loại vong ân bội nghĩa như anh ta nữa."

Tiêu Cửu Thành gối đầu lên đùi Thiên Nhã, cười nói."

Nghe nói Vật Liên muốn đầu tư vào Lý thị, không biết có thật không?"

Thiên Nhã cảm thấy vận may của Lý Quân Hạo không tệ, lần nào cũng có người để bám víu."

Vương Huyễn của Vật Liên là gay nổi tiếng trong 'vòng', xem ra lần này Lý Quân Hạo muốn bán mông rồi."

Tiêu Cửu Thành mỉm cười nói, như thể chỉ đang nói mấy chuyện hóng hớt không liên quan đến mình.

Nhưng thực ra, quan hệ của Tiêu Cửu Thành và Vương Huyễn không tệ, vốn dĩ Vương Huyễn không ra quyết định này, mà là Tiêu Cửu Thành muốn có cổ phần để khống chế Tập đoàn Lý thị, như vậy sau này Lý Quân Hạo sẽ nằm ở trong lòng bàn tay cô, sẽ không gây ra được rắc rối gì nữa.

Cô và Vương Huyễn cùng nhau đầu tư mở một công ty, rồi rót vốn đầu tư ra từ công ty này, trên danh nghĩa là của Vương Huyễn, nhưng thật ra cổ phần cô nắm giữ lên tới 60%.Không phải Lý Quân Hạo cảm thấy đồng tính luyến ái đều là đám biến thái sao?

Tiêu Cửu Thành muốn nhìn thấy Lý Quân Hạo vì ích lợi mà bán đứng cái mông của mình cho đàn ông, bởi vì cô biết chắc chắn lần Lý Quân Hạo vẫn sẽ đi theo lối cũ.

Năm đó có thể vì tiền cưới một người phụ nữ mình không yêu, lần này cũng vẫn có thể vì tiền, bán đứng bản thân, đúng là làm cho người khác chờ mong vô cùng.

Đây cái giá mà Lý Quân Hạo phải trả vì làm tổn thương Thiên Nhã."

Thật sao?"

Thiên Nhã hoàn toàn không hiểu 'vòng' mà Tiêu Cửu Thành nói, cũng không biết Vương Huyễn là gay, nếu những gì Tiêu Cửu Thành nói là thật thì đúng là quá hả dạ."

Đúng vậy."

Tiêu Cửu Thành gật đầu."

Quả nhiên sống không ra gì rồi sẽ bị trời phạt."

Thiên Nhã cũng không biết tất cả những chuyện này đều là công lao của Tiêu Cửu Thành, tâm trạng vô cùng sung sướng nói, nàng cảm thấy đây đều là quả báo của Lý Quân Hạo."

Đúng vậy ạ."

Tiêu Cửu Thành phụ họa, cô có thể cảm nhận được tâm trạng Thiên Nhã rất sung sướng, nhưng cô cũng không định nói cho Thiên Nhã những chuyện mình lén lút làm, dù sao thủ đoạn của mình cũng tương đối xấu xa.

Chuyện trong tối thì cứ để cho mình xử lý là được, cô thích dáng vẻ vừa rực rỡ lại vừa ngay thẳng của Thiên Nhã.Tâm trạng Thiên Nhã không tệ, đứng dậy nhấc nắp dương cầm lên, chuyên môn của nàng vốn là về âm nhạc cổ điển, từ sau khi cuộc sống gặp phải biến cố mới không chạm vào dương cầm nữa, không có tâm trạng, cũng không có thời gian và sức lực.

Bây giờ Thiên Nhã cảm giác dường như tất cả đều đã được chữa lành, từng vết thương trong cuộc sống đang dần dầm biến mất.Dương cầm vẫn luôn để ở đây, nhưng xưa nay Thiên Nhã lại chưa từng đàn trước mặt cô, chỉ có trước kia cô từng lén nghe trộm được thôi.

Cho nên, Tiêu Cửu Thành vốn đang nằm trên sô pha cũng ngồi dậy, nhìn Thiên Nhã đàn lên khúc《 Croatian Rhapsody 》, Tiêu Cửu Thành không chớp mắt ngắm nhìn Thiên Nhã xinh đẹp, tỏa ra khí chất mê hoặc.Tiêu Cửu Thành như thể thấy được sự sống mới đang sinh sôi trên vùng đất hoang tàn, giống như một bông hoa trắng nảy nở trên đống phế tích của Croatia.
 
Phế Hậu (Hiện Đại) - Minh Dã
Chương 69


Tiêu Cửu Thành nhìn Thiên Nhã, rõ ràng đã ở bên nhau hai năm, nhưng mỗi khi cô nhìn Thiên Nhã lại luôn giống như lần đầu gặp gỡ, tim cô sẽ thường xuyên đập thình thịch liên hồi, ngay giờ phút này cô cũng đang có cảm giác ấy.Trong lúc biểu diễn, Thiên Nhã cũng thường nhìn về phía Tiêu Cửu Thành, thoáng đối diện với ánh mắt của cô, lộ ra nụ cười nhàn nhạt.

Tình yêu làm cho người ta trở nên dịu dàng, Thiên Nhã tự nhận mình là một người cứng nhắc, cũng cảm thấy cách mình đối xử với Tiêu Cửu Thành đã dần trở nên mềm dịu hơn.Lúc Tiêu Cửu Thành rung động liền không kiềm chế nổi dục vọng muốn được gần gũi với Thiên Nhã, cô tới gần Thiên Nhã, đồng thời ôm lấy Thiên Nhã từ phía sau.Trong một thoáng Tiêu Cửu Thành ôm lấy nàng, thân thể Thiên Nhã liền rất tự nhiên dựa vào Tiêu Cửu Thành."

Thiên Nhã, sao em lại yêu chị đến vậy chứ, em cứ cảm giác mình đã yêu chị từ rất lâu rồi, giống như đã trải qua cả mấy kiếp người vậy."

Tiêu Cửu Thành ở phía sau Thiên Nhã, nhẹ nhàng nỉ non."

Nói linh tinh."

Thiên Nhã nhẹ nhàng dừng động tác tay, tiếng nhạc ngừng lại, nhẹ giọng nói.

Tiêu Cửu Thành lúc nào cũng nói lời ngon tiếng ngọt.

Thiên Nhã không thể không thừa nhận, lời đường mật của Tiêu Cửu Thành luôn có thể dỗ dành làm nàng vui vẻ, đương nhiên Tiêu Cửu Thành không chỉ biết mỗi nói lời ngon tiếng ngọt, hành động của cô cũng luôn có thể chạm được đến trái tim Thiên Nhã.

Tình yêu của một người đối với một người, càng thể hiện ra nhiều thông qua những chuyện thường ngày, thì đó là lúc tình yêu đã thật sự thấm nhuần."

Thật đó, em cứ luôn cảm thấy mười mấy năm chúng ta không ở bên nhau trôi qua lãng phí như vậy thật đáng tiếc, nhưng em lại có cảm giác, có lẽ khoảng thời gian kia đã định sẵn cho em muốn mà không thể có được chị..."

Tiêu Cửu Thành vuốt tóc Thiên Nhã, nhẹ giọng nói.

Từ nhỏ cô đã thuộc kiểu người có giác quan thứ sáu cực kì chính xác, thật ra rất nhiều lựa chọn của cô có đôi khi cũng là dựa vào giác quan thứ sáu."

Em đó, gần đây cứ hay suy nghĩ miên man, sao vậy?"

Thiên Nhã kéo Tiêu Cửu Thành qua, để Tiêu Cửu Thành ngồi lên đùi mình, nhẹ giọng hỏi.Thật ra Thiên Nhã cũng có cảm giác như thể sinh mệnh của bản thân bị Tiêu Cửu Thành mạnh mẽ xen vào, nhưng cái người đột nhiên chen vào ấy lại mang đến hạnh phúc cho nàng."

Em cũng không biết nữa, cứ thỉnh thoảng lại có lúc tâm trạng xuống dốc, Thiên Nhã chưa từng có cảm giác như vậy ạ?"

Tiêu Cửu Thành vùi đầu ở trước ngực Thiên Nhã, vô cùng dịu ngoan nói."

Thỉnh thoảng cũng có, nhưng không thường xuyên như vậy đâu."

Thiên Nhã cảm thấy gần đây Tiêu Cửu Thành cứ suốt ngày đa sầu đa cảm giống như thiếu nữ mới lớn vậy."

Tính Thiên Nhã giống trai thẳng thế, hiếm lắm mới có lúc như vậy nhỉ."

Tiêu Cửu Thành cười nói."

Chị trai thẳng chỗ nào?"

Đương nhiên Thiên Nhã không thừa nhận mình trai thẳng."

Đúng đúng đúng, Thiên Nhã không giống trai thẳng chút nào, em thích nhất là dáng vẻ Thiên Nhã lúc ở dưới thân em.

Chị biết vừa rồi em nghĩ gì không?

Em tưởng tượng chơi đùa dương cầm cũng giống như chơi đùa thân thể Thiên Nhã vậy..."

Tay Tiêu Cửu Thành lập tức phủ lên nơi mềm mại đầy đặn trước ngực Thiên Nhã, nói lời ám muội với Thiên Nhã.

Đúng là Thiên Nhã khi làm công có ưu thế rất lớn, nhưng may thay thân thể Thiên Nhã cũng rất nhạy cảm, cô rất thích nhìn thấy Thiên Nhã hòa tan ở dưới đầu lưỡi và đầu ngón tay của mình.

Lúc Thiên Nhã không thể tự kiềm chế được nữa là lúc Thiên Nhã xinh đẹp nhất, quyến rũ nhất, đồng thời mê hoặc tâm trí người ta nhất.Thiên Nhã cảm thấy đám phụ nữ hai mặt không ai hơn được Tiêu Cửu Thành, một giây trước vẫn là Lâm Đại Ngọc bám vào người mình, giây sau đã biến thành Carmen*.

Nhưng Tiêu Cửu Thành cũng chỉ có thể mồm mép bằng lời, tuy rằng kỹ thuật của Tiêu Cửu Thành đúng là không tệ, nhưng kỹ thuật hay kinh nghiệm gì thì bây giờ ở trước mặt mình cũng không còn nhiều ưu thế nữa, quan trọng nhất vẫn là thể lực và lực cánh tay, điểm này thì không cần bàn cãi, mình đè bẹp Tiêu Cửu Thành.

Bây giờ mình đã có kỹ thuật còn cộng thêm lực cánh tay, mỗi lần làm đều có thể làm Tiêu Cửu Thành phát khóc.*Carmen: Tên nhân vật nữ chính trong vở kịch opera cùng tên.

Theo Wiki, là một nhân vật "dễ dãi", "ngả theo khoái lạc" và "sẵn sàng dâng hiến hoàn toàn"."

Chị lại thấy là em muốn được chị làm cho phát khóc trên dương cầm đấy..."

Cho dù mấy năm nay Tiêu Cửu Thành rất nỗ lực tập thể hình cùng mình, nhưng chênh lệch bẩm sinh không phải em ấy muốn theo kịp là theo được."

Cũng có phải Thiên Nhã chưa từng bị em làm phát khóc bao giờ đâu."

Tiêu Cửu Thành vô cùng đắc ý nói.

Không lâu trước, Thiên Nhã đã bị Tiêu Cửu Thành làm cho sướng phát khóc ở trên giường, đây xem như là thành quả hai năm Tiêu Cửu Thành kiên trì tập thể hình.

Tiêu Cửu Thành cảm giác trong tương lai, số lần Thiên Nhã bị làm cho phát khóc sẽ tăng vọt lên, làm Thiên Nhã khóc ở trên giường đã là thành tựu đáng giá nhất đến giờ của Tiêu Cửu Thành."

Đấy chắc chắn là một lần ngoài ý muốn thôi..."

Sắc mặt Thiên Nhã ửng đỏ, xấu hổ cường điệu nói.

Tiêu Cửu Thành bị mình chơi khóc là chuyện thường, nhưng bị Tiêu Cửu Thành lúc nào cũng yếu đuối hơn mình làm phát khóc, đối với Thiên Nhã mà nói chắc chắn là một lần ngoài ý muốn.

Nói đến chuyện trên giường, Thiên Nhã vẫn chưa phóng khoáng được như Tiêu Cửu Thành."

Lần đầu tiên thì là ngoài ý muốn, nếu có lần thứ hai, thì sẽ có lần thứ ba..."

Nói xong, tay Tiêu Cửu Thành tiến vào trong áo Thiên Nhã, mở nút cài áo lót của Thiên Nhã, nơi đầy đặn của Thiên Nhã liền thoát ra...---Khum có thịt nữa đâu mọi người đừng hóng =))
 
Phế Hậu (Hiện Đại) - Minh Dã
Chương 70 [Hết]


Tiêu Cửu Thành mơ một giấc mơ rất dài.

Lúc giấc mơ bắt đầu, Tiêu Cửu Thành nhìn thấy một cô gái trẻ mặc đồ cổ trang, trông giống mình thuở thiếu nữ y như đúc, hình như đang tham gia tiệc cưới nhà ai, bởi vì xung quanh rất vui vẻ náo nhiệt.

Có điều tâm trạng của cô gái kia dường như hoàn toàn không hợp với hoàn cảnh xung quanh, cô ấy không vui vẻ như những người khác.

Tiêu Cửu Thành cảm giác cô ấy chính là mình, lại cảm giác cô ấy không phải mình.

Tiêu Cửu Thành không biết mình đang ở đâu, cô giống như một người đang đứng xem giấc mơ này, cô thấy cô gái ấy chìm trong biển người, rồi kích động đi theo đám người về hướng nào đó.Cô gái theo đám người đi vào trong sảnh chính của ngôi nhà này.

Tiêu Cửu Thành vừa nhìn qua đã trông thấy Thiên Nhã mặc áo cưới đỏ thẫm, tuy rằng gương mặt của cô dâu kia giấu dưới khăn voan đỏ, nhưng Tiêu Cửu Thành vẫn nhận ra người đó chắc chắn chính là Thiên Nhã.

Tiêu Cửu Thành nhìn về phía chú rể, phát hiện chú rể lại vẫn là Lý Quân Hạo, chuyện này làm cho Tiêu Cửu Thành cực kỳ khó chịu.

Tiêu Cửu Thành nhìn về phía cô gái mặc đồ cổ trang kia, ánh mắt cô gái nôn nóng dán vào người cô dâu, quả nhiên, trong giấc mơ này Tiêu Cửu Thành cũng yêu Thiên Nhã, mà Thiên Nhã lại vẫn gả cho Lý Quân Hạo."

Thiên Nhã..."

Rõ ràng chỉ là giấc mơ, Tiêu Cửu Thành lại cảm thấy rất khó chịu, Tiêu Cửu Thành không muốn tiếp tục giấc mơ này nữa, cô cố ý gọi lớn, cô muốn ngăn cản giấc mộng này lại, cho dù ở trong mơ, cô cũng không cho phép Thiên Nhã lại cưới Lý Quân Hạo.

Nhưng cô phát hiện mình thật sự chỉ là một người đứng xem giấc mơ, dường như không có bất kì ai nghe được tiếng của cô, cũng không thể nhìn thấy cô.Cô gái chỉ buồn bã ủ rũ nhìn Thiên Nhã và Lý Quân Hạo bái đường thành thân, giống hệt như ngày trước mình nhìn cảnh tượng Thiên Nhã mặc váy cưới trắng gả cho Lý Quân Hạo, ngoại trừ áo cưới không giống nhau, tất cả đều giống như đã từng xảy ra.Cô gái trẻ tuổi chẳng thể làm gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn, nhìn cô dâu và chú rể rời khỏi sảnh chính, dường như cô ấy cũng chỉ có thể miễn cưỡng nặn ra một nụ cười vui vẻ để an ủi bản thân, đồng thời như để chúc phúc cho người kia có một cuộc sống vui vẻ.

Từ mỗi một ánh mắt, mỗi một phản ứng của cô gái ấy, Tiêu Cửu Thành đều biết cô ấy đang nghĩ gì.Cảnh tượng thay đổi, biến thành cô gái mặc áo cưới đỏ, gả cho Lý Quân Hạo, ngày hôm ấy, cô vừa khó chịu lại vừa vui vẻ, cô tưởng rằng từ giờ cô đã có thể ở gần Thiên Nhã hơn một chút, có thể âm thầm bảo vệ chị ấy.

Nhưng một bên là người vợ cả ghen tuông, một bên là người thiếp dịu dàng chu đáo, Thiên Nhã là vợ, không thể giấu nổi căm ghét và khinh miệt đối với Tiêu Cửu Thành - người thiếp mới của chồng.

Những lúc người thiếp mới ấy kính trà nàng, nàng đều liên tục không nhận, mặc cho cô gái ấy khó xử.

Cô gái nhận ra, mình vĩnh viễn cũng không thể tới gần chị ấy, vì để chị ấy không căm ghét mình hơn nữa, cô gái yên phận không dám tới gần nửa bước.

Tiêu Cửu Thành hiểu cảm giác đè nén, cẩn thận từng li từng tí này, hiểu thứ chờ mong hèn mòn như một hạt bụi ấy, như thể trái tim bị rắc đầy tro tàn, cô độc, hiu quạnh, ngột ngạt mà chẳng ai hay.Nhưng Tiêu Cửu Thành nhanh chóng phát hiện, bi kịch chỉ vừa mới bắt đầu.

Cảnh tượng dần thay đổi, cô nhìn thấy Thiên Nhã trở thành Hoàng hậu, sau đó từ trên đỉnh vinh hoa phú quý ngã xuống vực sâu, cuối cùng bị ép đến phát điên, ban chết.

Tiêu Cửu Thành thấy chính mình trong mơ đã không còn trẻ nữa ôm lấy thi thể Thiên Nhã, khóc đến tan nát cõi lòng, Tiêu Cửu Thành cũng rơi lệ đầy mặt, hoàn toàn tuyệt vọng.

Một cục diện tăm tối, thê thảm, tuyệt vọng đến cùng cực; nỗi hối hận vô hạn như vực sâu thăm thẳm mà chẳng cách nào bù đắp nổi, Tiêu Cửu Thành hoàn toàn có thể đồng cảm, giống như đó chính là cô, giống như cô đã từng trải qua tất cả.

Giờ phút này, thậm chí Tiêu Cửu Thành còn không phân biệt được đây cảnh trong mơ, hay chính là những gì mình đã từng trải qua."

Thiên Nhã...

Thiên Nhã..."

Từng tiếng gọi thảm thiết vang lên.Đang ngủ, Thiên Nhã bị gọi tỉnh dậy.

Thiên Nhã nhìn thấy Tiêu Cửu Thành ngủ mơ, nước mắt đầy mặt, khóc đến mức gối đầu cũng ướt một mảng lớn, nhưng dường như Tiêu Cửu Thành lại không có ý định tỉnh dậy.

Tiêu Cửu Thành nhắm mắt, chau mày, biểu cảm rất đau thương, đồng thời vô cùng thê lương gọi to tên mình.Quả nhiên Tiêu Cửu Thành gặp ác mộng.

Thiên Nhã lo lắng, muốn mau chóng đánh thức Tiêu Cửu Thành."

Chị ở đây, em mau tỉnh dậy đi..."

Thiên Nhã không ngừng lặp lại hai câu này, đồng thời lay lay cơ thể Tiêu Cửu Thành, muốn mau chóng đánh thức Tiêu Cửu Thành.Thiên Nhã gọi vài tiếng, Tiêu Cửu Thành mới tỉnh dậy từ trong mơ.Tiêu Cửu Thành mở mắt, nhìn Thiên Nhã ôm lấy mình, nhất thời chưa phản ứng lại được.

Cô còn chưa hoàn toàn tỉnh lại từ cơn mơ vừa rồi, cô không phân biệt được đây là mơ hay là thực, cô thậm chí còn không biết mình đang ở đâu, nhưng cô vẫn theo bản năng ôm chặt lấy Thiên Nhã.Tiêu Cửu Thành ôm rất chặt, chặt đến mức làm cổ Thiên Nhã có chút khó chịu."

Chị ở đây, em mơ thấy ác mộng à?"

Thiên Nhã ôm Tiêu Cửu Thành, nhẹ nhàng vỗ lưng Tiêu Cửu Thành, dịu giọng hỏi.Ngây ra một lúc, Tiêu Cửu Thành mới ý thức được, hóa ra vừa rồi tất cả chỉ là mơ.

Cô thấy may mắn vì đây chỉ là một giấc mơ, nhưng nhớ lại những chuyện vừa xảy ra trong mơ liền cảm thấy cực kỳ cực, kỳ khó chịu."

Vâng ạ, là một giấc mơ, mơ thấy chúng ta đều ở thời cổ đại, chúng ta cùng gả cho Lý Quân Hạo, chị là Hoàng hậu, em là phi tử, em cũng yêu chị giống như bây giờ, nhưng chị yêu Lý Quân Hạo sâu đậm, rất căm ghét em, thậm chí chỉ ước gì em chết đi..."

Tiêu Cửu Thành nói, nước mắt lại rơi xuống, giấc mơ này quá thê thảm, quá tuyệt vọng."

Mọi chuyện trong mơ đều là giả, tên cặn bã Lý Quân Hạo sao mà tốt số cưới được cả hai chúng ta chứ, cho dù cưới được chắc chắn cũng phải tổn thọ chết sớm..."

Thiên Nhã dỗ dành Tiêu Cửu Thành.Thiên Nhã dỗ dành rất lâu, tâm trạng của Tiêu Cửu Thành mới tốt lên, nhưng cô vẫn cứ ôm chặt lấy Thiên Nhã, cứ như sợ chỉ cần buông tay một cái Thiên Nhã sẽ ngay lập tức biến mất.

Thật ra cô rất sợ khoảnh khắc hiện tại giữa cô và Thiên Nhã mới là một giấc mơ, vì thế, thậm chí Tiêu Cửu Thành còn lén véo mình một cái thật mạnh, cảm giác đau đớn xuyên qua thân thể mới làm cho nội tâm Tiêu Cửu Thành có một chút cảm giác an toàn.Cả đêm ấy, Tiêu Cửu Thành không ngủ tiếp nữa, cô sợ lại mơ thấy giấc mơ kia, Thiên Nhã cũng không ngủ, nàng ôm Tiêu Cửu Thành, ôm suốt một đêm.Sau giấc mơ đêm hôm ấy, cuộc sống của Thiên Nhã và Tiêu Cửu Thành dần dần trở lại bình thường.

Mỗi khi Tiêu Cửu Thành nhớ tới giấc mơ kia thì lại càng muốn đối xử với Thiên Nhã tốt hơn, cô muốn bảo vệ Thiên Nhã, cô và chính mình ở trong mơ đều có cùng tâm trạng ấy.Thiên Nhã cũng cảm nhận được, Tiêu Cửu Thành càng ngày càng dính lấy mình, cũng dường như càng ngày càng yêu mình hơn, Thiên Nhã rất hưởng thụ tình yêu ngày một nồng nhiệt hơn của Tiêu Cửu Thành, nàng cảm thấy trên đời này có lẽ cũng chỉ có Tiêu Cửu Thành mới chấp nhận được dục vọng chiếm hữu mãnh liệt và tình yêu cuồng nhiệt của nàng, trấn an được nội tâm cực kỳ ghen tuông của nàng.Tô Thanh Trầm nói các nàng là một cặp đôi cực kỳ hiếm có, đã ở bên nhau lâu như vậy mà cứ giống như vẫn còn trong thời kỳ yêu đương mặn nồng, cuồng nhiệt vô cùng.Tiêu Cửu Thành và Thiên Nhã cũng nhất trí cho rằng, Tô Thanh Trầm sống quá nhạt nhẽo, đáng thương cho cô bé họa sĩ lúc nào cũng phải kìm nén kia, chỉ có thể theo sau cô, tiếp tục nín nhịn.KẾT THÚC.---Đôi lờiChúc mọi người Valentine vui vẻ và hôm nay xin dành tặng mọi người chương cuối, một dấu chấm kết thúc mỹ mãn, khép lại câu chuyện tình yêu của Thiên Nhã và Cửu Thành.Sau thời gian lười biếng nhây nhuốc bao lâu thì cuối cùng mình cũng đã hoàn thành xong bộ truyện này, cảm ơn mọi người đã đồng hành và ủng hộ mình suốt thời gian qua.

Thực ra truyện còn 20 ngoại truyện hoàn toàn chỉ về cặp đôi Tô Thanh Trầm và Lục Ngưng Tuyết, tuy nhiên mình không quá hứng thú với đôi này nên mình sẽ tạm dừng lại, sau này nếu nổi hứng thì có thể mình sẽ quay lại edit nốt, còn nếu không thì có lẽ mình sẽ kết thúc bộ này tại đây, mọi người có thể tìm QT để đọc nốt phần ngoại truyện.Sau chương cuối này mình sẽ tiến hành beta dần lại truyện từ chương đầu để cải thiện trải nghiệm đọc truyện cho các bạn.

Bên cạnh đó mình sẽ bắt đầu lấp hố mới, nếu mọi người quan tâm thì có thể ghé qua bộ Thoắt Đã Vạn Năm (tác giả: Cô Hải Thốn Quang) để ủng hộ và tiếp tục đồng hành với mình trong chiếc hố mới này.

Hẹn sớm được gặp lại mọi người trong tác phẩm mới.14/2/2022
 
Back
Top Bottom