Tâm Linh Pháp Sư Trộm Mộ

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
219457519-256-k9966.jpg

Pháp Sư Trộm Mộ
Tác giả: hoangvanhautb
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Đây là câu chuyện kể về hành trình trở thành một pháo sư trộm mộ mà tôi là nhân vật chính ở trong truyện kính mong độc giả đón nhận Tags: kinhditrộm​
 
Pháp Sư Trộm Mộ
1


Không phải ai cũng biết những kẻ trộm mộ cũng phân ra thứ hạng những kẻ trộm mộ bình thường thì dù tài giỏi đến đâu cũng vẫn bị gọi là trộm mộ trong giới trộm mộ bọn họ không có hoặc có chỗ đứng rất thấp còn những kẻ trộm mộ chỉ chuyên đi tìm kiếm và đào trộm mộ các vương tôn quý tộc xuất thân từ các tông phái trộm mộ có danh tiếng thì được mang một danh xưng đó là Mô Kim Hiệu Úy vì các vương tôn quý tộc rất quan trọng nơi chôn cất nên khi còn sống họ đều vung tiền xây những lăng mộ cho mình lăng mộ không những đẹp mà còn có cơ quan cạm bẫy tầng tầng bước vào trong mộ nơi nơi sát cơ trùng trùng trộm mộ lấy được bảo vật bên trong không phải dễ có nhiều kẻ tài năng thấp hèn như g vì muốn nổi danh mà liều mình kết cục đều là một đi không trở lại vì vậy các Mô Kim Hiệu Úy kẻ có thể ra vào mộ của vương tôn quý tộc hay là đế vương trong giới trộm mộ sẽ có chỗ đứng và tiếng nói cao hơn những người khác.

Những kẻ khi bước chân vào nghề trộm mộ điều đầu tiên được học chính là “đèn tắt không mò vàng” giải thích cho việc này sau khi M hửô Kim Hiệu Úy tiến vào huyền cung cổ mộ, trước khi khai quan nhất định phải đốt một cây nến ở góc đông nam, một là phòng ngừa trong huyền cung có độc khí đột nhiên gia tăng, thứ hai đây coi như là khế ước ngầm giữa người sống và người chết mấy ngàn năm trước tổ sư gia truyền lại, nến tắt, nói rõ minh khí trong huyền cung này không được cầm, điều này là quy tắc được Mô Kim Hiệu Úy coi trọng nhất.

Ngoài ra còn có ghi chép rằng những người trộm mộ thời cổ đại thường giả trang vào núi tu hành, âm thầm trộm mộ kiếm sống, ở trong núi lúc gặp gỡ người đồng đạo, sẽ dùng miệng thổi tiếng kêu của chim chá cô liên lạc lẫn nhau khi gặp người trong nghề đã đến trước thì người đến sau kia phải tự động rút lui không được tiến vào mộ đạo vào để chạm mặt nhau.

Đó mới chỉ là một trong những quy tắc mà những kẻ trộm mộ phải tuân theo tôi kể lại chuyện này để những ai nghe sẽ hiểu được những góc khuất của một kẻ trộm mộ những điều mà không phải ai cũng biết .

Tôi được sinh ra và lớn lên trong một ngôi làng nhỏ, gia đình tôi cũng tương đối khá giả nhà có của ăn của để cha tôi là một nhà buôn rất có tiếng tăm ông thường hay có những chuyến đi xa nhiều tuần có khi nhiều tháng trời mới trở về nhà nhưng kể từ khi gặp mẹ tôi người phụ nữ của đời mình thì ông đã quyết định từ bỏ cuộc đời chu du khắp nơi để về một vùng quê mua nhà cửa ruộng vườn và thuê người làm.

Sau đó không lâu tôi được sinh ra mẹ tôi kể ngày tôi sinh ra trời nổi gió rất to nhưng khi tôi cất tiếng khóc chào đời thì gió lại lặng thấy sự lạ nên cha tôi quyết định đặt tên tôi là Lý Thiếu Phong, hồi còn bé một lần theo mẹ đi lễ chùa trước cổng chùa có một ông thầy treo cái biển xem tướng đoán mệnh cũng có khá là nhiều người đang chờ xem mẹ tôi lúc vào thì không thể ý nhưng lúc đi ra thấy dòng người vẫn đông nên hiếu kì lại xem người thầy xem tướng đoán mệnh kia đang xem cho một người đàn ông trung niên lúc mẹ tôi tiến lại gần nghe thì ông thầy đó ngẩng đầu lên ông ta nhìn chằm chằm vào tôi một hồi rồi nói:

- Thằng bé này ngũ quan đoan chính mắt sáng như sao là một nhân tài kiệt xuất khi sinh ra đã có dị tượng nếu như bái ta làm thầy sau này ắt sẽ nổi danh.

Mẹ tôi nghe thế ban đầu thì cũng không để ý lắm vì mẹ tôi không nghĩ ông thầy đó nói con mình nhưng khi thấy người xung quanh chỉ chỏ về phía tôi thì mẹ tôi mới biết đứa trẻ mà ông thầy đang nói tới là tôi mẹ tôi từ ngơ ngác chuyển sang mừng rỡ chạy xô lại chỗ của ông thầy tướng số mà nói:

- Thầy nói thật chứ ,con tôi đúng là lúc sinh ra thì trời nổi gió to cây cối nghiêng ngả vậy mà nó chỉ vừa cất tiếng khóc một cái là gió lại lặng như chưa từng xảy ra vậy

Những người xung quanh nghe thấy ông thấy phán về tôi như vậy thì cũng hiếu kì nhìn tôi làm tôi có chút sợ hãi nép sát vào mẹ ông thấy gật đầu quả quyết:

- Ta đã xem tướng đoán mệnh hơn 30 năm lý nào lại nhầm được nếu phu nhân đồng ý để nó theo ta chỉ 10 năm sau nó nhất định thành danh.

Cha mẹ nào mà lại không muốn tốt cho con cái mình cơ chứ nên mẹ tôi có chút động lòng nhưng khi nghĩ tới việc phải xa tôi 10 năm mẹ tôi lại có chút ngập ngừng ông thầy đoán mệnh kia dường như hiểu được điều này ông ta nói

- Phu nhân chớ lo lắng theo ta sẽ không phải chịu khổ nó sẽ được học thiên văn địa lý xem tướng đoán mệnh âm dương phong thủy chỉ 10 năm nó sẽ thành nhân tài chẳng lẽ phu nhân không muốn con của mình thành danh.

Khi nghe tới đó như nói đúng mong đợi mẹ tôi có chút đồng ý nhưng vẫn nói

- Cảm tạ thầy đã có lòng nhưng nhà chỉ có mỗi mình nó là đinh nên xin thầy cho tôi về bàn lại với chồng rồi sẽ quay lại.

Ông thầy kia nghe vậy thì cũng gật đầu đồng ý hôm đó về nhà mẹ tôi thuật lại chuyện đó cho cha tôi nghe cha tôi nghe xong thì tức giận ông đập bàn nói.

- Tôi không chấp để con mình đi theo một kẻ không quen không biết lỡ đâu hắn là kẻ gian bắt cóc mất con mình thì bà tính làm sao mà tôi cấm tuyệt trong cái nhà này không ai được nhắc tới cái từ âm dương phong thủy đây là lần cuối cùng tôi nhắc lại vấn đề này đấy.

Hôm đó cha tôi giận dữ lắm cả nhà ai cũng im bặt thế là từ đó nhà tôi không ai còn dám nhắc tới vấn đề này nữa.

Cuộc sống của tôi cứ trôi đi trong êm ả cho đến một ngày năm tôi 17 tuổi hôm đó tôi đang đứng chờ cha mình chuẩn bị chút đồ để hai cha con ra ngoài thì ở cửa chính có một người đàn ông lạ mặt xuất hiện ông ta tiến lại chỗ tôi cất giọng khàn khàn hỏi:

- Chàng trai cho ta hỏi một chút đây có phải nhà của Lý Khương không?

Tôi có chút ngơ ngác nhìn người đàn ông này ông ta là ai thế nhỉ nhìn ăn mặc khá là lịch sự nên tôi đoán là khách của cha mình nên tôi đáp:

- Đúng vậy xin hỏi ông tìm ông ấy có việc gì?

Người đó chưa kịp trả lời thì đúng lúc đó cha tôi bước ra ông hỏi

- Thiếu Phong con đang nói chuyện với ai vậy sao không mời khách vào nhà.

Rồi ông quay qua nhìn người khác lạ mặt bất giác cha tôi nói :

- Trương Khuê là ngươi.

Người đàn ông đó nghe cha tôi gọi tên thì mỉm cười ông ta nói

- Sư huynh đã lâu rồi không gặp huynh vẫn khỏe chứ thật không ngờ hai mươi mấy năm không gặp huynh lại gây dựng được một gia tài như vậy kẻ làm sư đệ này cũng thấy vui cho huynh.

Sư huynh người này gọi cha tôi là sư huynh như vậy là sao.

Đang nghĩ ngợi thì chợt giọng của cha tôi cắt ngang suy nghĩ :

- Năm đó ta không phải đã nói rõ là cắt đứt hết với tông môn rồi sao đồ cần trả ta cũng trả rồi ngươi còn tới đây làm gì.

Người đàn ông tên Trương Khuê đó khi thấy thái độ tức giận của cha tôi ông ta chỉ cười và nói

- Huynh đừng như vậy dù sao chúng ta cũng là sư huynh đệ đồng môn tình cảm 10 năm gắn bó sao nói bỏ là bỏ được chứ.

Xong ông ta nhìn qua tôi và tiếp:

- Đứa trẻ này phải chăng là con huynh.

Cha tôi lạnh lùng đáp

- Đúng vậy thì sao?

Người đó bật cười ông ta nói

- Xem huynh căng thẳng chưa kìa sư đệ chỉ muốn hỏi thăm sức khỏe gia đình huynh thôi mà.

Như không muốn tiếp chuyện với người đàn ông kia cha tôi quát

- Thiếu Phong mau vào nhà còn ngươi Trương Khuê ngươi đến từ đâu thì mau cút về đó đi.

Tôi nghe vậy thì có chút ngẩn người phải biết là cha tôi vốn là người rất điềm đạm nói chuyện với mọi người thì chưa từng cáu gắt vậy mà với người đàn ông này chỉ một hai câu là đã muốn đuổi ông ta đi hơn nữa ngữ khí của cha tôi và người đàn ông này đã quen biết từ lâu hơn nữa giữa họ còn xảy ra chuyện gì đó.

Tôi tiến vào trong nhà giang tay cầm hai bên cánh cửa khép vào khi cửa chuẩn bị khép người đàn ông lạ mặt đó giơ tay chặn lại ông ta nói

- Sư huynh tuy là năm đó huynh đã đoạn tuyệt với tông môn nhưng giờ tông môn đang lâm nạn đệ bất đắc dĩ lắm mới phải tìm huynh, lẽ nào huynh nỡ dương mắt nhìn tông môn rơi vào tay kẻ khác sao.

Cha tôi nghe vậy thì giận dữ quát

- Ta đã nói chuyện của tông môn ta không xen vào ngươi nói với ta những điều này làm gì.

Người đàn ông kia nghe vậy thì ông ta liền nói

- Vậy huynh không thể vì sư phụ của chúng ta mà ra tay một lần sao huynh đã quên sư phụ chúng ta cũng vì tông môn mà hi sinh sao

Cha tôi cố sức đóng cánh cửa lại giận dữ quát lên

- Câm mồm không phải vì cái tông môn đáng chết đó thì ngày đó sư phụ ta đâu có xảy ra chuyện ngươi còn dám mở miệng nhắc tới sư phụ có tin ta đánh chết ngươi không.

Hai bên to tiếng một hồi làm người dân xung quanh hiếu kì tụ tập cha tôi sợ sẽ làm hàng xóm chú ý nên cuối cùng cũng cho người đàn ông tên Trương Khuê đó vào nhà ông dẫn người đàn ông đó vào thư phòng hai người họ đã nói chuyện rất lâu còn chuyện gì thì tôi nghe không rõ chỉ biết khi tiễn khách nét mặt của cha tôi có chút bất đắc dĩ.

Người đàn ông tên Trương Khuê khi ra khỏi thư phòng của cha tôi ông ta nhìn thẳng vào tôi ông ta nói :

- Lý Thiếu Phong?

Tôi lúc này đang ngơ ngác nhưng cũng gật đầu đáp

- Dạ ??

Người đàn ông bật cười chợt đôi mắt màu nâu chợt chuyển thành đen khóa chặt trên người tôi lúc này tôi cũng đang nhìn thẳng vào mắt ông ta nhưng khi ánh mắt của hai chúng tôi chạm vào nhau chợt tôi thấy rùng mình tôi có cảm giác khi đó bản thân bị ánh mắt của người kia thì toàn thân bị khóa cứng không thể cử động và tôi có cảm giác hai con ngươi đen láy của người đàn ông lạ mặt nọ như đang hút lấy toàn bộ tâm trí của mình trong lòng đang kinh hãi chợt tôi nghe thấy cha tôi quát lên:

- Trương Khuê hãy mau dừng tay thằng bé này không biết gì cả.

Sau tiếng nói của cha tôi người đàn đó thu lại ánh mắt và tôi cũng giật mình tỉnh lại cơ thể đã có thể cử động bình thường và tôi cảm thấy bản thân vừa mới thoát khỏi thứ gì rất đáng sợ làm tôi đổ mồ hôi lạnh tôi ngồi phịch xuống đất còn ông ta bật lên tiếng cười khanh khách nghe thật đáng sợ sau đó rời đi.

Cha tôi chạy lại đỡ tôi dậy và dìu tôi vào phòng khi đó tôi đã nửa tỉnh nửa mê hai mắt cứ díp cả lại cảm giác mệt mỏi như xâm chiếm lấy mình và tôi thiếp đi lúc nào không biết khi tỉnh dậy đã là đêm tôi mệt mỏi ngồi dậy sao đầu tôi lại đau thế nhỉ cảm giác cơ thể không còn chút sức lực nào cả, sao tôi lại ở trong phòng mình được nhỉ thứ tôi nhớ duy nhất lúc này chính là khi mình nhìn vào đôi mắt đen của người đàn ông kia còn sau đó thì tôi không nhớ gì cả, vô tình tôi nhìn vào chiếc gương đồng trên bàn ngay cạnh giường và nó làm tôi suýt thì đứng tim ôi trời đất là tôi trong gương đó sao thiếu sức sống hai mắt vô hồn nước da tái nhợt trông tôi lúc này như một xác sống cả đang hoảng loạn thì cha tôi đẩy cửa vào tay ông cầm một chiếc hộp dài chừng 1.5m ông bước vào thì ra hiệu cho tôi cứ nằm xuống còn ông thì đặt chiếc hộp gỗ lên bàn sau đó ông nhìn tôi thở dài nói

- Con đang rất ngạc nhiên và không biết vì sao bản thân lại thành bộ dáng này phải không không?

Tôi gật gật đầu cha tôi tiếp:

- Con bị như vậy là do bị người ta dùng Đoạt Hồn thuật

Tôi kinh ngạc thốt lên

- Đoạt Hồn thuật là cái gì??

Bố tôi không trả lời mà tay cầm một cốc nước màu đen đưa cho tôi ông nói :

- Uống nó đi rồi chúng ta nói chuyện tiếp.

Tôi đón lấy ly nước nhìn vào trong tôi thấy giật mình trong ly có một số mảnh nhìn như là giấy cháy dở đang chuyển màu đen lại còn có một ít tro giấy chìm dưới đáy ôi cha mẹ ơi chỉ cần nghĩ tới việc phải uống cái thứ này dạ dày tôi đã muốn gào lên rằng thà chết còn hơn phải chứa cái thứ này.

Đang đắn đo không biết nên làm gì thì cha tôi lên tiếng

- Đừng để ý tới những thứ bên trong mau uống hết đi nó rất có lợi cho con đấy.

Nghe vậy tôi nhăn mặt thầm nghĩ

- Cái thứ nước gì mà cứ như nước ngoài cống đen đen lại còn có những thứ nổi lềnh bềnh như ấy vậy chỉ nghĩ thôi đã muốn nôn hết cơm ra rồi như vậy mà còn nói tốt cho mình có quỷ cũng chả tin nổi.

Nhưng không dám cãi lời tôi đưa cốc nước lên miệng nhắm mắt nhắm mũi uống hết mùi vị thật kinh khủng có lẽ từ bé đến giờ đây là lần đầu tiên tôi uống thứ nước kinh khủng đến vậy nhưng từ khi uống vào tôi có cảm giác có một dòng khí nóng lan tỏa từ bụng đến tứ chi rồi xông lên đầu cảm giác thật thoải mái cứ như vừa mới trút bỏ được cái gì đó ra khỏi cơ thể vậy không còn cảm giác mệt mỏi như ban nãy nữa.

Cha tôi lúc này lại hỏi:

- Thiếu Phong con có biết người đàn ông mà lúc chiều đến nhà chúng ta không?

Tôi lắc đầu cha tôi thở dài:

- Hắn tên là Trương Khuê là sư đệ của ta nhưng đó là chuyện đã từ lâu lắm rồi.

Tôi nhắc lại

- Trương Khuê?

Tôi ngạc nhiên tột cùng từ trước đến giờ cha tôi có bao giờ kể tới quá khứ hay gia đình của ông ấy cho tôi nghe đâu đã nhiều lần tôi đề cập tới chuyện này thì bị mắng cho một trận hỏi mẹ mẹ cũng chỉ bảo cha từ nhỏ mồ côi còn trước khi gặp bà cha tôi làm gì bà cũng không biết vậy mà hôm nay cha tôi lại chủ động kể những chuyện trong quá khứ thật là khiến tôi có chút tiếp thu không nổi, từ khi người đàn ông lạ mặt tên Trương Khuê xuất hiện cha tôi bắt đầu trở nên thực kì quái.

Như đoán được những gì tôi đang nghĩ cha tôi thở dài nói:

- Ta xin lỗi vì đã nói dối con và mẹ nhưng thật sự là bất đắc dĩ mới phải làm như thế đó là một bí mật mà ta đã giấu hai người gần 25 năm qua, ta cứ nghĩ rằng sẽ chôn vùi nó vĩnh viễn nhưng thật không ngờ ngày hôm nay bọn họ lại tìm đến tận đây.

- Bọn họ, bọn họ là ai?

Tôi hỏi

Bố tôi thở dài đáp

- Chính là sư đệ của ta thật không ngờ họ có thể tìm ra được ta.

Không đợi tôi hỏi tiếp bố nhìn thẳng vào mắt tôi và nói:

-Thiếu Phong con hãy hứa với ta rằng những gì cha sẽ kể sau đây con không được phép nói với mẹ con hay bất kì ai dù là nửa chữ.

Dù chưa biết là chuyện gì nhưng tôi có thể khẳng định đây là một điều rất quan trọng nếu không bố tôi sẽ không che giấu chuyện ông còn có người thân tôi nghiêm túc gật đầu nói

- Con hứa sẽ không kể chuyện này cho bất kì ai dù là mẹ con.

Lúc này ánh mắt bố tôi mới có chút giãn ra ông quay đầu nhìn ra cửa sổ nhìn về một nơi xa xăm và hồi tưởng lại những quá khứ mà có lẽ cả đời này ông không muốn nhắc lại.

- Ta được sinh ra trong một gia đình nghèo năm ta 6t cha mẹ ta không may qua đời ta lưu lạc khắp nơi cho đến khi ta gặp được sư phụ ta đó là Trương Hoành đạo nhân và người đã cho ta gia nhập vào Hỏa Viêm phái thì cuộc đời ta rẽ sang một hướng khác.

Hỏa Viêm phái thực chất là một môn phái trộm mộ nhưng mang danh là đạo sĩ để che mắt người đời, giới trộm mộ gọi chúng ta là Hỏa Viêm Ngũ Tuyệt.

Sở dĩ gọi như vậy vì người sáng lập Hỏa Viêm phái là một đạo sĩ không có tiếng tăm trong một lần truy đuổi theo tà vật người này vô tình lạc vào một cổ mộ cơ duyên xảo hợp người đó có được một quyển bí tịch nhờ nó đạo hạnh tăng tiến vượt bậc bỗng chốc trở nên nổi danh ông ta chọn một ngọn núi tên là Hỏa Viêm và cũng lấy tên ngọn núi là tên môn phái nhưng có ai ngờ việc thành lập môn phái chỉ là phụ điều người đó nhắm đến chính là thu phục những nhân tài để đào tạo họ khai quật những cổ mộ để tìm kiếm tài bảo cùng các bảo vật.

Ông ta chia Hỏa Viêm Phái thành năm chi riêng mỗi người đứng đầu trong năm chi được gọi chung là Kim tuyệt, một trong số năm người đứng đầu này mỗi một người đều là những bậc cao thủ thân mang tuyệt kĩ và tên của 5 chi trong Hỏa Viêm Phái được lấy theo ngũ hành là Kim, Mộc,Thủy, Hỏa, Thổ.

Kim là nhánh chuyên chế tác vũ khí, pháp khí và những công cụ chuyên dụng cho việc trộm mộ họ am hiểu sử dụng các loại vũ khí và ám khí.

Mộc chịu trách nhiệm khảo sát địa hình trinh sát các mục tiêu địch hoặc các cổ mộ tuy không có năng lực chiến đấu mạnh nhưng họ lại là những chuyên gia trong việc do thám và lập kế hoạch.

Thủy có nhiệm vụ chuẩn bị lương thực thuốc men cứu trợ khi có người bị thương đồng thời chịu bảo vệ xung quanh cổ mộ khi có người đi xuống đó .

Hỏa là những pháp sư chuyên đương đầu với các loại quỷ quái tà vật ở trong cổ mộ.

Thổ có trách nhiệm dò tìm cửa vào và phá hủy cơ quan trong mộ địa.

Mỗi nhánh có một nhiệm vụ riêng và họ đều có những kĩ năng cùng pháp thuật sở hữu đặc tính của chi phái mình ,mỗi người đứng đầu của họ lại càng nổi trội một trong năm người đều có thể đơn độc tiến vào mộ địa và trở ra an toàn vì bọn họ đều được rèn giũa bản thân từ khi còn nhỏ họ thông thạo cách sử dụng các loại vũ khí, am hiểu các thủ đoạn công kích đối với tà vật và họ cũng là những cao thủ cận chiến khi phải đối đầu với những nhóm trộm mộ khác còn việc tầm long dò huyệt phá hủy cơ quan thì không cần bàn tới.

Nghe tới đây tôi như có cảm giác mình đang được nghe lời giới thiệu về một bộ phim chứ không phải là chuyện thật tôi hiếu kì hỏi

- Nếu họ giỏi như vậy sao còn cần phải chia ra làm 5 chi càng nhiều người không phải sẽ có càng nhiều rủi ro bị tiết lộ hay phản bội sao, cứ trực tiếp đào tạo các các Kim tuyệt không phải đỡ phức tạp hơn à.

Bố tôi cười nói:

- Nếu như đào tạo được một Kim tuyệt dễ dàng như vậy thì toàn bộ cổ mộ trong thiên hạ sớm đã bị Hỏa Viêm phái khai quật hết rồi còn đợi đến phiên chúng ta vào mộ sao.

Cũng phải nếu như đào tạo ra một Kim tuyệt dễ vậy thì sao vị tổ tiên của Lý gia sớm đã nghĩ đến rồi chứ cần gì truyền đến đời chúng ta chưa kể Kim tuyệt là người đứng đầu cơ mà dễ đào tạo vậy thì trong phái toàn người là Kim tuyệt vậy thì cái danh Kim tuyệt chẳng phải sinh ra rất thừa sao tôi thật ngu ngốc đang tự mắng bản thân mình cha tôi lại tiếp tục nói

- Có 2 cách để trở thành một Kim tuyệt

Một là qua tuyển chọn những đứa trẻ có căn cơ độ tuổi khoảng từ 11 đến 12 chúng sẽ bị đưa đến khảo vấn tại một khu rừng đầy thú dữ tên là Phong Sương ở đó những đứa trẻ chỉ có hai con đường để đi giết hoặc bị giết.

Sáu tháng sau đó những đứa trẻ còn sống sẽ được mang khỏi Phong Sương bắt đầu quá trình huấn luyện gian khổ bắt đầu.

Cụ thể huấn luyện thì ta không rõ lắm vì nó thuộc phụ trách của một nhóm người riêng biệt không chịu quản chế của ngũ đường chỉ nghe kể lại rằng quá trình huấn luyện đó được ví như địa ngục trần gian cuối cùng kết thúc cũng chỉ còn vài kẻ sống sót.

Đợi khi vượt qua được huấn luyện họ sẽ được dạy cách tầm long dò huyệt sử dụng các công cụ để đào hoặc phá hủy cơ quan trong cổ mộ.

Nghe đến đây tôi có thể hình dung được con đường mà những Kim Anh phải trải qua, quả thực quá khủng khiếp quá nguy hiểm chỉ sơ sảy một chút cũng có thể mất mạng vậy còn cách thứ hai thì phải làm liệu có kinh khủng như cách một không nhỉ.

Nghĩ tới vậy tôi hỏi bố:

- Vậy còn cách thứ hai là gì ?

Bố tôi đáp:

- Cách thứ hai chính là trở thành đệ tử của một trong năm Kim An đương nhiệm điều này quả thực rất khó vì mỗi Kim Anh chỉ thu từ 1 đến 2 đệ tử mà thôi đệ tử mà họ nhắm trúng xét từ ngộ tính, nhân phẩm hay thiên phú đều thuộc loại hiếm có nên con đường này cũng rất khó đi vì để trở thành đệ tử chân truyền ngoài nhận được ưu đãi hơn kẻ khác họ còn được truyền dạy rất nhiều bí thuật mà không phải đệ tử nào trong Hỏa Viêm phái cũng biết vì thể rất khó tránh khỏi việc ám toán lẫn nhau.

Nghe vậy tôi thật sự hiếu kì rốt cuộc cha tôi nắm giữ chức vụ gì mà lại có thể biết nhiều thứ như vậy tôi liền hỏi

- Vậy cha từng nắm giữ chức vụ gì mà lại có thể biết được nhiều thứ như vậy?

Cha tôi nhìn thở dài bật ra hai chữ:

- Kim tuyệt

Tôi sửng sốt

-Kim tuyệt

Trời đất quỷ thân ơi tôi có nằm mơ không thể ngờ được rằng cha tôi một thương nhân bình thường lại là một con người đã từng trải qua sinh tử huấn luyện khắc nghiệt rèn giũa ra một thân tuyệt kĩ lại có thể tróc quỷ hàng ma mà lại còn đi trộm mộ người đó lại là cha mình điều này thật đúng là không thể tin nổi mà.

Tôi cắn cắn môi hỏi :

- Vậy vậy cha đã từng..

Như đoán được ý của tôi cha tôi gật đầu thở dài

- Đúng vậy ta đã từng đào trộm rất nhiều ngôi mộ.

Tôi thật không thể tin nổi những gì mình đang được nghe người cha mà tôi kính trọng lại là một kẻ đào trộm mộ bỗng chốc tôi cảm thấy cha mình thật xa lạ hình tượng người cha trong lòng tôi như sụp đổ tôi thất vọng nhìn cha tôi mà nói

- Vậy tại sao cha lại quyết định từ bỏ để làm một thương nhân bình thường chẳng phải làm một Kim tuyệt sẽ sung sướng hơn sao.

Cha tôi thở dài lắc đầu nói

- Cũng có thể là như vậy cũng có thể không phải

-Như vậy là sao?

Tôi hỏi lại :

-Năm đó ta trở thành Kim tuyệt khi ta 26t là Kim tuyệt trẻ nhất trong 5 Kim tuyệt đương nhiệm lòng tự trọng không cho phép ta tiếp tục làm cái việc trộm mộ nên ta đã khước từ hợp tác với 4 Kim tuyệt còn lại mà chỉ chuyên tâm tu luyện đạo pháp tróc quỷ hàng yêu ta cứ nghĩ rằng bản thân sẽ không bao giờ phải tiếp tục đi đào trộm mộ nữa nhưng ta đã lầm.

Năm đó sư phụ cùng hơn 20 người thuộc 4 chi còn lại quyết định khai quật một ngôi mộ mà theo khảo sát là của Lý Thuần Phong.

Chắc đến đây có thể nhiều bạn không biết Lý Thuần Phong là ai.

Lý Thuần Phong sống vào thời Đường là người học rộng tài cao tinh thông thiên văn, địa lý và có tài lập luận phá án.

Ông là một Gia Cát Lượng thứ 2, là nhà thiên văn học, nhà chính trị cũng như nhà số học.

Tương truyền rằng, Thôi Bối Đồ là Đường Cao Tổ Lý Thế Dân vì để đoán vận mệnh của Đường triều nên đã mời hai vị đại sư Lý Thuần Phong và Viên Thiên Cương đến suy tính.

Không ngờ, Lý Thuần Phong suy tính ra đến vận mệnh của Trung Quốc 2000 năm sau.

Cho đến lúc Viên Thiên Cang đẩy lưng của Lý Thuần Phong và nói: "Thiên cơ không thể tiết lộ, hay là đi về nghỉ ngơi đi" mới dừng lại.

Cho nên cuốn sách này được đặt tên là Thôi Bối Đồ.

Sau khi nghe đó là ngôi mộ của Lý Thuần Phong sư phụ ta và 20 người khác đã chuẩn bị tất cả để đến Thiên Cung ở Lãng Trung, ngoại ô phía đông nam kinh thành Trường An.

Trước khi sư phụ ta đi ta đã cảm thấy vô cùng bất an nên ta liền bói thử một quẻ chẳng ngờ quẻ tượng là điểm báo đại hung một đi không trở về, ta sợ hãi vội vàng tìm sư phụ và nói lại chuyện quẻ tượng sư phụ ta chỉ cười và nói :

- Ta đã sớm tính tới điều này nhưng đây là việc không thể tránh nếu ta không đi thì con chính là người phải đi thay nếu con từ chối các Kim tuyệt khác sẽ ngay lập tức giết con ngay tại chỗ đó chính là lệnh của chưởng giáo.

Nghe sư phụ nói vậy ta mới hiểu ra hóa ra từ trước tới nay dù đã khước từ nhiều lần nhưng ta không hề bị trách phạt hóa ra là có sư phụ ở phía sau chịu giúp lúc này ta quỳ xuống dập đầu trước sư phụ ta mà nói

- Sư phụ người vì con mà phải chịu khổ nếu phải đi chuyến này xin cho phép con đi cùng bảo vệ người để làm tròn cái đạo làm đệ tử .

Sư phụ ta lắc đầu nói

- Đồ nhi con đừng tự trách mình con là đồ đệ của ta, ta thân là sư phụ sao có thể đẩy con vào chỗ nguy hiểm chuyến này đi vạn phần hung hiểm không phải muốn theo là được ta làm hết thảy cũng vì muốn tốt cho con giờ con xin đi theo chẳng phải mọi điều ta làm coi như đổ hết xuống sông xuống biển hay sao.

Biết chẳng thể nào thay đổi ý của sư phụ ta đã đến xin chưởng giáo Hỏa Viêm phái và đã được chấp nhận cũng chính vì vậy sư phụ ta đã không nói chuyện với ta suốt cả hành trình đến lăng mộ của Lý Thuần Phong lúc đó ta đã quá tự tin vào khả năng của bản thân mình ta tự tin có mình ở đây sẽ có thể bảo vệ chu toàn được sư phụ nên ta đã quyết định sau chuyện này ta sẽ nói lời xin lỗi với người nhưng thật không ngờ đó quyết định đó chính là sai lầm mà ta ân hận nhất trong cuộc đời mình.

Chuyến đi này có ta cùng sư phụ là Trương Hoành đạo nhân ngoài ra còn có Chu Đán là Kim tuyệt của Kim đường

Đó là một kẻ vóc người cân đối tính khá ít nói đôi mắt sắc lạnh ánh lên sát khí nhàn nhạt còn có Kim tuyệt Thủy đường là Mã Tư Linh một cô gái xinh đẹp sở hữu những vóc dáng quyến rũ và cách nói chuyện rất có duyên cuối cùng là một tên mập mạp tính cách khá hào sảng tên là Tiềm Thăng là Kim tuyệt Thổ đường ngoài ra còn có một ít đệ tử tinh anh đi theo vận chuyển đồ đạc.
 
Pháp Sư Trộm Mộ
3


Nghe Tiềm Thăng nói bọn ta cũng nhất thời kinh ngạc vội chạy đến cánh cửa của cổ mộ, đó là một cánh cửa đá được làm theo hình bát quái bên trong bát quái được xếp bằng nhiều mảnh đá nhỏ mỗi mảnh chỉ bằng đốt ngón tay được tỉ mỉ ghép lại Tiềm Thăng chỉ lên một số mảnh ghép đá quả nhiên ở trên đó bụi đều bị lau sạch nhất định là đã từng có người chạm vào, sư phụ ta suy nghĩ một lát rồi nói :

- Có phải hay không đó chính là do nhóm người mà Thiếu Cương đã phái đến.

Tiềm Thăng suy nghĩ giây lát xong gật đầu

- Rất có thể là bọn họ vậy rất có thể bọn họ đã tiến vào bên trong và gặp nạn ở đó.

Mà theo ta đoán ngôi mộ này không phải từ thời Đường mà rất có khả năng là từ Tần hoặc sau thời Tần.

- Thời Tần ư

Chu Đán nghi ngờ hỏi:

Tiềm Thăng gật đầu quả quyết

- Đúng vậy theo như những những gì ta biết thì chỉ nghe nói là năm đó Từ Phúc quốc sư nước Tần ông ta tinh thông phong thủy thuật số kì môn độn giáp vì bị hoàng đế Tần Thủy Hoàng sai đi tìm kiếm thuốc trường sinh của các vị tiên ở cõi Bồng Lai trong nhà Từ Phúc không thiếu kì trân dị bảo đan dược trân quý biết là chuyến đi này phải rất lâu mới có thể về Từ Phúc đã đóng cửa suy nghĩ cuối cùng đã sáng chế ra nó, loại khóa này là những tinh túy về bát quái cũng như kì môn độn giáp mà cả đời Từ Phúc đã tích lũy nó ẩn chứa rất nhiều huyền cơ nên người không biết không thể nào thấu tỏ huyền cơ trong đó nên cũng chỉ có một mình ông ta có thể mở ra mà thôi, những thợ rèn được tuyển để rèn loại khóa này sau khi rèn xong đều bị giết sạch một kẻ may mắn sống sót đã ghi chép hết thảy những gì y biết về loại khóa kì lạ này loại khóa trên cánh cửa này đây khá giống với trong quyển sách mà kẻ sống sót kia vẽ nên ta vừa nhìn là đã có thể nhận ra ta có thể xác nhận đây không phải là cổ mộ của Lý Thuần Phong .

Mã Tư Linh lên tiếng nghi ngờ

- Anh nói bản thân đã đọc cuốn sách mà kẻ sống sót kia viết vậy biết đâu người đời sau đã học theo cách chế tạo của Từ Phúc thì sao?

Tiềm Thăng lắc đầu quả quyết

- Loại khóa này khác với cái được viết trong sách bởi vì kẻ viết chỉ biết một chút da lông không hề hiểu được chỗ thâm sâu của Kì Môn Độn Giáp cũng như Ngũ Hành Bát Quái nên loại khóa này chỉ là một bản sao không hoàn chỉnh nên dù kẻ đọc được cũng không thể chế tác được một phiên bản hoàn chỉnh còn chiếc khóa này rất tinh xảo hơn nữa thứ làm ra loại khóa này chỉ được sử dụng vào thời nhà Tần các triều đại về sau những kẻ tạo ra được loại vật liệu này cũng không còn nhiều đến nhà Đường thì chắc hẳn đã không còn ai biết tới nó nên ta phỏng đoán đây là bản gốc do Từ Phúc tạo ra hoặc đệ tử chân truyền của hắn nên ta mạnh dạn đưa ra phỏng đoán đây là cổ mộ từ thời Tần hơn nữa có thể đây là nơi được Từ Phúc chọn để giấu kì trân dị bảo.

Nếu đúng như Tiềm Thăng nói thì tuy đây không phải mộ Lý Thuần Phong nhưng lại là nơi Từ Phúc cất giữ đồ hẳn là có không ít đồ tốt rất có khả năng này, nhưng đã hơn 1000 năm trôi qua chẳng lẽ không có kẻ nào phát hiện ra nơi này sao cho dù hắn không thông hiểu kì môn độn giáp hay bát quái ngũ hành nhưng cũng có thể cho nổ cửa này mà Tiềm Thăng nghe ta hỏi thì bật cười ha hả y chỉ vào cửa đá mà nói :

- Cậu có biết thứ tạo ra loại khóa này là gì không nó là huyền thiết đấy thứ này cho dù có đập hay dùng thuốc nổ nó cũng không suy chuyển.

Chu Đán lạnh lùng lên tiếng

- Vậy nếu hắn đào xuyên mộ đạo thì sao?

Tiềm Thăng nghe vậy thì suy ngẫm một lát mà nói

- Vậy thì có thể bên trong còn có cơ quan gì đó nếu là Từ Phúc thì bên trong ắt hẳn còn có thứ khác cánh cửa này chỉ để phòng những kẻ không trong nghề thôi ta tin nhất định bên trong còn có thứ khác mọi người lui lại một chút.

Tuy không biết hắn định làm gì nhưng cả 5 người bọn ta cũng lùi lại nhưng bọn ta để ý thấy Lương Thiếu Cương hắn ta không chỉ lùi lại vài bước như bọn ta mà lại lùi xa khỏi cánh cửa đến gần chục thước mới dừng lại trông thấy ánh mắt bọn ta có chút nghi ngờ nhìn hắn, Lương Thiếu Cương vội giải thích :

- Đây là nơi Từ Phúc để báu vật vạn nhất có cơ quan ám khí chúng ta nên đề phòng vạn nhất xảy ra chuyện thì hơn.

Nghe hắn nói vậy bọn ta cũng lùi ra thêm một đoạn nữa sau đó hướng mắt nhìn về Tiềm Thăng, hắn xem xét một hồi sau dùng tay dịch chuyển một số mảnh ghép trên đồ hình bát quái vừa di chuyển thật chậm các mảnh đá trên cánh cửa đá hắn vừa áp tai để lắng nghe tiếng động trong chiếc khóa phát ra đột nhiên một tiếng âm thanh sắc lạnh vang lên đám người bọn ta ở phía sau còn chưa kịp hiểu ra chuyện gì Tiềm Thăng đã vội lăn người về một bên chỉ nghe víu một tiếng ba mũi tên bằng đồng đã cắm thẳng xuống chỗ mà ban nãy Tiềm Thăng vừa đứng chưa kịp định thần lại thì đồ hình bát quái trên cánh cửa xoay mấy vòng tiếng ầm ầm nổi lên lát sau cánh cửa đá dần dần được mở ra để lộ ra lối đi bên trong bọn ta rút từ trong túi những cây đuốc đốt lên và tiến vào hang động Tiềm Thăng dẫn đầu sau đó là Mã Tư Linh rồi tới Chu Đán và Lương Thiếu Cương cuối cùng là hai sư đồ ta.

Hang động này vốn là một hang động tự nhiên nhưng được con người cải tạo nên lối vào khá nhỏ và thấp nên bọn ta phải khom người đi mỗi người cách nhau một đoạn để nếu phát sinh tình huống gì mọi người cũng có thể kịp thời phản ứng đi được một lát Mã Tư Linh hiếu kì hỏi Tiềm Thăng :

- Tiềm Thăng trong cuốn sách cổ kia có ghi chép cách phá giải loại khóa kia sao?

Tiềm Thăng đang chăm chú dẫn đường nghe thấy Mã Tư Linh hỏi thì cười nói :

- Không có, chỉ là ta phỏng theo nghịch bát quái cùng kì môn độn giáp mà thôi ngoài ra còn có chút vận may hắc hắc lão tử trời sinh đã có quý nhân phù trợ nên đương nhiên có thể mở được.

Mặc kệ Tiềm Thăng đang độc thoại tất cả mọi người vừa đi vừa bàn luận về cổ mộ này còn ta đang suy nghĩ tới vấn đề khác nên không chú ý tới những gì họ trao đổi sở dĩ ta không tham gia bàn luận với họ vì lúc Tiềm Thăng mở cánh cửa kia ta vô tình nhìn thấy trong ánh mắt của Lương Thiếu Cương xuất hiện một tia sợ hãi nhưng rất nhanh đã biến mất hơn nữa tại sao hắn biết từ cánh cửa đó sẽ phóng ra những mũi tên rất có khả năng hắn biết cái gì đó mà không chịu nói hoặc bản thân hắn đã từng vào cổ mộ này và đã gặp cái gì đó làm cho hắn phải kinh sợ nếu là như vậy thì rất có thể kẻ hôm qua dùng quỷ truyền âm chính là hắn tuy bây giờ hắn là kẻ tình nghi nhất nhưng những Kim Anh khác ta cũng cần phải đề phòng vạn nhất xảy ra điều ngoài ý muốn cũng có thể phản ứng kịp.

Sau tầm 15p thì bọn ta thấy phần cuối hang động phát ra một thứ ánh sáng màu xanh lam tiến lại xem xét thì ra hang động bọn ta đi thông ra một hành lang bằng đá rất rộng rãi cả hành lang bằng đá càng kì lạ hơn là loại đá này lại là màu xanh lam khi ánh sáng chiếu vào màu xanh lam soi sáng cả hành lang dài bọn ta đi được hơn chục bước thì Chu Đán đột nhiên rút ra một phi tiêu nhanh như cắt y phóng thẳng về phía vách tường bên trái tiếng kim loại găm vào trong đá vang lên sau đó là một âm thanh kì quái vang lên Mã Tư Linh giơ đuốc về phía đó thì trời ạ phi tiêu của Chu Đán đã đâm xuyên qua một con bọ, con bọ này phải to cỡ bàn tay trẻ em khắp người là một màu xanh lam trùng khớp với màu của bức tường khiến cho người ta bình thường khó mà nhận ra được Tiềm Thăng đang dẫn đường thì thấy phía sau có động tĩnh hắn chạy lại xem xét con bọ sau đó nói

- Thi trùng, sao nó lại ở đây.

Để dành cho những ai không biết thi trùng là một loại độc trùng xuất hiện ở những nơi nhiều thi khí và luôn sống theo một đàn, thi trùng cũng có nhiều loại nhưng kích cỡ chung thì to bằng bàn tay của một đứa trẻ khắp người được bao thủ một lớp vỏ cứng đầu chúng lại khá to và dẹp hàm răng rất sắc và cứng chúng chuyên ăn thịt các xác chết của động vật, khi thấy xác của một con vật gì đó thậm chí là cả con người chúng sẽ chui vào bên trong đục khoét hết nội tạng cùng xương của vật đã ăn sạch sẽ cho đến khi cái xác chỉ còn lại lớp da thì chúng chui ra tìm kiếm con mồi khác, tuy nói thi trùng chỉ ăn xác chết nhưng nếu gặp phải động vật sống chúng cũng không bỏ qua dù đó có là con voi to hơn chúng gấp trăm ngàn lần nhưng với lớp vỏ cứng cùng số lượng tới hàng trăm thậm chí hàng ngàn con chúng dễ dàng cắn nuốt hết cả một con voi chỉ trong khoảng 15 phút.

Lúc này bọn ta đang kinh ngạc nhìn nhau như muốn có một lời giải đáp cho bí ẩn đó là tại sao ngôi mộ này đã mấy trăm năm không có người sống qua lại vậy mà vẫn còn con thi trùng sống hơn nữa số lượng không hề nhỏ phải biết tuy là tà vật nhưng thi trùng cũng cần ăn để có thể tồn tại hoặc có một lượng thi khí đủ lớn cho chúng hấp thu mà tồn tại nhưng với số lượng thi trùng lớn như vậy tồn tại thử hỏi phải bao nhiêu thi khí mới đủ nuôi chúng trong vài trăm năm điều này không có khả năng.

Tiềm Thăng lúc này có chút kinh hãi nói :

- Thi trùng này đã ở đây từ khi mộ này được xây dựng nếu theo ta phỏng đoán ngôi mộ này không phải của Lý Thuần Phong mà niên đại còn sớm hơn ta phỏng chừng nó phải từ thời Tần tính đến thời đại của chúng ta là hơn 1000 năm mấy con thi trùng này trong cổ mộ ăn gì để sống được hơn 1000 năm đây ta thực cũng muốn hỏi chúng ăn gì để có thể sống thọ như vậy chứ.

Đang lúc Tiềm Thăng nói thì Chu Đán lên tiếng cắt ngang :

- Mọi người nghe xem có thứ gì đó đang đến.

Nghe Chu Đán nói tất cả đều đồng loạt im lặng nghe ngóng quả nhiên từ phía sau lưng có những thanh âm sột soạt như có thứ gì đang mài lên mặt đá nhưng không chỉ có một mà có rất nhiều dễ phải có đến hàng ngàn cái gì đó đang đến gần sư phụ ta lúc này rút ra một lá linh phù ném về phía sau rồi niệm chú kích phát linh phù nhất thời bốc cháy ngọn lửa màu vàng trong giây phút linh phù bốc cháy một cảnh tượng kinh khủng đập vào mắt bọn ra.

Trên đất và hai bên tường những chấm xanh đang lúc nhúc di chuyển vì chúng có màu trùng với hành lang đá nên chỉ có thể nhận ra trong hành lang có những đôi mắt màu đen đang tiến đến chỉ như vậy đã đủ khiến cho người ta cảm thấy da đầu một trận tê dại, Chu Đán lúc này liếc Tiềm Thăng cười nói :

- Miệng quạ đen vừa nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến ngay Tiềm Thăng ngươi qua đó hỏi chúng một chút xem mấy trăm năm qua chúng đã ăn gì ta cũng thực hiếu kì đó.

Tiềm Thăng khóe miệng giật giật hắn dĩ nhiên không ngờ tới một câu nói bâng quơ của hắn mà những con thi trùng đến thật Mã Tư Linh lúc này giận dữ quát lên:

- Còn không mau chạy các người ở đó chờ đám thi trùng tới lấy mạng cả bọn mới hài lòng hả.

Nghe Mã Tư Linh giục cả bọn mới giật mình vội vã xoay người bỏ chạy đám bọ đang di chuyển chậm rãi chợt một âm thanh vang lên

- Đinh linh linh...đinh linh linh...

Ta lúc này đang chạy cũng quay lại hỏi :

- Ai đang lắc chuông, mau dừng lại thi trùng rất nhạy cảm với âm thanh nơi vào có âm thanh chúng sẽ điên cuồng lao đến tấn công nếu muốn toàn mạng mau vứt bỏ hết những thứ phát ra tiếng kêu.

Nhưng mọi người nhìn nhau sau đó đều lắc đầu trong số bọn ta không ai mang theo chuông đồng hay bất cứ thứ gì phát ra âm thanh cả ta cẩn thận nghe kĩ thì ra âm thanh này phát ra từ phía sau lưng chẳng lẽ đang có thứ gì điều khiển đám thi trùng này.

Nghĩ vậy ta quay sang nói :

- Phía sau có thứ gì đó đang điều khiển lũ bọ này tấn công chúng ta.

Sư phụ ta liền quay lại ném ra một đạo linh phù niệm chú kích phát nhất thời lôi điện bắn ra tứ phía một đống thi trùng bị lôi điện đánh chúng nhưng hết lớp này lại có lớp khác chúng cứ nối đuôi nhau lao về phía bọn ta vừa chạy vừa ném ra linh phù ngăn cản đám thi trùng nhưng chỉ được khoảng 10 phút thì Mã Tư Linh la lên:

- Không xong rồi phía trước đã hết đường.

Nghe vậy cả 6 người bọn ta nhất thời đều cảm thấy kinh hãi, phía trước xuất hiện một cửa đá lớn chặn lối đi Tiềm Thăng lúc này vừa chạy vừa thở hồng hộc mà nói:

- Thật là xui chết lão tử mà đã gặp phải đám thi trùng giờ lại còn gặp phải cửa đá chặn đường trời thật muốn bức ta vào tử lộ.

Đang lúc mọi người lòng đều rối như tơ vò sư phụ ta lên tiếng

- Tiềm Thăng mau qua phía cửa đá kiểm tra một chút Thiếu Cương ngươi có trách nhiệm chiếu cố Tiềm Thăng đồng thời từ xa yểm hộ cho bọn ta, ta cùng 4 người sẽ lên tuyến đầu chặn đám bọ này Tiềm Thăng ngươi hãy tranh thủ thời gian.

Nói đoạn sư phụ xoay người tiến đến chỗ đám thi trùng ném ra 5 đạo linh phù bấm chỉ quyết kích hoạt linh lực lôi điện lại liên tục bổ xuống đẩy lùi đám thi trùng ta cùng Chu Đán, Mã Tư Linh, đều xuất ra các thủ đoạn công kích nhưng lớp này chết đi lớp sau lại tới tiếng chuông từ sau đám thi trùng cũng ngày càng nhanh và dần tiếp cận lúc này phù chú đã dùng hết đúng lúc đó vài con thi trùng vọt tới chỗ ta đang chưa biết phải làm sao thì từ sau những đồng tiền ngũ đế bay qua xuyên thẳng vào đám thi trùng đó, ta quay đầu nhìn lại thì ra lúc nãy Lương Thiếu Cương đã ném ra những đồng tiền để trợ giúp ta.

Lúc này linh phù đã cạn bản thân đang không biết nên đối phó với đám thi trùng này như thế nào không thể chờ đợi sự cứu viện của Lương Thiếu Cương được, nhìn qua bên kia sư phụ ta cùng đám người Mã Tư Linh, Chu Đán cũng đang ra sức tiêu diệt đám thi trùng nhưng số lượng quá đông một mình Lương Thiếu Cương dù có 3 đầu 6 tay cũng không thể hỗ trợ kịp phải nghĩ cách giữ chân đám thi trùng để Tiềm Thăng mở cửa đá đang ngẫm nghĩ thì ta vô tình thấy đám thi trùng khi tiến lại gần ta dưới nền đất một chút tàn lửa từ cây đuốc trong tay ta rơi xuống làm cho đám thi trùng này lùi lại cứ mỗi khi có tàn lửa rơi xuống thi trùng chỗ đó đều đứng lại không dám tiến lên cảm thấy kì quái ta liền đẩy ngọn đuốc về phía trước một chút quả nhiên chúng thấy ngọn đuốc thì đều lui lại thì ra bọn chúng sợ lửa.

Ta hướng về đám người kia hô lớn:

- Mọi người đám thi trùng này sợ lửa hãy dùng lửa đối phó với chúng.

Sau đó ta quay về phía đám thi trùng trước mặt bắt quyết niệm chú

- Nghiệp hỏa diệt hành

Hỏa thần hiển linh

Thiêu đốt vạn quỷ

Quần ma diệt vong

Ta phụng Thái Thượng lão quân sắc lệnh

Thần binh hỏa cấp như luật lệnh

Sắc

Từ trong không khí bốc lên một ngọn lửa màu vàng thiêu đốt đám thi trùng những con thi trùng bị thuần dương hỏa thiêu đốt thì hóa thành một chất dịch đen tanh hôi sau đó bốc hơi trông thấy màn này ta vui mừng quay lại phía 4 người còn lại bọn họ cũng đã dùng lửa để đốt đám thi trùng chợt âm thanh tiếng chuông lại vang lên

- Đinh linh linh, đinh linh linh

Ta cảm thấy không tốt vội quay đầu lại quả nhiên thi trùng lại tiếp tục tiến lên con trước bị đốt con sau vẫn tiến lên thuần dương chi hỏa ngày càng suy yếu ta biết đã không còn có thể chống cự được lâu vừa phóng xuất cương khí ta lên tiếng thúc giục Tiềm Thăng :

Tiềm Thăng người mau nhanh tay lên bọn ta sắp không chống đỡ được rồi.

Tiềm Thăng cũng không chịu thua hắn quát:

- Lão tử đang cố gắng đây cánh cửa này quá phức tạp hãy cố gắng thêm một chút nữa ta sắp mở được rồi.

Chúng ta cầm cự thêm một lát nữa thì bắt đầu cảm thấy mệt mỏi đám bọ này liên tục lao đến như không biết sợ chết để tiếp tục phóng ra thuần dương chi hỏa ngăn cản đám thi trùng ta cắn răng tiếp tục rót nhập cương khí dốc ra toàn lực đột nhiên ta nghe thấy tiếng của sư phụ

- Tiểu Khương bắt giặc phải bắt vua trước hãy tìm xem thứ gì đang điều khiển chúng phá hủy được nó chúng ta mới có cơ hội.

Nghe sư phụ chỉ điểm ta một bên điều khiển thuần dương chi hỏa một bên nhìn khắp nơi lũ thi trùng này quá đông căn bản ta không phân biệt được gì cả chợt âm thanh kia lại vang lên và ta thấy phía xa cách ta chừng 50 bộ một vật thể kì lạ hình như chiếc chuông nhỏ đang đưa qua đưa lại ngay sau đó ta chắc đó chính là thứ đang điều khiển lũ thi trùng nhưng lũ thi trùng quá đông ta căn bản không thể xác định được chính xác để phát động công kích chợt ta nhớ đến Chu Đán hắn là kẻ có đôi mắt rất tinh tường cùng khả năng ném phi đao rất giỏi không chần chừ ta hét lên

- Chu Đán thứ điều khiển chúng có hình dạng như một chiếc chuông nhỏ cách chúng ta 50 bộ ta không thể xác định chính xác vị trí của nó ta sẽ dùng linh phù dẫn đường ngươi hãy cố quan sát vị trí chính xác của nó.

Chu Đán lúc này đang điều khiển hỏa cầu thiêu đốt thi trùng nghe tiếng của ta y cũng gật đầu và ra hiệu ta hãy bắt đầu đi không chần chừ ta lấy một tờ phù cắn đầu ngón tay họa một đạo linh phù sau đó ném về phía mà lúc nãy ta thấy cái chuông kia xuất hiện linh phù bay đến nơi ta bấm chỉ quyết linh phù nhất thời tỏa ra một đạo kim quang soi sáng một vùng bên kia Chu Đán nheo mắt tìm kiếm chợt ánh mắt y khóa chặt tại một điểm y rút ra một thanh phi đao phóng thẳng về phía đó nhưng lúc này điều kì lạ đã phát sinh.

Thứ kia như cảm nhận được nguy hiểm nó lại rung chuông lập tức 3 con thi trùng từ dưới đất nhảy lên chặn lại phi đao của Chu Đán phi đao của Chu Đán xuyên thằng qua ba con thi trùng thì lệch hướng và cắm xuống đất Chu Đán trông thấy một màn này thì lấy làm giận dữ y rút ra liền ba phi đao ném liên tục nhưng kết quả không thay đổi thứ kia lại tiếp tục điều khiển đám thi trùng đỡ hết những phi đao do Chu Đán ném tới ở bên này cảm thấy tính hình không ổn sư phụ ta lên tiếng

- Chu Đán đừng ném nữa ta sẽ mở đường cho ngươi hãy tranh thủ lúc ta hất văng đám thi trùng ngươi tranh thủ phá hủy thứ đang điều khiển đám thi trùng đó hãy nhớ cơ hội chỉ có một vì ta sắp cạn kiệt cương khí rồi, Mã Tư Linh hãy qua giúp hắn một tay đừng để đám thi trùng làm hắn phân tâm, Tiểu Khương con cũng qua đây hộ pháp cho ta.

Nghe sư phụ phân phó ta liền chạy lại chỗ sư phụ, người đưa cho ta một lá cờ màu đỏ ta tiếp nhận nó sau đó niệm phú kích phát lá cờ trong tay lá cờ không gió mà bay lên xoay tròn xung quanh đỉnh đầu của ta cùng sư phụ và tản mát ra một đoàn liệt hỏa bao quanh liệt hỏa như kết giới ngăm cản đám thi trùng xâm lấn.

Lá cờ mà ta sử dụng tên gọi là Thiên Hỏa Kỳ tương truyền năm là do chưởng môn Hỏa Viêm phái đoạt được trong cổ mộ,khi kích phát Thiên Hỏa Kỳ sẽ phóng ra lửa thiêu đốt tà vật hoặc có thể dùng làm kết giới ngăn chặn tà vật xâm lấn nếu pháp lực đủ cao thâm thì cho dù là quỷ vương cũng không mảy may suy chuyển kết giới chỉ là Thiên Hỏa Kỳ tiêu hao rất nhiều linh lực và điều kiện kiên quyết người thi pháp không được di chuyển nếu không Thiên Hỏa Kỳ sẽ dễ bị mất khống chế rất dễ gây nguy hiểm bởi vì lửa từ Thiên Hỏa Kỳ không phải lửa của nhân gian nếu không kiểm soát tốt có thể hại người hại cả chính mình.

Lúc này bên kia Mã Tư Linh cũng tế ra pháp khí của mình ngưng tụ thành một kết giới bao quanh mình cùng Chu Đán sau đó bọn ta chăm chú tìm kiếm thứ đang điều khiển đám thi trùng tiếng chuông lại tiếp tục vang lên

- Đinh linh linh ..

Đinh linh linh

Bọn ta đồng loạt nhìn về phía đó ai cũng cố tìm kiếm nơi phát ra âm thanh đột nhiên sư phụ hô lớn :

- Chính là nó

Sau đó người kết ấn và niệm động chú ngữ :

-Hiểu thấu tam cảnh, chiếu rọi Bát Hoang.

Quần ma cách chức, vạn quỷ diệt vong.

Vung lên tự mình, vạn hóa chi tông.

Cấp chiêu Bắc Đế uy thần một chưởng phá vạn tà, Sát

Nhất thời cả hành lang đang từ một màu xanh yêu dị chuyển thành một màu vàng chói sau lưng sư phụ ta hư ảnh một tôn thần khí thế quần lâm thiên hạ vung tới một chưởng phách thẳng về đám tà vật đúng như dự đoán tiếng chuông lại vang lên hàng ngàn con thi trùng đồng loạt che chắn phía trước thứ đang điều khiển chiếc chuông nhưng thứ kia không ngờ đám thi trùng kia đụng phải hư ảnh thì trực tiếp hóa thành một vũng nước màu đen hôi thối cánh tay hư ảnh đi đến đâu cũng đều quét sạch thi trùng cho đến đó cho đến khi gần đến chỗ của thứ đó thì toàn bộ linh lực đã tiêu hao hết sư phụ ta thở dốc quát khẽ

- Mau ra tay

Chu Đán lúc này nhanh như chớp rút ra phi đao vận khí ném thẳng về phía thứ kia vì đám thi trùng phía trước đã bị đánh bay nên bọn chúng nhất thời hỗn loạn thứ kia thấy được nguy hiểm điên cuồng lắc mạnh chiếc chuông mấy con thi trùng phía sau vội vã nhảy lên đỡ lấy phi đao trông thấy một màn này trong lòng bọn ta đã nguội lạnh như tro tàn như vậy là hết rồi chúng ta coi táng thân tại đây cả Tiềm Thăng lẫn Lương Thiếu Cương ở phía sau trông thấy từ đầu đến giờ thấy một màn này khuôn mặt cũng đã trở nên rất khó coi hai người đó biết bọn ta đã dốc toàn lực cho một kích này nếu như thất bại mạng của bọn ta coi như xong tại đây nhưng chính khoảnh khắc lúc bọn ta tưởng như thất bại thì Chu Đán lại nhếch lên mội điệu cười tà mị giơ tay kết một thủ quyết và hô lớn

- Phá

Nhất thời thanh phi đao kia vỡ thành nhiều mảnh đâm về mọi hướng thứ kia bị một mảnh phi đao xuyên qua thứ kia giãy giụa sau đó phát ra những tiếng kêu rất chói tai và rất nhanh sau đó tiếng kêu nhỏ dần và im bặt nhất thời trong hành lang một sự im lặng khác thường không còn xuất hiện bất cứ âm thanh gì thậm chí ta còn có thể nghe thấy tiếng tim mình đang đập trải qua một hồi lũ thi trùng kia sau một hồi bất động đột nhiên trở nên hỗn loạn chúng liên tục phát ra các âm thanh kì quái làm cho bọn ta lúc này cũng có chút sợ hãi Chu Đán cũng có chút giật mình có lẽ y nghĩ phải chăng bản thân không giết được thứ kia nhưng khi đang chuẩn bị chiến đấu thì đột nhiên lũ thi trùng lại rút lui những đôi mắt đen cứ lùi dần khỏi hành lang và chỉ một lát những chấm đen trên hành lang biến mất cứ như chúng chưa từng xuất hiện vậy lúc này Mã Tư Linh có chút không thể tin nổi hỏi một câu :

- Chúng ta thực sự đã thành công?

Chu Đán lúc này ở cạnh lau đi những giọt mồ hôi lạnh y đáp :

- Đúng vậy chúng ta đã thành công.

Sau đó bọn ta thu hồi kết giới tiến lại xem vật đang ở trên mặt đất ở xa nhìn không rõ lắm khi tiến lại gần thì ta có chút giật mình trên đất là một con thi trùng nhưng con thi trùng này phải to gấp hai lần những con thi trùng thông thường lúc này trên đầu con thi trùng xuất hiện một cái lỗ lớn đang chảy ra những thứ chất lỏng màu đen đột nhiên ta để ý thấy phần đuôi nó được nối với đỉnh một chiếc chuông nhỏ màu đen trên thân chiếc chuông được điêu khắc các phù chú kì lạ mà ta xem không hiểu lúc này Lương Thiếu Cương một bên đánh giá chiếc chuông một bên y ngẫm nghĩ gì đó lát sau nét mặt Lương Thiếu Cương trở nên hoảng hốt hắn run rẩy chỉ vào chiếc chuông mà nói :

- Nó ..nó là Chuông..

Chuông Kinh Hồn

Nghe vậy bọn ta cả kinh đồng thanh nói

- Cái gì đây là Chuông Kinh hồn.

Lương Thiếu Cương thận trọng gật đầu sau đó nói :

- Nếu các ngươi không tin thì hỏi Trương Hoành ông ta chắc chắn biết.

Sư phụ ta nãy giờ im lặng đánh giá chiếc chuông bây giờ mới lên tiếng:

- Thứ này bên trong chứa đấy tà khí lại có thể điều khiển cả ngàn vạn con thi trùng theo như ta đoán đây đúng là Chuông Kinh Hồn trong truyền thuyết đã miêu tả.

Nghe sư phụ ta nói bọn ta nhất thời kinh hãi sư phụ ta lại tiếp tục nói:

- Đúng vậy tương truyền chuông kinh hồn được một đám tà tu rèn từ thiên thạch sau đó tế luyện bằng máu và linh hồn của vạn người trên thân có khắc phù văn để thôn nạp uế khí lại được đặt ở nơi oán khí tích tụ trải qua trăm năm trở thành Chuông Kinh Hồn có khả năng điều khiển thần trí cưỡng chế cướp đoạt hồn phách của vạn vật nghe đồn có một tà sư vô tình đoạt được Chuông Kinh Hồn hắn ta đã đại khai sát giới giết hơn ngàn người, lần đó huyền môn cũng phải trải qua một trận gió tanh mưa máu cuối cùng chưởng môn các phái phải hợp lực tru diệt tên ma đầu kia, tuy làm hắn ta trọng thương nhưng 10 chưởng môn chết mất quá nửa còn tên tà sư kia đã chạy trốn, các cao thủ huyền môn truy sát theo hắn nhưng cuối cùng tà sư kia đã nhảy xuống vực sâu vạn trượng mang theo cả Chuông Kinh Hồn từ đó tin tức của Chuông Kinh Hồn biến mất, ta vốn nghĩ đó là truyền thuyết nhưng thật không ngờ Chuông Kinh Hồn lại thật sự tồn tại may mắn cho chúng ta là nó bị con thi trùng này sử dụng không phải do con người sử dụng nếu không chúng ta đã sớm bị đoạt mất hồn phách thân thể cũng sớm bị đám thi trùng này gặm nhấm rồi.
 
Back
Top Bottom