Tâm Linh PHÁP SƯ TẬP SỰ

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
328256210-256-k141047.jpg

Pháp Sư Tập Sự
Tác giả: ThngMinh252
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

câu chuyện về 1 cậu thiếu niên trên con đường làm thầy pháp Tags: huyenaokinhdiphápsưtruyện-tâm-linhtâmlinh​
 
Pháp Sư Tập Sự
BIẾN CỐ - KHỞI ĐẦU


Xin chào tất cả mọi người những người có hứng thú vs truyện ma , truyên kinh dị bùa phép .

Sau đây tui xin gửi đến cho mọi người 1 mẫu truyện của thể loại này đảm bảo là sẽ vô cũng hấp dẫn nào không lòng vòng nữaTRUYỆN MA TUI KỂ BẠN NGHE 😛HÁP SƯ TẬP SỰCHƯƠNG 1 : BIẾN CỐ- KHỞI ĐẦU Ở khu thành thuộc tỉnh Trà Vinh , trong cái lớp 11a của trường THPT B có cậu học sinh đang ngủ gục trong lớp vì đêm qua cậu đã thức cả đêm để đánh game với lũ bạn .

Trong lúc ngủ, cậu nhìn thấy bản thân đang đứng trong 1 căn nhà khá là cổ kín, nhìn cứ như là nhà mấy ông tá điền thời xưa vậy ,đang không biết đây là đâu thì sau nhà một bóng hình bay lướt lên làm cậu học sinh xém ngã ra sau, khi cậu đang lọ mọ đứng dậy nhìn kĩ vào người trước mặt .

Là một ông lão tóc bạc trăng dài búi cao lên như mấy tá điền hồi xưa.Ông ta mới lên tiếng với một giọng trầm ấm:- Cuối cùng thì cũng đã đến lúc con gặp được ta rồi đó đa, mới đây mà nhanh thật.

Sắp tới đây sẽ có một số biến cố mà ta chắc rằng con sẽ cần tới nhưng thứ mà tương lai ta sẽ dạy con, để mà còn giúp ta nối nghiệp dòng họ Phạm của ta chứ.Cậu học sinh mơ hồ hỏi lại:- Biến cố ?

Mà ông là ai ?

Sao mà ông biết cháu họ Phạm và thứ mà ông dạy cháu là gì?

Mà nối nghiệp dòng họ sao cháu....

Ông lão trước mặt bỗng mĩm cười rồi dần biến mất chỉ vang vọng lại câu nói.- Tối nay 10 giờ hãy mở cửa phòng và đi ngủ ông sẽ giải thích cho cháu- Ông gì ơi khoan khoan đã ....- CHIẾN!

CHIẾN!

EM DẠY NGAY CHO TÔI, AI CHO EM NGỦ GIỜ NÀY EM GIỠN MẶT VỚI TÔI À ĐI RA CUỐI LỚP ĐỨNG NGAY CHO TUI TUI SẼ GHI EM VÔ SỔ ĐẦU BÀI VÀ BÁO VỚI GIÁO VIÊN CHỦ NHIỆM!

Tên cậu học sinh là Phạm Minh Chiến một học sinh có thể coi là khá trong lớp .

Ngay lúc này cậu đang chìm vào suy nghĩ, rốt cuộc có phải mơ không sao mà cảm thật đến lạ thường ...Tối hôm đó trong trạng thái nghi ngờ, không tin nhưng lại vì cái bản tính tò mò mà cậu quyết định mở cửa phòng rồi để đó mà đi ngủ, một điều mà mười năm qua cậu chưa từng làm.

Vì cậu luôn đóng kín cửa phòng khi ngủ.

Trong lúc đang từ từ chìm vào giấc ngủ khi mở mắt ra cậu lại trở lại đúng khung cảnh đó ông lão đã ngồi trên bộ bàn ghế cổ chờ cậu , ông lão mỉm cười tỏ vẻ hài lòng rồi ông nói: - Được rồi cháu đã tới thì ta sẽ cho cháu biết sự thật về dòng họ Phạm của cháu nhưng đầu tiên đầu tự giới thiệu .

Ta là Phạm Minh Chí Thiện là tổ tiên cách cháu ba đời nghĩa là ta là cha của ông cố cháu .

Về dòng họ Phạm thì dòng họ ta từ thời nhà Lý đã hành nghề bùa phép thầy pháp để giúp đời cũng là những người đứng sau giúp đỡ các vị vua về mặc tâm linh bùa ngải vì thời đó giặc không chỉ đánh bằng đao kiếm nhất là Trung Quốc và Xiêm ( Thái Lan) trong trận Xung đột biên với Việt Nam và Thái Lan thì bùa ngải phải nói không ít đâu thời, thời đó ngoài tiền tuyến thì đánh nhau nhưng hậu phương chúng dùng bùa ngải quậy phá dân ta muốn làm họ nhục trí mà bỏ đất bỏ làng đi.

Cứ tối là có người gõ cửa nhà nhưng ra mở cửa thì không thấy ai, đôi khi nó hiện ra, mặt thì trắng bệt máu thì hai hốc mắt cứ chảy ra hoặc là người phụ nữ với cái đầu được ôm bên tay trái, đôi khi là đứa nhỏ chừng một hai tháng tuổi, không thì thai nhi còn máu đỏ tươi tụi nó nói đúng 1 câu

" TRẢ ĐẤT CHO BỌN TAO BỌN TAO LẠNH" Hay là " CẬU ƠI CHÚ ƠI CÔ ƠI TUI Ở DƯỚI CÓ MÌNH À CHÁN QUÁ XUỐNG DƯỚI VS TUI ĐI".

Nhưng xui cho tụi nó là thời đó dân sợ ma một thì sợ đói, sợ mất nước, sợ chết, tới mười phần, nên họ lơ mà sống thích hù thì cứ hù.

Vì trên đất VIỆT người Việt được phù hộ bởi ông bà tổ tiên, nên ma quỷ nước khác sang chỉ dám hù dọa không dám làm bậy với dân ta, với lại một phần vì thời đó cứ trung bình một làng sẽ có một người của họ Phạm ta sống, nên cái chiêu hù dọa không ăn thua và cũng nhờ vậy mà vua các triều đại lun tập trung hoàn toàn cho tiền tuyến đánh giặc và cũng vì vậy, trong lịch sử rất hiếm nhắc tên anh hùng dân tộc hay vị tướng nào họ Phạm cả .

Nhưng tới thời ông cố con vì không muốn nối nghiệp ta mà bỏ đi biệt sứ, lên Sài Gòn để mà làm ăn.

Tuy là thời đó dòng họ ta cũng không nghèo gì, vì ta là tá điền một vùng, nhưng tuyệt nhiên ông cố con không lấy của ta 1 cắt vì không muốn dính liếu tới ta nữa mà ngặt cái là ta có mình nó con trai mà nó không theo nghề ta.

Nhưng vì nghĩ bản thân chưa giúp đời được nhiều mà lại ở cá tuổi xế chiều rồi, bấm quẻ thì t chỉ sống đc 10 năm nữa, nên ta đã thu nhận một tên ăn xin về làm đồ đệ chân truyền.

Vì thấy hắn đáng thương nhưng ta không ngờ tà tâm và lòng tham hắn quá lớn, nhiều lần dùng bùa phép ta dạy hại người, nhưng hắn bẩm sinh thiên tài chỉ 3 năm đã học gần như toàn bộ những gì ta biết về bùa phép.

Nhưng hắn chưa thỏa mãn ham muốn nên đã im lặng và bỏ đi biệt xứ 5 năm, khi ta nhận được tin có tà sư dùng Thiên Linh Cái hại người ở Tây Ninh ta vội đi xuống thì ngỡ ngàng.

Tên nghịch tử đó đã bị tà thuật thao túng trở thành 1 tên tà sư, ta biết mình phải ngăn chặn hắn và cũng để sửa đổi sai lầm của bản thân khi giết được hắn ta nghĩ mình đã thắng thì không, hắn đã luyện được "LINH TÀ THOÁT THỂ" nghĩa là khi hắn chết thì linh hồn hắn sẽ ngay lập tức hóa thành Tà Linh Quỷ, ta biết mình bị hắn lừa nên đã ngay lập tức dàn trận đồ phong ấn hắn hi sinh 2 năm tuổi thọ và bảy phần tài phép bản thân để phong ấn hắn lại nhưng.

Khi xong xuôi, ta bấm quyết thì vào đúng năm cháu 18 tuổi thì tà tinh sẽ trở lại.

Vì thế, ta đành dùng công đức bản thân không đi đầu thai mà ở lại ảo mộng chờ cháu để giúp cháu có khả năng cứu gđ cháu cũng như mọi người khác .Sau khi lắng nghe hết thì Chiến đã hiếu ra một phần câu liền hỏi:- Thế giờ ông định dạy cho cháu phép thuật gì ạ ?Ông lão mỉm cười, gật đầu rồi trả lời : - Trước phải làm 1 thứ mà mội thầy pháp đều làm.- Làm j ạ - KHAI MỞ ÂM NHÃN !

Nghe xong câu này, Chiến bỗng nhanh mồm đáp:- À có phải là mở con mắt thấy được ma không ông mà hình như phải đào mộ người mới chôn lấy sáp gì đó bôi vô mắt thì phải ?

Ông lão cười: - Ý cháu là Sáp cận hòm à, ui cha thiếu gì cách để khai nhãn phải chọn cách đấy?- Nhưng dùng cách đó thì sao v ông?Ông lão nghiêm nghị đáp:- Để lấy được loại sáp đó con phải đào quan tài người ta mới mất được ba ngày lên, họ còn chưa yên nghĩ được gì đã bị đánh động rất chi là thất đức, chưa kể vì là loại sáp gần hòm nên âm khí rất nhiều khi mà cháu bôi lên mắt nó sẽ hút và làm tiêu biến đi rất nhiều dương khí của mắt cháu, nên gây ra cảm giác đau rát khi dùng và dùng lâu dương khí của đôi mắt cháu bị tiêu biến hết thì cháu sẽ mù.

Thật sự, cách này chỉ có tà đạo sư là dùng.

Vì người chúng lúc nào cũng có âm khí.

Nên sẽ không bị ảnh hưởng bởi sáp và chúng cũng không ấy nấy tội lỗi gì khi đào mộ người khác, thậm chí có những tên còn bắt hồn họ luyện bùa ngải nữa .Chiến mới thắc mắc:- Vậy cháu sẽ khai nhãn cách nào ạ ?Ông lão mới đáp ngay:- Mai cháu đi tìm hái về đây hai chiếc lá liễu, một chậu nước của bình nước bông cúng mà bông trong bình chỉ đc hơi héo nhẹ thôi, tới tối để chúng ở đầu giường rồi đi ngủ ông sẽ chỉ tiếp.- Nhưng mà hái lá liễu ở đâu .....

Đang định hỏi nói hái lá liễu thì bỗng cậu nghe tiếng mẹ gọi dậy .- CHIẾN !

CHIẾN !

DẬY ĐI HỌC CON , TRỜI ƠI MÀY ĐỊNH NGHỈ ĐÓ HẢ CON MAU DẬY THAY ĐỒ SÚC MIỆNG R ĐI HỌC NHANH ĐI TRỄ RỒI ĐÓ!

Nghe mẹ nói vậy Chiến hối hã chạy tới trường nhìn đồng hồ thì mới có 6h15 cậu vừa thở dốc vừa nghĩ thầm mẹ:

- " Mẹ lúc nào cũng v mốt chắc mình khùng vs trò hù của mẹ quá".

Nguyên sáng hôm đó, cậu không tài nào tập trung học được, cứ liên tục nghĩ xem chỗ nào có cây liễu mà lấy lá như ông nói bây giờ.

Lúc này, một giọng nói gợi đòn vang lên sau lưng Chiến:

- ĐM nhà chú mày!

Sáng giờ làm gì mà cứ như mất hồn vậy?

Hay là mê đắm em gái nào rồi hehe!Chẳng ai xa lạ đó là thằng Tân, bạn chí cốt học cùng lớp với Chiến.

Vì sáng giờ thấy thằng bạn cứ lờ đờ lầm lì không nói chuyện nên nó bây qua hỏi thăm nhưng Chiến thì giật mình nên chửi đỏng lên:- BÀ GIÀ MÀY ! hết hồn nha thằng báo đời!

Mê cái đầu mày chứ mê với chả đắm, em nào ở đây?

Tao đang tìm xem không biết quanh khu mình có chỗ nào có cây liễu không? tao đang cần tìm cây liễu lấy lá:Tân nói ngay:- Trời tưởng cua gái thì tao chịu chứ cây liễu thì dễ ẹc.

Mày không nhớ à?

Hồi lớp 9 tao với mày vô nghĩa địa cuối xóm chơi.

Cuối sâu trong nghĩa địa đó có cái cây liễu to vl đó.

Đi không t dắt đi nè?Chiến mới thốt lên:- Ờ ha!

Vậy mà méo nhớ ra ạ, thank you bạn hiền nhá!- Cám vs chả ơn gì phụ phí của m hết 50k nhe hehe!!- Lấy cái quần tao cấn nợ nè.- Hehe à mà mày kiếm lá liễu làm gì định đốt hút à?

Mày tệ nạn quá đó nha tao méc má mày!- Hút với đốt cái mã cha mày chứ hút!!

Mày bớt nói bậy giùm tao, mà mày muốn đi với tao chơi không?

Lâu rồi cũng không vô đó thăm quan hehe.- Trời má đi vô nghĩ địa mà như đi khu du lịch vậy mày .

Mà đi thì đi sợ gì ba cái chỗ đó!- Ok chốt, tan học tao với mày đi !!Tan học, hai thằng Chiến và Tân cùng nhau ra khu nghĩa địa.

Nhưng để tới nghĩa địa thì trước tiên phải qua 1 cây câu nhỏ dài chừng 2m, để qua con sông nhỏ nhưng mà con sông này sẽ là nơi bắt đầu cho sự nghiệp thầy pháp của Chiến.

Tới được khu nghĩ địa đứng trước cổng nghĩa trang mà hai thằng cứ thấy lạnh sống lưng, khu này rất hoang vu hầu như không ai quét dọn nên có một số cái mộ đã bị lá cay và cỏ che kín.

Hai thằng Chiến và Tân nuốt nước miếng cái ực rồi từ từ đi sâu vào khu nghĩa địa, tới được chỗ cây liễu, thằng Chiến nhanh nhẹn cắt lấy mổ đoạn cành cây liễu trên đó tầm 4 5 cái lá liễu rồi nó gọi thằng Tân:- Về thôi mày tao lấy xong rồi ở đây lâu tao thấy không được thoải mái.Thằng Tân cũng gật đầu:- ừ ừ chứ tao cũng ớn quá mày ơi. sao đó tao với mày tới đây nó đâu ghê vậy đâu về lẹ mày ơi tao cứ có cảm giác ai đang nhìn mình vậy.

Vậy là hai thằng nhanh chống ra về.

Tối đó Chiến làm như lời ông Thiện dặn, đặt tất cả lên trên đầu giường rồi đi ngủ.

Trong mơ ông Thiện đã hướng dẫn Chiến:- Con nhúng 2 cái lá vô chậu nước đi phần còn lại để ta.Nghe theo lời ông Chiến nhúng 2 cái lá vô chậu nước rồi để chúng trong đó, chỉ thấy ông lão Thiện đọc lầm bầm gì đó rồi chậu nước sáng lên ánh sáng xanh nhạt.

Xong xuôi ông Thiện mới căn dặn:- Sáng mai dùng nước này rửa mặt dùng 2 cái lá lau vô hai mắt tới trước khi ngủ, rửa lại mặt bằng nước thường và đừng ngủ ông sẽ tới tận phòng chỉ dạy cho con.

Chiến nghe lời hôm sau cậu làm theo lời ông xong thì không ngủ mà thức chờ ông.

Bỗng nhiên! cậu thấy mắt mình nhòe đi rồi lại rõ lại.

Trước mặt cậu giờ là ông Thiện, ông cười rồi bảo:- Hahah tốt !

Vậy là chúc mừng con đã Khai nhãn rồi đó đa!Chiến ngờ vực cậu tưởng là mơ nhưng khi nhéo thử thì đau, nên cậu thử ra sân sau nhà xem thử có phải thấy ma rồi không.

Quả đúng như cậu nghĩ sau nhà cậu RẤT NHIỀU.

Những vong linh đen và xám xịt đi lết qua lết lại bò dưới đất, nhưng tuyệt nhiên không thể vào gần nhà cậu được quá 1 mét.

Bỗng nhiên!

Chiến giật bắn người khi thấy ở ngay sau gốc cây chuối nhà cậu là 1 khuôn mặt trắng bệt, hai hóc mắt nó đen ngòm đang lú cái đầu ra khỏi thân cây mà nhìn thẳng về phía cậu mà cười , Chiến vội đóng cửa chạy vào phòng thì thấy ông Thiện ngồi trên giường cười to khoái chí:- HAHAHHA!

Sợ ma vậy sao mà làm pháp sư đây.

Mới chỉ là mấy cô hồn, ma đói đen với xám xịt thôi mà hù được con chạy vô phòng rồi à?Vội vả giải thích, Chiên nói:- Không ông ơi cháu không có sợ mấy cái đám đen đen bò lết đấy chỉ giật mình, khi trong cây chuối sau nhà lại có ma hình dạng ghê rợn vậy, mà lạ là chỉ mình con ma đó là cháu thấy rõ vóc dáng hình hài mặt mũi nó thôi à!Ông Thiện bỗng nhiên mặt đanh lại nghiêm nghị nói:- Gì cơ có chuyện đó à? hơ hơ cũng cả gan dám tới đây quấy phá, được rồi con đi theo ta ta cho con thấy bùa phép là như thể nào.

Nói xong, ông Thiện bay lướt ra sau nhà tới thẳng cây chuối ban nãy rồi nói với chất giọng ma mị:- ~Ái ~ chà chà ~ nhà mi cũng gan to mật gấu quá đó chớ.

RA ĐÂY ĐI QUỶ LINH !!

Ngay lúc này từ trong thân cây chuối phát ra cái tiếng cười lanh lãnh gợn hết cả người:- ~~E~ HE~HE~~ NGƯƠI ~KHÁ~ ĐẤY~~ BIẾT ~ĐƯỢC~ TA ~ NGỰ TRONG NÀY ~~ SAO!

NHƯNG ĐỪNG CÓ MÀ NÓI CÁI GIỌNG VÊNH VÁO ĐẤY VỚI 1 QUỶ LINH NHƯ TA, KHÔNG THÌ 1 VONG HỒN NHỎ BÉ NHƯ NGƯỜI KHÔNG CÓ CƠ HỘI MÀ ĐI ĐẦU THAI ĐẤY~~~ HE~~HE~~Ông Thiện mới cười nhẹ rồi đáp lời:- Vậy sao không ra đây để thử xem ai là kẻ không được đầu thai đây, hay là một Quỷ linh như ngươi lại sợ ta mà trốn như rùa thế kia.Ngay lập tức, trong thân chuối một bàn tay bay ra, tiến về phía ông Thiện , nhanh như cắt ông rút ra 1 lá bùa đỏ phóng tới bàn tay kia làm nó cháy phừng phực mà lửa lại là 1 màu xanh lục kì quái .

Không để con quỷ kịp trở tay ông Thiện tiếp tục rút ra ra lá bùa màu vàng phóng thẳng tới thân cây chuối rồi đọc to câu khẩu quyết:- ÂM LINH ĐỊA LINH ÂM DƯƠNG LINH NGHE LỜI TA THỈNH THIÊN LÔI CẤP CẤP NHƯ LỆNH ĐÁNH !!!!!Ngay lập tức một tia sấm chóp vàng rực đánh thẳng xuống cây chuối, làm thân cây cháy rụi.

Trong lúc lửa cháy, Chiến nghe rất rõ tiếng la hét đáng sợ của Quỷ linh kia, xong xuôi ông Thiện bảo:- Xong rồi đấy, thấy sao hoành tráng không?

Ta chỉ mới sài hai lá bùa thôi đấy, giờ thì con quỷ đó không tồn tại nữa.

Chiến cảm thán:- Ay dui ngầu đét nhe ông ơi!

Ông Thiện mới cười cười rồi nói:- Nào con có muốn làm người nối nghiệp ta không?

Nếu được thì chúng ta sẽ tu luyện trong vòng 2 năm đó nhe!Không chừng chừ Chiến hô to rõ:- ĐỆ TỬ XIN ĐỒNG Ý !!

Vậy là hành trình học đạo của cậu học sinh Chiến bắt đầu.

Mọi người cũng đón chờ Chương 2 của truyện PHÁP SƯ TẬP SỰ để biết được Chiến đã học được những tài phép gì và sẽ có nhưng hành trình thử thách nào đang đón chờ cậu nhá!

-------HẾT---------------‐---------------------
 
Pháp Sư Tập Sự
HỒN NÀY XÁC KIA


TRUYỆN MA TUI KỂ BẠN NGHE 😛HÁP SƯ TẬP SỰ Chương 2:HỒN NÀY XÁC NỌCũng đã đc 9 tháng sau lần Chiến bái ông Thiện làm sư phụ , vì có căn nên những tài phép ông Thiện dạy cậu học rất nhanh mới chỉ 9 tháng mà đã thành thạo coi tử vi bối toán một vài cách cúng kiếng và vài ba bộ pháp trừ ma cơ bản (đa số là vẫn phụ thuộc vào những lá bùa đủ màu mà ông Thiện đã cho cậu) nhưng vì đã bt chút về bùa phép nên Chiến lâu lâu vẫn hay chơi cái trò làm thầy bói để cua gái trong trường vì cậu nói rất chính xác nên không chỉ nữ sinh mà đa số học sinh trong trường đều biệt hoặc nghe qua cái tên "CHIẾN THẦY BÓI" , cái biệt danh nghe đù không chịu được đó vẫn khiến cậu nỡ lỗ mũi .

Tuy vậy , vẫn có 1 người trong trường không tin cậu và còn coi đó là trò mê tín gạt người , không ai khác chính là lớp trưởng của cậu người mà ở chương 1 đã cho cậu 1 vé vào sổ đầu bài cô học sinh "LÊ THỤC QUYÊN".

Cứ hễ cô bắt gặp Chiến đang bói cho mọi người là cô lại giở trò phá đám cậu vì vậy 2 người này có thể coi như là oan gia kháce khẩu với nhau vậy .

Hôm nay là Tổng kết năm học sau khi Lễ tổng kết đã xong Chiến đã ở lại để giúp giùm cho cô Hoa là cô chủ nhiệm của cậu và cả Thục Quyên , ban đầu cô hơi nghi ngờ năn lực của cậu nhưng rồi sai khi thấy Chiến đoán đúng và giúp 1 cô lao công thoát khỏi tai nạn giao thông thì cô đã luôn có ý định nhờ cậu đến hôm qua cô Hoa mới gọi điện hẹn Chiến ra quán Cafe để cô nói rõ về vấn đề của cô Hoa đang gặp phải hơn 1 tháng nay khi Chiến đến điểm hẹn cô Hoa vẻ mặt nghiêm túc pha 1 chút căn thẳng mà kể lại - May quá em đến rồi em có thể giúp cô được không hơn cả tháng nay cô gặp 1 chuyện vô cùng khó hiểu không cách nào cô giải thích được - Dạ , cô cứ kể em nghe thử xem nếu trong khả năng em sẽ giúp hết mình- Mọi chuyện bắt đầu vào ngày cô đi thăm mộ ông nội cô về thì tối đó cô đang tăm trong phòng thì cô nghe rõ ràng tiếng bước chân đang đi vòng vòng ngoài phòng khách , cô mới thấy làm lạ vì cô ở chỉ có 1 mình chồng cô thì đi công tác tháng sau mới về , cứ nghĩ chồng về tạo bất ngờ cho mình nên cô mới thầm nghĩ * cha nội này tạo bất ngờ mà đi như voi ầm ầm v thì dở quá chồng ơi * cô mới lêm tiếng " ANH VỀ RỒI ĐÓ HẢ THOI ĐI CHA NỘI ƠI ÔNG ĐI NHỎ NHẸ QUÁ NÊN EM NGHE HẾT RỒI , VÔ ĐÂY TRÌNH DIỆN CHỊU TỘI ĐI " thì bỗng lúc này tiếng bước chân dừng rồi đi thật nhanh tới ngay trước cửa nhà tắm cô thấy rõ ràng luôn 1 cái bóng cao độ cỡ m4 m5 gì thôi không phải chồng cô bóng này nhìn như đứ học sinh lơp 5 lớp 6 gì thôi lúc này nói thiệt với em là cô đã sợ xanh cả mặt vì cô biết rõ nhà cô không có con nít vậy cái bóng đó là của ai ?

Cô mới dùng hết can đảm mà mở thật mạnh cánh cửa ra thì bên ngoài phòng tắm vẫn yên tĩnh không có 1 ai cô mới an tâm chút chút tuy vẫn hơi sợ thật .- À vậy là cô chỉ gặp v thoi à?- À còn nữa những đêm sau đó khi ngủ cô nằm mơ thấy 1 bóng mờ của 1 bé trai khoảng chừng lớp 6 nó đứng ngay đầu giường cô vẩy tay chào với cô sau đó nó nói với cô 1 câu vô cùng kì lạ

- Câu gì vậy cô- Nó nói " CHO MƯỢN NHA , CHO TAO MƯỢN NHA " rồi nó mờ dần với giọng cười con nít lanh lãnh làm cô sợ quá tỉnh bật dậy thì 1 chuyện không thể tin được đã ở trước mắt cô , cô không còn nằm trêm giường nữa mà đã ở ngoài phòng khách bánh kẹo mà cô mua cho chồng cô thì rơi vãi đầy ra sàn tivi thì đang bật kênh thiếu nhi cô vô cùng bối rối nhưng cũng vì trễ giờ đi dạy nên cô vội dọn rồi đi làm không để ý lắm nhưng mà 5 ngày tiếp theo cứ lặp đi lặp lại i chang như vậy nên cô đã đi lên chùa thỉnh dây chuyền vòng phong thủy về đeo mag chỉ được 1 tuần sau thì chuyện đâu lại vào đấy bất lực lắm cô mới tìm tới em em có cách gì không giúp cô giải quyết với .Chiến trầm ngâm nghe thật kĩ câu chuyện mà cô hoa kể 1 lúc sau cậu mới nói- v mai sau khi mình làm lễ Tổng kết xong cô gặp em em sẽ chỉ cho cô cách giải quyết nó cũng đơn giản thôi ạ .Cô Hoa nghe vậy liền đồng ý vậy nên hôm nay Hoa mới thấy Chiến và gvcn của mình đang nch riêng .

Lại gần nghe lén Thục Quyên nghe được Chiến nói với Cô Hoa tối trước khi ngủ hãy lấy 1 con dao để dưới gối nằm 7h tối cậu sẽ qua giải quyết hồn ma đó giúp cô .

Thục quên nghe vậy liền không chịu được nói chen vào - Cô ơi !

Đừng nghe lời thằng lừa đảo này không chừng tối nay ma không bắt được mà còn bị mất đồ thì kì lắm đó nhe !

- Ê nè nè con Nấm Lùn kia bồ nói ai là thằng lừa đảo vậy bồ- Tui nói ông đó với lại Nấm Lùn cái đầu ông á thứ lừa đảo giả thần giả quỷ!!- Ê ê bồ nói vậy là coi thường nghề nghiệp gia truyền tui nhe bồ .

Hay là bồ nói không tin có ma đúng không vậy tối nay theo tui tới nhà cô coi tui bắt ma để mở mang tầm mắt he .

Không chừng mới thấy mặt con ma đã xỉu tại chỗ rồi không biết coi được Anh đây trổ tài không thôi!

Đang trong cơn hăng máu Thục Quyên đáp luôn không cần nghĩ - Được theo thì theo sợ đếch gì ma với chả cỏ .

Để tui coi Thằng lừa đảo như ông làm được trò trống gì đây !?- OK CHỐT VẬY ĐI HE CÔ HOA TỐI NAY NHỚ CHUẨN BỊ NHỮNG GÌ EM NÓI CÒN NẤM LÙN THÌ 19H QUA NHÀ TUI RỒI MỚI QUA NHÀ CÔ HOA OK CHỨ ?

Cả Thục Quyên và cô Hoa cùng đáp- OK VẬY ĐI- mà này mà hồn ma mà em sẽ bắt giúp cô là hồn ma gì hả em ?

Chiến mới mỉm cười rồi đáp - QUỶ NHI ...

Tối đó đúng như lời hẹn Thục Quyên đã đến cửa nhà của Chiến .

Khi gõ cửa gọi Chiến thì cánh cửa nhà từ từ mở ra người mở cửa là ba của Chiến , chú Thảo người đứng sau lưng ông là mẹ của Chiến cô Hạnh .

Thục Quyên mới lễ phép chào rồi nói.

- Dạ ! con chào 2 cô chú con qua kiếm Chiến tụi con có hẹn qua nhà đứa bạn học nhóm đó thưa cô chú .Ba mẹ Chiến mới gọi to :- CHIẾN ƠI CHIẾN BẠN GÁI ĐẾN KIẾM MÀY NÈ!

Nghe ba mẹ chiến nói vậy Thục Quyên mới đỏ mặt , giọng Chiến từ trong nhà vọng ra bóng dáng Chiến mới đi ra - Ba mẹ nói gì vậy trời con mà thèm quen 1 con nhỏ cọc cằn bà chằn như nhỏ này á hả ?

Không có đâu ba mẹ ơi nói vậy chết thằng con của ba mẹ đấy !

Mặt Quyên trở nên vô cùng đáng sợ nhưng vẫn ráng cười mà nói thêm: -Đúng rồi bác con mà thèm làm bạn gái nó hả ?

Tiêu chuẩn con cao lắmÔng Thảo và bà Hạnh vẫn còn cười khoái chí mà đáp :- HAHAH ai mà biết được tương lai lỡ sau này 2 bây lại thành 1 đôi thì 2 chúng tôi lại được nhờ chứ tụi tao thấy 2 đứa từ nhỏ tới lớn dính nhau như sam đó nhe - Ba ơi !!

Thui thui thui mời anh Ba chị Mẹ vô nhà ngủ sớm dùm em cái em đi học nhóm xíu về liền- Rồi rồi biết rồi ông tướng .

À mà này Chiến trời tối 2 đứa phải cẩn thận đường xá đấy con phải bảo vệ con dâu tương lai của ba mẹ đó nhe có gì tao bắt mi bồi thường đấy !

- Trời hoài luôn !

Thôi tụi con đi đây , bye!Nói rồi Chiến và quyên lên con xe 50 cà tàn chạy qua nhà cô Hoa chứ học nhóm học nhiết gì nếu mà nói là 2 đứa đi trừ tà thì có khi bị 1 trận chửi 30p hơn luôn .

Tới nhà cô Hoa , khi cô mở cửa nhà ra 1 luồng hơi lạnh lẽo phả thẳng vào mặt Chiến làm cậu có chút bất ngờ Thục Quyên đứng bên cạnh cũng có chút ớn lạnh xương sống thấy vậy Chiến cũng không bất ngờ với biểu hiện của nhỏ bạn mình vì trong luồng hơi lạnh đó Chiến còn nghe cảm nhận được thoang thoảng quỷ khí , rõ ràng là không phải vong linh thông thường lúc này sắc mặt của Chiến có chút căn thẳng vì đây cũng là lần đầu cậu thực hành bắt quỷ như này mà còn là quỷ nhi nên cũng có chút lo lắng .

Sau khi đã bày biện và chuẩn bị xong mọi thứ Chiến kêu cô Hoa vào phòng và đi ngủ đừng quan tâm gì hết mọi chuyện cứ để cậu lo còn về phần Thục Quyên vì cô chỉ muốn xem cách mà cậu bắt ma ra làm sau nên Chiến đưa co cô 1 lá bùa màu trắng có ghi kí tự kì lạ trên đó mà Thục Quyên không hiểu là gì .

Chiến căn dặn cô có chuyện gì cũng phải nắm chặt lá bùa này không được buôn nếu không mọi chuyện sẽ nguy hiểm tới mạng của cô.

Rồi cậu lấy ra 2 cái lá để sẵn trong túi sách lau lên mắt Thục Quyên cô cảm thấy hơi lạnh nhẻ ở mắt r cảm giác đó dần hết và không cảm thấy nữa .

Xong xuôi mọi thứ Chiến ngồi ra sofa Thục Quyên thấy vậy cũng lại ngồi gần rồi hỏi:- Ơ rồi giờ chúng ta làm gì tiếp ?- Ngồi chờ thôi ! ( Chiến bình thản đáp)Tuy hơi thắc mắt nhưng rồi Thục Quyên cũng không muốn hỏi thêm gì để cô tên lừa gạt này làm được trò gì .

Rất nhanh , sau 5 phút cánh cửa phòng của cô Hoa mở ra từ từ Quyên định cất giọng hỏi thì bị Chiến ngăn lại trên tay cậu cũng đang cầm 1 lá bùa như của Quyên sau cánh của bóng dáng cô Hoa chạy nhanh ra tiến thẳng tới chỗ bánh kẹo mà Chiến và Quyên đã mua từ trước, lúc này trước mắt Quyên cô Hoa vô cùng quái dị mắt cô trợn lên và có màu đỏ máu, tay thì liên tục bốc kẹo bánh cho vào miệng nhai rồi cười khúc khích quái dị mà cảnh này nếu ai yếu bóng vía thấy chắc đã sợ tới xanh mặt rồi lúc này Chiến mới bỏ lá bùa khỏi tay ra ngay lập tức cô Hoa à không phải là vong quỷ trong thân xác của cô Hoa bỗng quay đầu 180° lại nhìn về phía Chiến mà mỉm cười trong không cả vẻ gì là sợ hãi 1 pháp sư như Chiến cả .

Còn Hoa lúc này đã run rẫy tới đứng không nỗi xém nữa là thả lá bùa khỏi tay mình sau khi chứng kiến 1 màn quay đầu vừa rồi .

Chiến rằn giọng hỏi :

- Vong linh không đi đầu thai sau lại ở lại chốn này mà hóa quỷ hại người không mau cút đi đầu thai thì đừng có trách tao mạnh tay cho m chết thêm lần nữa .Vong quỷ kia từ từ đứng lên xoay người về phía Chiến nó mới trả lời với cái giọng lạnh lẽo âm u và có chút khàn khàn- tao ~ làm~ gì là chuyện~ của ~ tao thứ pháp sư cỏn con hỉ mũi chưa sạch~ mà dám~ lên giọng với ta~ saoooo ~~~ hay là tao~cho người~ thành ma~ chơi với ta nhe he~he~he~~ - Đm nhà mày tao mà phải thành ma chơi với mày hả !

Tao đã mời nhẹ nhàng còn không nghe mà ngoan cố vậy được hôm nay cho vong quỷ nhà m khỏi đầu thai luôn!Dứt câu thì Con quỷ kia đã lao tới định tấm công Chiến thì ngay lập tư chiến nhanh nhẹ móc trong túi sách ra 1 lá bùa màu vàng cậu nhanh nhẹ tránh khỏi đòn đánh của vong quỷ rồi dán thẳng lá bùa lên lưng cô Hoa ngay lập tức con quỷ thét lên đau đớn con quỷ ngã lăn ra sàn nó lăn lộn 1 lúc thì bất , lúc này cả Chiến và Quyên đều thấy rõ 1 làn khói đỏ như máu đang từ từ thoát ra từ cơ thể cô Hoa , ngay lập tức Chiến móc trong túi ra 1 cái lọ nhỏ có dán bùa vàng xung quanh Chiến niệm chú rồi đưa lọ tới gần làn khói làn khói ngay lập tức bị hút hết vào lọ và được Chiến đóng chắc lại lúc này Chiến mới với Quyên: - Xong rồi đấy!

Haizz , cậu dìu cô vào phòng đi sáng mai cô tỉnh dậy là mọi chuyện bình thường lại thôiNói xong nhưng khi nhìnQuyên , cô gái này bình thường tỏ ra hung dữ không sợ thứ gì vậy mà mới thấy nhiêu đó đã mặt cắt không còn 1 giọt máu tờ bùa trong tay thì cũng bị nắm chặt tới nhăn nhúm nhìn không ra tờ bùa nữa rồi .

Thấy vậy , Chiến đành tự thân vận động đưa cô Hoa đang ngất vào phòng rồi cậu để lại 1 mảnh giấy nhắn cho cô .

Xong việc lúc này Quyên mới hoàn hồn cuối cùng cô cũng tin là tên Chiến này đúng là biết bắt ma khi chuẩn bị ai về nhà nấy thì Quyên kéo tay Chiến nhờ cậu đưa về vì chuyện lúc nãy còn sợ nên Quyên không dám về 1 mình .

Vốn là định từ chối vì còn cả đống bài tập chưa làm nhưng thấy vẽ mặt cầu xin pha chút lo sợ mà làm Chiến không hiểu sao đỏ cả mặt đành phải đồng ý .

Trong suốt quãng đường đi Chiến luôn pha trò ghẹo cho Quyên tức mà tán vô lưng "bốp bốp "mấy cái nhưng khi chạy ngang qua cây cầu 2 người họ chỉ đi lướt qua mà không hề hay biết trên mặt nước 1 cái đầu người đang dần nổi lên cái đầu bị bao phủ bởi 1 thứ chất đen ngòm nhớt nháp chỉ lộ ra đôi mắt đỏ ngầu và vài cọng tóc lưa thưa , thứ đó đang nhìn theo bóng lưng 2 người Chiến và Quyên dần đi xa và thì thầm :- he~~he~~he~~ he~~ con nhỏ đó~ sẽ thành của ~~ta ~~~~~.

---HẾT CHƯƠNG 2---
 
Pháp Sư Tập Sự
NHỚ LẠI CHUYỆN CŨ


Truyện ma tui kể bạn nghe

PHÁP SƯ TẬP SỰ

CHƯƠNG 3

*NHỚ LẠI CHUYỆN CŨ

TÁC GIẢ : MINH THẮNG

Sau đêm đây kinh hoàng đó Quyên đã trở thành một thành viên trong cái hội sợ ma, cứ nhắm mắt ngủ là cô lại mơ thấy dạng vẻ đáng sợ của cô giáo khi bị ma nhập, điều này cũng là nguyên nhân làm cho cô gái trẻ phải mất ngủ cả tuần nay khiến tâm trạng và sức khỏe của Quyên ngày càng đi xuống.

Đang lọ mò xuống nhà sau kiếm nước uống khi đi lên lại phòng thì trái tim của Quyên như muốn ngưng đập và rớt ra ngoài vì từ hướng cô nhìn cánh cửa sổ của cô bị mở tung ra trên khung cửa lấp ló mờ ảo 1 bóng dáng người con gái nhưng do tối quá nên Quyên không tài nào thấy rõ mặt cô ta nhưng dù vậy cô vẫn biết được cô cái đấy mặc 1 cái váy dài có thể là váy trắng.

Cô ta từ từ cất vọng lên nói khi Quyên vẫn trong tình trạng đứng hình bất động :- Đừng sợ ta.. không làm hại cô đâu.Lúc này, Quyên mới rung rẩy mà cất giọng hỏi người kia:- Cô..cô.. muốn..muốn gì ở tui ?

Cô là người hay ... hay là .. là ma..- Tui không muốn hại cô.

Hãy chuyển lời cho cậu bạn của cô.- Gì cơ ?- con nàng đứt ruột đẻ ra,Tại sao chia cách con ra khỏi nàng.Riêng nàng hắn chặt làm ba, Chân hắn giấu, thân nàng hắn chôn.Đầu nàng hắn đem luyện hồn, Chôn nơi âm khí âm hồn nàng khổ đau.Nơi đây chẳng có âm tàu,Mà âm khí lại dồi dào lạ thay.Tứ bề đã bố trận đồ,Ngũ hành xung khắc chẳng hề giống ai.Giờ đây nàng đến xin ngài,Xin ngài hãy giúp thoát khỏi bi ai .Nói xong cô gái từ mờ dần r biến mất.

Quyên đang định hỏi thì thấy mắt nhòe đi đầu óc mơ hồ rồi cô cũng mất đi ý thức.

Khi nghe tiếng phàng nàn, cô bỗng giật mình nhận ra là giọng của Chiến, thì mới chợt tỉnh dậy, trước mắt cô là Chiến đang nhìn mình, Chiến càm ràm:- Trời đất ơi!

Lớp trưởng đi chơi đêm bị ba má đuổi ra khỏi nhà không mướn nhà trọ ngủ lại lết đến trước nhà thằng em mà ngủ ngoài đường thế kia.Lúc này Quyên mới ý thức là cô đang năm ngay trước cửa nhà Chiến mà ngủ cả đêm, nhưng rõ ràng đêm qua cô bất tỉnh ở nhà cơ mà.

Nhưng rồi Quyên không còn tâm trạng để nghĩ nhiều về nó nữa cô vội kêu chiến vào nhà cô sẽ kể anh cô gặp gì đêm qua và cô nghĩ rằng người mà người phụ nữ đêm qua nói là Chiến chứ không ai khác.

Chiến nghe vậy cũng lấy làm tò mò, liền đỡ quyên vô nhà cho vệ sinh cá nhân, dù gì không thể để một cô gái tàn tạ vậy thì giang hồ còn coi cậu ra gì.

Sau khi nghe Quyên kể xong Chiến ngồi suy nghĩ một hồi lâu rồi nói với Quyên với giọng nghiêm nghị:- Tao nghĩ người mày gặp đêm qua 100% là ma rồi.

Nhưng theo bài thơ cô ta đọc cho mày phần đầu thì có thể xác định là cô ấy bị giết để luyện bùa " Thiên Linh Cái" nhưng đoạn sau tao không hiểu sau lại có cả ngũ hành loạn xung khắc ở đây điều này tao cần tìm hiểu thêm.Quyên thất vọng nói:- Vậy à, tới cả mày cũng không rõ sao tao dám về nhà, lỡ đâu đang ngủ ngon lành con mẻ lại hiện ra đọc thơ cho tao nghe nữa, lúc đó chắc mày đi vô viện thăm tao được rồi đó!Chiến châm biếm:- Ái chà chà!

Lớp trưởng gương mẫu dũng cảm mà cũng sợ ma đọc thơ cơ à, lạ "nhể"kkkk- Thôi tạm thời mày ở nhà tao mấy bữa đi để tao xin ba má tao, mà nói vậy chứ tao biết rõ là được vì ổng bã thương mày hơn tao nữa mà, dù gì ba má màu cũng để mày mình mà đi du lịch nước ngoài rồi con gì.Quyên nghe vậy liền đáp:- Ok vậy cũng được dù gì cũng không muốn nghe ma đọc thơ ru ngủ.- Vậy đi ăn sáng không fen tui mời _ Chiến lên tiếng - Đi đi chứ hihi^^Ăn sáng xong Quyên có hẹn đi mua sắm với đám chị em của mình nên Chiến về nhà để tìm hiểu thêm về bài thơ mà Quyên được nghe, đặc biệt là khúc ngũ hành xung khắc không giống ai bước vào ảo mộng Chiến trở lại khung cảnh ngôi nhà cổ quen thuộc, ông Thiện lúc này đã biết trước chuyện ngay lập tức ông lên tiếng:- Thôi con không cần nói ông mày đã biết mọi chuyện rồi.- Vậy sao ông?

Vậy ông hiểu được bài thơ đó không ?- À theo ta hiểu thì là vầy ... một người phụ nữ khi mới sinh xong thì bị một kẻ bắt đứa trẻ con của cô ta đi mất, sau đó giết cô gái rồi hắn chia cô ra làm thành ba phần thân.

Thân và chân của cô gái này bị hắn chôn ở nghĩa địa vì chỉ có nơi này là đúng với lời thơ cô ta đọc ra.- Vậy phần đầu cô gái đâu vậy ông tại theo thơ con nghĩ là hắn đem luyện "Thiên linh cái" nhưng lạ ở chỗ lại chôn nơi ngũ hành xung khắc .Ông lão trầm ngâm rồi mỉm cười đáp:- Vậy con nghĩ thử xem những nơi nào có suất hiện ngũ hành xung khắc tới mức nó hiện hữu tới những người không tinh tâm linh vẫn thấy không và đặc biệt là thậm chí nó không chỉ xung khắc một hoặc hai nguyên tố như kim khắc thủy, thủy khắc hỏa đâu .- Để coi.... không lẽ là ....." công trình đang thi công "!- Haha !

Thằng cháu này được quá ta đoán nhanh lắm vậy... cháu nghĩ tới trận pháp trấn yếm nào mà cần sự xung khắc ngũ hành mạnh và cách thức vô cùng máu lạnh như vậy đây .

Gợi ý nhé nó của TÀ PHÁI !- Không lẽ là .....Nhắc tới đây mặc của Chiến tái lại vì dường như cậu đã biết được thứ gì đã diễn ra.

Ông Thiện dường như đã biết trước ông chỉ cười rồi trầm giọng đột ngột nói:- haha....

Chắc lại sắp thấy người bạn cũ rồi đây chuyện mà ngươi làm sẽ bị truyền nhân của lão đây sớm kết thúc, ta sẽ không để điều đáng tiết đó lại một lành nữa xảy ra giống nơi đó.

Nơi mà ai nghe cũng ớn lạnh rợn người chung cư "THUẬN KIỀU FLAZA"..- Hết chương 3-
 
Pháp Sư Tập Sự
Đại Chiến Chánh Tà


Sau khi tạm biệt Chiến, Thục Quyên chưa biết mình sẽ đi đâu nên cô nàng cứ đi trong vô định và đang lang thang thì cô nàng Thục Quyên lại vô tình đi vào một khu công trường xây dựng.

Vì giờ là giờ nghỉ trưa nên khu công trường vắng tanh không một bóng người, đi vào tới gần giữ khu xây dưng lúc này tâm trí cô nàng cứ mơ hồ làm cô vô thức đi tới và ngồi ngay chính giữa ngôi nhà đang xây dựng.

Lúc này một bóng hình mờ mờ ảo ảo xuất hiện che khuất mặt, bóng người giơ tay chỉ xuống chỗ mà nó đang đứng liên tục rồi dần mờ rồi biến mất lúc này tâm trí Thục Quyên mới tỉnh táo lại, cô hốt hoảng vì tuy lúc đó đầu óc mơ hồ nhưng lại nhớ rất rõ những gì mình vừa thấy.

Quá sợ hãi cô nàng cấm đầu chạy thẳng một mặt về nhà của Chiến.

Cô chạy thẳng lên phòng mở tung cánh cửa phòng.

Chiến đang ngờ vực thì nghe giọng "con cọp cái" la ầm lên mà làm cho cậu tỉnh khỏi mộng cảnh :-Thục Quyên: Chiến!!

Chiến ơi!!!

Cứu tao!!

Nãy tao bị con quỷ hồn ma nữ hôm qua dắt ra khu công trường xây dựng rồi nó hiện ra ghê lắm mày ơi !!!- Chiến: Đm nhà mày !

Định làm t giật mình tới chết ha gì ?

Có gì thì từ từ mà nói đàn bà con gái gì như cái loa phóng thành đầu hẻm thế hả con chằn lửa!- Thục Quyên: Chằn lửa cái đầu mày á, bạn mày bị ma hù chạy muốn rớt mẹ cục đàn bà ra ngoài mà mày vô tâm v đó!

Hứ thứ con trai gì đâu thấy mà ghét!- Chiến: Ờ thì rồi bị hù sao kể chi tiết tao nghe coi ?Sau khi nghe chuyện Thục Quyên vừa gặp.

Chiến thì thầm:- Chiến:* hehe hên thiệt không mất công phải đi tìm con ma tự chỉ đường rồi hehe v khỏe -Thục Quyên: Ê mày lầm bầm gì trong miệng vậy thằng trời đánh?- Chiến: À không gì ? tao biết nó muốn gì rồi.

Tối nay đi với tao một chuyến nha.

- Thục Quyên: Gì!

Đi nữa hả.

Thôi thôi tao lạy mày Chiến ơi.

Bữa mày cho thấy ở nhà cô chủ nhiệm, rồi mấy nay bị con vong nữ bám nữa, mà giờ mày kêu tao đêm hôm ra chỗ đó với mày kiếm nó hả?

Nó nhảy ra bất ngờ là tao làm bạn với nó luôn đó mày ơi.

Thôi thôi Chiến ơi đừng báo tao nữa, tao ớn lắm!!- Chiến: Biết sao được ... không đi cũng được thôi nhưng mà ....-Thục Quyên: Sao, mà gì ?- Chiến: Mà giờ có mình mày hợp tuổi với nó phải có mày thì tao mới làm phép trừ nó đi được.

Mày không đi phép không làm được vậy tao đi làm gì.

Thôi dù gì giờ nó cũng theo mày chắc sẽ không hại mày đâu mà còn phù hộ mày nữa đó giúp mày kiếm thằng ghệ ngon ngon thì sao, chỉ cần tới rằm hoặc lễ cúng kiếng cho nó đầy đủ là được.

Có bạn là mà cũng vui phết.- Thục Quyên: ê thôi thôi mày ơi tao không thấy vui đâu!!- Chiến: Vậy tối nay có đi hay không?- Thục Quyên: ờ thì đi .. haizzz sao số tui khổ vậy trời @@- Chiến: Haha ráng đi mày .

Chốt tối này 12 giờ đêm lên đường......

23h45Đang trong cơn ngon giấc Chiến bị Thục Quyên đánh thức nhưng vì cái thói nằm nướng không chịu dậy nên cô nàng Thục Quyên đã tát cho cậu một phát làm cậu đau điến mà tỉnh bật dậy mà la oai oái lên .- Chiến:Trời má!!

Gì vậy ?

Ma cỏ gì chơi dơ vậy.

Chơi mà chơi đánh úp lúc đang ngủ vậy hả?

Con ma có phải con chim cúc cu đâu mà không biết nhục vậy...Đang chửi hăng thì Chiến mới nhận ra người tát cậu đau điến là Thục Quyên, cậu ngăn chửi giở cái giọng thảo mai ra mà nói:- Chiến: Ui chao tưởng ai hóa ra là cái Quyên tán tôi đó à, mèn đét ơi nhà mi tán mà ta tưởng con *ma* nào đánh úp ta đó qui, hóa ra không phải ma quỷ mà là yêu quái *chằn lửa* kkk- Thục Quyên: Yêu quái đầu mày á "thằng lợn ngáy ngủ" m hẹn tao 12 giờ đêm đi bắt ma mà bây giờ sắp tới giờ rồi mà mày còn nằm đó hả?- Chiến: Ờ HA ! quên sorry người đẹp tao quên tao quên hehe-Quyên thở dài: Haizz rồi lo chuẩn bị đi cha rồi còn lên đường tao xuống nhà đợi.- Chiến: OK!Chiến sau khi đã chuẩn bị đầy đủ mọi thứ anh liền dắt con xe Sirus 50cc cà tàn của mình ra, cùng với Quyên đến chỗ công trường xây dựng mà cô nàng hồi sáng bị dắt và thấy được vong linh kia.

Tới trước công trường đó, lúc này tuy là mới chỉ đứng ở ngoài nhưng cả Chiến và Quyên đều cảm nhận được một sự lạnh lẽo âm u đến tận sống lưng, riêng Chiến cậu còn nhận thấy mùi tử khí bay khám nơi và thậm chí nó còn nồng nặc hơn lần đối mặt với Quỷ Linh Nhi.

Bỗng dưng Chiến toát cả mồ hôi lạnh, vì cậu đã nhìn thấy rõ ràng cách bố trí những đồ vật ở đây rất giống với cách lập trận pháp tà đạo mà ông Thiện đã nói.

Cậu mới đưa cho Quyên một cái nhẫn, Quyên ngạc nhiên hỏi:- Thục Quyên: Gì đây mày ?

Bộ không khí này này phù hợp tặng nhẫn lắm à ???- Chiến: Khùng hả mạy ?

Đeo vô đi má đây là nhẫn #Sát Linh đeo vô thì không bị vong hồn hại hay tác động vào mày được, không đeo vô lát có gì thì tao không chắc kịp cứu mày đâu.- Thục Quyên: Rồi rồi biết rồi, đeo thì đeo hỏi xíu căng quá .Thục Quyên dắt Chiến tới chỗ hồi sáng cô ngồi, Chiến nhìn xung quanh như đang tìm kiếm gì đó.

Bỗng, cậu nói thầm:-Chiến: Đây rồi!- Quyên thắc mắc: Cái gì vậy ?Chiến tiến lại chỗ cậu thấy chỉ cho Quyên thấy rồi nói :- Chiến: có thấy miếng gỗ này lạ không?

Không ai lại để một miếng gỗ to vậy nằm đây mà còn đóng đinh để cố định không bị đá đi chỗ khác nữa.

Trên miếng gỗ rõ ràng còn vẽ rất nhiều chú lập trận đồ và....- Chiến: Chết mẹ có người tới núp vô lẹ lên!Đang nói thì cả chiến và Quyên nghe được tiếng xe hơi chạy tới nên cả hai ba chân bốn cẳng chạy vô cái đóng các to mà núp.

Lúc này, có hai bóng người từ từ bước vào Chiến ngó mắt ra nhìn thì thấy đó là một người đàn ông, tầm U40 đang đi tới chỗ mà Chiến và Quyên lúc nãy đang nói chuyện.

Theo sau lưng hắn là một lão già cũng đã hơn 60 mặc một bộ đồ của mấy ông thầy pháp Trung Quốc xưa.

Tên đàn ông kia lên tiếng.- Gã Đàn ông: Haha cuối cùng cũng tới thời khắc mà tao đã chờ đợi biệt bao lâu, tao sẽ trở thành người giàu có há há- Gã Đàn ông: này Thầy Lương, nhờ cả vào thầy xác con nhỏ đó con chôn ở đây này.Lão thầy họ Lương kia mới vuốt bộ râu rồi cười nói- Lão Lương: hehe miễn là người không quên số tiền ngươi h#Sáti ta là được cả thôiNói xong lão thấy lấy một cái lưỡi lam từ trong áo ra rạch lên tay tên đàn ông kia mà lấy máu nhỏ xuống miếng gỗ sau đó hắn móc trong túi ra 5 lá bùa với 5 màu khác nhau ra, cắn đầu ngón tay lấy máu bản thân vẽ gì đó lên 5 lá bùa rồi hắn dán 5 lá bùa đó xung quanh miếng gỗ khi Chiến nhìn kĩ thấy lá bùa màu vàng dán về phía đóng cái cậu và Quyên đang núp cậu mới biết đó là bùa gì.

Mắt thấy hắn sắp dán xong là thứ 5 cậu liền nhặt cục đá kế bên mà chọi về phía lão Lương mà hét - Chiến: ĐM LŨ TÀ ĐẠO DỪNG TAY CHO TAO Lão Lương bị chọi trúng đau điếng dùng ánh mắt độc ác nhìn về phía Chiến mà hỏi- Lão Lương: Thằng nhóc con mày là thằng đầu đường xó chợ nào mà phá tao?- Chiến: Ông nội mày đây là ai mày không cần biết.

Hôm nay, tao sẽ trừ khử và bắt bỏ tù hai thằng gian ác tụi mày.

Bây giờ quỳ xuống lạy tao một cái thì tao tha cho chỉ bỏ tù thôi không phế tài phép của mày..!!!- Lão Lương: Con mẹ mày giỡn chơi chắc 2 cái khác gì nhau !!

Tao giết cả hai đứa bây rồi mai tao lập trận tiếp cũng chưa muốn sẵn kiếm thêm âm binh về phục vụ hehehe- Lão Lương: Này ông anh chạy trước đi ở đây để ta lo xong xuôi mai chúng ta thực hiện tiếp.Tên đàn ông kia nghe vậy liền lên xe bỏ trốn.

Lão thầy Lương lúc này mới hậm hực mà chửi thề:- Lão Lương: Mẹ nhà nó!

Chỉ còn vài bước nữa là tao có tiền rồi vậy mà bị đám nít ranh tụi mày phá đám.

Thôi tao sẽ giết cả hai đứa bây rồi cho âm binh của tao ăn cũng gọi là không phí công tới đây.Nói dứt câu tên thầy Lương lấy một con dao trong túi đồ ra cắt lên tay lấy máu dính lên con dao rồi hắn đọc thầm câu chú gì đó .

Chiến đang ngờ vực không biết tên họ Lương kia đang làm gì thì cậu bỗng giật mình thì nhìn rõ trên con dao có khắc 1 hình vẽ.

Chiến thốt lên:- Chiến: Không ổn rồi !

QUYÊN CHẠY ĐI!!

LÀ "QUỶ KIM SÁT" CHẠY NHANH LÊN CÁI NHẪN KHÔNG NGĂN ĐƯỢC LOẠI QUỶ TÀ TRUNG CẤP ĐÂU !-Thục Quyên: Quỷ gì cơ ?

Mày nói vậy là sao ??-Lão Lương: HEHE Vô ích thôi lũ nhãi ranh tao đã bật trận đồ TRẤN LINH rồi, mọi thứ có linh hồn khi đi ra khỏi trận pháp sẽ bị chia tách linh hồn và bị điên loạn tới chết Há há Ánh mắt Chiến đầy sự lo lắng, trong đầu cậu bây giờ vô cùng rối bời không biết phải làm sao để giữ an toàn cho Quyên mà vẫn tập trung đấu với lão già kia.

Lúc này từ cây dao của lão thầy Lương từ từ xuất hiện một bóng Quỷ hình thù đáng sợ.

Khắp cơ thể nó toàn là những vết dao kiếm đâm chi chít rồi cả đầu của con quỷ cũng hiện rõ những vết chém tét ra lòi cả sọ và não.

Không gian xung quanh lúc này dường như đóng băng, ánh mắt Chiến hiện rõ sự kinh hãi, miệng đã chẳng thể nào thốt ra được thêm một chữ nào nữa, tay chân cậu bắt đầu rung rẩy như muốn chạy khỏi nhưng không tài nào nhích chân lên được.

Thục Quyên cũng đã quá kinh hãi mà hét lên một tiếng rồi ngất đi vì từ hồi cha sinh mẹ đẻ tới giờ chưa bao giờ phải chứng kiến một thứ kinh dị như này.

Chiến thì cũng có khác thì cô bạn mình đâu, mặt cậu đã cắt không còn một giọt màu muốn xỉu lắm mà giờ mà xỉu thì chết cả đám nên cậu ráng gượng mà chống trả thôi.

Nghĩ là làm, Chiến hét lên rút trong túi ra lá bùa đã được ông Thiện làm cho, cậu ném thẳng tới chỗ gã thầy Lương và con Quỷ kia rồi hô to thần chú:- Chiến: Phù chú sát tà thiên đạo sát quỷ ÂM TI HỎA NGỤC hồn phi phách tán , KHAI!!!!

Lá bùa vừa chạm vào con Quỷ thì bốc cháy phừng phừng, ngọn lửa xanh kì lạ cháy ngày càng lớn như nuốt trọn cả 2 kẻ kia.

Được một lúc thì ngọn lửa tắt nhưng thay vì vui mừng thì Chiến lại kinh hãi khi con quỷ không hề hấn gì mà sát khí lại nặng nề hơn rất nhiều, chưa kịp hiểu vì sao thì một cơn đau nhói từ bụng truyền tới khiến cậu không kịp trở tay con quỷ kia đã tiến tới sát gần Chiến từ khi nào tay phải của nó đã xuyên vào bụng cậu.

Chiến ngay lập tức lấy lá bùa đã thủ sẵn trên tay dán thẳng lên trán con quỷ khiến nó bị văng ra xa vết thương của cậu vì thể mà cũng bắt đầu chạy máu nhiều hơn cậu đã không còn đủ tỉnh táo để chiến đấu tiếp, với chút tỉnh táo ít ỏi cậu lấy lá bùa giống vừa rồi dán lên trán Quyên để bảo vệ cô ít nhất là có thể bảo vệ tạm thời, rồi cậu chắn trước cô để cố bảo vệ đến khi mất ý thức rồi cậu ngã lăn ra.

Lúc này, cậu nghe được loáng thoáng một giọng quen thuộc:- ???: THIÊN ĐẠO SÁT TÀ ĐẠO THIÊN BINH SÁT ÂM BINH

THẦN TƯỚNG SÁT NGẠ QUỶ

CẤP CẤP NHƯ LUẬT LỆNH ...

KHAI!!!!!.......

- Lão Lương: Chết mẹ là hắn rút thôi!....

- hết chương 4-
 
Back
Top Bottom