Ngày 5/9/20XX, nắng sớm xuyên quá khe lá, giọt sương động lại trên cành.
Học sinh mang trên người bộ đồng phục.
Kẻ háo hức, người căng thẳng vì hôm nay là ngày khai giảng năm học mới nên mọi người ai ai cũng mang một cảm xúc riêng.
Và giữa bao trường học trong thành phố thì Thiên Minh trường cấp ba ở trung tâm thành phố vẫn là nơi đặc biệt nhất.
Không chỉ về thành tích mà con là độ xinh đẹp của những học sinh ở trường một nét đẹp tri thức .
Nhưng có lẽ năm nay sẽ đặc biệt hơn, vì trước cổng trường lúc này một cơn gió lạnh thôi qua bóng dáng bé nhỏ xuất hiện mang theo một bầu không khí khó tả trên người đang bước vào ngôi trường này.
Lễ khai giảng năm học mới chính thức bắt đầu, giáo viên và các học sinh đã vào trạng thái nghiêm túc .
Dưới sân trường học sinh ngồi ngay ngắn theo hàng.
Nhưng có một dãy ở khối 12 đang có vẻ xôn xao và những tiếng xì xào nhỏ vì giữa hàng có một cô bạn lạ dù trên người mặc đồng phục trường nhưng không phải học sinh lớp này, một học sinh lên tiếng hỏi :- Bạn gì đó, bạn có đi lộn lớp không nhìn bạn hơi lạ mặt?
- Không, tôi đã hỏi hiệu trưởng rồi là lớp này.
Cô quay nhẹ đầu qua nhìn thẳng bạn học vừa hỏi mà trả lời.
Bạn học kia gặt gật nhẹ đầu rồi quay về chỗ người còn hơi run nhẹ vì va phải ánh mắt của cô bạn đó nó quá lạnh lẻo.
Bầu không khí trong buổi khai giảng khá nóng bức vì cái nóng ngoài trời nhưng ở một nhóm ngồi cạnh cô bạn lạ lại mang bầu không khí lạnh nhẹ.
Một lúc sau buổi khai giảng kết thúc, mọi người di chuyển lên lớp học.
Tại lớp 12C-B1.Cả lớp đang chăm chú nhìn lên bục giảng cô bạn lạ mặt lúc nảy bây giờ cả lớp mới có thể nhìn rõ mặt, mái tóc dài qua vai, kèm theo tóc mái trẻ trùng còn rất cá tính ,mắt hoa đào dù nhìn vào có chút lạnh lẽo nhưng lại cuốn hút, da trắng môi hồng có chút tàn nhang nhưng lại là điểm nhấn cả lớp cũng khá cảm thán vì lớp lại có thêm một người đẹp.
Cô cũng từ tốn giới thiệu.
“Tôi tên Trần Như Ngọc".
Từ thôn Sơn chuyển đến mong mọi người giúp đỡ.
Cô nói xong thì cuối nhẹ đầu.
Cả lớp cũng khá hòa đồng vỗ tay chào đón.
Cô vừa ngẩn đầu lên thì lại cảm thấy một cái lạnh nhẹ ở sau gáy thì ngây ra một lúc .
Cô giáo thấy cô đột nhiên ngây ra thì hỏi thăm.
-Em ổn chứ?
Cô được hỏi thì nhanh chống quay về trạng thái ổn định:- Em ổn ạ ,Em xin phép về chỗ .cô giáo gật đầu đồng ý ,Như Ngọc quay người đi xuống một bàn học ở cạnh cửa sổ, gió từ cửa sổ thổi vào thoáng mát lại còn có thể nhìn thấy được cảnh đẹp ở ngoài sân sau trường rất thích hợp để ngồi học và thư giãn.
Sao năm tiết học dài thì tiếng chuông kết thúc tiết học cuối đã vang lên.Cả lớp nhanh chóng thu dọn sách vở vào cặp .Nhưng khác với những bạn học trong lớp cô lại ngồi đó tiếp tục viết như thể xung quanh chỉ có mình cô các bạn trong lớp, thấy cô như vậy cũng không ai dám hỏi nhiều sau một lúc cả lớp đã ra về hết chỉ còn lớp trưởng ở lại thấy lạ nên đã tiến đến hỏi một cách rụt rè .
-Như Ngọc sao cậu chưa thu dọn đồ về vậy?
Hết tiết rồi đấy.
Lớp trưởng vừa hỏi tay và nắm chặt vào nhau .Cô nhìn lớp trưởng rồi thầm nghĩ trong lòng "Mình có đáng sợ đến mức đó đâu chứ " nhưng rồi cô cũng đáp: - Tớ muốn ở lại thêm chút ,lớp trưởng cứ về trước đi.
- À.....vậy tớ về trước.
Lớp trưởng vừa quay đi thì cô lại nói tiếp:-Về nhớ cẩn thận nhé tránh những nơi có nhiều cây cối.
Lớp trưởng quay lại thấy cô vẫn đang cặm cụi viết thì gặp nhẹ đầu dù không biết cô có thấy hay không rồi rời khỏi lớp.
Sau khi lớp trưởng rời đi thì đèn trong lớp bắt đầu chớp tắt chớp tắt , không khí thay đổi trong nháy mắt thay đổi,bên trong căn phòng những khí đen hiện lên dày đặc với mắt thường thì không có gì khác lạ, nhưng đối với tầm nhìn của cô thì lại là một chiều không gian khác, u ám, không khí đặc sánh khó thở, thứ không sạch sẽ ẩn hiện trước mắt.
- Đừng phá nữa mới ngày đầu thôi.
Cô rời khỏi ghế đi đến bục giảng đứng đối diện với ghế giáo viên đưa tay đặt lên khoảng không rồi nắm chặt.
-Tao không quen bọn mày, tốt nhất đừng phiền đến tao yên phận chờ ngày đầu thai đi".
Cô bắt đầu lẩm bẩm gì đó, không khí trong phòng bắt đầu có sự chuyển động, từ tay cô mà nói đúng hơn là từ sâu chuỗi cô cầm trong tay đang phát ra ánh Sáng.
Những tiếng nói vang vọng, khàn đặc từ cõi âm vang lên.
-Là chú cầu siêu.
Tiếng nói vang vang của một ông lão với cất lên từ không khí.- Cầu siêu !Lại có một giọng khác phát ra, giọng nay có vẻ là nữ, lời nói có vẻ không phải thắc mắc mà là khó chịu.
Một tiếng rầm từ cửa vang lên.
Cô quay người lại thấy cánh cửa mở toang hành lang là tiếng vang lại.
-Tao không muốn, tụi bây phải trả giá!
Những hồn ma chưa được cầu siêu cũng thoát ra ngoài.
Cô thở dài một cái rồi thu dọn tập sách bỏ vào cặp rồi rời khỏi phòng , cánh cửa lớp đóng lại .
" Oán niệm, lúc nảy là học sinh sao oán niệm lại mạnh như vậy?
"Cô cất bước những khung cảnh lớp học dần bị bóng dáng cô che khuất như thể đang khép lại buổi khai giảng đặc biệt chưa từng có ở ngôi trường mới này.