Tâm Linh PHÁP SƯ ĐẠO THẦN KÝ TRUYỆN

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
164043396-256-k99947.jpg

Pháp Sư Đạo Thần Ký Truyện
Tác giả: HuyTrng724
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Chào mn mình là Huy đây là bộ truyện đầu tay của mình, vì đây là bộ truyện đầu tay của mình nên có gì sai sót các bạn bỏ qua và cho mình xin ý kiến
Mô tả: Câu chuyện nói về một thanh niên tên Thiên biệt danh ở nhà là Bin trên con đường học đạo......chỉ thế thôi 🙂)) Tags: kinhdilinhdịtâmlinh​
 
Pháp Sư Đạo Thần Ký Truyện
Hồi 1: GIA TỘC


Hôm nay là ngày đầu tiên của kì nghỉ hè và cũng là điểm đầu của chuỗi ngày mà đã thay đã thay đổi tôi.

Một cảm giác mát lạnh và ướt ướt làm tôi thức giấc, mẹ tôi cầm ly nước vừa mắng:-Thằng này! mau ra đánh răng rồi xếp đồ về ngoại này, kêu mãi mày không nghe, ngủ như heo vậy bước xuống giường mau lên!

Tôi ngáp một hơi dài rồi bước xuống giường lảo đảo đi vào phòng tắm vệ sinh cá nhân rồi mặt một bộ hoodie chạy ra cửa, mẹ tôi đã đợi sẵn ở ngoài cằm cái Balo đưa cho tôi bảo

-Mang cái Balo lên đi, thấy mày lâu quá nên tao xếp cho mày, lên xe mau lên nhìn cái gì!!

Tôi đưa tay lên dụi mắt rồi bước lên xe rồi tôi từ từ chìm vào giấc ngủ.

Tôi nghe mẹ tôi kể rằng là gia tộc mẹ tôi có truyền thống làm đạo sĩ từ 3 đời nay, nhưng đến đời mẹ tôi thì khả năng ấy lại mất đi, từ nhỏ tôi đã sỡ hữu được âm dương nhãn, đôi mắt mà có thể thấy được những thứ thuộc về cỗi âm và dương thế nhưng ông sợ tôi thấy những thứ không nên thấy nên đã đóng một nữa sức mạnh của nó đi khi lúc tôi 5 tuổi.

Tôi đang chìm trong giấc ngủ thì mẹ tôi kêu lớn:

-Này dậy!dậy!

Tới nơi rồi Tôi giật mình mặt mơ mang đáp:

Hơ~~~....dạ

Tôi bước xuống xe cầm cái balo nhìn mẹ lái xe vô nhà người quen để gửi nhờ vì đường vào nhà ông rất hẹp, mẹ tôi đi ra từ trong nhà người quen đó rồi bảo:

-Thôi đi này

Tôi chạy ra trước mẹ hít một hơi thật mạnh, luồn không khí trong lành làm tan đi cơn buồn ngủ ,cái không khí ở làng quê lúc sáng sớm thật trong lành cái không khí mà ở thành thị tấp nập không thể nào có được, đến cái cổng bước vào nhà ông, tôi ngó vào nhà thấy ông đang uống trà đàm đạo với Chú Tư tôi chạy vào nhà thật nhanh kêu lớn

-Ông ơi!

Cháu về rồi đâyyyyyyyyyyyyyyy
 
Pháp Sư Đạo Thần Ký Truyện
Hồi 2:TRIỆT QUỶ


Ông giật mình suýt nữa là đã đổ ly nước vào áo, ông mắng yêu- Thằng nhóc này!

Năm nào củng vậy cứ về là làm ông mày giật mình mày mới chịu hử?

Bà từ trong nhà bước ra nói :- Mẹ con bây về rồi à vào thay đồ rồi ra ăn cơm đi

Tôi đáp:-DạTôi đi vào nhà thay đồ xong tôi chạy vào phòng ông lục trong tủ lấy quyển sách cổ, quyển sách này là do ông sơ để lại trong đó ghi chép về các loại ma quỷ,cách lập đàng, vẽ bùa,......(ông ngoại tôi bảo vậy)

Năm nào về tôi củng lấy quyển sách ấy ra xem nhưng chẳng hiểu trong đây ghi gì cả chủ yếu là xem những kí tự và hình vẽ về những loại ma quỷ .

Ông bước vào phòng thấy tôi đang xem quyển sách ông bảo:- Cháu lại lấy nó ra xem nữa à?Tôi đáp: - Quyển sách này ghi bằng gì bằng những kí tự già á ông ơi, thật khó hiểuông cười rồi bảo:- ra bếp với ông cả nhà đợi con nảy giờ đấy Nói xong ông dắt tôi ra bếp trong bàn ăn sao nhà bếp bây giờ là Chú Tư,Bà,mẹ tôi,và con mực nằm ở dưới.

Chú Tư là một nông dân nghèo 5 năm trước Cô Tư vợ chú Tư mang bấu nhưng vì sinh khó nên cô đã mất khi sinh đứa bé.

Vài năm trước mất mùa lúa ở ngoài đồng gần như chết sạch và củng vì vụ mất mùa ấy mà Chú Tư đã nghèo nay còn nghèo hơn.

Ông tôi rất Thương Chú vì hoàn cảnh và cái tính chân thật giản dị của chú, có gì có gì bổ ông tôi đều bảo Chú Tư qua để chia cho .Còn về Con mực nó là một con chó đen được ông tôi cưu mang.

Chuyện là vào một đêm mưa gió ông tôi từ nhà Ông Sáu về đang trên đường về ông tôi ngó qua bênh cửa chùa thì ông tôi thấy một cái thùng giấy caton ướt sủng vì dính nước mưa từ trong thùng phát ra tiếng kêu ăng ẳng như kêu cứu, ông tôi bèn chạy đến xem thì ra là một con chó con, hình như là nó bị người ta vức đi ông tôi tức giận mà chửi phong lông: -Trời! ai mà ác nhân vậy con chó con này cũng cỡ 5 tháng rồi mà họ vẫn bỏ thật là thất đức Ông tôi vội cỡi cái áo mưa ra quấn cho nó rồi đem về nha, sao vài ngày nuôi nó thì ông phái hiện ra con chó này nó có linh tính và nó cái khả năng phát hiện ra người âm.

Trong khi cả nhà đang ăn thì tôi nói với ông:- Ông ơi!

Hôm nào rảnh ông dạy cháu vài chiêu nháÔng cười rồi rồi búng trán tôi một cái ông nói-Cái thằng!

Chờ đến lớn đi rồi ông chỉ cho, giờ thì ăn nhanh đi rồi ta đi câu cá.Tôi vui mừng đáp- Dạ!Ông tôi thường bảo-Người âm họ củng như người dương chúng ta chỉ cần chúng ta không làm gì họ thì họ củng không làm gì mình.Tâm linh không xấu nhưng tà đạo mới làm cho tâm linh trở nên xấu đi.

Khi không có gì quan trọng thì đừng làm phiền đến họ

Thật ra cái nghề pháp sư của ông tôi không mấy được mấy ai coi trọng, nhưng vì đức tính giản dị và lương thiện của ông nên ông đc người dân trong vùng kính nể và tôn trọng ông, có cái gì liên quan đến tâm linh họ đều đến gặp ông tôi.

Những lần trừ tà ông thấy những vong hồn nào có chí hướng thiện thì ông sẽ thu nạp về mà cho theo học đạo, còn đối với những cô hồn ngạ quỷ không có chí hướng thiện, oán niệm quá nặng thì ông buộc phải diệt nó.

Quay qua quay lại thì trời đã nhá nhem tối.

Tôi và ông quay về nhà.

Ông nói to vọng vào nhà: - Bà nó ra lấy mấy con cá vô nàyBà tôi từ trong nhà bước ra mắng: - hai ông cháu đi đâu mà tới bây giờ mới về hả?!

Ông tôi cười đáp: - Thì cháu nó lâu lâu mới về cho nó xõa tí thôi mà hehe, à mà Bin nè cháu qua nhà Chú Tư với Con Tư qua đây ăn cá nướng nàyTôi đáp- DạMột lát sau tôi với Chú Tư, Bé Tư quay lại nhà ông.

Cả nhà quay quần với nhau thật ấm cúng, cái cảm giác mà cả gia đình tụ hợp với nhau hơi ấm của ngọn lửa dường như xua đi sự mệt mỗi của cả ngày.

Giờ đã 8h Chú Tư với Bé Tư củng đã về tôi với mẹ dọn dẹp đồ ăn vào nhà, tôi thay đồ và vô mùng ngủ với ông nghe ông kể về những chuyện của ông thời trẻ mà tôi ngủ lúc nào củng không hay.- Tiếng sủa lớn của con mực vang lên ở ngoài tôi ngáp một hơi dài rồi quay qua nhìn, không thấy ông đâu tôi liền nhìn lên đồng hồ thì đã 3h sáng rồi, tôi rón rén nhìn ra một màng sương mù mịch lùa vào phòng làm tôi dựng cả tóc gáy tôi cố ngó ra ngoài cửa sổ thấy ông và con mực ở ngoài, tôi kêu ông:-ông ngoại.....Ông ra hiệu cho tôi và con mực im lặng.

Lúc này tôi để ý thấy trên cái bàn lót một miếng vải thêu một hình bát quái đang để một cái hũ bị dán bùa được đặt trên cái bát quái, xung quanh cái hũ có bốn lá cờ nhỏ màu sắc khác nhau đang cấm ở bốn gốc, bốn cây cờ được cột lại thành hình vuông bằng một cộng chỉ đỏ ở giữa mỗi đoạn được gắn 1 cái chuông.

Bỗng ông móc trong tay nãy ra 4 lá bùa hình người, ông ném bốn lá bùa vào bốn góc, bốn lá bùa tự bóc cháy, khi 4 lá bùa cháy hết thì xuất hiện ra 4 người lính mặc giáp ở bốn góc.

Ông liền mở cái hũ ra đột nhiên từ trong cái hũ một cái bóng lớn nhảy vụt ra cái bóng chưa kịp đáp xuống thì bốn người lính vung ra bốn dây xích đen trói chặc cái bóng lại làm nó té xuống lúc này nó hiện rõ trước mặt tôi là một con quỷ thân hình của nó to lớn như hai người đàn ông lực lưỡng mắt của nó nổi lên những hàng gân lên sồn sọc trên đầu của nó mọc ra hai cái sừng như sừng trâu rồi bỗng nó cười lên một điệu cười nham nhở :- hahaha...hahahah....HAHAHA mày nghĩ tao sợ mày sao hahahahaÔng không trả lời rồi lấy ra một lá bùa màu xanh ông cắn một đầu ngón tay rồi quẹt lên lá bùa rồi phóng lên trời, ông đưa tay ra kết ấn miệng đọc ấn chú :

- NHẤT LÔI LINH ẤN NHẤT LÔI ĐỊA TRẬN TRÓC QUỶ TRỪ MA, TRIỆT!Rồi bỗng một cơn gió lớn thổi lên làm cho cây cói xung quanh như muốn bị bung ra khỏi mặt đất rồi từng đâu những đám mây đen bay đến che cả mặt trăng con quỷ như biết được chuyện gì sắp xảy ra nó cố vùng vẫy để trốn thoát 4 người lính cầm dây xích xiết chặc dây hơn rồi những dây xích bỗng nóng đỏ lên những tiếng xèo xèo phát ra con quỷ thét lên đau đớn trên bầu trời những tiếng sét ầm ầm đánh xuống rồi một tiếng nổ đoàn một tia sét đánh xuống con quỷ chưa kịp hét lên thì nó chỉ còn lại là tro bụi, ông tiến đến lấy tay hốt nắm tro lên bỏ vào một cái bọc rồi ông từ từ bước đến con sông ông mở cái bọc ra rồi đổ đóng tro xuống sông.

Ông quay về chỗ cái bàn rồi thu dọn đồ đạc tôi vội chạy ra hỏi ông.

- Ông vừa nảy là.....

Ông cắt ngang câu hỏi :-Thôi vào ngủ đi, trúng sương bây giờ

Tôi đáp

- Dạ..

Bỗng nhiên ông ho nhiều cái, tôi hốt hoảng hỏi ông- Ông!ông bị sao vậyÔng mỉm cười đáp- ông không sao đâu cháu vô ngủ trước điTôi đáp: -Dạ....ông nhớ vô ngủ sớmTiếng điện thoại báo thức vang lên tôi giật mình tôi tức giận chửi :

-Bà mịa cái điện thoại mất dạy bố mày đang ngủ ngon

Tôi ngáp ngồi dậy ngáp một hơi dày rồi bước ra khỏi giường đi vào nhà vệ sinh để tắm rữa rồi bước ra ngoài tập thể dục ra thì thấy ông ở ngoài đang uống trà rồi ông móc trong quần ra một một bịch ni long ông lấy ra một mẩu giấy rồi ông cuộn với thuốc khô ông đốt điếu thuốc đưa lên miệng hút phì phèo ông quay qua hỏi tôi :

-Cháu dậy rồi à ngồi xuống uống trà này

Ông gót ra một ly trà đưa cho tôi, tôi đón lấy uống mới đưa lên uống một ngụm rồi nhăn mặt lại sặc nước vì quá đắng, tôi nói với ông

- Trà gì mà đắng vậy ông làm cháu sặc cả nước

Ông nhìn tôi rồi cười phì một tiếng.

Bỗng từ ngoài cổng Chú Tư hớt hãi chạy vào kêu lớn :

- Bác Hai.......Bác Hai ơi!Ông tôi ngạc nhiên hỏi có-Có chuyện gì mà mày la như cháy nhà v Chú Tư hớt hãi nói- Có chuyện lớn rồi........

Ở ngoài bờ sông...... sẩy ra chuyện lớn rồi.....
 
Pháp Sư Đạo Thần Ký Truyện
Hồi 3 : ĐẠI NẠN


Ông sốt ruột nói:- Mày dẫn tao đến đó xem,nhanh lên, Bin theo ôngTôi đáp:-DạĐã đến bờ sông người dân lại như kiến, cố lắm Chú Tư,tôi, và ông tôi cố lắm mới chen vào được, tôi xém ngất vì cảnh tượng quá hãi hùng, đó là một xác người nằm ở giữa bờ sông phần tim thì bị xé toạt ra, da thịt thì như bị ăn dang dở và đặt biệt cái xác không có phần đầu.

Người nhà của người đang nằm ở bờ sông nghe tin con mình có chuyện nên chạy ra xem, người mẹ mới chạy ra thì bà lăn ngất xỉu còn người cha thì thất thần nhìn cái xác .

Ông thấy sự việc kì lạ ông đưa tay ra để bấm độn, được một hồi thì ông giật mình nói:- Thôi xong rồi!Tôi và Chú Tư ngạt nhiên Ông bảo : -Hai bây theo ông vềTôi và Chú Tư nhìn nhau rật đầu rồi chạy theo ông.

Vừa về đến nhà, Ông vội kéo tôi và Chú Tư vào nhà và vội vả đóng hết cánh cửa lại.

Ông đi đến ngồi lên cái bộ dạc, tôi và Chú Tư thấy vậy liền lên ngồi theo.

Ông tôi kể :- Haizzz đúng là đời cha ăn mặn thì đời con khát nước.

Chuyện này bắt đầu từ 40 năm về trước lúc mà ông cố còn sống và ông còn là một chàng trai 20 tuổi.

Lúc ấy làng ta đang có trận lũ rất khủng khiếp, nó cuống trôi hết tất cả trâu bò, tài sản của người dân, trưởng làng nghe ai nói gì đó rồi mời một tên đạo sĩ tà đạo rồi hắn bày đâu ra cái trò hiến tế trinh nữ cho Hà Bá, hắn đòi sau vụ này phải trả cho hắn 12 triệu.

Cả làng dù nghèo cũng phải bấm bụng góp tiền để đưa cho hắn.

Lúc ấy ông cố ra sức khuyên người dân nhưng họ không nghe.

Nên ông cố phải nhắm mắt làm ngơ mà nhìn dân làng giết người vô tội.

Hôm sao dân làng họ bắt được một cô gái, cô ấy là người làng khác đến sinh sống tên là Liễu vào đến làng cô bị bọn gia đinh của trưởng làng đánh thuốc mê.

Khi tỉnh dậy thì cô đã bị trối dân làng và tên đạo sĩ đó giải ra bờ sông mặc cho cô gái tha thiếc vang xin, nhưng họ vẫn lạnh lùng làm ngơ như không nghe.

Tên đạo sĩ diện lý do kêu dân làng về hết cho hắn tiện lặp đàng.

Nhưng thật ra hắn hiếp cô gái khi dân làng về hết, rồi hắn hút hết dương khí của cô gái để cho âm binh của hắn ăn.

Xong hắn bỏ cô vào bao rồi thẩy xuống sông mặc cho cô dẫy dụa.

Để đề phòng linh hồn cô gái về báo thù hắn yểm linh hồn cô gái vào viên bùa cột vào một hòn đá rồi thẩy xuống sông.

Nghe tới đây tôi thắc mắc hỏi ông :- Vậy hắn có làm cơn lũ diệu xuống không ông?

Ông cười kinh rồi bảo :- Hừm!

Hắn lựa ngay vào lúc con lũ sắp dịu xuống rồi mới lặp đàngTôi hỏi:- Ông tôi nói: - Vì oán hận quá nặng nên linh hồn cô gái đã trở thành "Oán Quỷ " mất hết nhân tính.

Theo ông đoán thì tên đạo sĩ đó củng đã lìa đời rồi nên phong ấn mới yếu đi, con quỷ mới thoát ra được.

Mấy hôm qua làng ta thường bị mất gà mất chó nhưng ông tưởng là làng có trộm không ngờ là do con quỷ đóChú Tư cắt lời ông:- Đúng rồi!

Tối qua con nghe có tiếng động lạ sao nhà, sáng ra thì thấy trong chuồng gà mất một con- Ông tôi nhìn Chú Tư nói :-Vậy con quỷ đó đã đến nhà mày rồi àChú tư đáp :-Cháu cũng không biết nữa?Ông tôi lo lắng nói :- Nhưng giờ nó sẽ không ăn trộm gà, chó nữa, giờ nó đã bắt đầu ăn thịt người, chủ yếu là nó sẽ ăn phần đầu và phần tim để bồi bổ dương khí

Ông tôi chuyển sang nhìn Chú Tư và nói nói với giọng điệu đáng sợ :- Và có thể hôm nay nó sẽ đến nhà mày đó Tư àChú Tư mặt tái mé sợ hãi.

Tôi lo lắng hỏi ông :- Vậy có cách nào để triệt nó không ông Ông tôi đáp :- Có thì có đó.

Nhưng........Ông như nghĩ ra được cái gì đó rồi quay qua bảo tôi :

-Bin con theo ông ra bàn thờ tổTôi hỏi :- Chi vậy ông?Ông tôi đáp :- Để ông mở phong ấn của một nữa sức mạnh còn lại của đôi mắt của cháu Tôi trố mắt ngạc nhiên nhìn ông và hỏi :- mở...mở phong ấn??Ông tôi trả lời :- Đúng vậyRồi ông dắt tôi ra bàn thờ tổ ông lấy lấy ba cây nhan khấn vái, ông cấm ba nhan lên bát hương.

Rồi ông lấy ra một cái hộp gì đó có một lại sáp màu đỏ ,ông quét một chút loại sáp ấy lên mắt tôi, ông quay lên bóc một chút tàn nhan rồi thoa lên mắt tôi, ông bảo :

-nhắm mắt lại

Tôi nhắm mắt lại rồi tôi thấy có cảm giác tay của ai đó đang đặt lên mắt tôi, ông bảo :

-Rồi mở mắt ra đi

Ông bảo tiếp :

-Ngồi im chờ ông

Tôi khẽ gật đầu

Ông vào nhà lấy ra một ly nước nóng và một túi hoa, rồi ông bỏ túi hoa vào ly nước nóng, ly nước từ từ nguội đi và màu nước bắt đầu ngã sang màu đỏ nhạt trong rất ảo diệu rồi ông lấy loại nước ấy rửa lớp sáp đi.

Nhưng rõ ràng là ly nước đã nguội mà khi loại nước ấy thoa lên mắt ,lại có cảm giác nóng gát vô cùng, nhưng khi rữa xong cái lớp sáp ấy xong thì cái cảm giác nóng gát ấy biến mất thay vào đó là cảm giác lạnh buốt.

Ông hỏi

-Nhìn xung quanh xem có gì khác không :

Tôi ngơ ngác nói

- Có khác gì đâu ôngÔng khẽ gật đầu rồi ông đi vào phòng lấy ra cuốn sách cổ rồi nói :- Cháu thử đọc lại nó xemTôi đón lấy cuốn sách rồi mở ra đọc.

Tôi ngạc nhiên vì những kí tự khó hiểu lúc trước bây giờ lại trở thành những con con chữ, tôi ú ớ chỉ vào quyển sách, ông nhìn tôi cười rồi nói :- Cháu biết tại sao mà các ký tự ấy lại biến thành những con chữa không ?Tôi đáp :- Dạ không ạÔng tôi trả lời :- Là vì ông vừa mở phong ấn của một nữa sức mạnh còn lại của của đôi mắt âm dương của cháu nên bây giời cháu mới có đầy đủ sức mạnh của nó để xem được quyển sách này.

Rồi bây giờ thì cháu ra bảo Chú Tư chuẩn bị rồi chúng ta điTôi gật đầu rồi chạy kêu Chú Tư chuẩn.

Ra khỏi nhà ông lấy 4 lá bùa dáng vào 4 góc của ngôi nhà để đề phòng con quỷ chạy sang đây.

Đến nhà Chú Tư Ông đưa cho tôi và Chú Tư 2 lá bùa và dặn :- Dán nó ở trước ngực đi để con quỷ không thấy được hai tụi bâyÔng đưa thêm cho Chú Tư 4 lá bùa và một từ giấy- Khi nào con quỷ bị bắt rồi thì dán 4 lá bùa này vào bốn góc nhà cho nó khỏi chạy ra được.

Rồi bây giờ thằng Tư thì trốn trong bụi lùm chờ tao ra hiệu, Bin thì vào nhà với ông, nếu mà có thất bại thì hai người tìm người trong tờ giấy này mà nhờ trợ giúp.Ông dẫn tôi đến cây cột giữa nhà ông đưa cho tôi một xắp bùa có chữ hoả và ông dặn :- chừng nào thấy con quỷ đến thì thẩy xuống nghe không?Tôi đáp :-DạSao đó ông tôi đi xuống phòng Chú Tư chuẩn bị dàn trận.

Sao một lúc lâu đồng hồ chỉ đúng 10h tiếng chuông đồng hồ vang lên, tiếng mèo từ đâu vang lên oai oán như nó biết được chuyện gì sắp xửa sẩy ra.

Bỗng cánh cửa chính bị bật tung ra, một luồng khí lạnh từ đâu lùa vào trong làm cho tôi dựng cả tóc gáy, rồi một cái bóng nhảy phóc và nhà cái bóng từ từ hiện ra, tôi giật mình kinh hãi vì trước mắt tôi chính là một con quỷ mặc một bộ áo đỏ bị rách tả tơi, gương mặt nó trắng bệch vô hồn, lưỡi của nó thè ra dày đến tận rốn, nó từ từ lướt đến phòng của ông thì bỗng nó đứng lại chỗ cây cột mà tôi đang trốn, tay tôi đang lăm lăm sắp bùa để thẩy xuống thì tôi á khẩu vì con quỷ ngước mặt lên nhể miệng cười với tôi, miệng của nó rộng đến cả mang tay.
 
Pháp Sư Đạo Thần Ký Truyện
HỒI 4: TÀ NHÂN


Con Quỷ đập mạnh vào cây cột phía tôi đang ngồi làm cho cây cột bị gãy đôi ra, tôi rơi từ trên cao xuống bất tỉnh tại chỗ, trong lúc bất tỉnh, trong tiềm thức tôi nhìn thấy một vị tướng mặc thiết giáp màu xanh kim đứng quanh lưng lại với tôi, vị tướng quay đầu lại cười nhẹ với tôi rồi ngài từ từ biến mất.

Quay lại thực tại con quỷ đang tiến lại rần, rồi một luồn thiên khí màu xanh phát ra từ cơ thể từ cơ thể tôi, con quỷ bất giác lùi lại.

Ông tôi nghe có tiếng động lớn ở ngoài vội chạy ra, luồn thiên khí rút lại vào cơ thể tôi khi ông vừa bước vào phòng, ông hốt hoảng khi thấy tôi đang ngất xỉu và con quỷ đang tiến gần đến tôi ông liền móc trong cái tay nảy ra một lá bùa màu vàng có chữ hỏa, phóng vào nó lá bùa phát nổ con quỷ văng ra xa nhân lúc đó ông bế tôi lên và chạy vút ra ngoài chạy đến cửa ông ra hiệu chú tư rút về.

Con quỷ đứng phắc dậy, lá bùa như không có hề hấng gì với nó nó nhảy vọt ra đuổi theo chúng tôi, ông tôi móc trong tay nảy ra lá bùa thảy xuống, từ lá bùa bóc ra làn khói nghi ngút, làm con quỷ hoa mắt mất phương hướng mà không đuổi theo kịp, nhân lúc đó ông tôi và Chú Tư chạy thật nhanh về nhà.

Chạy đến nhà, ông hổn hển kêu-Bà.....bà nó ơi ra mở của cho tôi...mau..mau lênBà và mẹ tôi từ trong nhà vội chạy ra mở cửa hỏi-Có chuyện gì om xòm lên vậy hử.

Trời!

Thằng Bin nó bị làm sao mà máu me đầy người vậyMẹ tôi gục xuống khóc nức nở.

Ông tôi bảo :-Chuyện kể ra dài lắm, vào nhà hết đi và rồi tôi kể choTrước khi vào nhà ông lấy ra hai cái bát quái một cái hình bạch hổ ông đặt lên cửa chính và hình hắc hổ đặt lên cửa sau, ông đi vào nhà cẩn thận đóng chặt các cánh cửa lại ông đưa cho mẹ tôi một cái túi thơm và bảo :- Đem cái túi này ngâm nước nóng rồi tắm cho nó để tẩy âm khí điRồi ông quay ra kể cho mọi người những chuyện vừa xảy ra với chúng tôi.

Rồi ông trầm giọng xuống bảo :- Con quỷ này không phải tự nó xuất hiện mà có người điều khiển nó vì lúc ta dùng lá bùa đẩy nó ra thì ta phát hiện một lá bùa khiển ở sao lưng nó, vì người điều khiển nó dùng thuật ẩn hình nên ta không nhìn ra hắn nhưng ta biết là tên này không dễ xơi đâu Chú Tư và mọi người trố mắt nhìn có vẻ rất ngạc nhiên rồi mẹ tôi sợ sệt nói :-Cha...vậy thằng Bin nó có sau không?

Ông ngoại trấn an mẹ tôi bảo :-Về thằng Bin thì nó không sao hên là tao chạy ra cứu nó kịp không thì......à mà thôi cả nhà vào ngủ hết đi rồi ngày mai tính tiếp, còn thằng Tư tạm thời cứ ở nhà tao vài ngày rồi hắn vềRồi mọi người lặng lẽ ai về phòng này mà ngủRồi ông đi ra ngoài sân đứng nhìn lên trăng một lúc, rồi ông quay vào nhà ngủ.

Trong lúc mơ màng.

Bỗng cơ thể tôi nặng lên một cách kì lạ rồi trước mặt tôi một làn khói tụ lại thành một hình người đứng mặt tôi cái bóng đen chỉ có duy nhất một đôi mắt đỏ, tôi định hét lên cho ông nghe thấy nhưng hoàn toàn bất lực.

Bỗng luồng thiên khí màu xanh lại xuất hiện nhưng chỉ mới được một chút thì cái bóng dán một lá bùa lên người tôi, luồng thiên khí màu xanh biến mất rồi tôi dần dần chìm vào mơ màng.

Bây giờ đã là 6h sáng ông giật mình vì không thấy tôi đâu :Thằng Bin....Thằng Bin đâu rồi, nó đâu rồi Mẹ tôi đổ gục ra mà ngất xỉu, rồi bỗng trong hư không van lên một điệu cười nham nhở : - Hahahahahahahaha!!!

Tiểu tử ngươi đang tìm cháu ngươi sau, đừng tìm nữa nó đang ở chỗ ta nàyÔng tôi vẻ mặt nghiêm nghị nói :- Ngươi là ai ?!!!Rồi trong hư không lại vọng ra :Hahahahahah!!!

Ta là ai?

Ta là ai à?

Hahahahahah!!!

Tiểu tử ngửa tai lên mà nghe này.

Ta là Lạt Thống là đồng môn của ông nội ngươi đấy hahahahahah!!!!

- Còn cháu của ngươi, nếu ngươi muốn cứu nó thì ngươi đến ngôi miếu hoang ở bãi tha ma và đem theo cuốn sách cổ của ngươi mà đổi với nó và nhớ chỉ mình ngươi thôi nhớ chưa!

Hahahahahahahah!!!!Tiếng cười biến mất ông ngập ngừng lo sợ quay lại bảo với bà :- Đem......đem con Linh vào nghỉ mau lên!Bà nghe vậy vội dìu mẹ tôi vào phòng, rồi ông lấy cái ghế ở gần đó rồi ngồi lên, vẻ mặt lo âu ông thì thầm trong miệng-Lạt Thống....Lạt Thống sao hắn còn sống được tới giờ kia chứ!

Thôi rồi chết tới nơi rồi !Chú tư ngạc nhiên hỏi ông :-Lạc Thống là ai ?

Sau bác lại sợ hắn đến vậyÔng lo sợ bảo :- Lạt Thống hắn là Đồng môn của ông nội ta, ngày xưa ở vùng Thất Sơn có một vị tổ sư, ngày có hai người đồ đệ là Lạt Thống và Thiên Sơn, người học trò tên Thiên Sơn là ông nội ta.

Rồi cái ngày định mệnh ấy đã đến, vị tổ sư cho gọi vào hai vị sư môn vào để ra nhiệm vụ cuối cùng ai làm ngài hài lòng nhất thì ngai sẽ truyền lại tất của kiến thức, sức mạnh cho người xứng đáng, ngài cho hai người đi khắp nhân gian để hàn ma phục quỷ trong 3 năm.

Thiên Sơn vì tính tình nhân hậu và hiền hòa nên trong 3 năm ông thu nạp rất nhiều âm binh và quỷ binh và được những người dân những vùng ông đi qua quý mến còn Lạt Thống trong lúc thi hành nhiệm vụ vì tính tình hiếu thắng tự cao nên hắn đã bị sa vào tà đạo lúc nào mà hắn không hay không biết, hắn gặp ma giết ma gặp quỷ diệt quỷ không cần biết đúng sai, những nơi mà hắn đi qua đều để lại một nổi sợ và sự âm u.

3 năm trôi qua cả hai người quay về Thiên Sơn thì mang về cả một đội âm binh và quỷ binh họ đều mang trên mình những bộ binh giáp và gương mặt rất tươi tắn không có chút gì giống với ma, quỷ trong người ông tỏ ra hai luồng Âm và Dương khí rất lớn và rất hài hòa còn Lạt Thống hắn đem về hai luồn âm khí và sát khí ngút trời.

Sư Tổ biết được và trao lại quyển sách chứa đựng tất cả kiến thức của ngài cho Thiên Sơn, tên Lạt Thống không phục mắt hắn lông lên sồn sọc, một luồn khí đen bao quanh lấy hắn, rồi hắn nhảy lên đưa tay kết ấn, đọc chú lệnh- HẮT LONG ÂM ĐỊA LỆNH TRIỆU HỒI!Vừa dứt câu một cái hố đen từ mặt đất mở ra trong cái hố một luồng khí đen khổng lồ rồi từ trong cái hố bóc lên luồn khí đen nó từ từ tích tụ lại và một con Hắc Long xuất hiện đôi mắt của nó đỏ như máu thân hình khổng lồ như 5 cây thông cao lớn cộng lại vậy, con Hắt Long rùng mình phá sặp cả chính điện, nhưng Không biết từ khi nào Thiên Sơn ông đã tạo ra một kết giới đỡ những đóng đất đá, tên Lạt Thống ngạc nhiên vì lần đầu tiên hắn thấy một pháp sư không cần đọc ấn chú và kết ấn lên mà vẫn mở ra được một kết ấn mạnh đến vậy, Thiên sơn ông cười nhạt rồi nói :-Hừm! ngươi ngạc nhiên lắm à nhưng ta sẽ cho ngươi ngạc nhiên hơn nữaRồi ông đưa một tay lên kết ấn rồi hô to chú lệnh- THIÊN PHỦ THIÊN TƯỚNG, THIÊN LINH LỆNH TRIỆU THỈNH!!Tiếng chú lệnh van lên van vong cả một vùng trời, rồi bổng mây đen trên trời bị dạt ra mặt trời bắt đầu xuất hiện Thiên Sơn bay lên giữa trời những luồn sáng từ mặt trời bay đến Thiên Sơn rồi tư từ kết lại.

Một vị thiên tướng khổng lồ uy nghiêm đã xuất hiện ngài cao gắp đôi con Hắt Long toàn thân vị tướng phát ra ánh kim láp lánh, ngài mặc bộ Thiên Long Giáp oai vệ, một cây Thiên Phủ Kiếm đc vắt ở ngang hông vị tướng.

Con Hắt Long bay đến vị tướng nó gào lên nó phun ra một loạt quả cầu hắt hoả, vị thiên tướng nhanh nhẹ né những quả cầu, rồi vị thiên tướng lách ra bên trái con Hắt Long, Thiên Sơn bên trong thiên tướng hô lên một câu chú lệnh-THIÊN PHỦ KIẾM, THẦN KHÍ TRẢM YÊU TRỪ MA THANH TRỪ TÀ KHÍ, TRẢM!!!!!!!

Vị thiên tướng rút ra thanh Thiên Phủ Kiếm giơ lên chém bay đầu con Hắt Long một tiến nổ vang lên con Hắt Long tang thành khói bụi tên Lạt Thống rơi xuống, Thiên Sơn thu tay lại rồi vị Thiên Tướng biến mất ông từ từ đáp xuống đứng cạnh tên Lạt Thống đang la liệt thôi thóp, ông định rút thanh kiếm bên hông ra mà chém nó nhưng bỗng dừng tay lại rồi ông nói- Ngươi đi đi, nếu không nễ tình là huynh đệ thì ta đã giết ngươi từ lâu rồi, nhưng trước khi đi ta phải thu lại một nửa sức mạnh của ngươi vào quyển sách, rồi ngươi đi đâu thì đi Rồi Thiên Sơn dùng một tay tạo ấn ký chỉ vào bốn huyệt của hắn sau đó ông chỉ vào tràn hắn lặp tức một luồn hắt khí từ nửa người hắn tụ lại thành một viên khí màu đen ông liền mở cuốn sách ra ần viên khí vào quyển sách rồi ông quay ra phía hắn bảo :-Bây giờ ngươi có thể đi Ông xua tay một làn gió lớn thổi tên Thiên Thống bay mất.

Để không ngăn lại chuyên như vậy sẩy ra lần nữa, nên ông chỉ truyền đạo cho con cháu không truyền cho người ngoài.

Ông ngoại thở dài- Haizzz chuyện là vậy đó, nhưng mà tính ra thì đã đc gần 150 năm sao hắn lại có thể sống đến bây giờ được Chú Tư ngạc nhiên :- Không thể như thế đc một người sao có thể sống hơn 150 năm được Ông tôi tiếp lời :- Đúng vậy tao cũng đang rất thắc mắc tại sao lại như vậy đc nhưng bây giờ phải nghĩ ra kế cứu thằng Bin mới đượcChú tư đáp : - VângBây giờ tao sẽ lên chùa xin ít tàn nhan chùa và gỗ mầy thì đi từng nhà xin một chút tàn nhan bàn thờ và của bàn thổ địaĐồng hồ chỉ đến 9h Chú Tư và ông đang chuẩn bị cho ngày mai, bỗng từ bên ngoài có tiếng sào soạt và một tiếng gào lên sởn cả gai óc.

Một cái Bóng nhảy vào trong sân đó chính là con quỷ hôm qua, Ông vào Chú Tư hốt hoảng chạy ra đóng hết cánh cửa lại dán lá bùa vào bốn góc nhà và tháo hai cái bát quái được gắn vài hai cái cửa trước và sau chạy ra sân ông nghiêm mặt bảo :- Không ngờ mày dám chạy đến đây, hôm qua chỉ là tao hơi khinh địch thôi, hôm nay thì mày tới số rồi!!!Con quỷ gào lên một tiếng tính vồ lấy ông nhưng ông kịp rút ra cây kiếm đồng đen chém vào nó con quỷ ngã xuống quằn quại vừa lúc này ông ngồi xếp bằng xuống vẽ ra cái bát quái rồi ông móc trong tay nãy hai cái bát quái hắt hổ và bạch hổ, hắt hổ ông đặt vào phần đen của bát quái và ngược lại rồi ông cắm bốn cái cờ hai cái màu trắng hai cái màu đen cấm vào bốn góc, ông đưa tay ra kết ấn và đọc chú lệnh- HẮT LINH HỔ, BẠCH LINH HỔ LINH THÚ TRIỆU HÌNH, CẤP CẤP NHƯ LUẬT LỆNH TRIỂN!!

Trong hai cái bát quái bỗng có hai con hổ nhảy ra một con màu lông đen tuyền một con trắng bạch hai con hổ gầm gừ rồi lao tới con quỷ Hắt Hổ thì cắn vào cổ Bạch Hổ thì cắn vào chân con quỷ đau đớn nhưnó nó rùn mình một cái Hắt Hổ và Bạch Hổ nhả ra, lặp tức ông lấy hai lá bùa lá trắng lá đen ra dán vào thanh kiếm đồng đen vừa đốt vừa đọc chú lệnh - HẮT LINH HỔ, BẠCH LINH HỔ, SONG LINH THÚ, HÓA HÌNH NHÂN, LINH THÚ TƯỚNG, CẤP CẤP NHƯ LUẬT LỆNH.

Vừa dứt câu chú hai linh hổ bỗng hóa thành hai vị tướng, một vị mặc hắt giáp một vị mặt bạch giáp rồi bỗng hai vị rút ra cây đại đao lao tới con quỷ chém một đường chữ X con quỷ bị thiêu đốt trong hai ngọn hắt hỏa và bạch hỏa con quỷ quằn quại kêu la đau đớn rồi bị thiêu đốt đến không còn gì hai vị tướng chấp tay chào ông rồi biến mất.

Ông mỉm cười rồi ngất đi vì tốn quá nhiều dương khí cho có trận này.

Chú Tư hốt hoảng đỡ ông dậy rồi la lên:- Bác Hai!!

Bác Hai!!!
 
Pháp Sư Đạo Thần Ký Truyện
HỒI 5 : HỮU NHÂN


Trước khi vào truyện, thì mình thật sự xin lỗi các bạn 🙁(((, thật sự thì off bộ này gần 4 tháng rồi.

Một phần là tại mình lười và một phần là mình mất cảm hứng và nảng chí nhưng mà may mắng là mình đã lấy lại được cảm hứng viết lại rồi :333, một lần nữa mình lỗi các bạn và cảm ơn các bạn đã chờ mình đến giờ này 🙁((((.

Bây giờ thì mời các các bạn đọc tiếp HỒI 5

Chú tư vội dìu ông vào nhà, bà cũng trong phòng cũng bị đánh thức vì tiếng động lớn ở ngoài sân, bà hố hoảng vì thấy ông đang nằm bất tỉnh trên bộ dạt, bà vội chạy vào trong lấy nước ấm mà lao cho ông, phải lay một hồi ông mới tỉnh được, bà mắng : -Ông ơi!

Làm cái gì mà để bất tỉnh như thế kia!

Ông có mệnh hệ gì thì tôi biết làm sao!Ông níu vai Chú Tư ngồi dậy rồi cười hề hề

-Ấy!

Bà cứ nói quá, số tôi coi lắm không có dễ chết vậy đâu,bà đừng lo Bà mặt lo lắng nhìn ông, bỗng ông quay sang

Chú Tư hỏi -Tư này mày còn giữ cái tờ giấy mà hôm trước tao đưa cho mày không?

Chú Tư vội móc trong túi ra một tờ giấy rồi nói -Vâng cháu còn giữ ạ, nó đây Ông đặt tay lên vai Chú rồi bảo -Tao nhờ mày cái này Chú Tư mặt ngơ ra : -Ấy!

Có gì bác cứ nói, cháu coi bác như cha của mình vậy bác đừng khách sáu quá

- Sáng mai 5h tao đưa mày bến xe rồi mày lần theo địa chỉ địa chỉ trong giấy tìm người trong đó giúp tao- ông nói

-Tìm người đó làm gì vậy bác?

-Để cứu thằng Bin!, thôi giờ mày vào ngủ đi, mai tính tiếp Chú Tư rật đầu rồi lặng lẽ đi vào, phòng bà cũng quay qua bảo ông : -Thôi ông ngủ sớm đi đừng thức khuya quá.

Ông cười mĩm rồi gật đầu một cái, bà cũng đem dẹp cái thao nước ấm rồi đi vào phòng ngủ.

Ông bước ra ngoài sân, ngồi lên bàn cầm thanh Hắc Thiết lao qua vài lần rồi nhìn lên trăng.

ánh trăng sáng trắng soi xuống nhân gian soi xuống người ông, người ông hết mực yêu thương đứa cháu của mình, nhưng giờ trên gương mặt ông đang xuất hiện lên một nét buồn và lo lắng cho đứa cháu của mình, ở xa xa trên bầu trời sâu thẩm một hình ảnh của một cặp nam nữ đang nhìn xuống dỗi theo đứa của mình, nhưng không ai hay không ai biết .

Tiếng gà vang lên, đồng hồ cũng chỉ đến 5h, Chú Tư cũng đã thức từ sớm để soạn hành lý, chú từ tốn chào bà rồi dắc con xe ra sân, lúc ấy ông dắc con mực ra rồi bảo : ⁃ Này, mày đem con mực theo cùng, nó sẽ giúp ích cho mày Chú Tư vội nói :

⁃ Ấy!

Bác hai trên bến xe người tao đâu cho đem chó mèo lên xe đâu Ông cười rồi bảo

⁃ Mày yên tâm đến bến xe tìm chiếc xe bus màu đỏ viền trắng là được lên hết Chú Tư gật gù rồi leo lên xe con mực cũng nhảy phắc lên ngồi theo, Chú đạp gas phóng xe chạy thẳng ra bến xe.

Đến trước bến Chú bước xuống xe dắc đi bộ con mực cũng nhảy xuống đi theo Chú Tư, đang đi tìm xe thì có tiếng kêu chú quay đầu qua thì thấy một người đàn ông to béo, ông ta ngoắc Chú Tư lại rồi nói : ⁃ Anh là Anh Tư đúng không

⁃ Vâng là tôi đây, anh là....

Người đàn ông to béo ngắt lời ⁃ Tôi là Đại Thiệp lúc nãy Bác Hai có gọi điện cho tôi,giờ anh lên xe ổn định chổ ngồi 15 phút sau xe sẽ bắt đầu rời bến, xe của anh thì để tôi lo

Chú Tư gật đầu cảm ơn rồi dắc con mực lên xe.

Chiếc xe có vẻ rất "lớn tuổi" đến nổi khi Chú Tư bước lên, cái sàn xe pháp ra những tiếng ken két như muốn thủng xuống vậy, hàng ghế cũ đến nỗi cái thân ghế như muốn sức ra nhiều chỗ bị rách nhìn rất cũ kĩ, Chú Tư nghĩ trong bụng : ⁃ Haizz không biết cái xe này từ thế kỷ nào đến giờ rồi, bà mị không chừng đang chạy bánh xe nó rơi ra luôn không chừng, thôi có sao dùng vậy Cứ vậy Chú đi xuống hàng ghế cuối rồi thật nhẹ nhàng ngồi xuống sợ cái ghế bị rơi ra.

Chú xích con mực và cái chân ghế rồi móc trong túi quần ra cây xúc xích cho nó ăn nhẹ nhàng xoa đầu nó, con mực kêu lên những tiếng ăng ẳng dễ thương rồi nó dụi đầu vào chân Chú.

Chú Tư mĩm cười rồi nhẹ nhàng rồi từ từ chìm vào giấc ngủ.

Một tiếng kêu lớn vang lên : ⁃ Đến bến xe Vĩnh Long rồi, có bà con nào xuống đây không ?

Chú Tư gật mình dụi mắt giơ tay nói to : -Tôi!

Chú vội gở dây xích của con mực rồi dắt nó ra ngoài xe, Không thấy xe mình đâu Chú Tư đi đến buồn lái rồi hỏi ông Đại Thiệp :

-Anh Thiệp phiền anh dẫn xe ra giúp tôi

⁃ Chờ chút xe anh tôi để ở gầm xe, anh chờ tôi một chút

Chú Tư gật đầu lịch thiệp:

⁃ Vậy phiền anh

Ông ta cười hào sản :

- Haha! không có gì đâu anh đừng khách sáu quá Ông ta đi xuống gầm xe bus rồi dắc chiếc xe máy của Chú Tư ra, Chú Tư gật đầu cảm ơn rồi đưa 150k Đại Thiệp, ông ta lắc đầu nói : - Anh Tư Không cần như vậy đâu tôi đã hứa với Bác Hai là không có lấy tiền của anh nên anh cứ giữ tiền lại đi Chú Tư gật đầu cười cảm ơn rồi leo chiếc xe cùng con mực rồi phóng đi.

Đến một cái hẻm nhỏ Chú Tư nhìn từ giấy rồi nhìn vào cái hẻm, thì thầm nói : ⁃ Hình như đúng địa chỉ rồi nhỉ?Chú Tư xuống xe gửi nhờ người bán nước gần đó rồi dắc con mực đi vào trong hẻm, trước mắt Chú Tư một ngôi nhà nhỏ dần dần hiện ra, ngôi nhà được xây giống như kiến trúc thời Pháp, nhìn rất cổ kính, Chú Tư nhẹ nhàng bước vào nhà hỏi vọng vào trong : ⁃ Có ai ở nhà không?

Từ Trong nhà vọng ra một giọng nói trẻ con ⁃ Có!

Ai vậy Cánh cửa được mở ra, là một thằng nhóc cở tuổi tôi, khuôn mặt khá dễ thương, tóc để đầu nấm, thằng nhóc tay cầm bịch bánh vừa bước ra : ⁃ Chú là ai, chú đến đây tìm ai⁃ Có Bác Năm ở nhà không cháu?Khuôn mặt của thằng nhóc toát ra một vẻ nghịch ngợm ⁃ Không!

ở đây không có ai là Bác Năm cả, Chú đi lộn nhà rồi chú tìm nhà khác......Thằng nhóc chưa kịp nói xong thì có một bàn tay cú vào đầu nó, nó ôm đầu rồi quay đầu lại nói : ⁃ Ui da!!

Sao ông đánh cháu Ông lão nhéo lỗ tay nó xách lên rồi mắng : ⁃ Còn hỏi?

Đi vào nhà pha trà đãi khách mau lên!

Thằng nhóc ôm đầu chạy xuống nhà dưới, đó là một ông lão dáng người gầy gầy, đầu tóc bạc phơ,búi cao, trên người mặc một bộ bà ba, ông lão cười hiền hậu nói : ⁃ À...Hừm anh bỏ qua cho, tại ta chiều nó quá, thôi anh vào nhà uống chén trà nhá Chú Tự vội trả lời : ⁃ À không có gì đâu bác, bác đừng khách sáu quá, mà bác là......

Ông lão vút râu cười cười ⁃ Ta là Vương Lĩnh Nam pháp danh là Lĩnh Vương mọi người ở đây gọi ta là Ông Lĩnh Năm, mà anh cứ gọi a là ông Năm được rồi thôi vào nhà đi ⁃ Vâng Chú dắc con mực theo Ông năm.

Thằng nhóc từ trong nhà bước ra, tay cầm bình trà nóng tiếng đến bàn nhà khách rồi gót ra hai ly nhỏ, nó khoanh tay nói : ⁃ Mời ông và Chú dùng trà ạ Ông Năm khẽ gật đầu rồi xua tay ra hiêu cho nó đi vào phòng, thằng nhóc mặt hớng hở Móc cái IPhone 5s trong túi ra chạy vào phòng.

Ông Năm lắc đầu Rồi ông Năm quay qua hỏi : ⁃Anh là Tư người mà Ông Hai kêu đến phải không.

Chú Tư ngạc nhiên ⁃ Sao ông biết?

Ông Năm nóc một hơi hết ly trà rồi cười nói : ⁃ Úi ta mà cái gì mà không biết.

Ta còn biết anh đến đây vì chuyện gì nữa đây này!

Bỗng ông Năm quay sang nhìn con mực vẻ mặt hình như hơi ngạc nhiên : ⁃ Ồ~ là linh cẩu, đã lâu ta không thấy loại này Ông Năm vẫy tay, con mực cúp tai xuống vẫy vẫy cái đuôi rồi nằm yên ở dưới chân ghế, trên trán nó hiện ra một vầng sáng trắng, vết sáng nhìn như một cái mặt trăng, Chú Tư nhìn con mực rồi xoay đầu lại hỏi Ông Năm : ⁃ Linh Cẩu?

Bác Ông Nam vuốt đầu con mực rồi giải thích : ⁃ Linh Cẩu chia ra hai loại: loại thứ nhất là linh thú, loại thứ hai là ma thú: ⁃ loại thứ nhất là thần thú khắc chế ma quỷ là loại thú ở địa ngục có khả năng tấn công các quỷ hồn vất vưỡn là loại thú mà các quỷ sai hay mang theo khi làm nhiệm vụ, loại này thường hiện thân là một con hắc cẩu, loại dẫn dắc linh hồn trở về là linh miêu như anh thường nghe là Linh Miêu nhảy qua xác chết đó.

Linh miêu thường hiện thân là một con hắc miêu. ⁃ Còn ma thú thì là những con quỷ thú, loại ma thú này thường là do những thầy tà luyện ra, người luyện linh cẩu chọn ra một con chó có linh tính những ngày đầu thì chủ nhân nó sẽ bắt nó ăn thịt của chính đồng lại nó, mỗi buổi tối thì dẫn nó đi qua nghĩa địa để làm quen và nhầm để nó hấp thụ âm khí, đến một lúc nhất định, những tên thầy tà đó sẽ cho nó ăn chính thịt của hắn, lâu về sau, nó sẽ trở thành ma cẩu, nó sẽ giúp chủ nhân may mắn trong công việc nhất là nghề trộm cắp, mỗi buổi đêm nó sẽ xuất linh để ăn những linh hồn vất vững.

Chú Tư mắt lim dim buồn ngủ.

Ông Năm vơ vơ tay trước mắt Chú Tư rồi quát lớn : ⁃ Này dậy đi !

Chú Tư giật mình rồi nói -D...dạ, mà bác là gì của Bác Hai vậy ạ?

Ông năm cầm bình trà gót ra một ly rồi ông cười cười nói : ⁃ Ta với Ông Hai là bạn thân từ nhỏ, Nhưng khi ông nội ta mất nên nhà ta phải chuyển lên đây để mà thờ ông, nói chứ không phải phải khoe chứ tu vi của ta cao hơn ổng nhiều.

Chú Tư dạ vâng một tiếng rồi móc tờ giấy địa chỉ đưa cho Ông Năm, bỗng mặt sau của tờ giấy trống không bỗng những nét chữ từ từ hiện lên.

Ông Năm nhìn tờ giấy một hồi rồi ông lắc đầu : ⁃ Haizzz đây là cái nghiệp mà đời trước của nhà ổng để lại nên bây giờ hậu nhân đời sau phải gánh Chú Tư lo lắng hỏi :

⁃ Vậy...vậy là ông không thể can thiệp vào được ạ??

⁃ Không phải là không giúp được mà là ta chỉ có thể đứng sao mà hổ trợ thôi Ông Năm kêu lớn vọng vào phòng : ⁃ Biii!

Mở tủ lấy cho ông cái mu rùa coi!

Một hồi sao thằng nhóc từ trong chạy ra, tay nó đang cầm một cái dĩa sứ, trên cái dĩa có đặt một cái mu rùa phía trên .

Thằng nhóc đặt xuống bàn rồi chìa tay ra, ông Năm nhìn nó híp mắt hỏi :- Rồi cái gì nữa đây?Thằng nhóc nhìn ông Năm nghịch ngộm nói- Người ta đã phụ ông như vậy rồi mà ông hong thưởng gì cho người ta à?Ông Năm đổ mồ hôi vẻ mặt mệt mỏi móc trong túi ra một cây kẹo :- Rồi rồi, ông biết rồi cầm rồi đi vô, mày giữ thể diện cho ông chút không được à?Thằng nhóc nhìn cục kẹo trên tay nhăn mặt :- Éc!

Sao mà chỉ có một cục kẹo vậy?

À mà hong sao có nhiêu chơi nhiêuThằng nhóc ực một cái nuốt trọng viên kẹo.

Ông Năm mắng:- Này ăn kẹo mà không nhay, nuốt trọng như vậy coi chừng chết bố mày đấy- Cháu không sợ đâuuuuuu, quỷ sát cháu còn không sợ mà, há há!Chú giật mình đỗ mồ hôi nghĩ bụng- Trời má!

Ăn kẹo mà không thèm mà lại không mắc nghẹn nữa chứ, rốt cuộc thằng này là sao vậy Ông Năm xoay qua tiếp chuyện với Chú Tư : ⁃ Bây giờ ta sẽ bói xem việc này một quẻ Ông Năm cầm cái mu rùa lên lắc lắc vài cái, từ trong cái mu rùa rơi ra hai chiếc đồng đài âm dương.

Ông Năm nhìn hai chiếc đồng đài âm dương rồi ông đưa tay ra bấm bấm, ông liếc nhìn Chú Tư rồi lắc đầu, bị liết như vậy Chú hoang mang hỏi : ⁃ Ra quẻ gì vậy ông? ⁃ Là quẻ Thành và quẻ Tử, Thành ở đây là thành công nghĩ là vật này tất sẽ thành, còn Tử ở đây là chết có nghĩ là trong việc này chắc chắn sẽ có người chếtNghe đến từ chết chú lộ rõ vẻ lo sợ, lo ở đây không phải là lo cho mình mà là lo cho Ông tôi, chú vội hỏi: ⁃ Vậy người đó là ai hở Bác Ông Năm lắc đầu : ⁃ Thiên cơ bất khả lộ!

Rồi bỗng Ông Năm bước đến bàn thờ mở cửa tủ ra một cái hộp gỗ đặt ra bàn : ⁃ Trong đây chứa các đồ vật cần thiết, nó sẽ giúp ít cho các người, nhớ là phải đưa tận tay lão tử kia mới, phải chính tay ông ta mở ra, nhớ đóÔng Nam đẩy cái hộp về phía Chú Tư rồi nói : ⁃ Bây giờ anh về đi không thì không kịp đâu!

Chú Tư gật đầu cảm ơn cáu từ rồi cầm lấy cái hộp cất vào balo dắc con mực đi ra ngoài vừa bước đến gần cửa Ông Năm kêu lớn :⁃ Này anh chờ ta một chút!

Ông Năm chạy vào nhà lấy ra một con hình nhân gỗ bảo :

⁃ Anh cầm lấy nó giữ bênh mình nó sẽ cứu anh đấy, nhớ giữ nó thật kĩ anh nhớ chưa?

Chú Tư Cảm ơn rối rích rồi phóng lên xe, đến tớ bến xe Đại Thiệp đang ngồi uống cà phê táng dóc với anh soát vé, Chú bước xuống xe dắt đến chỗ Đại Thiệp đang ngồi, Đại Thiệp ngoắc tay ý bảo Chú Tư ngồi xuống đây, Chú đậu xe một chổ kéo ghế ngồi xuống, rồi ông ta hỏi : ⁃ Anh uống gì ?

⁃ Anh cứ gọi cho tôi một ly cà phê Đại Thiệp kêu lớn : ⁃ Chủ Quán!

Cho anh này một ly cà phê!

Một lát sau chủ quán đem ra ly cà phê đặt lên bàn, Đại Thiệp hiếu kì hỏi : ⁃ Chuyện sao rồi anh gặp được ai chưa chưa Chú Tư uống một ngụm cà phê rồi nói : ⁃ Vâng tôi tìm được rồi

⁃Vậy thì tốt rồi!30 phút trôi qua khi ba người đang tán dóc thì Đại Thiệp nhìn sang cái đồng hồ rồi nói : ⁃ Cũng đến giờ rồi lên

Ông ta kêu lớn : ⁃ Chủ quán tính tiền !

Ba người đi đến chiếc xe bus, ông ta dắc chiếc xe của Chú Tư vào vào trong gầm xe anh soát vé kêu lớn :

⁃ Bà con ổn định chổ ngồi, xe chuẩn bị rời bến Chú Tư cũng đã dắc con mực lên xe từ bao giờ, Đại Thiệp ông ta bước lên xe gạt cần lái chiếc xe rời bến, Chú Tư ngồi dựa lưng và cái ghế ngồi suy nghĩ về con hình nhân và lời dặn dò của Ông Năm, rồi Chú Tư móc chiếc hộp ngấm nghía một chút rồi bỏ vào Cái Balo trở lại rồi thiếp đi. bỗng Chú Tư giật mình vì tiếng sủa lớn của con mực, sợ tiếng sủa nó sẽ làm cho mọi người trên xe sẽ giật mình, Chú Tư vội vuốt ve nó : ⁃ Mực!

Im lặng nàomặc cho Chú Tư vuốt ve cở nào con mực cũng không chịu im, bỗng Chú Tư sựng lại vì mọi người trên xe vẫn ngủ im như chưa nghe thấy gì.

Chú Tư giật nãy mình vì ở đằng xa xa Chú nhìn thấy một đám người áo trắng trắng nhưng điều kinh hãi hơn là có những cái bóng thì phần đầu bị dập nát một số thì phần đầu bị vỡ toát ra, những cái bóng khác máu me đầy mình, và điều đặt biệt là tất cả cái bóng đều không có chân, nhìn chúng nó như đang bàn bạc cái gì đó, chiếc xe bỗng bẽ lái hướng về phía sông ,Chú Tư kinh hãi chạy lên buồng lái để gọi Đại Thiệp dậy, nhưng ông ta không hề ngủ, mà ông ta đang thức lái xe, nhưng ánh mắt của ông ta dường như không có sức sống, nói cách ông ta như đang bị một thế lực nào đó chi phói, lây mãi mà ông ta không trả lời.

Chiếc xe ngày càng tiến gần đến con sông, một loạt âm thanh quỷ mị vang lên khóc cũng có, cười điên dại cũng có và có cả những tiếng la hét, Chú Tư thất thần khụy xuống ôm đầu chịu trận: ⁃ Thôi chết mẹ rồi, lần này chết mẹ rồi Lúc đấy bỗng nhưng vế sáng trên trán con Mực xuất hiện lần nữa, đôi mắt nó chuyển sang màu xanh sáng, con Mực sủa lớn một tiếng, âm vang của con Mực đánh bay cả đám ngạ quỷ u hồn, hồ phi phách tán.

Mọi vật xung quanh được trả về lại như cũ, chiếc xe trở lại trên đường cao tốc, Chú Tư sửng sốt :- Cái gì đang xảy ra vậy???Đại Thiệp phía trên bừng tỉnh, hoảng hốt thắng xe lại ông ta quay xuống đằng sau thấy ai cũng đã ngủ chỉ còn Còn chú Tư là đứng giữa xe :- Này...này sao anh đứng ở đó vậy- À...à...à không có gì, tôi tính nhờ anh dừng xe cho tôi "giải quyết" tý, giờ thì không cần nữa.Đại Thiệp quay lại vô lăng rồi rồi nói :- Không có chuyện gì thì anh về chổ đi tôi còn phải lái tiếp nửaChú Tư quay về chổ nhin con Mực với nét mặt lo sợ, một lúc sau đó chú lại mặc kệ rồi chìm vào giấc ngủ.

Về đến nhà bước đến cánh cổng Chú Tư hơi ngạc nhiên vì thấy ông ngồi đợi sẵn ở cái bàn uống trà từ bao giờ, chú tư dắc con mực đi thẳng đến chổ ông đang ngồi, cúi đầu chào ông rồi xuông, ông rót ra một ly trà, bảo: - Này uống đi cho đở mệt

- DạChú tư đón lấy ly nước nóc một hơi thật mạnh, Ông tôi bắt đầu hỏi :

An

- Sao rồi, mọi chuyện sao rồi.Chú Tư thuật tả lại mọi truyện ở nhà Ông Năm rồi móc ra cái hộp mà ông giao cho mà nói :- Đấy, cái hộp của Bác Nam giao cho đấy bác, bác ấy còn bảo là phải tự tay ông mở mới được, nên cháu không dám đụng vàoÔng cầm chiếc hộp nhăn mặt lẳm nhẩm- Thật tình!

đã không phụ rồi còn giao cho cái của nợ gì nữa đây.Ông lấy tay mở mở hộp, bỗng nét mặt ông nhăn lại khó hiểu vì sao tron trong hộp đựng những vật như: đào mộc kiếm, gương bát quái, giấy hoàng chỉ, mực chu sa, máu gà trống qua với chua sa, một hũ gạo nếp, và một mảnh giấy "Tùy cơ ứng biến" - Ủa, lạ vậy sao lại là những thứ đối phó với cương thi ? ta đang đối phó với ác linh mà hử?Chú Tư đang uống nước thì bị sặc vì nghe đến 2 chữ Cương Thi- Cươn....g........thi!! có lầm lẫn gì không bác thời buổi này mà còn cương thi sao!!- không lẫn vào đâu được, đây là những pháp cụ khắc chế cương thi, nhưng mày nói đúng thời buổi này không thể có cương thi tự nhiên được, vì ngày xưa con người thưa thớt "âm thịnh dương suy" nên cương thi tự nhiên có thể hấp thụ nguồn âm khí và dương khí từ con người được, còn bây giờ con người đông đúc không thể nào có cương thi tự hình thành được, nếu có thì tỉ lệ rất thấp, nhưng tao không hiểu tại sao ổng lại đưa cho tao những thứ này

Ông nhẹ nhàng đóng nắp hộp lại, đặt lại chổ cũ, rồi ông lại nhìn Chú Tư rồi bảo :- Mày chuẩn bị đi, hôm nay là đêm thích hợp nhất để ta hành động.Chú Tư mệt mỏi nói :- Hả?, cháu mới về mà bác, mệt lã người ra~Ông mặt đanh lại :Mệt cái cù loi!

Nam nhi chi chí mới đó đã mệt, bộ mày không muốn đi cứu thằng Bin à- Dạ..ạ đâu có, bác nói sau thì cháu nghe vậy, vậyÔng bước vào nhà lấy ra thanh kiếm đồng đen ra lau chùi, lúc bình thường thanh kiếm có thanh kiếm chỉ có một màu đen bình thường nhưng lúc này trên lưỡi kiếm hiện ra những nét điêu khắc nhìn rất bắt mắt, Chú Tư nhìn thanh kiếm một lúc rồi hướng lên nhìn ông hỏi :- Thanh kiếm này là sao?

Mà nhìn bác có vẻ quý nó quá vậy ?Ông đặt thanh kiếm lại vào vỏ kiếm nói với một giọng diệu đầy sự tự hào- Nó là vật gia truyền nhà tư mà sư tổ đã giao lạy cho ông tao lúc ông xuất sơn mà ông đã truyền lại cho tới giờ, lưỡi kiếm của nó không biết đã chém bao nhiêu tà vật thành tinh phác, không biết đã nếm bao nhiêu loại máu của quỷ thi

Chú Tư gật đầu, rồi ngước mặt nhìn ông hỏi :- Vậy bây giờ mình tính sao hở bácÔng rút thanh kiếm, lắc một đường kiếm lưỡi kiếm sẹt ra một tịa sáng trắng mắt ông nhìn ra xa xam hoà hùng nói :- Sao trăng gì nữa tối nay, Chính xác là tối đêm nay chúng ta sẽ đấu một sống một còn với nó.Tối nay Ông tôi lại khoác lên mình bộ đạo bào, bàn thờ gia tiên cụ tổ và bàn thờ sư tổ lại một lần nữa hương khói ngút trời.

Đằng xa xa về phía gò mã gần cái miếu bị bỏ hoang bóng dán của một ông giá và một người đàn ông trung niên đang bước đến sự nguy hiểm, để đối đầu với cái ác.

Đây cũng là trận đấu là bước ngoặc đầu tiên trong cuộc đời trải đầy màu sắc tâm linh của tôi và cũng là cánh cổng đầu tiên để mở ra thiên kiếp của một thiên đạo sĩ tương lai...........
 
Pháp Sư Đạo Thần Ký Truyện
HỒI 6: HỒI KẾT


Trở lại về tôi, bây giờ tôi không biết mình đang ở đâu, đây là nơi nào, nơi tôi đang đứng là một nơi có cảnh vật rất đẹp nơi này như là những cái dinh thự của các vua chúa ngày xưa vậy, ở đây có cả đồi núi và sông suối cảnh vật vô cùng tuyệt mĩ, sao lưng tôi bỗng cất lên một giọng nói :- Cuối cùng, ngươi cũng đến đây

Tôi thật sự bất ngờ, người này mang trên người một bộ Hán phục xanh trắng tay cầm một cây quạt đang phẫy phẫy, da trắng tựa bạch ngọc, đôi mắt sắc bén, sóng mũi cao, đôi tay săn chắc thon gọn đầy gân tay, thân hình cao gầy, chiều cao tôi đoán chừng 1m80, nhưng điều đặt biệt là hắn rất giống tôi nhìn hắn tôi cứ liên tưởng đến các thiếu gia trong phim cổ trang Hoa Ngữ vậy , tôi bất giác hỏi :- Anh....anh là ai?Hắn ta gấp cây quạt lại nhẹ nhàn trả lời- Ta là ngươi và ngươi là ta- Tại sao tôi lại ở đây?

Đây là đâu?Hắn ta tiến gần lại phía tôi :Đừng hoảng sợ đây là mộng cảnh mà ta tạo ra và bây giờ nguyên thần của ngươi đang ở đây, nói cách khác trong thân xác của ngươi có hai linh hồn, là nguyên thần của ta và của ngươiTôi bất ngờ, thốt lên:- Cái gì 2 linh hồn ư, sao lại ông tôi bảo một con người chỉ có nhất xác hồn nhất xác thôi mà, sao lại chuyện này được, anh lừa tôi để chiếm xác tôi phải không?!- Bình tỉnh ngồi xuống đây ta sẽ kể cho ngươi nghe việc này

Hắn ta búng tay một tiếng, tạo ra một bộ bàn ghế bằng đá:- Ngồi xuống điTôi e dè một lát rồi ngồi xuống, hắn ta tạo ra một bộ chén nước cái bình nước tự động bay lên không trung rồi gót ra một cái ly, hắn chóng càm nói :- Uống điTôi cầm ly nước lên xem một lát, rồi ực một tiếng, thật kì lạ rõ ràng đây chỉ là ảo ảnh tại sau lại có cảm giác như đang uống nước thật như vậy, hắn nhìn tôi hỏi :- Ngươi có biết Tề Thiên Đại Thánh không?

- Tất nhiên là biết! ngài là người có 72 phép thần thông, cả Thiên Đình không ai là đối thủ của ngài, chỉ có Phật tổ Như Lai mới có áp chế được ngài ấy- Đúng vậy và ta là một trong các hảo bàn hữu của hắn Tôi đang nhâm nhi ly trà suýt phu ra ngoài :- Cái gì!!

Bàn Hữu?????- Hắn ta rót ra một ly nước rồi lại ực một cái :- Đúng vậy ta chính là bàn hữu của tên Bậc Mã Ôn đó, vậy ngươi có biết vụ nổi loạn ở thiên đình hàng ngàn năm trước không??- Tất nhiên là biết, truyền thuyết đó ai mà không biết.- Ta có tham gia vào cuộc nổi loạn đó.Tôi nghe đến đây Suýt té ghế :- Anh........anh cũng có trong số đó?!- Đúng vậy, hắn thì bị nhốt dới Ngũ Hành Sơn 500 năm, ta thì lại bị đày xuống trần giang chịu luân hồi tu đạo 10 kiếp và đây là kiếp cuối cùng

- Nhưng tại sao anh và tôi lại chung xác với nhau Hắn quật cây quạt phẫy phẫy vài cái :Ta sẽ nói với biết ngươi sau giờ thì trở về thực tại đi.Nói rồi hắn búng trán tôi một cái, thế giới đó bỗng biến mất trước mắt tôi, lúc này lại là một nơi tối tâm, quan xác kĩ một lúc tôi pháp hiện ra mình đã trong một ngôi miếu hoang, và tôi đang bị trối vào một cái ghế, tôi sực nhớ mình đã bị một cái bóng đen đánh ngất rồi........không còn nhớ gì cả, tỉnh dậy thì đã thấy mình đang ở đây, bỗng từ trong hư không tích tụ thành một loạt khói đen tụ thành một cái bóng khổng lồ toàn thân đen kịt chỉ có một đôi mắt đỏ sáng quẳt, tiếng cười từ cái bóng phát ra, tôi hung hăng quát lớn :- Cười cái mẹ gì!

Ngươi là ai?!

Thả ta ra, không ta bảo ông ta "một chưởng hồn phi phác táng" ngươi bây giờHắn cười nham hiểm, kinh miệt quát :- Hahaha!

Ông ngươi chẳng là cái đách gì với ta?!

Ta một tay có thể trực tiếp đánh bay cả nguyên thần của hắn!

Để xem hắn giết ta hay ta giết hắn!

Bây giờ ta sẽ không để ngươi chết ngay, đợi ta trả thù xong thì ta sẽ tiễn ngươi đi xuống âm phủ!Tôi tức giận chửi bới :- Ông ta mà lại sợ ngươi sao, còn lâu!Thấy hắn không quan tâm tôi tức điên lên tiếp tục buôn những lời thô tục chửi mắng, hắn ta mất kiên nhẫn hâm dọa :- Câm mồm!

Không thì tao sẽ giết mày ngay bây giờ!Nghe hắn hâm dọa tôi cũng hơi ớn ớn nên nhắm mắt giả vờ để hắn không để ý.

Bên phía của ông bây giờ :- Này! mày chuẩn bị xong chưa?- Dạ, bác chờ cháu chút.Ông tôi ôn tồn bảo :- Lẹ lên không kịp đâu.- Vâng!

Chú Tư xoay vào nhà hỏi bà :- Bác gái, con Tư nó ngủ chưa.- Rồi rồi!

Con Linh đang ru nó ngủ đấy, đi nhanh đi không nó thức bây giờ!Chú khỏe gật đầu chào bà rồi mang cái tay nảy lên, ông tôi hỏi :- Xong rồi chứ - Vâng, xong rồi bác, chúng ta đi được rồi

Chú Tư và Ông tôi bắt đầu rời đi chính xác là chạy trong hai người có vẻ rất vội Về phía tôi, lúc này trước mắt tôi không phải là mộng cảnh lúc nãy mà là một thảm cảnh một người đàn ông nhìn có vẻ ngoài 60 đang ôm người đàn ông trung niên mà gào khóc, hình ảnh càng ngày càng rõ, đó là ông tôi và Chú Tư, ông tôi đang ôm chú, ông khóc rất to, bất giác đão mắt xuống chú, tôi bất ngờ hoảng hốt, Chú Tư mặt mày tím tái dưới bụng lại đầy máu, trên má tôi bắt đầu chảy những dòng nước mắt, bất giác tôi chạy đến nhưng tôi càng chạy đến thì mọi thứ càng lùi xa khỏi tôi hơn.

Tôi giật mình thức dậy thì ra mọi thứ chỉ là một giất mơ, không thể tin nó y như thật vậy, từ xa xa bóng dáng của ông và Chú Tư hai người ấy đang chạy đến, tôi vui mừng kêu lớn :- Ông ơi!

Cháu ở đây này!

Cứu cháu.Tên ma đầu cười nham nhở, ông nghiêm mặt quát :- Thả cháu ta ra, thứ ngươi đang cần đang ở đây.Ông móc trong tay nảy ra một quyển sách, quát lớn :- Một tay giao vật, một tay giao người!

Thả cháu ta ra mau lên!- Tốt tốt, cháu ngươi đây, Bỗng cái ghế tôi đang ngồi bị nhất bổng lên bay về phía ông.

Tôi càng lúc càng tiến gần ông tôi.

Ông cầm cuốn sách ném về phía tên ma đầu, hắn chụp lấy, ông đón lấy tôi cởi trối, tôi uất ức mách ông :- Ông!

Ông!

Chính tên cờ lơ phất phơ này bắt cháu đấy , xử hắn đi ông !Ông vội bịnh miệng tôi : - Này đừng nói bậy hắn còn mạnh hơn cả ông đấy!Tôi há hóc mồm kinh ngạc.

Xẹt một cái tên ma đầu xét toạt quyển sách quăng ra một bênh cười lớn :- Hahaha, ngươi tưởng ta cần cuốn sách này sao?

Sai rồi mục đích của ta là dụ các ngươi đến, ta chỉ cần giết các ngươi hấp thụ hồn lực và linh lực cường đại của các ngươi một bước có thể trở thành Thiên ma cùng với đó ta có thể trả thù luôn một thể.Ông gượng cười kinh miệt :- Vậy thì ta cũng cho ngươi biết ngoài mục đích đến đây cứu cháu, thì ta còn một mục đích nữa là đến đây tiêu diêt ngươi.Tên ma đầu nhết mép :- Tiêu diệt ta?

Chỉ dựa vào một mình ngươi?- Một mình hay hai mình thì ngươi cứ chờ đi.

Chú Tư bỗng gụt mặt xuống, Ông cười hề hề hào sản nói :- khỏe không bạn giàChú Tư ngướt mặt lên, cất giọng nói, nhưng kì lạ là đây không phải là giọng của chú mà đây là giọng của một người cao tuổi :- Tất nhiên là khỏe, ông chưa xuống lỗ sao ta xuống được hêhêÔng híp mắt :- Hừ, 35 năm rồi mà vẫn cà khịa vậy à!- Tất nhiên!

Chừng nào ông xuống lỗ trước tôi, tôi mới hết

Ông chóng kiếm xuống đất hỏi :- Ông dùng khiển xác thuật đúng không?- Đúng vậy!

Tôi pha khiển ngãi vào trà cho nó uống, để khiển ngãi phát huy tác dụng kết hợp với khiển xác thuật rồi bây giờ mới có thể nói chuyện với ông nàyÔng quơ quơ thanh kiếm :- Vẫn cao tay như ngày nào nhở?- Tất nhiênCả hai đang vui vẻ đàm đạo, tên Ma Đầu ngắt ngang :- Hàn quyên tâm sự xong chưa, để ta cho hai ngươi cùng xuống lỗ hết.Nói xong tên ma đầu nâng tay lên, từ mặt đất mộc lên trăm cái quan tài, từ trong quan tài bước ra trăm con cương thi đang hung hăng nhe nanh, hai người thủ thế, cầm chặt kiếm trong tay ông khinh miệt nói :- Lần này ông lại đoán đúng nữa- Còn phải nói - Loại này là Hắc Thi, được rồi.Trong tam giới cương thi có nhiều cấp bận và phân ra nhiều loại và các cấp bậc :

- Các cấp bật theo thứ tự yếu, trung, khá, mạnh gồm: Bạch Thi, Hắc Thi, Thi Ma, Thi Vương,

- Các giống loại cương thi: Hành thi, Thi sống, Thi khô, Địa thi, Nhục thi, Huyết thi, Hạn thi, Phi thi, Chí thi, Đồng giáp thi.

Loại mà hai người đang chuẩn bị đối phó là Hắc Thi thuộc tầm trung, loại này với tu vi của hai người có thể đánh cả chục con Hắc Thi một cách dễ dàng, nhưng trường hợp đánh cả trăm con như vậy thì khá là gắt rối.

Ông Năm móc trong tay nãy ra thanh Đào Mộc, hai người cắn ngón tay bật máu quẹt lên thanh kiếm, hùng hồ quát lớn :- Lên!!!Hai thanh kiếm lóe lên một ánh sáng vàng kim, cả hai nhảy bật lên vào giữa đám cương thi thừa lúc cả hai lấy ra hai cái gương bát quái dùng ánh trăng phản chiếu ra hai luồn ánh sáng trắng chiếu thẳng vào đám cương thi, làm chúng hoa mắt mất phương hướng, nắm bắt cơ hội song kiếm chém đức đầu 20 con cương thi, cả hai liền đáp xuống áp lưng vào nhau bàn bạc:- Chiến thuật cũ chia hai nhóm ra mà xử, tôi 40 ông 40Nói xong cả hai nhảy ra hai bên vào đám cương thi, ông tôi lấy ra một sắp bùa nhanh nhẹn dán lên mười con cương thi đầu kết ấn, mười con cương thi chuyển hường quay lại bám chặt vào 10 con kế mà tự phát nổ, đây gọi là lấy độc trị độc, ông dùng khiển thi phù dán lên 10 con đầu dùng chúng đối phó chính đồng loại của chúng, tiếp theo, ông lấy ra 1 cái hủ gốm đặt xuống đất, kết ấn hô pháp lệ:

- Âm khiển trùng binh, âm binh khẩm lệnh, Triển!!

Trong hủ gốm vọt ra một đám bóng đen, tạo thành một đạo âm binh gồm 20 tên, ông cầm cờ giơ thẳng về phía đám cương thi, trong chóc lát cả đạo âm binh đã diệt sạch 20 con cương thi.

Phía ông Năm, ông ta thoang thoắt lợi dụng địa hình luồn lắch qua từng con cương thi dùng dây thường tẩm chu sa giăng ra một kết giới nhốt trọn 40 con cương thi vào trong, sau đó ông ta bố trí ra 7 cái bát quái đặt ra 7 góc, kết ấn ngắn gọn đọc pháp lệnh- Thất Tinh Trận, Hỏa diệt thi, KhaiBảy chòm sao trên bầu trời tỏa sáng phát ra một luồn hồng quan chiếu xuống thất bát quái tạo ra một tia hỏa lực cực đại trực tiếp thiêu chết 40 con cương thi cùng một lúc, cả hai quay lại chổ cũ vắt kiếm trở lại sau lưng, Ông Năm đắt ý :- Lần này tôi lại phá kỷ luật nhé, hahahaÔng tôi dựa vào thân cây gần đó híp mắt, mắng :- Đang nghiêm túc, phá phá cái cù loi.Cả hai cùng cười hề hề với nhau, người ngoài nhìn vào sẽ không nghĩ rằng đây là hai đạo sĩ đang đối đầu với một tà vật vô cùng nguy hiểm đối với tu vi của họ bây giờ, tôi há hóc mồn kinh ngạc vì vừa chứng kiến một màn kết hợp hết sức đẹp mắt như vậy.

Tôi kéo kéo tay ông :- Đỉnh!

Quả thực là đỉnh, giết cương thi giống như giết gà vậy, đúng là không giống trong phim mà!Ông gõ vào đầu tôi cái cốc, ôn tồn bảo :- Trên phim là trên phim đây là thực tiển!, ta và lão Năm đã đạt tới bài vị thiên sư, bọn này chỉ là chuyện mũi hạ bọn chúng rất dễ dàng, mắc quá bọn chúng đông như vậy thì chỉ hơi mất thời gian thôi.Tôi như hiểu ra điều gì, hỏi ông :- Thiên Sư là gì ông?Ông đặt tay lên vai tôi, nói-

Sau này ta sẽ giải thích cho cháu ngheẦm một cái, tên ma đầu lôi ra một cái quan tài vô cùng lớn cười gian xảo :- Haha, trò chơi chỉ mới bắt đầu, các ngươi xem đây là cái gì.Hắn một cước đá bay nấp quan tài, ông tôi và ông Năm kinh ngạc há mồm, ông cắm kiếm xuống đất, mồ hôi vả ra như tắm run giọng nói :- Là...là Thi Vương!!!Cương thi có bồn bước tiến hóa : Bạch Thi, Hắc Thi, Thi Ma cuối cùng là Thi Vương, sao khi trải qua ngàn năm hấp thụ linh khí của nhân gian Thi Ma tiến hóa trở thành Thi Vương, loại này lúc này đã trở thành một đại quỷ thi, sức mạnh cường đại, chỉ có bài vị thiên sư trở lên mới có thể đánh ngang tay nó hoặc xui xẻ có thể bị nó giết ngay hiệp đầu.

Ông và ông Năm mặt đầy mồ hôi sợ sệch bảo nhau :- Sẳn sàng chưa !- Rồi..rồi lần này tôi và ông cùng lên không đùa nữaCả hay lấy ra mực chu sa, chấp bút vẽ lên bàn tay một kí tự.

Đây là Đả Quỷ Ấn, dùng thủ ấn này có thể đánh quỷ đả tà mà không cần dùng pháp khí, một chưởng của thủ ấn có thể đánh liệt một nửa hồn phách của Lệ Quỷ, nếu dùng nó kết hợp pháp khí có thể tăng uy lực của pháp khí lên trăm lần.

Cả hai nắm chặt thanh kiếm phi thân phía trước, liên tục chém tới tấp vào con Thi Vương, chém đến mỏi tay con Thi Vương vẫn không hề hấn gì, một chưởng hất bay cả hai người ra xa, Con Thi Vương bắt đầu di chuyển, không khí xung quanh bỗng trở nên nặng nề, gió từ đâu ù ù kéo đến làm cho cả các cây đại thụ xung quanh bật góc bay thẳng lên trời, Ông Năm xông đến lấy ra 5 cây đinh đống vào 5 huyệt đạo của con thi rồi bay ra dùng dây chu sa tạo ra các đường hồng tuyến trối chặc Thi Vương, Ông Năm bài ra 5 cây lệnh kỳ cấm ở 5 góc bắt pháp quyết đọc pháp lệnh :- Ngũ Lôi Đả Tà Ma Khu Tà Tróc Quỷ, Ngũ Kỳ Lôi Trận.

Khai!Trên trời bỗng mây đen kéo đến tụ thành một điểm xoắn tròn ngay trên đỉnh đầu con Thi Vương.

Đoàn!

Đoàn!

Đoàn!

Đoàn!

Đoàn!

Trong nháy mắt năm Tia sét từ trên trời giáng thẳng xuống đầu con Thi Vương khói xung quanh bóc lên nghi ngút, Ông Năm hồi hộp thì thầm trong miệng :-Nó....nó chết chưaLuồn khói từ từ tan dần, ông Năm thất kinh, con thi vương không bị sức mẻ một tí gì, xèo một tiếng, những đường hồng tuyến bắt đầu đỏ lên nhiệt độ tăng vọt nhằm khống chế thi vương, con thi bỗng gào lên vận lực, phá tan đường hồng tuyến, trong mắt thi vương lóe ra một tia hung tợn, tiến nhanh đến phía chúng tôi.

Ông tôi phóng lên phía trước một cước đá con Thi Vương ra một bên, nghiêm mặt nhắm mắt lại đọc pháp lệnh - THIÊN TRI KHAI THỨC, THIÊN NHẪN KHAI THÔNG!!!Ông bắt đầu mở mắt, đôi mắt của ông phát ra một ánh sáng vàng, rồi lấy ra trong tay 5 cái bát quái rồi quẳng tay nải ra một bển, Ông Năm kinh ngạc :- Ông...ông thật sự muốn dùng nó à Ông gượng cười nói :- Thà mất 10 năm tuổi thọ 100 năm âm đức bị phế cả hai tay còn hơn là để cho tất cả mọi người cùng chết- Mất 10 năm tuổi thọ 100 năm âm đức??

Bị phế cả hai tay??

Là sao??

Ông Năm quay sang tôi mà nói :- Ông của nhà ngươi, vì cứu mọi người mà dùng đến một trong những Đại Pháp Cấm Thuật của Triệu Gia nhà ngươi, đây là Ngũ Hỗ Tướng Bát Quái Ngũ Hành Pháp thuộc Tiên Pháp, người thi triển thuật này sẽ phải đánh đổi 10 năm tuổi thọ 100 năm âm đức và bị phế cả hai tay, thật sự rất nguy hiểm.

Đúng là đồ ngốc mà!Tôi lo lắng hét lớn :- Ônggg!

Đừng mạo hiểm như vậy!Ông như không nghe thấy, nhanh chóng đọc pháp lệnh: - TIÊN PHÁP, BÁT QUÁI NGŨ HÀNH KHÍ, TỤ HÌNH NGŨ LINH HỖ5 cái bát quái tỏa ra ngũ sắt khác nhau: vàng, xanh, trắng, đỏ, đen.

Tượng trưng cho Ngũ Hành : Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ.

Môi trường xung quanh bỗng tỏa ra năm luồn khí ngũ sắc bay đến 5 cái bát quái tụ hình tạo ra 5 con hổ đó là: Hoàng Hổ, Lục Hổ, Bạch Hổ, Hồng Hổ, Hăc Hổ, Ông bắt pháp huyết chỉ về con thi vương đọc pháp lệnh : - NGŨ HỔ KHẪM LỆNH, VỒ TÀ CẮN QUỶ, TRIỂN!!!Năm con hổ vồ đến con thi vương Hoàng Hổ dẫn đầu vồ đến cắn vào cổ con thi hút cương khí trong người nó, tiếp đó Lục Hổ và Hồng Hổ phóng đến cắn vào hai chân bắt đầu hút cương khí, Bạch Hổ và Hắc Hổ cũng lao đến cắn vào hai bênh hong thi vương tiếp tục hút hút cương khí, con Thi Vương gào lên đau đớn hất mạnh ngũ hổ ra một bênh, từ những vết cắn bóc lên những luồn cương khí, một lúc sau những vết thương tự động kép lại.

Ông đưa tay thu lại 5 cái bát quái đọc pháp lệnh:- NGŨ HỔ HÓA NGŨ KHÍ NHẬP LINH THÂNNăm con hổ biến thành 5 luồn khí bay đến sao lưng ông tạo thành một đường vòng tròn, từ chính giữa vòng tròn tạo ra một cái bát quái, lúc này ông chính thức đang ở trạng thái tiên nhân, ánh sáng ngũ sắc sao lưng ông phát ra liên tục.

Con Thi Vương bị khí tức của ông làm cho điên lên mà gào lớn, tiếng gào làm người ta vô cùng chói tay, nó lao đến phía ông, ông rút ra thanh Hắc Minh Kiếm cắn ngón tay quét lên lưởi kiếm, thanh kiếm pháp lên một ánh sáng vàng rực vì thanh kiếm được hưởng sức mạnh từ Đả Quỷ Ấn và cả tiên nhân khí của ông đang tỏa ra lúc này nên đã mạnh càng mạnh hơn.

Cầm chặt kiếm trong tay phóng đến con Thi Vương, con thi đưa tay đâm thẳng đến, ông liền né nhanh qua một bên, tụ tiên nhân khí vào chân rồi một cước đá văng con thi ra phía trước, bị dính một cước con thi bị văng ra trải dài xuống đất, ông phóng lên định gâm kiếm vào tim nó, con thi phản ứng nhanh nhẹn lăng ra một bênh né tránh, thanh khiếm bị gâm xuống đất con thi nắm bắt thời cơ bật dậy định vồ tới cắm vào cổ ông trong chớp mắt ông nhanh nhẹn rút thanh kiếm ra nhảy lên ngồi trên lưng con thi đâm một nhát vào tử huyệt con thi, bị đâm một nhát chí tử con thi kêu lên đau đớn vùng vẩy hất ông ra, luồn thi nguy ngút bóc lên từ vết thương của con thi.

Ông đáp xuống đất cắn tay bật máu quẹt lên trán mắt ông phát lên một đoạn kim quang sắc mặt nghiêm lại đọc pháp lệnh:- NGŨ HÀNH CHÂN KHÍ ÂM DƯƠNG TỤ TÍCH ĐẠI CHÂN KHÍ!!Nói xong vòng tròn sau lưng ông biến thành luồn khí ngũ sắc tụ lại vào thanh Hắc Minh Kiếm tạo thành một luồn ngũ quang quanh lưỡi kiếm, ông phóng đến vận hết lực một đừng chém đôi con thi ra, luồn ngũ quang xuất ra thâm nhập vào hai nữa của Thi Vương, Đùng một tiếng hai nữa của con Thi nổ tung chỉ còn lại một luồn hỗn độn khí, do lúc nãy ngũ hành khí và tiên khí cùng luồn ngũ quang xâm nhập vào cơ thể của con thi đụng mặt với thi khí cương khí làm nó phát nổ tạo ra hỗn độn khí.

Ông Năm chạy đến dùng một cái bình thu hỗn độn khí vào trong, cuời gian xảo nói :- Haiz za không được lãng phíTiên khí biến mất ông ngã gụt xuống thở hỗn hễnh, Ông Năm chạy đến đỡ ông, lo lắng hỏi :- Có sao không?

Haizz ông đúng là đồ ngốc giờ bị phế luôn hai tay rồi này!Ông gượng nói :- Hừm, tôi mà không làm vậy thì ai làm.Bỗng một tảng đá bay đến, Ông Năm cỗng ông phóng ra một bênh, Tên Ma đầu cười lạnh :- Trò chơi kết thúc, chuẩn bị chết đi !Hắn hua tay một cái một luồn bạo phong nổi lên thổi bay Ông Năm ra.

Phía Ông Năm bỗng sợi chỉ kết nói tâm thức của của Ông Năm bị đứt, Ông năm hoảng hốt:- Trời! chết thật !Ông Năm vội vã kêu thằng nhóc :- Mau lên!

Lấy cho ông cái thao nước mau lênMột lúc sao thằng nhóc bưng ra một thao nước, Ông Năm vội lấy ra một lá bùa đót thành tro rồi pha cùng với nước bỗng trong thao hiện ra quang cảnh chổ tôi bấy giờ.

Quay lại phía tôi, Chú Tư như bừng tỉnh ngơ ngốc hỏi :- Ủa? chuyện gì vừa xảy ra vậy?Tên ma đầu lao đến bóp cổ ông nâng lên, cười sản khoái :- Hahaha đã đến lúc rồi hahaha, tiểu đệ à ngươi nhìn cháu ngươi xem, ta cho ngươi xem ta hành hạ nó như thế nào.

Hắn thẩy ông xuống chà đạp ông, Tôi tức giận hét lên :- Khốn nạn! thả ông tao ra!Không đợi lâu tôi lao đến bước được vài bước bỗng dây xích từ dưới đất phóng lên trói chặc tôi lại.

Chà đạp một hồi lâu hắn nhất ông lên giơ tay định đâm chết ông, hắn cười gian xảo :- Xuống địa phủ đi!- Nguy hiểm!!!

Xoạt một tiếng Chú Tư hứng trọn một đòn, tay tên ma đầu đâm xuyên bụng chú Tư tên ma đầu rút tay ra máu phu ra tung tóe, Ông đoán lấy chú rơi lệ gào lên :- Tư!!!!

Ông ôm chú gụt mặt khóc, tên ma đầu khinh miệt lau tay :- Hừm! tên cản đường!!Tôi thất thần bất giác nghĩ đến cơ ác mộng kia nó..nó đã thành hiện thực, cơn thịnh nộ như chiếm trọn tôi, khí tức dân trào mất kiểm soát.

Tôi bất ngờ trở lại mộng cảnh kia, lại là hắn ta khuôn mặt toát lên một tia sắc lạnh kèm theo đó là một sự nông nóng đặt tay lên vai tôi lạnh lùng nói:- Tiểu tử đổi chổ cho ta Chưa kiệp phản kháng hắn ấn nhẹ vào trán tôi rồi dần dần biến mất bỗng từ hư không mở ra một cái gương, phản chiếu lại khung cảnh ở ngoài. (Nam Thiên Triều – Lôi Công Phủ) Lôi Công và Điện Mẫu nhìn nhau nói :- Phu Nhân đã đến lúc rồi nhỉ?Điện mẫu gật đầu, Điện Mẫu và Lôi Công tạo ra một cây lệnh kỳ phòng thẳng xuống nhân gian lao đến tôi, cơ thể tôi phản ứng cực nhanh bắt lấy thanh lệnh kỳ rồi hấp thụ vào cơ thể, vùng lên phá ta xiền xích.

Tên ma đầu giơ chân định đá cả hai bỗng hắn khựng lại thấn kinh thốt lên.- Chờ đã! cái gì vậy là Thần khí- Này tên kia Tên ma đầu bất giác quay lại hắn thất kinh vì luồn Thần khí phát ra từ cơ thể tôi, Cơ thể tôi không tự chủ như có ai đó đang điều khiển nói :- Hmm là ngươi đã gây ra chuyện này à- Ngươi..ngươi rốt cuộc là ai tại sao lại có Thần khí

(khi này tôi không còn là tôi nên ta đổi sang cách gọi khác nhé) Hắn ta cười lại nói ra một câu khiến tên ma đầu thần kinh- Nhớ cho kĩ, ta là LÔI ĐÌNH CHẤN TỬ PHỦ LÔI CÔNG- Không....không thể nào, là là Lôi Đình thiếu giaLôi Đình cười lớn đắt ý nhìn đôi tay :- Haha đã 15 năm, 15 năm ta đã không ra nhân gian, cảm ơn ngươi, để đa tạ ngươi sẽ là vật đầu tiên để ta động tay chân

Tên ma đầu ú ớ, bừng một tiếng, hai đôi mắt của Lôi Đình chuyển sang màu xanh lam trong đôi mắt bừng lên một ngọn lửa xanh một đạo thần khí màu bao quanh thân thể tạo ra một bao quanh thân thế sao đó tụ lại thành một thanh kiếm.

Tên ma đầu biết là mình sắp chết nên liều mạng bay lên động thủ , hắn ta vận hết tu vi tạo thành một con Hắc Long bay đến, Lôi Đinh nhết mép kinh bỉ :- Ngu MụiPhóng thẳng lên trong tức khắc một chém đứt đôi con Hắc Long, chỉ lên trời hô lớn- LÔI PHỦ LỆNH, NGŨ LÔI CHI THẦN, TRẢM!Từ trên trời đánh xuống năm tia sét cực lớn hợp thành một tia đại Lôi đánh thẳng xuống thẳng đến tên ma đầu trực tiếp đánh hắn hồn phi phách lạc, Lôi Đình trở lại trạng thái ban đầu xì một tiếng nói :- Hừm, không đã tay gì cả Hắn ta bước đến, tạo ra một lực cầu truyền cho ông, là cho hai tay ông trở lại bình thường và trả lại cho 10 năm tuổi thọ nhưng còn 100 năm tu vị thì không thể khôi phục lại được, ông không quan tâm ôm lấy chú tư mà khóc.

Bỗng Dức lời cơ thể tôi trởi lại như cũ, tôi bừng tỉnh, lao đến Ông và Chú Tư òa lên khóc như đứa trẻ.

Ông sụt xùi lây lây Chú Tư :- Tư!

Tư!

Mày dậy đi, mày định bỏ con mày lại à.Bỗng vết thương của Chú Tư bắt đầu kép lại như chư từng bị gì, con hình nhân trong túi chú cũng vỡ tan ra.

Ông lao nước mắt, vả vô mặt Chú:- Khốn nạn, thằng chó dậy mau lên.Chú Tư bừng tỉnh, ngơ ngốc :- Ủa Ủa, Chuyện gì vậy sao bác đánh cháu?Tôi nước mắt nước mũi chảy lòng thồng, đánh đánh Chú :- Huhu trả nước mắt lại cho cháuuChú Tư quơ quơ tay đỡ:- Ấy, sao mày đánh chú.Ông đứng dậy nhặc lấy cái tay nãy lụm cái lọ đựng hỗn độn khí, rồi xoay qua tôi và Chú Tư bảo :- Hết chuyện rồi về, còn thằng Tư về tắm lẹ thay đồ không con Tư nó thấy nó sợ đấyVề đến nhà ông thuật lại tất cả sự việc, mẹ ôm tôi khóc.

Đêm đó như một đêm ăn mừng chiến thắng của chúng tôi vậy, sao bữa tiệt, khi ngủ tôi lại đến mộng cảnh đó, Lôi Đình hắn ta đã bày bàn ghế ra sẳn mà đợi tôi từ bao giờ, tôi bước đến kéo ghế ngồi xuống, nâng ly trà ực một tiếng, Lôi Đình chóng càm nói :- Lúc nãy ở trận chiến ngươi nghe ta giới thiệu rồi phải khôngTôi gật đầu lia lịa :- À..

À là Lôi Đình gì đó phải không?

Lôi Đình nhíu mài :- Là Lôi Đình Chấn TỬ!!- À vâng vângTôi định mở miệng nói, Lôi Đình ngắc ngang.- Ngươi tên là Triệu Vũ Thiên chứ gìTôi hơi mất ngờ rồi vội nói:- Vậy tôi gọi ngài là Lôi Đình Công Tử nhéLôi Đình xu tay:

- Cứ gọi ta là Lôi Ca là được về xưng hô cứ gọi huynh đệ là được rồi.Tôi gật đầu, vội nói :- Mà đệ có nghe lúc đánh vế tên Lạc Thống huynh có nói Lôi Công Phủ gì gì đó là sao?Lôi Ca cười nhàn nhạt nói một câu là tôi giật mình:- Ta là hài tử của Lôi Công và Điện Mẫu, nên mới xưng là ở Lôi Công Phủ>Tôi há mồm kinh ngạc :- Thần tiên mà cũng có con sao?Lôi Ca nhăn mắt khó chịu :- Thì đã sao. ngươi chưa nghe truyền thuyết Lôi Công sao?Tôi gật gật, tiếp tục hỏi :- Rồi sao huynh lại cùng sống trong thân thể của đệ Lôi Ca xoa xoa đầu, khổ sở nói:- Chuyện là lúc ta tiến vào âm ty tiếp tục luân hồi cho kiếp sau, đang định bước vào giếng thì ngươi từ đâu đụng chúng ta cả hai dính nhau mà té xuống giếng, thật mất mặt mà!Tôi cười cười, đặt tay lên vai Lôi Ca giễu cợt nói:- Ấy, huynh đừng buồn, cuộc sống màLôi Đình hất tay ra mà chửi:- Cuộc sống con mẹ nhà ngươi!

Tại sao ta một thượng tiên như ta mà lại sống kép cơ thể với ngươi chú, đúng là càng nghĩ càng tức mà.Tôi cười hề hề gãi đầu nói:- Haiz ya đừng giận, đệ giỡnSau đó tôi và Lôi Ca ngồi ở mộng cảnh mà đàm đạo, nhờ đó mà những khuất mắt của tôi được giải đáp.

Sáng hôm sao tôi và mẹ đang dọn đồ lên xe để trở về thành phố, vỗ vai cầm quyển sách mà đưa cho tôi : - Này! mày bây giờ không phải bình thường nữa đâu, bên trong mày chứa đựng một nguồn sức mạnh vô cùng cường đại, mày phải tập luyện để mà điều khiển sức mạnh đó.

Cầm lấy quyển sách này mà học tập, tao sẽ lên mỗi tháng để kiểm tra, nhớ đó.Tôi lễ phép đón lấy quyển sách, từ biệt ông bà mà lên xe. bánh xe chuyển bánh lăn đều bây giờ không phải chỉ bánh xe này lăn mà có cả bánh xe của cuộc đời trải đầy màu sắc tâm linh đầy sóng gió của tôi, cùng lúc đó ở một thế giới hư ảo một có một vị nam nhân chấp tay sau lưng cùng gió cùng gió mà hướng nhìn về một nơi xa xăm.........một nơi xa xăm.....Lão Thiên đóng xằm quyển sách, ôn tồn nói:- Hôm nay tới đây thôi, các cháu ai về nhà nấy nhá!

Cả đám đám trẻ nháu nhào mè nheo Lão Thiên, bỗng từ trong đám trẻ, một thằng nhóc dõng dạc hỏi :- Vậy truyện này có thật không ông?Lão Thiên vuốt râu cười cười nói:- Truyện ma thì là gì có thật.Từ bên ngoài một nam nhân hớt hải kêu :- Lão Thiên!

Lão Thiên ở nhà Tuệ Thẩm có người bị ma nhập kìa!

Lão Thiên ung dung nói :- Nhà Tuệ Thẩm phải không?

Rồi chờ tôi một tí.Lão Thiên cầm tay nảy rồi kêu mấy đứa nhóc:- Các cháu về nhà đi, Ông có ChuyệnLão Thiên đẩy cửa ung dung bước chân trên người toác lên một vẻ đạo mạo của một người trải qua một cuộc đời đầy sống gió...........

------------------------------------------------------------Hết----------------------------------------------------------
 
Back
Top Bottom