Siêu Nhiên Phản Mệnh

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
374931803-256-k509855.jpg

Phản Mệnh
Tác giả: BlckSheep123
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Tên truyện: Phản Mệnh

Tác giả: Cừu Đen

Thể loại: Xuyên không, pháp thuật, siêu nhiên, phiêu lưu,...

----
Hành trình của một bạn nhỏ khám phá ra những bí mật đen tối nơi tận cùng của thế giới Liksh.​
 
Phản Mệnh
Văn án


Tên: Phản Mệnh

Tác giả: Cừu Đen/ BlckSheep

Tình trạng: Đang sáng tácHành trình của một bạn nhỏ khám phá những bí ẩn đen tối tận cùng thế giới của Liksh.---------"Những kẻ được chọn" là cuốn sách đình đám lúc bấy giờ kể về câu chuyện một cô gái tên Elysia trở thành Thánh nữ cứu rỗi thế giới sau muôn vàn thử thách.Một ngày nọ, vì quá chán khi nằm trên giường bệnh, Selina nhờ y tá mua giúp mình cuốn sách ấy và đắm chìm vào nó lúc nào không hay."

Không phải chứ, nữ chính cũng quá đáng thương đi!"

"Đấm nó!

Ai kêu bây dám đụng vào Elysia của chị mày."

"Elysia muôn năm, Thánh nữ muôn năm!"

Bằng một cách thần kì nào đó, Selina đột nhiên xuyên qua cuốn sách đang đọc và gặp gỡ được nữ chính.Selina đã quyết định sẽ giúp đỡ Elysia trở thành Thánh nữ trong truyền thuyết.Trên hành trình đầy gian nan ấy, họ đã gặp gỡ được những người bạn vào sinh ra tử và trở thành tri kỷ của nhau.Nhưng, câu chuyện nào cũng sẽ có kết thúc của nó.
 
Phản Mệnh
Chương 1: Gặp gỡ


Trong cái lạnh của tháng mười hai, một người con gái với vóc dáng nhỏ nhắn ngồi cạnh lò sưởi, trên tay là ly cacao nóng hổi vừa được pha.

Nhâm nhi từng ngụm cacao, cái ngọt và đắng xen kẽ nhau tạo thành một bản hòa sắc tuyệt dịu.

Lách bách.Tiếng gỗ cháy trong không gian yên tĩnh làm người ta có cảm giác thật thoải mái, đến độ những suy tư lo âu đã tan biến như những đốm lửa nhỏ.Người con gái nhìn về một khoảng vô định.

Chợt cô ta nhìn đến chiếc đồng hồ quả quýt nhỏ bên cái tủ đầu giường.Bước ra khỏi những cái chăn ấm áp, cô từ từ đi lại chiếc giường rồi chậm rãi cầm chiếc đồng hồ mang phong cách cổ điển mà những quý tộc xưa hay dùng.Một giọt, hai giọt,...Từng giọt lệ cứ thế nhẹ nhàng rơi bên má người thiếu nữ.

Ban đầu là với tuần suất nhỏ, chưa được hai phút, những tiếng nức nở khẽ đã làm vỡ tan sự im lặng của ngày đông buốt giá.Ôm chặt chiếc đồng hồ trong ngực tựa như một cái gì quý giá lắm, người thiếu nữ gục ngã trước những dãy kí ức vô tận hiện hữu trong đầu cô.Như một dãy phim không hồi kết, nhưng bộ phim này không được vui cho lắm.

Hoặc có thể nói, cái kết của nó chẳng vui chút nào.Bắt đầu của dãy kí ức là một ngày nắng đẹp.Là ngày mà Selina nhận ra nhỏ không cô đơn, và cũng là ngày mà nhỏ lần đầu tiên hiểu được cảm giác có một nơi để về.Phải nói như thế nào nhỉ?

À, câu chuyện đó xảy ra thế này đây."

Ể, đây là đâu vậy?"

Selina hoảng hốt nhìn xung quanh, vài phút trước thôi nhỏ còn nằm trong bệnh viện đấy!

Không lẽ là xuyên không?

Selina gật gù.

Mắt nhỏ sáng lên, phải biết rằng xuyên không gì gì đấy chỉ diễn ra trong mấy bộ tiểu thuyết hoặc phim giả tưởng thôi.Selina tò mò khám phá xung quanh.

Nơi đây có những bông hoa rực rỡ mà nhỏ thề là nhỏ chưa thấy bao giờ.Chắc chắn là xuyên không rồi, nhỏ chắc nịch như thế."

Oa, đẹp quá đi!!!"

Selina vui vẻ ngắm mấy cành hoa đang khoe sắc trong cái nắng ấm áp của mặt trời vào sáng sớm.

"Nhưng giờ mình phải đi đâu giờ, mình còn chả biết nơi đây là đâu nữa."

Một vấn đề phiền não xuất hiện, Selina nghĩ rằng mình phải kiếm một người để hỏi han về tình hình hiện tại.

Điều nhỏ lo lắng là không biết gần đây có ai không, dù sao thì nhỏ đang bị bao quanh bởi những hàng cây cao chót vót.Vì chẳng biết nên đi hướng nào, nhỏ quyết định lấy một cành cây nhỏ rồi cho nó ngã tự do, nếu nó chỉ hướng nào thì đi hướng đấy."

Là hướng Nam à, đi thôi!"

Selina đi về phía Nam với tâm trạng vô cùng hào hứng, thay vì lo sợ hay hoảng hốt.

Đang vui vẻ đi trên đường thì nhỏ bắt gặp một hồ nước.

Nước ở nơi này trong veo đến nỗi có thể nhìn thấy những con cá nhỏ đang bơi theo đàn.Selina lại gần hồ để rửa mặt, dù sao đi một lúc lâu mặt nhỏ cũng đã thấm không ít mồ hôi."

Hả, ai đây?

Một đứa trẻ?"

Nhìn vào hồ nước, Selina hoảng hốt phát hiện ra thân thể của mình đã biến nhỏ.

Nói chính xác là nàng trở về năm mười tuổi."

Trời ạ, thế này thì không hay rồi!"

Dưới cái nắng gay gắt của mặt trời vào giữa trưa, Selina thở hồng hộc và ngồi gục xuống vào gốc cây gần đó."

Mệt quá, bộ gần đây không có ai thiệt hả?"

Vì quá mệt cùng với cơn buồn ngủ ập tới, Selina quyết định nằm xuống .

Những tia nắng chói chang chiếu xuyên qua những kẽ lá, bầu trời màu xanh ngát và những đám mây trắng bồng bềnh tạo nên một bức tranh yên bình của thiên nhiên.

Dưới những cơn gió vuốt ve dịu dàng bên má, Selina từ từ chìm vào giấc mộng...."

Này, cô gì đó ơi.

Này!!"

Đang say giấc, Selina bỗng nghe thấy tiếng của một người đàn ông.

Khó khăn mở mắt ra, chờ vài giây để mọi thứ trước mắt được rõ ràng, Selina thấy người trước mặt là một ông bác tầm tuổi trung niên, trên người là một bộ quần áo trông giấc kì lạ.Giống như những trang phục của npc trong mấy game phương Âu ấy nhỉ."

Xin lỗi vì đã quấy rầy giấc ngủ của cô, nhưng nghỉ ngơi ở nơi này không an toàn đâu.

Buổi tối có thể ma vật sẽ tới đây đó."

Selina có chút nghi ngác, ông ấy vừa nói gì cơ."

Ma vật?"

Sau khi nghe câu hỏi của nhỏ, người đàn ông trước mặt có phần hơi bối rối."

Ấy, cô không biết ma vật là gì sao?

Chắc hẳn cô là người phương xa tới nhỉ, ma vật có thể nói là những sinh vật có hình thú quái dị và có thể tấn công cô đó!"

"Ra là thế, con quả thật là người phương xa tới.

Cảm ơn bác vì đã nhắc nhở."

Người đàn ông mỉm cười."

Không có gì đâu, đây là trách nhiệm của kiểm lâm mà.

À mà tôi quên giới thiệu, tôi là Graze."

"Con là Selina.

Chẳng là tôi vừa mới tới đây thì lạc đường, không biết gần đây có làng hay thành phố gì không hả bác?"

"Haha, tất nhiên là có rồi.

Từ đây đi thêm 5 phút về phía Tây sẽ đến một ngôi làng, cũng là khu tôi đang sinh sống.

Còn về thành phố thì hơi xa, từ làng tôi đến vương quốc chắc cũng phải đi hai hay ba ngày bằng xe ngựa rồi."

Selina mừng rỡ, cuối cùng cũng có nơi để đi, nếu không là tối nay nhỏ phải ngủ lại qua rừng và nếu xui rủi thì có thể đi gặp ông bà luôn đó."

Bác có thể dẫn con tới làng của bác được không ạ, vì bây giờ con cũng không có nơi nào để đi."

"Đươc chứ, nhớ bám sát ta lúc đi để tránh lạc đó!"

Thế là hai bóng dáng, một lớn một nhỏ vừa đi vừa nói chuyện, không bao lâu thì những ngôi nhà mang nét xưa đã xuất hiện ngay trước mắt.Làng này không lớn, nói trắng ra thì có chút nhỏ và nghèo nàn.

Những ngôi nhà tranh có phần rách nát và hàng rào gỗ đã mục nát, thậm chí hàng rào của vài nhà đã bị gẫy."

Gaze về rồi đó à?

Ông mang theo con bé nào đó?"

Một người đàn ông trông cũng trạc tuổi Gaze cười giỡn, trong tay là một bình rượu.Gaze nhăn mặt.

"Con bé này là Selina, nhóc ấy bị lạc giữa đường.

Lúc tôi gặp được là khi con bé đang nằm ở gốc cây gần khu vực ma vật thường xuất hiện, thế nên tôi quyết định giúp nhóc con này luôn.

Ông lại uống rượu à Chris, không sợ vợ lại chửi sao?"

"Ôi dào, mụ ta đang bận tám chuyện với đám bên Leona rồi, chẳng để tâm tới tôi đâu."

Dứt lời, người đàn ông tiến lại gần chỗ Selina."

Nhà của Melly còn trống một phòng đấy, ông thử hỏi bà ta để con bé tá túc tạm coi được không.

Đi đường xa chắc con bé cũng mệt rã rời rồi."

Gaze gật đầu.

"Ừ, để tôi hỏi bà ấy xem sao," rồi quay sang nói với Selina "Đi theo chú này nhóc, đừng sợ, mọi người ở đây rất thân thiện."

Selina bước từng bước rụt rè đi theo Gaze và nhìn dáo dát khắp nơi.

Khi đến trước một ngôi nhà có phần cũ kỹ vì vết tích của thời gian thì dừng lại."

Melly, bà có ở nhà không ?"

Gaze la lên rồi đứng im chờ đợi.

Một lát sau, giọng của một người đàn bà vọng ra."

Có, ông tìm tôi có việc gì đấy ?"

"Tôi muốn nhờ bà chút chuyện, bà ra đây đi."

Không đến một phúc, bóng dáng của một người phụ nữ tầm tuổi trung niên xuất hiện, người này mang vẻ phúc hậu hệt như những cô người mẹ được nhắc đến trong truyện cổ tích."

Sao thế ?"

"Chẳng là tôi mới nhặt được cô nhóc này khi đang đi săn, để con bé ở trong khu rừng đó thì nguy hiểm quá, nhà tôi lại không còn chỗ nên muốn hỏi bà xem có thể chứa nó không."

Melly đánh mắt sang Selina, con nhóc có hơi sợ nên vươn tay bấu lấy áo Gaze.

Gaze thấy thế bèn xoa đầu trấn an."

Ta không ăn thịt nhóc đâu, đừng sợ thế chứ!

Được rồi, sẵn tiện nhà tôi cũng có con bé Elysia, để hai nhóc này chơi với nhau cũng đỡ buồn tủi phần nào."

Selina giật mình, bắt được trọng tâm trong lời của bà Melly.Elysia.Đây chẳng phải tên nữ chính của cuốn sách "Kẻ được chọn" mà con nhóc vừa đọc đêm qua sao ?

Thế không phải xuyên không mà là xuyên sách á.Nếu theo dòng thời gian của sách thì lúc này Elysia vẫn còn nhỏ và chưa thức tỉnh quang ma pháp của mình.

Và một vài ngày tới sẽ có một sự kiện tấn công, khi đó cũng là lúc nhân vật chính lên sàn.Nghĩ thế, Selina nhìn ngó xung quanh một lần nữa.Nhưng liệu người dân ở đây sau cuộc tấn công đó sẽ an toàn chứ ?

Dù sau đó cũng là sự kiện then chốt đầu tiên đi.

Không được, nhỏ phải nghĩ cách gì đó thôi."

Con cảm ơn dì đã chứa chấp con ạ, con hứa sẽ làm việc chăm chỉ hết sức !"

Melly thấy cặp mắt long lanh của Selina sáng lên thì cười khẽ sau đó tạm biệt Gaze và dẫn con bé đi tới phòng của mình."

Đây sẽ là phòng của con, nhưng con chịu khó ở chung với Elysia nhé.

Đừng lo lắng, con bé kia rất ngoan và sẽ không gây bất cứ rắc rối nào cho con đâu."

"Vâng, con cảm ơn ạ."

"A, nhắc mới nhớ, hành lí của con đâu ?

Không lẽ..."

Selina lúc này cũng nhớ đến chuyện đó, ngại ngùng giơ tay lên đầu gãi gãi."

Con..."

Melly lúc này nhìn Selina với ánh mắt càng thương cảm."

Xin lỗi, là ta không đúng khi hỏi như thế.

Đừng lo, ta có vài bộ đồ dư, nếu con không ngại thì cứ lấy mặc !"

Selina cảm kích."

Vâng, dì tốt với con quá !"

Selina khoác lên mình bộ trang phục của dì Melly, tuy có hơi cũ và rộng đối với nhỏ nhưng có đồ để mặc đã là quá may mắn."

Được rồi, đi gặp mặt nữ chính của bộ truyện thôi!"

Selina đi về hướng căn phòng mà khi nãy dì Melly đã chỉ, đây là căn phòng Elysia hiện đang ở và cũng chính là căn phòng của nhỏ sắp tá túc.Theo phép lịch sự tối thiểu, Selina gõ nhẹ cửa phòng ba lần."

Xin chào, có ai trong đó không?

Mình là Selina ở phương xa đến, vì không có nơi nào để đi nên dì Melly đã cho mình ở một thời gian."

Đợi một hồi thì cánh cửa chầm chậm mở ra.

Tiếng kèn kẹt do ma sát giữa đáy cửa với mặt sàn không dễ chịu chút nào.

Bỏ chuyện âm thanh sang một bên, ở đằng sau cánh cửa là một đứa con gái thoạt có phần ốm yếu, nhưng vẻ xinh đẹp và trong sáng kia không hề bị môi trường xung quanh vấy bẩn.Đẹp quá, cứ như là đứa con cưng của chúa trời.Selina ngẩn người năm giây có lẻ, vừa định mở miệng thì người đối diện đã nói trước."

Chào cậu, mình là Elysia.

Rất vui được làm quen."

Sau khi cả hai bên đã giới thiệu, Elysia cũng lách người sang một bên để Selina bước vào.

Selina cứ ngỡ căn phòng sẽ ám bụi hay ít nhất sẽ có phần bừa bộn khi chủ nhân của nó là một đứa trẻ và bản thân nhỏ cũng đến đây khi không hề báo trước, nhưng sự thật lại cảng làm nhỏ khó mà tin được.Căn phòng được dọn dẹp hoàn hảo.

Thật khó để tìm được một hạt bụi hay bất cứ một thứ gì không sạch sẽ.Vì là phòng ngủ nên diện tích không quá rộng.

Khá tiện nghi cho một người ở còn đối với hai người thì có vẻ sẽ hơi bất tiện một tí, nhưng điều đó là hoàn toàn ổn.Bên bàn học có để những chậu cây rất lạ, có một vài loại Selina nghĩ mình đã thấy ở khu rừng lúc trước.Khi còn đang chìm vào suy tư thì tiếng gọi của Melly đã làm đứt mạch suy nghĩ của Selina."

Có cơm rồi, ra ăn tối thôi mấy đứa ơi!"

Selina nhìn ra bên ngoài cửa sổ, bầu trời đỏ rực ngả sang màu tối của màn đêm sâu thẳm.

Chắc bây giờ tầm khoảng 6 giờ chiều, hèn gì bụng của nhỏ cứ biểu tình nãy giờ."

Đi thôi, chắc cậu cũng đói lắm rồi."

Elysia nhìn sang Selina không có ý định nhúc nhích.Selina đi theo sau Elysia đến phòng ăn.

Nói sang là thế chứ thật ra nơi này chỉ có vỏn vẹn một cái bàn gỗ bị mục cùng với vài cái ghế con cũng đã có tuổi."

Vì hôm nay tiếp đón một vị khách sẽ ở lại nhà chúng ta nên dì đã đặc biệt nấu thêm một vài món.

Mong là các con không chê.

Selina cứ tự nhiên như ở nhà nhé, không cần phải câu nệ gì đâu."

Dì Melly cười hiền, cầm lấy chén đũa đưa cho từng người.Selina nhìn những món ăn trên bàn thì cảm thấy vô cùng quen thuộc, súp khoai tây ăn kèm với bánh mì tỏi nướng, một dĩa salad và khoai tây nghiền."

Khoai tây hôm nay bán được hả dì."

Elysia vui vẻ nếm thử món khoai tây nghiền, hương vị do dì Melly nấu vẫn ngon như ngày nào.Dì Melly lấy một ít súp khoai tây cho Selina."

Ừ, bán được tận 28 xu đồng.

Họ vừa dặn dì thêm 5 kí đây."

"Hên quá, vậy chúng ta có thể nuôi thêm gà rồi.

Đến lúc đó con sẽ đem trứng gà lên trấn để bán kiếm thêm một ít thu nhập vậy."

Selina vừa ăn vừa nghe cuộc tán ngẫu giữa dì Melly và Elysia.

Nhỏ bỗng nhiên cảm thấy bầu không khí trên bàn ăn này thật ấm áp, cứ như một gia đình nhỏ quay quần bên nhau, kể nhau nghe về những chuyện mà người kia gặp phải hôm nay.Selina lặng lẽ lưu giữ khung cảnh này thật sâu trong lòng.
 
Phản Mệnh
Chương 2: Thức tỉnh


Mãi khi trời đã sâp tối, dì Melly dặn dò hai đứa nhỏ phải ngủ sớm thì cơ thể mới phát triển nhanh được.Ban đầu, căn phòng vốn chỉ có mình Elysia nên bây giờ hai đứa phải nằm ngủ chung với nhau.Do quá phấn khích khi vừa xuyên không và dư năng lượng sau buổi ăn tối, Selina cứ lăn lộn mãi mà chả ngủ được.

Tất nhiên, Elysia cũng thế.

Sao mà nàng có thể an giấc khi cạnh bên là một con người hoàn toàn xa lạ?"

Selina này-""Elysia này-"Hai đứa nhóc không hẹn mà cùng lên tiếng, rồi lại cùng im lặng làm bầu không khí ngượng ngùng vô cùng.Selina đưa tay giả vờ ho khan vài tiếng."

Cậu nói trước đi Elysia."

Elysia ngập ngừng một chút rồi mới lên tiếng."

Thật ra tớ cũng giống như cậu, được dì Melly tốt bụng nhận nuôi.

Chú Gaze kể khi ấy dì đang đi đến dòng suối để giặt đồ thì gặp phải tớ đang sốt cao.

Cảm thấy đáng thương nên dì mới đem về và nuôi tớ lớn đến tận bây giờ."

Elysia nhìn lên trần nhà, nàng kể với một chất giọng thật hoài niệm.Selina im lặng không nói gì, vì chuyện này nhỏ đã biết từ trước nhờ cuốn sách kia.Ba mẹ Elysia thuộc hoàng tộc.

Khi ấy, mẹ nàng sinh ra hai người con.

Elysia và em trai của nàng.

Trớ trêu, một vị tiên tri đã nói rằng Elysia là một điềm báo xấu và có ảnh hưởng tiêu cực đến người em trai.

Ba mẹ nàng tin sái cổ bèn vứt bỏ nàng bên một bờ suối, mặc kệ tính mạng của đứa ruột mà chính họ đã mang nặng đẻ đau.Bởi thế, Selina thương Elysia phải biết.

Elysia thật sự xứng đáng có một cuộc sống tốt đẹp và rực rỡ hơn.Thấy Selina không nói, Elysia bèn nói tiếp."

Tớ ấy, biết ơn dì Melly lắm.

Nếu không có dì, có lẽ giờ này tớ đã không còn ở đây nữa đâu.

Tớ đã hứa với bản thân sẽ bảo vệ dì cả đời."

Dường như đã kể xong câu chuyện của mình, lúc này Elysia mới im lặng.Tiếng ve sầu kêu vang ngoài cửa, một luồng gió sàn sạt thổi qua làm phất cái màn nơi cửa sổ để lộ một bầu trời sâu thẳm.

"Còn tớ ấy à, ba mẹ tớ luôn bận bịu cả ngày.

Thậm chí họ còn không quan tâm tới cảm nhận của tớ luôn cơ," Selina đảo mắt, nói sang chuyện khác "Tớ cũng không biết tại sao tớ đến được nơi này nữa, tự nhiên may mắn gặp được một người tốt bụng.

Nếu không thì chắc tớ cũng làm mồi cho thứ gọi là ma vật rồi."

Lần này, Elysia cười ra tiếng khúc khích."

Cả hai đứa mình đều thật may mắn nhỉ."

Không biết nghĩ đến điều gì, Selina cũng bật cười."

Ừm, có lẽ vị thần của may mắn đã không bỏ rơi tụi mình đó."

Một đêm tĩnh mịch đã trôi qua như thế.Sáng sớm, con gà sau vườn kêu inh ỏi khiến Selina khó mà ngủ tiếp.

Khi đang khó khăn mở mắt, nhỏ mới nhận ra rằng Elysia đã dậy từ đời nào và nơi kế bên đã không còn hơi ấm.Selina trong tình trạng ngái ngủ cố gắng đi vệ sinh cá nhân bằng những đồ dùng mà dì Melly đã đưa ngày hôm qua rồi cố gắng lết ra khỏi phòng.Khi vừa đặt chân ra cửa, một hương thơm của trứng đã đập ngay vào mặt nhỏ.

Hương thơm này hòa quyện cùng với mùi thoang thoảng của bánh mì bơ tỏi mà nhỏ vô cùng yêu thích.

Dì Melly nhận ra sự hiện diện của Selina khi nhỏ đang bước lại gần bàn ăn."

Dậy rồi hả con, dì đã chuẩn bị đồ ăn sáng rồi đây.

Elysia đang ở ngoài tưới cây đó, con gọi nó vào trong giúp dì nhé."

Selina nhận lệnh đi ra vườn, quả nhiên Elysia vừa ngâm nga một bài hát vừa tưới cây.

"Chậc, Thánh nữ dù có tưới cây thì cảnh tượng cũng thật xinh đẹp.

Ghen tị thật đấy."

Elysia tập trung tới mức dù Selina tới gần cũng không hề nhận ra."

Này, dì Melly kêu tớ bảo cậu vào ăn cơm."

Elysia giật mình quay phắc qua, nhận ra người trước mặt liền thở phào."

Cậu làm tớ giật mình đấy.

Được rồi, đợi tớ cất bình tưới nước đi đã, cậu vào trong trước đi."

Khi Elysia vào trong nhà thì đã thấy Selina và dì Melly ngồi ngay ngắn trên bàn ăn.

Nàng đi lại một cái ghế trống rồi ngồi xuống và thưởng thức hương vị của những món ăn do chính tay dì Melly chuẩn bị.Sau tầm 15 phút, cả ba người đã hoàn thành phần ăn của mình."

Bây giờ dì sẽ ra ruộng để trồng lúa mì và khoai.

Elysia, con dẫn Selina tham quan và chào hỏi mọi người trong làng nhé.

Đừng lo lắng, bọn họ đều là những người rất tốt bụng.

Mà khoan đã, chờ dì một chút," dì Melly hấp tấp đi vào trong gian bếp đem ra 5 quả trứng gà.

"Đây, nhờ con đưa chú Gaze số trứng này giúp dì."

Elysia cẩn thận cầm lấy những quả trứng rồi ra hiệu cho Selina đi theo mình.

Selina cúi xuống chào dì Melly rồi mới hớt hải chạy theo sau Elysia.Trên đường đi, Elysia đã chỉ nhà của một số người cho Selina biết.Từ hướng nhà của họ đi về hướng Đông Nam một xíu là nhà của chú Peter, 1 đồ tể.

Gần đó là nhà của chị Lila, chị là một thợ vườn.

Nếu đi về hướng Tây Nam sẽ bắt gặp nhà của dì Leona và chú Phil, họ đều là những người nông dân già.

Nằm ở trung tâm là nhà của trưởng làng, ông Trillias.

Nhà của chú Gaze và chú Liz, những thợ săn nằm ở gần cổng vào của làng để thuận tiện cho việc đi săn.Elysia dẫn Selina vào trong nhà trưởng làng để chào hỏi trước, cũng như ra mắt một thành viên mới của làng.Trưởng làng là một ông lão tóc bạc phơ đã có tuổi, đừng nhìn vẻ bề ngoài mà đánh giá thấp ông.

Ông từng là một chiến binh dưới trướng hoàng gia và đã có những chiến công vĩ đại."

Ngọn gió nào khiến Elysia ghé qua thăm ông cụ yếu ớt này thế?

Ồ, hôm nay cháu đem cả bạn tới chơi đấy à, nhóc này là bé con của ai đây?"

Trillias híp mắt đánh giá cô gái tóc nâu hạt dẻ đứng kế bên Elysia."

Chào ông Trillias, cậu ấy tên là Selina, vừa được dì Melly nhận nuôi giống như cháu đấy ạ."

"Chào mừng cháu đến với làng Galeah!

Nếu có bất cứ khó khăn gì cứ nói với mọi người xung quanh nhé.

Cháu có thể hỏi Elysia, Melly hay kể cả ta.

Ta luôn sẵn sàng để giải đáp tất cả mọi thắc mắc."

Selina ngại ngùng gật đầu chào hỏi vị trưởng làng trước mặt.

Theo nguyên tác, ông ấy là một tiền bối rất đáng kính.

Ông đối xử rất tốt với tất cả mọi người trong làng kể cả Elysia.Nhưng theo trí nhớ của Selina, không lâu trong tương lai ông sẽ gặp phải một sự kiện khiến ông phải mất mạng.

Nhỏ chỉ nhớ nó liên quan đến một loại hoa màu đỏ rực.Đáy mắt Selina dâng lên một tia nuối tiếc, vì sao những nhân vật tốt bụng lại luôn là những người phải đối mặt với cái chết chứ?Hai đứa trẻ đứng trò chuyện một lát với trưởng làng.

Chủ yếu người nói là Elysia, lâu lâu Selina chỉ thêm thắt vài câu cho có lệ."

Thôi cháu chào ông nhé, cháu phải đưa trứng cho chú Gaze nữa."

"Cháu định gặp Gaze à, ta nghe nói thằng nhóc ấy hôm nay sẽ đi săn một ít heo rừng.

Cháu tranh thủ đi nếu không sẽ không gặp được cậu ta đó."

"Vâng cháu biết rồi ạ, thưa ông cháu đi!"

Đợi Elysia ra trước, Selina mới ngập ngừng nói với trưởng làng."

Ông ơi, nếu được thì xin ông hãy cẩn thận với một loại hoa có màu đỏ ạ, màu đỏ rực ấy."

Dù không hiểu lắm nhưng Trillias vẫn gật đầu cho qua, vẫy tay chào con bé rồi lại tiếp tục làm công việc đang dang dở.Selina đi cùng với Elysia tới nhà chú Gaze thì thấy chú đang làm những cái bẫy, chắc đây là những dụng cụ sẽ phục vụ cho công cuộc đi săn sắp tới của chú."

Chào chú Gaze, dì Melly dặn cháu đưa số trứng này cho chú ạ!"

Chú Gaze lấy cái khăn gần đó để lau mồ hôi rồi cười rạng rỡ nhận lấy rổ trứng trên tay Elysia."

Gừi lời cảm ơn của chú đến dì Melly nhé, thật là quý hóa quá.

Ồ, Selina cũng ở đây sao."

"Vâng ạ, cháu thật lòng cảm ơn chú vì đã đưa cháu đến đây.

Thật lòng thì cháu cũng không biết phải làm sao để trả ơn chú."

Selina vừa nói vừa cuối đầu để thể hiện tấm lòng của minh.Chú Gaze vẫy vẫy tay."

Ôi dào, chút chuyện cỏn con này có là gì.

Nếu chú không làm thế cháu sẽ gặp nguy hiểm mất.

À mà chú chuẩn bị đi săn đây, hai cháu có muốn theo chú không?

Coi như là kiếm một ít thịt."

Vừa nhắc đến việc đi săn, đầu của Selina liền nhảy số ngay.

Trong cuốn sách kia, đi săn chính là sự kiện đầu tiên khởi đầu cho công cuộc khai phá quang ma pháp của Elysia, một sự kiện vô cùng quan trọng quyết định số phận của nàng.Hơn nữa, trong sự kiện này chú Gaze sẽ mất một cánh tay phải, dẫn đến chuỗi ngày khó khăn của chú.

Selina đã hạ quyết tâm sẽ thay đổi nó vì nhỏ nợ chú Gaze rất nhiều.Vì thế, Selina không mảy may nghĩ ngợi mà đồng ý ngay.

Kế hoạch là khi con ma vật đó tấn công chú Gaze, nhỏ sẽ đánh lạc hướng rồi đợi nữ chính xử lí phần còn lại là được."

Vâng được ạ, ý cậu thì sao Elysia?"

"Tớ giống cậu, dù sao lâu lâu phải ăn thịt để đổi vị."

Chú Gaze thấy hay đứa đều đồng ý thì dặn dò một số thứ trước khi bắt đầu cuộc đi săn.

Chú nói về cách đặt bẫy, cách mà bẫy hoạt động và nói rằng có thể phải chờ rất lâu để săn được một con thú.

Nhưng điều đó thì chẳng nhầm nhò gì so với sự kiên trì của hai đứa trẻ.Cả ba người lập tức khởi hành khi chú Gaze đã kiểm tra đầy đủ số bẫy để đem theo và một vài dụng cụ cần thiết.

Tuy vẫn là sáng sớm nhưng khu rừng trông vẫn có phần âm u, rậm rạp vì có quá nhiều cây cối.

Ánh sáng mặt trời yếu ớt xuyên qua những khẽ lá tạo nên những vệt sáng lung linh trên mặt đất.

Sự hồi hộp và hào hứng bao trùm lấy Selina vì đây là lần đầu tiền nhỏ đi săn ở một thế giới khác và sắp tới, Elysia sẽ chính thức thức tỉnh ma pháp của mình.Khi ánh mặt trời bắt đầu gay gắt hơn, cả ba người đã đến nơi.

Chú Gaze dẫn họ tới một khu vực mà khi thường chú vẫn hay săn.

Chú chỉ Selina và Elysia cách để tìm dấu vết của bọn heo rừng, trong khi đó, chú sẽ chuẩn bị lưới bẫy và cung tên.Trời dần chuyển sang chiều, ánh đỏ đang len lói qua những tán cây, hòa quyện với sắc vàng ấm áp của mặt trời sắp lặn.

Không thấy động tĩnh gì, có lẽ hôm nay sẽ không có con thú nào bị bắt.Chú Gaze thở dài thất vọng, vừa định bảo Selina và Elysia trở về thì đột nhiên một cơn gió mạnh thổi phất qua làm cho các cành cây xào xạc và mặt đất rung chuyển.

Một âm thanh ầm ầm vang lên, từ trong một bụi rậm đối diện với bọn họ, một con heo rừng với hình dáng khác lạ xuất hiện.

Nó hất văng mọi thứ xung quanh, kể cả những cành cây có phần to lớn.Con sinh vật này khác xa với những con mà Elysia thấy trong những cuốn sách về sinh vật kì bí được trưởng làng tặng vào dịp sinh nhật.Elysia có thể không biết nhưng Selina thì có, đây là một con Heo Húc Mãnh, nó chỉ có thể tấn công con mồi bằng cái sừng nhọn trên đầu nó bằng cách lao tới, hoặc nó sẽ xé toạt con mồi bằng bộ răng nhọn hoắc của mình.Heo Húc Mãnh là một loại ma vật cấp E, phân loại ma vật yếu.Dù đã biết trước nhưng khi chạm trán trực tiếp với khoảng cách gần như thế này, Selina cũng không khỏi cảm thấy vô cùng sợ hãi.

Khủng bố như vậy đã là cấp E rồi, vậy những ma vật còn lại sẽ ra sao?"

Chạy nhanh đi mấy đứa, con heo này là ma vật, không phải những sinh vật thường đâu."

Chú Gaze hét lên, đánh thức bọn trẻ đang bị sự hoảng loạn bao lấy.Dù phản ứng của chú Gaze khá nhanh nhưng lại chậm hơn nhiều so với ma vật kia.

Nó nhanh chóng lao vào tấn công người gần nhất.

Chú Gaze thấy tình thế không ổn liền rút cung ra và bắn một mũi tên vào nó để đánh lạc hướng.Cung tên làm từ gỗ và đá mài chỉ đem lại tổn thương rất nhỏ so với nó vì nó có một lớp da dày bảo bọc, nhưng lại vô tình làm nó tức giận.

Đôi mắt nó đỏ rực như hai hòn than đang cháy, nó mở rộng miệng để lộ những chiếc răng nanh sắc nhọn như dao găm.

Nó lao thật nhanh về hướng chú Gaze, người vừa tấn công nó.

Chú nhanh nhẹn lách sang một bên, may mắn tránh được cái sừng to lớn kia nhưng chẳng thể tránh được thân thể của nó.

Chú bị hất văng ra xa.

Con ma vật, với sức mạnh khủng khiếp không thuộc về loài người, chạy về phía chú Gaze bị hất và cố gắng đưa hàm răng sắc nhọn của nó tiến gần đến cơ thể người đàn ông xấu số.Selina vốn đã cố gằng khôi phục sự bình tĩnh khi chú Gaze bị hất tung, nhỏ nhanh chóng nhặt lên những hòn đá có kích thước to rồi ném vào người con ma vật.Con ma vật bị nỗi đau sau lưng làm phiền, nó quay phắt lại, hung ác nhìn chằm chằm vào Selina.Tranh thủ thời gian ma vật không chú ý đến mình, chú Gaze gượng ngồi dậy và tránh khỏi chỗ chết.

Chú lấy cung tên ra định nhắm đến con ma vật.

Nhưng việc này tốn quá nhiều thời gian khi mà cánh tay của chú đang đau nhức khi ma sát một khoảng dài với mặt đất.Lúc này, con ma vật đã đổi mục tiêu, nó nhanh chóng lao đến Selina.Vốn là người ở thế giới khác, lúc này đây, đại não Selina trống rỗng vì không biết phải làm gì tiếp theo.

Nhỏ muốn chạy thật nhanh để tránh con ma vật kia nhưng đôi chân thì không thèm nhúc nhích.

Ở thế giới cũ, người ta gọi đây là hiện tượng tê liệt do sợ hãi.Cái chết đang dần đến gần hơn, theo cái cách kinh hoàng mà nhỏ không hề nghĩ đến.Elysia chứng kiến hết những cảnh tượng trước mặt, muôn vàn cảm xúc dấy lên trong lòng nàng.Giết chết ma vật.Cứ như thế, một luồng năng lượng dâng trào trong cơ thể nàng, nhiều đến mức Elysia cảm thấy nàng có thể phát nổ bất cứ lúc nào.Nguồn năng lượng ấy đến với nàng với niềm khao khát được giải phóng.

Trong một giây phút mất bình tĩnh, nàng nắm chặt lấy bàn tay mình.

Một tia sáng rực rỡ và thuần khiết hình thành trong bàn tay nàng, rồi dần dần chuyển sang hình dạng của một lưỡi dao.Selina chú ý một nguồn sáng lóe lên từ phía Elysia, ý thức được nữ chính đã thức tỉnh được sức mạnh của mình.

Nhỏ lớn tiếng hét về phía Elysia."

Điểm yếu của nó nằm ở phần giữa của lưng!"

Khi con ma vật sắp tiếp cận được Selina, nó gào lên vì đau đớn.

Ở đằng sau nó, Elysia đã ném tia sáng kia vào lưng nó.

Rồi cứ tiếp tục tạo ra và ném cho đến khi con quái vật hoàn toàn ngã gục, trên lưng là đầy rẫy nhứng lưỡi dao tỏa ánh sáng vàng chói.

Sau một lúc, ánh sáng kia hoàn toàn tan biến như thể vừa rồi chẳng có gì ở đấy.Chú Gaze mở tròn mắt vì bất ngờ.

Còn Selina, người vừa thoát khỏi tay thần chết khuỵu chân và ngã xuống đất bằng tư thế ngồi, miệng còn thở dốc vì nỗi sợ hãi.Nhưng đâu đó, một niềm phấn khích dâng trào khi nhỏ đã tận mắt nhìn thấy quang ma pháp của Elysia thức tỉnh.

Kế hoạch đã thành công mỹ mãn rồi.Chú Gaze là người lớn tuổi nhất nên rất nhanh đã lấy lại được sự bình tĩnh.

"Chúng ta về trước đã, nghỉ ngơi hẳn hoi rồi nói lại chuyện này cho trưởng làng."

Elysia lúc này đã mệt lả, còn Selina vì dư chấn sau trận chiến vừa nãy nên đường về ai nấy đều im lặng, để lại một bầu không khí nặng trĩu.
 
Phản Mệnh
Chương 3: Quang ma pháp


Khi cả ba vừa về làng cũng là lúc trời chập tối.Chú Gaze đem xác của ma vật để ở một khu đất trống, định sẽ đem lên trấn bán vào ngày mai.Tất nhiên, cái xác ấy trông rất nổi bật nên khi vừa đến cổng làng, họ đã bị tra hỏi bởi những người dân, kể cả dì Melly."

Ôi Đức Dutrin, 3 người có bị thương ở đâu không?

Selina và Elysia lại đây dì xem nào."

Dì Melly sốt sắng nói khi trông thấy hai đứa nhỏ.Trong khi 2 đứa để dì Melly kiểm tra thân thể, chú Gaze đã giải thích mọi thứ cho người dân.

Chú kể hết từ việc gặp ma vật thế nào, trông nó ra sao nhưng về cách giết được nó thì chú không nói quá chi tiết.Mọi người nghe xong thì ồn ào bàn tán, có người tin nhưng có người không.

Lúc này, một bóng dáng bước ra từ nhà trưởng làng."

Ông Trillias..."

Trillias ra hiệu mọi người không cần chào hỏi rồi bước thẳng đến chỗ Elysia."

Ta đã được nghe kể về những gì diễn ra.

Elysia và Selina, hai nhóc đi theo ta."

Selina vô thức nuốt nước bọt.

Tình huống tiếp theo trưởng làng sẽ giải thích về ma pháp, đó cũng là lúc Elysia nhận ra mình là ma pháp sư!Hai đứa trẻ lon ton đi theo ông Trillias vào nhà.

Ông lão bảo bọn nó ngồi ghế, còn ông thì đi lấy vài cuốn sách đã ám bụi trong kệ sách của mình.Ông để cuốn sách lên bàn và bảo hai đứa trẻ hãy đọc chúng.

Nét mặt của ông vô cùng nghiêm túc làm bọn nó nghe lời răm rắp.Cuốn sách ghi về lịch sử hình thành thế giới.

Thế giới này có tên là Liksh, từ xa xưa một số người đã thức tỉnh ma pháp, gọi là ma pháp sư.

Thời đại thay đổi, hàng trăm nghìn sức mạnh đã được hình thành với vô số hình dạng khác nhau.

Rồi cũng thuận theo tự nhiên, những nguồn pháp thuật thuần khiết dần dần bị hắc ám gậm nhấm và biến chất theo thời gian.

Ma vật được bắt gặp ở khắp mọi nơi.Nhưng từ 1000 năm trở lại, chưa có ai thức tỉnh được quang ma pháp trừ một đại pháp sư tên Dutrin."

Theo lời Phil kể, ta nghĩ rằng con đã thức tỉnh được quang ma pháp.

Một loại ma pháp khiến con người ta cảm thấy tinh tế và tươi sáng nhất," ông lão nhìn đến một viên tinh thạch trên bàn "Một loại ma pháp có thể thay đổi thế giới mãi mãi."

"Nhưng tất nhiên rồi, để chắc chắn hơn, ta sẽ kiểm tra năng lực của con."

Nói rồi, cụ lấy một cái bệ bằng đá ra.

Ở trên bệ là một viên đá khá to, hình tròn và có màu trắng."

Đây là Nguyên Tố Thạch, có tác dụng xác định sức mạnh nguyên tố mà người chạm vào nó sở hữu.

Con hãy đặt tay vào đây."

Elysia làm theo lời trưởng làng, đưa tay mình đặt nhẹ nhàng lên viên đá.Bỗng chốc, cả căn nhà sáng bừng lên theo ánh sáng tỏa ra từ viên đá.

Nó chói lóa và ấm áp, hệt như hơi ấm của mặt trời xuyên qua màn sương sớm, tinh khiết và kì diệu.Elysia lấy tay của mình ra, ánh sáng cũng dần khép lại.Ông Trillias gật đầu hài lòng."

Ma pháp mà con thức tỉnh chính là quang ma pháp, không còn gì nghi ngờ nữa.

Ta có một ổng bạn pháp sư trên vương quốc, ta sẽ nhờ lão dạy cách sử dụng ma pháp và một vài điều khác cho con.

Khi nào lão đến thì ta sẽ gọi, con cứ sinh hoạt như bình thường là được."

"Con hãy giấu kín việc này, không được nói với bất cứ ai.

Ngày mai, ta sẽ làm một thông báo giả cho dân làng.

Về chú Gaze, ta sẽ gặp riêng để nói chuyện.

Còn Selina..."

Nói tới đây. trưởng làng híp mắt và suy nghĩ một lát."

Nhờ con giữ giúp bí mật này, ta e rằng khoảng thời gian sắp tới sẽ có hơi cực khổ cho Elysia khi mà con bé phải tiêu tốn rất nhiều năng lượng cho việc luyện tập.

Phiền con quan tâm và giúp đỡ con bé một thời gian nhé?"

Selina gật đầu liên tục, được giúp đỡ Elysia là ước mơ cực kì lớn lao của nhỏ đó!"

Vâng ạ, con sẽ cố."

"À mà phải rồi, hai con chưa biết gì về pháp thuật cũng như các sinh vật đúng chứ?

Các con có muốn học về nó không, tất nhiên ta sẽ không tính phí."

Mắt của hai đứa nhóc sáng rực lên, ngu gì mà không học?

Trải qua một chuyện hôm nay, hai đứa hiểu rằng mình phải có hiểu biết để có thể cứu bản thân trong những giât phút nguy hiểm đến tính mạng."

Dạ muốn ạ!"

Elysia và Selina không hẹn mà trả lời đồng thanh, sau khi nhận ra thì hai đứa nhìn nhau rồi phụt cười."

Tốt lắm.

Trời cũng đã tối rồi, hai đứa về đi kẻo Melly lại lo lắng."

Dù Elysia là người thức tỉnh sức mạnh, nhưng người vui vẻ hơn lại là Selina.Quang ma pháp của nữ chính đã lộ diện rồi, cốt truyện cũng đang đi theo đúng hướng của nó trừ việc chú Gaze không bị phế đi cánh tay, quá tốt còn gì.Đợi đến khi Elysia mạnh hơn và trở thành Thánh nữ gì gì đó, nhỏ có thể bám đùi nàng và tận hưởng một cuộc sống giàu sang.

Nghĩ tới thôi là Selina lại háo hức mong chờ.Cả hai đứa trở về nhà trong tâm trạng riêng.

Chào đón họ là những món ăn nức mùi thơm, trông có vẻ còn nhiều hơn hôm qua."

Các con về rồi sao?

Dì đã rất lo lắng cho hai đứa đó, nhưng không sao là tốt rồi.

Nào, hai đứa tắm rửa thay đồ rồi hãy ăn, nếu không lại bị cảm thì chết."

Lúc ăn cơm, dì cũng không hỏi thêm tụi nhóc về chuyện đã xảy ra.

Dì gắp cho mỗi đứa một chén cơm đầy ụ và ra lệnh hai đứa phải ăn hết.

Ăn cơm xong, vì quá mệt mỏi nên hai đứa về thẳng phòng ngủ luôn.

Lúc Selina chuẩn bị đi vào giấc mộng ngon lành thì Elysia lên tiếng phá vỡ sự yên tĩnh của căn phòng."

Selina này, cậu có nghĩ mình kì lạ không?

Việc có ma pháp ấy."

Selina không cần dùng não thì cũng trả lời được câu hỏi này một cách trơn tru."

Tất nhiên là không rồi, cậu nghĩ gì vậy!

Đối với tớ, việc có ma pháp là vô cùng ngầu đấy chứ.

Cậu có thể bảo vệ bản thân mình cũng như những người mà cậu yêu quý, chẳng phải quá tốt sao?"

Từ khi trưởng làng nói cho Elysia biết cô có ma pháp, một cảm giác khó chịu đã xuất hiện và bám lấy nàng.

Đối với Elysia, nàng nghĩ rằng việc có ma pháp là bất thường, hơn nữa ma pháp mà nàng sở hữu đã lâu rồi không có ai có thể thức tỉnh.Elysia sợ lắm.

Sợ bản thân sẽ trở thành một thứ kì dị trong ánh mắt của người khác, sợ sức mạnh này sẽ ảnh hưởng xấu đến dì Melly, người mà nàng vô cùng trân quý.Và cả, Elysia cũng chẳng hiểu nổi vì sao bản thân lại sợ một người bạn mới quen, Selina, sẽ chán ghét mình.Cứ như điều đó đã hằn sâu vào trong tâm trí nàng.Nhưng khi nghe được những lời an ủi của người nằm cạnh, rằng việc có ma pháp là ngầu và nó có thể giúp nàng bảo vệ được người khác, Elysia cảm thấy nhẹ nhõm hẳn ra."

Cảm ơn."

Elysia lí nhí thốt ra từ trong miệng.Cơ mà vì nó quá nhỏ nên Selina chỉ nghe loáng thoáng được một vài âm, cảm thấy hơi khó hiểu nên nhỏ đã hỏi lại."

Cậu nói gì cơ?"

"Không có gì.

Trễ rồi, cậu ngủ đi."

"Ừm."

Trong một góc Selina không thấy, Elysia mỉm cười nhẹ nhàng.Cảm ơn vì đã giúp tớ nhận ra.Ngày hôm sau, khi vừa tỉnh dậy Elysia đã nhận được thư của trưởng làng.

Trong thư viết rằng bạn của ông đang có việc vài hôm nên tuần sau mới có thể đến.

"Vậy là tớ sẽ có một tuần rãnh rỗi trước khi luyện tập ma pháp."

Elysia xé nhỏ miếng bánh mì nóng hổi rồi cho vào miệng.Qua 2 ngày ở nhà dì Melly, Selina đã phát hiện rằng khu làng này rất nhỏ, và kinh tế thì không phát triển chút nào.

Theo trí nhớ của nhỏ, về sau Elysia sẽ cần những dụng cụ ma pháp đắt đỏ.

Nếu như Elysia sở hữu nó sớm hơn có lẽ sẽ đẩy nhanh được quá trình thức tỉnh sức mạnh.Xem ra phải tìm cách giải quyết vấn đề tiền bạc này thôi.

"Này, cậu có biết cách nào để kiếm tiền không?"

Selina đột nhiên hỏi."

Hả, kiếm tiền á?

Tớ và dì Melly thường trồng khoai và lúa mì để đem bán.

Thường thì sẽ kiếm được từ 20 đến 80 xu đồng tùy vụ.

Rồi nuôi thêm mấy con gà để đẻ trứng và giết lấy thịt nữa.

Hoặc cậu có thể săn bắn như chú Gaze để lên trấn bán thịt chẳng hạn?"

Elysia nghĩ nghĩ rồi liệt kê ra những thứ nàng nhớ.

"Mà cậu hỏi chi vậy, số tiền dì và tớ kiếm đủ để giúp bọn mình đủ ăn cho đến hết mùa đông nên không cần phải lo."

"Không có gì, tớ hỏi để biết thôi.

À mà giá tiền được tính sao thế, tớ vẫn còn hơi hoang mang một tí."

"Theo tớ được kể thì xu đồng là thấp nhất, tiếp đó là xu bạc và xu vàng, lớn nhất là xu bạch kim thường được hoàng gia sử dụng.

Một xu bạc bằng 100 xu đồng, 1 xu vàng bằng 10 xu bạc và 1 xu bạch kim bằng 100 xu vàng."

"Ra là vậy."

Chuyện có vẻ khó khăn rồi.

Hình như vũ khí mà Elysia sử dụng trong cốt truyện có giá trị lên tới vài trăm xu bạch kim, một con số khổng lồ!

"Một trăm nghìn, một triệu,..."

Selina lẩm nhẩm.10 triệu xu đồng á?

Thậm chí con số này còn có thể lớn hơn.

Một vụ lúa mì và khoai kiếm được nhiều là 80 xu đồng, ít thì 20 xu.Vừa nghĩ tới đó thôi là lại đau đầu.

Không ngờ dù ở thế giới kia hay ở thế giới này con người đều là nô lệ của tư bản!Ăn xong, Selina giúp Elysia và dì Melly với việc đồng án và vài việc linh tinh khác.

Đến chiều, khi đang được dì Melly dạy cách gieo hạt lúa thì chú Gaze đi ngang qua."

Elysia, Selina!

Hai đứa có muốn lên trấn không?

Hôm nay chú định bán xác con ma vật hôm qua rồi chia ra 3 phần, chú 1 phần còn lại là của hai đứa."

Tuyệt vời, đây là một cơ hội tốt để Selina có thể tìm hiểu thêm về thế giới này, sẵn tiện xem có công việc nào mình làm được không.Dù sao thì nhỏ đã được bà dạy cách bóc thuốc từ nhỏ, có lẽ Selina sẽ tìm hiểu chút ít về thảo dược ở nơi đây.Đợi Selina và Elysia lấy hành lí xong đã là 15 phút sau.

Thị trấn cách làng xấp xỉ một ngày nếu đi bằng xe ngựa.

Cơ mà do làng của họ quá nhỏ và nghèo nàn nên chỉ có thể đi bộ.

Hơn nữa, chú Gaze vừa đi vừa phải mang theo xác ma vật nguyên vẹn vì không biết phải xử lí như thế nào nên thời gian di chuyển càng kéo dài.Suốt chặng đường đi, họ đẫ hái những loại hoa quả có thể ăn được bên đường theo hiểu biết của chú Gaze và phân chia nghỉ ngơi khi tìm được những chỗ an toàn.

May mắn thay, trên đường đi họ không gặp phải bất kì con ma vật hạng E nào nữa.

Thỉnh thoảng họ sẽ gặp phải vài con Thỏ Héo Hút , một loại ma vật cấp F.

Loài này chỉ được ưu điểm là chạy nhanh nhưng lại cực kì nhát người, nhờ vào một vài cái bẫy của chú Gaze mà cả nhóm đã được ăn thịt để đỡ ngấy.Selina đã chú ý đến vài loài thực vật kì lạ ven đường.

Trong đó, có 2 loài làm nhỏ đặc biệt chú ý.Thứ nhất, một loại lá cây phát ra ánh sáng nhỏ, nếu nhìn xa có thể bị nhầm qua những con đom đóm.

Trong cuốn sách "Những kẻ được chọn", hình như đây là Lá Ma Tinh.

Nó không quá hiếm nhưng có thể dùng để chế tạo dược hồi phục.Thứ hai, Dương Xỉ Độc.

Có thể phân biệt loại cây này với những cây Dương Xỉ cùng loại vì nó có các đốm đỏ trên bề mặt lá.

Lá của nó chứa độc tố rất mạnh, nhưng nếu xử lí đúng cách có thể dùng để làm thuốc độc.Selina lặng lẽ hái 2 loài thực vật này và để vào một trong những cái túi mà nhỏ mang theo.

Có lẽ thị trấn sẽ có vài thông tin hữu ích để nhỏ có thể xử lí chúng.Cứ như vậy, sau hai ngày ròng rã cả ba người đã đến được thị trấn.
 
Back
Top Bottom