Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  (Phần I) Sau Khi Chia Tay Tôi Ở Giới Giải Trí Bạo Hồng

(Phần I) Sau Khi Chia Tay Tôi Ở Giới Giải Trí Bạo Hồng
CHƯƠNG 29


27/10/2021

Fanpage: Bản dịch 0 đồng

Editor: Autumnnolove

---

Người xem ở kênh trực tiếp cũng không nghĩ tới buổi sáng Lạc Ninh cùng thôn dân nói chuyện phiếm lại có tác dụng như vậy. [ Cơ hội đều dành cho những người có chuẩn bị, Ninh bảo làm được một chuyện tốt ] [ Những người khác đều không nghĩ tới việc bán thêm gì đó, Lạc Ninh lại nghĩ tới, rất lợi hại ][ Lạc Ninh làm việc quá chu đáo, tiền bán cây cảnh nhiều người dùng như vậy, khẳng định không đủ chi tiêu hai bữa ăn ] [ Tôi tới đây để xem Lạc Ninh xấu mặt thế nào, hiện tại không ngờ mình lại trở thành fan của cô ấy ] [ Tôi cũng vậy, thành fan cmnr ] Bên này, Lục Tuân thương lượng với lão nhân mượn hai chiếc xe cá mập, sau đó cùng năm thực tập sinh đội hắn chất chậu cây cảnh lên.

Lạc Ninh dẫn theo thực tập sinh đội mình đi tìm người nông dân kia, thương lượng lấy một chút anh đào của đối phương đem bán.

Cô tương đối lễ phép, hơn nữa lại đặc biệt xinh đẹp, còn rất biết nói chuyện, chủ nhà vườn thực mau liền đồng ý.

Còn dẫn người tới giúp các cô hái anh đào.

Hái anh đào xong, Lạc Ninh nhờ các thực tập sinh ôm thêm mấy bó rơm quăng lên xe, cô còn hái được không ít hoa cỏ dại cùng dây leo mềm mại ven đường.

"Lạc lão sư, chúng ta lấy mấy thứ nào làm gì?

Cái này chắc là không có ai muốn mua đâu?".

Lạc Trạch Vũ tò mò hỏi.

Lạc Ninh trả lời: "Tuy rằng không thể bán lấy tiền, nhưng có thể giúp chúng ta bán mấy món chính nhanh một chút."

"A, giúp như thế nào?".

Năm người đều hoàn toàn không hiểu.Lạc Ninh cười nói: "Một hồi mấy cậu sẽ biết."[ Ha ha, ngu luôn! ] [ Tôi cũng ngu luôn, Lạc Ninh sẽ không phải là muốn bán chậu cây cảnh, bán anh đào rồi làm mũ rơm bán luôn đi? ] [ Cũng không phải là không có khả năng, không thể giảm giá cho dễ bán, đưa cái mũ rơm tặng kèm chắc là sẽ có người mua đó ][ Đột nhiên có linh cảm Ninh bảo nhà tôi lại trổ tay nghề nữa ]Cũng có không ít antifan nói Lạc Ninh muốn bện mũ rơm, xem đến chán rồi, có thể làm cái gì đó mới mẻ hơn không.

Người xem khác đều chắc chắn Lạc Ninh cầm theo rơm rạ để làm mũ rơm.

Sau khi chuẩn bị tốt mọi thứ, mỗi đội đề cử ra một người lái xe.

"Đúng rồi, di động của chúng ta đều bị tịch thu rồi, em không biết đường đi huyện thành, bây giờ phải làm sao đây?".

Đan Chấn được đội Lạc Ninh cử ra lái xe hỏi.Thực tập sinh được đội Lục Tuân cử ra cũng phản ứng lại, "Đúng nha, em cũng không biết đường."

"Vừa đi vừa hỏi đường đi?".

Diệp Tử Kiêu đề nghị.

"Không gặp được ai trên đường thì làm sao bây giờ?

Em chỉ nhớ lúc vào có tới mấy cái ngã ba trên đường, rẽ nhầm thì phiền ơi là phiền".

Có người nói.

"Khó trách tổ tiết mục tịch thu di động của chúng ta, thì ra là đi lên huyện thành buôn bán cũng là một cái hố".

Mọi người cảm thán.

Đúng lúc này, Lạc Ninh mở miệng nói: "Hôm qua lúc tới đây tôi có để ý đường đi, tôi sẽ chỉ đường, xe chúng ta đi trước đi."

"A, Lạc lão sư thật sự nhớ đường đi sao?".

Các thực tập sinh ngẩn người.

Lạc Ninh cười cười: "Trí nhớ của tôi cũng không tệ lắm, cho nên đi một lần liền nhớ kỹ."

Lục Tuân đối với năng lực của Lạc Ninh lại có thêm một cái nhận thức mới, "Vậy đội của tôi liền dựa vào Lạc lão sư!"

"Chúng em cũng trông cậy vào Lạc lão sư!".

Các thực tập sinh ngoài miệng nói như vậy nhưng trong lòng cũng không phải tin tưởng lắm.

Đường đi từ thôn đến huyện thành tương đối phức tạp, không lẽ Lạc Ninh muốn biểu hiện nên mới nói như vậy chứ?

Nhưng mà dù sao Lạc Ninh cũng là huấn luyện viên, bọn họ ngày hôm nay mới tới cũng không nên phản bác.

Lạc Ninh cong tay làm kí hiệu OK, tiếp theo mọi người lần lượt lên xe.

Cô ôm một bó rơm rạ cùng cỏ dại ngồi vào vị trí ghế phụ. [ Lạc binh hoa này có nổ quá hay không? ][ Tôi cảm thấy cô ta chính là quá thích thể hiện, đến lúc chỉ lầm đường thì nói là mình nhớ không rõ, sau đó lượn qua lượn lại xoát tồn tại, quả nhiên là loại phụ nữ tâm cơ ] [ Tôi không tin cô ta mới ngồi xe một lần đã nhớ kỹ đường, một hồi nữa đảm bảo lật xe ] [ Cô ta tự cho mình là bản đồ sống à, hề hước! ] Đan Chấn khởi động xe, lái ra khỏi thôn.

"Lạc lão sư!

Nếu một hồi chúng ta không cẩn thận, đi nhầm đường thì làm sao?".

Hắn vẫn chạy theo hướng dẫn của Lạc Ninh, nhưng không nhịn được băn khoăn.

Ý tứ chính là hắn cũng không tin tưởng Lạc Ninh có thể nhớ toàn bộ lộ trình.

Đúng là loại phụ nữ phiền phức, luôn thích tìm kiếm cảm giác tồn tại.Lạc Ninh rút mấy cọng rơm ra bắt đầu bện, "Sẽ không đi nhầm!"

Đan Chấn nhướng mày, "Lạc lão sư đối với khả năng nhớ đường của mình lại tự tin như vậy à?"

"Đương nhiên".

Lạc Ninh gật đầu.Đan Chấn có chút nghẹn: "...".

Cmn!

Hắn liền chờ xem kết quả.

Những người khác cũng ôm thái độ bán tín bán nghi chờ xem.

Xem thao tác dệt rơm điêu luyện của Lạc Ninh, Phong Dật Hàm cười hỏi: "Lạc lão sư, cô đang bện mũ rơm sao?".

Vừa rồi bọn họ đã nghe nói mũ rơm hôm nay mà bọn họ đội đều do Lạc Ninh làm.

Lạc Ninh trả lời: "Không có!

Tôi đang đan giỏ"."

Cô muốn đựng anh đào trong giỏ để bán?".

Nghĩ lại vừa rồi Lạc Ninh nói dùng mấy thứ này giúp bán hàng, Lộ Nhiên liền có chút hiểu ra.

Lạc Ninh quay đầu tặng cho hắn một ánh mắt tán thưởng: "Thông minh!"

Lộ Nhiên không nghĩ tới được Lạc Ninh khen, lỗ tai không khỏi đỏ lên, "Chủ yếu vẫn là Lạc lão sư lợi hại!"."

Các cậu có muốn học hay không?".

Lạc Ninh biết các thực tập sinh trong đội của mình đều có thứ hạng không cao.

Đặc biệt là Lộ Nhiên cùng Lạc Trạch Vũ càng có nguy cơ bị loại, cho nên lúc này cô chủ động tạo điều kiện cho bọn họ xuất hiện trước ống kính.Lộ Nhiên xếp hạng gần chót, chủ yếu là vì tính cách tương đối hướng nội.

Ở các vòng tuyển chọn trước đều không có tương tác nhiều với những người khác, lại không biết làm cách nào để tìm cảm giác tồn tại, hoàn toàn dựa vào gương mặt baby ngoan ngoãn này mà tiến được tới đây.

Lạc Trạch Vũ ngoại hình đẹp, nhưng lại là kiểu gai góc.

Hắn làm việc tương đối tùy ý, có thể ở trước màn ảnh không chút cố kị lại độc miệng nói ra hắn không thích thực tập sinh khác, hơn nữa lần công diễn trước bài nhảy của hắn có chút sai sót, xếp hạng mới có thể rớt xuống hạng 33.

Lộ Nhiên tương đối ngoan, nghe Lạc Ninh hỏi như vậy, lập tức gật đầu: "Dạ, bọn em cũng thử xem."

Diệp Tử Kiêu cùng Phong Dật Hàm không có phản đối.

Lạc Trạch Vũ lại bức một đoạn rơm ngắn ngậm trong miệng, lười biếng nói: "Loại công việc tỉ mỉ này, em không làm được!"

Quả nhiên, hắn vừa nói như vậy, fan của hắn trên sóng trực tiếp liền bình luận thích hắn sống thẳng thắng như thế này.

Nhưng cũng không ít người mắng hắn làm quá.

Lạc Ninh biết người này sống rất tùy ý, kiếp trước hắn ở cùng một đội với Kỷ Tinh Hành, đều không có nể mặt, thậm chí còn có tranh cãi, hiện tại cư xử như vậy với cô đã xem như là tương đối khách khí.

Cô liếc mắt nhìn hắn nói: "Vậy cậu giúp mọi người đưa rơm rạ đi, tôi hi vọng đội chúng ta có thể đoàn kết nhất trí."

Lạc Trạch Vũ không có ác cảm gì với Lạc Ninh, vì thế gật đầu: "Ok!"

Lạc Ninh ở trên xe một bên chỉ đường cho Đan Chấn, một bên thị phạm đan giỏ cho mấy người Lộ Nhiên.

Một cái giỏ bằng rơm hình dáng tinh xảo còn có nắp đậy rất nhanh xuất hiện trước mắt mọi người. [ Cái giỏ này nhìn qua y chang như hàng thủ công mỹ nghệ, Lạc Ninh quá lợi hại ][ Tôi còn tưởng cô ấy muốn bện mũ rơm, ai ngờ lại cho chúng tôi niềm vui bất ngờ này, cái giỏ rơm này đep ghê, Like! ] [ Lúc trước ai nói Ninh bảo chỉ biết làm mũ rơm, bị vả mặt chưa? ] [ A a a, bán anh đào mà tặng kèm cái giỏ này tôi tuyệt đối chạy tới mua liền á ]Đám người Lộ Nhiên cũng không nghĩ tới tay nghề Lạc Ninh khéo léo như vậy, "Lạc lão sư quá lợi hại!"

"Các cậu cũng có thể làm được, đến, tôi dạy các cậu".

Lạc Ninh bắt đầu nghiêm túc cẩn thận hướng dẫn bọn họ.
 
(Phần I) Sau Khi Chia Tay Tôi Ở Giới Giải Trí Bạo Hồng
CHƯƠNG 30


27/10/2021

Fanpage: Bản dịch 0 đồng

Editor: Autumnnolove

---

Mới bắt tay vào làm, ai cũng luống cuống tay chân.

Lạc Ninh cố ý dẫn dắt, mọi người vừa trò chuyện, cười đùa và đan giỏ rơm.

Lúc này trên xe của những đội khác, mọi người rút thăm phân tổ nên không có quen thuộc lẫn nhau lắm, vì vậy chỉ có thể gượng gạo tán gẫu làm cho kênh phát sóng có phần tẻ nhạt, cơ bản là không có gì để xem.

Mấy người Lộ Nhiên tay chân vụng về đan giỏ làm khán giả xem đến tương đối vui vẻ.

Không ít người còn đi tìm rơm rạ học theo, cũng bởi vậy mà lượng truy cập vào phòng phát sóng trực tiếp của Lạc Ninh bên này không ngừng gia tăng.

Lạc Ninh nói năng cẩn thận, thỉnh thoảng còn chỉ ra chỗ nào chưa được, cuối cùng mấy người thực tập sinh đều có thể đan được một cái giỏ rơm hoàn chỉnh, tuy rằng nhìn có chút không bình thường, nhưng lại có điểm riêng biệt, không tính là xấu.

Đương nhiên so với cái mà Lạc Ninh làm thì không cần phải nói tới.

Nhưng như vậy cũng làm cho bọn họ thât cao hứng.

Diệp Tử Kiêu cười nói: "Không nghĩ tới tôi cũng có một ngày khéo tay như vậy."

Phong Dât Phàm phụ họa gật đầu nói: "Đúng vậy.

Cái tay cùi này của tôi cũng có thể đan được một cái giỏ rơm hoàn chỉnh, chứng tỏ Lạc lão sư dạy tốt."

Lộ Nhiên làm ra được sản phẩm đàng hoàng nhất trong mấy người này, "Tôi cũng cảm thấy Lạc lão sư hướng dẫn thật chi tiết, ngu ngốc như tôi mà cũng học xong."

Mấy người này ban đầu bị đưa đến đội Lạc Ninh, còn lo lắng cô sẽ không dẫn dắt bọn họ đàng hoàng, thậm chí còn vênh váo hay mắng chửi bọn họ.

Nhưng hiện tại lại phát hiện những gì trên mạng nói về cô không giống.

Lạc Ninh khẽ cười: "Tuy rằng tôi cũng phải công nhận mình dạy không tệ, nhưng đây là kết quả mà các cậu chăm chỉ học tập làm ra, đáng giá khen ngợi."

"Các cậu đều biết làm rồi, tiếp tục đan nhiều một chút đi".

Cô lại dạy bọn họ làm một kiểu dáng khác.Ở trên đường xóc nảy hơn một giờ, Đan Chấn nhìn cổng chào huyện thành mà có chút bàng hoàng.

Hắn cũng cố ý ghi nhớ, vừa rồi một đường đến đây gặp sáu cái ngã rẽ, còn lái xe vào mấy con đường nhỏ làm cho người ta cảm giác rất thành kiến.

Lúc ấy hắn cảm thấy tám chín phần là đi sai, nhưng không nghĩ tới thế nhưng là đúng, bọn họ thật sự một đường không sai chạy đến huyện thành.

"Lạc lão sư, trí nhớ này của cô thật sự siêu phàm".

Ở điểm này, không thể không phục.Khuôn mặt xinh đẹp của Lạc Ninh ra vẻ kiêu ngạo: "Tất nhiên!"

Mấy người ở đây đều bị nụ cười của cô làm cho điêu đứng.

Cái khác không nói, chứ diện mạo của Lạc Ninh thật sự xinh đẹp.

Bọn họ nhìn ra được hôm nay cô còn để mặt mộc.[ Trời đất ơi, tôi vừa rồi vẫn luôn đếm ngã rẽ cùng mấy con đường nhỏ vòng vào, tổng cộng có mười một chỗ, nhưng Lạc Ninh lại nhớ đúng tất cả ] [ Tôi cũng luôn nghiên cứu đường đi, phát hiện đường xá chỗ này thật vòng vèo, mấu chốt là nhìn ngã nào cũng giống nhau, trí nhớ của Lạc Ninh cũng quá tốt ] [ Mẹ ơi!

Đây chính là bản đồ sống hàng thật giá thật chứ đâu, không phục không được ][ Oh oh oh, Ninh bảo của tui xịn quá! ][ Tên hắc tử nào vừa rồi nói Ninh bảo nhà tui không có khả năng nhớ đường đâu?

Hiện tại bị vả mặt chưa ] [ A a a, chỉ có tôi bị cái nụ cười kia của Lạc Ninh làm mê đảo sao?

Có bị đẹp quá không dạ! ][ Lầu trên, bạn không cô đơn ] [ Ninh bảo sao có thể đẹp như vậy, sao có thể khéo tay như vậy, trí nhớ sao lại tốt như vậy, nấu cơm sao lại ngon như vậy?

Người đâu??

Rước dâu! ] [ Ninh bảo là lão bà của tui nha mấy bà ] [ Vợ à, em đẹp lắm, yêu em! ] [ Vợ tui là đội đầu tiên đến nha mọi người, quá giỏi! ] Rất nhiền fan nữ đều la hét kêu Lạc Ninh là lão bà, làm các fan nam rất ba chấm.

Lão bà không phải là để bọn họ gọi sao, đám nữ nhân này điên rồi.Người của tổ đại diễn đã ở cửa huyện thành chờ.

"Chúc mừng đội Lạc Ninh là đội đầu tiên tới được huyện thành.

Ở đây chúng tôi có bốn vị trí buôn bán, các người được ưu tiên chọn một cái".

Đạo diễn lấy ra bốn tấm thẻ cho Lạc Ninh lựa chọn.

Bởi vì đường đi từ thôn đến huyện thành khá phức tạp, cho nên các đội khác cho dù có hỏi người qua đường cũng đi nhầm ít nhất một lần.

Những đội xuất phát trước bây giờ vẫn còn ở phía sau.Lạc Ninh nhìn mấy tấm thẻ địa điểm, cũng không có chuyên quyền độc đoán quyết định ngay mà quay qua năm thần tượng thực tập sinh hỏi: "Mấy cậu chọn một chỗ đi!"

Lạc Trạch Vũ cười nói: "Trên mạng đều nói Lạc lão sư làm việc tương đối bá đạo lại chuyên quyền, hiện tại xem ra đều là đánh rắm."

Từ lúc mới tiếp xúc đến bây giờ, Lạc Ninh vẫn luôn để ý đế cảm thụ của bọn họ, trưng cầu ý kiến của bọn họ, nhìn ra được cũng không phải là chịu đựng diễn trò, làm cho bọn họ thay đổi ấn tượng không ít.

Nếu đổi thành những người khác, lời này chắc chắn sẽ không được nói trên sóng trực tiếp, chỉ có Lạc Trạch Vũ tự do tự tại thoải mái nói ra.Lạc Ninh khẽ cười một tiếng, "Biết là được.

Nhanh đi làm việc đi."

Vì thế cả đội cùng nhau thảo luận chọn một địa điểm thích hợp, cuối cùng quyết định chọn một cái quảng trường, đây là địa phương khá náo nhiệt của huyện thành.Đội Lạc Ninh chọn xong liền đến phiên đội Lục Tuân.

Bọn họ lần này là bởi vì đi theo xe của đội Lạc Ninh nên nhặt được tiện nghi, đến thứ hai.

Hai đội ban đầu đã xác định hợp tác nên cũng không trì hoãn thời gian, cũng chọn quảng trường.

Sau khi giải quyết xong vấn đề địa điểm, đạo diễn lại phát cho mỗi đội một cái điện thoại di động để dễ tính tiền.

Hai đội đầu tiên tự mình đi đến quảng trường, tổ đạo diễn ở lại chờ các đội khác.

Đội kế tiếp đến nơi là đội Bạc Tương Tương, cô có khí vận tốt, nếu không phải bị Lạc Ninh dán cái phù vận đen làm ảnh hưởng, đi nhầm một ngã rẽ, tuyệt đối có thể là đội đến đầu tiên.

Đội của cô muốn bán cá, nên chọn chợ.

Đối đến thứ tư chính là đội Kỷ Tinh Hành.

Cảm quan phương hướng của hắn tương đối tốt, hỏi được vài người qua đường, sau đó chỉ đi nhầm một cái đường nhỏ."

Quảng trường bị hai tổ nào chọn rồi?".

Hắn có chút dự cảm bất hảo, hỏi đạo diễn.Đạo diễn y sự thật nói: "Đội của Lạc lão sư và Lục lão sư."

Kỷ Tinh Hành chua ngoét, quả nhiên là Lục Tuân bám theo Lạc Ninh cùng chọn quảng trường.

Bạc Tương Tương cũng có chút chua chát, nam thần sa đọa đến mức cứ trộn lẫn với cái bình hoa Lạc Ninh này, bởi vậy cô càng không nghĩ buông tay Kỷ Tinh Hành."

Kỷ lão sư, anh cũng chọn chợ đi, bên kia lượng người không nhỏ, khẳng định có thể bán được nhiều hoa".

Cô lộ ra một cái tươi cười mà cô cho là đẹp nhất.

"Cũng được!".

Lần này Kỷ Tinh Hành không có phản đối, không có cơ hội tới quảng trường, chợ chính là lựa chọn tương đối thông minh.

Vì thế tổ hai người tìm đường đến chợ bán hàng.

Đội của Đồng Già một lúc sau mới lục tục đến, vận khí của bọn họ không tốt lắm, chẳng những rẽ sai ngã còn chạy nhầm đường nhỏ.

Phải mất hai giờ đồng hồ đội cuối cùng mới đến nơi.

Nghe được đạo diễn nói đội Lạc Ninh tới đầu tiên còn nhớ hết lộ tuyến, bọn người Đồng Già đều chấn kinh.

Bọn họ tự trải nghiệm đường đi tới đây có bao nhiêu phức tạp, không nhịn được lại bội phục trí nhớ của Lạc Ninh.

"Từ ngày mai, tôi cũng phải đi theo Tiểu Ninh Ninh".

Đồng Già chọn thẻ chợ rau nói.

Ngụy Diệu cảm thán: "Không nghĩ tới Lạc Ninh ngoài nấu cơm ngon, nhớ đường cũng lợi hại như vậy, ngày mai tôi cũng phải bám theo".Đội của Sài Kính đến cuối cùng, căn bản không có quyền lựa chọn, chỉ còn vị trí hẻo lánh nhất, "Ngày mai tôi nhất định phải chung nhóm với Tiểu Ninh Ninh"Lục Tuân thông minh buổi sáng liền chạy tới kết đồng minh cùng Lạc Ninh trước, bọn họ ngây ngốc tự mình làm, buồn bực.

Tô Thanh Lam ngồi xe lòng vòng đến độ say xe, "Hâm mộ Lục lão sư, ngày mai tôi cũng muốn ôm đùi Lạc Ninh".

Cùng là phận nữ nhi, Lạc Ninh người ta sao có thể lợi hại như vậy. [ Haha, đều muốn ôm đùi Ninh bảo ] [ Lục thần: Các người không có cơ hội đó đâu ] [ Cho nên vẫn là Lục thần cơ trí ][ Lục thần không hổ là người chiến thắng nhân sinh, ánh mắt thật tốt, có đồng đội như Lạc Ninh, không thắng trời không dung đất không tha ] [ Đang chờ coi Ninh bảo cùng Lục thần đi bán hàng như thế nào ] [ Má nó, ai nói Ninh bảo khẳng định sẽ kéo chân Lục thần đâu, bây giờ mặt có đau không hả? ] Cũng bởi vậy mà số người chạy tới phòng phát sóng của Lạc Ninh lại không ngưng tăng lên.

---Hôm nay thêm chương cho mọi người.

Nếu yêu thích truyện mình Edit thì cho mình vài cái sao để mình có động lực nhe
 
(Phần I) Sau Khi Chia Tay Tôi Ở Giới Giải Trí Bạo Hồng
CHƯƠNG 31


27/10/2021

Fanpage: Bản dịch 0 đồng

Editor: Autumnnolove

---

Sau khi nhóm của Lạc Ninh đến quảng trường, liền chuyển chậu cây cảnh cùng anh đào trên xe xuống.

Bên quảng trường người đông đúc, nhưng tổ đạo diễn lại sắp xếp cho các cô vị trí khá xấu, dưới gốc cây lớn đằng sau quảng trường.

Chỗ này chỉ có một vài người già mang theo con cháu tới ngồi tán gẫu.

Xung quanh quảng trường có không ít hàng quán, bán anh đào cũng có vài quầy hàng, nhưng người ta chọn được vị trí khá tốt, người qua lại nhiều, sinh ý không tệ.

"Bây giờ tới phiên các cậu ra sân!".

Lạc Ninh nói với mấy người Diệp Tử Kiêu.

Đan Chấn nhướng mày, "Chúng em ra sân là có ý tứ gì?"

"Đương nhiên là các cậu tự mang anh đào với cây cảnh đi bán rồi".

Lạc Ninh thản nhiên nói.

Đan Chấn có chút nghẹn, "Nhưng bọn em cũng chưa từng buôn bán qua thứ gì!"

Lạc Ninh nói: "Chính vì chưa từng buôn bán qua bây giờ mới thử cho biết, như vậy mới có thể gọi là trải nghiệm thực tế"Sau đó cô giống như lơ đãng dùng tay kéo kéo cổ áo, che thiết bị thu âm lại nói khẽ với mấy người bọn họ: "Muốn nhân khí tăng lên thì phải biểu hiện tốt một chút, đi tranh thủ ống kính đi"Camera lúc này cũng duy trì khoảng cách với bọn họ, hơn nữa nơi này rất náo nhiệt, cho nên người xem phát sóng trực tiếp chỉ có thể nhìn thấy Lạc Ninh mấp máy nói gì đó, lại không nghe rõ là gì.

Mấy người Đan Chấn cũng chưa nghĩ đến cô sẽ nói như vậy, lúc này minh bạch là cô đang tạo cơ hội cho bọn họ lộ diện trước ống kính, kinh ngạc không thôi.

Lúc trước trên mạng còn có người nói Lạc Ninh luôn thích cướp đoạt ống kính cùng nổi bật, hiện tại xem ra đây cũng là lời đồn không đáng tin.

Cơ hội trước mắt, nếu đổi lại là khách mời nào thích đoạt nổi bật khẳng định sẽ không nói với bọn họ như vậy.

Hơn nữa, Lạc Ninh đan một đống giỏ thủ công xinh đẹp như vậy, tự mình ra mặt bán anh đào không chừng sẽ không kém, thực dễ dàng cướp ống kính mà còn không bị người xem mắng.

Đan Chấn tiếp thu ý tốt của cô, "Vậy bọn em thử xem!"

Lạc Ninh gật gật đầu, "Giao cho các cậu".

Cô nói xong cũng lùi về phía sau, cầm rơm rạ ngồi dưới gốc cây tiếp tục đan giỏ.

Lục Tuân nhìn thấy Lạc Ninh làm như vậy, đáy mắt toát ra ý cười, cùng đem sân nhà giao cho thực tập sinh đội mình, để bọn họ cùng nha đi bán hàng, bản thân thì đi đến bên cạnh Lạc Ninh ngồi xuống."

Đan cái này có khó không?".

Hắn hỏi.

Lạc Ninh ngẩng đầu cười nói: "Không khó lắm, Lục lão sư thử một chút liền biết!"

Lục Tuân gật đầu: "Cũng được a!"

Lạc Ninh không nghĩ tới hắn thật muốn học, rút ra mấy cọng rơm đưa cho hắn, sau đó kiên nhẫn dạy hắn đan giỏ.

Tuấn nam mỹ nữ vừa trò chuyện vừa bện giỏ rơm, nhìn qua có bao nhiêu phần đep mắt.

Mấy người Đan Chấn bên kia lại gặp khó khăn.

Họ đen anh đào cùng chậu cây cảnh bày ra, cũng có không ít lão thái thái ngồi tán gẫu gần đó đến hỏi giá cả.

Bọn họ dựa theo giá cả tổ tiết mục niêm yết nói một lần, nhóm lão thái thái đều lắc đầu chê mắc không mua.

Lại có không ít người qua đường nhìn thấy anh đào tươi tốt tới hỏi giá, nhưng cũng đều lắc đầu rồi đi, chậu cây cảnh thì không có ai hỏi tới.

Mười người Đan Chấn: "...".

Đột nhiên cảm thấy buôn bán không dễ dàng gì."

Cứ tiếp tục như vậy cũng không phải cách, tôi cảm thấy tới chiều chúng ta cũng bán không hết".

Phương Du của đội Lục Tuân nói.

Diệp Tử Kiêu nghĩ nghĩ nói: "Không ấy chúng ta rao to lên đi?"

"Có thể thử xem."

Đoàn người sau khi thống nhất liền chuẩn bị rao hàng, nhưng mọi người da mặt đều không đủ dày nên thanh âm rao hàng không lớn.

Nơi này lại còn là không gian ngoài trời, quảng trường ồn ào đông đúc, người nghe được không nhiều lắm, hiệu quả thực sự không tốt.

La hét một hồi vẫn không bán đi được món hàng nào, mười người muốn khóc. [ Ha ha, nhóm tiểu ca ca đều một bộ dáng sống không còn gì luyến tiếc, quá hậu đậu ] [ Nhìn tiến độ của bọn họ, anh đào với chậu cây cảnh có khi phải mang về tự xử quá ][ Lạc Ninh thân là huấn luyện viên mà không biết đi ra hỗ trợ?

Yên ổn chạy đến dưới gốc cây lười nhác ] [ Đúng vậy, cô Lạc không phải thích thể hiện nhất sao?

Bây giờ lại trốn à? ][ Người ta biết chắc là anh đào với chậu cây cảnh không dễ bán, cho nên quăng hết cho mấy tiểu ca ca đó ] [ Lúc trước thật sự nhìn lầm cô ta ] [ Lầu trên có mắt như mù, không thấy Ninh bảo đang đan giỏ sao, vào mắt mấy người lại thành lười nhác ][ Đan giỏ chỉ là cái cớ để làm biếng thôi, còn có thể thuận tiện ở cùng Lục thần, Quả Chanh đừng có tẩy trắng nữa ][ Nói trước tôi là người qua đường, tôi không định nhiều lời đâu nhưng mà đám antifan của Lạc Ninh nói chuyện khó nghe vl ][ Cho nên tôi muốn nói một câu công đạo.

Tôi là người nghiên cứu khẩu ngữ, vừa rồi Lạc Ninh cùng mấy tiểu ca ca nói: nhân khí tăng lên thì phải biểu hiện tốt một chút, đi tranh thủ ống kính đi. ][ Nếu mấy người không tin có thể đi tìm chuyên gia khẩu ngữ tới xem ][ Cho nên Lạc Ninh là cố ý đem màn ảnh nhường cho nhóm tiểu ca ca, này cũng quá dễ thương ][ Khó trách lúc cô ấy nói chuyện lại giả vờ như sửa sang lại cổ áo, thì ra là đang che microphone lại ] [ Ninh bảo quá tri kỷ ] [ Lạc Ninh làm như vậy khiến tôi không nhìn được liền chuyển thành fan đây ][ Thay mặt anh nhà em cảm ơn Lạc lão sư ]Ước chừng nửa giờ sau, thanh âm các thực tập sinh đều có chút khàn, bọn người Đan Chấn rốt cuộc bán được hai cân anh đào, vừa cao hứng vừa lo lắng.

"Chúng ta tới hỏi Lục lão sư cùng Lạc lão sư một chút xem có cách nào bán được anh đào không?".

Diệp Tử Kiêu đề nghị.

"Tôi thấy được đó!"

Tất cả đều nhất trí thông qua, liền xoay người đi đến dưới tàng cây.

Phương Du đại diện hỏi: "Lục lão sư, Lạc lão sư, bọn em bán anh đào với chậu cảnh không ổn lắm, hai người có thể cho bọn em chút ý kiến không?"

Lục Tuân lúc này vừa đan xong một cái giỏ rơm, nhìn qua cũng không tệ lắm: "Tốt nhất là các cậu hấp dẫn một ít người tới đây, chỉ cần có người mua thì sẽ có người mua theo."

"Vừa rồi bọn em la hét nửa ngày mà không có bao nhiêu người lại xem, nếu không tụi em lại chạy tới trung tâm quảng trường kéo người tới?".

Diệp Tử Kiêu nói.Lục Tuân hỏi lại: "Chủ động kéo người tới mua hàng, đổi lại là các cậu thì có thấy phản cảm không?"

"Có, em ở trên phố sợ nhất là gặp được ai đó đẩy mạnh tiêu thụ mà kéo em tới mua hàng".

Phương Du nói.

"Không làm như vậy thì chúng ta làm sao hấp dẫn người tới đây chứ?".

Các thực tập sinh đều suy nghĩ nát óc.

Lạc Ninh mở miệng nói: "Phát huy sở trường của các cậu là có thể hấp dẫn người ta tới xem thôi."

"Phát huy như thế nào?

Lạc lão sư chỉ điểm cho bọn em một chút đi!".

Lộ Nhiên bởi vì một loạt chuyện xảy ra lúc trước mà hết sức tin cậy Lạc Ninh.

Lạc Ninh cười trả lời: "Đương nhiên là ca hát nhảy múa rồi.

Tới nói tổ tiết mục cho các cậu mượn micro cùng âm thanh, các cậu có thể phát huy a!"

"Chỗ này tôi đan nhiều giỏ rơm như vây, hấp dẫn nhiều người tới, các cậu có thể lợi dụng mánh lới mua anh đào tặng giỏ."

Lạc Ninh vừa nói như vậy, mắt của các thực tập sinh đều sáng lên.

Đúng vậy, bọn họ có thể ca hát nhảy múa hấp dẫn người tới xem.

Người đến quảng trường chơi đều tương đối nhàn nhã, khẳng định thích xem náo nhiệt, vậy mà vừa rồi bọn họ lại không nghĩ ra.

Lại còn có thể xuất hiện nhiều một chút trên kênh phát sóng trực tiếp, "Quả nhiên là tới hỏi hai vị lão sư sẽ có thu hoạch."

Lạc Ninh hỏi bọn họ: "Các cậu ai viết chữ đẹp?

Hoặc biết vẽ tranh cũng được!"

Mọi người đều biết đây là Lạc Ninh muốn bọn họ thể hiện bản thân, vì thế liền có người giơ tay, "Em viết thư pháp cũng ổn!"

Lộ Nhiên chầm chậm giờ tay, "Em biết vẽ tranh."

"Lấy tiền hoa hồng bán anh đào vừa rồi đi mua một chồng giấy cùng bút lông tới đây".

Lạc Ninh nói.Các thực tập sinh đều không có phản đối, còn rất tò mò không biết cô muốn giấy cùng bút lông làm gì, khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp cũng tò mò.
 
(Phần I) Sau Khi Chia Tay Tôi Ở Giới Giải Trí Bạo Hồng
CHƯƠNG 32


27/10/2021

Fanpage: Bản dịch 0 đồng

Editor: Autumnnolove

---

Nói là làm, các thực tập sinh nhanh chóng đánh tiếng cùng tổ tiết mục mược micro và âm thanh.

Ban đầu hai đội được phát cho hai cái di động, bọn họ liền lấy một cái tìm nhạc và kết nối với thiết bị âm thanh.

Lạc Ninh nhìn bọn họ đều tụ tập để chọn bài, đề nghị: "Các cậu cũng không thể đi ca hát nhảy múa hết, còn phải chia người ra để bán anh đào với chậu cảnh nữa, phân công hợp tác mới có thể đạt được hiệu suất tối đa, mới có thể hoàn thành nhiệm vụ."

Như vậy phòng phát sóng trực tiếp không chỉ có ca hát nhảy múa, mà còn có thể thu hút người xem bằng cách bán hàng.

Lời này cũng thức tỉnh các thực tập sinh, vì thế hai đội chọn ra hai người tổ trưởng tới phụ trách phân công cùng phối hợp.

Đội Lạc Ninh bên này các thực tập sinh chọn Phong Dật Phàm, đội Lục Tuân bên kia là Phương Du.

Năng lực tổ chức cùng phối hợp của hai người này không kém, rất mau liền an bài tốt.

Người mua giấy bút cũng đã trở lại.

Lạc Ninh chỉ vào mỗi chậu cảnh lại nói sơ qua về tập tính cùng phương pháp dưỡng cây, người viết chữ đẹp liền viết xuống, camera cũng đặc tả chữ trên giấy một ít.

Sau đó Lạc Ninh lại lấy di động ra, tìm hình ảnh mấy bồn hoa chưa nở, đưa cho Lộ Nhiên vẽ.

Thời điểm bên này đang chuẩn bị thì ca hát nhảy múa bên kia đã bắt đầu rồi.

Lạc Trạch Vũ đảm nhiệm vai trò người chủ trì, âm thanh của hắn từ micro liền hấp dẫn những người xa xa trên quảng trường.

Sau đó Đan Chấn cùng một thực tập sinh đội Lục Tuân kết hợp một màn break-dance mở màn.

Quả nhiên chốc lát liền thu hút rất nhiều người tới vây xem náo nhiệt.

Diệp Tử Kiêu tiếp nối hát một bài nhạc trữ tình, hát xong thuận thế chào mời mua anh đào cùng cây cảnh.

Nghe được mua anh đào tặng giỏ, không ít người đều chạy tới xem.

Mấy người Phong Dật Phàm phụ trách bán anh đào, vội vàng lấy giỏ anh đào ra cho mọi người xem.

Anh đào nhóm Lạc Ninh mang đến có chút đắt, nhưng quả to, đỏ mọng, kỳ thật cũng không vượt qua giá thị trường bao nhiêu, bây giờ mua ba cân còn được tặng thêm một cái giỏ xinh đẹp, liền có người mua.

Nhiều lúc mua sắm đều sẽ có tâm lý nghe theo đám đông, thấy có người mua, liền có người nhịn không được chạy tới mua theo.

"Mua anh đào tặng giỏ, tới trước chọn trước, bỏ lỡ cơ hội đừng tiếc nuối".

Mấy người Phong Dật Phàm cũng chia nhau thét to.

Thực mau liền tụ tập một đợt người tới mua anh đào, ai cũng muốn được tặng giỏ.

Kết quả là số lượng giỏ rơm vốn không nhiều liền bán hết.

Mấy người xếp hàng phía sau thấy thế không cao hứng: "Không tặng giỏ nữa chúng tôi không mua!"

"Đúng đúng, họ mua còn được tặng giỏ xách, vì cái gì chúng tôi không có?"

Phong Dật Phàm bị một đám người vây quanh muốn khóc.

Giỏ rơm bện xong đều đã bán hết, bọn họ đi chỗ nào biến ra nữa?Lúc này Lạc Ninh đi tới cười nói: "Mọi người không cần phải gấp!

Mấy cái giỏ này chúng tôi có thể làm tại chỗ, mọi người chờ một chút là được!"

"Mấy cậu đẹp trai kia lại đây!

Bây giờ là lúc các người biểu diễn đó!".

Lạc Ninh ngoắc ngoắc mấy người Diệp Tử Kiêu.Đám thực tập sinh bị kêu tới đan giỏ trước mặt mọi người.

Rất nhiều người hiểu kỳ, vẫn luôn đứng vây xem, thuận tiện chờ bọn họ bện xong để mua anh đào.

Những thực tập sinh này có thể nổi bật giữa hàng vạn người tất nhiên là diện mạo đều không kém, không ít cô gái đều cầm di động chụp ảnh hoặc quay video các tiểu ca ca đan giỏ.

Cũng bởi vậy mà cái góc hẻo lánh này trong chốc lát nhân khí liền tăng lên, càng nhiều người tới xem náo nhiệt.Lạc Ninh nhìn Phương Du một cái, ra hiệu hắn bắt đầu quảng cáo chậu cảnh.

Phương Du là người thông minh, vì thế mang theo hai thực tập sinh khác cùng tới bán chậu cây cảnh.

Mỗi chậu cây đều có đính kèm một tờ giấy hướng dẫn chăm sóc kèm hình ảnh sau khi nở hoa cho nên hấp dẫn không ít người.

Ban đầu, không có nhiều người quan tâm tới cây cảnh, nhìn thấy tờ giấy hướng dẫn còn vẽ ra bộ dáng sau khi nở hoa liền cảm thấy mua một chậu về trồng cũng không tồi.

Người không biết trồng hoa nhìn thấy tờ giấy hướng dẫn phương pháp dưỡng hoa kỹ càng tỉ mỉ, cũng có chút xúc động muốn mua một chậu.

Hơn nữa, bầu không khí lúc này cũng rất tốt, vì thế liền có người mua.

"Các người bán anh đào tặng giỏ, bán cây cảnh tặng cái gì?

Nếu có ưu đãi tôi liền mua một chậu".

Có người ồn ào cười hỏi.

"Đúng đúng!

Dù sao cũng tặng cho chúng tôi cái gì đó chứ".

Người mua chậu cảnh đi theo phụ họa.

Đám người Phương Du liền không có biện pháp, quay đầu nhìn Lạc Ninh xin giúp đỡ.

Mua ba cân anh đào sẽ được đựng trong giỏ, bọn họ hái được hơn 50 cân anh đào, lúc nảy đã bện mười mấy cái giỏ, dư lại mấy cái vẫn còn chưa làm xong.

Nhưng nếu mua một chậu cảnh mà đưa một cái giỏ, căn bản là đan không nổi.

Lạc Ninh đi tới cười nói: "Một mình tôi thì không đan giỏ kịp, nếu không tôi làm thêm vài thứ khác xem như quà tặng cho mấy người!"

"Cũng đúng a!

Nhưng mà phải đẹp mới được".

Có người cười nói.Vì thế Lạc Ninh gọi mấy thực tập sinh đang rảnh rỗi tới, nói bọn họ đi theo cô cùng đan lát đồ vật.

Cô cẩn thận hướng dẫn, thỉnh hoảng giúp các thực tập sinh điểu chỉnh, nếu không phải là tay thật sự quá cùi, thì chắc chắn sẽ làm ra được món đồ giống như cô hướng dẫn.

Tuy rằng sẽ không tinh xảo như tay nghề của Lạc Ninh, nhưng cũng khá dễ nhìn.

Không ít người qua đường cảm thấy thú vị, đều hỏi có thể tham gia được không.

Rơm rạ mang đến tương đối nhiều, Lạc Ninh không có phản đối, liền dẫn dắt mọi người cùng nhau đan lát.

Nhóm thực tập sinh phụ trách ca hát nhảy múa cũng bị Lạc Ninh kêu tới gia nhập.Giỏ hoa nhỏ, đôi giày rơm, cây quạt, người rơm xinh xắn, thùng rác nhỏ,...từng món hàng dệt thủ công mỹ nghệ thành hình trên tay Lạc Ninh.

Cũng bởi vậy là trên quảng trường càng nhiều người tới xem náo nhiệt, sau đó gia nhập vào hàng ngủ bện rơm. [ Oa!

Ninh bảo khéo tay ghê, biết làm nhiều món đồ chơi như vậy ] [ Quá trâu bò, tôi thấy so với hàng bán còn đẹp hơn nữa ] [ Đứa nào nói Lạc Ninh chỉ biết đan mũ rơm, bây giờ bước ra xem tui có đánh cái đầu chó của nó không ] [ Haha, lại còn có ông chú tới xem náo nhiệt cuối cùng đi theo người ta ngồi đan giỏ, ảo ma Ca-na-đa ] [ Lạc Trạch Vũ buồn cười quá, tới chết cũng không hết hậu đậu ][ Phương Du đan tới nổi bác gái ngồi bên cạnh nhìn không được, ánh mắt ghét bỏ kìa, cười chết tôi ] [ Haha, anh iu nhà tôi đang làm cái quần què gì vậy?

Làm cây quạt đó hả?

Nhìn hông khác gì cái đệm luôn ] [ Một đám tiểu thịt tươi ngồi làm hàng thủ công mỹ nghệ cùng nhóm bà cô ông chú, bức tranh này cũng thật đẹp ] [ Tôi mới từ ở phòng phát sóng trực tiếp khác qua, mấy người bên này vui vẻ quá đi! ]Không giống như các đội khác thành thành thật thật bán hàng hoặc đang ế ẩm, hai đội Lạc Ninh bên này lại khá vui vẻ.

Vì thế rất nhiều người từ các phòng phát sóng khác kéo lại đây, xem đến cười ha ha.

Trải qua một vòng như vậy, kết quả cũng đáng nể, anh đào cũng chậu cây cảnh đều được bán đi hết.

Rất nhiều người không mua được còn cảm thấy tiếc nuối, hỏi bọn họ ngày mai có tới bán nữa không, các thực tập sinh đều mang theo cảm giác thành tựu cùng tươi cười tươi rói.

Đám hoa dại cùng dây leo mang đến cũng bị Lạc Ninh làm thành vòng hoa đưa cho mấy người bạn nhỏ trên quảng trường.

Lạc Ninh còn để cho các thực tập sinh tương tác cùng các bạn nhỏ, bởi vậy mọi người đều xuất hiện trong ống kính, nhìn qua đều rất vui vẻ, nhân khí của các thực tập sinh đều đi theo hướng bạo trướng.

Cũng mới 12 giờ trưa, hai đội đã hoàn thành nhiệm vụ, vì thế cao hứng thương lượng chỗ ăn cơm trưa, lại đi mua nguyên liệu nấu bữa tối.

Lạc Ninh dùng di động tìm kiếm chỗ ăn ngon bên này, sau đó tìm được một nhà hàng địa phương tương đối đặc sắc, mang theo nhóm Lục Tuân đến đó ăn.

Nhà hàng cách quảng trường không xa, cho nên mọi người lựa chọn đi bộ.

Đi được một đoạn, Lạc Ninh nhìn thấy một người phụ nữ trung niên ôm một đứa trẻ, cùng một người đàn ông trng niên vội vã đi tới bên này.

Hai người nhìn giống như hai vợ chồng bế theo đứa con, bởi vậy không có ai chú ý họ.

Lúc hai người đi ngang qua Lục Ninh, lại bị cô ngăn cản, "Hai người từ từ!"
 
(Phần I) Sau Khi Chia Tay Tôi Ở Giới Giải Trí Bạo Hồng
CHƯƠNG 33


28/10/2021

Fanpage: Bản dịch 0 đồng

Editor: Autumnnolove

---

Cả hai bị Lạc Ninh chặn đường, không thể không dừng lại.

Người phụ nữ phòng bị nhìn cô, "Cô muốn làm gì?"

Ánh mắt Lạc Ninh dừng lại trên người đứa nhỏ mà cô ta ôm, "Đây là con của các người sao?"

Người phụ nữ ôm chặt đứa trẻ, ánh mắt nhấp nháy, "Tất nhiên là con của chúng tôi, cô có chuyện gì?"

"Đây là con ruột của hai người à?".

Lạc Ninh nhìn chằm chằm cô ta, tiếp tục hỏi.

Người phụ nữ vừa muốn nói chuyện, người đàn ông trung niên bên cạnh có chút hung tợn nhìn Lạc Ninh nói: "Cô bị điên phải không, không phải con ruột của chúng tôi chẳng lẽ là của cô?"

"Chúng tôi còn có việc gấp, cô tránh ra đừng có cản đường cản lối nữa."

Người phụ nữ thấy thế lập tức nói: "Đúng vậy!

Con trai của tôi bị bệnh, chúng tôi đang vội đưa nó đến bệnh viện, làm ơn nhường đường một chút."

Những người ở đây cũng không hiểu Lạc Ninh muốn làm gì, tự nhiên đi chặn vợ chồng người ta lại hỏi có phải là con ruột của anh chị hay không, kỳ cục hết sức. [ Cô Lạc đang làm cái quỷ gì vậy?

Tìm cảm giác tồn tại nữa hả? ] [ Con trai người ta bị bệnh cần đi bệnh viện gấp, cô Lạc cứ cản đường người ta, trì hoãn làm bệnh tình thêm nặng cô có chịu trách nhiệm nổi không? ] [ Người đàn ông kia hỏi cũng thật hay, cô ta có bị điên không vậy! ] [ Người đàn ông này nhìn có chút dữ tợn, Lạc Ninh hỏi như vậy, sao có cảm giác như đối phương là bọn buôn người vậy ][ Lầu trên không nói tôi còn không cảm thấy, vừa nói tôi liền phát hiện câu hỏi của Lạc Ninh có gì đó không thích hợp.

Chẳng lẽ vừa rồi cô ấy nhìn thấy gì?

Hoặc phát hiện ra hay người này có vấn đề? ] [ Ninh bảo của tôi khẳng định là đã phát hiện ra cái gì rồi! ] Bên kia, Lạc Ninh lạnh lùng nhìn hai người nói: "Từ tướng mạo của hai người nhìn ra được, hai người không phải vợ chồng, đứa nhỏ này cũng không phải con ruột của các người."

Người đàn ông nheo nheo mắt, "Cô gái, cơm có thể ăn bậy chứ lời nói cũng không thể nói bậy nha, đây là con trai ruột của tôi."

"Cô nói năng xằng bậy lại còn chặn đường, cũng đừng trách tôi không khách khí".

Hắn mang theo vài phần uy hiếp nói.Lạc Ninh không để ý đến uy hiếp của hắn, nói với Lộ Nhiên bên cạnh: "Gọi điện thoại báo cảnh sát, hai người này có vấn đề."

Lộ Nhiên không có hoài nghi liền cầm di động quay số gọi báo cảnh sát.

Người đàn ông trung niên thấy thế liền muốn đoạt lấy di động, bị Lạc Ninh duỗi tay đẩy ra.

Đột nhiên, người phụ nữ vỗ vỗ mấy cái lên mặt đứa nhỏ, sốt ruột nói với mọi người: "Tôi cầu xin các người tránh ra được không?

Bệnh tình của con trai tôi rất nghiêm trọng, không thể trì hoãn nữa!"

Vành mắt cô ta còn có chút đỏ, giống như có thể khóc bất cứ lúc nào.

Mọi người thấy đứa nhỏ nhắm chặt mắt, khuôn mặt đỏ bừng bất thường, bộ dáng người phụ nữ lại hết sức lo lắng sốt ruột cho đứa nhỏ đáng thương, không khỏi đồng tình.

Người xem náo nhiệt bên cạnh thấy thế đều cảm thấy cô gái này có chút vô cớ gây sự."

Xem bộ dáng của đứa nhỏ này hẳn là phát sốt rồi, chậm trễ không được đâu!

Cô gái cô đừng có cản người ta nữa, để người ta đi nhanh đi."

"Đúng vậy!

Cô gái trẻ có đọc qua tin tức chưa?

Thấy phụ huynh dáng vẻ hung tợn, cô giáo liền tưởng là bọn buôn người"."

Cô gái nhỏ, cô đừng có đem suy đoán của mình cho là thật nữa, đừng ngăn cản người ta đem đưa nhỏ đi gặp bác sĩ!"

Lạc Ninh không biết nên nói gì với những người này, cô thực sự không nên đứng đây nhiều lời với họ."

Tôi nói bọn họ là bọn buôn người lúc nào?

Hơn nữa mấy người cái gì cũng không biết, cứ đứng ở góc độ người xem mà bắt tôi tránh ra, đến lúc đó thật sự xảy ra chuyện, các người có phụ trách nổi không?"

Những người lên tiếng khi nảy bị cô mắng, đều rất không cao hứng.

"Bọn họ không phải bọn bắt cóc trẻ em, vậy cô cản người ta làm gì?

Không thấy con của người ta đang phát sốt sao?"

"Cô còn trẻ mà sao lòng dạ độc ác như vậy?"

Ánh mắt của những người xung quanh nhìn Lạc Ninh có chút không thích hợp.

Cô gái trẻ này cứ cản đường không cho người ta dẫn con người ta đi khám bệnh, thật quá đáng.

Mọi người đều hùa theo lên án cô.

Trên sóng trực tiếp cũng có nhiều bình luận mắng chửi Lạc Ninh.

Lục Tuân vẫn luôn tin tưởng Lạc Ninh: "Hai người bọn họ có vấn đề gì sao?"

Lạc Ninh nói: "Cung phu thê quanh mắt của người đàn ông này rõ ràng sụp đổ, là tướng không có vợ, đường con cái cũng ảm đạm, có nghĩa là không thể có con."

"Lông mày của anh ta nhô ra, khuôn mặt nổi đầy gân máu.

Từ tướng mạo của anh ta nhìn ra được anh ta đâu chỉ đơn giản là người dữ tợn, anh ta từng giết người."

"Người phụ nữ này mắt nhỏ, đuôi mắt xếch lên, khóe miệng rũ xuống, cho thấy lòng dạ hẹp hòi, chỉ cần có người đắc tội cô ta sẽ trả thù một cách âm hiểm ngoan độc."

"Đứa nhỏ này hô hấp ổn định chắc chắn không phải phát sốt, hẳn là bị người khác làm cho ngạt thở, nó còn bị đánh thuốc mê."

"Bọn họ không phải bọn buôn người.

Nhưng đứa nhỏ này khẳng định không phải con ruột của bọn họ, tám chín phần là muốn bắt cóc tống tiền."

Nghe được mấy lời này của Lạc Ninh, người ở đây cùng khán giả xem trực tiếp đều bị dọa cho ngốc.

"Con đàn bà thúi này cút xa một chút, nếu không ông nội mày cũng không khách khí".

Người đàn ông nghe xong sắc mặt liền thay đổi, trên mặt càng dữ tợn hơn.

Người phụ nữ ôm đứa nhỏ liền khóc lóc tiến lên, "Cô tránh ra, tôi muốn đưa con trai đi xem bệnh."

Lạc Ninh cũng không có tránh ra, người đàn ông trung niên thấy thế đột nhiên móc từ trong bao đeo bên người ra một con dao dài xẻ dưa hấu, bổ về phía cô, "Mày muốn chết!"

"A!".

Người ở đây thấy một màn này đểu nhịn không được hét tới mức chói tai, thậm chí theo bản năng lùi lại và chạy đi.Lục Tuân không ngờ rằng người đàn ông này lại mang theo hung khí, ở chỗ công cộng muốn chém người, hắn liền tiến lên một bước muốn ngăn cản đối phương chém Lạc Ninh.

Nhưng Lạc Ninh lại nhanh hơn một bước, chỉ thấy cô lưu loát nhấc chân đá về phía người đàn ông đang lao tới.

Con dao xẻ dưa hấu trong tay đối phương rơi xuống đất.

Người đàn ông trung niên không nghĩ tới cô có thể dễ dàng đá con dao cùa mình rơi xuống, hắn biết một chút võ nghệ, liền trực tiếp dũng nắm đấm đánh về phía Lạc Ninh.

Lạc Ninh chủ động lao lên đón lấy, không chỉ đơn thuần là hóa giải nắm đấm do đối phương ném ra, mấy chiêu lúc sau còn giữ chặt cánh tay đối phương, một chân đá vào đầu gối hắn.

Người đàn ông cảm thấy chân mình đau rồi mềm đi, không nhịn được quỳ rạp xuống.

Sau đó cả người đã bị Lạc Ninh bắt chéo hai tay sau lưng ấn chặt trên mặt đất, không thể đứng dậy dù có chống cự thế nào.

Người phụ nữ thấy thế hoảng sợ, hoàn toàn không nghĩ tới cô gái này thân thủ lại tốt như vậy.

Cô ta thừa dịp Lạc Ninh đang thu thập người đàn ông, ông chút do dự ôm đứa nhỏ chạy về phía trước.

"Đứng lại!".

Lục Tuân tốc độ rất nhanh chặn phía trước cô ta.

Người phụ nữ thầm hận những người này xen vào việc người khác, đột nhiên nhìn thấy phía trước xuất hiện xe cảnh sát, cô nóng nảy.

Trong lúc đầu óc quay cuồng, cô ta nâng đứa trẻ lên cao rồi ném qua một bên.

"A!".

Mọi người thấy thế lại nhịn không được hét lên một tiếng.

Lục Tuân theo bản năng hướng theo phương hướng ném đứa nhỏ nhào qua, còn may phản ứng kịp thời, vững vàng chụp được đứa nhỏ đem ôm vào trong ngực, bản thân hắn thì ngã thật mạnh trên mặt đất.

Mọi người cũng không khỏi thở ra nhẹ nhõm.

Cũng may là tiếp được, bằng không vứt từ độ cao như vậy, đứa nhỏ ba tuổi này không bị va chạm đầu mà chết.

Người phụ nữ lúc này đột nhiên chuyển hướng, hướng tới một cái ngõ nhỏ bên trái chạy tới.

"Cmn!

Đừng để bà ta chạy!".

Lạc Trạch Vũ lập tức đuổi theo.Các thực tập sinh khác cũng phản ứng kịp thời, cùng nhau đuổi theo.

Đan Chấn cùng Lạc Trạch Vũ tốc độ nhanh nhất, đuổi kịp người phụ nữ liền đem người gắt gao giữ chặt.

Người phụ nữ muốn phản kháng, nhưng lực tay của hai người khá mạnh, căn bản không thể tránh thoát, vì thế liền la lối khóc lóc.

Nhìn thấy hành vi hung hãn vừa rồi của cô ta cũng người đàn ông kia, người ở đây không muốn để ý đến cô ta nữa, ngược lại trong lòng sợ hãi còn chưa tiêu tan.
 
(Phần I) Sau Khi Chia Tay Tôi Ở Giới Giải Trí Bạo Hồng
CHƯƠNG 34


28/10/2021

Fanpage: Bản dịch 0 đồng

Editor: Autumnnolove

---

Xe cảnh sát dừng lại cách đó không xa, hai viên cảnh sát vội vàng chạy tới.

"Ai báo cảnh sát?

Sao lại thế này?"

Lộ Nhiên chủ động tiến lên nói lại suy luận của Lạc Ninh khi nảy, cùng với những hành động của hai người này.

Thấy cảnh sát tới, Lạc Ninh mở miệng nói: "Người này khẳng định đã từng giết người, đồng chí kiểm tra xem có tiền án hay không."

Hai viên cảnh sát lập tức tiến lên còng tay người đàn ông trên mặt đất.

Mặc kệ là có từng giết người hay không, vừa rồi ở chỗ đông người dùng dao xẻ dưa hấu hành hung người khác cũng là phần tử nguy hiểm, khống chế trước cái đã.

Chờ tới khi kéo người đàn ông lên nhìn rõ diện mạo, vị cảnh sát hơi lớn tuổi kia trừng to mắt, "Hắn hình như là tội phạm giết người bị truy nã của huyện chúng ta trước kia."

Viên cảnh sát trẻ tuổi nghe thấy, lập tức lấy di động ra đăng nhập vào mạng công tác nội bộ, chỗ phát lệnh truy nã tội phạm giết người quét một lần.

Cẩn thận so sánh từng nét trên khuôn mặt của người đàn ông, hắn kinh ngạc không thôi nói: "Hắn đúng là tội phạm bị truy nã vì tội giết người 5 năm trước đang lẩn trốn."

Sau đó hai viên cảnh sát nhìn về phía Lạc Ninh, ánh mắt đều mang theo vài phần không dám tin tưởng.

"Cô thật sự từ tướng mạo nhìn ra được hắn từng giết người?"

Lạc Ninh gật gật đầu: "Đúng vậy."

Viên cảnh sát trẻ tuổi vẫn không quá tin tưởng, vì thế nhịn không được hỏi: "Vậy cô có thể nhìn xem tướng mạo của tôi một chút không?"

Lạc Ninh nhìn nhìn mặt hắn một chút liền nói: "Thiên Đình no đủ, lỗ tai cao hơn chân mày, là người có chí khí, giỏi phối hợp giao tiếp với người khác, làm việc có nguyên tắc riêng, có phúc"."

Chính xác, tiểu Lý ở đồn cảnh sát của chúng tôi thật đúng là am hiểu phối hợp cùng giao tiếp với người khác, cũng rất chí khí".

Viên cảnh sát già sửng sốt nói.

Bọn họ ở Sở cảnh sát cần giao thiệp với bên đương sự án kiện đều giao cho tiểu Lý đi làm.

Lạc Ninh lại nhìn viên cảnh sát trẻ bổ sung một câu: "Cung tử tức xuất hiện các đường sọc ngang mới, chứng tỏ vợ của anh vừa mang thai."

Những điều trước đó Lạc Ninh nói, viên cảnh sát trẻ tuổi cũng chỉ là ngẩn ra, hiện tại hoàn toàn lộ ra thần sắc kinh ngạc đến ngây người."

Thật là thần!

Cô thực sự từ tướng mạo mà xem ra được."

"Vợ của tôi vừa phát hiện có thai hôm qua, tôi cũng chưa có nói với ai đâu!".

Chính vì vậy mà lúc này hắn mới thực sự tin tưởng cô gái xinh đẹp này thật sự biết cái gì gọi là xem tướng.

Lạc Ninh cười cười: "Các người giải người đi đi!"

Lúc này, một đôi vợ chồng trung niên cùng một lão thái thái từ nơi không xa vọt tới đây.

"Tiểu Bảo!

Tiểu Bảo của tôi đâu?".

Vành mắt lão thái thái có chút hồng, chính là vừa khóc xong.

Lục Tuân lúc này ôm đứa trẻ đứng lên, "Đây là con của các người sao?"

Lão thái thái nhìn thấy đứa nhỏ trong lòng ngực hắn, liền bật khóc, "Đúng đúng, nó là Tiểu Bảo của bà."

Bà hôm nay cũng như thường ngày, dẫn cháu trai đến quảng trường chơi, ai biết mới cùng người ta nói qua nói lại mấy câu, quay người lại đã không thấy tăm hơi cháu trai, bà hết sức lo lắng.

Gọi con trai cùng con dâu tới tìm.

Sau đó liền được một lão thái thái hay tán gẫu gọi tới nói, bên này có đứa nhỏ nhìn giống Tiểu Bảo nhà bà, vì thế cả nhà cùng nhau đến đây.

Người phụ nữ trung niên phía sau bà tên Vương Tiểu Huệ cũng một phen nước mắt, tiến lên nhận lấy đứa nhỏ từ trong tay Lục Tuân, "Cảm ơn!".Sau đó phát hiện con trai vẫn nhắm chặt mắt, mặt đỏ bừng.

Cô lắc lắc lại gọi tên con trai, nhưng nó cũng không tỉnh, liền có chút nóng nảy.

"Tiểu Bảo bị làm sao vậy?"

Lạc Ninh đi tới, "Nó trúng thuốc mê, còn bị hai người kia ôm chặt quá."

Cô duỗi tay nhéo nhéo dái tai của đứa nhỏ, lại gât đầu, "Nó không có việc gì, chắc sẽ mau tỉnh lại."

Vương Tiểu Huệ bán tín bán nghi, "Cảm ơn!"

"Người kia là em gái cô đúng không?

Con trai của cô bị cô ta liên hơp với tên tội phạm giết người kia bắt cóc".

Lạc Ninh chỉ chỉ người phụ nữ đang cố ý cúi đầu cách đó không xa, lúc này đã ngừng la lối khóc lóc.

Vương Tiểu Huệ nhìn qua, sắc mặt đổi đổi.

Sau đó đem đứa nhỏ cho mẹ chồng ôm, liền xông ra ngoài.

Dùng sức nắm lấy đầu tóc của người phụ nữ kia, tát liền mấy cái lên mặt.

"Cái con sói mắt trắng này!

Tao nuôi mày ăn học, lúc mày ly hôn vẫn luôn ở nhà tao ăn không uống không.

Nhưng mà mày không chỉ đơn thuần muốn dụ dỗ anh rể mày, lại còn hợp mưu với người khác bắt cóc cháu trai.

Sao mày có thể tán tận lương tâm như vậy".

Người phụ nữ này thật sự độc ác.Nhà cô ở nông thôn, khi em gái còn nhỏ mẹ của cô đã qua đời, ba cô cưới một người mẹ kế, đối với các cô đều không tốt.

Bởi vậy mà từ nhỏ đến lớn cô luôn thập phần chiếu cố người em gái này, còn gây áp lực với nhà chồng để nuôi đối phương ăn học.

Khoảng thời gian trước, em gái ly hôn thì đến nhà cô ở nhờ, cô cũng thuyết phục chồng cùng mẹ chồng đồng ý.

Ai ngờ mấy hôm trước chồng cô đột nhiên nói với cô, em gái cô muốn câu dẫn hắn, làm cô phải đuổi người đi.

Ban đầu cô cũng không tin, nhưng đi chất vấn một hồi lại phát hiện ra em gái chột dạ, cũng bị chọc cho tức giận, nên đuổi em gái ra khỏi nhà lập tức.

Cô không nghĩ tới con bạch nhãn lang này lại ghi hận trong lòng, liên hợp với tội phạm giết người bắt cóc con trai cô.

Đây chính là đứa nhỏ mà cô liều cả mạng sống sinh hạ, cô ta sao có thể nhẫn tâm như vậy.

Em gái của Vương Tiểu Huệ bị đánh tới ôm đầu, không ngừng xin tha, "Chị!

Em sai rồi, em thật sự sai rồi!"

"Em cũng bị mỡ heo che tâm, mới có thể bị người đàn ông kia lừa ôm cháu trai đi, em không phải cố ý, chị tha thứ cho em đi!".

Cô trong lòng ôm hận nhưng ngoài miệng lại van xin.

Vương Tiểu Huệ lại cho cô ta một bạt tay, "Không có khả năng!

Tao sẽ không tha thứ cho mày, những năm gần đây lòng tốt của tao đều coi như cho chó ăn đi".

Cô thật sự là tức giận đến điên rồi, cũng đau đến thấu tâm can."

Chị!

Em thật sự sai rồi, chị nói cảnh sát đừng bắt em, em cầu xin chị!".

Em gái của Vương Tiểu Huệ ôm chân cô nói.

Lúc này chồng của Vương Tiểu Huệ đi tới, một chân đem người phụ nữ đá ngã lăn, "Chúng tôi sẽ không tha thứ cho cô!

Cô biết rõ tôi cùng Lý Đại Lực có thù oán, có hợp tác với hắn bắt cóc con trai tôi, cô thật quá ác độc."

Năm đó Lý Đại Lực giết người, hắn trong lúc vô tình thấy được đã báo cảnh sát, ai ngờ đối phương chạy thoát, sau đó vẫn luôn ghi hận.

Hắn không dám tưởng tượng, hôm nay con trai nếu như để hai người này thực sự mang đi sẽ là cái kết quả gì, lúc này toàn thân đều một mảnh mồ hôi lạnh.

Em gái của Vương Tiểu Huệ còn nài nỉ, nhưng hai vị cảnh sát đã cưỡng chế cô lên, chuyện này bị nghi ngờ là có liên quan đến bắt cóc con nít, đã vi phạm pháp luật, mặc kệ là có thành hay không đều phải tiếp nhận phán xét của pháp luật.

Lý Đại Lực cùng người phụ nữ bị mạnh mẽ áp chế nhốt lên xe cảnh sát.

Chồng Vương Tiểu Huệ vừa rồi đã nghe chuyện từ những người qua đường xem náo nhiệt, biết toàn bộ chuyện xảy ra vừa rồi.

Đi đến trước mặt Lạc Ninh cùng Lục Tuân, cúi đầu, "Cảm ơn hai người, chúng tôi nhất định sẽ báo đáp!"

Người đàn ông cảm kích từ nội tâm, nếu không tìm được con trai, mẹ hắn khẳng định sẽ tự trách cả đời, vợ chồng bọn họ cũng phát điên.

Lạc Ninh xua xua tay, "Vừa vặn gặp chuyện bất bình tất nhiên không thể ngồi yên mà nhìn, không cần báo đáp, các người mang đứa trẻ đến bệnh viện kiểm tra trước đi."

Lục Tuân cũng nói: "Không cần!

Các người giải quyết chuyện gia đình trước đi!"

Người một nhà đều thực cảm kích Lạc Ninh cùng Lục Tuân, biết chỗ này không thích hợp để nói chuyện, đồng thời cũng thực lo lắng thân thể con trai, "Được, cảm ơn, cảm ơn!"

Chờ kiểm tra thân thể con trai cùng xử lý chuyện nhà xong, bọn họ lại đi tìm hai người để cảm ta.

Lúc này đứa trẻ trong lòng ngực lão thái thái cũng từ từ mở mắt, làm người một nhà có cảm giác mất mà tìm lại được, sung sướng đến rơi lệ.

Lạc Ninh vừa rồi nói đứa nhỏ không có việc gì thực sự không có việc gì, người một nhà cũng nhẹ nhàng thở ra.

---Mình bỏ qua chi tiết bàn tay vàng, chi tiết phi logic và chi tiết không khoa học trong truyện, tự nhiên cảm thấy mấy câu chuyện nhỏ về những gia đình như Vương Tiểu Huệ lại khá hay.

Bộ này có khả nhiều câu chuyện nhỏ lặt vặt như vậy, bể nhân vật thì bao la.
 
(Phần I) Sau Khi Chia Tay Tôi Ở Giới Giải Trí Bạo Hồng
CHƯƠNG 35


28/10/2021

Fanpage: Bản dịch 0 đồng

Editor: Auntumnnolove

---

Người một nhà nhìn đứa nhỏ tỉnh lại, lần nữa nói cảm ơn với Lạc Ninh cùng Lục Tuân, sau đó mang đứa nhỏ đến bệnh viện kiểm tra, như vậy mới có thể hoàn toàn yên lòng.

Chờ cả gia đình cùng cảnh sát rồi đi, không ít bác gái xem náo nhiệt lúc nảy đều vây quanh Lạc Ninh.

"Cô gái, cô quá lợi hại!"

"Nếu không có con, cháu trai nhà họ Ngô sợ là chịu khổ rồi."

"Cũng nhờ có cô, bằng không cái tên tội phạm giết người kia trở về không biết có tiếp tục giết người nữa hay không""Cô trẻ tuổi như vậy mà còn biết xem tướng, có thể giúp tôi xem một chút không?"

"Xem cho tôi nữa""Cô gái trẻ, con có đối tượng chưa?"

Một đám người vây quanh Lạc Ninh không tiếc lời khen ngợi, còn muốn giúp cô giới thiệu đối tượng, càng có nhiều người muốn cô xem tướng cho họ.

Lục Tuân cũng tương tự, không ít người vây quanh khen hắn, muốn đen con gái, cháu gái giới thiệu cho hắn.

Lạc Ninh cười ứng phó, "Thật ngại quá!

Hôm nay chúng tôi còn có việc!".

Sau đó liếc mắt nhìn Lục Tuân, ăn ý mang theo các thực tập sinh thoát khỏi đám người.

Rốt cuộc cũng thanh tĩnh, Lạc Trạch Vũ nhịn không được hỏi Lạc Ninh: "Lạc lão sư, vừa rồi cô có thể đánh nhau với tên tội phạm giết người kia, có phải cô từng luyện qua rồi không?"

Đan Chấn cũng nói: "Đúng vậy!

Em thấy thân thủ của Lạc lão sư rất tốt!"

"Còn có Lục lão sư, phản ứng bắt được đứa trẻ kia cũng quá nhanh, bằng không đứa trẻ đó nhất định sẽ bị thương."

Lạc Ninh trả lời: "Tôi có học qua tán thủ cùng Taekwondo, dùng để đối phó với mấy tên như vậy không thành vấn đề."

Đây là sự thật.

Thời điểm Lạc Ninh học sơ trung, bởi vì lớn lên xinh đẹp nên rất được hoan nghênh, bị một nữ sinh cùng lớp ghen ghét, liền gọi thêm vài đàn em ở bên ngoài chặn đường bắt nạt cô.

Lúc đó may mắn Kỷ Tinh Hành cứu cô, về sau cô liền chủ động đi học tán thủ cùng Taekwondo.

Lúc cô trải qua mấy tiểu thế giới làm nhiệm vụ, có tiên hiệp, huyền huyễn cùng mạt thế, thân thủ càng lợi hại.

"Trùng hợp vậy!

Tôi cũng có luyện qua tán thủ cùng Taekwondo".

Lục Tuân khẽ cười.

Lạc Ninh quay đầu nhìn hắn, hai mắt sáng ngời, đưa tay qua, "Bắt tay!"

Lục Tuân khóe môi giương lên, duỗi tay qua nắm lấy tay cô, "Bắt tay!"

Đoàn người tiếp tục đi về hướng nhà hàng, trên đường các thực tập sinh không ngừng tán dương Lạc Ninh cùng Lục Tuân.[ A a a, Ninh bảo của tui sao có thể soái như dị! ] [ Tôi cũng bị bộ dáng đẹp trai lúc đánh người của Lạc Ninh làm mê muội rồi ] [ Lão bà của tui quá trâu bò, lên được phòng khách xuống được phòng bếp, còn biết bắt người xấu ] [ Về sau Lạc Ninh chính là chồng của tui, tui phải gả cho chị ấy ] [ Hồi nãy coi mà tui sợ muốn chết, Ninh bảo quá ngầu ] [ Không nghĩ tới cô Lạc còn biết xem tướng, hồi nảy tôi còn cho rằng cô ấy bịa chuyện, bây giờ tôi tin rồi ] [ Còn không phải sao!

Hồi nảy cổ nhìn tướng mạo nói người đàn ông kia là tội phạm giết người, mấy người đều không tin.

Ai ngờ thật sự là tội phạm bị truy nã ][ Cảm thấy phấn khích ghê, Lạc Ninh quá có năng lực ][ Ngoài chữ "ngầu" ra, tôi không tìm thấy từ nào thích hợp để hình dung cổ nữa ] [ Đám hắc tử kia, mặt các người có đau không? ] [ Thì ra Ninh bảo từng luyện qua Tán thủ và Taekwondo, khó trách khi nảy em ấy phản ứng nhanh như vậy, sức bật cũng mạnh nữa ] [ Rất muốn Ninh bảo xem tướng cho tôi ] [ Lục thần cũng trâu bò lắm á mụi người!

Hồi nảy ảnh nhào qua chụp được đứa nhỏ mà đẹp trai quá chừng ] [ Tôi vừa nhìn liền biết Lục thần đã từng tập võ, vừa rồi không có ai phản ứng kịp luôn ] [ Đúng á, nếu mà hông có Lục thần, em bé kia thảm rồi! ] [ Ây da không hổ là Lục thần của em!

Trâu quá anh ơi! ] [ Bắt tay kìa, hai người này có mùi, cơm chó này tui ăn ][ Đột nhiên tui cảm thấy hai người họ cũng xứng đôi lắm á, tôi muốn đẩy thuyền ] [ Lạc Trạch Vũ cùng Đan Chấn nhìn cũng có vẻ là người luyện võ á.

Hồi nảy còn nhanh nhẹn dẫn người đuổi theo, tuổi trẻ nhiệt huyết ] [ Mấy tập trước tui còn thấy Lạc Trạch Vũ quá độc miệng, không phải là kiểu người dễ ở chung.

Nhưng hôm nay nhìn thấy cậu ấy cũng hông tệ lắm, chỉ quá quá thiệt tình thôi ][ Lộ Nhiên hồi trước nhìn yếu đuối với ít nói lắm, hôm nay cảm thấy cậu ấy là ngoan ngoãn, cũng rất vui vẻ ][ Diệp Tử Kiêu ca hát nhảy múa đều tốt á, đối đãi với mấy người bạn nhỏ cũng rất kiên nhẫn, quả là anh trai ánh mặt trời ] [ Phong Dật Phàm cũng hông tệ nha, tại ảnh là *thịt hầm lại* dễ bị bỏ qua, hôm nay tôi thấy được năng lực tổ chức của ảnh ][ Phương Du... ] (Thịt hầm lại: Ý chỉ những người đã từng xuất đạo nhưng không thành công và quay trở lại làm thực tập sinh một lần nữa)Hôm nay, Lạc Ninh cùng Lục Tuân để các thực tập sinh giao lưu với nhau, mỗi người đều có thời gian xuất hiện trước ống kính, cảm giác tồn tại tăng lên rất nhiều.

Nhờ vậy mà người xem có thể thấy được một mặt bất đồng của họ.

Thực tập sinh ở hai đội này nhân khí đều tăng mạnh, đặc biệt là các thành viên đội Lạc Ninh.

Hai đội đem anh đào cùng cây cảnh đều bán hết, tiền hoa hồng không ít, giá cả ở huyện thành không tính là cao, mọi người chọn một vài món ăn đặc sắc, ăn hết hai bàn đồ ăn mới chỉ tốn ngót ngét một nửa tiền hoa hồng.

Vì thế đoàn người hỏi đường ra chợ rau, lại đi bộ ra đó.

Tới chợ rau liền gặp Đồng Già cùng Ngụy Diệu mang theo thực tập sinh của họ báng khoai lang đỏ và khoai tây.

Nhìn thấy đám khoai nằm trên mặt đất, phía sau còn có vài túi khoai lớn, đại biểu cho việc buôn bán của bọn họ không mấy lý tưởng.

Nhìn thấy Lạc Ninh cùng Lục Tuân mang theo các thực tập sinh xuất hiện, Đồng Già liền vẫy tay.

"Đội em không phải đi quảng trường bán sao?

Sao lại chạy tới chợ rau?"

Lạc Ninh cười nói: "Nhóm em bán xong rồi, còn tới một nhà hàng đặc sản ăn cơm trưa xong luôn."

Đồng Già cùng Ngụy Diệu vẻ mặt khó tin, "Cái gì?

Các người chẳng những bán hết đồ rồi, còn đi nhà hàng đặc sản ăn cơm trưa?"

Lạc Ninh gật đầu: "Đúng vậy!

Bây giờ bọn em đến chợ rau để mua nguyên liệu nấu cơm chiều."

"A, sao các người có thể bán nhanh như vậy!".

Hai người Đồng Già vừa hâm mộ vừa ghen tị nhìn hai người Lạc Ninh.Lục Tuân khẽ cười: "Bởi vì nhóm tôi có Lạc Ninh, mấy người hâm mộ cũng không được".

Có thể bán đắt như vậy, Lạc Ninh có công lớn nhất.

Hai người Đồng Già ánh mắt hình dao ném thẳng tới hướng Lục Tuân đang khoe khoang, "Ngày mai chúng tôi cũng đi theo Tiểu Ninh Ninh, không cho cậu cơ hội nữa".Lục Tuân không thèm để ý, nhún nhún vai, "Tôi cũng muốn cho mấy người cơ hội cùng may mắn này".Hai người Đồng Già: "...".

Tức giận!"

Sao các người bán nhanh như vậy?".

Hai người không nghĩ ra.

Lạc Ninh chỉ chỉ mấy thực tập sinh phía sau: "Các cậu tới nói cho Đồng lão sư cùng Ngụy lão sư chúng ta bán thế nào."

Hiển nhiên là phải cho thực tập sinh cơ hội ra kính.

Các thực tập sinh biết hảo ý của Lạc Ninh, sôi nổi khoe khoang chuyện hôm nay cùng nhóm Đồng Già.

Không chỉ nói làm sao bán hết nông sản, còn kể chi tiết chuyện phát sinh sao đó.

Đám người Đồng Già nghe xong hết sức sửng sốt, tất cả đều biểu tình khó tin.

"Tiểu Ninh Ninh, em còn biết xem tướng?".

Bọn họ đối với chuyện này vẫn cảm thấy thật sự khó tin.

Lạc Ninh gật đầu: "Uhm, biết xem!"

"Nào nào, giúp anh nhìn xem một chút nào!".

Đồng Già thò mặt qua, cười nói.

Ngụy Diệu cũng tò mò muốn nhìn.

Lạc Ninh bật cười: "Nhóm hai vị lão sư đây là muốn phát sóng trực tiếp thuật xem tướng sao?".

Sau đó quét mắt nhìn mớ khoai lang đỏ cùng khoai tây trên nền gạch, "Còn trì hoãn thời gian nữa, hai người sẽ bán không hết mớ này đó."

Mấy người Đồng Già: "...".

Đắng mề quá!"

Tiểu Lạc, con thông minh như vậy, giúp chúng tôi nghĩ biện pháp bán khoai lang đỏ với khoai tây đi!

Bằng không buổi tối chúng tôi phải để bụng đói mà đi ngủ".

Ngụy Diệu bất đắc dĩ nhờ Lạc Ninh giúp đỡ.

Đạo diễn nói hôm nay không cho phép cọ cơm, nếu bọn họ bán không xong, buổi tối xứng đáng đói bụng.
 
(Phần I) Sau Khi Chia Tay Tôi Ở Giới Giải Trí Bạo Hồng
CHƯƠNG 36


28/10/2021

Fanpage: Bản dịch 0 đồng

Editor: Autumnnolove

---

Đồng Già cũng mang vẻ mặt đáng thương sắp khóc nhìn Lạc Ninh.

"Đúng vậy!

Tiểu Ninh Ninh liền giúp bọn anh đi, cơm trưa mỗi người bọn anh còn gặm một cái màn thầu trắng, đến bây giờ còn thấy đòi nè".

Hắn thật sự đang đói bụng.

"Nếu không chúng ta cũng thương lượng với tổ đạo diễn mượn micro, sau đó hát nhảy thu hút người ta tới mua?".

Hắn lại hỏi.

Lạc Ninh lắc đầu: "Như vậy chắn chắn không được.

Người đến quảng trường chơi thì tương đối nhãn nhã, còn người đến đây mua đồ ăn có thể sẽ không thích đâu, chưa kể chỗ này còn không trình diễn được."

Đồng Già thở dài, "Bọn anh phải làm cái gì bây giờ?

Bọn anh hồi nảy còn hét thật to mời mua hàng, nhưng người mua vẫn rất ít."

Lạc Ninh trước tiên nhìn một vòng chợ rau, phát hiện chỗ này người đến mua không phải quá nhiều, nhưng vẫn đều đặn ra vào, tiềm lực vẫn có.

Trong chợ rau thì sạp bán khoai tây cùng khoai lang đỏ không ít, người ta còn phối hợp thêm nhiều mặt hàng nông sản khác cùng khách quen, đám người Đồng Già muốn bán căn bản là không có khả năng bán hết.

Lạc Ninh đột nhiên nhìn thấy một quầy hàng cách đó không xa, giống như là một xe bánh quẩy đang chuẩn bị dọn hàng, búng hai ngon tay một cái, "Có rồi!"

"Nếu mà bán khoai lang đỏ cùng khoai tây tươi không bán được, vậy thì chế biến thành món ăn đi, còn có hi vọng bán hết."

Đồng Già cùng Ngụy Diệu khó hiểu, "Chế biến thành món ăn gì?

Khoai tây nướng?

Khoai lang nướng?".

Mấu chốt là cũng không có đồ để nướng.

Lạc Ninh trả lời: "Khoai lang đỏ với khoai tây viên ăn rất ngon, các người có thể thử món này xem."

"Hai vị lão sư qua bên kia thuê quầy hàng cùng đồ dùng của quán bánh quẩy đi, sau đó em dạy mọi người làm, các vị lão sư cùng thực tập sinh thử xem."

Nghe thấy biện pháp này, ánh mắt mấy người Đồng Già sáng lên.

Mười thực tập sinh đi theo hai người cũng lộ ra bộ dáng nóng lòng muốn thử.

Bọn họ bán khoai cả một buổi trưa, sinh ý kém vô cùng, người xem chắc chắn nhìn cũng thấy chán, bọn họ không có cơ hội để biểu hiện cũng như xoát cảm giác tồn tại.

Vừa rồi nghe mấy người Phương Du nói trải nghiệm bán hàng, bọn họ đều hâm mộ không thôi.

"Ok ok, vậy làm như vậy đi, Tiểu Ninh Ninh quá tuyệt vời!".

Đồng Già cùng Ngụy Diệu quyết định, sau đó liền cùng các thực tập sinh phân công cụ thể.

Một thực tập sinh tương đối giỏi giao tiếp chạy tới quán bánh quẩy, thương lượng một hồi rốt cuộc được ông chủ quán bánh quẩy đồng ý cho thuê quầy hàng một buổi trưa với giá một trăm đồng.

Lạc Ninh để các thực tập sinh đem khoai gọt vỏ rồi luộc mềm, sau đó từng bước dạy bọn họ làm thành viên tròn.

Lúc mới bắt đầu mọi người đều luống cuống tay chân, chờ đến khi quen tay thì từ từ tốt hơn nhiều.

Viên khoai lang đỏ chiên vị ngọt, khoai tây vị mặn mặn ngọt ngọt, còn có phủ ớt bột, chảng mấy chốc tỏa ra mùi hương.

Đồng Già cùng Ngụy Diệu nếm thử mấy viên khoai chiên Lạc Ninh làm mẫu, trên mặt đều lộ ra thần sắc vui vẻ cùng hưởng thụ, "Ngon nhức nách!"

Đám thực tập sinh cũng được ăn trước một đợt.

Thật sự là giữa trưa ăn một cái màn thầu không đủ lấp đầy bụng.

Đồng thời còn mời các thành viên trong đội Lục Tuân và Lạc Ninh cùng ăn.

Nhiều người như vậy lại ở đây ngồi ăn, hơn nữa cái mùi hương kia lại phiêu tán trong không khí, người đi chợ cùng người bán hàng trng chợ tự nhiên tò mò, liền chạy tới đây hỏi thăm.

Lạc Ninh nhờ các thực tâp sinh tính toán phí tổn cùng giá bán một phần.

Lúc này thực tập sinh học tốt logic toán học liền trổ tài, mấy cái đầu cùng nhau tính ra một con số hợp lí.

Sau khi ăn uống no đủ, mọi người bắt đầu xăng tay áo chuẩn bị đi làm.

Lạc Ninh dạy bọn họ làm viên khoai vị rất ngon, khách ăn một phần sẽ còn muốn ăn thêm một phần vị khác, sinh ý cũng dần dần tốt lên.

Nhưng mà chỉ dựa vào lượng người tới chợ rau mua sắm, muốn đem mấy trăm cân khoai bán xong cũng bất khả thi.

Vì thế Lạc Ninh kiến nghị bọn họ đến cửa hàng bên cạnh mua mấy cái hộp giấy dùng một lần, để mấy phần khoai viên lên, hai vị lão sư cùng các thực tập sinh bưng ra bên ngoài bán trên đường.

Chỉ có như vậy các thực tập sinh mới có nhiều cơ hội lộ măt trước ống kính.

Hai người Đồng Già tất nhiên không có phản đối, tự mình mang theo các thực tập sinh bưng khoai viên ra ngoài bán.

Các thực tâp sinh càng có nhiểu cơ hội biểu hiện, đối với Lạc Ninh rất cảm kích. [ Đầu óc của Lạc Ninh linh hoạt ghê, một chút liền giúp hai vị lão sư giải quyết vấn đề ] [ Lão bà của tui ấm áp quá, không có giấu nghề mà dạy hết cho bọn họ ] [ Mấu chốt là người ta nấu ăn ngon, tôi nhìn mấy viên khoai lang đỏ cùng khoai tây đều nhịn không được chảy nước miếng ] [ Người qua đường ăn thử xong đều mua thêm vài phần, có thể thấy được ăn rất ngon a, tôi nhìn đến đói bụng luôn ] [ Nhà tôi còn khoai tây cùng khoai lang đỏ, tôi đã bắt đầu học làm theo, không biết ăn có ngon không ] [ Tôi cũng vậy, khoai tây viên vừa chín tới, hoàn toàn là dựa theo các bước Ninh bảo hướng dẫn, tôi cảm thấy có thể ăn ngon ] [ Tui chiên khoai lang đỏ viên, thật sự ăn rất ngon ], người này còn đăng kèm hình ảnh. [ Đột nhiên tôi cảm thấy chương trình này có xu hướng trở thành chương trình ẩm thực ] [ Chỗ nào có Ninh bảo đều cảm thấy vui vẻ ]Chờ sinh ý của đám người Đồng Già đi vào quỹ đạo, Lạc Ninh cùng Lục Tuân cũng mang theo thực tập sinh nhóm họ đi mua sắm nguyên liệu nấu ăn.

"Buổi tối mọi người muốn ăn gì?".

Lạc Ninh hỏi mọi người.Lục Tuân cười nói: "Ăn cái gì cũng được, chỉ cần là cô nấu, tôi cảm thấy đều sẽ ăn ngon."[ Má ơi, Lục thần nói mấy câu này ngọt quá chời luôn a! ] [ Tôi không muốn chèo, là họ bắt cóc tôi bỏ lên thuyền ] Lạc Ninh cười ra tiếng, "Cảm ơn Lục lão sư đã tín nhiệm tôi."

Cô lại quay sang hỏi các thực tập sinh: "Các cậu thì sao?"

Mọi người nhìn nhau: "Lạc lão sư cho bọn em ăn cái gì, bọn em liền ăn cái đó, bọn em tin tưởng trù nghệ của Lạc lão sư."

Vừa rồi bọn họ cũng nhịn không được ăn không ít khoai tây cùng khoai lang đỏ viên, thật sự ăn quá ngon.

Đặc biệt là mấy viên Lạc Ninh làm mẫu, càng ăn ngon đến không có từ nào có thể diễn tả được, bọn họ có chút chờ mong bữa tối tới.

Lạc Ninh suy nghĩ một chút mới nói: "Nếu không chúng ta nướng BBQ đi?

Nướng BBQ còn có chút không khí."

"Cái này được, quyết định vậy đi, quyết định vậy đi!".

Một đám thực tập sinh đều hoan hô tán thành.

Sau đó cả đoàn dùng tiền dư lại mua sắm không ít loại nguyên liệu nấu ăn cùng gia vị, còn mua thêm một cái vỉ nướng BBQ, than,...Người hai đội này trải qua một ngày cùng sinh hoạt và hợp tác, đều quen thuộc lẫn nhau nên vừa nói vừa cười, không khí thực tốt.

Đồng Già và Ngụy Diệu tuy đang bận rộn, nhưng trên mặt một đám đều mang theo tươi cười.

Ở khu chợ bên kia, Bạc Tương Tương cùng các thực tập sinh nhóm cô liền bán hết cá rất sớm.

Vận khí của cô thật sự quá tốt, vừa kéo mấy thùng cá đến chợ liền gặp một nhà hàng lớn muốn làm tiệc rượu cần cá, cô chủ động tiến lên giao thiêp một phen, người nọ cũng đồng ý mua hết cá của cô.

Đám thực tập sinh nhóm cô đều cảm thán, đi theo Bạc lão sư chính là nằm thắng.

Nếu không so sánh với đội Lạc Ninh và các vị huấn luyện viên khác, mọi người sẽ còn tán thưởng Bạc Tương Tương, cảm thấy cô vận khí tốt, năng lực giao tiếp cũng không tồi.

Nhưng nhanh như vậy bán hết cá, từ đầu tới cuối chỉ có một mình cô ta làm, các thực tập sinh đi theo đều không có cơ hội phát huy cái gì, ở trong phòng phát sóng cũng không có cảm giác tồn tại, nhân khí cơ hồ đều không có tăng lên.

Bạc Tương Tương bán xong cá liền mang theo các thực tập sinh đi tìm Kỷ Tinh Hành, cũng chủ động giúp đội của hắn bán hoa.

Khuôn mặt của Kỷ Tinh Hành thật sự ăn nên làm ra, mấy loại hoa tươi mang đến đa dạng lại tươi đẹp, cho nên hấp dẫn rất nhiều cô gái trẻ đến mua.

Nhưng mà hắn so với Bạc Tương Tương ổn hơn một chút, hắn chủ động để các thực tập sinh đi đóng gói cùng bán hàng, cho bọn họ lộ mặt không ít.

Trong chốc lát hoa tươi đều bán sạch, sau đó cùng đi ăn cơm và mua sắm nguyên liệu nấu ăn.Sài Kính và Tô Thanh Lam thì tương đối thảm, vốn dĩ vị trí đã kém, hai người lại còn một người bán bí đỏ, một người bán bắp, căn bản là không bán ra được bao nhiêu, một đám đều ủ rủ cụp đuôi.

Sài Kính gọi điện thoại hỏi thăm Ngụy Diệu, nghe nói chuyện Lạc Ninh tới hỗ trợ, cũng gọi điện thoại nhờ Lạc Ninh giúp.

Lạc Ninh không có cự tuyệt, nói Lục Tuân cứ tiếp tục dẫn theo các thực tập sinh đi mua nguyên liệu nấu ăn, cô chạy tới chỗ nhóm người Sài Kính dạy bọn họ làm bánh bí đỏ cùng bánh bắp bán.

Sạp hàng vốn không có ai tới mua, liền trở nên đông đúc, người mua cũng xếp một hàng dài.

Bởi vì Lạc Ninh giúp đám người Đồng Già nên trì hoãn thời gian, mua xong mọi thứ lái xe trở về tiểu viện nông gia thì Kỷ Tinh Hành và Bạc Tương Tương đã trở lại trước.

Nhìn đám thực tập sinh phía sau Lạc Ninh cùng Lục Tuân ôm bao lớn bao nhỏ đồ nấu ăn vào cửa, Bạc Tương Tương lại bị chọc cho tức giận.
 
(Phần I) Sau Khi Chia Tay Tôi Ở Giới Giải Trí Bạo Hồng
CHƯƠNG 37


28/10/2021

Fanpage: Bản dịch 0 đồng

Editor: Autumnnolove

---

Bạc Tương Tương vốn cảm thấy đội của mình bán hàng nhanh nhất, kiếm được không ít tiền, nguyên liệu nấu ăn cũng phong phú nhất.

Nhưng lúc này nhìn đến Lạc Ninh, nguyên liệu nấu ăn của các cô liền trở nên đơn điệu, lại cảm thấy thiếu thiếu.

Bạc Tương Tương áp xuống cảm giác khó chịu trong lòng, chủ động đứng lên tươi cười chào hỏi hai người: "Lục lão sư, Lạc lão sư, hai người bán hết đồ rồi sao?"

Thần sắc Lục Tuân nhàn nhạt không nói gì, Lạc Ninh thực tùy ý gật gật đầu, "Đúng vậy!"

"Các người mua nhiều nguyên liệu nấu ăn như vậy, hẳn là lời rất nhiều tiền đi?".

Bạc Tương Tương vẫn chưa từ bỏ.

Lục Tuân tìm vị trí ngồi xuống, đổ chén nước uống, còn giúp Lạc Ninh đổ một chén khác, không để ý đến Bạc Tương Tương.

Địa vị của hắn trong giới như thế nào, vốn dĩ cũng không phải là người có tính cách nhiệt tình, bình thường làm gì cũng lãnh đạm, cho nên người ta thấy nhiều cũng không trách.

Có fan của Bạc Tương Tương tới mắng Lục Tuân quá kiêu ngạo, cuối cùng bị fan của hắn mắng ngược lại.

Lục thần của bọn họ có quyền kiêu ngạo, không để ý đến Bạc Tương Tương thì có vấn đề gì?

Hoàn toàn không có vấn đề gì cả.

Lạc Ninh liếc nhìn Bạc Tương Tương, "Bí mật!"

Bạc Tương Tương nghẹn khuất: "..."

"Hai đội các người cùng nhau bán đồ, buổi tối cùng kết nhóm ăn cơm chung sao?".

Bạc Tương Tương lại tiếp tục hỏi.

Đạo diễn không cho cọ cơm, nhưng cũng không nói là không thể kết nhóm.

Lạc Ninh nguyên bản lười phản ứng đến cô ta, nghe được lời này đột nhiên thay đổi ý định: "Uhm, chúng tôi kết nhóm."

Cô hỏi tiếp: "Nhóm của cô cũng kết nhóm với Kỷ lão sư sao?"

Bạc Tương Tương gật đầu cười nói: "Chúng tôi bán xong cá liền đi qua giúp nhóm của Kỷ lão sư bán hoa, xong rồi cùng đi mua nguyên liệu nấu ăn."

Ý tứ chính là cô sẽ cùng Kỷ Tinh Hành kết nhóm ăn cơm tối.

Cô muốn kích thích làm trong lòng Lạc Ninh khó chịu, nếu ở trước mặt mọi người nói ra lời gì đó khó nghe hoặc chua ngoa một chút, thì càng tốt.

Kỷ Tinh Hành hơi hơi nhíu mày, tuy rằng là cũng nhau đi mua nguyên liệu nấu ăn, nhưng hắn chưa có nói là muốn kết nhóm với Bạc Tương Tương, chỉ là cô ta cũng đã nói như vậy, hắn cũng không tiện phá đám.

Lạc Ninh chờ chính là ý này, ý vị thâm trường cười cười: "Quan hệ của cô cùng Kỹ lão sư cũng thật tốt, hai người cũng quen biết nhau trước đó sao?"

Bạc Tương Tương không nghĩ tới Lạc Ninh đột nhiên sẽ hỏi như vậy, muốn cô trả lời thế nào đây?

Nói quan hệ tốt, tuyệt đối sẽ bị Tinh Tú mắng, dù sao cô cũng không giống với Lạc Ninh, không muốn bị mắng là cọ lưu lượng.

Nhưng nếu nói quan hệ không thân thiết lắm, về sau thời điểm thích hợp để đăng bức ảnh ở hotsearch kia lên, thì giải thích thế nào?"

Khoảng thời gian trước anh và cô ấy quay chung một bộ phim, cho nên cũng tính là quen biết".

Kỷ Tinh Hành chủ động mở miệng.

Lần đầu tiên hắn gặp Bạc Tương Tương, là bởi vì cô không ngại nguy hiểm giúp đỡ hắn, cho nên hắn mới hết lòng chiếu cố cô ấy.

Nhưng ngoài Lạc Ninh, hắn không muốn cùng bất kỳ người phụ nữ nào lăng xê lên hotsearch gì đó, bao gồm cả Bạc Tương Tương.

Nếu không lần trước hắn cũng sẽ không muốn Lạc Ninh đi phát Weibo.

Bạc Tương Tương cười nói: "Đúng vậy, tôi cùng Kỷ lão sư có gặp qua lúc ở đoàn phim, những người khác cũng rất tốt, tương đối chiếu cố chúng tôi."

"Thì ra là lúc quay phim hai người mới biết nhau, tôi còn tưởng rằng hai người đã sớm quen biết rồi chứ".

Lạc Ninh thâm ý nói.

Cô biết Bạc Tương Tương có thể tiến vào đoàn phim hoàn toàn là bút tích của Nghiêm Thu Bình.

Hắn tìm người đem nữ hai ban đầu thay đổi, để Bạc Tương Tương thay thế, vì vậy mà sau khi tiến tổ không có tuyên truyền.

Bộ phim này sau đó xác thật tạo tiếng vang rất lớn.

Bởi vì Bạc Tương Tương biểu hiện khá tốt trong chương trình truyền hình này, nhiệt độ tăng lên rất cao, thậm chí diễn nữ hai còn áp đảo nữ chính.

Chuyện đổi người không có nhiều người biết đến, nhưng vẫn có thể đào ra.

Cô hỏi như vậy chính là cố ý đào một cái hố sẵn cho Bạc Tương Tương.

Bạc Tương Tương thực ra muốn nói rằng cô cùng Kỷ Tinh Hành đã quen biết từ lâu, nhưng lại không thể, nếu nói như vậy sẽ trước sau không khớp.

"Đúng vậy!

Chúng tôi lúc ở đoàn làm phim mới biết nhau."

Bạc Tương Tương cũng muốn đào một cái hố cho Lạc Ninh: "Lạc lão sư?

Tôi nghe mọi người đều nói cô và Kỷ lão sư rất thân thiết?"

Cô biết quan hệ của Lạc Ninh cùng Kỷ Tinh Hành, chỉ cần hiện tại Lạc Ninh phủ nhận, tương lai tin tức thả ra được chứng thực, danh tiếng của Lạc Ninh sẽ gắn liền với scandal nói dối.Lạc Ninh lại không có như tưởng tượng của Bạc Tương Tương, ngẩng đầu hào phóng gật đầu: "Đúng vậy!

Chúng tôi quen biết nhau từ sớm, tiểu học, sơ trung, cao trung cùng đại học đều học chung một trường, mẹ của Kỷ lão sư cùng mẹ tôi là khuê mật."

Những tin tức này chưa từng được tuôn ra.

Thời điểm Lạc Ninh bị bôi đen lợi hại nhất, mẹ của Kỷ Tinh Hành vốn muốn đứng ra tuyên bố cô chính là vị hôn thê của Kỷ Tinh Hành, cũng không phải vì Nghiêm Thu Bình cố ý kéo dài, chính là đột nhiên sẽ xảy ra nhiều việc không lí giải được làm chuyện tuyên bố này không thể thành công.

Giống như lần này, bởi vì hotsearch mà cô bị mắng thảm, mẹ Kỷ trước đó ra nước ngoài trị liệu cùng cháu gái nhà mẹ đẻ cho nên không biết.

Trước kia cô cũng cảm thấy kỳ quái, sau này mới biết được là trói buộc của nguyên tác.

Đời trước, cô vẫn luôn vì chuyện hotsearch mà bị mắng, tham gia được một kỳ tống nghệ đã bị buộc rời khỏi.

Lúc sau mẹ Kỷ trở về mới biết được chuyện này, sau đó mắng Kỷ Tinh Hành hết một trận, nhờ Kỷ ba vận dụng quan hệ đem hotsearch áp xuống.

Nếu chuyện cô cùng Kỷ Tinh Hành là thanh mai trúc mã, hai người mẹ lại là khuê mật của nhau được công bố, đời trước cô cũng không có khả năng bị mắng thảm như vậy.

Cái này chứng minh cô cùng Kỷ Tinh Hành đã sớm quen biết, cũng không phải muốn ăn vạ buộc chặt hắn.

Lạc Ninh nhìn ra được Bạc Tương Tương đang đào một cái bẫy cho cô, tương lai không chừng sẽ lấy chuyện này ra ầm ĩ, còn không bằng bây giờ cô tự bạo còn hảo hán hơn.

Hơn nữa cô cũng cố ý lợi dụng phát sóng trực tiếp công khai chuyện này, tin tưởng hướng gió của dư luận sẽ nhanh chóng chuyển biến, đặc biệt là sau khi sự kiện kia được phơi bày ra.

Quả nhiên, nghe được lời này, thực tập sinh ở đây cùng người xem phát sóng trực tiếp đều sợ ngây người.Bạc Tương Tương không nghĩ tới Lạc Ninh sẽ công khai quan hệ thanh mai trúc mã với Kỷ Tinh Hành, cô theo bản năng cảm thấy sự tình không nên phát triển như thế này, giống như có thứ gì đó đang băt đầu thoát li hoàn toàn khỏi sự khống chế của cô.

"Thì ra các người thật sự quen biết nhau từ nhỏ!".

Cô cười có chút gượng gạo, sau đó nhìn về phía Kỷ Tinh Hành, "Vậy mà trước giờ em chưa từng nghe Kỷ lão sư nhắc tới."

Cô có việc đều là lén liên hệ cùng Nghiêm Thu Bình, Kỷ Tinh Hành cũng không biết.

Khuôn mặt tuấn tú lạnh băng của Kỷ Tinh Hành hiếm khi lộ ra tươi cười, "Tôi cũng Lạc Ninh từ nhỏ cùng nhau lớn lên, quan hệ thực tốt."

Hắn vừa mới nói xong, Lạc Ninh liền ở bên cạnh bổ sung nói: "Nhưng mà bây giờ trưởng thành rồi, chuyện hotsearch lần trước bị cộng đồng mạng hiểu lầm, mắng tôi đến cẩu huyết luôn, suýt chút nữa là thành vật tế thần."

"Cho nên tôi mới phát hiện cho dù là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên tôi cũng nên giữ khoảng cách, tôi không sao tác không cọ nhiệt lưu lượng của Kỷ lão sư, cũng chỉ có thể tuyệt giao."

Lạc Ninh tiếp tục nói: "Nhưng mà tôi vẫn có chút tò mò, người trên hotsearch rốt cuộc là ai mà có mị lực như vậy, đem chiếc thuyền nhỏ hữu nghị hai mươi năm của tôi cùng Kỷ lão sư trực tiếp đánh nghiêng."

Kỷ Tinh Hành sắc mặt liền đổi, hắn vừa định mở miệng giải thích, chuẩn bị đem chuyện nữ nhân kìa là Bạc TươngTương nói ra, lại bị ánh mắt lạnh băng của Lạc Ninh chiếu tới, hắn thấy toàn thân giống như bị dội một chậu nước đá.

Tất cả những gì muốn nói giống như mắc kẹt lại ở cổ họng, tim không nhịn được mà co rút.

Hắn biết với tính tình của Lạc Ninh thì chuyện hotsearch ngày đó cô sẽ không để yên như vậy.

Nhớ tới ngày đó cô nói hắn không cần phải nhúng tay vào, hắn hít sâu một hơi, nhắm mắt rồi lại mở mắt, tất cả cảm xúc đều bị kiềm chế lại.

Chuyện hotsearch hắn không nghĩ tới cô sẽ bị mắng thảm như vậy, cũng hiểu được vì cái gì cô không muốn phát Weibo, vì cái gì cô sẽ tức giận nói chia tay.

Đây là hắn thiếu cô, cô muốn làm thế nào thì cứ làm như vậy đi.

Hắn không nói gì nữa, xem như chấp nhận những gì Lạc Ninh nói.---Dịch chương này xong có chút buồn buồn, nhưng mà thôi, nam phụ xứng đángggggg
 
(Phần I) Sau Khi Chia Tay Tôi Ở Giới Giải Trí Bạo Hồng
CHƯƠNG 38


28/10/2021

Fanpage: Bản dịch 0 đồng

Editor: Autumnnolove

---

Bạc Tương Tương không nghĩ tới Lạc Ninh sẽ đem quan hệ cùng Kỷ Tinh Hành và chuyện hotsearch nói ra trên sóng trực tiếp, trong lòng cô sinh ra một tia hoảng loạn.

Bị Lạc Ninh dẫn dắt như vây, nếu cô bị khui ra là nữ chính trên ảnh chụp hotsearch, tuyệt đối sẽ bị mắng thảm.

Nhưng cô liền buộc mình bình tĩnh trở lại.

Nghiêm Thu Bình đã đem video từ camera an ninh gần đó xóa hết, ảnh chụp được cũng đang nằm ở trong tay cô, chỉ cần phía cô chủ động không thả ra, vậy thì sẽ không có ai biết đến.

Xem ra kế hoạch trước kia chỉ có thể trở thành phế thải, cô không thể lại tự tung tin bản thân chính là nữ chính trong ảnh chụp nữa, hôm nay cô thất sách.

Đối mặt với ánh mắt cười như không cười của Lạc Ninh, móng tay Bạc Tương Tương bấu chặt trong lòng bàn tay.

Lạc Ninh nói muốn biết người trong ảnh chụp là ai, cô làm sao mà nhận được?

Cô mới không mắc lừa.

Vì thế cô cười cười chuyển đề tài: "Thời gian không còn sớm, đội chúng tôi đi rửa rau trước chuẩn bị cơm chiều."

Sợ Lạc Ninh lại dẫn hướng đến chuyện hotsearch, cô nói xong liền đứng lên, kêu các thực tập sinh đi vào phòng bếp.

Lạc Ninh cũng đứng dậy, chào hỏi những người khác một tiếng, "Tôi đi lên rửa mặt với thay đổi quần áo một chút."

Lục Tuân gật đầu mỉm cười: "Đi đi, tôi cùng bọn họ xử lí nguyên liệu nấu ăn trước, không thể để cô một mình vất vả được."

Lạc Ninh ngày đó cứu hắn, hắn cho người đi tra xét, chuẩn bị tìm cơ hội báo đáp, cho nên cũng biết được chuyện cô và Kỷ Tinh Hành cùng nhau lớn lên.

Còn biết Kỷ gia vẫn luôn muốn tác hợp cho hai người, Lạc Ninh chính là vị hôn thê mà Kỷ phu nhân định cho Kỷ Tinh Hành.

Hiện tại thấy Lạc Ninh làm trò trước mặt mọi người, trên sóng trực tiếp cắt đứt quan hệ trước mặt Kỷ Tinh Hành, không biết vì cái gì, tâm tình hắn đột nhiên tốt đẹp lạ thường.

Ăn một họng dưa lớn như vậy, khán giả cũng từ trong mộng mà hoàn hồn, điên cuồng gõ phím.[ Cmn!

Lạc Ninh và Kỷ Tinh Hành thế mà lại là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên ] [ Mẹ của hai người này là khuê mật, sau khi Lạc Ninh tiến vào giới giải trí, Kỷ Tinh Hành chiếu cố cô ấy cũng rất bình thường mà ] [ Hợp lí rồi!

Ban đầu đều mắng Lạc Ninh không biết xấu hổ, chủ động leo lên Kỷ Tinh Hành, hiện tại xem ra không phải như vậy đâu ] [ Bắt bạn thanh mai trúc mã đội cái nồi to đùng còn không biết đứng ra giải thích, Kỷ Tinh Hành quá đáng vl, cũng khó trách Lạc Ninh muốn tuyệt giao với cậu ta ] [ Kỷ Tinh Hành làm như vậy không có phúc hậu lắm, nếu Lạc Ninh không chủ động làm sáng tỏ, còn không phải là bị đám dân mạng mắng thảm luôn sao, thanh mai trúc mã kiểu này, không có cũng được ] [ Đau lòng Ninh bảo của tôi! ] [ Bởi vì hai ngày nay xem phát sóng trực tiếp rất có cảm tình với Lạc Ninh, hiện tại lại càng thích cô ấy hơn, tinh cách ngay thẳng dám yêu dám hận ] [ Giáp mặt tuyệt giao, được á, mình thích! ] [ Đúng vậy!

Đổi lại là tui mà bị đứa bạn thân lâu năm như vậy bắt ra làm cừu non thế mạng, tôi khẳng định cũng tuyệt giao, Ninh bảo làm rất đẹp! ][ Ê ê, tôi càng tò mò về cô gái trên hotsearch á, có thể làm cho Lạc Ninh cùng Kỷ Tinh Hành tuyệt giao ghê gớm thật][ Tui cũng tò mò muốn chết!

Rốt cuộc là thứ đồ đê tiện yêu ma quỷ quái nào có mị lực như vậy? ] [ Đại thần nào mau đi đào đi, tôi muốn biết quá chừng ] Ngay sau đó, quả dưa này liền lên hotsearch, trên mạng đều rục rịch truy tìm người phụ nữ trong bức ảnh rốt cuộc là ai.

Bên kia, Lạc Ninh trở lại phòng, lấy di động dự phòng ra, gửi một cái tin nhắn cho Tập Thư.

Không bao lâu, một tài khoản Weibo lớn tuồn ra một tin tức.

Bạc Tương Tương giải ước với người đại diện cũ, chính thức ký hợp đồng với Nghiêm Thu Bình.

Tin tức này nếu là bình thường cũng sẽ không nổi lên bao nhiêu bọt nước, nhưng bởi vì Lạc Ninh không lâu trước đây mới vừa đăng Weibo giải ước với Nghiêm Thu Bình, hơn nữa hôm này còn đẩy một quả dưa lên hotsearch, cho nên một chút liền bạo. [ Bạc Tương Tương lại nhảy tới ký hợp đồng với người đại diện của Kỷ Tinh Hành, cũng lợi hại á! ] [ Lạc Ninh lúc trước chấm dứt hợp đồng cùng Nghiêm Thu Bình, có thể là bởi vì Bạc Tương Tương không? ][ Bạc Tương Tương của chúng tôi là sau khi Lạc Ninh giải ước mới đầu quân về phía anh Nghiêm, các người đừng có hất nước bẩn bậy bạ như vậy ] [ Nghệ sĩ muốn đổi người đại diện cũng phải tiếp xúc qua trước đó, các người cho rằng Tương Tương của các người thực sự vô tội? ] [ Má ơi, đánh bạo suy đoán một cái, nữ nhân trên ảnh chụp của cái hotsearch kia, không lẽ chính là Bạc Tương Tương ] [ Trên phát sóng cũng có nói rồi, Tương Tương của chúng tôi cùng Kỷ Tinh Hành quen biết nhau lúc đóng phim, đâu có quen thuộc như vậy, căn bản không có khả năng là em ấy ][ Cũng đúng!

Đóng phim mới quen biết, quan hệ của hai người này hẳn là không đến mức thân thiết như vậy ] [ Lạc Ninh chân trước chấm dứt hợp đồng, Bạc Tương Tương chân sau liền tới nhặt tiện nghi, luôn cảm thấy bên trong có gì đó mờ ám ][ Khó trách Bạc Tương Tương từ lúc bắt đầu chương trình vẫn luôn dán chặt Kỷ Tinh Hành, đây cũng là muốn buộc chặt cọ nhiệt độ đỉnh lưu sao? ] [ Đừng có nói buộc chặt cọ lưu lượng khó nghe như vậy, Tương Tương của chúng tôi mới không phải người như vậy ] [ Ai chà, Bạc Tương Tương cùng Kỷ Tinh chung một người đại diện, còn ở trong tiết mục cho không thì không phải cọ lưu lượng đâu, Lạc Ninh người ta là thanh mai trúc mã thì là cọ lưu lượng, đám chó tiêu chuẩn kép thật khôi hài ]Sau đó trên mạng cãi thành một mảnh, nhiệt độ chương trình tiếp tục tăng nhanh.

Nghiêm Thu Bình vẫn luôn chú ý đến, biết chuyện này trong lòng hắn sinh ra một loại dự cảm bất hảo, Lạc Ninh hoàn toàn không ra bài theo lẽ thường, cô ta rốt cuộc muốn làm gì?

Mấu chốt là Lạc Ninh biết Bạc Tương Tương chính là nữ chính ảnh chụp, nếu cô ta tuôn ra, Bạc Tương Tương liền gặp phiền toái.

Cũng may đêm đó hắn cho người xóa đi băng ghi hình ở khu vực lân cận, cho dù Lạc Ninh có thả tin tức ra, không chứng cứ không thừa nhận là được.

Ngay sau đó, hắn liền thu được một tin nhắn thoại của Bạc Tương Tương gửi tới, ánh mắt lộ ra vài phần tàn nhẫn, nếu đã không khống chế được Lạc Ninh, cô ta dám phá hủy kế hoạch của bọn họ, hắn chỉ có thể tiên hạ thủ vi cường.

Nông gia tiểu viện, Lạc Ninh tắm rửa thay đổi quần áo xong mới xuống lầu.

Lục Tuân cùng các thực tập sinh đã đem nguyên liệu nấu ăn rửa sạch và cắt tỉa gọn gàng.

Lúc này đám người Đồng Già cũng đều tục tục trở về.

Đồng Già vui sướng nhìn Lạc Ninh nói: "Tiểu Ninh Ninh, hôm nay đều nhờ có em, khoai tây cùng khoai lang đỏ của bọn anh đều bán xong rồi."

Hơn nữa sau khi tính toán tiền thu được, có thể nhiều hơn so với chỉ bán khoai tươi không ít.

Vì tự chiêu đãi chính mình, bọn họ mua rất nhiều nguyên liệu nấu ăn.

Sài Kính cũng nói: "Bí đỏ và bắp của chú cùng Tiểu Tô cũng đều bán hết, đều nhờ vào Tiểu Ninh Ninh."

Lạc Ninh cười nói: "Con cũng chỉ hỗ trợ đưa ra cái chủ ý, có thể bán hết vẫn là kết quả mọi người nỗ lực."

"Tiểu Ninh Ninh, nhóm của anh mua rất nhiều đồ ăn, cũng mua dụng cụ nướng BBQ, nếu không buổi tới chúng ta kết nhóm đi, như vậy càng náo nhiệt".

Đồng Già cười hì hì nói.

Bọn họ sở dĩ cũng chuẩn bị ăn BBQ nướng chính là muốn kết nhóm.Sài Kính cũng nói: "Nhóm của chú cũng định như vậy, mọi người đều thấy cùng nhau ăn đồ nướng sẽ thật náo nhiệt."

Lạc Ninh tự nhiên sẽ không phản đối, "Được a!

Vậy cùng nhau đi!"

"Lục lão sư, còn lại liền giao cho bọn họ tới xử lí đi".

Cô nhìn về phía Lục Tuân nói.

Lục Tuân gật đầu: "Không thành vấn đề!

Đám người này muốn cọ trù nghệ của cô, cũng nên làm nhiều việc một chút."

"Lục lão sư, sao cậu có thể nói như vậy chứ!"

"Lục lão sư, ngày mai chúng tôi chính là muốn cướp Tiểu Ninh Ninh, cậu chuẩn bị sẵn sàng đi."

Mấy người Đồng Già bị nói toạc ra tâm tư cũng không đỏ mặt, bọn họ chính là muốn cọ tay nghề của Lạc Ninh, không cần xấu hổ.

Lục Tuân nhàn nhạt nói: "Mấy người suy nghĩ quá nhiều rồi!"

Hắn tham gia loại tiết mục này là vì Lạc Ninh, nếu không hắn cũng không có thời gian rảnh rỗi mà tới đây.

Ban đầu định ở trong chương trình giúp cô kéo nhân khí, thuận tiện tẩy trắng chuyện trước đó, xem như báo đáp ơn cứu mạng, chỉ là không ngờ tới cô chẳng những hỗ trợ ngược lại hắn, còn mang đến cho hắn nhiều kinh hỉ như vậy.

Hắn cũng sinh ra vài phần tò mò, không nhịn được muốn hiểu cô nhiều hơn một chút.

Muốn đoạt người của hắn, đám Đồng Già này nghĩ cũng đừng nghĩ.

Trong phòng bếp, Bạc Tương Tương cũng nghe được tiếng trò chuyện bên ngoài, đám người Đồng Gia lại sôi nổi chủ động yêu cầu kết nhóm với Lạc Ninh.

Lạc Ninh kia có cái gì tốt, làm cô tức giận muốn hộc máu.
 
Back
Top Bottom