Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Phần 1] Mong Muốn Hòa Bình....

[Phần 1] Mong Muốn Hòa Bình....
Chương 40:^Sến súa^


_Chậc....tên õng ẹo nhà ngươi còn muốn gì...thấy ghê quá!_ Nam đã ở đây được 2 ngày rồi, cậu đang ngồi sau vườn uống trà ăn bánh một cách thư giãn.Cũng như Nazi, tên France này đã cài vào rằng nếu cậu dám trốn đảm bảo cái vòng sẽ nổ tung.

Nhưng nó là có điều khiển, cậu trốn ra nhưng chỉ khi nào hắn ta bùm một phát thì mới chết.

Có nghĩa rằng mạng sống hiện tại của cậu đang là nằm trong tay hắn ta.Đương nhiên hắn đâu ngu khi đưa cho Nazi cái điều khiển.

Này nhé...dù cả thế giới có quên hết thì hắn cũng đâu thể quên được trong tay Nazi đang là Paris của hắn à? có ngu mới cho:))
* Lạc đề quá, quay lại chuyện chính nào!*_Hmmp....này Việt Nam, em có thích loài hoa nào không? ta chẳng thấy có loài hoa nào lại hợp với em cả!_France chu mỏ vứt bông hoa hồng đỏ thẫm trên tay sang một bên, lại nhìn Nam một lượt._Biến thái!

Loài hoa tôi thích là Hoa Sen.

Đó là quốc hoa chưa chính thức của đất nước tôi!_ Nam bĩu môi mắt cá chết chê bai France.

Sau đó húp một ngụp trà rồi nói tên loài hoa mình thích._Ồ...hoa sen...hình như Đông Dương chỗ cô ta có loài hoa này.....hm....Em đợi ta một chút!_Hắn chớp chớp mắt, rồi lại giật người như sực nhớ ra cái gì đó, sau đó bỏ cây kéo lên bàn trà rồi đi mất._Hầy....chán quá.....ở với tên này không sớm thì muộn mình cũng phát điên mất...sở thích hắn biến thái thật...._Đặt tách trà xuống, Nam thở dàu với vẻ mặt sầu bi.
____________Chả là cậu tối hôm qua vừa kiếm được một cái hầm lớn sau bức tường phòng mình.

Chờ cho đến khi ai cũng đã chìm vào giấc ngủ, cậu nhẹ nhàng xoay bình trà cổ trên kệ làm cái kệ kéo sang một bên.Cậu mở điện thoại lên soi đường khi cái kệ kéo lại.

Bước xuống từng bước cầu thang đá u ám tối tăm.

Cuối cùng là một cánh cửa lớn, cậu mở khẽ cửa bước vào.bên trong như sáng hẳn lên với những cái bình chứa to nhỏ khác nhau, hên trong là một chất dịch màu xanh lá nhạt lỏng lẻo. bên trong chưa những đôi mắt đẹp đẽ tinh xảo và một cành hoa.

Mỗi đôi mắt một cành hoa khác nhau.Giống như hắn móc mắt người ta rồi để chưng vậy á.

Rồi còn cả móng tay...vô vàn thứ đựng ở trong này.

Còn có cả một cơ thể người nữa chứ._Đẹp đúng không Việt Nam?_Giọng nói của France bỗng nhiên cất lên làm cậu giật nảy cả người._Chậc...sao ngươi biết ta ở đây?_Nam đi qua chỗ đứng đống mắt, sờ tay vào từng bình._Sớm muộn gì em chả phải biết. ta cố ý cho em biết mà!

Mà nè Việt Nam, Mắt e-__Bớt suy nghĩ biến thái đi.

Mắt ta không cho ngươi được, ngươi mà móc là ta đánh đó!_ Chưa để hắn nói hết Nam đã chặn họng rồi._Ơ....nhưng mà-_Nhưng nhị cái gì, bớt lí do!

Ta nói không cho là không cho!_ Lắc đầu, cậu đi sâu vào trong._Xì....không cho thì thôi...chán thế?_ Hắn bĩu môi trẻ con, đặt cằm lên vai Nam._France nè...mấy cái chữ số bác này là sao vậy?_Cậu cũng không để ý việc hắn, đưa tay xoa xoa miếng bạc trước cái bình màu xanh có đôi mắt Vàng kim sa tuyệt đẹp và một bông Cẩm Ly._Là ngày sinh và ngày ta móc mắt kẻ đó đấy!_ France thấy cậu không chống đối liền vòng tay qua ôm eo cậu.

Nhẹ nhàng hôn vào cổ cậu một cái._Nhột....vậy sao ngươi không khắc tên?_ Nam dật vai một cái, liếc ra sau hỏi hắn._Không muốn...có những cái tên dơ bẩn ta không khắc...nhưng nếu đó là em thì ta sẽ-_Thôi đi, trò sến súa cảm động quá cơ...ta không cần nhé!_ Cậu nhăn mặt lại, đánh vào hai tay hắn nhằm làm hắn buông ra rồi đi lên phòng.

Làm France bị bỏ lại Sụ mặt xuống, nhìn hắn giờ cứ như cún con ý.
__________
Cảm thấy chương này ưu tiên cho France quá....:))
 
[Phần 1] Mong Muốn Hòa Bình....
Chương 41: Bữa tiệc sắp tới mang tên "HÒA BÌNH"!!!!


Cứ thế 1 tuần trôi qua....

Liên Xô*
_Chậc...đã hơn 1 tuần rồi...._Tặc lưỡi một cái, Russia cau mày nhìn không khí căng thẳng._Có thư từ phe trung lập Tư Bản!_Cuba sầm mở cửa một cái đặt lá thư xuống thở dốc._Một lá thư của bọn chúng thôi mà...mắc gì phải gấp gáp thế?_N.K nhìn khuôn mặt đang thở không ra tí hơi nào của Cuba, liền cau mày lại._Liên...liên quan đến V-Việt Nam!_Đưa bức thư cho mọi người xem.

Quả thật trên bao thư đề 'France (Vietnam)'. nhận lại là Ussr.Xé toạc cái phong bao, mọi người nhận được một tấm thiệp mời, và dòng chữ nghuệch ngoạc.Nó ghi *
Gửi tới Cộng Sản Đảng.

Tôi biết mấy người đang lo về cái gì, trên thiệp đấy!

đến đúng điểm hẹn trao đổi.

Các người sẽ thấy VietNam thôi!Kí gửi
France
người nhận:
Ussr
****Thiệp mời****
Tiệc mừng: Chủ nhân America.

Mời các chư vị khách quý đến thưởng thức bữa tiệc mang tên "Hòa Bình".

Các phe phái được mời đến không được làm gì nhau cả.

Cấm mang các đồ vật nhọn hoặc súng!

Bữa tiệc bắt đầu lúc 18 giờ tối lại New York Mỹ.

Ngày xx, tháng xx, năm xxxx
***** Người gửi :America
***** Người nhận: Liên Bang Xô Viết
*** Tư Bản _ Cộng Sản!

Kính mời! ***
_____
_Chậc....bọn chúng tính làm gì đây chứ!?_ China tặc lưỡi nhăn mặt.

Bọn Tư Bản này đã làm ra chuyện gì thì chẳng có chuyện cái thứ đó tốt đẹp.....Ví dụ như cái vòng cổ sắt bọn chúng mới tung ra đấy. (Cái vòng nổ á mng) Nó lại dùng để áp bức nô lệ, bọn chúng chỉ nghĩ tới việc đó thôi à!?_Khoan.....vậy tức là anh Nam bị bọn chúng bắt đi......và không thể trốn được vì bị giam lại bằng cái thứ đó!?_Ukraine đập bàn đứng phắt dậy, cả căn phòng chìm vào sự im ắng đến đáng sợ (Như cái Group toi đang tham gia, im tới 2470 lần rồi).

Nhỡ là như vậy......_Không sao!

Chúng ta sẽ có cách để chuộc Việt Nam về thôi.....không phải lo!_ Ussr hắng giọng, nói rồi biểu ý mọi người về phòng chuẩn bị đi.
______Phía Trục______
_Chậc...các phe tức là có cả Bọn Cộng Sản!?

Không đi!

đốt tấm thiệp đi!!_ Nazi khẽ cau mày khi thấy tấm thiệp._Nhưng mà Boss này.....tại sao lại có biểu tượng Việt Nam trong ngoặc cạnh France thế!?_I.E chỉ vào cỗ có cờ Việt Nam._Ai biết, chắc là cậu ta bị bắt đi rồi, có lẽ là ở chỗ của tên France kia__Vậy thì con nghĩ chúng ta nên đi!_Germany đột nhiên lên tiếng._Germa......trước giờ con đâu thích nơi náo nhiệt ồn ào!?_Nazi như không thể tin được vào tai mình, trợn tròn mắt quay sang hỏi Germany._Đột nhiên....có hứng thôi!_Khẽ nhếch môi, anh nhún vai một cái._Vậy con cũng đi, cả Italy nữa, ba cọn con đi đâu có nhau như các bố thôi!_Japan ngồi giữa lắc lư cái đuôi, khoác tay Italy và Germany._Ủa thằng này ngộ, mắc méo gì lôi tao vào mày!?_Italy ngồi cạnh đang uống nước, nghe thằng bạn nhắc tên mình còn làm vẻ thân thiết liền sặc nước ho sặc sụa._Mồ...các anh đi thì con cũng đi? con muốn gặp anh Nam!_ Nekomi ngồi kế Italy giơ hai tay lên biểu ý cũng muốn đi._Cái này......_J.E liếc sang Nazi._Đi mà.....ngài Naziiiiiii!_Cả bọn nhíu áo nhíu quần các thứ, xoa bóp đấm lưng matxa các thứ dụ dỗ Nazi.

Mà trước giờ tính Nazi rất thượng con cháu mình nên một lúc sau đã lung lay mất rồi._Khụ khụ....được rồi.....coi như chiều mấy đứa một lần, tới đó không nghịch nghe chưa?

Bọn Tư Bản và cái bọn Cộng Sản kia mà có mặt là không đơn giản đâu.
_______Tại New York ______._Anh có chắc không vậy Ame?_Australia ngồi bên ghế trái hỏi America, tay không ngừng vuốt ve cậu rắn nhỏ trong lòng mình._Tao chắc...mày phải tin tao chứ...._Ame thở dài, nó hỏi cả chục lần rồi còn chưa chán sao!?_Hờ....Ấp ủ âm mưu xàm xí gì nữa thì có!_Canada hờ một cái, nhìn mất cá chết hướng về phía America đang giở mấy tệp tài liệu._Mày im đi thằng này! không móc anh mày mày ngủ không ngon hay gì!?_Ame đá chân Can một cái._Chớ mà.....anh đề tên bữa tiệc là "Hòa Bình", Nghĩa là gì?_New Zealand nhỏ ngồi đối diện hỏi._Không có gì nhiều....chấm dứt chiến tranh chăng....."

Để tìm người ta yêu từ chỗ tên nào đó nữa...."_ America nhếch môi tạo lên đường cong hoàn hảo._Điên!

Ông bị Tâm thần rồi!_ Canada uống nước liền sặc, ho sặc sụa chỉ tay trợn tròn mắt về phía Ame.Ổng bị điên à!?

Thời Không Chiến mà ổng làm như đơn giản lắm ý:)!
___________
Chao xìn!

Toi có điều muốn nói.Lúc đầu là bộ truyện này viết về Thế chiến II.Nhưng sau khi đọc lại cốt truyện đã chuẩn bị sẵn của mình thì toi thấy có rất nhiều điểm vô lý:)).

Thế nên tôi đổi Thế chiến II thành Thời Không Chiến nhé.Và đương nhiên vẫn sẽ dựa vào Thế chiến II rồi.Cảm ơn đã đọc:)) Không chú ý cái này thì sau này truyện nó lý đừng có chửi tôi à:)
 
[Phần 1] Mong Muốn Hòa Bình....
Chương 42: Đánh giá


Sáng hôm sau......
_Đi thôi Việt Nam!_France lại bế xốc cậu lên, còn cậu thì cứ gật gà gật gù ngủ.Chuyện là tối hôm qua (lại tối hôm qua nữa haẽ) Thì America đã gọi cho France sang bên New York để tiện di chuyển.Mà France thì cũng không thích bị muộn nên đã đồng ý và thu xếp một chút.

Sáng nay lại dậy từ lúc 3 giờ sáng để đi nên Nam nó còn buồn ngủ lắm. (Chứ không như mẹ tôi 3 giờ ngày nào cũng dậy rồi:))Thế là cả hai lên trực thăng phóng sang bên kia.Tại New York 8 giờ sáng._Ơ....France, đi đâu vậy_Cậu ngơ ngác nhìn cái tòa...ừm...cứ cho nó là lâu đài đi ha._Sang New York Mỹ, ta chưa nói em biết à?_ France nắm tay cậu, mặt nhìn cậu._Chưa....có thấy ngươi nói đâu!_ Nam lắc đầu, cơ mà...sang đây thì không phải gặp America à!?_Cơ mà...sang có chuyện gì thế?!_Chớp chớp mắt, cậu cùng France đi vào._Rồi em sẽ biết! vậy thôi!

đi nào_France dắt cậu vào trong._Ủa, France.....Đến hồi nào thế!?_Canada chớp mắt nhìn France như bạn lâu ngày không gặp._Mới thôi, tên America đâu rồi?!_ anh bắt tay với Can, nhìn sơ rồi hỏi._Ổng á hả...ờm...ai biết!

Chắc đi chuẩn bị cho cái bữa tiệc đầy ngu ngốc kia rồi_Nhún vai nhẹ, anh vỗ vỗ vai France._Ô...mà, đây là Việt Nam á hả!?_Nhìn thấy cái bóng dáng nhỏ bé lấp ló sau tên France, anh nhoài người ra để nhìn cho kĩ._À ờm...C-Chào!_Nam giật mình khi thấy cái bản mặt đó của Can, cậu dật tay mình ra khỏi tay France lùi về hai bước._Thằng điên này, mày làm ẻm sợ giờ!_ France thấy vậy liền tán vào đầu Canada một phát._Á!

Đau.....xin lỗi nhé!_ Can bổ nhào về phía trước vịn vào vai cậu xoa xao đầu, rồi sau đó thả ra xin lỗi._À..ừm...không sao!_ Nam nhanh chóng đỡ Can lên, lắc đầu cười hiền._À....France!

Cha có chuyện muốn nói với ngươi đó!_ Canada quay qua hắn, chỉ tay vào cánh cửa lớn nhất sảnh._Vậy sao?

được rồi, ngươi trông em giùm ta một chút, Nhớ đừng có mà rủ em đi quậy mấy cái trò trẻ con tào lao với ngươi đấy!_France chỉ tay vào người Can lườm anh một phát hòng cảnh cáo nếu đưa cậu đi nghịch lung tung sẽ đánh chết anh rồi quay gót đi mất.
___________Nè nè Việt Nam, sao cậu có thể sống với một người biến thái lại còn dẹo như France vậy!?_ Canada kéo tay cậu ra vườn sau, ngồi xuống bãi cỏ rồi hỏi cậu._À.....Không muốn cũng phải sống, cậu nhìn cổ tôi là cậu hiểu!:)_ Nam mỉm cười như kiểu đó là điều không muốn cũng phải làm, rồi chỉ tay lên cái vòng._Tưởng hắn yêu thương cậu lắm mà!? lại còn dùng cái này với cậu sao!?_ Anh ngu ngơ đây dấu hỏi trên đầu, tròn mắt nhìn cái vòng nổ._Tại.....tôi là người Cộng Sản Đảng bị hắn bắt!:) Hắn nghĩ tôi sẽ trốn và chắc chắn tôi sẽ trốn nếu không có cái vòng này:)!_ Nam nhún vai, dù sao cậu cũng có linh cảm mình sắp được trả về rồi._Cộng Sản á....Hèn chi dùng cái này!

Ê hay là cậu về phe Tư Bản đ- Á sao cậu đánh tôi!_ Chưa kịp để Can nói hết thì cậu đã cú một cái thật mạnh vào đầu anh._Tôi là loại người dễ làm phản thế sao!?

Tôi tôn thờ Cộng Sản và sẽ không bao giờ trở thành kẻ phản bội đâu!!_ Nam ngoảnh mặt ra chỗ khác rồi ngã xuống nằm lên bãi cỏ kia._...."

Vậy là không phải, mình cứ tưởng là cậu ta mê hoặc bám lấy France vì tiền chứ....Hóa ra cậu ta lại cũng là người ngay thẳng phết!

Cộng Ẩn có kê trung thành đấy!:)"_ Canada liền liếc sang Nam một cái, mỉm cười đánh giá.
_____
 
[Phần 1] Mong Muốn Hòa Bình....
Chương 43: Tiếng sét ái tình chăng??


Tới tối thì tất cả cũng tạp trung vô phòng ăn.

Cậu đứng bên cạnh France, hắn thì cứ bắt cậu ngồi cơ mà không dám ngồi._Không sao cứ ngồi đi!_ Một than ảnh cao 2 mét chân dài tới nách đi tới, hắn ta thân hình vạm vỡ đầy men lỳ:))Hắn có đôi mắt xanh đậm với hai tròng sao trắng hai bên mắt nhìn rất đẹp, sóng mũi cao, bên mặt góc phải trên có 50 ngôi sao thắng trên nền màu lam đậm, những gạch trắng đỏ sang ngang đều đều.Chân của hắn thì dài tới nách, trên mặt đương nhiên chưa đeo kính râm.

Cơ mà nhìn cũng đẹp zai phết:).

Khoan đã lạc đề...lại lại!

Đó là America._America?

Ngươi đi đâu mà giờ này mới về thế!?_France quay ra đằng sau, tỏ vẻ bất ngờ hỏi._Chuẩn bị ấy mà, cậu ấy là Việt Nam đúng chứ?

Ngồi đi, cứ thoải mái đừng khách sáo!

Cứ coi đây là nhà của cậu đi, đừng ngại!_ America_À...vâng...vậy....cho tôi cảm ơn!_Cậu áp chế khí tức khó chịu xuống, nhanh chóng ngồi xuống cạnh France.Sau đó lại một người nữa xuất hiện, anh ta là S.K._Boss, ngài còn ngồi đây để ăn cho được sao?_ Anh ngồi xuống cạnh America._Nào nào, S.K!

Ngươi làm cho ta rồi mà còn bắt lỗi nữa...ngươi làm hết rồi còn gì để mà làm đâu chứ!_ America bĩu môi._Vậy.......để ngày mai tôi chừa tài liệu cho ngài làm, tôi sẽ không lo việc đó nữa! thay vào đó, tôi sẽ về nước luôn!_ Như đã quá quen với cái việc này, anh nhếch chân mày lên, miệng cong lên một đường hoàn hảo.

Anh chống cằm nói._À thôi thôi mà S.K!

Làm hết đi đừng chừa!

Ta lười lắm!

Đừng về nhaaaa!__Không!

Ngài bảo sao tôi làm thế thôi!__Không mà S.Kkkkk!!!!_Sau khi ỷ ôi xôi chè van nài khóc lóc ăn bám các thứ một hồiiiiii thì cũng thôi được cái trò trẻ con kia mà nghiêm túc ăn một cách đàng hoành như một người lớn!Bữa ăn trôi qua yên bình(Không hẳn, đầu bữa ăn còn um sùm các thứ cơ mà?), cậu được đưa về phòng mới để tắm rửa thay đồ.

Vì đây là Mĩ nên cậu phải mặc mấy thứ đồ....tây.Áo sơ mi, và cậu mặc thêm quần đùi cho thoải mái, sau đó leo lên giường.

Nhìn cơ thể nhỏ bé của cậu trong cái áo rộng thùng thình như bơ trong đó có chút đáng yêu, nhưng mà còn riêng cậu thì cậu luôn cứ cảm thấy ớn lạnh sao ấy.Nằm mãi mà vẫn không tài nào ngủ được, thở dài rồi lại rùng mình một cái do cái chứng sợ ma, cậu leo xuống giường mò mẫm chỗ công tắc đèn rồi bật đèn ngay cửa sổ lên, lấy một cuốn sách ở chỗ kệ tủ đựng mấy cuốn sách bên cạnh rồi ngồi xuống.(Cho ai chưa hình dung được cái cửa sổ thì nó như này)
Nhìn nó cổ hơn chút và...cái cửa kính có tay cầm mở ra được nhá:)Cậu ngồi xuống dưới anh đèn, lật sách ra đọc._"Mình....bị sao vậy ta.....cái cảm giác cảm thấy bình thường khi mà....tiếp xúc với chúng vậy....chính...chính chúng là người làm mình đau khổ mà?.....Mình bị sao vậy...?"_Cậu mở điện thoại lên bật chút nhạc nghe.

Từng nốt nhạc thanh âm nhẹ nhàng vang lên trong không gian tĩnh lặng khắp phòng, cảm giác khó chịu cũng đã vơi đi phần nào và thau vào đó là cảm giác dễ chịu, cậu lại đọc sách và rồi thiếp đi lúc nào không hay.Sáng hôm sau cửa phòng cậu mở toang ra, Canada đến rủ cậu đi chơi.Ngó mãi không thấy cậu trên giường mới thấy thân ảnh bé nhỏ trên ban công cửa sổ.Anh đi lại lay lay thân cậu dậy, bỗng chốc đỏ mặt vì cặp chân nuột nà thon gọn của cậu:)).

Nhìn lên thì cổ áo bị lệch sang lộ ra xương quai xanh rõ rệt.Có vẻ trong lúc ngủ cậu luôn vô thức thả ra một chút Pheromone.

Có lẽ vậy nên căn phòng luôn thoang thoảng mùi Hoa sen thơm.Anh không thì lại không nghĩ đó là Pheromone mà chỉ là nước hoa cậu hay dùng vì nó thoang thoảng chứ không phải mạnh mẽ tỏa ra.

Nhưng nó làm anh mê mẩn._Việt Nam!

Dậy đi chơi với tôi đi!

Việt Nam!!_ Anh lay cậu dậy._Ưm.....Canada?_ Cậu ngồi dậy dụi dụi mắt, mơ màng nhìn người trước mặt._Ừm!

Tôi đây!

Cậu dậy đi chơi với tôi đi nào Biệt Nam!

Sáng rồi sáng rồi!!_ Kéo cậu dậy, anh vỗ cậu về phía phòng vệ sinh.

Cậu cũng lấy đổ rồi đi vệ sinh ca nhân nhanh chóng, không làm mất thời gian.
______
 
[Phần 1] Mong Muốn Hòa Bình....
Chương 44: Dạo chợ__"HÒA BÌNH"?


Quên nói cái này!

Khi ra đường thì Nam mặc áo cao cổ để tránh bị lộ nha:)) Lộ cái vòng ấy:)
_______
Thế là Can kéo Nam đến phòng ăn, ăn một cách tốc hành rồi thay đồ đi dạo chợ.Chợ Tây này rộn rã sạch sẽ.

Tuy không buôn bán thịt nhưng đổi lại rất sạch sẽ, Bắt mắt với màu sắc khác nhau của các loại hoa, quả, thức ăn và vật dụng khác nhau.

Mọi người từ do nói chuyện rôm rã, những tiếng cười cứ vang lên không ngừng.
_____Một số cảnh dạo chợ_____
_Việt Nam Việt Nam!!

Lại đây!_Can vẫy vẫy tay kêu cậu đi lại chỗ anh._Sao thế?_Nam đi lại_Cậu thấy cái này ngon hơn hay cái này ngon hơn?_Anh dơ ra một quả táo màu sẫm đỏ vàng cam bên tay trái.

Một nên tay là quả táo bé hơn nhưng đỏ hoàn toàn._.....Không biết nữa, tôi nghĩ là cái này!_Cậu cầm lên một quả táo to, màu đỏ nhạt._....Bán cho tôi nửa kí đi!_Anh lấy quả táo trên tay cậu đặt vào đĩa cân, bà chủ nhanh tay lượm thêm cho đủ rồi đưa cho anh.

Anh đưa tiền rồi kéo cậu đi.
____________Cậu thấy cái này thế nào?_Can giơ tay mình ra, trên tay là cả một rừng vàng ở trển._Èo.....anh không thấy nặng à?_Đánh vào tay anh một cái, cậu gỡ hết đồ ra sắp lại chỗ cũ gọn gàng._Đau!

Tôi thấy đẹp mà?_Can chu mỏ xoa xoa chỗ bị đánh._Đẹp cái đầu anh đấy!!_
____________Sao!?

đẹp hông!?_Can lắc người trong bộ váy bồng bềnh màu cam nhạt, trên đầu có tóc giả._Haha! nhìn anh như bà cô lắm chuyện nào đó ấy!_Che miệng lại nhịn cười, cậu chỉ tay anh nói._Ê quá đánh!

Vậy cậu thử xem!_Anh tức giận kéo bộ tóc giả xuống, lôi cậu vào phòng thay đồ._Ê không không!

đừng mà!!!!_ Nam gào thét.
*
_Ê nhìn cũng được đó chứ! cậu mà giả gái tôi còn không nhận ra ấy! hay tối nay cậu thử-_Im đi!_Cậu tức giận kéo tóc giả xuống hậm hực đi vào phòng thay đồ.
__________Á!_Can đang đi thì bị một đám trẻ ném gì đó lên người._Blè! xuống phố mà không phòng bị thì sẽ bị bắn đại bác vào người đấy!_ Đám trẻ lè lưỡi trêu chọc.

Can thẹn quá hóa giận cầm quả cầu lên ném lại._Thôi nào đừng trẻ con nữa!_Nam cố gắng giữ Can lại._Ui da!_Lần này thì Nam trúng đạn._Anh xinh đẹp cũng không ngoại lệ đâu nhá!__________Đuổi dai quá vậy!?

Mãi mới cắt đuôi được bọn nhóc đấy!_Anh thở hồng hộc, tay vịn tường.

Bọn trẻ dai quá sức còn khỏe nữa.

Đuổi từ góc phố ra đầu phố tới ngõ ngách vẫn chưa thấy mệt luôn._Thôi thì chịu khó đi kẻo bọn nó lại phát hiện giờ, cũng trưa rồi về thôi!__Ăn trưa luôn đi, chiều hẵng về!_Anh kéo tay cậu đi đến mấy quầy ăn._Ê ê từ từ đừng kéo! tôi tự đi được mà!_
__________(Thời khắc quan cmn trọng đã đến:) với bữa tiệc mang tên hòa bình)___________Việt Nam~ Em không lo à?~_France ngồi cạch em trên cái ghế to ở đại sảnh, cả Tư Bản đang ở đó nhưng hầu như mỗi người một việc._Lo gì cơ? một bữa tiệc bình thường của Tư Bản thôi mà?__Nhầm to Việt Nam à!

Bữa tiệc này....._Can ngồi kế quay sang cười._Là bữa tiệc "Hòa Bình"!

Nơi mà tất cả các phe đều sẽ tập trung!_S.K nối tiếp._Từ Phe Trục!

Tới Tư Bản, Trung lập và cả...Cộng Sản cũng sẽ tới!_Australia ngồi đối diện nhướng chân mày._Đương nhiên thì trước khi vào sẽ kiểm tra xem có mang vũ khí không rồi!

New Zealand ngồi kế Australia giơ ngón cái ra._Không phải lo!

Em đừng sợ...._France nhìn thấy sắc mặt cậu đang đi xuống, hắn liền vuốt nhẹ lưng em an ủi._Tới giờ rồi!_U.K nhìn đồng hồ nói._Đi thôi!

France ngươi đi xe cuối đi!_America đứng dậy dẫn đầu, nhưng ngay sau đó liền quay lại chỉ vào người France.

Hắn như hiểu được ám hiệu liền gật đầu.Vậy là chuyến cuối sẽ có France, Việt Nam, Canada.
______________
Tuyển mem cho group mới lập:))E hèmỞ tại một thành phố ảo (Thực chất là cái group) có một trường trung học tên là [Trường Quốc Tế Thế Giới_Center Country].

Một nơi để các cậu dùng để học tập hoặc giao lưu, dưới bóng dáng char của các bác chọn.

Các bác có thể làm thầy cô giáo-học sinh-bảo vệ hay là nhiều sự lựa chọn khác cho riêng bản thân các bác.

Không phân chia lớp riêng, học một lớp nhất định để có thể quản lí một cách dễ dàng hơn.

Về giáo viên thì..có lẽ sẽ không có.

Sẽ có cá chức khác như Giám thị-Hiệu trưởng-Hiệu phó....Hỉnh tại Group đã có các char Role như (N.K, VN, U.K, Japan, MTDTGPMNVN) là cá thành viên cốt cán đầu của Group..Dưới đây là bộ luật của group, nhờ có sự đóng góp của Quản lí group, cá c thành viên cốt cán nên nó đã được hoàn thiện không ít.1 .

Ko lôi chuyện của các nhóm khác hoặc các chủ đề khác ( trừ các nhóm Countryhumans ) ra để bàn cãi, nếu muốn thì có thể nhắn tin riêng.

Countryhumans ra Countryhumans, tất cả đều là các đất nước hay tổ chức lớn có thật ngoài đời, không được role OOC quá và sai sự thật và đất nước mà mình ứng, tất cả phải có một chút Logic, LOGIC đó, và trước tiên cũng nên tìm hiểu và hiểu biết ít nhiều về Country của mình.

Không được trộn lẫn Fandom khác vào nếu chung không liên quan gì đến nhau.2 .

Hạn chế gây War nhất có thể, không được để chuyện riêng hay những thứ không đáng nói nhiều để cả Group bị cuốn theo cùng.

Khi hai bác hoặc nhiều bác trong cuộc war nếu không chịu Ib riêng mà giải quyết vấn đề quản lý của group sẽ trực tiếp kick ra ngoài cho tới khi hai bác đã bình tĩnh và đã giải quyết xong vấn đề.

Đến khi hai bác đã dập im cái War của hai bác thì có thể lần nữa trở lại, mọi người đều sẵn lòng chào đón3 .

Đây là 1 group Role, Nếu Role thì các bạn để yên, còn không Role thì nhớ phải có để hai dấu ngoặc "//" ở đầu hoặc cuối câu.

Để dễ phân biệt việc offrole và onlrole tránh việc bị loạn.4 .

Được phép mời những người khác tham gia nhưng tuyệt đối phải là người có biết và quan tâm đến Coutryhuman hoặc ít nhất là trong fandom Chs.5 .

CẤM spam link hay các ảnh, video khiêu dâm, máu me, bạo lực.

Trong group bọn tôi có những thành viên nhỏ tuổi nên điều này tuyệt đối không được...!6 .

Hạn chế đưa những ảnh, link, video không liên quan đến Countryhumans.7.

Không nhắn Icon riêng lẻ.

Bọn tôi không thích việc nhắn icon riêng lẻ nó sẽ gây loãng tin nhắn, gây khó chịu cho nhiều thành viên trong group nên mong cậu chú ý điều này trước khi vào.8.

Tôn trọng những người bên trong lẫn bên ngoài group việc xúc phạm lẫn nhau là điều không cần thiết trong group của bọn tôi. một khi vào đây Bác và tôi hay tất cả mọi người đều là một đại gia đình lớn, một group, một ngôi nhà.

Bọn tôi sẽ không chấp nhận hành vi lăng mạ, xúc phạm bất kì ai trong group cả trong lẫn ngoài! (mong các bác chú ý đọc kỹ điều này trước khi vào)9.

Hãy lắng nghe, tiếp thu ý kiến của mọi người trong nhóm và các QTV, từ cá thể nhỏ đến cá thể lớn.

Thay vì làm lố bịch lên những lỗi sai họ mắc phải, hãy nhẹ nhàng và nhắc nhở họ.

Điều này sẽ gia tăng sự đoàn kết trong group, giúp các thành viên trong group hiểu nhau hơn.

Tránh War ngay trong Group chia phe phái.10.

Những chuyện Drama đã qua không được nhắc lại nữa hoặc đem tin đi kể lung tung, sai sự thật và tuyệt đối CẤM không được nói xấu những thành viên khác khi họ Out nhóm hoặc bị Kick.11.

HẠN CHẾ NÓI BẬY.

Không cấm nói nhưng đừng nói thẳng từ bác nghĩ và định viết ra hãy thay thế một số từ trong câu để biến nó trở nên nhẹ nhàng hơn.

VD: C@k, loz,.. (cố ý viết sai những từ này hoặc thay thế như ví dụ đều được.

Không nói thẳng ra thì sẽ không có vấn đề gì hết).

Tại group có vài người sẽ không thích nhìn thấy những từ này hay một số thành viên nhỏ tuổi sẽ nhạy cảm với những từ như thế nên điều này thật sự rất CẦN THIẾT!

Nhắc nhở 1 lần quản lý group sẽ đứng ra ib và cân nhắc.Nhắc nhở lần 2 cả group phải có trách nhiệm nhắc bạn ấy.Nhắc nhở lần 3 đồng nghĩa với việc bác bị kick khỏi group ngay lập tức.một số nho nhỏ1.

Các bác vô có thể chơi dìm.

Tùy bác dìm nhưng có mức độ, nặng sẽ bị xử phạt.2.

Muốn ra khỏi nhóm, Off dài phải báo với quản lí (Tức là quản trị viên).3.

Hiện tại đã có các CH trong Group là :
_ N.K, VN, U.K, Japan, MTDTGPMNVN_Muốn vô thì IB kết bạn với tôi.

Hoặc bác Sy Sy để vô Group.Của tôi:
Của bác Sy :.
 
[Phần 1] Mong Muốn Hòa Bình....
Chương 45: Tiệc!


America bước vào đại sảnh nhộn nhịp của trung tâm New York. trên môi nở nụ cười mỉm nhẹ đầy bí ẩn.

Cả phe Trục và Cộng Sản cũng đều đã ở đây, họ luôn liếc nhau với những ánh mắt không mấy thiện cảm.

Thay vào đó là những tia sét đáng ghét cứ truyền qua truyền lại.

Chẳng ai dám lại gần người của một trong hai phe này, mất mạng như chơi đấy chứ không đùa đâu!bước tiếp sau là S.K.

N.K nhìn thấy liền tặc lười một cái rồi quay đi chỗ khác.

S.K nhìn thấy anh mình thì ánh mắt có lộ một chút vẻ buồn rầu nhưng đa phần là khinh bỉ tột độ.rồi U.K, New Zealand và Australia theo sau.

Mỗi người đều khoác trên mình những bộ đồ tây quý tộc.

Canada bước vào bên trong, Ame lại không thấy France và Việt Nam đâu thì ngoắc tay Can hỏi nhỏ._Canada!

France và Việt Nam đâu rồi mày?_ Ame thì thầm đủ nghe._Họ nói có chút việc liền kéo nhau đi đâu luôn rồi.

Họ bảo chỉ 5 phút thôi, họ sẽ quay lại ngay!_ Can nhún vai rồi đi đến quầy rượu._Chậc, tên France bị khùng à.....biết vậy lấy cái điều khiển từ hắn sau đó dắt Việt Nam đi trước cho rồi.

Haiz!_Nhíu mày một cái, Ame liền lấy tay đập vào trán, lắc lắc đầu thở dài.Cuba nãy giờ quan sát phía Tư Bản vẫn chưa thấy Việt Nam đâu, liền có chút nhăn nhó nhíu mày._Bọn chúng nói anh Nam ở cũng chúng mà, xạo ke hay gì?!_Ukraine _Ai Biết!

Mày hỏi anh cũng như không thôi!_ Russ nhún vai._Haizz.....biết thế khỏi đi có phải hơn không nữa, có thấy đâu mà đến!_Belarus thở dài, cô mong chuyến đi này sẽ dành lại được anh Nam từ tay bọn Tư Bản kia.*Cùng lúc đó lại chỗ phe Trục._Nekomi em đứng yên một chút đi!

Bị lạc sang phe Tư Bản hay Cộng Sản thì không có đường lui đâu!_ Japan nãy giờ ngứa mắt với cái việc Nekomi cứ loi nha loi nhoi chạy hết chỗ này sang chỗ khác.

Đành nắm cổ áo giữ lại._Mồ!

Nhưng mà bọn chúng đến rồi sao chưa thấy anh Nam!?_Nekomi cố gắng gỡ tay thằng anh mình ra, kéo co qua lại, miệng mắt không ngừng quan sát._Phải nhỉ? mà nhỡ Việt Nam về lại với Cộng Sản rồi thì sao?_ J.E xoa xoa cằm.*Binh*_Ngươi có bị mù không vậy J.E!?

Nhìn qua bên bọn chúng mà không thấy à!?_I.E đấm vào đầu thằng bạn một cái, chỉ tay về phía chỗ Cộng Sản làm cả bọn nhíu mày không biết tên I.E đó chỉ trỏ cái quái gì._Đau!

Thấy rồi được chưa!?

đừng có đánh vào đầu, người ta sẽ hói đó!_J.E đánh nhẹ lại thằng bạn, xoa xoa chỗ bị đánh rồi chu mỏ nói._Haiz....cha trẻ con quá!_ Japan thở dài thườn thượt, cái nhà họ Jap này chả ai bình thường được ngoại trừ anh cả. _Japan!

Ta là người thân sinh ra con đó!_ _Liên quan gì thế?:)__Sao con nói ta trẻ con!

Ta lớn hơn con nhiều đó!

Không có nhỏ đâu nha!__....Có ai nói tuổi tác cha đâu!

Cái con muốn nói là thân xác già khọm mà tâm hồn thì như con nít lên ba ấy!_Japan đưa hai tay lên nhún vai lắc đầu tỏ vẻ bất lực._Gì chứ!?

Japan quá đánggg!__Thôi nào hai người đừng làm trò nữa!_Italy xen ngang chắn giữa hai người kia, ra dấu xin giảng hòa._Italy nói đúng đó!

Chỗ đông người chứ có phải cái chợ đâu mà oang oang cái mồm!_Nazi nãy giờ im lặng xem cha con Jap này làm trò cười, liền lên tiếng._Thôi mà coi như con xin ha!_Germany cười ôn hòa tách xa hai người này ra.

Bản thân kéo Japan đến quầy đồ ăn còn I.E thì kéo J.E đi đến quầy rượu cùng Nazi.

Thôi thì để cho Italy tội nghiệp nhỏ nhoi trông Nekomi nghịch ngợm này rồi.
________
 
[Phần 1] Mong Muốn Hòa Bình....
Chương 46: Nô lệ?


_Nè nè anh Italy!

Chúng ta đi chơi một chút đi!_Nghịch ngợm kéo góc áo của Italy, muốn đi chơi.

Anh cũng chỉ biết thở dài, mình phải trông cái nhóc nghịch ngợm đầy năng động thái quá này sao?

Thật không công bằng!

Trời cao đây là có ý gì!?

Từ trước đến giờ con ăn ở lương thiện có làm việc gì sai trái bất lương bất nghĩa đâu chứ?!

Trời à!

Nghiệp con còn chưa tích bao giờ mà tại sao số phận con phải trông cô nhóc tăng động này chứ!

THẬT KHÔNG CÔNG BẰNG!!!!!!!!

Đó là tất cả thứ gì Italy nghĩ khi đang bị Nekomi kéo đi, anh lơ ngơ không để ý nên lỡ đâm sầm vào một người. _Ui da!_Italy lấy tay ôm lấy trán của mình, ngước mặt lên xem người đó là ai......Thôi xong cuộc đời rồi, trời đang trêu mình phải không?

Hãy nói đây là một giấc mơ đi!

Đâm vào ai thì không đâm lại đâm vào người của Cộng Sản, lại còn là Phóng nữa chứ, trời muốn hại nình hay saooooo!?......*Những ý nghĩ của Italy*_Hửm....Phe Trục!?_ Phóng nhìn lên liền nhíu mày một cái, đang nói chuyện với Russ liền bị người khác đâm sầm vào, bản thân không khó chịu lắm nhưng nghĩ người ta có chuyền liền nhìn lên, anh vội đứng thẳng dậy.

Nhíu mày một cái, tên ở phe Trục này muốn gì!?_Ah!

X-XIN LỖI!

T-T-T-TÔI KHÔNG CỐ Ý!!!!_Itay cúi dấu liên tục rồi bị một lực kéo ra sau. _Anh muốn gì!?_ Germany từ sau đi lại, thấy chỗ Italy với Nekomi đang gặp chuyện liền bỏ rơi Japan đang ăn ngon lành chạy đến chỗ đó. _Là các người có ý gì mới đúng?!_Russia bước lên chắn cho Phóng._Eh!

K-Kh-Không có gì hết!

Tại tớ thôi Germany!

Tớ lỡ đâm vào người ta mà!

Tớ không cố ý!

A-An-Anh ch-cho em xin l-l-lỗi!

Em xin phép đi trước ạ!_ Italy cúi đầu lần nữa, mặt không ngừng chảy mồ hôi, cái áp khí này của người ta đáng sợ quá.

Cộng Sản ai cũng đáng sợ vậy sao!?_Chậc, ít ra bọn chúng còn có những đứa con lễ phép và đoàn kết với bạn bè đó chứ!_ Cuba đi lại, anh nhếch mép.*
_Italy!

Sao cậu lại cúi đầu trước cái bọn Cộng Sản đó chứ!

Nếu là tớ tớ sẽ đã cho hắn mấy cái rồi!_ Japan tức giận bĩu môi._Thôi nào Japan, lỗi của tớ mà!

Cơ mà em suýt thì hại chết anh rồi đó Nekomi!__E-em xin lỗi...._Cô bé cụp hai tai xuống, đuôi không còn vẫy vẫy nữa mà xìu xuống như cọng bún khô. *Thôi chuyển cảnh nào.

Từ cửa đại sảnh có những tiếng bước chân đi vào, nó cứ từ từ làm mọi người dần dần chú ý.

Cả đại sảnh trầm lại không một ai nói tiếng nào nữa, tất cả xem xem là vị khách nào lại dám tới muộn trong bữa tiệc của Tư Bản.

Bước vào là France làm họ thở phào, hắn là người của Tư Bản thì không sao rồi.

Nhưng còn người Xinh đẹp phía sau là ai thế?

Việt Nam được France nắm tay đưa vào, cậu mặc một bộ áo tấc đỏ rực nổi bật đuóc cách tân lên gần đầu gối, quần sơ mi đen, trên đầu còn đội một vòng hoa nữa.

Trông cậu không khác con gái là bao ngoại trừ.....Bộ ngực(nếu nhìn ngoài chứ con trai thì sao giống con gái)Những tiếng xì xào bắt đầu vang lên.

"Đẹp quá, đó là ai vậy?"

"Hừ, tưởng gì? chỉ là một tên nô lệ thôi mà!"

"ngươi sao mà biết!?"

"nhìn cái vòng nổ trên cổ hắn đi!"

"nhưng nô lệ đâu được tới đây?"

"không biết!"

"tên nô lệ này đẹp thật đó!"

"mua lại của ngài France được không nhỉ?"

"Tên nô lệ này để hầu hạ trên giường thì được biết mấy!"

Ngừng lời bình luận cứ tiếp tục vang lên nhưng chủ yếu là muốn mua cậu về.

Cậu nghe thấy những lời này liền không khỏi khó chịu.

Các Phe cũng nhăn mày nhăn mặt khi nghe những lời như thế.

Muốn Nam Nam của họ hầu hạ cái bọn cặn bã chúng bây ở trên giường!?

Cứ mơ đi!Cảm thấy Tiểu tình yêu của mình đang run liền liếc mắt sang các bảo vệ.

Những người đó cũng hiểu ý mà đi lại những người đã thốt ra những lời bình như thế._Mong ngài rời khỏi nơi này ngay lập tức!

Ngãi đã xúc phạm tới ngài Việt Nam cao quý và xem ngài ấy như nô lệ.

Ngài France đang muốn phạt ngài ấy thôi! mong Các Quý ông quý bà có những lời lẽ không hay hãy rời khỏi để tránh bị sử dụng bạo lực ép buộc lên cơ thể!_
 
[Phần 1] Mong Muốn Hòa Bình....
Chương 47: Nam quen biết người Phe Trục!?


Bọn họ nghe xong đều bất ngờ.......Ý gì đây chứ? nói vậy khác nào chỉ rằng Nam là người của Tư Bản.......Những người biết điều đã nhanh chóng rời khỏi, không quên tặc lưỡi và liếc sang cậu.

Những người cứng đầu còn ở lại làm loạn, đã bị bảo vệ áp giải ra ngoài trong bạo lực.France thả tay Nam ra và nhìn cậu._Nam? nếu em còn sợ có thể về....nếu đói thì đến chỗ quầy kia nhé! cơ mà tôi cấm tiệt em đến quầy rượu, em đến đó tôi sẽ phạt!

đi đi!_Cười nhẹ với cậu, hắn chỉ chỗ cho cậu rồi nhíu mày cấm cậu đi đến quầy rượu.

Nam gật nhẹ đầu rồi thả tay France ra đi đến quầy đồ ăn._Sao vậy France? tưởng ngươi dính người ta không rời chứ?_ New Zealand chu mỏ ngó sang hỏi hắn._Ta đẹp chứ ta không bị ngu! cứ kéo bán dính lấy em như vậy thì chắc chắn sẽ bị em ghét đó! lúc đó rồi ta bị bỏ rơi thì sao?_ Hấn chống hông nhìn lại New Zealand._Ai dám bỏ rơi ngươi, chưa kịp bở thì ngươi thải người ra rồi thì có!:)_Giật giật khóe mắt, Canada bắt đầu công cuộc móc khịa France._Này!

Ta nào dám, nhất là em ấy chứ!

Ẻm tát ta luôn thì có!__Hờ....không đâu! làm sao quý ngài đây lại để cho người ta làm như thế với bản thân mình được~Trừ khi cái đầu của quý ngài đầy bã đậu làm cho lú lẫn luôn rồi!~__Ồ~ chỉ là yêu quá đến say đậm luôn mà thôi! dù sao em cũng là người ra yêu, em bỏ rơi ta đương nhiên là phải đau rồi!~__Thôi thôi! hai người đừng cãi nhau nữa! tiệc thì phải vui lên chứ! nào!_America thấy chuyện đã chuyển biến và hai cái tên ngốc nghếch tào lao này chuẩn bị lao vào choảng nhau một cách mất hình tượng trước cả trăm người trong cái bữa tiệc này thì mới lên ngăn lại, tách hai tên ngu ngốc này ra.Hai tên này thân là quý tộc mà hành xử cứ như trẻ con lên 3 tuổi thế này.

Không sợ mất hình tượng nạnh nùng ngầu lòi boy trước mặt mọi người hay gì?America ta đây ngày ngày quản hai người mệt muốn chết rồi đây này!:Ame saidThế ai quản anh vậy?

S.K cụa toi chứ ai? anh làm như anh không thành trẻ lên 3 khi ở bên S.K của toi chắc!?

Ờ chắc không:)):Shou saidHai người kia bị xen vào liền liếc Ame một cái, hừ một tiếng vào mặt nhau rồi quay đi như đứa trẻ giận dỗi vì không được cho kẹo.Nam đứng từ xa quan sát cố gắng không phì cười một cách vô duyên.

Nhắm đôi mắt lại, mở ra liền đổi màu mắt.

Từ đôi mắt màu vàng kim, sao vàng chói trở thành mắt màu xanh Saphire, ngôi sao màu đỏ rượu quyến rũ.

Đã thay đổi, đó là Việt Minh đổi chỗ cho Nam._Na-_ Từ xa chạy lại là Cuba, N.K, Belarus, Estonia và Ukraine.

Đi từ từ là bọn còn lại, bọn họ tính tình không thích náo nhiệt, kiểu gì chả tới thôi ta cứ đi bộ cho chắc ăn:)) Nhứng đứa trẻ nhỏ hơn bị bắt ở nhà.

Cuba tính gọi cậu nhưng chưa kịp dứt lời thì có một vật thể nào đó đu bám lên người cậu và làm họ bị bơ đi._"Nekomi??"

Ây ây!.....trời ơi Nekomi, thả anh ra, thả anh ra nào!

Nekomiiii!_ Việt Minh tuy đóng giả nhưng mà thiên tài tâm lí như anh thì diễn xuất không phải hạng thượng thừa.

Ấy chứ có rất rất rất nhiều lần anh lừa địch bằng tài diễn xuất này rồi. _"Phe Trục!?

Tại sao...cái quái gì bọn chúng....lại ở đây cơ chứ!?

Bọn chúng biết Việt Nam!?"_Cả Cộng Ẩn và Tư Bản khi nhìn về phía Nam đều bất ngờ.

Phe Trục đã tụ điểm ở chỗ mà Việt Nam đứng mất rồi.
 
[Phần 1] Mong Muốn Hòa Bình....
Chương 48: Bảo hộ? Nam người phe Trục là chắc chăng?


Xin chào! mình là Đăng, là anh trai của Ryun.Mọi người có thể gọi mình là Ryu.^^Hiện tại thì con em mình có chút việc và nó nhờ mình viết giúp mấy chương truyện này.Mình thì không tìm hiểu nhiều về Countryhumans nhưng sau một buổi đại thuyết trình siêu tâng bốc thì mình đã bị đầu óc chao đảo.

Mình năm nay lớp 12 thi vào Sử chính nên không định giúp nhưng nhờ làm nũng quái dị kinh khủng gương mặt của nó thì mình đành đồng ý một cách bất lực. (chỉ tại nó liên quan thuộc sử nên không thích lắm)Văn phong của mình có chút khác nó, bạn nào khó chịu thì đừng đọc mấy chương này mà chờ con Bẹp quay lại nha^^ Giờ thì vào chương thôi, không nên dài dòng^^
___________
-VietNam!

Cậu giỏi, quả thực giỏi khi có thể trốn thoát nhờ cái trò liêm sĩ lố bịch đó!!

Giỏi nga!_Nazi nhếch mép cười một nụ quỷ dị cười, chỉ tay vào lồng ngực em kì lạ.

-À....ừm.....Ta cũng phải trốn mà chứ nhỉ?_VietMinh đành nghĩ lí do thay cho em, hóa ra lí do em cần hắn thay là vì điều này.

Cư nhiên diễn không chút giả trân vậy mà làm thôi!Hắn nhún vai làm bộ, đưa tay ra vẻ mình chính là vô tội mĩ nhân-Chứ gì chuyện mất mất một cái trực thăng chứ nhỉ!_J.E cạnh Nazi nhướng lên chân mày nhỏ, miệng trách vì sao lấy trực thăng của bọn chúng.-Ừm thì.....Ta cũng là vì muốn thoát, trục thăng cách thức đó là an toàn nhất rồi!

Nhẽ nào lại bắt ta chạy bộ từ nơi Đức về Nga a!?

Vậy chứ ngày nào mới tới nơi đây?_Đôi mắt xanh Saphire mĩ miều quay sang chỗ khác, miệng nhỏ nói ra lí do.

-Thật chứ trực thăng hỏng hóc hư hại thiệt nặng đến vậy cũng có thể lái được bay lên.

Phải công nhận anh quả giỏi lắm đó nha!_Germany ngón tay đẩy kính, đầu nhẹ gật như đồng tình thế.

-Nae~Anh đi mất chứ, làm em buồn lắm đó!

Trong căn cứ gần chả có ai để chơi cùng cả.

Mọi người đều bận việc mà vùi đầu vào hết, chẳng thèm liếc mắt một cái tới Nekomi bé bỏng này cả!~_Từ ôm cổ chuyển đi ôm eo, Nekomi này thực cũng biết làm nũng cơ hội nha~ Sao xa cách lâu này lại trở nên ranh mãnh quỷ quyệt rồi chứ!-Khụ, em nên nhớ anh là người của phe nào đi~ Nhỡ như anh bị sát hại?

Chi bằng chạy trốn về với nơi đồng đội mình không phải ra là tốt hay sao?

Em phải thương tiếc anh với chứ cưng à~_ Tay nhỏ thon thả cố gắng gỡ cánh tay trăng trắng trên vòng eo thân mình.

-Ai giết được anh cơ chứ, anh đã có sự bao bọc bảo vệ từ em và mọi người rồi cơ mà!~_Đành thả tay ra, Nekomi tránh sang bên để anh trai đáng kính mình diễn thuyết.Hội Cộng Sản và Tư Bản chấn kinh tâm, tức là....VietNam người phe Trục đây sao?

Không phải là thật đó chứ nhỉ?!-Haha!

Japan cưng, em phải nghĩ tới việc em đã thấy gì trên cơ thể anh cơ chứ!~ Nae! là người của Cộng Sản Đảng ở trong lòng địch tứ phương chỉ cần nhẹ nhàng thôi cũng đủ bay mất cái mạng nhỏ này rồi!

Cộng Sản Đảng và Phe Trục lại hai phe đối lập nhau thật, kéo hại anh chưa bị giết đã là phúc lớn đi a!_ Ngọc ngà đôi mắt liếc quan sang phía Japan, mắt hờ hững khẽ chạm nhắm lại.

Lắc đầu ra vẻ đáng thương. _"NamNam!

Em đang để lại cho anh cái việc gì vậy chứ, quả làm khó anh đi!

"_Tâm thức trách móc tiểu yêu kia lại để kình việc lớn nghiêm trọng này, thật quỷ quyệt quá chừng. _" Đâu là muốn cố ý cơ chứ! anh thiên tài tâm lý đoán xuất tâm người như thần, nhờ anh một chút phải chăng sai?

"_ Em trong tâm thức còn nhỏ nhắn nằm lên đùi Đông Lào hưởng thụ kia, giao tiếp ý nghĩ với VietMinh._ "Nhờ cả ông anh!

Để thân tôi chăm sóc anh Nam là được rồi!

"_ Đông Lào kéo nụ cười nhẹ chứa chan sự đắng thắng, chen vào dòng nghĩ suy của VietMinh.
 
[Phần 1] Mong Muốn Hòa Bình....
Chương 49: màu mắt


VietMinh vừa tức vừa chỉ muốn vung ngay một đấm vô mặt Đông Lào!

Quái gì chứ, hắn để em lại với tên nhóc đang ghét đối lập nhà hắn quả nhiên một sai lầm lớn lao.

A! nếu không phải giờ hắn đang thực hiện nhiệm vụ của mình thì hắn đã có thể cho thằng em hỗn láo của bản thân một tranh nên thân rồi.

Khí tức giận dữ như tràn lan ra ngoài làm ai cũng như rùng mình trên một lần, trời nay chuyển ấm rồi sao vẫn bị thế nhỉ? lạnh lắm hay chăng?Bỗng Italy chú ý tới một chút ở Nam (Thực chất VietMinh)_Lâu ngày mới gặp lại.... vẻ như anh cao lên không ít nhỉ?

Và cả...mắt màu cũng khác đi nữa ấy chứ!_ Italy thường âm trầm, quan sát rất kĩ người khác.

Thật thì thay linh hồn cũng biến động tới cơ thể, tuy không cao gần VietMinh linh hồn hay thấp bé như VietNam linh hồn nhưng khoảng tầm trung trung giữa giữa....khoảng 1m72-73 gì đấy.

Và hiển nhiên thì mắt cũng thay thôi, mắt hắn không màu kim vàng và trong sao chói như em.

Mắt hắn màu lam Saphire sao màu đỏ rượu mà, nhìn sắc sảo hơn nhiều.

Hắn liếc ai liền biết tư tâm người nghĩ gì, bậc thầy tâm lí như hắn hiển nhiên coi chuyện đó bình thường.

Tâm em, nghe được liền động lên.

Em sao như không nghĩ tới điều bất nghịch như này chứ.....Hỏi sao em cứ thấy kì lạ.

Đột nhiên ập đến một cơn mơ màng, em gục xuống lòng ngay Đông Lào.

Nó gật đầu với hắn, đành vậy!

Mọi người thinh ninh nghe Italy nói mà để ý, thật là có cao lên một chút thật.

Nhưng không thể nghi hoặc hơn được đôi mắt kì lạ, đôi mắt màu kim sắc đã chuyển lên lam nước từ lúc nào.

Đôi ngươi hiền từ như vậy hiển nhiên chuyển đến màu lam Saphire sắc sảo, nhìn thôi cũng khiến người nào ai nấy rùng mình. _À chuyện này.....ngày đặc biệt ấy thôi!

Mắt em chuyển màu được!

Nhưng khi chuyển thì tâm sắc tính tình ngôn thể đều bị méo mó theo ấy!

Giống như thế này!_ Hắn nói rồi nhắm mắt lại, đổi chỗ cho Đông Lào.

Mở mắt ra liền thành ngươi tươi sắc đỏ thẫm như màu huyết, ngôi sao bạc trong tròng mắt khẽ đung đưa, giờ thì lại cảm thấy thân thể nhỏ bé này có chút khí tức hiếu chiến.

Khí tức của một người nguy hiểm tột cùng._Như thế này, tuy nhiên đổi cũng có thời hạn, chỉ là....lúc mắt vàng còn có thể chọc ghẹo, mắt xanh chọc thì sẽ bị móc lại đến sôi máu.

Cơ nhiên mắt đỏ thì....cà khịa ta là mất tay chân đấy!

Khôn Minh lên không nen đụng chạm ta, tâm sắc tính tình ngôn thể bị méo mó hẳn nguy hiểm rồi, biết chứ!_Mỉm một cái lại đem khí tức kia áp lên dọa hồn người một trận, ai cũng ngỡ ngàng.

VietNam....cậu rốt cuộc có phải người thường...có phải một Countryhuman không vậy?!VietMinh sau đó lôi DongLao đi, mình thế lại chỉ vì sợ tính tình thằng nhóc này khó mà bình tĩnh, điên tiết đập người thì toi mạng. _Anh Nam?

Anh quen Phe Trục?_Cuba nãy giờ chần chừ lúc lâu, cũng run lên đi đến bên cạnh hỏi.

Dẫu sao nơi đông người này, họ cũng không có vũ khí, lại có Boss ở nơi đây bảo kê thì việc gì không tiến lên mà hỏi._Có Quen!

Đừng hỏi em lạu không nhớ anh...từng đi khảo ở Berlin mà bị bắt đấy!_ VietMinh không chần chừ gật rụp đầu.

Sau đó lại nhún vai, mắt ca chết với khuôn trăng như thể mình không làm gì sai, sao không nhớ mà nhìn Cuba. _????Em tưởng.....??_Cuba bỗng dấy lên ngàn ngạn câu hỏi, làm sao ảnh không bị tra tấn còn quen được đám người này.

Anh không hận chúng hay sao?!_Tưởng gì?!

Bọn này làm hại anh Nam á!

Không có đâu!

Nae! bọn này thực không ngu ngốc đến nỗi làm thế với ảnh, tôi cũng đâu muốn làm hại ai_ Nekomi bỗng xuất hiện trước mặt Cuba, tay chống hông, mặt khuôn nhăn nhó chỉ trỏ vào vai Cuba làm anh sợ khiếp vía, ôi con gái gì mà đáng sợ như thế này???
_______Ừm.....mình muốn hỏi một câu rằng là...văn phong của mình mọi người đọc có dễ hiểu hay không để mình cố gắng chỉnh sửa, tại vì nhiều người nói rằng cách mình viết dễ khó hiểu nên mình bớt dùng từ ngữ rồi.

Với lại....mình cũng sợ rằng mọi người đọc không hiểu mà bỏ truyện thì con em nó lại tơi bời hoa lá một trận quyết chiến với mình cho coi. mình thì không dám đánh nó, nó mà mách mẹ là không tiền tiêu vặt luôn lên mong mọi người chỉ bao thêm nhé!^^
 
Back
Top Bottom