Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Phần 1] Mong Muốn Hòa Bình....

[Phần 1] Mong Muốn Hòa Bình....
Chương 50: Lạ


*Nếu trên đời chỉ còn hòa bình?

Không còn một giọt chiến tranh nào....vậy thì em sẽ ra sao?

Nhiệm vụ em đã sớm hoàn thành.

Vậy thân em sẽ đi đâu về đâu?
.
.
.
.
.
.
.
*Tách* *Tách* *Tách* *tách*......Cứ từng giọt máu đỏ thẫm chảy xuống nơi nền đất lạnh lẽo vương đầy thân thể đã gục xuống.

Cớ gì em lại phải bỏ mạng nơi này?

Em đang còn muốn sống mà.....Ai cũng cảm thấy em lẳng lơ vậy hay sao?

Lại đi một thân mình si tình với nhiều người khác.

Như con người lẳng lơ không ra thể thống gì.....Em đang thấy hối hận?

Em đang thấy bản thân...nhẽ ra không nên tồn tại trên cõi đời này hay sao*?.......
.
.
.
.
.
.
.
.

HẬN BỌN CHÚNG!!!

LÀ CHÍNH CHÚNG!

CHÚNG LÀ NGƯỜI ĐÃ GIẾT GIA ĐÌNH CẬU!!

TRẢ THÙ!

VÙNG DẬY ĐI!!!!!

GIẾT CHẾT TẤT CẢ BỌN CHÚNG!

ĐỪNG BAO GIỜ MỀM LÒNG!!!!!
.
.
.
.
.
.
.
.
.
[Tít!!!!!

Hệ thống báo]***Người chết:
_VietNamNguyên nhân: [không rõ]giờ: 8 giờ - 42 phút - P.MTÍT!

TÍT!

HỆ THỐNG BÁO!!!!!!Tiến hành quay ngược thời gian!

TÍT!

Đã hoàn tất***!.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
._Argh......Hộc.....hộc...hộc...._ Thân em trước gương phát ra từng tiếng thở không đều đặn.

Dường như thân đã trải qua mộng mị đáng sợ cõi âm gian.Thân em cơ nhưng lại là hắn, quái gì vậy chứ....đang yên đang lành vì sao lại chết!?

Nguyên nhân lại còn không rõ.....Chuyện gì đang xảy ra vậy?Những giọng nói trước khi rơi vào trạng thái thông báo hệ thống đó là sao.

Ai?

Là ai đang cố làm em phải hận họ ư?

Là kẻ nào gian trá đến thế?Dám lên điều em lẳng lơ!?

Chậc!

Kẻ mạo đang cố nhục ô em hay sao?

Em cớ gì lại bị nói rằng lẳng lơ chứ......Kẻ ấy không có tư cách nói em như thế.....Hắn biết ai đã làm sẽ liền băm hắn ra trăm mảnh ném cho cá sấu ăn.

'Mi thật đáng ghét!'_Nam tỉnh chưa?_ Hắn cất giọng nhỏ nhẹ của em hỏi ai đó, thực chất chẳng ai ở đây nghe lời hắn nói cả.

Hắn là chính đang nói với nó trong tâm thức.Hắn đang lo sợ ư?

Hắn lo sợ điều gì chứ!?...A!~ Phải rồi....hắn chính là đang lo sợ những lời đó em đã nghe được._"Anh chưa tỉnh, không cần lo cho ảnh đâu!

Nhưng có vẻ anh ấy đang khó chịu lắm "_Giọng nói trầm tĩnh nhưng không thể nói nó không chứa sự tinh nghịch láu cá vang lên trong chốn tâm thức U minh này._" Phù~ vậy thì tốt.

Đừng để em ấy tỉnh lại...ít nhất là vào ngay lúc này.

Nhưng....ý em là sao DongLao?!

"_Hắn như trút được một bên gánh nặng liền thở phào nhẹ nhõm rồi.

Nhưng lại trực tiếp cau mày vì chuyện em khó chịu._" Em cũng không biết, nhưng lông mày anh ấy cứ cau có lại, trông như đang khó chịu lắm!

Với cả người anh ấy không ngừng tiết ra mồ hôi!

"_DongLao trong tâm lau nhẹ khắp người cho em, chỉ sợ em đã gặp chuyện gì không hay thì mọi thứ em xây đắp lên như vậy mà cứ đổ bể hết thôi....._" Chậc!

Em cứ canh chừng chờ Nam dậy, tới lúc đó đừng lơ là.

Để ngoài này...anh mày lo được rồi!

"_ VietMinh chống tay lên bồn nước rửa mặt rồi nhếch mép cười mỉm, sau đó cảm thấy ai như đang gọi mình liền lắng tai lên nghe._VietNam!

VietNam!

Cậu ổn chứ?_ Canada ngoài cửa gọi vọng vào.

Người này vệ sinh cá nhân sao lâu vậy không biết, nãy giờ đã rất lâu rồi!_À.. không sao!

Tôi ra liền!!_ Hắn liếc ra phía cửa vọng nói nhằm an ủi người bên người bớt lo lắng._Ừm...._Can thấy vậy cũng thôi, liền đi về chỗ Sofa cũ phịch ngồi xuống đợi chờ người kia xong xuôi.Lần đầu tiên đây là anh rủ một người khác đi dạo chợ riêng với mình đấy!

Lại còn là một người mới quen nữa....Chứ như America hay U.K, New hoặc Aus đều làm việc riêng của mình, đến cả S.K cũng bận.

Dường như ai cũng đã như lãng quên anh rồi thì phải.....Cảm giác này lạ thật đấy.......
 
[Phần 1] Mong Muốn Hòa Bình....
Chương 51: Không gian hệ thống


Ngày mới vẫn cứ diễn ra,....nhưng theo một các khác.Nó dường như.....đều như là sắp đặt, chỉ có thể làm theo chỉ thị vô hình đó.Bữa tiệc lại sắp tới, nó lại mang một sắc khí khác lạ.

Mới mẻ hơn so với cái cũ.....Nhưng mọi thứ vẫn cứ diễn ra._À...thì...nhưng cô là?!_ Cuba mồ hôi tuôn nhẹ trên khuôn trăng, tìm lí do thoát khỏi._Hả!?

Tên kia ngươi hỏi tên con gái ta làm quái gì!!!!

Tính làm gì nó!!_J.E tính hùng hổ xông lên cho Cuba một trận tơi bời thì đã bị Italy và Germany giữ lại._Hỏi làm gì!?

Ta tên Japan Nekomi!_ Cô đưa ánh mắt đầy ngờ vục tiến đến Cuba, chĩa thẳng vào mặt anh khiến anh căng thẳng không thôi.

Con gái của tên quái vật kiếm này thì chắc chắn không bá cũng phải rất giỏi chuyện kiếm này.

Đụng chạm thêm tí không chừng rơi máu đầu chảy...ý lộn!

đầu rơi máu chảy khi nào không hay._Th-thôi mà, hai người dừng việc cãi lộn này lại được không?!_ Việt Minh lắp bắp tay chân tách hai người ra.

Thầm quan sát xung quanh, hành động vô cùng bí mật và chỉ trong một chút khắc nhưng nó đã lọt vô mắt một người.Mùi thuốc súng ngày đến gần, tuy đã khử hét rất nhẹ nhàng nhưng hành vi làm cậu chết thì đâu thể nào bỏ qua.

Việt Minh hít thở một cách thật đều đặn rồi bật hết công suất của tất cả các giác quan.

Nhìn hướng nòng súng đang hướng tới.Nga~ Không ngoan đấy, nhắm tới Đại Boss của bổn Việt Nam?!

Gan to bằng trời rồi hả?

Nhắm vào ai không nhắm, lại thích đi nhắm vào Ussr Boss của ta.

Người phe nào mà không ngoan quá vậy.Như đã được nhắc trước một cách thần kì nào đó, Minh (trong hình dạng Nam) Chạy tới xô ngã Ussr ra chỗ khác.

Ngay lúc đó tiếng súng vang lên phút chốc và găm viên đạn xuống sàn nhà.

Tên này đã dùng ống giảm thanh....Minh chắc chắn._"anh Minh, anh Nam tỉnh rồi!

"_Giọng Đông Lào phát ra từ tâm._"Chịu tỉnh rồi?

Ối ôi Nam ơi, ra thay đi này! thế trận này anh chịu đủ lắm lắm rồi đấy!

"_Minh xuất hồn để lại thân thể rồi đưa Nam còn lơ tơ mơ chưa hiểu cái đếch gì xảy ra trở lại.Sau một hồi load thông tin nhỏ nhoi mà Việt Minh truyền tải cho thì cậu chỉ đành thở dài bất lực mà làm thôi!

Dù sao thì đây cũng không phải lần đầu!Thật sự lần trước Nam (Minh) đã kịp, nhưng chỉ kịp đẩy Ussr ra còn mình một phát xuyên tâm đầu gục chết.

Lần này may mắn lại nhanh hơn một bước, tránh được cái chết trong gang tấc.Mọi người nhìn có lẽ còn chưa kịp hoàn hồn thì một trận xả súng tứ phương bay tới, Nam trở tay không kịp chỉ đành vung điện thoại ra lôi tất cả vào không gian ẩn trong đó để mọi người trốn trong đó.

Một số người không kịp chỉ tiếc cho họ chờ đón nhận cái chết.Mong cho họ hoàn hồn lại thật đúng lúc.

Tất cả đều hoang mang đầu đầy dấu chấm hỏi._Nam!

Đây là nơi nào?!_Ussr lên tiếng hỏi._À...etou...tôi sẽ giải thích cho mọi người sau, giờ chắc không ai muốn ra ngoài để hứng đống đạn đó và trở thành tổ ong đâu nhỉ?_Liếc mắt sang chỗ khác, anh cố gắng tránh đi câu hỏi._Việt Nam?

Tưởng ngươi còn không thèm sử dụng tới cái không gian ẩn này chứ?_ Một vật thể nhỏ nhắn phát sáng không xác định bay lòng vòng quanh đầu Nam, cất giọng lên hỏi._Ố!???

Cái giọng chị Google kia của ngươi đâu rồi? cái giọng thục nữ này là sao?!_ Nam kinh ngạc *nhưng vẫn muốn cà khịa-ing* nhếch mép dùng giọng đểu cáng trêu hệ thống._NÀY!

Giọng này không hay chắc, ta vừa mới nâng cấp được đó!

Thấy tiên nữ đẹp không?!_ Hệ thống hét to rồi đậu xuống bàn tay cậu._Pfff-!

Khụ...tiên nữ....À ừm đẹp đẹp!

đẹp lắmmmm luôn á! nhất ngươi rồi:)!_Tính phì cười nhưng chỉ sợ nó đá ra ngoài thì toi, Nam cố nhịn cười gật đầu khen đẹp._________Tôi trở lại rồi đây:) Tôi có chút việc bận nên nhờ ông anh viết giùm, phải năn nỉ ỉ ôi xôi chè mãi ổng mói giúp đó.

Chứ không như Mọi người nói trong Cmt đâu:) Miệng ổng móc xỉa độc địa cục luôn, như ciểu nhất tiễn xuyên tâm ấy:)Và....eheh!

Tôi tính ở ẩn một thời gian dàiiiiii để thi!

Mọi người thấy sao?
 
[Phần 1] Mong Muốn Hòa Bình....
Chương 52: làm người đứng giữa khó Lắm, phải đâu chuyện đùa!


_.....Ngươi là đang nói dối nha, tỉ như cái bản mặt đáng ghét kia thì nhất định là nói dối.

Không đẹp thì nói rằng không đẹp giùm cái, tức muốn chết!_ Hệ thống chỉ thẳng tay vào mặt Nam hét lớn rồi quay đi mở không gian riêng của mình đi mất tiêu._Cái hệ thống ngớ ngẩn này....ah, điên mất thôi.

Ở lâu ngày với nó mình không đien chắc cũng tâm thầ-_Anh Nam!!!!_ Đông Lào từ đâu nhảy đến đu lên người Nam, mặc dù là linh hồn nhưng...Đậu mắ thằng này nặng như heo, còn đu bám người khác như Koala thế._Cái gì...xuống coi xuống coi!_Nam vật Đông Lào ra sàn...ủa?

Dưng đeo mặt nạ làm quể gì vậy?:))_Em lại bày trò gì phá anh Minh hả?

Dưng nhiên đeo mặt nạ làm quái gì?!_ Nam chống nạnh nói._Ơ....Ông anh bắt em đeo chứ có phải l-_Đông Lào!

Thằng kia mày đâu rồi!?!!_ Chưa kịp để Đông Lào nói hết thì giọng của Việt Minh từ đâu vọng lại đằng xa, với cái giọng như thế thì không lẫn vào đâu được là Đông Lào nó đã làm gì anh Việt Minh rồi...._Thằng này, nay còn dám nói dối anh?!_ Nam tán vô đầu nó một phát.

Ngay lúc đó Việt Minh xuất hiện.nhóm người bị lãng quên: Adu, đâu ra lắm thằng da đỏ như này vậy??!!??Chính là bọn họ đang chia nhau mỗi người một góc xem phim, ai cũng bị lãng quên hết rồi và Nam thì chắc vẫn chưa chú ý tới điều này.Họ ngồi một cách bơ vơ và hoang mang cực độ khi đ*o biết bản thân mình bị lôi vào cái nơi tối mực xó xỉnh nào đó.

Đang quá chú ý tới không gian xung quanh thì một thằng nhóc cao hơn Việt Nam, nó khoảng 1m8, đeo mặt nạ bằng vải....nói chung nó như kiểu là một tấm vải che mặt, che trước sau cột dây.Sau đó đu lên người Nam và bị cậu quật xuống.

Nhìn hai người họ luyên thuyên một hồi thì lại có thêm một giọng nữa vang đến.

Nó làm cả thảy họ giật mình, ai mà khỏe giọng thế.Việt Minh từ đâu phóng tới đạp nó một phát làm nó vừa mới đứng lên xoa đầu đã bị đá văng đi chỗ nào không biết.Người này tỉ khoảng cũng 1m8, nhỉnh hơn thằng hồi nãy một chút.

Cũng đeo khăn che mặt giống thằng hồi nãy nhưng ngôi sao mập mạp hơn một chút._Ặc, anh Minh.

Đạp thế em ấy có sao không? nhỡ như....._ Cậu che miệng nhìn về hướng nó vừa bay ngang mà trợn tròn mắt._Hừ, dám lợi dụng đặc quyền.

Nếu không phải là anh em thì anh đã tống cổ nó ra khỏi đây từ lâu rồi!_ Anh đầu quay nhẹ qua Nam rồi hừ một cái.

Quay phắt đi chỗ khác._Th-thôi nào!

đều là anh em cả mà, đừng có như thế chứ!_ Nam vuốt lưng hai người kia rồi.....*BỐP!!!*Một cú trời giáng của bàn tay nhà Nam giáng xuống lưng hai thanh niên xấu số.

Họ đều nhã sập ra sàn nằm im thin thít như chết rồi ấy.

Còn hội bán bơ thì trợn tròn mắt sợ hãi những cú giáng trời kinh thiên động địa kia của cậu._Nè hen!

Anh em một nhà mà cứ chó với mèo đi nha!

Em chưa phạt tội tự ý chạy lung tung đã là may mắn lắm rồi đây nghe chưa!

Này nhá, nói cho mà biết.

Hai người không cãi nhau một ngày thôi là chết người hả??

Hai người có biết cái đầu óc em nó điên đảo như nào không?!

được lắm, em chưa tống cả hai người ra khỏi đây để tự sinh tự diệt mà may lắm rồi nha, người ta tốn công nuôi hai người để hai người như chó với mèo cãi nhau ngày ngày đó hả?!

Em đã nói bao nhiêu lần rồi, em không có đủ khả năng để cản hai người nhưng nên nhớ em đứng tên "sổ đỏ" nghe chưa!

Đừng để em phải nóng.

đến lúc đó cái nịt cũng chẳng còn đâu!!!_ Hai thanh niên vừa tội nghiệp vừa xấu số chỉ biết cầu cho bản thân sống qua những cú đập của cậu, có trời mới biết cậu có lực tay mạnh đến thế nào.
_______
 
[Phần 1] Mong Muốn Hòa Bình....
chương 53: Nam là trà xanh ư?!


Một bài chửi xối xả vang Lên dội hết vào đầu hai anh em nhà chúng nó.

Đấy có ai nói sai đâu!

Làm người đứng giữa khó lắm, phải đâu chuyển đùa.

Với cái bọn này ý, thì phải "người lớn" cơ.Khi chúng nó khóc, Nam sẽ nâng dịu dàng.

Chia quà chia bánh Nam chiếm phần hơn, có "Đồ chơi" đẹp, phải nhường Nam luôn:)) Và đó luôn là bài ca Nam nhắc tới mỗi lần hai người kia cãi nhau.Một đứa thì "Việt Nam Độc Lập Đồng Minh".

Còn một đứa thì "Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa".

Đều là Việt Nam cả thì cả sao không thể hòa thuận mà cứ phải tranh dành nhỉ.Người người nói ra sao chứ Nam nghe rõ là "Yêu nhau lắm cắn nhau đau".

Mà từ đầu Nam cũng nghi hai người này nó có cái gì đó rất chi là mờ ám rồi.A!

Nhỡ như.....Đông Lào với Việt Minh yêu nhau thì....thì sao nhỉ?!

Đến lúc chẳng phải mình sẽ bị thồn một đống rice Dogs vào bản họng hay sao?

Èo...Cả ba anh em đã nhất trí sẽ FA suốt đời chung với nhau (Mặc dù chả biết khi nào chúng nó chết nữa vì Countryhumans làm gì có tuổi thọ, nó là bất tử mà).

Vậy mà hai người lại quay mặt thờ ơ với Nam mà yêu nhau sao?!Nam chỉ như người qua đường hoặc một thằng Tuesday, trà xanh gì đó trong cuộc tình đầy sóng gió để đến với nhau của hai người họ , Và rồi sau đó Nam sẽ bị đá đi như con giáp thứ mười ba xui xẻo trong căn nhà đầy con thơ trẻ nhỏ của hai người này ư?!Ôi không...Thế thì Nam biết đi về đâu??

Nam sẽ phải ôm gối ra đường mà ngủ giữa chốn rét đến đóng băng này hay sao?!

Và rồi Nam sẽ chết đi một cách thầm lặng và không ai biết cả vì thế giới sẽ ghét Nam vì Nam là con giáp thứ mười ba xen giữa cuộc tình đẹp đẽ của hai người......Nam không muốn!

Nam đau lòng!

Nam sợ hãi.....Mà ai nằm dưới ai nằm trên nhỉ?

À không....Phải là ai trong ai ngoài thì đúng hơn....Nếu được bầu Nam sẽ cho một phiếu Minh Top và Đông Lào Bot.

Khặc khặc...Hahaha!

Trầm tĩnh và Tỏa nắng...khoan, Đông Lào thì phá phách chứ tỏa nắng cái gì?!

Vậy là Trầm tĩnh và Nghịch ngợm ư....ừm...cái này bù cái kia, hợp đấy chứ!Nam ủng hộ hai người, cơ mà không có nghĩa rằng Nam chấp nhận sẽ bị đuổi cổ ra khỏi nhà đâu nhé!

Tên của cháu nó phải do Nam đặt!

Nó cũng sẽ có Hai chữ "Việt Nam" trong đó và...Muahahaha!

Đến lúc nó lớn Nam sẽ Cưới một cô vợ hiền lành, xinh đẹp tài năng, Hiền dịu rồi sau đó đùn đẩy trách nhiệm công việc của nước nhà lại cho các cháu, sau đó cùng cô vợ trẻ đẹp kia của mình đi du lịch khắp thế giới và sau đó khi cô vợ qua đời Nam sẽ đau buồn...Nam sẽ đi theo cô ấy và thế là End phim hết truyện!{À trước đó phải hoàn thành nhiệm vụ lập hòa bình cho thế giới mà không tổn mạng cho Countryhumans nào đã Nam}Phải công nhận trí tưởng tượng phong phú của Nam đếu đem đi thi sẽ được giải Đặc biệt, giải Oscar đấy!

Cậu đâu biết rằng hai người đó Cắn nhau như chó với mèo là vì muốn chiếm độc sủng của Nam a!

Chứ không phải "yêu nhau lắm cắn nhau đau" đâu!!! chỉ có "Ghét nhau quá đánh nhau sứt đầu mẻ trán chỉ để ăn đậu hũ" đấy!!Gì chứ để ăn đại hũ của cậu phải biết thời cơ chứ, phải canh thời gian để người kia khống chiếm tiện nghi a!~Khoan khoan...hình như nãy giờ ta lạc tận đẩu tận đâu ấy, xa vời quá! về lại với cậu chuyện chính nào....mà mình đang nói tới vấn đề gì ấy nhỉ???

Chottomate!
 
[Phần 1] Mong Muốn Hòa Bình....
Chương 54: Sự chết chóc ra đi


Số người bị bơ ngồi ăn bắp hóng chuyện, nhưng đang giữa chừng thì bỗng họ rơi ra ngoài cùng Nam.Tất cả hoang mang nhìn khung cảnh hỗn độn xung quanh.

Quầy rượu thì những chai rượu còn nguyên rất ít, số còn lại bị bắn vỡ hoặc rớt xuống.

Đồ ăn trên bàn sặc mùi khói nóng nòng cốt súng.

Những viên đạn còn găm trong đó.

Bao nhiêu xác chết nằm rải rác la liệt khắp nơi, số còn lại chắc đã chạy thoát rồi.một tiếng súng nổ lên, viên đạn bay tới không kịp để mọi người phản ứng...Găm vào trái tim của Ussr.

Bọn họ trợn tròn mắt nhòn về phía Ussr đang quỳ khuỵu xuống ôm lấy bờ ngực trái thở hổn hển.Đau....nó nhức nhối...Đó là tất cả những gì anh cảm nhận được khi viên đạn đang nóng tan chảy trong người mình.

Lại một viên đạn đuovjư phóng ra, dứt khoát Nam nhìn về hướng đạn và phát hiện...trần nhà góc trái, Đối diện lưng Boss.Không suy không nghĩ Nam chạy tới xô Anh ra và hưởng ngay một phát găm vào vai.

Vì vai của Nam chỉ cao tới ngực Y. may mắn là nó nông nên không sao.

Nam cố gắng dùng tay móc viên đạn ra mặc cho mọi người ngăn cản.

Sau đó xé khăn trải bàn ở ngay đó quấn lại vết thương.Nhưng khi Nam vừa xong động tác thì lại một tiếng súng vang lên, nó không to như lúc nãy nhưng vẫn có tiếng.

Chắc là hắn đã gắn nòng giảm thanh.Viên đạn này bay ngay tới chỗ Nazi.

Găm vào chân phải y và nhanh chóng thêm một viên găm vào đùi trái.

May mắn viên thứ hai y đã nhanh chóng phản ứng và né, không sâu.

Y như phát giác ra điều gì đó, trợn tròn mắt nhấn đầu America xuống.Không nghĩ ngợi lại bảo vệ kẻ thù?

Y làm gì vậy chứ....nhưng may thay viên đạn đang bay tới không trúng mục tiêu và sượt một đường nhẹ qua tay Nazi.

Y cau mày liếm đi vết máu trên tay mình rồi nhếch môi._Chậc....Bọn nào gan lớn nhỉ? lại dám hại cả Countryhumans?

Nhất là những người cấp cao ư?

Các ngươi đi-Chưa kịp để Nazi nói xong thì một trận xả súng vào người y. ymY đẩy hết người đứng xung quanh mình ra và chịu trận.Sau một hồi....y đã có những vết vắn đang chảy máu ở hai bên khuỷu tay, một viên vào bàn tay trái.

Một viên vào bắp chân trái.

Ba viên ngay bụng và có một viên đã đục thành lỗ.

Một viên bên ngực phải.trông y bây giờ tàn tạ hơn bao giờ hết, máu chảy ròng ròng khiến y kiệt quệ sức lực.

Nazi ngã gục xuống nền đất, hơi thở ngày yếu đi.Nguyền rủa...lũ chúng mày...chết.....không toàn thây...lũ chó...ch-chết..._ Cố nặn ra vài chữ không tròn vành.

Y coi như đã trút hơi thở cuối cùng.Bỗng một cái xác đứng dậy cầm dao chạy tới chỗ Ussr đang ngồi thở.

Russia nhanh chóng đẩy ả ra nhưng một đường đạn đã găm vào bàn tay anh.Anh đau đớn ôm lòng bàn tay phải mình mà nhìn về tứ phía góc trần nhà.

Những tia sáng nhỏ ánh lên đủ để y biết cả bốn góc trần đều là sát thủ.

Họ là xạ thủ....Ả bị Russ đẩy ra liền nhanh chóng đứng dậy găm thẳng chiếc dao vào ngực Russ khi anh đang còn đau đáu vì vết thương.

Anh trợn tròn mắt ngã lăn ra.....Russia cũng đã gục xuống.

Nam lao lên kìm hãm con ả lại, dùng mảnh chai vỡ rạch một đường lên tay ả, sau đó chuyển lên cổ, đe dọa._Năm im nếu ngươi không muốn chết! nói nhanh! ngươi do ai cử tới!!_ Dí sát mảnh chai sắc bén bảo cổ làm ả chảy máu.

Ả hoảng sợ l, sợ chết.

Ả run run miệng đáp._T-ta từ liên mình giải phóng....đều hận các người!-chưa để ả nói hết một đường đạn bắn vào đầu ả....Bọn chúng đang muốn khử ả...Để không làm lộ ra thông tin.
_______
Èm...tôi đã sửa thông tin chương đầu rồi.

Thay vì cho Ussr và Nazi chết là nút quay ngược thì thay vào đó Nam sẽ phải đảm bảo mang sống cho những Countryhuman liên quan vào thế chiến II, nếu có thể cứ đọc lại chương một, nó chỉ sửa một chút thôi! vậy nha!!
 
[Phần 1] Mong Muốn Hòa Bình....
Chương 55: Lỗi hệ thống_Mạng Sống của Liên Xô


_Liên mình giải phóng.....Chậc!_ Nam cau mày, lại gì nữa đây...vón dĩ đây chỉ là thế chiến thứ hai, theo trú nhớ của cậu thì làm gì có cái đội quân này.Bỗng cậu nhớ ra, khoan đã....Sao hệ thống không Reset lại thế giới?

Đã có hai người là Nazi và Russia ra đi rồi mà....._"Hệ thống!

Hệ thống!"_ Cậu liên tục gọi hệ thống ra.

Nhưng nhận lại chỉ có một âm thanh máy móc rè rè đáp lại.[CẢNH BÁO!

CẢNH BÁO!!]
「Lỗi!

Lỗi!」
Xin kí chủ vui lòng nhấn mật mã để hệ thống hoạt động bình thường!
〈Cảnh báo!

Virus đang xâm nhập vào hệ thống!

Cảnh báo!〉Chỉ thế là giọng nói bỗng tắt ngấm làm cậu hoang mang vô cùng.

Gì đây?

Lỗi ư....Trong khi cậu đang còn hoang mang cực độ thì một viên đạn xuyên thẳng qua đầu U.K, và mọi thứ chỉ diễn ra chốc lát, khi mọi người vẫn chưa kịp phản ứng về chuyện của Nazi và Russia thì lại thêm một người ra đi.

U.K ngã đổ cả thân thể xuống đất, mất màu đỏ đậm ngấn ngầm tuôn ra như suối, một mảng đỏ nữa xuất hiện._Ch-Cha?....Cha à....CHA!!?_ Canada phản ứng đầu tiên sau chuyện của U.K, anh quỳ thụp xuống lay lay người đang nằm kia dậy, tiếng hét chả anh làm mọi người đồng loạt phản ứng quay sang.Sau đó khoảng 10 phút không thấy có chuyện gì xảy ra.

Mọi nguyện đã kết thúc.....Nhưng Cuba khi lại gần tính đỡ Ussr thì nhìn thấy hơi thở nặng nhọc của y.

Cuba hoảng sợ hỏi nhỏ._Boss?

Ngài vẫn còn sống chứ?_ Hỏi nhỏ đủ cho bản thân và y nghe.

Cuba đưa tay ra._T-ta đây....Mau lên.

Hết....thời gian rồi!_ Y đặt tay mình lên tay Cuba, gắng gượng đứng dậy.Nhưng chưa đi được là bao y đã gục xuống, từng hơi thở nặng nhọc trút ra một cahmchs khó nhằn và nặng nề._AMERICA!!

NGƯƠI ĐẾN BẰNG XE ĐÚNG CHỨ!

CHỞ ĐỦ TẤT CẢ VỀ CÁI NHÀ CỦA NGƯƠI ĐƯỢC KHÔNG?!?!??!_ Cuba hoảng sợ hét lên, tuy ghét thì ghét đấy.

Nhưng hiện tại America là gần nhất ở đây.

Hắn là một tên lắm tiền, chắc chắn vẫn sẽ có phòng bệnh riêng thôi.America đang còn thất thần trước thân thể lạnh ngắt của U.K, bỗng quay ngoắt sang nhìn Cuba như ngẫm ra một cái gì đó, gật đầu một cái rồi lên tiếng._Tuy ba phe hiện giờ là Địch đối ba phương.

Nhưng hiện tại vẫn chỉ có thể dựa vào nhau, ai quan trong ở lại cầm mâu và chịu trách nhiệm việc bị thương, ai còn sức theo tôi đi lấy xe.

Chúng ta sẽ về nhà tôi trước đã!_ Ame ra ý kiến._Chậc....Cuba thuộc y khoa.

ở lại đi!

America!

Chỉ vì Boss thôi đấy!_Phóng đứng lên khó nhằn.

Lúc nãy anh bị trúng đạn ở bả vai và khuỷu tay phải, nhưng không ăn nhằm với anh được đâu._ Tôi đi nữa! tôi có thể làm!

Germany cậu đọc nhiều sách, ở lại giúp mọi người đi!_ Japan đứng lên, anh may mắn chỉ bị đạn sượt qua mặt, không nghiêm trọng.Germany gật đầu gạt đi nước mắt, đỡ thân xác cha mình dậy, để xuống cạnh Russia, rồi đỡ U.K nằm cạnh Nazi.

Y chắp tay xin lỗi rồi đứng dậy đi tìm hộp cứu thương._Để tôi!

Tuy là con gái những được việc lắm đấy!_Nekomi đưa đôi mắt chắc chắn nhìn mọi người.

Đừng nghĩ cô là con gái mà yếu đuối, cha cô không thèm xem cô là nữ nhân đâu!Những người còn cử động và không bị gì nghiêm trong lần lượt đứng lên chia việc cho nhau.

Mọi người phối hợp nhịp nhàng.Cuối cùng cũng lên được xe.

Nam thất thần nhìn Boss đang nằm trên đùi mình, bên cạnh là Cuba và Germany đang cố gắng cầm máu và lấy viên đạn trong tim của y ra.Nắm lấy bàn tay lạnh ngắt của ngài, cậu cảm thấy sợ rồi.....Cậu không muốn ngài phải ra đi đâu....cậu sợ lắm rồi..._"Làm ơn...tỉnh dậy đi...Boss..."_
 
[Phần 1] Mong Muốn Hòa Bình....
Chương 56: Người bí ẩn [Người ấy là ài ai áiiii!?]


Không khí u ám lạnh lẽo bao quanh căn biệt thự trắng to đùng của America.

Bên ngoài là hàng đống người mặc vest đen đứng ngoài cầm súng.

Có vẻ như họ chính là lũ liên mình liên quân giải phóng...gì gì đó.Đã được hơn một tuần trôi qua.Công cuộc lấy đạn trong người Ussr ra đã thành công ngoài sự mong đợi, không nguy hiểm gì đến tính mạng của y.

Nhưng y đã nằm mãi, nằm mãi những vẫn chưa chịu mở mắt.Thật may, khi tính mạng của mọi người là trên hết, nên bây giờ đống tiền của USA đành phải hi sinh.Nhìn mọi người xung quanh ai cũng có quầng thâm không mờ nhạt cũng đậm đà như nước tương xì dầu.Nam cũng đã mất ngủ, cậu khăng khăng muốn để bản thân tự chăm sóc cho ngài.

Hiện giờ đang ngoan ngoãn nằm trên đùi của Canada mà ngủ say.Canada lại dựa vào vai Australia còn Aus thì gục trên vai Ame.

Trong vòng tay của Nam có Ukraina và Belarus.

Lần này bọn họ được đi.

Còn bọn trẻ còn lại đang ở căn cứ.....có lẽ sẽ được bảo vệ an toàn....Chắc chắn là vậy....nhỉ?_Chờ đã....Liên minh giải phóng, được lập ra với mục đích gì cơ chứ? nó có ý nghĩa gì và kẻ cầm đầu rốt cuộc là ai? tại sao lại ám sát chúng ta.....một cách công khai?_ Phóng đang mệt mỏi xoa xoa thái dương.

Mấy hôm nay không thể ra ngoài thu thập thông tin, anh không thể ở gần vây xanh tự nhiên, thật khó chịu biết bao....chợt một ý nghĩ vụt qua đầu anh, một sự khó hiểu dấy lên trong tâm trí anh và ngẩng đầu lên hỏi mọi người.Tất cả im lặng như tờ...đúng nhỉ, sao vẫn chưa nghĩ ra cái vấn đề này chứ._Em đã nghĩ tới vấn đề đó,...khi thay băng cho boss.

Có lẽ tên đó là một tên độc tài...chí ít là cao hơn Nazi rất rất nhiều.

Khi Nazi muốn xâm chiếm thế giới thì còn hắn?

Hắn đang giết tất cả Countryhuman.

Như thế thì tất cả đất nước sẽ chẳng có chỉ huy để ra lệnh cho chúng.Mọi người đang làm, rằng hãy nghe lệnh và thực thi.

Vậy khi...không có lệnh của chúng ta thì những quân đoàn to lớn mà chúng ta huấn luyện ra để làm gì?Họ sẽ chẳng thể làm gì khi chúng ta đã chết.

Cộng thêm, một khi chúng ta đã chết, chế độ hay đất nước chúng ta nắm quyền sẽ sụp đổ, người dân sẽ chấm dứt sự nghe lệnh của chúng ta, họ sẽ trở thành món hàng được 'mua bán' của những kẻ thay thế sở hữu chúng ta.

Như một con rối, họ hoàn toàn lo lắng và sợ hãi, họ không được huấn luyện bài bản như quân đội, và nếu có vậy họ cũng cần một câu lệnh.Họ không như chúng ta, vì chúng ta là 'kẻ đứng đầu'.

Chúng ta hoàn toàn chỉ cần hành động và trí não của mình, không cần phải có bất kì cái gọi là lệnh đó.Giống như vậy, tên đó có một mong muốn xâm chiếm lấy cái thế giới này, có lẽ..là để làm trò tiêu khiển cho hắn.Đến cả Nazi khi mà xâm chiếm một nước nào đó. cũng không tàn ác tới nỗi giết.

Chỉ khi phản kháng quá nhiều, khiến Nazi khó chịu thì may rủi.

Nhưng hắn?

Hắn đang giết tất cả chúng ta khi mà...chúng ta chưa động chạm gì đến hắn!

Nó là một....Sự kinh khủng...ít nhất là cho chính bản thân chúng ta!_ Việt Nam thì thào với chất giọng mệt mỏi không thôi, khản đặc cả cổ do uống ít nước và sự mệt mỏi.

Cậu cố gắng nói lên quan điểm của mình.Mọi người rơi vào sự trầm lắng một lần nữa.

Thấy Ukraina cựa quậy.

Nam vỗ nhẹ lưng rồi nhắm mắt lại._____Tại nơi nào đó______Hah...nói hay quá chứ!

Các người...không làm gì ta?

ồ....đợi đến lúc ta phơi bày tội ác của tất cả các ngươi đi....Hah....Dẫu sao ra cũng không dám giết tất cả các người.

Việt Nam a~ lí luận hay lắm, quả nhiên là....xuyên không giả!

Thiên thần của ta!~ _ Một tên con trai mang chất giọng trầm lắng, pha chút ngân nga.

Hắn...biết việc Nam là xuyên không giả?

Không, hắn đang nhầm lẫn rồi...cậu là Trọng sinh giả.Hắn miết nhẹ bức ảnh....Việt Nam đang ôm một bó hoa sen, tươi cười trước một đầm sen nở hoa rộng bao la.

Trên đầu đội một nón lá.

áo dài trắng ở tà áo có hơi nhuốm đỏ và những ngôi sao màu vàng tung bay nhẹ trước làn gió phối hợp nhịp nhàng......Hắn là ai cơ chứ? có quan hệ bí mật với Việt Nam?
_______
Chương này hơi dài, có cắt bớt được không?
mọi người cùng đoán xem:
Hắn Có quan hệ gì với Việt Nam?
có phải là kẻ đã phá hệ thống không?Bật mí này:) Thằng cha này máu S đấy=)) là con người, và nghiện Nam như hút chích ma túy.

Chỉ muốn đem ẻm về biến ẻm thành M để chơi với thằng Cha này=)))
 
[Phần 1] Mong Muốn Hòa Bình....
Chương 57: Chiếc điện thoại


Đã hơn ba tuần từ ngày ám sát tại bữa tiệc đó.

Tất cả đã cố gắng khôi phục lại sức khỏe của mình, nhưng chỉ có điều....dù cơ thể có khỏe thì tâm hồn tâm trí cũng không thể day dứt được.

Họ cứ gối đầu xuống là lại hiện ra hình ảnh của bữa tiệc hôm đó.....Hôm nay họ lại tụ tập ngoài phòng khách.

Ngồi một cách nghiêm túc._Chúng không định động thủ nữa sao?_Ame nhíu mày, tay bỏ màn cửa sổ xuống._Có lẽ chúng đang lên kế hoạch gì đó...Chúng ta cần cẩn thận hơn._ Phóng nhíu mày, thở dài một hơi._Nè mọi người, nhỡ chúng bất ngờ ập vào đây thì sao?_ Belarus hỏi.Cả đám như chết đứng....nếu chúng ập vào đây thì....Chúng ta không thể biết quân số của chúng, kẻ đầu xỏ là ai.

Có bao nhiêu người chỉ huy...Một tình thế cực kì bất lợi cho ta._Đừng lo, ngươi nghĩ ta xây một căn nhà cho mình ta ở mà lại to như mê cung để làm gì cơ chứ?_ Ame nhếch mép, nhà hắn đương nhiên phải có vũ khí bí mật rồi._Nè America, ngươi có súng không?

Loại súng tầm xa ấy!

Hoặc gì cũng được, miễn có thể gây sát thương._ Việt Nam hỏi._......Ta không dự trự nhiều súng trong nhà mình.

Ta chỉ có để phòng vệ thôi.....Tổng cộng một cây 6 nòng [Đừng hỏi vì sao thời này lại có ba cái đồ này=) Mary sure đấy=))] Hai cây dao găm, với hai khẩu Shotguns.

Đạn không nhiều....Bởi ta nghĩ có thằng cha nào ngu tới mức ập vào Căn nhà này để giết ta chứ?_ Hắn đưa tay ra đếm rồi nhún vai.Mặt Phóng và Nam kiểu: Có tao nè mày=) cho mày nói lại đấy em yêu=) Đcm muốn ăn đạn à?=))_Haiz....điều cần thiết là chúng ta phải trang bị vũ khí, để nhỡ như mà....Bọn chúng ập vô ta biết đường đối phó.

Đợi tí!_ Nam nói rồi lôi cái điện thoại ra của mình, lướt lướt.Một hồi sau, Nam để cái điện thoại xuống sàn rồi ân vô cái gì đó.

Ngay sau đó một đống trang bị như súng, giáp chống đạn, đạn. thuốc, đồ ý tế cá nhân,...v...v..._Được rồi, ai cần gì thì lấy đi.

Nhớ là chỉ cần thiết thôi nha, đừng nghĩ tôi biến ra được mà lãng phí à! không có gì là mãi mãi đâu!_ Nam cầm cái điện thoại lên lắc lắc, chỉ tay về phía đống đồ và nói.Bọn họ mất chữ O mồm chữ A nhìn cậu ung dung chỉ tay về phía đống đồ.

Ame bỗng hét lên._VIỆT NAM!

NÓ LÀ CÁI GÌ MÀ HAY VẬY?

CHO TÔI MƯỢN NGHIÊN CỨU ĐI!

CÓ THÊM NHIỀU CÁI SẼ GIÚP ÍCH LẮM ĐÓ!_ Hắn nhảy xuống khỏi Sofa đi lại phía cậu.Việt Nam đăm chiêu nhìn cái điện thoại một hồi, rồi lại nhìn về phía Ame, rồi lại nhìn điện thoại._Không!

Không nhé, tôi không cho đâu!_ Nam đưa đỉnh thoại ra sau lưng giấu đi, chân lùi lùi lại._ĐI MÀ!!!_ Ame nhào tới._Khống bé ơi, Em không Pho lâu anh mà em đòi xin điện thoại của anh.

Anh không cho đâu!!_*BEEP*_Không bao giờ!_ Nam chạy đi.

Ame đuổi theo.Sau một hồi, khi cả hai đã quay lại.

Mọi người liền thấy cậu bị hắn xách bê như bao xi măng trên vai, tay còn lại ngắm nghía cái điện thoại.

Cậu dãy dụa như đuông dừa.

Quả nhiên dù có chạy nhanh đến đâu thì chân ngắn sao bằng chân dài giò tám thước như hắn được=))Ame đưa tay đánh bép một cái vào mông của cậu.

Mọi người trợn tròn mắt nhìn lần nữa.

Cái thằng United Started of America đó không thấy ngại khi vỗ mông con nhà người ta thế à?

Biến thái dữ chèn._Đừng có dãy nữa!_ Nói rồi hắn tìm cách bật điện thoại lên._Hừ!

Đừng có trách tôi ác!! _ Nam hét lên.

Thụi một cú vô bụng của hắn rồi dựt lại cái điện thoại, nhanh chóng tắt nguồn._Muahahahah!

Giờ thì thách ngươi đấy!

Dù có lấy cũng chả làm gì được!_ Cậu cười phá lên như một thằng điên vừa trốn trại tâm thần phân liệt.

Chỉ thẳng gào mặt hắn nói.Ame ngơ ngác không hiểu gì, nhưng hắn khá chắc chắn rằng cậu đã làm gì đó với cái hộp be bé dẹp dẹp đó khiến hắn không thể làm gì với nó được nữa.
_______Aye.

đáng lẽ phải đăng từ hôm giữa đêm 31 - 12 coi như mừng năm mới cơ.

Nhưng mà tôi đật lộn ngày đăng=))nên là!

CHÚC MỪNG NĂM MỚI NHAAAA!
 
[Phần 1] Mong Muốn Hòa Bình....
Thông báo về việc cực kì quan trọng, không drop đâu yên tâm:>


À thì.....ehehe=)) tôi đã rất rất cực khổ để lấy lại cái nick này chỉ vì tôi đã quên mất mật khẩu của cái nick này.

Thì, cái điện thoại cũ của tôi đã bị Oto cán nên nát bét xè nhẹt.

Không có cách nào lấy lại được nick, tôi quyết định lập nick mới.

Nhưng tối nay một điều kì diệu đã xảy ra, trong đầu tôi bỗng loesleen một dòng mật khẩu và tôi nghĩ rằng có thể lắm chứ!

Tôi đi thử và thành công:> Nhưng tôi lên đây để thông báo rằng tôi sẽ bỏ cáu nick này và chuyển sang nick mới, đồng thời sẽ đưa bộ này sang nick mới đó luôn.

Nhưng vì tính lười nên trên nền tảng wattpad này, tôi sẽ chia ra thành 2 phần.

Này phần 1 đi ha, phần 2 là đoạn sau tôi cắt sang nick kia.

Tất nhiên tôi sẽ không bỏ bộ này đâu!

Bữa giờ tôi vẫn đăng truyện bên NT bình thường à.

Đây lag nick mới cụa tôi!:

Mọi người vào nick mới này nhé, sáng hôm sau bộ này sẽ được chuyền sang đó!!

Chúc ngủ ngon!!À chuyện là tôi định đăng nhập vào nick mới kia nhưng mà nó bảo là xin vui lòng đăng nhập lại sau 15.

15 là cái gì vậy mọi người?=))) giây thì không phải, tôi đếm rồi=)) tôi sợ là ngày ấy=)) tại bên đó có cả tá bản thảo truyện mới tôi chưa đăng, bỏ thì tiếc lắm bì tự nhiên tôi lại có để viết mới:>> Ét ô ét với mọi người=))À mà thôi mọi người, tôi đăng nhập lại được rồi=)) chúc mọi người ngủ ngon=))TÔI SẼ CHÍNH THỨC BỎ NICK NÀY!!

MỘT THÁNG CHẮC LÀ QUAY LẠI MỘT LẦN ĐỂ KIỂM TRA THÔI!!!!

BOT NICK NHA MỌI NGƯỜI!!!

XIN CẢM ƠN!!!!!!!!!!!
 
Back
Top Bottom