Tâm Linh Perfume Flowers from Hell

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
374655548-256-k98517.jpg

Perfume Flowers From Hell
Tác giả: Lequynhbaotran
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Hoa tang tử hương hoa từ địa ngục cho những kẻ cuồng yêu không thể bỏ
Hoa tang tử nói lên một định kiến.Một tình yêu tuy rằng rất giản đơn nhưng lại chẳng thể tương phùng Tang tử chính là nàng sự kiêu sa diễm lệ như loài hoa xinh đẹp.Cánh hoa trắng tựa làn da của nàng,nụ hoa hồng ôi tựa như cánh môi nhỏ xinh của người chiếc lá ôi sao thật khác lạ,lá màu đen chắc là tựa tóc nàng thơ
Người đời bảo tang tử là hoa chết
Còn ta bảo tang tử là hoa yêu
Kẻ vấn linh ngàn năm vẫn không buôn chuyện tình sầu oán trách chỉ riêng ta Tags: girllove​
 
Perfume Flowers From Hell
Chap1:lạc lên nhân gian


-Cha có thôi đi không con đã

một công nàng với vẻ ngoài đặt biệt đang cố gào lên trong sự tức giận có vẻ cô đang cãi nhau với cha cô điều gì đó và trước mặt cô có lẽ là cha cô ông ấy có vẻ ngoài nghiêm khắc vóc dáng cao lớn,ông có vẻ rất tức giận khi nghe thấy con gái mình nói vậy ông liền không kiềm chế mà tát cô một tát Chát âm thanh vang giữa cỏi u minh tĩnh lặng

-Cha..

Cô mang theo vẻ tức giận quay người bỏ đi thấy vậy cha cô liền thở dài nhìn theo bóng cô.Cô đang về phòng thì một cánh cổng kì lạ hiện ra trước mắt cô vì tò mò mà cô bước vào thử, không ngờ đó là của để hắc bạch vô thường lên nhân gian đón hồn người chết đi về cỏi u minh cô vừa bước vào một luồn ánh sáng liền tỏ ra vì quá chói khiến cô phải nhắm mắt khi lần nữa mở mắt ra cô thấy bản thân đã ở một nơi xa lạ cô nhìn xung quanh rồi đi để xem nơi này là đâu đang đi thì cơn đói bụng ập đến vì không biết bản thân chẳng còn ở âm phủ nên cô dùng tiền âm để mau bánh bao thấy vậy chủ quán liền chửi rủa và đánh cô

-Bao nhiêu tôi trả

Một cô gái cùng hai chàng trai đi đến cô gái mở lời thấy vậy chủ quán liền niềm nở trả lời khi nhìn mọi thứ và con người thì cô mới biết mình đã không còn ở dưới âm phủ cô liền suy nghĩ về cuộc sống sau này ở nơi này đang suy nghĩ thì giọng cô gái kia lại vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của cô

-Nhà cô ở đâu

Cô khẽ lắc đầu vì bây giờ có nói cũng chẳng ai tin đâu thấy vậy cô gái kia liền mở lời mời cô về nhà cùng mình khi nghe thấy cô gái kia muốn đưa mình về nhà cô liền ngoan ngoãn theo sau rồi bốn người họ cùng đi.Tầm 4 phút sau cô gái dừng lại trước một dãy trọ rồi đi vào trong đến một căn trọ nhỏ cô liền lấy chìa khóa mở cửa vào trong căn trọ nhỏ đủ cho 2 người ở với một gác mái nhỏ đủ cho 2 người ngủ nhưng vẫn đầy đủ nội thất

-À nhà chúng tôi hơi nhỏ mong cô không chê

-Không sao cảm ơn cô

Nói rồi cô gái ấy vào bếp làm đồ ăn để cô và hai cậu kia ở trên cùng nhau hai người bắt đầu giới thiệu về bản thân đến lược cô cô chỉ nói tên chứ chẳng nói tuổi vì khi nói ra chắc mọi người tưởng cô khùng đang trò chuyện thì cô gái kia đem cơm trộn lên mọi người cùng nhau ăn rồi cười nói vui vẻ cô chưa từng trải qua cảm giác như vậy trước đây nên buộc miệng hỏi

-Con người có thể vui vẻ ở nơi nhỏ bé như vậy sao

-Hả

-À không có gì

Khi chợt nhận ra rằng bản thân đã lỡ lời cô liền chối mọi người cũng nghĩ là chỉ nghe lộn khi ăn xong mọi người phân công rửa chén dù chả biết chút gì nhưng cô vẫn xung phong đi rửa không ngoài dự đoán một tiếng choảng vang lên cái chén bể thành bốn mảnh thấy vậy cô gái kia liền chạy đến hỏi thăm cô cô liền ngại ngùng bảo không sao cô vô tình để mảnh sứ đâm vào tay nhưng lại chẳng chảy ra giọt máu nào khiến cô gái kia sợ hãi

-Không có máu á

-tôi cơ địa thiếu máu

Cô nói đại vì sợ doạ sợ cô gái kia cô gái kia nghe xong liền thở phào nhẹ nhõm.Tối đến mọi người cùng nhau nướng đồ ăn rồi vừa ăn vừa chia sẻ hoàng cảnh của nhau hai chàng trai kia vì yêu nhau mà bị đuổi ra khỏi nhà còn cô gái kia thì là trẻ mồ côi từ nhỏ họ vô tình gặp nhau ở công trường rồi kết bạn ở cùng sau khi mọi người ăn uống xong ai cũng chìm vào cơn buồn ngủ nhưng cô lại không vì đối với cô ngủ với thức chẳng khác gì nhau khi mọi người ngủ hết cô đi ra một gốc cây rồi nghĩ vì sao con người lại có thể vui vẻ như thế và tình yêu là gì khiến cho hai người Minh Hải và Tiến Minh chọn bỏ ra đi cô cứ ngồi thơ thẩn và suy nghĩ vì vốn cô là con gái diêm vương nên vô lo vô nghĩ chẳng có cảm súc nhiều nên những thứ mới lạ ở trần gian khiến cô phải suy nghĩ rất nhiều kể cả những thứ giản đơn như nụ cười cũng khiến cô thấy lạ lẫm vì trước giờ cỏi u minh là nơi đầy rẫy oán hận đau thương nên thứ như tình yêu và nụ cười chẳng xuất hiện ở đấy.Cô đứng lên gió nhẹ thổi làng tóc trắng cô bay nhẹ nhẹ trong gió sự xinh đẹp từ cỏi u minh sự xinh đẹp đến rợn người tóc trắng khuông mặt không chút cảm xúc da trắng nhìn như chẳng có giọt máu nào trong người

-Trẻ mồ côi là không cha không mẹ...vậy đứa trẻ không mẹ như ta là gì...

Từ lúc cô có nhận thức là cô đã biết bản thân chỉ có cha cô luôn sống trong sự bao bọc của ông thường ngày làm bạn với cô đơn cô luôn khao khát có được tình mẹ nhưng chẳng thể mỗi khi cô hỏi về mẹ cô ông lại lãng tránh đi nhớ có lần cô bị kẻ khác bảo là thứ mẹ sinh nhưng chẳng có mẹ nuôi khiến cô rất tủi thân nhưng cha cô lại bảo cô chẳng có mẹ nên thành ra cô chẳng còn quan tâm nhưng hôm nay cô lại buồn rồi lại nhớ mẹ rồi
 
Perfume Flowers From Hell
Chap2: Đêm Trăng


Đang đấm chìm trong những dòng suy nghĩ ngổn ngang cùng làn gió mát thì cô gái kia đi lại áp vào má cô lon gì đấy

-Gì vậy

-bia á uống không

Cô gái kia vẫy vẫy lon bia thấy vậy cô không nói gì mà nhẹ gật đầu rồi đón lấy lon bia từ tay cô gái,rồi cô cùng cô ấy ngồi xuống cạnh một gốc cây cổ thụ lớn hai người vừa uống vừa tâm sự cùng nhau

-Này cô không tôn trọng sức khỏe à giờ đã khuya lắm rồi sao còn chưa ngủ

-Cô cũng đang thức đó

-Ừ ha

Cô gái kia nở nụ cười rồi nói nụ cười ấy kiến cho kẻ vốn chẳng phải người sống Như cô cũng cảm thấy ấm áp cô ấy đặt tay lên mái tóc trắng xoá dài ngang đùi của cô

-Này tóc cô sinh ra đã màu trắng à

-Ừ

Cô vừa nói xong một hơi liền tua hết lon bia khiến cô gái kia không khỏi tròn mắt kinh ngạc

-Này cô tên gì

-Tử Viên Tịch còn cô

-Nguyễn Thanh Bình

Thanh Bình nhẹ nhấp môi lon bia trong khi cô đã uống xong lon thứ hai

-Này cô là trẻ mồ côi à

-không tôi có ba

-Vậy à ba cô đâu

-Ở dưới âm phủ

Cô đang cảm thấy vui vì cuối cùng cũng được giới thiệu thật thì Thanh Bình lại luống cuống lên xin lỗi cô mỉm cười rồi bảo không sao

-*Cha tôi là diêm vương không ở âm phủ thì ở đâu*

Rồi cô mới từ từ mở lời hỏi Thanh bình

-Vậy ba mẹ cô

-Họ mất khi tôi lên 10

-Vậy cô cũng may mắn khi được gặp mẹ cò tôi thì không và không thể gặp được

-Tôi còn nhớ ngày hôm ấy

Trên đoạn đường gia đình 3 người đang chạy xe về từ phía xa một gã đàn ông say xỉn đang lái ô tô đi ngược hướng họ ba cô cũng chẳng quan tâm bỗng hắn ta đánh lái qua phía gia đình cô "RẦM" trong cơn mưa tiếng khóc máu me vương vãi khắp trên đoạn đường.Ba và mẹ cô đã được đưa vào viện nhưng họ chẳng thể qua khỏi tên kia chỉ lo đám ma và bị phạt 2 năm tù còn cô từ đó thành trẻ mồ côi sống trong cô nhi viện XXX nhưng vì vết sẹo sau vụ tai nạn nên chẳng ai nhận nuôi cô vì họ cho rằng cô là thứ xui xẻo.Sao đó cô được nhận nuôi bởi một cặp đôi đồng tính nam lớn tuổi sau khi chung sống với họ đến năm 15 tuổi họ lại lần nữa rơi bỏ cô đi vì tai nạn giao thông sau này cô mới biết họ bị chính gia đình ruồng bỏ vì chính xu hướng tính dục của họ cô đã có khoảng thời gian tuyệt đẹp bên hai người.Cô vừa kể nước mắt lại không kìm được mà cứ rơi chắc cô nhớ họ rồi chắc tim cô lại nhói rồi

-Này đừng khóc ồn lắm

Có vẻ cô an ủi người khác không được tốt lắm nhưng Thanh Bình vẫn cười vì cô cũng có người để giải quyết những vấn vương trong lòng Thanh Bình ôm cô khóc tới khuya khi Thanh Bình đã ngủ cô liền bế nàng về bất giác cô rơi nước mà vì sao một kẻ có trái tim của cái chết lại khóc chắc chỉ vì cô thấy nó thú vị chăng.

Cô nhẹ nhàng đặt Thanh Bình lên giường rồi ra ngoài dọn những lon bia hai người đã uống rồi cô uống hết những lon bia còn lại vừa uống cô vừa thắc mắc tại sao cô không thể nhìn thấy mẹ mình nhưng những người khác.

Sáng hôm sau

-Này các người đi đâu vậy

-Đi làm cô đi không

-Ừm cho tôi theo với

Cô cùng họ đi đến một kho hàng tên quản lý cọc cằng đi ra

-Hôm nay các người sử lý hết đống này cho tôi

Hắn quăng một sấp giấy tờ ra

-Tôi..

-Sử lý đi rồi đòi thăng chức

Cô được sếp thăng chức vì làm tốt nhưng tên này lại chẳng vừa ý hắn nên hắn luôn làm khó cô

-Đã sắp xếp cái đống này lại còn sử lý giấy tờ đống này 19 người làm còn không nổi nói chi 3 đứa

-Tôi làm cho các người đi ra đi

-Được không

-12 phút sau quay lại

Nghe lời cô họ ra ngoài ăn còn cô thì ở lại làm việc.

12 phút sau họ quay lại thì hàng hóa đã được sắp xếp gọn gàng còn giấy tờ thì đã được sử lý xong hết khiến mọi người đều bất ngờ

-Cô như ma ấy nhỉ đống này người thường khó làm hết

-Ăn nói xà lơ

Tên kia quay lại thấy đã xong nên đành cho cả đám thăng chức

-YEA cảm ơn cô

Thanh Bình nhảy lên ôm chầm lấy cô nở nụ cười ấm áp khiến cô cũng phải cười lây khung cảnh trở nên ấm áp và vui vẻ
 
Back
Top Bottom