Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp

[P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 259: Quà đáp lễ


Lạc Thanh Hàn hỏi "Đây là cách ăn mới nàng mày mò tìm ra?"

Tiêu Hề Hề gật đầu thật mạnh "Đúng vậy, đúng vậy, thịt nướng như thế này rất ngon!"

Bảo Cầm vừa lật mặt xiên nướng, vừa nói."

Nơi này nhiều khói dầu, Điện hạ và nương nương đến bên cạnh nghỉ ngơi trước, nô tỳ nướng xong sẽ bưng tới cho hai người."

Tiêu Hề Hề ngửi thấy mùi thơm của xiên nướng, thật sự rất đói.Nàng chạy đi hái hai quả dưa chuột, định dùng dưa chuột thỏa mãn cơn đói trước.Nàng rửa dưa chuột, đưa một quả cho Thái tử.Nét mặt Lạc Thanh Hàn khó tả nhìn hai con heo trong chuồng.

Hắn từ chối quả dưa chuột tươi Tiêu Hề Hề đưa."

Ta không ăn cái này."

Tiêu Hề Hề gặm dưa chuột, dưa chuột mới hái rất giòn và tươi, đặc biệt ngon miệng.Hai con heo lớn đang ngủ gật ngửi thấy mùi thơm của dưa chuột, lập tức đứng dậy, nằm trên hàng rào chuồng, hướng về phía Tiêu Hề Hề chảy nước dãi, đồng thời phát ra tiếng ụt ịt.Tiêu Hề Hề bẻ quả dưa chuột Thái tử không ăn thành hai nửa, cho hai con heo ăn.Thấy vậy, Lạc Thanh Hàn không khỏi nhướng mày.Hắn nghiêm mặt, vắt từng chữ từ kẽ răng."

Nàng cho heo ăn dưa chuột mà ta không ăn?"

Tiêu Hề Hề chẳng thấy có gì không đúng, nên hỏi lại "Không phải người không ăn sao?

Người không ăn, vậy thì cho heo ăn."

Lạc Thanh Hàn cảm thấy mình bị nhắc khéo.Hắn âm trầm nói "Ta hối hận rồi, ban đầu lẽ ra không nên đồng ý cho nàng nuôi heo trong Đông cung."

Tiêu Hề Hề sợ hắn sai người khiêng hai con heo đi, vội an ủi "Điện hạ đừng nói vậy mà, thịt heo ăn rất ngon, người còn đang trong giai đoạn phát triển thân thể, ăn nhiều thịt mới cao lớn khỏe mạnh được ~"Lạc Thanh Hàn không thấy mình được an ủi, ngược lại còn tức giận hơn."

Nàng đang chê ta không đủ khỏe mạnh sao?"

Tiêu Hề Hề thấy đây là một câu hỏi khó trả lời, dù nàng trả lời thế nào cũng có thể rơi xuống hố.Nàng quyết định sử dụng phương pháp thay đổi chủ đề."

Điện hạ, người ăn thử dưa chuột này đi, vừa ngọt vừa giòn, rất ngon đó!"

Nàng đưa cho hắn quả dưa chuột mà nàng gặm một nửa.Lạc Thanh Hàn "......"

Trên khuôn mặt anh tuấn của hắn viết đầy từ chối và ghét bỏ, nhưng cơ thể lại không tự chủ mà cúi xuống, há miệng cắn một miếng dưa chuột.Hai mắt Tiêu Hề Hề sáng ngời hỏi "Có phải ăn rất ngon không?"

Lạc Thanh Hàn nuốt dưa chuột xuống, khinh thường nói "Cũng chỉ thế thôi."

Tiêu Hề Hề cắn một miếng dưa chuột ngay chỗ hắn cắn, nghiêm túc nói "Thần thiếp thấy nó rất ngon mà!"

Lạc Thanh Hàn nhìn chằm chằm đôi môi ẩm ướt và sáng bóng vì nước dưa chuột của nàng, hồi lâu mới nói."

Trên đời này không có món gì mà nàng thấy không ngon."

Tiêu Hề Hề không xấu hổ mà còn tự hào "Điều này cho thấy thần thiếp không kén ăn."

"Nàng không kén ăn, nhưng nàng ăn quá nhiều, lãng phí thức ăn."

"Cho nên thần thiếp chọn cách tự cung tự cấp đó."

Tiêu Hề Hề đi quanh hậu viện một vòng, đứng trong một không gian rộng rãi, chống hông tuyên bố."

Thần thiếp định dựng một giàn nho ở đây, khi tới mùa hạ, ban đêm chúng ta có thể ngồi dưới giàn nho, vừa ngắm sao vừa ăn nho, nghĩ thôi cũng thấy tuyệt vời."

Lạc Thanh Hàn tưởng tượng cảnh đó theo lời nàng, cảm thấy rất được.Hắn nói "Hàng năm Tây Vực đều sẽ cống nạp nho, lát nữa ta chia cho nàng một ít."

Tiêu Hề Hề tức thì vui mừng khôn xiết.Nàng cúi xuống hái một cây cải thảo còn dính đất đưa cho Thái tử."

Điện hạ, cảm ơn người cho phép thần thiếp ở đây nuôi heo trồng rau, thần thiếp không có gì cho người, tặng người cải thảo này vậy."

Lạc Thanh Hàn "......"

Mặt hắn không biểu cảm từ chối quà đáp lễ của nàng.
 
[P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 260: Sao không nạp các nàng vào Đông cung?


Tiêu Hề Hề thấy hắn từ chối nhận quà, Tiêu Hề Hề hơi thất vọng.

Tục ngữ có câu há miệng mắc quai, nếu Thái tử nhận quà của nàng, nàng có thể thuận tiện đề nghị mở rộng vườn rau.Ài, tiếc thật!Bảo Cầm đặt thịt nướng lên dĩa, bưng đến trước mặt Thái tử và Tiêu trắc phi.Tiêu Hề Hề rất có tự giác của một cô vợ bé, đầu tiên nàng chọn một xiên thịt gà thơm ngon, đặt vào dĩa của Thái tử.

Sau đó mới bắt đầu ăn.Lạc Thanh Hàn thử một miếng thịt nướng, cảm thấy rất ngon, nhưng cách ăn này không tao nhã, làm hắn không chấp nhận được.Hắn ăn hai miếng rồi đặt thanh tre xuống.Thường công công thấy vậy, biết Thái tử không quen ăn nên lập tức sai người dọn mấy món thanh đạm lên.Tiêu Hề Hề thích thú ăn thịt nướng.Trước đây ở trên núi, nàng cũng từng làm thịt nướng, nhưng do tay nghề nấu nướng hạn chế nên thịt nướng không chín hoặc cháy khét, mùi vị kém xa thịt nướng của Bảo Cầm.Nàng ăn hết xiên này đến xiên khác, cảm giác như không thể dừng lại.Nếu lúc này có thể uống bia lạnh, hương vị sẽ càng tuyệt hơn!Tiếc là không có bia, may mà có trà sữa.Tiêu Hề Hề cầm ly, uống một hớp lớn trà sữa.Lúc Lạc Thanh Hàn còn nhỏ thường dùng bữa với Tần hoàng hậu, bà rất coi trọng lễ nghi, không bao giờ cho phép trên bàn ăn phát ra tiếng động nào, vì vậy hắn cũng hình thành thói quen ăn uống yên lặng.Nhưng mỗi lần cùng ăn với Tiêu Hề Hề, sự yên lặng này sẽ bị phá vỡ.Nàng thường nói chuyện trong khi ăn, lúc uống thì phát ra tiếng rột rột, tạo cảm giác tồn tại của nàng mọi lúc.Lạc Thanh Hàn không ghét cảm giác này, có lúc thậm chí còn cảm thấy rất tốt, làm hắn dễ thả lỏng thư thái hơn.Tiêu Hề Hề rút một xiên tôm viên nướng, đặt chúng vào bát của Thái tử."

Tôm viên này rất ngon, Điện hạ cũng ăn thử đi."

Loại tôm viên này được nhào bằng tay, thịt mịn chắc, vị thơm ngon ngọt dịu, ăn rất ngon.Lạc Thanh Hàn đã quen với hành vi thỉnh thoảng gắp thức ăn vào bát của nàng.Mỗi khi nàng ăn thứ gì ngon, đều chia sẻ với hắn.Dường như làm như vậy có thể biến một niềm vui thành hai niềm vui.Lạc Thanh Hàn dùng đũa gắp tôm viên, cắn một miếng."

Quả thật rất ngon."

Mắt Tiêu Hề Hề cong cong cười "Loại tôm viên này không chỉ nướng ngon mà luộc trong lẩu cũng rất ngon.

Lát nữa chúng ta cùng ăn lẩu đi."

Lạc Thanh Hàn nói được.Hôm sau, Thái tử đến điện Nghị Sự như thường lệ.Bàn luận chính sự xong, Hoàng đế cố ý giữ Thái tử ở lại.Hoàng đế hỏi "Sức khỏe con bây giờ thế nào?

Còn chỗ nào thấy không thoải mái không?"

Lạc Thanh Hàn cung kính trả lời "Nhi thần đã không sao, phiền phụ hoàng quan tâm."

Hoàng đế hài lòng cười "Thấy con không sao, trẫm yên tâm rồi."

Ông dừng lại, rồi nói tiếp "Trước đó con tham gia tiệc Quần Phương, gặp Cảnh tam nương và Đoạn ngũ nương, con thấy các nàng thế nào?"

Lạc Thanh Hàn nghe vậy lập tức hiểu ý của phụ hoàng.Hắn không vội nói "Cảnh tam nương và Đoạn ngũ nương là những nữ tử rất tốt, nhưng tiếc là nhi thần không có duyên với các nàng, nhi thần chỉ có thể chúc các nàng sớm tìm được lang quân như ý."

Nhưng Hoàng đế lại nói "Nếu con thấy các nàng tốt, sao không nạp các nàng vào Đông cung?"
 
[P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 261: Ngôi vị Trắc phi


Lạc Thanh Hàn đè nén chán ghét trong lòng, nghiêm túc nói "Có thể cưới các nàng là phúc của nhi thần, nhưng Khâm Thiên Giám và Thiên Nhất đạo nhân đã xem quẻ, nhi thần và các nàng không hợp bát tự, e là không phải hôn phối tốt."

"Chuyện này con không cần lo, dù gì cũng chỉ nạp các nàng làm Trắc phi, không cần quá để ý tiểu tiết kia."

Thái độ Hoàng đế rất rõ ràng, ông đơn phương tuyên bố quyết định, cũng không có ý định hỏi ý kiến của Thái tử.Lạc Thanh Hàn bình tĩnh nói "Nhi thần đã có ba Trắc phi, nếu nạp Cảnh tam nương và Đoạn ngũ nương vào Đông cung, chỉ có thể chọn một người làm Trắc phi."

Theo tổ chế, Đông cung của Thái tử nhiều nhất có bốn Trắc phi, tám Lương đệ, mười hai Lương viên, còn Mỹ nhân Chiêu huấn Phụng nghi thì không có số lượng giới hạn.Hoàng đế kinh ngạc "Trẫm nhớ Đông cung chỉ có hai Trắc phi, từ khi nào có thêm Trắc phi thứ ba?"

"Lúc nhi thần bệnh, là Tiêu lương đệ chăm sóc nhi thần, nàng chăm sóc nhi thần rất tốt.

Xem như phần thưởng, hôm qua nhi thần đã phong nàng làm Trắc phi, nhi thần đã bẩm chuyện này với Hoàng tổ mẫu, Hoàng tổ mẫu cũng đồng ý."

Thái hậu đã đồng ý, dù Hoàng đế có thấy không vui, cũng không thể nói gì."

Vậy thì phong Cảnh tam nương làm Trắc phi, Đoạn ngũ nương làm Lương đệ."

Lạc Thanh Hàn chắp tay đáp "Nhi thần tuân chỉ."

Rời khỏi điện Nghị Sự, trên mặt hắn không thay đổi cảm xúc gì, thần sắc vẫn như thường.Ngay cả Thường công công hầu hạ bên cạnh nhiều năm, cũng không phát hiện lúc này hắn có gì không ổn.Thường công công cung kính nói "Điện hạ, vừa rồi Hoàng hậu nương nương phái người tới, có chuyện muốn nói với người, mời người đến điện Tiêu Phòng một chuyến."

Lạc Thanh Hàn dường như nghĩ tới chuyện gì, chán ghét trong lòng không ngừng dâng lên, làm hắn muốn buồn nôn.Nhưng hắn vẫn không nói gì, cứ bình tĩnh như vậy đi tới điện Tiêu Phòng.......Chiều hôm qua, Tần hoàng hậu triệu kiến Tần đại phu nhân.Hai người thương lượng xong, vẫn quyết định để Tần thập nương gả vào Đông cung, dù không thể thành Thái tử phi, cũng tạm thời làm Trắc phi trước.Còn về chuyện bát tự, thật ra rất dễ giải quyết, chỉ cần nhờ người của Khâm Thiên Giám thay đổi kết quả là được.Biết Thái tử đến, Tần hoàng hậu cho hắn vào.Tần hoàng hậu vẫn lãnh đạm, không hàn huyên, cũng không vòng vo, mở miệng nói thẳng."

Bổn cung đã thương lượng với Tần gia, con tạm thời không thể cưới Thái tử phi cũng không sao, để Tần thập nương làm Trắc phi trước, ba năm sau sẽ sắc phong Thái tử phi."

Lạc Thanh Hàn sớm đã biết trước kết quả này.Hắn bình tĩnh nói "Mẫu hậu chậm một bước rồi, Đông cung đã có bốn Trắc phi, nếu Tần thập nương muốn gả vào Đông cung, nhi thần cùng lắm chỉ có thể cho nàng làm Lương đệ."

Tần hoàng hậu nhíu mày "Bổn cung nhớ con chỉ có hai Trắc phi, từ khi nào thành bốn người?"

"Hôm qua, nhi thần phong Tiêu lương đệ làm Trắc phi, vừa rồi phụ hoàng bảo nhi thần nạp nữ nhi của Cảnh thái phó làm Trắc phi, tuy chưa có văn thư, nhưng lệnh vua không thể trái, mong mẫu hậu lượng thứ."

Tần hoàng hậu không hài lòng "Đang yên lành con phong Tiêu lương đệ thành Trắc phi làm gì?"

Kế đó bà nghi ngờ hỏi "Chắc không phải con cố ý chọn lúc này phong Tiêu lương đệ thành Trắc phi đó chứ?"

Lạc Thanh Hàn "Mẫu hậu nghĩ nhiều rồi, trong lúc nhi thần bệnh, Tiêu trắc phi chăm sóc nhi thần rất tốt, đây là phần thưởng nàng xứng được nhận, hơn nữa chuyện này đã bẩm với Hoàng tổ mẫu, Hoàng tổ mẫu cũng đồng ý chuyện này."

Nghe vậy, tâm trạng của Tần hoàng hậu càng tệ hơn.
 
[P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 262: Dựa vào bản lĩnh


Tuy Thái hậu lớn tuổi, mấy năm nay cũng không can thiệp nhiều vào chuyện hậu cung, nhưng sau khi Tiên đế băng hà, bà có thể dùng uy quyền trấn áp bao nhiêu phi tần và hoàng tử trong hậu cung, đẩy con trai của mình lên ngôi, đủ thấy Thái hậu không phải dạng hiền lạnh gì.

Tần hoàng hậu không muốn vì một Lương đệ cỏn con mà xung đột với Thái hậu.Tần hoàng hậu do dự, cuối cùng vẫn quyết định nói chuyện với Hoàng đế.Hoàng đế đang phê duyệt tấu chương trong ngự thư phòng, thấy Tần hoàng hậu đến, ông không hề ngạc nhiên.Ông phất tay.Thái giám cung nữ đều lui ra ngoài.Trong ngự thư phòng chỉ còn lại Hoàng đế và Hoàng hậu.Tần hoàng hậu lạnh lùng nói "Thần thiếp muốn bàn chuyện Trắc phi của Thái tử với bệ hạ."

Hoàng đế phê duyệt tấu chương, không ngẩng đầu lên nói "Trắc phi của Thái tử thì làm sao?"

"Nữ nhi của Cảnh thái phó không thích hợp làm Trắc phi."

Hoàng đế hỏi ngược lại "Vậy nàng cảm thấy ai thích hợp làm Trắc phi?"

Tần hoàng hậu nói "Dĩ nhiên là Tần thập nương, từ nhỏ đã có duyên với Thái tử, phù hợp với Thái tử hơn Cảnh tam nương."

Hoàng đế ngừng phê duyệt, ngẩng đầu nhìn bà, ẩn ý không rõ cười nói "Tần thập nương khi còn nhỏ chỉ gặp Thái tử một lần, Thái tử cũng đã quên chuyện này, nói gì đến duyên phận?

Nàng nói lung tung như vậy, không sợ hủy hoại thanh danh của cháu gái mình sao?"

Tần hoàng hậu "Dù chỉ gặp một lần, cũng là duyên phận."

Hoàng đế ngả người ra sau, ánh mắt thâm trầm nhìn bà "Chỉ là một Trắc phi mà thôi, lại phiền Hoàng hậu đích thân đến đây, xem ra Hoàng hậu rất muốn vị trí Trắc phi này."

Tần hoàng hậu nghe ra ý châm chọc trong lời của ông, cũng không tức giận, vẫn lãnh đạm như cũ."

Thần thiếp xin bệ hạ thành toàn."

Hoàng đế "Nếu trẫm không muốn thành toàn thì sao?"

Tần hoàng hậu "Vậy thì dựa vào bản lĩnh đi."

Hoàng đế cười lạnh nói "Được, dựa vào bản lĩnh!"

Trò chuyện đến đây kết thúc.Hoàng đế và Hoàng hậu thêm một lần chia tay không vui.Trở về điện Tiêu Phòng, Tần hoàng hậu lập tức viết thư gửi cho Tần gia.Bà muốn Tần gia ngăn Cảnh Thi Lan và Đoạn Vũ Vi vào cung.Tuy nhiên vẫn muộn một bước.Hoàng đế sớm đoán được Hoàng hậu sẽ làm như vậy, hôm qua ông đã cùng Cảnh thái phó và Đoan Quốc Công bàn bạc chuyện này, tránh phát sinh thêm chuyện gì, sáng sớm hôm nay Cảnh thái phó và Đoan Quốc công đã đưa Cảnh Thi Lan và Đoạn Vũ Vi tiến cung.Lúc này, Hoàng đế đã sai người đưa các nàng đến Đông cung.Dù sao cũng chỉ là Trắc phi, đơn giản bày vài bàn là được, không cần chuẩn bị gì đặc biệt.Thế nên khi Thái tử về đến Đông cung, phát hiện trong Đông cung có thêm hai phi tần, là Cảnh trắc phi và Đoạn lương đệ.Hai người đỏ mặt hành lễ với Thái tử.Lạc Thanh Hàn miễn lễ.Hắn không do dự, quyết định cung điện cho hai người."

Cảnh trắc phi ở điện Uyển Hà, Đoạn lương đệ ở Ninh Vũ uyển."

Cảnh trắc phi và Đoạn lương đệ lại hành lễ tạ ơn.Vì các nàng đến quá đột ngột, điện Uyển Hà và Ninh Vũ uyển còn chưa kịp quét dọn, chưa thể dọn vào, đành phải tạm trú ở điện Lân Đức.Để chào mừng Cảnh trắc phi và Đoạn lương đệ, Thái tử đã sai người tổ chức yến tiệc ở điện Lân Đức.Các phi tần trong Đông cung đều nhận được lời mời.Khi tin tức truyền đến điện Thanh Ca, ai nấy đều dùng ánh mắt lo lắng nhìn Tiêu trắc phi.Tiêu Hề Hề không hiểu gì "Các ngươi nhìn ta như vậy làm gì?

Trên mặt ta dính bẩn à?"

Bảo Cầm nghĩ nàng giả vờ kiên cường, nhẹ giọng an ủi "Nương nương, người đừng buồn, dù có thêm Cảnh trắc phi và Đoạn lương đệ, người vẫn là phi tần được Thái tử sủng ái, bọn họ không thể đoạt sủng ái của người."

Tiêu Hề Hề không cảm thấy mình buồn.Nhưng nàng vẫn hiểu nỗi lo của Bảo Cầm.Bao Cầm giúp Tiêu trắc phi trang điểm, khi mặt trời lặn, Tiêu trắc phi ngồi kiệu đến điện Lân Đức.Điện Lân Đức tối nay vô cùng náo nhiệt.Phi tần các cung đều tụ tập ở đây, trang điểm xinh đẹp, thoáng nhìn như cảnh tượng trăm hoa đua nở.Tiêu Hề Hề là một trong bốn Trắc phi, nàng ngồi cạnh ghế chính, vị trí rất dễ thấy.Bạch trắc phi ngồi đối diện nàng.Ánh mắt hai người khó tránh chạm nhau.Tiêu Hề Hề còn chưa kịp phản ứng, Bạch trắc phi đã thu hồi tầm mắt, cụp mắt uống trà, như không thèm để ý tới ai.Lý trắc phi còn đang chăm chỉ chép kinh trong điện Kim Phong, tối nay không có cơ hội lộ diện.Khi Cảnh trắc phi và Đoạn lương đệ xuất hiện, mọi người đồng loạt nhìn các nàng.Cả hai đều là mỹ nhân hiếm có.Cảnh trắc phi mặc nhu quần tay rộng tím nhạt, phong thái dịu dàng hiền thục, bước đi tao nhã điềm đạm, có khí chất nhã nhặn trầm tĩnh độc nhất của thư hương thế gia.Đoạn lương đệ mặc váy dài in hoa màu hồng, mắt sáng răng trắng, mặt tròn dễ thương toát lên vẻ thanh tú ngây thơ, thoạt nhìn giống kiểu em gái hàng xóm ai cũng yêu thích.Các nàng ngồi cạnh Thái tử.Một trái một phải, mỗi người có phong cách riêng.Thái tử bị kẹp giữa không hề có biểu cảm gì trong suốt quá trình, giống như người công cụ bị ép buộc.Vì chỉ là gia yến đơn giản nên mọi người khá thoải mái, vài phi tần chủ động ca hát nhảy múa cho Thái tử xem.Thái tử cho phép.Chúng phi tần muốn thu hút sự chú ý của Thái tử, lần lượt thể hiện hết tài năng của mình.Bạch trắc phi không có tâm trạng xem náo nhiệt, phần lớn thời gian đều uống trà, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn Thái tử.Cảnh trắc phi và Đoạn lương đệ cũng vậy.So với màn trình diễn của các phi tần, các nàng quan tâm Thái tử đang làm gì hơn.Thái tử đang làm gì?Ngài ấy đang nhìn Tiêu trắc phi.Mà Tiêu trắc phi vừa ăn vừa xem biểu diễn.Không nhắc tới mấy cái nháy mắt mà các phi tần thỉnh thoảng ném cho Thái tử, các nàng biểu diễn rất hay, dù là gảy đàn, ngâm thơ, ca hát hay nhảy múa, còn đặc sắc hơn những gì nàng xem trên tivi.Hiếm khi có tiết mục hay như vậy, Tiêu Hề Hề dĩ nhiên muốn xem thêm vài lần.Sau khi các phi tần kết thúc màn biểu diễn thì yến tiệc cũng kết thúc.Thái tử đứng dậy, chuẩn bị về điện nghỉ ngơi.Chúng phi tần đứng dậy cung kính tiễn Thái tử.Ngoại trừ Cảnh trắc phi và Đoạn lương đệ, các phi tần khác đều rời khỏi điện Lân Đức, về cung của mình.Tiêu Hề Hề còn chưa đi xa, đã bị Bạch trắc phi gọi lại.Bạch trắc phi vẫn là dáng vẻ yếu ớt đó.Nàng ẩn ý nói "Nữ nhân trong cung này đến lượt này rồi đến lượt khác, chưa từng có ai đắc sủng lâu dài, hôm nay có Cảnh trắc phi và Đoạn lương đệ, ngày mai nói không chừng còn có nữ nhân khác, Tiêu muội muội nên nghĩ thoáng một chút nha."

Tiêu Hề Hề chân thành nói "Ta nghĩ thoáng lắm nha, ngược lại là tỷ tỷ đó, sức khỏe không tốt, đừng vì mấy chuyện linh tinh mà tức giận hại thân thể."
 
[P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 263: Sống trong phúc mà không biết hưởng


Bạch trắc phi cười nói "Muội thật biết khoe khoang, đã đến lúc này rồi, còn giả vờ như không có chuyện gì."

Thấy nàng không tin, Tiêu Hề Hề đành thở dài."

Nếu nghĩ như vậy có thể làm tỷ cảm thấy khá hơn, thì tỷ cứ coi như ta khoe khoang đi."

Bạch trắc phi "......"

Nàng cố tình nói những lời đó để làm Tiêu trắc phi khó chịu.Nào ngờ Tiêu trắc phi cắn ngược lại nàng.Sắc mặt nàng khó coi nói "Cảnh trắc phi và Đoạn lương đệ là nữ nhân được Hoàng thượng đích thân chỉ điểm cho Thái tử Điện hạ, địa vị của các nàng ở Đông cung không tầm thường, Thái tử Điện hạ nhất định sẽ yêu thương các nàng, đến lúc đó xem ngươi đắc ý thế nào?"

Nói xong, nàng phất khăn lụa, xoay người rời đi.......Tiêu Hề Hề về điện Thanh Ca, gọi cung nữ giúp nàng tẩy trang tắm rửa.

Bình thường lúc cung nữ hầu hạ nàng, sẽ cười nói với nàng vài câu, nhưng tối nay không ai dám nói chuyện.Ai nấy đều cẩn thận, sợ nói bậy, đắc tội Tiêu trắc phi.Tiêu Hề Hề ngáp dài.Thấy nàng buồn ngủ, cung nữ nhanh tay hơn, gỡ búi tóc rồi bưng nước nóng lên cho nàng.Tiêu Hề Hề thoải mái tắm nước ấm, sau đó lên giường đi ngủ.Vốn Bảo Cầm còn lo Tiêu trắc phi vì quá buồn mà không ngủ được, nhưng có vẻ như nàng nghĩ quá nhiều rồi.Thế cũng tốt, nghĩ thoáng hơn, mới không bị tổn thương.Bảo Cầm thầm thở dài, yên lặng ra ngoài, nhẹ nhàng đóng cửa lại.Tiêu Hề Hề ngủ say, chợt thấy khó thở.Nàng ngộp thở thức tỉnh.Vừa mở mắt, nàng thấy Thái tử đang ngồi ở mép giường, nhéo mũi nàng.Nàng vội gạt tay Thái tử ra, ngồi dậy hít một hơi thật sâu.Lạc Thanh Hàn mặt không biểu cảm nhìn nàng."

Thế mà nàng còn ngủ được?"

Hô hấp trở lại bình thường, Tiêu Hề Hề mới nói "Thần thiếp không bệnh không nạn, sao không ngủ được?"

Nghe vậy, Lạc Thanh Hàn tự cười giễu."

Cũng đúng, nàng vốn không quan tâm ta, ta thế nào, nàng cũng không để ý, dĩ nhiên là ngủ được rồi."

Tiêu Hề Hề nhận thấy tâm trạng của hắn không đúng.Nàng nghiêng người, nhìn khuôn mặt đẹp trai của Thái tử."

Điện hạ, ai lại chọc người vậy?"

Lạc Thanh Hàn đẩy nàng ra, đứng dậy đi ra ngoài.Hôm nay là ngày đầu tiên Cảnh trắc phi và Đoạn lương đệ tiến cung, lẽ ra hắn phải ở cạnh bọn họ, nhưng mỗi khi thấy bọn họ, hắn lại nhớ đến mấy lời của phụ hoàng.Hắn thậm chí không muốn chạm vào bọn họ.Hắn một mình lặng lẽ rời điện Lân Đức, đối mặt với bóng tối mù mịt, không biết nên đi đâu, cuối cùng hắn chỉ có thể nghe theo trái tim mình mà đến điện Thanh Ca.Vốn tưởng Tiêu Hề Hề sẽ hiểu cho hắn, không ngờ nàng lại ngủ như heo, hoàn toàn không để ý tới chuyện của Cảnh trắc phi và Đoạn lương đệ.Hắn lại tự mình đa tình rồi.Lạc Thanh Hàn vừa đi một bước, phát hiện tay áo của mình bị nắm lấy.Hắn nhìn xuống, thì nhận ra Tiêu Hề Hề kéo hắn.Tiêu Hề Hề ngẩng đầu nhìn hắn "Điện hạ có muốn ăn khuya không?"

Lạc Thanh Hàn lạnh lùng nói "Ta không đói."

"Không đói cũng không sao, ăn một hai miếng là được."

Tiêu Hề Hề buông tay áo hắn, rồi nhanh chóng đứng dậy, tiện tay lấy áo ngoài khoác lên người.Nàng mang giày, kéo Thái tử ra ngoài.Cung nữ thái giám phụ trách trực đêm bị đánh thức, nhưng không ai dám phát ra tiếng động, thấy Thái tử và Tiêu trắc phi bước ra, vội quỳ xuống hành lễ.Tiêu Hề Hề bảo Thái tử đến hậu viện trước, còn nàng vào phòng bếp nhỏ.Nàng xắn tay áo, lấy một củ sen cắt thành từng khoanh, trộn với đường, cắt thêm một dĩa dưa chuột, sau đó gắp hai đùi gà với hai cánh gà trong nồi.Do dự một hồi, nàng vẫn mở vò rượu, múc một hũ rượu Quế Hoa.Nàng bưng số thức ăn này đến hậu viện.Lúc này gà vịt heo ngỗng đã ngủ say, trong viện rất yên tĩnh, thỉnh thoảng nghe thấy tiếng rau cải bị gió đêm thổi nhè nhẹ.Lạc Thanh Hàn đứng cạnh chuồng heo, ngẩn người nhìn hai con heo to béo.Tiêu Hề Hề đặt thức ăn lên bàn nhỏ trong hành lang, gọi Thái tử đến ngồi.Lạc Thanh Hàn đi tới hành lang, khoanh chân ngồi xuống, tùy ý hỏi "Con heo nái nàng nuôi có phải mang thai rồi không?"

Tiêu Hề Hề ngạc nhiên "Sao Điện hạ nhìn ra được vậy?"

"Bụng heo nái hơi to."

"Điện hạ quan sát kĩ thật."

Giữa hai người có chiếc bàn thấp, trên bàn bày một số đồ ăn thức uống đơn giản.Tiêu Hề Hề cầm ly rượu "Thần thiếp kính người một ly!"

"Ta còn tưởng nàng sẽ nhân cơ hội này chúc mừng ta có được mỹ nhân."

Tiêu Hề Hề chớp mắt "Nếu người muốn thần thiếp chúc mừng, thần thiếp có thể thỏa mãn tâm nguyện của người, thần thiếp chúc mừng người có được mỹ ..."

Lạc Thanh Hàn lạnh lùng cắt ngang "Câm miệng."

Tiêu Hề Hề ngoan ngoãn im lặng.Lạc Thanh Hàn nhìn rượu trong ly, chất lỏng hơi vàng, có mùi thơm thoang thoảng của hoa quế.Một vầng trăng sáng, hai người phẩm rượu.Rượu Quế Hoa có vị hơi ngọt, khi uống không nghe mùi rượu.Tiêu Hề Hề vừa ăn vừa uống, Lạc Thanh Hàn không ăn miếng nào, uống hết ly này tới ly khác.Chẳng mấy chốc đã hết vò rượu.Đôi má Tiêu Hề Hề hơi ửng hồng, trông có vẻ hơi say.Mặt Lạc Thanh Hàn vẫn vô cảm, như thể chút rượu này không là gì với hắn.Nhưng lời hắn nói khiến người khác kinh ngạc."

Có lúc ta cảm thấy mình không khác gì mấy con heo này."

Tiêu Hề Hề chớp đôi mắt hạnh đầy sương, tự hỏi tại sao Thái tử bắt đầu nói nhảm?

Lẽ nào uống say rồi?Nếu là bình thường, Lạc Thanh Hàn nhất định sẽ không nói mấy lời như vậy, nhưng hôm nay trong lòng hắn quá khó chịu, cộng thêm tác dụng của rượu, hắn kiềm không được mà nói hết thảy những lời đè nén trong lòng."

Bọn họ bảo ta cưới người nào, ta phải cưới người đó, bọn họ bảo ta sinh con đẻ cái, ta phải sinh con đẻ cái."

"Nàng nuôi heo vì muốn ăn thịt, bọn họ nuôi ta vì tranh quyền đoạt thế, không phải đều là thỏa mãn ích kỷ dục vọng của bản thân sao?

Có gì khác nhau?"

Tiêu Hề Hề khô khan nói "Nghe người nói như vậy, thần thiếp không dám giết heo ăn thịt nữa."

Lạc Thanh Hàn lại cười nói "Giết cũng tốt, chết sảng khoái, tránh sống mà chịu giày vò."

Nghe vậy, Tiêu Hề Hề hết hồn, tỉnh rượu một nửa."

Điện hạ sẽ không nghĩ quẩn đó chứ?"

Lạc Thanh Hàn không trả lời.Thái độ trầm mặc của hắn làm Tiêu Hề Hề càng thêm lo lắng.Nàng cố gắng khuyên "Điện hạ, chi bằng đổi góc độ khác suy nghĩ đi?

Tuy Cảnh trắc phi và Đoạn lương đệ đều bị người khác ép gả cho người, nhưng các nàng trẻ trung xinh đẹp, người bỗng dưng có được hai mỹ nhân như vậy, nên vui mừng mới đúng chứ!

Người không biết ngoài kia có bao nhiêu nam nhân thậm chí không thể cưới nổi một người vợ, nếu họ có thể cưới được một người vợ xinh đẹp như Cảnh trắc phi hay Đoạn lương đệ, nhất định sẽ vui đến mức xoay vòng vòng, người đừng sống trong phúc mà không biết hưởng chứ."
 
[P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 264: Vô Ưu tán


Lạc Thanh Hàn cụp mắt nhìn nàng "Nàng cảm thấy bị ép ngủ cùng với một người mình không thích, là một loại hạnh phúc à?"

Tiêu Hề Hề nghẹn họng.Khuôn mặt anh tuấn của Lạc Thanh Hàn dưới ánh trăng tỏa ra sắc lạnh nhàn nhạt, như khối ngọc không tì vết, thoạt nhìn đẹp đẽ nhưng lại có cảm giác lạnh lẽo."

Biết khác biệt lớn nhất giữa con người và động vật là gì không?

Con người có cảm xúc, động vật thì không, chỉ có động vật mới không quan tâm đến cảm xúc, không quan tâm chúng là ai, động dục thì giao phối."

"Nếu ta giống như động vật giao phối với những nữ nhân đó, ta không thấy hạnh phúc, chỉ thấy nhục nhã ghê tởm."

"Bọn họ muốn ta sinh con chỉ vì muốn dễ dàng khống chế ta hơn.

Ta sẽ không để bọn họ đạt được mong muốn, ta sống đã đủ khổ rồi, tuyệt đối không để con của ta cũng trở thành công cụ trong tay người khác."

Tiêu Hề Hề "Điện hạ vẫn còn trẻ, không cần phải lo về việc sinh con, sau khi người đăng cơ, nghĩ tới chuyện con cái cũng không muộn."

"Nàng thấy ta còn hi vọng đăng cơ sao?"

Tiêu Hề Hề không chút do dự nói "Đương nhiên!"

Lạc Thanh Hàn tự giễu "Chính ta còn không có tự tin, nàng lấy đâu ra tự tin?"

"Điện hạ quên thần thiếp có thể bói toán rồi sao?

Thần thiếp có thể bói ra được Điện hạ nhất định sẽ đăng cơ, được như ước nguyện."

Lạc Thanh Hàn không biết là mình tin lời nàng, hay là không có tự tin.Hắn thản nhiên đáp "Mượn cát ngôn của nàng."

Tiêu Hề Hề nhìn vào đôi mắt đen láy sâu thẳm của Thái tử, hồi lâu mới nói."

Nếu Điện hạ thật sự không muốn làm Thái tử, thần thiếp có thể đưa người đi."

Lạc Thanh Hàn nghiêng đầu nhìn nàng "Nàng có thể đưa ta đi đâu?"

"Về Huyền Môn đó, nơi đó rất hẻo lánh, rất thích hợp ẩn cư."

Lạc Thanh Hàn bình tĩnh hỏi "Nếu ta đi theo nàng, vậy ta không còn là Thái tử, không còn thân phận Thái tử này, ta không có gì hết, nàng còn vừa ý ta sao?"

Tiêu Hề Hề đương nhiên nói "Dĩ nhiên vừa ý rồi, Điện hạ đẹp như vậy, dù người không còn gì, thần thiếp cũng sẵn lòng nuôi người, mỗi ngày chỉ cần thấy khuôn mặt anh tuấn của người, thần thiếp có thể ăn thêm hai bát cơm."

Từ nhỏ Lạc Thanh Hàn đã khuôn mặt của hắn được rất nhiều nữ nhân thích, nhưng không nữ nhân nào dám nói mấy lời này với hắn.Hắn nên tức giận, nhưng lại không thể tức giận.Hắn nghiêm mặt trách "Nàng sao lại thiển cẩn như thế?

Dù vẻ ngoài có đẹp đến đâu, thì mấy chục năm sau cũng trở nên xấu xí."

Tiêu Hề Hế lắc đầu, nói "Không đâu, Điện hạ đẹp như vậy, sau này dù có già đi, vẫn sẽ là một ông lão đẹp trai, thần thiếp không chê người."

Lạc Thanh Hàn muốn nói trọng điểm không phải chuyện này, nhưng nghĩ lại, tranh luận chuyện này càng vô nghĩa.Trong cung minh tranh ám đấu quá nhiều, hắn có thể sống tới già hay không vẫn rất khó nói, cần gì nghĩ xa như vậy?Tiêu Hề Hề đứng dậy, chạy về phòng.Nàng lấy tay nải vải xanh hoa nhỏ, lấy một túi gấm xanh nhạt tinh xảo.Nàng cầm túi gấm chạy về phía Thái tử, thần bí nói."

Điện hạ, có thể đưa tay ra không?"

Lạc Thanh Hàn đưa tay phải ra.Bàn tay hắn khớp xương rõ ràng, mỗi ngón tay trắng nõn thon dài, đầu ngón tay óng sắc lạnh, như tác phẩm nghệ thuật tinh xảo.Tiêu Hề Hề đặt túi gấm vào tay hắn."

Tặng Điện hạ cái này, nó có thể giúp ích cho người."

Lạc Thanh Hàn mở túi gấm ra xem, bên trong là một loại bột màu trắng không mùi.Hắn khó hiểu hỏi "Đây là gì?"

Tiêu Hề Hề đắc ý nói "Đây là Vô Ưu tán, là loại bột thuốc do sư phụ luyện chế, chỉ cần người uống một chút, có thể nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, trong mơ có được mọi thứ mình muốn."

Sắc mặt Lạc Thanh Hàn phức tạp "Tại sao sư phụ nàng lại luyện chế thứ bột thuốc kỳ lạ này?"

"Vì ông ấy sợ thần thiếp mất ngủ, ông ấy nói thuốc này thích hợp cho người mất ngủ, an toàn không có tác dụng phụ, hơn nữa hiệu quả rất tốt!"

Lạc Thanh Hàn cho túi gấm vào tay áo, trong đầu đã có cách sử dụng nó.Tiêu Hề Hề xoa tay, cười hì hì nói "Điện hạ đã nhận lễ vật của thần thiếp, có phải cũng nên có qua có lại, tặng cho thần thiếp một thứ không?"

Lạc Thanh Hàn "Nàng muốn gì?"

"Hậu viện điện Thanh Ca thông với một rừng tre, Điện hạ có thể đưa rừng tre đó vào điện Thanh Ca không?"

Lạc Thanh Hàn hỏi ngược lại "Nàng muốn rừng tre làm gì?

Lẽ nào còn muốn đào măng ăn sao?"

Sự thật chứng minh, hắn đã đánh giá thấp người tham ăn như Tiêu Hề Hề.Nàng cười nói "Thần thiếp không chỉ muốn ăn măng, còn muốn ăn cơm lam và chuột dúi."

Lạc Thanh Hàn tưởng mình nghe lầm, liền hỏi lại."

Nàng nói nàng muốn ăn gì?"

Tiêu Hề Hề chớp mắt "Cơm lam."

"Cái phía sau."

Tiêu Hề Hề tiếp tục chớp mắt "Chuột dúi."

Lạc Thanh Hàn rơi vào trầm mặc.Hắn chưa từng thấy chuột dúi, nhưng hắn từng đọc trong sách, biết đó là một loại động vật sống bằng cách ăn tre, trông giống như con chuột.Tiêu Hề Hề ăn thịt heo, gà, vịt, cá, ngỗng, hắn có thể hiểu được, nhưng sao đến cả thịt chuột cũng không bỏ qua?Chuột bẩn như vậy, nghĩ thôi đã thấy tởm, lỡ ăn vào mắc bệnh thì sao?Tiêu Hề Hề thấy hắn sắc mặt không tốt, tò mò hỏi "Điện hạ chưa từng ăn thịt chuột dúi à?"

Lạc Thanh Hàn mặt không thay đổi nói "Ta chưa từng ăn, cũng không muốn ăn."

Tiêu Hề Hề cố gắng thuyết phục "Đừng vậy mà, thịt chuột dúi rất ngon, thần thiếp sẽ làm một ít cho người thử, người ăn rồi sẽ biết nó ngon như thế nào."

"Thời gian không còn sớm, ta phải đi rồi."

Thái tử nói xong liền đứng dậy, mặc kệ Tiêu Hề Hề, sải bước rời đi.Tiêu Hề Hề đau lòng "Nếu người không chịu đưa rừng tre vào điện Thanh Ca, thì trả ngọc bội cho thần thiếp đi!"

Nghe vậy, Thái tử càng bước nhanh hơn.Hắn lặng lẽ trở về điện Lân Đức.Vừa định mở cửa về tẩm điện, cảm giác phía sau có người đến, hắn không nghĩ ngợi, một tay đánh về phía sau!Đoạn lương đệ bị đánh bay ra xa, thảm hại ngã xuống đất.Khuôn mặt nàng đau đến tái nhợt, biểu cảm méo mó.Hôm nay là ngày đầu tiên Đoạn lương đệ và Cảnh trắc phi tiến cung, ai nấy đều nghĩ Thái tử sẽ chọn một trong hai người thị tẩm.Kết quả Thái tử thậm chí còn không nhìn họ một lần, chứ đừng nói đến chuyện thị tẩm.Hai người rất thất vọng.Cảnh trắc phi nhờ thân phận, che giấu nội tâm rất tốt, cư xử đoan chính rộng lượng.Đoạn lương đệ thì không làm được.Nàng là nữ nhi nhỏ nhất trong nhà, từ nhỏ được mọi người nâng trên tay bảo vệ.Trưởng bối rất chiều chuộng nàng, ca ca tỷ tỷ cũng nhường nhịn nàng, hơn nữa nàng ngây thơ dễ thương được nhiều người yêu thích, từ nhỏ đã thuận buồm xuôi gió, chưa từng gặp thất bại nào.Nàng đã quen với cuộc sống không lo không nghĩ thế này, tưởng rằng dù tiến cung thì vẫn được mọi người yêu mến như trước.Không ngờ mới ngày đầu tiên tiến cung, nàng phát hiện hình như Thái tử rất không thích mình, khiến nàng khó chấp nhận được.---------竹筒饭 - Cơm lam
 
[P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 265: Sông có khúc người có lúc


Buổi tối, Đoạn lương đệ nằm trên giường suy nghĩ chuyện của Thái tử, trằn trọc mãi không ngủ được.

Thế nên nàng không ngủ nữa, mặc y phục ra ngoài đi dạo, cố gắng điều chỉnh tâm trạng của mình.Không ngờ, nàng tình cờ Thái tử từ bên ngoài trở về.Đoạn lương đệ âm thầm theo sau, muốn tạo bất ngờ từ phía sau cho Thái tử.Trước kia, nàng thường chơi với các ca ca tỷ tỷ như vậy trong phủ Đoan Quốc Công, mỗi lần ca ca tỷ tỷ đều rất ngạc nhiên.Ai mà biết nàng còn chưa kịp chạm vào Thái tử, đã bị ngài ấy một chưởng đánh bay!Cũng may Lạc Thanh Hàn dùng một chút nội lực, chỉ đánh bay không làm nàng bị thương.Lạc Thanh Hàn lạnh lùng nhìn nàng "Nàng lén lén lút lút định làm gì?

Muốn đánh lén ta à?"

Đoạn lương đệ nghe vậy, hận không thể hộc máu tại chỗ.Nàng là một nữ tử yếu ớt, tay trói gà không chặt, sao có thể đánh lén một nam nhân cao lớn như ngài ấy?Nàng cố gắng gượng dậy, ôm cái bụng đau nhức, sắc mặt tái nhợt đến đáng thương."

Thần thiếp chỉ muốn chào hỏi Điện hạ mà thôi."

Lạc Thanh Hàn lạnh lùng nói "Lần sau khi chào hỏi, nhớ lên tiếng trước, đừng đánh lén ta từ phía sau, lần này ta không dùng lực mạnh, lần kế ta không dám chắc."

Đoạn lương đệ vô cùng ấm ức "Thần thiếp sai rồi."

Đợi Thái tử bước vào tẩm điện, nàng giậm chân giận dữ."

Đúng là khúc gỗ không hiểu phong tình!"

Nàng chợt nhớ vừa nãy khi ở gần Thái tử, hình như ngửi thấy mùi rượu.Có vẻ như Thái tử ra ngoài uống rượu.Nhưng nếu chỉ muốn uống rượu, sao ngài ấy không uống ở điện Lân Đức?Hay là ngài ấy có hẹn với người khác uống rượu, nên mới ra ngoài?Vậy trọng điểm đến rồi ...Người uống rượu cùng Thái tử là ai?Có thể khiến Thái tử nửa đêm lẻn ra ngoài, người đó nhất định có một vị trí đặc biệt trong lòng ngài ấy.Đoạn lương đệ càng nghĩ càng thấy chuyện này không đơn giản.Vốn nàng muốn ra ngoài đi dạo để thoải mái ngủ một giấc, nhưng lại bị chuyện này phiền não, cả đêm trằn trọc không ngủ được, trong đầu toàn là chuyện của Thái tử.Hôm sau, nàng ngồi trước gương trang điểm, nhìn quầng thâm trên mắt, cảm thấy rất khó chịu.Kế đó, nàng nghe được một tin còn khó chịu hơn ...Hôm nay Đông cung lại có thêm một người mới.Đó là Tần thập nương của Tần gia, Tần Hi Nhã, nàng cũng được phong làm Lương đệ.Thái tử phân Tần lương đệ đến điện Tích Vân.Điện Tích Vân vẫn chưa được dọn dẹp, điện Lân Đức cũng đã có hai phi tần, quả thật không thể nhét thêm Tần lương đệ, thế nên Thái tử sắp xếp nàng tạm thời ở điện Kim Phong.Đoạn lương đệ biết tin, đã rất tức giận.Nàng còn chưa kịp gặp Thái tử thì đã có đối thủ đáng gờm khác đến đoạt sủng ái của Thái tử, sao nàng có thể ngồi yên được?

Trang điểm xong, nàng vén gấu váy chạy đến chỗ Cảnh trắc phi bàn bạc đối sách.Thật ra Đoạn lương đệ và Cảnh trắc phi không có giao tình, nhưng hai người đồng thời tiến cung, đều được Hoàng đế đích thân chỉ điểm cho Thái tử, khi hai người đối mặt với Tần gia, tự nhiên sẽ thành liên minh lợi ích.Cảnh trắc phi đương nhiên cũng nhận được tin, biểu hiện của nàng rất bình tĩnh, dường như không để bụng chuyện này.Thấy dáng vẻ tức giận của nàng, Cảnh trắc phi nhẹ nhàng an ủi "Đừng giận nữa, chúng ta vào cung hầu hạ Thái tử, chỉ cần hầu hạ Thái tử thật tốt, chuyện khác không cần quan tâm."

Nói đến hầu hạ Thái tử, Đoạn lương đệ càng thêm tức giận."

Ta rất muốn hầu hạ Thái tử, nhưng Thái tử vốn không cho ta cơ hội, tối qua vốn muốn cho Thái tử bất ngờ, không ngờ Thái tử lại đánh ta, còn nghi ngờ ta đánh lén ngài ấy, trên đời làm gì có chuyện như vậy chứ?

Ta là phi tần của ngài ấy, chủ động tiếp cận ngài ấy không phải vì muốn lấy lòng ngài ấy sao?

Sao ngài ấy lại nghĩ tới chuyện đánh lén chứ?"

Cảnh trắc phi đang đọc sách, thì dừng lại một chút, rời mắt khỏi sách "Tối qua cô đi tìm Thái tử?"

"Ta tình cờ nhìn thấy Điện hạ."

Đoạn lương đệ kể đại khái chuyện tình cờ gặp Thái tử tối qua.Cảnh trắc phi đặt sách xuống, trầm tư nói "Thái tử nửa đêm ra ngoài, sau đó trên người nồng nặc mùi rượu trở về, là vì sao?"

Đoạn lương đệ bĩu môi "Còn sao nữa?

Nhất định là yêu tinh nào đó dụ dỗ Thái tử ra ngoài."

Cảnh trắc phi không nói gì.Nàng nghiêm túc suy nghĩ, cảm thấy nhất định phải nghe ngóng thử, phi tần mà Thái tử sủng ái nhất là ai?......Tần Hi Nhã mang theo mười mấy rương hành lý, tạm thời ở trong điện Kim Phong.Bên cạnh nàng có một cung nữ và một ma ma, đều là người nàng đưa từ Tần gia vào cung.Điện Kim Phong là cung của Lý trắc phi, tình cảm giữa Lý trắc phi và Tần Hi Nhã rất phức tạp.Lúc nhỏ, nàng theo phụ mẫu đến thăm Tần gia mấy lần, Tần Hi Nhã là đích nữ trong nhà, xuất thân cao quý, Lý trắc phi đứng trước mặt nàng giống như một nha hoàn, làm gì nói gì cũng phải cẩn thận, sợ đắc tội Tần Hi Nhã.Nàng vốn tưởng Tần Hi Nhã sẽ thành Thái tử phi, thậm chí còn chuẩn bị ôm đùi Tần Hi Nhã, lại không ngờ Tần Hi Nhã chẳng những không thành Thái tử phi, thậm chí cả danh phận Trắc phi cũng bị người khác cướp mất, đành chịu ấm ức làm Lương đệ cỏn con.

Bây giờ Tần Hi Nhã ở nhờ trong điện Kim Phong, nàng gặp Lý trắc phi phải khuỵu gối hành lễ, cung kính gọi một tiếng tỷ tỷ.Đây có lẽ là 'sông có khúc người có lúc' trong truyền thuyết nhỉ.Lý trắc phi cảm thấy phấn chấn, tinh thần sảng khoái vô cùng.Nhưng xét đến quan hệ giữa Tần Hi Nhã và Tần hoàng hậu, Lý trắc phi không dám để lộ tâm tư thật của mình, nàng giả vờ tỏ ra rất khách khí.Tần Hi Nhã sinh ra đã rất đẹp, có danh hiệu đệ nhất mỹ nhân trong Thịnh Kinh, từng có tài tử vì nàng viết thơ từ, ca ngợi dung mạo của nàng như tiên nữ.Dù có đặt nàng vào chốn hậu cung đầy mỹ nữ thì vẻ đẹp của nàng vẫn vô cùng nổi bật khiến người ta quên đi sự thô tục.Thấy Lý trắc phi chép kinh, Tần Hi Nhã cười hỏi."

Tỷ tỷ có hứng thú với kinh Phật à?

Muội có mang vào cung vài quyển kinh thư, chi bằng tặng cho tỷ tỷ nhé."

Lý trắc phi nghe vậy cả kinh, vội từ chối "Không không không, ta không hề có hứng thú với kinh Phật, đừng để ta thấy những cuốn kinh Phật khác!"

Tần Hi Nhã bối rối trước phản ứng của nàng."

Nếu tỷ tỷ không thích kinh Phật, sao lại chép kinh Pháp Hoa nhiều như vậy?"

Lý trắc phi không muốn nói mình bị Thái tử phạt, tránh mất mặt.Nàng cười khan hai tiếng "Ha ha, ta chép cho vui thôi."

Tần Hi Nhã thấy vậy, đoán là trong đây còn có ẩn tình.Nàng không hỏi nhiều, chủ động đề nghị giúp chép kinh.Lý trắc phi từ chối ý tốt của nàng."

Thôi không cần đâu, chữ của muội không giống ta, người khác sẽ nhìn ra."

Nếu không phải để ý đến chữ viết, Lý trắc phi sớm sai người chép cho nàng rồi, nàng hà tất phải một mình gánh chịu?
 
[P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 266: Ưu điểm của Tiêu trắc phi


Tần Hi Nhã rất thông minh, không hỏi chuyện gì sẽ xảy ra nếu bị phát hiện nét chữ không giống nhau, mà nói "Trước kia ở nhà, muội theo cha huynh học viết phỏng thư pháp, kỹ năng viết phỏng của muội cũng không tệ."

Nói xong, nàng cầm bút lên, viết một hàng chữ bằng nét chữ của Lý trắc phi.Lý trắc phi nhìn kỹ lại, phát hiện nét chữ của nàng gần như giống hệt chữ của mình, rất khó phân biệt.Lý trắc phi vui mừng khôn xiết, lập tức đồng ý lời đề nghị giúp chép kinh của Tần Hi Nhã.Có Tần Hi Nhã giúp đỡ, quá trình chép kinh của Lý trắc phi được đẩy nhanh hơn rất nhiều.Cuối cùng các nàng chép xong một trăm lần kinh Pháp Hoa sau hai ngày.Lý trắc phi chạy đến cung Minh Quang, giao bản kinh đã chép cho Thái tử kiểm tra.Thái tử bận chính sự, không có thời gian để ý tới nàng, nàng đặt kinh thư xuống, liền cho nàng đi.Nhờ tình nghĩa giúp chép kinh, cảm giác của Lý trắc phi với Tần Hi Nhã tốt hơn rất nhiều, sẵn lòng kể cho Tần Hi Nhã nghe một số chuyện trong Đông cung.Lý trắc phi nói nhiều nhất là về Bạch trắc phi và Tiêu trắc phi."

Bạch trắc phi là đóa bạch liên hoa, thoạt nhìn yếu đuối vô hại, nhưng thật ra tâm cơ rất sâu.

Nàng ta thích giả vờ ốm yếu, để Thái tử Điện hạ thương xót, sau đó thu phục sủng ái của Thái tử Điện hạ."

"Trước khi Tiêu trắc phi ra tay, Bạch trắc phi chính là nữ nhân tâm cơ thâm trầm nhất Đông cung, muội đừng vì vẻ ngoài yếu ớt của nàng ta mà coi thường thủ đoạn của nàng ta."

"Còn về Tiêu trắc phi, tâm cơ càng thâm trầm hơn Bạch trắc phi, có thể tránh chọc vào nàng ta, thì đừng chọc vào nàng ta."

Tần Hi Nhã cẩn thận lắng nghe, ghi nhớ những lời này trong lòng.Tuy nàng chưa gặp Bạch trắc phi và Tiêu trắc phi, nhưng trong lòng đã coi hai nữ nhân này là kẻ thù quan trọng.Bây giờ bốn vị trí Trắc phi đã đủ người, nếu Tần Hi Nhã muốn đoạt vị, nàng phải kéo một trong bốn người này xuống.Tục ngữ có câu, biết người biết ta trăm trận trăm thắng, trước khi ra tay, việc đầu tiên nàng cần làm là thu thập tin tức, tìm hiểu chi tiết về đối thủ, sau đó mới ra tay chuẩn xác, tốt nhất nên một phát là trúng.Đây là cách trị gia mà lúc nhỏ nàng học từ mẫu thân.Tần gia nhà lớn nghiệp lớn, hậu viện có nhiều thê thiếp, quan hệ giữa các thúc bá trong nhà lại càng phức tạp.Tần Hi Nhã lớn lên trong một môi trường như vậy, nghe nhiều thành quen, tâm tư của nàng tự nhiên lão luyện hơn những người cùng lứa.

Nàng biết rõ dùng sắc đẹp đoạt sủng ái không phải cách lâu dài, chỉ khi ngồi vững trên vị trí chính thất, mới có thể mang lại lợi ích lớn nhất cho bản thân và gia tộc.Điện Uyển Hà, điện Tích Vân và Ninh Vũ uyển được dọn dẹp xong, Cảnh trắc phi, Tần lương đệ, Đoạn lương đệ chính thức chuyển vào.Nội thị dẫn một nhóm cung nữ thái giám đến cho ba vị phi tần chọn.Ngày hôm sau Cảnh trắc phi chuyển đến nơi ở mới, nàng cùng Đoạn lương đệ đến điện Thanh Ca thăm Tiêu trắc phi.Từ lúc vào thu, nhiệt độ ngày càng thấp, thời gian Tiêu Hề Hề thức dậy ngày càng muộn.Nàng ước mình có thể nằm trên giường mười hai tiếng một ngày.Hôm nay cũng không ngoại lệ, nàng đang ngủ trên giường thì nghe Bảo Cầm chạy vào nói."

Nương nương, Cảnh trắc phi và Đoạn lương đệ tới rồi, mau dậy đi."

Tiêu Hề Hề thở dài.Trời lạnh như vậy, sao không an phận ở trong cung của mình đi?

Sao cứ phải chạy ra ngoài cho cực vậy?Nàng không ngừng giãy giụa, vật lộn trên giường.Bảo Cầm nhìn nàng "Nương nương, người đang làm gì vậy?

Sao còn không dậy?"

Tiêu Hề Hề ấm ức nói "Không phải ta không muốn dậy, mà chiếc giường này quá quyến rũ, nó cứ bám lấy ta, không muốn ta dậy, thật quá đáng mà!"

Bảo Cầm "......"

Nàng bước tới, tàn nhẫn vén chăn lên.Tiêu Hề Hề cuối cùng không thể nằm vạ trên giường nữa.Nàng tóc tai bù xù, như không còn thiết sống bò xuống.Điều hạnh phúc nhất trên đời này là gì?Tất nhiên là có thể ngủ nướng mỗi ngày!Điều đau khổ nhất trên đời này là gì?Tất nhiên bị ép bò khỏi giường trong thời tiết lạnh giá!Hủy diệt thế giới cũng chỉ như thế!Cung nữ nhanh chóng hầu hạ nàng chải tóc trang điểm.Cảnh trắc phi và Đoạn lương đệ đang đợi ở trắc điện.Chờ gần nửa canh giờ, Tiêu trắc phi vẫn chưa ra.Đoạn lương đệ không ngồi yên được nữa, nàng khẽ lẩm bẩm."

Tiêu trắc phi này đúng là kiêu ngạo, chúng ta có ý tốt tới thăm nàng ta, nàng ta lại để chúng ta chờ lâu như vậy, nàng ta cố ý ra oai phủ đầu chúng ta sao?"

Cảnh trắc phi nhẹ giọng nói "Ít nói mấy câu, đừng để người khác nghe thấy."

Sau mấy ngày nghe ngóng, biết được người được sủng ái nhất ở Đông cung chính là Tiêu trắc phi.Tai nghe không bằng mắt thấy.Nàng cố ý đến thăm Tiêu trắc phi, chính là muốn thăm dò thật hư của Tiêu trắc phi, xem Tiêu trắc phi này là người thế nào.Các nàng đợi hơn nửa giờ, trà trước mặt đã đổi mấy lần.Sắc mặt Cảnh trắc phi vẫn bình tĩnh, nhưng trong lòng đã sớm gán cho Tiêu trắc phi cái danh 'cậy sủng mà kiêu'.Nếu không phải cậy sủng mà kiêu, sao cố ý để người khác chờ lâu như vậy?Quả nhiên, nữ nhân có thể thành sủng phi đều không phải nhân vật đơn giản, nhất định phải cẩn thận đối phó.Thật không dễ dàng gì mới chờ được Tiêu trắc phi.Cảnh trắc phi và Đoạn lương đệ bình tĩnh đứng dậy.Đoạn lương đệ hành lễ, gọi một tiếng tỷ tỷ.Tiêu Hề Hề xấu hổ nói "Ngại quá, trang điểm tốn thời gian quá, để hai người chờ lâu như vậy, là lỗi của ta."

Cảnh trắc phi cười nói "Chải tóc trang điểm quả thật rất tốn thời gian, chúng ta có thể hiểu được."

Nàng âm thầm đánh giá Tiêu trắc phi, phát hiện Tiêu trắc phi quả thật rất xinh đẹp, nhưng hậu cung không thiếu nhất chính là mỹ nữ.Chuyện khác khoan hãy nói, nói về Tần lương đệ mới tiến cung đi.Tần lương đệ được mệnh danh là đệ nhất mỹ nhân Thịnh Kinh, dung mạo của nàng đẹp hơn Tiêu trắc phi nhiều.Nhưng Tần lương đệ tiến cung đã sáu ngày, Thái tử không hề có ý triệu nàng thị tẩm.Từ điểm này mà nói, Tiêu trắc phi được sủng ái không phải vì dung mạo, mà là vì những ưu điểm khác của nàng.Cảnh trắc phi bắt đầu dò hỏi, muốn biết Tiêu trắc phi có gì đặc biệt mà lại được Thái tử yêu thích."

Tiêu muội muội, không biết bình thường muội có sở thích gì?"

Tiêu Hề Hề không cần nghĩ ngợi, trả lời "Ta thích ăn và ngủ."

Cảnh trắc phi "......"

Đây là sở thích quái quỷ gì vậy?Cảnh trắc phi dựa vào kỹ năng tu tâm dưỡng tính thâm hậu của mình, duy trì nụ cười trên mặt.Nàng tiếp tục hỏi "Ngoài những thứ này ra, muội còn sở thích nào khác không?"

Tiêu Hề Hề rơi vào trầm tư.Nàng trầm tư hết thời gian một tách trà, vẫn đang suy ngẫm ...Đoạn lương đệ rất muốn bắt lấy đối phương hỏi, chỉ hỏi sở thích thôi làm gì mà nghĩ lâu như vậy?

Lẽ nào cuộc sống của ngươi ngoài ăn và ngủ, thì không còn sở thích nào nữa sao?Thấy dáng vẻ của Tiêu trắc phi, cũng không biết phải suy nghĩ bao lâu mới có kết quả, Cảnh trắc phi đành phải nói tiếp."

Muội muội xuất thân nhà võ tướng, hẳn là đọc không ít binh thư nhỉ?"
 
[P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 267: Đúng là sủng phi có khác


Tiêu Hề Hề thành thật trả lời "Lúc nhỏ có từng xem vài cuốn binh thư, đọc xong thì vứt rồi."

Mấy cuốn đó đâu có thú vị như sách truyện chứ.Cảnh trắc phi tiếp tục cười nói "Xem ra muội muội không có hứng thú với binh thư, đây cũng là chuyện bình thường, nữ nhi chúng ta đa số đều thích thêu thùa nấu ăn, hoặc cầm kỳ thư họa, rất ít nữ tử thích múa kiếm giương đao."

Tiêu Hề Hề đồng ý "Phải đó, phải đó, ngủ thoải mái biết bao, sao phải múa kiếm giương đao làm gì?

Mệt chết được!"

Cảnh trắc phi "......"

Tại sao chủ đề lại trở về chuyện ngủ rồi?Thấy chủ đề này sắp bị giết chết, Cảnh trắc phi đành chuyển tiếp chủ đề "Sắp đến Trung thu rồi, theo thông lệ, trong cung sẽ tổ chức gia yến, đến lúc đó muội muội có tiết mục biểu diễn gì không?"

Tiêu Hề Hề không do dự lắc đầu "Ta không có tài nghệ gì để biểu diễn cả."

Cảnh trắc phi cười nói "Muội muội thật khiêm tốn, có thể được Thái tử Điện hạ yêu thích, sao không có tài nghệ gì được chứ?"

Tiêu Hề Hề quả thật có một ít tài nghệ.Nàng có thể bói toán, hát một số bài hát pop hiện đại, nhưng không thể biểu diễn mấy thứ này được.Nàng do dự một chút, mới nói "Ta biết chơi nhạc cụ, có tính là tài nghệ không?"

Cảnh trắc phi lập tức hăng hái "Đương nhiên rồi!

Không biết muội muội giỏi chơi nhạc cụ gì?

Cổ cầm hay sáo?

Hay tỳ bà?"

Tiêu Hề Hề lắc đầu "Không phải."

"Vậy là gì?"

"Kèn sona."

Cảnh trắc phi và Đoạn lương đệ ngẩn người.Từ nhỏ các nàng được nhiều danh sư dạy dỗ, thông thạo cầm kỳ thư họa, nhưng chưa từng nghe nhạc cụ nào gọi là kèn sona.Cảnh trắc phi muốn hỏi đây là loại nhạc cụ gì?

Nhưng cảm thấy nếu hỏi trực tiếp thì để lộ mình quá thiếu hiểu biết.Để duy trì hình tượng tài nữ học thức uyên thâm, Cảnh trắc phi không hỏi về kèn sona mà chỉ cười nói."

Muội muội thật là giỏi, cả kèn sona cũng biết."

Tiêu Hề Hề khá xấu hổ vì lời khen "Tỷ tỷ quá khen rồi."

Cảnh trắc phi suy nghĩ một chút rồi nói "Chúng ta đang suy nghĩ nên biểu diễn gì trong tiệc Trung thu?

Ta định gảy đàn, nếu muội muội không ngại, chúng ta có thể cùng nhau chơi một khúc."

Đoạn lương đệ cũng nói "Ta biết khiêu vũ, đến lúc đó ta sẽ múa cho hai vị tỷ tỷ."

Tiêu Hề Hề tưởng tượng cảnh đó một lúc, sau đó lắc đầu quả quyết từ chối."

Không muốn."

Ý tốt bị từ chối, Cảnh trắc phi và Đoạn lương đệ chết lặng.Hai người có hơi không vui, cảm thấy Tiêu trắc phi cố ý đề phòng bọn họ, sợ bọn họ cướp đi nổi bật của nàng.Quả là nữ nhân tâm tư kín kẽ!Cảnh trắc phi khẽ cười nói "Nếu muội muội không muốn, vậy chúng ta không miễn cưỡng."

Đoạn lương đệ thoáng nhìn qua tóc Tiêu trắc phi, cười duyên nói."

Trâm vàng hồ điệp trên tóc tỷ tỷ đẹp thật đó, nhất định là Thái tử Điện hạ thưởng cho tỷ tỷ phải không?"

Trước đây khi ở cùng các tỷ muội trong nhà, chỉ cần nàng khen y phục trang sức đẹp, các tỷ muội sẽ rất vui vẻ, thậm chí người vốn có ác cảm với nàng cũng không tự chủ được buông lỏng cảnh giác.Ai không thích nghe mấy lời khen ngợi chứ?Chắc hẳn Tiêu trắc phi cũng không ngoại lệ.Vừa rồi lúc chải đầu, Tiêu Hề Hề còn đang trong trạng thái nửa mê nửa tỉnh, hoàn toàn không chú ý tới trâm cài mà cung nữ cắm trên đầu mình.Nghe Đoạn lương đệ hỏi vậy, Tiêu Hề Hề giơ tay rút trâm vàng hồ điệp trên đầu xuống, nhìn một hồi nàng cũng không nhớ trâm này từ đâu có?Nàng gọi Bảo Cầm đến hỏi."

Trâm vàng này là do Thái tử ban thưởng à?"

Bảo Cầm gật đầu "Đúng vậy, trâm này do Thái tử Điện hạ ban cho người khi người được phong làm Trắc phi, người không nhớ sao?"

Tiêu Hề Hề nhăn mặt nói "Quá nhiều thứ, ta làm sao nhớ hết."

Người nói vô ý, người nghe có lòng.Cảnh trắc phi và Đoạn lương đệ nghe vậy, cảm giác như uống hai ly nước chanh lớn, chua chết mất!Thái tử rốt cuộc ban thưởng cho Tiêu trắc phi bao nhiêu thứ tốt?

Đến nỗi làm Tiêu trắc phi không thể nhớ hết!Đúng là sủng phi có khác, đãi ngộ không tầm thường!Cảnh trắc phi cúi đầu uống trà, che giấu cảm xúc trong mắt.Đoạn lương đệ cảm thấy Tiêu trắc phi cố ý khoe khoang, vừa ngưỡng mộ vừa ghen tị, trong lòng cũng hơi khó chịu.Không phải do Thái tử sủng ái mới có nhiều thứ tốt vậy sao?

Có gì hay ho đâu mà khoe khoang chứ?Bảo Cầm cài trâm vào lại búi tóc của Tiêu trắc phi, hỏi "Nương nương có muốn ăn chút gì không?"

Tiêu Hề Hề dùng sức gật đầu "Được, được!"

Từ lúc thức dậy, nàng luôn chải tóc trang điểm, còn chưa ăn sáng, giờ nàng đói chết đi được.Bảo Cầm đi chuẩn bị đồ ăn cho nàng.Cảnh trắc phi thức thời nói lời tạm biệt.Kế đó, Đoạn lương đệ cũng bày tỏ mình cũng nên về.Tiêu Hề Hề không muốn giữ lại, cười nói không tiễn.Rời khỏi điện Thanh Ca, Đoạn lương đệ không chịu được nữa, tức giận phàn nàn."

Chỉ là cây trâm vàng mà thôi, có gì để khoe chứ?

Nhìn vẻ mặt đắc ý của nàng ta, như thể chúng ta chưa từng thấy thứ gì tốt vậy, ta mang theo rất nhiều đồ trang sức từ trong nhà, trong số đó có rất nhiều thứ quý hơn trâm vàng của nàng ta, ta còn chưa lấy ra khoe với người khác nữa?"

Cảnh trắc phi an ủi nàng "Nàng ta là nữ nhi nhà võ tướng, đương nhiên là không được dạy dỗ đến nơi đến chốn, chúng ta nên bao dung một chút."

Đoạn lương đệ hậm hực "Tại sao ta phải bao dung nàng ta?

Ta không phải mẹ nàng ta!"

Cảnh trắc phi lắc đầu, trên mặt lộ vẻ bất đắc dĩ.Đoạn lương đệ nhẹ nhàng nói "Nếu Tiêu trắc phi không muốn biểu diễn cùng chúng ta, vậy thì chúng ta cũng mặc kệ nàng ta, tỷ muội chúng ta sẽ biểu diễn, nhất định sẽ tỏa sáng trong tiệc Trung thu!"

Cảnh trắc phi cười gật đầu "Được."......Bảo Cầm mang bữa sáng đã chuẩn bị sẵn lên.Tiêu Hề Hề ăn ngon lành.Bảo Cầm hỏi "Tháng sau là Trung thu, nương nương định biểu diễn tiết mục gì?"

Tiêu Hề Hề vừa ăn vừa nói "Không biết nữa."

Thật ra nàng không muốn biểu diễn, tham gia yến tiệc quan trọng nhất không phải là ăn sao?

Biểu diễn vừa tốn công sức vừa tốn thời gian, nàng vẫn thích ngồi dưới sân khấu vừa ăn đồ ngon vừa xem người khác biểu diễn, nghĩ thôi cũng thấy vui rồi ~Bảo Cầm lại hỏi "Kèn sona gì đó mà người nói, rốt cuộc là nhạc cụ gì vậy?

Nô tỳ chưa từng nghe nói bao giờ, hay là tiệc Trung thu người biểu diễn một khúc bằng kèn sona đi?"

Kèn sona thực chất là tên gọi khác của kèn bầu, trước kia ở trên núi rảnh rỗi, nàng theo Tam sư huynh học thổi kèn.Kèn này tự thổi chơi chơi thì được, nhưng đem ra diễn trong tiệc Trung thu, thì lập tức biến tiệc Trung thu thành đám tang, nghĩ đến đó thôi đã thấy ngứa cả da đầu.---------Kèn bầu
 
[P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 268: Đúng là nực cười


Đây cũng là nguyên nhân Tiêu Hề Hề từ chối biểu diễn chung với Cảnh trắc phi và Đoạn lương đệ.

Bất kể là thể loại âm nhạc hay điệu nhảy nào, chỉ cần kèm tiếng kèn sona, thì phong cách sẽ trượt xuống vực thẳm không phanh.Tiêu Hề Hề là người có lương tâm, nàng không muốn phá hỏng tiết mục mà Cảnh trắc phi và Đoạn lương đệ dày công chuẩn bị.Tiêu Hề Hề lắc đầu "Thôi bỏ đi."

Thấy nàng không muốn, Bảo Cầm có hơi lo "Nương nương, tuy bây giờ người được Thái tử sủng ái, nhưng cũng không thể lơ là!

Ba vị phi tần mới vào cung không phải nhân vật đơn giản, bọn họ nhất định sẽ dốc sức tỏa sáng trong tiệc Trung thu, nếu bọn họ lọt vào mắt Thái tử thật, nương nương phải làm sao?"

Tiêu Hề Hề rất bình tĩnh "Ta không bán sắc để có được sủng ái của Thái tử, ta kiếm cơm bằng thực lực của mình, chỉ cần ta còn có ích với Thái tử, Thái tử sẽ không bỏ ta."

Bảo Cầm vạch trần mục đích thật của nàng không thương tiếc."

Đừng có nói đường hoàng như vậy, thật ra người lười chứ gì."

Tiêu Hề Hề ngừng uống trà sữa, cười khúc khích nói "Biết thì cũng đừng huỵch toẹt thế chứ, ta cũng cần mặt mũi mà."

Bảo Cầm hết cách, bất lực thở dài.......Sáng sớm, Tần Hi Nhã đã đến thỉnh an Tần hoàng hậu.Từ khi vào cung, mỗi sáng nàng đều đến điện Tiêu Phòng thỉnh an Hoàng hậu.Tần hoàng hậu bảo nàng ngồi xuống nói chuyện.Tần Hi Nhã tao nhã quỳ ngồi trên đệm.Trân Châu dâng trà rồi lặng lẽ bước sang một bên.Tần hoàng hậu hỏi "Con vào cung bảy ngày rồi, Thái tử đối với con thế nào?"

Nói đến chuyện này, nụ cười trên mặt Tần Hi Nhã hơi sượng lại, sau đó nàng giả vờ như không có việc gì, cười nói "Điện hạ đối với thần thiếp rất tốt."

Tần hoàng hậu khôn ngoan thế nào?

Thoáng nhìn đã biết nàng nói dối."

Bổn cung hỏi con cái gì, con chỉ cần nói sự thật."

Nụ cười trên mặt Tần Hi Nhã dần trở nên chua xót, nàng cúi đầu nhìn ống tay áo, một lúc sau mới nhẹ giọng nói."

Thái tử hình như không thích thần thiếp cho lắm."

Tần hoàng hậu "Sao lại nói vậy?"

"Có khi thần thiếp đưa canh hoặc đưa bánh ngọt tới cho Thái tử, ngài ấy nhận chúng, nhưng chưa từng biểu hiện gì hết."

Tần hoàng hậu "Tính tình Thái tử trước giờ lãnh đạm, đối với ai cũng vậy, con quen rồi sẽ ổn."

Tần Hi Nhã mím đôi môi đỏ mọng, giọng có hơi chua xót "Nếu chỉ như thế thì tốt rồi, thần thiếp vào cung đã bảy ngày, nhưng Thái tử chưa từng triệu thần thiếp thị tẩm."

Sắc mặt Tần hoàng hậu hơi thay đổi "Chuyện này thật sao?"

Tần Hi Nhã ngẩng đầu, nở nụ cười khổ và bất lực "Chuyện này không phải là bí mật gì trong Đông cung, thần thiếp cũng không cần lừa gạt người."

Tần hoàng hậu suy nghĩ một chút rồi hỏi "Thái tử gần đây qua đêm với ai nhiều nhất?

Cảnh trắc phi?

Đoạn lương đệ?"

"Đều không phải, Thái tử Điện hạ gần đây bận chính sự, mỗi ngày đều ở điện Lân Đức, mấy ngày gần đây không triệu phi tần nào sủng hạnh."

Nghe vậy, Tần hoàng hậu hơi yên tâm "Xem ra Thái tử gần đây quá bận rộn, không có thời gian triệu kiến con, lát nữa bổn cung giúp con nói với Thái tử một tiếng là được.

Con không cần suy nghĩ lung tung, dựa vào dung mạo và xuất thân của con, Thái tử sẽ thích con."

Tần Hi Nhã nở nụ cười cảm kích "Cảm ơn cô cô."

Chiều hôm đó.Tần hoàng hậu gọi Thái tử đến điện Tiêu Phòng, hỏi hắn gần đây bận việc gì?Lạc Thanh Hàn cung kính trả lời "Gần đây Hình bộ có nhiều vụ án, nhi thần đang bận xử lý những hồ sơ đó."

Tần hoàng hậu nói "Dù bận rộn đến đâu cũng không được quên phi tần trong hậu cung, thỉnh thoảng nên tranh thủ thăm hỏi.

Con đã mười tám rồi, nhưng chưa có lấy một người con, truyền ra ngoài lại bị chê cười."

Lạc Thanh Hàn "Nhi thần tuân lệnh."

Hắn ở đây hứa hẹn rất hay, vừa về Đông cung đã đến cung Minh Quang tiếp tục xử lý công vụ.Mãi đến nửa đêm mới dừng lại.Thường công công cẩn thận hỏi "Tối nay Điện hạ vẫn ở điện Lân Đức sao?"

Lạc Thanh Hàn suy nghĩ một chút "Đến điện Tích Vân."

"Vâng."

Lúc này đã rất muộn, nhưng khi xe ngựa của Thái tử đến điện Tích Vân, điện Tích Vân vẫn còn sáng đèn, hẳn là người bên trong vẫn chưa ngủ.Biết Thái tử đến, Tần Hi Nhã dẫn một nhóm cung nữ thái giám ra ngoài nghênh đón."

Thần thiếp bái kiến Thái tử Điện hạ."

Lạc Thanh Hàn nói miễn lễ, sau đó đi thẳng vào phòng.Vừa vào cửa đã ngửi thấy mùi hương xông thoang thoảng.Lạc Thanh Hàn không thích sử dụng hương xông, hắn khẽ cau mày, tâm lý theo bản năng bài xích nơi này.Nhưng nhớ lời mẫu hậu nói, hắn vẫn kiên nhẫn ngồi xuống.Tần Hi Nhã mặc váy dài màu hồng trắng, bên ngoài khoác chiếc áo lụa mỏng, mái tóc dài đen nhánh xõa sau lưng, dù không trang điểm nhưng vì trời sinh dung mạo xinh đẹp, nhìn thế này chẳng những không nhạt nhẽo, ngược lại có cảm giác tươi đẹp như hoa sen mọc trên nước trong.Nàng nhẹ giọng hỏi "Điện hạ hẳn vừa mới xong việc?

Có muốn dùng bữa không?"

Lạc Thanh Hàn thờ ơ nói "Không cần, ta không đói."

Tần Hi Nhã ngượng ngùng nói "Thần thiếp sai người đi chuẩn bị nước nóng cho Điện hạ tắm rửa."

"Nàng không cần bận rộn nữa, đêm nay ta không qua đêm ở đây."

Nghe vậy, cả người Tần Hi Nhã cứng đờ, ngượng ngùng trên mặt tiêu tan, có hơi tái nhợt và không biết phải làm sao.Điều này càng khiến nàng trông đáng thương hơn.Nàng mấp máy đôi môi đỏ mọng, nhẹ giọng hỏi "Điện hạ không thích thần thiếp đến vậy sao?"

Lạc Thanh Hàn không trả lời, ngược lại hỏi "Tại sao ta nhất định phải thích nàng?"

Tần Hi Nhã nghẹn họng.Một lúc sau nàng mới nói "Nếu Điện hạ không thích thần thiếp, vậy tại sao còn muốn cưới thần thiếp?"

Lạc Thanh Hàn cười lạnh "Câu hỏi này nên hỏi người nhà của nàng, họ biết rõ ta không thích nàng, vậy tại sao họ lại gả nàng vào Đông cung?"

Tần Hi Nhã mím môi, không trả lời.Lạc Thanh Hàn nói tiếp "Vì họ nhìn trúng thân phận của ta, nên muốn dùng nàng để trói chặt ta vào Tần gia.

Đây là giao dịch chính trị, nói thích hay không thích gì chứ, đúng là nực cười."

Tần Hi Nhã đương nhiên biết vì sao nàng được gả vào Đông cung, nhưng biết là một chuyện, trực tiếp vạch trần lại là chuyện khác.Nàng không khỏi siết chặt khăn tay, trong lòng dâng lên cảm giác khó xử.Nàng khó khăn hỏi "Điện hạ đêm khuya tới đây, chính là vì muốn nói những lời này sao?"

"Là nàng nói chuyện trong Đông cung với mẫu hậu trước, mẫu hậu đích thân hỏi chuyện này, bảo ta tranh thủ thời gian tới thăm nàng, cho nên ta mới tới gặp nàng, mới dễ ăn nói với mẫu hậu."

Lạc Thanh Hàn đứng lên."

Ta đã thăm nàng rồi, nhiệm vụ mẫu hậu giao coi như hoàn thành, ta đi trước, nàng nghỉ ngơi đi, nếu quá nhàn rỗi buồn chán thì chép kinh, đừng có mãi chạy tới điện Tiêu Phòng."

Nói xong hắn bước ra ngoài.Nhìn bóng lưng cao thẳng của hắn, Tần Hi Nhã không khỏi run giọng hỏi."

Điện hạ, người không cảm thấy như vậy là bất công với thần thiếp sao?"
 
Back
Top Bottom