Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp

[P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 249: Thật không công bằng


Hai mắt Bạch trắc phi đỏ hoe liên tục lắc đầu, yếu ớt nói "Liễu Nhứ, ngươi đừng nói nữa, đây là chuyện ta nên làm, ta không oán trách ai hết."

"Nương nương, người đừng tốt bụng như vậy nữa, người càng tốt bụng, bọn họ càng nghĩ người dễ bắt nạt!"

"Không, bọn họ không bắt nạt ta, là ta làm không tốt, là lỗi của ta."

"Nương nương, người đừng nói như vậy, hu hu hu!Liễu Nhứ vừa khóc vừa nói.Bạch trắc phi bên cạnh dường như cũng không kìm được nữa, khẽ nức nở.Tiêu Hề Hề chả hiểu gì.Sao hai người này đang nói mà khóc ngang vậy?Nàng chỉ muốn mấy cân than quả mộc nướng thịt thôi mà, đâu phải muốn xẻo thịt bọn họ, cần khóc thảm thế không?Bạch trắc phi và Liễu Nhứ còn đang khóc, thoạt nhìn như tiểu cô nương đáng thương bị bắt nạt không dám phản kháng.Các nàng khóc lóc làm Lạc Thanh Hàn đau đầu, trầm giọng cắt ngang tiếng khóc."

Được rồi, im lặng đi."

Bạch trắc phi và Liễu Nhứ lúc này mới ngừng khóc, nước mắt lưng tròng nhìn Thái tử.Liễu Nhứ khẩn cầu "Điện hạ, người nhất định phải làm chủ cho Trắc phi nương nương!"

Lạc Thanh Hàn lạnh lùng nói "Ta tưởng sau bài học lần trước, ngươi có thể quản miệng của mình cho tốt, nào ngờ ngươi lại quên nhanh như vậy, chủ tử nói chuyện cũng dám xen vào, xem ra ngươi không muốn cái miệng này nữa rồi."

Liễu Nhứ rùng mình, trải nghiệm đau đớn bị tát lần trước lại hiện lên trong đầu.Nàng quỳ bụp xuống, run rẩy không ngừng."

Nô tỳ biết sai rồi, xin Điện hạ khai ân!"

Bạch trắc phi nước mắt lưng tròng cầu xin "Điện hạ, cầu xin người nể tình Liễu Nhứ một lòng hộ chủ, tha cho nàng lần này."

Nhìn sắc mặt tái nhợt của nàng, Lạc Thanh Hàn bình tĩnh nói "Sai một lần là do nô tỳ không hiểu chuyện, sai hai lần là do chủ tử dạy không tốt, ta nên phạt nàng mới đúng."

Thân thể Bạch trắc phi cứng đờ, trong lòng bắt đầu hoảng loạn.Nàng cố nén sợ hãi trong lòng, ấm ức nói "Thần thiếp có lỗi, bằng lòng chịu phạt."

Lạc Thanh Hàn "Niệm tình nàng sức khỏe không tốt vẫn quản lý nội vụ Đông cung, ta tha cho nàng lần này."

Bạch trắc phi vui mừng khôn xiết, trên mặt mang theo nụ cười "Đa tạ Điện hạ!"

"Sức khỏe của nàng xem ra còn kém hơn trước, là lỗi của ta, không nên khiến nàng lao tâm như vậy."

Bạch trắc phi lấy khăn lụa lau nước mắt, nhẹ giọng nói "Đa tạ Điện hạ quan tâm, đây là bệnh cũ của thần thiếp rồi, thái y nói chỉ cần thần thiếp tịnh dưỡng cho tốt là được."

Lạc Thanh Hàn tán thành "Nàng thế này quả thật cần tịnh dưỡng cho tốt."

Được người mình yêu quan tâm, tất cả oán hận và sợ hãi trong lòng Bạch trắc phi tiêu tan, chỉ còn lại vui sướng và đắc ý.Quả nhiên, nữ nhân mà Thái tử quan tâm nhất chính là nàng!Dù Thái tử thỉnh thoảng sủng ái nữ nhân khác, cũng không ai có thể thay thế vị trí của nàng trong lòng Thái tử.Nàng định nhân cơ hội nói thêm vài câu, để Thái tử càng thương nàng hơn, nhưng lại nghe Thái tử nói tiếp."

Từ nay về sau, nàng cứ tịnh dưỡng trong điện Ngọc Liên, nội vụ trong Đông cung tạm thời giao cho Tiêu lương đệ quản lý."

Cả Bạch trắc phi và Tiêu Hề Hề đều sững người.Bạch trắc phi trợn to hai mắt không tin được, sắc mặt tái nhợt tràn đầy hoảng loạn.Nàng không ngờ Thái tử sẽ nói những lời vô tình như vậy.Nàng cần mẫn quản lý Đông cung cho Thái tử, dù không có công lao cũng có khổ lao, kết quả chỉ vì nàng làm khó Tiêu lương đệ một chút, Thái tử liền muốn thu lại quyền lực của nàng.Chẳng lẽ ở trong mắt Thái tử, vất vả bấy lâu nay nàng bỏ ra không có chút giá trị nào sao?

Thật không công bằng!
 
[P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 250: Thăng chức


Tiêu Hề Hề cũng hoảng loạn không kém.

Nàng chỉ muốn mấy cân than quả mộc thôi, sao lại gặp phải chuyện phiền phức vậy chứ?Ăn một bữa thịt nướng khó vậy sao?

Nàng không ăn nữa là được chứ gì?Bạch trắc phi lại bắt đầu khóc.Tiêu Hề Hề cũng khóc.Bạch trắc phi "Hu hu hu, ngươi được lợi lớn như vậy, có gì hay mà khóc?"

Tiêu Hề Hề "Hu hu hu, ta chả cần cái lợi này!"

Bạch trắc phi cảm thấy Tiêu lương đệ được lợi mà còn kể khổ, trong lòng càng hận nàng hơn.Bạch trắc phi nước mắt lưng tròng nhìn Thái tử, hờn tủi hỏi."

Thần thiếp không hiểu, thần thiếp làm sai chuyện gì, mà Điện hạ lại quyết định như vậy?"

Lạc Thanh Hàn mặt vô cảm nhìn nàng "Ta làm vậy là để nàng tịnh dưỡng sức khỏe cho tốt."

"Không, Điện hạ vốn không phải vì thần thiếp, Điện hạ thiên vị Tiêu lương đệ!

Nàng ta chỉ là một Lương đệ mà thôi, dựa vào đâu mà vượt qua thần thiếp quản lý nội vụ Đông cung?

Thần thiếp không phục!"

Lạc Thanh Hàn suy nghĩ một chút, đồng ý nói "Nàng nói đúng, thân phận Lương đệ hơi thấp thật."

Bạch trắc phi còn tưởng hắn đổi ý, trong lòng mừng rỡ, vừa định lên tiếng, lại nghe hắn thản nhiên nói một câu."

Thế nâng Tiêu lương đệ lên một bậc, từ nay về sau nàng ấy sẽ là Trắc phi."

Tất cả mọi người trong phòng sững sờ.Bao gồm cả bản thân Tiêu Hề Hề.Nàng ... nàng được thăng chức sao?Đây là chuyện tốt nha!Khó trách trước khi ra ngoài nàng đã linh cảm mình sẽ gặp vận may, vận may chính là đây!Bạch trắc phi là người phản ứng đầu tiên, nàng ôm ngực không ngừng run rẩy, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, hai mắt đẫm lệ, giống như đóa hoa trắng mỏng manh đung đưa trong gió."

Điện hạ, nếu người chê thần thiếp làm không tốt, muốn thu lại quyền lực, thần thiếp không oán than gì.

Dù gì thần thiếp cũng là nữ nhân của người, người muốn xử lý thần thiếp thế nào cũng không thành vấn đề, nhưng người không thể vì tức giận thần thiếp mà tùy tiện nâng phẩm cấp của Tiêu lương đệ!

Trong cung không có quy tắc như vậy!

Nếu người khác biết chuyện này nhất định sẽ không phục, xin người suy nghĩ lại!"

Lạc Thanh Hàn bình tĩnh nói "Nàng nghĩ nhiều rồi, chuyện này không liên quan đến nàng, sở dĩ ta phong Tiêu lương đệ làm Trắc phi, là vì nàng ấy tận tình chăm sóc lúc ta bị bệnh.

Nàng ấy làm tốt, nên được thưởng, chuyện này có gì sai sao?"

Bạch trắc phi nghẹn lời.Nàng càng thấy ấm ức hơn.Ban đầu nàng cũng xin được chăm sóc Thái tử nhưng bị từ chối.Tiêu lương đệ không làm gì cả, chỉ may mắn nhặt được lợi, có gì để thưởng?Lạc Thanh Hàn như không nhìn thấy đối phương ấm ức, giọng điệu của hắn vẫn bình lặng như nước."

Vốn ta định hai ngày sau sẽ tuyên bố chuyện này, nếu sức khỏe của nàng không tốt, không thể quản lý nội vụ Đông cung, vậy ta nói chuyện này cho nàng biết trước, chờ nàng chuyển giao nội vụ Đông cung xong, thì có thể yên tâm tịnh dưỡng rồi."

Bạch trắc phi làm sao có thể yên tâm?Nàng vốn muốn dùng chức quyền của mình khiến Tiêu lương đệ chịu thiệt, để Tiêu lương đệ biết rõ bản thân có địa vị thế nào, đừng ỷ được sủng ái mà không coi ai ra gì.Ai ngờ Thái tử lại sủng ái Tiêu lương đệ đến mức như vậy, chẳng những không phạt nàng ta, thậm chí còn phong nàng ta làm Trắc phi.Ngay cả quyền lực trong tay Bạch trắc phi cũng bị nhét vào tay Tiêu lương đệ.Dựa vào đâu chứ?

Bạch trắc phi không cam lòng, đấu tranh nói "Phong Trắc phi không phải chuyện nhỏ, Điện hạ không nên bẩm báo Hoàng hậu một tiếng sao?"
 
[P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 251: Đê tiện


Lạc Thanh Hàn thản nhiên nói "Chuyện này ta tự có tính toán, không cần nàng lo, về điện Ngọc Liên của nàng đi, sau này không có chuyện gì thì bớt ra ngoài, tránh nhiễm gió lạnh lại sinh bệnh."

Thấy Thái tử hạ quyết tâm, Bạch trắc phi biết chuyện này đã định, dù có không cam lòng, cũng đành ngậm nước mắt lui ra ngoài.Bọn họ vừa đi, Tiêu Hề Hề liền mở miệng nói."

Điện hạ, thần thiếp không được đâu!"

Lạc Thanh Hàn hỏi ngược lại "Có gì mà không được?"

"Thần thiếp quản không nổi nội vụ Đông cung, người vẫn nên để người khác quản những chuyện này đi."

Nàng chỉ muốn an ổn làm một con cá muối, không muốn làm quản gia.Lạc Thanh Hàn bình tĩnh nói "Nàng không phải còn có Bảo Cầm sao?

Nàng có thể nhờ Bảo Cầm giúp nàng quản lý nội vụ."

Tiêu Hề Hề lắc đầu "Mỗi ngày Bảo Cầm đều phải chăm sóc thần thiếp, còn bận những chuyện khác, đã vất vả lắm rồi, không có thời gian quản chuyện khác."

"Sao nàng không hỏi Bảo Cầm trước rồi mới quyết định?"

Tiêu Hề Hề quay đầu nhìn Bảo Cầm đứng sau nàng, hỏi "Mấy công chuyện nặng nhọc lại không có tiền công này, em chắc không muốn làm đâu nhỉ?"

Nào ngờ hai mắt Bảo Cầm sáng ngời, mạnh mẽ gật đầu "Nô tỳ muốn làm!"

Tiêu Hề Hề "......"

Vả mặt đến nhanh như lốc xoáy.Nàng không nói nên lời.Lạc Thanh Hàn sớm đã biết được kết quả này.Quyền lực là thứ mê hoặc nhất trên đời này, chẳng ai không muốn.Chỉ có Tiêu Hề Hề cá muối là một ngoại lệ.Chính Bảo Cầm đồng ý, Tiêu Hề Hề còn có thể nói gì nữa, đành bất lực chấp nhận kết quả.Lạc Thanh Hàn "Nếu gặp chuyện khó giải quyết, nàng có thể đến tìm ta, ta giúp nàng giải quyết."

Tiêu Hề Hề vẫn không hiểu lắm "Sao Điện hạ đột nhiên phong thần thiếp làm Trắc phi?

Còn trao quyền quản lý nội vụ Đông cung cho thần thiếp?"

Vừa rồi Thái tử nói đây là phần thưởng cho nàng, nhưng nàng và Thái tử đều biết rất rõ, Thái tử bị bệnh từ đầu đến cuối chỉ là màn kịch, nàng chỉ phối hợp diễn với hắn, vốn không thể nói đến chuyện tận tâm chăm sóc.Cho nên nàng rất tò mò, tại sao Thái tử lại đột nhiên cho một con cá muối như nàng làm Trắc phi?Lạc Thanh Hàn thản nhiên nói "

Sau này hẳn sẽ có vài người mới đến Đông cung, thay vì để những người có ý định xấu chiếm vị trí Trắc phi, chi bằng để nàng làm Trắc phi, so với bọn họ, ta tin nàng hơn."

Nghe vậy, Tiêu Hề Hề cười tươi như hoa.Không uổng công thời gian qua nàng cố gắng lấy lòng Thái tử, cuối cùng Thái tử đã coi nàng như người của mình rồi.Tiêu Hề Hề ưỡn bộ ngực nhỏ của mình, chắc chắn hứa hẹn."

Điện hạ yên tâm đi, thần thiếp nhất định sẽ giúp người chiếm vị trí Trắc phi này, ai đến cũng không cho!"

Nhìn ánh mắt sáng ngời của nàng, tâm tình Lạc Thanh Hàn phức tạp, hỏi "Nàng không tức giận sao?"

Tiêu Hề Hề khó hiểu "Tức giận chuyện gì?"

"Ta lợi dụng nàng cân bằng thế lực ở hậu viện Đông cung, ta biến nàng thành con cờ trong tay, nàng không tức giận sao?"

Tiêu Hề Hề nắm tay hắn, nghiêm túc nói "Thần thiếp chưa từng sợ bị Điện hạ lợi dụng, thần thiếp sợ chính là không có giá trị để người lợi dụng."

Tim Lạc Thanh Hàn đập lỡ một nhịp.Trong cung đầy toan tính này, ai cũng tìm mọi cách mưu cầu lợi ích cho mình, chỉ có nữ nhân trước mặt hắn là khác, nàng bày tất cả trước mặt hắn, bằng lòng để hắn lợi dụng.Nàng càng thẳng thắn, hắn càng có vẻ đê tiện.
 
[P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 252: Người phải ráng phấn đấu lên


Lạc Thanh Hàn nhẹ giọng nói "Sao nàng lại ngốc như vậy?"

Tiêu Hề Hề không vui rồi."

Thần thiếp tốt với người như vậy, người không khen thần thiếp, còn mắng thần thiếp ngốc?

Hừ!"

Lạc Thanh Hàn nắm ngược lại tay nàng, giọng hơi khàn khàn "

Sau này đừng ngốc như vậy, lỡ có người bán nàng thì sao?"

Tiêu Hề Hề hất cằm "Thần thiếp có thể bói toán, ai dám bán thần thiếp, thần thiếp có thể bán đối phương trước."

Lạc Thanh Hàn cạn lời.Hắn hoàn toàn không có ý đó!Hắn thở dài "Bỏ đi, nàng vui là được."

Tiêu Hề Hề dẫn Bảo Cầm rởi khỏi cung Minh Quang, thì mặt trời đã lặn, sắc trời dần tối.Bảo Cầm kích động không thôi, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.Vốn nàng chỉ muốn trút giận, để Bạch trắc phi và Liễu Nhứ biết người của điện Thanh Ca không dễ bắt nạt.Ai ngờ chuyến đi này không chỉ vả mặt Bạch trắc phi và Liễu Nhứ, mà Tiêu lương đệ còn được phong làm Tiêu trắc phi, thậm chí quyền lực quản nội vụ Đông cung cũng rơi vào tay Tiêu trắc phi.Sự báo đáp hào phóng như vậy thật sự ngoài sức tưởng tượng của Bảo Cầm.Đến bây giờ nàng vẫn còn hơi mơ hồ, cả người như bước trên mây, có cảm giác hư ảo như đang mơ.Tiêu Hề Hề thở dài "Bị tra tấn lâu như vậy, vẫn không thể lấy được than quả mộc, sợ là tối nay không được ăn thịt nướng rồi."

Bảo Cầm nghe vậy liền hoàn hồn, cười tít mắt nói "Ngày mai ăn thịt nướng cũng như nhau thôi, tối nay nô tỳ nấu cá chép chua ngọt cho người."

Tiêu Hề Hề nghĩ đến món cá chép chua ngọt thơm ngon, liền vui vẻ trở lại.Thấy bộ dạng vui vẻ của Bảo Cầm, nàng không khỏi hỏi."

Sao em lại vui đến vậy?"

Bảo Cầm hưng phấn nói "Người trở thành Trắc phi nương nương, còn quản lý nội vụ Đông cung, đối với chúng ta mà nói đây là chuyện lớn, nô tỳ đương nhiên rất vui mừng!"

Tiêu Hề Hề vỗ vai nàng, trịnh trọng nói "Nếu em vui như vậy, chuyện quản lý nội vụ Đông cung giao cho em, ta tin em có thể làm tốt."

Bảo Cầm dùng sức gật đầu "Được, được!

Nô tỳ nhất định giúp người xử lý ổn thỏa nội vụ Đông cung!"

Gánh nặng trên người nàng như được trút bỏ, Tiêu Hề Hề chợt cảm thấy sảng khoái, cả người thoải mái hơn nhiều.Bảo Cầm còn đang lẩm bẩm "Bây giờ người đã thành Trắc phi, tiếp quản nội vụ Đông cung, sau này các phi tần khác sẽ xem sắc mặt của người mà sống, không còn ai dám bắt nạt chúng ta nữa."

Nói đến đây, nàng dừng một chút, nhìn xung quanh xem có ai không, mới nhỏ giọng nói."

Chúng ta cũng có thể lợi dụng chức quyền, âm thầm cài tai mắt các nơi trong Đông cung, như vậy sau này Đông cung xảy ra chuyện gì, chúng ta sẽ biết trước tiên, nếu có ai muốn hại người, chúng ta sẽ không quá bị động.

Nếu sau này lập Thái tử phi, Thái tử phi cũng không dám tùy tiện chọc vào người, đây là nắm quyền trong tay, không cần hoảng sợ, hi hi hi."

Tiêu Hề Hề khá ngạc nhiên.Nàng không ngờ Bảo Cầm lại nghĩ xa như vậy.Bảo Cầm ở cổ đại thật quá uổng phí rồi, nếu ở hiện đại, nàng sẽ là tài năng quản lý cấp cao!Ánh mắt Bảo Cầm lấp lánh nhìn nàng "Thật ra kết quả tốt nhất chính là người trở thành Thái tử phi, cho nên người phải ráng phấn đấu lên, đừng để nữ nhân khác cướp đi ngôi vị Thái tử phi."

Tiêu Hề Hề nhìn lên bầu trời "Chà, hoàng hôn hôm nay thật đẹp!"

"Tiểu chủ ...

à, bây giờ nên gọi người là nương nương rồi!

Nương nương, người đừng chuyển đề tài, nô tỳ đang nghiêm túc thương lượng với người, người giờ đã là Trắc phi rồi, cách ngôi vị Thái tử phi chỉ có một bước, chúng ta cố gắng nỗ lực, nói không chừng có thể ngồi vào vị trí đó ..."

---------糖醋鲤鱼 - Cá chép chua ngọt
 
[P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 253: Giả dối


Tiêu Hề Hề đột nhiên đỡ trán "A, đầu đau quá!"

Bảo Cầm lập tức ngừng lải nhải, lo lắng đỡ lấy nàng "Nương nương, người sao vậy?

Có phải bệnh rồi không?

Có cần mời thái y không?"

Tiêu Hề Hề dựa vào Bảo Cầm, yếu ớt nói "Ta không muốn gặp thái y, ta muốn trở về nằm."

"Được được được, nô tỳ dìu người về."

Bảo Cầm cẩn thận dìu nàng ngồi lên kiệu.Về đến điện Thanh Ca, Tiêu Hề Hề nằm xuống giường, lập tức biến thành con cá muối trơn truột.Bảo Cầm quan tâm hỏi "Người còn đau đầu không?

Không cần mời thái y thật sao?"

Tiêu Hề Hề lười biếng nói "Không cần, ta nằm một lát sẽ không sao nữa, em làm việc của em đi, đừng quên cá chép chua ngọt của ta."

Bảo Cầm bất lực "Yên tâm, nhất định sẽ không quên."

Nàng cẩn thận đắp chăn cho Tiêu Hề Hề, sau đó quay người vào phòng bếp nhỏ làm việc.Để ăn mừng việc Tiêu Hề Hề được phong thành Trắc phi, bữa tối hôm nay cực kỳ phong phú, miệng Tiêu Hề Hề đầy dầu mỡ, ăn rất đã ghiền.Sáng sớm hôm sau, Lạc Thanh Hàn đến điện Nghị Sự bàn chuyện triều chính với phụ hoàng và Nội các đại thần như thường lệ, Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử cũng có mặt.Ba huynh đệ gặp nhau, phản ứng cũng khác nhau.Đại hoàng tử Lạc Dạ Thần vừa thấy Thái tử, thì lại nhớ đến màn nhận tội xấu hổ của mình, cảm thấy rất khó chịu.Y lúng túng chắp tay chào Thái tử rồi quay mặt đi, không định nói chuyện với hắn.Nhị hoàng tử Lạc Vân Hiên vẫn điềm tĩnh tao nhã như trước.Y cười hành lễ với Thái tử, quan tâm sức khỏe của Thái tử.Lạc Thanh Hàn điềm nhiên đáp vài câu.Thoạt nhìn cảnh tượng này quả thật là huynh đệ hòa thuận, tôn trọng lẫn nhau.Hoàng đế nhìn thấy cảnh này rất hài lòng, thậm chí còn khen ngợi vài câu.Nội các đại thần cũng phụ họa tán thưởng vài câu.Lạc Dạ Thần không được khen trong lòng ghen tị, thầm mắng, một lũ xu nịnh!Lúc này Cam Phúc đi vào, cung kính nói "Bệ hạ, Cảnh thái phó và Đoan Quốc Công tới."

Hoàng đế "Bảo họ đến ngự thư phòng đợi trẫm."

"Vâng."

Nghị sự xong, mọi người rời đi, Hoàng đế ngồi long xa đến ngự thư phòng.Thái tử sau khi rời điện Nghị Sư, đầu tiên là đến cung Trường Lạc bái kiến Thái hậu, nhân tiện nhắc tới việc phong Tiêu Hề Hề làm Trắc phi.Chỉ là Trắc phi, nghe thì vinh quang, chứ nói thẳng ra cũng chỉ là thiếp, Thái hậu không để ý chuyện nhỏ nhặt như vậy, nếu Thái tử tự mình đề nghị chuyện này, bà liền gật đầu đồng ý."

Con tạm thời không thể cưới Thái tử phi, có thêm một Trắc phi cũng tốt, để các nàng giúp con quản lý chuyện trong Đông cung, để miễn sau này con đỡ phải lo."

Lạc Thanh Hàn "Khiến Hoàng tổ mẫu lo lắng, là lỗi của tôn nhi."

Thái hậu cười hiền lành "Con vẫn luôn là đứa trẻ hiểu chuyện, ai gia rất yên tâm về con, lần này con bị bệnh chịu không ít khổ, sau này phải chăm sóc bản thân thật tốt, đừng để bị bệnh nữa."

"Tôn nhi nhớ rồi."

Lạc Thanh Hàn rời cung Trường Lạc, thì đi đường vòng khác đến điện Tiêu Phòng.Khác với Thái hậu nhân từ, Tần hoàng hậu vẫn lạnh lùng như vậy.Lạc Thanh Hàn cung kính hành lễ thỉnh an.Lễ nghi của hắn đều do Tần hoàng hậu dạy, mỗi bước đi đều dùng thước đo ước tính ra tiêu chuẩn, không thể có bất kỳ sai sót nào.Trước đây, Tần hoàng hậu rất hài lòng với lễ nghi hoàn mỹ của hắn, nhưng bây giờ bà chỉ cảm thấy giả dối.Quan hệ mẫu tử của bọn họ vốn đã rạn nứt, nhưng Thái tử vẫn có thể giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, bày ra lễ nghi hoàn mỹ của hắn, không chút sơ sót.
 
[P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 254: Ta không thua kém nàng ta


Tần hoàng hậu cảm thấy khó chịu, lười nói nhiều với hắn.

Lạc Thanh Hàn không có ý lạnh nhạt, cung kính hành lễ cáo từ, tao nhã xoay người rời đi.Nhìn bóng lưng xa dần của hắn, Tần hoàng hậu cảm thấy có điều gì đó đang dần vượt khỏi tầm kiểm soát của mình.Bà cảm thấy hơi bất an.Tần hoàng hậu gọi Trân Châu tới."

Ngươi phái người xuất cung mời Tần đại phu nhân vào cung."

"Vâng."......Thường công công đến điện Thanh Ca với văn thư sắc phong Tiêu lương đệ làm Trắc phi, đồng thời mang theo hai rương lớn lụa là và trang sức vàng bạc."

Chúc mừng nương nương, được phong làm Trắc phi."

Tiêu Hề Hề nhận văn thư, cười nói "Làm phiền công công đã đến đây một chuyến."

Bảo Cầm thức thời tặng một túi tiền làm lễ.Thường công công lại nói "So với tiền, ta thích đồ ăn cô nấu hơn, canh gà lần trước cô đưa cho ta ăn rất ngon."

Bây giờ không có canh gà, nhưng Bảo Cầm làm rất nhiều bánh ngọt, chuẩn bị cho Tiêu trắc phi ăn nhẹ.Bảo Cầm lấy một ít, bọc trong gói giấy, cho vào hộp gấm, đưa cho Thường công công.Thường công công cười nói cảm ơn, rồi xách bánh ngọt rời đi.Mọi người trong điện Thanh Ca vui mừng khôn xiết, nhao nhao chúc mừng Tiêu trắc phi.Bảo Cầm lấy số tiền mừng chuẩn bị từ trước, phát cho mọi người.Tin tức nhanh chóng truyền khắp Đông cung.Trắc phi chỉ sau Thái tử phi, ba năm tới Đông cung sẽ không có Thái tử phi, điều đó có nghĩa là Tiêu trắc phi sẽ là một trong ba nữ nhân có địa vị cao nhất ở Đông cung.Khi Lý trắc phi biết tin, nàng tức giận ném bút lông trong tay.Gần đây nàng ngày đêm chép kinh, hai mắt đỏ ngầu, tinh thần rất tệ.Lúc này vì tức giận, gương mặt nàng hơi méo mó, cả người nóng nảy."

Tiêu Hề Hề chỉ là con gái của tướng quân tứ phẩm, không làm được chuyện gì đáng thưởng, không tài năng, không đức hạnh, vẻ ngoài tầm thường, dựa vào đâu mà được phong thành Trắc phi?

Dựa vào đâu chứ?"

Ném bút lông đi, nàng vẫn chưa hết bực, liền quét kinh thư trên bàn xuống đất, cầm nghiên mực định đập xuống.Thải Vân vội kéo nàng lại, khuyên nhủ "Nương nương đừng nóng giận, nghiên mực đập vỡ cũng không sao, nhưng nếu làm bẩn kinh thư, sẽ phải chép lại đó."

Nghe vậy, Lý trắc phi dừng lại.Khoảng thời gian này, nàng chép ngày chép đêm, chép đến hoa mắt chóng mặt suýt gãy cả tay, cuối cùng cũng chép xong sáu mươi lần, nếu phải chép lại, nàng thà chết còn hơn.Nàng buông lỏng ngón tay, Thải Vân lấy nghiên mực đi.Thải Vân cẩn thận đặt nghiên mực lên bàn, cúi xuống nhặt kinh thư và bút lông trên đất.Lý trắc phi ngã xuống ghế sập, thất thần nói."

Ta thật không hiểu, Thái tử rốt cuộc nhìn trúng điểm nào của nàng ta chứ?"

Ly trắc phi không khỏi lẩm bẩm."

Luận tướng mạo, ta không thua kém nàng ta.

Cầm kỳ thư họa, ta cũng hơn nàng ta, tại sao Thái tử lại thiên vị nàng ta như vậy?

Thậm chí còn phong cho nàng ta làm Trắc phi, nếu cứ tiếp tục như thế, sau này nàng ta sẽ độc sủng Đông cung, vậy ta phải làm sao?

Nửa đời sau lẽ nào phải sống như góa phụ sao?"

Thải Vân an ủi "Nương nương, luận tướng mạo hay tài năng, người đều không thua kém gì Tiêu trắc phi, nàng ta được Thái tử Điện hạ sủng ái là vì nàng ta tâm cơ thâm sâu.

Người thử nghĩ mà xem, từ khi nàng ta đắc sủng, từng nữ nhân trong Đông cung này đều bại dưới tay nàng ta, cả Bạch trắc phi cũng không phải là đối thủ, có thể biết thủ đoạn của nàng ta lợi hại cỡ nào."
 
[P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 255: Nói xấu sau lưng người khác


Lý trắc phi nghiến răng nghiến lợi.

"Ngươi nói đúng, Thái tử nhất định bị nàng ta lừa gạt, mới tin tưởng nàng ta.

Chỉ cần vạch trần bộ mặt thật của nàng ta, để Thái tử biết nàng ta là một nữ nhân đê hèn vô sỉ, Thái tử sẽ chắc chắn sẽ ghét bỏ nàng ta."

Thải Vân gật đầu "Cho nên, nương nương, người phải nhanh chóng ra ngoài, mới vạch trần bộ mặt của nàng ta được."

Sau đó nàng đưa bút lông cho Lý trắc phi."

Nương nương chép tiếp đi, chép xong chúng ta có thể ra ngoài rồi."

Lý trắc phi vừa thấy bút lông thì đầu choáng mắt hoa, trở nên buồn bực.Tại sao?

Tại sao Tiêu Hề Hề cũng từ Lương đệ lên Trắc phi rồi, còn nàng vẫn phải ở đây chép kinh?Lý trắc phi oán hận cầm bút lông, tiếp tục vùi đầu chép, vừa chép vừa mắng."

Là tên trọc lừa nào đã phát minh ra cái thứ kinh thư chết tiệt này vậy chứ?"......Trần lương viên biết tin Tiêu Hề Hề được phong làm Trắc phi liền chạy đến tìm Bạch trắc phi.Cuối cùng lại bị từ chối ngoài cửa.Liễu Nhứ khổ sở nói "Tiểu chủ, nương nương bệnh rồi, tạm thời không tiện tiếp khách, ngày khác người hãy đến đi."

Trần lương viên cau mày "Bạch tỷ tỷ sao vậy?

Hai ngày trước ta gặp tỷ ấy vẫn không sao mà."

"Nương nương bị Tiêu trắc phi chọc tức."

Lúc Liễu Nhứ nói ba chữ 'Tiêu trắc phi', nàng dùng sức nghiến răng, hận không thể muốn cắn nàng ta hai phát.Trần lương viên rất tò mò "Tiêu trắc phi đã làm gì, lại chọc tức Bạch tỷ tỷ như vậy?"

Liễu Nhứ nhớ lại chuyện hôm qua thì lại tức, nàng không muốn nói cho người ngoài biết, tránh để bị người khác cười.Nàng tức giận mắng "Tiêu trắc phi là một ả mưu mô, bề ngoài giả vờ ngây thơ vô tội nhưng tâm tư thâm sâu hơn ai hết, tiểu chủ phải cẩn thận, đừng mắc bẫy ả ta!"

Trần lương viên thầm bĩu môi, chẳng phải Bạch trắc phi nhà ngươi cũng mưu mô như vậy sao?Nàng giả vờ đồng ý "Đúng vậy, Tiêu trắc phi rất mưu mô, trước đây ta cũng từng mắc bẫy của ả, chúng ta phải cẩn thận với ả."

Lúc này, một giọng nói lanh lảnh đột nhiên vang lên."

Các người nói ai mưu mô?"

"Đương nhiên là Tiêu trắc phi!" nói xong Trần lương viên mới cảm thấy không ổn.Nàng xoay người lại, thấy Bảo Cầm đang đi về phía bên này, theo sau là hai tiểu cung nữ.Tim Trần lương viên đập lỡ một nhịp.Nàng chỉ là tùy tiện nói xấu Tiêu trắc phi vài câu, sao lại để Bảo Cầm nghe thấy rồi?Nếu là trước đây, Trần lương viên sẽ không quan tâm Bảo Cầm, nhưng hiện giờ Tiêu trắc phi được sủng ái, Bảo Cầm là đại cung nữ bên cạnh Tiêu trắc phi, còn được Tiêu trắc phi coi trọng, Trần lương viên không dám chọi cứng với Tiêu trắc phi, chỉ đành cười khó xử.Trần lương viên "Đây không phải là Bảo Cầm cô nương sao?

Hôm nay sao rảnh rỗi đến đây vậy?

Vừa rồi ta chỉ tùy tiện nói đùa thôi, đừng để trong lòng."

Bảo Cầm hành lễ với nàng, nói thẳng "Tiểu chủ, nói xấu sau lưng người khác, coi chừng miệng lưỡi đó."

Khóe miệng Trần lương viên giật giật, cười khan nói "Ngươi thật biết đùa."

Liễu Nhứ hừ lạnh một tiếng, muốn xoay người rời đi.Bảo Cầm gọi nàng lại"Liễu Nhứ tỷ tỷ, tỷ đi đâu vậy?

Ta có chuyện muốn bàn với Bạch trắc phi."

Liễu Nhứ hất cằm, khinh thường nói "Ngươi chỉ là một cung nữ nhỏ bé, có tư cách gì gặp Trắc phi nương nương?"

"Ta phụng lệnh của Tiêu trắc phi đến đây bàn giao nội vụ Đông cung với Bạch trắc phi, mong Liễu Nhứ tỷ tỷ thông báo một tiếng."
 
[P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 256: Ra oai phủ đầu


Kiêu ngạo trên mặt Liễu Nhứ biến mất, thay vào đó là giận dữ.

"Bàn giao nội vụ Đông cung quan trọng như vậy, sao Tiêu trắc phi không tự mình tới?

Nàng ta lại chỉ phái một cung nữ tới đây, chẳng lẽ cố ý muốn làm nhục Bạch trắc phi sao?"

Trần lương viên vốn định đi, nhưng nghe vậy, nàng dừng bước.Nàng muốn xem Tiêu trắc phi và Bạch trắc phi tranh đấu, rốt cuộc ai sẽ thắng?Bảo Cầm cười nói "Liễu Nhứ tỷ tỷ hiểu lầm rồi, Tiêu trắc phi thân thể không khỏe, không tiện ra ngoài nên nhờ ta đến thay, Tiêu trắc phi không bất mãn gì với Bạch trắc phi."

Thật ra, Tiêu Hề Hề không xuất hiện là vì nàng muốn ngủ, không chịu ra ngoài.Bảo Cầm hết cách, đành phải đi thay.Liễu Nhứ hoàn toàn không tin lời Bảo Cầm nói.Nàng cảm thấy Tiêu trắc phi cố tình không đến, sai một cung nữ thấp hèn đến bàn giao nội vụ Đông cung với Bạch trắc phi, mục đích là làm nhục Bạch trắc phi, đúng là tâm cơ quá thâm trầm!Liễu Nhứ cười lạnh "Vậy trùng hợp quá, Bạch trắc phi hôm nay cũng bệnh, không tiện tiếp khách!"

Bảo Cầm cũng không miễn cưỡng "Được thôi, ta sẽ về nói lại chuyện này với Tiêu trắc phi, nếu Điện hạ hỏi tại sao vẫn chưa bàn giao nội vụ Đông cung, hẳn là Tiêu trắc phi sẽ khai báo nguyên nhân thật sự với Điện hạ."

Sắc mặt Liễu Nhứ cứng đờ, vội gọi nàng lại "Chờ một chút!"

Bảo Cầm cười nhìn nàng "Đổi ý rồi?"

"Ngươi chờ đó, ta vào thông báo một tiếng."

Liễu Nhứ quả quyết nói xong, xoay người đi vào trong.Một lúc sau, Liễu Nhứ lại xuất hiện.Nàng nghiêm mặt nói "Bạch trắc phi còn đang dưỡng bệnh, không tiện tiếp khách, nương nương bảo ta giao nội vụ Đông cung cho ngươi, ngươi theo ta vào trong."

Bảo Cầm mỉm cười nói "Vậy thì phiền Liễu Nhứ tỷ tỷ rồi."

Liễu Nhứ chán ghét sự giả tạo của nàng, hừ lạnh một tiếng, tức giận xoay người vào trong.Bảo Cầm dẫn hai tiểu cung nữ bước vào.Trần lương viên nhìn bọn họ rời đi, thầm nghĩ, xem ra Tiêu trắc phi còn lợi hại hơn nàng tưởng tượng.Mới ngày đầu trở thành Trắc phi, đã đến ra oai phủ đầu với Bạch trắc phi.Quan trọng nhất là, ra oai phủ đầu này vô cùng khéo léo, khiến Bạch trắc phi muốn nổi giận cũng không được, chỉ có thể nhịn.Với thủ đoạn lợi hại như vậy, chẳng trách Tiêu trắc phi đắc sủng.Trần lương viên cảm thấy có lẽ nàng nên chuyển sang ôm đùi to khác.Nghĩ đến đây, nàng lập tức quay về lầu Ngọc Lộ.Khi nàng dày công chuẩn bị lễ vật rồi đến điện Thanh Ca, mới phát hiện đã có rất nhiều phi tần tụ tập ở đây.Nhìn xung quanh, hầu như tất cả các phi tần cấp thấp trong Đông cung đều đến.Bọn họ cũng có cùng tâm tư như Trần lương viên, đến kết giao mối quan hệ tốt đẹp với Tiêu trắc phi, dù cuối cùng không ôm được đùi của Tiêu trắc phi, nhưng ít nhất cũng không thể đắc tội Tiêu trắc phi.Để tiếp đãi những phi tần này, Tiêu Hề Hề đành từ bỏ ước muốn đánh một giấc ngủ ngon của mình, bò xuống khỏi chiếc giường ấm áp.Các cung nữ dâng trà bánh, rồi lặng lẽ lui xuống.Các phi tần vì Tiêu trắc phi mà đến, không hề có ý uống trà, chỉ chăm chăm khen ngợi Tiêu trắc phi, tuôn ra đủ loại lời tốt đẹp như không cần tiền.Ban đầu Tiêu Hề Hề còn cẩn thận lắng nghe, nhưng càng nghe càng nổi da gà khắp người, nàng không chịu được nữa, dứt khoát lờ đi.Nàng rất mong Bảo Cầm sớm trở về, nàng muốn ăn thịt nướng!Có lẽ suy nghĩ của nàng quá mạnh mẽ, thay vì triệu hồi Bảo Cầm, nàng lại triệu Thái tử đến.
 
[P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 257: Ám hiệu


Các phi tần không ngờ lại gặp được Thái tử Điện hạ ở đây, kinh ngạc không thôi.

Các nàng vội vã chỉnh trang y phục, mong chờ háo hức nghênh đón Thái tử.Tiêu trắc phi là chủ nhân nơi này, là người có địa vị cao nhất ở đây, đương nhiên dẫn đầu nhóm người.Nàng hành lễ với Thái tử."

Thần thiếp bái kiến Thái tử Điện hạ."

Lạc Thanh Hàn nhìn mười mấy phi tần đi sau nàng, chậm rãi nói "Hôm nay chỗ nàng náo nhiệt thật."

Tiêu Hề Hề nói "Mọi người đến chúc mừng thần thiếp."

Các phi tần hiếm khi gặp được Thái tử một lần, ánh mắt đều dán chặt trên người Thái tử.Trần lương viên nhân cơ hội xen vào "Tiêu tỷ tỷ đứng chung với Thái tử Điện hạ thật là xứng đôi, chẳng trách Thái tử Điện hạ lại sủng ái Tiêu tỷ tỷ như vậy, Điện hạ thật có mắt nhìn."

Những người khác cũng phụ họa theo.Tiêu Hề Hề thật bội phục đám nữ nhân này, kỹ năng tâng bốc tròn điểm, con cá muối như nàng còn kém xa.Lạc Thanh Hàn không thích quá nhiều người, hắn dùng ánh mắt ra hiệu Tiêu trắc phi đuổi những nữ nhân này đi.Đáng tiếc, Tiêu Hề Hề có chức năng tự động che chắn tín hiệu, hoàn toàn không nhận được ánh mắt tín hiệu của Thái tử Điện hạ.Nàng thấy Thái tử đứng yên, còn tưởng Thái tử có chỉ thị gì nên cũng đứng yên, ngoan ngoãn chờ hắn ra lệnh.Thái tử và Tiêu trắc phi đứng yên, những người khác đương nhiên cũng không dám động đậy.Thế nên mọi người đứng trong viện, mắt to trừng mắt nhỏ.Cảnh tượng này có hơi kỳ lạ.Một lát sau, Lạc Thanh Hàn nghiêm mặt nói "Nếu các nàng không có chuyện gì, thì về đi."

Các phi tần lưu luyến rời đi.Thái tử đã nói thẳng như vậy, nếu bọn họ nhất quyết không đi, thật quá xấu mặt.Hết cách, các nàng đành lưu luyến rời đi.Tiêu Hề Hề theo Thái tử vào phòng.Lạc Thanh Hàn lạnh lùng nhìn nàng "Nàng có ngốc không?"

Tiêu Hề Hề theo bản năng trả lời "Người mới ngốc!"

Nàng trả lời xong mới ý thức được mình nói cái gì, phát hiện sắc mặt của Thái từ lạnh dần đều, nàng cuống quýt nói."

Người không ngốc, là thần thiếp ngốc, thần thiếp ngốc nhất!"

Nàng nói xong vẫn không quên nở nụ cười ngốc nghếch.Lạc Thanh Hàn bị nụ cười của nàng dập tắt nóng nảy.Hắn tức giận nói "Nàng quả thật là người ngốc nhất rồi, vừa rồi ta biểu hiện rõ như vậy, nàng vẫn không nhìn ra ý của ta, rốt cuộc nàng bị mù?

Hay đầu óc có vấn đề?"

Tiêu Hề Hề vô cùng ấm ức "Người không nói rõ, thần thiếp làm sao biết được ý của người."

"Trong hoàng cung có rất nhiều chuyện không thể nói rõ, nàng phải học cách nhìn sắc mặt người khác."

Tiêu Hề Hề nghĩ một lúc "Xem sắc mặt thì khó quá, hay là người đặt ra ám hiệu đi?

Sau này người làm ám hiệu này với thần thiếp, thần thiếp sẽ hiểu ý người ngay."

Lạc Thanh Hàn hỏi ngược lại "Nàng có thể hiểu được ám hiệu hả?"

Tiêu Hề Hề "Thần thiếp cảm thấy bản thân đang bị người coi thường."

Lạc Thanh Hàn "Tự tin lên, bỏ bốn chữ 'cảm thấy bản thân' đi."

Tiêu Hề Hề "......"

Thái tử Điện hạ thật biết cách chọc tức người khác!Lạc Thanh Hàn giơ tay, chạm vào chuỗi hắc diệu thạch trên cổ tay "Nếu sau này ta sờ chuỗi hạt này hai lần, có nghĩa là muốn đuổi người."

Tiêu Hề Hề nhanh chóng ghi nhớ.Lạc Thanh Hàn lại nói "Nếu sờ ba lần, có nghĩa là muốn giữ người."

Tiêu Hề Hề "Nếu sờ bốn lần thì sao?"

Lạc Thanh Hàn suy nghĩ một chút, nói "Sờ bốn lần là có nguy hiểm."
 
[P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 258: Nàng đang thổ lộ với ta sao?


Tiêu Hề Hề sáng tỏ nói "Có nguy hiểm chính là muốn thần thiếp mau chóng rút lui sao?"

Lạc Thanh Hàn "Không, là muốn nàng lót đường cho ta thoát thân."

Tiêu Hề Hề "......"

Chạy trốn mà không mang theo vợ bé của mình, chết tiệt!Nguyền rủa người kiếp sau làm chó độc thân, chỉ có thể trơ mắt nhìn người khác âu yếm, tức chết người!Lạc Thanh Hàn thấy nàng bĩu môi, bộ dạng đầy tức giận, không khỏi hơi nhếch khóe miệng "Chọc nàng thôi, thế mà tin thật sao?

Nếu có nguy hiểm, nàng trốn phía sau ta, nếu ta cũng không bảo vệ được nàng, thì nàng chạy càng xa càng tốt."

Tiêu Hề Hề nghĩ ngợi cảnh tượng đó, có hơi xúc động."

Điện hạ quả thật là một người tốt."

Lạc Thanh Hàn "Chẳng qua nàng trốn cũng vô dụng, nếu ta chết, nàng phải tuẫn táng."

Tiêu Hề Hề như bị vận mệnh bóp nghẹt, nàng cảm nhận được ác ý mạnh mẽ từ triều đại phong kiến.Ôi, chế độ tuẫn táng phong kiến chết tiệt!Lạc Thanh Hàn nhìn biểu cảm thay đổi trên khuôn mặt nàng, cảm thấy nữ nhân này thật dễ lừa, dù hắn nói gì, nàng đều tin, nhìn nàng như vậy, dường như thật sự định làm theo những gì hắn nói.Hắn giơ tay nhéo mặt nàng."

Nàng ngốc như vậy, cũng chỉ có ta mới vừa ý nàng."

Khuôn mặt Tiêu Hề Hề bị nhéo đến biến dạng, khiến lời nói của nàng hơi lạc điệu."

Rõ ràng là thần thiếp nhìn trúng người trước, nếu không phải thần thiếp chọn người làm mục tiêu nhiệm vụ, người đã không có cô vợ bé đáng yêu như thần thiếp rồi."

Lạc Thanh Hàn "Vợ bé là gì?"

"Nghĩa là thiếp thất ấy."

"Sao lúc nào trong miệng nàng cũng có nhiều lời cổ quái như thế?"

Tiêu Hề Hề cố gắng lắm mới gỡ được mặt nàng khỏi móng vuốt của hắn.Nàng xoa xoa khuôn mặt nhỏ đáng thương của mình, ấm ức nói "Người nói chuyện thì cứ nói đàng hoàng, đừng cứ nhéo mặt của thần thiếp, nếu nhéo thành cái mặt lớn thì làm sao?

Xấu xí lắm."

Lạc Thanh Hàn "Nàng còn quan tâm đến chuyện đẹp hay không à?"

"Ai cũng yêu thích cái đẹp, thần thiếp cũng hy vọng mình có thể đẹp hơn."

"Ta còn tưởng nàng ngoài ăn uống ngủ, thì chẳng quan tâm chuyện gì khác."

Tiêu Hề Hề vặn lại "Ai nói vậy?

Thần thiếp vẫn rất quan tâm người mà!"

Lạc Thanh Hàn nhìn nàng đầy ẩn ý "Nàng đang thổ lộ với ta sao?"

Tiêu Hề Hề suy nghĩ một chút, nói "Xem là thế đi."

Lạc Thanh Hàn bất mãn "Có là có, không là không, xem là thế đi là ý gì?"

"Nếu người cứ bắt nói thật, vậy thì không phải thổ lộ, chẳng qua thần thiếp nịnh nọt người thôi."

Lạc Thanh Hàn bị lời ngay thẳng nàng chọc tức nói không nên lời.Không lâu sau, Bảo Cầm quay lại.Nàng cũng mang về rất nhiều thứ, chẳng hạn như lụa là màu sắc tươi sáng, y phục may tinh xảo, một xe chở đầy than quả mộc.Tiêu Hề Hề vừa thấy than quả mộc, thì vui mừng khôn xiết.Nàng thúc giục "Mau mau mau, mau đi nướng thịt, ta chờ không được nữa!"

Bảo Cầm gọi người chuyển đồ đạc trong xe vào điện Thanh Ca, sau khi sắp xếp xong, mới bắt đầu xắn tay áo chuẩn bị nguyên liệu cho nướng thịt.Nướng thịt không khó, nhưng chuẩn bị nguyên liệu lại tốn rất nhiều công sức, may là trong điện Thanh Ca sảnh có rất nhiều cung nữ, dưới sự chỉ huy của Bảo Cầm, đã chuẩn bị mười mấy nguyên liệu.Bảo Cầm gọi người dựng một bếp nhỏ ở hậu viện, làm một vỉ nướng bằng thép, đặt những xiên thịt đã tẩm ướp lên trên, phết nước sốt rồi nướng từ từ.Chốc lát sau mùi thơm của thịt lan tỏa.Tiêu Hề Hề ngồi xổm bên bếp, chảy nước dãi thèm ăn.
 
Back
Top Bottom