Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp

[P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 239: Hoãn ba năm


Lạc Thanh Hàn lạnh lùng hỏi "Nàng lại gây ra chuyện gì nữa?"

"Không phải thần thiếp gây sự, mà là Tiêu lương đệ bắt nạt người khác!"

"Nàng ấy làm gì nàng?"

Trần lương viên kể lại toàn bộ câu chuyện.Đoạn nàng xúi giục Tiêu lương đệ đối phó Thái tử phi tương lai bị nàng cố tình bỏ qua, đồng thời không quên nhấn mạnh Tiêu lương đệ ngang ngược xấc xược.Lạc Thanh Hàn hỏi "Gà rừng bay lên cành cao thành phượng hoàng, Tiêu lương đệ không phải đang chúc phúc cho nàng sao?

Sao lại thành mắng nàng rồi?"

Trần lương viên khóc lóc nói "Nàng ta mắng thần thiếp là gà rừng!"

"Quả thật nàng ấy không nên so sánh nàng với gà rừng, gà rừng ít nhất còn có thể đẻ trứng, nàng làm được không?"

Trần lương viên "......"

Nhất thời nàng quên mất chuyện khóc, khó tin nhìn Thái tử.Lạc Thanh Hàn lạnh lùng nói "Ta còn đang dưỡng bệnh, nàng còn không biết phép tắc, lúc này còn tới làm phiền ta, nàng nói xem, ta nuôi nàng có ích gì?

Tự rước bực tức vào mình à?"

Trần lương viên quỳ xuống, ấm ức nói "Thần thiếp biết sai rồi."

Lạc Thanh Hàn nhắm mắt, tỏ ý không muốn gặp lại nàng.Trần lương viên chỉ có thể khóc lóc lui ra ngoài.Nàng không hiểu, trước đó nàng xúc động mắng Tiêu lương đệ một câu, Thái tử tình cờ nghe thấy, phạt nàng một tháng bổng lộc.Hôm nay đến phiên nàng bị Tiêu lương đệ mắng, tại sao Thái tử chẳng những không phạt Tiêu lương đệ, ngược lại còn mắng nàng?Dù thiên vị, cũng không cần quá đáng vậy chứ?Trần lương viên càng nghĩ càng tức, ấm ức không có nơi nào để trút, tức đến nỗi cả đêm không ngủ được.Hôm sau, thái y đến bắt mạch cho Thái tử, thấy mạch của Thái tử đã ổn định.Bệnh của Thái tử kéo dài hơn nửa tháng, bây giờ tức thì khỏi hẳn!Thái y vô cùng ngạc nhiên, sau khi cẩn thận hỏi Thái tử đã ăn gì dùng gì, liền báo tin vui cho Hoàng đế và Hoàng hậu.Hoàng đế lập tức triệu kiến Thiên Nhất đạo nhân.Kế đó, Tần hoàng hậu và Công chúa Hoa An cũng vội chạy tới, bọn họ đều muốn biết Thiên Nhất đạo nhân nói gì.Thiên Nhất đạo nhân bình tĩnh nói."

Sở dĩ Thái tử bệnh lâu như vậy, là vì cầu mưa tiêu hao một chút tuổi thọ, cộng thêm ngài ấy có mệnh khắc thê, mọi người cứ nhất quyết cưới Thái tử phi cho ngài ấy, mệnh cách của ngài ấy không chống đỡ nổi, hơn nữa thân thể ngài ấy vốn suy yếu, mới dẫn đến ngất xỉu, may là phát hiện sớm, vẫn có thể cứu vãn."

Sự thật bày ra trước mắt, dù Hoàng đế và Tần hoàng hậu còn nghi ngờ, cũng không thể ép buộc Thái tử cưới Thái tử phi.Nếu sự thật đúng như lời Thiên Nhất đạo nhân nói, Thái tử có mệnh khắc thê, nếu cứ ép Thái tử cưới Thái tử phi, lỡ như người ta bị khắc chết thật, cuối cùng ai sẽ chịu trách nhiệm?Thà tin có còn hơn không, Hoàng đế và Tần hoàng hậu đành tạm thời hoãn việc sắc lập Thái tử phi ba năm.Bây giờ Thái tử đã bình phục, Thiên Nhất đạo nhân cũng thành công cáo lui.Ông rời cung, phát hiện xe ngựa của đạo quán đã chờ trước cổng cung.Tiểu đồng đỡ Thiên Nhất đạo nhân lên xe ngựa.Vừa lên xe đã nhìn thấy Nhiếp Trường Bình ngồi chờ từ lâu.Nhiếp Trường Bình nhìn ông cười cười "Đạo trưởng, chuyện thế nào rồi?"

Thiên Nhất đạo nhân ngồi xuống, thở dài."

Đã làm theo chỉ thị của Tiểu quận vương, ài, không ngờ bần đạo lại lâm vào bước đường thông đồng với kẻ khác lừa gạt Hoàng thượng, tiếc cho danh tiếng một đời của bần đạo!"

"Thông đồng làm bậy cũng quá khó nghe rồi, chúng ta rõ ràng là đôi bên cùng có lợi, ông giúp Thái tử làm việc, sau này Thái tử đăng cơ, không chỉ tôn ông làm Quốc sư, còn tôn Đạo gia làm quốc giáo, để mấy con lừa trọc Phật giáo kia thấy đạo sĩ các ông, chỉ có thể trốn đi đường vòng."

Thiên Nhất đạo nhân nghĩ về cảnh tượng đó một lúc, cảm thấy cũng rất đẹp.
 
[P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 240: Dừng ở đây


Thiên Nhất đạo nhân vừa đi, Tần hoàng hậu tâm sự trùng trùng cũng rời khỏi.

Công chúa Hoa An vẫn còn nghi ngờ "Hoàng huynh, chẳng lẽ Thái tử thật sự có mệnh khắc thê?

Muội nghĩ thế nào cũng cảm thấy chuyện này có hơi kỳ lạ, hay là phái người đi điều tra xem?"

Hoàng đế nhàn nhạt nói."

Không cần điều tra, chuyện dừng ở đây là được rồi."

Công chúa Hoa An khó hiểu "Lẽ nào hoàng huynh không muốn biết sự thật sao?"

"Sự thật là gì không quan trọng, quan trọng là kết quả có lợi cho trẫm."

Sở dĩ Hoàng đế muốn cô nương của Cảnh gia hoặc Đoan Quốc Công gả cho Thái tử là vì ngăn cản người Tần gia đoạt ngôi vị Thái tử phi.Hiện giờ ngoại thích Tần thị thế lực lớn mạnh, khó mà điều khiển, nếu còn để cô nương Tần gia lại trở thành Thái tử phi, chẳng khác nào cho Tần gia thêm một mạng, sau này diệt trừ Tần gia càng khó hơn.Bây giờ vì chuyện Thái tử có mệnh khắc thê phải hoãn sắc lập Thái tử phi ba năm, điều này đồng nghĩa với việc cô nương Tần gia trong thời ngắn không thể ngồi lên ngôi vị Thái tử phi.Vừa hay hợp với ý muốn của Hoàng đế.Ông đã đạt được mục đích, sao phải truy cứu đến cùng?Con người mà, lúc nên hồ đồ thì nên hồ đồ một chút.......Trong điện Tiêu Phòng.Tần hoàng hậu lại triệu kiến Tần đại phu nhân.Tần đại phu nhân không tin được "Thái tử sao có thể khắc thê?

Có phải Thiên Nhất đạo nhân nhầm lẫn gì rồi không?"

Tần hoàng hậu lạnh lùng nói "Dù ông ta có bói sai hay không, thì Hoàng thượng cũng tin rồi, Thái tử quả thật được ông ta trị khỏi bệnh, chuyện đã định, Thập nương không thể thành Thái tử phi rồi."

Tần đại phu nhân gấp gáp "Sao lại như vậy?

Một mối hôn nhân tốt đẹp cứ thế mà mất đi, Thập nương của chúng ta phải làm sao?"

"Thập nương năm nay mới mười lăm tuổi, tuổi cũng không lớn, cộng thêm xuất thân và dung mạo, hẳn là có rất nhiều người muốn lấy nàng, dù không gả được cho Thái tử, nàng cũng có thể chọn một vị phu quân tốt khác."

Tần đại phu nhân bất lực thở dài "Nào đơn giản như vậy?

Từ khi biết phải gả Thập nương cho Thái tử, chúng thần đã từ chối mấy nhà đến đề thân.

Bây giờ tất cả thế gia trong Thịnh Kinh đều biết Thập nương sẽ gả cho Thái tử, chuyện này ít nhiều sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của con bé.

Bây giờ nếu tìm một phu quân khác, thì đó không phải là Thập nương chọn phu quân, mà là phu quân chọn Thập nương.

Hơn nữa, từ khi con bé gặp Thái tử ở tiệc Quần Phương, con bé đã thầm thích Thái tử.

Con bé bây giờ chỉ nhận định một mình Thái tử, muốn con bé gả cho người khác, con bé nhất định không bằng lòng."

Tần hoàng hậu khẽ nhíu mày "Nghe ý đại tẩu, còn muốn gả Thập nương cho Thái tử?

Nhưng hai đứa nó không hợp bát tự, Hoàng đế nhất định sẽ lấy chuyện này làm cái cớ ngăn không cho Thập nương gả vào Đông cung."

Bát tự không hợp quả thật là một vấn đề.Tần đại phu nhân đau đầu nói "Bỏ đi, chuyện này không thể gấp, thần thiếp về thương lượng với lão gia."

Tần hoàng hậu gật đầu "Ừm."

Sau khi tiễn Tần phu nhân đi, Trân Châu trở về phòng, thấy sắc mặt mệt mỏi của Tần hoàng hậu, nàng nhẹ giọng hỏi "Nương nương có muốn lên giường ngủ một lát không?"

Tần hoàng hậu xoa xoa trán "Ngủ không được."

Vốn bà đã tính toán xong cả rồi, bảo Thái tử cưới Tần thập nương làm Thái tử phi, sau này Thái tử đăng cơ, Tần thập nương sẽ là Hoàng hậu, đợi đến lúc Hoàng hậu sinh hạ hoàng tử, lập tức sắc phong Thái tử.Như vậy, Tần gia là nhà mẹ của trữ quân tương lai, quan hệ hai bên ngày càng thân thiết, địa vị và thế lực của Tần gia ngày càng vững chắc.Nào ngờ, kế hoạch này lại bị gián đoạn ở chỗ sắc lập Thái tử phi!
 
[P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 241: Liên kết với nhau


Tần hoàng hậu hỏi "Ngươi xác định người tung tin đồn là Tứ hoàng tử?"

Trân Châu thành thật trả lời "Hoàng thượng tra ra Đại hoàng tử trước, Đại hoàng tử lại liên lụy đến Tứ hoàng tử.

Tứ hoàng tử bị phạt hối lỗi một tháng, dựa theo chứng cứ trước mắt, đầu sỏ chính là Tứ hoàng tử."

"Thái tử thì sao?

Gần đây có động tĩnh gì không?"

"Thái tử gần đây ở Đông cung tịnh dưỡng, thỉnh thoảng gặp Tiểu quận vương, Thái sư, Thái phó, Hình bộ Thượng thư."

Người mà Tần hoàng hậu nghi ngờ nhất thực chất là Thái tử.Nhưng Thái tử bệnh tình kéo dài, chuyện này không thể giả được.Lời đồn do Tứ hoàng tử và Đại hoàng tử bịa cũng là thật, chứng cứ rất xác thực.Tần hoàng hậu nghĩ mãi, nhưng không thể nghĩ ra được gì.Bà dứt khoát đứng dậy "Đến Đông cung xem thử Thái tử thế nào."

Trân Châu dìu bà lên phượng liễn, đi thẳng đến Đông cung.Thái tử hôm nay đã bình phục, đang nghị sự với Hình bộ Thượng thư Đổng Minh Xuân.Biết Hoàng hậu đến, Thái tử và Đổng Minh Xuân lập tức ra ngoài nghênh đón.Tần hoàng hậu vào cung Minh Quang, thấy thần sắc Thái tử đã bình thường, nhẹ giọng hỏi "Trên người con còn có chỗ nào không khỏe không?"

Lạc Thanh Hàn cung kính đáp "Đa tạ mẫu hậu quan tâm, nhi thần đã khỏe rồi."

"Xem ra, con khỏi bệnh thật rồi, Thiên Nhất đạo nhân kia quả là có vài phần bản lĩnh."

Lạc Thanh Hàn "Cũng may nhờ phụ hoàng và mẫu hậu mời Thiên Nhất đạo nhân đến, nhi thần mới có thể khỏi bệnh, mọi thứ đều nhờ phúc của phụ hoàng và mẫu hậu."

Tần hoàng hậu phất tay, Đổng Minh Xuân và cung nữ thái giám đều thức thời lui ra ngoài.Trong phòng chỉ còn lại Tần hoàng hậu và Thái tử.Tần hoàng hậu lạnh lùng nhìn Thái tử, trầm giọng hỏi "Những chuyện này đều do con âm thầm vạch ra phải không?"

Lạc Thanh Hàn khẽ cau mày "Mẫu hậu sao lại nói vậy?

Nhi thần không hiểu ý của người."

"Con thật sự không hiểu?

Hay giả vờ không hiểu?"

Lạc Thanh Hàn cụp mắt "Nhi thần thật sự không hiểu, xin mẫu hậu nói rõ."

Ánh mắt Tần hoàng hậu ngày càng lạnh "Giả vờ bệnh, lợi dụng Đại hoàng tử và Tứ hoàng tử tung tin đồn, cố tình ngất xỉu trong tiệc Quần Phương, mua chuộc Khâm Thiên Giám và Thiên Nhất đạo nhân ... những chuyện này liên kết với nhau, con đúng là tính giỏi thật."

"Mẫu hậu hiểu lầm rồi, nhi thần chưa từng làm những chuyện người nói, nhi thần bệnh thật, người của Thái y viện có thể làm chứng chuyện này."

Tần hoàng hậu cười lạnh "Con tưởng bổn cung tìm không ra manh mối thật sao?

Bổn cung không muốn truy cứu đến cùng, là muốn cho con một cơ hội suy nghĩ thật kĩ, rốt cuộc con là người bên nào?

Bổn cung nuôi con lớn, không phải để con cắn ngược lại bổn cung!"

Lạc Thanh Hàn không biện hộ nữa, mà tự cười giễu."

Xem ra mẫu hậu đã xác định tất cả là do nhi thần làm, thì ra ở trong lòng mẫu hậu, nhi thần là tiểu nhân không từ thủ đoạn để đạt được mục đích của mình."

Tần hoàng hậu mím chặt môi, trầm mặc không nói.Trên mặt Lạc Thanh Hàn vẫn không có biểu cảm gì, nhưng trong giọng nói hơi run run."

Nhi thần được mẫu hậu nuôi lớn, trong lòng nhi thần, mẫu hậu là người thân thiết nhất trên đời này, nhi thần trao cho người tất cả nhiệt huyết, nhưng người lại không cho nhi thần một chút niềm tin cơ bản nào.

Nếu người đã nhận định những chuyện này đều do nhi thần làm, vậy thì nhi thần nhận, người muốn xử lý nhi thần thế nào, nhi thần tuyệt đối không oán than."

Nói xong, Lạc Thanh Hàn quỳ xuống.Dù quỳ, dáng người vẫn thẳng tắp như tùng xanh, thà chết trong còn hơn sống đục, đôi mắt đen láy đầy kiên định.
 
[P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 242: Muốn đổi khẩu vị


Giờ khắc này, gương mặt lạnh lùng thường ngày của Tần hoàng hậu hơi dao động.

Nhưng bà tức thì lấy lại bình tĩnh.Bà cẩn thận đánh giá Thái tử trước mặt, nhưng lại nhìn không ra sơ hở nào trên mặt hắn.Lẽ nào hắn giả vờ quá giỏi?

Hay bà đã thật sự nghĩ oan cho hắn?Tần hoàng hậu sống trong hậu cung này quá lâu, vô số bài học đã xóa sạch sự ngây thơ của bà, giờ bà đã quen đánh giá người khác theo hướng xấu nhất.Bà cảm thấy Thái tử đang giả vờ.Nhưng bà không có chứng cứ.Quan trọng nhất là, bà tạm thời vẫn chưa thể trở mặt với Thái tử.Từ lúc Thái tử xuống phía nam cầu mưa thành công, danh tiếng của hắn tăng cao trong nhân gian, dân chúng đã nhận định hắn là Hoàng đế kế tiếp.Hơn nữa hắn vào triều làm việc, thể hiện tài năng, giành được nhiều sự tán thưởng của một số quan viên.Lạc Thanh Hàn của hiện giờ đã không còn là tiểu Thái tử hoàn toàn dựa vào Tần gia để có được chỗ đứng nữa.Nếu lúc này Tần hoàng hậu trở mặt với hắn, chẳng khác nào đẩy hắn vào trận doanh của Hoàng đế, dày công tính toán bao nhiêu năm của bà sẽ uổng phí.Bà im lặng hồi lâu mới chậm rãi nói."

Bổn cung tin con là được rồi, đứng lên đi."

"Đa tạ mẫu hậu."

Lạc Thanh Hàn nghe lời đứng lên.Tần hoàng hậu trừng mắt nhìn hắn "Dù con không phải do bổn cung sinh ra, nhưng con do bổn cung đích thân nuôi dưỡng, hi vọng con có thể hiểu rõ vị trí của mình, đừng bốc đồng mà làm những chuyện không thể cứu vãn."

Lạc Thanh Hàn cụp mắt đáp "Nhi thần xin nghe lời dạy của mẫu hậu."

"Bổn cung vốn định để con cưới Thái tử phi, nhanh chóng sinh đích trưởng tử, tránh cho người ngoài bàn tán nghị luận.

Bây giờ xảy ra chuyện như vậy, đành phải hoãn lại việc chọn Thái tử phi, nhưng con thừa tự vẫn là chuyện quan trọng hàng đầu, con phải để tâm vào.

Bổn cung sẽ giúp con xem thử, chọn vài người mới vào Đông cung, giúp con khai chi tán diệp."

Lạc Thanh Hàn đè nén ghê tởm trong lòng, cung kính nói "Phiền mẫu hậu nhọc lòng vì nhi thần rồi."

Tần hoàng hậu rời đi.Sau đó Đổng Minh Xuân lại vào, Nhiếp Trường Bình cũng vào theo.Cả hai hành lễ với Thái tử.Vẻ mặt Lạc Thanh Hàn vẫn lạnh lùng như cũ, không lộ vui giận.Hắn nói với Đổng Minh Xuân."

Mang số hồ sơ này về đi, ta đã phê trên đó rồi, khanh và thuộc hạ cân nhắc lại một chút."

"Vâng."

Đổng Minh Xuân cầm chiếc hộp gỗ đựng hồ sơ lên, cung kính lui ra ngoài.Lạc Thanh Hàn sai người mang bàn cờ đến, đặt giữa hắn và Nhiếp Trường Bình.Nhiếp Trường Bình vừa thấy bàn cờ là đau đầu."

Điện hạ, ta không muốn đánh cờ!"

Lạc Thanh Hàn thản nhiên nói "Ta không chê ngươi đánh cờ tệ, ngươi còn phàn nàn cái gì?"

Nhiếp Trường Bình nhỏ giọng lầm bầm "Ta ngược lại hi vọng người phàn nàn, để ta không cần đánh cờ với người."

"Ngươi nói gì đó?"

"Không, không có gì."

Nhiếp Trường Bình nhìn bàn cờ trước mặt, hơi kinh ngạc "Sao lại là cờ tướng?

Trước giờ Điện hạ không phải luôn chơi cờ vây sao?"

"Chơi cờ vây chán rồi, muốn đổi khẩu vị."

Nhiếp Trường Bình thở dài, cam chịu cầm con tốt tiến một bước, y nói "Mọi chuyện người dặn dò đã làm xong."

Lạc Thanh Hàn đi một nước cờ, điềm tĩnh nói "Ta biết rồi."

Thấy hắn bình tĩnh, Nhiếp Trường Bình không khỏi hỏi."

Những chuyện chúng ta làm cũng có sơ hở, nếu Hoàng thượng quyết tâm tra đến cùng, có thể sẽ tra ra một ít manh mối, người không lo lắng chút nào sao?"
 
[P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 243: Người chơi cờ


Lạc Thanh Hàn nhấc con pháo đánh về phía trước, bình tĩnh nói "Không cần lo lắng, phụ hoàng sẽ không điều tra tiếp."

"Sao lại nói vậy?"

"Cục diện hiện tại là kết quả mà phụ hoàng muốn, ông ấy sẽ không làm chuyện dư thừa, cũng sẽ không cho phép người khác làm chuyện không cần thiết."

Hai người lần lượt đi vài nước cờ.Nhiếp Trường Bình liên tiếp ăn bốn quân cờ của đối phương, y cảm thấy mình có thể thắng ván cờ này.Nhiếp Trường Bình hưng phấn vui mừng, nhiều chuyện hỏi."

Điện hạ tốn nhiều tâm tư như vậy, thà gánh danh tiếng khắc thê, chứ không muốn cưới Tần thập nương, rốt cuộc là tại sao vậy?

Lẽ nào Tần thập nương đó là người cực kỳ xấu xí chỉ nhìn thôi cũng khiến người gặp ác mộng?"

"Không liên quan gì Tần thập nương, ta chỉ không muốn cưới nữ nhi Tần gia mà thôi."

Nhiếp Trường Bình khó hiểu "Tại sao?"

"Ngoại thích Tần thị là mối họa lớn trong lòng phụ hoàng, hai bên sớm muộn sẽ xảy ra trận chiến, nếu ta cưới nữ nhi Tần gia làm chính phi, có nghĩa đã hoàn toàn ràng buộc với Tần gia, ta không muốn đứng về phe bên nào, cho nên ta không cưới ai hết."

Lạc Thanh Hàn đi một con pháo, ăn con tốt của đối phương.Nhiếp Trường Bình sững sờ, bắt đầu thấy đau lòng cho con tốt của mình bị ăn mất.Y do dự một hồi mới quyết định đi con mã, định ăn con pháo đáng ghét của đối phương trước.Y nói "Người là do Hoàng hậu nuôi dưỡng, mọi người đều ngầm cho rằng người đứng về phe Tần gia, người muốn vứt bỏ Tần gia, chỉ sợ sẽ không dễ như vậy."

"Đúng là không dễ, nhưng ta đã đi bước đầu tiên, mũi tên bắn ra thì không thể thu lại, con đường này ta phải đi đến cùng.

Ta không muốn trở thành con cờ của ai, ta muốn trở thành người chơi cờ!"

Lạc Thanh Hàn nói đến đây, lại đi tiếp con pháo, đáp xuống con cờ của đối phương."

Chiếu tướng!"

Nhiếp Trường Bình còn đang suy nghĩ làm sao để ăn con pháo của đối phương, lại không phát hiện con mã của đối phương đã âm thầm đi đến doanh trướng của mình.Con tướng của y bị đối phương ăn mất.Y thở dài "Ta lại thua rồi!"......Hôm nay là ngày phát bổng lộc, trong cung không phát tiền, mà phát các loại nhu yếu phẩm hàng ngày như y phục, vải vóc, than củi các loại.Đông cung không có Thái tử phi, nên Bạch trắc phi phụ trách những chuyện này.Đại cung nữ các cung sáng sớm đã đến điện Ngọc Liên đợi lãnh bổng lộc.Bảo Cầm cũng không ngoại lệ, nàng và Thanh Tùng đợi bên ngoài điện Ngọc Liên rất lâu mới thấy Liễu Nhứ bước ra.Tức thì cung nữ các cung khác tiến lên chào hỏi.Liễu Nhứ rất thích cảm giác được chú ý, nhưng khi nàng thấy Bảo Cầm, nụ cười tức thì cứng ngắt, tâm trạng tốt của nàng chợt trở nên tồi tệ.Chỉ cần thấy Bảo Cầm, nàng lại nhớ nỗi đau bị vả miệng ở điện Thanh Ca.Liễu Nhứ thu lại nụ cười trên mặt, không còn tâm tư hàn huyên với mọi người, nhanh chóng phân chia đồ đạc mỗi cung, sau đó chuẩn bị rời đi.Lúc này Bảo Cầm lại gọi nàng lại."

Đợi đã!"

Liễu Nhứ bực mình hỏi "Chuyện gì nữa?"

Bảo Cầm mở túi vải đỏ "Cái màu này cổ lỗ thế nào ta chả muốn nói, cô nhìn cách nhuộm đi, chỗ đậm chỗ nhạt, rõ ràng là phế phẩm!"

Nàng tiện tay cầm một bộ y phục "Thủ công của bộ y phục này quá tệ, đường may thì xiêu vẹo, hai ống tay áo cũng không dài bằng nhau, cô bảo làm sao mặc?"

"Còn số than này, bình thường chúng ta dùng than quả mộc để sưởi ấm, nhưng các người đưa là than hỗn hợp, nhìn mớ than này, nát thành vụn hết rồi!"

---------
Than quả mộc là một loại than sử dụng cây ăn quả làm nguyên liệu, thông qua quá trình bốc hơi nước hoặc sấy khô than, giai đoạn tiền cacbon hóa, giai đoạn cacbon hóa và giai đoạn nung, được sản xuất bằng công nghệ cacbon hóa và nhiệt phân sinh khối trong một môi trường cách ly hoặc thiếu oxy.

Thông thường dùng cây táo, cây lê, nhánh hạt dẻ, v.v., than quả mộc là sản phẩm cao cấp của than nướng dân dụng.
 
[P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 244: Lấy chuyện công báo thù riêng


Tuy y phục đồ dùng phân bổ cho mỗi cung hàng tháng được cố định, nhưng nước bên trong lại rất sâu.

Lấy số than này làm ví dụ.Với cấp bậc của Tiêu lương đệ, nàng có thể nhận được hai mươi cân than mỗi tháng, mùa đông sẽ nhận gấp đôi.Nhưng hai mươi cân than cũng phân tốt xà xấu.Than quả mộc mà điện Thanh Ca dùng tuy không phải là loại thượng hạng, nhưng cũng xem như hàng tốt, một cục than có thể cháy rất lâu và không có khói.Nhưng số than hỗn hợp trong tay Bảo Cầm là loại than kém chất lượng nhất, không chỉ vụn mà còn cháy nhanh, khói nhiều, nếu dùng than này đốt lò sưởi có thể xông cả phòng chảy nước mắt.Đương nhiên, Bảo Cầm không muốn tiểu chủ nhà mình chịu thiệt.Nàng muốn đổi số than kém chất lượng này, không cần đổi thành thứ tốt nhất, ít nhất phải là đồ mà điện Thanh Ca thường dùng.Liễu Nhứ không chịu đổi.Nàng hếch cằm, đắc ý nói "Đồ nên phát cho Tiêu lương đệ không thiếu món nào, tất cả đều ở đây, nếu ngươi chê mấy thứ này không tốt, thì đừng lấy nữa!"

Bảo Cầm rất tức giận "Các người lấy chuyện công báo thù riêng!"

Liễu Nhứ cười lạnh "Ăn có thể ăn bậy, nhưng nói không thể nói bậy, nương nương chúng ta làm theo quy tắc.

Nếu ngươi nói bậy, hủy hoại thanh danh của Trắc phi nương nương, đừng trách chúng ta không khách khí, chiếu theo cung quy, cung nữ nói bậy về chủ tử sẽ bị vả miệng!"

Bảo Cầm giận đỏ mặt, còn muốn nói gì đó, thì bị Thanh Tùng ngăn lại.Thanh Tùng nhỏ giọng khuyên "Nơi này là điện Ngọc Liên, là địa bàn của bọn họ, nếu làm ầm ĩ, chúng ta sẽ chịu thiệt, chúng ta trở về trước xem tiểu chủ nói thế nào đã?"

Bảo Cầm đành kìm nén tức giận trong lòng.Nàng bảo Thanh Tùng chuyển hết những thứ này về.Liễu Nhứ cố ý cao giọng để nói cho người khác nghe."

Có một số người, rõ ràng chỉ là gà rừng, lại xem mình như phượng hoàng, còn nghĩ những thứ tốt trên đời này đều phải cho mình dùng, đúng là không biết tự lượng sức!

Hôm nay ta chỉ muốn bọn họ nhìn rõ thân phận của mình, gà rừng thì là gà rừng, vĩnh viễn không thể biến thành phượng hoàng!"

Người các cung khác sợ đắc tội Bạch trắc phi, sau này sẽ không nhận được đồ tốt, nhao nhao phụ họa theo, khen Liễu Nhứ tỷ tỷ nói đúng.Bảo Cầm tức muốn chết.Nếu không phải Thanh Tùng kéo nàng lại, nàng đã xông tới xé rách miệng Liễu Nhứ kia rồi!

Khi hai người đi xa, Liễu Nhứ mới im lặng, đắc ý trở về.Bạch trắc phi đang pha trà, động tác thành thạo uyển chuyển.Liễu Nhứ cười nói "Nương nương, nô tỳ đã làm theo lời dặn của người, phân phát bổng lộc của tháng này rồi."

Bạch trắc phi "Người của điện Thanh Ca có nói gì không?"

"Bảo Cầm kia xem ra rất tức giận, nhưng có thể làm gì chứ?

Ai bảo chủ tử nàng ta chỉ là Lương đệ, thấp hơn nương nương một bậc, dù tức giận cũng chỉ có thể nhịn thôi."

Bạch trắc phi khẽ cười.Nàng sớm đã biết chuyện Thái tử tạm thời không thể cưới Thái tử phi, nói cách khác, về sau nàng và Lý trắc phi sẽ là hai người có địa vị cao nhất trong hậu viện Đông cung.Dù Tiêu lương đệ được sủng ái, sau cùng cũng phải cúi đầu trước nàng thôi.Liễu Nhứ hơi lo lắng "Nếu Tiêu lương đệ đi cáo trạng với Thái tử thì sao?"

Bạch trắc phi bình tĩnh nói "Đến lúc đó, ta chỉ cần nói mình không cẩn thận nhầm lẫn, rồi nhỏ nhẹ nói vài câu, chuyện này sẽ qua thôi."

Đây cũng không phải chuyện gì to tát, hơn nữa nàng là nữ nhi của Thái phó, về tình về lý Thái tử sẽ không so đo chuyện này với nàng.
 
[P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 245: Sẽ gặp vận may


Nếu Tiêu lương đệ không phục, khăng khăng làm lớn chuyện này.

Vậy thì càng tốt.

Bạch trắc phi có thể lợi dụng tình thế đó, giả vờ tức giận rồi bệnh cũ tái phát, kế đó đến chỗ Hoàng hậu giả vờ đáng thương, để Hoàng hậu biết Tiêu lương đệ ngang ngược, không xem ai ra gì.

Với tính tìn2h của Tần hoàng hậu, bà ấy nhất định sẽ ra tay xứ lý nữ nhân không an phận như Tiêu lương đệ.Khi đó, cả Thái tử cũng không cứu được Tiêu lương đệ.......Bảo Cầm và Thanh Tùng mang rất nhiều thứ về điện Thanh Ca.Tiêu Hề Hề vừa ăn trái cây vừa đọc sách, thấy Bảo Cầm đằng đằng sát khí, nàng tò mò hỏi."

Ai chọc em thế?"

Bảo Tần tức giận kể lại toàn bộ.Nàng chỉ vào đống đồ bên cạnh nói "Những thứ này vốn không dùng được, Liễu Nhứ cố ý đưa cho chúng ta, rõ ràng là cố ý làm chọc tức chúng ta, thật quá đáng!"

Tiêu Hề Hề an ủi "Nào, ăn trái cây cho bình tĩnh, chúng ta không so đo với bọn họ."

Bảo Cầm không chịu ăn."

Tiểu chủ, chuyện này có lần một sẽ có lần hai, hôm nay để bọn họ bắt nạt, ngày mai bọn họ sẽ tiếp tục bắt nạt chúng ta, nhất định phải cho bọn họ biết, điện Thanh Ca không dễ bắt nạt như vậy!"

Tiêu Hề Hề ném trái cây vào miệng nàng "Vậy em muốn làm gì?"

"Đi cáo trạng với Thái tử Điện hạ, bảo Điện hạ làm chủ cho chúng ta!"

Tiêu Hề Hề lười biếng nói "Đợi Thái tử đến điện Thanh Ca, ta sẽ nói với ngài ấy."

Bảo Cầm lại nói "Phải đợi đến khi nào?

Sắt phải rèn lúc còn nóng, chúng ta mang những thứ này tới nói lý với Thái tử, tốt nhất là bây giờ đổi hết mấy thứ này, chờ lấy được than quả mộc, chúng ta có thể làm thịt nướng."

Tiêu Hề Hề nghe thấy hai từ 'thịt nướng', thì đột nhiên tới tinh thần.Đã lâu nàng không ăn lẩu, bây giờ nghĩ lại có hơi thèm."

Đi đi đi, chúng ta đi tìm Thái tử!"

Bảo Cầm kéo nàng lại, ấn nàng ngồi xuống trước bàn trang điểm rồi gọi cung nữ chải tóc trang điểm cho nàng.Tiêu Hề Hề "Ta chỉ đi nói chuyện một chút, nói xong sẽ về, không cần khoa trương vậy chứ?"

Bảo Cầm vừa chọn y phục, vừa sốt sắng nói "Người đi gặp Thái tử, đương nhiên phải mặc đẹp chút, như vậy Thái tử càng sủng ái người.

Nói không chừng lúc đó người còn phải đối chất với Bạch trắc phi, người càng phải trang điểm xinh đẹp lộng lẫy, tuyệt đối không được để nàng ta lấn áp người!"

Trong hậu cung này, dung mạo chính là vũ khí lớn nhất của nữ nhân, các phi tần trong cung biết rõ điểm này, bình thường đều cố gắng trang điểm cho bản thân, hận không thể biến nhan sắc chỉ có tám bảy điểm thành dung mạo xinh đẹp hoàn hảo.Chỉ có Tiêu lương đệ cá muối này là ngoại lệ, mỗi ngày ngoài ăn ăn uống uống, thì lăn ra ngủ hay đọc sách truyện, không cần trang điểm thì không trang điểm, lười đến mức người ta cạn lời.Cung nữ dùng tốc độ nhanh nhất trang điểm cho Tiêu lương đệ.Khi bước qua ngưỡng cửa, Tiêu Hề Hề có cảm ứng trong lòng.Nàng thầm bói một quẻ, hôm nay ra ngoài sẽ gặp vận may.Nhưng vì tự bói cho mình, không thể bói quá chính xác, cũng không biết là vận may gì.Bảo Cầm dìu Tiêu Hề Hề ngồi lên kiệu, Thanh Tùng và tiểu thái giám khác xách y phục vải vóc, than củi và những thứ khác theo sau.Một nhóm người đến cổng cung Minh Quang.Thường công công ra nghênh đón, hành lễ cười nói "Tiểu chủ đến rồi, mau vào đi, Điện hạ đang đánh cờ với Tiểu quận vương ở bên trong."

Tiêu Hề Hề tò mò hỏi "Vết thương của ngươi đã khỏi chưa?"

"Đa tạ tiểu chủ quan tâm, nô tài đã khỏe rồi."
 
[P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 246: Hai nữ tranh một nam


Hôm qua, Thường công công tiếp tục quay về bên cạnh Thái tử làm việc.

Bây giờ thấy Thường công công lại được Thái tử trọng dụng, những người trước kia cười nhạo hắn bị Thái tử vứt bỏ, đều cảm thấy xấu hổ như bị người khác tát vào mặt.Một số người da mặt mỏng không dám ló ra trước mặt Thường công công.Nhưng cũng có nhiều người mặt dày, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, lại cố gắng lấy lòng Thường công công.Thường công công đã quen tình người ấm lạnh, hắn cũng chẳng quan tâm lắm, nên làm thế nào thì làm thế ấy.Tiêu Hề Hề nghiêm túc dặn dò "Thường công công, ngươi nhất định phải chăm sóc tốt bản thân, đừng bị thương hay bị bệnh gì nữa đó."

Nàng không muốn bị Thái tử bắt làm cu li tạm thời nữa.Thường công công cảm động "Đa tạ tiểu chủ quan tâm, tiểu chủ cũng phải chăm sóc bản thân thật tốt."

Hắn dẫn Tiêu lương đệ vào cung Minh Quang.Nhiếp Trường Bình thấy nàng đến, như thể nhìn thấy cứu tinh, tức thì nhảy dựng lên."

Tiêu lương đệ mau tới giúp ta chơi ván cờ này, ta lại sắp thua rồi!"

Tiêu Hề Hề đi tới xem "Là cờ tướng à."

Nhiếp Trường Bình sốt sắng nhìn nàng "Cô biết chơi không?"

Tiêu Hề Hề duỗi hai ngón tay trắng nõn "Hai hộp bánh ngọt Tô Hương Đường."

"Đồng ý!"

Tiêu Hề Hề ngồi xuống vị trí của Nhiếp Trường Bình vừa nãy, đầu tiên nàng xem xét cục diện bàn cờ, sau đó cầm con xe đi một bước.Lạc Thanh Hàn hỏi "Sao tự dưng nàng tới đây?"

Tiêu Hề Hề bình tĩnh nói "Thần thiếp bị người khác bắt nạt, nên đến cáo trạng với Điện hạ."

Nhiếp Trường Bình chính nghĩa nói "Ai dám bắt nạt Tiêu lương đệ của chúng ta?

Cô nói ta biết, ta lập tức đi đánh gã để trút giận!"

"Là Bạch trắc phi."

Nhiếp Trường Bình từng gặp Bạch trắc phi, biết nàng là nữ nhi của Thái phó.Y gãi gãi đầu, hơi bất đắc dĩ "Bạch trắc phi là nữ nhân của Thái tử, ta là người ngoài không tiện xen vào, để Điện hạ trút giận giúp cô vậy."

Lạc Thanh Hàn vừa di chuyển quân cờ vừa nói "Bạch trắc phi lại làm gì nàng?"

Tiêu Hề Hề kể lại chuyện Bạch trắc phi lấy chuyện công báo thù riêng, cho Thái tử xem mấy món đồ kém chất lượng, để chứng minh những gì nàng nói là sự thật.Lạc Thanh Hàn chỉ nhìn thoáng qua rồi quay đi.Hắn dùng con xe ăn mất con tượng của nàng, bình tĩnh nói "Nàng sắp thua rồi."

"Không, là người thua."

Tiêu Hề Hề nói xong, dùng con pháo ăn ngược lại con xe của hắn, chiếu tướng hắn.Lạc Thanh Hàn xem con tướng của mình, nếu tránh con pháo của nàng, sẽ bị con mã của nàng ăn mất, ngược lại cũng như vậy.Hắn nghiêm mặt nói "Ta thua rồi."

Nhiếp Trường Bình tán thưởng "Tiêu lương đệ giỏi quá!"

Tiêu Hề Hề cười đắc ý.Khi nàng cười, có lúm đồng tiền ở hai bên miệng, nhìn rất đẹp.Lạc Thanh Hàn hỏi "Muốn ta giúp nàng trút giận?"

Tiêu Hề Hề dùng sức gật đầu "Muốn!"

"Vậy nàng còn dám thắng ta?"

"......"

Thái tử sao nhỏ nhen thế ~Tiêu Hề Hề ấm ức nói "Vậy chơi thêm một ván, thần thiếp để người thắng."

Lạc Thanh Hàn nhéo nhéo mặt nàng "Ta không cần nàng nhường."

Hắn gọi Thường Hỉ."

Ngươi đến điện Ngọc Liên, gọi Bạch trắc phi sang đây."

"Vâng."

Thường công công đến điện Ngọc Liên.Lạc Thanh Hàn vô cảm nhìn Tiểu quận vương."

Nơi này không còn chuyện của ngươi nữa, ngươi có thể về."

Nhiếp Trường Bình cười hì hì nhìn hắn nói "Ta về cũng không có gì làm, người cho ta ở lại đây một lát đi."

Y rất muốn xem Thái tử sẽ làm sao với hai phi tần.Cuối cùng là thiên vị nữ nhi của ân sư?Hay là thiên vị nữ nhân mình thích đây?Hai nữ tranh một nam, cốt truyện này nghĩ thôi cũng thấy máu chó rồi í !Lạc Thanh Hàn cười lạnh một tiếng, nhìn thấu tâm tư của y."

Ngươi muốn tự mình về?

Hay để Ngọc Lân vệ đánh ngất rồi khiêng ngươi về?"
 
[P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 247: Thầm mỉa mai


Nhiếp Trường Bình "......"

Ác ...

ác vậy sao?Nếu để Ngọc Lân vệ đánh ngất rồi khiêng về, hình tượng tiểu bá vương trong kinh của y há chẳng phải sụp đổ thành đồ cặn bã sao?

Sau này bảo y làm sao lăn lộn trong Thịnh Kinh này nữa?Nhiếp Trường Bình cười khan hai tiếng "Ha ha, Điện hạ thật biết nói đùa, ta có tay có chân, dĩ nhiên phải tự mình về."

Y không nỡ đứng dậy.Tiêu Hề Hề nhắc nhở "Nhớ bánh ngọt Tô Hương Đường đấy!"

"Biết rồi."

Nhiếp Trường Bình đi không bao lâu, Bạch trắc phi đã tới cung Minh Quang.Hôm nay nàng mặc váy dài tay lụa trắng, trên mặt chỉ vẽ lông mày, không tô môi, sắc mặt hơi tái nhợt, cùng với thân hình mảnh khảnh, thoạt nhìn có vẻ yếu ớt.So với Tiêu lương đệ ăn mặc đẹp đẽ, Bạch trắc phi giống như đóa hoa nhỏ mỏng manh, hiền lành yếu ớt, khiến người ta thấy thương.Thấy vậy, Bảo Cầm tức giận, tính sai rồi!Nàng lại quên thuộc tính bạch liên hoa của Bạch trắc phi.Nếu biết sớm Bạch trắc phi giả vờ yếu đuối, nàng sẽ không để Tiêu lương đệ trang điểm xinh đẹp như vậy.Lúc này Tiêu lương đệ càng xinh đẹp, càng như lên mặt nạt người, ngược lại Bạch trắc phi trở thành nữ tử đáng thương bị bắt nạt.Trên đời này ai cũng thường nghiêng về phía yếu hơn, yếu đuối của Bạch trắc phi hoàn toàn đáp ứng điều kiện này.Bạch trắc phi đẩy Liễu Nhứ bên cạnh ra, tiến lên uyển chuyển hành lễ "Bái kiến Thái tử Điện hạ."

Lạc Thanh Hàn lạnh nhạt hỏi "Biết tại sao ta gọi nàng tới không?"

"Thần thiếp không biết, mong Điện hạ nói rõ."

Lạc Thanh Hàn nhìn Tiêu lương đệ, Tiêu lương đệ lại nhìn Bảo Cầm.Bảo Cầm kể lại toàn bộ quá trình đến điện Ngọc Liên nhận bổng lộc.Lúc đó rất nhiều người có mặt, nói dối rất dễ bại lộ, nàng nói đều là sự thật, không thêm bớt lời nào.Nàng nói xong, Bạch trắc phi nhẹ nhàng nói."

Thì ra là vì chuyện nhỏ như vậy, có lẽ do người của ta quá bận, lúc phát đồ sơ ý lẫn vào một ít phế phẩm, lát nữa ta sai người đổi lại là được."

Bảo Cầm vốn tưởng đối phương sẽ ngụy biện trốn tránh, nàng còn định bắt bẻ, nhưng không ngờ đối phương dễ dàng nhận lỗi như vậy.Là nàng bực bội như đánh vào vải bông, cảm thấy rất khó chịu.Bạch trắc phi nhìn Tiêu lương đệ, khẽ nhíu mày, bất lực trách móc."

Tiêu muội muội, nếu muội thấy đồ không hợp ý, có thể trực tiếp nói với ta, ta sẽ cho người đổi, muội hà tất vì chuyện nhỏ như vậy làm phiền Thái tử Điện hạ?

Điện hạ vừa khỏi bệnh, thân thể còn rất yếu, là lúc cần nghỉ ngơi tịnh dưỡng, Tiêu muội muội làm vậy quả thật không ổn."

Lời của nàng có vẻ độ lượng đúng mực, nhưng thực chất đang thầm mỉa mai Tiêu lương đệ nhỏ nhen, chỉ vì chút đồ mà so đo từng li từng tí, thậm chí còn quấy rầy Thái tử nghỉ ngơi, thật không ra thể thống gì.Bảo Cầm muốn phản bác.Nhưng nàng là cung nữ, lúc này không tiện xen vào, nếu không sẽ khiến người khác nghĩ Tiêu lương đệ dạy dỗ nàng không tốt.Nàng kìm nén đỏ cả mặt.Tiêu Hề Hề không thấy tức giận, nàng nói "Nếu tỷ tỷ đã đồng ý đổi, vậy thì đổi nhanh đi."

Đổi đồ xong, nàng có thể về ăn thịt nướng.Bạch trắc phi bất đắc dĩ nói "Muội muội đúng người có tính gấp gáp, cũng không xem bây giờ là lúc nào, mặt trời sắp lặn, bên Thiếu phủ hẳn là đã khóa kho rồi, ngày mai ta sẽ cho người tới đó đổi cho muội."
 
[P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 248: Nàng tuyệt đối không nhượng bộ


Tiêu Hề Hề hít hít mũi, có hơi không muốn "Còn phải đợi đến ngày mai ..."

Bạch trắc phi dùng tay che ngực, lộ ra vẻ buồn bã đau thương "Muội muội sao lại gấp như vậy?

Lẽ nào sợ ta tham lam chút đồ đó của muội sao?"

Đối phương còn chưa trả lời, nàng lại ngẩng đầu, giả vờ mạnh mẽ nói."

Muội yên tâm, nếu Thái tử Điện hạ đã giao quyền quản lý nội vụ của Đông cung cho ta, ta sẽ không làm Điện hạ thất vọng, nên phát cho muội bao nhiêu thì sẽ phát bấy nhiêu."

Tiêu Hề Hề nghiêm túc nói "Nhưng tối nay ta cần dùng gấp."

Nàng đang chờ dùng than quả mộc nướng thịt đấy!Chuyện này liên quan đến việc tối nay nàng có được ăn thịt nướng ngon hay không, nàng tuyệt đối không nhượng bộ.Sắc mặt Bạch trắc phi càng tái nhợt, giống như tiểu cô nương đáng thương bị người bắt nạt, oán trách nói."

Muội muốn ta bây giờ đến Thiếu phủ sao?

Muội có biết Thiếu phủ bao xa không?

Bây giờ qua đó sợ là trời đã tối rồi.

Sức khỏe ta không tốt, nếu bị nhiễm gió lạnh, bệnh của ta chắc chắn sẽ càng nặng hơn."

Nàng nói xong liền cúi đầu ho nhẹ, bờ vai gầy cũng theo đó run lên.Tiêu Hề Hề nhanh chóng lùi lại giữ khoảng cách.Lạc Thanh Hàn chú ý tới động tác của nàng, nhỏ giọng hỏi "Nàng làm gì vậy?"

Tiêu Hề Hề thì thầm "Thần thiếp sợ nàng ta ho ra nước bọt bắn lên người."

Lạc Thanh Hàn tưởng tượng theo lời của nàng, cảm thấy khá ghê tởm.Thế là hắn cũng tránh sang một bên.Bạch trắc phi "......"

Nàng thật sự bị phản ứng của hai người này chọc cho tức chết!Thấy nàng bệnh, hai người này chẳng những không quan tâm mà còn chê nàng ở bẩn!Rốt cuộc hai người này có lương tâm không?Bạch trắc phi cả giận, khuôn mặt nhỏ nhắn càng tái nhợt.Sợ lại bị Thái tử cự tuyệt, nàng chỉ đành nén lại cơn ho, nhíu mày thật chặt, ôm tim thở hổn hển, như thể không thở nổi.Tiêu Hề Hề khá ngạc nhiên, nữ nhân này không chỉ mắc bệnh phổi, còn mắc bệnh hen suyễn, nhìn cách nàng che tim, hình như còn mắc bệnh tim.Nàng không khỏi thở dài.Lạc Thanh Hàn "Nàng thở dài cái gì?"

Tiêu Hề Hề chân thành nói "Thần thiếp thật bội phục Bạch tỷ tỷ, trên người nhiều bệnh như vậy, vẫn kiên trì sống đến bây giờ, quả thật là tấm gương người tàn tật chí kiên cường mẫu mực!"

Lần đầu tiên Lạc Thanh Hàn biết người tàn tật chí kiên cường có thể sử dụng thế này.Bạch trắc phi "......"

Ta thật sự cảm ơn lời khen của ngươi!

Thấy thân thể Bạch trắc phi bắt đầu run rẩy, dường như có thể ngã bất cứ lúc nào, Liễu Nhứ vội đỡ nàng, đồng thời lấy một bình đan dược từ trong ngực, đổ ra một viên, đút cho Bạch trắc phi.Làm xong, Liễu Nhứ quay đầu nhìn Tiêu lương đệ, ngấn nước mắt oán trách "Lương đệ, người thật sự rất quá đáng!"

Tiêu Hề Hề ngẩn tò te vì cái nồi lớn từ trên trời rơi xuống.Nàng đã làm gì?

Sao lại quá đáng?Nàng không phải vừa khen Bạch trắc phi à?Khen người ta là sai hả?Liễu Nhứ khá xúc động, như thể đã phải chịu ấm ức rất nhiều."

Tối qua, Trắc phi nương nương và Trần lương viên đặc biệt đến điện Thanh Ca thăm người, người chẳng những không cảm kích mà còn nặng lời với Trắc phi nương nương và Trần lương viên, Trắc phi nương nương rất giận người, sau khi về thì cảm thấy không khỏe.

Nhưng dù vậy, Trắc phi nương nương vẫn lê thân thể ốm yếu đích thân kiểm tra đồ vật Thiếu phủ đưa tới, dặn dò nô tỳ hôm nay phải phân phát đúng hạn cho các cung, không phụ lòng tin của Thái tử Điện hạ.

Trắc phi nương nương dốc sức vì Thái tử Điện hạ, nhưng vẫn bị người khác hiểu lầm, nghi ngờ nương nương lấy chuyện công báo thù riêng, nô tỳ nhìn mà thấy khó chịu trong lòng!

Dù hôm nay có bị trách phạt, nô tỳ cũng phải nói hết những lời này, trả lại sự trong sạch cho Trắc phi nương nương!"
 
Back
Top Bottom