Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp

[P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 219: Không phải ta còn có em sao


Tiêu Hề Hề đương nhiên nói "Thần thiếp cũng là người, tất nhiên cũng sẽ có lúc tâm trạng không tốt."

"Ta thấy nàng mỗi ngày vui tươi hớn hở, dường như chỉ cần có cái ăn, những chuyện khác đều không quan trọng, ta còn tưởng với tính cách này của nàng, không bao giờ biết ưu sầu là gì."

Tiêu Hề Hề lầm bầm nói "Lần trước Điện hạ tịch thu sách của thần thiếp, thần thiếp thấy không vui."

"Mấy quyển sách đó không hợp với nàng."

Tiêu Hề Hề thì thầm "Cổ hủ."

"Nàng nói gì?"

Tiêu Hề Hề nhai kẹo giòn trong miệng "Không có gì."

Lạc Thanh Hàn đột nhiên nói "Tiệc Quần Phương ngày mai, nàng đi cùng ta."

Tiêu Hề Hề ngừng nhai ăn kẹo.Mặt nàng viết đầy hai chữ từ chối "Thần thiếp không muốn đi."

Nàng chỉ muốn ở yên trong Đông cung, không muốn ra ngoài giao du với người khác.Lạc Thanh Hàn "Tiệc Quần Phương có rất nhiều món ngon."

Tiêu Hề Hề "Thần thiếp là loại người vì món ngon mà từ bỏ nguyên tắc của mình sao?"

Lạc Thanh Hàn yên lặng nhìn nàng.Tiêu Hề Hề "Được rồi, thần thiếp là loại người vậy đấy."

Khóe miệng Lạc Thanh Hàn hơi nhếch lên, hỏi "Đan Khí Hư còn không?

Lọ lúc trước nàng đưa đã uống hết rồi."

"Còn."

Tiêu Hề Hề lấy một lọ đan Khí Hư từ trong tay nải vải xanh hoa nhỏ đưa cho hắn.Lạc Thanh Hàn cất lọ thuốc đi......Biết Tiêu lương đệ ngày mai sẽ tham gia tiệc Quần Phương với Thái tử, tâm trạng Bảo Cầm vô cùng phức tạp."

Tiểu chủ, nếu Thái tử cưới nữ nhân khác làm Thái tử phi thật, người chắc sẽ đau lòng lắm phải không?"

Tiêu Hề Hề nằm dài trên ghế sập mềm mại, đọc mấy ghi chú lặt vặt mà Thái tử đưa cho nàng, nàng vừa đọc vừa thản nhiên nói "Đau lòng gì chứ?

Nếu Thái tử có thể cưới nữ nhân mà ngài ấy thích, ta sẽ chúc phúc cho ngài ấy."

Bảo Cầm nghe xong càng thêm chua xót "Vậy người phải làm sao đây?"

"Không phải ta còn có em sao."

Bảo Cầm bật khóc "Tiểu chủ, nô tỳ mãi mãi ở bên người, hu hu hu!"

Tiêu Hề Hề vội ngồi dậy, lau nước mắt cho Bảo Cầm "Em khóc gì chứ?"

Bảo Cầm nghẹn ngào nói "Nô tỳ buồn thay cho người, tình cảm của người và Thái tử Điện hạ tốt như vậy, nếu Thái tử cưới nữ nhân khác, người phải làm thế nào chứ?

Vừa nghĩ tới chuyện đó, nô tỳ lo chết mất."

Tiêu Hề Hề an ủi "Em yên tâm đi, Thái tử tạm thời sẽ không cưới Thái tử phi."

"Nhưng ngày mai Thái tử tham dự tiệc Quần Phương, Hoàng hậu nương nương nhất định sẽ chọn một trong số quý nữ tham gia làm Thái tử phi."

"Ta đã xem một quẻ, ngày mai chuyện chọn Thái tử phi nhất định sẽ không xảy ra."

Bảo Cầm rất tin vào khả năng xem quẻ của tiểu chủ nhà mình, nghe vậy tức thì tin ngay, nước mắt cũng dần ngừng rơi.Nếu chuyện ngày mai không thành, Tiêu lương đệ vẫn có tư cách tranh ngôi vị Thái tử phi.Bảo Cầm cảm thấy thoải mái hơn nhiều.Nàng lấy khăn tay lau nước mắt trên mặt "Nô tỳ giúp người chuẩn bị đồ cho bữa tiệc ngày mai."

"Ừm, đi đi."

Các thái y đã cố hết sức nhưng vẫn không thể trị khỏi cho Thái tử trong vòng hai ngày.Hôm nay là tiệc Quần Phương, Thái tử trông vẫn ốm yếu.Các cung nữ hầu hạ hắn mặc y phục.Tiệc Quần Phương lần này được tổ chức ở Thượng Lâm uyển, nơi đó gió hơi lớn, để Thái tử không nhiễm lạnh, Mặc Họa đặc biệt chuẩn bị y phục dày dặn, đồng thời chuẩn bị lò sưởi tay cho hắn.Hắn khoác áo choàng, cầm lò sưởi tay, dưới sự tháp tùng của nhiều người ra khỏi điện Lân Đức, ngồi lên xe ngựa.Đằng sau xe ngựa, các cung nữ thái giám theo sau hùng hổ khí thế.Tiêu Hề Hề vừa lên xe đã bắt đầu thấy buồn ngủ.
 
[P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 220: Tim đập thình thịch


Xe ngựa của Thái tử hội hợp với đoàn người của Tần hoàng hậu và Công chúa Hoa An ở cổng cung.

Sau khi ba bên gặp nhau hành lễ, mới chậm rãi đi về phía Thượng Lâm uyển.Công chúa Hoa An là muội muội ruột cùng mẫu thân của Hoàng đế, năm nay hai mươi lăm tuổi, dáng người cao gầy, dung mạo xinh đẹp, dù đã thành thân tám năm nhưng vẫn thích mặc y phục lộng lẫy.Trước đây nàng cũng từng tham gia tiệc Quần Phương, nàng không hứng thú với mấy hoạt động xem mắt này lắm, nhưng Hoàng đế lại nhất quyết bắt nàng đến.Lệnh vua không thể trái, hết cách, nàng chỉ đành làm theo.Trước đó, Hoàng đế nói với Công chúa Hoa An, có thể chọn người của phủ Đoan Quốc Công và Cảnh gia làm Thái tử phi, nếu Thái tử không ưng hai cô nương này, có thể chọn những cô nương khác, duy nhất không thể chọn cô nương Tần gia!Thượng Lâm uyển ở ngoại ô thành, núi non sông dài, non xanh nước biếc, trong núi có nhiều thú lạ quý hiếm, là nơi thích hợp để du ngoạn ngắm hoa, cưỡi ngựa săn bắn.Khi đoàn xe đến Thượng Lâm uyển, Tần hoàng hậu, Thái tử và Công chúa Hoa An lần lượt xuống xe.Thái tử còn đang bệnh, xung quanh hắn rất nhiều người, trong đó có hai lão thái y.Mọi người đều sợ hắn xảy ra bất trắc.Bảo Cầm đánh thức Tiêu Hề Hề, lấy lại tinh thần xuống xe, lặng lẽ theo sau Thái tử.Phong cảnh trong Thượng Lâm uyển rất đẹp, nhưng tiếc là Thái tử không thể ở bên ngoài lâu vì không được nhiễm lạnh.Hắn và Hoàng hậu, Công chúa được mời vào Noãn các.Địa noãn trong Noãn các được đốt lên, vô cùng ấm áp.Mặc Họa tiến lên giúp Thái tử cởi áo choàng đen dày, Tiêu lương đệ đỡ hắn ngồi xuống sau chiếc bàn thấp.Tần hoàng hậu và Công chúa Hoa An ngồi quỳ bên cạnh Thái tử.Tiêu Hề Hề chỉ là một Lương đệ nhỏ bé, lúc này chỉ có thể ngồi phía sau Thái tử.Mặc Họa và các cung nữ khác không đủ tư cách ngồi, tất cả đều đứng sát tường.Mọi người lần lượt tiến vào, đều là phu nhân và tiểu thư từ các thế gia, các nàng tiến lên khấu đầu hành lễ.Tính tình Tần hoàng hậu lạnh lùng, chỉ cần bà không nói chuyện, không ai dám nói chuyện với bà.Công chúa Hoa An thì đỡ hơn một chút, thỉnh thoảng có thể nói riêng với nàng, nhưng nàng là công chúa hoàng gia, trời sinh tính cách kiêu ngạo.

Dù là ai đến, nàng vui vẻ đáp lại vài câu, không vui một chữ cũng không nói, rất tùy hứng.Về phần Thái tử, hắn còn đang bệnh, cổ họng khó chịu, càng không nói câu nào.May là phần lớn các phu nhân giỏi giao tiếp, dù ba vị lớn ở trên không nói nhiều, họ vẫn có thể điều chỉnh bầu không khí rất tốt, không quá sôi nổi cũng không quá tẻ nhạt.Trong số đó, Tần đại phu nhân, Phó nhị phu nhân và Đoan Quốc Công phu nhân là những người bắt mắt nhất.Tần đại phu nhân là đại tẩu của Tần hoàng hậu, tính cách hoàn toàn trái ngược Tần hoàng hậu, gặp người sẽ cười hòa ái, thoạt nhìn rất dễ gần.Ngồi cạnh bà là một thiếu nữ xinh đẹp mặc tề hung nhu quần* màu vàng tơ.Nàng là con gái út của Tần đại phu nhân, đứng thứ mười trong nhà, người ngoài gọi nàng là Tần thập nương, khuê danh là Hi Nhã.Tần Hi Nhã dáng ngồi tao nhã, cằm hơi cúi, lông mi rũ, cộng với khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn, thoạt nhìn vô cùng điềm đạm ngoan hiền.Tần hoàng hậu hỏi nàng vài câu đơn giản, sau đó ra hiệu cho Thái tử nói chuyện với Tần Hi Nhã.Tần Hi Nhã lúc này mới dám hơi ngẩng đầu nhìn Thái tử đang ngồi ngay thẳng, dù nàng cố gắng che giấu, nhưng khi nhìn thấy vẫn lộ vẻ thẹn thùng và chờ mong.Lúc nhỏ nàng từng thấy Thái tử một lần, nhưng đó là chuyện rất lâu trước kia rồi, nàng sớm đã quên Thái tử trông như thế nào.Lúc này nhìn rõ khuôn mặt Thái tử, nhịp tim nàng lập tức tăng nhanh.Thái tử còn anh tuấn hơn nàng tưởng tượng.Chỉ một ánh nhìn cũng làm tim nàng đập thình thịch.---------Tề hung nhu quần (齐胸襦裙) là một kiểu "áo váy ngực" khi váy được kéo lên đến ngực khi quấn vào ngang nách thì có luôn tác dụng là thay thế Yếm.
 
[P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 221: Ngất xỉu


Lạc Thanh Hàn ho hai tiếng, giọng khàn khàn nói ngắn gọn với Tần Hi Nhã vài câu.

Mặt Tần Hi Nhã không tự chủ được mà đỏ lên.Đoan Quốc Công phu nhân và Cảnh phu nhân thấy vậy thì không ngồi yên được nữa, vội đẩy khuê nữ nhà mình ra ngoài, cố gắng thu hút chú ý của Thái tử.Công chúa Hoa An đã được hoàng huynh giao phó từ trước, biết đây là cơ hội để nàng ra mặt rồi.Nàng cười nói."

Nghe nói Cảnh tam nương từ nhỏ theo Cảnh thái phó đọc sách viết chữ, tuổi còn nhỏ mà rất có học thức, tài danh vang khắp thành Thịnh Kinh.

Đoạn ngũ nương từ nhỏ thông minh hơn người, dù là thêu thùa nấu ăn, hay là cầm kỳ thư họa, đều tinh thông cả.

Thái tử, con không phải cũng thích đọc sách sao?

Chi bằng đàm luận thơ từ ca phú với các nàng đi."

Cảnh tam nương xếp thứ ba trong nhà, khuê danh Thi Lan.Đoạn ngũ nương xếp thứ năm, khuê danh Vũ Vi.Hai người đều rất thẹn thùng, chưa mở miệng nói chuyện đã đỏ bừng mặt.Xuất thân gia cảnh của hai người bày ra trước mắt, cũng từng trải không ít chuyện, theo lý đối mặt với tình huống này không nên thất lễ như vậy, nhưng do Thái tử Điện hạ thật sự quá anh tuấn, các nàng vừa nhìn thấy khuôn mặt của hắn liền trở nên rất căng thẳng, không biết phải nói gì.Tần hoàng hậu thấy vậy, trên mặt vẫn không có biểu tình gì, nhưng trong mắt hiện lên sự khinh thường.Rõ là bà coi thường sự thẹn thùng của hai tiểu cô nương.Công chúa Hoa An ra mặt giải vây "Thái tử, gần đây con đọc sách gì?

Nói ra nghe xem."

Bây giờ không chỉ Cảnh Thi Lan và Đoạn Vũ Vi, mà ngay cả Tần Hi Nhã cũng nhìn Thái tử.Các nàng muốn biết càng nhiều chuyện về Thái tử càng tốt.Lạc Thanh Hàn khàn giọng nói "Gần đây ta đang xem Bạch Lộc Chí."

Tiêu Hề Hề đang cúi đầu ăn thì dừng lại.Nàng ngẩng đầu nhìn Thái tử ngồi trước mặt, trong lòng nghi hoặc, "Bạch Lộc Lộc Chí" chẳng phải là quyển truyện nàng lén mang vào cung sao?Thái tử từng cầm quyển Bạch Lộc Chí lật hai trang, nhưng chê nó thô tục nên lập tức bỏ xuống.Những quyển truyện kém chất lượng lưu truyền nhân gian như Bạch Lộc Chí, các thế gia quý nữ nhất định chưa từng đọc.Quả nhiên.Mọi người ở đây không có ai nghe nói đến Bạch Lộc Chí, ba quý nữ vắt óc suy nghĩ, lục lọi hết ngóc ngách trong đầu tìm kiếm thông tin về quyển sách này.Chủ đề do Thái tử nêu ra, không ai trả lời được.Khung cảnh rơi vào gượng gạo không nói nên lời.Công chúa Hoa An không biết nguyên nhân bên trong, thấy Cảnh tam nương và Đoạn ngũ nương không trả lời được, nàng thầm mắng hai người quá ngu ngốc, cơ hội đã bày ra trước mắt mà không nắm bắt được, đúng là vô dụng!Nhưng dù hai người có vô dụng thế nào, Công chúa Hoa An cũng phải giải vây, nếu không nàng không biết ăn nói làm sao với Hoàng huynh."

Xem ra Tam nương và Ngũ nương cũng chưa từng nghe đến quyển sách này, chi bằng Thái tử nói các nàng nghe nội dung quyển sách này?"

Cảnh Thi Lan và Đoạn Vũ Vi mong đợi nhìn Thái tử.Lúc này, Lạc Thanh Hàn xoa trán, sắc mặt tái nhợt, trông rất khó chịu.Tần phu nhân quan tâm hỏi "Điện hạ không khỏe chỗ nào sao?"

"Ta cảm thấy hơi đau đầu."

Tần hoàng hậu lập tức sai người gọi thái y tới.Thái y còn chưa kịp chạy tới, trước mắt Thái tử đã tối sầm, trực tiếp ngã về phía sau!Vừa hay ngã trúng người Tiêu Hề Hề.Tiêu Hề Hề đang vùi đầu ăn, nàng bị Thái tử ngã vào làm chân tay luống cuống, đôi đũa trong tay rơi xuống đất.Nàng vội ôm lấy Thái tử."

Điện hạ!"
 
[P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 222: Sóng gió


Tất cả mọi người trong Noãn các đều sợ hãi trước tình huống đột ngột này.

Cả Tần hoàng hậu điềm tĩnh nhất cũng thay đổi sắc mặt.Bà và Công chúa Hoa An lập tức đứng dậy, thấy Thái tử đã bất tỉnh.Tần hoàng hậu lập tức sai người gọi thái y.Các phu nhân và tiểu thư cũng nhao nhao đứng dậy, vội vã xem Thái tử.Tiêu Hề Hề ôm chặt Thái tử không buông tay, vì vậy nàng và Thái tử đã trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.Các thái y vội vã chạy đến.Sau khi cẩn thận chẩn đoán, các thái y nói Thái tử bị ngất do chứng khí hư, điều kiện ở đây có hạn, chỉ có thể sơ cứu đơn giản cho Thái tử, nếu muốn chữa trị thì phải nhanh chóng đưa về hoàng cung.Tần hoàng hậu lập tức ra lệnh hồi cung.Thị vệ cẩn thận khiêng Thái tử lên xe ngựa, Tiêu lương đệ lên xe ngựa ở phía sau.Nàng nhìn Thái tử hôn mê, giữ hai hàng lông mày có khí bệnh, nhưng không đến mức sẽ chết, hẳn là không đáng ngại.Điều làm nàng khó hiểu là Thái tử đang yên lành sao lại đột nhiên bị ngất?Vấn đề này không chỉ Tiêu Hề Hề thắc mắc, mà những người khác cũng thắc mắc.Đoàn người vội vã hồi cung, Thái tử được khiêng vào điện Lân Đức.Hoàng đế và Thái hậu nghe tin cũng tới.Vừa vào cửa đã hỏi."

Tại sao Thái tử lại ngất?"

Tần hoàng hậu hành lễ với Hoàng đế và Thái hậu trước, sau đó giải thích ngắn gọn toàn bộ câu chuyện.Thái hậu không hài lòng, vặn hỏi "Các ngươi biết Thái tử đang bệnh, sao còn bắt nó đến tiệc Quần Phương?

Lẽ nào trong mắt các ngươi, chọn Thái tử phi còn quan trọng hơn sức khỏe của Thái tử sao?"

Bà bình thường sẽ không nhúng tay vào chuyện hậu cung, ví như Tần hoàng hậu sai người đánh Ninh phi trước đó, Thái hậu khi biết chuyện nhưng giả không biết.Nhưng lần này Thái tử ngất đi, Thái hậu không thể khoanh tay đứng nhìn.Thái tử khác với Ninh phi.Ninh phi chỉ là một phi tần trong hậu cung, đánh thì đánh, không trở ngại chuyện gì.Thái tử là cháu ruột của bà, đồng thời cũng là trữ quân tương lai vương triều Đại Thịnh, nếu nó xảy ra chuyện, nhất định sẽ lại dấy lên sóng gió.Khi Tiên đế băng hà, triều đình hậu cung đều loạn, vì thu dọn mớ hỗn loạn do Tiên đế để lại, Thái hậu và Hoàng thượng đã tốn bao tâm huyết.Bây giờ cục diện cuối cùng đã ổn định, Thái hậu tuyệt đối không cho phép sóng gió lại nổi!Hoàng đế và Tần hoàng hậu bị mắng cũng không dám nói lại.Công chúa Hoa An cười cười, hòa giải bầu không khí "Mẫu hậu, người đừng nóng giận, lỡ tổn hại sức khỏe thì phải làm sao?

Thái tử là cát nhân ắt có thiên tướng, nhất định sẽ không sao."

Thái hậu vẫn cau mày không nói gì.Lúc này Triệu thái y bước ra ngoài.Ông hành lễ trước, sau đó nói "Thái tử Điện hạ tỉnh rồi."

Thái hậu, Tần hoàng hậu và Công chúa Hoa An lập tức bước vào.Hoàng đế không đi, hỏi "Thái tử tại sao đột nhiên ngất đi?"

Triệu thái y thành thật trả lời."

Thái tử Điện hạ ngất đi là do chứng khí hư."

Hoàng đế nghi ngờ hỏi "Thái tử tuổi còn trẻ, sao có thể mắc chứng khí hư?"

Triệu thái y cẩn thận giải thích, đại khái là Thái tử vì bệnh quá lâu mà bị sinh ra thiếu khí trầm trọng.Hoàng đế vẫn còn nghi ngờ "Lẽ nào không phải do nguyên nhân gì khác dẫn đến hôn mê?

Ví như uống nhầm thuốc?"

"Không thể nào, Thái tử Điện hạ ngoại trừ thân thể suy nhược, thiếu khí trầm trọng, không có triệu chứng gì khác, dù uống thuốc gì cũng sẽ kèm theo triệu chứng khác, Thái tử Điện hạ chỉ là nhiễm phong hàn lâu ngày, mãi vẫn không khỏi nên mới dẫn đến thân thể suy nhược thiếu khí."

Nghi ngờ trong lòng Hoàng đế dần biến mất "Bệnh này có chữa khỏi không?"

Triệu thái y không dám nói chắc, thận trọng nói "Theo lý mà nói thì không khó trị, vi thần sẽ dốc sức chữa trị."
 
[P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 223: Chỉ cách một bước


Thái tử tỉnh lại, thân thể vẫn rất yếu, nói chuyện cũng khó khăn.

Thái hậu, Hoàng đế, Tần hoàng hậu, Công chúa Hoa An cũng không nói được gì nhiều với hắn, đành an ủi vài câu rồi lần lượt rời đi.Mọi người đi hết, Tiêu Hề Hề mới lẻn vào tẩm điện.Lạc Thanh Hàn ra hiệu cho tất cả người trong phòng lui ra ngoài.Các cung nữ thái giám lặng lẽ lui ra ngoài.Tiêu Hề Hề ngồi xuống bên giường, nàng nhìn gò má tái nhợt của Thái tử, khó hiểu hỏi."

Sao Điện hạ đột nhiên bị ngất vậy?"

Lạc Thanh Hàn yếu ớt nói "Ta đã uống hết đan Khí Hư hôm qua nàng đưa rồi."

Tiêu Hề Hề sửng sốt.Lọ đan Khí Hư mà nàng đưa Thái tử hôm qua có tới mười viên, ngài ấy uống hết một lượt luôn rồi!"

Người uống nhiều thuốc như vậy, không sợ hại thân sao?"

Đan Khí Hư tuy chỉ khiến người ta trông yếu ớt khoảng thời gian ngắn, không làm bệnh thật, nhưng thuốc có ba phần độc, uống quá nhiều nhất định sẽ tổn hại đến sức khỏe.Chẳng trách Thái tử đột nhiên ngất đi, một lần uống nhiều đan Khí Hư như vậy, không ngất cũng uổng!Lạc Thanh Hàn rất bình tĩnh "Cũng phải cược một lần, ta đã không còn cách nào khác, chỉ có thể cược mạng của mình."

Tiêu Hề Hề mở miệng, muốn nói hắn không cần liều mạng như vậy.Nhưng nghĩ đến hoàn cảnh của hắn hiện giờ, nàng không nói được lời nào.Nàng vốn chọn Thái tử làm mục tiêu nhiệm vụ, vì nàng cảm thấy Thái tử là người gần ngai vàng nhất, giúp hắn lên ngôi hẳn là không khó, nên nàng có thể không cần tốn quá nhiều tâm tư.Nhưng ở chung nửa năm, nàng phát hiện nàng đã nghĩ mọi thứ quá đơn giản.Vị trí Thái tử dường như chỉ cách ngai vàng một bước, nhưng một bước nhỏ như vậy lại như rãnh trời.Hắn muốn đi một bước này còn khó hơn lên trời, không cẩn thận sẽ ngã tan xương nát thịt.Chưa kể xung quanh có rất nhiều kẻ ác ý nhắm vào hắn, mưu đồ thay thế hắn.Nếu là hoàng tử khác, còn có mẫu phi làm chỗ dựa, ít nhất không chiến đấu một mình.

Nhưng Lạc Thanh Hàn không thể, mẫu phi của hắn đã mất từ lâu, Tần hoàng hậu thoạt nhìn là người cùng thuyền với hắn, nhưng thực tế bà không quan tâm đến cảm nhận của hắn.Hắn nắm trong tay quá ít át chủ bài, nếu muốn dốc sức một lần, chỉ có thể liều mạng.Lạc Thanh Hàn chậm rãi nói "Trước kia nàng không phải từng nói, chuyện gì cũng phải trả giá sao?

Nếu ta muốn tự do, phải trả cái giá tương ứng, rất công bằng."

Tiêu Hề Hề không ngờ nàng chỉ thuận miệng nói một câu, Thái tử lại nhớ lâu đến vậy.Nàng thở dài "Lần này người thật sự mạo hiểm quá rồi, nếu sau này lại xảy ra chuyện như vậy, người nhất định phải nói cho thần thiếp biết trước, thần thiếp sẽ tận lực giúp người."

Lạc Thanh Hàn đáp "Được."

Bảo Cầm mang thuốc đã sắc xong vào.Tiêu Hề Hề đút từng muỗng cho Thái tử.Sau khoảng thời gian huấn luyện này, khả năng đút thuốc của nàng được cải thiện, động tác cũng thành thạo hơn trước rất nhiều.Uống thuốc xong, Lạc Thanh Hàn thấy hơi buồn ngủ.Tiêu Hề Hề đỡ hắn nằm xuống, đắp chăn cho hắn rồi nhẹ nhàng bước ra ngoài.Mặc Họa bước nhanh tới, nhỏ giọng nói "Tiểu chủ, Bạch trắc phi và Trần lương viên tới, nói là tới thăm Thái tử Điện hạ."

"Điện hạ đã ngủ rồi, bảo họ hôm khác lại đến."

"Vâng."

Mặc Họa rời điện Lân Đức, truyền lời của Tiêu lương đệ cho Bạch trắc phi và Trần lương viên.Bạch trắc phi mím môi "Ta có thể gặp Tiêu lương đệ không?"

"Nô tỳ cần vào hỏi ý, xin chờ một chút."

Mặc Họa vào trong, cũng trở ra rất nhanh.Nàng hành lễ "Ngại quá, Tiêu lương đệ nói không muốn gặp."

Bạch trắc phi chưa kịp nói gì, Trần lương viên đã không chịu được nữa, tức giận hỏi."

Nàng ta chẳng qua chỉ là Lương đệ mà thôi, Bạch trắc phi muốn gặp nàng ta, nàng ta lại dám từ chối?

Nàng ta có biết phép tắc không?"
 
[P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 224: Tiêu lương đệ này thật quá đáng


Đối mặt với lời khiển trách của Trần lương viên, Mặc Họa không nói gì, dù sao nàng cũng đã truyền lời xong, những chuyện khác không liên quan tới nàng.Nàng quay người muốn đi.Bạch trắc phi gọi nàng lại "Bệnh tình của Thái tử thế nào rồi?"

Mặc Họa nói "Thái y nói Điện hạ còn rất yếu, cần nghỉ ngơi một thời gian dài."

"Đợi Thái tử tỉnh lại, phiền ngươi giúp ta nói với Thái tử một tiếng, chỉ cần nói ta rất muốn gặp người."

"Vâng."

Trần lương viên vội nhắc "Còn ta nữa, nhớ giúp ta nói một tiếng."

Mặc Họa đáp lời, xoay người rời đi.Trần lương viên vẫn đang phàn nàn với Bạch trắc phi."

Tiêu lương đệ này thật quá đáng, nàng ta độc chiếm Thái tử thì thôi, lại còn không cho chúng ta gặp Thái tử, lẽ nào nàng ta muốn độc sủng thật à?

Nếu như vậy, tỷ muội làm sao đây?"

Bạch trắc phi yên lặng nghe, không nói gì.Trần lương viên rất bực tức, phàn nàn suốt chặng đường.Khi đến ngã rẽ, hai người chia đường trở về cung của mình.Bạch trắc phi ra lệnh cho Liễu Nhứ bên cạnh."

Lát nữa ngươi cho người đưa tin đến Bạch gia, nói ta gần đây nhớ nhà muốn gặp phụ thân."

"Vâng."

Thái phó của Thái tử vừa hay có việc phải vào cung, sau khi nhận được tin nhắn của nữ nhi, không hề do dự, lập tức mặc triều phục vào cung.Ông tình cờ gặp Thái sư và Thái bảo ở cổng cung.Ba người gặp nhau, hàn huyên đơn giản vài câu rồi cùng nhau đến Đông cung.Lúc này, Thái tử đã tỉnh.Biết ba vị lão sư đến, hắn lập tức mời họ vào.Ba người họ chủ yếu đến thăm Thái tử, mặt khác đến bẩm báo một số chuyện trong triều gần đây.Hầu hết đều do ba người nói, Thái tử yên lặng lắng nghe.Sau khi nói xong, Thái tử gật đầu tỏ ý đã biết."

Phiền ba vị lão sư đã đi một chuyến, ta còn đang bệnh, không tiện đứng dậy ra tiễn, mong ba vị lão sư thứ lỗi."

Ba người đều nói không cần tiễn, bảo hắn nghỉ ngơi cho tốt, dưỡng tốt thân thể là quan trọng nhất.Thái sư và Thái bảo rời đi, nhưng Thái phó vẫn ở lại.Thái phó nói "Vi thần đã lâu không gặp Tịnh nhi, trong lòng rất nhớ, không biết Điện hạ có thể cho phép vi thần gặp Tịnh nhi một lát hay không?"

Bạch trắc phi khuê danh là Tịnh Từ, Tịnh nhi là nhũ danh của nàng.Thái phó là ngoại thần, không thể vào hậu cung, vì vậy Lạc Thanh Hàn đã phái người đến điện Ngọc Liên mời Bạch trắc phi đến.Bạch trắc phi sớm đã trang điểm xong, sau khi nhận được tin, nàng lập tức ngồi kiệu đến điện Lân Đức.Thấy Thái phó ngồi trong trắc điện, hai mắt nàng lập tức đỏ lên."

Phụ thân."

Thái phó nhìn thấy bộ dạng này của khuê nữ bảo bối, đương nhiên rất đau lòng, vội dỗ dành "Đừng khóc, ở đây là hoàng cung, con là Trắc phi của Thái tử, không thể tùy tiện khóc lóc."

Bạch trắc phi nước mắt lưng tròng nói "Nữ nhi rất nhớ người và mẹ."

"Cha mẹ cũng rất nhớ con, con gần đây trong cung thế nào?

Thái tử đối với con thế nào?"

Vừa nhắc tới chuyện này, Bạch trắc phi lại muốn khóc, nàng đau lòng nói "Con nửa tháng đã không gặp Thái tử rồi."

Thái phó kinh ngạc "Tại sao?"

"Gần đây, Thái tử chỉ sủng Tiêu lương đệ, trong mắt không còn ai khác, cũng đã quên mất nữ nhi rồi.

Con mấy lần muốn gặp ngài ấy, nhưng đều bị từ chối, con không còn cách nào khác, mới mời người vào cung giúp đỡ."

Thái phó khó xử nói "Chuyện hậu cung, cha là ngoại thần không tiện can thiệp."

"Con biết, con không phải muốn người nhúng tay vào, chỉ nhờ người ở trước mặt Thái tử nhắc tới con một chút."

Thái phó vẫn con do dự.Bạch trắc phi năm lần bảy lượt van nài.Cuối cùng, Thái phó không thể cưỡng lại lời cầu xin của nữ nhi, lựa chọn thỏa hiệp."

Cha giúp con đi nói thử, con ở đây đợi một lát."

Bạch trắc phi hết khóc lại cười "Đa tạ phụ thân!"
 
[P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 225: Cô đừng vào quấy rầy họ


Thái phó vừa đi đã trở lại, lần nữa cầu kiến Thái tử.

Lạc Thanh Hàn "Lão sư còn chuyện gì sao?"

Thái phó "Vừa rồi vi thần quên nói một chuyện với Điện hạ, gần đây ngoài phố có lời đồn, sở dĩ Thái tử Điện hạ bệnh lâu ngày không khỏi là do Điện hạ cầu mưa với trời cao, tổn hại đến tuổi thọ của mình.

Còn có người nói, Điện hạ vì phúc vận kém, không gánh nổi thiên mệnh, nên cầu mưa xong liền sinh bệnh.

Lời đồn rất nhiều, hơn nữa không giống nhau, việc này lúc đầu vi thần cũng không quan tâm, tưởng rằng chờ một thời gian nữa Thái tử khỏi bệnh, những lời đồn này sẽ tự tiêu tan.

Nhưng bây giờ người đột nhiên ngất đi, bệnh tình không khỏi còn trầm trọng hơn, vi thần lo lắng ngoài phố sẽ vì chuyện này mà tăng thêm lời đồn, sẽ ảnh hưởng không tốt đến người."

Lạc Thanh Hàn điềm tĩnh nói "Người thông minh sẽ không đồn đãi, lão sư không cần lo lắng."

Thái phó thở dài "Tuy nói như vậy, nhưng có những lời nói quá nhiều, khó tránh làm người khác hoài nghi, cổ ngữ có câu, miệng nhiều người xói chảy vàng, Điện hạ, chi bằng chuẩn bị trước, kẻo người khác lấy chuyện này công kích người."

"Ừm, trong lòng ta tự có tính toán."

Thái phó dừng một chút, chuyển sang vấn đề khác."

Điện hạ gầy hơn trước rất nhiều, hẳn là bị cơn bệnh giày vò không ít, hay là để Tịnh nhi vào với người?

Vừa rồi vi thần gặp Tịnh nhi, con bé cứ mãi nhắc người với vi thần, có vẻ như con bé thật sự rất nhớ người."

Lạc Thanh Hàn điềm nhiên đáp "Ừm, để nàng vào đi."

Thấy Thái tử cho mình chút mặt mũi, trong lòng Thái phó cảm thấy an ủi, cười nói "Đa tạ Thái tử Điện hạ châm chước."

Bạch trắc phi bước nhanh vào tẩm điện.Nàng tiến lên hành lễ."

Thần thiếp bái kiến Thái tử Điện hạ."

Lạc Thanh Hàn ra hiệu bảo nàng không cần đa lễ.Thấy khuôn mặt anh tuấn của Thái tử tái nhợt vì bệnh, mắt Bạch trắc phi lại đỏ hoe, nàng cố gắng giữ bình tĩnh nhưng giọng nói vẫn run run."

Thần thiếp biết Điện hạ ngất đi, trong lòng vô cùng lo lắng, ăn không ngon ngủ không yên, hận không thể thay người gánh chịu phần khổ này."

Lạc Thanh Hàn "Ta không sao."

Thái phó không muốn làm phiền cuộc trò chuyện của đôi trẻ nên thức thời cáo từ rời đi.Lúc ông ra ngoài, tình cờ gặp Tiêu lương đệ.Tiêu lương đệ đang bưng một bát sứ trên tay.Nàng dừng bước, muốn nhường Thái phó đi trước.Thế nhưng, Thái phó vẫn đứng trước mặt nàng, lãnh đạm nhìn nàng "Cô là Tiêu lương đệ?"

Tiêu Hề Hề gật đầu.Thái phó thấy trong tay nàng bưng bát sứ thì dừng một chút, bình tĩnh nói "Thái tử Điện hạ đang nói chuyện với Bạch trắc phi, cô đừng vào quấy rầy họ."

Tiêu Hề Hề chớp chớp mắt, Bạch trắc phi không phải đi rồi à?

Sao quay lại nữa?Nàng nhìn Thái phó đi xa, rồi nhìn về hướng tẩm điện.Do dự một chút, nàng vẫn nhấc chân đi về phía tẩm điện.Mặc Họa đứng hầu ở cửa, thấy Tiêu lương đệ đi tới, nhỏ giọng nói."

Bạch trắc phi ở bên trong, hay là tiểu chủ lát nữa quay lại?"

Tiêu Hề Hề đưa bát sứ trong tay sang "Đây là canh nhân sâm ta cho người nấu, ngươi giúp ta đưa cho Thái tử."

"Vâng."

Mặc Họa nhận lấy bát sứ, mở cửa bước vào tẩm điện.Tiêu Hề Hề nhìn cửa tẩm điện.Tất cả đồ của nàng đều để ở tẩm điện, nhưng Bạch trắc phi lại ở trong tẩm điện, nàng không tiện vào, nhất thời nàng không biết đi đâu.Nàng do dự, quyết định đến phòng bếp nhỏ tìm Bảo Cầm.Bảo Cầm đang nghiên cứu các món ăn mới trong bếp, khá ngạc nhiên khi thấy Tiêu lương đệ đến đây."

Tiểu chủ, không phải người đi đưa canh nhân sâm cho Thái tử sao?

Sao lại trở về rồi?"
 
[P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 226: Người đừng nghĩ quẩn chứ


Tiêu Hề Hề thở dài "Bạch trắc phi tới rồi, nàng ta đang nói chuyện với Thái tử, ta không tiện vào, đành phải tới chỗ em một lát."

Bảo Cầm nghe vậy thì lo lắng."

Bạch trắc phi nhất định là tới cướp Thái tử của người, người đừng gấp, nô tỳ sẽ cùng người đi tìm Thái tử, tuyệt đối không để Thái tử bị Bạch trắc phi cướp đi!"

Nói xong, nàng đặt nửa khối bột nhào xuống, vội vàng rửa tay, sải bước ra ngoài.Bước đến cửa nàng phát hiện Tiêu lương đệ không đi theo.Nàng quay đầu thấy Tiêu lương đệ đang đứng bên bếp lò, giơ tay mở nắp hũ gốm, vẻ mặt thèm thuồng, hiển nhiên không quan tâm uy hiếp đến từ Bạch trắc phi.Bảo Cầm vừa giận vừa lo "Tiểu chủ, đã là lúc nào rồi, người còn nghĩ tới chuyện ăn nữa?"

"Bất kể lúc nào cũng không được quên ăn.

Tục ngữ có câu, người là sắt, cơm là thép, không ăn một bữa sẽ đói, trên đời này còn gì quan trọng hơn ăn no?"

Tiêu Hề Hề vừa nói vừa mở nắp.Nàng thò đầu vào, thấy có ba chiếc vây cá mập tươi.Nàng tức thì hào hứng."

Hôm nay có món ngon vậy!"

Thấy nàng định cầm đũa gắp, Bảo Cầm vội ngăn lại "Còn chưa chín, không ăn được!"

Tiêu Hề Hề thất vọng đặt đũa xuống.Bảo Cầm đậy nắp lại, quay đầu thấy Tiêu lương đệ chạy đến nhặt trứng trong rổ.Tiêu Hề Hề chọn hai quả trứng lớn nhất, rửa sạch rồi gói chúng trong lá sen, nhét chúng vào bếp, định ninh hai quả trứng để nếm thử.Bảo Cầm vội đẩy nàng ra "Người sang một bên nghỉ ngơi đi, chuyện này giao cho nô tỳ là được."

Trong phòng bếp không có chỗ ngồi, Tiêu Hề Hề chỉ đành rời khỏi phòng bếp, nàng đang định đi hái lựu ăn, trên đường tình cờ đi ngang qua một cây hoa quế.Đương lúc thu vàng, hoa quế nở rộ khắp cành thơm ngào ngạt.Nàng nghĩ đến đường quế hoa, bánh quế hoa, trôi nước quế hoa ...Thế là kế hoạch hái lựu trở thành hái hoa quế.Bảo Cầm ra ngoài tìm nàng thì thấy nàng đang trèo lên cây hoa quế.Bảo Cầm sợ đến mức cuống quýt hét lên."

Tiểu chủ, người mau xuống đi!

Dù Thái tử Điện hạ gặp Bạch trắc phi, cũng không có nghĩa Điện hạ không thích người nữa, người đừng nghĩ quẩn chứ!"

Tiêu Hề Hề cúi đầu nhìn nàng, mờ mịt nói "Ta đâu có nghĩ quẩn."

"Nếu không phải thì người trèo cao như vậy làm gì?

Lỡ té ngã thì sao?

Người nghe nô tỳ nói, đừng để ý mấy chuyện vụn vặt đó, chuyện gì xảy ra cũng sẽ xảy ra mà, dù Thái tử Điện hạ thật sự không cần người nữa, người còn có nô tỳ mà!

Mỗi ngày nô tỳ sẽ nấu đồ ngon cho người, người muốn ăn gì nô tỳ đều làm hết!"

Bảo Cầm lo lắng thật sự, đôi mắt đỏ hoe.Tiêu Hề Hề hết cách, đành trượt xuống thân cây.Bảo Cầm vội tiến lên đỡ nàng, xem xét cả người nàng hai lần, xác định trên người nàng không có vết thương nào thì mới thở phào nhẹ nhõm.Tiêu Hề Hề nói "Ta muốn ăn đường quế hoa, bánh quế hoa và trôi nước quế hoa."

Bảo Cầm lau nước mắt "Được, nô tỳ làm cho người."

Nàng dừng một chút, cuối cùng muộn màng ý thức được, hoảng sợ và lo lắng trên mặt nhanh chóng biến mất, chuyển thành kinh ngạc."

Tiểu chủ, ngươi trèo cây là vì muốn hái hoa quế làm đồ ăn sao?"

Tiêu Hề Hề gật đầu nói phải.Bảo Cầm "......"

Mặt nàng lập tức đỏ bừng, xấu hổ đến mức muốn tìm một cái lỗ chui xuống.Một lúc sau, Bảo Cầm giả vờ bình tĩnh nói."

Dù người muốn hái hoa quế, cũng nên để bọn nô tỳ hái, người là Lương đệ, sao có thể làm mấy việc nặng nhọc này?

Cây hoa quế cao như vậy, lỡ té ngã bị thương thì làm sao?"

---------糖桂花 - Đường quế hoa

桂花糕 - Bánh quế hoa

汤圆桂花 - Trôi nước quế hoa
 
[P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 227: Thần thiếp sai rồi


Tiêu Hề Hề nghĩ ở độ cao này chẳng có gì nguy hiểm cả, nhưng để xoa dịu cảm xúc của Bảo Cầm, nàng vẫn nghe theo lời của Bảo Cầm.

"Vậy ta tìm người khác tới hái hoa."

Bảo Cầm gọi nàng lại "Người ở đây nghỉ ngơi đi, nô tỳ đi gọi người."

Kế đó, nàng gọi hai tiểu thái giám, hai người mang đến một cái thang và một sào tre dài có móc ở cuối.Một người giữ thang, người kia trèo lên dùng sào tre dài móc cành hoa quế, móc xong thì bẻ gãy ném vào sọt.Tiêu Hề Hề và Bảo Cầm đang canh sọt.Khi sọt gần đầy, Tiêu Hề Hề mới bảo dừng lại.Họ chuyển sọt vào phòng bếp nhỏ, ngắt cánh hoa mang đi rửa sạch.Nhiều hoa quế thế này, không chỉ có thể làm đường quế hoa, bánh quế hoa, trôi nước quế hoa, mà còn có thể ủ rượu quế hoa.Bảo Cầm lấy hai quả trứng từ trong bếp ra, để nguội, cẩn thận bóc vỏ rồi đưa cho Tiêu lương đệ.Trứng nướng trên bếp củi thơm vô cùng.Tiêu Hề Hề thích thú ăn ngon lành.Thấy nàng vui vẻ ăn, Bảo Cầm khẽ thở dài, không nhắc tới Bạch trắc phi nữa.Vừa rồi Bảo Cầm nhất thời tức giận mới hét lớn bảo muốn cùng Tiêu lương đệ đi tìm Thái tử, hiện giờ nàng đã bình tĩnh lại, biết dù có tìm Thái tử cũng vô dụng.Đừng nói Tiêu lương đệ chỉ là một Lương đệ, dù nàng là Thái tử phi, cũng không có lý do gì ngăn cản Thái tử gặp phi tần khác.Bây giờ như vậy cũng tốt, ít nhất có thể để Tiêu lương đệ ăn vui vẻ, không cần buồn phiền vì những thứ lộn xộn kia.......Trong tẩm điện.Bạch trắc phi rơm rớm nước mắt tâm sự."

Sáng nay, thần thiếp nghe tin Điện hạ ngất đi, lập tức cùng Trần lương viên chạy đến điện Lân Đức thăm người, nhưng Tiêu lương đệ chặn thần thiếp ngoài cửa.

Thần thiếp trở về càng nghĩ càng lo, sợ người xảy ra chuyện, may có phụ thân tới đây, nếu không thì đến giờ thần thiếp cũng không thể gặp người."

Lạc Thanh Hàn "Buổi sáng lúc nàng đến, ta hẳn là đang ngủ."

Bạch trắc phi lấy khăn lụa lau khóe mắt "Trách thần thiếp đến không đúng lúc, thần thiếp cũng muốn ở lại điện Lân Đức chăm sóc Điện hạ như Tiêu lương đệ ..."

Nàng còn chưa nói xong, Mặc Họa đã bưng một bát sứ đi vào."

Điện hạ, đây là canh nhân sâm Tiêu lương đệ đưa tới, người có muốn dùng bây giờ không?"

Lạc Thanh Hàn lạnh nhạt đáp "Ừm."

Bạch trắc phi giơ tay về phía Mặc Họa "Đưa canh cho ta, ta hầu hạ Thái tử dùng canh."

Mặc Họa nhìn Thái tử một cái.Lạc Thanh Hàn "Ta tự dùng."

Mặc Họa tránh khỏi tay Bạch trắc phi, đặt bát sứ vào tay Thái tử.Bạch trắc phi đành phải buông tay, nàng hờn tủi và mất mát nhìn Thái tử."

Thần thiếp chỉ muốn làm chút chuyện cho Điện hạ, một cơ hội như vậy lẽ nào Điện hạ cũng không muốn cho thần thiếp sao?"

Lạc Thanh Hàn nhấp một ngụm canh nhân sâm, lạnhnhạt nói "Không phải sức khỏe của nàng vẫn luôn không tốt à?

Chuyện nhỏ thế này không cần phiền nàng, nếu nàng không có chuyện gì làm, thì quay về nghỉ ngơi đi."

Thấy hắn đuổi nàng đi, Bạch trắc phi không nhịn được nữa, nước mắt lăn dài."

Điện hạ không muốn gặp thần thiếp đến vậy sao?"

Lạc Thanh Hàn liếc nàng một cái, thấy nàng khóc như hoa lê ướt mưa, cảm thấy phiền "Ta còn chưa chết, nàng khóc làm gì?"

Bạch trắc phi nghẹn ngào không khóc nữa."

Thần thiếp sai rồi."

Nữ nhân chốn hậu cung này nhận lỗi nhanh hơn bất kỳ ai khác, nhưng không sửa.Lạc Thanh Hàn lạnh lùng nói "Nếu nàng thật sự nhàn rỗi buồn chán, thì đến chép kinh với Lý trắc phi, một lần không đủ thì chép mười lần, mười lần không đủ thì chép trăm lần.

Đừng cả ngày chạy đến chỗ ta, ta đang dưỡng bệnh, cần yên tĩnh."
 
[P2] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 228: Nàng có gì bất mãn thì cứ nói thẳng


Bạch trắc phi "Thần thiếp lo cho người ..."

Lạc Thanh Hàn "Nếu ta xảy ra chuyện gì, tự biết sẽ thông báo cho nàng, nếu không thông báo cho nàng, nàng cứ yên tâm mà đợi trong điện Ngọc Liên."

Bạch trắc phi cố nén nước mắt, run giọng nói "Vâng."

Rời điện Lân Đức, nàng cố kìm nước mắt, đến khi về điện Ngọc Liên, nàng mới bật khóc.Liễu Nhứ lo lắng, nghĩ hết cách khuyên nàng nghĩ thoáng một chút.Nhưng Bạch trắc phi làm sao nghĩ thoáng được?Nàng mang theo trái tim chân thành đi tìm Thái tử, nhưng sự chân thành của nàng bị tổn thương vỡ thành từng mảnh.Liễu Nhứ dỗ dành "Nương nương đừng buồn, Thái tử Điện hạ chỉ nhất thời bị ả hồ ly Tiêu lương đệ mê hoặc mà thôi, tất cả đều là lỗi của Tiêu lương đệ, nhất định do ả nói bậy trước mặt Thái tử, làm xấu ấn tượng của người trước mặt Thái tử.

Người phải bình tĩnh, ngày tháng tương lai còn dài, chúng ta từ từ nghĩ cách đối phó ả."

"Tiêu lương đệ ..."

Bạch trắc phi nghiến răng nghiến lợi thốt ra ba chữ này, ý hận trong lòng không ngừng dâng lên.......Tiêu Hề Hề cầm bánh quế hoa mới làm đi tìm Thái tử.Lạc Thanh Hàn vốn muốn phái người đi tìm nàng, thấy nàng tới liền bảo nàng ngồi bên cạnh.Tiêu Hề Hề ngồi xuống, đưa bánh quế hoa đến trước mặt hắn."

Hoa quế này mới hái đó, làm thành bánh quế hoa thơm ngon lắm, người thử đi."

Lạc Thanh Hàn cắn một miếng bánh quế hoa trên tay nàng, sau đó nói hắn không ăn nữa.Tiêu Hề Hề cũng không chê, nhét thẳng nửa miếng bánh còn lại vào miệng mình.Lạc Thanh Hàn giơ tay gỡ một cánh hoa quế nhỏ trên búi tóc của nàng, hỏi "Vừa rồi nàng đi hái hoa quế chơi à?"

"Vâng, vừa rồi thần thiếp tới đưa canh cho người, tình cờ là lúc người đang nói chuyện với Bạch trắc phi, cho nên thần thiếp đi chỗ khác chơi."

Lạc Thanh Hàn giải thích "Vừa nãy Thái phó đến, ông ấy là lão sư của ta, ta không thể không nể mặt ông ấy."

Tiêu Hề Hề vừa ăn vừa nói "Thần thiếp biết, thần thiếp vừa nãy cũng gặp Thái phó rồi."

"Nàng không tức giận sao?"

Tiêu Hề Hề khó hiểu "Sao thần thiếp phải tức giận?"

Lạc Thanh Hàn nhìn nàng, thấy nàng không hề tức giận.Hắn bất giác nhíu mày "Nàng thấy ta ở cùng với nữ nhân khác, lẽ nào không thấy tức giận sao?"

Tiêu Hề Hề hiểu rồi, Thái tử đang thăm dò nàng!Nam nhân không thích nữ nhân ghen tuông nhỏ nhen, chắc Thái tử cũng vậy.Nhưng nàng không thể ra vẻ như không tức giận, như vậy sẽ làm Thái tử cảm thấy nàng không quan tâm ngài ấy, tổn hại đến lòng tự trọng của ngài ấy.Nam nhân mà, rất trọng thể diện.Tiêu Hề Hề thở dài, bất đắc dĩ nói "Thần thiếp sao không tức giận?

Nhưng thần thiếp tức giận thì có thể làm gì?

Người là Thái tử, tam cung lục viện là chuyện rất bình thường, thần thiếp không thể vì chút ghen tuông của mình, mà không cho phép người gặp phi tần khác đúng chứ?

Huống chi Bạch trắc phi vào cung sớm hơn thần thiếp, giao tình với người càng sâu, bây giờ người bệnh, đương nhiên muốn nàng ta tới thăm một chút.

Điện hạ yên tâm, thần thiếp biết thân phận của mình, nhất định sẽ không nghĩ chuyện không nên nghĩ, người cứ việc làm chuyện mình muốn làm, thần thiếp sẽ luôn ủng hộ người."

Lời nàng nói thấu tình đạt lý, không sai sót gì, nhưng Lạc Thanh Hàn cảm thấy rất chói tai.Hắn không vui hỏi "Nàng cố ý dùng lời này châm chọc ta sao?"

Tiêu Hề Hề ngẩn người "Thần thiếp không có."

Lạc Thanh Hàn cảm thấy nàng giả ngốc, trong lòng ngày càng bất mãn, nhưng vẫn kiên nhẫn giải thích."

Nàng có gì bất mãn thì cứ nói thẳng, không cần vòng vo châm chọc ta, ta không thích nghe những thứ này."
 
Back
Top Bottom