Siêu Nhiên (Đồng nhân Kuroshitsuji) Con yêu người.

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
257793979-256-k597323.jpg

(Đồng Nhân Kuroshitsuji) Con Yêu Người.
Tác giả: CiLu18
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Thật nực cười làm sao !

Ngài ghét con sao.

Sư phụ à!

Người đã từng hứa bên cạnh con mà .

Sao người lại muốn ở bên cạnh hắn ta.

Ta ghen tị , ta hận .

Con yêu ngài lắm .

Nhưng sư phụ à ngài lại quan tâm hắn hơn con .

Sư phụ !

Hôm nay con đã .... con đã trồng được một bông dạ hương .

Ngài bận sao ?

Con xin lỗi
Con sẽ đi ngay ạ .

Lại nữa lại nữa ta hân ngươi ciel , ta muốn giết ngươi .

Vì ngươi , tất cả chỉ là vì ngươi sư phụ đã từng hứa sẽ bên ta mãi mãi .

Ngươi là tại ngươi ta sẽ ....

Hahaha... nực cười .

Vì yêu mà hận ,vì si tình mà bị ghét.

Đừng bỏ rơi con mà ,làm ơn làm ơn con xin người.

Người thương con không ạ !

Vâng con sẽ mãi mãi yêu một mình người thôi .

Ai nuốt lời thì sẽ bị 100 cây kim đâm .

Người vừa đuổi con đi sao !

Không không con sẽ ở đây .

Có giết có ghét con cũng sẽ ở bên người .

Bản thân si tình vì người .

Trái tim này trao cho người ,vậy mà người chỉ nói ra một câu tàn nhẫn .​
 
(Đồng Nhân Kuroshitsuji) Con Yêu Người.
Văn án.


Thật nực cười làm sao !Ngài ghét con sao.Sư phụ à!

Người đã từng hứa bên cạnh con mà .

Sao người lại muốn ở bên cạnh hắn ta.Ta ghen tị , ta hận .

Con yêu ngài lắm .

Nhưng sư phụ à ngài lại quan tâm hắn hơn con .Sư phụ !

Hôm nay con đã .... con đã trồng được một bông dạ hương .

Ngài bận sao ?

Con xin lỗi .Con sẽ đi ngay ạ .

Lại nữa lại nữa ta hận ngươi ciel , ta muốn giết ngươi .Vì ngươi , tất cả chỉ là vì ngươi sư phụ đã từng hứa sẽ bên ta mãi mãi .

Ngươi là tại ngươi ta sẽ ....

Hahaha... nực cười .

Vì yêu mà hận ,vì si tình mà bị ghét.

Đừng bỏ rơi con mà ,làm ơn làm ơn con xin người.Người thương con không ạ !

Vâng con sẽ mãi mãi yêu một mình người thôi .Ai nuốt lời thì sẽ bị 100 cây kim đâm .Người vừa đuổi con đi sao !

Không không con sẽ ở đây .

Có giết có ghét con cũng sẽ ở bên người .Bản thân si tình vì người .

Trái tim này trao cho người ,vậy mà người chỉ nói ra một câu tàn nhẫn .

Trước khi ngược cũng sẽ ngọt , ngược xong rồi hì vẫn ngọt 😉))) tôi bẻ lái lắm nhá 🙂))
 
(Đồng Nhân Kuroshitsuji) Con Yêu Người.
Chap 1


"Sư phụ"

"Sao thế Elise"

"Hôm nay người có thể dạy con cách kiếm nhiều tiền được không ạ"

"Vì sao con lại muốn thế "

"À .... không có gì đâu ạ ,chỉ là chán không muốn làm gì thôi"

"Thế sao!

Con biết đấy dù ta có là người bán quan tài đi cho nữa , ta vẫn không thể kiếm ra được nhiều tiền,nên ta thường hay đi bán những thông tin mật cho lũ chó săn .

Ta không nghĩ con nên làm những việc giống ta đâu."

"Nhưng mà..."

"Ừm ... con thích trồng hoa mà nhỉ .

Con có thể trồng vài bông trước của hàng , biết đâu sẽ có vài người thấy thích nó mà mua đấy ."

"Tuyệt vời !

Con cảm ơn người, sư phụ "

"Thế nhé !

Con cứ làm việc đi , ta bận rồi "

Để xem nào muốn trồng vài cái chậu hoa mình cần phải có hạt giống và vài cái chậu.

Chắc phải xuống đi tìm vài của hàng nhỉ.Nếu mình kiếm ra tiền mình sẽ mua cho sư phụ thứ đó , chắc chắc sư phụ sẽ thích cho xem .Mình nên vào của hàng của bà Bell.

Bà sẽ tư vấn cho mình vào những bông hoa mà mình nên trồng .

Leng keng ...

" Ồ chào cháu , Elise"

"Undertaker lại nhờ cháu làm việc gì sao!

Chậc cái tên này ,sao lại để một cô bé đáng yêu làm những công việc như thế này chứ"

"Không phải đâu ạ !

Sư phụ không có lỗi gì hết ạ!

Cháu muốn trồng vài chậu hoa để bán nhưng cháu không biết những loại hoa là xu hướng cho mấy quý tộc trẻ.

Cháu cần tiền ạ"

"Vậy sao!

Thế tại sao cháu lại cần tiền ?

Tên Undertarker đó không cho chút tiền nào chó cháu sao?

Cứ để bà ,bà sẽ dạy dỗ lại tên có máu M đó."

"K..không phải đâu ạ !

Chỉ là ờ ..ừm cũng sắp tới mùa đông rồi .

Sư phụ lại để dành hết tiền mua cho cháu vài bộ đồ .

Trong khi sư phụ cũng chỉ có vỏn vẹn 3 bộ .

Cháu định kiếm tiền để mua cho người một chiếc áo khoác mặc ạ ."

"Thế sao!

Elise cháu quả là một cô bé ngoan .

Lại đây ta sẽ cho cháu vài hạt giống để trồng ,cháu cứ yên tâm đảm bảo các quý tộc rất thích"

"Vâng !

À bao nhiêu để cháu gửi ạ"

"Không cần ,không cần .

Ta chỉ cần cứ cuối tuần , Elise quá nấu cho ta vài món ăn là được.

Ta thích nhất là món súp đậu cháu nấu cho ta đấy , nó ngon thật"

"N..như thế sao được hả bà !

Mấy năm nay nhà bà cứ ế ẩm mà .

Cháu sẽ trả tiền cho bà ."

"Chậc !

Ta đã nói không cần mà .

Bộ cháu không muốn nấu cho ta món súp đó sao?

Thật là buồn nha ."

"K..không phải ạ ,cháu rất thích nấu cho bà ăn ạ !

Cháu sẽ nấu cho bà mà .

Nhưng bà nên nhận tiền ạ "

"Elise làm ta buồn lắm đấy .

Ta còn sống được bao lâu nữa đâu , đây cứ cầm đồ của cháu đi , về trễ thì tên Undertaker đó sẽ lo đấy .

Cứ vài tuần cháu nấu cho ta món súp đậu là được."

"V..vậy cháu xin cảm tạ bà ạ !

"

Khi thiếu nữ vừa rời đi , cánh cửa đóng lại , cô chợt nghe vài lời của bà Bell rằng :" Cả sau này nữa nhé , Elise .

Khi ta đi ráng mà nấu cho ta vài món súp đậu của cháu nhé "

Bà Bell nói thế là sao không lẽ bà bận chuyện gì phải đi sao?

Nếu thế thì mình sẽ cô đơn mất , nên kể chuyện này cho thầy nghe nhỉ.

" Sư phụ ơi , người còn ở đây không ạ ? ...

Sư phụ ơi ..."

Chắc người rời đi rồi nhỉ , sư phụ nói có chút chuyện mà .

Chà có vẻ đêm nay sẽ có tuyết rơi đây , nên nấu cho ngài ấy vài món súp bơ thôi .

Hì hì ... ngài ấy chắc sẽ cảm động tới mức bể phổi rồi lại đi khoe với người dân nơi đây mất .

Bà Bell bảo thích món súp mình nấu lắm nhỉ , nhưng nên nấu cho bà súp gì đây , hay là nấu cho bà món súp đậu đỏ nhỉ ,nghe nói bà rất thích giữ nhiệt cho cơ thể , đậu làm cơ thể ấm lên và có tác dụng làm cơ thể thư giãn , chắc cuối tuần này mình sẽ đem qua cho bà .

Nghĩ đi nghĩ lại bà thật tốt , có lẽ lâu lâu mình sẽ qua trông cửa hàng giúp bà .

"Ta về rồi , hôm nay ta có kh___ .

Ô mùi hương thật tuyệt , là súp bơ sao !

Ối chà Elise , cảm ơn con .

Ta có nên thông báo cho mấy ông bà hàng xóm để biết ta có đứa học trò ngoan ngoãn thế nào không nhỉ ."

"Người về rồi ,sư phụ .

Con có nấu một món làm ấm bụng cho người ."

"Eo ôi , cảm ơn con ,hì hì ..hờ hờ ."

"Sư phụ , ghê quá "

"Nhân tiện hôm nay ta có một vị khách đấy ."

"Xin chào , tôi tên là NaNa , NaNa Diomofin Lazie "

Một quý tộc sao !

Trông cô ấy thật xinh đẹp , nếu mình có mẹ chắc chắc người cũng xinh đẹp như cô ấy vậy .

Nhìn cô ấy đẹp quá , nhìn như một nàng công chúa kiêu sa bước từ trong tranh ra vậy .

"Còn cô bé là ?"

"Dạ .. cháu xin lỗi vì đã thất lễ .

Elise là tên cháu ạ , chỉ Elise không thôi ạ "

Người phụ nữ kia nhíu mày nhưng cũng thoáng trong vài giây , sau đơ lại cười mỉm với một nụ cười tiêu chuẩn.

"Một cái tên rất hay , quả đúng là HỢP với một DÂN THƯỜNG như cô bé đây "

Có phải cô ấy vừa nhíu mày và cố nhấn mạnh cái

gì đó sao ?

"Quý cô đây bất mãn về học trò của tôi đây sao "

"Không có gì thưa ngài "

"Chỉ là nơi đây quá tồi tàn cho một thân phận của ngài , tôi tưởng nếu ngài đã "cố ý " không làm một tử thần thì ngài phải sống thật xa hoa đúng không nhỉ .

Tôi không nghĩ đây là lựa chọn đúng đắn cho ngài đâu , quý ngài đáng mến ạ"

Cô ấy vừa nói là tử thần sao?

Nhưng sư phụ nói đó chỉ là những thứ không có thật mà , khi con người chết đi họ sẽ về với chúa , ngài sẽ ban lành cho những người tốt , còn đám người xấu thì sẽ không được chúa yêu thương mà bị bỏ lại nhân gian cho đến khi họ hối hận về tội lỗi của mình mà .

" Nana , giữ miệng giữ mồn trước học trò của ta , nguói không biết rằng ta đã nhẫn nhịn ngươi và để cho ngươi đến đây là một vĩnh phúc .

Nếu ngươi nói chuyện gì không cần thiết , ta không chắc rằng cái đầu xinh đẹp của ngươi còn đâu , ta có thể khiến ngươi chết lại lần nữa đấy "

"Ôi tôi lại sợ quá , nhưng ngài biết tôi đến đây với một điều cần làm mà nhỉ, chỉ tiếc là tôi lại không mong có một kỳ đà cản mũi ở đây" người phụ nữ kia nói xong lại quay qua mỉm cười với Elise.

"Đừng đùa quá chớn ,NaNa .

Được rồi Elise , con đã ăn rồi đúng không hãy vào ngủ trước đi nhé , ta bàn chuyện , ăn xong rồi vào với con "

Không hiểu có chuyện gì nhưng mình lại không muốn để sư phụ ở với cô ta , ấn tượng về cô ta đối với mình rất xấu , nhưng mình đối với cô ta cũng vậy .

Mình sợ rằng nếu mình nắm chặt đôi tay này sư phụ có lẽ sẽ .... không sư phụ sẽ nghĩ mình ích kỉ mất .

"Vâng ạ , chúc ngài và quý cô có một buổi tối tốt lần , chúa phù hộ cho hai người "

Sau khi Elise vào trong , cô gái kia bật cười hành tiếng .

"Khục ...chúa cơ đấy , ngài vốn biết làm gì có chúa nào ở đây mà Undertarker , ngài ngủ cùng đứa bé đó sao ?

Tôi không thể tin được vị tử thần nổi tiếng tàn bạo như ngài đây lại bị một đứa bé hiểu nhầm một con người ôn nhu và tốt bụng đấy a~"

"Ngươi đến đây có việc gì , khỏi vòng vo vào việc chính đi"

"Chà tôi còn muốn tám vài chuyện thiên hạ với ngài nữa cơ nhưng tồi thật nhỉ "

Nói rồi cô ta ngồi xuống một trong những chiếc quan tài và nói .

"Chà chỉ là dạo gần đây ban quản lý tử thần có vẻ đã phát hiện ngài làm chuyện gì BẤT HỢP PHÁP về quy định được đặt cho các vị tử thần bao gồm các cựu tử thần kì cựu mà nhỉ.

Fufu~ thú thật mà nói tôi rất hứng thú việc ngài làm , vì ban quản lý và cả chúng tôi cũng chả làm được gì ngài đây nếu phát hiện ra những chuyện mà ngài làm , nên tôi tới để cảnh báo rằng : đừng làm liên hệ công việc của tử thần chúng tôi và việc cố gắng hồi sinh một người là vô ích "

"Nếu các ngươi biết thì sao ?

Các ngươi cũng không thể làm được gì ngoài tới tấn công ta một cách vô dụng nhỉ , nên nhớ ngươi đang đụng đến giới hạn của ta , ta nghe về chuyện này cả trăm lần rồi , những tên tử thần các ngươi được ban quản lý gửi tới để giam cần ta đều bị ta giết một - lần - nữa rồi mà nhỉ."

"Vâng và tôi chẳng có ý định bay đầu đâu mặc dù tôi đã từng , tôi đến đây cũng chỉ là đưa ra lời chỉ thị của cấp trên thôi và chiếc quan tài tôi đang ngồi đây có vẻ có gì bí ấn nhỉ , sẵn tiện tôi không muốn về trong lúc tuyết đang rơi đâu .

Đêm nay , tôi ngủ với ngài nhé ."

"Đừng chạm giới hạn của ta và tránh xa chiếc quan tài đó ngay , việc của ngươi đã xong giờ thì cút nhanh"

"Ôi quả là một thái độ cực kì rồi tệ khi chào đón vị khách của ngài , nhưng có vẻ lần này tôi đã chọc giận ngài hơi quá trớn rồi nhỉ .

Vậy chúc ngài một đêm tốt lành , chúa luôn phộ hộ ngài mà nhỉ fufufu~"
 
(Đồng Nhân Kuroshitsuji) Con Yêu Người.
Chap 2


"Oya?

Elise ngủ rồi sao ?

Có lẽ mai ta và con sẽ xuống ngoại ô một chút nhỉ"

Người đàn ông đó khẽ vuốt tóc cô gái nhỏ , mỉm cười và ôm cô vào lòng.

"Ngày mai sẽ là một ngày dài đây"

Sáng sớm ,nắng ban mai khẽ chiếu vào gương mặt của một cô gái , đôi mi cô khẽ rung ,ánh mắt cô lờ mờ tỉnh dậy.

"S..sư phụ !

"

Ngài ấy đã đi rồi sau , hơi ấm vẫn còn đọng trên giường ,chắc mới đi rồi.

Hôm nay mình sẽ trồng vài hạt đậu vậy .

Tỉnh thôi nào vì một tương lai sư phụ sẽ mang chiếc áo khoác mà mình tặng mỗi ngày .

Cần tìm cái xẻng thôi nhỉ , nhưng sư phụ để đâu vậy ta .

Trên gác ?

Trong kho đồ?

Hay ở trên tủ bếp .

"A !

Đây rồi , ui sao mà cao thế "

Dù cô ăn uống đầy đủ ,tập thể dục mỗi ngày và có khi làm chân sai vặt cho sư phụ .

Cô vẫn không cao lên trong vài năm nay mà nếu có cũng chỉ là 1 hay 2 cm mà thôi.

"Chắc đành phải tìm một cái thang để leo lên cơ , đành chịu vậy vì nó tận ở trên nóc tủ lận mà "

Giờ thì mình cần bưng cái thang này tới đó và trèo lên thôi nhỉ .

Một hai ba ...xong.

Trèo lên thôi nào !

Sao không có ở đây nhỉ , nó ở sâu trong phần nóc vậy sao , đành leo lên một bậc vậy .

Đột nhiên cái thang bị gãy đi một bậc ,làm cho cô gái chuẩn bị hôn đất mẹ thì một người đàn ông chạy nhanh tới kịp đỡ cô .

" Sao con không nhờ ta ,Elise"

"S..sư phụ , con tưởng người đi rồi chứ"

"Một khách hàng đã đến vào sáng sớm và yêu cầu ta dịch vụ đặc biệt cho người thân đã mất của ngài ấy , đến khi ta quay lại giường thì chẳng thấy con đâu nên đi tìm."

"Vậy sao,cảm ơn người .

Bây giờ người có thể thả con xuống được không ạ"

"Được , được nghe theo con hết.

Phải rồi Elise hôm nay ta và con xuống ngoại ô nhé "

"Dạ , con sẽ chuẩn bị đồ ạ .

Nhưng tại sao phải xuống ngoại ô ạ ?"

"Một vị khách quen của ta đã mời ta đến một buổi tiệc ,tuy ta không muốn đi lắm nhưng dù sao đó cũng là khách quen vả lại con đã từng nói muốn tham gia vào những buổi tiệc của quý tộc mà .

Biết đâu khi đến đó con sẽ lấy được kinh nghiệm và biết những đoá hoa mà quý tộc thích , lôi kéo theo nhiều cô bạn quý tộc đến mua hoa!"

"Cảm ơn người , con sẽ cố gắng ạ"

......................................................................................

"Sư phụ , người chắc không ạ"

"Hửm , sao thế ?"

"Cái váy ... nó có vẻ đắt tiền lắm"

"Không sao , vì đây là buổi dạ tiệc nên con cần phải trông như một quý cô ,vả lại Elise mặc rất dễ thương , ta đảm bảo đấy .

Gương mặt của cô chợt xuất hiện vài vết hồng , dần dần đỏ hết cả khuôn mặt .

Thiếu nữ ngậm ngừ muốn mở miệng nói gì đó nhưng lại thôi .

"Được rồi , ta cần phải thuê một chiếc xe ngựa thôi , chuyến đi có vẻ rất dài nên nếu con buồn ngủ thì cứ ngủ đi nhé , ta cần mang hành lí vào sau cỗ xe ngựa "

"Vâng ạ"

"Elise , con có cần uống thuốc ngủ không , đường đi có vẻ rất gồ ghề dễ bị nốc lắm , nếu con uống một chút thì sẽ đỡ hơn đấy"

"Không cần đâu ạ , con vẫn bình thường mà"

"Vậy sao, vậy nếu con buồn ngủ con có thể ... ahihihi nằm trên đùi ta n.."

"KHÔNG Ạ "

"Phủ ghê , con làm ta tổn thương quá , Elise đáng yêu ngày xưa của ta đâu rồi ,hic..hic"

Sư phụ lúc nào cũng coi mình là trẻ con .

Dù có buồn ngủ thì có thể dựa vào ghế để ngủ mà đâu nhất thiết phải trên đùi sư phụ chứ , sư phụ đánh mất lòng tự trọng rồi .

Au: chị nhà chắc chứ 🙂)

.................

"Elise, dạy thôi nào , sắp đến nơi rồi"

"Vâng ạ ..... thế quái nào , ơ cái gì vậy tại sao vậy trời , một pha tự vả như này là thế quái nào , cái vẹo gì vậy trời "

"Elise , không được chửi thề .

Ta thề là ta 'không cố ý ' khiến cho con ngủ trên người ta đâu , con biết mà đường đi gồ ghề lắm nên con mới vô tình ngả vào đùi ta mà ta lại không nỡ để con dậy nên vậy đấy 🙂)"

" Ơ-Ơ , thế sư phụ cố ý rồi chứ gì nữa ,ngày cứ thích chọc ghẹo con thôi không hà "

"Fufufu~~ tại lúc con ngủ trông dễ thương lắm"

"H..hả"

"Đấy lúc con ngại cũng dễ thương không kém ,nếu con cứ bướng như thế này con không lấy được chồng đâu"

"Sao ?

Con nhất định sẽ lấy được nhé , ngài đợi đó nhất định trong buổi dạ tiệc sẽ có một anh đẹp trai nào đó chú ý đến con "

"Rồi rồi con sẽ làm được"

Đến khi đến nơi hai người trầm mặc không ai nói câu nào .

Buổi dạ tiệc rất xa hoa , ai cũng mang một bộ mặt tươi cười .

Các quý cô chỉ đứng chụm lại và khoe những bộ váy , trang sức và khối tài sản chồng tương lai của họ .

Còn các quý ông chỉ muốn kết giao để tiện cho việc kinh doanh ,làm ăn.

Đến khi Elise nhận ra tiếng nhạc đã vang lên , các quý cô và quý ông đã nhảy cùng nhau , sư phụ của cô cũng đã đi bàn chuyện với khách hàng .

Chắc chắc sẽ có hàng tá người muốn nhảy với mình cho coi , tuy mình không phải là nhan sắc nghiêng nươc nghiêng thành nhưng cũng không thể phủ nhận mình đẹp hơn mọi ngày được ........Tuy là nói thế nhưng các quý cô ăn mặc lỗng lẫy quá , che mờ nhan sắc của mình luôn rồi , sao có người nhảy với mình được nhỉ , hay tìm những tiểu thư bằng tuổi mình để nói chuyện cho vui nhỉ .

Hay là bắt đầu với tiểu thư tóc vàng kia trước , trong cô ấy có vẻ dễ gần .

"Xin chào tiểu thư xinh đẹp "

"A , chào cậu , bộ váy cậu mặc đẹp quá , có thế cho tớ biết tên không?"

"Tôi tên là Elise ạ , chỉ là Elise"

"Elise thôi sao ?

Cậu là thương nhân hả , tớ tên là Elizabeth Miford , cứ gọi tớ là Lizzy"

"Được thế thế còn gì bằng ạ , nhưng tôi không dám gọi như thế ạ xin hãy cho tôi gọi là tiểu thư Elizabeth và đúng tôi là ... là con gái của một thương nhân ạ"

"Vậy sao tiếc thật đấy , tớ muốn được gọi bằng Lizzy cơ ,nghe dễ thương hơn nhỉ"

"Vâng đúng vậy ạ , nghe có vẻ hơi thô một chút nhưng trong số các quý tộc ở đây tôi thấy tiểu thư Elizabeth là người đẹp nhất trong buổi dạ hội này , cả về con người lẫn trang phục của cô "

"Thật sao cảm ơn cậu , nhân tiện tớ thấy có một tiểu thư mang một bộ váy cực kì dễ thương có đi cùng một người áo đen , cậu ấy cực kì đẹp luôn , nhan sắc không chê vào đâu được "

"Kì lạ thế nhỉ tôi lại thấy người mới là người đẹp nhất ở đây rồi , còn ai đẹp hơn sao ?"

"Cậu phải thấy cô ấy cơ trang phục đó cực kì đẹp , tớ muốn kết giao với cô ấy lắm , cậu có muốn đi tìm cô ấy cùng với tớ không"

"Ôi có vẻ là không được ạ , s... cha tôi chắc vẫn đang tìm tôi , nhạc cũng đã lên có vẻ sẽ rất khó cho tôi và tiểu thư tìm được cô ấy "

"Vậy sao .... a hay là cậu có muốn nhảy một bản nhạc cùng với anh trai tớ không"

"Tôi sao ?"

"Ừ !

Anh trai tớ cũng đang tới đây này, anh ấy cũng đẹp lắm đó nha"

"Tôi nhảy được sao ,chỉ sợ tôi không xứng nhảy với anh trai của ngài"

"Cậu nói gì vậy cậu cũng rất dễ thương trong buổi tiệc này mà , đừng xem thường nhan sắc của mình chứ "

"Lizzy , em đang nói chuyện với ai vậy "

"Anh , em có quen một cô gái cực kì dễ thương luôn nè .

Cố ấy tên là Elise đó , tên hay quá nhỉ "

"Vậy sao , chào em , anh tên là Edward Midford."

"Này anh trai nghe em nói này , anh phải nhảy với cô ấy , anh thấy cô ấy xinh mà phải không , cố lên nhé em đi đây"

"Hả"

"Tớ đi nha Elise , hẹn ngày gặp lại nha"

"Hả à tiểu thư đi vui vẻ"

"Liệu em có muốn nhảy với ta không đêm nay không?"

"Được sao ạ , tôi chưa từng nhảy bao giờ nên tôi sợ có lẽ sẽ dẫm lên chân của ngài "

"Không sao vậy thì hãy để ta nói lại rằng liệu tiểu thư xinh đẹp như cô có thể nhảy với ta một bản nhạc được không"

"Nếu ngài không chê thì em sẵn lòng ạ"

Hai con người nắm tay nhau , nhảy với nhau cùng vui vẻ cười nói mà không biết ai đó đang nhìn họ , tuy ánh nhìn đó vẫn như bình thường đâu biết bên trong nó chứa nhưng thứ gì , sâu trong đôi mắt đó vẫn không thể suy đoán được.

"Cảm ơn ngài về điệu nhảy tuyệt vời này , nếu có dịp gặp lại hãy cho tôi biết cách thức liên lạc với ngài vì giờ đây cha có vẻ như đang đợi tôi ạ"

"Vậy sao nếu không phiền có thể cho tôi hôn lên tay em được không"

"Ngài cư xử y như một quý ông vậy , em rất sẵn lòng"

"Chúc em một buổi tối vui vẻ "

"Tạm biệt ngài"

"A sư phụ ngài thấy chưa đã có một người nhảy với con đó , đấy con bảo là .."

"Đi về "

"Hả nhưng còn khách của ngài"

"Đi về, ta sẽ thuê trọ tối nay , ta sẽ nói chuyện với con sau"

Sư phụ sao lạ thế nhỉ , mình làm gì sai hả ?

Đến khi vào trọ , có một người đàn ông mỉm cười tươi và hỏi

"Quý khách muốn thuê mấy phòng"

Hết ..............

Tác giả muốn nói liệu chap sau nên cho hai người tiến tơi shay ko hay chỉ ngọt nhẹ nhàng , tuỳ vào tâm tình của tác giả
 
Back
Top Bottom