Đó không phải lần cuối Jessica gặp Blaise trước khi nhập học.
Jessica ở trọ tại quán Cái Vạc Lủng đến hết tháng 8, ngẫu nhiên sẽ vài lần bắt gặp Blaise.Cô bé đã gặp mặt những cô em trong truyền thuyết của cậu chàng, à, không thiếu cả mấy chị gái.
Phải công nhận rằng Blaise vô cùng có duyên và khá phong độ dù còn nhỏ tuổi (có lẽ là do ảnh hưởng bởi bà mẹ của mình).
Jessica vốn rất vui vẻ xem cảnh cậu chàng 'giải quyết’ mấy người theo đuổi nhưng thế quái nào cô bé lại bị tên đào hoa này lôi ra làm bia đỡ đạn."
Nhìn thấy cô gái tóc bạc đằng kia chứ?
Đó là bạn gái của em nên chị đừng cư xử như vậy nữa.”
Blaise nói với cô gái mười ba tuổi bám riết lấy cậu chàng suốt một tháng qua."
Tên ong bướm kia, đừng lôi tao ra làm lá chắn như vậy, tổn thọ lắm.”
Hàng chục ánh mắt thù hận của mấy cô gái chiếu rọi lên người Jessica.Blaise tỏ vẻ bất đắc dĩ:"Ai bảo ở cái London này chẳng có cô bé nào xinh hơn mày, lừa bọn họ thì cũng phải tìm người xinh đẹp nhất.”
Cậu chàng này vẫn còn nhân tính khi đền bù cho Jessica một bữa kem ở tiệm Florean Fortescue."
Mày có thể đừng ăn như thuồng luồng ba ba được không?
Mọi người đang nhìn kìa.”
"Lần đầu tiên trong đời tao ăn được thứ kem ngon như vậy, nếu mày thấy nhục thì cứ tự nhiên ra về.”
Jessica chả màng hình tượng.Trải qua cuộc sống nghèo khổ cô bé đúc kết được một bài học: miếng ăn là miếng nhục, có hèn thì mới sống được."
Mày đúng là, bình thường thì kiêu ngạo y như quý tộc, động tới tiền hay đồ ăn cái là hèn không ai bằng…
Mày kiểu này chắc sẽ được phân vào Gryffindor.”
Blaise nhấp ngụm nước nói."
Tao không thích hợp với Gryffindor đâu, tao nghĩ bản thân sẽ được phân vào Slytherin hoặc Ravenclaw.
Ravenclaw thường lắm con gái phải không?
Vậy cầu mong hãy cho con vô Slytherin.”
Jessica biết bản thân cô bé không phải kiểu người dũng cảm xông pha chiến đấu.Cái mạng nhỏ này của cô quý giá lắm, hy sinh bản thân vì người khác?
Cho cô xin kiếu.Mọi rắc rối cô bé từng nhận ở trường học cũng bắt nguồn từ sự ganh ghét đố kỵ của những đứa con gái.
Vậy nên cô cũng xin rút.Blaise mỉm cười:"Nếu vậy thì hẳn ta sẽ chung Nhà thôi, tao vốn không ưa bọn Gryffindor liều mạng và cảm tính.”
Jessica giơ tay high five với cậu chàng, cùng tồn tại ở hai giới phù thủy và Muggle, phải nói rằng họ có vô vàn điểm chung, tính cách cũng hợp cạ.*****
Rất nhanh đã tới ngày mùng 1 tháng 9.
Jessica từ sớm đã đi đến nhà ga Ngã Tư Vua thế nhưng cô bé nhanh chóng nhận ra một vấn đề lớn: sân ga 9¾ nằm ở chỗ quái nào?Không chỉ có một mình cô đến sớm, Jessica trông thấy một cậu nhóc thấp ngang cô bé, tóc đen bù xù như tổ quạ, đeo cặp kính tròn quấn một lớp băng dính miễn cưỡng dùng được, quần áo rộng thùng thình che hết đường nét cơ thể.
Thằng nhóc ấy vô cùng thấp thỏm bên đống đồ đạc của mình, cậu ta còn có một con cú trắng tuyết xinh đẹp.“Cho hỏi, bạn đang tìm sân ga 9¾?”
Jessica đi tới bắt chuyện.Cậu ta nhìn cô với vẻ như tìm được phao cứu sinh xen lẫn một chút bất ngờ, nhìn khuôn mặt ngờ nghệch kia thì cậu ta cũng chẳng biết ga 9¾ nằm ở đâu.“Đừng nhìn tôi như vậy, tôi cũng đang mù mịt y như bạn vậy.”
Jessica dập luôn hy vọng chưa kịp cháy lên của thằng bé.Có vẻ tên nhóc này có xuất thân từ gia đình Muggle, nhìn quần áo nó mặc là biết, nhà nó cũng khá nghèo.
Bù lại cậu ta có cặp mắt xanh lá vô cùng nổi bật và… vết thẹo hình tia chớp, cô bé biết gã khù khờ này là ai rồi: Harry Potter trong truyền thuyết.“Vậy chúng ta phải làm gì đây?
Bảo vệ nói không có sân ga 9¾ nào cả…”
Potter dè dặt nói.“Chờ đợi, hẳn sẽ có phù thủy tới đây thôi.”
Đứa trẻ còn sống xem ra cũng không sống tốt cho lắm, trông cậu ta cứ như thằng đần ấy, cô bé thầm nghĩ.
“À, được.”
Hình như cảm thấy không khí có phần ngại ngùng, Potter bèn bắt chuyện, “Gia đình không đi cùng bạn sao?”
“Chẳng phải bạn cũng đi một mình à?”
“...”
Nhìn thấy vẻ lúng túng của thằng bé, Jessica đành bổ sung:“Cha mẹ của tôi đã mất lâu rồi.
Chúng ta mau ra hỏi người phụ nữ kia xem.”
Cô bé chỉ tay về hướng gia đình mà tất cả thành viên đều sở hữu mái tóc đỏ rực.
Người phụ nữ béo múp đang trò chuyện với mấy thằng con của bà.
Một cặp song sinh, hai thằng con trai, một bé gái.Chẳng phải giới phù thủy thường ít con cái sao?
Vú Marie từng nói với Jessica khả năng thụ thai của phù thủy rất thấp, có vẻ phù thủy Mỹ và Anh khác nhau.“Các con chỉ cần đi thẳng vào hàng rào giữa ga số 9 và ga số 10 là được.
Đừng dừng lại và đừng sợ hãi, điều này rất quan trọng.”
Bà tử tế trả lời.Jessica và Potter cảm ơn người phụ nữ ấy.“Bạn có muốn vào trước?
Nhường bạn đó.”
Potter bất lực, nói:“Bạn có thể nói thẳng là muốn để tôi thử nghiệm trước.”
…Bởi vì cùng nhau đi vào sân ga nên Jessica và Harry Potter cũng ngồi chung một toa tàu.
Vì sao cô bé không đi với Blaise từ ban đầu?
Blaise sẽ đi cùng với mẹ và cha dượng của cậu ta, cô ở chung với họ sẽ không được hay cho lắm.Harry Potter, cậu ta nổi tiếng vô cùng, cứ nhìn người nhà tóc đỏ khi nhận ra cậu ta là biết.
Thế nhưng Potter có vẻ không tự nhiên với sự chào đón ‘nồng nhiệt’ của họ cho lắm.“Có ai ngồi ở chỗ này không mấy bồ?
Mấy toa khác hết chỗ rồi.”
Một thằng nhóc trong đám anh em tóc đỏ thò đầu vào.Potter lắc đầu tỏ ý không có ai, Jessica chỉ mỉm cười nhìn cậu ta.“Ron Weasley, rất vui được gặp.
Bồ là Harry Potter thiệt hả?”
Thấy cái gật đầu của Potter, Weasley nói tiếp: “Vết thẹo của bồ là do Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy…”
“Phải, nhưng tôi chả nhớ gì về chuyện đó hết cả.”
Potter cũng lên tiếng.Weasley có vẻ hơi thất vọng, bấy giờ cậu bé mới chuyển sang người còn lại trong toa là Jessica.“Ờm…
Còn bồ là?”
Weasley đỏ mặt hỏi.“Jessica Fernandes.”
“Fernandes!?
Là dòng họ đã dũng cảm đứng lên chống lại Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy?”
“Đúng vậy.”
Jessica trả lời trước vẻ ngạc nhiên cùng sững sờ của hai thằng nhóc.“Woa, người ta cứ đồn rằng gia tộc đó đã tuyệt hậu rồi.
À xin lỗi, tôi không có ý gì đâu.”
“Tôi biết, thật ra họ nói không sai, tôi là người cuối cùng mang họ Fernandes.”
Weasley quay sang nói với Potter:“Cha mẹ của bạn ấy đã dũng cảm hy sinh trong chiến tranh mười năm trước, họ là một trong số hiếm gia đình Thuần huyết chống lại phe Hắc Ám.”
Potter bây giờ mới nhìn thẳng mặt Jessica.Khi được Weasley giải thích ý nghĩa của Thuần huyết, Potter nom có vẻ lo lắng.“Bồ không phải lo, cả đống đứa xuất thân từ gia đình Muggle mà vẫn học giỏi như thường.”
Weasley nói.
“Và không phải ai xuất thân từ gia đình phù thủy cũng sành pháp thuật, như tôi chẳng hạn.
Bạn không phải người duy nhất sống ở giới Muggle, tôi từ nhỏ chỉ nghe về thế giới pháp thuật chứ không sống ở đó.”
Jessica nói."
Bạn sống với ‘người bình thường’?”
Potter có vẻ bất ngờ."
Tôi sống ở Mỹ từ nhỏ, vì một vài lý do nên tôi sống cùng Muggle.
Tôi mới đến Anh quốc cách đây một tháng.”
Weasley kể rằng gia đình cậu có bảy anh chị em, hai anh lớn đã tốt nghiệp Hogwarts, anh Percy năm Năm vừa được lên chức Huynh trưởng, cặp song sinh Fred và George cùng thằng bạn chí cốt tên Lee Jordan là Trùm Quậy của trường.
Em gái Ginny năm sau sẽ học năm Nhất, Weasley là thằng út trong nhà, bất đắc dĩ phải xài ké đồ dùng cũ của các anh lớn.
Cậu chàng đỏ tía tai khi nhận thấy mình đã kể quá nhiều."
Tôi thì sống cùng vú nuôi, mấy bạn biết đó, một bà lão sáu mươi tuổi cùng một con nhóc tập đi chẳng làm được việc gì cả?
Hai chúng tôi đã phải lưu lạc khắp nơi, mỗi ngày phải đau đầu kiếm kế sinh nhai.
Không phải gia đình thuần chủng nào cũng giàu có và hạnh phúc.”
Jessica cần xây lại khái niệm về khả năng sinh con đẻ cái của phù thủy, số lượng bảy người cũng quá 'khủng’ so với dân Muggle.Potter thấy thế cũng kể về những bất công cậu bé phải chịu ở nhà dì dượng, từ những đối xử bất công, sự ghẻ lạnh, phải dùng đồ cũ của dượng Dursley đến việc chưa từng có một sinh nhật ý nghĩa nào."
A, các bồ có vẻ… khó khăn nhỉ.”
Weasley tuy ngập ngừng nhưng đã vui hơn.Họ nói chuyện rất nhiều (Weasley tất nhiên là người nói nhiều nhất), chẳng mấy chốc xe chở đồ ăn đã tới, Potter mua rất nhiều đồ: kẹo dẻo các vị hiệu Bertie Bott, kẹo cao su thượng hạng hiệu Drooble, socola Ếch Nhái, bánh bí ngô, bánh bông lan, kẹo que cam thảo, và nhiều thứ lạ lùng khác, cậu nói rằng chưa từng ăn những thứ này bao giờ."
Bộ bồ đói lắm hả?”
Weasley hỏi."
Ừa, đói gần chết.”
"Đồ ngốc, cậu ta mua nhiều như thế vì muốn mời chúng ta đó.”
Jessica khẽ nói."
Cái này, mình có bữa trưa rồi.”
Weasley chỉ chỉ vào cái bánh mì nhà làm, tai cậu bé đỏ hết lên."
Bồ cứ ăn đi mà, bồ mà ăn thì mình sẽ vui lắm.”
Potter nói."
Mình… không…”
Weasley cố chống chọi đống đồ ăn mê người kia."
Hai đứa 'ma mới’ bọn tôi đâu biết gì về đồ ăn của giới phù thủy chứ?
Coi như bạn giúp thanh niên 'nhà giàu mới nổi’ này khai sáng đi?”
Jessica hài hước nói.Weasley thấy thế cũng không từ chối nữa, vui vẻ giới thiệu các món ăn thú vị.“Phải cẩn thận với mấy món này đấy!
Khi họ nói là đủ vị thì có nghĩa là đủ các vị.
Bồ biết, đủ các thứ vị có từ vị socola, vị bạc hà, vị mứt, nhưng cũng có vị rau diếp cá, vị thận heo, vị lông bò.
Anh George có lần bị tẩu hỏa nhập ma vì các vị đó rồi!”
Jessica thì không thích mấy cái socola Ếch Nhái cho lắm, nó nhảy thẳng lên mặt cô bé.Potter bỗng từ bên cạnh Weasley sang phía cô ngồi."
Bồ vì sao biết mình là 'nhà giàu mới nổi’ vậy?”
"Tại tôi cũng giống như bạn, cách đây một tháng mới tới Gringotts và biết mình được thừa kế tài sản kếch xù tiêu cả đời cũng đủ.
Trước đó thì tôi còn nghèo hơn cả ăn mày nữa.”
Potter tiến sát lại gần:"Bồ đã từng gặp mình chưa?
Ý mình là bồ chả kích động tí nào khi biết mình là Harry Potter…”
"Tôi phải tỏ vẻ ồ wao khi biết bạn là Harry Potter sao?”
Jessica khó hiểu.“Chỉ là tò mò thôi, ai gặp mình cũng thế cả, mình không phải sĩ diện hay gì đâu.”
Cậu chàng có vẻ hơi cuống.Jessica nhún vai:"Tôi biết bạn là Đứa bé còn sống từ lúc ở nhà ga rồi.
Bạn biết đó?
Nhìn chằm chằm vào một người là vô cùng bất lịch sự, tôi không thích bị ai đó nhìn như thế.
Và là Harry Potter thì sao chứ?
Bạn còn chả khá khẩm bằng tôi.”
Cô bé chỉ vào quần áo của Potter.Potter nhìn Jessica với đôi mắt xanh biếc như sáng lên, xuất hiện trong cái nhìn ấy một ý nghĩa khó giải thích bằng lời."
Mình có thể gọi bồ là Jessica chứ?
Bồ cũng có thể gọi mình là Harry!”
Nhìn vẻ hớn hở pha chút cầu mong trong đôi mắt xinh đẹp kia, Jessica vô thức gật đầu.*****