Siêu Nhiên ( Đồng nhân Harry Potter ) je t'aime

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
189883576-256-k716795.jpg

( Đồng Nhân Harry Potter ) Je T'Aime
Tác giả: grandni
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

bông oải hương của thần chết Tags: harryharrypotternhânđông​
 
( Đồng Nhân Harry Potter ) Je T'aime
văn án


lavanda della morte, đôi mắt em xanh. xanh như hồ nước mùa thu, ẩn chứa nỗi u buồn da diết cùng muộn phiền. suối tóc vàng óng của em đẹp như những tia nắng đầu tiên của mùa xuân, ẩn sau là cái lạnh lẽo căm hờn của mùa đông. gương mặt em lạnh căm, nhìn trân trân vào khoảng không mù mờ. nụ cười của em đẹp hơn bất kì thứ gì trên thế gian, một nụ cười ban phát cho sự tội nghiệp của những kẻ chới với trong đống bùn đen không lối thoát.lavanda, nhành hoa oải hương tuyệt đẹp. mọc lên bên cánh đồng chồng chát thây người. morte. tử thần, một tử thần lấy đi trái tim và lí trí của con người. nắm lấy linh hồn và cắn nuốt chúng, để chúng chết trong sự đau khổ. mà cũng để chúng như con thiêu thân lao vào.lavanda della morte, nhành oải hương ngọt ngào. ngọt ngào của cái chết đang rủ mình bên cánh đồng xa tít tắp. nhành oải hương trong tay thần chết, ban cho con người niềm tin mãnh liệt và chết trong quằn quại.

ôi lavanda của tôi. người con lai Pháp-Ý. cái tên tuyệt vời của em, bao lấy trái tim tôi. morte, dòng họ của tử thần, ôi. từng chữ cái, đọc tên em thật ngọt ngào. lavanda della morte của tôi, mãi mãi trong lòng tôi, được tôn sùng hơn hết cả thảy
 
( Đồng Nhân Harry Potter ) Je T'aime
chương 1: đứa bé ấy, đã được sinh ra trên đời.


đêm tối, bầu trời cuồn cuộn mây mù. mưa nặng hạt, trắng xóa. cây cối ngả nghiêng, run lên bàn bật vì lạnh. dưới cái lạnh buốt của cơn mưa, tiếng trẻ con vang lên. nhưng nó lạnh, nó không mang vẻ ấm áp của một đứa trẻ.

đứa bé yếu ớt, đỏ hỏn. nó dãy dụa, tiếng khóc của nó thực sự, rất lạnh.đứa trẻ đó, đã được sinh ra đời.

đứa con của dòng tộc tử thần, đứa trẻ mang trên mình lời nguyền rủa không thoát khỏi. không thoát khỏi sự đau đớn dằn vặt và tha thiết vô cùng. bất ngờ, nó mở mắt. mắt nó long lên sòng sọc, láo liên nhìn khắp nơi. cứ như thể nó đang tìm ai đó, hoặc thứ gì đó. mà cũng đúng thế thật, nó đang tìm hơi ấm của nó, mẹ của nó.

- phu nhân, tạ ơn merlin.

đó là một đứa trẻ khỏe mạnh, một tiểu thư xinh đẹp.

- bà đỡ đưa nó cho người phụ nữ trên giường. gương mặt bà phúc hậu và hiền từ biết bao nhiêu.

đứa trẻ nhoẻn miệng cười, nụ cười hồn hậu thật đáng yêu.

- ơ merlin, nào con của mẹ. tên của con sẽ là lavanda della morte, sẽ là đứa con mẹ trân quý nhất cả cuộc đời này. mừng cho con ra đời, mừng cho nữ vương của gia tộc morte ra đời.

- người phụ nữ nghẹn ngào, ôm đứa trẻ vào lòng. giọng bà nhẹ nhàng, thủ thỉ với đứa bé.

ẩn chứa hết cả nỗi niềm của một bà mẹ, một người phụ nữ mạnh mẽ.trời giông gió bỗng chốc lặng hẳn. không còn tiếng gió rít gào, cũng không còn những đám mây đen nhẻm. tất cả gói gọn lại vào một khoảng lặng.

đứa bé bỗng bật cười khanh khách, một cách tự nhiên nhưng lại đem cho người ta sự hạnh phúc không thôi. bên ngoài phòng đỡ là một người đàn ông đang đứng đợi. người đó xem chừng rất lo lắng, đi lại suốt. rồi gần như mất bình tĩnh, người đó gõ cửa phòng. trong lòng nhen nhóm một tia hi vọng nhỏ nhoi. người đàn ông thều thào hỏi.- pivoine, em có ổn không.

- giọng trầm ổn cất lên.- em ổn, vento, em vẫn ổn. và em tự hỏi tại sao anh không vào thăm con chúng ta nhỉ.

đứa bé đang cười với em đây này.

- người mẹ mỉm cười nói vọng ra. dù sức khỏe sau sinh suy yếu đôi chút, nhưng nó chẳng chút ấm thía vào đâu cả.- anh đây, mà con chúng ta đâu nhỉ.

- người đàn ông đẩy cửa bước vào.

- nó đây, con của chúng ta thực đẹp đúng không.

- người mẹ nói với chồng mình. bằng tất cả sự hạnh phúc đang được đong đầy trong mắt người mẹ, họ đang rất hạnh phúc.- tất nhiên rồi em à, con chúng ta nó thực đẹp và hoàn mĩ.

- vento nói với pivoine, một nụ cười hiện hữu trên gương mặt vị gia chủ khó tính của gia tộc morte.

đứa trẻ dần đi vào giấc ngủ say. chẳng còn nghe thấy những gì mà cha mẹ chúng bàn bạc nữa, nhưng đó chắc chắn sẽ là những điều tốt đẹp nhất cho công chúa nhỏ của họ. màn đêm dần trôi qua. những vì sao mờ nhạt dần rồi biến mất, ngay khi tia nắng đầu tiên rọi vào thả nhung mềm mại.Pivoine có vẻ đã mệt mỏi mà thiếp đi, trong lúc đó, vento bế đứa con của mình và thủ thỉ với nó.

Rằng một ngày nào đó, con bé cũng sẽ trở nên vĩ đại giống như cha nó vậy.- Ôi lavanda của cha, chắc chắn một ngày nào đó con sẽ có được sự vĩ đại giống như cha và các bậc tiền bối vậy.

Và cho đến lúc đó, cha chắc chắn sẽ bảo vệ con.

Cha hứa đấy. – vento thì thầm với đứa con nhỏ, báu vật của ông.

Mặt trời đã lên, đỏ thắm và tròn trịa đầy phúc hậu.

Có biết nào đâu, nó nhuốm chút sắc cam của mình lên những đám mây trắng tinh.

Tạo ra cái vẻ đẹp hồn hậu và ngộ nghĩnh biết bao nơi thành thị vốn dĩ đã rất náo nhiệt ở Ý.

Nó mĩ lệ, trường tồn hơn hết thảy.

Người ta thường nói, trẻ mới sinh thường rất yếu ớt và dễ mất mạng như chơi.

Nhưng Lavanda lại khác, cô nhóc mềm mại và tràn đầy sức sống.

Khác với sự yếu ớt đầy vẻ nhu nhược yếu đuối, cô bé đã tỉnh và đang mở mắt thao láo nhìn xung quanh.

Nhìn thẳng lên trần nhà và cất tiếng khóc oa oa vì đói sữa.

Pivoine nhanh chóng tỉnh dậy.

Cô cho con sữa và bắt đầu trò chuyện với nó, hệt như nó đang thực sự lắng nghe và đối đáp lại cô vậy, cho dù cô biết đó không phải sự thật.

Lavanda nhìn mẹ mình rồi cười khanh khách, không còn cái vẻ lạnh lẽo như lúc đêm qua.

Trông có vẻ như cô nhóc đang háo hức lắm cũng chẳng ngờ.' La mia lavanda, di pivoine et hiver e vento di morte.

è il futuro che i genitori credono più di ogni altra cosa.

Dai, non fermarti in passato.

Vai al futuro, e poi dimenticarci nella memoria che svanisce.lavanda, la credenza più potente e più preziosa. il dolce penetra nel mio cuore La mia figura è nel mio cuore e nella mia mente. e ogni volta che apro la bocca, il mio nome sarà di nuovo mio. oh mia lavanda '" ôi oải hương của tôi, của pivoine et hiver và vento di morte này. là tương lai mà cha mẹ tin tưởng hơn cả thảy. nào, đừng dừng lại ở quá khứ. chạy tới tương lai đi, và rồi lãng quên chúng tôi vào hồi ức chóng phai tàn. lavanda, thứ niềm tin mãnh liệt nhất, trần quý nhất. ngọt ngào thấm vào tim tôi. bóng hình em hiện hữu trong trái tim, tâm trí của tôi. và mỗi khi mở miệng, tên em sẽ lại được tôi.

ôi lavanda của tôi ơi.

"
 
( Đồng Nhân Harry Potter ) Je T'aime
chương 2: thư cú.


mười một tuổi, lần đầu tiên Lavanda biết đến trường học pháp thuật. thì đúng thế thật, từ bé tới giờ. cô bé được rèn dũa toàn hắc ma pháp và cũng chỉ mới bước chân vào con đường máu có vài năm trở lại đây. có lẽ, chẳng mấy ngạc nhiên khi cô bé không biết chút gì về trường học phù thủy.

- cha, liệu con phải đi sao.

đám phiền phức kia mà không có con thì hỏng mất.

- cô bất mãn nhìn cha mình. và kể cả khi phải nêu lại toàn bộ những phiền phức có thể xảy ra khi cô đi khỏi, cha cô vẫn cương quyết bắt cô đi.

- tất nhiên rồi con gái, Lavanda, còn ở đó phải biết rằng. thế lực mafia ở Anh đang phát triển, cần phải chỉnh lại một số điều lệ. giờ thì chuẩn bị hành lí và nhớ phải đem theo cây súng nguyền rủa kia đi. nhớ cẩn thận, Lavanda, dù có chuyện gì xảy ra thì con nên nhớ một điều. con là gia chủ của gia tộc morte, gia tộc quyền lực bậc nhất ở Ý và vẫn còn những gia tộc hậu thuẫn khác ở Pháp, Đức, Nhật.

- vento dặn dò đứa con gái bé bỏng của mình một cách cẩn thận. trước kh nhìn con gái của ông đi Anh. trong lòng người cha như rối bời, ông không muốn đứa con gái phải đi và ông biết con gái ông cũng thế. nhưng nếu không đi, con gái ông sẽ không có cơ hội phát triển. có lẽ, đây là lần đầu tiên trong nhiều năm.

ông phải xin ý kiến của người vợ quyền lực đầy mình. trời ạ, ông sẽ không sống nổi tới ngày đưa con đi học quá. trưa. dinh thự gia tộc morte.nắng gắt, chiếu xuống dinh thự gia tộc một cách nóng nảy. trong thư phòng, vento thủ thỉ với pivoine về việc đứa con gái sẽ đi Hogwarts ở Anh. tất nhiên, ban đầu mẹ cô không đồng ý. bà cho rằng học ở Beauxbatons tốt hơn và ở đó có gia tộc của bà trợ giúp. một việc rõ ràng rằng, ở đó còn có thể liên lạc tốt hơn so với Anh quốc. nhưng sau một hồi, bà đồng ý. tất nhiên chuyện gì cũng phải có một điều kiện tương ứng hoặc lớn hơn. trong trường hợp này, nó thực sự đã linh nghiệm đối với Vento.

- anh yêu, con bé nhận được thư cú của Hogwarts đúng không.

đưa nó cho em nào.

- Pivoine mỉm cười nhìn Vento.

- nó đây, đừng đánh anh nhé. anh không muốn vác thân thương tật đi thương lượng với đối tác trong lúc con nó đi vắng đâu.

- vento khẩn khoản nhìn vợ mình. nhưng đổi lại chỉ à cái nhếch mép khiến người ông đau khổ.

- em biết, giờ thì xem chúng ta cần gì nào. ngày mai em sẽ đưa nó đến hẻm xéo mua đồ nên tuyệt đối ở nhà không được động và đống tài liệu em mới làm.

- Pivoine cầm bức thư rồi nói lại với chồng bằng giọng nhỏ nhẹHỌC VIỆN PHÁP THUẬT VÀ MA THUẬT HOGWARTSĐỒNG PHỤCHọc sinh năm thứ nhất cần:1.

Ba bộ áo chùng thực tập (màu đen).2.

Một nón đỉnh nhọn (đen) đội ban ngày.3.

Một bộ găng tay bảo hộ (bằng da rồng hay tương tự).4.

Một áo trùm mùa đông (đen, thắt lưng bạc).Lưu ý là đồng phục của tất cả học sinh đều mang phù hiệu và tên.SÁCH GIÁO KHOATất cả các học sinh đều phải có các sách liệt kê sau đây:– Sách thần chú căn bản (lớp 1) của Miranda Goshawk.– Lịch sử pháp thuật của Bathilda Bagshot.– Lý thuyết pháp thuật của Adalbert Waffling.– Hướng dẫn biến hình dành cho người nhập môn của Emeric Switch.– Một ngàn thảo dược và nấm mốc có phép thuật của Phyllida Spore.– Đề cương phép lạ và độc dược của Arsenius Jigger.– Quái vật kỳ thú và nơi tìm ra chúng của Newt Scamander.– Những lực lượng hắc ám: Hướng dẫn tự vệ của Quentin Trimble.TRANG THIẾT BỊ KHÁC– 1 cây đũa phép.– 1 cái vạc (bằng thiếc, cỡ số 2)– 1 bộ chai hũ ống nghiệm thủy tinh.– 1 kính viễn vọng.– 1 bộ cân bằng đồng.Học sinh cũng có thể đem theo một con cú hoặc một con mèo hoặc một con cóc.LƯU Ý PHỤ HUYNH LÀ HỌC SINH NĂM THỨ NHẤT KHÔNG ĐƯỢC PHÉP CÓ CÁN CHỔI RIÊNG.- trời ạ, em đã nghĩ nó còn nhiều hơn thế này. còn giờ thì tốt thôi, em sẽ đưa lavanda bé bỏng tới hẻm xéo. anh mau đưa em cái chìa khóa hầm bạc ở đó đi, nếu chưa muốn em cho anh sống không bằng chết.

- mẹ cô nói với giọng ác liệt và ẩn giấu sự dọa nạt.cộc cộc cộc, tiếng gõ cửa nhè nhẹ truyền đến tai vị phu nhân. kèm theo là tiếng nói của Lavanda, một cách buồn bực nhưng hiển nhiên vẫn giữ đúng chuẩn mực.

- madre, per favore scusami.

- cô nói, một cách nhỏ nhẹ rồi xoay tay nắm cửa. nhìn vào bên trong là cha mẹ đang nói chuyện, cô nhún chân.

- ciao padre. se si dispiace se parlo con la madre.

- certo che no, figlia del padre.

- vento hài lòng nhìn con gái mình nuôi dạy, một cách nho nhã và biết ứng xử. cuộc nói chuyện diễn ra một cách tốt đẹp hơn cả thảy. tất nhiên một điều, dù cho có đi đến một kết thúc tốt đẹp, nó vẫn không lay chuyển được quyết định của một bà mẹ.

Pivoine quyết định, Lavanda sẽ đến Hogwarts và không còn gì hơn thế nữa. dù quyết định này có thể gây một chú rắc rối với con gái bà, trên thực tế.

Lavanda không quen với cách cư xử của người Anh, cô bé quen với cách cư xử của tầng lớp quý tộc Ý hơn. thực kì lạ đúng không.

- thống nhất thế, ngày mai mẹ sẽ đưa con đi và cũng đừng nói nhiều. mẹ không muốn con làm hỏng thể diện cũng như phải tập làm quen lại từ đầu.

- Pivoine nghiêm khắc nhắc nhở cô con gái nhỏ.- vâng thưa mẹ. chúng ta sẽ đi bằng phi cơ hay gì thưa mẹ.

- cô hỏi mẹ.

- phi cơ. tại sao không chứ, nhưng con nên nhớ. con là một gia chủ, điều này đã được chứng nhận và con không nên hỏi những chuyện vặt vãnh này. theo đó, con nên tự đưa ra quyết định của mình, một cách chính xác hơn.

- mẹ cô đáp, giọng ngọt ngào nhưng lại khiến cô nổi da gà, cũng không kém phần sợ hãi.

- con sẽ sửa đổi. giờ thì, con xin phép.

- Lavanda cười rồi bước ra khỏi cửa. trên hành lang dài. một bóng người nhỏ nhắn bước nhanh, không vội vàng hay háo hức, cũng chẳng có tức giận hay lo sợ. chỉ đơn giản là sự trầm tư đang được giấu kĩ sau một lớp màng quỉ quyệt và tàn nhẫn. một khát vọng ẩn hiện bỗng dấy lên trong lòng Lavanda. sự mong chờ lóe lên trong đôi mắt tĩnh lặng, màu xanh lam tuyệt đẹp như đang cười. một nụ cười nhẹ nhàng mang theo những suy nghĩ.

ánh nắng vàng mật hắt lên gương mặt, gương mặt hoàn hảo mang theo cảm xúc méo mó và vặn vẹo.

đôi mắt xanh buồn bã mang theo những toan tính chìm nghỉm sau lớp vỏ tĩnh lặng như nước hồ thu. mái tóc hoàng kim rực rỡ dưới cái ánh nắng lại ẩn ẩn màu đỏ tươi chói mắt.

- amico mio .

Shh, l'emozione di questo colpo di scena.

- cô đưa ngón trỏ giữ miệng. môi hồng mấp máy.

" nào bạn của tôi. giữ bí mật nhé, về cái thứ cảm xúc vặn vẹo này.

"
 
( Đồng Nhân Harry Potter ) Je T'aime
chương 3: hẻm xéo


sau chuyến hành trình dài từ Ý đến London, Anh thì dường như Lavanda chẳng còn chút hứng thú nào với Hogwarts nữa. thay vào đó là sự buồn chán cùng tẻ nhạt.

ở Anh, không có chút nắng đẹp dù bây giờ là tháng sáu. khác hẳn với sự vui tươi như hồi còn ở Ý, không khí ở đây ảm đạm với bầu trời xám xịt. những đám mây dày đặc trên trời, u ám và buồn khủng khiếp.

ánh sáng le lói từ những cột đèn từ hai bên đường, không khí lạnh hơn chút ít.

Lavanda cau mày thầm nhẩm xem mình liệu có ở đây được hết 7 năm còn lại không. nhưng khi nhớ lại lời của cha và những lợi ích có được khi đến đây, cô bé hoàn toàn từ bỏ những ý nghĩ muốn quay trở về. tay Lavanda nắm lấy tay mẹ cô bé. bước thật nhanh trên con đường trải dài, chỉ khi vừa ra khỏi sân bay và trở lại dinh thự riêng họ mới thực hiện phép độn thổ đến hẻm xéo mua đồ. cái không khí rộn rã ở hẻm xéo chút ít làm vơi đi sự buồn chán trong Lavanda. nó náo nhiệt không kém khu chợ ở Ý là mấy, thực sự vô cùng ồn ào. họ đến trước một tòa nhà lớn tên Gringotts. tòa nhà thật đẹp, Lavanda liếc nhìn nó rồi cùng mẹ bước vào trong. bộ váy màu xanh ngọc của cô thật đáng yêu nhưng cô ghét nó và mẹ cô thì muốn cô mặc nó, vì mẹ cô muốn cô đánh lừa con mắt của những kẻ khác. thật giả dối, tại sao mẹ không cho cô bộ diavolo rosso nhỉ, nó có cả súng được giấu và có thể giết chết kẻ khác.một suy nghĩ khác, vặn vẹo hơn xuất hiện trong tư tưởng của Lavanda. xong cô vẫn ngẩng đầu nhìn mẹ mình, khuôn mặt mang nét cứng ngắc và vô hồn. trong lúc đó, mẹ cô đang đưa cái chìa khóa cho tay yêu tinh để mở cửa hầm.

- tôi muốn đến hầm 978 của gia tộc Morte.

- Pivoine đưa chiếc chìa khóa bằng hắc thạch cho con yêu tinh. nó soi một lúc rồi quay ra nhìn mẹ cô. rồi có một con yêu tinh khác đến dẫn mẹ con cô đến chỗ cái xe gì đó mà cô nhóc chẳng biết tên. chiếc xe di chuyển nhanh và cuối cùng nó dừng lại trước cửa hầm.

Lavanda đưa chiếc chìa khóa để mở cửa hầm. khi vừa mở, một núi galleons à không nó còn nhiều hơn thế chói lóa. mẹ cô đưa cô một chiếc túi và bảo lấy vàng.- lấy một lượng vừa đủ, đừng tiêu phung phí vào những việc vô bổ và nếu con tiêu xài phung phí thì tin ta đi. số công việc con phải làm sẽ còn tăng lên và với cương vị một gia chủ gia tộc con cần chịu trách nhiệm với tất cả những gì con đã làm.

- mẹ cô nạt và nhanh chóng rời khỏi hầm.Lavanda nhanh chóng đi theo sau. vừa ra khỏi hầm, mẹ cô đã đẩy cô đi may quần áo và tự mua đồ. còn Pivoine thì sao, đơn giản là quay trở về dinh thự rồi lại về Ý. bà không muốn ở lại làm con mình ỷ lại. bà muốn nó thật mạnh mẽ, chí ít là từ bây giờ.trên đường đi, Lavanda nhìn khung cảnh đông đúc xung quanh và cả mấy của tiệm bên đường nữa. sau khi dò hỏi, cuối cùng cô cũng tới được cửa hàng may của phu nhân malkin. vừa đẩy cửa, một người phụ nữ mặc váy màu hoa cà đã đon đả hỏi cô bé.- cháu may đồng phục trường hogwarts đúng không. vô đi, có một quý ông đang thử đồ đó.

- giọng bà dịu dàng song cô gái nhỏ chỉ gật đầu và tiến vào trong. trong đó có một cậu nhóc đang thử đồ, vẻ mặt cậu ta như thể chẳng coi ai ra gì. cô bước lên bục và có mấy cái thước đo từ đâu bay ra đo hết đủ loại từ trên xuống dưới.

Lavanda nhăn mặt, bỗng có tiếng phát ra từ người bên cạnh.- chào. cũng vào hogwarts à.

- cậu nhóc hỏi cô.- Alors tu penses que j'irai à beauxbatons - cô bình tĩnh hỏi vặn lại.- oh non.

Je ne le ferai pas à une dame - cậu nhóc quay sang nói với cô. thú thực bây giờ cô mới thực sự nhìn kĩ cậu ta, là da cậu ta trắng hệt như mấy tên quý tộc ba hoa mà cô hay nhìn, không chút hồng hào. giờ đây cô dám chắc cậu ta là một quý tộc cho dù cái thái độ cái thái độ của cậu ta chẳng giống quý tộc thực thụ chút nào.- thôi được rồi. cậu tên gì.

- lavanda hỏi người kia.

- draco malfoy hân hạnh gặp mặt.

- cậu kia nói lại.

- Lavanda della morte, hân hạnh gặp mặt.- cô đáp lại. có cảm giác không thích người này chút nào, quá phiền phức.sau đó cô nhóc nghe thấy loáng thoáng cậu bạn kia luyên thuyên về những việc ngu ngốc khác. thi thoảng cô sẽ ậm ừ một chút. chỉ đợi đến khi kết thúc câu chuyện, cô vội tạm biệt và xuống khỏi bục. lấy đồng phục xong xuôi, ra khỏi cửa mắt cô liền thấy bóng cậu bé có mái tóc tổ quạ. trông nhức mắt nên cô cũng chẳng còn quan tâm nữa.thoáng một cái, buổi chiều của cô đã đi tong chỉ vì mua đồ dùng cho năm học. cô nhóc cảm thấy mình đã chậm trễ và nhanh chóng trở về. buổi chiều ở Anh không đẹp như bên Ý, chỉ loáng thoáng thấy chút ánh sáng trời chiếu qua đám mây dày đặc. cái cảm giác se lạnh đến đầu ngón tay và cũng như khoảng không u ám và buồn rầu trước mắt. mở cánh cổng sắt nặng nề, khoảng sân to lớn trồng đầy những bông hoa iris tuyệt đẹp, nhưng Lavanda chẳng chút hứng thú. hôm nay, cô bé gặp một kẻ huênh hoang tự đại và một cậu nhóc lù xù bù càng làm cho hảo cảm của cô với nước Anh còn thậm tệ hơn ca- prega per quelle stupide persone che sfuggiranno al prossimo incubo.

- Lavanda bé nhỏ thủ thỉ với con gấu bông của mình.

" cầu cho những kẻ ngu xuẩn sẽ thoát khỏi thứ ác mộng sắp tới "
 
( Đồng Nhân Harry Potter ) Je T'aime
chương 4: chuyến tàu bắt đầu định mệnh


ngày mồng 1 tháng 9.như bao ngày khác trên quốc đảo sương mù. không lấy nổi tia nắng chiếu qua tầng mây dày đặc. người người đi lại tấp nập trên đường. chẳng có chút nào mang tên hài hòa như ở Ý. những thảm cỏ xanh mượt trong tâm trí Lavanda bị thay thế bởi những căn nhà xám xịt, u ám và tuyệt vọng. hôm nay nữ vương nhà Morte chính thức bắt đầu một năm học ở trường học phép thuật mang tên Hogwarts. tiếng bước chân nhộn nhịp nơi nhà ga Ngã tư vua, họ bận rộn đến độ chẳng thèm để ý đến những đứa trẻ vừa đi vào chiếc cột giữa sân ga 9 và 10.Lavanda nhìn thấy thế, cô bé kéo chiếc rương của mình về phía chiếc cột và bước vào. tuy không phải lần đầu tiên đến Anh nhưng cô bé vẫn chưa thể nào quen thuộc với đường xá ở Anh dẫn đến việc cô bé chẳng dám có ý nghĩ độn thổ một mình. nắm chắc chắn rồi mới tiến hành, và cũng chỉ có khi trên sàn giao dịch cô bé mới đưa ra một quyết định mang tính không chắc chắn cao.- chà, có vẻ nhiều người hơn so với dự đoán.

- Lavanda thì thào cảm thán với khung cảnh náo nhiệt trước mặt. trông giống như mấy cuộc chia ly ấy. nghe tội ghê nhỉ. kéo chiếc rương của mình lên tàu. phía bên trong khoang bây giờ hãy còn ít người. cô bé kéo chiếc rương của mình đến toa tàu gần cuối. có vẻ như cô bé không thích sự ồn ào phía đầu tàu thì phải.- Buona fortuna per me - lavanda lấy cuốn sách về đầu tư chứng khoán và đọc một cách chăm chú. chiếc rương được cô bé thu nhỏ rồi giấu vào trong vạt áo. bên ngoài, lavanda nhìn thấy những tia nắng nhẹ nhàng chiếu xuống khoảng sân ga cạnh tàu. bóng dáng những con người vội vã lướt qua và những đứa nhỏ cứ chạy xộc lên tàu chẳng chút ý nhị. còn có, một người con gái tóc đen trông như người Châu Á ấy.

đôi mắt lavanda mơ màng nhìn vào khoảng không trước mắt, trống rỗng nhưng chẳng chút vô hồn. nó chỉ muốn tìm thứ gì đó, tối om và tịch mịch lạnh lẽo như đêm đông ấy. cuối cùng, chuyến tàu cũng bắt đầu. lavanda nhìn thấy khung cảnh trước mắt lướt nhanh, chẳng mấy chốc là cánh đồng xanh mướt và lốm đốm mấy hạt trắng xa xa mà cô bé đoán đó là một đàn cừu. cô bé chống tay vào thành cửa sổ, mái tóc vàng mềm mại rủ xuống. mùi thơm ngát của hoa dại quấn lấy tâm trí lavanda. mải ngắm nhìn đến độ, cô bé chẳng còn nghe thấy tiếng gõ cửa bên ngoài. mãi sau, tiếng gõ lớn làm con bé giật mình. lavanda nhìn ra phía cửa, vẫy đũa. bên ngoài có một đứa con trai. lúc đó lavanda thực sự bối rối và cả hoảng hốt tột độ.- ồ ờm, xin lỗi vì đã cậu ở bên ngoài. nhưng tôi có thể hỏi tại sao cậu lại ở đây được không?

- lavanda bối rối hỏi cậu bạn của mình.

đáng lẽ giờ này cậu ta nên ở Ý mới phải, cậu ta không bao giờ làm việc gì mà không có chủ đích.

- oh mia lavanda.

Non dovresti abbandonarmi in quel modo.

- cậu ta đáp lại bằng tiếng Ý với giọng bình thản.- smettere. per favore non mi prendere in giro.

Non parlare italiano per evitare attenzione.

- lavanda sau khi thoát khỏi hoảng hốt ngay lập tức nạt lại cậu bạn.- thôi được rồi lavanda thân mến. tôi biết cậu sẽ không tin tôi nhưng không chỉ có mafia phát triển, tình hình giới phù thủy bên này cũng vô cùng hỗn loạn. có một tên điên và một lão cáo già có thể làm ảnh hưởng đến cậu đấy thân ái à.

- cậu con trai lập tức nghiêm túc nói với lavanda.- demone di iris. tôi có thể nhắc lại một lần nữa, lợi ích của gia tộc là vô cùng lớn nhưng tôi tin rằng cậu cũng đã nhìn thấy những thứ bất lợi cho chúng ta. cậu nghĩ sao về một giao dịch, tôi sẽ cùng cậu hợp tác.

- lavanda biết thừa lời mời này không thể lừa được con cáo già kiêm chức bạn thân của mình nhưng tốt nhất không nên để bất kì một mối nguy nào bên cạnh.- rất sẵn lòng thưa lavanda della morte, tôi cùng cậu sẽ đảm bảo quyền lợi và lợi ích đôi bên.

- demone nhìn vào đôi mắt xanh lam tuyệt đẹp của cô bạn mình. lavanda thở dài, đôi mắt chứa phiền muộn và ảo não chẳng giống một đứa trẻ. demone cảm thấy thế, bởi chính cậu cũng cảm thấy mệt mỏi. cảm giác không chắc chắn và lo nghĩ đến an nguy của gia đình từng làm cho những đứa trẻ phải lo lắng đến điên đầu.

- đừng lo nghĩ nhiều bạn của tôi.

đừng lo lắng về lão cáo già và tên điên kia, bởi nếu có bất kì chuyện gì xảy ra thì không phải mỗi avada kedavra dành cho mấy lão ấy đâu. chính tôi cũng cũng sẽ giết chúng để đem về cho cậu thân ái của tôi.

- đó là lần đầu tiên demone nói những lời ngu ngốc như vậy, vì cậu ta chẳng bao giờ nói trước bất kể điều gì trừ khi chắc chắn chỉ có cô bé và cậu ta ở chung một chỗ.

- tôi biết và tôi nghĩ cây súng của tôi vẫn đủ đạn để xử chúng nếu chúng lại gần.

- lavanda đáp lại. khuôn mặt cô bé cứng đờ không lấy một tia cảm xúc xuất hiện. cuộc nói chuyện kéo dài cho đến khi một người phụ nữ đẩy cửa và niềm nở hỏi hai đứa bọn nó.

- ăn gì không hai cháu.

- người phụ nữ hỏi, bây giờ đã gần trưa và cá chắc là khối đứa đã đói meo cái bụng mèo của chúng nó.- cảm ơn bà, cho cháu cafe. nếu được.

- thói quen khó bỏ hồi còn ở Ý làm lavanda yêu thích cafe hơn là trà. lúc sau người đó đưa cho cô một cốc cafe đậm, cô mua thêm chút kẹo và hết một galleon cả thảy.

đưa viên kẹo cho demone, lavanda an tĩnh ngồi một chỗ nhìn ra ngoài cửa sổ cuốn sách trên tay được cất đi từ lúc nào. lúc trưa, cả khoảng trời bừng sáng. con tàu vẫn chạy nhanh về phía trước chẳng hề ngoái lại nhìn khung cảnh yên bình trên thảo nguyên mênh mông tuyệt đẹp của Anh.cô nhấm nháp li cafe trong tay. môi bỗng vẽ một đường vòng cung thanh thản. tâm trí cô gái nhỏ lang thang về những ngày nắng đẹp ở Ý và khung cảnh venice về đêm. nhưng cô gái nhỏ của chúng ta không thể nào thả lỏng quá lâu bởi rất nhanh thôi cũng sẽ có một rắc rối nhỏ bé tìm đến cô.

- có ai nhìn thấy con cóc của mình không.

- cửa mở một thằng nhóc mập mạp tiến vào. nước mắt nước mũi từa lưa, thật phiền phức.- tôi nghĩ là cả hai người chúng tôi đều không nhìn thấy. cảm phiền cậu đi khỏi.

- demone nhanh chóng mở miệng. cậu ta cũng ghét những phiền phức ngu ngốc.sau khi cậu nhóc đi khỏi. demone quay sang hỏi lavanda về cậu bé vừa nãy và hoàn toàn thống nhất rằng không nên có quan hệ với thằng bé khóc nhè vừa nãy. nhưng cũng chẳng mấy bình yên khi chỉ một lúc sau cánh cửa lại được kéo ra một cách thô bạo.- các cậu có nhìn thấy con cóc nào không.

Neville bị mất một con cóc.

- con bé tóc nâu với hai cái răng cửa to cồ cộ. giọng nó oang oang như bà chủ nói với hạ nhân vậy. chính điều đó làm demone khó chịu với con bé trong khi lavanda thì cảm thấy con bé còn phiền hơn thằng bé mới nãy.- không và làm ơn hãy rời đi ngay. chúng tôi đang nói chuyện và tôi nghĩ cậu không nên bất lịch sự như vậy.

- lavanda nghiêng đầu nhìn con bé, cất giọng lạnh tanh.

đôi mắt xanh lam xoáy sâu vào tâm hồn con bé, đục ngầu cái thứ cảm xúc màu đen mà con bé không biết.ngay sau đó, con bé ậm ừ rồi rời khỏi. khi đó lavanda mới thở dài nhìn demone, cô bé không biết hai kẻ vừa nãy và cũng chẳng mấy quan tâm nhưng có vẻ chúng quá phiền phức. cả cái thói to mồm hay hét vào tai người ta nữa.

- bạn thân mến. tôi nghĩ rằng sau khi học xong 7 năm học ở đây thì thề với mạng sống tôi cũng chẳng muốn quay lại cái trường đó một lần nào nữa.

- cô bé nhíu mày ghét bỏ.- tôi biết thân ái ạ. tôi cũng sẽ chẳng ở lại nữa đâu, nơi này không phù hợp với chúng ta. quá phiền phức và không khí ảm đạm quá thể.

- demone tiếp lời. nhưng nghe giọng cậu ta ngân nga châm chọc người còn lại.- vậy cậu nghĩ về Pháp với mấy cô nàng mà cậu khoe khoang với tôi là nóng bỏng với xinh đẹp ấy.

- lavanda chẳng quan tâm, giọng nhè nhẹ nhưng ngọt ngào đến phát tởm.

đôi mắt bỗng lóe sáng nhìn ra ngoài trời đã ngả cam sắc.

- à, để tôi nghĩ. hay cậu muốn tôi cũng giống mấy cô nàng ấy nhỉ.cô bé giả giọng của một con nhỏ nào đó mà nó hay nghe trong cuộc gặp gỡ thằng bạn. kiều mị ngây thơ nhưng mang vẻ quyến rũ khó cưỡng sao, con nhỏ đó cũng biết cách quyến rũ đàn ông đấy chứ. lavanda thầm cảm thán.- giờ thì cậu thực sự đang chọc tôi cười đấy thân ái của tôi. chẳng hay cậu muốn tôi diễn vai ta-em như tôi hay nói với đám ngu đần ấy nhỉ. lavanda ngọt ngào ạ.

- demone mỉm cười, đôi mắt đỏ rượu xoáy sâu vào đôi lam ngọc.- chà, cậu biết đấy tôi rất muốn chơi với cậu. nhưng hết giờ mất rồi.

- cô bé dứt lời thì tàu cũng dừng hẳn. vừa lúc trang phục hai đứa đổi thành áo chùng.lavanda cùng cậu bạn ra khỏi tàu sau cùng. cả hai cùng nghe thấy tiếng nói ồm ồm từ một người đàn ông. phía trước sừng sững một toàn thành, ánh sáng chiếu vào nó lung linh thật đẹp. một tòa thành uy nghiêm nơi đó cả ngàn năm. cô bé chẳng mấy quan tâm người bạn của mình, demone đang lẩm bẩm gì đó.- Non è mai stata la fine dei tempi. la mia regina Quegli idioti là fuori non possono muoverti. perché devono attraversare la mia anima.

Il mio cotone lavanda.

La regina regna nel mio cuore" chưa bao giờ là hết thời gian. bà hoàng của tôi. những kẻ ngu xuẩn ngoài kia không động được đến cậu đâu. bởi chúng phải bước qua linh hồn của tôi đã. bông oải hương của tôi. nữ hoàng ngự trị trái tim tôi "đôi mắt đỏ rượu lóe sáng một tia chết chóc cũng thứ cảm xúc ngọt ngào đến ngây dại.

đê mê trong thứ bùn lầy đen lạnh toát. từ thứ thuần túy của một con quỷ, giả dối đến từ xương tủy. và một tình yêu ẩn dấu đằng sau linh hồn con người. lavanda della morte của demone di iris, một suy nghĩ ám ảnh và vặn vẹo điên cuồng. suy nghĩ của một con quỷ, cả trái tim và tâm trí của nó.
 
( Đồng Nhân Harry Potter ) Je T'aime
chương 5: phân nhà


băng qua hồ đen, cả bọn lại tiếp tục leo lên thềm đá cho đến khi nhìn thấy một cánh cửa sắt to lớn và nặng trịch. người đàn ông tên hagrid đấm mạnh vào cánh cửa ba lần tròn. xem chừng cánh cửa vậy mà nó mở toang ra, có một người phụ nữ cao lêu nghêu. bà mặc bộ đồ xanh rêu và búi tóc lên cao, gương mặt nghiêm khắc nhìn từng đứa bé.

- giao bọn trẻ cho tôi được rồi Hagrid.

- rồi bà dẫn bọn trẻ vào một căn phòng, bà nhìn cả đám nghiêm giọng nhắc nhở.khi bà vừa đi khỏi thì hồn ma từ biết nơi nảo nơi nào ùa đến. những cái bóng trắng lởn vởn làm bọn trẻ suýt chút nữa khóc thét. có vẻ chúng đang bàn luận thứ gì đó quan trọng lắm mà lavanda thấy giọng của chúng như đang tức giận ấy. chợt, một con mà thầy tu béo tròn lại gần chúng nó nói với giọng hiền hòa.- các em là tân sinh đúng không? mong các em ở hufflepuff, nhà cũ của anh ấy mà.

- con ma nhìn chúng nó. nhưng không hiểu sao Lavanda chẳng còn muốn nhìn nó nữa. cái mong muốn ấy nhỏ bé nhưng lại dễ dàng làm pháp lực trong cơ thể Lavanda phóng một lượng ma pháp hắc ám vào người con ma.- mio dio. mi dispiace.

- lavanda thì thào và nhanh chóng lẩn đi mất. con bé không thích và chắc chắn cũng sẽ không quan tâm đến tình trạng linh hồn kia đâu. chắc chắn là không. nắm chắc tay demone. lavanda cúi mặt, con bé không thích ở đây. một con nhóc nóng tính lại phải cố gắng bình tĩnh giờ đây đang dần nứt vỡ. không hiểu sao, lavanda nghe thấy tiếng rắc từ tận đáy lòng. có cảm giác một thứ gì đó đang biến mất nhưng cô bé lại chẳng chút lo lắng gì hết, thật kì lạ. không có cảm giác chán ghét hay thích thú với nơi này nữa, một chút cũng không còn.lát sau, giáo sư trở lại. cô nghe loáng thoáng thấy tên bà ấy là McGonagall. nghe có vẻ quen quen như từng nghe ở đâu rồi ấy. bà dẫn đám nhóc đi qua dãy hành lang rồi mới vào sảnh đường. những cây nến lơ lửng trên trần nhà lung linh tuyệt đẹp. trong đó có cả thảy bốn dãy bàn và phía trên là bàn giáo viên. giáo sư để một chiếc mũ rách rưới lên trên ghế. nó vặn vẹo rồi bắt đầu hát, tuy không hay lắm nhưng nghe ra thì thấy nó thâm thật. có vẻ cái trường này thâm sâu còn hơn cả cô tưởng, hay nghe lão hiệu trưởng sẽ làm những gì đây. cô Gonagall bắt đầu đọc tên từng đứa một rồi úp cái mũ vào đầu đứa nhỏ. cho đến khi cô đọc tên đến demone vẻ mặt giáo sư thực sự khó chịu. có lẽ bởi giáo sư không hay đọc một cái tên tiếng Ý cho lắm.- demone di iris.

- giáo sư Gonagall ụp chiếc mũ lên quả đầu xám bạc của demone. mãi một lúc sau mới hét lên thất thanh.

- SLYTHERIN - cái nón hét lớn và lavanda thấy demone đi về phía dãy bàn ngoài cùng bên trái. có vẻ đó là dãy bàn nhà slytherin. chẳng mấy lâu. giáo sư Gonagall đã đọc đến tên lavanda. khi nghe thấy tên mình cô bé ngay tức khắc tiến lên phía trước.- Lavanda della morte.

- giáo sư cũng ụp chiếc mũ lên đầu cô. lavanda nghe thấy tiếng nói trong đầu mình. cái giọng từ chiếc mũ phân loại thật khó chịu.- ồ, quả là một kẻ lí trí. nhưng nghe ta nói, mi không nên giữ lại những thứ như vậy trong kí ức của mi.

- nó nói. giọng nó oang oang làm lavanda khó chịu, trên hết. nó đang lùng sục kí ức của cô bé, một kế hoạch không mấy khả quan.- ngài mũ, tôi tin ngài sẽ không bất lịch sự đến nỗi xem kí ức của kẻ khác. nhất là những kẻ như tôi nhỉ ngài mũ.

- lavanda thều thào. cảm xúc của cô bé đang suy yếu, và rằng cô bé đang mất dần cảm xúc đau đớn trong mình.cảm giác thật lạ làm sao, đây là lần đầu tiên cô bé cảm thấy trống rỗng nơi lồng ngực đến vậy. có cảm giác mệt mỏi và khó chịu, giống như lần đầu tiên nghe tin họ chết mất rồi ấy. cảm giác chính mình đang sụp đổ và không có cách nào thoát khỏi những cảm xúc đó.

- thôi nào cô bé, mi không nên giữ lại những kí ức khô cằn đó.

- mũ phân loại tiếp tục khuyên giải. lavanda có í chí và một cách suy nghĩ đến kì lạ hợp lí đến mức phi lí và nó cũng không thể nào phủ nhận một điều, con bé là một kiệt tác. từ cách suy nghĩ đến lí luận và tự lừa dối được cả cảm xúc của bản thân. một kẻ điên cuồng nhưng có thể kiểm soát được nó, hay ngay cả nó cũng biết rằng. con bé sẽ là một kẻ độc tài, độc tài nhưng lại phi thường kiệt xuất trong từng bước đi và suy nghĩ của con bé.- tôi nói rồi ngài mũ ạ. tôi muốn giữ lại nó, bởi nếu ngoài tôi. sẽ chẳng còn ai nhớ đến bọn họ, nhớ đến họ từng tồn tại trên đời, sẽ chẳng còn bất kì một ai hiểu được í chí và cách suy nghĩ của họ. và rằng cái cách họ nhìn thế giới qua hàng nghìn tỷ góc nhìn làm tôi sùng bái hay thêm một điều. họ là gia đình tôi, và tôi sẽ tìm mọi cách bảo vệ cách sống và suy nghĩ họ, không để một ai tổn hại kể cả ngài. ngài mũ phân loại ạ. nên đừng nói với tôi những lời ngu ngốc ấy.

- lavanda nghiến răng nói với mũ phân loại.- cô bé, mi rất có tư chất. vậy mi sẽ vào Slytherin. như cách mà mi sống và lí chí đáng sợ của mi, cả cái cảm xúc đang bị chôn vùi. chúc may mắn, Lavanda. còn giờ thì, SLYTHERIN.

- cái mũ phân loại hét lớn.lavanda trở xuống nhanh chóng đến phía dãy bàn nhà Slytherin. có tiếng vỗ tay, đều đặn và cũng không mang vẻ ồn ào như các nhà khác. cô bé ngồi xuống cạnh demone đang vân vê chiếc vòng ngọc thạch. demone mở lời trước.- sao rồi mia caro.

- demone ngọt ngào.- đừng nói giọng đó với tôi. demone di iris thiếu gia, ngài đang quấy rối tôi đấy.

- lavanda khó chịu trả lời.

- Sì il mio maestro cordialmente - demone cười nhạt.- buona.

- lavanda rít lên làm màu. cho đẹp ấy mà. những sự việc sau đó làm lavanda mệt mỏi. trong đó có đứa trẻ còn sống nhà Potter. nói thực chứ lavanda không mấy quan tâm, chỉ có điều những đứa trẻ thì khá mong chờ. tại sao phải quan tâm, nếu nhận định nó không quan trọng với cuộc sống thì không cần quan tâm. nhất là việc potter đối mặt với tên điên mặt rắn. cô không thích sự sùng bái điên cuồng của hắn với pháp thuật hắc ám. thứ cảm giác điên cuồng, tôn sùng màu đen khủng khiếp và biến dị. trong khi, những kẻ mang tên thuần túy lại thấy hắn điên rồ và ngu ngốc vô cùng. bởi, từ khi sinh ra họ đã là màu đen thuần túy. biết rằng cái thế giới bọn họ sinh ra so với thế giới kẻ điên đó theo đuổi còn khốc liệt và điên rồ hơn những gì hắn thấy. bởi bọn họ là thuần túy hắc ám, sinh ra vốn dĩ đã như vậylavanda della morte ghét rắc rối và phiền phức. nhưng cô ta sẵn sàng che chở cho người của mình, bao dung và lấn hết một vùng trời cho họ. bởi nếu họ là người cô ta nhận diện che chở, thì dù cho có phiền phức tới đâu. cô ta sẵn sàng bịt miệng tất cả chỉ để bảo vệ ý kiến của họ. bởi họ là người của lavanda của một con quỷ điên cuồng và khát máu. thế là đủ rồi chứ nhỉ.
 
( Đồng Nhân Harry Potter ) Je T'aime
chương 6: thủ tịch năm nhất.


có một rắc rối vô cùng khó chịu đến với lavanda sau khi phân nhà.

đó là sau bữa ăn no nê đến nghẹn họng, cô bé phải ngồi nghe mấy lời nói thâm nho nhọ đít của lão hiệu trưởng già khắm nào đó. con bé không thích lắm lối suy nghĩ của lão già, tuy biết rằng đó chính là một bộ não vĩ đại đi chăng nữa.- chừng nào thì xong nhỉ, tôi nghĩ mình còn một cuốn chiến lược kinh tế và tâm lí học.

- lavanda nhỏ giọng sau khi kết thúc bữa ăn. demone bên cạnh híp mắt cười mỉm.

- lavanda thân yêu, chẳng còn bao lâu đâu. cố chịu nhé, mà nếu kéo dài. tôi sẽ làm lão phải câm họng thưa nữ hoàng của tôi.

- demone trầm giọng.- biết thế thì tốt. nhưng tôi biết thừa ông định xin tôi tha lỗi vì quả đánh lẻ lần trước.

- lavanda đáp lại. giọng chế giễu tràn ngập khinh bỉ đáp lại.- tôi không ngờ bạn tôi lại thù dai như vậy. a! có phải là vì tôi đã phạm phải sai lầm nào trong mắt ngài không thưa bệ hạ.

- demone giả vờ. một cách xuất sắc.

- rác rưởi. ngu ngốc, lại thế mà dám đi Rumani rồi lượn lờ sang Nga để đám giấy tờ đó cho tôi. cậu nghĩ liệu tôi có lao lực mà chết, rồi ai ở lại mà lo đám rắc rối điên rồ mà cậu gây ra cơ chứ. rồi sau đó lại tiếp tục sang Áo để tìm vài ba thứ pháp thuật ngu xuẩn khác.

ôi thưa thiếu gia demone di iris, ngài có một cái đầu nhồi đầy cự quái và cỏ lác thành tinh hơn thế nữa tôi dám cá chắc ngài đã nhồi một đống dịch sên vào cái bộ não tí hon của ngài.

- lavanda bực mình. liên tục phun nọc vào demone. mà cậu chàng có khá khẩm gì hơn. ngồi nghe mà não ruột, cảm tưởng nhanh nhanh kết thúc cái việc này đi thôi.cuối cùng, sau bao nhiêu nỗ lực cố gắng cầu nguyện của cậu chàng.

ác mộng đã chấm dứt, huynh trưởng nhanh chóng đưa đám rắn con về hầm.

đứng trước cửa hầm, anh ta nhanh chóng nói mật khẩu " thuần huyết ". một trong những dạng tín ngưỡng là đây sao. tiếp đó là màn phát biểu về những quy tắc và đến lượt ' xà vương điện hạ '.áo chùng ông lượn một đường cong hoàn hảo.

ông cất giọng, rét lạnh và tràn đầy uy áp dành cho đám rắn con. kì thực, giọng snape không to như gầm lên. chỉ đơn giản và nhẹ nhàng, khác với giọng Lavanda lúc nào cũng mang chút mùi nồng của máu. giọng snape nhẹ như tiếng violin, buồn bã nhưng luôn lạnh lẽo cô độc. ngay khi ông rời đi, cô nghe thấy tiếng thở phào nhè nhẹ phát ra từ đám nhỏ.- debolezza - lavanda nhỏ giọng.- tôi nghe rằng chút nữa chúng ta sẽ phải đấu với nhau để tranh giành chức thủ tịch năm nhất đấy.

- demone ngả giọng sao cho dễ nghe nhất. ngay khi nó lọt vào tai lavanda, không hiểu sao cô bé cảm thấy có chút ngứa ngáy trong tâm nhỉ.

- tôi sẽ lấy đầu cậu treo trên chiếc cọc trước cổng thành.

- lavanda chán nản đáp lại.- nếu lấy được, lavanda yêu dấu ạ.

- demone cười khúc khích.lúc này đây, các học sinh năm nhất đang xem đàn anh đàn chị tranh đấu. những chùm sáng liên tiếp đẹp tựa như pháo hoa ấy. rất nhanh sau đó đến lượt năm nhất. khi đám học sinh hãy còn đang phóng ra những câu thần chú dài ngoằng ngoẵng, lavanda vẫn ngồi yên trên ghế. cho đến khi một học sinh khác đến và đưa ra lời thách đấu cho cô.một con nhóc tóc đen ngắn đến và bắt lavanda phải đấu với nó. kì thực, lavanda không thích sự rắc rối. nhưng thôi, dù sao lần đầu tiên thì cũng không được khinh thường người khác.- ồ, vậy bắt đầu đi.

- lavanda nhìn chòng chọc vào con bé, trên tay cây đũa phép đã phù phép thành cái rìu chiến to lớn. hai lưỡi sáng loáng như bạc và trên cùng là đỉnh nhọn sắc lẹm. cái cán dài bằng nửa người lavanda, tuy nhiên nó là rìu đơn. ngắn hơn rìu hai tay kia nhiều.- binding.

- parkinson phóng một lời nguyền về phía lavanda. tia sáng phóng về phía lavanda và bị đánh bay bởi cây rìu chiến.- fine del gioco - lavanda thều thào. tay trái vung cây rìu chiến. phi về phía trước, một chân trụ, hạ thấp trọng tâm. ngay tức khắc, đá ngang sườn parkinson khiến con nhóc ngã dúi. kề một chân lên đầu con bé, di di vài cái. lavanda tặc lưỡi chán nản, kề lưỡi rìu vào cổ con nhóc đang sợ hãi đến muốn ngất.- còn muốn nói gì không.

- tay trái cầm rìu cơ hồ muốn chặt đứt cái đầu kia.

đôi mắt xanh ngọc đẹp đẽ nhìn xuống. dù ghét nhưng cô cũng nhanh chóng buông ra trước khi gây thêm phiền phức không đáng có.ngay khi con nhỏ parkinson sợ hãi đi khỏi, demone bình thản đi lên. trên sàn giờ còn mỗi hai người. nhìn mái tóc kim sắc đang rực rỡ mà cô mệt mỏi thở dài. cây rìu đã trở lại làm chiếc đủa phép ngoan ngoãn trong tay cô.

- chiến một trận chứ. lâu rồi tôi chưa dùng hết tối đa.

- demone cười nửa miệng.- lợi ích - lavanda nhàn nhạt nói ra.- chuyến hàng ở Hungary, cậu lấy 7, tôi 3 được chưa.

- demone gãi tóc. kì thực, lavanda không hiếu chiến làm cậu cũng hơi khó nhằn.- chưa đủ!

- dù lợi ích đặt ra tương đối lớn, nhưng vẫn chưa khả quan cho lắm.- tch, chuyến nữa ở tam giác vàng. vẫn tỉ lệ như trên.

- demone chán nản, tiếp tục ra giá. và lần này lavanda trực tiếp phun ra một đống chú ngữ hắc ám.- mio dio, cậu không từ từ được sao.

- lại một thần chú khác sượt qua người demone.- không.

- lavanda cục cằn đáp lại. và đó là lúc cô bé không còn đủ sức để kiềm chế lại ý định giết chết kẻ trước mắt.

đũa phép cô bé bắt đầu biến đổi. thay vào đó xuất hiện một cái trượng dài bằng đúng người cô bé. vẫy vẫy cái trượng, hàng loạt khẩu súng hạng nặng xuất hiện. nổi bật nhất có lẽ là hàng tiểu liên Steyr AUG Para đang chuẩn bị nả đạn vào người trước mặt. tay phải cô bé cầm một khẩu Bereta 92 vừa lên nòng.

- sẵn sàng chết chưa.

- lavanda nghiêng đầu mỉm cười. lâu rồi cô bé chưa cười kiểu này, kể từ khi giết chết mấy kẻ dám tranh đoạt chuyến hàng ở Sicily.

- sẵn sàng rồi đó thôi.

- demone ngả ngớn. lập tức hàng loạt xoay nòng, xả đạn liên tục mà mục tiêu là cậu nhóc nhà Iris. lavanda ngưng tay, nhìn đám khói bụi đang lờ mờ ánh sáng đỏ rượu phát ra. cây trượng và đám vũ khí thay thế bằng cây rìu chiến lúc nãy. nhìn vào đám khói, có lẽ demone cũng chuẩn bị sẵn vài cuốn hắc ám rồi chăng. cậu ta là chúa chơi bẩn.cô bé quét lưỡi rìu một vòng rồi bổ nó về phía trước. lưỡi rìu găm xuống nền đất cũng là lúc nó bốc ra hàng loạt linh hồn đen đặc, bầy nhầy. vừa lúc trên tay cô bé liên tục bắn ra những lời nguyền rủa tuổi thọ và linh hồn. demone xuất hiện, đạp cô bé nhưng đổi lại là bị vật ngược ra đất. cậu ta cũng chẳng vừa, bật ngược người phóng ra một câu thần chú chết vào lavanda. thêm một chú tra tấn quen thuộc, crucio. thực hoang đường khi cậu ta lại sử dụng chúng.rất nhanh, lavanda xoay người đáp thần chú đông cứng vào cậu ta. chỉ chờ thế, cô bé sút vào mặt demone làm cậu ta văng cả người vào tường. ho ra máu, demone vẫn tiếp tục cái giọng đáng đánh của mình.- bỏ cuộc.

- demone kêu lên.

đồng dạng mọi người thoát khỏi trạng thái ngây ngất, tất cả vẫn còn bất ngờ. họ nhìn lavanda với con mắt đáng sợ làm con bé chỉ muốn móc mắt họ đem đi bán.- năm nhất thủ tịch, lavanda della morte. thứ tịch, demone di iris. tam tịch, draco malfoy.

- huynh trưởng công bố. lavanda phải ở lại để làm một số thủ tục trong khi mọi người trở lại phòng ngủ. con bé không quan tâm đến việc này, nhưng nếu làm thì việc hợp tác giữa các gia tộc ở Anh sẽ tốt hơn trước rất nhiều. lợi ích, vinh quang và khát vọng gia tộc nằm lên trên hết thảy. nguyện ý của chúng ta chỉ là một chút không đáng để ý. tuyệt đối, xử gọn ghẽ bất kì thứ gì ngáng chân hoặc lôi kéo chúng vào lợi ích của chúng ta. vinh dự lên trên hết thảy. sau cuộc họp, demone ở ngoài phòng sinh hoạt chung nhìn lavanda. con bé, chồm lên ôm cổ cậu bạn. lâu lắm rồi mới mệt mỏi thế này.- này nhé, đừng có bỏ đống giấy tờ cho tớ nữa. tớ mệt rồi, sau bao lần chuyển kiếp cậu chẳng bao giờ tha cho cái thân già như tớ cả.

- lavanda thủ thỉ. rúc vào người demone.- tớ biết chứ. nhưng vì tương lai của chúng ta, cần tạo một hậu thuẫn đủ mạnh. bởi chúng ta vẫn chưa đứng đủ cao để thâu tóm thế giới. nhưng sau này, khi tớ đứng đủ cao. cậu sẽ trở thành bà hoàng ngự trị trong thế giới của tớ.

- demone nghiêng đầu nhìn mái tóc vàng óng của lavanda.

- kết hôn không?

- lavanda nhảy xuống nhìn vào đôi mắt rượu rum của demone. xoáy sâu vào nó.- chắc chắn rồi bà hoàng của tôi.

" anche se distruggi il mondo, se è il tuo desiderio.

Sono disposto a dedicare tutto a te, mia regina " - demone cúi xuống, hôn lên tay phải lavanda. nó có nghĩa. dù có hủy diệt thế giới, nếu là mong ước của ngài. tôi sẵn sàng dâng hiến tất cả cho ngài, nữ hoàng của tôi
 
( Đồng Nhân Harry Potter ) Je T'aime
chương 7: những tiết học đầu tiên.


sáng ra. lavanda thức dậy từ bốn giờ sáng, soạn sách vở rồi tắm táp xong xuôi. vừa đến phòng sinh hoạt chung đã thấy demone đang ngồi trên ghế trước lò sưởi. trên tay cậu ta là một chiếc vali đen bóng. lavanda lại gần, khẽ cất giọng hỏi.- chuyến nào đấy.

- nghe thấy, demone quay đầu lại.- buon giorno mia lavanda. chuyến ở Florianópolis - Brazil, mấy tay bên đấy cò kè ghê quá.

đòi lấy 5 - 5 nhưng tớ phải hoãn mãi mới thành 3 - 7. kì thực chuyến này không lớn lắm, chủ yếu là vũ khí. nhưng tớ vẫn chưa kí hợp đồng, phải xem xét kĩ trước khi kí kết với bên đó.

- demone chán nản đáp lại. lavanda vòng tay qua cổ demone, thì thào.- đưa tớ xem nào. tớ sẽ chuyển cho bên đó cuộc nói chuyện tốt nhất, nếu không muốn. không nhất thiết phải làm chuyến này, chỉ là một chi nhánh nhỏ. nếu làm cậu không an tâm, tớ sẽ trực tiếp thâu tóm chúng thành một trong số các chi nhánh nhỏ của chúng ta bên Brazil. bởi chẳng phải tớ đã nói với cậu, dù quay lưng lại cả thế giới. nhất định, tớ không quay lưng với cậu sao.

- lavanda nghiêng đầu tựa vào vai demone khi xem qua bản hợp đồng được đánh bằng tiếng Latinh.

- cuối giờ tớ sẽ đưa cậu xem, giờ thì chuẩn bị để đón mấy đứa oắt con kia đi thôi. chúng nó sẽ không an thân đâu.

- demone mỉm cười.- biết rồi, tớ sẽ tiếp đón chúng.

- lavanda tặc lưỡi rồi cười khúc khích.

đũa phép trong tay đã biến thành khẩu bereta 92 ưa thích.

- đừng dọa nạt chúng, tớ biết cậu nóng nảy mà.

- demone nghịch nghịch tóc người kia. mái tóc vàng kim mềm mại được cột hờ sau lưng bằng sợi dây ruy băng xanh lục.đúng giờ, lavanda dẫn đám nhóc đến đại sảnh đường. khi vừa ngồi vào ghế, cô bé bỗng nghe thấy tiếng nói phát ra từ con nhỏ parkinson hôm qua. con nhỏ đang sáp vào tam tịch dù hắn ta cố gắng đẩy hắn ra. một chuyện thú vị vô cùng đối với một kẻ không thích gì hơn ngoài xem đời loạn lạc. kết thúc bữa ăn trong yên lặng, lavanda tiếp tục đến lớp biến hình thuật.mới bước qua cửa, con bé cảm thấy dao động pháp lực từ một con mèo trên bàn giáo viên. biết có chuyện vui, con bé nghiêng đầu cúi chào. thu xếp chỗ ngồi xuống phía dưới, ngay cạnh demone. kì thực, lavanda ghét nhất con bé daphne greengrass, con bé đấy năm lần bảy lượt nhìn tên bạn của cô với ánh mắt không mấy tốt đẹp. giờ thì cô thấy nó rắc rối lắm rồi đấy. vừa bắt đầu tiết học được vài ba phút gì đó thì con bé thấy thấp thoáng từ xa chạy lại. một con chồn tóc nâu và một con chồn tóc đỏ, chúng chạy hộc mạng như thể thấy quỷ không bằng. con bé khe khẽ cười, một cách nhạt nhẽo và cô thấy những người khác cũng vậy. con mèo trên bàn biến thành giáo viên Gonagall và bà khiển trách hai con người. may mắn cho chúng, bà không trừ điểm vì lỗi cái lỗi nhỏ nhặt ấy.- thuật biến hình là môn nguy hiểm và phức tạp nhất mà các trò được học ở hogwarts. bất cứ hành vi quậy phá nào cũng sẽ bị đuổi khỏi lớp học. tôi đã nói rồi đó.

- giọng bà nghiêm khắc nhắc nhở từng nhóc ranh con trong lớp. sau đó bà bắt đầu giảng giải lí thuyết dài ngoằng và khó hiểu. cuối cùng mới đến lúc thực hành, lavanda ngó thấy đám học sinh thở phào nhẹ nhõm sau khi ghi xong hết số lí thuyết phức tạp vừa nãy. giáo sư phát cho mỗi người một que diêm và bảo họ hãy biến nó thành một cây kim.

đầu tiên là đọc thần chú, vung đũa và cố gắng điều khiển pháp lực trong cơ thể.

- lavanda, cậu hoàn thành rồi chứ nhỉ.

- demone khe khẽ hỏi và nhận được cái gật đầu của con bé.- xong rồi.

- cái kim màu bạc nhỏ chỉ như cái kim thêu và sắc lẹm. con bé thoáng thấy granger bên gryffindor biến được que diêm thành một thứ màu bạc và hơi nhọn ở đầu, không thể phủ nhận rằng cô bé đó rất thông minh theo đó còn có thiên phú không tồi chút nào.- cậu khắc gia huy trên đó à?

- demone nhanh nhảu hỏi khi nhìn thấy bông hoa thược dược đen trên thân cây kim.

- ừ, cũng không tốn pháp lực trong lúc định hình vả lại tớ cũng thấy cây kim quá xấu.

- lavanda đáp lại với giọng nhỏ nhẹ.cho đến khi hết tiết học, đa phần số học sinh nhà Slytherin đã hoàn tất phần định hình. lavanda chú ý thấy và tiếp tục dẫn đám rắn nhỏ tới phòng học tiết bùa chú. giáo viên là thầy Flitwick, dáng người nhỏ làm ông phải đứng lên một chồng sách. bắt đầu tiết học là qua cách điểm danh, khi đọc đến tên potter, ông suýt chút nữa đã ngã khỏi chồng sách.tiết này là về bùa chú wingardium leviosa, một bùa chú thông dụng. lavanda tự hỏi nếu mình quất luôn ascendio thì sao nhỉ. con bé giả vờ gãi gãi cằm rồi vung đũa đọc thần chú, chiếc lông vũ bay lên ôi sao mà xa quá.

- slytherin thêm năm điểm, tốt lắm trò morte.

- giáo sư gật đầu hài lòng khi nhìn chiếc lông vũ của cô bay lên.kết thúc tiết bùa chú cũng đồng nghĩa cô phải dẫn bọn nhỏ đến hầm độc dược. hầm độc dược tối và lạnh trên hết là xung quanh còn có mấy con côn trùng trong vô vàn cái lọ to nhỏ. những thứ ấy càng làm không khí thêm lạnh. giáo sư snape ở đó với khí thế đè chết người tuyệt nhiên càng thêm phần đáng sợ, thành công dọa chết khiếp vài chú sư tử.

ông cất giọng, tông giọng trầm hơn hôm trước trong phòng sinh hoạt chung.- môn độc dược không cần phải vung vẩy đũa phép nhiều nên có thể chúng bây chẳng coi đó là một bộ hình pháp thuật. ta cũng chẳng mong chờ gì lũ chúng bây hiểu được sắc đẹp của những cái vạc sủi tăm nhè nhẹ tỏa ra hương thơm dìu dịu hãy hiểu được thứ sức mạnh tinh vi trong thứ chất lỏng đang lan tỏa trong mạch máu con người, làm mê hoặc đầu óc người ta. nhưng ta có thể dạy chúng bây cách đóng chai danh vọng, chế biến vinh quang hay thậm chí là cầm chân tử vong nếu chúng bây không phải lũ đầu bò mà lâu nay ta vẫn dạy. kết thúc bài phát biểu là lúc giáo sư snape điểm danh, khi đọc đến cái tên harry potter.

ông ngừng lại và nói.- harry potter, một tên tuổi lừng lẫy của chúng ta. bất thình lình, ông nộ nạt.- potter, nếu ta cho rễ bột lan nhật quang vào dung dịch ngải tây ta sẽ được gì.

- lavanda nhìn thấy tên potter đang giật mình và lúng túng không biết nói gì.

- thưa thầy con không biết.

- potter lên tiếng. giáo sư snape trực tiếp bỏ qua cánh tay đang rướn lên cao hết cỡ của granger mà tiếp tục hỏi.- vậy potter, lại một câu hỏi khác cho mi. nếu ta muốn tìm sỏi be-zoar ta sẽ tìm ở đâu.

- lại như lần trước, potter cũng không biết.- con không biết thưa giáo sư.

- potter ấp úng trả lời. giáo sư snape tiếp tục nạt nộ.- vậy potter, cho ta biết cây mũ thầy tu và cây bả sói khác nhau ở chỗ nào.

- lần này thì potter con run kinh hơn nữa. thằng nhóc ấp úng.- thưa giáo sư, con không biết. tại sao thầy không hỏi hermione, con tin là bạn ấy biết câu trả lời.

- potter liếc nhìn về phía granger. nhất là cánh tay đang giơ cao của con bé.tiếp theo thì lavanda không còn nghe thấy gì nữa. chỉ biết rằng sắp tới sẽ mở đầu một chuỗi thảm họa của lũ sư tử con. thành thực mà nói, cô không ghét nhà sư tử cho lắm, mặc dù chúng đôi lúc khá thô lỗ.

được cái, họ sẽ rất thành thực.

ưu điểm thì chỉ có một mà nhược điểm thì nhiều lắm, đếm không xuể.

- lavanda, cậu không định nghiền nát con ốc đấy chứ.

- demone kêu lên khi thấy cô bạn nghiền nát con ốc sên ra và đang có ý định nghiền con thứ hai.

- tất nhiên, cậu nghĩ tôi có thời gian để trêu người như cậu sao. cho tôi xin, được nước lấn tới như cậu thì đâu đáng mặt đàn ông.

- lavanda chế giễu.

- ừ hứ, vậy cậu làm chồng tôi là được.

- demone lên tiếng và với chất giọng ngọt ngào tởm không chịu được, cậu ta đã thành công làm lavanda ghét thêm chút nữa.
 
( Đồng Nhân Harry Potter ) Je T'aime
chương 8: trục, đồng minh hay trung lập.


Vật vã, đáng kinh tởm.

Lavanda chưa từng có cảm giác như vậy đối với bất kì ai, đó sự giáo dục nghiêm khắc của gia tộc.

Chắc chắn bất cứ ai cũng sẽ có được một sự tôn trọng nhất định từ con bé, dù họ có thấp kém vô cùng.Nhưng hôm nay, bằng cách nào đó.

Con bé đã phải thốt lên với sự kinh tởm và hãi hùng.

Không có cách gì làm cô quên được nó.

Sự cay đắng và tủi nhục cũng như cô quạnh trong những ngày cuối cùng của thế chiến thứ hai.

- demone di iris!

- lavanda rít lên một cách điên cuồng.

Đôi mắt xanh biếc nhìn vào cậu trai đang cười cợt đến điên dại.- thôi nào, lavanda nhỏ bé của tớ.

Tớ sẽ giết chết lũ fascist đó.

Tại sao lại không cơ chứ?!

Chúng đã mang cậu khỏi tớ.

Chúng đã cướp đi mặt trời của tớ.

Il mio sole.

- tiếng cười cuồng dã và đôi mắt trừng trừng nổi gân xanh của lavanda nhìn cậu ta.

- NGẬM MỒM LẠI!

BASTARDO!!!!

- lavanda thét lên khi cô sử dụng khẩu súng lục của mình và bắn vào cánh tay cậu ta.

Cô gái thở hổn hển vì sự tức giận và hoảng loạn tột độ.

Mọi việc không thành công, lavanda bị chính người bạn thân ấy bắn chết.

Một viên đạn xuyên tim. máu chảy ra từ lồng ngực thoi thóp và toét ra thịt vụn.

Lavanda, suốt bao kiếp tái sinh chưa bao giờ căm hận đến thế.

Trong khi người bắn đang cười toe toét nhìn cái xác đang dần lạnh của người thương.

Chỉ có dòng máu đỏ lừ chảy ra từ hốc mắt khô khốc và một người khác đang thì thầm vào tai anh ta.

- suỵt!

Mi đã giải thoát cho oải hương của ta rồi đấy.

Giờ thì, axis hay allies cũng giống nhau cả thôi.

Chết đi!

- người đàn ông thì thầm, những người đàn ông khác chỉ lặng lẽ mỉm cười nụ cười đen tối.

Khi nòng súng hướng vào đầu cậu ta.

- oải hương của chúng ta!

Lavanda của chúng ta sẽ không bao giờ được phép tự do.

Tự do khỏi thần chết này.

-- ugh! thôi ngay cái điệu cười hiếp dâm con mắt người nhìn ấy đi!Lavanda mím môi khi nhìn thấy Demone đang cố tình uốn éo như một chiếc kẹo dẻo trước mặt mình.

Con bé không thích những thứ tởm lợm như vậy, và bằng một phép màu nào đó.

Cô đã bóp cò, một viên đạn bay ra khỏi nòng súng, bốc khói.

Viên đạn găm ngay gần đôi chân nhảy nhót của Demone làm cậu ta dãy nảy.- Cậu đang làm tôi trở thành Mussolini thứ hai đấy!

Tin tôi đi, lần này tôi không sợ Iggy đâu. – Lavanda tuyên bố khi bóp cò lần hai, và lần này không may rằng viên đạn đã suýt soát bay ngang qua đầu Demone.

Chút nữa thôi là chúng phóc.- Cậu không nhớ cách tôi kết thúc sinh mạng của hai chúng ta sao. – Demone giễu cợt chỉ như cách đôi mắt màu hồng ngọc điên dại.- Ừ, trước đó cậu còn giết chết đứa con trai của mình.

Đứa con mà đáng ra tôi không nên có với cậu ở cái tuổi hai mươi tám. – Lavanda khịt mũi cáu kỉnh, tiếp tục dúi một điếu xì gà vào mũi Demone, trong khi nó vẫn còn đang cháy đỏ.- Agh!

Đừng có dí nó vào mũi tôi, và hơn ai hết chính chiến tranh đã cướp đi thằng bé.

Đừng tưởng tôi không biết cậu đã cho thằng bé thấy những gì. – Demone đẩy Lavanda ra khỏi bán kính hai mét.

Con bé tức giận hơn nữa.- Còn hơn là lũ allies ngu ngốc các người, chỉ biết nói I'm a hero và hét lên như một thằng khùng ngay trên bàn họp.

Cậu chỉ biết uống rượu và lảm nhảm về đống trà điên khùng của Iggy.

Tưởng tôi không biết cách các cậu cho thằng bé nhìn thấy xác chết của Fascist chứ gì, chính chiến tranh đã nuôi dạy nó thành một kẻ đồ tể.

Chính những nuôi dạy sai lầm đã đưa nó đến con đường tuyệt mệnh. – Lavanda gào lên ở đỉnh phổi khi cãi nhau tay đôi với Demone gần hồ đen.

Con bé bứt tóc khổ sở không nói được gì, cơn nấc nghẹn khủng hoảng tinh thần, không thể để bất kì chữ gì thoát ra khỏi miệng được.- Désolé mon amour. – Demone từ bỏ, quỳ xuống với trái tim vỡ tan nát.

Cảm tưởng cứ mỗi lần sống lại sẽ phải chính tay giết chết mình hoặc một nửa linh hồn còn lại quá đau đớn.

Dù cho tâm trí có bị lu mờ hay bị chi phối bởi bất cứ thứ gì.

Cậu ta hiểu được, một nửa linh hồn của Lavanda là của cậu ta và ngược lại.

- Je t'en prie mon cher. – Lavanda khẽ đáp lại với tiếng nỉ non khe khẽ.- Đứng dậy nào, ngày mai chúng ta sẽ có tiết độc dược.

Thằng con nhà Potter hình như đã được tuyển vào đội Quidditch của nhà rồi đấy.

Mon cher? – Demone hơi quay đầu lại khi hốt hoảng nhìn thấy Lavanda quỳ thụp xuống ôm ngực khóc nức nở.- Mon dieu! – cậu ta vội vã nhảy lại gần, một nửa linh hồn của cậu ta đang nỉ non cầu xin lấy chút hơi thở.- S'il vous plaît ne se produisent pas. – Demone thì thầm dưới hơi thở rách rưới của mình.

Cầu mong cậu ta mang theo dược ổn định linh hồn.- Ma bébé, s'il vous plaît ne me laissez pas ici – Lavanda khóc.- š'il vous plaît non – demone đưa lọ thuốc cho Lavanda với lòng thành kính cầu nguyện, làm ơn đừng để cô ấy khóc nữa.- Dieu merci. – demone thở phào nhẹ nhõm khi nhìn thấy Lavanda đã ngừng lại.

Linh hồn ổn định khi cảm xúc của cô ấy không bị xao động quá nhiều.- Chúng ta cộng sinh linh hồn, mon amour.

Chúng ta có linh hồn của nhau, vì vậy làm ơn đừng đau khổ, được chứ?

Tôi sẽ làm mọi thứ để cậu tìm thấy hạnh phúc của mình, dù cho có hi sinh hạnh phúc nhỏ nhoi của tôi.

Làm ơn đi, il mio lavanda.

Có thể chúng ta là bạn đời linh hồn, hay rằng chúng ta là bất cứ thứ gì gắn kết linh hồn nhau từ khi sinh ra trên cõi đời này.

Chúng ta giết chết nhau, đã lâu lắm rồi lavanda của tôi.

Ôi, thằng khốn cà chua đó sẽ cười nếu hắn nhìn thấy cậu thế này đấy. – demone khẽ thì thầm, một quả đấm đau điếng hạ cánh trên đầu cậu ta nhanh nhất có thể.- Mon dieu!

Cậu đang làm tôi đau! – Demone nhả giọng, trong khi Lavanda chỉ lườm cậu ta.- Đừng bao giờ sục mũi vào cái chỗ nhạy cảm ấy nữa.

Rõ chưa?!

Tôi thề có đất nước của tôi rằng nếu cậu còn nói thêm bất kì lần nào nữa thì tôi sẽ sơn quả đầu của cậu cho giống thằng đầu khoai tây nghiền đấy. – Lavanda nghiến răng.- Cậu thì có chỗ mẹ nào mà nhạy với chả cảm. – Demone bĩu môi, Lavanda khinh thường ra mặt.- Vậy hả, vậy đứa nào chuyên môn bảo la mia moglie, rồi rúc vào đùi tôi.

Đứa nào hả?!

Đây nói cho mà biết, không có cậu vẫn có khối đứa lấy tôi làm vợ. – Lavanda đã cầm chiếc chảo rán to tướng đuổi Demone vài vòng quanh hồ đen trước khi đuổi cậu ta vài vòng nữa để đến gần hầm.
 
( Đồng Nhân Harry Potter ) Je T'aime
chương 9: hồi ức, mở đầu cho đấu tranh.


Đau đớn từng hồi ác liệt, gió lạnh cuốn đi từng giọt máu, rơi chậm rãi lên cái màu nền trắng xóa.

Cô độc, chết chìm trong cái tủi nhục cay đắng ấy.

Khô khốc, cứng rắn và lạnh lùng thay cho một số phận hẩm hiu, của người phụ nữ, của một tình cảm tha thiết lại nhầm lẫn.- Hãy là quá khứ của thời thanh xuân, hãy là tình yêu và khát vọng giữa những kí ức vô bổ.

Demone, hãy là ánh sáng niềm tin và khát vọng của em, để sau này chúng ta chẳng còn gì vướng bận. khi sinh mạng tàn lụi, khi bị đạp đổ ngai vàng, khi những đứa con chết rũ, khi cành xanh chẳng còn lá.

Lúc đó, hãy yêu em.

Lời nói vô tình, chết lặng khẽ đánh động giữa lúc sóng xô bờ.

Những bông tuyết thét gào cùng gió.

Hạnh phúc đang bước về nơi đâu, danh vọng cùng quyền lực nối tiếp nhau xuống hầm mộ.

đôi tay lạnh ngắt chẳng còn sức sống, mạch đập yếu ớt giữa muôn chùng.

" cứu.....cứu với.....cứu lấy đứa con của chúng tôi " kí ức xa vời, hành hạ tâm trí.

Một tình yêu đố kị, sụp đổ tan nát giữa chiến tranh.

Đôi mắt ấy vẫn tha thiết nhìn anh, bàn tay vẫn nắm lấy tay anh không rời.

Chỉ có máu, máu chảy lan rộng, mang theo cảm xúc chôn chặt.

Rũ bỏ cả cái mạng, tha thiết một thời quá khứ, mong ước hạnh phúc vừa vụt tắt, cầu nguyện thời gian trở lại, ngóng trông đôi mắt mở ra lần nữa.

Thôi thì, chết!Sự chết ập đến, với trái tim và linh hồn chết lặng....-Demone sực tỉnh, đôi mắt rượu vang nhìn khắp chốn. hồ nước đóng băng, từng cành cây phủ tuyết, lạnh như thế mà sao quả tim vẫn nảy lên một nhịp thật mạnh.

Dường như đang đốt cháy tình yêu lạnh giá, khát khao sửa lại những lỗi lầm trong hồi ức.

Nhưng, chỉ một phút lơ là, anh ta đã có thể đánh mất mọi thứ nên chẳng có tình yêu nào đủ mạnh để lay đổ lí trí đã hóa sắt thép.

- Anh đang nghĩ gì vậy. – lavanda ôm theo đống sách khẽ hỏi.

Vừa lúc, đôi mắt xanh ngọc nhìn thấy nét ưu phiền ảm đạm.- Nghĩ sao?

Nghĩ làm cách nào để ở bên em lần nữa. – gió lạnh, tủi hờn. một tình cảm cháy bỏng bị dập tắt bởi lí trí.

- Ban cho em cái chết, lí trí cùng sự vĩnh hằng.

Khi đó, chúng ta sẽ được phép yêu nhau, chỉ trong cõi chết và chỉ ở linh hồn đang được gắn kết bởi máu. – từng lời một nói ra cấu xé tâm can, chờ, đợi, mong ngóng...để chết, để ở bên nhau cho trọn cuộc đời.

Vậy là đủ, mỗi giây phút yên bình, linh hồn sẽ lại dựa vào nhau.Chỉ biết được một điều đó chính là, sau năm học này.

Gần như tất cả sẽ bước vào một trang khác của cuộc đời.

Chẳng một ai trong số chúng ta dám nói ra, nhưng đều thừa nhận.

Mà một khi đã thừa nhận thì không thể, mãi mãi không thể chối cãi được nữa.

Một tình yêu mê đắm cũng chỉ đến thế thôi, rồi về sau lại chia tay, quay lưng lạnh lùng phản bội.

Nhanh lắm, trong đủ một tích tắc để phá vỡ một gia đình, một cuộc đời thấy cho cái chết mục ruỗng.

- hạnh phúc và quyền lực anh ạ.

Nó mơ hồ nghiệt ngã, còn em nữa.

Đấu tranh với thứ phép thuật của hai đảng phái.

Ghê gớm thật.trống không, đó là thứ tồn tại trong mắt Lavanda, còn Demone thì sao, đôi mắt ấy là đôi mắt của cái chết.

- còn em thì không chết đâu, em không chết đâu. em được tự do ra khỏi guồng quay sinh sát, em được sống rời khỏi anh. thế thôi, rời khỏi kẻ cuồng dã kinh hoàng này.

- và cô thì thầm, rúc vào hõm cổ của anh ta, cười khúc khích khi nghĩ đến viễn cảnh được tự do. phép thuật, sau cùng cũng chẳng thể thay đổi được vận mệnh.

Lavanda biết thế, và cô cười vào nó, bởi cô tin vào số phận nhưng đồng thời bất tuân theo nó. cô đi, đi miết, mải mê vào những cuộc đời hoang dại và những mảnh hồn vất vưởng, tìm cho nó sự tái sinh và cuối cùng là trở thành một thần chết. có ai đã nói, rằng dòng họ Morte là tử thần chưa? tử thần thuần huyết, những kẻ sẽ giết chết phù thủy, ma sói, ma cà rồng hay bất cứ giống loài nào khác, ngoại trừ Chúa. mà ở đây, chẳng ai biết chúa của bọn họ là ai, họ sẽ chỉ biết kẻ sai khiến những tử thần khác chính là Lavanda. một con bé, được sinh ra với quyền lực của cái chết vĩnh hằng.

- ừ, anh biết. bởi tự do không thể đến bằng cái chết, tự do đến từ chính chúng ta. này Lavanda, em thử nghĩ xem thằng oắt Potter đó còn bao nhiêu năm nữa?

- Demone ngân nga một giai điệu bất tử, luồn tay vào mái tóc vàng mượt của Lavanda và cô chỉ cười.

- không lâu đâu, hoặc nó có thể sống, hoặc em giết nó. dù sao thì linh hồn mẹ nó cũng chẳng phải lúc nào cũng bảo vệ được nó. nó phải lớn lên thôi, nhưng dù sao, em thấy gã Voldermort đang nhăm nhe đến gia sản bên Italy đấy. anh có ý kiến gì không?

- Lavanda chậm rì rì nói ra, nửa lấp lửng nhưng tràn đầy thứ dã tâm kinh khủng khiếp.

- cứ để gã ta nhăm nhe, dù sao thì, gã ta cũng đang cố chạy khỏi tay tử thần đúng không?

ấy thế, gã đã nhảy vào hang ổ tử thần rồi đấy, anh cá là gã chẳng thể bay với vận tốc khoảng 900 mét trên giây đúng chứ, gã còn chẳng thể dịch chuyển và khóa cảng hoàn toàn vô hiệu hóa trong lãnh thổ của em. cứ vờn đi, nếu em muốn, cứ việc làm thế. bởi sau cùng thì chúng ta còn một trò chơi tàn bạo hơn để làm.

- Demone nói, giọng nói lạnh tanh nhưng tuyệt nhiên vẫn nhu hòa khi nói với cô, đôi mắt đỏ rực lóe lên tia sáng chết.

- giết hắn nhé?

- Lavanda đề nghị. mái tóc vàng xõa xuống bờ vai, ánh lên những tia vàng óng ánh, một mái tóc vô hồn, một bóng dáng đã lao vào cuộc chơi sinh tử.

- ừ, gã giết quá nhiều rồi.

đến lúc thu hồi thứ linh hồn tội lỗi đó, em nhỉ?

- và Demone vươn vai, đứng dậy khỏi chiếc ghế bành êm ái, ôm lấy Lavanda để chắc chắn rằng cái chết sẽ vĩnh viễn không thể đem con bé rời khỏi cậu ta.

- gã đã phân tách linh hồn làm bảy mảnh, vậy tại sao chúng ta không cắt nó ra làm trăm mảnh, rồi sau đó, giày vò hắn từng chút một, thỏa cho cái sinh mệnh bất tử mà gã đã tốn công?- không, cứ để gã chết, chúng ta chỉ có trách nhiệm quyết định tử vong đối với gã. và em dự đoán là trong một vài năm nữa thôi. thằng oắt Potter sẽ làm điều đó, nhưng em cảnh báo, thằng oắt nhà Malfoy sẽ không để yên nếu nó biết chuyện gì đó mờ ám diễn ra mà không có nó. cảnh báo nó trước đi thôi, nó sẽ là quân bài tất yếu trong kế hoạch đấy.

- Lavanda thì thầm, ôm Demone chẳng ai nhìn thấy hai con quỷ ấy đang cười, cái nụ cười đểu giả và lươn lẹo.- chiều ý em, nữ hoàng của tôi.

- Demone lẩm bẩm và biến mất thành khói đen trở về phòng và Lavanda cũng chẳng nán lại lâu, cô nhìn chung quanh trước khi trở lại phòng.

đêm đó, toàn bộ số phận của những kẻ kia, đều quy về với cái chết.
 
( Đồng Nhân Harry Potter ) Je T'aime
chương 10: -


Phập!Cái lưỡi hái đen sì và nặng trịch đâm xuyên qua lớp da đầu, máu bắn tung tóe, tuôn xối.

Mảng não trắng tinh, nhơm nhớp bị móc ra khỏi hộp sọ trước ánh mắt lạnh lùng của đứa trẻ đang cầm cái lưỡi hái, không chút sợ hãi cũng không hề thích thú hay mệt mỏi.

Roẹt.

Lại ba cái đầu rơi xuống khỏi cổ của lũ người đang lao đến, cây đũa phép rơi xuống, lăn lóc trên đất lạnh.

Con bé lia mắt, rồi xoay gót.

Cái gót giày nhọn hoắt, nện cồm cộp xuống nền đất đá ẩm ướt sình lầy.

Mắt nó lóe sáng, như nhìn ra được cái chất trong cơ thể bọn người kia, cái biến chất khủng khiếp.

Lavanda cúi xuống, nhìn chằm chằm vào những cái xác, trên tay đốt phừng phừng một ngọn lửa đen đặc, ném xuống mấy cái xác.

Mười bảy cái, hãy còn ít cho đêm nay.

Con bé vác lưỡi hái đè lên vai phải, nhìn xuống những cái xác đang bị ngọn lửa đen cắn nuốt ngon lành.

Đồ quỷ!

Con bé tặc lưỡi, xoay đầu rồi cất tiếng.- Bao nhiêu?

- Giọng nó nhẹ vang trong tiếng gió rít gào, trên mấy cái xác kia, nếu may mắn sẽ thấy chúng đều có dấu hiệu hắc ám.

- Mười tám.

Không đi diệt nốt à?

- Demone bước ra từ trong bóng tối, cơ thể ướt đẫm máu, cái thứ máu hạ đẳng mà dù cho lũ người kia cho rằng đó là máu trong cao quý.

- Không, nếu diệt nốt sẽ không còn thứ gì để chơi.

Từ sau đợt cậu Potter được chọn cho đội nhà thì em để ý rằng nhà rắn đang khó chịu lắm đấy.

- Lavanda nhún vai, con bé cất cái lưỡi hái vào trong túi không gian rồi thong thả quay sang Demone.

Người con trai đang rũ bớt những giọt máu lóng lánh trên tóc xuống đất, tanh thật.

- Kệ chúng nó, nếu không phải gia đình chúng nó chạy theo thằng cha Voldemort thì chúng ta cũng chả phải tàn sát chúng nó làm gì.

- Demone nhún vai.

- Nợ máu thì phải trả bằng máu.

Thế lực của gã mặt rắn đã giết quá nhiều người, và chúng phải lấy mạng mình để đền, phải lấy mạng con cháu mình ra để đền.

- Lavanda không quá cảm thông, con bé hiểu luật của thần chết.

Bởi nó cũng là thần chết.

- Chúng còn phải lấy linh hồn để đền tội nữa, anh sẽ xem nhà Malfoy có giết ai không, sau đó sẽ đến đó đòi tội từng kẻ một.

Hừm, lấy từng tên một, từ tổ tông lấy xuống đời con cháu.

Chắc sẽ đủ để thanh toán cho vườn linh hồn đây.

- Demone cười khục khặc, đôi mắt đỏ rượu sáng bừng trong đêm đen, tiếng cười tắt ngúm trong cổ họng khản đặc.

- Từ từ đã nào, em không kiểm tra lại mấy cái món bảo bối tử thần sao?- Của tên cấp dưới?

TThôi, không!

Anh biết thừa rằng dăm ba cái món đó thì chả bằng em đem luôn đầy đủ cơ thể người sống lại bình thường.

Anh đang coi thường thần chết tối cao đấy à?

- Lavanda nhéo sống mũi Demone, nhón mũi chân trước khi hôn lên cái trán của cậu chàng.

- Đủ rồi đấy, trở về trước giờ giới nghiêm để còn làm bài tập nữa.

Gah, em vẫn còn một chồng giấy tờ, tại anh bỏ bê cả ngày hôm qua đấy!- Rồi rồi, ngủ trước đi, anh sẽ làm.

- Demone nhấc bổng cả người em lên, cậu chàng cười mỉm và cả hai biến mất sau cơn gió xoáy rền vang.

-- ...

- Cái tiếng xầm xì của bọn con gái trong phòng sinh hoạt chung, cả ánh mắt của chúng nó cứ nhìn vào Lavanda.

Khó chịu lắm chứ, có ai bị xì xầm sau lưng mà không khó chịu đâu?

Em nhíu mày, rồi chợt dãn ra.

Cuốn sách trong tay chợt bay lên, lơ lửng trong không khí mà chẳng cần đến đũa phép.

Trôi đến bên trên đầu của nhóm nữ sinh và chợt phóng to lên đến hàng chục lần.

Rầm!mấy người ở trong phòng sinh hoạt chung lúc đó hoảng hồn, nghe tiếng động lớn đập xuống và tiếng thét thất thanh của mấy đứa con gái mà chói tai.

- Nói xấu mà nói to thế, khéo tôi cắt lưỡi thì lại bảo tôi ác.

- Lavanda đứng dậy khỏi chiếc ghế, em ngoắc tay khiến cuốn sách bay lên, đôi mắt vẫn còn mang nét khinh khỉnh nhìn những nữ sinh bị đè suýt ngột thở trên nền đất.

- Năm ba, năm sáu và năm bảy.

Phép thuật thì yếu kém, chỉ được cái nói xấu sau lưng người khác, cơ thể yếu ớt.

Không làm được cái tích sự gì hết, là quý tộc mà lại yếu như thế thì đừng đáng mặt quý tộc làm gì.

Chết đi cho nhẹ nợ, thế nhé?Ba cô gái vừa nãy nói hăng nhất thì giờ cả ba bị bóp nghẹt, giơ lên cao bởi pháp thuật của em.

Em híp mắt, nâng một tay lên phất nhẹ.

Ba nữ sinh lao đi vun vút trên trần nhà, bị bóp nghẹt mà không thở nổi, mặt mày tím tái.

- Chỉ là phép nhỏ, vậy mà không tự phá được.

Không xứng làm học sinh nhà Slytherin, mà thôi, nói thế lại bảo là tôi tự phụ quá.

Gì chứ được tự phụ trước kẻ dốt nát, tôi cũng coi đó là điều vui nhỏ nhặt trong cuộc sống.

- Đập mạnh xuống đất.

Lavanda thong thả đi lại, mặc cho cái ánh mắt gườm gườm của những người khác.

- Còn ai có ý kiến gì với tôi, thì cứ nói ra hết để còn thanh toán.

Nhẹ lòng xong thì sống chung vui khỏe.

Tôi cũng không ngại phải huyết tẩy quý tộc nước Anh như cách người Đức diệt chủng Do thái đâu, chỉ khác là tôi tàn bạo hơn thôi....Nhưng đổi lại chỉ là không gian tĩnh lặng như tờ.

Lavanda nhìn tất cả, và nhẹ nhàng thốt ra một câu thần chú lạ lẫm, nhưng lại tàn nhẫn.

- Convallaria.

- Lavanda vung tay, ngón tay em ngoắc lại.

Toàn bộ da thịt của những kẻ trong sảnh từ từ, từng lớp một bóc ra tràn trụi thành sáu cánh hoa, rực rỡ và mĩ lệ làm sao.

Những đốt xương run lên rồi vỡ ra thành bột phấn còn xương dài biến thành nhị hoa trắng dã.

Những bông hoa loa kèn bằng máu thịt con người.

Nhưng Lavanda không thích nhìn những con người ấy biến hoàn toàn thành thứ loài hoa em mong muốn.

Em chỉ muốn trêu đùa họ một chút đỉnh, và thế là em ngoắc ngón tay lần nữa.

Những cánh hoa khép lại, xương chắp nối và chúng trở lại nguyên vẹn hình người.

Em nhíu mày nhìn những quý tộc nhỏ, từ năm nhất đến tận năm bảy đang nhìn em trân trối đầy sợ hãi.

- Đây là phép thuật mà một đứa trẻ con sáu tuổi cũng phải biết!

Giới phù thủy nước Anh sao lại yếu kém thế này?!

- Lavanda cáu kỉnh, em nghiêm khắc nhìn họ, như thể đang nhìn lũ con cháu yếu kém không thể kế thừa nổi được ý chí của tổ tiên.

- Tất cả những thứ này đều là thứ mà một đứa trẻ chỉ mới sáu tuổi đã phải học và đến bảy tuổi mà không kiểm soát được thì tốt nhất là tự cuốn gói khỏi nhà và cút ngay cho khuất mắt.

Thậm chí nếu cần một câu thần chú duy nhất cũng có thể hủy diệt cả một ngôi làng, vậy mà không.

Tất cả những đứa trẻ ngồi đây nếu phải đến Sicily và đánh với một đứa trẻ ở học viện thôi thì chả đến ba giây cũng đã phải chết hết rồi.

- Bình tĩnh lại, Lavanda.

- Demone ngái ngủ, bước đến nhưng bị em trừng mắt ngược lại.

- Câm mồm!

- Lavanda rít lên, em híp mắt lại và bắt đầu giở giọng.

- Tôi đã không đến đây nếu không phải gia đình tôi có họ hàng ở Anh Quốc xa xôi, và tôi không thể tin được rằng giới phù thủy ở đây lại yếu kém đến thế.

Tôi càng không thể tin nổi rằng sau bao nhiêu thế kỉ thì con em của những nhà đại quý tộc không thể kế thừa được những câu thần chú hắc ám.

Nói thật nhé, trong khi mấy anh chị ở nước Anh ba hoa khoác lác ngồi uống trà thì ở Ý một đứa trẻ bảy tuổi đã lao vào giới Mafia rồi.

Thậm chí mấy anh mấy chị còn đang ngồi học bùa choáng thì nó đã biết cách sử dụng bùa chú không đũa không lời.

- Lavanda, tôi xin cậu, đừng làm mọi chuyện thêm tệ hơn.

Hôm qua cậu chẳng phải cậu đã thồn hành cái lũ mafia bên Brazil rồi hay sao mà hôm nay còn thế nữa?

Cậu còn thế là giới phù thủy nước Anh bị san phẳng đấy.

- Demone chỉ nhận được cái trừng mắt tức giận của Lavanda.

- Ngon nghẻ nhỉ?

Vậy thì, thế này đi.

Cho những ai có tư cách làm học sinh nhà Slytherin chơi chút trò chơi nhỉ?

- Lavanda giải các bùa chú vừa nãy, nhìn những học sinh đang run lên vì sợ hãi và bái phục, một số còn đang tính kế thì bật cười.

- Lên đây nào, Mephistopheles, tìm ra những kẻ có tội và lôi chúng xuống địa ngục nhé.

Còn nữa, các cậu đồng tâm hiệp lực lại đánh thắng được tay sai của tôi liền có thể hợp sức chống lại " chúa tể ".

Còn nếu không, cứ rung chuông gọi tôi, lúc đó thì xác định đi là vừa!Trần đời nhà ai độc ác, đáng sợ như Lavanda?

Chẳng ai cả, chẳng một ai dám cãi lời, chẳng một ai dám làm càn.

Bởi vì sao?

Bởi vì cô là tử thần!

Bởi vì cô có mọi quyền hạn, bởi vì, những kẻ huênh hoang tự đại vào dòng máu nhơ bẩn của mình, bán thân mình cho quỷ dữ vì tiền tài và danh vọng thì không đáng rẻ một xu!

Ah, nhưng biết sao đây, những tiểu quý tộc chua ngoa giờ cũng phải thay cha ông trả nợ máu.

Tại đời cha ăn mặn, đời con khát nước mà.---viết đến đoạn này, xin các hạ cho tại hạ được drop truyện. cảm ơn rất nhiều. ai có ý kiến xin vui lòng không ném gạch đá, hãy văn minh lịch sự comment bên dưới.convallaria - hoa loa kèn.
 
( Đồng Nhân Harry Potter ) Je T'aime
chương 11: kẻ rắc rối


Draco Malfoy là một kẻ mang đến rắc rối.- Bố tổ!

- Lavanda rít lên, cô ngồi vắt vẻo trên cành cây liễu roi trước khi nheo mắt nhìn đến khoảng trời mây mù giăng kín lối.

Demone ngồi bên cạnh, và chẳng ai phát hiện ra họ cả, chí ít là trừ những hồn ma.

- Thằng nhóc đó đã rung chuông cơ à?

- Demone thầm thì gì đó, khi đôi mắt đỏ xoẹt qua một tia sáng lập lòe.

- Chẹp, dũng cảm và ngu ngốc không kém gì một lũ Gryffindor.

- Ồ thôi nào, Gryffindor đâu hẳn là ngu ngốc và dũng cảm?

Vẫn có kẻ đa mưu, túc trí và hẳn là hèn nhát...tỉ dụ như là con chuột nhắt của weasley chẳng hạn, hoặc nếu nói về độ thâm nho, thì cứ lôi lão ong mật Dumbledore ra là hiểu ngay thôi.

- Con bé chợt cười, đôi mắt xanh trong veo như sắc trời nhưng u ám và ủ dột đến kì lạ.

- Sao em không giết nó luôn ấy?

- Demone, bình tĩnh và lạnh nhạt nhìn vào khoảng mây đen đang từ từ kéo đến.

Kì lạ, và sau đó là nụ cười tắt ngúm.

- Chậc chậc, anh nghĩ nó liệu có ảnh hưởng đến sự kiện dòng thời gian không?

Chắc chắn là có, và lũ giám sát ấy...luôn có vấn đề về bộ não tí hon nhồi đầy chất lỏng màu vàng.

Peter Pettigrew chưa thể chết, hẳn nhiên rồi.

Thằng ác ôn thì luôn sống dai.

- Lavanda nguyền rủa, những tràng cổ ngữ thoát ra khỏi cổ họng cô làm màn đêm đặc xoáy tròn như vòi rồng đang muốn cuốn phăng đi tất cả.

- Mah mah, Lanvanda thân mến.

Em biết đấy, em có thể đánh thằng con Malfoy bé nhỏ để hả giận.

Ít nhất thì tài sản nhà em đủ để đè chết nó kia mà?

Còn có, nếu cái thằng lỏi hậu duệ của Salazar mà lại gần, cứ mạnh dạn cho nó một cái Avada Kedavra, không thì cứ gọi tạm một thuộc hạ nào đó ra lôi hắn xuống địa ngục.

- Demone nói thế, trước khi vòng qua phía con bé, bế bổng nó lên chỉ nhẹ như nâng một cuốn sách và biến mất sau làn sương mù mờ ảo.

- Nếu cáu nữa, cứ nhẹ nhàng lôi thằng lỏi Potter ra làm gỏi, lôi mấy cái thằng gì gì đấy ra để chốt kèo vào mồm nó một cú đấm nhé.

Cứ tự tin mà hành hạ chúng nó, nữ hoàng của tôi, vì kẻ độc tài này sẽ thay em dọn dẹp hậu quả.

"Lavanda...bông hoa của tử thần có lẽ sẽ nở rộ lần nữa."

Đông năm nay lại đến, đến dưới cái lạnh thấu xương và những trận bão tuyết tốc cửa kính.

Phủ trong cái màu trắng xóa và tiếng rên rỉ của những kẻ lười đang cố gắng chui rúc trong cái chăn lạnh.

Đông của Hogwarts, không lạnh như mùa đông trên nước Đức, và cũng chẳng bằng mùa đông của nước Nga.

Nhưng đối với nước Ý mà nói, đặc biệt với những đứa đã quen ủ ấm trong cái tiết trời ấm áp của đất Sicily quanh năm chỉ có máu và mafia như Lavanda ấy, thì điều này chẳng khác gì cực hình.

Dẫu rằng từ trên xuống dưới của nó đã ếm đến hàng chục cái bùa làm ấm cấp độ cao, đặc biệt là ti tỉ cái bùa mà chỉ mình nó mới biết để giữ ấm, thì cái mũi nho nhỏ của nó thể quái nào cũng đỏ ửng lên và hai bàn chân run cầm cập, trừ khi nó chui rúc và bám chặt lấy cái máy sưởi biết đi mang tên Demone.

Được rồi, đừng nhìn em nó thế, ngại đấy.

- Quý ngài Malfoy đây chẳng nhẽ lại tò mò đến nỗi bám theo một đứa con gái sao?

- Lavanda chau mày, trên đoạn đường trở về phòng sinh hoạt chung mà nó đã xuýt xoa mấy lần vì cơn lạnh và rúc người vào cái khăn len ấm áp mà Demone tri kỉ làm riêng cho nó thì thật tình cờ và thật bất ngờ làm sao khi con bé bắt gặp con chuột nhắt nhà Malfoy đang bám đuôi.

- Ngài đúng thật không có thân sĩ gì hết, vì người ta thường gọi kẻ bám đuôi là một kẻ biến thái, mà biến thái thì lấy đâu ra thân sĩ bây giờ?- Mày!

- Draco gần như phát nổ trước cái lời châm chọc.

Ừ thì châm biếm của Lavanda chẳng có gì là đáng sợ, nếu như cái giọng Ý đặc sền sệt của nó không cố tình sửa lại theo đúng chuẩn Sicily và cả cái nụ cười đểu cán của dân giang hồ mỗi lần chuẩn bị tia thấy cô em ngọt nước nào đó đang đi một mình.

Và con bé, thì biết cách gãi đúng vào cái cách chơi chữ tạo thành tội ác tày trời và cách làm cho 'quý ngài rồng nhỏ' tức đến thổ huyết.

- Thế là phong phạm nhà Malfoy không có thật rồi, không có thật rồi nhỉ?

Ai đời, đàn ông đàn ang lại đi gọi con gái là mày?

Ái chà, xem ra gia chủ malfoy cũng hơi tiếc tiền khi thuê gia sư dạy ngài đây về các ứng xử rồi đấy.

- Được rồi, chúng mày xê ra để tao đánh nhau với con khốn này!

Draco trông có vẻ sẽ bắt nạt được con bé, nếu như người ta không thấy trên trán cậu lấm tấm mồ hôi, và hai bàn tay nắm chặt của cậu thì đang run bần bật.

- Ôi nhà Morte thì có khác gì?

Chẳng phải họ cũng không đủ tiền để thuê gia sư cho vị tiểu thư đây sao?

Ăn nói lỗ mãng thế để cho ai xem đây?

- Sau một phút để giữ bình tĩnh, và vì thằng nhỏ đã gặp qua ti tỉ cái trường hợp kiêu ngạo để thu hút sự chú ý của đàn ông thế này.

Muốn ví dụ?

Trong đoàn học sinh năm nhất, cứ tìm mấy con bé tóc xanh mỏ đỏ môi má cười đến nhão nhoét, chưa chạm vào chúng nó đã đanh đá cá cày xù lông lên để gợi sự 'thú vị' rồi.

- Xin lỗi, đừng đánh đồng động vật bậc thấp là cậu với cả động vật bậc cao là tôi.

Cũng đừng ảo tưởng nhà mình nghèo thì cả xã hội này đều nghèo.

Tôi biết nhà Malfoy quản lí chế độ ăn uống tương đối nghiêm ngặt và cố gắng bồi dưỡng cậu thật tốt.

Nhưng này, tôi hỏi, có phải ăn không đủ chất làm não của cậu không phát triển được hay không để nhận ra rằng dù có giàu nhất cái nước Anh này thì cậu vẫn phải lê cái thân mà cúi đầu hôn chân của một thằng không ra gì?

À quên mất, cậu thì làm đ*o gì có não mà nhận ra?

À, đúng rồi, tôi bảo cậu điều này, thằng lỏi Malfoy khốn nạn chỉ biết ăn bám ạ.

Dưỡng tốt cái thân thể của cậu vào, không thì sau này có làm đ* cũng đéo ai chìa tiền ra đâu.

Thế nhé, tôi đi trước.

- Đừng có mà quá đáng ở đây!- Cậu nghĩ, ai là kẻ bám đuôi trước ấy nhờ?Draco có cảm giác không lành, cậu nuốt nước bọt, nhìn nụ cười đểu cán đến nỗi híp cả mắt của con bé mà lòng sinh ra sợ hãi.

- Quả nhiên ấy mà, hàng trăm đời gia chủ Malfoy đến đời cậu là mất nãoHeadshot- Tôi bảo này, có nghèo quá cũng cố gắng mà cho con cái tiền đi khám não đi chứ, sao lại để cái đứa tâm thần trốn trại như cậu ra đường được nhờ?Double kill- Mà thôi, chắc là cậu che giấu giỏi quá.

Chứ cái loại hếch mũi lên giời đi nghênh ngang với đời rồi lọt huống hố phân như cậu ấy mà?

Có chó nó cũng phải chê.

Triple kill- Tôi nghĩ thế này cậu đừng chê nhé, chứ cái loại hở tí đi gây sự như cậu ấy, thì n*ng l*n ít thôi cho thiên hạ nó còn có dịp.

Chứ cái loại nứng vô địch thiên hạ, siêu cấp thiên hà, lộn bà nó cổ như cậu ấy thì tôi cũng đến là cạn lời rồi.

Sao cậu không cút xuống địa ngục luôn ấy, chứ ở trên này cậu thở thôi cũng đã thấy ô nhiễm không khí rồi.

Mà này, tôi hỏi có phải hồi bé bố mẹ cho cậu học nói quá ít hay không mà mỗi lần chỉ phun ra được có mấy từ thế?

Hay là do bị thiểu năng?

Mà nói thế thì khổ cho người thiểu năng quá, vì cậu còn thiểu năng hơn cả bọn họ nữa.

Nó cứ phải gọi là gì ấy nhờ?

À đúng rồi, là cái bọn mất não mà cứ tỏ ra mình nguy hiểm ấy.

Cậu nứng quá thì tìm thằng nào nứng cùng mà đè nhau ra đ* ấy, chứ tôi là tôi đ*o rảnh mà đứng đây đôi co với cậu rồi, đồ trùng siêu nhân ạ.Draco Malfoy K.OTức hộc máu mà nằm vật ra sàn.

Lavanda bĩu môi, quyết định thẳng tiến về đại sảnh đường và nhào vào vòng tay ấm áp của Demone.

Dù sao thì trạn quidditch cũng sắp đến rồi, còn phải xem trò vui nữa chứ.

Quên chưa kể, lí do duy nhất để bố mẹ nó đuổi đến đây đếch phải vì họ hàng hay thế lực đâu, mà do nó nghiệp quá nên bố mẹ phải đuổi đi xa để tránh phiền đấy.--ờm, tình hình là tui bỏ bộ này rồi.

đi đào hố mới mà lười lấp dã man. nên mà ai muốn đọc thì cứ hú tôi một tiếng để tôi còn biết đường viết. chứ không có tí động lực nào thúc đít chạy tiếp nên thôi chắc tôi bỏ hố mà chạy. thế nhá, tôi chuồn đây.
 
( Đồng Nhân Harry Potter ) Je T'aime
chương 12: Buona sera, Potter.


đông sang, trận năm nay là trận của Gryffindor đấu với Slytherin. trong khi Lavanda vẫn còn khéo mơ màng về cái việc đấu quidditch để giật nhau quả snitch bằng vàng thì có gì hay ho sao?

ừ thì ở Ý người ta cũng cuồng nhiệt cái việc này nhiều. nhưng chủ yếu giới ngầm như em thì có trò vui thú hơn.đó là súng pháp thuật. lưu hành nơi cấm vực và dành cho những tay buôn khét tiếng dám làm ăn cả với những tay mafia của giới muggle. mà cũng từ cái cấm vực ấy, ngôi trường mà cái lũ oắt như nhà Morte đi học từ năm 6 tuổi đã có thể đánh nhau với một quân đoàn phủ thủy hãy còn trọng lễ tiết. xin tha, nó ngửa mặt nhìn trời, cái trời này mà đi Nga bàn chính sự thì rét phải biết.cũng chả nhớ lần cuối cùng vo ve tại Moscow với mấy tay buôn ở đấy nữa rồi. nó chẳng quan tâm đến cái trận quidditch ấy nhiều lắm, mặc cho học sinh xung quanh hết réo lại hò, hết gào toáng lên cho đến tận lúc kịch liệt.ôi dởm cả cái đời!- Demone, digli di stare zitto e di guardare in silenzio quella dannata partita!

"Demone, bảo chúng nó câm mồm và xem trận đấu chết tiệt này trong im lặng đi!"

- cáu bẳn hẳn lên, Lavanda dù chẳng thể hiện gì, nhưng cái giọng nó lạnh như thể âm độ. mà Demone cũng biết điều, dán ngay một cái bùa chú làm âm lượng lũ học sinh nhỏ đi trông thấy và suýt nữa làm chúng nó câm hẳn.

- được rồi mà Lavanda.

- Demone trấn an nó, đan lòng bàn tay vào với đối phương, cậu ta mỉm cười.

đôi mắt màu rượu sáng loáng.

- thi thoảng mới có một trận, ý tôi là, em biết đấy.- ừ, hẳn rồi! và anh cũng giống cái lũ ấy phỏng?

ôi dào, biết tỏng cái đời anh! chê bai và phù phiếm, anh đi mà một giuộc với lũ chúng nó!

- gớm, khiếp, cái thói đời ấy làm Lavanda thêm đáng sợ làm sao. con bé chẳng làm mình làm mẩy, cũng chả ngúng nguẩy bỏ đi. nó lừ lừ, lặng im, giương đôi mắt xanh biếc như một viên lapis, đôi mắt đặc trưng của gia tộc Morte. một đôi mắt mà cứ hễ nhìn ai thì kẻ đó đều lạnh toát cả sống lưng.- tôi xin lỗi. tôi cũng muốn xem cái lũ ranh Gryffindor mà.

- cậu ta mỉa mai ghê lắm, cả hai nhìn cái cán chổi của Potter giật đùng đùng, quăng quật loạn xạ cho đến khi cậu ta leo lên và làm chủ nó.cuối cùng?vẫn như cái mong đợi, nhà Gryffindor chiến thắng.

Lavanda vẫn thản nhiên trở về, không chút tiếc nuối nào.nếu có nói điều tiếc nuối ở trường học, thì thứ duy nhất nó nhớ về là cái trường nho nhỏ chôn sâu dưới gốc cây sồi già đã chết một nửa.

đường dẫn đến cái trường ấy ngoằn ngoèo và khó đi khủng khiếp, nó uốn lượn qua những bậc tam cấp như đi lên núi, gập ghềnh và mon men theo một cái lòng sông rồi đi ngang qua một mảnh vườn nho nhỏ trồng hai bên đầy những bụi hoa cao vượt cả cái đầu của một tên khổng lồ.cái trường ở đấy, nhỏ thó, xiêu xiêu vẹo vẹo mà đẹp đến huy hoàng. bước ra từ đó là những tay máu mặt có thể tay không bóp chết hàng vạn người.

điển hình là việc học sinh năm nhất sẽ thực hành về giải phẫu cơ thể người ngay tại chỗ, học sinh năm hai học về những thứ hóa chất nguy hiểm, những loại thuốc chỉ cần đổ một giọt xuống nguồn nước thì không gì cứu vãn nổi. và ôi thôi, chả có cái luật chết tiệt nào có thể dẹp được cái trường ấy cả.bởi đứng đầu bộ trưởng bộ pháp thuật còn che chở cái trường ấy cho bao con em tầng lớp quý tộc thì đến quỷ biết rằng chúng nó sẽ sụp đổ bao giờ! và cái trò duy nhất Lavanda cay đắng cho nhà mình thì là cái trò vũ hội trên cao, chúng nó sẽ nhảy những bài waltz cổ điển trên không trung nhưng là trong sự đuổi bắt với những con quỷ và linh hồn đang lao đến cắn xé.hẳn là vui thú và kích thích hơn nhiều so với quidditch. vì sai một li là chết chứ chẳng phải trẹo cổ gãy chân gì!mà thế thì Lavanda còn quan tâm gì đến cái trò quidditch nhạt nhẽo này nữa đây?- đi thôi Demone.

đêm tàn, một hôm xám trời, trăng không lên, ánh sáng chói vằng vặc chẳng biết từ đâu đến.- mio dio?

ôi chà, quý tử nhà Potter, đi đâu đây hỡi người dấu yêu nho nhỏ?

- đêm, giời sáng, đẹp tuyệt vời.

Lavanda dựa vào tường, nhìn một cậu trai nhỏ thó, cái mái tóc xù như ổ quạ đầy rơm và đôi mắt biếc xanh đang nhìn vào trong gương. nó ghét gì cái nhà Gryffindor ấy đâu? nên thôi, coi như cũng là thường cả.- lũ Slytherin...

- cậu lẩm bẩm, quay phắt sang trợn tròn mắt nhìn nó. bằng dáng vẻ ngạc nhiên, Harry không sao hiểu rằng kẻ trước mắt lại xuất hiện.- tôi không phải Slytherin, tôi là Lavanda.

- nó lắc đầu, đi lại gần và ngồi xuống trước gương. mái tóc vàng như nắng buông xuống, đẹp như nàng thơ của mặt trăng sà xuống nhân gian.

- nói dối!

- Harry quay sang, nhìn đôi mắt to tròn của nó, cảm thấy mình như sắp phát điên.- vậy thế nào là nói dối? thế nào là Slytherin? cậu ghét tôi chỉ vì tôi thuộc cái nơi tôi vốn phải thuộc à?

- Lavanda lại hỏi, lần này cậu im bặt.

- cậu đang nhận thức điều gì đó, sai trái hay là không? là điều đứng đắn hay là không phải? cậu là ai? tự thân cậu rõ. tôi là ai, chính cậu cũng hiểu.- cậu không thể nào sai khiển một người yêu một người, một kẻ ghét kẻ khác. cậu nhìn thấy gì? thấy cha mẹ cậu à? thấy người cậu yêu thương nhất trên đời? dẫu rằng đó chỉ là một ảo mộng thôi chăng?- cậu là ai? cậu là Harry, cậu có phải Potter không? cậu có, nhưng đó là máu của cậu.

đó là cái tên gắn với đời cậu thôi, chứ hồn cậu có phải là Harry Potter hay chăng thì cũng chả ai biết. linh hồn làm gì có tên? chỉ có mình cậu mới hiểu và biết chính mình. nó đứng dậy, rũ mái tóc vàng thả trôi xuống dưới như dòng thác dưới ánh trăng vàng.

đôi mắt xanh không lạnh, đẹp như một viên đá quý của quỷ thần.- cậu, chỉ cậu mà thôi, không phải Harry Potter, không phải cậu bé còn sống, không phải Cứu thế chủ, không phải một ai đó. cậu là cậu, và cậu có muốn được nhìn thấy chính cậu lúc này không?khoảnh khắc cậu nhìn vào gương, chẳng còn một ảo mộng nào cả. chỉ có một người con gái với mái tóc vàng ươm như nắng và đôi mắt xanh biếc như mặt hồ đầu thu. chỉ có cô ấy, và cậu, chỉ hai kẻ, dựa vào nhau, nhìn vào gương và nhìn thấy cả tương lai lẫn quá khứ.khoảnh khắc ấy, chẳng còn Harry Potter nào cả, chỉ còn một cậu bé bật khóc.- cha mẹ cậu hẳn phải tự hào vì cậu lắm đấy, nên cố gắng lên, vì tương lai của cậu nhé?- cảm ơn cậu."có lẽ là, Slytherin cũng chẳng xấu lắm."

- ngủ ngon, Potter.

- gọi tớ là Harry đi, bồ là Lavanda hử?- ừ, gọi tớ là Lavanda, bồ tèo chồn nâu thân mến!- cái bồ này đúng là...- Buona sera, Potter.đêm dài, lắm mộng. mộng là mộng, thực là thực. vô tình thay, sắp đặt nhầm, gặp gỡ, bắt tay nhau, vụt biến vào cõi tro tàn!-----đây nhá, như lời hứa thì tôi uy tín cực kì. nên là gửi cô @charlotte_enrisia, đêm muộn, đọc chap này xong thì hãy kể với mọi người về một tác giả cực kì uy tín nhá.
 
Back
Top Bottom