Tâm Linh One Piece [one shots]

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
361536067-256-k429219.jpg

One Piece [One Shots]
Tác giả: homicidalliu010
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

câu chuyện giữa char và reader 🐟 Tags: acekatakurikidkillermarcoonepiecewhoswho​
 
One Piece [One Shots]
who's who


“Chính xác thì anh định làm gì với cô ấy?”

Người đàn ông cao nhún vai khi cúi xuống trước thi thể đầy máu của người phụ nữ.

Anh quan sát một lúc, nhìn cô thở dốc, máu chảy ra từ miệng và mũi.

Những vết bầm tím và vết cắt khắp mặt và cơ thể cô."

Sao anh không đưa cô ấy đi cùng?

Suy cho cùng thì điều đó cũng có lý mà, phải không?"

Người phụ nữ cao chót vót đề nghị."

Và sau đó hắn sẽ làm gì với cô ta?"

Sasaki ngắt lời.

“Liệu Kaidou có thích ý tưởng đó không?"

"Chà, có chuyện gì với anh ta vậy?

Trường hợp xấu nhất là anh ta giết cô ấy."

Người đẹp tóc vàng nhún vai.Who's-Who tiếp tục quan sát cô gái trước khi ôm cô vào lòng.

Nữ đồng đội

của anh ta nhếch mép cười và tán thưởng quyết định của người đàn ông khi đưa bạn về cùng họ.

Tôi có linh cảm tốt về việc này~"

-----------------------------------------------------------Sau khi bạn tỉnh dậy , đầu vẫn còn choáng nhưng lờ mờ bạn thấy bóng dáng ai đó rất thân thuộc "(Y/N), chào mừng trở lại."

Bạn gật đầu với Drake và nhìn quanh tìm kiếm một người đàn ông nào đó.

"Ngươi đã sống sót trở lại!

Thật là một bất ngờ thú vị!"

Ulti cười khúc khích từ phía sau page one "Thật không may khi phải quay lại và gặp lại cô lần đầu tiên Ulti." bạn mỉa mai Cô ả trừng mắt nhìn bạn và bắt đầu hét lên một loạt những điều bạn không quan tâm khi mắt bạn vẫn đảo quanh phòng."

Hắn ta đang nói chuyện với Kaidou và sẽ quay lại ngay."

Drake thấp giọng nói.

Bạn gật đầu và quyết định bắt đầu đi bộ để gặp người đàn ông đó ít nhất nửa đường Đi ngang qua lâu đài, bạn đi qua một đám lính, họ chào đón bạn một cách trìu mến.

Bạn phớt lờ họ như thế họ vô hình cho đến khi cuối cùng bạn cũng để mắt đến người đàn ông mà bạn hằng chờ đợi."

Ôi trời..."

Giọng nói của anh mang lại nụ cười trên khuôn mặt bạn.

"Nhìn xem đó là ai."

Bạn hào hứng chạy tới chỗ anh nhưng đột ngột dừng lại khi đến trước mặt anh.Anh đặt con trỏ và ngón tay cái lên cằm bạn rồi nâng khuôn mặt bạn lên đối diện với anh ấy, quan sát nó.

“Không có một vết xước nào trên người anh cả.”

Tim bạn đập rộn ràng khi chạm vào anh.

Anh buông bạn ra, điều đó khiến bạn rất buồn nhưng bạn nhanh chóng quên đi và chạy theo sau anh ấy, theo anh ấy vào phòng riêng.

Cuộc dạo chơi diễn ra yên tĩnh và những người lính nhìn theo hai bạn đi qua hành lang, biết rất rõ về mối quan hệ của hai người.

Điều đó đã quá rõ ràng nhưng không ai có thể nói được điều gì.

Nếu Kaidou không quan tâm thì không ai khác quan tâm.Khi người đàn ông qua cánh cửa lớn, bạn đi theo phía sau, để nó tự đóng lại.

Bạn đứng yên nhìn anh tháo mặt nạ , tắt điếu thuốc và nằm uể oải trên giường."

Hãy đến đây mèo con của tôi ~."

Anh rúc vào người bạ một cách vui vẻ, hít hà mùi thuốc lá say đắm và mùi cam quýt thơm ngọt ngào.“Ta rất vui vì ngươi đã trở lại mà không gặp vấn đề gì.”

Giọng nói của anh ta làm bạn phát điên.

Tất nhiên là bạn bị ám ảnh bởi người đàn ông này.

Anh ấy đã cứu bạn và bảo vệ bạn rất nhiều khi bạn đang hồi phục và thậm chí cả trong các nhiệm vụ tiếp theo."

Đừng coi nhẹ tôi như vậy, tôi không hề yếu đuối."

Sự khó chịu trong giọng nói của bạn đã được nghe thấy rất rõ ràng nhưng tất cả những gì anh có thể làm là cười khúc khích.

"Ta không nghi ngờ gì nhưng ngươi rất mạnh mẽ.

Ta chỉ cảm thấy nhẹ nhõm khi ngươi đã trở lại trong vòng tay của ta."

Bạn cảm thấy anh ấy đặt tay lên mông bạn, xoa bóp nó với sự mong đợi.

Trái tim bạn rung động khi anh chạm vào bạn."

Nó có sôi động khi ta đi vắng không?"

Anh ta chế giễu một chút và nhìn lên trần nhà."

Những đứa trẻ bình thường cãi nhau và gây ồn ào nhưng chẳng có gì thú vị cả."

Đôi mắt anh dán chặt vào mắt bạn khi một nụ cười ranh mãnh nở trên môi anh."

Chúng ta hãy bắt kịp nhé?"

Anh ôm lấy má bạn và nhìn vào mắt bạn đầy yêu thương.

Cách người đàn ông này khiến bạn cảm thấy vô cùng hưng phấn.

Chỉ bằng giọng nói, ánh mắt, cái chạm nhẹ nhất của anh ấy, bạn sẽ có cảm giác như mình đang ở trên mây trên thiên đường.

Ban cảm thấy ấm áp và được yêu thương.

"Tôi yêu anh ."

Giọng nói êm ái như sữa của bạn khiến trái tim anh lần đầu tiên đập loạn nhịp sau một thời gian dài.

Anh ta dường như lùi lại chỉ một giây trước khi nở một nụ cười chân thành.

Bạn trèo lên người người đàn ông cao lớn, ngồi trên người anh ta và bắt đầu xoa bóp ngực anh ta một cách chậm rãi và nhẹ nhàng."

Anh biết tôi đã nhớ anh đến mức nào không, who's who " Bạn kêu lên một cách tuyệt vọng, cảm thấy bụng mình rộn ràng.

Ta hiểu rồi , bắt đầu chứ ?
 
One Piece [One Shots]
Katakuri


Ngọn lửa bùng cháy dữ dội khi bạn cố gắng thoát khỏi căn phòng mình đang ở.

Mùi vải cháy bao trùm căn phòng khi bạn nhìn đồ đạc của mình bốc cháy dữ dội.

Nước mắt chảy dài trên mặt bạn trong khi cổ họng bạn bỏng rát.

Chạy trốn là mục tiêu duy nhất của bạn vào lúc này, tuy nhiên bạn đã quá hoảng sợ để có thể suy nghĩ thẳng thắn để tìm ra nó.Cánh cửa phòng ngủ bật mở và đứng đó là một người đàn ông bí ẩn, nụ cười loạn trí hiện rõ trên khuôn mặt, nắm tay siết chặt và máu chảy xuống một bên đầu.

Tìm bạn như thắt lại khi bạn nhìn anh ấy quan sát bạn.

Ngay khi bạn định lùi lại, với tốc độ điên cuồng, anh ấy lao tới bạn và ngay khi anh ấy đặt tay lên cổ bạn-Bạn bật dậy khỏi giường, người ướt đẫm mồ hôi và mặt nóng như mặt trời.

Cổ họng bạn nghẹn lại khi bạn nhìn quanh phòng một lúc và nhận ra tất cả chỉ là một giấc mơ tồi tệ.

Bạn bắt đầu khốc một mình, cảm thấy sợ hãi và cô đơn

Một tiếng gõ nhẹ ở cửa vang lên và một giọng nói yếu ớt vang lên."

Thưa... , c..cô ổn chứ tiểu thư ?" người hầu hốt hoảng lắp bắp hỏi Bạn bình tĩnh lại một chút và nhìn vào cánh cửa đóng kín."

K-Katakuri đã về chưa?"

Một vài giây im lặng sau đó là một tiếng 'không' nhỏ.

Bạn lại tiếp tục khóc một mình và cảm thấy tim mình đau nhói.

Những lúc như thế này, bạn thực sự cần anh ấy.Bây giờ đã là buổi sáng và bạn cảm thấy kiệt sức.

Bạn thức dậy sau cơn ác mộng vào khoảng 2 giờ sáng và thức dậy kể từ đó.

Bạn cảm thấy không thoải mái và gặp khó khăn trong việc khiến bản thân cảm thấy thoải mái.

Tất cả những gì bạn muốn là anh ấy."

Thưa cô, tôi đã phục vụ bữa sáng cho tiểu thư với một ít trà, bất cứ khi nào tiểu thư sẵn sàng."

Bạn nở một nụ cười yếu ớt với người giúp việc rồi đi vào khu vực ăn uống.

Ban đặt mình lên chiếc ghế đệm màu đỏ thẫmNhớ lại vết thương lòng sau khi kể cho Brûlée về quá khứ của mình đã khiến bạn gặp những cơn ác mộng khủng khiếp.

Ngay cả khi có những người giúp việc và quản gia luôn có mặt chờ lệnh, bạn vẫn cảm thấy cô đơn vô cùng."

Thứ lỗi cho tôi, người đầu bếp đã vất vả nấu bữa ăn này nhưng sáng nay tôi không thấy ngon miệng.

Xin hãy gửi lời xin lỗi đến anh ấy.

Tuy nhiên, tôi sẽ mang trà ra vườn."

"Vâng ."

Người giúp việc bưng trà cho bạn khi cô ấy theo bạn ra vườn.

Trời hơi lạnh nhưng những chiếc lá mùa thu khiến nó dễ chịu hơn."

Chào buổi sáng, (Y/N)."

Bạn nhìn vào cái cây khổng lồ trong vườn và thấy Cracker đang ngồi dưới bóng cây.

Bạn mỉm cười nhẹ trước khi quyết định ngồi cạnh anh.

Anh mỉm cười rồi quan sát những nét thay đổi của bạn."

Huh.

Trông chị dâu ốm quá.

Đêm qua có ngủ được chút nào không?"

Bạn cười khúc khích trước khi nhìn xuống tách trà của mình."

Không.

Có hơi khó khăn một chút."

"Anh ấy sẽ quay lại sớm thôi."

“Có buồn không khi tôi phụ thuộc vào anh ấy nhiều như vậy?”

Anh nhìn bạn bối rối nhưng vẫn lắng nghe bạn nhiều hơn."

Khi chúng ta không ở bên nhau, tôi rất buồn và chán nản.

Nhưng gần đây... cứ mơ thấy những giấc mơ này và nó khiến mọi thứ trở nên tồi tệ hơn trước rất nhiều.

Kiểu như... nó khuếch đại cảm giác sợ hã và sợ hãi." sự cô đơn..."

" chị biết đấy, với tư cách là chồng của chị lẽ đương nhiên anh ấy phải làm là

giúp chị đương đầu với tất cả những điều đó.

Giúp vượt qua những lúc như thế.

Tất nhiên, anh ấy có nhiệm vụ phải hoàn thành nhưng điều đó sẽ không xảy ra."

Anh ngắm nhìn những chiếc lá và không buồn nhìn bạn.

Anh ta thực sự không thích nói về những điều ngớ ngà như thế này nhưng anh ấ

có thể nói rằng bạn cần một ai đó.

Bạn cảm thấy trong lòng hơi ấm áp, chỉ cần nghĩ đến việc chồng bạn sớm làm nhiệm vụ trở về là bạn đã thấy vui rồi.

Bạn biết anh ấy là người rất bận rộn nhưng bạn vẫn cần anh ấy.

"Chị có cần gì trước khi tôi đi làm nhiệm vụ của mình không?"

" đủ rồi.

Cảm ơn ."

Anh đứng dậy, vươn vai và nhìn bạn lần cuối trước khi cười toe toét và xin lỗi.Bạn tựa vào gốc cây và nhấp ngụm trà, hy vọng Katakuri sẽ sớm trở về nhà.Khoảng nửa đêm khi Katakuri đi qua cửa trước nhà mình.

Anh ta được những người giúp việc chào đón và không nói một lời, anh ta bước qua tất cả họ để đến phòng ngủ chung, biết rằng bạn đang đợi anh ta.Khi đến gần phòng, anh nhìn thấy một người giúp việc lớn tuổi đang đứng ngoài phòng.

Anh ấy thấy điều này thật bất thường vì người giúp việc thường không bao giờ ở lại phòng trừ khi bạn cảm thấy ốm.

Ý nghĩ đó làm anh lo lắng một chút khi anh nhanh chóng tiến lại gần cô."

Cô ấy ổn chứ?"

Người giúp việc ngước lên nhìn anh và thở dài."

Cô ấy không sao đâu.

Gần đây cô ấy đang gặp ác mộng khủng khiếp và tôi chỉ muốn kiểm tra cô ấy khi cô ấy thức dậy."

"Cô ấy lần nào cũng hỏi thăm ngài .

Cô ấy thức dậy và khóc và khi tôi hỏi cô ấy có ổn không hoặc có cần gì không, cô ấy lại hỏi về ngài ."

Cảm giác tội lỗi nặng nề đè nặng lên Katakuri.

Anh ta không nói gì thêm với người giúp việc.

Với một cái gật đầu nhẹ như một dấu hiệu cảm kích, anh chia tay người phụ nữ và lặng lẽ bước vào phòng ngủ.

Bạn ở đó, đang ngủ dưới chiếc chăn bông sang trọng.

Tuy nhiên, bạn trông rất yên bình, nhớ lại những gì cô hầu gái đã nói, nó có lẽ sẽ không kéo dài lâu."

Ác mộng?"

Katakuri ngồi trên giường tựa lưng vào đầu giường, nhắm mắt nhưng không ngủ.Bạn cựa quậy trên giường và bắt đầu thút thít.

Katakuri mở mắt và quay người về phía bạn.

Bạn nằm chặt chăn và nhắm chặt mắt lại, vật lộn với một cơn ác mộng khác.

Hơi thở của bạn cũng trở nên gấp gáp, mồ hôi bắt đầu túa ra khắp cơ thể."(Y/N)..."

Anh đặt tay lên má bạn và xoa nhẹ, cố gắng đánh thức bạn dậy một cách nhẹ nhàng mà không làm bạn giật mình.Bạn tiếp tục cựa quậy và khóc, cảm giác ngày càng tệ hơn.

Cuối cùng anh cũng nói to hơn và đặt tay lên vai bạn.Đôi mắt của bạn mở to khi bạn đứng dậy từ tư thế ngủ vừa rồi, cố gắng lấy lại hơi thở và khóc.

Bạn cảm thấy có một bàn tay chạm vào mình, bạn ngay lập tức thở hổn hển và quay lại xem đó là ai.

"Katakuri?"

Anh kéo bạn vào một cái ôm ấm áp, cho bạn biết rằng anh ấy đang ở đó và bạn không cần phải lo lắng.

Bạn rất sốc khi có anh ấy ở đó vào thời điểm đó, bạn cảm thấy rất biết ơn và được bảo vệ.

Bạn vòng tay ôm lấy anh và khóc trong lòng anh.Anh ấy cảm thấy buồn khi bạn phải đối mặt với tất cả những cảm xúc này một mình và cảm thấy khó chịu với chính mình vì đã để mình phải xa nhà quá lâu."

Tôi dự định sắp xếp để chúng ta có thể dành nhiều thời gian bên nhau hơn."

Bạn đẩy ra và ngước lên nhìn anh.

Anh ấy nhìn chằm chằm vào bạn từ đằng sau chiếc khăn quàng cổ của mình.

Bạn nở một nụ cười trước khi kéo chiếc khăn quàng cổ của anh xuống và đưa tay lên hôn anh.

Anh trao cho bạn một nụ hôn dài nồng nàn.

Nó khiến bạn tan chảy và cảm thấy như mọi thứ sẽ ổn.
 
Back
Top Bottom