Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [On2Eus] Mèo Nhỏ, Em Đừng Bướng

[On2Eus] Mèo Nhỏ, Em Đừng Bướng
chap 20


Wooje: Để cháu cắn lại môi chú cho hòa *đanh đá*HyeonJoon:Đây của em tất!!*nhếch môi*Hắn vừa nghe được câu nói của em khóe môi liền cong lên.

Mở miệng dâng lên cho bạn nhỏ.

Thấy gương mặt gợi đòn của hắn em liền nổi đóa.

Quay người bò lên người hắn mặt mũi nhăn nhó.

Hiện tại em chỉ muốn cắn chết tên không có lòng người này mà thôi.Wooje: Chú chu cái mỏ chú ra đii*lườm*Hắn bị em đè cả người dựa vào thành giường có chút hoảng.

Không thể tin được con mèo ngốc này sẽ hành động như vậy.

Ban đầu còn hơi bất ngờ nhưng rất nhanh hắn lại lấy lại sự hứng thú.

Tay đặt ở eo khỏe eo đẹp của em ôm ghì chặt xuống.

Khiến em mất đà mà ngã lên người hắn.

Khoảng cách cơ thể của em và hắn gần như bằng không.

Môi em và môi hắn áp chặt vào nhau, mắt em tòn xoe vì chưa kịp định hình mọi chuyện.Muốn ngồi dậy nhưng không thành hẳn một tay ghì eo em một tay giữ chặt lấy gáy em xoa nhẹ.

Gáy vốn là phần mẫn cảm của em meo nên khi bị chạm khiến em nhạy cảm mà run lên.

Đôi tay nhỏ không biết đặt đâu cho đúng quơ một hồi thì một tay an toàn chạm vào thành giường.

Nhưng tay còn lại thì không được như vậy.

Yên vị đặt trên ngực hắn.Wooje:Um..ưm~*rên*Tay hắn chẳng biết từ lúc nào đã luồn được vào chiếc áo rộng rãi của em xoa nắn vòng eo nhỏ khiến em giật mình mà rên lên vài tiếng.

Hắn từ từ cuốn em vào lại nụ hôn.

Chiếc lưỡi luồn lách vào khoang miệng em khám phá mọi ngóc ngách.

Đến cả chiếc lưỡi rụt rè của em cũng bị hắn lôi ra trêu trọc.

Lần hôn này là hắn từ từ đưa em vào nên không có đau như vừa nãy.

Em cứ vậy nhắm mắt đương theo chiếc lưỡi hắn.

Nước bọt được đẩy qua đẩy lại liên tục tạo ra những tiếng chóp chép.Hơi thở của em yếu dần hắn cũng biết đường mà buông đôi môi mềm ngọt của bạn nhỏ.

Vừa rời môi liền tạo ra một sợi chỉ bạc kéo dài.

Hắn thảo mãn nhìn thành quả của mình trước mặt.

Em vì hết hơi nên má đã đỏ ửng hết cả lên.

Hơi thở có chút gấp gấp mắt nhắm mắt mở nhìn hắn.Wooje: Haah~..hộc hộc.. *Thở dốc*HyeonJoon:Chú xin lỗi bạn nhỏ nhé!!*ôm má em*Wooje:Um..ưm..meow~*gật đầu*Nhìn em đã tèm lem buồn ngủ nên hắn cũng dừng lại hành động sờ soạn người em.

Đưa tay ôm lấy hai má phính cưng nựng vô cùng.

Em vừa ngại vừa buồn ngủ nằm bẹt trên người hắn đầu dụi dụi vào cổ hắn.

Cả cơ thể như cục bông vừa trắng vừa mềm đã vậy còn thơm ai mà không thích.

Hắn nhẹ giọng nói.HyeonJoon: Chú đưa Wooje đi đánh răng haa*xoa đầu em*Wooje:Um..um*gật đầu*HyeonJoon :Nào dạ vâng của bạn đâu??*đỡ em dậy*Hắn nhấc người em dậy để em ngồi trong lòng mặt đối diện với hắn.

Em nghe thấy câu nói này quen quen mới sáng nay khóc đau cả mắt vì nó nên em nhớ lắm.

Nhanh chóng ngước mặt lên nhìn rồi đáp lại.Wooje: Wooje dạ chú ạ!!*chu môi*Chụt!!

Hắn chớp lấy thời cơ hôn môi mềm của em.

Khiến em lại lần nữa đơ người, gương mặt cứ ngơ ngơ nhìn hắn dễ thương điênn!!

Đôi mắt hai màu nhìn thẳng vào mắt hẳn khiến cho tâm tư người đối diện rối loạn.HyeonJoon: Chú bế bạn nhé!!*cười*Wooje: Vâng ạ..*dang tay*Em dang tay đợi hắn bế, môi nhỏ rút kinh nghiệm không chu chu nữa mà em chuyển sang phồng mà.

Hắn bế em vào phòng tắm đặt em ngồi trên thành bồn lấy ra chiếc bàn chải hình con vịt đáng yêu cho em rồi lấy một chút kem đánh răng.

Hắn đưa cho bạn meo biết bạn không biết làm, tiện nên hắn cũng đánh luôn.

Dạy em meo cách đánh răng cũng không khó vì em rất ngoan và nhanh nhẹn.

Rất nhanh sau khi cá hai đánh ra xong hắn lấy khăn lau mặt cho em trước rồi mới lau cho mình.Wooje: Chú ơi..~*lí nhí*HyeonJoon:Ơi, bạn sao hả?*Bế em*Wooje: Chú không sợ meo hả??*nghịch áo hắn*Ơii!! bạn bé nghĩ gì vậy hả?? bạn meo như này hắn chỉ thấy mệt thôi, mới xuất hiện có mới 2 ngày nay.

Mà em hết ốm thì đến ngã bong gân luôn chứ!!.

Đã vậy còn rất bướng bỉnh nghịch ngợm.

Chẳng qua là em dễ thương, đáng yêu lâu lâu lại có chút nghe lời nên đã làm cục đá như hắn trở nên mềm oặt thôi.

Hắn vừa bế em ra vừa đáp lại không để em đợi lâu.HyeonJoon: Chú sợ!!*đặt em lên giường*Wooje: Vậy sao chú còn để em ở lại..*lí nhí*HyeonJoon: Chú sợ là em sẽ nghịch ngợm, sợ em em sẽ đau, sợ là em sẽ biến mất!!

Chứ ai mà lại sợ con mèo trắng tinh như em hả??*véo mũi em*Wooje:Aa..đau em*xoa mũi*Wooje: Nhưng mà không phải em rất quái dị sao??*nhìn hắn*HyeonJoon: Quái dị?? ai nói em vậy??

Đúng là khó mà tin em lại từ mèo lại hóa thành người nhưng nhìn em cưng muốn chết quái chỗ nào!!*bế em ngồi lên người mình*Wooje: Em cũng chẳng biết tại sao lại thành ra như này..nhưng mà chú tốn tiền, tốn thời gian, tốn công sức và mọi thứ cho em... chú không sợ lỗ hả??*lí nhí*HyeonJoon:Meo sợ chú lỗ hả??*phì cười*Wooje:Um..ưm meo sợ chú sẽ hết tiền*ngây ngô*HyeonJoon: Ngốc ạ tiền chú đủ để cho meo ăn chơi đến mệt luôn nhé!!

Meo sợ chú lỗ vậy meo ngoan đi meo học thật giỏi rồi sau này về cưới chú là được. *cưng chiều* Wooje: Cưới??

Là sao ạ??*nghiêng đầu*HyeonJoon: Cưới là meo sẽ làm vợ chú chú sẽ làm chồng meo!!Meo chỉ cần làm việc với chú trên giường thôi còn mọi chuyện chú lo hết cho meo*cười gian*Wooje: Vậy chúng ta làm chuyện trên giường đi ạ!!*nằm xuống*Cùng chờ xem chuyện trên giường sảy ra sẽ ra sao ở chap sau nhé!!
 
[On2Eus] Mèo Nhỏ, Em Đừng Bướng
chap 21


Em nhỏ nói xong câu là nằm ngay xuống giường mắt nhìn hắn ngây ngô vô cùng.

Hai tay dang ra muốn được ôm.

Hắn lúc này vẫn chưa thể nghĩ được gì trong câu nói của em.

Biết là em còn nhỏ suy nghĩ ngốc nghếch nhưng lỡ vài tháng nữa đi học bị dụ thế này thì sao??

Không nghĩ nhiều hắn đè cơ thể to lớn của mình lên người em.HyeonJoon: Bạn vừa nói gì cơ??*đè em*Bàn tay to lớn của hắn đặt ở eo nhỏ của em tay còn lại đưa lên bóp nhẹ hai má em khiến môi mềm của em chu ra chông yêu kinh khủng.

Em đâu dạng vừa đâu gỡ tay hắn ra không được liền hơn thua đưa tay bóp lấy má hắn mạnh hơn.Wooje: Chú bị điếc hả??*bóp má hắn*HyeonJoon: Ya!!

Wooje hỗn!!*nghiêm nghị*Em vừa nói xong câu đã bị hắn quát tháo thì liền giật mình.

Căn bản em là em không biết cái từ em muốn nói là gì.

Thấy từ điếc và từ đó cũng giống nhau nên em áp dụng luôn mà đâu có ngờ bị quát đâu.

Nhưng đúng mà!! em vừa nói xong chú đã hỏi lại không phải bị điếc thì là gì??.

Suy nghĩ vậy thôi chứ em cũng gan lì lắm mở miệng lí nhí nói.Wooje: Wooje xin lỗi!!...nhưng mà chú không nghe được không phải là điếc thì là gì??*lí nhí*Hyeonjoon:Chú đang nghe rất rõ rồi đây!! em bây giờ là thấy chú dễ nên cợt nhả hả??*nhíu mày*Wooje:K-không.. không phải mà!!*lắc đầu*Wooje: Nhưng mà chú này!!*kéo áo hắn*Hyeonjoon:Sao?? em định bày trò gì??*nhìn em*Wooje: Mình làm chuyện trên giường đi ạ!!

Wooje muốn lắm rồi..*phồng má*Nghe được câu nói này hắn lại càng bất lực, giọng nói có chút cọc cằn bóp hai má em cho khí bên trong xẹp xuống rồi lại nhịn cười nhìn em cố gắng phồng hai má lên.Hyeonjoon:Đâu!! bạn nói xem chuyện trên giường là chuyện gì??*nhịn cười*Wooje: Đơn giản mà!! chú lớn thế này rồi mà còn không biết.

Thế thì để wooje làm cho*cười*Hyeonjoon: Yể!! bạn bảo bạn làm cơ mà??*hoang mang*Dứt câu em nhắm nghiền mắt lại tay với lên lấy cái gối rồi mặc hắn đang trên người mình hoang mang mà nằm ôm gối ngủ ngon lành.

À thì ra câu Wooje muốn lắm rồi theo nghĩa của em meo là em muốn đi ngủ lắm rồi!!

Nói thật nhé con mèo này giỏi nhất chính là ngủ chỉ sau nghịch ngợm mà thôi.

Vừa mới đấy mà đã vào giấc rồi mới hay.

Hắn có hỏi cũng không hề biết gì hết.

Môi hắn cong lên áp người mình vào người em gần hơn cúi đầu rúc mặt vào cổ em mà hít hà.

Thôi thì lợi dụng em một chút vậy, nằm vậy chỉ được một lúc thôi rồi hắn xuống.

Vì sợ em meo khó thở, để em năm gọn trên giường rồi hẳn mới tắt điện đi ngủ.Vừa lên giường em lại như thói quen mà rúc người vào người hắn.

Tay vô thức mà vứt luôn chiếc gối đang ôm, ôm lấy hắn.

Thấy vậy hắn nghĩ em lạnh liền kéo chăn phủ kín lên người em và mình.

Cứ tưởng là sẽ có được giấc ngủ ngon lành nhưng ai mà có ngờ được.

Vừa đắp chắn lên em đã liền kéo xuống sau đó còn ngước lên nhìn hắn.HyeonJoon:Meo chưa ngủ hả??*nhìn em*Wooje:Um..ưm..meow~*Lắc đầu*HyeonJoon:Meo yêu đắp chăn vào lạnh đấy!!*kéo chăn lên*Wooje:Ứm~...n-nónggg*đạp chăn*HyeonJoon:Cái con mèo bướng này!!*nhăn mặt*Wooje: Chú ơi~..*lí nhí*HyeonJoon:Chú đây "nhìn em*Wooje: Wooje không ngủ được nữa rồi ạ..*nghịch áo hắn*HyeonJoon: Wooje khó chịu ở đâu hả??*hoảng*Nghe em nói hắn lo sốt vó mắt lia loạn xoạn nhìn em.

Em không nhanh không chậm đưa đôi tay múp míp trắng trắng cầm lấy bàn tay to lớn của hắn đặt lên bụng nhỏ.

Môi nhỏ lại nhoẻn cười nhìn hắn.Wooje: Chú xoa bụng cho meo yêu đi ạ*cười*Biết em không sao hắn mới thở hắt một cái nhìn cái mặt đang cười đùa với mình tay được tiếp xúc với eo nhỏ mịn màng nên hẳn cũng " vô thức" xoa nhẹ nhàng.

Giọng nói cưng chiều vang lênHyeonJoon: Được chưa nào, mình đi ngủ nhé!*cười*Wooje:Um..meow yêu chú*cười*HyeonJoon:Haa!! chú cũng yêu meo nhiều lắm đấy*véo má em*Wooje:Meow..hì hì~*cười*Xong cuộc hội thoại đêm khuya thì em và hắn mới bắt đầu vào giấc ngủ.

Vì buồn ngủ nên em không cả thẻm đổi tư thế nằm li bì một dáng tới sáng luôn.

Hôm nay trời có vẻ âm u, chắc là trời sẽ mưa to đấy.

Gió bên ngoài cũng lạnh hơn rất nhiều.

Hắn thức giấc trước nhưng vẫn để em ngủ tiếp vì hôm qua em ngủ muộn chắc sẽ mệt lắm.

Đánh răng rửa mặt xong vừa xuống nhà được một lúc thì mọi người cũng xuống trừ mỗi em mèo nhà hắn thôi.Kyungho: Dậy sớm thế à??*bế Hyuk xuống*Kyungho bế em hyukkyu là vì sợ em còn đau với lại em đang rất biếng gọi em dậy từ đời nào rồi mà em vẫn làm nũng nằm bẹt trên giường sợ về muộn giông bão khó về nên Kyungho mới bế em xuống.HyeonJoon:Ừm..còn sớm đã lôi ẻm dậy rồi à?? *cười*Hyuk lúc này thấy có người bênh vực liền ngước đầu nhìn tay nhỏ chỉ vào mặt Kyungho rồi nói với giọng uất ức.Hyukkyu:Anh HyeonJoon phạt đi!! phạt cái anh này nặng vào cho Hyuk*chỉ Kyungho*Kyungho: Bạn lo ngủ đi, đừng có mách tội anh!! anh chưa có xử tội bạn là may lắm rồi*cười*Hyukkyu: Ngủ gì nữa chứ!! bạn coi chừng Hyuk cắn chết bạn cho coi*nhe răng*Kyungho:Đây bạn cắn đi này!!*thách thức*HyeonJoon:Ơi ơi!!

đừng cãi nhau*bất lực*Lúc này gã mới lên tiếng làm điểm tâm điểm chú ý.

Nãy giờ có vẻ mọi người quên mất có cả cậu anh và gã y đang đứng đó nữa.Jihoon: Nào đứng đó cãi một hồi đi, mưa thì cắm đít mà chạy*bất lực*HyeonJoon:Chúng mày về luôn hả??*nhìn mọi người*Minhyung: Ừm..về không mưa!! thấy bảo mưa bão liên tục ba ngày đấy lên tiếng*Hyukky: Aaa!! thế Hyuk không được sang đây chơi với bạn meo à??*phụng phịu*Minseok:Hay anh HyeonJoon để tụi em ăn nhờ ở đậu vài hôm đi ạ*nhìn hắn*Sanghyeok: Đúng đúng!!

Còn không thì Sanghyeok có tiền Sanghyeok mua lại nhà anh cũng được. *nhìn hắn*HyeonJoon:Hảaa!!*hoang mang*
Mấy bà chờ đợi chuyện trên giường gì ở chap này...
 
[On2Eus] Mèo Nhỏ, Em Đừng Bướng
chap 22


Ba bạn bé giương đôi mắt long lanh nhìn hắn như muốn xin xỏ.

Tay em Hyuk còn chắp vào nhau mắt chớp chớp liên tục.

Hắn thật sự là cũng rất muốn các bạn ở đây, mặc dù là nghịch ngợm vậy thôi chứ nhà có các em vào thì rộn ràng hơn hẳn.

Em meo nhà hắn cũng cười đùa rất nhiều.

Nhưng không nói Hyukkyu thì cậu và y không còn đi học nữa.Minseok nhìn vậy thôi chứ em đang làm bác sĩ đó.

Y cũng không thua kém gì đâu em đang làm nhà thiết kế thời trang.

Bão thì cũng chỉ có em Hyukkyu là được nghỉ vì em còn đi học.

Kyungho anh và gã cũng còn rất nhiều việc trên công ty.

Hắn biết chắc là bão như này họ sẽ không cho các em ra ngoài đâu nhưng bao nhiêu vẫn đề khác ập tới khiến hắn nhất thời không biết phải xử lí làm sao.Minhyung: Ôi nào!!

Minseok em chẳng phải đang làm bác sĩ để giải cứu mọi người sao?? *nhìn cậu*Anh xoay người cậu về đối diện mình vừa nói vừa chỉnh lại áo cho bạn.

Phải rồi điểm yếu các các hội bạn nhỏ này chính là các bạn nhỏ.

Hắn nhanh chóng đáp lại.HyeonJoon: Anh biết là các bạn rất thích chơi với bạn meo.

Và các em hiện tại cũng rất quan trong với bạn meo.

Bậy giờ anh nói các bạn ngoan nhé!!* dặn dò*Các em gật đầu ngoan ngoãn lắng nghe anh m8 nói chuyện mà mặt cứ phải ngước lên tới tận trời.HyeonJoon:Đây nhé!!

Minseok em phải ngoan nghe lời anh Minhyung.

Hiện tại Minseok không chỉ là giải cứu người khác nữa.

Em còn có thể giải cứu được bạn meo nhà anh mà.

Hôm bữa bạn meo ốm em làm rất tốt luôn đó nhaa* cười*Minseok: Thật ạ!! vậy thì để Minseok về làm bác sĩ meo bệnh anh alo cho em nhé*cười*HyeonJoon: Ok luôn!!*cười*Thuyết phục xong một bạn hắn liền quay qua nói với y.HyeonJoon: Nào tới Sanghyeok nhé!!Sanghyeok: Vâng ạ!!*lắng nghe*HyeonJoon:Đâu tiên là Sanghyeok phải nghe lời anh Jihoon đi về nè!!

Sanghyeok chẳng phải là nhà thiết kế thời trang sao, bạn meo nhà anh thật sự rất thích quần áo đẹp.

Sẽ ra sao nếu Sanghyeok thiết kế thật nhiều quần áo đẹp cho bạn meo.

Bạn meo rất thích quần áo đẹp nếu mà được em làm chắc chắn bạn meo sẽ rất vui cho mà coi!!*dụ dỗ*Sanghyeok:Woaaa.. chắc chắn là bạn meo sẽ rất thích Sanghyeok cho coiii*hí hửng*HyeonJoon: Vậy Sanghyeok có làm được không nhỉ??Sanghyeok: Được ạ..

Sanghyeok lo được hết*nhìn gã*Nói xong Sanghyeok vui sướng mà nhảy lên người gã đòi về.

Lúc này hắn mới để ý tới em Hyukkyu mặt trù ụ buồn bã.

Kyungho bế em nghĩ mình lỡ chạm vào vết đau của em lên nãy giờ cứ lo lắng hỏi.Kyungho:Aaa!! anh làm bạn đau hả*nhìn Hyuk*Hyukkyu: Không..

Hyuk không đau ạ*lí nhí*HyeonJoon: Hyuk buồn hả??*nhìn hyukkyu*Hắn tiến lại gần Kyungho vs hyukkyu nhẹ giọng hỏi.Hyukkyu: Dạ không..ạ*nhìn hắn*HyeonJoon: Thôi nào!!

Hyuk đừng buồn em nghe lời--*bị cắt lời*Đang nói thì em Hyuk mở giọng lí nhí cắt ngang lời hắn nói.

Tay vân vê vạt áo của mình không dám nhìn mọi người.HyeonJoon: Hyuk phải nghe lời anh Kyungho ngoan về nhà..*cúi đầu"Hyukkyu: Nhưng mà..

Hyuk không làm được gì cho bạn meo hết..*lí nhí*Úi!!

Hắn không ngờ là bạn nhỏ này thường thường rất năng động hoạt bát đã vậy còn rất tích cực nay lại có thể nghĩ được điều tiêu cực này trong đầu nên có chút hoảng.

Kyungho biết em căng thăng tay liên tục xoa tấm lưng nhỏ em không ngừng.HyeonJoon: A!! không phải đâu nhé.Hyuk đừng buồn em là người bạn meo cần nhất.

Hyuk biết mà đúng không?? bạn meo là mèo hóa người bạn ấy chỉ học được cách nói chuyện và hành động của con người mình thôi.

Từ ngữ của bạn ấy không được mở rộng như chúng ta nên còn rất loạn.

Hyuk hiện giờ còn đi học nên amh rất muốn Hyuk giúp anh và giúp cả bạn meo.*an ủi em*Hyukkyu: Hyuk cái gì cũng làm được ạ!! chú muốn Hyuk giúp gì vậy ạ!!*hí hửng*HyeonJoon: Được!!

Hyuk ngoan học thật giỏi nhé.

Thời gian sắp tới anh sẽ đưa bạn meo đi học.

Nhưng trước khi đi học vì Hyuk và bạn meo rất hợp nhau nên chú muốn Hyuk giúp chú dạy bạn meo học rồi bảo vệ bạn meo được không??*Hyukkyu: Vângg...

Hyuk làm được ạ!!*dõng dạc*Kyungho: Giỏi quá!!*cười*HyeonJoon:Được!! nhờ vào ba bạn hết nhé*cười*Ba em nhỏ vừa cười vừa gật đầu vâng ạ lẽ phép cực kì.

Thấy trời sắp mưa nên họ cũng chuẩn bị về kẻo không kịp.

Hắn để mà nói trước kia chưa có bạn meo vẫn rất thương ba bạn luôn.

Nay có bạn meo rồi lại càng thương hơn.

Vì phải dậy sớm chưa có ăn uống gì hắn sợ mấy bạn đói mệt nên cho mỗi bạn một hộp sữa và vài cái bánh, hộp kẹo,..

để đi đường còn có cái mà ăn.Sau khi tiễn mọi người về hết thì cũng đã gần sáu giờ rồi.

Hắn chưa lên phòng luôn mà còn làm đồ ăn lát em dậy đói có ăn luôn.

Loay hoay một hồi hắn cũng chẳng biết mưa từ khi nào.

Mãi đến khi tiếng sấm vang uỳnh lên mới khiến hắn giật mình.

Cảm nhận có điều không lành hẳn mới vội vàng chạy lên xem thử.

Cạch!! tiếng mở cửa vang lên.

Mắt hắn lia tới chiếc giường lớn quen thuộc miệng gọi tên em.HyeonJoon: Wooje!!*hoảng*Vừa vào tới bên trong chỗ em đáng ra nên ở đó bấy giờ lại chẳng thấy đâu. khiến hắn hoảng loạn lao vào nhà tắm tìm em.

Tìm hết mọi ngóc ngách lại chẳng thấy một tung tích hắn ngày càng xót ruột hơn.

Trời mưa to thế này!! em còn đang bong gân thì đi đâu được chứ!!.

Vậy là điều hắn sợ nhất đã sảy ra rồi à?? em biến mất khỏi hắn rồi sao??Chờ chap sau nha tầm trưa hoặc tối t đăng nhé
 
[On2Eus] Mèo Nhỏ, Em Đừng Bướng
chap 23


Ngay khi hy vọng của hắn chợp tắt, ngồi bệt xuống chiếc giường trắng tinh.

Hơi ấm trên giường giờ cũng đã nguội lạnh mất rồi!!.Thật sự hắn chưa bao giờ trải qua cái cảm giác thế này bao giờ.

Tim hắn như bị siết chặt lại vùng ngực nặng trĩu khó thở vô cùng.

Meow~ tiếng mèo con rụt rè kêu lên.

Hắn là đang nhớ em tới lãng tai rồi suy diễn hả??Nhưng dù là hắn có nghe nhầm thì chắc chắn hẳn cũng phải tìm lại em.

Hắn không tin là bản thân mình sẽ mất em.

Ngay khi nghe được tiếng mèo nhỏ kêu hắn liền la toáng.HyeonJoon: Wooje!! bạn ở đâu rồi*la*Meow~...Vẫn là tiếng mèo ấy, lần này dưới lớp chăn bông dầy cộp bất ngờ có sự chuyển động nhẹ.

Hắn không do dự nhấc tấm chăn to đùng ấy ra.

Bên trong xuất hiện bộ quần áo mà chính hắn mặc cho em sau lớp áo còn trùm kín một cục bông màu trắng.

Phải rồi!! con mèo màu trắng dính đầy bùn đất hôm bữa được hắn đem từ con hẻm nhỏ về nhà.Nay lại xuất hiện khiến hắn mừng không ngót.Hyeonjoon:Bạn meo.. là em đúng không??*bế*Mèo con này để ý cũng có đôi mắt hai màu y hệt bạn meo của hắn.

Không biết nó có hiểu lời hắn nói không nhưng lại đưa đầu dụi dụi vào tay hắn thay cho câu trả lời.

Wooje meo lại hóa thành mèo rồi!! cơ thể meo liên tục run rẩy.

Chắc vì em lạnh hoặc bị sấm chớp dọa cho sợ.

Vừa nãy khi nghe thấy hắn gọi tên, em rất muốn chạy ra ôm hắn nhưng lại bị từng đợt sấm làm hoảng nên cứ ở trong chăn mà run rẩy.

Ngay khi ngửi được mùi hắn em biết hiện tại hắn đang rất gần nên liền nhúc nhích muốn ra nhưng lại bị kẹt trong lớp chăn êm ái kia.HyeonJoon:Meoo, bạn không sao chứ nhìn em* :Meow...*lắc đầu*Lúc này hòn đá nặng đang đè trên ngực hắn cũng được gỡ bỏ.

Tay vừa vuốt ve vừa xem xét chân tay em.

Vì nhớ mùi nên em dụi mặt vào khuôn ngực săn chắc kia mà hít hà.

Miệng nhỏ không ngừng kêu Meow meow!!

Hắn không một động tác thừa vén áo đút bạn meo vào trong người.

Hơi ấm từ người hắn tỏa ra bao quanh cơ thể em vì dễ chịu nên bạn meo không hề quấy nằm im lìm trong người hắn mà hưởng thụ.HyeonJoon: Bạn meo làm chú sợ muốn chết!! em có đói không chú cho em ăn nhé*nhỏ giọng*:Meow~..*gật đầu*HyeonJoon: Được!!

ăn xong bạn phải ở bên chú đấy, không được chạy đi đâu đâu*bế em*:Meow..*dụi đầu*Hắn vẫn để bạn meo trong người tay luồn vào trong áo mà đỡ em.

Tay còn lai đưa lên gỡ bốn cúc áo trên cùng để quan sát mèo nhỏ.

Bạn meo hóa mèo cũng ngoan đó chứ!! nhưng mà bạn meo dễ thương hơn cơ.

Bế em xuống dưới nhà hắn thật sự là không biết cho em ăn cái gì mới được.

Vì em vừa là mèo vừa là người mà!!HyeonJoon:Meo yêu, bạn ăn cơm nhé*vuốt ve*:Meow..*gật đầu*Mèo con ngoan ngoãn gật đầu lục xục muốn bò ra ngoài vì em đói lắm rồi.

Bụng nhỏ cồn cào lắm rồi chú nói ít thôi!!.

Em meo suy nghĩ ấm ức chẳng thể nói ra nên mặt nhăn mày nhó đanh đá nhìn từng cục thịt trên bụng hắn.Hắn khi này là do không biết bạn meo nghĩ nên vẫn nuông chiều lắm nha.

Bế em đặt trên bàn đối diện với mình.

Ngón tay thon dài của hắn nhẹ chạm vào đầu mũi mèo con rồi mỉm cười.

Nhanh chóng múc cơm ra bát cho em.

Thức ăn cũng được hắn cắt nhỏ ra từng miếng vì sợ em không ăn được.

Mỗi lần đưa thìa cho meo là hắn lại cẩn thận kiểm tra nhiệt độ.

Thật sự thì hẳn là người không có sự kiên nhẫn nhưng lại vì một bạn mèo mà kiên nhẫn múc từng miếng nhỏ và cắt đồ ăn cho em.Không biết là vì buồn ngủ hay bạn meo muốn trêu hắn mà trong lúc ăn cứ nhắm mắt rồi ngã người ra sau như muốn ngủ làm hắn vừa buồn cười vừa thương.

Một tay đút một tay đỡ em miệng thì liên tục khen em giỏi.

Ăn mãi một hồi cũng hết bát cơm.

Tính dọn vào rồi bế em đi ngủ nhưng hành động của bạn meo khiến hắn khó hiểu.Thấy hắn vừa đứng dậy em ngồi trên bàn ngước mặt lên nhìn, miệng liên tục kêu giơ tay mèo khều khều.

Lo cho em hắn liền cúi người xem xétHyeonJoon:Meo yêu em làm sao*nhìn em*:Meow..*khều*Hoang mang nhìn em nhưng hắn cũng từ từ ngồi xuống.

Em thấy hắn ngoan như vậy thì liền kêu lên vươn tay mèo đáng yêu chỉ vào bát cơm còn nguyên của hắn.

Phải rồi!! mải chăm bạn meo quá hắn cũng chẳng thèm ăn uống.

"Đúng là hư hỏng!! thường ngày chú day meo phải ngoan mà chính chú còn hư như này à??.

" Hành động của em là đang ra lệnh cho hắn phải ăn chứ gì nữa.HyeonJoon:Bạn meo còn đói hả??*cười*:Meow..*lắc đầu*HyeonJoon: Vậy em muốn chú ăn hả??*cười*:Meow..*gật đầu*HyeonJoon:Ồ hổ!! meo yêu dễ thương quá nè*nựng cằm em*Nghe bạn bé nói vậy hắn cũng ngoan ngồi ăn cơm trước ánh mắt đanh thép của bạn meo.

Hắn ăn là phụ nhưng dụ em ăn là chính cứ đợi em không để ý thì sẽ nhăm nhe đút cho meo yêu ăn.

Rất nhanh hẳn cũng đã hoàn thành bữa ăn của mình.

Dọn dẹp mọi thứ xong thì lại bế lấy bạn meo...Ý là tui để ảnh nói chuyện một mình như tự kỉ vậy có ác quá không mấy bà=)))
 
[On2Eus] Mèo Nhỏ, Em Đừng Bướng
chap 24


Em mẹo hóa mèo lười rồi à!! em mới ngủ xong dậy ăn được bát cơm lại lăn ra ngủ mất tiêu.

Hắn sợ lơ là là em biến mất nên nguyên một ngày chỉ có ngồi vuốt ve bạn meo trong lòng.

Hắn lúc này cũng hiểu ra gì đó.

Hôm gặp em trời cũng mưa đến khi trời tạnh em lại hóa thành người!! vậy nếu hiện tại trời tạnh em có biến về lại không??

Suy nghĩ luôn quẩn quanh trong đầu hắn, hắn thật sự cũng chẳng biết vì sao lại có chuyện này sảy ra nhưng trước hết em meo này phải là của hắn.Bạn meo lười biếng ngủ li bì đến tận tối, có gọi dậy cho ăn cũng không ăn hắn sợ em đói nên lại dùng chiêu cũ lôi ra hộp sữa mà em thích.

Chiêu này chắc chắn là hiệu quả rồi!! em meo mắt sáng bừng nhìn hộp sữa tay đưa ra khều khều muốn lấy nhưng không thành.

Hắn cũng nhẹ bón sữa cho em.

Uống được nửa hộp thì bụng em cũng đã no căng rồi.

Hắn sợ em ăn nhiều chướng bụng nhưng sau khi em hóa thành người cơ thể lại ốm nhom thì sao??HyeonJoon:Meo yêu, em đói thì cào chú nhé!!*xoa đầu em*:Meow...*dụi đầu*Mèo con dụi dụi đầu nhỏ vào tay hắn rồi lại nằm cuộn tròn ra giường mà ngủ.

Thấy vậy hắn cũng dẹp hộp sữa sang một bên rồi nằm xuống cạnh em.

Sáng mưa to lắm nhưng hiện giờ chỉ tí tách tí tách thôi.

Chưa bao giờ hắn lại ghét mưa đến thế!!

Em meo chui vào trong áo hắn chiếc đuôi nhỏ ngoe nguẩy khiến hắn nhột vô cùng.

Vuốt ve em được một lúc đợi em ngủ say giấc hắn mới giám lấy điện thoại mà tìm hiểu về loài mèo.

Vừa xem tay vừa vuốt ve bộ lông mềm mượt.

Đến giữa đêm trời đột nhiên lại tạnh mưa.

Hắn lúc này cũng chưa có biết lướt điện thoại chăm chú thì đột nhiên lại có luồng ánh sáng chói mắt rọi vào hắn.

Theo quán tính hắn ôm lấy bạn mèo trong lòng mắt nhắm mắt mở cố gắng nhìn mọi thứ.

Sau khi ánh sáng ấy biến mất cũng là lúc hắn có thể nhìn được mọi thứ.HyeonJoon: Wooje!!*phấn khích*Phải rồi!! em meo của hắn đây rồi.

Vì quá phấn khích nên hắn có hơi lỡ miệng mà gọi to tên bạn meo khiến em giật mình mà tỉnh giấc.

Mặt mày phụng phịu dụi dụi vào ngực hẳn rồi lại đánh thêm giấc tiếp theo.

Vì em đang trong áo hắn nên hiện tại hắn cảm nhận rất rõ.

Bạn meo cả người trần trụi làn da trắng mịn ma sát với cơ thể hắn.Wooje:Um..chú~*mè nheo*HyeonJoon:Ơi ơi!! chú đây chú đây hoảng*Cả ngày nay không được nghe giọng của bạn meo khiến hắn có chút thiếu sự sống.

Vậy mà hiện giờ giọng nói ngọt ngào ấy cất lên gọi chú khiến hắn vui mừng không thôi.

Sốt sắng nhìn lên người nhỏ đang nằm trọn trong áo mình hắn đáp lại câu trả lời.Wooje: Nhớ chú~..meo nhớ chú lắm ạ*lí nhí*Ồ hổ!! meo gây thương nhớ cho chú à?? em lí nhí mặt vẫn úp vào ngực hắn ngại ngùng nói.

Môi hẳn cong lên khi nghe được câu nói đáng yêu kia.

Tay hắn xoa lấy đầu em nuông chiều nóiHyeonJoon: Chú cũng nhớ meo lắm đấy!!*cười*Wooje: Nhưng mà hôm nay chú hư lắm!!*nhìn hắn*Em ngước mặt nhìn chằm chằm vào chú hư của mình.

Mặt mũi nhăn nhó tay vươn lên sờ sờ vào phần nhô ra ở cổ hắn.

Khiến cơ thể em thoát ẩn thoát hiện trước ánh mắt thèm thuồng kia.HyeonJoon:À..aa chú.. chú làm em đau hả??*nhìn em*Ực!! hắn tuy là không phải lần đầu thấy cơ thể của em nhưng thật sự mọi thứ trên người em rất tuyệt, mỗi lần bên em hẳn phải kiềm chế rất khó.

Ấy vậy mà hiện giờ em lại con đang nằm trong áo hắn.

Cơ thể mềm mại như bông từng cử chỉ hành động của em đều được tiếp xúc với hắn.Wooje: Dạ không!! meo không đau..nhưng mà chú hư lắm, chú chả chịu ăn uống gì cả.*nhăn mặt*HyeonJoon:À!! meo yêu lo cho chú hả*cười*Wooje: Không lo..chú biến mất ai chăm meo*lí nhí*Nghe gì không??

Meo yêu là đang sợ hắn biến mất nên mặt mũi lại bí xị.

Hắn điên tình luồn tay vào áo nâng cằm em lên.

Cúi đầu hôn lên môi mềm của em.

Bạn nhỏ ngoan ngoãn phối hợp với nụ hôn của hắn.

Chẳng biết từ khi nào mà một tay hắn đã luồn ra sau chiếc gáy mẫn cảm dữ chặt em lại.

Môi lưỡi quấn quýt lấy nhau mãi không chịu rời tay em vỗ nhẹ ra hiệu.Wooje:Um..ưmBiết em khó thở hắn mới luyến tiếc rời môi ngọt tay mơn trớn từ chiếc gáy mẫn cảm dọc xuống khe mông em an gian mà nắn bóp.Wooje:Um..ức*ưỡn người*HyeonJoon:Meo yêu em nằm ngoan chú không biết mình sẽ làm gì em đâu!!*nhẹ nhàng*Wooje: Chú ơi~...*nhìn hắn*HyeonJoon:Huh?? chú đây*nhỏ giọng*Wooje: Chú xoa bụng cho em meo đi ạ*mè nheo*HyeonJoon:Meo yêu lại đau bụng sao??*lo lắng*Wooje: Dạ meo không đau bụng, nhưng meo không ngủ được*sờ bụng hắn*Em meo miệng thì nói tay thì nghịch ngợm sờ sờ bụng hắn.

Không nói gì hắn luồn tay về phía bụng nhỏ xoa xoa nhẹ nhàng.

Bạn meo được hắn xoa bụng liền thoải mái miệng lí nhí cảm ơn rồi nhắm mắt đi ngủ luôn.

Hắn để em ngủ sâu hơn tay vẫn nhẹ xoa lấy bụng nhỏ.

Đã hai giờ sáng rồi nhưng hắn vẫn chưa muốn ngủ.

Hắn biết mai bạn bé sẽ lại hóa thành mèo nên hiện giờ hẳn phải thức để tận hưởng chứ.Tay hắn lúc này không còn ngoan ngoan nữa vì bị làn da mịn kia cám dỗ nên chẳng biết từ khi nào mà đã lần đến phần ngực em mà nắn bóp.

Em meo ngủ ngoan tới nỗi chẳng biết chuyện gì sảy ra.

Thấy vậy hắn càng làm càng dùng tay trêu đùa hạt lựu hồng.

Em trong cơn mơ nên cứ ưỡn người miệng liên tục rên rỉ khiến hắn càng ngày càng kích thích.Wooje:Um..haah~...ư ưỡn người*HyeonJoon: Bạn mau lớn nhé*cười gian*Em khó chịu cả người nóng ran muốn ló đầu ra để dễ thở hơn nên trườn người lên ló đầu ra khỏi áo hắn.

Hắn nhân cơ hội lại úp mặt vào cổ em đắm chìm vào mùi hương dịu nhẹ.

Lưỡi ranh ma mà lè re liếm nhẹ vào phần yết hầu ở chiếc cổ trắng nõn.

Em mệt mỏi mặc kệ chú hư quấy rầy ngửa cổ chịu đưng.

Hắn là đang lợi dụng chút thời gian ngắn ngủi để chiếm hữu con người bé nhỏ này thôi.HyeonJoon:Meo yêu em ngủ ngon nhé!!*nhẹ giọng*Ý là sốp bị nản!!Muốn drop chuyện rồi nhưng mà tiếc với lại còn nhiều ý tưởng nữa nên đang cố nè ạ.Phải chăng học hành mà cũng siêng năng thế này thì chẳng mấy mà thành học bá bao người mơ ước=))
 
Back
Top Bottom