Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [On2Eus] Mèo Nhỏ, Em Đừng Bướng

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
491,325
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
389994287-256-k771310.jpg

[On2Eus] Mèo Nhỏ, Em Đừng Bướng
Tác giả: danemdaikasuabotnani
Thể loại: Huyền ảo
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Mèo nhỏ choi wooje Tags: chovydeftfakergumayusikeriaon2eusonerzeus​
 
[On2Eus] Mèo Nhỏ, Em Đừng Bướng
chap 1


Hắn là Moon HyeonJoon cuộc sống của hắn va vào phải một bé mèo siêu siêu bướng.

Với một người không có lòng kiên nhẫn như hẳn thì sao lại có thể sống được với bé mèo đó??.Chuyện bắt đầu từ 1 tháng trước.

Hôm đó hắn tâm trạng có chút không ổn liền đi dạo khuây khỏa.

Vậy mà trời lại xui xẻo thế nào.

Mây đen kéo đến ùn ùn gió nổi lên như sắp bão vậy.

Hắn không nhanh không chậm tiến đi về một con ngõ nhỏ.

Chẳng biết thế quái nào bên trong còn có một con mèo nhỏ màu trắng nằm co ro trong góc.

Lông ướt nhẹp bùn đất dính tèm lem.

Hần nhíu mày vươn tay nhẹ nhàng bế nó vào lòng.

Nhà hẳn cách đây không xa vậy nên hắn mới thong dong đi bộ.

Bế nó về nhà hắn tắm rửa sạch sẽ rồi sấy khô sưởi ấm cho nó.

Khi này mới biết hóa ra chân nó bị thương nên không chạy được.

Băng bó lấy vết thương cho nó mà vẫn thấy cơ thể nó run lẩy bẩy hắn liền đặt nó lên giường đắp chăn cho nó rồi nói"Ngoan nhé!!"

-hắnNói xong hắn bất giác cong môi không nhanh không chậm tìm quần áo đi tắm.

Lúc này mới làm hắn sốc.

Vừa tắm xong hắn bước ra khỏi phòng tắm lia mắt nhìn về phía con mèo."

Shibaaa!!"

-hắnHắn giật mình chửi tục một câu khi có người lạ trong nhà đã vậy còn nằm trên giường hắn nữa.

Hắn nhẹ nhàng tiến đến chỗ người nhỏ đang nằm.

Có chút sững sờ vì nhan sắc của em.Cả người em được phủ lớp chăn lên chỉ thấy được mỗi đầu nhỏ.

Mái tóc màu đen của em cứ thế mà xõa vào mắt.

Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trắng hồng hồng.

Hai má phúng phính phúng phính đáng yêu chết đi được.

Môi nhỏ thì hồng hồng xinh xinh.

Trên đỉnh đầu còn có hai tai mèo nữa.

Vì vừa rồi hắn nói to quá khiến em tỉnh giấc.

Mắt nhắm mắt mở nhìn xung quanh.

Bây giờ đôi mắt mới được hắn chiêm ngưỡng.

Mắt của em không bình thường chút nào một bên thì màu nâu một bên màu xám xanh.

Mặc dù là thế nhưng cả hai đều rất trong veo.

Thứ này không làm hắn sợ mà còn làm hắn đê mê nữa."

Umm~..meow"-emEm đưa tay nhỏ dụi dụi mắt, nhỏ giọng kêu lên vài tiếng.

Nghe được giọng nói ngọt ngào từ cổ họng em phát ra khiến hắn tỉnh mộng."

Nhóc con!!

Sao em lại vào đây?

Lại còn nằm trên giường anh?"

-hắn"Meow~..c-chú đưa em về"-emEm nhanh chóng đáp lại câu hỏi của hắn.

Hắn bấy giờ vẫn chưa tin em là con mèo kia. liền đưa tay xoa đầu kiểm tra hai cái tai mèo vì nghĩ nó là bờm tóc hoặc kẹp tai mèo."

Meow~.."

-emVì đặc tính của loài mèo là khi được chạm, vuốt ve sẽ rất thoải mái.

Nên khi được vuốt ve em ngoan ngoãn nhắm mắt hưởng thụ.Hắn lúc này mới hoảng vì đây hoàn toàn là tai thật không phải kẹp tóc.

Thậm chí nó còn cử động khi được anh chạm vào."

Em là mèo con lúc nãy sao?"

- hắn"Meow~.. hì hì"-emEm cười hì hì ngây ngốc nhìn hắn.

Sau đó ngồi bật dậy do quá bất ngờ khiến cái chăn cũng theo đó mà tụt xuống.

Ôi!!

Bạn bé này cả người không mảnh vải che.

Mặc dù chưa nhìn thấy phần dưới vì chăn còn đang che nhưng hắn có thể tưởng tượng ra được.

Cơ thể em rất trắng trắng tới phát sáng.

Cổ và sườn quai xanh rất mảnh khảnh.

Phần ngực em vì là nam nên chắc chắn không thể to như nữ nhưng hắn vẫn cảm thấy rất quyến rũ bởi hạt lựu nhỏ hồng hồng bên trên.Không được rồi hẳn là đang phản ứng kịch liệt trước em đấy.

Cứ đà này chắc chắn hẳn sẽ đè em ra quá."

Bạn bé ngồi yên nhé!!"

-hắn"Um um"-emEm vì còn lạ chỗ nên ngoan ngoãn ngồi im thin thít ngốc ngố hìn hắn.

Sau khi chọn được cho em bộ đồ hắn liền tiến tới nói."

Bạn nhỏ mặc vào không lạnh"- hắn"Meoww~.."

-emHắn đưa đồ cho em rồi cũng nhanh chóng ra khỏi phòng.

Em chu chu môi nhìn bộ đồ hắn đưa.

Hắn chọn cho em một chiếc sơ mi và quần shorts.

Vì là mèo nên trước giờ em có biết mấy thứ này đâu loay hoay một hồi cũng mặc xong cái quần.

Nhưng cái áo lại là vấn đề lớn đối với em.

Loay hoay mãi không được em liền òa khóc gọi hắn"Oaaa..c-chú ơi~"-emHắn nãy giờ vẫn đứng ngoài cửa chờ nghe thấy tiếng khóc liền mở cửa xem.

Vừa vào đã thấy em khập khiễng bước tới nước mắt nước mũi tèm lem đầy mặt.

Đôi mắt hai màu kia cũng đỏ ửng cả lên miệng liên tục gọi chú chú."

Ơi! chú đây bạn làm sao?"

-hắnHắn nhanh chóng bước tới bế mèo nhỏ ngồi lên giường dỗ nín.

Một tay liên tục xoa lưng tay còn lại nhăm nhe lau nước mắt cho em.

Dỗ ngọt một hồi em mới chịu nín."

Bạn nhỏ làm sao thế?"

-hắn"H-hức em không biết mặc"-emBiết được lí do khiến em khóc hẳn cũng phải bất lực.

Không sao dạy lần sau sẽ biết.

Hắn cầm áo lên rồi chỉ em cách mặc."

Đây nhé bạn phải làm như thế này" - hắnEm cũng rất chăm chú lắng nghe ngồi giơ hai tay ngang vai rồi đếm cúc áo đã được gài.

Sau cùng thì cũng xong do áo của hắn quá rộng và dài nên chông người em lúc này bé lắm.

Nhỏ nhỏ xinh xinh.

Chân em còn trắng và mịn hơn hẳn nghĩ nhiều.

Đã vậy còn nhỏ nữa nói chung là nuột kinh khủng."

Bạn nhỏ tên em là gì?"

-hắn"Meow~.."

-emEm lắc đầu nhìn hắn tỏ ý không biết "Vậy sau này em sẽ tên là...

Wooje đúng rồi Wooje nhé!!"

-hắnVừa nói xoa đầu em"Meoww~..."

-emEm gật đầu cười tươi mà nhìn hắn.Cùng xem cuộc sống của hắn khi có em mèo này xuất hiện sẽ ra sao nhé!! ____________________________góc nch nhé ạÀ hí lô mí bàĐây là bộ đầu tiên tui viết nên cs j chx hay mấy bà góp ý nhaa.

Camxamita
 
[On2Eus] Mèo Nhỏ, Em Đừng Bướng
chap 2


Hắn nhìn em bất giác đưa tay lên nựng bên má mềm của em.

Em cũng chẳng dạng vừa lén lút liếc hắn công khai.

Ayy zaa mới giây trước còn khóc mè nheo đòi hắn mà giờ đã hiện nguyên hình.HyeonJoon:Bạn đói chưa?Wooje:Um..meow~*gật đầu*Hyeonjoon: Anh bế bạn xuống nhà nhé?*nhẹ nhàng*Wooje:Um ưm..h-hongg*lắc đầu*Hắn thấy em lắc đầu tỏ ý không muốn thì liền hỏi tiếp.Hyeonjoon:Chân bạn còn đau, khi nào khỏi anh để bạn đi nhé?*xoa đầu em*Nghe vậy mắt em mới lia tới vết thương ở cổ chân của mình.

Môi nhỏ hơi chu chu ra nhìn hắn, được vuốt ve làm em thêm phần thoải mái liền gật đầu đồng ý.

Wooje: Ưm..b-bế bế em*dang tay*HyeonJoon:Aa aa đây bế em nhé*cười*Hắn hình như bị si mê bởi sự đáng yêu của tiểu meo này rồi thì phải.

Nghĩ cũng lạ tự nhiên có lòng nhân hậu nhặt đại một em mèo về.

Vậy mà ngay trong ngày toàn truyện kì lạ sảy ra.

Mèo hóa thành một bạn nhỏ siêu siêu đáng yêu.

Có khi nào lòng tốt của hắn được đền đáp không?

Hoang đường trước giờ chỉ có ở trong phim, truyện mà giờ lại diễn ra với hắn.

Không sao không sao trước hết là cứ phải khiến bạn nhỏ này là của riêng hắn đã.

Ở nhưng mà như vậy có phải bắt cóc trẻ con không?

Đấy mải nói mà bây giờ hắn vẫn không biết bạn bé này bao nhiêu tuổi mà lại dễ thương phát ghét đến thế.Hắn nhẹ nhàng bế em lên hai chân em theo đó cũng quặp vào hông hẳn hai tay vào lấy cổ hắn tránh ngã.

Mà muốn ngã cũng không được hắn một tay giữ ở eo nhỏ.

Tay còn lại khôn khéo thế nào mà lại đặt ở mông chinh của em.

Vừa bước hẳn vừa lên tiếng hỏi.Hyeonjoon:Wooje, bạn bao nhiêu tuổi rồi? sao mà lại đáng yêu thế hả?*xoa eo em*Wooje:Um..~Wooje năm nay 150 tuổi ạ*nhắm mắt*Vừa nói em còn vừa diễn tả sâu sắc nhắm mắt cười hì hì hai tay giơ cả mười ngón tay nhỏ nhỏ xinh xinh.HyeonJoon:À...hóa ra là 150*cười*HyeonJoon:Y-Yể?*giật mình*Hắn vì mải say mê sự đáng yêu của em mà quên mất số tuổi ngất ngưởng của bạn nhỏ.

Con mèo này mặt búng cả ra sữa nhõng nhẽo thì không ai bằng vậy mà còn sinh ra trước cả ông bà của hắn nữa.

Không ổn hắn phải tìm cách giải quyết cứ thế này ra đường ai hỏi mà trả lời thế thì có mà..Hắn bế em đặt xuống chiếc ghế sofa mềm mại quỳ xuống ngồi đối diện với mèo nhỏ nhà hắn.

Đôi mắt hai màu trong veo ấy nhìn thẳng vào hắn.

HyeonJoon đưa tay nắm lấy tay em rồi ra vẻ nghiệm trọng nói.HyeonJoon:Wooje nghe anh này sau này có ai hỏi em bao nhiêu tuổi em phải trả lời là em 15 tuổi nhé*dặn dò*Wooje: tại sao ạ?*mím môi*HyeonJoon: Nếu không là mọi người bắt bạn sang Trung Quốc á*đe dọa* Wooje:Naee~*gật đầu*Em nghiêng người lắc lư qua lại gật đầu nghe lời nhưng nhìn mặt chẳng có chút nào là sợ.

Vì áo hắn quá rộng khi nãy được hắn bế đã sộc sệch đôi chút.

Ấy vậy mà em còn lắc lư đung đưa người qua lại hồn nhiên.

Khiến cái áo cứ thế mà lộ hết bên này sang bên kia.

Hai tai mèo trên đầu em còn lắc lắc nhẹ theo nữa chứ.

Điều này làm hắn có chút thiếu nghị lựcHyeonJoon: đáng yêu lắm rồi véo má em*Wooje:Umm..*nhăn mặt*Em nhăn mặt nhìn hắn từ trên xuống theo kiểu phán xét.

Trông phát ghét!! hắn nhéo nhẹ vào đầu mũi nhỏ của em một cái yêu.

Rồi bật hoạt hình cho em xem.HyeonJoon:Đâu bạn thích xem phim gì nào?Wooje:Um ưm..kia kia*chỉ chỉ*Thấy phim hoạt hình em liền thích thú giơ ngón nhỏ chỉ chỉ tỏ ý muốn xem.

Hắn thấy vậy thì bật cười nói.Wooje:Anh bật cho bạn nhưng bạn phải ngoan ngồi im nhé*dụ dỗ*Wooje: Vâng vâng..b-bật bật cho em*chỉ*HyeonJoon:Đây đây*cười*Hắn bật thứ em thích rồi dặn dò phải ngồi im.

Mục đích hắn bật phim cho em xem là vì để hắn làm đồ ăn sợ lơ là là em lại biến mất.

Em ngồi ở ngoài lúc đầu bị thu hút bởi nhân vật trong phim nhưng xem hoài em bị chán.

Thế là lại bắt đầu nghịch ngợm, em đứng dậy khập khiễng đi ra ngoài vườn vì bị thu hút bởi một em sóc.

Cả vườn toàn hoa hết hoa này đến hoa khác.

Ai mà trồng được cái vườn tổ bố này chắc cũng phải cực lắm.

Hắn phía này còn chưa biết gì cứ chăm chăm nấu nhanh để em ăn không đói.Lúc sau khi xong tất mọi thứ hắn bày biện ra đủ loại thế mà quay ra gọi em thì lại không thấy.

Chưa kịp hoảng nữa là đã nghe thấy tiếng cười khúc khích sau vườn.

Quả cười "Hì hì" này là của em chứ ai.

Con mèo này thật bướng kinh khủng!!.

Vừa bước ra ngoài hắn đã thấy em ngồi tròn ủm dưới gốc cây trên tay nhẹ nhàng nâng niu con sóc nhỏ.

Mặt lem nhem đất cát trông vừa thương vừa tức.

Vừa ngước mặt lên đã thấy hắn em liền vẫy vẫy gọiWooje: Bạn bạn..bế em *dang tay*HyeonJoon Âyy anh dặn bạn thế nào?*tiến tới*Thấy em đòi bế hắn nhịn cười không nổi liền bật cười.

Tiến tới bế em lên hẳn hỏi ấy vậy mà em nhỏ còn bóp bóp hai má của hắn rồi lè lưỡi nghịch ngợm.Wooje:Meow~...hì hì* lè lưỡi*Hết nói nổi rồi hẵn lại phải bế em vào nhà bỏ lại con sóc còn đang hoang mang đứng hình ở dưới gốc cây.

Bế em vào nhà hắn nhanh chóng rửa chân tay rồi mặt mũi cho em, lau khô rồi đặt em ngồi vào bàn ăn.

Để em ngồi cạnh hai chân nhỏ đặt trên đùi hắn nhẹ nhàng đung đưa tay cầm thìa nhỏ ngắm nghía.

Đang chiu chiu thì bỗng em nhớ ra gì đó liền nhỏ giọng gọi hắnWooje: Chú ơi!!...*khều tay hắn*HyeonJoon:Huh? em làm sao hả?*nhìn em*Wooje: Chú tên gì nhỉ?*phồng má*HyeonJoon: Bạn nhỏ nhớ kĩ nhé, chú tên là Moon HyeonJoon*cười*Wooje:Ò...

Jun Jun~*nhẩm lại*HyeonJoon:Đúng rồi giỏi quá*nựng má em*Vì được khen nên em vui cứ nhẩm tên hắn rồi cười hì hì.

Trong lúc đấy thì hắn lấy cơm rồi ngồi gỡ xương cá cho em.

Ngồi đợi mãi em bắt đói bụng lay lay người hắn.

Vừa nói em vừa xoa bụng nhìn hắnWooje: Chú Hyeonjoon em đói.. wooje đói*chu môi*HyeonJoon: Ya!! bạn nhỏ cưng quá đii*cười*HyeonJoon:Đây chú xong rồi đây đút em ăn*Hắn làm nhiều món lắm cái gì cũng đút em ăn.

Em ngoan ngoãn ngồi ăn tay nghịch vạt áo.

Hắn ăn thì chẳng bao nhiêu đâu hầu hết là vỗ béo em nhỏ thôi.

Ăn ngoan một hồi cũng xong hắn trong lúc ăn luôn miệng khen em giỏi .

Ăn uống xong dọn dẹp xong hắn đặt em ngồi đối diện mình.HyeonJoon:Wooje nghe anh này*nựng má em*HyeonJoon: Bạn muốn đi chơi không?Wooje: Có ạ..

đi chơi đi chơi *vui vẻ*HyeonJoon: Vậy bạn ngoan trả lời anh nhé?

Wooje:Meow~..*gật đầu*HyeonJoon:Em bao nhiêu tuổi?

Wooje: Em 15 tuổi *phồng má*HyeonJoon: Giỏi quá!!*xoa đầu em*HyeonJoon: Ra ngoài đường mọi người hỏi em đi cùng ai em trả lời sao?Wooje: Em đi cùng chú HyeonJoon ạ*chu môi*HyeonJoon: HyeonJoon gì nhờ..Wooje:Moon HyeonJoon này*chỉ anh*HyeonJoon: Quá giỏi luôn*nhéo má em*Wooje:Meow~..hì hì*cười*HyeonJoon: Anh dặn bạn nhé, ra đường gọi anh là chú..Wooje:Chúuu~...*cắt lời hắn*HyeonJoon:Yể?

Ra đường phải gọi bằng anh nhé*bất lực*Wooje: Vâng ạa*gật đầu*Vì vốn từ vựng của em còn khá loạn lên lúc gọi chú, anh, bạn,... nên hắn đã nhanh trí thỏa thuận với em.
 
[On2Eus] Mèo Nhỏ, Em Đừng Bướng
chap 3


Thỏa thuận xong hắn nhanh trí lấy một hộp sữa mua chuộc em.

Dặn em ngồi yên một chỗ, hắn để em uống sữa còn mình thì nhanh tìm cách để che hai tai mèo trên đầu em.

Mãi một lúc sau hắn mới đi ra trên tay cầm một chiếc mũ-->

___________________________________Thời tiết này cũng se se lạnh nên nó sẽ giúp bạn nhỏ tránh khỏi cái lạnh.

Em bên này thì mặc kệ đời ngồi nhâm nhi hộp sữa mà hắn đưa.

Hắn tiến lại gần em nhẹ nhàng đội chiếc mũ lên đầu nhỏ.

Thấy chiếc mũ đáng yêu nên khi được hắn đội em cứ tủm tỉm cười rồi nhìn hắn.

Cái mũ như thứ mặc định lên người em vậy đáng yêu chết mất.Wooje:Meoow~..chú đi chơi *kéo tay hắn*HyeonJoon:Wooi đi từ kẻo ngã *bất lực*Em hí hửng kéo tay hắn đòi đi chơi làm hắn cũng phải bất lực.

Ra tới bên ngoài hắn lấy xe trở em đến trung tâm thương mại.

Trong xe vì lạ nên cái gì em cũng hứng thú.

Nhìn thấy cái gì cũng chú chú chỉ chỉ.Wooje: Chú chú!!.. cái này cái gì ạ*chỉ*HyeonJoon: Cái này để chú lái xe*cười*Wooje: Chú chú!! cái này để làm gì*bấm bẩm*HyeonJoon:Bạn bé nghịch quá, cái này là còi xe *bất lực*Wooje: Chúuuu~ ông mặt trời đáng yêu kiàaa*chỉ*HyeonJoon:Bạn bé cười còn tỏa nắng hơn cơ *véo má em*Wooje: Chú...bạn chim đang bay*vẫy vẫy tay*HyeonJoon: Em cũng đang tập bay à?*bật cười*Hắn ngồi lái xe cũng phải bật cười vì độ ngốc nghếch của con mèo này.

Em cứ hỏi tới tấp còn hắn thì trả lời liên hoàn.

Cả đoạn đường cứ tíu tít như thế nên rất nhanh đã đến nơi.

Vừa bước xuống xe mọi người đã ồ ạt bàn tán.

Vì hắn có gia thế không hề tầm thường nên ai ai cũng rất ngưỡng mộ và nể phục hẳn.

Ấy vậy mà nay lại đi cùng một bé trai đáng yếu trắng phát sáng nên mọi người ngày càng bàn tán vì sự dễ thương :Aaa..bé nhỏ kia đáng yêu~: Trắng vãii cả người như cục mochi vậy~
: Hai mắt của em kìa hai màu trông hơi lạ nhưng mà sao hút hồn tao quá bây ơi~:Đi bên ngài HyeonJoon chắc là cục cưng của ngài ấy rồi~.........*bàn tán*Vốn dĩ loài mèo rất sợ đám đông đã vậy em còn là tâm điểm chú ý nên mọi người vây xung quanh.

Điều này khiến em bị sợ nên người cứ nép vào đằng sau hắn.

Đầu cúi nhìn mặt đất hai tay bám chặt vào vạt áo hăn.

Như hiểu được nỗi sợ của em hắn liến vuốt lưng trấn an mặt nghiêm nghị ra hiệu mọi người giải tán.

Sau khi giản tán được đám đông hắn liền đặt hai tay lên đôi vai run rẩy của em.HyeonJoon: Bạn nhỏ ngoan, mọi người sẽ không làm gì em đâu*vuốt lưng*Wooje:Chú Jun~..meow sợ ạ*rưng rưng*HyeonJoon:Aa bạn bé ngoan chú ở đây với em mà*trấn an*Wooje:A-anh anh bế..bế em*dang tay*HyeonJoon: Được được, anh bế em nhé*cười*Hắn nhanh chóng đáp lại sự nhõng nhẽo của bạn bé bế em rồi nhanh chóng tìm kiếm đồ cần mua.

Mua lựa một hồi hắn cũng chốt cả đống đồ thấy em vẫn còn sợ hắn liền dắt em đi mua kem.

Mới đầu nhìn chú bán kem em có hơi dè dặt nhưng khi thấy chú niềm nở thì em có chút thả lỏng cảnh giác.

Chú còn đặc biết múc cho em cây kem siêu to vì em đáng yêu nữa cơ.

Sau khi mua xong em cảm giác đỡ bị sợ người lạ hơn.

Cầm cây kem trên tay em nói 2Wooje:A-anh ăn kemm~..*dơ cây kem*HyeonJoon: Bạn ăn đi cho mau lớn, người nhỏ quá chừng*véo mũi em*Wooje:Meow~..hì hì*cười*Sau khi cầm được cây kem em như được bảo vệ vậy mặc dù vẫn nắm chặt tay hắn nhưng em đã không còn sợ như lúc ban đầu nữa vì em biết bọn họ không gây hại cho em.

Mua xong mọi thứ hắn lại đặt em ngồi trong xe chở em tới khu vui chơi.Nơi đây nhọn nhịp lắm bao nhiêu trò chơi khiến em thích thú vô cùng.

Vừa vào hắn còn mua thêm một quả bóng bay hình con vịt đáng yêu buộc vào cổ tay em.

Mèo nhỏ nhà hẳn cũng thuộc dạng cạo tầm m75-80 nhưng so với người khác em nhỏ con lắm cứ như là hack chiều cao vậy.

Còn với cái sự nghịch ngợm của em nữa chắc chắn là sẽ rất dễ bị lạc nên cứ phòng trước.

Em đòi hắn cho chơi đu quay rồi bao nhiêu trò khác nữa.

Hắn thì liên tục phải dán mắt rồi kè kè bên cạnh như trông trẻ vậy.Nguyên một ngày hôm nay em chơi đã luôn.

Lúc chơi còn va vào đâu đó tím cả đầu gối.

Mãi tới lúc về hắn mới biết xót xa nhìn bết bầm mặt mày cứ nhăn nhó lại.

Em nhỏ có biết gì đâu vừa ăn vừa ngắm cây bông gòn hắn vừa mua cho em.HyeonJoon: Chân bạn làm sao đây?*sò*Wooje:Aa..đ-đau em*phồng má*HyeonJoon: Anh bế bạn về nhé? muộn rồi nhẹ nhàng*Wooje:Um ưm~...meow~ muốn chơi cơ *phụng phịu*HyeonJoon: Bạn ngoan chân bạn đau rồi, lần sau khỏi chúng ta lại chơi tiếp nhé*xoa má em*Wooje: Vâng ạa*cười*Vậy là hắn lại lần nữa bế em vào xe ngồi trong xe thấy sắc mặt của hắn không tốt nên em không dám nói.

Cứ ngồi nhìn ra ngồi cửa sổ không chu môi thì sẽ phồng má.

Hắn lúc này nhanh chóng về nhà.

Bế em ngồi xuống ghế hẳn chăm chú nhìn chân nhỏ của em.

Vết thương cũ chưa lành lại bị thêm vết mới.

Vừa thương vừa giận nhưng hắn đâu có dám quát.

Một hồi sau sau khi chuẩn bị xong đồ cho em hắn lại dặn dòHyeonJoon:Xinh yêu nghe chú nhé!!*cởi mũ cho em*Wooje:Um um~*gật đầu*HyeonJoon: Bây giờ xinh yêu tự tắm hay để chú tắm cho em?*dụ dỗ*Wooje:Um ứm~...h-hong tắm lắc đầu*HyeonJoon:Yể? không được, xinh yêu phải tắm để cho sạch sẽ thơm tho chứ khuyên bảo*Wooje:H-hong hong~..meow hong tắm*chạy*Em nhanh chân đứng dậy chạy đi nhưng vừa chạy được ba bước đã bị hắn bắt lại.

Hắn bế em theo kiểu công chúa rồi nhanh chóng bế em vào phòng tắm.

Mặc cho em có gào, vùng vẫy kịch liệt đến mấy cũng không buông tha.Wooje:Meow~...h-hong tắm màaa*la*HyeonJoon:Meow yêu phải tắm!!*cười*
 
[On2Eus] Mèo Nhỏ, Em Đừng Bướng
chap 4


Vừa nói hắn vừa nhanh chóng bế em vào phòng tắm.

Nước chẳng biết khi nào đã được hắn chuẩn bị rồi chỉ cần em cởi đồ và tắm thôi.

Đặt em nhỏ ngồi ở bồn rửa mặt hắn vươn tay đóng lại cửa.

Em nhỏ lúc này mới lia mắt nhìn bồn nước đang mời gọi mình.

Nghĩ tới đã rùng mình rồi!!Wooje: Hì hì...chú jun~mai tắm đii ạ*nũng nịu*HyeonJoon: Không được, cả ngày nay bạn nghịch ngợm phải tắm mới sạch sẽ*khuyên bảo*Wooje: Thiệt là phải tắm ạ?..*nhìn hắn*HyeonJoon: Phải tắm!!*gật đầu*Em dùng đôi mắt hai màu long lanh kia nhìn hắn mục đích muốn xin xỏ.

Nhưng đâu thể!! hắn dập tắt hi vọng nhỏ nhoi của em rồi từ từ cởi đồ bạn nhỏ.

Ôi lại là cái thân hình kia đang thoát ẩn thoát hiện trước mặt hắn kìa.

Làn da trắng phát sáng cơ ngực cùng với hạt lựu nhỏ cứ thế mà phơi bày trước hắn.

Chỉ trách không thể đè ra mà ăn ngay được.Người ngượng nhất bây giờ chính là hắn vì với em nếu mà ngại thì trước đó đã không khóc lóc đòi hẳn mặc áo hộ đâu.

Vì vốn em rất ngốc trong việc như vậy trước kia là mèo em đâu có mặc quần áo rườm rà như con người.

Vậy nên người bất bình thường là hắn khi phải đối mặt với thân hình của em.Kìm chế rất lâu hắn mới cởi xong quần áo cho em nhẹ nhàng bế em đặt vào bồn nước ấm.

Em mới đầu còn không chịu cứ ôm chặt lấy người hắn không chịu xuống nước.

Làn da mịn màng của em cứ thế dính chặt vào người hắn, hai chân quặp chặt hông người cao lớn mãi cũng không chịu buông lỏng.HyeonJoon:Meo~yêu ngoan nước ấm sẽ làm em dễ chịu *vuốt lưng*Wooje:Meow~..*thả lỏng*Nghe vậy em từ từ thả lỏng người để hắn từ từ đặt em xuống.

Như lời hắn nói nước ấm làm em rất dễ chịu.

Dễ chịu thì duy nhất chỉ có em hắn đang phải nén lại cơn sóng đang dồn dập trong người.

Thích nghi với thứ nước dễ chịu kia em bắt đầu nghịch ngợm.

Hai tay nhỏ đập vào mặt nước khiến cho nước vì thế mà bắn tung tóe văng cả lên mặt em vào người hắn.

Bị nước bắn lên mặt mắt nhắm mắt mở em nhìn hắn rồi cười cười.

Hắn cả người ướt nhẹp bất lực đưa tay vuốt nước trên mặt cho em rồi nói.HyeonJoon: Nghịch ngợm quá!!*cười*Wooje:Meow~..hì hì*cười cười*HyeonJoon: Chú tắm cho meo yêu nhé~*dụ dỗ*Wooje:Um ưm..~*gật gật*Em ngoan ngoãn gật gật đầu nhỏ hai tai mèo lắc nhè nhẹ.

Hắn thời cơ quá!! biết em ngốc nên làm càng hả?.

Hắn cười gian đứng dậy với lấy chai sữa tắm nhẹ nhàng hòa tan vào nước tạo bọt cho em nhỏ.

Hương sữa tắm mùi sữa gạo này là hắn mua cho em.

Vì thấy em trắng trắng đáng yêu nên hắn thấy sữa là mua.

Em thích thú vì xung quanh người em toàn bong bóng to nhỏ.

Em dơ ngón tay nhỏ chạm nhẹ vào nó khiến nó vỡ.

Đã vậy hắn thấy em thích lại đều têu ra trò thổi bóng thổi nguyên quả to đùng làm em bị thích.

Thế là cũng bắt chước xoa bọt lên tay rồi thổi.

Khi nãy hắn thổi to đùng ý mà sao em được chút éc vậy?

Em nhìn quả bóng nhỏ trên tay rồi lại quay ra khoe hắn.

Đang khoe thì bỗng nó vỡ bắn cả lên mặt hắn.

Điều này em cười không ngớt.

Thấy em nghịch trông cưng quá hắn liền đưa tay quẹt bọt lên chóp mũi của em.

Em không dạng vừa vơ cả đống bọt lên đầu hắn.

Hại hắn phải gội lại đầu, em sau đó lại cười ngây ngô vô số tội.Hắn nhân thời cơ em đang nghịch nhanh chóng tắm rửa cho em.

Hắn nhanh nhanh gội đầu cho em trước.

Em ngoan ngoãn ngồi im để hắn làm hai tai mèo của em cũng được hắn làm nhẹ nhàng nâng niu.

Sau khi gội xong hắn nhanh chóng lấy khăn lau mặt cho em.

Sau đó mới tới phần tắm.

Nói thật không tâng bốc thứ gì cả.

Làn da trắng hồng mịn màng con gái muốn có được làn da này cũng phải bỏ ra cả trăm triệu làm đẹp vậy mà em nhỏ nhà hắn lại sở hữu kìa.

Mấy chị ganh tị chưa?.

Nhẹ nhàng tắm rửa cho em hắn mới biết em rất nhạy cảm.

Nhất là gáy và eo đấy là không nói "chỗ khác".

Khi nãy khi tắm cho em đến phần ngực hắn cố gắng kìm nén mãi.

Nhưng cứ mỗi lần xoa nơi ấy em lại vô tình nhỏ giọng rên lên vài tiếng nhỏ.

Khiến phía dưới của hắn cương tới phát đau.

Còn chưa nói phần dưới nữa thật sự hắn hết chịu nổi rồi.

Em cứ liên tục rên khiến hắn như sắp nổ tung vậy.Nhưng lí trí của hắn chưa cho phép.

Vì em mới chỉ xuất hiện buổi sáng nay điều duy nhất hắn có thể làm là chăm sóc cho em trước.

Sau đó sẽ từ từ tiếp cận sau.

Hắn nói nhỏ với emHyeonJoon: Bạn nhỏ này, hiện tại chú đang không chịu nổi nữa em ngoan tự tắm nhé chú đợi em ngoài cửa.

Lát nữa chú vào mặc quần áo cho em chịu không?*xoa má em*Wooje:Um..c-chú bị đau sao?*nhìn hắn*HyeonJoon: Không phải, chú đang bận một chút xinh yêu ngoan nhé em tự tắm được không? *nhìn em*Wooje:Meow~.. tắm được ạ*cười*HyeonJoon: Giỏi quá chú đợi em bên ngoài nhé? *khen ngợi*
Sau màn hội thoại đó hắn bước ra ngoài sang phòng vệ sinh bên cạnh giải quyết.

Hắn thật sự rất khó để phản ứng như vậy.

Nên việc giải quyết chắc chắn là sẽ không nhanh mà xong đâu.

30p trôi qua hắn vẫn chưa tiến triển mấy cứ tuốt một hồi đến khi hình ảnh của cơ thể của em luẩn quẩn trong tâm trí hắn thì mới có tiến triển hơn.

Sau khi giải quyết xong hắn chỉnh trang lại quần áo bước ra tìm em.??? bạn bé nhà hắn chưa ra à? nãy giờ tắm ở trỏng cả 2tieng đồng hồ rồi.

Lo cho em bị làm sao hắn lại mở cửa bước ra.

Ôi trời ơi!! con mèo này nghịch ngợm lâu quá rồi xà phòng trong bồn còn đầy hơn trước chắc chắn là ẻm lại đổ ra nghịch mà.

Chắc lâu quá nên em buồn ngủ cái ngủ gục luôn trong bồn tắm.

Nước lúc này cũng chẳng còn ấm nữa lạnh ngắt rồi.

Trên mặt dính bọt tèm lem.

Đúng là không nên tin tưởng con mèo nghịch ngợm này mà.

Cuối cùng hắn lại phải rửa lại mặt mũi cho em không dám tắm lại nữa vì sợ em ôm hắn nhẹ nhàng bế con mèo đang ngủ kia ra khỏi bồn tắm quấn tạm cho em chiếc khăn quanh người rồi bế em ra.Cả người em nhỏ nhắn trong lòng hắn mặt cứ cọ cọ vào vai ngực hắn tìm hơi ấm.

Bế em ra ngoài hắn liền lấy quần áo mặc vào cho em ra ngoài hắn liền lấy quần áo mặc vào cho em rồi sấy tóc.

Lu bu một hồi cũng xong hắn đặt em nằm xuống giường chỉnh lại tư thế cho em thoải mái nhất sau đó đắp kín chăn lên cổ em.

Trước khi ra khỏi phòng còn thơm vào má em một cái rồi đóng kín của sổ để gió lạnh không ùa vào....Dư vị ngọt ngào này tác giả muốn gửi gắm cho các bạn đó!! ngần ngại gì mà không cho tui động lực ra chap bằng cách like truyện và quảng cáo em nó hộ tác giả nhỉ???
 
[On2Eus] Mèo Nhỏ, Em Đừng Bướng
chap 5


Hiện tại là 20:00Em nhỏ nhà hắn cũng bắt đầu thức giấc, lục xục lăn qua lăn lại trong chăn mãi mới chịu dậy.

Hai tay đưa lên dụi dụi mắt, mặt mũi cứ phụng phịu khó chịu vô cùng.

Em lơ đi đôi dép hắn để bên cạnh giường chân chần bước xuống nền gạch lạnh toát.Cơ thể em cứ rã rời cố gắng lê từng bước từng bước xuống nhà.

Tay nhỏ cứ chốc lát lại đưa lên dụi dụi.

Vừa xuống phòng khách em thấy hắn liền mếu máo.

Hai tay chới với muốn hắn bế.

Thấy em khóc hắn liền dang tay gọiHyeonJoon:Meo yêu~ em lại đây*dang tay*Wooje: Hức..*tiến tới*Em chầm chậm tiến về phía hắn đang ngồi.

Hắn thấy vậy liền vươn người bế em ngồi vào lòng.

Em nhỏ con lắm nên việc bế rất dễ.

Cứ thế mà ngồi gọn trong lòng hắn.

Em ôm chầm lấy cơ thể cao to kia cả người như chẳng còn sức lực ngã dựa vào hắn.

Gục đầu vào vai hắn em thút thít vì khó chịu.

Chán em kề vào cổ hắn khiến hắn bị giật mình về nhiệt độ cơ thể em.

Nóng!! nóng lắmHyeonJoon: Bạn nhỏ sao lại nóng thế này?*lo lắng*Wooje:A-anh...em meow..m-mệt..hức~*thút thít*HyeonJoon:Meow ngoan, nín nhé!!*an ủi em*Em cố gắng thều thào nói, giọng nói của em nhỏ lắm còn kèm theo giọng mũi nếu không chú ý lắng nghe hắn cũng chẳng thể nghe được.

Hắn vuốt lưng em nhẹ nhàng áp lấy hai má phính mà nhấc lên.

Cả người em nóng bừng hai má đỏ phớt lan cả sang bên tai.

Đôi mắt hai màu bị dụi đến phát đỏ nước mắt giàn giụa.

Mũi nhỏ cứ khịt khịt xụt xịt vài cái.HyeonJoon: Ôi ôi!! bạn bé không khóc, em khó chịu lắm sao??*vuốt má em*Wooje: Ưm..~hức*dụi mắt*Em gật nhẹ đầu hai tai mèo không biết từ khi nào mà rũ xuống trông thiếu sức sống cực kì.

Hắn gỡ tay em ra không cho dụi vì sợ em đau.

Nhẹ nhàng ôm em vào lòng an ủi.

Bạn bé mệt nên cứ gục vào cổ hắn nấc từng đợt.

Cứ ngồi đây cũng không phải cách hắn để em ngồi xuống ghế tính là sẽ lấy miếng dán hạ sốt cho em.

Nhưng vừa đặt em xuống em đã òa khóc.Wooje:Oaaa...b-bế em~ bế em đii mà*dang tay*HyeonJoon:ơi ơi!! anh đây anh đây, anh bế em mà*ôm em*òa khóc nức nở dang tay đòi anh bế em, hắn thấy vậy cũng hoảng lắm xót em.

Nên chẳng dám buông em ra.

Em sợ hắn đi nên cứ ôm chặt lấy hắn.

Thấy vậy hẳn bế em dậy bước vào phòng tìm lấy miếng dán hạ sốt.

Đặt em ngồi xuống giường hắn nhẹ nhàng vén phần tóc mái của em lên dán lên trán em miếng dán hình con gấu.

Miếng dán mát lạnh được dính lên mặt khiến em có chút không thích nghi kịp nhắm lại một bên mắt.

Thấy hành động của em đáng yêu hắn lại đưa tay áp vào hai má đang phụng phịu của em.

Vừa đứng dậy đóng lại tủ đồ em đã liên nháo, nhưng chưa kịp khóc hắn lại cúi bế em vào lòng.

Quá là dính người rồi!! bạn nhỏ quá dính ngườiii.

Bế em vào lòng hắn còn tiện mồm nói.HyeonJoon: Em nhỏ nín dứt liền, anh đâu có bỏ em!!*vuốt lưng em*Wooje:Um..m-mệt*bĩu môi*Thấy em như vậy hắn đâu có dám mắng nữa lại nhanh chóng bế em xuống phòng ăn.

Trong lúc em ngủ hắn cũng tắm rửa rồi chuẩn bị đồ ăn cho em.

Nên hiện tại chỉ cần bày biện và ăn thôi.

Lúc bình thường em nhỏ rất quậy nhưng lúc ốm thì cực kì dính người và mít ướt chỉ có lúc ngủ và ăn là ngoan nhất.

Nhưng chắc do mệt nên em nhỏ chẳng chịu ăn gì cả cứ đưa tới là lắc đầu miết.

Dỗ mãi mới chịu ăn nhưng chỉ ăn được một chút xíu.

Hai tay em đặt lên bụng nhỏ kêu khó chịu không muốn ăn.Wooje:Anh chỗ này khó chịu..k-không muốn ăn*mếu*HyeonJoon:Meo yêu ngoan~..anh xoa bụng cho em nhé*trấn an*Wooje:Um..ưm*gật đầu*Vậy là người lớn vừa xoa bụng vừa cố gắng đút em ăn được vài miếng.

Nhưng tới cuối cùng vẫn không ăn hết bát cơm.

Sợ em không ăn đủ mà uống thuốc sẽ bị tác dụng phụ của thuốc làm cồn bụng hơn.

Nên hắn nhanh chóng lấy cho em hộp sữa.

Nhìn thấy hộp sữa sáng nay được uống em vui mừng dơ tay nhỏ ra lấy.Wooje:C-của em..của em*dơ tay*HyeonJoon: Đây của em nhỏ nhé!*đưa cho em*Wooje:Meow~..*nhận lấy*Hắn giúp em cắm ống hút rồi mới cho em uống.

Nhận được hộp sữa em ngoan ngoãn ngồi trên ghế mà uống.

Hắn thấy vậy liền nhanh chóng dọn dẹp bát đũa.

Dọn xong tất cả nhưng em nhỉ vẫn chưa uống xong hộp sữa nữa cơ.

Vậy là hắn lại bế em ra phòng khách ngồi.

Bật hoạt hình cho em coi.

Người em nhỏ nhắn ngồi gọn gẽ trong lòng hắn.

Lưng dựa vào lồng ngực hắn thoải mái mà xem phim.

Hắn tính ra là rất chiều em mặc dù là em mới chỉ xuất xiện trong ngày hôm nay thôi.

Chắc do em dễ thương lạc vào tim hắn ấy mà!!.

Một hồi sau em cũng hoàn thành xong hộp sữa thấy vậy hắn để em nghỉ 15p rồi mới cho uống thuốc.Nhìn thấy đủ thứ viên trên tay hắn em tưởng là kẹo hớn hở nhìn.

Nghe lời hướng dẫn của hẳn em nhanh nhẹn bỏ thuốc vào miệng.

Vị thuốc đắng nghét tan vào với nước khiến em muốn nôn ngay tại chỗ.

Hắn ngồi cạnh thấy mặt mày em nhăn lại liền vuốt lưng dỗ dành em nuốt vào.

Em nghe vậy cố gắng nuốt vào cổ họng.

Vừa nuốt xong em nhỏ lè lưỡi mếu máo kêu đẳngWooje: Đ- đắng quá..*mếu*HyeonJoon:Đây đây bạn ăn kẹo nhé!!*bóc kẹo cho em*Wooje:Um..ưm*gật đầu*Hắn lôi ra viên kẹo ngậm cho em tinh tế bóc sẵn vỏ rồi với đưa em.

Đây mới là kẹo nè!!

Em ngồi trên đùi hắn vừa ngậm kẹo vừa dụi mắt.

Có vẻ là bạn mèo buồn ngủ lắm rồi kìa.

Lại lần nữa em gục mặt vào cổ hắn mà dụi dụi.

Chẳng hiểu sao mà bên cạnh hắn em cảm thấy rất thoải mái nên cứ thế mà ngủ luôn trên người hắn.

Thấy em nhỏ ngà ngà ngủ hắn mới nhỏ giọng tránh làm em giật mình.HyeonJoon:Anh bế bạn lên phòng nhé??*nhẹ nhàng*Wooje:Um um..*gật đầu*Sau câu trả lời của em hắn nhẹ nhàng bế em lên hai tay em ôm lấy cổ của người cao lớn cả mặt vùi sâu vào cổ hắn mà ngủ.

Hai chân vì mệt nên cứ buông thõng.

Bế em lên tới phòng hắn nhẹ ngàng đặt em xuống giường.Tới cạnh tủ lấy cho em một đôi tất màu trắng cổ dài dọc xuống có rất nhiều hình tia sét nhỏ xinh em đeo vào trông yêu cực.

Sau khi đeo xong hắn mới tắt điện rồi nhanh chóng lên giường với em.

Em vì say thuốc nên buồn ngủ cứ thế mà ôm hắn ngủ.

Lúc này tuy đèn trong phòng đã tắt nhưng nguồn ánh sáng của chiếc đèn ngủ bên cạnh và ánh sáng của trăng rọi qua cửa sổ.

Lại giúp hắn dễ dàng nhìn thấy em ở cự ly gần, hắn tận dụng kĩ càng nhìn lên gương mặt em.

Hai má bánh bao được phớt hồng nhẹ.

Tóc màu đen rũ xuống che được chút ít phần trán.

Hai tai mèo trên đỉnh đầu cũng có chút sức sống.

Đôi môi nhỏ của em đỏ đỏ chúm chím.

Nhìn tổng thế cứ như là cả một tác phẩm nghệ thuật đang trước mắt hắn vậy.Hắn tay ôm lấy eo nhỏ của em nhẹ nhàng xoa giúp em vào sâu giấc hơn.

Vươn người hôn lên chán em một cái yêu rồi kéo em vào lòng mà ngủ.

Em ngủ ngoan cứ thế nằm trong lòng hắn mà ngủ.

Vì lạnh nên em cố gắng xích gần vào nơi ấm duy nhất say giấc.

Cả trán, mũi và môi em đều áp vào cơ ngực săn chắc của hắn.

Mặc dù qua lớp áo nhưng hắn vẫn có thể cảm được rõ ràng.

Mỉm cười hắn nhẹ xoa đầu em một cái rồi cũng từ từ chìm vào giấc ngủ...
 
[On2Eus] Mèo Nhỏ, Em Đừng Bướng
chap 6


Cả đêm cơn sốt hành em mệt mỏi khó chịu em nằm bật khóc thút thít.

Xót em hắn nhanh chóng vuốt ve xoa dịu trấn an ru em vào giấc ngủ.

Lấy khăn lau mặt cho em thay lại miếng dán mới.

Nhẹ nhàng thức tránh làm em thức giấc.

Giữa đêm rồi hắn lu bu chẳng biết phải làm thế nào gọi bác sĩ à?

Nhưng với ngoại hình này của em họ có cho em là dị dạng không?

Suy nghĩ một hồi hắn đầu hắn mới nảy số.

Phải rồi!! hắn nhấc máy bấm dãy số.

Alo!! sau một hồi lâu chờ đợi đầu dây bên kia mới bắt máy.HyeonJoon:Alo!!

Minhyung, bé nhà mày ngủ chưa?*gọi điện*Nhân vật tiếp theo được xuất hiện chính là Lee Minhyung.

Người anh em cùng tần số với hẳn, nói là cùng vậy thôi chứ hai người họ chí chóe suốt.

Mọi hôm thì mặc sống mặc chết nhau không một câu hỏi thăm.

Ấy vậy mà nay lạ lại giữa đêm gọi hỏi.

Không nhanh không chậm anh đáp lại hắn.Minhyung:Em nhà tao chưa, vừa nãy đói quá bắt tao dậy pha mì ăn.

Mà có chuyện gì á??*trả lời*Minseok: Minhyungie~..đóiiii*nói vọng vào*Minhyung: Ơii!!

đây đây xong rồi em ăn đi*nói cậu*Minhyung:À mày nói tiếp đi*trả lời điện thoại*HyeonJoon: Tao cần mượn người nhà mày một chút*trả lời*Minhyung: Hả?? mượn làm gì chứ??*hoang mang*HyeonJoon:Mày cho Minseok ăn xong chịu khó chở qua nhà tao một chút.

Em nhà tao bệnh mất rồi nãy giờ ru mãi mới chợp mắt được một tí.*Nhìn em*Minhyung: What?? mày có em yêu từ khi nào thế?? *đút cậu ăn*HyeonJoon: Chuyện dài lát nữa kể mày sau, chịu khó giúp anh nhé Minseok*Nói cậu*Minseok: Vâng ạ*nói vọng vào*Minhyung: Rồi rồi em ăn đi *đút cậu ăn*HyeonJoon: Thế nhé lát nói sau!!*tắt máy*Thấy em cử động người hắn giật mình tạm biệt rồi tắt điện thoại chạy lại vỗ lưng nhẹ nhàng cho em dễ chịu.

Em khó chịu đòi hắn ôm nước mặt lại chảy từ đuôi mắt xuống.

Hắn bế em dậy để em ngồi trên đùi dỗ dành như em bé.

Em cả người lại dựa vào người hắn, đầu nhỏ đặt kề vào vai hắn.

Hắn vừa ôm em vừa vỗ lưng ru em vào giấc ngủ.

Cả người em khó chịu tay chân bủn rủn nóng bừng.HyeonJoon:Em ngoan ngủ nhé!! không sao anh ở đây rồi vuốt lưng em*Wooje:Um..hức~k-khó chịu..*dụi mắt*Em đưa tay dụi dụi mắt tình trạng không chút tiến triển gì khiến hắn càng sốt ruột hơn.

Dỗ một hồi em cũng chút nín khóc vì hắn tìm đủ trò mặt xấu khiến em bật cười.

May thế nào mà nhà anh lại gần nhà hắn chỉ mất 15p đi xe thôi.

Vì thế nên rất nhanh chóng anh và cậu đã có mặt tại nhà hẳn.

Nghe thấy tiếng chuông cửa hắn muốn để em ngồi trong phòng nhưng em một mực không chịu.

Mếu máo đòi đi theo thấy vậy hắn mới bất lực đành bế theo em xuống nhà.Vừa bước xuống hắn đặt em ngồi trên ghế sofa sợ em ra ngoài gió lạnh bệnh nặng hơn.

Em thấy vậy ngồi ngoan ở ghế đợi.

Sau khi mở của hắn mời anh và cậu vào nhà.

Vừa vào trong đập vào mắt Minseok là một em nhỏ đang ngồi tròn ủm trên ghế.

Đặc biệt là trắng phát sáng trên đầu em có hai tai mèo nhỏ trông đáng yêu cực.

Má em không có bánh bao bằng cậu nhưng nó cứ như cục mochi hồng vậy.

Đôi mắt hai màu của em không dọa được cậu sợ nó làm cậu cảm thấy rất đẹp.

Hiếu kì cậu vì thấy em quá dễ thương liền chạy tới muốn ôm vào lòng cưng nựng.Nhưng ngược lại Minseok, em thấy người lạ chạy đến sợ gãi run bần bật mặc dù cậu người lạ này rất đẹp.

Cậu chưa có kịp chạy tới nơi là đã bị đứng hình vì thấy em bật khóc.

Em đơ người òa khóc lui người về góc chiếc ghế êm ái, mắt lia tìm hắn.

Thấy em khóc hẳn biết em sợ liền chạy đến an ủi.Wooje:Oaa...a-anh*khóc*HyeonJoon:ơi ơi!! anh đây em nín ngoan nào*vuốt lưng em*Wooje:S-sợ..

Hức..

Sợ~*ôm hắn*HyeonJoon:Meo ngoan!! nghe anh nói này*áp tay vao má em*Hắn đưa tay nhấc mặt em lên vừa nói vừa vươn tay lau đi nước mắt cho emWooje: Hức..*nấc*HyeonJoon:Kia là Minhyung người đi bên cạnh là người yêu anh ấy là Minseok.

Họ là người tốt không làm hại em đâu nhé!!*chỉ anh*Wooje:Người t-tốt*nhìn anh và cậu*Cậu khi nãy không biết hành động của mình làm em khóc nên có phần áy náy.

Đứng nép vào anh mắt rưng rưng như muốn khóc.

Anh biết thế nên cũng nhanh chóng trấn an.

Sau khi nhìn hai người họ hắn lại lên tiếngHyeonJoon: Wooje ngoan!! em chào họ đi *lau nước mắt cho em*Wooje:C-chào anh Minseok ạa*cười*Minseok: Chào em Wooje nhé, Wooje đáng yêu quá *cười*Em nhỏ nghe lời nhìn cậu đẹp trai rồi chào bỏ lại anh bên cạnh đứng trơ trọi mà nhìn.

Tại vì khi nãy cái cậu đẹp trai này gây ấn tượng cho em nên em thích em chào trước.

Thấy tình huống bất bình hăn lại lên tiếng chữa quê cho người anh em của mình.HyeonJoon: Nào Wooje chào anh bên kia nữa đi*chỉ anh*Wooje: Chào anh....*suy nghĩ*HyeonJoon:anh Minhyung*nói nhỏ*Wooje :Chào anh Minhyung ạ*cúi đầu*Minhyung: Chào em nhé*cười*Sau một hồi nói chuyện hắn dẫn em và cậu lên phòng.

Còn mình ngồi bên dưới với thằng bạn chí cốt.

Vừa đặt đít xuống là anh đã nhanh chóng hỏi.Minhyung:Mau nói!! bé con đó không phải người đúng không?*nhìn hắn*HyeonJoon:Ừm, là một bé mèo được tao nhặt về*nhâm nhi tách trà*Minhyung: Rồi hóa thành người à??*đoán mò*HyeonJoon: Hơi khó tin nhưng mà là thật*nhìn hắn*Minhyung:Àaa....hóa ra mày gọi tao là vì sợ người khác thấy được hai tai và mắt của ẻm à?*nhập tâm*HyeonJoon:Ừm..

Tao sợ em ấy bị người ta nói những lời không hay*cắn môiMinhyung: Ẻm xuất hiện được bao lâu rồi??*thắc mắc*HyeonJoon:Mới sáng nay thôi!!*bình thắnMinhyung:Ể?? vậy mày tính sao với ẻm*hoang mang*HyeonJoon:Hiện tại cứ để Wooje ở nhà với tao tao dạy cho em những thứ cơ bản trước, sau đó làm giấy rồi căn cước công dân các thứ nhập học cho Wooje*suy nghĩ*Minhyung: Rồi học lớp mấy??*thắc mắc*HyeonJoon: Tao cũng đang không biết.. mày cũng thấy đấy wooje rất sợ người lạ nên tao sợ để ẻm học một mình bị bắt nạt.Minhyung:À...mày nhớ Hyukkyu không??

Nhà thằng Kyungho ấy hình như cũng đang đi học mới lên lớp 10 đấy.

Có gì để ẻm kết bạn với thằng bé cũng được.

Mà đã thân với bé nhà tao là kiểu gì cũng biết tới hyukkyu và Sanghyeok thôi. *nhìn hắn*HyeonJoon:À ừ đểm..mai cũng chủ nhật rồi gọi chúng nó sang làm bữa cũng được. *nhìn anh*Chuyển vào phòng ngủ!!

Trong phòng cậu và em vừa nói chuyện vừa đánh trống lảng để tiêm thuốc cho em.

Có Minseok nói chuyện em bỗng hết luôn cảm giác mệt mỏi.Minseok: Wooje em là mèo hả?*thắc mắc*Wooje: Naee~*gật đầu lễ phép*Minseok: Trông đáng yêu thật đấy anh cũng muốn có tai mèo như Wooje cơ*bĩu môi*Wooje:Meow~..hì hì Wooje có, anh muốn đeo không ạ?*cười*Minseok: Em có hả?*hoang mang*Wooje: Dạ có, Đợi em một xíuuu..*đứng dậy*Em lon ton chạy ra phía cái tủ lục ra được cả bộ bờm tóc, kẹp tóc đầy hình thù đáng yêu mà hắn mua cho em.

Lục ra được hơn mười cái bờm tai mèo em ôm tất cả rồi chạy lại phía cậu.

Cậu lúc này còn hoang mang vừa hoàn hồn em đã chạy lại.Minseok:Woaaa...nhiều vậy *thích thú*Wooje: Em cho anh Minseokie hết đó ạ*cười*Minseok: Ôii không được đâu!!*xua tay*Wooje:Ểu?? em có tai mèo ồi này*chỉ lên đầu*Biết cậu ngại lấy nhưng mà trên đầu em đã có rồi thì đeo thêm làm gì nữa.

Mặc kệ cậu khách sáo em lựa một cái bờm tai mèo thật đẹp đeo vào cho Minseok.

Cậu và em ngồi nói truyện một hồi sau cậu mới nhớ ra còn chưa tiêm thuốc nên đành thỏa thuận với em.Minseok:Meow~ đáng yêu ơi em chịu khó một chút nhé!!*tiêm thuốc cho em*Wooje:Aaa..uiii*nhắm mắt*Em đau nhói lên muốn dãy nhưng sợ va vào cậu đẹp trai nên không dám nhắm chặt mắt chịu đau.

Cuối cùng cũng xong em được Minseok dán cho miếng băng gâu hình con lơn rồi cậu luôn miệng khen em giỏi.

Tay xoa xoa đầu em rồi nói.Minseok:Wooje đáng yêu quá~ kiểu gì cũng phải đi khoe với Sanghyeokie và Hyukkyuie thôiii*véo má em*Wooje:Da?

Sanghyeokie và hyukkyuie là bạn nào ạ? *thắc mắc*Minseok: Wooje không biết đâu, nhưng mà đợi ngày mai anh dẫn họ sang gặp cho em làm quen nhé*cười*Wooje: Vâng ạ*cười*Mai là mấy bạn bé hội tụ với nhau nên là sẽ quậy banh nhà của HyeonJoon luôn này.
 
[On2Eus] Mèo Nhỏ, Em Đừng Bướng
chap 7


Hai em nhỏ cứ nói chuyện rồi chơi cùng nhau nói một hồi cái lăn đùng ra ôm nhau ngủ ngon lành luôn chứ.

Hai anh lớn bên dưới nói một hồi thấy lâu quá sợ hai bạn bên trên sảy ra truyện gì.

Nên thi nhau chạy thục mạng vào phòng.

Cạch!! tiếng mở cửa vang lên.Lúc này hai thanh niên lớn tuổi mới dám thở hắt một tiếng.

Trên giường hai bạn nhỏ ôm nhau, rúc trong chăn ngủ từ hồi nào rồi.

Trên đầu cậu vẫn đeo chiếc tai mèo được em đeo hộ.

Cũng tốt rồi Wooje nhà hắn và Minseok nhà anh thân nhau như vậy cũng tốt.

Hắn và anh nhìn nhau cười từ từ bước về phía chiếc giường lớn.

Minhyung muốn bế cậu về nhưng thấy em ngủ ngon quá cũng không nỡ.

Nhưng hai anh nhìn hai bạn nhỏ ôm nhau thắm thiết quá.

Minhyy gỡ tay hai em ra còn HyeonJoon gỡ chân.Điều này khiến hai em khó chịu mà thức giấc cậu mắt nhắm mắt mở lông mày nhăn lại đôi chút giọng mớ ngủ nói.Minseok:Um..đừng chọc emm*mơ ngủ*Minhyung: Minseokk~*gọi em*Thấy người bên cạnh cử động em cũng bị đánh thức mặt mũi phụng phịu nhìn hắn.

Giọng em vì bệnh nên kèm theo giọng mũi nghe rất nũng nịu luôn.Wooje: Anh Minseok của meow~..*nhăn mặt*HyeonJoon:Yể??---*nhìn anh*Minhyung:Haa.??*nhìn hắn*Vừa nói xong em không đợi hắn nói tiếp bị Minseok nhõng nhẽo kéo xuống vậy là hai bạn nhỏ lại ôm nhau ngủ ngon lành trước mặt hai anh già đang ngơ ngác.

Biết là không thể tách hai em ra được thế là hai người lủi thủi dắt tay nhau ra ghế Sofa mà ngủ.

Mỗi người một ghế hắn trước khi có em thì cứ đặt đầu xuống là ngủ.

Nhưng chắc do xót em sợ em thế này thế kia nên cứ lục xục mãi không ngủ.

Anh bên ghế còn lại cũng vậy, mọi hôm ngủ với bạn nhỏ ghiền mùi giờ không ngủ cùng nên cứ lăn qua lăn lại vì khó chịu.Không hẹn cả hai cùng lúc ngồi dậy đụng mặt nhau, mắt nhìn mắt.

Như hiểu được suy nghĩ của nhau đôi bạn già lại dắt tay nhau tiến về giường mỗi người một bên.

Tất nhiên là nằm cùng xinh yêu của mình rồi.

Vừa đặt lưng xuống anh vì nhớ mùi nên nằm sắt người vào cậu.

Tay vòng qua eo cậu ăn gian tách hai bạn nhỏ ra.

Mất người bên phải cậu vô thức lần về phía mùi hương quen thuộc.

Thấy vậy anh hài lòng ôm chặt cậu hơn dụi dụi đầu mũi vào tóc cậu rồi cũng nhanh chóng tìm tới giấc ngủ.Hắn bên này không ngủ luôn nửa nằm nửa ngồi đưa tay áp vào hai má nhỏ kiểm tra nhiệt độ cho em.

Quả thật Minseok như liều thuốc bổ của em vậy trước lúc cậu đến em liên tục khóc quấy vậy mà sau khi cậu đến làm quen là cười suốt.

Đã vậy còn ngủ ngoan nữa.

Biết em đã đỡ hắn có chút nhẹ lòng vừa đặt lưng nằm xuống em đã quay người rúc vào người hắn.

Em khó chịu vì bụng bị chướng.

Điều này do ngày nay em ăn kem và kẹo bông gòn.

Em quặn bụng tay năm chặt mảnh áo ở bủng nhỏ mặt nhăn nhó chịu đựng.

Cố gắng không gây tiếng động vì sợ khiến mọi người thức giấc.

Hắn lúc này thấy hành động của em liền nhỏ giọng lên tiếng HyeonJoon:Meo yêu~ em đau bụng hả??*nhẹ giọng*Wooje :Hức..

Meow làm chú thức ạ??*nhìn hắn*HyeonJoon: Không chú chưa ngủ, em đau bụng hả? *kiên trì hỏi lại*Wooje:D-da..đ-đau..hức*mếu*HyeonJoon:Meo ngoan không khóc, chú xoa bụng cho em nhé*an ủi*Wooje: Ưm..ưm*gật đầu*Hắn vừa vuốt lưng vừa xoa bụng nhỏ của em.

Tay hắn tuy không mềm mại nhưng đổi lại là rất ấm.

Chính hơi ấm này giúp em cảm thấy dễ chịu hơn.

Hắn kiên trì xoa tạo giấc ngủ mới cho em được một lúc sau cơn đau đã biến mất em lúc này rúc mặt vào ngực hắn tay nghịch nghịch cúc áo.

Thấy em chưa ngủ hắn liền đưa tay xoa đầu, nhỏ giong nói.HyeonJoon:.Xinh yêu, ngủ ngoan nhé mai chú cho em gặp thêm bạn mới chịu không??*dụ dỗ*Wooje: Bạn ạ??*thắc mắc*HyeonJoon:Đúng bạn chơi với em đấy!! người tốt như anh Minseok luôn*cười*Wooje: Người tốt!!*nhắc lại*HyeonJoon: Wooje chịu không nhỉ?*dụ dỗ*Wooje: Có ạa*gật đầu lia lịa*HyeonJoon: Vậy Wooje mau ngủ để mai có sức chơi với bạn nhé!!*ôm em*Wooje:Um..ưm*gật đầu*Sau cuộc thỏa thuận đêm phia hắn nhanh chóng ru em vào giấc ngủ rồi mình không biết từ bao giờ cũng thiếp đi.

Cứ thế trên chiếc giường rộng lớn chứa cả bốn người.

Qua một đêm chật vật!!

Wooje vì hôm qua được tiêm thuốc và uống thuốc kháng sinh nên em nay đã cải thiện rõ rệt.

Em chỉ còn hơi ấm ấm nghẹt mũi và hắt xì thôi.

Chẳng biết thế vào mà cậu và em lại đều ngóc dậy cùng lúc.Vừa nhìn thấy anh cậu lia mắt nhìn sang em đằng sau còn có thêm hắn nữa.

Cậu ra hiệu cho em nhỏ tiếng rồi từ từ chầm chậm bước xuống giường tránh làm hắn và anh thức giấc.

Em tuy còn hơi ngơ nhưng vẫn nghe theo nhẹ nhàng bước xuống thấy cậu vẫy tay gọi mình em liền chạy ra theo.

À à bắt quả tang min chóc bày trò nghịch ngợm nhé!!.

Nghe được kế hoạch của cậu đẹp trai em và cậu đều nhìn nhau cười khúc khích.Chẳng biết từ đâu cậu lôi ra cả đống màu nước theo kế hoạch cả hai chầm chậm cầm bút màu tới chỗ hai anh lớn.

Hai em nhỏ thể hiện tài năng hội họa của mình ngay trên mặt hai anh lớn.

Vừa vẽ vừa đưa tay che miệng cười tủm tỉm.

Đúng là thật biết cách nghịch ngợm.

Sau khi hoàn thành xong cả hai thu dọn hiện trường cùng nhau vệ sinh cá nhân rồi ra ngoài ngồi.Wooje: Anh Minseok bật phim hoạt hình coi ii a*ngồi trên ghế*Minseok:Aa anh biết nhiều phim hay lắm*ngồi cùng em*Wooje: Anh bật.. bật cho Wooje coi với ạ*nhìn cậu*Minseok:Để anh bật cho Wooje coi nhé*cười*
 
[On2Eus] Mèo Nhỏ, Em Đừng Bướng
chap8


Đấy thế là hai bạn vừa ngồi coi phim vừa tán chuyện với nhau..Chẳng biết trời chăng gì.

Bên trên phòng hai anh lớn cùng lúc trở mình ôm xinh yêu bên cạnh.

Ái chà hôm nay Minseok bự con quá này, hôm nay Wooje mùi men lì vậy ta??.

Thấy có điều gì đó không đúng cả anh không hẹn cùng nhau mở mắt.

Vì tác phẩm nghệ thuật còn đang trên mặt nên cả hai cùng dọa nhau sợ.Minhyung:Aaaa...*đẩy hắn ra*HyeonJoon:Fuckkk...*đẩy anh ra*Minhyung: Mày vẽ cái đéo gì lên mặt thế??*dụi mắt*HyeonJoon: Gì chứ??

Bộ mày mắc trang điểm lắm à??*nhìn anh*Nói rồi cả hai chạy vào nhà tắm nhìn ngắm gương mặt của mình.

Nào thì mũi lợn, ria mèo, lông mày được dặm lại có thể so sánh như con sâu róm mắt thì tím xanh đỏ vàng,...

Nhìn là biết ai là người làm hai anh vừa bất lực vừa buồn cười.

Giờ mới nhớ ra, hai bạn bé dắt tay nhau đi đâu rồi chứ??HyeonJoon: Wooje nhà tao đâu??*đồng thanh*Minhyung: Minseok của tao đâu??*đồng thanh*Cả hai đồng thanh nói hắn và anh vò đầu chạy xuống nhà tìm.

Vừa xuống tới nơi đập vào mắt hai anh là hai con mèo nhỏ đang ngồi tròn ủm trên ghế xem phim.Minseok cùng em ngước mặt lên nhìn hai người họ.

Vừa lia mắt tới là không thể nhịn cười.

Hai em nhỏ ngồi ôm bụng cười lăn cười bò trước sự bất lực của hai anh lớn.Sau khi biết được hai em vẫn an toàn hai người lớn mới vào vệ sinh cá nhân lau đi số màu trên mặt.

Cũng may là ra đấy chứ không thì nhục chết luôn.

Xong xuôi cả hai ra ngoài ngồi anh ôm cậu rồi nói.Minhyung: Minseok về nhé??*ôm cậu*Minseok: khôngg em ở cùng Wooje cơ...*lắc đầu*Minhyung:Nghe anh!! bây giờ mình về tắm rửa này xong đi mua đồ cho Wooje của em.

Chốc nữa mình lại sang nhé*thì thầm*Minseok: Vâng vâng, mua thật nhiều đồ cho Wooje của em nhé*cười*Minhyung: Rồi rồi *bất lực*Anh nghe cậu nói cũng không khỏi bất lực, anh mới là của cậu chứ??

Bên cạnh bao nhiêu năm mà không bằng với một người mới gặp nhau một đêm à??

Nghĩ vậy thôi chứ anh cũng đâu có nói ra cưng chiều theo em.Minhyung: Tao đưa Minseok về nhé!! gặp sau*đứng dậy*HyeonJoon: Về luôn à??*hỏi anh*Minhyung:Ừm để chuẩn bị *đỡ cậu dậy*Minseok: Wooje!!

Minseok sẽ rất nhớ emm*mếu*Wooje:anh về luôn à??*buồn*Minseok: Lát nữa sẽ lại sang chơi với Wooje nhé~*ôm em*Wooje: Vâng aa.. nhớ sang chơi với em nhé*ôm cậu*Minseok: Anhnhớ rồii!!

Sau khi sang anh mang thật nhiều bạn đến cho Wooje luôn*xoa đầu em*Wooje: Vâng ạaa....*cười*Sau màn chia li của cậu và em thì anh cũng chở cậu về.

Em lúc này như thiếu sức sống vậy mắt cứ hướng về phía cửa.

Thấy em buồn hắn ngồi xuống đối mặt với em.

Đưa tay nựng hai má mềm rồi nói.HyeonJoon:Meo yêu không buồn nhé!!*nựng má em*Wooje:C-chú ơi anh Minseok đi là sẽ đi luôn ạ??*mếu*HyeonJoon: Không phải, anh Minseok phải về tắm rửa rồi chuẩn bị đồ.

Chiều nay sẽ lại đến, không những thế còn có cả bạn mới cho em nữa.

Meo yêu không được xị mặt nữa phải cười lên*xoa đầu em*Wooje:Meow~..hì hì*Cười*Em nghe vậy thì liền cười ngốc trước mặt hắnHyeonJoon:À mà nay ai bày Wooje nghịch ngợm thế hả??*nghiêm nghị*Thấy em ngốc nghếch hắn liền nổi hứng muốn chọc ghẹo vẻ mặt giả vờ nghiêm nghị nhìn em.

Lần đầu nhìn thấy hắn nghiêm túc em liền có chút sợ hãi tắt luôn nụ cười.

Mặt tái mét không nói gì cả em liền giở trò khóc lóc.Wooje:E-em..oaaa*khóc*HyeonJoon:Ể?? k-không không u chê ngoan nín nhé*ôm em*Wooje:Oaa..C-chú quát emm*khóc lớn*HyeonJoon :Chú không quát em mà *vuốt lưng*Hay rồi tính trêu em mà em khóc thật khiến hắn có chút hoảng dỗ ngọt em mãi em mới chịu nín.

Cho chừa nhé!! khỏi có mà trêu bạn bé nữa nhé!!.Em ngồi trong lòng hẳn sụt sịt mãi chưa dứt hắn mới lên tiếng.HyeonJoon:Aa aa..bạn đói chưa??*đánh trống lảng*Wooje:Um ưm..hức*gật đầu*HyeonJoon: Chú nấu đồ ăn cho bạn nhé?*vuốt lưng em*Wooje: Ưm ưm*gật đầu*Thấy em cứ chốc lát lại dụi mắt làm cho hai mắt đỏ ửng lên hắn liền đưa tay gỡ ra.HyeonJoon: Không dụi mắt!!

đỏ hết rồi này*xót*Wooje:Meow~.. *dựa vào người hắn*Em đang cảm nên giọng nói có chút khác nghe cứ nũng nịu cưng lắm.

Em meo làm nũng gục mặt vào vai hắn mà dụi dụi hẳn điên tình bất giác cười luồn tay bế em lên.

Tay em ôm cổ hẳn hai chăn quặp vào hông của người to cao mà bám giữ.

Từ vai mà dụi vào tới tận cổ hắn ngửi mùi.

Nói về mùi hương thì mùi trên cơ thể em rất giống mùi của sữa gạo luôn, thơm nhẹ nhàng không giống nước hoa hay gì đâu.

Hắn thì ngược lại hắn không nhẹ nhàng như em mà mùi của người hắn men lắm kiểu dạng nồng nàn gây khó chịu ấy.

Nhưng khó chịu là chỉ một hai giây đầu thôi cứ thử mà ngửi lâu hơn sẽ rất dễ chịu.Hương thơm của hắn xoa dịu được em rất nhiều nó giúp em cảm thấy an toàn khi bên hắn hơn.

Ngửi nhiều riết em meo bị ghiền không một chút suy nghĩ em liền rúc dầu vào người hắn mà ngửi.

Ngửi xong còn bon mồm chốt thêm câu với chất giọng mè nheo.Wooje: Chú thơmm~..*ngửi cổ hắn*HyeonJoon:Meo học từ ai vậy hả??*xoa đầu em*Wooje:Hong..hong học màaa*lắc đầu*HyeonJoon:Aa aa không học hả*cười*Wooje:Meow~..hong học*lắc đầu*HyeonJoon:Được được, vậy chú làm đồ ăn cho meo nhé!!*bế em vào bếp*Wooje: Chú ơi..meow muốn ăn kem cơ ngóc lên nhìn hắn*HyeonJoon: Không được meo đang cảm ăn kem đau họng đấy!!*nhìn em*Wooje: Không không đau họng lắc đầu*HyeonJoon:Đau họng!! *vuốt lưng em*Wooje: Ăn kem cơ..*mếu*HyeonJoon: Wooje ngoan yêu~.. không ăn kem nữa chú cho em uống sữa nhé??*lấy sữa cho em*Vì hôm qua thấy em uống sữa rất ngon nghĩ em thích nên hắn mua cả 2 thùng về cho em.

Nghĩ tới hắn liền bế em vào lấy.

Dơ hộp sữa trước mặt muốn em uống sữa thay vì kem.

Quả thật sau khi nhìn thấy hộp sữa hôm trước em liền bị chú ý.

Quên luôn kem nóiWooje: Sữa của emm..của em ạ*dơ tay*HyeonJoon:Chúng ta ăn cơm trước nhé??*rút lại*Thấy đồ ngon trước mắt mà không được ăn em liền khóc quấy đòi cho bằng đượcWooje:Oaa..sữa s-sữa cơ*mếu*HyeonJoon:Aa aa Wooje ngoan!!

ăn cơm xong chú cho em uống sữa mà *vuốt lưng*Wooje:H-hong hong.. sữa cơ sữa cơ..oaa*khóc lớn*HyeonJoon: Wooje!!*lớn tiếng*Wooje: Oaaa... hức*giật mình*HyeonJoon:Em còn bệnh phải ăn cơm trước rồi uống thuốc cho hết bệnh chứ em!!

ăn xong chú vẫn cho em uống sữa cơ mà *nhăn măt*Wooje: Hức..*nấc*HyeonJoon:Meo phải ngoan chú mới yêu em chứ?? khóc nhè là xấu, xấu là không ai yêu đâu*dụ dỗ*Wooje:Hức..c-chú không yêu..hức Wooje~..oaaa *khóc*HyeonJoon:Ơii ơi!! chú yêu em mà..*bất lực*
 
[On2Eus] Mèo Nhỏ, Em Đừng Bướng
chap 9


Dỗ mãi em không chịu nín miệng cứ đòi sữa làm hắn bất lực đành phải đưa lại hộp sữa tiện tay cắm luôn ống hút vào cho cậu.

Em thấy hắn cắm ống hút liền dơ tay ra đòi.Wooje:C-của hức em..*nấc*HyeonJoon: Đây của em, không khóc nữa *đưa sữa cho em*Wooje: Hức..ưm~*ngậm ống hút*Nhận được hộp sữa trên tay vì đói nên em uống luôn.

Thấy em cứ nấc mãi không ngừng hắn vừa thương vừa ghét.

Đưa tay gạt nhẹ tóc sang để tránh đâm vào mắt em.

Hai mắt vẫn rơm rớm nước đỏ hoe trông thương lắm.HyeonJoon: Wooje ngoan, uống hết sữa lát nữa phải ăn được hai bát cho chú nhé*vuốt lưng an ủi em*Wooje: Hức~..ưm*gật đầu*Cái con mèo này khi nãy còn dạ vâng ngọt xớt với cậu đẹp trai Minseok vậy mà giờ..HyeonJoon: Đâu meo ngoan đâu, dạ vâng của em đâu??*nhíu mày*Wooje:Um ưm..*lắc đầu*HyeonJoon: Thôi được rồi em ngồi ngoan ở đây nhé*đặt em xuống ghế*Wooje:....*liếc hắn*Hắn bất lực với con mèo này rồi vừa đặt xuống em đã liền lia con mắt láo, yêu thương dành cho hắn.

Khiến hắn ngày càng giận chẳng nói gì nữa để em ngồi tròn ủm trên ghế rồi nhanh chóng nấu đồ ăn cho em.

Nấu xong cũng vừa hay em uống xong hộp sữa hắn không dọn ra như hôm qua mà lấy cơm và đồ ăn cho em để đấy rồi đi ra ngoài.

Có vẻ là hắn giận meo nhỏ rồi meo ơi.Em thấy vậy có chút không quen, mặt cứ tội lỗi nhìn hắn mãi.

Hắn biết em nhìn nhưng cũng không nói năng gì cả cứ ngồi ở ngoài bấm điện thoại.

Suy nghĩ một hồi em mới cầm bát cơm trên tay lủi thủi đi ra.

Chiếc áo hôm qua hắn mặc cho đã bị em cầm đến nhăn nhúm lại.

Vừa bước ra em thấy hắn nhìn đã liền mếu.Wooje:Oaaa...c-chú em xin..hức lỗi mà*mếu máo*HyeonJoon: Lại đây *dang tay*Wooje: Ưm..hức*bước tới*Khi nãy vừa bước ra mắt em va ngay vào khuôn mặt đáng sợ kia của hắn làm em bật khóc.

Em thề là lúc nãy hắn cực kì đáng sợ.

Hắn thấy em khóc thì có chút mềm lòng giọng nói ồm ồm của hắn vừa vang lên là em đã liền bước tới.

Ngồi gọn trong lòng hắn khóc.

Wooje: Hức..c-chú meo xin lỗi..ức chú*nấc*HyeonJoon:Nào ai làm gì em mà em khóc??*nhíu mày*Wooje:Oaa..c-chú đừng lườm emmmm*che mắt hắn*Em phát hoảng khi lại thấy ánh mắt đáng sợ của hắn rồi òa khóc tay nhỏ đưa lên che hai mắt hắn lại.

Hành động này của em nói không đáng yêu là nói điêu.

Hắn cũng kìm giữ lắm mới không cười đấy!!

Tay đặt ở eo em xoa nhè nhẹ nhằm an ủi.

Nhận được sự tiếp xúc thường này em mới chầm chậm mở tay ra.Wooje: Hức..c-chú đừng nhăn mặt mà*dụi mặt*Thấy em nhốc nghếch hắn liền muốn trêu đùa lông mày nhíu chặt lại với nhau.

Đúng như hẳn nghĩ em rất sợ hắn khi này.

Sợ là thế như con mèo này vẫn đánh liều nhé.

Đưa hai ngón tay múp sữa giãn cặp lông mày của hắn ra.

Wooje:W-Wooje..ức~..biết lỗi rồi*nấc*HyeonJoon: Lỗi gì??*nghiêm nghị*Wooje: Wooje k-không..hức~ nghe lời chú*nghịch áo*Wooje: Wooje bướng, l-lườm..hic~ chú*nấc*HyeonJoon: Gì nữa??*nghiêm nghị*Wooje: Hức..

Wooje không ngoan, nói chống không với chú ạ*nấc*HyeonJoon: Thế bây giờ muốn gì??*nhìn em*Wooje: Chú xin lỗi em à à không em meo xin lỗi chú ạ* hoảng loạn*Em vừa ngẩng đầu lên đã bắt gặp ánh mắt của hắn kết quả là nói nhăng nói cuội=)).

Không thấy hắn nói gì nữa em mới lén nhìn lên.

Ánh mắt của hắn cũng đã dịu đi phần nào rồi không còn đáng sợ như khi nãy nữa.

Nhưng mà em vẫn không dám nói cứ ngồi nắm chặt vạt áo mà căng thẳng.

Nhìn bát cơm trên bàn còn nguyên chưa động hắn mới nói.

HyeonJoon:Ăn cơm*Nghiêm giọng*Wooje: Hức...*rưng rưng*Nghe thấy giọng nói của hắn sống mũi em cay xè nước mắt cũng trào ra như chỉ dám lặng lẽ.

Hắn ghét em rồi à!!.

Em quay người chậm chậm với lấy bát cơm hình con vịt đáng yêu.

Hiện tại em là đang ngồi trên đùi đối diện với hắn nên hành động của em hoàn toàn lọt vào tầm mắt hắn.

Hắn kiên nhẫn nhìn em múc thì cơm rồi đút vào miệng.

Có muỗng cơm chút xíu thôi nhưng em cứ ngậm mãi.

Hắn biết em đang khóc nhưng hắn phải trị cái tính bướng bỉnh của em thôi.

Biết là điều này thì khó vì em rất mít ướt.

Mỗi lần khóc là hắn lại thiếu nghị lực vì xót.

Nhưng cứ dần dần dạy em vậyHyeonJoon: Em có nhai được không??*nhăn mày*Wooje:C-chú d-đút em..*nhỏ giọng*Em nhỏ giọng lí nhí nói với hắn, nghe vậy hắn cầm lấy bát cơm trên tay súc từng muỗng một kiên nhẫn đợi em ăn xong rồi đút.

Dần dần cũng xong bát cơm.

Bụng em bị trướng vì ăn quá no nhưng tại hắn gắt quá.

Ăn xong bát cơm hắn đặt trên bàn đặt em xuống ghế rồi từ từ dọn dẹp.

Em lúc này cố gắng gồng người chịu đau không dám hó hé.

Mặt cúi gằm xuống nền đất 1 tay ôm bụng một tay nắm chặt áo.Vừa dọn xong hắn lia mắt ra thấy biểu hiện của em lạ hắn liền biết.

Tìm lấy túi chườm bụng pha nước ấm cho em.

Trước khi mang ra còn chú ý nhiệt độ nước sợ em nóng.

Thấy hắn bước ra em liền ngồi thẳng người tay đặt trên bụng cũng dấu đi.

Tại em sợ bị la đó ạ!! hắn chẳng nói gì bế em đặt ngồi lên đùi đối diện với mình đặt túi chườm có in hình mặt em lên bụng nhỏ.Điều này khiến em có chút bàng hoàng nhưng khi sự ấm nóng của túi chườm chạm vào đã khiến em có chút dễ chịu nhưng em vẫn muốn hắn xoa bụng cho em cơ.

Nhìn được thứ em muốn qua đôi mắt hai màu kia hắn nhẹ nhàng xoa nhẹ eo em.

Khiến em dễ chịu gục mặt vào vai hắn mà dụi, hai tai mèo cũng dụi dụi theo.

Đáng yêu chết đi được!Wooje: Ưm..*dễ chịu*
 
Back
Top Bottom