Lãng Mạn Omega Vạn Người Ghét Xuyên Vào Chương Trình Thực Tế Nhóm Nhạc Nam

Omega Vạn Người Ghét Xuyên Vào Chương Trình Thực Tế Nhóm Nhạc Nam
Chương 80: "Vậy cậu thấy ai là tốt nhất?"


Lục Văn đứng đó, nhìn gã từ trên cao với ánh mắt đầy khinh miệt.

Sự khinh thường ấy như một mũi dao đâm thẳng vào lòng Diệp Di.

Nắm tay gã siết chặt, mắt ánh lên ngọn lửa giận dữ, thở hổn hển như sắp lao đến tung một cú đấm.Lục Văn không hề sợ.

Nếu không phải vì hành động ngu ngốc của Diệp Di, hắn đã có thể nhân cơ hội này để tạo dựng thêm mối quan hệ với Ổ Hi.

Tất cả đều bị tên ngốc này phá hỏng.Hắn quay sang đạo diễn, khuôn mặt vốn luôn dịu dàng nay không còn chút ý cười: "Nhớ báo cảnh sát đấy."

Đạo diễn gật đầu: "Tôi đã báo rồi."

Dù cuối cùng Diệp Di không bị phạt nặng, nhưng ít nhất cũng khiến danh tiếng của gã ta xuống tận đáy.Vào lúc 9 giờ 30 tối, chương trình phát đi một thông báo chính thức, nội dung chủ yếu nói rằng Diệp Di nhân lúc Ổ Hi không chú ý đã dùng sức đẩy anh xuống hồ bơi, trong khi Ổ Hi không biết bơi.

May mắn là anh được cứu kịp thời, nhưng hành động này đã đe dọa đến sự an toàn tính mạng của Ổ Hi.

Chương trình cũng thông báo rằng họ đã báo cảnh sát.Cuối thông báo, chương trình đính kèm một đoạn video rõ nét.Sau đó, người đại diện đã đến đồn cảnh sát đón Diệp Di.

Một đoạn vide0 ghi lại cảnh Diệp Di đứng trước đồn cãi nhau với người đại diện lan truyền trên mạng, thu về lượng lớn lượt thích và bình luận.Hình ảnh của Ổ Hi cũng từ từ tốt lên.

Không chỉ trong các phòng livestream, mà ngay cả dưới những bài đăng trên Weibo, nhiều người cũng bắt đầu đứng ra nói đỡ cho anh.

Số lượng fan của anh cũng không ngừng tăng lên.【Tôi thấy Ổ Hi thật đáng thương, sống giữa một nhóm người xuất sắc như vậy.

Nếu là tôi, chắc chắn tôi sẽ tự ti đến mức không dám ngẩng đầy lên.】【Ổ Hi thực sự rất giỏi!

Ít nhất là về hát và nhảy, thật sự tuyệt vời!

Siêu đỉnh!!!】【Đúng vậy, rất đỉnh, thực sự kinh ngạc!

Đoạn lên nốt cao của cậu ấy làm tôi nổi hết cả da gà!】【Giáo viên của chúng tôi còn nói rằng trình độ của cậu ấy đã đạt mức giáo trình mẫu rồi.】【Tôi nghĩ Ổ Hi cố tình giấu tài để không làm lu mờ các thành viên khác, lần này chẳng qua là do Diệp Di tự tìm đường chết nên cậu ấy mới thể hiện ra thôi!)【Vậy tôi hy vọng sau này có thêm nhiều người như Diệp Di!

Tôi muốn xem Ổ Hi còn bao nhiêu bí mật nữa!】 [Editor: ít có ác]Khi biệt thự dần yên tĩnh, Ổ Hi đã tắm xong và thay đồ ngủ.

Trong tay anh là ly nước nóng mà Ân Hằng vừa mang đến.

Đối phương nói lát nữa sẽ đến gặp anh.Cốc cốc cốcỔ Hi chạy nhanh ra mở cửa.Quả nhiên là Ân Hằng, cậu mặc đồ ngủ màu đen, trông có vẻ đã tắm xong.Cả hai ngồi trên ban công của phòng ngủ chính.

Ánh mắt Ân Hằng chợt liếc thấy một màu xanh, cậu hỏi: "Cậu nuôi cái gì vậy?"

"Cây xương rồng."

Ổ Hi thấy ban công trông hơi trống trải nên đã đặt mua vài cây xương rồng trên mạng để thêm màu sắc và sức sống.Anh cầm ly nước nóng trong tay, chờ đợi câu hỏi từ Ân Hằng.Nhưng thay vào đó, Ân Hằng lại hỏi những điều không liên quan: "Ở ONLY cảm thấy thế nào?

Ở đây có quen không?"

Ổ Hi không biết tại sao đối phương không hỏi thẳng, nhưng vẫn thật thà trả lời: "Thấy cũng ổn, sống ở đây quen rồi."

Suy nghĩ một chút, anh bổ sung thêm: "Mọi người đều rất tốt."

Ân Hằng quay đầu nhìn anh, đôi mắt đen sâu thẳm, khóe môi khẽ mở: "Vậy cậu thấy ai là tốt nhất?"
 
Omega Vạn Người Ghét Xuyên Vào Chương Trình Thực Tế Nhóm Nhạc Nam
Chương 81: Rất đẹp


Câu hỏi này thật không giống với phong cách của Ân Hằng.Ổ Hi thậm chí muốn chạm tay lên trán cậu để xem liệu có bị sốt không mà lại hỏi như vậy.

Nhưng ánh mắt của Ân Hằng cứ dán chặt vào anh, như thể bắt buộc anh phải đưa ra một câu trả lời.Ổ Hi không biết phải nói thế nào.

Anh rất rõ về họ trong nguyên tác, nhưng giờ đây trước mặt anh là những con người bằng xương bằng thịt, không thể gán họ vào những khuôn mẫu trong sách.Ân Hằng kiên nhẫn chờ câu trả lời của Ổ Hi.

Ai cũng có bí mật, và cậu không quá để ý việc Ổ Hi che giấu dung mạo của mình.

Nhưng hình ảnh anh dưới ánh trăng bên hồ bơi cứ hiện lên trong đầu cậu.

Một vẻ đẹp mê hồn dưới ánh trăng , ngay lập tức hút ánh nhìn của người khác.Ổ Hi suy nghĩ rất lâu, cuối cùng nói: "Đều... rất tốt."

Anh thật sự không biết phải trả lời thế nào.

Trong mắt anh, những người này còn tốt hơn cả người thân của mình ở kiếp trước.Ân Hằng bật cười khẽ, quay đầu nhìn Ổ Hi đang thu mình trên ghế, ôm đầu gối.

Cậu biết câu trả lời của anh là thật lòng.RÔ Hi thật sự khác biệt với những người khác, đặc biệt giữa nhóm người như họ, anh như một vầng trăng sáng tinh khiết không tì vết, khiến ai cũng Muốn dừng lại để chiêm ngưỡng.Đêm đã khuya, Ân Hằng đứng dậy, nhìn Ổ Hi và ôn nhu nói: "Nếu cậu muốn yên bình vượt qua một năm này thì giấu kỹ dung mạo của mình, đừng để Thẩm Tử Mục hoặc Lục Văn phát hiện ra."

Về Mạnh Nam Tinh, hắn đã dính lấy Ô Hi, nhưng sự đơn thuần của hắn vẫn còn hơn hai người kia nhiều.Ổ Hi tiễn Ân Hằng ra khỏi phòng ngủ.

Trước khi rời đi, Ân Hằng dừng lại, ánh mắt như muốn nhìn thấu vào đôi mắt hồ ly xinh đẹp kia, khóe môi khẽ cong, giọng thấp nhẹ nói: "Rất đẹp."

Nằm trên giường sắp thiếp đi, Ổ Hi mới nhận ra ý nghĩa của câu nói ấy.Rất đẹp.Anh rất đẹp.Kiếp trước, Ổ Hi từng nhận được rất nhiều lời khen như thế, nhưng những lời đó luôn mang theo ý đồ hoặc sự khinh thường khiến anh thấy khó chịu.

Thế nhưng, lời của Ân Hằng lại khiến mặt anh thoáng đỏ ửng, ngón chân khẽ co lại, cảm giác xấu hổ muộn màng tràn đến.Bí mật của anh đã bị Ân Hằng phát hiện.Nhưng Ân Hằng không truy hỏi, còn khuyên anh bảo vệ bản thân.Ân Hằng còn khen anh đẹp.Ân Hằng đúng là người tốt.Đúng 8 giờ sáng, tất cả các máy quay trong biệt thự đều bắt đầu hoạt động.Một lượng lớn khán giả ùa vào livestream nhưng lại không thấy ai trong phòng ngủ.Mọi người đều biến mất.Cuối cùng, máy quay tìm thấy năm người trong Bếp.

Mạnh Nam Tinh ngồi bên cạnh Ổ Hi, ân cần hỏi: "Hi Hi, tối qua cậu ngủ thế nào?"

Ổ Hi vô thức liếc nhìn Ân Hằng, thấy người nọ không có biểu hiện gì khác thường, liền thở phào nhẹ nhõm: "Ngủ rất ngon."

Thật ra tối qua, anh mãi nghĩ về những lời của Ân Hằng, xấu hổ đến mức trằn trọc mãi, không biết đến mấy giờ mới ngủ được.Mạnh Nam Tinh gật đầu, vui vẻ: "Vậy thì tốt."

Hôm nay cả nhóm phải ra ngoài chụp ảnh bìa tạp chí, hợp đồng do quản lý trước đó sắp xếp, nhưng không có tên Ổ Hi trong danh sách.Để đảm bảo mọi người đều xuất hiện trong livestream, Ổ Hi cũng phải đi cùng.Ổ Hi, người vốn định ở lại biệt thự để ngủ bù: "..."

Thở dài trong lòng, anh chui vào xe.

Định ngồi ở hàng ghế cuối để ngủ một chút, nhưng chưa kịp ngồi xuống đã nghe Mạnh Nam Tinh vỗ vào ghế bên cạnh mình, nhiệt tình gọi: "Hi Hi, ngồi đây."
 
Omega Vạn Người Ghét Xuyên Vào Chương Trình Thực Tế Nhóm Nhạc Nam
Chương 82: Cả người anh cứng đờ


Ổ Hi muốn ra hàng sau ngồi nhưng chưa kịp bước đã bị ai đó đẩy mạnh từ phía sau, mất thăng bằng, cả người ngã thẳng vào lòng Mạnh Nam Tinh.Mạnh Nam Tinh sung sướng áp má vào má Ổ Hi, cười gọi: "Hi Hi."

Ổ i cảm giác mình như cỏ bạc hà mèo, còn Mạnh Nam Tinh chính là con mèo say mê đó.Cả người anh cứng đờ.Vai chính thụ quả thật quá dính người.Ổ Hi bị bao phủ hoàn toàn bởi hương thơm của Mạnh Nam Tinh.

Anh vừa định vùng ra thì bị giữ chặt hơn, môi của vai chính thụ vô tình áp vào cổ anh.Cổ là vùng nhạy cảm của Ô Hi, khiến anh giật mình.Đột nhiên, anh cảm nhận được một cảm giác ướt át trên cổ đó là lưỡi của Mạnh Nam Tinh, hắn đang liếm.Ổ Hi không kìm được khẽ rên lên một tiếng, giọng nhẹ nhàng và ngọt ngào khiến cả ba người còn lại không thể không chú ý.Ổ Hi lập tức đưa tay che miệng, ngăn bản thân phát ra những âm thanh kỳ lạ hơn.May mắn thay, hôm nay không gắn mic, hơn nữa do góc quay, cảnh này không lọt vào livestream.Mạnh Nam Tinh ngửi thấy hương thơm nơi đầy mũi, khuôn mặt đầy vẻ say mê.

Khi nghe thấy tiếng rên của Ổ Hi, hắn càng thêm hưng phấn.Ngồi ở hàng ghế sau, Lục Văn khẽ nhíu mày, giọng lạnh nhạt nhưng không quá nặng: "Nam Tinh."

Mạnh Nam Tinh miễn cưỡng buông Ổ Hi ra, quay đầu trừng mắt nhìn Lục Văn: "Tôi ghét cậu."

Ổ Hi vội vàng kéo chặt áo của mình, nhưng vẫn bị Mạnh Nam Tinh kéo xộc xệch đến mức lộ bờ vai trắng nõn tròn trịa.

Gương mặt và đôi tai của anh đỏ bừng lên.Ân Hằng ngẩng đầy đúng lúc nhìn thấy cảnh này, ánh mắt thoáng lạnh.

Cậu xoay người tránh đi, khoanh tay lại và nhắm mắt như không quan tâm.Mạnh Nam Tinh bị cản lại, liền bám chặt lấy Ổ Hi, vòng tay ôm lấy cánh tay và tựa đầu lên vai anh, nhắm mắt than thở: "Hi Hi, tôi buồn ngủ quá."

Ổ Hi thầm thở phào nhẹ nhõm, buồn ngủ là tốt, buồn ngủ là rất tốt.Anh giữ giọng bình tĩnh: "Vậy thì ngủ đi."

Mạnh Nam Tinh khẽ rên rỉ: "Cậu dỗ tôi ngủ đi."

Ổ Hi không còn cách nào khác, đành nhẹ nhàng vỗ lưng hắn, khe khẽ ngân nga một giai điệu ru ngủ.

Chẳng bao lâu sau, anh nghe thấy tiếng thở đều đều.Ổ Hi nhẹ nhàng thở ra, cúi đầu nhìn gương mặt đang ngủ say của Mạnh Nam Tinh.

Khi ngủ, vai chính thụ quả thực rất đáng yêu.

Anh chú ý đến quầng thâm mờ mờ dưới mắt hắn, thầm nghĩ không trách sao hắn lại mệt đến vậy.Anh thử rút cánh tay bị ôm chặt ra, nhưng vừa nhích một chút, Mạnh Nam Tinh đã rên rỉ khiến Ổ Hi bất lực, đành buông xuôi.Chuyến xe lăn bánh suôn sẻ, cuối cùng cũng đến nơi.Khi bước vào studio, đội ngũ chương trình bận rộn trao đổi với nhân viên về các yêu cầu quay hình.

Cuối cùng, phía studio yêu cầu không được quay vào trang phục và tư thế chụp.Đội ngũ chương trình đồng ý, nhưng trong thời gian không thể quay hình, máy quay luôn tập trung vào Ổ Hi, khiến anh hôm nay bỗng chốc trở thành nhân vật chính trên màn hình.Ổ Hi hoàn toàn không hay về hành động "lén lút" của anh quay phim.

Anh an nhàn ngồi trên chiếc ghế nhỏ, cầm cốc giữ nhiệt và tập trung lướt điện thoại, biểu cảm chuyên tâm đến đáng yêu.Khi bốn người kia chụp xong một bộ hình, họ tiếp tục thay đồ để chuẩn bị cho bộ thứ hai.Ổ Hi quan sát quá trình chụp từ đầu đến cuối, thậm chí trong đầu anh đã nảy ra ý định xin phép lên xe ngủ một lát.
 
Omega Vạn Người Ghét Xuyên Vào Chương Trình Thực Tế Nhóm Nhạc Nam
Chương 83: Toàn thân như đang toát ra sức hút mãnh liệt


Bất chợt, anh bị ai đó nhét vào tay một chiếc túi nhỏ.

Một người đàn ông nói: "Đây là phụ kiện cho bộ thứ hai, làm phiền cậu mang đến cho họ."

Nhân viên chương trình cũng đồng tình, đồng thời gắn một chiếc mic nhỏ lên người Ổ Hi: "Không được tắt đấy nhé."

Bốn người kia mỗi người có một phòng thay đồ riêng.

Ổ Hi bắt đầu gõ cửa từng phòng từ cánh cửa đầu tiên.Không lâu sau, một giọng nói ấm áp từ bên trong vang lên: "Chờ một chút."

Là Lục Văn.Lục Văn mở cửa, nhìn thấy anh liền tỏ vẻ ngạc nhiên, giọng vẫn dịu dàng: "Có chuyện gì vậy?"

Ổ Hi giơ túi phụ kiện lên, trả lời: "Nhiếp ảnh gia bảo tôi mang một số thứ cho mọi người."

Anh cúi đầu tìm kiếm đồ của Lục Văn trong túi.

Lục Văn không có ý định giúp đỡ, ánh mắt trầm xuống nhìn chằm chằm vào chiếc cổ trắng nõn, yếu ớt của anh, cảm giác chỉ cần một tay là đủ bao trọn.Hắn giấu đi ánh nhìn xâm lấn đó, chuyển tầm mắt về phía hai món phụ kiện trong tay Ổ Hi, khóe môi hơi cong lên: "Hi Hi có thể giúp tôi được không?"

Ổ Hi gật đầu, ngước lên lắp dây đeo kính vào gọng kính của Lục Văn.

Sợi dây bạc khẽ lay động theo động tác, nhẹ nhàng lướt qua khuôn mặt hắn.Lục Văn hạ tầm mắt, nhìn anh đang nghiêm túc làm việc.

Yết hầu hắn không tự chủ trượt lên xuống.

Thật ngoan ngoãn.Món thứ hai là một đôi găng tay màu đen.

Ổ Hi đứng yên, quan sát Lục Văn từ từ đeo găng.Động tác của hắn thong thả, ngón tay thon dài bị bao bọc trong lớp găng tay mỏng.

Từng cử chỉ đều toát lên vẻ cấm dục, khiến người khác phải xao xuyến.Sợi dây bạc của kính gọng vàng khẽ đung đưa theo động tác của Lục Văn.

Đôi mắt hắn khẽ nhướng lên, khiến Ổ Hi bỗng cảm nhận được một luồng nguy hiểm không rõ ràng.

Anh lập tức lùi lại vài bước, nói: "Tôi đi đưa đồ cho người khác đây."

Lục Văn nheo mắt nhìn theo bóng dáng chú thỏ nhỏ đang sợ hãi bỏ chạy, tiếc nuối bật ra một tiếng tặc lưỡi, "Chạy nhanh thật."

Đến lượt Thẩm Tử Mục, món đồ của hắn là một chiếc còng tay màu vàng, Ô Hi cầm lên, tò mò giật nhẹ.

Cảm giác rất chắc chắn, nhưng lại không biết được nó có công dụng chính đáng hay không.Thẩm Tử Mục nhận lấy chiếc còng tay, ánh mắt hiện lên sự khó nói: "Nhất định phải dùng cái này à?"

Ô Hi lắc đầu, đáp: "Tôi không rõ."

Thẩm Tử Mục phất tay ý bảo anh rời đi.Cuối cùng, anh đến phòng thay đồ của Ân Hằng, nằm ở cuối dãy.

Ổ Hi gõ cửa, nhưng khi cửa mở ra, thứ đập vào mắt anh là phần thân trên trần trụi của Ân Hằng.

Vai rộng, eo thon, cơ thể thon gọn nhưng lại săn chắc.

Những đường nét cơ bắp rõ ràng, từng múi cơ bụng gọn gàng, bên dưới còn thấp thoáng tuyến nhân ngư quyến rũ.

Toàn thân như đang toát ra sức hút mãnh liệt.Ổ Hi vừa nhìn thấy, tai liền đỏ bừng.

Trong đầu anh hiện lên những ký ức về tối hôm trước: cảm giác chạm vào cơ bắp rắn chắc, thân hình hoàn mỹ, cùng với câu nói "rất đẹp" của cậu.Anh vội đẩy Ân Hằng trở lại phòng, đóng cửa ngay lập tức.

"Không được để bị quay lại!"

Ổ Hi không dám ngẩng đầu nhìn Ân Hằng.

Ngược lại, Ân Hằng lại điềm tĩnh hỏi: "Có chuyện gì à?"

Lúc này, Ổ Hi mới nhớ đến lý do mình đến đây."

Nhiếp ảnh gia bảo tôi mang đồ cho cậu."

Khi lấy đồ từ trong túi ra, Ô Hi mới hiểu tại sao Ân Hằng lại không mặc áo.

Đạo cụ lần này là một sợi xích đeo trước ngực và một dụng cụ chặn cắn (cái rọ mõm?). [Editor: Ừm....cái buổi chụp hình này....]
 
Omega Vạn Người Ghét Xuyên Vào Chương Trình Thực Tế Nhóm Nhạc Nam
Chương 84: "Giúp tôi đeo vào"


Ổ Hi rất quen thuộc với vật thứ hai, trong thế giới ABO, dụng cụ này thường xuất hiện, nhưng hầu như không có alpha nào chịu mang nó.Sợi xích trước ngực thì dễ dàng hơn, nhưng khi sợi xích lạnh lẽo chạm vào cơ thể, Ân Hằng hơi nhíu mày.

Sợi xích này không phải dạng lỏng lẻo treo trên người, mà bị những cơ bắp chắc khỏe siết nhẹ, tạo nên vẻ đẹp đầy táo bạo.Ổ Hi cảm thán về sự táo bạo của nhiếp ảnh gia, nhưng cũng không thể phủ nhận, trông Ân Hằng thật đẹp.Khi đến dụng cụ chặn cắn, dây đai phía sau không dễ dàng để tự buộc.

Ân Hằng đưa nó cho Ổ Hi, giọng lạnh nhạt: "Giúp tôi đeo vào."

Ổ Hi khẽ siết chặt ngón tay, động tác này trong thế giới ABO tượng trưng cho alpha chấp nhận phục tùng trước một omega.

Tai anh càng đỏ hơn, nhỏ giọng hỏi: "Hay để Nam Tinh giúp cậu đi?"

Ân Hằng nhíu mày: "Không cần phiền cậu ấy, chẳng phải cậu đang ở đây sao?"

Ổ Hi không thể từ chối, đành tiến lên.

Sau khi cài cố định phần trước, anh vòng ra sau để buộc dây.

Nhưng chiều cao của Ân Hằng khiến anh gặp chút khó khăn.Khi Ổ Hi còn đang loay hoay, Ân Hằng bỗng nhiên quỳ một gối xuống, hơi cúi đầu.Hành động này khiến tai Ổ Hi đỏ đến nhỏ máu.

Anh nhanh chóng buộc dây cẩn thận, sau đó ném lại một câu: "Xong rồi," rồi chạy thẳng ra ngoài.Ân Hằng ngẩng đầu lên, chỉ thấy bóng lưng vội vã của anh, và thoáng thấy đôi tai đỏ ửng giấu trong mái tóc đen.Ổ Hi, như thể vừa chạy trốn khỏi trận chiến, dựa vào tường lạnh để làm dịu khuôn mặt đỏ bừng của mình, hy vọng cái lạnh có thể giúp anh nhanh chóng hạ nhiệt."

Hi Hi, cậu đang làm gì ở đây vậy?"

Giọng nói của Mạnh Nam Tinh vang lên bên tai.Ổ Hi giật mình nhảy lùi một bước, khuôn mặt đỏ bừng ngay lập tức hiện rõ trước mặt Mạnh Nam Tinh.

Nụ cười trên gương mặt của Mạnh Nam Tinh vụt tắt, thay vào đó là biểu cảm nghiêm nghị: "Hi Hi, có ai bắt nạt cậu sao?"

Ổ Hi lắc đầu: "Không có."

Mạnh Nam Tinh: "Vậy tại sao mặt cậu đỏ thế này?"

Ổ Hi vội vàng chuyển chủ đề một cách lúng túng: "Nhiếp ảnh gia nhờ tôi mang đồ đến cho mọi người."

Anh cúi đầu, lấy ra vài món đồ cuối cùng từ trong túi.

Mạnh Nam Tỉnh nhìn chiếc túi trống không, lẩm bẩm: "Vậy là trước đó cậu đã đến các phòng thay đồ khác rồi, đúng không?"

Hành lang rất yên tĩnh, mọi âm thanh nhỏ nhất đều có thể nghe thấy.Ổ Hi cảm thấy câu hỏi của Mạnh Nam Tình thật kỳ lạ.

Vì phòng thay đồ của Mạnh Nam Tinh ở cuối dãy, anh đương nhiên phải giao đồ cho hắn cuối cùng.

Dù giải thích như vậy, nhưng Mạnh Nam Tỉnh vẫn tỏ vẻ không hài lòng.Hắn cụp mắt, giọng điệu tỏ ra đáng thương: "Tại sao Hi Hi không đưa đồ cho tôi đầu tiên?

Tôi không phải là người quan trọng nhất với cậu sao?"

Ổ Hi cứng ngắc chuyển chủ đề: "Nam Tinh , cậu không thấy nóng à?"

Đôi mắt to tròn của Mạnh Nam Tinh khẽ chuyển động, đột nhiên hắn nở một nụ cười, nghiêng đầy nói: "Hi Hi đỏ mặt vì nóng đúng không?"

Ổ Hi vội vàng gật đầu: "Đúng."

Mạnh Nam Tinh cười đầy ẩn ý, nhanh chóng nắm lấy tay Ổ Hi, kéo anh vào phòng thay đồ."

Nếu Hi Hi nóng quá, thì vào phòng thay đồ của tôi đi.

Ở đây có điều hòa, cậu có thể cởi hết quần áo ra."

Chiếc mic trên người Ổ Hi đã thu lại toàn bộ cuộc đối thoại này.Bình luận trong livestream lập tức bùng nổ:【Tôi vừa nghe nhầm gì sao?

Nam Tinh vừa nói cái gì vậy!!!】
 
Omega Vạn Người Ghét Xuyên Vào Chương Trình Thực Tế Nhóm Nhạc Nam
Chương 85: Ôi trời!!! Phân cảnh yêu thích của tôi đến rồi!


【Sao tôi cảm thấy Nam Tinh như đang làm nũng với Ổ Hi thế?

Mặc dù tôi cũng đã thay đổi cách nhìn về Ổ Hi rồi!】【Thật ra tôi thấy chuyện này cũng bình mà!

Tinh Tinh vốn thích làm nũng với người thân quen thôi, nhưng lần này nghe hơi lạ???】【Có phải do Tinh Tinh quá có tính chiếm hữu với Ổ Hi không?】【Bạn bè mà cũng có tính chiếm hữu sao?】【Có đó!

Tôi cũng hay như vậy, nếu bạn thân của tôi thân thiết với người khác, tôi sẽ ghen lắm, cảm thấy mình không còn là người quan trọng nhất với họ nữa!】【Lần đầu tôi nghe thấy chuyện này đấy! (giơ ngón tay cái)】【Chỉ mình tôi thắc mắc không biết Nam Tinh có thật sự bắt Ổ Hi cởi đồ không?】【Hai người đều là "thụ", chắc chắn không có tương lai đâu! (cười lăn lộn)】Trong livestream chỉ nghe thấy tiếng đóng cửa, không có bất kỳ âm thanh ma sát nào của quần áo, chứng tỏ Ổ Hi không hề cởi đồ.

Vậy mà vẫn có người trong phần bình luận kêu tiếc rẻ.Ổ Hi cảm thấy mình như đã rơi vào ổ sói.

Vừa đặt túi đồ xuống, anh đã Muốn chạy ra ngoài, nhưng Mạnh Nam Tinh vốn đã như thế này không phải chỉ mới một, hai ngày.Mạnh Nam Tinh nhìn anh đang đứng ở góc phòng, nụ cười lộ ra lúm đồng tiền nhỏ.

Hắn tiến đến gần, nói: "Hi Hi, mau cởi đồ ra đi.

Mặt cậu càng lúc càng đỏ hơn kìa."

Ổ Hi nắm chặt lấy vạt áo của mình, sợ rằng Mạnh Nam Tinh sẽ thật sự xông tới lột áo anh.Ổ Hi: "Hả?

Tôi hết nóng rồi."

Mạnh Nam Tinh nhìn thấy thái độ kiên quyết của Ổ Hi, đành từ bỏ ý định bắt anh cởi áo, mỉm cười nói: "Vậy thì, Hi Hi có thể giúp tôi đeo cái này được không?"

Đó là một chiếc choker màu hồng phấn.Ổ Hi cảm thấy không khí trong phòng thay đồ hơi kỳ lạ, muốn nhanh chóng rời khỏi đây, liền lắc đầu từ chối: "Tôi còn việc phải làm."

Nụ cười trên mặt Mạnh Nam Tinh lập tức biến mất, giọng lạnh lùng hỏi: "Hi Hi , cậu định đi gặp người đàn ông khác à?"

Ổ Hi: ?Không ai nói cho anh biết, hóa ra anh và nhân vật chính thụ còn có loại kịch bản này!

Anh là một trong những vai phá đám mối quan hệ sao?Hơn nữa, chẳng phải nói nhân vật chính thụ là một tiểu thiên sứ sao?Thiên sứ này hóa ra còn có thể hắc hóa à?Ổ Hi định lao ra ngoài, nhưng bị Mạnh Nam Tinh giữ chặt, đè lên cửa.

Giọng hắn đầy ủy khuất: "Hi Hi, cậu không thích tôi sao?"

Ổ Hi: Không thích lắm.Trong phòng phát sóng trực tiếp, khán giả bắt đầu bàn tán sôi nổi:【Đúng là tính chiếm hữu phát tác rồi!!!)【Chị gái bên trên đỉnh thật đấy!!!】【Nhà tiên tri đã ứng nghiệm!!!!】【Sao Hi Hi không thích cậu ấy?

Tôi thích cậu ấy, huhu.】Lúc này, bên ngoài cửa vang lên tiếng gõ, tiếng động thẳng thừng xuyên qua cánh cửa làm Ổ Hi không khỏi giật mình.

Mạnh Nam Tinh vẫn không chịu yên, cọ lên mặt anh, để lại những cái hôn ướt át, âm thanh rên rỉ khe khẽ như một chú cún con.Một giọng nói quen thuộc vang lên từ bên ngoài."

Nam Tinh, cậu thay đồ xong chưa?

Tôi vào được không?"

Là giọng của Lục Văn.Khán giả trên phòng livestream bùng nổ:【Ôi trời!!!

Phân cảnh yêu thích của tôi đến rồi!

Anh ấy đến rồi!!!】【Hai người trong trạng thái không chỉnh tề bị Lục Văn bắt gặp!

Thật kích thích quá!!!】【Hahaha, tôi rất mong chờ biểu cảm của Lục Văn, chỉ tiếc là không được nhìn thấy khung cảnh trực tiếp huhu.】【Tôi cá là cảnh này sẽ rất kịch tính, vừa vàng (dầm khâm), vừa bạo lực!

Sướng không chịu được~】
 
Omega Vạn Người Ghét Xuyên Vào Chương Trình Thực Tế Nhóm Nhạc Nam
Chương 86: "Sau lưng cậu có gì cứng vậy?"


[Đánh nhau đi!

Đánh nhau đi!

Tôi thích những đoạn như thế này!

Mau tới đây đi!

Tôi đã sẵn sàng!】Khi khán giả còn đang bàn luận sôi nổi, Mạnh Nam Tinh đột nhiên chạm vào phần lưng của Ổ Hi, cảm nhận được vật gì đó cứng cứng, liền ngạc nhiên hỏi: "Hi Hi, sau lưng cậu có gì cứng vậy?"

Ồ Hi sững người.

Đó là chiếc micro chương trình vừa kẹp vào lưng anh.

Nghĩ đến đoạn đối thoại vừa rồi, mặt anh lập tức đỏ ửng.Ổ Hi vội vàng tắt micro, không thèm quan tâm đến việc chương trình đã dặn không được tắt thiết bị.Dù sao anh cũng chẳng biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.Nếu lỡ Mạnh Nam Tinh lại thốt ra câu nào kinh thiên động địa, mọi chuyện sẽ hỏng bét.Âm thanh trong buổi phát sóng trực tiếp đột ngột tắt, khán giả bắt đầu nhốn nháo:【Chuyện gì xảy ra vậy?

Có ai không?

Có ai không???】【Sao tôi không nghe thấy gì nữa???

Có phải điện thoại tôi bị hỏng không???】【iPad của tôi cũng không có tiếng!

Làm sao đây?

Nhân viên chương trình đâu rồi???【Của tôi cũng mất tiếng luôn!

Tôi nghĩ tôi biết chuyện gì rồi.】【Tôi cũng biết!

Chắc chắn là Ổ Hi đã tắt micro!!!】【Chắc chắn rồi!

Vừa nãy Tinh Tinh còn hỏi cái cứng cứng là gì mà!

Tôi cứ tưởng là... hihi.][Chị gái à (đưa ngón tay cái đầy kính trọng).】Sau khi Ổ Hi tắt micro, Mạnh Nam Tinh vẫn cứ bám lấy anh không buông.

Ổ Hi đành phải cắn răng dùng khuỷu tay thúc nhẹ vào hắn.

Ngay lập tức, anh nghe thấy một tiếng rên đau đớn từ phía sau, Mạnh Nam Tinh với giọng đáng thương nói: "Hi Hi, đau quá."

Ban đầu, Ổ Hi nghĩ rằng phương chỉ đang giả vờ, nhưng khi nhìn thấy Mạnh Nam Tinh ôm ngực, cúi người xuống, cùng với giọng điệu không giống như đang diễn, anh do dự hỏi: "Ngực cậu đau ở đâu?

Để tôi xem."

Mạnh Nam Tinh ngồi xổm xuống đất, ngước đôi mắt đỏ hoe nhìn Ổ Hi, sau đó bất ngờ vén áo lên, để lộ một mảng da trắng nõn.Ổ Hi chưa kịp ngoảnh mặt đi thì đã chú ý đến vết thương ở ngực đối phương.

Anh nhíu mày hỏi: "Sao cậu lại bị thương?"

Mạnh Nam Tinh kéo tay Ổ Hi, giọng đầy vẻ đáng thương: "Tôi không biết, sáng nay đột nhiên thấy đau ngực.

Khi tôi kéo áo lên xem thì phát hiện vết thương này."

Trên ngực Mạnh Nam Tinh có một vết rạch hình chữ thập, cả chiều ngang lẫn chiều dọc đều dài vài centimet.

May mắn là vết thương không sâu, nhưng khi bị Ổ Hi vô tình chạm vào, nó lại chảy máu thêm một chút.Ổ Hi lấy giấy ăn trong túi ra, nhíu mày, cẩn thận lau sạch vết máu.

Anh thầm nghĩ, xem ra trên người nhân vật chính thụ này còn giấu không ít bí mật.Cũng may là hôm nay đồ của đối tác chuẩn bị không phải là màu sáng.Mạnh Nam Tinh ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt từ người Ổ Hi, trong lòng dâng lên cảm giác vui vẻ, nhưng giọng vẫn mang vẻ đáng thương: "Hi Hi, cậu có thể thổi giúp tôi không?

Đau quá."

Ổ Hi cảm thấy một dấu hỏi to tướng hiện lên trong đầy: ?Mạnh Nam Tinh giống như một đứa trẻ, lắc nhẹ tay Ổ Hi, đôi mắt nhìn anh đầy chân thành: "Hi Hi, chúng ta là bạn tốt mà, bạn tốt không phải nên giúp đỡ nhau sao?"

Ổ Hi thật sự không chịu nổi sự bám riết của Mạnh Nam Tinh, đành quyết định qua loa cho xong chuyện.

Anh nhíu mày, cúi người lại gần, nhưng chưa kịp thổi thì đã nghe tiếng mở cửa phía sau.Kèm theo đó là giọng nói đầy nghi hoặc của Lục Văn: "Hai người đang làm gì vậy!"

Ổ Hi thầm nghĩ, tiêu rồi, quên mất là bên ngoài còn có người.
 
Omega Vạn Người Ghét Xuyên Vào Chương Trình Thực Tế Nhóm Nhạc Nam
Chương 87: Đúng là mưu mô trăm đường


Anh nhanh chóng đẩy Mạnh Nam Tinh ra, vội vàng kéo áo hắn xuống.

Trong quá trình đó, tay anh không may lại chạm vào vết thương trên ngực Mạnh Nam Tỉnh, khiến đối phương khẽ rên lên đầy uất ức.Ổ Hi giờ đây đã hoàn toàn tê liệt cảm xúc.Ánh mắt Lục Văn di chuyển qua lại giữa hai người.

Khi hắn bước vào, cảnh tượng đầu tiên nhìn thấy chính là đầu của Ổ Hi đang vùi vào ngực Mạnh Nam Tinh.Đúng là mưu mô trăm đường.Ánh mắt của Lục Văn chạm phải ánh mắt của Mạnh Nam Tinh, không khí lập tức bắn ra tia lửa.

Mạnh Nam Tinh còn quay sang nở một nụ cười như thể tuyên bố chiến thắng.

Lục Văn đẩy gọng kính lên, không định tranh luận với một kẻ tính tình trẻ con như thế này.Lục Văn quay đầu nhìn Ổ Hi, đưa tay xoa nhẹ mái tóc anh.

Lớp da tay từ găng tay da tạo cảm giác rất rõ ràng.

Hắn nói với anh: "Lát nữa sẽ có người đưa đồ cho cậu, nhớ ký nhận nhé."

Ổ Hi ngập ngừng: "Hả?"

Lục Văn giơ ngón tay lên làm động tác "suỵt": "Bí mật."

Ổ Hi nghĩ có lẽ là đồ của Lục Văn nên gật đầu đồng ý.Lục Văn nói khẽ: "Ngoan lắm."

Ổ Hi:Lúc này, giọng của Thẩm Tử Mục vang lên từ cửa."

Lục Văn, Tinh Tinh xong chưa?

Đến giờ chụp rồi."

Thẩm Tử Mục mặc một chiếc áo sơ mi lụa màu rượu vang, phần cổ áo 244. theo phong cách xé xé rách, rách, để lộ làn da mịn màng cùng xương quai xanh quyến rũ.

Trên má và xương quai xanh còn có dấu vết của son môi màu đỏ.

Một cổ tay hắn đeo lỏng lẻo một chiếc còng tay vàng, còn cổ tay kia vẫn chưa kịp xỏ vào.Nhìn Thẩm Tử Mục lúc này không khác gì một thiếu gia vừa bước xuống từ giường của tình nhân, toàn thân toát lên khí chất mờ ám (dầm khâm).Rất hợp với hình tượng nhân vật của hắn, Ổ Hi thầm nghĩ.Ngay lúc đó, một trợ lý bước tới: "Các thầy đã chuẩn bị xong chưa?

Chúng ta có thể bắt đầu chụp được rồi."

Lục Văn nhẹ nhàng đáp: "Được rồi, chúng tôi sẽ ra ngay."

Trợ lý vội vàng gật đầu: "Vâng vâng, tôi đợi ở ngoài."

Khi mọi người di chuyển đến khu vực chụp hình, điều đầu tiên họ nghe thấy là nhân viên chương trình đang thì thầm thương lượng với bên hợp tác về việc liệu có thể quay vài giây cảnh của Ân Hằng hay không.Không trách được ekip chương trình, bởi thật sự trang phục của Ân Hằng lúc này quá thu hút.Áo sơ mi trắng được khoác hờ hững bên ngoài, bên trong là bộ dây chuyền trước ngực, một chiếc dụng cụ chặn cắn, khí chất lạnh lùng khiến mọi ánh mắt đều phải dõi theo.

Khi nghe thấy tiếng bước chân, cậu lười biếng ngẩng đầu lên, liếc nhìn họ với ánh mắt lãnh đạm đầy quyến rũ.Nếu cảnh này được phát sóng trực tiếp, chắc chắn sẽ leo top tìm kiếm ngay lập tức, và khung chat sẽ bị lấp đầy trong tích tắc.Tuy nhiên, bên hợp tác không cho phép.

Trước khi bộ ảnh được tung ra, tất cả nội dung liên quan đều phải được giữ bí mật.

Việc cho phép chương trình ghi hình trong studio đã là sự nhân nhượng lớn nhất.Nhân viên chương trình thở dài tiếc nuối, nhưng hiểu rằng họ không thể thuyết phục thêm.Khi nhìn thấy tạo hình của ba người còn lại, anh ta lại càng thở dài hơn.Toàn là lưu lượng cả!

Đây là vàng của rating mà!Khi buổi chụp hình chính thức bắt đầu, Ổ Hi bật lại micro, và cuối cùng âm thanh cũng trở lại với phòng livestream.Trước đó, khi không có tiếng động nào, nhân viên chương trình đã phải mang máy quay ra ngoài để quay cảnh "phong cảnh đẹp," khiến cư dân mạng không ngừng chế giễu.
 
Omega Vạn Người Ghét Xuyên Vào Chương Trình Thực Tế Nhóm Nhạc Nam
Chương 88: "Xin chào, bạn là Ổ Hi đúng không?"


Trong studio, nhiếp ảnh gia đang chỉnh sửa tư thế và biểu cảm của bốn nhân vật chính.

Họ phải chụp rất nhiều tổ hợp: ảnh cá nhân, ảnh đôi, ảnh ba người, và ảnh nhóm.Hơn nữa, mỗi bức ảnh đều phải chụp đi chụp lại để đảm bảo có được tấm hoàn hảo nhất.Ổ Hi ngồi một bên, chẳng có gì làm ngoài việc nghe tiếng hướng dẫn của nhiếp ảnh gia và tiếng máy ảnh liên tục "tách tách."

Livestream cũng chẳng khá hơn, chỉ toàn tiếng máy móc.Cho đến khi một giọng nói lạ vang lên."

Xin chào, bạn là Ổ Hi đúng không?"

Một chàng trai trẻ xuất hiện cạnh anh, mặc đồng phục của bên hợp tác.

Ổ Hi đoán câu ta là nhân viên bên đó."

Là tôi.

Có chuyện gì sao?"

Ổ Hi không nhớ việc chụp ảnh lần này có liên quan gì đến mình."

Là thế này, vừa rồi bên ngoài có người gửi đến một gói hàng, người nhận ghi tên bạn.

Vì họ không được phép vào đây, tôi đã nhận hộ."

Ổ Hi chợt nhớ tới lời Lục Văn nói trước đó.Anh nhận gói hàng.

Từ kích cỡ bao bì, nó trông khá lớn.Cái gì trong đó nhỉ?Tiếng động không nhỏ đã thu hút sự chú ý của nhiều người.Ổ Hi mím môi nhận hộp: "Cảm ơn."

Nhân viên: "Không có gì."

Do Ổ Hi không tham gia chụp ảnh bìa tạp chí, phần lớn thời gian camera của buổi livestream đều hướng về anh.

Vì vậy, khán giả trong phòng livestream đã thấy toàn bộ cảnh này và ngay lập tức bàn luận sôi nổi.[Có người gửi đồ cho Ổ Hi?

Là ai thế nhỉ!!!][Thật tò mò!

Rốt cuộc là ai gửi đồ cho cậu ấy!

Bà con mau tám đi nào!!!]【Nhanh nhanh nhanh!

Mọi người mau động não, huy động các mối quan hệ đi!

Ba phút nữa tôi muốn biết ai đã gửi món quà này cho Ổ Hi!】【Hộp này trông quen quen nhỉ!

Hình như tôi từng thấy ở đâu rồi!

Nhưng không nhớ ra được, aaa!!!】【Giờ tôi chẳng còn quan tâm đến tạo hình của bốn người kia nữa, chỉ Muốn biết ai đã gửi đồ cho Ổ Hi!】[Có khi nào là fan không???】【Chắc không đâu, danh tiếng của Ổ Hi mới khá hơn chút trong mấy ngày nay thôi, làm gì đã có fan trung thành!】Ổ Hi không thể thấy được những bình luận trong livestream, nên anh cũng không biết khán giả đang mở to mắt tò mò như thế nào!

Sự hiếu kỳ của họ gần như bùng nổ.Anh vốn không định mở hộp, nhìn qua có vẻ giống một hộp bánh ngọt.

Nhưng mùi hương ngọt ngào thoang thoảng từ bên trong khiến Ổ Hi nuốt nước bọt, bụng đói cồn cào.Lúc này mọi người đều bận rộn với việc chụp ảnh, chắc sẽ không ai chú ý đến anh.Đó quả nhiên là một hộp bánh ngọt tinh xảo, đắt tiền.

Chiếc hộp được làm từ gỗ trầm màu sẫm, bên trên được chạm khắc những hoa văn tinh tế, còn tỏa ra mùi hương gỗ nhè nhẹ.Khi anh mở hộp, một làn hương ngọt ngào tràn ngập không gian.Những chiếc bánh nhỏ xinh, đủ hình dạng, trên bề mặt phủ một lớp đường mỏng mịn.Ổ Hi vốn rất thích đồ ngọt, không thể cưỡng lại được, liền cầm lấy một miếng đưa vào miệng.

Hương vị ngọt ngào tan chảy trên đầu lưỡi, ngọt nhưng không gắt, cực kỳ ngon.Ngay lúc đó, trong livestream, có người nhận ra món bánh này.【Đây là bánh của Linh Lung Các!

Siêu ngon, nhưng cũng siêu đắt!!!】【Có phải là Linh Lung Các mà mỗi lần đi qua tôi đều phải dừng lại ngửi mười phút đó không?!】【Tôi biết, tôi biết cửa tiệm này!

Trang trí bên trong rất đẹp!

Cổ kính mà thanh lịch!

Còn có cửa sổ chạm khắc và đèn lồng cổ điển!】
 
Omega Vạn Người Ghét Xuyên Vào Chương Trình Thực Tế Nhóm Nhạc Nam
Chương 89: Vậy ai đã tặng món quà đắt tiền thế này cho Ổ Hi chứ!!


【Tôi từng ghé qua một lần!

Bàn ghế đều là kiểu dáng cổ điển Trung Quốc, nhân viên phục vụ rất chu đáo!

Mỗi khi gọi món, họ đều giới thiệu chi tiết về đặc điểm và hương vị của từng loại bánh!】【Không phải nói quá, nhưng Linh Lung Các đúng là ngon tuyệt, nhưng giá cũng đắt thật!

Người bình thường có lẽ phải vài tháng mới dám mua ăn một lần!

Tôi chính là người bình thường đó!!! (ôm đầy khóc)】【Vậy ai đã tặng món quà đắt tiền thế này cho Ổ Hi chứ!!!

Tôi cũng muốn được tặng thế này!!!】【Vậy thì bạn phải có tiền, hoặc cực kỳ xinh đẹp, hoặc siêu đỉnh!!!】【Được rồi!

Tổng hợp lại thì tôi không đạt tiêu chí nào cả!!!]Buổi chụp hình kết thúc khá nhanh chóng.

Mọi người quay lại phòng thay đồ để thay trang phục.Mạnh Nam Tinh là người đầu tiên chạy đến bên Ổ Hi, khoác tay anh, hỏi: "Ổ Hi, cậu có thấy chán không?"

Ổ Hi lắc đầu: "Không chán chút nào."

Có thể nói đây là buổi sáng nhàn nhã nhất của anh, không phải lo giữ khoảng cách với các nhân vật chính, không cần quan tâm tình hình phòng livestream, không phải đấu trí với ai.

Chỉ đơn giản là ngồi trên ghế thoải mái, tận hưởng điều hòa mát lạnh và thưởng thức bánh ngọt ngon lành.Dễ dàng kiếm được tiền thế này, những hoạt động tương tự như vậy nên có thêm nhiều hơn.Ngay lúc đó, Ân Hằng và Thẩm Tử Mục cũng từ phòng thay đồ bước ra.Ánh mắt Thẩm Tử Mục vô tình lướt qua chiếc hộp bên cạnh Ổ Hi, hắn nhíu mày hỏi: "Cái gì vậy?"

Mạnh Nam Tinh lúc này mới rời ánh mắt khỏi Ổ Hi, nhìn thấy chiếc hộp quen thuộc, suy nghĩ một chút rồi đáp: "Đây là hộp quà của nhà hàng Linh Lung Các!

Tôi thường thấy người ta dùng để tặng quà."

Dù không nói rõ ai tặng cho ai, nhưng với gia đình như nhà họ Mạnh, việc tặng quà chắc chắn không phải chuyện hiếm, Mạnh Nam Tinh đã nhìn quen cũng không có gì lạ.Thẩm Tử Mục "ồ" một tiếng, thật ra hắn không hẳn muốn biết đó là gì, mà muốn hỏi nó đến từ đâu.

Tuy nhiên, hắn cũng không có ý định hỏi lại.Trái lại, Mạnh Nam Tinh tò mò níu lấy Ổ Hi, hỏi: "Ổ Hi, cái này từ đâu ra vậy?"

Ổ Hi không biết có nên nói thẳng rằng đây là quà của Lục Văn hay không.

Anh luôn có cảm giác nếu nói ra bây giờ sẽ không thích hợp.Vì vậy, anh chỉ ậm ừ: "Người khác tặng."

Đúng lúc này, nhân viên của đoàn chương trình gọi cả nhóm lên xe để trở về biệt thự.Lục Văn là người cuối cùng bước lên xe.

Hắn nhìn thấy hộp quà quen thuộc liền mỉm cười với Ổ Hi, hỏi: "Ổ Hi, có ngon không?"

Ổ Hi không ngờ Lục Văn sẽ nhắc đến chuyện này, chỉ đành thành thật trả lời: "Ngon lắm."

Ánh mắt Lục Văn lóe lên một tia hài lòng, nụ cười trên môi càng rạng rỡ: "Cậu thích là được rồi."

Cuộc đối thoại này chứa đầy ẩn ý, không chỉ những người trên xe nghe thấy, mà cả khán giả frong phòng livestream cũng đồng loạt nhận ra điều gì đó.【Tôi ngàn lần cũng không ngờ món bánh này là do Lục Văn tặng!】【Thật ra tôi thấy cũng hợp lý!

Ban đầu tôi đã đoán là một trong bốn người, không ngờ lại là anh ấy!】【Bánh ngon đến mức nào vậy?

Tôi không quan tâm ai tặng nữa, tôi chỉ muốn biết vị nó ra sao!】【Tôi hiểu cảm giác này lắm!

Chỉ có dân ghiền đồ ngọt mới hiểu nỗi khát khao này!!!】【Nhưng tại sao Lục Văn lại tặng bánh cho Ổ Hi chứ?

Còn là loại đắt tiền nữa!】【Đắt cũng bình thường mà!

Với những người giàu có, đây chẳng đáng gì đâu.]
 
Omega Vạn Người Ghét Xuyên Vào Chương Trình Thực Tế Nhóm Nhạc Nam
Chương 90: "Đàn ông mà không biết nấu ăn, sau này sẽ không lấy được vợ đâu"


【Tôi muốn nhập hồn vào Ổ Hi!

Xung quanh toàn trai đẹp, lại còn được họ tặng bánh ngon nữa chứ!】Ổ Hi lần này chiếm được vị trí ghế đơn ở hàng sau, khiến Mạnh Nam Tinh không thể ngồi cạnh anh.

Không còn cách nào khác, Mạnh Nam Tinh đành ngồi ghế trước mặt Ổ Hi.Nghe trọn vẹn cuộc đối thoại, Mạnh Nam Tinh quay lại, đôi mắt long lanh, bĩu môi đầy ủy khuất: "Ổ Hi, sao cậu không nói với tôi là do Lục Văn tặng?"

Thẩm Tử Mục chỉ cảm thấy vừa bất ngờ vừa hợp lý.

Hắn đã sớm nhận ra anh bạn của mình có ý với Ổ Hi, nhưng ban đầy hắn nghĩ Lục Văn chỉ đùa giỡn mà thôi.

Giờ thì Thẩm Tử Mục không dám chắc nữa.Ngồi cùng hàng ghế phía Ân Hằng chỉ khẽ nhướng mắt nhìn Ổ Hi một cái rồi lại nhắm lại, không nói gì.

Ổ Hi bị Mạnh Nam Tinh quấn lấy suốt quãng đường về, cuối cùng đành hứa với Mạnh Nam Tinh rằng lần tới cũng sẽ nhận quà của hắn, câu chuyện mới kết thúc.Tinh thần kiệt quệ, Ổ Hi chỉ muốn về nhà và ngã xuống giường.

Nhưng đoàn chương không để yên, họ chuẩn bị cả đống nguyên liệu, bắt các thành viên phải tự nấu bữa trưa.Trong năm người, chỉ có mỗi Ổ Hi là biết nấu ăn.Lúc này, đạo diễn bước vào, thông báo một quy định mới."

Lần này, bữa trưa Ổ Hi sẽ không tham gia nấu, chỉ được phép hướng dẫn."

"Thật sao?"

Ổ Hi từ một cậu nhóc làm Bếp bỗng chốc được thăng chức thành giáo viên hướng dẫn, không nhịn được mà thốt lên:"Thật sao?"

Giọng nói đầy vui sướng của anh không giấu được, khiến mọi người bất ngờ quay lại nhìn anh.

Bình thường, Ổ Hi hiếm khi thể hiện cảm xúc cá nhân quá rõ ràng như vậy.Đạo diễn cười, trả lời:"Tất nhiên là thật.

Tôi nói được làm được mà.

Hôm nay để bốn người họ nấu một bữa cho cậu."

Lục Văn đẩy nhẹ gọng kính, hỏi:"Hôm nay có chuyện gì vui sao?"

"Cậu thông minh đấy."

Đạo diễn gật đầy khẳng định:"Không sai, khi trước tôi nói sẽ cho Ổ Hi một lời giải thích thỏa đáng.Vừa rồi cảnh sát Gọi rối cảnh số tên điền thông báo, Diệp Di đã bị tạm giữ.

Họ còn tìm thấy trong máy tính và điện thoại của cậu ta rất nhiều tài liệu liên quan đến việc bôi nhọ Ổ Hi.

Cậu ta thậm chí còn thuê không ít thủy quân và các tài khoản marketing để công kích.

Sau khi hoàn thành việc tổng hợp, cảnh sát sẽ công bố chính thức."

"Vậy nên hôm nay cậu có thể nghỉ ngơi, để họ làm việc."

Đạo diễn hừ một tiếng rồi nói tiếp:"Đàn ông mà không biết nấu ăn, sau này sẽ không lấy được vợ đâu."

Câu nói của đạo diễn sắc bén đến mức khiến mọi người cạn lời.Ổ Hi hiện tại trở thành người duy nhất có đủ khả năng "kiếm vợ."

Khán giả trong phòng livestream cười nghiêng ngả trước câu nói của đạo diễn.【Hahaha, đạo diễn thật biết cách nói chuyện!】【Đạo diễn, nói thêm chút nữa đi, tôi muốn nghe thêm!】【Trừ Ổ Hi ra, mặt của cả bốn người còn lại đều đông cứng lại!】【Thật đấy!

Tôi vừa cố ý quan sát biểu cảm của họ, đúng là hài hước không chịu nổi!)【Đạo diễn chắc chắn biết nấu ăn rồi.

Ông ấy đang ngầm mỉa mai bốn người kia đấy!】【Thật lòng mà nói, biết nấu ăn là điểm cộng rất lớn!】【Nhưng mấy cậu ấm này vừa giàu lại vừa đẹp trai, sau này có người nấu ăn cho rồi!】【Đúng thế, nhưng thử nghĩ mà xem, nếu một cậu ấm giàu có, đẹp trai, mà lại sẵn lòng vào Bếp nấu ăn cho bạn, nhớ sở thích khẩu vị của bạn, bất kể bạn muốn ăn gì cũng sẽ làm, thì có phải là hạnh phúc lắm không?!】
 
Omega Vạn Người Ghét Xuyên Vào Chương Trình Thực Tế Nhóm Nhạc Nam
Chương 91: Đạo diễn cười gian quá! Chắc chắn là mấy câu hỏi kỳ quặc!


[Không cần giàu, chỉ cần nhớ sở thích và khẩu vị của tôi cũng đủ cảm động rồi.

Nhưng tiếc là hiếm có!)Đạo diễn ra hiệu cho nhân viên mang nguyên liệu vào Bếp, để lại năm người trong phòng khách.Từ lúc đạo diễn nói câu kia, Mạnh Nam Tinh đã iu xìu.

Vì hắn thật sự không biết nấu ăn, ngay cả món trứng chiên đơn giản nhất cũng chịu!

Nhưng rồi một suy nghĩ lóe lên trong đầu hắn: mặc dù không biết nấu ăn, nhưng Ổ Hi biết mà!

Vậy thì Ổ Hi có thể cưới hắn, hắn không ngại đâu!Ổ Hi vẫn chưa biết ý nghĩ kỳ quặc trong đầy Mạnh Nam Tinh, nếu biết, chắc chắn anh sẽ rất bất lực.Người tiếp theo không biết nấu ăn là Thẩm Tử Mục.

Từ nhỏ, hắn sống trong nhung lụa, chưa từng làm việc nhà, áo quần có người giặt, cơm bưng tận miệng, lối sống này đã theo hắn hơn hai mươi năm.Ân Hằng và Lục Văn chỉ biết nấu những món cực kỳ đơn giản.Đạo diễn nói thêm:"Mỗi người các cậu phải làm một món, cuối cùng Ổ Hi sẽ chấm điểm.

Ai Muốn được Ổ Hi hướng dẫn thì phải tham gia thi đấu."

Người đạt hạng nhất sẽ được nhận sự hướng dẫn tận tay từ Ở Hi, hạng nhì nhận được hướng dẫn bằng lời, hạng ba thì nhận được hướng dẫn viết tay, còn người về cuối sẽ nhận được...

ánh mắt chỉ dẫn đầy trầm mặc của Ổ Hi, hoặc có thể nói là ánh mắt khích lệ.Lục Văn thắc mắc: "Vậy chúng tôi sẽ thì gì đây?"

Đạo diễn cười đầy bí ẩn, lấy ra một xấp thẻ nhỏ đưa cho Ổ Hi, trên đó đều là các câu hỏi liên quan đến anh."

Trả lời đúng được một điểm, trả lời sai trừ một điểm."

Đạo diễn giải thích."

Câu hỏi đều rất đơn giản, đừng căng thẳng."

Ổ Hi nhìn vào một số câu hỏi trên thẻ, gương mặt hiện lên vẻ ngượng ngùng.

Thật sự phải tự mình hỏi những câu này sao?[Những câu hỏi gì vậy?

Lại để Ổ Hi tự mình hỏi!】[Đạo diễn cười gian quá!

Chắc chắn là mấy câu hỏi kỳ quặc!】[Cá chắc là những câu hỏi đầy ẩn ý, hóng xem kịch hay!】【Liệu có phải mấy câu không tiện phát sóng không?

Chương trình dám chơi lớn vậy sao?】【Không đâu!

Có khi chỉ là kiểu câu hỏi "nửa vời" thôi ấy!】【Haha, mọi người đang chơi đùa với đạo diễn đấy à?】Mạnh Nam Tinh cùng ba người còn lại ngồi thành một hàng trên ghế sofa, biểu cảm mỗi người mỗi kiểu.Với Mạnh Nam Tinh và Thẩm Tử Mục, hai người chẳng biết nấu ăn là gì, việc tranh giành cơ hội để được Ổ Hi hướng dẫn là nhiệm vụ sống còn.Họ nhất định phải nằm trong hai hạng đầy, nếu không chắc chắn sẽ tạo ra một đống món ăn kinh dị.

Điều này không chỉ ảnh hưởng đến kết quả mà còn làm sụp đổ hình tượng của họ.Thẩm Tử Mục tuyệt đối không để chuyện đó xảy ra.

Hắn cần giữ gìn hình tượng quý ông thanh lịch của mình.Còn Mạnh Nam Tinh thì đơn giản hơn – hắn chỉ muốn được Ổ Hi "hướng dẫn tận tay".

Hắn không muốn ai khác giành được sự chú ý của Ổ Hi.Đối với Mạnh Nam Tinh, Ổ Hi là của riêng hắn!Hắn nhất định phải đạt hạng nhất!Đạo diễn mang một chiếc ghế nhỏ đến gần và ngồi xem trực tiếp.

Ông phất tay hào hứng: "Ổ Hi, bắt đầy thôi nào."

Ổ Hi nhỏ giọng đáp "Vâng", đôi tai giấu dưới mái tóc đen bất giác đỏ lên.

Anh nhìn xấp thẻ với những câu hỏi đầy xấu hổ, cảm giác khó mà thốt ra lời.Nhưng tên đã lên dây cung, không bắn không được.

Ổ Hi ngồi thẳng lưng, ngậm môi cầm lấy tấm thẻ đầu tiên.
 
Omega Vạn Người Ghét Xuyên Vào Chương Trình Thực Tế Nhóm Nhạc Nam
Chương 92: Nụ cười hiện lên đầy mê hoặc


Bắt đầu từ Lục Văn, anh lấy thẻ ra và hỏi: "Ổ Hi thích ăn món gì?"

Câu hỏi này khá dễ, chỉ cần tinh ý là đoán trúng.Đặc biệt là đối với những người từng ăn cùng nhau.Lục Văn bắt chéo chân, tay đặt tự nhiên trên đầu gối, ngón tay thon dài trắng trẻo.

Nghe câu hỏi, hắn gõ nhẹ lên đầu gối, mỉm cười nói: "Ổ Hi, có phải cậu đang cố ý giúp tôi không?"

Ổ Hi không nói gì, chỉ nhìn hắn.

Nhưng Lục Văn chẳng hề cảm thấy lúng túng, hắn tiếp lời: "Ổ Hi thích ăn sườn xào chua ngọt, đúng không?"

Đáp án nằm ở mặt sau của thẻ.

Ổ Hi lật lại xem, trên đó liệt kê cả một danh sách món ăn yêu thích, trong đó có sườn xào chua ngọt.Ổ Hi gật đầu: "Đúng rồi."

Lục Văn bật cười trước sự trả lời ngắn gọn, nghiêm túc của Ổ Hi.

Hắn khẽ chống tay lên trán, nụ cười hiện lên đầy mê hoặc.Mạnh Nam Tinh thấy Lục Văn dễ dàng trả lời đúng như vậy, hắn bồn chồn cắn răng, vội vàng nói: "Ổ Hi, tới lượt tôi rồi!

Lượt tôi đi!"

Mạnh Nam Tinh sốt ruột đến đỏ cả mặt.

Hắn không thể để Lục Văn giành hạng nhất được!Nhất định phải trả lời đúng hết tất cả các câu hỏi!Trong khi đó, bình luận của người xem trong livestream lại theo một chiều hướng khác-【Mạnh Nam Tinh nhảy cẫng lên vì sốt ruột luôn kìa, haha!】【Thầy giáo nhỏ Ổ Hi, cho Tinh Tinh của chúng tôi một cơ hội đi!

Xem cậu ấy gấp đến nỗi toát cả mồ hôi rồi kìa!】【Buồn cười quá, trời ơi, haha!】【Tôi cảm giác nếu Ổ Hi không cho Mạnh Nam Tinh trả lời, cậu ấy chắc nhảy tới tận ngoài vũ trụ mất!】【Sao Tinh Tinh thích Ổ Hi đến vậy nhỉ?

Còn không muốn để ai khác giành Ổ Hi nữa chứ!】【Tình yêu đấy!

Đây chính là tình yêu, các bác ạ!】【Mấy người cũng gán ghép được cặp này hả?】【Lục Văn và Ổ Hi ngọt ngào hơn nhiều!

Còn chạm nhẹ và tự nhiên nữa!】【Tưởng tượng một chút thì quả thật rất hợp đấy chứ!】Mạnh Nam Tinh không muốn ngồi gần Lục Văn nên chọn ghế cuối, vì vậy nếu bắt đầy từ Lục Văn, hắn sẽ là người cuối cùng trả lời.Thẩm Tử Mục ngồi ngay bên cạnh Mạnh Nam Tinh, không chịu nổi sự nhộn nhạo của hắn, đành đồng ý để Mạnh Nam Tinh trả lời trước.Ân Hằng cũng không ý kiến gì.Ổ Hi cầm tấm thẻ thứ hai, đọc nội dung: "Ngày sinh của Ổ Hi là ngày nào?"

Đây là một câu hỏi chỉ cần tìm trên mạng là có ngay đáp án, nhưng rõ ràng bây giờ gian lận là không thể.Ổ Hi đã dự đoán được kết quả rồi.Mạnh Nam Tinh lập tức bật ra: "Sinh nhật của Ổ Hi là ngày 31 tháng 1, cung Bảo Bình.

Tôi là cung Song Tử, chúng ta hợp nhau lắm!"

Chỉ với một câu, hắn đã để lộ quá nhiều thông tin, chắc chắn đã lén tra cứu từ trước.Ổ Hi nhìn Mạnh Nam Tinh đầy ngạc nhiên.

Phần đầy câu trả lời đúng, nhưng phần sau thì... anh không tin vào chuyện cung hoàng đạo.Đằng sau cặp kính, ánh mắt của Lục

Văn ánh lên vẻ lạnh lùng thoáng qua, môi nhếch lên một nụ cười nhạt.

Hắn nói: "Không ngờ Tinh Tinh còn tin vào mấy chuyện này."

Mạnh Nam Tinh tự hào đáp: "Tại sao lại không?

Ghép đôi hợp 100% đấy!"

Ổ Hi lặng lẽ công bố câu trả lời đúng của Mạnh Nam Tinh giữa cuộc đấu khẩu của hai người.Tiếp theo, anh đặt câu hỏi cho Ân Hằng và Thẩm Tử Mục, cả hai đều trả lời đúng.Những câu hỏi ban đầy khá dễ nhưng càng về sau thì bắt đầu khó... và kỳ quặc hơn.
 
Omega Vạn Người Ghét Xuyên Vào Chương Trình Thực Tế Nhóm Nhạc Nam
Chương 93: "Tôi và Ổ Hi có một bí mật"


Ổ Hi nhìn tấm thẻ câu hỏi tiếp theo, rồi ngẩng đầu nhìn Ân Hằng, người đang giữ vẻ mặt lạnh lùng.

Anh khẽ ho hai tiếng, hỏi: "Giữa cậu và Ổ Hi có bí mật gì không?

Bí mật đó là gì?"

Ổ Hi: "?"

Đây là kiểu câu hỏi có thể hỏi ra được sao?

Dù có bí mật thật cũng không thể nói ra chứ?Hơn nữa, đây rõ ràng là hai câu hỏi chứ không phải một!Anh quay sang hỏi đạo diễn: "Đạo diễn, liệu có phải thẻ câu hỏi này bị nhầm không?"

Đạo diễn cười tít mắt, lắc đầu: "Không nhầm đâu."

Ổ Hi nhấn mạnh: "Nhưng đây là hai câu hỏi."

Đạo diễn vẫn giữ nụ cười, giải thích: "Chúng tôi tính theo thẻ, không tính theo số câu hỏi."

Ổ Hi không biết phải nói gì thêm.Ngược lại, Ân Hằng dường như chỉ tập trung vào câu hỏi, thần sắc không hề thay đổi.

Cậu nhấc mí mắt lên, bình thản nhìn thẳng vào Ổ Hi, ánh mắt như muốn nhìn thấu tâm can anh: "Tôi và Ổ Hi—"Ân Hằng bỗng dừng lại, liếc nhìn thấy ánh mắt chăm chú của Lục Văn và Mạnh Nam Tinh.

Một tia nghịch ngợm lóe lên trong mắt cậu, môi cong lên thành một nụ cười nhẹ, tiếp tục: "Tôi và Ổ Hi có một bí mật."

"Bí mật gì chứ?!"

Mạnh Nam Tinh trừng lớn mắt, khuôn mặt tối sầm nhìn sang phía đối diện.

Bí mật giữa Ân Hằng và Ổ Hi như một củ cà rốt treo lơ lửng trước mặt hắn.

Ánh mắt dán chặt vào đối phương, như thểMuốn nhìn xuyên qua ánh mắt của họ để tìm ra sự thật.Hắn thỉnh thoảng lại cắn môi, hơi thở trở nên gấp gáp, lòng ngực khẽ phập phồng.

Đôi bàn tay hắn đan vào nhau, ngón tay vô thức cào nhẹ, biểu lộ rõ sự bất an và nôn nóng.Ngược lại, Ân Hằng lại giữ tâm trạng rất thoải mái.

Cậu nhếch môi cười, rồi thản nhiên nói: "Tôi xin bỏ quyền trả lời câu hỏi tiếp the0."

Đạo diễn nghe vậy thì cười lớn, gần như muốn cười đến mức mắt híp lại.

Ông hớn hở tuyên bố: "Đã bỏ quyền trả lời thì Ân Hằng tạm thời đứng cuối bảng xếp hạng."

Mạnh Nam Tinh không chịu nổi, bật dậy khỏi ghế: "Không được!"

Hắn quay sang đạo diễn, gấp gáp thuyết phục: "Đạo diễn!

Không được phép bỏ quyền trả lời!

Ai cũng phải trả lời hết câu hỏi!"

Đạo diễn thong thả nhấp một ngụm trà, rồi mỉm cười: "Có thể bỏ quyền trả lời mà, Tiểu Tinh.

Nếu cậu có câu nào không muốn trả lời, cậu cũng có thể bỏ qua."

Mạnh Nam Tinh lắp bắp: "Nhưng... nhưng bỏ quyền trả lời thì chẳng bị phạt gì cả!"

Đạo diễn bình tĩnh đáp: "Có chứ.

Chẳng phải bây giờ Ân Hằng đang xếp chót bảng đó sao?"

Mạnh Nam Tinh suy nghĩ một lúc, rồi cuối cùng cũng buộc phải nhượng bộ.

Dù sao thì việc giành được hạng nhất vẫn là quan trọng nhất.

Bí mật kia, hắn có thể đợi hỏi trực tiếp Ổ Hi sau.Trong đầy Mạnh Nam Tinh đã nghĩ đến một viễn cảnh tươi đẹp, nhưng thực tế là sau này, hắn vẫn không thể moi được bất cứ thông tin gì từ Ổ Hi về cái bí mật kia.Một bí mật chỉ thuộc về Ân Hằng và Ổ Hi.Điều đó khiến hắn ghen tị đến phát điên.Trong khi đó, những khán giả đang theo dõi qua livestream thì lại tập trung vào một góc nhìn khác:【Haha!

Mạnh Nam Tinh sao mà hóng hớt vậy trời!!!】【Trông cậu ấy y chang tôi mỗi lần nghe ai kể dở dang một câu chuyện bí mật!】【Đáng yêu quá đi mất!

Nhưng tôi cũng tò mò bí mật giữa Ân Hằng và Ổ Hi lắm nha!】【Trời ơi!

Ổ Hi với Ân Hằng thân thiết đến mức có bí mật rồi cơ à?!】 [ đừng nói là... chuyện hôm đó nha?!】
 
Omega Vạn Người Ghét Xuyên Vào Chương Trình Thực Tế Nhóm Nhạc Nam
Chương 94: "Bạn biết bộ phận nào trên cơ thể Ổ Hi có vết bớt không?"


【Hôm nào cơ?!

Tôi là người mới, giải thích nhanh lên!】【Là cái hôm Ân Hằng dạy Ổ Hi nhảy đó!

Tôi đoán chắc đêm đó có chuyện gì mà chúng ta không biết!】【Thôi quên bí mật đi!

Đợt cuối tranh giải nhất nhì mới là gay cấn nhất đó!】Trong phòng khách, Thẩm Tử Mục chỉ trả lời đúng một câu nên nghiễm nhiên đứng chót bảng.

Ân Hằng nhờ bỏ quyền trả lời nên may mắn thoát khỏi vị trí bét và đứng áp chót.Ân Hằng quay đầu nhìn Thẩm Tử Mục, khẽ cười: "Cảm ơn nhé."

Thẩm Tử Mục cười gượng: "Không có gì."

Hiện tại, chỉ còn lại hai người là Lục Văn và Mạnh Nam Tinh tiếp tục tranh giải.

Vì điểm số của cả hai đang hòa nhau, đạo diễn đặc biệt đưa cho Ổ Hỉ một tấm thẻ mới.

Trên thẻ viết những chữ khá nguệch ngoạc, mép thẻ còn bị nhàu, rõ ràng là vừa được viết vội.Đạo diễn tuyên bố: "Câu hỏi cuối cùng, ai trả lời đúng trước sẽ giành hạng nhất.

Người còn lại sẽ đứng hạng hai."

Ổ Hi khó xử nhìn đạo diễn, ánh mắt như đang nói: Thật sự phải hỏi câu này sao?Đạo diễn gật đầy xác nhận.Không còn cách nào khác, Ổ Hi đành gượng gạo đọc câu hỏi: "Bạn biết bộ phận nào trên cơ thể Ổ Hi có vết bớt không?"

Câu hỏi này chỉ có hai kiểu người mới trả lời được: Một là những người có mối quan hệ cực kỳ thân thiết với Ổ Hi, đến mức anh tự nói hoặc họ tự nhìn thấy , hai là người trong gia đình anh.Lục Văn hạ chân đang vắt chéo, ánh mắt dần trở nên nghiêm túc.

Hắn nhìn từ trên xuống dưới, ánh mắt lướt qua toàn bộ cơ thể Ổ Hi, như thể hy vọng bằng cách này sẽ tìm ra được vết bớt đó nằm ở đâu.Trong khi đó, Mạnh Nam Tinh lại thoải mái vô cùng, còn liếc nhìn Lục Văn với vẻ thách thức, ánh mắt đầy ý tứ khoe khoang: "Tôi biết đáp án!"

Lúc này, Ân Hằng cũng giơ tay lên và nói: "Đạo diễn, tôi cũng biết đáp án.

Tôi có thể tham gia lại không?"

Tham gia lại?Ổ Hi kinh ngạc nhìn Ân Hằng.

Trò chơi này còn có cả lượt quay lại sao?Bình luận từ livestream:【Hahaha!

Ân Hằng đang làm gì vậy!

Tham gia lại là trò gì thế?!】【Tôi cười đến muốn ngã luôn!

Hahaha!】【Trước giờ không phát hiện Ân Hằng hài hước như vậy!

Tôi cứ nghĩ anh ấy chỉ lạnh lùng, ít nói.

Đúng là nhìn nhầm rồi!】【Trời ơi, chồng ơi, sao anh biết vết bớt của Ổ Hi nằm ở đâu vậy?!】【Tôi đã nhìn hết những phần da thịt lộ ra của Ổ Hi rồi mà không thấy vết bớt nào.

Chắc chắn là nó nằm ở chỗ được che bởi quần áo!】【Vậy làm sao Mạnh Nam Tinh và Ân Hằng biết được nhỉ?!】【Nếu nói Ân Hằng, tôi còn có thể đoán là lúc dạy nhảy đêm đó, nhưng Mạnh Nam Tinh thì sao???】【Thôi rồi, không thể kìm lòng được nữa!

Tôi bắt đầu ship cặp này rồi!!!】Không ai hay biết rằng, trong lúc mọi người còn chưa rõ ràng, rất nhiều siêu thoại (super topics) về các cặp đôi đã âm thầm nổi lên.Đạo diễn cười nhẹ: "Cậu tự bỏ quyền trả lời trước đó rồi, không được tham gia lại."

Một câu nói của đạo diễn đã dập tắt mong muốn của Ân Hằng.Cậu xoay nhẹ những ngón tay dài của mình, giọng nói tỏ vẻ tiếc nuối: "Thật đáng tiếc."

Nhưng nếu nghe kỹ, trong giọng nói của Ân Hằng chẳng hề có chút tiếc nuối nào, mà giống như đang đùa giỡn cho vui.Ban đầu, Mạnh Nam Tinh còn tự đắc đầy kiêu ngạo, giờ đây khuôn mặt đã sa sầm.

Hắn cảm thấy Ân Hằng hoàn toàn cố ý.

Tại sao lại phải chọn thời điểm này để xen vào?

Rõ ràng là muốn gây chú ý!
 
Omega Vạn Người Ghét Xuyên Vào Chương Trình Thực Tế Nhóm Nhạc Nam
Chương 95: Đồ thần kinh!


Không muốn kéo dài thêm thời gian, hắn không còn tỏ vẻ đắc ý nữa mà trực tiếp trả lời: "Ở hõm lưng."

Bình luận từ livestream:【Ổ Hi có hõm lưng sao!!!!】【Trời ơi!

Mau cho xem thử!

Nếu không tận mắt thấy, tôi sẽ không tin!】【Mắt thấy mới tin!

Tôi muốn kiểm chứng!!!】【Mạnh Nam Tinh làm sao biết được vậy?!

Còn Ân Hằng thì chắc là nhìn thấy khi dạy nhảy hôm đó.】 [Nhanh lên!

Cho tôi xem thử với!

Tôi sốt ruột quá rồi!!!】【Hõm lưng gợi cảm quá trời~ Ổ Hi ơi, cho chị xem một chút được không~】【Haha, sao có bạn đã hóa thân thành Mạnh Nam Tinh rồi vậy?

Buồn cười chết mất!】【Cẩn thận nhé, coi chừng bị Mạnh Nam Tinh "thủ tiêu trong im lặng"!】【Haha!

Có người lại nói đúng sự thật rồi này!】"Trả lời đúng."

Ổ Hi trả lại tấm thẻ cho đạo diễn, ánh mắt đầy thắc mắc nhìn ông: Tại sao lại đặt ra câu hỏi này?Đạo diễn nhận ra sự ngờ vực của Ổ Hi, cười nói: "Câu hỏi này tôi viết ngẫu hứng thôi, không ngờ trên người cậu thật sự có vết bớt."

Ổ Hi:Kết quả cuối cùng: Mạnh Nam Tỉnh giành vị trí thứ nhất, Lục Văn thứ hai, Ân Hằng thứ ba, và Thẩm Tử Mục xếp cuối cùng.Mạnh Nam Tinh đạt được điều mình mong muốn, hò reo vui sướng, còn không quên liếc nhìn Lục Văn và Ân Hằng với vẻ đắc ý.Lục Văn & Ân Hằng:Thật trẻ con.Lục Văn mỉm cười: "Có vẻ như tôi chưa hiểu đủ về Tiểu Hi."

Ổ Hi lập tức chuyển chủ đề, giọng nói cứng nhắc: "Anh Lục định làm món gì?"

Lục Văn suy nghĩ một chút rồi đáp: "Dù không có sự hướng dẫn sát sao của Tiểu Hi, tôi sẽ làm một món đơn giản thôi."

Ổ Hi thở phào nhẹ nhõm: "Vậy cũng được."

Lục Văn chú ý đến vẻ nhẹ nhõm của anh, nhếch môi cười: "Hy vọng lần sau tôi có thể nhận được sự hướng dẫn sát sao từ thầy tiểu Hi."

Tai Ổ Hi lập tức đỏ bừng, anh lùi lại một bước, mím môi: "Nếu sau này có cơ hội thì..."

Đôi mắt Lục Văn lóe lên một tia sâu thẳm, thấp giọng đáp: "Sẽ có cơ hội thôi."

Mạnh Nam Tinh vừa chọn xong nguyên liệu thì nhìn thấy Lục Văn và Ổ Hi đứng rất gần nhau.

Hắn lập tức chạy tới, kéo cánh tay Ổ Hi, kéo cả người anh về phía Bếp.

Vừa kéo vừa phàn nàn: "Hi Hi, đừng đứng gần Lục Văn quá."

Ổ Hi tò mò hỏi: "Tại sao?"

Mạnh Nam Tinh cau mày, nói giọng không vui: "Anh ta không giống như vẻ ngoài đâu.

Anh ta là người xấu."

Ổ Hi thực ra cũng hiểu rõ điều này, làm gì có chuyện người thừa kế nhà giàu lại là người tốt hoàn toàn.

Nhưng phải công nhận rằng Lục Văn diễn rất đạt.Lịch lãm, tao nhã, cư xử đúng mực, phong thái hào hoa – chuẩn một con sói đội lốt cừu, quỷ quyệt giả danh người đàng hoàng.Đúng là không nên tiếp xúc quá nhiều.Ổ Hi chỉ muốn kiếm tiền, không muốn dính líu quá sâu vào chuyện với các nhân vật chính.Thấy Ổ Hi gật đầu, Mạnh Nam Tinh vui vẻ nắm lấy tay anh lắc lắc, cười hớn hở: "Hi Hi, tôi nghĩ ra món sẽ làm rồi!

Tôi muốn học làm sườn xào chua ngọt!

Sau này tôi có thể làm cho cậu ăn!"

Lần đầu tiên có người nhớ đến sở thích ăn uống của mình, lòng Ổ Hi chợt thấy ấm áp, giọng nói cũng dịu dàng hơn hẳn: "Cảm ơn, Tỉnh Tinh."

Thấy Ổ Hi gật đầu, Mạnh Nam Tinh vui vẻ nắm lấy tay anh lắc lắc, cười hớn hở: "Hi Hi, tôi nghĩ ra món sẽ làm rồi!

Tôi muốn học làm sườn xào chua ngọt!

Sau này tôi có thể làm cho cậu ăn!"

Lần đầu tiên có người nhớ đến sở thích ăn uống của mình, lòng Ổ Hi chợt thấy ấm áp, giọng nói cũng dịu dàng hơn hẳn: "Cảm ơn, Tinh Tinh."

Mạnh Nam Tinh dụi đầu lên vai anh, tươi cười: "Không có chi đâu, Hi Hi."

Sự hướng dẫn "sát sao" của Ổ Hi quả thực rất sát, chỉ thiếu mỗi việc chạm sát hoàn toàn.Đây là lần đầu tiên Mạnh Nam Tinh vào Bếp, hắn không chỉ không phân biệt được nguyên liệu mà còn không nhận ra gia vị, suýt chút nữa nhầm muối thành đường.
 
Back
Top Bottom