Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Đời Này Không Nợ Nhau

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
414,953
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
AP1GczPxBd3BEMf_JJ8ojCiOnu16AB87xDlp0XjqT_bsNVlU1bEC7rWk0GE76jaXpW1ughHDbOIsJjc2INi3xES9Zp1zAu06l42a-kX2mK1EGoj2yiGDZHbuo3d5nrO6xCiMkGmoANv8oFhSq98UWv4Kudyo=w215-h322-s-no-gm

Đời Này Không Nợ Nhau
Tác giả: Khuyết Danh
Thể loại: Nữ Cường, Hài Hước, Khác
Trạng thái: Đang ra


Giới thiệu truyện:

Vừa sinh xong, vừa được đẩy ra khỏi phòng sinh, chồng tôi đã nói muốn bàn với tôi một chuyện.

“Con là do em muốn sinh, sau này tự em chăm.”

“Đừng lúc nào cũng trông chờ vào người khác, mẹ anh cũng đâu có nợ gì em.”

Tôi gật đầu: “Không thành vấn đề.”

Thế là, sau khi ở cữ xong, tôi bế con về nhà bố mẹ ruột.

Bố mẹ vui vẻ đón lấy đứa bé.

“Từ giờ con theo họ nhà mình, nhập hộ khẩu nhà mình!”

“Nhà mình có người nối dõi rồi!”​
 
Đời Này Không Nợ Nhau
Chương 1



01
Ca phẫu thuật kết thúc, y tá đẩy tôi ra khỏi phòng sinh, mỉm cười báo tin mẹ tròn con vuông.

Nhưng sắc mặt Triệu Hằng lại không mấy dễ coi.

Anh ta cất giọng trầm:

“Tiểu Vân, anh có chuyện muốn bàn với em.”

“Con là do em muốn sinh, sau này tự em chăm.”

“Đừng lúc nào cũng trông cậy vào người khác, mẹ anh cũng không nợ nần gì em.”

Tôi gật đầu: “Còn gì nữa không?”

Thấy tôi bình tĩnh như vậy, Triệu Hằng hơi ngạc nhiên.

Anh ta nói tiếp: “Còn nữa, em cũng phải sửa cái tính nóng nảy của mình đi. Quần áo có mặc là được rồi, đừng mua mỹ phẩm nữa.”

“Làm mẹ rồi mà vẫn tiêu xài hoang phí, sống thì phải biết tiết kiệm mới quan trọng.”

2.
Anh ta nói ra những lời đó, tôi chẳng hề thấy bất ngờ.

Bởi từ rất sớm, tôi đã hiểu rõ gia đình họ là kiểu người như thế nào.

Lúc trước, sau khi khám thai xong, mẹ chồng cầm tấm siêu âm đi khắp nơi nhờ vả tìm người quen dò hỏi.

Khi biết là con gái, bà lập tức sầm mặt lại.

“Con gái chỉ tổ tốn của, sinh con đầu lòng nhất định phải là con trai.”

Mẹ chồng yêu cầu tôi bỏ đứa bé, bị tôi từ chối, bà lại âm thầm tìm gặp bác sĩ.

Bà dúi phong bì hối lộ, yêu cầu bác sĩ lén lút làm phẫu thuật phá thai cho tôi, nhưng bị bác sĩ mắng thẳng mặt.

“Thời buổi nào rồi mà còn trọng nam khinh nữ như vậy?”

“Chuyện này là vi phạm pháp luật! Chúng tôi phải có trách nhiệm với sản phụ và thai nhi!”
 
Đời Này Không Nợ Nhau
Chương 2



3.
Lời Triệu Hằng vừa dứt, nụ cười trên mặt cô y tá cũng gần như không thể giữ nổi.

Nhưng tôi vẫn vô cùng bình tĩnh đón nhận: “Ừ, tôi biết rồi.”

Thấy tôi biết điều như vậy, sắc mặt Triệu Hằng cuối cùng cũng dịu đi đôi chút.

“Anh chỉ xin nghỉ nửa ngày, chiều còn phải đi làm.”

“Em nghỉ ngơi cho tốt, mai anh lại đến thăm.”

Cô y tá không nhịn được lên tiếng: “Vợ anh vừa mới phẫu thuật xong, người nhà tốt nhất nên ở lại chăm sóc…”

Tôi ngắt lời cô ấy, giọng điệu vô cùng thấu hiểu:

“Không sao đâu, công việc là quan trọng, anh cứ đi lo việc đi.”

“Cô y tá, phiền cô đưa tôi về phòng.”

4.
Tầng trên của bệnh viện tư chính là khu chăm sóc mẹ và bé sau sinh.

Tôi đã đặt gói dịch vụ cao cấp nhất từ lâu, sáu bảo mẫu và y tá chăm trẻ đều đã sẵn sàng.

Tôi gọi họ đến trước mặt, dặn dò công việc:

“Nhiệm vụ của các cô rất đơn giản.”

“Thứ nhất, chăm sóc tốt cho tôi và con tôi.”

“Thứ hai, ngoài tôi ra, không ai được phép đến gần đứa bé.”

“Đặc biệt là những người tự xưng là chồng và mẹ chồng tôi, càng không được để họ tiếp cận.”

Lý do tôi có thể bình tĩnh chấp nhận mọi chuyện như vậy, là vì từ rất sớm, tôi đã đưa ra một quyết định.

Khoảnh khắc sinh ra đứa trẻ, cũng chính là lúc tôi bắt đầu cắt đứt hoàn toàn với gia đình này.
 
Đời Này Không Nợ Nhau
Chương 3



5.
Tôi nghỉ ngơi một đêm thật thoải mái và yên ổn tại trung tâm chăm sóc mẹ và bé.

Sáng hôm sau, điện thoại của Triệu Hằng gọi tới.

Giọng anh ta vẫn đầy bực bội:

“Bệnh viện tư đắt đỏ như vậy, không có việc gì thì mau chóng xuất viện đi.”

“Cuối năm rồi, công ty bận lắm, anh không có thời gian đón em, tự bắt xe buýt mà về.”

Lúc đó tôi đang tựa lưng vào gối mềm, nhấp từng ngụm canh bổ do chuyên gia dinh dưỡng nấu, nghe nhân viên chăm sóc cẩn thận giới thiệu các dịch vụ phục hồi sau sinh.

Tôi từ tốn nói:

“Không vội, đợi hết tháng ở cữ đã.”

Triệu Hằng nghiến răng:

“Em còn định ở bệnh viện tư để ở cữ? Em có biết tốn bao nhiêu tiền không?!”

Tôi mỉm cười đáp:

“Hai trăm nghìn, vừa quẹt thẻ xong, còn nóng hổi đấy, anh có muốn xem hóa đơn không?”

Vừa dứt lời, Triệu Hằng lập tức nổi giận:

“Anh muốn đổi xe em bảo không có tiền! Bây giờ lại tiêu hai trăm nghìn để ở trung tâm chăm sóc sau sinh?!”

“Tô Tiểu Vân, em điên rồi à? Lập tức trả tiền lại cho anh! Về nhà ngay!”

6.
Không thèm để ý đến tiếng gào thét như phát điên của anh ta ở đầu dây bên kia, tôi tắt máy, ném điện thoại sang một bên.

Lúc chọn bệnh viện để sinh, tôi và Triệu Hằng đã từng xảy ra mâu thuẫn.

Anh ta cho rằng bệnh viện tư quá đắt, không cần thiết.

“Mẹ anh sinh anh còn chẳng cần vào viện, một đồng cũng không tốn.”

“Nhiều phụ nữ sinh con như vậy, sao chỉ có em là đòi hỏi?”

Tôi nói: “Em có thể tự trả tiền.”

Sắc mặt Triệu Hằng lập tức thay đổi.

“Cái tật tiêu xài hoang phí của em bao giờ mới sửa được?”

“Đưa thẻ ngân hàng cho anh giữ sớm đi! Không thì cái nhà này sớm muộn gì cũng bị em làm cho sạt nghiệp!”
 
Đời Này Không Nợ Nhau
Chương 4



7.
Toàn bộ tiền tiết kiệm của tôi đều nằm trong một chiếc thẻ ngân hàng.

Triệu Hằng không biết con số cụ thể trong thẻ, nhưng anh ta đã nhắm tới số tiền đó từ lâu, nhiều lần kiếm cớ đòi hỏi.

Khi thì muốn đổi xe, khi thì bảo đầu tư, lúc lại nói cần cho người anh em chí cốt vay tiền.

Nhưng lần nào tôi cũng tìm đủ lý do để từ chối.

Anh ta tức giận mất mặt, nói sau này sẽ không cho tôi một đồng, bảo tôi tự nuôi con.

Anh ta tưởng có thể dùng tiền để uy h**p tôi, mà không hề hay biết, thứ tôi không thiếu nhất… chính là tiền.

8.
Tôi là con một ở thành phố A, gia đình kinh doanh ngọc thạch.

Tuy không thể gọi là giàu có bậc nhất, nhưng cũng tích lũy được một gia sản kha khá.

Bố mẹ luôn đặt nhiều kỳ vọng vào tôi, yêu thương tôi hết mực.

Tôi cũng không phụ sự kỳ vọng ấy, năng lực kinh doanh xuất sắc, quản lý việc làm ăn trong nhà đâu ra đấy, hết sức ổn thỏa.

Chỉ là, thấy tôi đã gần 30 mà vẫn chưa có bạn trai, bố mẹ bắt đầu sốt ruột.

Họ đăng ký gói thành viên cao cấp nhất trên một trang web mai mối, Triệu Hằng là đối tượng tiềm năng được trang web đề cử.

Anh ta nhỏ hơn tôi 2 tuổi, cao 1m85, học vấn tốt, công việc ổn định.

Bố mẹ rất hài lòng về anh ta.

“Dù xuất thân từ gia đình đơn thân, nhưng nhìn là biết đứa trẻ chăm chỉ, cầu tiến.”

“Chỉ cần hai đứa sống hạnh phúc, thì còn gì quan trọng hơn nữa.”
 
Đời Này Không Nợ Nhau
Chương 5



9.
Tôi và Triệu Hằng cũng từng có quãng thời gian ngọt ngào bên nhau.

Lúc mới yêu, anh ta đối xử với tôi hết mực quan tâm, dịu dàng chăm sóc.

Tôi cũng từng tin rằng mình đã gặp được tình yêu đích thực.

Cho đến tháng thứ năm của thai kỳ, Triệu Hằng cuối cùng cũng lộ rõ bản chất.

Có lẽ vì nghĩ rằng đã hoàn toàn trói buộc được tôi, anh ta không cần che giấu nữa.

Anh ta nói phải sinh con trai mới được đăng ký kết hôn, huyết mạch nhà họ Triệu không thể bị cắt đứt.

Anh ta nói phụ nữ biết chịu khổ là đức hạnh, ngày xưa mẹ anh ta mang thai đến bảy, tám tháng vẫn xuống ruộng làm việc.

Anh ta nói lấy chồng theo chồng, lấy chó theo chó, tôi phải bỏ cái thói tiểu thư đi mới xứng bước vào cửa nhà anh ta.

10.
Sự thay đổi đó khiến tôi vừa kinh ngạc vừa phẫn nộ.

Tôi đã từng cãi nhau với anh ta, cũng từng làm ầm lên, nhưng Triệu Hằng như thể đã biến thành một con người hoàn toàn khác.

Anh ta dữ tợn, nóng nảy, dễ nổi điên, cứ như chỉ cần một giây nữa là sẽ ra tay đ/á/n/h người.

Tôi từng nghĩ đến việc kịp thời dứt khoát, bỏ đứa bé rồi làm lại từ đầu.

Nhưng bác sĩ nói với tôi, do cơ địa đặc biệt, đây rất có thể là đứa con duy nhất trong đời tôi.
Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, tôi quyết định sinh đứa bé này ra.

Trong huyết quản con đang chảy dòng máu của tôi, tại sao con không thể chỉ thuộc về một mình tôi?

Triệu Hằng cứ tưởng rằng có thể dùng đứa bé để trói buộc tôi, nào ngờ tôi đã sớm quyết tâm sinh con, nhưng sẽ để con không có cha.
 
Đời Này Không Nợ Nhau
Chương 6



11.
Nửa tiếng sau, nhân viên trung tâm chăm sóc sau sinh đến gõ cửa, nói bên ngoài có người tự xưng là chồng tôi muốn gặp.

Tôi lắc đầu.

“Tôi chưa kết hôn, lấy đâu ra chồng?”

“Chắc chắn là kẻ lừa đảo, các cô tuyệt đối đừng cho anh ta vào.”

Tôi biết Triệu Hằng sẽ tìm đến, nhưng tôi chẳng hề lo lắng.

Lý do tôi chọn trung tâm này ngay từ đầu, chính là vì họ có hệ thống an ninh nghiêm ngặt, coi trọng sự riêng tư của khách hàng.

Chỉ cần tôi không gật đầu, Triệu Hằng tuyệt đối không thể gặp được tôi.

Trước đây lựa chọn nhẫn nhịn, chỉ vì cuối thai kỳ cơ thể bất tiện, tôi không muốn xảy ra xung đột với họ.

Giờ thì con cũng đã sinh rồi, đã đến lúc tôi cắt đứt hoàn toàn với gia đình đó.

12.

Tôi gọi điện cho bố mẹ, báo rằng tôi đã sinh con gái, do ngày dự sinh đến sớm hơn dự kiến.

Bố mẹ tôi vô cùng ngạc nhiên, lập tức nói sẽ bay từ thành phố A đến thăm tôi.

Nhưng tôi liền nói thẳng:

“Bố mẹ, con đã chia tay với Triệu Hằng rồi.”

“Con định sẽ tự mình nuôi con.”

“Chưa bàn bạc với hai người đã tự ý quyết định, con xin lỗi.”

Quyết định này tôi đã đưa ra từ rất sớm, nhưng vì không muốn khiến bố mẹ lo lắng, tôi đã giấu đi.

Mẹ tôi sốt sắng hỏi:

“Vân Vân, con có phải đã chịu uất ức gì không?”

Bố tôi thì lập tức dứt khoát:

“Chia tay thì chia tay, có gì đâu mà to tát.”

“Sau này để con mang họ nhà mình, nhập hộ khẩu nhà mình!”
 
Đời Này Không Nợ Nhau
Chương 7



13.

Dưới sự thúc giục của bố mẹ, vài ngày sau, tôi đưa bảo mẫu và y tá chăm trẻ về nhà.

Tôi kể sơ qua những việc Triệu Hằng đã làm.

Mẹ nắm chặt tay tôi, đau lòng đến rơi nước mắt:

“Bảo sao con gầy đi nhiều thế, hóa ra phải chịu ấm ức lớn như vậy!”

Tôi bất lực hỏi:

“Mẹ nhìn ra con gầy ở chỗ nào vậy?”

Ngay cả khi mang thai, tôi cũng chưa bao giờ để bản thân thiệt thòi.

Huống hồ khoảng thời gian này có chuyên gia dinh dưỡng và nhân viên phục hồi sau sinh chăm sóc, sắc mặt hiện tại của tôi còn tốt hơn trước khi sinh.

Bố áy náy nói:

“Là bố nhìn người không rõ, mới để con gặp phải loại cầm thú như Triệu Hằng.”

Tôi lắc đầu:

“Không trách bố được, là anh ta che giấu quá giỏi.”

14.

Có thể trở thành đối tượng tiềm năng được trang mai mối đề cử, điều kiện của Triệu Hằng thực ra cũng không tệ.

Bằng thạc sĩ, có xe có nhà, lương tháng hơn vạn, ngoại hình cao ráo, đoan chính.

Nhưng sau khi ở bên anh ta, tôi mới nhận ra, anh ta không hề hào nhoáng như vẻ ngoài.

Triệu Hằng xuất thân từ gia đình đơn thân, khi còn nhỏ cha anh ta đã bỏ rơi cả nhà, chạy theo người phụ nữ khác.

Chị gái anh ta bỏ học sớm để kết hôn, hiện vừa sinh đứa thứ ba, cuộc sống gia đình rối ren, túng quẫn.

Mẹ anh ta mang đầy bệnh mãn tính, mỗi tháng đều phải dùng thuốc điều trị.

Lương của Triệu Hằng phải mua thuốc cho mẹ, chu cấp cho chị gái và anh rể, còn phải trả nợ nhà, nợ xe, tháng nào cũng tiêu trước hụt sau.

Nhưng dù biết tất cả những điều đó, tôi cũng không để bụng.

Đã là người một nhà, cớ gì phải tính toán thiệt hơn? Chỉ cần tôi và Triệu Hằng thật lòng yêu nhau, tôi sẵn sàng giúp đỡ họ về kinh tế.

Dù sao, điều tôi không thiếu nhất chính là tiền.

Nhưng tôi không ngờ, Triệu Hằng lại diễn giỏi đến vậy.

Anh ta nhắm vào thân phận con gái duy nhất của tôi ở thành phố A, cố ý giả vờ dịu dàng, chu đáo, khiến tôi đắm chìm trong tình yêu.

Anh ta nghĩ rằng, chỉ cần sinh con là có thể trói buộc tôi, nhưng lại đ/á/n/h giá quá cao vị trí của mình.

Tôi có năng lực tự bảo vệ mình.

Tôi không phải không có anh ta thì không sống nổi.
 
Đời Này Không Nợ Nhau
Chương 8



15.

Tôi đưa cả bảo mẫu giỏi và y tá chăm trẻ về nhà.

Có họ hỗ trợ, bố mẹ tôi cũng nhàn hơn nhiều.

Đứa bé nằm trong tã lót, đôi mắt cong cong, miệng líu lo, tay nhỏ xíu múa may không ngừng.

Mẹ tôi bị con chọc cười:

“Ôi chao, khuôn mặt nhỏ này, thật sự giống y hệt Vân Vân hồi bé!”

Bố cũng ghé sát lại:

“Đúng thế! Nhất là đôi mắt, giống quá đi mất!”

Không khí trong nhà tràn đầy niềm vui và hạnh phúc.

Khi chúng tôi đang tận hưởng niềm vui gia đình, thì bên phía Triệu Hằng đã không thể ngồi yên được nữa.

16.

Thời gian này, Triệu Hằng hoàn toàn không liên lạc với tôi.

Tôi biết, anh ta đang chờ tôi chủ động xuống nước.

Tốt nhất là phải khóc lóc thảm thiết nhận lỗi, tự nguyện giao nộp toàn bộ tiền tiết kiệm, quỳ gối cầu xin anh ta tha thứ.

Nhưng chờ mãi, chờ mãi, tôi vẫn không hề có động tĩnh.

Cuối cùng anh ta không nhịn nổi nữa, gọi điện tới:

“Tô Tiểu Vân, cô làm loạn đủ chưa?”

Tôi bật cười:

“Anh là ai vậy?”

Triệu Hằng nghẹn lời vì tức:

“Tôi là chồng cô! Là cha của con cô!”

Tôi vừa trêu con gái, vừa thong thả nói:

“Cơm có thể ăn bừa, nhưng lời không thể nói bừa.”

“Tôi vẫn còn độc thân, lấy đâu ra chồng?”
 
Đời Này Không Nợ Nhau
Chương 9



17.

Tôi và Triệu Hằng chưa từng đăng ký kết hôn.

Khi biết mình mang thai, tôi cũng từng đề nghị kết hôn sớm, nhưng Triệu Hằng luôn lấy đủ mọi lý do để thoái thác.

“Dạo này thời tiết lạnh, em đang mang thai thì nên hạn chế ra ngoài, sức khỏe là quan trọng nhất.”

“Hay là đợi sinh con xong rồi làm thủ tục, song hỷ lâm môn.”

Cho đến khi biết tôi mang thai con gái, Triệu Hằng mới lộ rõ bản chất, hoàn toàn đổi giọng.

“Mẹ anh nói rồi, phải sinh con trai mới được đăng ký kết hôn.”

“Nếu em không chịu bỏ cái thai này, thì cứ kéo dài vậy đi.”

Triệu Hằng tin chắc tôi sẽ phải nhượng bộ, vì theo quan niệm thông thường, chưa kết hôn mà có thai sẽ ảnh hưởng nhiều đến danh tiếng của người phụ nữ.

Nhưng điều duy nhất anh ta tính sai, là đã tự đ/á/n/h giá bản thân quá cao.

18.

Triệu Hằng tưởng rằng mình đã cho tôi một cái “thang xuống”, nào ngờ lại nhận về thái độ này của tôi.

Anh ta tức giận đến mất kiểm soát, mở miệng không kiêng dè:

“Tô Tiểu Vân, bây giờ nhận lỗi còn kịp, nếu không, cô đừng hòng bước vào cửa nhà tôi nửa bước!”

“Tốt nhất cô nên nghĩ cho kỹ, cô đã sinh con rồi, ngoài tôi ra còn người đàn ông nào thèm lấy cô nữa?”

Anh ta tưởng đã nắm được điểm yếu của tôi, nhưng tôi chỉ muốn bật cười.

Tôi chưa từng xem đàn ông là điều không thể thiếu trong cuộc đời, nếu không, cũng chẳng đợi đến gần 30 tuổi mới chịu đi xem mắt.

Quyết định sinh con nhưng không cần cha, chưa bao giờ là bốc đồng, mà là lựa chọn tôi đã cân nhắc kỹ càng.

Dù không có Triệu Hằng, tôi vẫn có thể nuôi dạy con nên người.

Dù về vật chất hay tinh thần, tôi đều sẽ dành cho con những điều tốt nhất.
 
Back
Top Bottom