Vào học kỳ hai năm lớp 10, các môn tự nhiên của tôi kém đến mức ảnh hưởng đến môn toán.
Kỳ thi tháng đầu tiên có liên quan đến việc chia lớp, chúng tôi được chia thành lớp nhanh và lớp chậm, tôi biết mình chắc chắn không thể vào lớp nhanh.Tôi không ngờ môn toán của mình chỉ được hơn bốn mươi điểm, tôi cứ nghĩ mình cũng có thể được sáu, bảy mươi điểm chứ.Học lệch đến mức này, giáo viên toán cũng không biết phải làm sao với trường hợp của tôi.
Tối về nhà tôi nói với mẹ, hay là tìm một lớp phụ đạo, chuyên phụ đạo toán.
Mẹ tôi nói bây giờ con không có nhiều thời gian, chỉ có kỳ nghỉ đông và hè mới có thời gian, bình thường tối chín, mười giờ mới về, còn sức đâu mà học thêm một lớp nữa?Mẹ tôi quả thực rất thương tôi, buổi sáng tôi không dậy nổi, trước khi đi học mẹ đều pha cà phê hòa tan cho tôi.
Ban đầu bà sợ cái này không tốt cho sức khỏe nên không cho tôi uống, tôi nói nếu con không uống thì cũng không thể học nổi.Bà không thể cãi lại tôi.Vì học lệch môn nên thành tích của tôi ở cấp ba không tốt, đại khái là trung bình kém.
Năm nhất có lẽ còn chưa quá mệt mỏi, nhưng tôi đã bắt đầu ghét trường học rồi.Tôi không biết các trường khác thế nào, nhưng ở chỗ tôi tham gia học thêm buổi tối phải trả phí, hơn hai nghìn* một học kỳ.
Bây giờ tôi đã tốt nghiệp nhiều năm rồi, nghe nói bây giờ đã tăng giá, một học kỳ phải ba nghìn*.*2000 tệ ~ 7tr4 ; 3000 tệ ~ 11tr1Tôi liền nói với mẹ, hay là con không học thêm buổi tối nữa, đi tìm người phụ đạo toán đi.
Mẹ tôi hỏi tôi, buổi tối không phải còn làm bài tập sao?
Liệu con có đủ sức không?Tôi nói không sao.
Thật ra lúc đó tôi đã rất mệt rồi, mọi người đều nói chỗ tôi thi đại học dễ, thực ra không hề.
Mọi người vào trường đều lờ đờ như xác sống.Mẹ tôi đã nói với giáo viên, ban đầu giáo viên không đồng ý, sau đó mẹ tôi đưa cho thầy một phong bì lì xì thầy mới đồng ý cho tôi không học thêm ở trường nữa.Tìm được một lớp phụ đạo, tôi về nhà càng muộn hơn, cơ bản đều là hơn mười giờ, về nhà làm bài tập, bài tập chưa làm xong thì làm tiếp, cuối cùng mới đến vệ sinh cá nhân rồi đi ngủ.
Cả quá trình này, tôi chưa bao giờ ngủ trước mười hai giờ đêm.Trường học đã rút ngắn thời gian giải lao, tôi chỉ có tám phút giải lao, còn hai phút là chuông báo trước, nên lúc đó có một chuyện vô cùng đau khổ là giải lao không giành được nhà vệ sinh.Ở trường tôi cơ bản không dám uống nước, giải lao vội vàng làm bài tập, môn xã hội tổng hợp và ngữ văn nhanh chóng làm xong, nếu có thời gian thì làm tiếng Anh, toán thì để lại làm ở lớp phụ đạo.Tôi vẫn chưa phải là người cố gắng nhất.
Lúc đó có một chuyện khá đáng sợ, có người ở trường tôi nhảy lầu, thành tích học tập của cậu ấy cũng khá tốt, không biết vì sao lại nhảy lầu.
Tóm lại trường cho chúng tôi nghỉ một ngày.Ngày hôm đó được nghỉ về nhà, mẹ tôi nói đưa tôi ra ngoài đi dạo, ở trường suốt ngày cũng bí bách rồi, tiện thể đi cắt kính cho em trai tôi.Không ngờ người bị cận thị trước nhất giữa hai chị em lại là nó.————————————Thậm chí mấy ngày liền tôi không nhìn thấy em trai tôi, buổi sáng đi học sớm hơn nó, buổi tối về nhà muộn hơn nó.
Nó học lớp 8, lớp 9 lớn rất nhanh.
Có một lần tôi tắm xong giữa đêm đi ra, tóc vẫn còn nhỏ nước, thấy nó đứng ở cửa nhìn tôi.Tôi còn hơi không nhận ra nó, tôi nói sao em lớn nhanh thế, chị thì không lớn được nữa rồi.Nó nói, chị tắm xong rồi hả, để em sấy tóc cho chị nhé, mẹ chắc ngủ rồi.Tôi nói được, ngồi xuống để nó sấy cho tôi.Nó làm rất nhẹ nhàng, tôi nói không sao đâu, dùng sức một chút chị chịu được, nếu đau chị sẽ nói cho em biết.
Nó không nói gì, có thể là tiếng máy sấy tóc to quá cho nên không nghe thấy.Sấy tóc xong tôi đi soi gương, tôi nói em ngủ sớm đi, chị cũng ngủ sớm.
Nó nói, em có thể ngủ cùng chị không, lâu rồi em chưa ngủ cùng chị, được không?Ban đầu tôi muốn từ chối, sau đó nghĩ lại thì thôi, ở chung một nhà mà bình thường gặp mặt còn khó, thế là tôi đồng ý.
Nó vẫn mang chăn gối của mình sang phòng tôi, nói chị ơi tóc chị thơm lắm, sau này nếu chị lên đại học thì cho em xin link dầu gội nhé, em cũng dùng loại này cho thơm giống mùi chị.Nó đeo kính nằm trên giường, tôi nói, ngủ đừng đeo kính, nó liền nhắm mắt lại nói, chị giúp em tháo được không?
Làm ơn đi mà.Nó nói chuyện thật giống như làm nũng, lúc đó tôi như bị ma xui quỷ khiến mà đồng ý, cúi xuống giúp nó tháo kính ra.
Em trai tôi liền cười, nói chị ơi chị tốt quá.Sáng hôm sau tôi tỉnh dậy lúc hơn năm giờ, nó cũng thức dậy cùng tôi, ôm chăn về phòng.
Nó nói sợ mẹ tôi thấy hai chị em ngủ cùng nhau.Vì chúng tôi đều không còn nhỏ nữa, cũng đều biết nam nữ khác biệt, chị em ở tuổi này nên giữ khoảng cách.Tôi ngồi bên giường, rất không muốn đi học, nó đánh răng xong là đi hâm nóng bữa sáng cho tôi luôn.
Đến khi mẹ tôi tỉnh dậy thì tôi đã mặc xong quần áo chuẩn bị đi học rồi.Mẹ tôi nói với em trai, bảo là bây giờ con lớn rồi, sau này phải học hành chăm chỉ, chị con bây giờ khó khăn biết bao nhiêu, sau này con phải đối xử tốt với chị.Phía sau bà nói gì thì tôi không biết nữa, em trai tôi muốn đưa tôi đi, tôi không đồng ý, tôi nói bây giờ vẫn còn sớm, em ở nhà mà tranh thủ ngủ bù đi.————————————Có lẽ việc phụ đạo toán thực sự có hiệu quả, môn toán của tôi đã tốt hơn một chút, nếu gặp bài dễ tôi còn có thể đạt điểm cao.Môn toán tốt có nghĩa là tôi có thể vào các phòng thi thuộc top giữa.
Khối tôi tổng cộng có hai mươi lớp, khi thi ngữ văn, toán, ngoại ngữ thì chúng tôi thi chung với các lớp tự nhiên.Cuối cùng tôi không phải thi ở các phòng thi như lớp 17, 18 nữa, tôi được vào lớp 12.
Lúc đó tôi mừng rỡ, cảm thấy mình đã vượt qua được rồi.Khi thi, tôi ngồi ở hàng ghế cuối, ngồi được một lúc thì lại nghe thấy có người ở hàng ghế đầu khóc nức nở, sau đó nghe thấy tiếng xé giấy thi.Thật ra là một nam sinh, cao ráo gầy gò, xé giấy thi, gục mặt xuống bàn khóc.
Giám thị liền gọi giám thị lưu động đến, đưa nam sinh đó ra ngoài.Thi xong tôi về lớp, chuyện của nam sinh này đã lan truyền khắp nơi, nghe mọi người nói là ai đó ở lớp nào đó, đều đoán liệu cậu ấy có phải căng thẳng quá nên mới xé giấy thi khóc lóc trong phòng không.Lúc đó có người nói đùa, sao cậu ấy không nhảy lầu luôn đi, lần trước có người nhảy lầu chúng ta đều được nghỉ học mà, chúng ta lâu rồi chưa được nghỉ.Ngay lập tức có người vỗ lưng cậu ấy bảo đừng có mà nói gở.Buổi chiều tan học tôi liền cầm thẻ điện thoại gọi về nhà, người nghe điện thoại là em trai tôi, nó hỏi tôi có chuyện gì, tôi nói cũng chẳng có gì quan trọng.
Nó hỏi chị có muốn nói chuyện với mẹ không?
Tôi nói không cần.Nó lại nói, chị ơi hay tối nay chị đừng đi học thêm nữa, nói với mẹ coi như là nghỉ ngơi đi.Lời nói này của nó lại vừa đúng ý tôi, tôi không muốn động đến toán thêm một phút giây nào nữa, tôi chỉ muốn tìm một nơi để ngủ.
Nhưng lúc đó tôi nhát gan nên không nói gì cả, sợ mẹ tôi không vui.Buổi tối tôi được mẹ đến đón, bà hỏi tôi có phải áp lực học tập hơi lớn không, hôm nay không đi lớp phụ đạo học toán nữa nhé.Nhưng tôi lại không thấy vui vẻ, tôi sợ ngày mai đến lớp phụ đạo giáo viên sẽ nói bóng nói gió, suốt đường đi tôi cứ nghĩ chuyện này mãi.Trên đường về mẹ mua đồ ăn vặt cho hai chị em, khi tôi về nhà em trai tôi đã tan học rồi, nó nói với mẹ tôi là muốn cùng tôi làm bài tập, mẹ tôi đồng ý, nó liền ngồi cạnh tôi, xé một gói đồ ăn vặt đưa cho tôi ăn.Tôi nói bây giờ tôi vẫn chưa muốn ăn, em ăn đi.Nó xé một miếng sô cô la đưa cho tôi, chạm vào môi tôi, nói chị ăn chút đồ ngọt đi, tối nay có bài nào em làm được thì em sẽ giúp chị làm hết.Tôi nói, em mà giúp chị làm bài tập, chẳng may mẹ mà nhìn thấy, không biết sẽ bị mắng thế nào đâu.Nó nói không sao đâu, mẹ chắc chắn không nhìn thấy.Tôi không muốn để nó làm bài hộ lắm, nhưng tối hôm đó tôi thực sự thoải mái hơn rất nhiều.
Trừ môn toán, những môn còn lại nó đều giúp tôi giải quyết hết, thậm chí cả việc sắp xếp sách vở đến cất đề cũng là một tay nó tự làm.Tôi hơi mệt, làm bài tập xong còn chưa thay quần áo, cứ thế nằm trên giường ngủ thiếp đi.