Huyền Huyễn Núp Lùm Trăm Năm Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch!

Núp Lùm Trăm Năm Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch!
Chương 40: Hám Thiên Kim Bằng !


Editor : KingofbattleNgoài hắn ra, những con cháu dòng chính khác, trên cơ bản đều đã có đối tượng thông gia.

Ngay cả khi chưa xác định được, trưởng bối hai bên đều ngầm đồng ý, đồng thời để hai bên bắt đầu bồi dưỡng tình cảm.

Ví dụ như Sở lão thất, vị hôn thê của hắn chính là Hà Vi Vi.

Đôi này xem như là ưng ý, sẽ không xuất hiện tình huống ngoài ý muốn.

Tuổi của Sở Vân thì còn nhỏ, đương nhiên vẫn chưa ổn định được, hơn nữa Sở Thiên Minh rất yêu thương nàng, tạm thời không có ỷ định thông gia.

Chuyện Sở Huyền muốn làm, đơn giản là để cho Sở Vân có quyền nói chuyện, có thể quyết định tương lai của mình.

Từ lúc hắn trạch được mười tháng lại qua thêm mười lăm ngày, hôm nay là thời cơ đột phá Chân cảnh.

Sở Huyền khoanh chân ngồi ở trên giường, trận pháp Tiểu Ngũ Hành đã được kích hoạt.

Tuy rằng tốc độ đột phá của hắn rất nhanh, hơn nữa vừa đột phá là có thể củng cố tu vi, nhưng vì đề phòng chuyện ngoài ý muốn, cho nên phải khởi động trận pháp Tiểu Ngũ Hành.

Linh lực trong cơ thể bắt đầu cuộn trào, đang tiến hành lột xác.

Từng sợi ý chí tinh thần và linh lực cuộn trào, kết hợp với cảm ngộ Chân cảnh.

Tốc độ lột xác cũng không chậm, một canh giờ sau, Sở Huyền đã đột phá tới Chân cảnh.

Linh lực đã hoàn thành một lần thăng hoa, trong mỗi một sợi linh lực đều ẩn chứa ý chí tinh thần.

Sau khi đột phá, trong lòng Sở Huyền vừa động, một sợi linh lực đã trôi nổi trước mặt.

Bên cạnh liền xuất hiện một con thỏ được tạo thành từ linh lực.

Trông con thỏ này rất giống thật, không thể phân biệt ra thật giả.

Đôi mắt kia sáng ngời có linh tính, trong miệng lại phát ra tiếng kêu.

Mỗi một sợi lông trên người đều rất thật.

Khi chạm vào còn cảm thấy hơi nóng phát ra.

Khi cắt trên chân nó, con thỏ liền phát ra tiếng kêu thảm, nó nhảy cẫng lên và run rẩy, vết thương chảy ra máu đỏ tươi.

Hóa vật làm thật!Đây chính là tiêu chí Chân cảnh!Dưới Chân cảnh hầu như không thể phát hiện ra, linh lực hoá vật.

Sở Huyền lại nghĩ tới, một ghi chép mà hắn xem được trong một quyển tạp ký.

Có một cường giả Chân cảnh dùng linh lực hoá thành ngàn viên đan dược, bán cho một cái tông môn, nhưng cường giả của tông môn kia lại không phát ra đó là đồ giả.

Cho tới khi phát hiện, đan dược chỉ có thể gia tăng linh lực, cũng không có công hiệu đặc thù gì, sau đó lại tìm cường giả Chân cảnh để giám định mới biết được mình bị lừa.

Đương nhiên, cường giả Chân cảnh dùng linh lực hóa thành đan dược, nếu như không động tay động chân gì, võ giả dưới Chân cảnh nuốt vào là có thể khôi phục linh lực tiêu hao, thậm chí đột phá cảnh giới nhỏ.

Trong lòng Sở Huyền khẽ động, từng con thỏ, mèo con đáng yêu xuất hiện ở trong tiểu viện.

Lanh lợi, hoạt bát đáng yêu!"Ký chủ trạch tới Chân cảnh, ban thưởng sủng vật Hám Thiên Kim bằng.

"Lại ban thưởng một con sủng vật?Sở Huyền quan sát thông tin của Hám Thiên Kim bằng.

"Hám Thiên Kim bằng, Thần thú thượng cổ, sở hữu tốc độ cực nhanh, trên có thể rung động Cửu Thiên, dưới có thể làm nứt Cửu u! "Xem giới thiệu về Hám Thiên Kim bằng, Sở Huyền chỉ có thể nói là quá trâu bò!Không hổ là Thần thú thượng cổ.

Nhận lấy Hám Thiên Kim bằng, triệu hoán nó ra ngoài.

Là một con đại bàng oai hùng không tầm thường, trảo vàng, ánh mắt nhỏ sắc bén như ưng.

Thực lực là Chân cảnh tầng một.

Cái đầu chỉ có kích thước bằng chim bồ câu.

vẫn còn trong thời kỳ ấu sinh, không biết phải bao nhiêu năm nữa thì mới trưởng thành.

"Meo.

"Thiên Linh miêu liền nhảy tới, nhìn chằm chằm vào Hám Thiên Kim bằng.

Hám Thiên Kim bằng giương hai cánh ra, giơ móng vuốt lên, chụp vào cổ Thiên Linh miêu.

Thiên Linh miêu lập tức xù lông, phát ra một tiếng kêu bén nhọn, toả ra một uy áp.

Kích phát ra hổ uy của Thần thú Bạch Hổ.

Hám Thiên Kim bằng cũng không e ngại, nghiêng đầu, có chút hiếu kỳ với con mèo này, vì sao có thể phát ra hổ uy.

Thực lực của Thiên Linh miêu bây giờ chỉ ở khoảng Hợp cảnh tầng ba yếu hơn so với Hám Thiên Kim bằng, nhưng đều là sủng vật của Sở Huyền, sẽ có tranh chấp, nhưng cũng không có đến tình trạng sống chết.

Sau khi đột phá tới Chân cảnh, lực lượng của Sở Huyền tăng lên rất nhiều.

Khoảng cách tới mức vô địch ở Nam châu lại gần thêm một bước.

Tà giáo không còn đáng lo.

Cường giả bình thường của Tà Vương đình cũng không đáng lo.

Theo như lời đồn thì Nam châu không Đế, chỉ cần đột phá tới Đế cảnh thì có thể nói là vô địch Nam châu, không cần quan tâm tới Tà Vương đình.

Đương nhiên, Đế cảnh cũng không phải vô địch.

Chỉ có thể xưng bá ở Nam châu mà thôi.

Ngoài Nam châu, thậm chí phóng tầm mắt trên cái thế giới bao la này, Đế cảnh cũng không tính là gì.

Sau khi đột phá tới Chân cảnh, tốc độ tu luyện sẽ chậm hơn, Sở Huyền cũng không vội, chỉ chờ kỳ hạn trạch được đủ một năm tới.

Ban thưởng cho việc trạch đủ một năm chắc chắn sẽ khổng lồ.

Nói không chừng có thể dựa vào phần thưởng trạch một năm, mà trực tiếp đột phá tới Đế cảnh.

Chỉ cần đột phá tới Đế cảnh thì không còn e ngại bất cứ thế lực nào ở Nam châu.

Hám Thiên Kim bằng đậu trên cành Phệ Linh hoa, nghiêng đầu nhìn chằm chằm vào Phệ Linh hoa, cảm thấy gốc cây nhỏ này có chút không tầm thường.

Bản thân là Thần thú thượng cổ, tự nhiên là ánh mắt của nó rất độc đáo.

Những thứ có thể lọt vào mắt đều sẽ không tầm thường.

Sở Vân còn đang trong quá trình bế quan, cũng không phải ai cũng giống như Sở Huyền, đột phá chẳng khác gì ăn cơm uống nước, cũng chẳng cần mất bao nhiêu thời gian.

.
 
Núp Lùm Trăm Năm Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch!
Chương 41: Vạn Linh Điển Và Vạn Thiên Đan Kinh !


Editor : KingofbattleĐối với những người khác, dù cho đột phá một tiểu cảnh giới, thì ít nhất cũng phải mất thời gian mấy ngày.

Sau khi đột phá còn phải củng cố lại tu vi.

Liếc nhìn bồn hoa trong tiểu viện, trong lúc rảnh rỗi Sở Huyền liền học người khác tỉa hoa.

Thời gian trôi qua một cách rất thoải mái.

Chẳng qua chỉ thiếu một thị nữ xinh đẹp!Bồn hoa, bông hoa có đẹp hơn nữa thì cũng vẫn kém hơn một mỹ nhân chân chính.

Thị nữ bên trong Sở gia sở hữu khuôn mặt xinh đẹp cũng không ít, nhưng cũng không có ai tài năng xuất chúng.

Thị nữ bình thường thì không lọt vào mắt hắn.

Cho nên, chỉ có thể tiếp tục trạch một mình.

"Ký chủ cắt tỉa bồn hoa, dương dương tự đắc, trạch tới mức vui vẻ, ban thưởng Vạn Linh điển và Vạn Thiên Đan kinh.

"Sở Huyền dừng tay lại, lại kích hoạt phần thưởng ngẫu nhiên?Sướng quá ta!Cắt tỉa bồn hoa xong, Sở Huyền ngồi ở trên ghế, xem xét phần thưởng của hệ thống.

Vạn Linh điển, ghi chép tất cả linh vật và thiên tài địa bảo trong thiên địa.

Đọc thuộc lòng Vạn Linh điển là có thể nhận biết được bất kỳ linh vật nào, bất kỳ thiên tài địa bảo nào trong thiên địa, cho dù là linh vật đã tuyệt tích, cũng có ghi chép ở bên trong.

Mỗi một loại linh vật, trong Vạn Linh điển đều có ghi chép đại khái công hiệu và tác dụng.

Mà Thiên Vạn Đan kinh thì là một quyển sách luyện đan.

Ở trên ghi chép rất nhiều đan phương cùng với rất nhiều phương pháp luyện đan.

Đan phương thất truyền, phương pháp luyện đan thất truyền, đều có thể nhìn thấy ở trên này.

Sở Huyền nhận lấy Vạn Linh điển và Thiên Vạn Đan kinh, hai quyển sách này cũng không dày, nhưng nội dung mà mỗi một trang ghi lại đều rất khổng lồ.

Đây là dùng một phương pháp đặc thù để ghi chép, nội dung được ghi bên trên, có thể cuộn liên tục, ngoại trừ chữ ra còn có hình ảnh, hình chiếu.

Ở trên Thiên Vạn Đan kinh ghi chép phương pháp luyện đan, ngoai trừ văn tự chú thích ra, càng có một đoạn hình chiếu luyện đan.

Sở Huyền không có vội để hệ thống truyền nội dung có bên trong hai quyển sách này cho mình, mà là cầm ở trong tay lật xem.

Xem Vạn Linh điển, coi như là sách bình thường.

Vừa đúng có thể dùng giết thời gian.

Những cuốn sách của Sở gia, Sở Huyền cũng đã xem gần hết rồi.

Vạn Linh điển và Thiên Vạn Đan kinh vừa đúng có thể bù vào, đùng để giết thời gian thì không còn gì tốt hơn.

Dù sao thì hắn tạm thời không dùng được Vạn Linh điển và Thiên Vạn Đan kinh cho nên cũng chẳng vội mà nắm giữ ngay lập tức.

Đan dược với hắn mà nói thì không thiếu.

Thiên tài địa bảo hắn cũng không thiếu, cứ trạch được một ngày thì hệ thống đều sẽ có các loại ban thưởng thông thường, cứ trạch tới từng mốc đặc biệt như mười ngày, một tháng ! giống trước đó thì sẽ có ban thưởng ngon lành hơn.

Sở Huyền lấy một phần phương pháp luyện đan bên trong Thiên Vạn Đan kinh cùng với mấy đan phương bỏ vào trong tâm đắc tu luyện chuẩn bị cho Sở Vân.

về phần Sở Vân có hứng thú hay không, có thể học được hay không, Sở Huyền cũng không thèm để ý.

Chỉ chuẩn bị sẵn cho nàng, nàng ta có thứ có thể gia tăng quyền lực trong Sở gia là được rồi.

Phần phương pháp luyện đan, đặt ở Nam châu cũng thuộc về thuật luyện đan đỉnh cấp, nếu như sau khi Sở Vân học được, địa vị ở Sở gia sẽ nhảy lên vượt qua Sở Thanh, không thua gì gia chủ.

Huống chi, đan phương mà Sở Huyền chuẩn bị cho nàng, bao gồm đan dược đột phá Chân cảnh, mỗi một loại đan dược đều có thể tăng tỷ lệ đột phá lên từ ba mươi phần trăm tới bảy mươi phần trăm.

Ngoại trừ đan dược đột phá cảnh giới ra còn có đan dược chữa thương, đan dược tăng cường ý chí tinh thần, đan dược trị liệu tổn thương tinh thần! Nếu như Sở Vân có thể luyện chế ra được những đan dược này, thì thực lực của Sở gia sẽ tăng lên ba thành ở trong thời gian ngắn.

Một khi Sở Vân nắm giữ được phần luyện đan này, thì cho dù nàng có muốn thông gia, Sở Thiên Minh cũng sẽ không cho nàng ta rời khỏi Sở gia.

Ba ngày sau.

Sở Vân xuất quan.

Ở ngay sau khi xuất quan thì lập tức tới tiểu viện.

Lật xem tâm đắc tu luyện một lần nữa, phát hiện một phần thuật luyện đan, lập tức khiếp sợ không thôi.

Ở trên này thế mà có phương pháp luyện chế Hư Hợp đan cùng với đan phương Hư Họp đan.

Hư Hợp đan cực kỳ hiếm thấy, toàn bộ Nam châu, người có thể luyện chế ra Hư Hợp đan cũng không có mấy người.

Sở gia cũng từng nghĩ tới việc mua Hư Hợp đan, thế nhưng Hắc Nguyệt lâu lại chém giá quá ác, gần như muốn một phần ba nội tình của Sở gia.

Chính bởi vậy, Sở gia mới bỏ đi ý nghĩ mua Hư Hợp đan.

Nếu như có Hư Hợp đan, Sở Thiên Minh sẽ có cơ hội đột phá tới Hợp cảnh!Bản phương pháp luyện đan này, bên trong còn có một ít tâm đắc được viết ra một cách tùy ý, giống như không được coi trọng.

"Vậy mà Tam thúc không truyền ra phương pháp luyện đan?"Sở Vân có chút nghi hoặc, nếu như Sở gia có người nắm giữ phương pháp luyện đan này, thì đủ làm cho thực lực của Sở gia tăng nhanh.

Hơn nữa, sau khi Sở gia luyện chế đan dược, sẽ không cần phải mua một số đan dược ở bên ngoài, thậm chí còn có thể bán ra bên ngoài.

Bất luận xem như thế nào, đối với Sở gia mà nói thì đây là cực kỳ quan trọng.

Sở Vân nghĩ mãi mà không thông, vì sao Tam thúc lại không có giao phương pháp luyện đan này cho gia gia ?Chẳng lẽ, lai lịch của phương pháp luyện đan này có chút đặc thù?Chắc chắn vậy.

Sở Vân xoắn xuýt, bản thân có nên học hay không?Nếu như chuyện mình học bản phương pháp luyện đan này lộ ra ngoài, có phải sẽ mang tới mầm tai vạ cho Sở gia hay không?Xoắn xuýt một lúc, cuối cùng Sở Vân quyết định lén lút học, lúc muốn luyện đan thì cũng phải lén luyện.

Chỉ cần không luyện chế quy mô lớn, không để lộ ra ngoài thì sẽ an toàn.

Sau khi hạ quyết tâm, Sở Vân bắt đầu nghiêm túc quan sát và cảm ngộ.

.
 
Núp Lùm Trăm Năm Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch!
Chương 42: Bắt Lấy Con Trai Của Sở Thu Lạc !


Editor : KingofbattleĐương nhiên là động tác của Sở Vân không qua mắt được Sở Huyền.

Nhìn thấy dáng vẻ cẩn thận của Sở Vân, Sở Huyền liền nghi ngờ, làm sao mà phải lén lút như vậy?Suy nghĩ một lúc, chợt hiểu nguyên do, liền dở khóc dở cười.

Phần phương pháp luyện đan này đặt ở Nam châu đúng là không tầm thường, nếu như là Sở Thu Lạc để lại, tại sao không giao lại cho Sở gia?Tất nhiên bởi vì lai lịch của phương pháp này có vấn đề.

Sở Huyền không nói gì thêm, cẩn thận một chút cũng là chuyện tốt.

Nhỡ đâu để lộ ra ngoài, liền bị một số thế lực lớn ở Nam châu để mắt, rồi tập kích Sở gia thì sao.

Hiện tại tu vi của hắn chỉ có Chân cảnh tầng một.

Một khi cường giả đột kích tới đây, thực lực bị bại lộ thì còn che giấu ra sao, làm sao có thể an ổn mà trạch được?Mấy ngày sau đó, Sở Vân liên tục nghiên cứu phương pháp luyện đan.

Cuối cùng sau khi nắm giữ được đan phương và phương pháp luyện đan, nàng ta liền muốn thử luyện đan.

Vì cẩn thận, nàng không lựa chọn luyện đan trong tiểu viện.

Mà có dự định đi ra ngoài lịch luyện, rời khỏi tộc địa Sở gia, tìm một nơi yên tĩnh vắng vẻ nào đó để mà luyện tập một cách lén lút.

Trước khi rời đi, Sở Vân nói cho Sở Huyền chuyện về phương pháp luyện đan, muốn hắn giấu kỹ phương pháp luyện đan này.

Sở Huyền dở khóc dở cười, nhìn vào dáng vẻ cẩn thận như vậy của nàng, chỉ có thể nói rằng hắn đã biết phương pháp luyện đan này từ lâu, lão cha bảo hắn học, hắn ngại mệt mỏi cho nên mới không học, lai lịch không có vấn đề.

Tuy rằng Sở Huyền đã nói lai lịch phương pháp này không có vấn đề, nhưng Sở Vân vẫn cẩn thận như cũ, nhỡ đâu để lộ ra ngoài, bị thế lực cường đại ở Nam châu để ý, Sở gia sẽ phải đối mặt với tai họa ngập đầu.

Đặc biệt là khi bị Tà Vương đình để mắt tới, hậu quả rất khó lường.

Sở Vân muốn ra ngoài lịch luyện, sẽ có cường giả Sở gia âm thầm đi theo nàng, nếu muốn lén lút luyện đan thì phải trốn thoát truy tung của bọn họ.

Sở Huyền liền đưa cho nàng mấy cái ngọc phù.

Vẫn lấy cớ là do phụ thân để lại, hắn cũng không đi ra ngoài cho nên chả cần tới.

Ngoài ra, Sở Huyền còn thông qua Chủng Hồn ấn, truyền lại mệnh lệnh cho Trương Khôi, bảo hắn âm thầm bảo vệ Sở Vân.

Thực lực của Trương Khôi là Hư cảnh tầng chín, dưới sự khống chế của Chủng Hồn ấn thì luôn trung thành tuyệt đối, vì hoàn thành nhiệm vụ bảo vệ Sở Vân, hắn sẽ không tiếc bất cứ giá nào để bảo vệ.

Dù sao Trương Khôi cũng là Phó giáo chủ của Tà giáo, tin tức về Tà giáo cũng phải luôn để ý, chưa chắc có thể luôn có mặt bảo vệ Sở Vân.

Thực lực của Đổng Khiêm cũng không yếu, phối hợp cùng Trương Khôi bảo vệ thì có thể an tâm.

Ở Tần quốc, ngoài Tà giáo ra, không có thế lực nào có can đảm tập kích con cháu dòng chính của tam đại thế gia.

Sở Vân đi ra ngoài lịch luyện, Sở Huyền tiếp tục trạch trong tiểu viện.

Dòng chính thế hệ này của Sở gia, ngoại trừ Sở Huyền ra thì không có ai ở lại trong lãnh địa gia tộc.

Sở lão thất thì đi Hà gia.

Sở Thanh thì tiếp tục tiêu diệt toàn bộ Tà giáo và chủ trì chuyện ở Sở quận.

…Bên trong một tòa cung điện dưới lòng đất ở Tử Nguyệt quốc.

Mười mấy tên cường giả Tà giáo tập trung ở đây.

Phó Giáo chủ Tà giáo ở Tử Nguyệt quốc là Viên Trùng, khuôn mặt âm trầm nói ra: "Hữu Hộ pháp chết ở Sở quận của Tần quốc, việc này không thoát khỏi liên quan với Sở gia, ai nguyện vì Tử Nguyệt Tà giáo chúng ta đòi lại món nợ này?""Không phải là Hữu Hộ pháp chết trong cuộc nội loạn của Tà giáo phân bộ Tần quốc sao?"Một tên cường giả Tà giáo nghi hoặc mở miệng hỏi.

"Cho dù tình huống như thế nào cũng không ai biết sự thật? Huống hồ, nếu không phải Sở gia phá hoại, làm sao bản giáo khốn đốn đến mức này?"Viên Trung âm trầm lên tiếng.

Tà giáo ở Tử Nguyệt quốc tổn thất không nhỏ, hơn mười vị trưởng lão chết đi.

Ngay cả Giáo chủ cũng bị trọng thương suýt chết.

Mà nguyên nhân của tất cả chuyện này đều bắt đầu từ việc Sở gia phá hủy bố cục của Tà giáo.

Món nợ này tự nhiên phải tính vào trên đầu Sở gia.

"Đương nhiên thực lực tổng hợp của Sở gia không bằng Tử Nguyệt quốc, nhưng cũng không yếu, hơn nữa Tần quốc cũng không phải là địa bàn của chúng ta, nếu như tuỳ tiện tiến vào sẽ gặp phải nguy hiểm.

"Có trưởng lão cau mày nói ra.

"Không sai, mục tiêu chủ yếu của chúng ta vẫn là Tử Nguyệt quốc.

"Không ít trưởng lão Tà giáo ở Tử Nguyệt quốc bắt đầu hùa theo.

"Hừ, chuyện Sở gia há có thể bỏ qua? Không nên quên, Sở gia phá hủy bố cục nhiều năm của chúng ta, một khi Vương đình có thể rảnh tay, cũng không bỏ qua cho Sở gia, chẳng lẽ phải chờ Vương đình phân phó thì mới hành động sao?Viên Trùng bất mãn hừ lạnh một tiếng, lại nói: "Huống hồ, cũng không nhất định là chiến đấu với Sở gia.

""Nghe nói con trai của Sở Thu Lạc bị trục xuất Tổ trạch, bây giờ tạm thời không làm gì được Sở gia vậy thì bắt lấy con trai của Sở Thu Lạc trước, vậy cũng có thể hả giận một chút.

"Có trưởng lão nghi ngờ chất vấn: "Con trai của Sở Thu Lạc đã bị trục xuất khỏi Tổ trạch, bắt hắn làm cái gì?""Ngu ngốc!"Viên Trùng giận giữ mắng một tiếng, nói: "Hắn là con trai của Sở Thu Lạc, cũng không phải con của a miêu a cẩu, cho dù hắn là phế vật, chỉ cần là con trai của Sở Thu Lạc thì vẫn còn giá trị!""Không sai, Sở Thu Lạc chưa chắc đã chết, nếu như ngày nào đó Sở Thu Lạc trở về, chúng ta đưa con trai của hắn tới Vương đình làm con tin, chắc chắn sẽ khiến cho hắn kiêng kỵ.

"Có trưởng lão hùa theo.

"Đã như vậy, thì ta sẽ đi một chuyến.

".
 
Núp Lùm Trăm Năm Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch!
Chương 45: Người Theo Ta Thì Sống Người Chống Ta Thì Chết!



 
Núp Lùm Trăm Năm Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch!
Chương 47: Âm Mưu Tập Sát Của Tà Giáo !



 
Núp Lùm Trăm Năm Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch!
Chương 52: Thấy huynh thì đã thích rồi !



 
Núp Lùm Trăm Năm Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch!
Chương 55: Ta không nuốt nổi cục tức này !



 
Núp Lùm Trăm Năm Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch!
Chương 56: Không uổng công đến thế gian này !



 
Núp Lùm Trăm Năm Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch!
Chương 58: Hắc Nguyệt lâu không biết ?



 
Back
Top Bottom