Tâm Linh NỮ CHƯỞNG MÔN PHÁI MAO SƠN: HUYẾT VƯƠNG CƯƠNG THI

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
353464752-256-k326193.jpg

Nữ Chưởng Môn Phái Mao Sơn: Huyết Vương Cương Thi
Tác giả: MeoMeo979
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

NỮ CHƯỞNG MÔN PHÁI MAO SƠN: HUYẾT VƯƠNG CƯƠNG THI
Tác Giả: Ninh Tiểu Thất
Editor: Minh Nguyệt Cổ Tỉnh Thủy
Truyện được edit PLN và thuộc quyền sở hữu của MeoMeo979, vui lòng không repost dưới mọi hình thức
------------------------------------------------

Văn án
Đại sư phong thủy cười nhạo tôi không hiểu phong thuỷ mà dám nói nơi phong thuỷ bảo địa là mộ hung mộ (mộ gi.ết người).

Tôi nói: "Đại sư, ông định huyệt cũng có điểm mạnh đấy, chỉ một chữ thôi - nhanh, vừa tìm được vị trí đặt mộ đã dọn vào ở như nhà của mình rồi!"

Ông ấy không biết tôi là truyền nhân phái Mao Sơn, lần này tôi đến đây để bắt cương thi.
* Định huyệt trong "Phân kim định huyệt": Trong phong thủy dùng la bàn và xem đường chỉ của kim la bàn để xác định hướng của ngôi mộ, nên đặt mộ ở đâu,.....

Tác giả chơi chữ giữa "định huyệt" và "định" trong quyết định
------------------------------------------------
Giới thiệu nhân vật:
- Lý Tương Liễu: Chưởng môn đời thứ 432 phái Mao Sơn (Bật mí cho các bồ là trong phần này có sự thay đổi về vị trí của Lý Tương Liễu nhé)
- Vượng Tài: Là yêu vương nhưng còn nhỏ, mập mạp, béo tốt lắm, được người ta gửi Lý Tương Liễu nuôi, nguyên hình là hổ yêu nhưng khi ra ngoài với nữ chính thì sẽ hóa thành chó để dễ hành động.

- Tiểu Bạch: Gần như thành quỷ vương, nữ chính thu phục xong dẫn nó về nhà nuôi nốt.

- Cố Diệp: Chủ nhà Lý Tương Liễu đang thuê
- Cung Ngạn: Đại đội trưởng phòng cảnh sát hình sự Tags: maoson​
 
Nữ Chưởng Môn Phái Mao Sơn: Huyết Vương Cương Thi
Phần 1


NỮ CHƯỞNG MÔN PHÁI MAO SƠN: HUYẾT VƯƠNG CƯƠNG THI (Phần 1)1《 Gần đây, đại sư phong thủy Phạm Trung Đạt đến núi Ngọc Giang đã nói đây là nơi long mạch hội tụ chủ yếu của Cửu Giang, có long tuyền bảo huyệt, khiến mọi người bàn tán và thảo luận sôi nổi! 》*Long tuyền bảo huyệt: suối rồng = long mạch, mộ có vật quý chôn theo chủ nhân.Khi đọc được tin tức này trên điện thoại, tôi biết có chuyện lớn sắp xảy ra.Bởi vì tôi đang ở núi Ngọc Giang và chỗ này không có long mạch bảo huyệt gì cả, chỉ có một cái hố dẫn vào ngôi mộ hung vừa mới bị mấy kẻ trộm mộ đào ra thôi.Tôi nhìn thi khí dày đặc bốc lên từ miệng hố xong lại nghĩ đến vị đại sư huyền học nói chỗ này là long tuyền bảo huyệt, tôi không nhịn được muốn khen ông ta một câu, đúng là người già nhưng tâm không hề già."

Đúng là chuột đi cắn dây buộc mèo*, rảnh rỗi quá nên đi gây chuyện."

"Già cả rồi, ngại sống lâu nên tìm đủ kiểu để ch.ết cho nhanh đây mà."

Tôi định nhân lúc chưa có ai đến nhanh chóng vào tóm Bánh Chưng trong mộ ra.*Bánh Chưng: là từ dùng để chỉ các thi thể trong cổ mộ, những thi thể này được giữ gìn nguyên vẹn, không bị phân hủy, thối rữa, nhưng đã bị thi biến (biến thành cương thi)Nhưng phía xa đã vang lên vài tiếng pháo nổ, một nhóm đại sư huyền học và doanh nhân dẫn vệ sĩ theo vào núi.Tôi trầm ngâm nhìn cái hố bị bọn trộm đào dưới chân.2Tôi là Lý Tương Liễu, trước đó là chưởng môn của phái Mao Sơn nhưng gần đây sư phụ tôi trở về nên tôi bị giáng chức mất rồi, tạm thời trở thành truyền nhân* đời thứ 433 phái Mao Sơn.Bây giờ, tôi đang trà trộn trong đám đông, tò mò quay trái, nhìn phải giống như một cô bé ngây thơ chưa hiểu sự đời.

Nhưng kì diệu nhất là cái hố to lù lù trên mặt đất bị tôi che kiểu nửa kín nửa hở bằng một cành liễu mà hơn 30 người ở đây không ai phát hiện ra cả.Dẫn đầu nhóm người là ông trùm bất động sản số một Hàng Châu và cũng là người giàu nhất thành phố, Lưu Kiến Nam, ông chủ Lưu.Tôi tò mò nhìn đồng chí Lưu Kiến Nam, xem tướng mặt ông ấy một lúc tôi thấy khó hiểu, cục công an* thành phố Hàng Châu chưa bắt ông đi à, thế thì ông là người giàu nhất Hàng Châu làm sao được hả đồng chí Kiến Nam.Về phần ông ấy mời đến bốn đại sư phong thủy, nếu không ngoài dự đoán thì đại sư Phạm Trung Đạt, Phạm đại sư cũng sẽ đi cùng.

Đó là một ông già mặt dài để râu dê, mặc trường bào mã quái*.Tôi nhìn ông ấy một lúc, còn đưa mắt ra hiệu để ông ấy biết chỗ này có cái hố bị trộm đào, bên dưới có mộ ngầm ông ấy đừng có làm gì ngu ngốc khiến mọi chuyện rắc rối hơn.Ông ấy thấy tôi ra hiệu nhưng chỉ vuốt chòm râu dê, tự tin cười với tôi."

Chương Châu - Kỷ đại sư không đến mà chỉ cử đồ đệ của bà ấy đi, xem chừng Kỷ đại sư rất tin tưởng Phạm mỗ, bà ấy biết có tôi ở đây thì việc phân kim định huyệt dễ như trở bàn tay, chắc chắn không xảy ra sai lầm nào đâu."*Mỗ: Tôi (dùng để tự xưng mà không nói tên), ví dụ như: Lưu mỗ = Lưu Kiến Nam*Phân kim định huyệt: Trong phong thủy dùng la bàn và xem đường chỉ của kim la bàn để xác định hướng của ngôi mộ, mộ đó có đồ cổ hay lối vào mộ ở đâu (mình để ảnh trong comment)....Tôi khó hiểu, ông ấy nói mấy chuyện này với tôi làm gì, đến khi nhìn thấy vẻ mặt kính trọng của của những người đi cùng Lưu Kiến Nam thì tôi hiểu rồi."

Đang nhắc đến tôi ấy hả?".....

Tôi vừa thành công trà trộn vào nhóm đại lão rồi à?Mấy người xung quanh vội vàng bước lên nịnh bợ Phạm Trung Đạt."

Phạm đại sư mắt sáng như đuốc, việc tầm long điểm huyệt với Phạm đại sư tất nhiên là dễ như ăn kẹo, hôm nay chúng tôi phải cẩn thận quan sát mới được!"*Tầm long, điểm huyệt: Tìm long mạch, chọn đất có khí đất tốt để đặt mộ, xây nhà..."

Đúng vậy!

Bình thường Phạm đại sư diễn thuyết về phong thuỷ cũng không phải ai cũng có cơ hội nghe đâu, lần trước đại sư giảng về hoa cỏ trong phong thuỷ, mẹ tôi tiêu mười mấy vạn cũng không mua được một vé, chắc là hôm nay tôi được mở mang tầm mắt rồi!"

Lưu Kiến Nam cũng cười nói: "Tôi rất yên tâm về tài nghệ của Phạm đại sư, chuyện dời phần mộ tổ tiên nhà tôi đã có thể để Phạm đại sư quyết định hết được rồi!"

"Dời mộ tổ tiên đến chỗ này á?!"

Tôi bất ngờ.Chuyển phần mộ đến chỗ này thì khác gì đóng gói tổ tiên xong thắt nơ xinh đẹp dọn lên mâm cho Bánh Chưng ăn hả?Tiếng kinh ngạc của tôi không nhỏ nên tất cả mọi người ở đây đều nghe rõ.Phạm Trung Đạt cũng nhíu mày nhìn sang, đạo sĩ trẻ tuổi đứng cạnh ông ta nhe răng nói: "Phạm đại sư là bậc thầy phong thủy số một nước ta, vị trí ông ấy chọn để đặt mộ chỉ có chuẩn thôi, không sai được!"

Mọi người vội vàng cười hùa theo."

Phạm đại sư có đôi mắt thần, từ lâu tôi đã nghe nói địa vị của ngài ấy trong giới phong thủy, nếu phần mộ tổ tiên của ông chủ Lưu chuyển đến chỗ này thì con cháu đời sau nhất định phúc vận khởi phát!"

Tôi nghe mà lòng thổn thức."

Dời mộ về chỗ này thì cần trông đợi vào đời sau đâu, ba đời ngỏm củ tỏi hết rồi, trông chờ vào mấy cái ảnh thờ đóng khung kính thì được."

Nghe lời tôi nói xong mọi người xôn xao bàn tán, con cháu Lưu gia đứng quanh đó giận dữ."

Con nhỏ nhà quê này ở đâu ra vậy, xéo đi, nếu em còn đứng đây nói nhăng nói cuội nữa thì dù em là con gái thì anh đây cũng đánh đấy"Tôi lườm thanh niên kia một cái, tôi sợ anh ta chắc, đạo sĩ trẻ tuổi đứng cạnh Phạm đại sư cũng cười nhạo:"Uiii, tôi còn tưởng là ai cơ, hóa ra là đồ đệ của Kỷ đại sư, nếu tôi nhớ không nhầm chính Kỷ đại sư là người nói bên dưới long mạch là chỗ đại hung hả?"

Dưới long mạch là chỗ đại hung ư?

Ha ha ha cười chếc tôi rồi, bà ấy có biết long mạch là gì không mà nói vậy?"

Đúng là đồ đệ của bà ấy, cái gì cũng cũng không biết, chỉ biết đứng đây nói mò!"

Tiếng cười nhạo không ngừng vang lên, tôi bình tĩnh sờ cằm nói: "Theo ý mấy người nói thì dưới long mạch chỗ nào cũng có địa thế đẹp, chôn ở đâu cũng được đúng không?"

Phạm Trung Đạt vuốt râu gật đầu."

Long mạch là mạch của một mảnh đất, là nơi linh khí tụ lại, các dòng mạch này hội tụ vượng khí của trời đất, là nơi phong thủy bảo địa, cô nói như vậy cũng không sai."

Tôi vỗ tay đồng ý: "Vậy thì ông chủ Lưu phải cẩn thận vào nhé"Lưu Kiến Nam không theo kịp suy nghĩ của tôi, ngạc nhiên hỏi lại: "Cẩn thận...cẩn thận cái gì cơ?"

Tôi chỉ vào người của thôn Giang gia đang đứng xem náo nhiệt nói: "Người thôn này đều sống dưới chân núi Ngọc Giang đấy, bình thường con mèo, con chó ch.ết đều đem lên núi chôn, ông phải để ý vào, nếu không vị trí người giàu nhất thành phố của ông khó giữ được á""Ha?!"

Lưu Kiến Nam cười mỉa, nhìn những thôn dân ăn mặc giản dị thôn nói, "Chắc hẳn bọn họ sẽ không làm khó Lưu mỗ đâu..."

Thôn dân đứng ở đó cũng gãi đầu, khó hiểu:Thôn dân Giáp: "Nói mới nhớ, cha mẹ, ông bà tôi đều chôn ở trên núi, sao nhà tôi không giàu có nhỉ?"

Thôn dân Ất: "Năm nay chó nhà tôi đẻ nhiều hơn hai lứa so với năm ngoái, chắc là nhờ "chồng" nó được chôn trên núi đấy."

Thôn dân Giáp: "Không đúng, "chồng" của chó nhà ông ch.ết rồi còn gì, hai ổ chó con kia có phải con của nó đâu, liên quan gì đến việc nó được chôn trên núi chứ?"

Thôn dân Ất: "Ừ nhỉ, vậy chẳng phải nó chết xong còn bị cắm sừng à?

Đại sư này nói xạo rồi."

Người xung quanh nghe hai người nói chuyện xong chỉ biết nhìn nhau nín cười, Phạm đại sư tức đến mức mặt đã dài như mặt ngựa rồi giờ còn dài hơn."

Ai để lũ thôn dân thiếu hiểu biết vào đây nói hươu nói vượn vậy!

Phong thủy là nhìn khí trời, quan sát thế đất, uyên bác, thâm sâu, các người nghĩ chỉ đơn giản chôn xuống đất là có tác dụng à?"

Sau đó ông ta quay đầu nói với Lưu Kiến Nam, "Ông chủ Lưu, việc dời phần mộ tổ tiên quan trọng nhất là phải tìm được chỗ đặt mộ mới có địa thế đẹp, bây giờ đã tìm được long mạch, không cần những người không liên quan có mặt ở đây để xác định vị trí đặt mộ, tôi khuyên ông nên giải tán mọi người trước rồi chúng ta bàn chuyện tiếp"Nói xong ông ta hừ lạnh coi thường, chắp tay sau lưng đi sang một bên, ba đại sư phong thủy khác cũng lắc đầu tỏ vẻ khó chịu đi theo Phạm đại sư.

Trước khi đi, Phạm đại sư liếc qua tôi, hàm ý của cái liếc mắt đó không cần nói mà ai cũng hiểu.Ban đầu Lưu Kiến Nam còn niềm nở để dàn xếp mọi chuyện, đến khi thấy Phạm đại sư dẫn người của ông ấy đi xa rồi, ông chủ Lưu cũng phải cau mày lại.

Nhưng dù sao Lưu Kiến Nam cũng ngụp lặn ba chìm bảy nổi nhiều năm trên thương trường, chỉ hơi suy nghĩ một chút ông ấy đã sai người giải tán thôn dân.Ông ta cười nói với tôi: "Tiểu sư phụ, hôm nay Kỷ đại sư không đến, hay là cô về khách sạn nghỉ ngơi trước, tôi sẽ cử người đưa cô về, cô yên tâm, chi phí tư vấn tôi sẽ trả đầy đủ."

Tôi nhìn ông ta: "Ông tự nói đấy nhé, tôi lấy tiền xong có thể về luôn đúng không?"

Đợi Lưu Kiến Nam cười gật đầu xong tôi quay người đi luôn.

Nhưng Phạm Trung Đạt lại móc mỉa sau lưng tôi: "Mấy người trẻ tuổi bây giờ học được chút mánh khóe đã dám ra ngoài đi lừa người, thiếu hiểu biết về Phong Thủy thì có thể tha thứ, nhưng đã thiếu hiểu biết còn nói ra thì đó là tội lớn.

Hôm nay tôi bất đắc dĩ phải nói cho cô biết huyền cơ của chỗ này để cô mở mang tầm mắt vậy."*Huyền cơ: Thiên cơ, ý trời, đạo lý huyền diệu, thâm ảoTôi quay đầu lại, tắt cuộc gọi đang chuẩn bị kết nối với 110, trong lòng nói thầm một câu —— Ông đang ra vẻ với ai vậy?"

Được thôi, ông cứ ra vẻ tiếp đi."
 
Nữ Chưởng Môn Phái Mao Sơn: Huyết Vương Cương Thi
Phần 2


NỮ CHƯỞNG MÔN PHÁI MAO SƠN: HUYẾT VƯƠNG CƯƠNG THI (Phần 2)Phạm Trung Đạt chắp tay sau lưng, không nghe rõ lời tôi nói.Ông ấy chỉ vào núi Ngọc Giang đĩnh đạc nói: "Nói về phong thủy của mộ táng là khi chọn mộ sẽ ở trong bóng râm, tàng phong tụ thủy (gió không tản đi, nước được tụ lại), tức là sinh khí tụ mà không tán, mảnh đất này bốn bề là núi, tránh được ánh nắng mặt trời chiếu trực tiếp vào mộ, hút nước từ trời tụ lại thành nước ngầm, có thể nói đây là nơi phong thuỷ bảo địa hiếm có."

Mọi người ríu rít khen ngợi, ông chủ Lưu vui vẻ nói: "Đúng là vị trí đắc địa, núi non bao quanh, thật sự là một nơi tốt!"

Phạm Trung Đạt tiếp tục nói: "Càng đặc biệt là, đây là nơi long mạch tụ lại chủ yếu của Cửu Giang từ thời xa xưa, là một trong những nơi để xây lăng mộ hoàng gia của nhiều triều đại khác nhau."

"Mọi người nói xem, nếu được chôn ở đây thì còn lo gì con cháu không hưng thịnh, dòng họ không thịnh vượng chứ?"

Tôi nhanh chóng thêm vào một câu phá hỏng không khí."

Trong lịch sử có rất nhiều triều đại ngắn ngủi, số hoàng đế chết non đếm trên hai bàn tay còn không hết!"

Phạm Đại Sư bị tôi nói đến mức nghẹn lời, mấy đại sư bên cạnh cũng khó chịu với chuyện họ nói câu nào là tôi phản bác câu đấy."

Cô không biết tôn trọng tiền bối à!

Tôi thấy hôm nay cô cố ý kiếm chuyện với chúng tôi!"

"Nào!

Vậy cô nói xem, phong thủy của chỗ này như thế nào?

Nếu cô không nói được thì tôi sẽ yêu cầu hiệp hội phong thủy xóa tên thầy trò các cô khỏi hội, để từ nay thầy trò các cô không bao giờ xem phong thủy trong nước được nữa."

Tôi nói: "Được, vậy tôi nói một chút về chỗ này, các ông đứng cho vững nhé!"

Tôi chỉ xuống dưới chân, nói năng khí phách, "Lấy mộ làm chuẩn thì ngọn núi đằng sau là Huyền Vũ, núi phía trước gọi là Chu Tước, núi bên trái là Thanh Long, núi bên phải là Bạch Hổ.

Sườn núi Bạch Hổ có đường như hai lưỡi dao cắt qua, Thanh Long ngậm sát khí bị bốn dòng nước bịt kín là chỗ hung hiểm!

Nếu chôn ở đây, gia đình lục đục, công việc trắc trở liên miên, cuộc đời gian truân, chưa đến ba đời sẽ mất hết cả người và của, cửa nát nhà tan!"

Phạm Trung Đạt nghe xong rất tức giận, ông ấy vừa định nói lại, tôi đã giơ tay ngăn cản."

Nếu các ông đã muốn tôi nói thì phải để tôi nói hết, tôi đã nói xong đâu, ông vội cái gì chứ?"

Quay người nhìn núi Ngọc Giang, tôi tiếp tục nói, "Ông nói không sai, núi Ngọc Giang đúng là long mạch, cũng là nơi hội tụ chủ yếu của long mạch Cửu Giang.

Nhưng mà trong phong thủy, long mạch chỉ là yếu tố đầu tiên, xem phong thủy để đặt mộ đầy đủ là long, sa, thủy, huyệt và hướng, tương ứng với 『 tầm long, sát sa, xem thủy, điểm huyệt, lập hướng 』"*Sát sa tức là quan sát, xem xét những ngọn núi xung quanh ngôi mộ [ Đoạn này nói chi tiết về tầm long, sát sa, xem thủy, điểm huyệt do mình tìm hiểu, tổng hợp, viết lại một đoạn truyện theo mạch truyện đang có dựa trên kiến thức và những gì mình hiểu, bạn nào không quan tâm về phong thủy thì đọc luôn đoạn tiếp theo nhé.

Nhưng đoạn này là kiến thức nền tảng để hiểu những gì nữ chính nói nên mình để đây để các bạn đọc.

"Nghĩa là nơi đặt mộ có long mạch phải có hình thế uyển chuyển, mềm mại, lên xuống trùng điệp như chim sa cá lặn, lấy mộ làm trung tâm thì đằng sau phải có Huyền Vũ, phía trước có Chu Tước, bên trái có Thanh Long, bên phải có Bạch Hổ.

Quanh những ngọn núi lớn đó thì phải có các ngọn núi nhỏ hơn gọi là "sa" vây quanh kín kẽ không lọt gió, vì sinh khí do nước mà tụ, do gió mà tản, nếu mộ không được che chắn thì sinh khí sẽ tản theo gió, dù có nước bao bọc cũng vô ích.

Tiếp đến là xem thủy, nước là nguồn của tiền của, dòng nước phải trong, tĩnh lặng, chảy vòng quanh huyệt mộ, nếu chảy đi không vòng về thì tiền của sẽ tiêu tán, chỗ đấy gọi là đất ch.ết, cửa sông (thủy khẩu) phải nhỏ hẹp như cái nơm có núi nhỏ che chắn để tiền bạc chảy vào bị giữ lại, không bao giờ hết.

Về huyệt thì cần bằng phẳng, tụ khí cho long mạch, hướng đặt mộ phải đặt ở hướng cát như sinh khí, thiên y, diên niên, phúc đức, tránh các hướng hung như tuyệt mệnh, ngũ quỷ, họa hại, lục sát.

Những điều các ông vừa nghe là Ngũ Quyết Tầm Long" ]"Đúng là mảnh đất dưới chân chúng ta là long mạch, nhưng sát sa yêu cầu dãy núi chính phải có núi trước, sau, trái, phải để ngăn chặn gió âm trong phong thủy, chỗ này phía đông Bạch Hổ phình ra, phía tây Thanh Long bằng phẳng, phía nam Chu Tước và phía bắc Huyền Vũ có sơn cốc, như hai con dao nhỏ đâm vào sườn núi, sao có thể làm bình phong che chở cho mộ được, phong thủy chỗ này hoàn toàn bị phá hủy."

Nói đến nước thì núi không thể không có nước, không có nước thì khí sẽ tan hết, không có nước thì không thể nuôi sống vạn vật, ông nói chỗ này hút nước để tụ lại thành nước ngầm á?

Trời mưa suốt mà ông thấy dòng nước ngầm nào ở đây không?

Chỗ này không có nước, không xem thế nước được!"

Trong phong thủy mà Bạch Hổ có đường như hai lưỡi dao cắt qua lưng, Thanh Long ngậm sát khí bị bốn dòng nước bịt kín là chỗ hung hiểm, là nơi thích hợp để nuôi cương thi, gọi là đất dưỡng thi, mộ dưỡng thi, nghĩa là người chôn ở chỗ này sẽ thành Bánh Chưng!"

Mọi người sợ hãi, bất an nhìn Phạm Trung Đạt để xem tôi nói đúng hay không.

Ông ta thẹn quá hóa giận, chạy đến trước mặt tôi mắng sa sả: "Cô nói linh tinh!

Rõ ràng chỗ này bốn bề là núi, nước ngầm chảy ra, sao cô dám nói là đất dưỡng thi hả!"

Tôi khịt mũi coi thường, bước sang bên cạnh, tránh xa ông ta.Bây giờ Lưu Kiến Nam cũng hoảng loạn, cử người đỡ Phạm đại sư xong ông ấy căng thẳng hỏi tôi: "Vậy còn điểm huyệt, lập hướng thì sao?"

Tôi lắc đầu: "Núi không cản được gió, không có nước chảy qua, điểm huyệt không có ý nghĩa gì nữa."

Thấy ông ấy lộ ra vẻ lo lắng, hiển nhiên là ông ấy đã hơi tin những gì tôi nói, tôi thở phào nhẹ nhõm.

Đúng lúc này có người hét lên: "Hình như ở đây có cái hố do trộm đào"Câu nói ấy như hòn đá rơi xuống hồ khiến mặt hồ dậy sóng, mọi người đều tò mò nhìn về phía cái hố.Tôi nhếch miệng, cuối cùng cũng có người phát hiện ra rồi à.Tôi đang định đi về thì Phạm Trung Đạt kích động nói: "Tôi nói rồi mà, chỗ này có bảo huyệt!"

Ông ấy chỉ vào cái hố, hưng phấn, "Mọi người nhìn đi!

Nếu chỗ này là đất hung, vị tổ tiên kia sao lại để con cháu chôn mình ở đây chứ!

Chỗ này có long tuyền bảo huyệt!

Con nhóc ăn nói lung tung, bừa bãi kia, bây giờ cô còn gì để bao biện nữa?"

Mấy vị đại sư khác nghe thấy vậy hai mắt sáng lên, vội vàng hùa theo!"

Đúng vậy!

Thuật phong thủy do tổ tiên chúng ta truyền lại, chẳng lẽ bọn họ còn không biết phong thủy ở đây à?"

"Đúng!

Chỗ này nhất định là cổ mộ, có khi trong đó chôn một vị Vương Gia hoặc Hoàng Đế ấy chứ, sao bọn họ chôn mình ở chỗ đại hung được?"

"Tôi nói mà, sao chỗ có long mạch lại là nơi đại hung được, suýt chút nữa bị con nhóc này lừa rồi!"

Tôi bất lực đỡ trán không trả lời bọn họ.Có đúng một cách để về với tổ tiên nhanh hơn mà họ cũng tìm ra được, mấy người này nên đi mua xổ số đi!Lưu Kiến Nam cũng vui mừng, nhưng nghĩ đến điều gì đó, ông ấy lại thở dài nói: "Nhưng nếu đây là cổ mộ thì mộ tổ tiên của nhà tôi sao đặt ở đây được nữa?"

Phạm Trung Đạt nhìn chằm chằm vào cái hố với ánh mắt kỳ lạ: "Nếu có hố do trộm đào thì lăng mộ này bị trộm hết rồi, chúng ta đi xuống xem thử, nếu lăng mộ bị phá hoại rồi thì chúng ta dọn mộ cũ đi, chuyển mộ mới đến là được".Còn tranh giành, dọn nhà của người đã chếc hả?Tôi phục ông ấy sát đất, giơ ngón tay cái lên like cho ông ấy 1 like."

Phạm đại sư, ông định huyệt cũng có điểm mạnh đấy."

Phạm Trung Đạt: "Cô nói rõ xem?"

"Chỉ một chữ thôi —— nhanh, vừa tìm được vị trí đặt mộ đã dọn vào ở như nhà của mình rồi!"

Chú thích:*Truyền nhân: Mình đã phân vân giữa việc sử dụng truyền nhân hay hậu duệ trong bản edit- Truyền nhân: Chỉ người được chân truyền, nối nghiệp, kế thừa (gia nghiệp, vị trí...) của tổ tiên

- Hậu duệ: Thế hệ con cháu, dòng dõi đời sau của một người nào đó/dòng họ.Nếu dùng từ hậu duệ sẽ dễ hiểu hơn với các bạn nhưng sẽ bị sai về nghĩa vì chưởng môn là người đứng đầu môn phái và chỉ có một người, còn hậu duệ thì sẽ chỉ nhiều người hơn (Ví dụ: bất cứ ai trong cùng dòng họ cũng có thể gọi là hậu duệ của dòng họ đó) nên mình quyết định dùng từ truyền nhân để sát nghĩa nhất.*老鼠吹猫屁 - Lão thử xuy miêu thí: Câu này có nghĩ là không lượng sức mình mà đi làm việc ngu ngốc, mình dùng thành ngữ tiếng Việt có nghĩa tương đương Chuột cắn dây buộc mèo để đọc xuôi tai và không bị dài dòng.*马打 (mada): Tiếng lóng chỉ cảnh sát.*Trường bào mã quái: là trang phục có phần trên là Mã Quái, phần vạt áo dưới là Trường Bào và có một dải cúc đính ở mặt trong của vạt áo Trường Bào nối hai phần với nhau, trong đó trường bào (ảnh áo mình để trong comment)Một Số Kiến Thức Ngoài (không phải truyện đâu, các bạn lướt qua đoạn này á, còn muốn hiểu rõ tại sao vị trí đặt mộ ảnh hưởng đến đời sau và mối quan hệ giữa trái đất, long mạch với cơ thể con người thì nán lại á)

Phong thủy học cho rằng, khắp nơi trên địa cầu đều có long mạch, có một số long mạch trồi lên mặt đất, hình thành sơn mạch ở khắp nơi trên bề mặt trái đất, đây là cái mà chúng ta có thể nhìn thấy được.

Nhưng cũng có một số long mạch bị chìm xuống dưới lòng đất, có một số long mạch ở trong biển lớn, những long mạch này là phần mà chúng ta không nhìn thấy được.

Có một năng lượng đến từ vũ trụ cao chiều lưu thông trong long mạch, năng lượng đó được gọi là "khí", thúc đẩy sự vận chuyển của sự sống khổng lồ (trái đất), cũng thúc đẩy sự sinh trưởng và sinh mệnh tuần hoàn của vạn sự vạn vật trên mặt đất.Từ vệ tinh trái đất của Google, chúng ta có thể thấy được những sơn ngọn núi như mạch trải đầy khắp trái đất giống với kinh mạch của cơ thể người.

Y học cổ đại của Trung Quốc nhận định rằng khắp cơ thể con người đều là các đường mạch lạc, bên trong lưu thông một năng lượng "khí" có thể duy trì sinh mệnh của con người, và thúc đẩy sự vận hành của con người.

Khi mạch lạc trong cơ thể người tuần hoàn một cách thuận lợi, cơ thể con người sẽ rất khỏe mạnh, khi mạch lạc bị cản trở hoặc đứt đoạn, cơ thể con người sẽ sinh ra các loại bệnh hoặc tử vong.Trong phong thủy học, trái đất là một sự sống khổng lồ với vô số những mạch lạc, có long mạch, thủy mạch.

Trong long mạch có lưu thông một năng lượng "khí" thúc đẩy sự sinh trưởng và vận hành của mặt đất và vạn vật tự nhiên.

Trên long mạch còn phân bố rất nhiều phong thủy bảo địa, gọi là "địa huyệt", những địa huyệt này là huyệt vị của sự sống trái đất khổng lồ.

Địa huyệt cũng phân ra các cấp bậc khác nhau, huyệt vị nằm ở vị trí khác nhau sẽ tích tụ năng lượng khác nhau, kiểm soát long mạch khác nhau.

Nếu như mộ của tổ tiên may mắn được chôn ở trên địa huyệt, chiếm được địa huyệt này, vậy thì con cháu đời sau sẽ có thể được nhận năng lượng của địa huyệt này.

Từ đây có thể hiểu tại sao vị trí đặt mộ lại ảnh hưởng đến con cháu đời sau.Mình giải thích theo khoa học nhé, yếu tố cốt lõi của phong thủy chính là Khí.

Trong Khí có Thiên nguyên khí và Địa nguyên khí, dễ hiểu thì Thiên nguyên khí là khí hình thành ở trên trời.

Theo khoa học hiện đại thì đó là các nguồn năng lượng và các trường khí trong vũ trụ.

Còn Địa nguyên khí là khí trên mặt đất, khoa học hiện đại gọi là từ trường tích tụ trong lòng đất.

Khí tác động đến mọi thứ trong tầm ảnh hưởng của nó, tiếp năng lượng cho con người, làm cho cây cối tốt tươi, vạn vật phát triển...
 
Nữ Chưởng Môn Phái Mao Sơn: Huyết Vương Cương Thi
Phần 3


NỮ CHƯỞNG MÔN PHÁI MAO SƠN: HUYẾT VƯƠNG CƯƠNG THI (Phần 3)3Mọi người quyết định vẫn xuống mộ.Với chuyện tôi nói bên dưới mộ có cương thi, bọn họ đều coi thường, không để trong lòng."

Giờ là thời nào rồi mà còn tin có cương thi, cô xem phim của Lâm Chánh Anh nhiều quá hả."

"Đúng là lợn nái già mặc áo lót*, mặc hết bộ này đến bộ khác, suýt chút nữa bị cô ta lừa rồi."*Lợn nái già mặc áo lót, hết bộ này đến bộ khác: Ẩn dụ một người nói và làm mọi việc một cách có hệ thống, mạch lạc, logic, đầy đủ kiến thức với mục đích không tốt, sử dụng nhiều kiến thức, thủ thuật để lừa người khác.Tôi cũng lười giải thích với họ, nhàn nhã ngồi bên cạnh nhìn bọn họ sắp xếp người vào mộ.

Để ngăn tin tức ở đây có lăng mộ bị lan truyền, vệ sĩ của Lưu Kiến Nam tịch thu hết điện thoại của mọi người.Tôi lén gọi cho cảnh sát, sau đó nói: "Ông chủ Lưu, ông giàu thế thì lát nữa đi xuống lăng mộ sẽ có nhiều người đến lắm!"

Lưu Kiến Nam nghiêng đầu nhìn, Phạm Trung Đạt đi qua giễu cợt tôi: "Những người ở đây đều là đại sư có tiếng trong nước, cái loại nhóc con nói năng lung tung lại còn tin trên đời này có cương thi như cô sao dám ở lại đây chứ?

Ông chủ Lưu ạ, tôi đề nghị ông để cô ta về đi!"

Mấy đại sư đứng sau ông ta cũng nhìn tôi chế giễu, rõ ràng ông ta định đuổi tôi đi trước khi xuống mộ.

Nhưng mà Lưu Kiến Nam không làm theo ý ông.Ông chủ Lưu hơi khó xử nói: "Hai người đều là khách quý do tôi mời đến, tôi cũng không muốn nặng bên này, nhẹ bên kia nên mong Phạm đại sư nể mặt tôi, đợi xong chuyện Lưu mỗ chắn chắn sẽ cảm ơn đại sư đầy đủ!"

Tôi biết rõ ông ta đang muốn cả cá và tay gấu đây mà, nhưng tôi lười để ý mấy chuyện nhỏ nhặt như này nên không quan tâm lắm:"Không sao, tôi ăn xong cơm rồi sẽ đi."

Tôi quay người nhìn con đường bên ngoài núi.

Một lúc sau có tiếng chó sủa từ xa, tôi vui vẻ đứng dậy, cuối cùng Cố Diệp dẫn Vượng tài, Tiểu Bạch đi mua trang bị cũng về rồi.Vệ sĩ vây quanh Cố Diệp, ngăn không cho anh ấy vào: "Anh là ai?"

Tôi chạy qua đó nói: "Đây là người của tôi."

Vệ sĩ còn định nói gì nữa nhưng tôi quay người nói với Lưu Kiến Nam: "Ông chủ Lưu, ông chắc chắn mình sẽ xuống mộ mà không cần tôi giúp chứ?"

Lưu Kiến Nam vừa nghe thấy tôi đồng ý xuống mộ, nhanh chóng cười nói: "Đây là bạn của Lý đại sư, tất nhiên anh ấy được vào rồi, để anh ta vào đi, đợi chút nữa cùng nhau xuống mộ."

Tôi mỉm cười gọi Vượng Tài đến, bẹo cái má đầy mỡ của nó.Sắc mặt Cố Diệp kì lạ, đi đến bên cạnh tôi nhỏ tiếng hỏi: "Cô tìm mấy người này ở đâu ra vậy?"

Tôi liếc nhìn vệ sĩ mặc vest đen đứng đầy xung quanh cũng giảm nhỏ tiếng trả lời:"Ông chủ, những người này đều là xã hội đen, lát nữa anh nói chuyện cẩn thận một chút!"

"Ừ?"

Trời tối dần, tôi dẫn Cố Diệp đi về phía cái hố.Cố Diệp có bát tự thuần dương, từ khi sinh ra đã có số mệnh trường thọ, giàu sang, phú quý, với cái thứ ở dưới mộ kia thì anh ta như vũ khí nóng ấy, đưa Cố Diệp đi theo còn hiệu quả hơn dùng móng lừa đen nữa!Miệng hố và lối xuống lăng mộ đã được đào rộng hơn, Lưu Kiến Nam chuẩn bị xuống mộ, ông ấy mời Phạm Trung Đạt và 3 đại sư xuống rồi mới gọi tôi, tôi cười nói: "Mũi tên bắn ra rồi thì không bao giờ quay lại được, một khi đã xuống lăng mộ rồi thì không quay đầu được nữa, ông vẫn muốn đi xuống chứ?"

Nhìn nụ cười của tôi, Lưu Kiến Nam bỗng run lên, sau đó ông ấy quay lại nhìn cái hố được đào xong hết rồi, ông ta hoảng sợ, trán toát ra mồ hôi lạnh như nhìn thấy cái gì khủng khiếp lắm vậy.Phạm Trung Đạt nghi ngờ hỏi: "Ông chủ Lưu?"

"A!!"

Như tỉnh lại từ ác mộng, Lưu Kiến Nam sợ hãi lùi về sau!"

Trong đó có quỷ!

Có quỷ đấy!!"

Mấy người liên tục trấn an mới làm ông ấy bình tĩnh được.Tôi hỏi ông ấy lần nữa: "Ông vẫn muốn xuống chứ?"

Mắt Lưu Kiến Nam lóe lên nỗi sợ hãi không nói lên lời khi nhìn lại vào hố.Phạm Trung Đạt hừ lạnh nói: "Con nhóc này giỏi hù dọa người khác đấy, tôi cũng muốn xem dưới đấy có gì đáng sợ!"

Ông ta không thèm nhìn tôi đã đi về phía miệng hố.Lưu Kiến Nam như tìm được chỗ dựa tinh thần, nghiến răng đứng dậy dẫn mọi người đi theo Phạm Trung Đạt, không dám liếc nhìn tôi dù chỉ một cái.Biết mình không ngăn cản được họ, tôi nhún vai tỏ vẻ mình đã tận tâm ngăn bọn họ tìm đường chếc rồi nhưng bọn họ vẫn đi vào ấy chứ, sau đó tôi dẫn Cố Diệp và Vượng Tài đi cuối cùng đoàn người.Cố Diệp tò mò hỏi tôi: "Vừa nãy có chuyện gì vậy?

Cứ như ông ấy như mới nhìn thấy quỷ ấy?"

Tôi cố ý đi chậm để tụt lại đằng sau, trầm giọng nói."

Ông chủ Lưu đó không ổn đâu, vừa nãy lúc nói chuyện tôi vừa dùng trấn hồn chú đã dễ dàng phá vỡ phòng thủ tâm lý của ông ấy, ông ta bị tử khí quanh đây tấn công và cũng nhìn thấy bọn chúng, xem ra bình thường ông ta làm nhiều việc xấu lắm."

"Tử khí là gì cơ?"

"Trong《 Bác Vật Chí 》 có nói: Không nên sống gần nơi có dòng nước tù đọng, nơi có cáo và côn trùng, sâu bọ sống trong mộ, ở gần những chỗ này chắc chắn sẽ chết, những nơi như này ẩn giấu khí chí âm.... mà khí âm hay còn gọi là tử khí này ý, được dùng để nuôi cương thi."

Cố Diệp vẫn chưa biết bọn tôi đến chỗ này để làm gì, nghe tôi nói cũng chỉ "À" một tiếng trả lời lại.Tôi vỗ vai anh ấy an ủi."

Ông chủ, lần đầu anh đi bắt Bánh Chưng đúng không?

Anh yên tâm đi, tôi cũng thế."

Tôi kéo Cố Diệp nhảy xuống từ miệng hố, con đường vào mộ xuất hiện trước mắt tôi Nhìn nhóm người Lưu Kiến Nam đội đèn của thợ mỏ trên đầu, tôi bí mật đưa tay vào túi tìm đồ.Vách tường bốn phía đều chạm khắc bích họa* thần thú mặt mày dữ tợn, hung ác bất phàm.*Bích họa: Tranh vẽ trên tườngNhưng vì đường vào mộ bị bọn trộm đào ra lâu rồi nên màu sắc của bích hoạ đã phai gần hết, nhìn hơi đơn điệu.

Trên tường có khắc cả thần thú Kỳ Lân, Ích Tà*, Thiên Lộc*, đây là 3 thần thú hiến tế thời xưa, người xưa đặt chúng đối diện nhau trước lăng mộ với ý nghĩa thần thú sẽ canh trước lăng mộ, bảo vệ nơi yên nghỉ vĩnh hằng luôn bình yên, cũng để chúng làm vật cưỡi cho chủ nhân ngôi mộ thăng tiên về trời.*Tỳ Hưu cũng có tên gọi khác là Ích Tà, Thiên Lộc, mình không biết tại sao tác giả viết cùng một loại thần thú nhưng mình sẽ giữ nguyên.Nhóm người Phạm Trung Đạt nhìn quanh những bức điêu khắc bằng đá trên tường, cuối cùng sự tham lam trong mắt họ cũng lộ ra!"

Ít nhất là từ thời Tây Hán!"

Lưu Kiến Nam vui mừng, ông ta nhìn tôi rồi cười sâu xa.Tôi cũng cười, bây giờ tôi chắc chắn mấy người này mượn cớ chuyển mộ tổ tiên để đến đây trộm mộ.Chắc hẳn bọn họ đã phát hiện ra lăng mộ này lâu rồi nhưng không xuống mộ được do mấy ngày trước Cung Ngạn và cảnh sát đến điều tra nên bọ họ sợ bị phát hiện.Đến hôm nay, bọn họ dùng danh nghĩa chuyển mộ để đến tiếp, trộm hết di vật trong mộ xong họ chỉ cần nói với người khác là bọn họ phát hiện lăng mộ bị trộm thôi.

Sẽ không có ai nghi ngờ họ cả.Tôi hỏi: "Bảo sao các ông gọi tôi là đại sư*, các ông nghĩ tôi cũng đến trộm mộ, muốn kéo tôi vào nhóm hả?"*Đại sư: ngoài nghĩa thường thấy thì đại sư chỉ những người làm nghề trộm mộ (tiếng lóng)Lưu Kiến Nam cười damdang nói: "Nghề này của chúng ta hiếm lắm mới có phụ nữ làm mà, tiếc là cô gái xinh đẹp như cô lại phải chết ở chỗ này."

"Ông nói chuyện tử tế vào!"

Cố Diệp lạnh lùng quát xong muốn đi lên đ.ánh nhau với Lưu Kiến NamTôi vươn tay giữ chặt anh, nói nhỏ: "Anh yên tâm đi." sau đó kéo anh ấy đứng bên cạnh rồi tôi cười lạnh với Lưu Kiến Nam: "Ông làm việc cũng kín kẽ đấy, nhưng mà...chỉ dựa vào Phạm Trung Đạt ông nghĩ ông ta sẽ tìm được mộ thất, mở được cửa mộ hả? *Mộ thất: Phòng đặt quan tài hay còn gọi là tẩm điệnPhạm Trung Đạt tự tin nói: "Lúc đầu tôi không tìm được vị trí chính xác của mộ thất, đào đường vào mộ lệch một chút, giờ chúng ta đang đứng ở lối đi lăng mộ rồi, tìm từ đây vào mộ thất thì khó gì chứ, mọi người chia nhau ra tìm là được, tìm thấy mộ thất rồi thì lo gì không mở được cửa mộ"Đám vệ sĩ mở ba lô ra, mấy bó thuốc nổ đầy trong đó, Lưu Kiến Nam đắc ý cười to."

Được rồi!

Mọi người chia nhau ra tìm tẩm điện, tìm xong chúng ta làm gỏi cô bạn đồng hành này nhé!"

Tôi cũng đồng ý gật đầu: "Ừ ừ, mọi người thay phiên lên đĩa, từng người một làm bữa tối cho anh Bánh Chưng nhé, Phạm "đại sư" nhớ biểu diễn kỹ năng để tôi mở mang thêm!"

Phạm Trung Đạt: "Hừ!

Cô còn mạnh mồm lắm, đúng là chưa thấy quan tài thì chưa đổ lệ!

Tất cả mọi người đi tìm đi!

Cho con nhóc này nhìn một chút!"

"Đựơc!"

Đám trộm mộ hưng phấn chia ra hai bên tìm.Tôi bắt đầu đếm: "Một, hai, ba, bốn...."

Phạm Trọng Đạt mỉa mai: "Làm ra vẻ cao siêu!"

Tôi: "Bảy, tám, chín...."

Tôi lấy trong ba lô ra một quả bom khói rồi ném lên cao."

Mười."

Bom khói rơi xuống đất, một làn khói trắng như sương mù tản ra khắp mộ đạo!Lưu Kiến Nam tức giận, vừa định sai người bắt tôi lại, tiếng kêu thảm thiết đột nhiên từ nơi xa truyền đến!Tiếng hét ấy sợ hãi tột cùng, sau đó chỉ còn tiếng rên rỉ đến khi không còn tiếng động gì nữa.

Bầu không nghí ngột ngạt đến nghẹt thở, mọi người đều sợ hãi, vô thức lùi lại.Bây giờ chỉ còn tiếng nói của tôi vang vọng khắp lối đi lăng mộ."

Lời hay cũng không khuyên được kẻ đáng chết, lòng từ bi không độ được người tự tuyệt đường sống của mình."

"Ông chủ Lưu, trộm mộ bây giờ mới thực sự bắt đầu."
 
Nữ Chưởng Môn Phái Mao Sơn: Huyết Vương Cương Thi
Phần 4


NỮ CHƯỞNG MÔN PHÁI MAO SƠN: HUYẾT VƯƠNG CƯƠNG THI (Phần 4)4Tuy hố do bọn trộm đào thông với lối vào lăng mộ nhỏ nhưng bên dưới lối vào cực kì rộng lớn, bốn phương tám hướng đều có lối đi.

Tôi và Cố diệp chạy khoảng mười phút mới dừng lại.

Lúc chúng tôi chạy, tiếng hét thảm thiết sau lưng không ngừng lại một phút nào.Cố Diệp thở hổn hển, hoảng sợ hỏi: "Thứ" vừa nãy là cái gì vậy?"

Tôi tranh thủ thờ bù, dửng dưng nói: "Tất nhiên là cương thi rồi, chứ cậu tưởng trong mộ mọc ra bánh chưng nhân thịt được chắc?"

Cố Diệp không thể tin được: "Thật sự có cương thi á!

Tôi còn tưởng cô chỉ dọa tôi thôi, có cương thi sao chúng ta còn chạy sâu vào bên trong vậy, chẳng phải là mới thoát khỏi hang hổ đã chạy vào miệng sói à."

Tôi cười: "Không phải tôi muốn chạy vào trong mà là không chạy vào trong không được."

"Trước khi chúng ta vào đây, lăng mộ này đã bị trộm đào đường để vào trộm một một thời gian, nghĩa là không khí trong hầm mộ đã được lưu thông rồi, bây giờ sinh khí nhập mộ, nhược dương phạm sát, người được chôn trong này dễ trở thành cương thi lắm nên hôm nay tôi vẫn canh ở miệng hố."

"Nhưng tôi không ngờ là chúng ta vừa xuống mộ, còn chưa vào mộ thất mà chủ mộ đã nhảy ra khỏi quan tài đón chúng ta rồi, làm tôi sợ chếc mất."

Cố Diệp khó hiểu: "Sợ á?"

"Ừ, điều này cho thấy chủ mộ quản lí cảm xúc kém lắm, nếu chúng ta chạy lung tung xong gặp phải nó thì kiểu gì chúng ta cũng phải đánh nhau với nó đấy nên chúng ta cứ tránh nó trước đã."

Cố Diệp cười khổ: "Sao chúng ta không ra ngoài bằng cái hố bọn trộm đào ấy?"

Tôi chỉ vào vách tường của lối đi lăng mộ: "Đi ra từ hố mà chúng ta vừa vào không dễ đâu, anh nghe xem."

Cố Diệp nửa tin nửa ngờ áp tai lên vách tường nghe thử, sau đó tiếng la hét hoảng sợ, tiếng kêu thảm thiết từ vách đá truyền vào lỗ tai anh.Anh sợ hãi rụt tai về hỏi tôi: "Cô có cách đi ra ngoài đúng không?"

Tôi cười nói: "Đương nhiên!

Tôi là truyền nhân phái Mao Sơn mà, không có ai biết bắt cương thi hơn tôi đâu!"

Bế Vượng Tài đang run rẩy dưới chân tôi lên, tôi nắn bóp thịt mỡ dưới cổ nó, bóp được mấy ngấn thịt luôn này."

Vượng Tài!

Nếu lát nữa cương thi cắn mẹ của con thì con phải dùng cái cằm thứ hai, thứ ba, thứ năm của con bảo vệ mẹ nhớ chưa, trận này có con chắc chắn sẽ thắng!"

Hai mắt Vượng Tài lập tức tròn xoe.Tôi rút ra kiếm gỗ đào, dán phù trấn thi lên, nhân tiện gọi Tiểu Bạch ra luôn."

Tiểu Bạch, em đi đằng sau bọc hậu, nếu cương thi dám lao đến, em dùng vuốt quỷ tước nó cho chị!"

Sau đó tôi đưa kiếm gỗ đào cho Cố Diệp, "Bắt cương thi dựa vào anh tấn công phía trước nhé, chúng ta bắt nó về bán cho vườn bách thú, tiền lời chia 3 - 7 ok không""Được rồi, chuẩn bị xong hết rồi!"

Cố Diệp lắc lắc thanh kiếm gỗ đào giãn ra co vào được, nhìn dòng chữ trên kiếm—— "Bảo kiếm co giãn, mang đến trải nghiệm trừ ma tuyệt vời cho bạn" khóe miệng cũng run rẩy."

Tương Liễu, cô biết cô đang nói gì không?."

Tôi vỗ vai Cố Diệp, an ủi nói: "Thật ra anh không cần lo lắng quá, tôi nhìn qua rồi, lăng mộ này ngồi (tọa) hướng bắc, nhìn về hướng nam, trong quẻ đông tứ trạch thuộc khảm, hướng sinh khí của nó ở phía đông nam, là hướng ngược lại với hướng chúng ta đang đi, chủ của lăng mộ này nếu không phải kiểu thích chịu ngược thì sẽ không đến đây đâu!"*Hướng sinh khí: Theo phong thủy nhà ở (dương trạch), lăng mộ (âm trạch) sẽ có 4 hướng chính là Đông, Tây, Nam, Bắc.

Và 4 hướng phụ là Đông Bắc, Đông Nam, Tây Bắc và Tây Nam.

Ở mỗi tuổi sẽ có một hướng tốt với tuổi đó, và hướng tốt nhất đó được gọi là hướng sinh khí.

Nghĩa là nếu Bánh Chưng càng đi về hướng đó sẽ càng mạnh.

Còn Bánh Chưng đi về hướng ngược lại sẽ yếu đi.Cố Diệp thở phào: "Vậy tôi yên tâm rồi"Anh ta vừa nói xong thì tiếng hít thở trầm thấp bỗng nhiên vang lên phía sau tôi.Con ngươi Cố Diệp run lên, Vượng Tài trong ngực tôi cũng dựng hết lông!"

Cái này...."

Tôi hoảng hốt quay người, hai bàn tay xanh đen khô quắt, da trên đó nứt ra lộ cả xương trắng bên trong, chỉ cách cổ tôi một thước (33cm), tôi chưa kịp làm gì cả, cái tay đó đã đến gần hơn định bóp cổ tôi.Mùi thi thể thối rữa ngập trong mũi và miệng khiến đầu óc tôi trống rỗng."

Gràoooo!"

Vượng Tài nhanh chóng lao về phía con cương thi nhưng mới đến gần, nó đã bị thi khí trên người con cương thi đánh bay.Nhìn con cương thi cả người và mặt mọc đầy lông đỏ, làn da phiếm xanh, con ngươi sâu thẳm màu xanh lục đang gào rống, một cái tên bỗng xuất hiện trong đầu tôi - Vua cương thi.

Con cương thi lông đỏ vẫn nhìn chằm chằm vào tôi, tôi cố giơ tay lên đánh một chiêu để ngăn nó đến gần nhưng người nó cứng như thép, bây giờ tôi không chắc có cản được nó không nữa.Giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc, một người lao đến húc mạnh vào người con cương thi khiến nó ngã lộn xuống đất.

Cố Diệp hét lên: "Chạy đi"Tôi an toàn rồi nhưng Cố Diệp thì không vì giờ anh ấy đang đứng ngay cạnh con cương thi, tôi nhấc chân đá kiếm gỗ đào về phía cổ anh ấy, thanh kiếm nhanh chóng bay vào giữa miệng con quái vật lông đỏ, ngăn nó cắn vào cổ Cố Diệp.

Chúng tôi chưa kịp thở phào, nó đã cắn một cái khiến thanh kiếm co giãn của tôi nứt ra, quầng sáng trên kiếm càng ngày càng sáng, thoáng chốc nổ tung, Cố Diệp đứng cạnh đó cũng bị nổ bay ra ngoài."

Cố Diệp!"

Tôi chạy lên nửa ôm nửa kéo anh lùi về phía sau, Vượng Tài che trước chúng tôi, Tiểu Bạch cũng căng thẳng tạo ra một nửa Quỷ Vực, qươ qươ quỷ ảnh, đánh vào vua cương thi.Trong lối đi lăng mộ, tiếng oan hồn kêu khóc hòa với tiếng gào rống của con quái vật, đám lông đỏ của vua cương thi tung bay, mùi máu tươi nồng nặc khắp mộ đạo, bầu không khí giữa chúng tôi căng thẳng đến mức chỉ cần một bên hành động thì chắc chắn bên kia lao vào đánh luôn.Tôi cắn mạnh vào đầu lưỡi, ép bản thân phải bình tĩnh."

Này, hiếm lắm mới có một con huyết thi vương, có thể trên đời này ông là con huyết thi vương cuối cùng đấy, ông muốn đánh nhau với chúng tôi đến mức người chết kẻ sống à?"

Tôi cầm kiếm gỗ đào đi lên vài bước, dán thêm mấy lá bùa lên thân kiếm, sau đó ngưng kiếm chém một chiêu về phía trước, kiếm gỗ đào lóe lên ánh sáng rực rỡ, thắp sáng toàn bộ lối vào lăng mộ.

Bây giờ tôi mới nhìn rõ, trên người thi vương toàn là máu, bộ quần áo trên người nó có rất nhiều lỗ đạn, chắc hẳn nó đã chạm trán với nhóm người Lưu Kiến Nam.

Tôi chĩa thanh kiếm gỗ đào vào con cương thi nhưng đôi mắt xanh thẳm của nó vẫn không phản ứng chút nào, lúc tôi nghĩ kiểu gì chúng tôi cũng phải quyết chiến một trận với con thi vương thì nó gào lên một tiếng rồi nhảy về phía sau, biến mất trong bóng tối.Tôi thở phào nhẹ nhõm, quay về chỗ Cố Diệp"Anh có sao không, có bị nó cắn không?"

Cố Diệp hít sâu mấy hơi, sờ sờ cổ, trên cổ vừa đen vừa đỏ nhưng may mà anh chỉ bị thương do kiếm gỗ đào nổ chứ chưa bị cắn, tôi nhanh chóng tìm đồ để rửa sạch vết thương và băng bó cho anh."

Chuyện này là lỗi của tôi, tôi không để ý thi khí bắt đầu nồng lên từ lúc nào, tôi nợ anh một lần"Cố Diệp lắc đầu, cầm băng gạc trong tay tôi."

Nhưng sao thi vương lại đi về hướng này?

Cô bảo nó sẽ đi về hướng sinh khí mà?"

"Tôi cũng không biết, thả bao nhiêu Muggle thế mà nó không đi bắt mà lại chạy về hướng này, chắc nó thích bị ngược đấy."*Muggle: Xuất phát từ truyện Harry Potter, ban đầu từ này dùng để chỉ những người bình thường không có phép thuật, về sau từ này còn dùng để chỉ những người ngu ngốcCố Diệp băng bó qua vết thương xong tôi kéo anh đứng dậy."

Ban đầu tôi định dẫn anh ra ngoài vì tôi vừa để ý thấy trên đường đi có gió lưu thông, chắc là hướng chúng ta đang đi hiện tại có một lối ra, nhưng tôi nghĩ rồi, chúng ta về lại lối vào đi."

Cố Diệp gật đầu, không do dự chút nào đã đồng ý với suy nghĩ của tôi.Trên đường quay về tôi tiện tay ném một con chim bồ câu bằng giấy, nó bị gió cuốn vào lối đi sau lưng, chỉ một lát đã bay mất.
 
Nữ Chưởng Môn Phái Mao Sơn: Huyết Vương Cương Thi
Phần 5


NỮ CHƯỞNG MÔN PHÁI MAO SƠN: HUYẾT VƯƠNG CƯƠNG THI (Phần 5)5Trên đường quay lại, mùi máu tươi dần nồng nặc hơn.Tôi nhắc nhở: "Huyết thi thích hút máu, nó là hậu duệ của Tương Thần, một trong bốn cương thi thuỷ tổ* từ xa xưa, bây giờ nó hút máu không ít người rồi, chắc chắn sức mạnh của nó tăng lên rất nhiều, nếu lát nữa đánh nhau với nó đừng đứng gần nó quá."

Cố Diệp và Tiểu Bạch gật đầu, Vượng Tài cũng "ngao" một tiếng trả lời tôi rồi ngẩng đầu cảnh giác nhìn xung quanh.

Rất nhanh chúng tôi đã đi đến lối vào ban đầu.Khói đen mù mịt che khuất tầm nhìn của chúng tôi, mùi thuốc súng sực lên khiến tôi có cảm giác bất an.

Tiểu Bạch điều khiển âm phong thổi tan khói đen, tôi mới thấy đống đất đá cháy khét sụp xuống lấp kín miệng hố."

Được đấy, mấy người này đúng là xã hội đen đến phá quán, trước khi phá quán thì đập cửa mà."

Ở đây còn có vài xác ch.ết bị hút cạn máu, giống hệt với tình trạng của thi thể người dân thôn Giang gia.

Không biết những người còn lại chạy đi đâu, trong số thi thể cũng không có Lưu Kiến Nam và Phạm Trung Đạt.Cố Diệp thở dài: "Bây giờ chỉ có thể quay lại đường cũ thôi."

"Không!"

Tôi quyết đoán lắc đầu."

Ngựa tốt không quay đầu ăn lại cỏ, tôi quyết định rồi, hôm nay không quậy đục nước thì tôi sẽ không đi!"

"Gâu!"

Vượng Tài ủng hộ tôi.Cố Diệp nhắc nhở tôi: "Góc bên kia có người."

Tôi nhìn theo ngón tay anh thấy trong căn phòng nhỏ phía xa có một người đang cẩn thận nhìn ra ngoài.

Hình như mắt anh ta hơi kém, không nhìn thấy chúng tôi, tôi đi qua đá vào chân anh ta."

Aaaaa!

Đừng ăn thịt tôi!"

Anh ta sợ hãi hét lên, tôi soi đèn lên mới nhận ra anh ta là đạo sĩ trẻ đi theo Phạm Trung Đạt.

Cố Diệp sợ tiếng hét sẽ dẫn cương thi đến nên vội vàng bóp cổ anh ta.Tôi hỏi: "Lưu Kiến Nam và những người khác đi đâu rồi?"

Anh ta run rẩy chỉ về một hướng, tôi lấy la bàn ra nhìn qua, bọn họ đi về hướng bắc.Đạo sĩ trẻ tuổi sợ hãi nói: "Thật sự có cương thi, đao cũng không chém được nó, Lý đại sư, giờ tôi tin cô rồi, xin cô đấy, cô nhất định phải cứu tôi ra ngoài!"

Tôi lườm anh ta: "Tôi còn chờ mấy người cứu tôi đây này, tôi hỏi anh, ai đã cho nổ miệng hố?"

Anh ta căng thẳng lắc đầu: "Không phải tôi!

Ông chủ Lưu cho nổ đấy, ông ta muốn nổ cương thi!"

Tôi gật đầu: "Được rồi, vậy anh dẫn tôi đến chỗ Phạm đại sư đi."

Anh ta còn định nói thêm gì đó nhưng Cố Diệp đã đá anh ta ra ngoài, anh ta đành phải cẩn thận đi về phía trước, chưa đi được mấy bước thi khí lại nồng lên."

Một, hai...."

Đạo sĩ trẻ sững sờ, chưa kịp hiểu tôi đếm cái gì."

Ba!"

Tôi kéo Cố Diệp bỏ chạy, bỏ lại còn lại đạo sĩ trẻ suýt bị dọa chếc: "Này!

Chờ tôi với, đừng bỏ tôi ở chỗ này một mình chứ huhu" vừa nói anh ta vừa chạy theo chúng tôi.Phía trước có ánh đèn, Lưu Kiến Nam và Phạm Trung Đạt dẫn theo chưa đến mười người xuất hiện trong tầm mắt của tôi.Bọn họ vừa thấy tôi đã vui mừng nói."

Lý đại sư, cuối cùng chúng tôi cũng tìm được cô!"

Tôi cũng vui vẻ nói: "Phạm đại sư, chúng tôi cũng đang tìm ông đấy!

Ông giúp chúng tôi ngăn con cương thi nhé, nó đang đuổi theo ngay đằng sau kìa!"

Biểu cảm vui mừng trên mặt Phạm Trung Đạt cứng đờ, những người khác đã quay người chạy rồi, bỏ lại ông già tay mềm, chân yếu, chạy nửa ngày cũng không chạy được một đoạn.

Tôi chạy hai ba bước đến cạnh ông ta:"Phạm đại sư, cương thi ở ngay phía sau, ông với đồ đệ chặn trước nhé, tôi đi tìm mấy người ông Lưu về nghe ông dạy họ cách bắt cương thi!"

Phạm Trung Đạt sắp khóc đến nơi: "Không, không....

Tôi không biết bắt cương thi đâu""Tôi tin ông sẽ làm được mà!"

Vừa rẽ vào một lối khác, tôi đã chạy rất xa, nhưng mà tôi cũng không đuổi theo Lưu Kiến Nam mà đi về phía bắc của lăng mộ, Cố Diệp vẫn theo sát tôi.Tôi vừa chạy vừa nói: "Thời xưa, phía nam được coi là chí tôn, tượng trưng cho hoàng đế còn phía bắc được coi là thất bại, phục tùng, tượng trưng cho bề tôi, lăng mộ này tọa ở hướng bắc, nhìn về hướng nam, cấu trúc lăng mộ rộng vô cùng, tôi đoán đây là hoàng lăng, lăng tẩm ở hướng bắc."

"Chúng ta đi đến lăng tẩm đập quan tài của nó đi!"

Cố Diệp ngạc nhiên: "Cô định đánh nhau với nó à?"

"Không."

Tôi mỉa mai nói: "Người nào cũng có thể cho nổ lối ra nhưng chắc chắn không phải là Lưu Kiến Nam, lão già* này nham hiểm lắm, sao ông ta dám cắt đứt đường lui của mình chứ, nhất định có âm mưu đằng sau nên tôi sẽ không làm theo ý ông ta!

Tôi muốn đập quan tài của nó thử xem nó điên lên thì tôi sống lâu hơn hay ông ta sống dai hơn"

*Lão Tất Đăng: Phương ngữ Đông Bắc (pinyin:laobideng) chỉ người đàn ông lớn tuổi khó chịu, ngang ngược, Đăng trong đây xuất phát từ "Đăng Đồ Tử" Chúng tôi đi thêm hai bước nữa đã đi hết lối đi trong lăng mộ, bóng tối trước mắt chúng tôi bỗng trở nên rõ ràng, vài cột đá đứng sừng sững, trên đỉnh cột tỏa ra ánh sáng xanh ngọc mờ nhạt.

Một hang động giống như cung điện xuất hiện trước mặt chúng tôi, mọi lối đi trong lăng mộ đều dẫn đến đây.

Xa hơn phía sau là cột đá khắc rồng, giống trụ đá Bàn Long, bậc thềm Thạch Lan, một cánh cửa đá cao chót vót khiến tôi nghi ngờ đỉnh của nó mắc vào núi nên không mở được, dù sao tôi cũng không hiểu được người được chôn bên trong chết rồi còn để lại cơ quan để người khác mở ra làm gì, không sợ mấy trăm năm sau có người vào trộm mộ hả?Nhưng nếu huyết vương cương thi đi ra khỏi tẩm điện được thì chắc chắn chỗ này có lối vào."

Ông chủ, anh nhìn cái này xem biết dùng không?"

Tôi duỗi tay đưa cho Cố Diệp một bó thuốc nổ.Cố Diệp kinh ngạc: "Cô lấy thuốc nổ ở đâu ra vậy?"

"Mới lấy trên người đạo sĩ vừa nãy đấy, anh thử xem có dùng được không."

Trong lúc Cố Diệp đang tìm hiểu cách dùng thuốc nổ, tôi nhìn sáu pho tượng đá trước cửa tẩm điện.

Vẫn là ba thần thú bảo vệ lăng mộ Kỳ Lân, Ích Tà, Thiên Lộc, chỉ là vị trí của chúng hơi kì lạ, bình thường thì sáu pho tượng phải đặt quay ra ngoài nhưng giờ chúng được đặt thành hai hàng, mỗi hàng ba pho tượng quay mặt vào trong tẩm điện, giống như đang thần phục, đứng canh cho chủ nhân trong đó."

Người xây lăng mộ này không độc ác đến mức lúc xây mộ đã biết người được chôn trong đó sẽ thành Bánh Chưng ấy chứ?"

"Hoặc là......"

"Trong lăng mộ này có hai cái Bánh Chưng, thi vương chỉ là người gác cửa thôi?"

Tôi lẩm bẩm nhưng cũng tự thấy suy nghĩ của mình buồn cười, ai có khả năng để huyết vương cương thi trông mộ cho mình suốt nghìn năm chứ?Doanh Chính (Tần Thủy Hoàng) hả?Mộ của ông ấy ở Li Sơn cơ, không đặt ở đây."

Nhưng cũng có thể là mộ xây từ lúc ông ta còn trẻ......"

Tôi vẫn đang đoán mò thì Cố Diệp đi đến nói: "Thuốc nổ vẫn dùng được, cô muốn cho nổ cửa mộ à?"

"Ừ, mấy chuyện thiếu đạo đức như này cứ làm hết đi, có người hỏi thì bảo là Lưu Kiến Nam làm!"

Cố Diệp cười: "Được, để tôi đặt thuốc nổ lên cửa đá!"

Anh vẫn không yên tâm quay đầu lại hỏi thêm một câu, "Cô không mở phát sóng trực tiếp đấy chứ?"

"Không"Bây giờ Cố Diệp hoàn toàn yên tâm rồi, anh nhanh chóng cài thuốc nổ lên cửa, cầm kíp nổ rồi từ từ kéo ra, kéo đến khoảng cách đủ an toàn cho chúng tôi, Cố Diệp mới chuẩn bị giật kíp nổ thì tôi nghe thấy vài tiếng bước chân."

Chờ chút."

Cố Diệp quay người nhìn tôi, một tay cầm kíp nổ, một tay cầm kiếm gỗ đào.Tôi lùi về bên cạnh anh, thấy nhóm người Lưu Kiến Nam hoảng sợ lao ra từ lối đi khác của lăng mộ, sau khi thấy rõ chúng tôi định làm gì, Lưu Kiến Nam sợ hãi."

Không thể nổ cửa mộ được!"

Tôi: "Nổ đi."

Cố Diệp giật kíp nổ ngay lập tức nhưng mà kíp nổ dài quá nên chưa giật được, anh đang định giật tiếp lần nữa, mặt Lưu Kiến Nam đã tái mét, ông ta hét lên rồi ngã xuống đất.Tôi ngăn Cố Diệp lại."

Ông chủ Lưu, tôi hỏi ông một chuyện, nếu ông nói thật thì tôi không nổ cửa mộ nữa, nếu ông lừa tôi thì chúng ta cùng làm lệ quỷ trong cổ mộ vậy, về phần cả hai chúng ta cùng chếc hay chỉ có ông thành lệ quỷ thôi thì tôi nghĩ ông hiểu rõ rồi."

Lưu Kiến Nam nhanh chóng gật đầu, vệ sĩ đằng sau giơ đao, muốn xông lên cũng bị ông ta quát phải buông đao xuống.Tôi hài lòng cười: "Tôi hỏi ông —— ai nói cho ông biết trong này có cổ mộ?"

Con ngươi Lưu Kiến Nam co lại nhưng vẫn nói: "Chỉ có Phạm Trung Đạt nói, không có ai khác nói cho tôi cả."

"Ông nói láo!"

Một tiếng hét giận dữ, đầy mệt mỏi vang lên phía sau Lưu Kiến Nam, vậy mà Phạm Trung Đạt chạy thoát được, còn chạy được đến chỗ chúng tôi, chỉ là đạo sĩ trẻ đi theo ông ta không thấy đâu nữa.Phạm Trung Đạt gần như suy sụp, mắt ông đỏ ngầu, thù hằn nhìn Lưu Kiến Nam."

Nếu không phải vì mày nói chỗ này có cổ mộ, tao sẽ không đến đây!"

"Nếu không phải vì mày, học trò của tao sẽ không chết!"

"Nếu không phải vì mày, tao cũng sẽ không chết, Lưu Kiến Nam, mày là người hại chết tao!"

Phạm Trung Đạt như phát điên lao vào Lưu Kiến Nam.Lưu Kiến Nam để vệ sĩ chặn Phạm đại sư lại rồi nhìn liếc nhìn tôi."

Cố Diệp, giật kíp nổ đi."

"Đừng!"

Lưu Kiến Nam run rẩy ngăn chúng tôi.Ông ta vội vàng nói, "Một người tên Phùng Tu Viễn nói với tôi chỗ này có cổ mộ, công ty của tôi nợ ngân hàng rất nhiều tiền nên ngân hàng không cho vay tiếp nữa, anh ta nói chỗ này có cổ mộ, đê tôi đến đào mộ!"

Tôi chưa nói có tin ông ta hay không mà hỏi chuyện khác: "Vì sao không thể nổ cửa tẩm điện?"

Lưu Kiến Nam sửng sốt: "Cô bảo chỉ hỏi tôi một chuyện thôi mà..."

Tôi bật cười."

Ồ, vậy hả?

Thế thì xin lỗi nhé, môn toán tôi học do thầy thể dục dạy nhưng mà môn thể dục tôi học giỏi lắm, ông không tin thì tôi biểu diễn cho ông xem nhé."

Tôi lấy kíp nổ từ tay Cố Diệp rồi giật mạnh một cái."

Aaaaaa!!"

Lưu Kiến Nam hét lên.Sau đó, Cố Diệp câm nín giật lại sợi chỉ trong tay tôi, thở dài nhìn cái áo bị kéo rách.

Tôi vui vẻ vẫy tay với ông chủ Lưu: "Suýt chút nữa thành lệ quỷ trong cổ mộ rôi, ông không nói nhanh là tôi kéo thật đấy."

Đầu gối Lưu Kiến Nam mềm nhũn, quỳ sụp trên mặt đất."

Tên họ Phùng nói....

Sau khi vào mộ tôi phải cho nổ lối vào, sau đó anh ta sẽ cử người đến đón tôi, anh ta còn nói nếu tôi phá cửa tẩm điện thì anh ta sẽ không đến nữa, ban đầu tôi cũng không quan tâm đến chuyện anh ta đến hay không lắm, nhưng giờ..."

Lưu Kiến Nam nói mấy câu đã bắt đầu khóc lóc"Tôi nhớ vợ con tôi lắm, tôi muốn về nhà...!"

Những người khác nghe xong, không thể tin được bắt đầu chửi mắng ông ta."

Ông chủ Lưu, ông hại ch.ết chúng tôi rồi, chúng tôi cũng không có thù oán gì với ông mà, sao ông phải kéo chúng tôi vào chuyện này"Ông là đồ kh.ốn n.ạn, cmn chứ!"

Mọi người ồn ào chửi bới, loạn hơn cả cái chợ nữa...
 
Nữ Chưởng Môn Phái Mao Sơn: Huyết Vương Cương Thi
Phần 6


NỮ CHƯỞNG MÔN PHÁI MAO SƠN: HUYẾT VƯƠNG CƯƠNG THI (Phần 6)Tôi nghe ông ta nói xong cũng hiểu được rất nhiều chuyện bấy lâu tôi chưa có câu trả lời."

Anh tháo thuốc nổ xuống đi, chúng ta không nổ cửa mộ nữa."

Cố Diệp cũng biết không cho nổ cửa tẩm điện được, giờ tay gỡ thuốc nổ xuống.Tôi quay lại nói với đám người Lưu Kiến Nam: "Được rồi, ở đây hết chuyện của các ông rồi, đi tiếp về hướng đông nam sẽ có cửa ra, đến lúc đó nếu gặp Phùng Tu Viễn, ông cho tôi gửi một câu."

Lưu Kiến Nam ngạc nhiên, tôi cười nói, "Đừng để tôi bắt được anh ta, nếu không tôi sẽ rải tro cốt của anh ta lên màng loa để ngày đêm anh ta thoải mái nhảy nhót đấy!"

Tôi ném di điện thoại qua cho Phạm Trung Đạt."

Phạm đại sư, ông cầm điện thoại của ông theo này, tôi vừa nhặt giúp ông đấy, đi ra ngoài nhớ tìm chỗ có sóng, có bất ngờ cho ông nhé."

Giờ Phạm đại sư đã bình tĩnh hơn, ông ta mờ mịt nhìn điện thoại.

Những người khác cũng không biết mình nên làm gì, cứ đứng ngơ ngác nhìn tôi.Tôi chỉ về một lối khác của lăng mộ: "Một, hai...."

Mọi người run lên: "Cương thi đến rồi!" sau đó không thèm phân biệt đông tây nam bắc chạy bạt mạng.Tôi nhún vai, lấy từ trong túi ra một mảnh vải màu vàng, trải trên mặt đất và bắt đầu đặt từng pháp khí lên đó.Kiếm gỗ đào, kiếm đồng tiền, gương bát quái, chuông Tam Thanh, bùa giấy vàng, mũ Cửu Lương.Sau khi sắp xếp vị trí của từng pháp khí, tôi ngồi xếp bằng trước pháp đàn.Cố Diệp hỏi sao tôi biết tên họ Phùng sẽ ở cửa ra.Tôi không giấu diếm nữa."

Vừa rồi khi chúng ta đối đầu với thi vương, Vượng Tài nói có người đứng sau lưng chúng ta."

"Người đó khiến huyết vương cương thi chạy trốn..."

6Nửa tiếng sau thi khi khí bắt đầu nồng lên.Tôi nhặt viên đá ném vào một lối đi khác của lăng mộ, hòn đá lăn lông lốc một đoạn rồi mới va phải thứ gì đó dừng lại, trong đại điện yên tĩnh, âm thanh nặng nề đó càng khiến không khí trầm lặng hơn.Tôi cười nói: "Huyết vương cương thi, ông đi ra đi, dù sao con dâu xấu thì cũng phải gặp cha mẹ chồng mà, ông biết có người đợi sẵn ở lối ra rồi, giờ ông không còn lựa chọn nào khác ngoài đến tìm chúng tôi."

Tôi nói chuyện với thi vương để phá vỡ không khí ngột ngạt chứ không mong cương thi có thể hiểu được lời tôi nói, nhưng tiếng bước chân chậm chạp đi từng bước một vang lên bên tai càng khiến tôi căng thẳng hơn."

Chắc không phải là tên họ Phùng đi vào đây đấy chứ?"

Âm mưu, bố cục của tên này rất lớn, chuyện người dân thôn Giang gia chết chắc chắn có liên quan đến anh ta, nhưng đến giờ tôi vẫn chưa tìm hiểu được anh ta thực sự là ai, mụch đích của anh ta là gì.Tôi bật đèn pin công suất lớn lên, soi về phía trước, một chiếc chân cương thi xuất hiện trong tầm mắt tôi.Cương thi đang đi bộ như con người??

Không phải cương thi chỉ biết nhảy qua nhảy lại thôi à?Bóng người bước ra từ trong bóng tối là huyết vương cương thi, mắt nó lộ ra tia máu đỏ tươi đi đến chỗ chúng tôi.

Nó bước từng bước một ra ngoài, các khớp xương uốn cong, mặc dù vẫn còn hơi cứng ngắc nhưng chắc chắn con thi vương này đang bước điRất nhiều suy nghĩ lướt qua trong đầu tôi, bỗng một ý nghĩ lóe lên khiến tôi buột miệng nói ra: "Ông ăn thịt người dân thôn Giang gia đúng không?"

Người dân thôn Giang gia của Ngọc Giang là hậu duệ của của Sơn Thần canh giữ long mạch Cửu Giang thời nhà Tần.

Nếu huyết thi hút máu chứa sức mạnh của hậu duệ thần núi thì có thể chuyển hóa thành sức mạnh của mình, ví dụ như mở khóa chiêu thức mới.Thi vương tiếp tục đi đến chỗ chúng tôi, tôi để ý thấy móng tay nó đen nhánh, dài hơn, đôi mắt xanh thẳm cũng chuyển thành đỏ tươi, bây giờ nó càng hung ác, đáng sợ hơn so với vừa nãy.Biết sắp phải đánh một trận với nó, tôi nhẹ giọng nói: "Chờ tôi bắt được ông, tôi sẽ dùng sức mạnh của ông để chiến đấu với tên họ Phùng.....

Tất nhiên, ông cũng đến tìm tôi vì linh huyết của đạo sĩ mà, như chúng ta gọi là chàng có ý, thiếp có tình đấy, nên chúng ta không đánh một trận không được rồi."

"Đến đây nào!"

Thi vương gào thét, một tầng sương đen dày đặc tràn ra từ miệng.

Nhắc nhở mọi người đừng đến gần thi độc của cương thi xong tôi đánh chưởng tâm lôi được ngưng tụ trong lòng bàn tay ra, tia sét màu vàng xuyên vào sương mù, nổ tung thành một lớp tro bụi mù mịt.

Nhưng mà tro bụi chưa kịp tan hết, thi vương đã nhảy lên, giơ hai tay như móng vuốt lao thẳng về phía tôi!Tôi mắng thầm con cương thi này nham hiểm, hét lên: "Cố Diệp, đánh nó""Được"Cố Diệp lấy trong cặp ra một nắm gạo nếp to như quả bóng, duỗi tay ném thật mạnh vào huyết thi.

Tôi ngạc nhiên, đang định hỏi hắn anh ấy sao "nắm" gạo nếp gì mà to thế, đã thấy cục gạo nếp đập vào mặt vua cương thi bốc lên khói trắng.Tôi thấy rõ ràng trong nắm gạo nếp có một cục đá, khi gạo nếp chạm vào thi vương thì nổ tung, cục đá cũng bay theo lực ném của Cố Diệp đập vào cái đầu cứng như sắt của cương thi khiến nó lung lay lùi lại rồi ngã xuống đất.Cố Diệp nói to: "Sao đầu nó cứng hơn cả đá vậy"Anh lấy ra thêm một cục gạo nếp nữa, tôi nhớ là anh ấy không mang nhiều gạo nếp lắm mà."

Anh lại để cái gì bên trong gạo nếp vậy?"

Cố Diệp ước chừng xong giơ tay ném cục gạo nép như ném bóng rổ, gạo nếp bay thẳng đến chỗ con cương thi đang nằm dưới đất.Sau đó.Ầm!Tiếng nổ vang khắp mộ đạo, vua cương thi gào thét đứng lên, lớp sương mù đỏ như máu dày đặc bao quanh nó, gạo nếp chưa kịp chạm đến người đã bị máu nhiễm bẩn, không có tác dụng gì cả, đến hòn đá cũng rơi vào tay thi vương, xương cốt ma sát với cục đá phát ra tiếng rít chói tai, cục đá bị bóp thành bột mịn.Huyết thi ngẩng đầu lên, hai mắt đỏ rực, tàn ác, ngoan độc nhìn chằm chằm Cố Diệp"Toi đời rồi."

Tôi và huyết vương cương thi gần như cùng lúc chạy đến chỗ Cố Diệp"Thượng linh Tam Thanh, hạ linh tâm thần, hữu câu bảy phách, tả câu tam hồn, lệnh ngã thần minh, dữ hình thường tồn!

Cấp cấp như luật lệnh!"

"Xuất khiếu!"

Tôi xoa mi tâm, dẫn nguyên thần của mình ra, sau đó nguyên thần nhanh chóng bay vào cơ thể Cố Diệp ngay trước khi thi vương lao đến.

Dương khí nồng nặc thiêu đốt nguyên thần của tôi.Tô vội vàng nói: "Là tôi, Cố Diệp!" không chờ Cố Diệp đồng ý tôi đã điều khiển cơ thể của anh.Trong chớp mắt khi dương khí tiêu tán, tôi mở mắt, cắn vỡ đầu ngón tay cái, bước lên điểm ngón tay dính máu vào giữa mày của vua cương thi.Máu chí dương có tác dụng phong ấn cương thi, tôi ấn ngón tay vào trán huyết thi xong nó lập tức nhắm mắt, ngừng mọi động tác.

Giờ móng tay của nó chỉ cách cổ Cố Diệp một chút xíu, tôi không dám lơ là, định đá nó qua một bên nhưng cơ thể rắn chắc như võ tướng cổ đại của Cố Diệp đá vào người thi vương như đá phải cây cổ thụ, đá bay huyết thi ra thì tôi cũng bị chấn động lùi về phía sau.Tôi không chần chừ, nguyên thần rời khỏi người Cố Diệp, nhanh chóng trở về cơ thể tôi."

Phù"Tôi thở ra một hơi buồn nôn, chân Cố Diệp mềm nhũn, vẫn chưa hoàn toàn kiểm soát được cơ thể.

Nhưng mà thi vương đã ổn định bước chân, máu thuần dương giữa mày nó biến thành màu đen, sau đó nó mở mắt, lại nhảy về phía chúng tôi.

Trong giây phút nguy hiểm, Vượng Tài gầm lên, lao vào ngực thi vương, đẩy nó lùi lại nửa bước.Tim tôi treo lên tận họng rồi nhưng con Bánh Chưng đã dừng lại, không tấn công Vượng Tài.Đôi môi mứt nẻ phiếm đen mở ra, nói ra từng chữ đứt quãng như hai bánh răng rỉ sét va vào nhau, vừa nghe đã thấy ê tai nhức răng rồi."

Con người....

Gian xảo...."

"Máu....Giết!"

Tôi ngạc nhiên: "Ông, ông còn nói được à?"

Thi vương từ từ quay đầu, con ngươi đỏ như máu con nhìn phía sau tôi, ông ta không hề giấu giếm sát ý trong mắt."

Máu của ta....

Thịt của ta.....

Không thể cho cô được"*Vua cương thi chôn cũng 1000 năm trước rồi, nếu ở đây dùng "tôi" mình thấy không hợp lí lắm, xưng ta với hàm ý thi vương đang đứng ở vị trí cao hơn hai người CD và LTLMáu tươi sôi trào, thi vương như phát điên, lao vào chúng tôi, bây giờ Vượng Tài cũng khó cản nó lại."

Sư phụ!"

Tôi ngẩng đầu hét to!......Cạch.Tiếng đá nứt vỡ từ vách động trên đỉnh đầu tôi vang lên, tôi ngạc nhiên, thi vương cũng dừng lại, kinh ngạc nhìn lên trên.Một người áo trắng bước ra từ vách đá trên đỉnh đầu, nhìn thoáng qua bên dưới, vui vẻ vẫy tay với tôi rồi lại chui vào vách đá.

Sau đó một tiếng nổ vang lên, vách đá ầm ầm sụp xuống, tôi nhanh chóng kéo Cố Diệp lùi lại, đá vụn rơi xuống, chia chiến trường thành hai nửa.

Người nấp trên vách động vừa nói vừa nhảy xuống."

Ui, đây không phải là chưởng môn phái Mao Sơn à?"

Tôi để Tiểu Bạch đi xuyên tường tìm người giúp đỡ, giờ cô ấy đã dẫn người về rồi.Người Tiểu Bạch dẫn về mới hơn 30 tuổi, mặc quần áo bình thường.Đó là sư phụ của tôi, chưởng môn hiện tại của phái Mao Sơn, Vạn Tiểu Ất!7Tôi quỳ bịch xuống, ôm đùi sư phụ: "Sư phụ!

Người đến rồi, nó bắt nạt con"Sư phụ liếc xéo tôi, ném con hạc giấy xuống đất, nhìn sang Cố Diệp đứng cạnh tôi, ông ấy đã tươi cười hiền hòa."

Lâu lắm không gặp cậu Cố, Cố tiên sinh vẫn khỏe chứ?

Gần đây Vạn mỗ mới tìm được một đóa tuyết liên Thiên Sơn, không biết lão Cố có hứng thú hay không, khi trở về tôi sẽ đến nhà thăm ông ấy"Cố Diệp bối rối gãi đầu, chỉ vào thi vương."

Bác Vạn, hay là giải quyết chuyện này trước đã""Được rồi, được rồi."

Sư phụ tôi cười ha ha, đá văng tôi ra rồi sắc bén nhìn huyết vương cương thi."

Lấy hai món di vật xong còn không chạy đi, cứ phải đứng lại đánh đấm cùng nó làm gì?

Con đi ra ngoài rồi chờ đến buổi sáng để đội khảo cổ đào mộ nó không được hả?"

Tôi buồn bã nói: "Cửa ra bị người khác chặn rồi, đánh nhau với người đó còn khó hơn xử lí con cương thi này."

"Thật không?

Sao ta cảm thấy một tay ta cũng bóp chết được nó vậy?"

Thi vương nổi diên, lửa giận với đạo sĩ của nó càng khó kiềm chế hơn sau khi thấy sư phụ tôi."

Chết!"

Mùi máu tươi nồng đậm như ở đây có một biển m.áu vậy."

Đồ nhi, con lùi lại đi."

"Dạ" Tôi đứng dậy rồi chạy về phía sau.Nhưng mà tôi lại nghe được tiếng chú thỉnh thần quen thuộc."

Sư phụ, người làm gì vậy?"

Sư phụ tôi thong thả nói: "Ta cũng chưa đánh cương thi bao giờ nên ta thỉnh sư công của con đến đây giúp ta ôn bài một chút."*Sư công: Sư phụ của sư phụHai tay bắt quyết rồi ông ấy hét to "Thông thiên đạt địa, tế nhân tế vật, trì thiên trì địa, sát thiện sát ác.

Đệ tử Vạn Tiểu Ất cung thỉnh đại tông sư thủ hộ Mao Sơn thứ năm mươi bảy, Lâm Phượng Kiều, hàng lạc phàm gian cứu vạn dân, phù chí tắc hành, cấp cấp như luật lệnh!"

Lâm Phượng Kiều!Lông tơ của tôi dựng hết lên, nhưng tôi chưa kịp làm gì, sư phụ vừa lùi về sau né tránh thi vương nhảy đến vừa quay đầu khó hiểu hỏi."

Sao con còn chưa đi thỉnh thần?"

Tôi ngơ ngác trả lời: "Người vừa gọi Cửu thúc đến rồi mà..."

Sư phụ ghét bỏ lắc đầu, ông ấy đá văng huyết thi rồi hỏi tôi: "Con xem phim Anh em hồ lô chưa?

Con biết nó dạy cho chúng ta đạo lí gì không?"

Tôi: "Đạo lí gì ạ?"

Sư phụ tôi hận không thể rèn sắt thành thép: "Nó nói cho chúng ta biết, nếu anh em hồ lô đến cứu chậm quá, ông nội sẽ chết."

"Con còn không đi thỉnh thần, nếu ta chết thì người đầu tiên ta về báo mộng là con"Tôi sợ hãi trả lời: "Vâng ạ" rồi nhanh chóng đi đến trước pháp đàn, khoanh chân ngồi xuống.

Nhưng tôi nghĩ đến một chuyện nên kéo Cố Diệp đang đứng một góc nhìn trận chiến đến."

Người tôi thỉnh đến tính cách không tốt lắm, tôi sợ ông ấy sẽ đánh sư phụ, để ông ấy nhập vào cơ thể anh đi, tôi không dám tự tay đánh sư phụ đâu"
 
Nữ Chưởng Môn Phái Mao Sơn: Huyết Vương Cương Thi
Phần 7


NỮ CHƯỞNG MÔN PHÁI MAO SƠN: HUYẾT VƯƠNG CƯƠNG THI (Phần 7)Cố Diệp còn định nói gì đó nữa nhưng tôi đã ấn anh ngồi xuống pháp đàn.

Tô chu sa, vẽ thần phù, tôi bảo Cố Diệp cởi áo rồi múa bút như gió trên người anh.Chỉ một lúc sau: "Xong rồi!"

Tôi bước ra sau tế đàn, thắp hương, bắt đầu thỉnh thần."

Thiên lôi tôn tôn, long hổ giao binh, nhật nguyệt vạn tượng, chiếu ngã phân minh, đệ tử Lý Tương Liễu, cung thỉnh đại tông sư hàng ma Mao Sơn thứ năm mươi bảy, Thạch Kiên, đam sát cấp tẩu, khởi ly ngũ phương hung thần ác sát, phù chí tắc hành, cấp cấp như luật lệnh!"

Ngón tay tôi vừa chấm vào giữa mày của Cố Diệp, tôi đã nghe thấy sư phụ sợ hãi nói "Con thỉnh ai cơ?"

Một vầng sáng bay vào mi tâm của Cố Diệp, sư phụ tôi càng căng thẳng, "Không ổn rồi"Ông ấy vẽ thần phù trong không khí rồi cũng chấm vào giữa mày."

Giáng thần"Một vầng sáng khác cũng bay vào mi tâm sư phụ tôi."

Ừm?

Vua cương thi?"

Xoay người né tránh móng vuốt thi vương, sư phụ bước đi theo hình bát quái, tay ông bắt quyết kiếm chỉ, kiếm gỗ đào trên pháp đàn nhanh chóng bay vào tay ông.Cửu thúc nhập vào sư phụ tôi rồi."

Không ngờ rằng ta chết bao nhiêu năm rồi mà trên đời vẫn còn loại yêu ma như vậy, đúng là đời sau kém cỏi, Văn Tài..."

Cửu thúc quay người lại mới biết Văn Tài không ở đây, ông ấy lắc đầu thổn thức.(Cả sư phụ và sư công của Lý Tương Liễu, tiền bối Thạch Kiên đều là người của thế hệ trước trong đạo gia (cụ thể là Lâm Phượng Cửu và Thạch Kiên là hậu duệ thứ 57, Lý Tương Liễu là hậu duệ thứ 433 thì nghĩa là hai người kia chếc cách đây hơn 1000 năm rồi á) nên mình không dùng xưng hô "tôi", mình sẽ để "ta-ngươi" cho phù hợp nhé, mình từng thử thay hết xưng hô là tôi rồi nhưng đọc thấy cấn lắm ấy)Tôi vội vàng dọn pháp đàn đến trước mặt ông ấy.Cửu thúc nhìn thoáng qua: "Vẫn có thứ không thay đổi, hầy, môn phái ta vẫn nghèo như thế."

Tôi xấu hổ cười, Cửu thúc tiện tay rút ra hai tấm bùa giấy vàng, cầm kiếm tiến lên.Thi vương cảm nhận được nguy hiểm, đòn tấn công hung hãn của nó bỗng nhiên chậm lại, nhảy lùi về sau, định chạy trốn.Cửu thúc cắn vỡ đầu ngón tay rồi chém ra một chiêu: "Yêu nghiệt định chạy đi đâu!"

Kiếm gỗ đào phát ra ánh sáng, chỉ một kiếm đã cắt dứt đường lui của cương thi.

Thi vương gào thét, hai tay quét ngang đánh vào Cửu thúc.

Cửu thúc xoay nhẹ gót chân, thay đổi bước chân, linh hoạt như rắn, nhẹ nhàng tránh cú đánh của nó, bắt đầu đi vòng quanh đánh vào người nó.

Kiếm gỗ đào trong tay ông đánh lên người huyết thi như mưa rào gõ lên mái hiên, liên tiếp, không ngừng đánh vào tứ chi, ngũ tạng của nó.*Tứ chi, ngũ tạng: Các bộ phận như chân, tay, phần bụng và ngực"Chân đạp thất tinh bộ bộ sinh, thiên thượng tam kỳ nhật dụng tinh, thông thiên đạt địa quỷ thần kinh, hung thần thấy ta khấu đầu bái, ác sát gặp ta đi tẩu bất đình, lục đinh lục giáp tùy ta chuyển, thiên binh địa tương tùy ta hành, nhị thập bát tú tùy ta chuyển, ta phụng Cửu Thiên Huyền Nữ nương nương giết yêu tà!"

Pháp thuật Mao Sơn - Thất Đẩu Khôi Cương Bộ.Khi bước cuối cùng của Cửu thúc kết thúc, mấy tia sáng bay từ dưới đất lên, trói chặt thi vương.

Ông ấy giơ kiếm lên ngang mày đâm vào cổ họng con cương thi, nó phát ra tiếng kêu gào thảm thiết.

Nhưng tôi nhìn kỹ thấy kiếm gỗ đào không đâm được qua cổ họng của nó.

Người nó đã biến thành mình đồng da sắt rồi, ngay cả Cửu thúc cũng không đâm được nó.Cửu thúc cũng phát hiện ra có chuyện không ổn, lập tức buông kiếm lùi lại.Thi vương bị thương, giận dữ lao vào Cửu thúc.

Tạm thời ông ấy rơi vào thế yếu, phải né tránh con cương thi.Thấy cảnh đó có người cười nhạo ông ấy."

Sư đệ, không ngờ đệ vẫn vô dụng như vậy, dù nhập vào cơ thể của người khác sẽ bị giảm sức mạnh, nhưng không đến mức một con cương thi đệ cũng không đánh nổi chứ?

Làm mất mặt phái Mao Sơn chúng ta"Cửu thúc nhấc chân, nghiến răng đá con cương thi ra."

Đại sư huynh!"

"Ngươi còn có mặt mũi gọi ta là đại sư huynh à?"

Thạch Kiên bước đi như rồng, khí thế như hổ, hai tay bắt quyết, một quả cầu sấm sét ngưng tụ trong lòng bàn tay ông.Tôi kích động nhìn rõ từng chiêu của ông ấy.Tay không gọi sấm sét, Lôi Pháp Vương Thạch Kiên, tôi thỉnh đúng người rồi.Tôi phấn khích nói: "Dùng sấm sét đánh chếc con cương th...."

Chát!Ờm...Thạch Kiên tát lên mặt Cửu thúc.... chính xác là tát lên mặt sư phụ của tôi."

Chết trong tay kẻ như ngươi khiến ta vô cùng nhục nhã!

Tránh ra một bên"Kéo Cửu thúc sang bên cạnh xong Thạch Kiên giơ tay, sấm sét trong tay ông bùng lên, bay thẳng vào thi vương.Tôi ngơ ngác nhìn Bánh Chưng bị sấm sét đánh đến mức thi khí tan tác, liên tục lùi về phía sau.

Đây là sức mạnh của người mạnh nhất Mao Sơn à, còn là phiên bản đã bị giảm sức mạnh nữa chứ.Cửu thúc không hề dừng lại, ông lấy ra bùa giấy vàng, cắn vỡ đầu ngón tay lần nữa."

Xin lỗi Tiểu Ất, không có chu sa, ta phải dùng máu viết vậy."

Dùng đầu ngón ngón tay viết vài nét xong, Cửu thúc bước lên, nắm cổ tay Thạch Kiên."

Hậu bối mời ngươi tới, không phải để ngươi phá hủy hết mọi thứ, ân oán của chúng ta tạm thời gác sang một bên, trên người con cương thi có bí mật, để nó cho Tiểu Ất xử lí đi."

Lá bùa vàng dán lên đầu thi vương, nó lập tức nhắm mắt, đứng im.

Thạch Kiên bực mình hất tay Cửu thúc ra."

Nếu là truyền nhân của ta, sẽ không có chuyện một con thi vương cũng không đánh được!

Nói cho cùng là ngươi vô dụng, cố hết sức cũng chỉ dạy ra đồ đệ vô dụng giống như ngươi, làm bẩn danh tiếng của phái Mao Sơn chúng ta!"

Tôi buồn rầu, nghe thế nào cũng thấy ông ấy đang mắng tôi là sao nhỉ...Đã thế tôi còn không dám xen mồm vào giải thích hai câu.Cửu thúc nghe xong cũng tức giận, vừa nãy ông ấy mới bị Thạch Kiên nhân lúc đánh nhau tát một cái, giờ lại phải nghe mấy câu này, kể cả là tượng đất cũng phải nổi giận nhé.Ông ấy mắng: "Có phải ta chưa từng thấy đồ đệ ngươi dạy ra đâu!

Cái loại khiến môn phái ô nhục, không có cũng được, tà sẽ không bao giờ thắng chính."

"Ngươi nói thối lắm!

Ngươi dám cược với ta không?

Cược đồ đệ của ta sẽ đánh bại đồ đệ Vạn Tiểu Ất của ngươi.

Ta không cần chọn nhiều, chọn luôn người ta nhập vào đi, ba năm sau, ta để đồ đệ tìm Vạn Tiểu Ất khiêu chiến, nếu Vạn Tiểu Ất thua, phái Mao Sơn sẽ do mạch* của ta quản lí, ngươi dám cược không?"*Trưởng môn chỉ truyền cho một người và đồ đệ của trưởng môn sẽ là trưởng môn đời sau, đây gọi là một "mạch", ngoài ra các sư huynh có đồ đệ cũng gọi là một mạch khác.

Nếu Vạn Tiểu Ất thua thì phải giao quyền quản lí môn phái cho Thạch Kiên, từ đó truyền nhân của Thạch Kiên sẽ là trưởng môn tiếp theo, cứ nối tiếp như thế.

Vậy thì mạch của Lâm Phượng Cửu sẽ mất hẳn quyền quản lí và thừa kế môn phái, không chỉ một đời mà các đời sau cũng thế.Cửu thúc khịt mũi coi thường: "Đại sư huynh, Tiểu Ất không phải là người mà ngươi tiện tay chọn ai cũng đánh thắng được, ngươi vẫn muốn cược với ta à?"

"Có gì không dám chứ"Cửu thúc gật đầu: "Được, Sau ba năm, ngươi nếu thua, ngươi phải giao lôi pháp của mình ra, trở về môn phái!"

"Một lời đã định!"

"Một lời đã định!"

Hai người nói chắc như đinh đóng cột, tự đặt ra mục tiêu nhỏ cho Cố DiệpTôi....Sau đó, tôi chưa kịp hồi phục tinh thần, hai người cùng lúc nhếch lên khóe miệng mỉa mai nhau rồi thoát xác.Sư phụ tôi run rẩy ngồi xổm xuống, che mặt gào thét."

Aaa!! cmn lại đánh vào mặt ta!"

Tôi lúng túng, Cố Diệp ngã xuống đất tôi cũng không chạy đến đỡ kịp.Thấy anh tỉnh lại vẫn ôm đầu ngẩn ngơ, tôi cẩn thận hỏi: "Anh có sao không?"

"Trong đầu tôi...hình như có thêm vài thứ."

Tôi yên tâm vỗ vai anh."

Vậy anh cố gắng tu luyện, anh với sư phụ tôi có ước hẹn ba năm đấy."

Tôi kể lại hết mọi chuyện cho anh nghe.

Cố Diệp sững sờ mở to mắt, sư phụ tôi bật cười."

Nhanh, nhanh viết lôi pháp ra đi, đánh đấm gì chứ, ba năm sau chúng ta diễn kịch cho hai người đó xem."

Cố Diệp và tôi cùng ngẩn ra không biết sư phụ tôi định làm gì.

Nhưng sư phụ mặc kệ chúng tôi, vui vẻ kéo Cố Diệp bàn luận về lôi phápTôi không nhìn nổi nên nhắc một câu: "Ở lối ra còn có người xấu đấy sư phụ ơi."

Sư phụ tôi không thèm quay đầu, nhưng chưa đến hai giây, ông ấy đã đứng lên, chăm chú nhìn huyết vương cương thi.Tiếng vỗ tay vang lên từ người thi vương."

Xuất sắc!

Rất xuất sắc!!

Đạo pháp của đạo hữu rất cao siêu, được nhìn thấy quả là may mắn của đời tôi""Nhưng mà trò chơi vẫn chưa kết thúc đâu, mời đạo hữu vào tẩm điện của lăng mộ, đáp án các người muốn tìm đều ở sau cánh cửa."

Tiếng nói của người đó vừa dứt, thi vương đã nổ tung.

Huyết vương cương thi mở trừng mắt, trong đôi mắt đỏ như máu của nó lửa giận bập bùng nhưng eo nó đã bị nổ từ trong ra ngoài, máu chảy như nước, thấm vào đất dưới chân.Bây giờ tôi mới hiểu tại sao thi vương bảo máu thịt của nó không thể cho tôi được.

Nó đã biết kết cục của mình từ trước rồi à?"

Gràooo!"

Gầm tiếng cuối cùng xong, một đời huyết vương cương thi cứ vậy là hết.Cố Diệp hét lên: "Nhìn máu của nó xem!"

Tôi nhìn lại, máu của thi vương chảy xuống mặt đất nhanh chóng biến mất, như là nó bị cái gì hút đi, không để lại giọt nào cả.Ngay sau đó, cửa đá từ từ mở ra, hé ra một khe nhỏ đi vừa một người."

Sư phụ, bây giờ chúng ta làm gì á?"

"Làm gì là làm gì?

Mặc kệ chứ sao!

Đi về nhà!

Ta còn chưa được ăn tối đâu"Ông ấy vẫy tay gọi Tiểu Bạch đến rồi đưa dây thừng cho Tiểu Bạch, để em ấy bay lên đưa dây thừng vào cái lỗ trên nóc hang.Sư phụ bỏ qua âm thanh trên người con cương thi từng là thi vương, buộc dây vào người rồi leo lên vách hang, tôi nhún vai với Cố Diệp, buộc Vượng Tài vào eo, cũng leo lên vách hang theo sư phụ.

Trên nóc hang là một lối đi khác của lăng mộ, chất đầy xương trắng ngồi dựa vào tường.

Chắc chỗ này là lối thoát những người thợ xây mộ sợ bị diệt khẩu nên để lại đường lui cho mình nhưng không biết vì sao họ vẫn ch.ết ở chỗ này.Sư phụ chắp tay sau lưng đi qua, tôi và Cố Diệp, Vượng Tài nhanh chóng đi theo ông.

Đường đi xoắn ốc hướng lên cao, không lâu sau ánh sáng đã xuất hiện trước mắt chúng tôi.

Tôi ngẩng đầu mới biết đây là một miệng giếng cổ khô cạn, mà chúng tôi đang đứng ở đáy giếng."

Sư phụ, sao người tìm được lối này vậy?"

Ông ấy cười: "Muốn biết không?"

"Có ạ!"

"Vậy cẩn thận tìm hiểu phong thủy chỗ này đi."

Sư phụ cười vỗ vai tôi rồi bám vào dây thừng trèo lên trên.

Trên đường trở về, dưới chân núi có rất nhiều xe cảnh sát, vậy mà nhóm người Lưu Kiến Nam, Phạm Trung Đạt ra được khỏi mộ qua lối đó, bây giờ họ đang bị nhét vào xe cảnh sát.Tôi nghe thấy hai cảnh sát đang bàn tán."

Không hổ là Phạm đại sư, trước mắt bao người mà ông ta gọi 8 được cuộc cho cảnh sát, đến cả cục thuế cũng nhận được tố cáo của ông ấy, không biết ông ấy làm kiểu gì được nhỉ""Ừ, tiếc là trong mộ ông ấy bị hoảng sợ quá, ra được bên ngoài đã phát điên rồi, sống không bao lâu nữa."

"Tiếc thật đấy"Hai anh cảnh sát cùng thở dàiSư phụ nhìn tôi: "Con làm đúng không?"

Tôi vô tội nhún vai: "Con vì nhân dân phục vụ thôi mà."

Ông ấy cười rồi rẽ sang hướng khác tránh chỗ có cảnh sát."

Đồ đệ ngoan, Tiểu Bạch của con rất ngoan, con để ta nuôi nó nhé."

"Không được, Tiểu Bạch là nước tiểu....

à không con nuôi Tiểu Bạch từ khi nó còn bé, mãi nó mới lớn chừng này, không để người nuôi được đâu, nuôi lâu có tình cảm rồi ấy mà haha."

"À, hóa ra là thế....bảo sao ta thấy trên người nó có mùi giống con người, còn "thơm" nữa."*Lúc Tiểu Bạch sắp thành quỷ vương thì nữ chính phun hai xe nước tiểu vào Tiểu Bạch, khiến quỷ khí của con nhỏ suýt tan hết xong con bé tìm được linh trí và lúc này con bé thành nửa quỷ vương rồi, để nó vất vưởng thì nguy hiểm nên nữ chính mang nó về nhà, nên mùi thơm trên người Tiểu Bạch là mùi nước tiểu á =))))"Dạ, để về nhà con bảo Tiểu Bạch nấu một món "đặc biệt TƯƠI ngon", giữ nguyên hương vị cho người ăn, Vượng Tài đứng bên cạnh giúp đỡ, đảm bảo sẽ người sẽ thích ạ."

"Con bảo bọn nó nấu món gì cơ?"

"Bánh kếp sốt nước tiểu Vượng Tài."— Phần năm Nữ chưởng môn phái Mao Sơn, hoàn —
 
Back
Top Bottom