Bữa ăn diễn ra vô cùng thoải mái vì khoảng cách của hai người đã được rút ngắn lại, vì biết có những phần thịt San không ăn được nhưng lại đặc biệt thích ăn thịt mỡ nên Hải gọi thêm mấy phần gầu giòn cùng ba chỉ bò chỉ để cho nàng ăn.Biết San sẽ ngại nên sau đó Hải còn rào trước tâm lý:- Không được ngại, nếu em không ăn anh mới khó chịu.- Không được...
đừng như vậy.San vô thức thốt lên khi nghe Hải nói khó chịu, xem ra ai cũng muốn đối phương được thoải mái nhất có thể, hơn nữa San ngồi bên phía tay phải của hắn nên việc quan tâm đến nàng diễn ra vô cùng thuận lợi.Thi thoảng San còn hỏi về công việc ở Quảng Ninh của gia đình Hải, lúc nghe thấy mấy đoạn hay hay còn chu miệng gật đầu rồi nói:- Nhưng mà, anh cũng thích nước hoa sao?
Em thấy anh khá có gu.Một hồi sau San không nhịn được phải hỏi ngay đến thứ đam mê bất diệt với nước hoa.
Hải cũng không ngần ngại chia sẻ cùng nàng, nói một hồi mới biết hóa ra cả hai đều chung khá nhiều sở thích.San như chọc đúng chỗ ngứa, chống cả tay lên bàn nói luyến thoáng.
Thấy nàng thích thú mà hắn cũng vui, chợt nhớ ra điều gì đó liền mở điện thoại vào album ảnh, lướt tìm một hồi mới thấy tấm ảnh cách đây vài tháng, có chút ý vị sâu xa đưa nàng xem.San cầm lấy chiếc iphone đời mới nhất của Hải, trong đó là hình ảnh hắn đứng ở cạnh kệ nước hoa bốn ngăn, được phân loại rõ ràng xuân, hạ, thu, đông.
San nhìn đến là mê, mắt sáng như đèn pha ô tô miệng lẩm nhẩm tên từng lọ một:- Roja Enigma, xem ra anh thích mùi này nhất.- Đúng vậy.- Tom Ford Oud Wood...
Oaaa em thích mùi này lắm.- Ôi nhiều Nasomatto quá, trời ơi anh sưu tầm Clive Christian khủng vậy.
Một loạt Louis Vuitton, Creed, Le Labo, MFK nữa, ôi trời ơi... thích quá huhu...
Diptyque có một lọ...Cứ nghĩ con gái như nàng thường sẽ đam mê túi xách hay mỹ phẩm hơn, giống như Yến vậy.
Nhưng nhìn San am hiểu khá nhiều về nước hoa thậm chí là cả nước hoa nam khiến hắn thấy rất đặc biệt.
Một ngồi nghiền ngẫm tấm ảnh xong nàng đưa lại trả hắn, ánh mắt đầy phần hâm mộ.- Ơ mà tấm hình đó giống như bị chụp lén vậy.- Không qua mắt được em mà.
Quân thường đến nhà anh chơi, anh ấy thích chụp ảnh làm kỷ niệm nên thường hay bắt trọn mọi khoảnh khắc của anh em.
Tấm hình này là lúc bọn anh chuẩn bị đi chơi đêm.Nói đến đây Hải hơi cười cười, mà San thì như nhận ra điều gì đó.
Khuôn mặt như vừa chột dạ, Hải đoán có thể San đã nhớ ra khoảnh khắc của hắn ở trong bức ảnh nàng đã gặp ở đâu rồi.Một hồi sau bữa ăn cũng xong, San lau miệng đứng dậy theo Hải đi về.
Lần này hắn không hỏi nàng có đi chơi tiếp không mà im lặng cứ thế đi, đến khi nàng nhận ra cũng đã muộn.- Đây đâu phải đường về nhà em.
- Giọng San hỏi mang đầy vẻ khó hiểu.- Anh đâu có đưa em về.- Nhưng mà...- Đi một lát thôi.Hải lời ít ý nhiều đánh lái liên tục, đến lúc dừng đèn đỏ mới ngoảnh sang nhìn nàng bên cạnh, có vẻ như nàng đang sửa ảnh.
Tranh thủ lúc đó Hải đưa máy của mình cho San, nàng khó hiểu nhận lấy, màn hình đã được mở sẵn rồi nghe hắn nói:- Lấy mạng xã hội của em cho anh, facebook, instagram...- Hả?
Thật ạ?- Không ai đùa.Chiếc xe xám vòng vào Hồ Tây gây ra rất nhiều sự chú ý, đi nửa vòng hồ cuối cùng chiếc xe dừng lại ở Thung lũng hoa Hồ Tây.San để túi tài liệu ngoài xe nên hai người chỉ cầm điện thoại trong tay.
Sau khi Hải gửi xe rồi mua vé vào cổng, một rừng hoa trước mắt hiện ra đầy màu sắc, Hải như đã biết trước người con gái sẽ thích thú với nơi này, chờ San bắt góc rồi ngoảnh lại nhìn mình chớp chớp mắt nói nhỏ:- Anh... chụp giúp em một bức hình được không ạ?Những tưởng Hải sẽ đồng ý ngay với lời nhờ vả của mình, ai ngờ Hải khoanh tay nhìn đi chỗ khác, bộ dạng ra vẻ này khiến San không đề phòng trước, khó hiểu định rụt tay lại.- San này, dù gì cũng sắp kết thúc kỳ thực tập rồi.
Bây giờ mình cũng không phải quan hệ đối tác, em có nghĩ đến việc gọi anh bằng giọng điệu đời thường nhất có thể không?...!
Nàng nghe mà đầu óc như ngưng lại vài giây, ý tứ của Hải không khó đoán nhưng nàng cũng không muốn tự nói ra, đành chờ hắn tiếp lời:- Đừng câu nệ khách sáo nữa, mặc dù anh hơn em tám tuổi, nhưng anh muốn trước hết chúng ta phải thật sự thoải mái bên cạnh nhau như những người bạn.Nghĩ lại thấy cũng đúng, vì ở đây sinh viên đều phải xưng hô theo quy định để giữ thái độ chuyên nghiệp, không được phép tự ý xưng hô thân thiện với cấp trên, thành ra San đều phải gọi anh rồi thưa gửi rất lễ phép.Đã hơn một tháng đối diện với Hải thành quen, kể cả nàng nhanh chóng phát hiện ra những cử chỉ tình ý của Hải thì nàng cũng không dám tự ý gì với hắn ngoài giờ hành chính cả.- Nhưng...- Ở công ty em biết rõ anh cư xử thế nào mà, em không thể cứ rập khuôn mãi với anh được.Hải không ngần ngại đưa ra yêu cầu, San cũng không nghĩ được lí do để từ chối.
Lấy đà xong cũng dè dặt đưa lại chiếc máy ra nhẹ nhàng thủ thỉ:- Anh... mau giúp em chụp hình...Cái giọng nói ỏn ẻn ngại ngùng này làm hắn suýt thì không chịu được, ngoảnh mặt hắng giọng rồi nhận lấy chiếc điện thoại.Mái tóc bạch kim buông xõa trên chiếc áo ấm màu nâu nhạt, váy len dài ôm lấy đường cong mảnh khảnh nhẹ nhàng, San không hề biết bộ dạng này của mình quyến rũ hắn đến nhường nào.Đối với Hải mọi kích thích trêu ghẹo của Yến đều không làm lại một Hà San cười tươi trong veo giữa những luống hoa đầy đủ màu sắc lúc này, nàng chính là bông hoa thơm ngát nhất, thu hút bao chú ong muốn lại gần hút mật.Dáng vẻ của thanh xuân hiện lên khuôn mặt San, đó là thứ Hải đã từng chiêm ngưỡng từ Yến, nhưng vẻ vô tư không quá sành sỏi này khác với vẻ am hiểu đàn ông của Yến ngày đó.Cũng vì thế mà khi gặp lại San, hắn biết lần này mình đã tìm lại được ánh mặt trời duy nhất trong club đêm hôm ấy.Một buổi tối vui chơi chất lượng khiến tâm tình cả hai thoải mái cười tươi, lúc nhìn Hải dưới ánh đèn vàng nhạt được chăng khắp thung lũng mà San động lòng một cái, không nhịn được giơ điện thoại ghi lại khoảnh sắc này.Khuôn hàm vuông vức cũng chiếc mũi cao, đôi lông màu đen rậm vừa đủ sắc nét, mắt hai mí cùng hàng mi dày, khoé miệng khép chặt, đút tay vào túi quần nghiêng người nhìn xuống phía thung lũng.Có vẻ hắn cũng cảm nhận được người bên cạnh có gì hơi lạ, lúc hắn nhìn sang nàng đã cách hắn mấy bước chân, tay đang căn chỉnh bấm chụp.Đang chụp lén mà đột nhiên người phát hiện làm San giật mình, theo quán tính giấu điện thoại ra sau lưng, khuôn mặt đỏ lên trông yêu ơi là yêu.Hải không chần chừ bước đến định với lấy chiếc điện thoại sau lưng mà nàng lại nhanh nhẹn luồn lách không cho hắn đạt được mục đích, Hải không chịu thua, dù San có nhanh đến mấy cũng không linh hoạt bằng hắn được.Không đến mười giây sau Hải bắt được cái tay bé nhỏ giật chiếc điện thoại giơ cao lên, San chật vật với tay theo yêu cầu hắn trả lại:- Anh, đưa cho em...- Chờ chút, em chụp trộm mà không định để người ta xem à.Hải lướt vào tầm hình của mình vừa được chụp, một tấm hắn đang ngoảnh sang trái nên không thấy mặt, một tấm hắn đã quay mặt lại nên bắt được khoảnh khắc góc nghiêng thần thánh.Xem xong hắn nhìn lại cô nàng đã ngại đến cúi gằm, cổ tay bị mình nắm chặt đã hơi trắng bệch lại.
Hải vội vàng thả ra, đưa lại chiếc thoại cho nàng.- Gửi cho anh.- Anh không giận sao?San có chút sợ hãi vì bị phát hiện, cứ tưởng hắn không thích nên mới giật điện thoại bằng được chứ.- Đẹp trai như vậy, có phải ai cũng có ảnh xuất thần thế đâu.Hải trêu, San lúc này mới thả lỏng.
Tự luyến cái gì chứ?
San mở lại máy lên chọn hai tấm hình gửi air cho hắn.
Hải nhận hình xong không biết đang làm gì, San im lặng đứng chờ hắn một lúc, sau đó thấy hắn hơi cười nhẹ nói:- Về thôi.Hôm nay tâm trạng hắn rất tốt, cả dọc đường về khuôn mặt đều thư giãn thoải mái.
Lúc chờ San mua nem chua rán và sữa chua đánh đá cho Phương hắn còn bỏ điện thoại ra xem tiếp, San lên xe thấy hắn vẫn đang tủm tỉm cười rất khẽ.
Mặc dù nàng hỏi chấm đầy đầu nhưng không dám hỏi gì cả.Về đến nơi vẻ mặt Hải cuối cùng cũng thay đổi từ vui vẻ sang tiếc nuối, San mở cửa nhưng của xe vẫn khóa, hắn chỉ im lặng sau đó đưa tay sang tháo dây an toàn cho nàng, bấm nút mở chốt.- Cảm ơn anh vì những buổi hẹn gần đây, anh đi cẩn thận ạ.- Vào đến nhà nhắn cho anh.- Dạ.Dù không muốn nhưng chẳng còn lí do giữ nàng lại, Hải gật đầu chào San, vẫn như cũ đợi nàng đi khuất mới đánh lái di chuyển.Hắn nhìn thông báo điện thoại sáng liên tục, có lẽ đây là thứ còn lại đang an ủi sự trống vắng sau khi San xuống xe.
Hải cố gắng tập trung lái xe, nín nhịn cơn nóng ruột muốn xem điện thoại.San cũng mang một tâm trạng vô cùng phấn chấn về nhà, nàng giữ đúng lời hứa mua quà cho Phương, chị gái nọ mừng rỡ xuống lấy đồ, còn trêu "đúng là người đang yêu rồi".
San cười cười không phản đối rồi lấy quần áo đi tắm, không quên nhắn thêm một tin gửi cho "Hải Đăng"."
Em về rồi."
Nhanh chóng tắm rửa cho xong, lúc này cả hai mới sờ đến điện thoại xem một lượt, trong hàng chục thông báo Hải tìm cái tên quen thuộc "Ngô trên núi" bấm vào xem trước, là tin nhắn nàng thông báo đã về."
Em xong việc chưa, bây giờ em làm gì?"
- Em sửa ảnh, mấy hôm nữa rồi đăng.
- San nhắn lại trả lời.Nói rồi nàng gạt ra bấm vào facebook, vuốt được hai cái nàng bỗng thấy tấm hình vô cùng quen thuộc cùng nội dung "Hoang Hai đã cập nhật ảnh đại diện của anh ấy".Lượt tương tác của tấm ảnh rất cao, là tấm hình góc nghiêng, San hơi run bấm vào phần bình luận.
Nàng cảm giác như tấm ảnh này đang gây bão mạng vậy, thời gian đã là bốn mươi phút trước nhưng một loạt bình luận "vừa xong" được cập nhật.Trống ngực San đập nhanh do hồi hộp, bấm vào phần tất cả bình luận, Hải đã trả lời mấy bình luận trước, thời gian đều là hai phút trước, năm phút trước."
Nguyễn Khánh Chi: Hôm nay thơ thẩn thế này á?
Anh lại hồi xuân rồi à.
Hoang Hai: Ừ, đang hồi lại tuổi 19.Thành Long: Lại bị em nào câu mất mất tim rồi.
Hoang Hai: =))) hì.Dinh Thanh Trong: Khả năng sắp cưới vợ đến nơi.
Hoang Hai: Sếp chuẩn bị phong bì dần thôi.
Mạnh Quân: @Dinh Thanh Trong Thằng này gần đây sao nhãng lắm sếp ơi, phải phạt!!!
Dinh Thanh Trong: @Hoang Hai chú cứ nổ luôn cũng được, anh không phải chuẩn bị.
Dinh Thanh Trong: @Mạnh Quân thế hẳn nào tối nay rủ đi uống bia lại bảo em bị cúm, hoá ra là ngạt phấn hoa.
Hoang Hai: @Mạnh Quân ghen à?
Hoang Hai: @Dinh Thanh Trong khi khác nhé sếp.Quách Thị Vân: Chết mất thôi, dạo này đất cát ra rìa rồi.
Hoang Hai: Tìm được điều chất lượng hơn thì phải dẹp đất cát sang một bên thôi chị ạ.Mạnh Quân: Lãng tử cô đơn hôm nay đi tìm công chúa bạch kim ở vườn hoa à?
Hoang Hai: Ngay trước mắt tìm làm gì?"
Trời ơi, đầu óc San nổ tung.
Tất nhiên nàng biết Mạnh Quân là ai, nhưng cái khiến nàng tim đập chân run là những bình luận mà Hải trả lời trong gần một trăm cái đều có cùng một loại nội dung.Đại ý đều liên quan đến một việc Hải đã có mục tiêu.
San không nghĩ hắn lại thừa nhận ở ngay bình luận của Quân, vì đó là bình luận nhắc đến "bạch kim".San vuốt lại đọc những bình luận khác mà hắn không trả lời, cũng nhiều quá mà, đa số là các đối tác làm ăn, đồng nghiệp."
-Em zai hôm nay màu sắc thế?-Bán ế hay không tìm dự án nên câu tương tác đây mà.-Flop đất quá hả mày.-Sold out hết nên đi ăn mừng hả?-Chú em chắc vửa mới hốt bạc kkk.-Phải báo cáo thôi, nổ feed tôi rồi, lag hết cả thông báo."
San vừa buồn cười vừa bấn loạn, facebook hắn rất nhiều bạn bè, San vào trang cá nhân hắn lướt một vòng thì đa số là lên bài về các dự án hắn phát triển và xây dựng, đa số là mấy ông chú đối tác bình luận tương tác.Nàng tiếp tục bấm vào album ảnh.Lần này thì San biết sao nó lại nhận được lượt tương tác khủng rồi.
Hóa ra đây chính là tấm ảnh cá nhân duy nhất của hắn, còn lại chỉ toàn nhà cửa, resort, homestay khắp các khu vực du lịch phát triển như Sapa, Hạ Long, Hải Phòng...Đang hồi chìm đắm trong bài viết tấm ảnh kia thì hắn nhắn tin."
Em đâu rồi?"
- Em vừa xem hình trên facebook anh."
Đẹp em nhỉ, gần ba chăm like rồi.
Lần đầu anh được tương tác khủng thế đấy."
- Chắc tại anh ít update hình của mình nên mọi người hào hứng."
San ít bạn bè nhưng trang cá nhân nhiều màu sắc thật đấy."
Hải nói không sai, ngoài nước hoa ra thì San rất thích đi du lịch, nàng không ngại chia sẻ những khoảnh khắc rong ruổi khắp nơi, đa số nàng đi cùng gia đình.
Cũng chưa có chuyến đi nào nàng đi riêng với bạn bè hay người yêu cả.Ảnh đại diện của nàng chính là hình ảnh ở club, nàng mặc chiếc suit ba lỗ cùng chiếc sooc bò trắng, đeo thắt lưng da màu đen.Khuôn mặt được trang điểm sắc sảo khác hẳn với bộ dạng thường ngày Hải gặp, mái tóc bạch kim trắng thương hiệu, đôi mắt đeo len xám tôn lên vẻ lai tây đặc biệt, nàng chống một tay lên đầu làm tóc hơi bồng lên một bên, tay còn lại nắm hờ mép túi quần.
Tấm hình được chụp flash làm rõ ràng từng biểu cảm được nàng diễn đạt trên luôn mặt.Từ tối đến giờ Hải đã nghiền ngẫm tấm hình này đến mức nếu nó là tấm ảnh được in ra, có thể nó đã bị ánh mắt của hắn xuyên thủng.Đây chính là bộ dạng ngày hôm ấy của nàng, là hình ảnh mà Hải đã nhớ suốt mấy tháng về sau, cho đến khi nhìn thấy sự trong veo sau lớp trang điểm kỹ, Hải càng không thể để nàng ra khỏi tâm trí.Đã khá lâu rồi, Hải chưa được nhìn thấy nó.