Ánh nắng xuyên qua cửa sổ sát đất, chiếu xuống mặt sàn, loang thành vũng sáng trông như một hồ nước nhỏ ngát hương.
"Anh Thần, chiều nay anh đi sự kiện offline đi, anh không đi lần nào hết, bên nền tảng cứ lằng nhằng mãi ấy" Lý Vũ bưng tách cà phê đến bên ghế chơi game đưa cho hắn, miệng cứ lãi nhãi không ngừng.Tối qua Dương Thanh Thần ngủ không ngon giấc,dưới mắt có quần thâm nhàn nhạt, khóe môi mím chặt, lông mày thì nhíu lại, khuôn mặt vốn đã không dễ gần giờ đây lại càng thêm dữ tợn."
Không đi" "Toàn mấy thằng xấu trai với mấy con xí gái, nhìn thôi là đã thấy ngán rồi" Người đàn ông chẳng buồn quay đầu lại, chỉ khẽ cười khẩy đáp lại với vẻ mặt đầy khinh miệt."
Haiz, thôi được rồi"Lý Vũ là người đại diện nhưng thực ra cũng không có quyền quyết định là mấy.
Nhà Dương Thanh Thần giàu nứt đố đổ vách, làm streamer chẳng qua chỉ là tiêu khiển mà thôi, hắn cũng chẳng cần phải nịnh bợ ai,nếu làm chán rồi thì chỉ cần quăng mớ tiền bồi thường hợp đồng là xong.
Lý Vũ lén liếc nhìn dáng người cao lớn vạm vỡ cùng góc nghiêng đẹp trai bất cần đời của hắn, trong lòng lại cảm thán số phận con người sao mà khác quá không biết.Cậu ta nhún vai, sau đó mở điện thoại ra xem danh sách khách mời sự kiện offline, thấy toàn những streamer triệu fan mà tiếc nuối vô cùng, lần này lại lỡ mất cơ hội gặp họ ngoài đời rồi.
Đang xem, hắn chợt trông thấy một cái tên lạ.
"Streamer khu 18+ Viên Cảnh Du" Lý Vũ lẩm nhẩm đọc lên,nhớ mang máng hình như đây là một streamer nhỏ có tiếng không tốt lắm.
"Ủa, từ khi nào mà nền tảng lại mời cả streamer 18+ vậy?"
Lý Vũ xoa xoa cằm, cảm thấy chuyện này có vẻ không hợp với tác phong của tư bản chủ nghĩa lắm,một streamer vô danh thì làm sao mà thu hút được nhiều fan tới offline cơ chứ?Bàn tay đang lướt chuột của Dương Thanh Thần bỗng khựng lại.
Giây tiếp theo,hắn cảm thấy toàn thân bắt đầu nóng lên, những hình ảnh trong giấc mơ đêm qua ùa ạt hiện về...........Bé thỏ con non mềm bị hắn ghì chặt vào cửa, dẩu đít nhỏ lên để chịu địt, cái lồn hồng cũng bị con cặc bự căng ra đến trắng bệch, mỗi cú phập là nước bắn ra tứ tung, khiến cậu phát ra tiếng rên gợi tình.Vừa yêu kiều lại khiến người ta thương xót, địt một phát sâu liền khóc lớn gọi chồng, van xin hắn đừng có mạnh bạo như vậy nữa, sợ là sẽ bị dập hư mất.Sau đó lại chỉ biết nức nở một cách đáng thương mà dúi cả khuôn mặt nhỏ vào cổ người đàn ông, nước mắt tèm lem làm ướt cả cái hõm cổ của hắn........."
Dù sao cũng chả làm gì, đi xem một chút cũng được" Dương Thanh Thần ép bản thân mình dừng ngay mấy cái ảo tưởng kia lại, hắn dời mắt khỏi con game đang chết đứng trên màn hình rồi dùng vạt áo che đi chỗ đã ụ lên giữa hai chân một cách mất tự nhiên."
Hả?"
Lý Vũ nghệch mặt ra, không hiểu sao Dương Thanh Thần tự nhiên lại đổi ý,nhưng câu hỏi này nhanh chóng bị cậu ta quẳng ra sau đầu."
Quá đã luôn anh Thần!
Đây là lần đầu tiên bọn mình đi offline đó, để em đi chuẩn bị" Người đại diện vừa nói xong liền phấn khích lao ra cửa,trông hết sức chuyên nghiệp.Dương Thanh Thần liếc nhìn ra cửa,xác nhận người đã đi xa mới làm bộ bước tới khoá cửa lại.Kế tiếp hắn mở máy tính lên,phát lại buổi livestream lắc mông của Viên Cảnh Du tối hôm đó.Người đàn ông không nhịn nổi mà ngửa đầu lên,khẽ thở dốc rồi tuột khoá quần xuống........"
Ưm, ha...
đừng cắn mà... hứ hức" Viên Cảnh Du thút tha thút thít bị Hạ Hữu đè lên trên giường, trên người chỉ mặc mỗi chiếc áo thun rộng thùng thình của tên đàn ông kia,chỉ cần kéo xuống một chút là đã lộ ra bầu ngực nõn nà.Hạ Hữu vùi đầu vào ngực cậu mà ngậm lấy núm vú mút chùn chụt,làn da trắng nõn bị anh ta bú đến chi chít những dấu đỏ,ngay cả trên đầu ti cũng in hằn cả dấu răng."
Câm mồm, tự mà nâng lên" Giọng nói của Hạ Hữu mang theo sự bực tức, anh bế cậu ngồi thẳng dậy.Viên Cảnh Du sụt sùi lau đi nước mắt,cậu định lén nhìn sắc mặt của người đàn ông nhưng đã lập tức bị một con mắt sắc lẹm dọa cho phải cuống cuồng vén áo lên.Vẻ mặt trông vừa tủi lại vừa ức.Bàn tay nhỏ nhẹ nhàng nâng bầu ngực căng mọng , run rẩy mà dâng lên trước mặt người đàn ông.Hạ Hữu hừ lạnh,sau đó một ngụm ngoạm gần hết cái vú nhỏ rồi đè ép nó bên trong khoang miệng, đầu lưỡi cũng không chịu yên phận mà trượt đi trượt lại, bú liếm đầu ti mẫn cảm."
Hu hu, a... tôi không có... hức hức... không có bỏ chạy" Viên Cảnh Du bị liếm tới mức cả người đều phát run, cặp vú non nớt đều đã bị cắn đến lấm tấm những vết răng.Cậu cắn môi dưới, nước mắt lưng tròng giải thích với người đàn ông,cái tay vén vạt áo gần như không thể nhấc nổi nữa rồi."
Thế lén mở cửa ra làm gì hả?
Còn dò hơi thở của tôi nữa?"
Hạ Hữu mút mạnh một phát vào núm vú đỏ lừ,dùng bàn tay to giữ chặt cằm cậu mà hỏi tới tấp.Thực ra...
Viên Cảnh Du đúng thật là muốn chuồn, vậy nên mới sáng sớm đã rón rén đi mở cửa.
Còn về việc thăm dò hơi thở thì...
Là tại vì quá căng thẳng, muốn xác nhận xem tên đàn ông kia có ngủ chưa, nhưng lại không dám chạm vào anh ta vậy nên mới đưa tay ra dò thử coi.Bây giờ nghĩ lại, đúng là ngu hết chỗ nói mà.Thế nhưng vừa bước tới cửa, còn chưa kịp chạm vào tay nắm cửa thì cậu đã bị Hạ Hữu với khuôn mặt lạnh tanh xách trở lại.Là thật sự bị xách lên.
Hạ Hữu ném cậu về giường, lạnh mặt không nói một lời, sau đó liền vùi đầu vào ngực cậu mà cắn loạn.
"Tôi...tôi phải về lấy máy tính,tôi còn phải làm việc nữa..."
Viên Cảnh Du yếu ớt lên tiếng, nhân lúc người đàn ông kia ngẩng đầu lên, liền nhanh tay kéo áo xuống che đi bộ ngực đã bị giày vò đến thảm thương.
Hạ Hữu nghe vậy thì khựng lại.
"Không cần" Người đàn ông trả lời một cách chắc nịch, anh nhìn về phía Viên Cảnh Du."
Tôi có rất nhiều tiền, cậu không cần phải làm gì hết" Hạ Hữu nói thêm một câu."
Nhưng mà... chúng ta đâu có quen nhau..."
Viên Cảnh Du lắp bắp xua xua tay, ý bảo là 'anh có tiền thì liên quan gì đến tôi hả'Hạ Hữu nghe tới câu này, sắc mặt anh ngay lập tức tụt xuống âm hai mươi độ.
Cả gương mặt anh trở nên tối sầm,đôi mắt đen hoắm tựa như muốn nhìn xuyên qua cậu.
"Có ý gì hả?"
Phải mất nửa ngày trời người đàn ông mới bật ra một câu,giọng nói chứ đầy sự lạnh lẽo.Giọng điệu không phải giận, mà là buồn bực, còn mang theo chút oán trách như một bà vợ bị ruồng bỏ.Viên Cảnh Du nghe thấy câu chất vấn thì có hơi bối rối.
Dù cho Hạ Hữu rất đẹp trai, chắc hẳn anh cũng có nhiều tiền, đoán chừng chỉ là đang cãi nhau với gia đình hoặc là muốn trải nghiệm cuộc sống mà thôi.
Nhưng mà tên đàn ông này dữ quá,đét mông cậu đau chết đi được.Tính chiếm hữu cũng quá mạnh.
Viên Cảnh Du nghĩ tới nghĩ lui, quyết định phải nói cho rõ ràng, không thể dễ dàng để người ta bắt thóp được."
Anh làm tôi ra nông nỗi này rồi, vậy tôi không cần phải trả tiền trọ đêm qua ha?"
Cậu cố tình lái qua chuyện khác, trong lòng cũng tính toán từng li từng tí."
Tôi muốn về nhà, tôi còn có chuyện quan trọng phải làm nữa" Cậu hùng hồn định nói lý lẽ với người đàn ông, tự tin khẳng định lập trường của mình, nhưng lại không để ý đến nắm đấm siết chặt của đối phương.
Lúc Hạ Hữu nghe thấy cậu đòi đi thì đã lập tức mất kiên nhẫn,anh túm lấy cổ áo kéo cậu vào trong lòng mình.Lời nói của Viên Cảnh Du bị cắt giữa chừng, cậu hoảng hốt ngẩng đầu lên nhìn anh ta, đôi mắt hạnh tròn xoe long lanh ánh nước vô tình chạm phải cặp đồng tử đen láy thâm thẫm của người đàn ông.Cơn giận trong nó đang dần bốc lên."
Cậu thử chạy xem" Hạ Hựu đe doạ hích hích cái eo, dương vật đang chào cờ vào buổi sáng hưng phấn mà nhỏng lên, chọc vào trong khe đùi non mịn của Viên Cảnh Du."
Còn nhớ cậu đã từng hứa cái gì không?"
"Tự banh lồn ra cho tôi địt mấy chục lần, nếu không thì con mẹ nó đừng hòng chạy" Hạ Hữu như một con sư tử bị chọc điên, giọng nói trầm xuống đến cực thấp.Cơ bắp căng cứng cuộn lên thành từng khối, lồng ngực rắn chắc hơi phập phồng, trên khuôn mặt điềm tĩnh lạnh lùng giờ đây hiện ra vẻ nghiến răng nghiến lợi.Viên Cảnh Du cúi đầu không dám nhìn anh ta.Tất nhiên là cậu không quên những gì mình đã hứa rồi, nhưng hy vọng đang ôm cũng vụt tắt."
Có thể...bớt một chút được không?"
Viên Cảnh Du bấu lấy vạt áo thun rộng, giọng nghẹn ngào phát run mà hỏi.
"Không được trả giá" Hạ Hữu ném cậu từ trong lòng mình lên trên giường,sau đó đỡ lấy con cặc đang dựng đứng.Dương vật trông cực kỳ thô, thân cặc phủ đầy gân xanh dữ tợn, còn đầu khấc thì siêu to, lỗ sáo lại hơi ươn ướt,chỉ cần tới gần một chút là đã có thể ngửi được mùi tanh hôi nồng nặc."
Hư hức đừng mà, mai, ngày mai tôi sẽ cho anh chịch tiếp..."
Viên Cảnh Du luống cuống che đi phần thân dưới,rồi cuộn tròn người lại để ngăn chặn động tác muốn đâm ngay một phát của người đàn ông.Cái cây láp bự như vậy sẽ chọc thủng cậu mất."
Xin anh mà... hu hu tôi thật sự có việc gấp..."
Viên Cảnh Du gào khóc, vì cậu thật sự rất sợ.Bây giờ cậu thà khóc ròng tới chết còn hơn bị người đàng ông đang nổi sùng này dùng cây cặc to đụ chết.Động tác của Hạ Hữu chợt khựng lại, anh bực bội hất tóc ra sau.
Anh ta nhìn Viên Cảnh Du, bỗng cười một tiếng,giọng điệu đầy mỉa mai."
Bộ tưởng bản thân quan trọng lắm hả?"
"Bớt tìm cớ đi, có giỏi thì biến ngay" Hạ Hữu mặt lạnh tanh nói xong thì chẳng buồn ngoái đầu lại mà bước thẳng vào phòng tắm, chỉ để lại một bóng lưng cao lớn.
Viên Cảnh Du ngớ ra, phải mất một lúc lâu sau cậu mới nhận ra là người đàn ông đuổi mình đi.Cậu liền lật đật bò dậy đi đến cửa, vặn khóa rồi nhẹ nhàng khép cửa lại sau khi đi ra ngoài.Hạ Hữu tức chết được, đây là lần đầu tiên có người dám từ chối anh,mà còn là cái đồ lẳng lơ nửa đêm nửa hôm mò tới nhà đàn ông lạ để lả lơi nữa chứ.Cậu xứng chắc?Cái thứ trông nghèo rớt mồng tơi như vậy mà tưởng mình là vạn người mê hả?
Chẳng qua là trắng hơn một tí,ngực thì bé xíu,còn cặp đùi lại béo muốn chết ,bộ đồ y tá cũng chật tới mức sắp bung chỉ luôn rồi.Dáng dấp thì trông cũng thường thôi.Ai mà thèm chứ.Người đàn ông đấm mạnh vào tường một cú, lớp sơn cũ lập tức bong ra rồi rụng lả tả khắp sàn.Mặt của Hạ Hữu trở nên u ám,cái ổ rách nát này đúng là chẳng thể ở được nữa.Đến khi rửa mặt xong, anh ta thực sự nhịn hết nổi mà giả bộ đi lấy quần áo để ra ngoài xem Viên Cảnh Du.Kết quả là, giường đã trống trơn từ bao giờ.Viên Cảnh Du chỉ mặc mỗi chiếc áo thun của anh,để lộ ra cặp chân thon dài nõn nà.Chạy mất rồi.Hạ Hữu đơ người hết mấy giây mới sải bước đi tới cửa,sau khi mở cửa ra lại chỉ thấy dãy hành lang vắng tanh."
Má nó" Người đàn ông tức điên lên,anh gằn hai chữ ra từ trong cổ họng.Đúng là tài thật.Anh bỗng đóng sầm cửa lại,sau đó với lấy điện thoại gọi đi một cú."
Tới đón tao về"Đầu dây bên kia còn chưa kịp đáp lời thì cuộc gọi đã bị cúp........Viên Cảnh Du tựa người vào cửa,nhìn chiếc ổ khoá bị đá hỏng khoé miệng liền giật giật.Hình như cậu chỉ là cuống quá mà đá bừa một phát thôi mà?Vậy mà cũng bung ra nữa.Cái phòng trọ rách này thật sự quá nguy hiểm,phải đổi chổ gấp mới được.Viên Cảnh Du kéo vali chắn ngang cửa lại, tiếp đến mở cửa sổ nhà vệ sinh ra rồi vội vàng lao tới phòng nhỏ bật laptop lên.Vừa vào trong nền tảng , cậu lập tức rút hết tiền donate của tối hôm qua,cũng may mà hệ thống cũng thông báo là trong vòng hai tiếng sẽ xử lý xong.Nhìn kỹ lại thì tổng số tiền có hơn bảy mươi nghìn nhân dân tệ.Máu của cậu tựa như đang đông lại,chợt nhớ ra hôm qua hình như mình đã bơ kim chủ...Bình luận trên livestream thật sự nói không sai...Cái tay run run click vào tin nhắn, phát hiện Lục Diên Kính không hề chửi bới gì cả.Không giận là tốt rồi,Viên Cảnh Du vỗ vỗ ngực,đôi mắt lại vô tình nhìn đến thông báo mới nhất từ nền tảng.[ Kính gửi streamer,bạn đã được mời tham gia sự kiện offline do tổng công ty tổ chức.Xin vui lòng có mặt tại địa điểm ở thành phố Q vào lúc 14h ngày 18/6.
Bắt buộc phải tham gia][ Địa chỉ ]Viên Cảnh Du vào phòng ngủ lấy điện thoại để tìm địa chỉ trên bản đồ,phát hiện khoảng cách cũng không xa lắm.Từ "bắt buộc" nghe có vẻ không ổn lắm, lỡ như cậu có việc gấp thì cũng bắt buộc phải đi hay sao?Cậu nghĩ thì thấy có hơi kỳ cục,nhưng sau đó vẫn tranh thủ quét mã WeChat của Lục Diên Kính, rồi gửi yêu cầu kết bạn.Tắt điện thoại, Viên Cảnh Du lại tiếp tục đau đầu, nhìn vào cái tủ quần áo lộn xộn kia cũng đành phải ngậm ngùi mà bắt đầu lục tìm.Cuối cùng ở dưới đáy tủ,cậu đã tìm được một chiếc quần short màu trắng cùng với một cái áo thun trắng in hình mèo hoạt hình ở mặt trước.Nhìn trẻ trâu ghê.Viên Cảnh Du bĩu môi, nhưng vẫn miễn cưỡng mặc nó vào, dù sao cũng đỡ hơn mấy bộ đồ có đủ loại hạt cườm với mấy cái đuôi lông lá lằng nhằng kia.Lục Diên Kính vẫn chưa chấp nhận yêu cầu kết bạn, bây giờ đã hơn mười hai giờ rồi.Ra khỏi phòng có điều hòa, giờ cả người cậu đã nóng hầm hập, mồ hôi bắt đầu rịn ra ở chóp mũi.Sờ sờ vào cái bụng nhỏ đang kêu réo, Viên Cảnh Du còn dè chừng phòng bên cạnh, cậu cẩn thận áp tai vào cửa nghe cả nửa ngày, xác định qua mắt mèo là không có ai thì mới từ từ đẩy cửa ra.Vừa khép cánh cửa cũ nát lại,bên cạnh bỗng dưng vọng ra vài tiếng vỡ kính, là tiếng người đàn ông đang đập phá đồ.Việc này làm người ta sợ muốn chết,Viên Cảnh Du lập tức hoảng sợ lao về phía trước,chạy mà cặp chân cứ như đang đánh nhau, suýt chút nữa là đã tự vấp ngã.Cậu chạy thục mạng đến bên dưới tầng hầm của căn trọ, ánh nắng chói chang ngay lập tức táp thẳng vào người mình.Cậu chống lên đầu gối thở dốc một lúc sau đó bắt một chiếc taxi, đến khi leo được lên xe thì mới thấy yên tâm."
Đi đâu đây nhóc?"
Bác tài niềm nở hỏi,thấy cậu mồ hôi nhễ nhại còn tốt bụng chỉnh điều hoà cho mát hơn.Viên Cảnh Du ngoan ngoãn nói cảm ơn rồi báo địa chỉ :Là toà nhà Việt Thịnh.Đường cũng không xa lắm, taxi chạy hơn nửa tiếng là đã tới gần tòa nhà.Viên Cảnh Du tìm một quán trông cũng đẹp đẹp ở gần đó để ngồi nghỉ,ăn uống no say xong thì liếc nhìn đồng hồ,thấy vẫn còn sớm.Cậu mới chống cằm nghịch điện thoại,ngón tay lướt mấy bình luận của bài đăng trên nền tảng, đọc mà thấy tức mình thật sự.[Không đùa chứ...đây là sức mạnh của tư bản sao?][Streamer 18+ ra ngoài gặp fan để chịch luôn hả][Cạn lời với cái bọn óc chó,đừng có ghen ăn tức ở nữa][Thiệt luôn, không lẽ mấy streamer khác chết hết rồi à?][Chịu...streamer 18+ thì làm sao?
Bộ tụi mày ít coi lắm ha?
Giờ lại bày đặt nhảy dựng lên][Hehe...vợ iu...măm măm...anh nhất định sẽ đi xem][Anh coi đi coi lại buổi livestream tối qua của vợ tới mòn cả màn hình rồi, cảm ơn nhen][Có gì mà phải chửi?
Toàn mấy thằng nghèo không đi được nên ngồi đó phán xét à?]......Viên Cảnh Du nhớ đến chuyện mình livestream lắc mông, bỗng dưng thấy nóng bừng hết cả mặt.Nhưng một streamer nhỏ trong khu 18+ như cậu mà lại được mời tham gia sự kiện lớn thế này,đúng là cũng hơi kỳ thật.
Hơn nữa lật đi lật lại xem hướng dẫn hoạt động offline,cậu còn phát hiện ra rằng phải ở lại một đêm nữa.Lạ đời ghê.Nhưng mà biết làm sao được, bây giờ cậu cũng chỉ là một tên làm công ăn lương thôi.Viên Cảnh Du bất đắc dĩ lắc đầu, ngồi trên ghế cao nhích nhẹ cái mông qua,cặp chân có hơi mập khẽ khép lại, tạo nên những đường cong đầy đặn.Cậu diện nguyên bộ đồ trắng tươi mát,làn da lộ ra bên ngoài còn trắng hơn cả màu áo, nhất là phần đầu gối cùng khuỷu tay hơi ửng hồng,trông mềm mại mọng nước lại vừa sạch sẽ.Ở chỗ ngồi khuất sau đám cây phía sau góc trái, Dương Thanh Thần kéo thấp vành nón xuống."
Vãi chưởng, đây là streamer 18+ kia đó hả?"
Lý Vũ nuốt nước miếng,ngạc nhiên vô cùng vì chẳng nghĩ lại gặp được ở chỗ này."
Nhìn cũng nhỏ quá ha" Cậu ta nhìn đôi chân trắng mịn của Viên Cảnh Du đang đung đưa, tự nhiên hiểu được đôi chút tại sao nền tảng lại mời đối phương.Ngoại hình trông thế này, bảo sao không hút mắt cho được."
Không chừng là bồ nhí của ông lớn nào á nha?"
Lý Vũ lén liếc nhìn khuôn mặt có phần non nớt của Viên Cảnh Du, tự dưng lại nâng tầm câu chuyện lên cái mức trời ơi đất hỡi.Dương Thanh Thần đang núp dưới vành nón để nhìn trộm đôi chân trắng ngần của đối phương, nghe vậy chợt khựng lại vài giây, sau đó liền siết chặt nắm đấm lại,khiến cho những đường gân xanh hiện rõ dưới lớp hình xăm trên cánh tay đen sẫm.Lý Vũ không để ý thái độ của hắn, vẫn cứ luyên thuyên suốt."
Em thấy dám chừng vậy thật á ""Haiz, mặt xinh thế cơ mà..."
Trong giọng điệu lộ rõ sự tiếc nuối lẫn thương cảm."
Đừng có nói xàm" Dương Thanh Thần lườm Lý Vũ một phát,trực tiếp gạt phăng cái suy đoán đó đi.Nếu Viên Cảnh Du mà được ông lớn nào bao nuôi thì bây giờ đã nổi tiếng lâu rồi, chẳng đến mức phải đi cù cưa mấy tên đàn ông khác để kiếm chút fame đâu.Viên Cảnh Du không hay biết gì mà đứng dậy,rồi bước từ từ đi ra ngoài.Dương Thanh Thần khó kìm nén sự bực tức trong mình,dáng người cao to bỗng 'phạch' một tiếng đứng phắt dậy, lẳng lặng bám theo sau cậu.Lý Vũ đực mặt ra, cậu ta xoa xoa trán rồi đi ra quầy thanh toán,sau đó cũng lật đật theo sau................."
Chào anh,xin vui lòng cho xem trang cá nhân,khung giờ này chỉ dành cho các streamer được mời" Cậu lễ tân vừa kiểm tra danh sách vừa chỉnh lại tai nghe,kế tiếp ngẩng lên nhìn Viên Cảnh Du.Cậu ấy chợt ngây người.Trước mặt là một cậu trai đang cúi đầu lướt điện thoại, từ góc này có thể thấy rõ chiếc cằm trắng nõn cùng quả sống mũi cao vuốt, trên da lấm tấm một ít mồ hôi mịn.Viên Cảnh Du mỉm cười đưa điện thoại ra, gương mặt đẹp đến mức khiến người ta hoảng hồn mang theo chút ngượng ngùng, trên khóe miệng còn điểm lên cái lúm đồng tiền nhỏ trông vừa dễ cưng lại vừa nhã nhặn.Mặt cậu lễ tân bỗng trở nên đỏ bừng,cậu ta lắp bắp nói: "Chào... chào mừng anh, xin đi thang máy dành cho khách lên tầng 24, phòng số 9 ạ"Viên Cảnh Du liền nói cảm ơn, giọng nói mềm nhẹ nghe rất ngoan,cậu lấy lại điện thoại rồi bước vào trong tòa nhà.Ở cách đó không xa, Dương Thanh Thần tặc lưỡi một tiếng, dùng cái mặt khó ở thẳng thừng đi phớt qua quầy tiếp tân mà tự đi vào bên trong, trưng ra cái vẻ như 'ta đây là ông giời con', để lại người quản lý phải khổ sầu đứng ở cửa.............Viên Cảnh Du làm theo hướng dẫn đi vào thang máy.
Ngay khi cửa thang máy sắp đóng lại thì một cánh tay rắn chắc bất ngờ chắn ngang ở giữa, làm cửa thang máy lại mở ra một lần nữa.Tên đàn ông lạ không chút ngại ngùng mà chen vào trong thang máy, cà lơ phất phơ đứng ngay bên cạnh cậu.Người đàn ông cao một mét chín trông hệt như bức tường, hắn mặc đồ đen ôm sát, để lộ lồng ngực vạm vỡ và cái eo thon hẹp, từng đường nét cơ bắp đều hoàn mỹ đến cực điểm.Cả cánh tay đầy kín những hình xăm đen tuyền kia cũng càng khiến người ta phải để ý.Viên Cảnh Du nhíu mày, vốn là người nhỏ mọn nên cậu không thể quên được cánh tay này.Chính là cái tên từng chửi cậu xấu.Sao hắn cũng tới đây chứ.Dương Thanh Thần thấy rất căng thẳng, hắn mất tự nhiên mà kéo vành nón thấp xuống, che đi nửa khuôn mặt.Viên Cảnh Du lại cố tình nhích qua bên cạnh, ép sát người vào vách thang máy để cố hết sức tránh xa người đàn ông ra.Mặt của Dương Thanh Thần lập tức trở nên ỉu xìu,hai tay lóng ngóng buông thõng ở bên người, đôi môi mấp máy mãi nhưng chẳng biết phải nói gì cả.Nên xin lỗi trước à?Hắn nhìn lén qua Viên Cảnh Du đang cúi đầu,cả cái mặt nhăn nhó đứng thu lu bên cạnh, còn cắn môi dưới như thể đang hờn dỗi.Dương Thanh Thần vừa định lên tiếng phá vỡ bầu không khí ngượng ngùng này thì "ting" một cái, đã đến tầng 24.Viên Cảnh Du bực dọc đi ra ngoài, rẽ qua rẽ lại cuối cùng cũng tìm được tên cửa phòng số 9.Cậu đứng ở ngoài cửa hít thật sâu hai lần,sau đó mới cẩn thận đẩy cửa tiến vào.Vừa vào trong, đôi mắt hạnh bất chợt va phải một cặp mắt phượng hẹp dài của đối phương.Lục Diên Kính chống cằm, nở một nụ cười đầy ẩn ý rồi dùng ngón tay ngoắc ngoắc về phía cậu.Người đàn ông diện một bộ vest bạc, dáng người cao ráo nhưng lại không quá gầy, cả người từ đầu tới chân đều toát ra vẻ kiêu ngạo trông chẳng khác nào một vị công tử quyền quý.Ngũ quan thì thanh tú đến tận xương,nốt ruồi đen điểm tô dưới đôi mắt phượng lại càng thêm diễm lệ.Viên Cảnh Du bị hớp hồn tới nỗi không thể thốt nên lời,bàn tay đang vịn ở cửa dần buông lỏng,sau đó lại vô thức bước về phía hắn ta.