- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 411,946
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #11
[Novel/Dịch] S Class Guide As Sweet As Honey
Chương 161 - 165
Chương 161 - 165
Chương 161"Gì cơ?"
Jin Hyoseop sững người, vẻ mặt bối rối."
Sao lại hỏi vậy chứ..."
"Tôi không ép cậu phải trả lời ngay.
Tôi chỉ hỏi vậy thôi, vì tôi nghĩ sẽ rất nguy hiểm nếu Andante lại cuồng hóa lần nữa."
Shin Haechang tin chắc rằng nếu Andante có dấu hiệu mất kiểm soát, Jin Hyoseop sẽ lại cố thực hiện guiding cho anh thôi.Hiểu ý câu hỏi, cậu không có cách nào lắc đầu phủ nhận.
Cậu biết rõ mình không thể làm ngơ.
Và nếu xảy ra chuyện này thêm lần nữa, có lẽ cậu sẽ không thể rút lui âm thầm như lúc này.
Khuôn mặt Jin Hyoseop thoáng chùng xuống."...
Tôi không biết.
Tôi thật sự không biết phải làm gì..."
Điều duy nhất cậu có thể làm là hy vọng tình huống này không tái diễn.
Cậu mong Andante được một guide khác hỗ trợ mà không gặp sự cố nghiêm trọng.Thực lòng mà nói, cậu nhận thức được mà.
Dù Shin Haechang có giúp đỡ cậu thì cũng không thể che đậy mọi thứ đâu.
Biết đâu lúc này họ đã lộ ra điều gì rồi cũng nên.
Vậy nên câu hỏi của Shin Haechang hoàn toàn có lý, cậu buộc phải nghĩ đến những rắc rối có thể xảy ra trong tương lai.Nhưng đâu mới là câu trả lời đúng?
Cậu thật sự không biết.'Mình không biết.
Không biết nữa...'Jin Hyoseop đưa tay áp lên vầng trán nóng bừng.
Cậu biết mình phải suy nghĩ nghiêm túc về nó, nhưng lúc này, cậu chỉ muốn trốn tránh thôi.Trong khi đó, Shin Haechang vẫn nhìn chằm chằm vào đôi gò má ửng đỏ và ánh mắt đầy dao động của cậu.
Như thể đọc được suy nghĩ, anh ta điềm tĩnh hỏi:"Cậu định sống phần đời còn lại của mình bằng cách trốn chạy như vậy à?"
"...
Ngoài cách đó ra thì còn cách nào khác sao?"
Cảm giác như bị tra khảo, Jin Hyoseop bất giác cúi đầu xuống."
Nếu có lựa chọn tốt hơn thì tôi đã làm rồi."
Nếu có thể phớt lờ Andante, cậu chắc chắn đã làm vậy.
Nhưng cậu không thể.
Khi cậu là người duy nhất có thể vô hiệu hóa hoàn toàn lượng tích tụ trong cơ thể Andante, và một khi nỗi sợ sẽ có esper chết vẫn còn đè nặng trong lòng, cậu mãi mãi đều sẽ mắc kẹt trong vòng lặp đó.Ngay lúc cậu cúi đầu thấp hơn, Shin Haechang đưa ra một câu hỏi khác."
Cậu có biết tại sao các esper và guide lại ám ảnh với thứ hạng đến vậy không?"
"...
Gì cơ...?"
"Rất nhiều người có năng lực đều khát khao được xếp hạng cao hơn.
Bởi vì cấp bậc quyết định vị trí của họ."
Jin Hyoseop chớp mắt trước câu nói bất ngờ ấy."
Cấp bật cao vừa là điều kiện để gia nhập vào tầng lớp ưu tú của kim tự tháp, vừa là đặc điểm bẩm sinh không thể thay đổi bằng nỗ lực.
Cấp bậc càng cao, khả năng gia nhập các công hội danh giá và giữ vị trí cao càng lớn.
Tất nhiên, cũng có vài nguyên nhân khác nhưng đó là sự thật không bao giờ thay đổi."
Thế giới hiện giờ đang bị chi phối bởi những năng lực giả cấp cao.
Dù esper hay guide cấp thấp có cố gắng đến đâu, họ cũng không thể vượt lên trên."
Luật sinh tồn là thế.
Chừng nào còn năng lực giả thức tỉnh, đó sẽ luôn là quy luật bất biến của thế giới này."
Cậu đã nghe điều đó hàng trăm lần rồi.
Kẻ mạnh săn kẻ yếu.
Jin Hyoseop càng thêm buồn bực.
Bởi nói theo cái lẽ đấy, cậu chính là con mồi của Andante.Dù Shin Haechang không hề có ý nói vậy để khiến cậu từ bỏ hay chấp nhận vị trí của mình, Jin Hyoseop vẫn không thể kiềm chế mà phản ứng lại."
Ý anh là gì vậy?"
"Tôi đang nói rằng Guide Jin Hyoseop là một kẻ săn mồi đỉnh cao."
"...
Tôi chỉ là một guide thôi."
"Phải.
Một guide cấp S."
Jin Hyoseop quệt trán bằng mu bàn tay rồi lắc đầu."
Không.
Trước mặt một esper cấp SS như anh ấy, tôi chỉ là một guide hạng S thôi."
Một người mà vì quá khứ mà từ chối việc guiding sâu.
Bạn có mạnh đến đâu nhưng nếu bạn không dùng sức mạnh ấy thì cũng vô nghĩa thôi.
Nên cậu thấy danh xưng "guide cấp S bị lỗi" rất hợp với mình.Nhưng Shin Haechang lắc đầu kiên quyết."
Một guide cấp S bình thường có thể nghĩ như vậy.
Nhưng cậu là người duy nhất tương thích với esper cấp SS Andante.
Đó là sự khác biệt rất lớn."
Chính sự khác biệt ấy là lý do Andante không thể buông bỏ Jin Hyoseop.
Sự độc nhất đó như đè nặng lên vai cậu, khiến lời nói của Shin Haechang và cả cuộc trò chuyện dần trở nên chẳng có nghĩa lý gì."...Tôi thật sự không hiểu anh đang nói gì, Shin Haechang."
"Cậu là guide duy nhất có thể sánh ngang với Andante.
Mà đã ngang hàng, thì tức là cậu cũng là một người sở hữu năng lực cấp cao."
"Rốt cuộc ý anh là gì hả—""Người có năng lực cao thì công hội nào cũng sẽ chào đón, đúng không?"
Đôi mắt Jin Hyoseop mở to.
Cuối cùng cậu đã hiểu điều Shin Haechang muốn truyền đạt."
Dù cậu có cố gắng gánh mọi thứ một mình, thì Andante không phải người mà cậu có thể đối phó.
Điều cậu cần, Guide Jin Hyoseop, là một đồng minh đáng tin cậy để ngăn chặn sự ám ảnh của Andante.
Đúng chứ?"
"...
Hãy cân nhắc về điều đó."
Nói xong, Shin Haechang hơi cúi người rồi quay lưng rời đi.
Jin Hyoseop không kịp thốt lên bất kỳ lời gì, chỉ đứng sững nhìn theo.
Mãi đến khi cơ thể không còn trụ được nữa, cậu mới lê bước vào nhà của Selena.Lúc này trời đã khuya, tất cả đều đang ngủ say.
Jin Hyoseop lặng lẽ bước vào căn phòng dành riêng cho cậu.
Cánh cửa vừa khép lại, cậu trượt dọc xuống sàn, kiệt sức mà đổ gục.'Hãy cân nhắc.'Lời đề nghị gia nhập Cục An ninh Quốc gia.
Hội trưởng công hội – Shin Haechang đang tỏ ý muốn bảo vệ cậu.
Anh ta sẵn sàng làm đồng minh mạnh mẽ để chắn giữa cậu và sự ám ảnh của Andante.Trong tình thế ngộp thở này, lời đề nghị đó như một tia sáng le lói.
Nhưng Jin Hyoseop không thể mừng nổi.
Bởi việc gia nhập Cục An ninh cũng đồng nghĩa với việc chính thức báo cho Andante biết cậu vẫn còn sống.Cậu sẽ phải đối diện trực tiếp với cơn thịnh nộ của Andante.
Dù Shin Haechang hứa sẽ bảo vệ cậu đi chăng nữa thì chuyện này cũng không dễ dàng gì.
Hoặc có lẽ...
Thứ khiến cậu sợ không phải là cơn giận của Andante.'Đừng đi...
Hyoseop-ah, anh cầu xin em...'Tai cậu nóng bừng lên.
Những lời cầu xin khổ sở ấy của Andante vẫn văng vẳng trong đầu cậu.
Để xoa dịu cơn sốt, Jin Hyoseop ôm chặt lấy đầu gối, co người, nhưng vẫn chẳng thấy khá hơn chút nào.Dù bị ảnh hưởng bởi thuốc và gần như không nhớ gì, Andante vẫn gọi tên Jin Hyoseop trong cơn mơ hồ.
Đôi mắt anh nhòe đi, khuôn mặt vặn vẹo, tay vươn ra lần mò tìm kiếm cậu.Chiếc xích trên cánh tay trái còn lại va chạm loảng xoảng như sắp gãy.
Jin Hyoseop gồng mình, cố di chuyển đôi chân cứng đờ.'Tại sao anh lại làm vậy...?'Chỉ cần nghĩ đến lý do thôi cũng khiến đầu cậu đau nhói.
Những cảm xúc tưởng như đã bị lãng quên lại trỗi dậy.Jin Hyoseop bịt chặt tai.
Ký ức về việc phớt lờ lời cầu xin được trò chuyện của Andante cứ ám ảnh cậu mãi, gần như muốn bóp nát trái tim cậu.
Khi ấy, cậu nghĩ đó là lựa chọn duy nhất.
Nhưng giờ đây, trong lòng cậu dâng lên chút hối hận.'Liệu em có nên lắng nghe anh nói không?
Nếu vậy, mọi chuyện sẽ khác đi chứ?'Cậu lắc đầu thật mạnh để xua đi dòng suy nghĩ đó.'...Không.
Em đã quá mệt mỏi rồi.'Andante không cảm tính phó thác niềm tin.
Anh rất giỏi trong việc lừa dối người khác.
Khác với Jin Hyoseop không thể giấu cảm xúc và luôn để lộ mọi thứ qua ánh mắt.
Chính sự khác biệt ấy đã đem đến cho cậu không ít nỗi đau.
Cậu không thể để mình bị lay động như một kẻ ngốc nữa.Để quên đi những tiếng gọi tuyệt vọng đó, Jin Hyoseop siết chặt vòng tay quanh đầu gối, như nhắc nhở bản thân không được tin anh nữa.
Nhưng thật lạ, từ cổ cậu, nơi bị cắn vẫn âm ỉ tỏa ra hơi ấm.***Nếu tiếng đảo mắt mà có âm thanh thì nơi này chắc giống cái chợ lắm đấy.
Vị guide trước mặt Andante chỉ biết đảo mắt liên tục như thể đó là việc duy nhất cần làm.
Thậm chí còn nghịch ngón tay đầy bối rối.
Andante cau mày, vô thức nhớ đến ai đó.Người kia lại đảo mắt lần nữa, rõ thấy là đang luống cuống.
Dù guiding đã truyền qua bàn tay nắm chặt, nhưng không có lấy một phản ứng rõ ràng nào.
Đủ khiến sắc mặt Andante càng thêm cáu kỉnh."
Nãy cậu nói là cậu đã guide cho tôi?"
"À, đúng rồi.
Tôi có mà."
Guide kia sốt sắng gật đầu."
Ừm...
Vì cơ thể của anh có vẻ ổn rồi nên tôi đoán guiding đã hiệu quả...
May quá."
Cách nói ngập ngừng ấy như ngầm thừa nhận công lao cho việc Andante hồi phục.
Andante bật cười ngắn, đầy mỉa mai."
Là nhờ cậu mà cơ thể tôi ổn lại à?
Ai nói thế?"
"Gì cơ?
À, không phải sao?
Hay là người khác đã làm?
Thành thật thì tôi cũng chẳng nhớ rõ.
Tôi ngất trước cả khi làm được gì nhiều..."
Người kia gãi đầu, kín đáo liếc nhìn Andante.
Esper cấp SS vốn nổi tiếng đến mức ngay cả các guide cấp cao cũng biết tên, có vẻ như người này đang nhìn cậu với đôi chút tò mò."
Phải, tôi nghe nói cậu là người cuối cùng guide cho tôi.
Nhưng..."
Andante giơ bàn tay mà hai người đã từng nắm chặt để guiding."
Tương thích giữa chúng ta tệ thật đấy?"
Người kia không phản bác.
Cả hai đều biết sự tương thích của họ thật sự chẳng ra sao.
Anh ta lại gãi đầu rồi đáp:"Có thể là bộ khuếch đại guiding lần đó đã hoạt động?"
"...
Khuếch đại guiding?"
Mắt Andante mở to.
Anh hoàn toàn quên mất thiết bị đó."
À đúng rồi.
Là nó đấy."
Bộ khuếch đại guiding.
Dù có bí mật sử dụng thì cũng không thể nào lại áp dụng được cho một esper đang trên bờ vực cuồng hóa.
Việc anh hồi phục...
Lẽ nào là nhờ thiết bị đó sao?
Mắt Andante tối lại.'Không.
Không thể nào.'Chương 162Andante đã tiến hành nhiều thí nghiệm với bộ khuếch đại guiding.
Anh từng thử nghiệm với một guide như Yujin, người có mức tương thích tạm ổn và cả với những guide hoàn toàn không tương thích với mình.
Tuy nhiên, không một trường hợp nào đem lại kết quả guiding đạt mức hoàn hảo.Một thể trạng lý tưởng chỉ có thể đạt được nếu trải qua liên tiếp ba lần guiding từ ba guide khác nhau sử dụng bộ khuếch đại.
Dù guide hạng A có thể đạt đến trình độ của hạng S nhờ thiết bị thì ngay cả guide hạng S cũng không thể giúp esper chạm tới sức mạnh cấp SS bất kể có dùng nhiều thiết bị bù lại đi nữa.Chưa kể, sau khi sử dụng thiết bị đó, các guide gần như kiệt sức hoàn toàn.
Đặc biệt là với guide hạng S, bộ khuếch đại gây áp lực nặng nề lên cơ thể họ, khiến họ gần như không thể vận dụng sức mạnh trong vòng hai tuần.Hôm ấy, Andante đã được ba người guiding.
Loại trừ Yujin, hai người còn lại đều có mức tương thích rất tệ với anh.
Thực tế, rất hiếm có ai phù hợp với Andante.
Nhưng kể cả khi tính đến điều đó, tình trạng thể chất hiện tại của anh vẫn thật khó lý giải.'Dù có dùng bộ khuếch đại guiding đi nữa thì mình cũng không thể nào đang ở trạng thái hoàn hảo như vậy được.'Tất nhiên, anh không thể chắc chắn hoàn toàn.
Các thí nghiệm với thiết bị khuếch đại vẫn chưa hoàn tất, biết đâu còn tồn động những biến số khác thì sao.
Đắm chìm trong suy nghĩ, Andante ngước nhìn guide mới trước mặt."
Lydian, cậu nói là tôi được guiding hai ngày trước khi tỉnh lại đúng không?
Vậy trước đó cậu làm gì?"
"Ờ...
Em với Dorian đi tìm thêm các guide khác.
Chúng em cố tìm những guide hạng S tương thích.
Nhưng mà...
Không dễ gì vì ai cũng từ chối."
"Thế những người còn lại thì sao?"
"Flat thì đi kiểm tra dungeon mà đội trưởng đã xâm nhập, Synthy đi cùng em...
Czerny và Coda canh giữ bệnh viện của anh.
Hình như Czerny trực sáng, Coda trực chiều.
Sau đó em và Coda đổi ca."
"...
Coda à?"
Andante khẽ nheo mắt.
Sau một thoáng trầm ngâm, anh đứng dậy khỏi ghế."
Cảm ơn cậu.
Hãy thay tôi truyền đạt lại với các thành viên khác trong công hội về phần việc còn lại, và nhớ đáp ứng những yêu cầu của họ nếu có thể.
Tôi cảm kích vì cậu đã thử guiding."
Andante nở nụ cười sáng chói của mình, như chưa từng vượt giới hạn.
Nhưng khí chất sắc bén nơi anh vẫn còn nguyên.***"Jin!
Jin, anh sao vậy?
Anh ổn không?"
Giọng nói hốt hoảng vang lên giữa màn sương mờ mịt trong tâm trí cậu.'Đau...
Đau quá, mình chết mất...'Jin Hyoseop không thể trả lời, cũng không thể nói ra những suy nghĩ đang quay cuồng trong đầu.
Cậu chỉ có thể thở hổn hển, đầy gấp gáp.
Cơ thể cậu dường như bị rút cạn hoàn toàn.Cơn sốt đáng ra phải giảm vào buổi tối vẫn không hề hạ.
Cậu thậm chí không đủ tỉnh táo để hỏi chuyện gì đang xảy ra, tất cả những gì cậu muốn là thoát khỏi cảm giác khủng khiếp này càng nhanh càng tốt."
Tình trạng cậu ấy thế này bao lâu rồi?"
"Từ sáng nay.
Bọn em không xác định được nguyên nhân nên định đưa anh ấy đến thẳng đến bệnh viện..."
"Nhiệt độ cơ thể cậu ấy cao bất thường.
Có vẻ như là tác dụng phụ của guiding.
Gọi bác sĩ đi."
"Tác dụng phụ của guiding á?"
"Tôi sẽ giải thích sau."
Giọng nói của Shin Haechang và Teddy thoáng vang lên, nhưng Jin Hyoseop không mở nổi mắt.
Cậu cảm giác như toàn bộ độ ẩm trong cơ thể đang bốc cháy.
Rồi một vật nhọn đâm nhẹ vào người, dòng chất lỏng mát lạnh lan ra, xoa dịu cảm giác bỏng rát.
Một tiếng thở phào khẽ khàng thoát khỏi môi cậu.Cậu nghe thấy ai đó nói "Chúng tôi đã cho cậu ấy thuốc hạ sốt và thuốc an thần, nhưng vẫn phải theo dõi sát sao.
Có triệu chứng gì khác không?"
"...
Anh ấy...
Bị chảy máu cam."
"Máu cam à?
Lạ thật...
Thường thì triệu chứng đó xuất hiện khi một guide sắp thức tỉnh thôi chứ..."
"Hiểu rồi...
Chúng tôi sẽ kiểm tra kỹ hơn..."
Khi tình trạng Jin Hyoseop ổn định hơn, những giọng nói xung quanh cậu mới dần lắng lại.
Cậu chìm sâu vào khoảng tối.Khi mở mắt lần nữa thì thời gian đã trôi qua khá lâu.
Mồ hôi lạnh ướt đẫm lưng, cột sống thì ê ẩm vì nằm lâu.
Nhưng ít ra, sự mệt mỏi khủng khiếp trước đó đã biến mất.
Cậu thở phào nhẹ nhõm.Ban đầu, cậu tưởng cảm giác nóng ran ấy là thứ quen thuộc, như từng trải qua trước đây.
Nhưng mùi hương tràn ngập khắp cơ thể không giống tác dụng phụ.
Nó quá mãnh liệt.
Cậu từng gặp hiện tượng tương tự đôi lần mỗi năm, nhưng lần này...
Hoàn toàn khác biệt.Cơn nóng kì lạ khiến cậu thở dốc.
Jin Hyoseop cuộn người lại.
Tất cả những gì cậu muốn là nó qua càng nhanh càng tốt.
Nhưng gương mặt người kia cứ hiện hoài trước mắt khiến cậu muốn bật khóc.
Tất cả là tại người đó.
Cái cách người đó gọi tên cậu, nhìn cậu, và cả cách anh thủ thỉ nỉ non.
Đột nhiên, cậu gần như muốn oán trách Andante.
Nhưng cùng lúc đó...
Lại khao khát được ở bên anh.
Không thể kiểm soát cảm xúc hỗn loạn, cậu thở gấp.
Mùi hương mật ngọt lan tỏa khắp nơi, khi mũi cậu bắt đầu tê đi vì dư âm ấy, Jin Hyoseop lại mất đi ý thức.Khi mở mắt lần nữa, dù không thể nói là đã hoàn toàn hồi phục, nhưng cơn sốt đã hạ.
Jin Hyoseop khẽ rên, từ từ nhổm dậy.
Cơn sốt đã qua vậy mà cơ thể cậu vẫn còn nặng nề."...
Đây là đâu vậy?"
Xung quanh xa lạ, mà cũng quen quen.
Cậu chưa từng đến đây, nhưng lại có linh cảm về nơi này.
Cậu cố cử động thì thấy có gì đó kéo nhẹ nơi cổ tay.
Jin Hyoseop mới phát hiện ra kim truyền dịch đang cắm trên mu bàn tay mình.Đúng lúc đó, cánh cửa không tiếng động mở ra, một giọng nói quen thuộc vang lên."
Ôi Jin!
Anh tỉnh rồi à!"
Teddy vừa bước vào phòng đã vội lao đến bên cậu, đặt tay lên trán rồi lẩm bẩm:"Hmm...
Vẫn còn hơi sốt.
Thường thì hạ nhanh lắm, sao giờ vẫn còn nhỉ?"
Nó cẩn thận quan sát sắc mặt Jin Hyoseop."
Jin, anh thấy sao rồi?
Có buồn nôn hay gì không?
À, đợi chút.
Để em gọi bác sĩ trước đã."
Teddy vội lấy điện thoại.
Jin Hyoseop vẫn còn ngơ ngác, đưa tay lên trán mình.
Cậu thấy ấm, tưởng mình ổn rồi chứ.
Nhưng dựa vào cảm giác mát lạnh từ tay Teddy thì chắc là vẫn còn sốt nhẹ."
Teddy...
Đây là Cục An ninh Quốc gia phải không?"
Căn phòng tuy lạ nhưng thiết kế bên trong khiến cậu ngay lập tức nhận ra."
Phải hỏi ngược lại anh đấy.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Sáng nay anh ngất xỉu, bọn em hoảng hốt đưa anh tới đây."
Teddy thở dài, đầy mệt mỏi."
Bọn em định đến bệnh viện, nhưng một esper của Cục An ninh Quốc gia chặn lại.
Sau đó hội trưởng công hội còn ngõ ý cho anh mượn cơ sở của họ...
Họ bảo là do tác dụng phụ của guiding vì anh là guide hạng S.
Nhưng em vẫn chẳng hiểu gì cả."
"À...
Cái đó..."
Một cơn xấu hổ trào lên.
Jin Hyoseop cứ nghĩ mọi chuyện sẽ lắng xuống sau một ngày.
Nhưng khi tỉnh lại, cậu thấy mình đang nằm ở Cục An ninh, cơ thể còn yếu ớt thế này.
Và tệ hơn nữa...
Có vẻ như Teddy đã đoán ra hết mọi chuyện."
Xin lỗi, có hơi rắc rối một chút."
"Nếu anh nói với em sớm, thì em đã không phải giải thích mọi thứ với hội trưởng công hội...
À mà thôi, là lỗi của em.
Anh đã bảo em đừng nhắc gì về anh rồi mà."
Teddy cúi đầu thở dài."
Nói thật thì...
Em lỡ kể với hội trưởng về anh rồi.
Hôm đó em phấn khích quá...
Em không cố ý đâu.
Xin lỗi anh, em đúng là tệ thật mà."
"Không sao.
Em không cần xin lỗi.
Em đâu có lỗi gì."
Jin Hyoseop đã lo sợ đúng.
Cơn cuồng hóa của Andante sẽ làm lộ danh tính của cậu.
Cuối cùng, chính cậu là người tự đẩy mình vào tình thế này, tự tạo nên đống dối trá để giấu sự thật.
Teddy không sai."
Là anh nên xin lỗi mới phải.
Vì đã giấu em."
"À, đúng rồi!
Về chuyện đó..."
Teddy lúc nãy còn trông buồn bã bỗng ngẩng đầu, ánh nhìn sắc bén hơn."
Jin, sao anh có thể giữ nhiều bí mật như vậy?
Chúng ta sống cùng nhau mà em chẳng biết gì về anh cả.
Không biết gì luôn."
"Anh...
Anh chỉ không muốn làm em khó xử thôi..."
"Em tưởng chúng ta thân lắm chứ, chẳng lẽ chỉ có em nghĩ vậy à?"
Jin Hyoseop giật mình, vội lắc đầu."
Không, không phải vậy đâu.
Anh chỉ không muốn làm phiền em.
Anh thật sự biết ơn em mà..."
Cậu từng nghĩ rằng kể về quá khứ đau đớn chỉ tổ ảnh hưởng đến người khác.
Cậu đã nợ ân nhân của cậu lắm rồi, cậu không muốn đặt thêm gánh nặng lên vai họ."
Anh chỉ không muốn trở thành một gánh nặng.
Chỉ vậy thôi."
"Vậy...
Anh cũng cho rằng nếu em kể chuyện khó khăn của mình với anh thì em cũng là gánh nặng à?"
"Không, không phải vậy mà."
"Thế sao anh lại nghĩ em sẽ nghĩ thế chứ?"
Teddy mím môi, ánh mắt mang theo tổn thương."
Em không yêu cầu anh phải kể hết.
Nhưng...
Nghe mọi chuyện từ người khác, nó đau hơn nhiều.
Em tưởng chúng ta thân lắm, Jin."
Mắt Jin Hyoseop khẽ run lên.'Cậu ấy giận rồi.'Cậu từng nghĩ đó là sự tử tế.
Nếu cứ kể lể đau khổ đời mình thì cậu cũng sẽ vô tình làm người nghe buồn thêm thôi.
Nên cậu quen với việc nuốt hết vào trong, giữ kín như bưng.
Cậu đã luôn sống như thế.Song giờ đây, cậu lại sợ điều khác.
Mối quan hệ lâu dài giữa họ sắp phải kết thúc rồi ư?
Cậu phải rời đi lần nữa sao?
Một khi đã chân thành đối đãi với người khác, đã dựa dẫm vào họ thì cậu sợ mình không rời đi nỗi.
Cậu đã buông tay với quá nhiều người, có lẽ vì thế mà luôn ngần ngại quá thân thiết với ai.Dù biết rõ nói dối có thể khiến người khác thất vọng...
Nhưng cậu vẫn chọn cách đó.
Dẫu biết nó cũng dại dột không kém gì.Chương 163"...
Anh xin lỗi."
"Ừm.
Không sao đâu.
Dạo này em học được một từ mới.
Nên...
Coi như huề nhé.
Em cũng có nhiều điều phải xin lỗi."
"Ừ, cảm ơn em."
Thấy nét mặt Jin Hyoseop dịu xuống, Teddy khẽ ho một tiếng.
Đúng lúc đó, cánh cửa mở ra lặng lẽ, một bóng người quen thuộc xuất hiện."
Cậu thấy đỡ hơn chưa?"
"Esper Shin Haechang..."
Jin Hyoseop toan đứng dậy, nhưng Shin Haechang đưa tay ra hiệu bảo cậu cứ ngồi."
Bác sĩ nói là do tác dụng phụ của guiding.
Nhưng...
Có vẻ nó kéo dài hơn bình thường.
Không sao chứ?"
"Bình thường thì...
Không đâu.
Chắc do lần này tôi dùng sức quá nhiều."
Jin Hyoseop đưa tay xoa sau cổ vẫn còn âm ấm."
Dù sao thì, để giúp Andante trở về trạng thái ban đầu chắc cũng rất vất vả cho cơ thể cậu.
Nhưng guiding đã thành công.
Họ nói Andante tỉnh lại chỉ sau mười hai tiếng."
"Vậy à..."
Phản ứng thờ ơ của Jin Hyoseop như đang nghe chuyện gì quá đỗi bình thường, khiến Shin Haechang không khỏi lẩm bẩm đầy khâm phục:"Cậu thật đáng kinh ngạc."
"Chắc là do độ tương thích phù hợp."
"Nhưng Andante là esper cấp SS đúng không?
Chỉ điều đó thôi cũng đã..."
Shin Haechang nói nửa chừng rồi lắc đầu, bỏ qua."
Thôi vậy.
Dù sao đi nữa, Guide Jin Hyoseop, xin lỗi vì vừa tỉnh lại đã phải nói chuyện nghiêm túc với cậu.
Nhưng chúng ta cần bàn về tương lai."
Jin Hyoseop hiểu ngay từ lúc Shin Haechang để Teddy rời đi.
Cậu cũng lờ mờ đoán được nội dung cuộc nói chuyện, nên khẽ gật đầu, có phần căng thẳng."
Vâng.
Mời anh nói."
"Chắc cậu cũng đoán được rồi...
Ngay khi Andante tỉnh dậy, cậu ta đã gặp tất cả các guide từng được phân cho mình.
Có vẻ cậu ta cảm nhận được điều gì đó bất thường."
Dù không quá bất ngờ, nhưng chính tai nghe được vẫn làm cậu choáng váng."...
Anh nghĩ anh ấy sẽ phát hiện ra sao?"
"Vấn đề thời gian thôi."
Đến nước này rồi.
Jin Hyoseop cúi đầu, thở dài.
Giờ đây cậu không còn cách nào thoát khỏi ánh nhìn của Andante.
Cậu đã sống như kẻ chạy trốn ở Mỹ suốt một thời gian dài, việc phải tiếp tục sống như vậy trong tương lai khiến cậu vừa kiệt sức vừa tuyệt vọng.Shin Haechang chìa về phía Jin Hyoseop gần như buông bỏ một tia hy vọng."
Giờ chỉ còn một cách duy nhất để tôi có thể giúp cậu."
"Cái này là..."
Đó là hợp đồng guide đến từ Cục An ninh Quốc gia.
Tên của Jin Hyoseop đã được điền sẵn, chỉ cần cậu đóng dấu là xong xuôi."
Hãy gia nhập Cục An ninh Quốc gia với tư cách một guide.
Tôi sẽ dùng mọi thứ mình có để bảo vệ cậu."
"..."
"Và để làm rõ thêm, nếu cậu nghĩ tôi ép buộc vì năng lực của mình với tư cách một esper thì cậu nhầm rồi.
Lý do tôi cần cậu ký hợp đồng với công hội là bởi tôi cần đến sức mạnh tập thể của toàn bộ Cục An ninh Quốc gia."
Shin Haechang nói với giọng điềm tĩnh nhưng đầy thuyết phục, giống như khi anh ta thường phát biểu trước công chúng."
Cục An ninh Quốc gia là công hội duy nhất có thể sánh ngang với Onaip.
Dù Onaip đang giữ hạng một, nhưng Cục An ninh Quốc gia vẫn được xem là công hội tốt nhất.
Nếu cậu trở thành guide của chúng tôi, đó sẽ là lý do công khai cho việc Andante không thể đụng đến cậu."
Hoàn toàn hợp lý, nhưng trong lòng cậu lại chẳng thấy yên tâm nổi.
Nếu Andante biết rằng Jin Hyoseop, người anh tưởng đã chết nay xuất hiện trở lại với tư cách guide của Cục An ninh Quốc gia, liệu anh ấy sẽ nghĩ gì?
Liệu giọng nói từng cầu xin đến tuyệt vọng ấy sẽ chuyển thành giận dữ hay không?
Anh ấy có nghĩ cậu phản bội anh không?'Dù mình không ký hợp đồng...
Nếu anh ấy phát hiện ra sự tồn tại của mình thì kết cục cũng chẳng khác gì.'Bất chợt, cuộc nói chuyện với Teddy khi nãy thoáng gợi lại.'Em không yêu cầu anh phải kể hết.
Nhưng...
Nghe mọi chuyện từ người khác, nó đau hơn nhiều.
Em tưởng chúng ta thân lắm, Jin.'Teddy từng nói cậu ấy tổn thương vì bị giấu kín mọi chuyện.
Những người từng gặp Jin Hyoseop trong khi cậu giấu quá khứ cũng có thể cảm thấy như vậy.'Vậy...
Có phải Andante cũng thế không?'Jin Hyoseop biết giữa họ chẳng có niềm tin gì.
Họ gặp nhau khi cả hai đều giấu đi những cảm xúc thật và cả những tổn thương trong quá vãn.
Song cuối cùng, Andante lại là người đã chia sẻ rất nhiều với cậu, nếu không muốn nói là tất cả.Còn người chẳng nói gì, giấu kín mọi thứ...
Lại là cậu.
Jin Hyoseop đã co mình lại như một con rùa nhút nhát, không chịu để ai thấy quá khứ tổn thương bên trong hay thậm chí cả việc mình vẫn còn sống.Cậu từng yêu Andante trong khi giấu đi tất cả.
Nhưng Andante là do cậu không chịu nổi việc thấy anh bên guide khác nên mới rời đi, dẫn tới việc anh gặp nguy hiểm.'Thậm chí mình còn chẳng kiểm tra kỹ xem anh ấy có được guide bởi ai khác không.'Cậu đã quá chủ quan khi chỉ dựa vào tình trạng thể chất và những điều nghe được.
Giờ nghĩ lại, có khi mọi chuyện đều là hậu quả của việc không chịu nói rõ ràng.'Nếu anh ấy nổi điên chỉ vì chẳng ai tương thích đủ để guide cho mình nên cứ loanh quanh khắp dungeon để tìm một người thì sao?'Nếu điều đó là sự thật thì Jin Hyoseop đâu vô can.
Vì những rối ren trong lòng mình, cậu đã để một sinh mạng phải chênh vênh trên bờ vực.
Nỗi đau vì không thể có được tình yêu duy nhất...
Chẳng đáng để đánh đổi lấy mạng sống của ai đó.Dù có thể suy nghĩ ấy hơi quá, nhưng một khi đã rơi vào vòng xoáy tiêu cực, nó cứ kéo dài mãi.
Giọng nói tuyệt vọng của Andante mà cậu chẳng thể quên càng khiến suy nghĩ ấy thêm nặng nề.Cậu siết chặt hợp đồng trong tay, giấy nhàu nát theo từng khớp ngón tay.
Nhận ra sự chần chừ ấy, Shin Haechang lên tiếng:"Tôi có thể hỏi vì sao cậu do dự không?"
"...
Tôi cũng không chắc nữa.
Tôi cứ băn khoăn liệu mình có đang làm đúng không.
Có lẽ...
Ít nhất tôi nên nói chuyện với anh ấy.
Bằng không tôi vĩnh viễn đều như kẻ bỏ chạy."
Cuộc trò chuyện chưa từng xảy ra lại hiện lên trong đầu cậu.
Không biết Andante muốn nói điều gì nhưng Shin Haechang cắt ngang suy nghĩ ấy bằng giọng lạnh lùng và dứt khoát, như muốn kéo cậu ra khỏi mớ bòng bong."
Cậu thực sự nghĩ đây là lỗi của cậu sao?
Nếu vậy thì cậu đang nghĩ quá rồi đấy."
"Vậy à..."
"Rõ ràng mà.
Tên đó để sức mạnh mất kiểm soát, suýt nữa thì cuồng hóa thì liên quan gì đến cậu?"
"Nhưng...
Chẳng phải anh ấy đang tìm tôi sao?"
"Có khi chỉ vì ích kỷ."
Jin Hyoseop khẽ run mắt trước sự thẳng thừng của Shin Haechang."
Cậu thực sự tin rằng Andante đang tìm cậu chỉ vì nhớ cậu à?"
"Không...
Tôi chỉ nghĩ...
Nếu có thể nói chuyện, biết đâu mọi chuyện sẽ tốt hơn.
Ý tôi là, lần trước gặp nhau, tôi đã—""Nếu gặp cậu ta, đừng ngây thơ nghĩ là sẽ nói chuyện được.
Đừng để vẻ ngoài của Andante đánh lừa.
Nếu giờ cậu đối mặt với cậu ta—"Shin Haechang nheo mắt, ánh nhìn sắc lạnh."
Cậu sẽ bị đối xử như một cỗ máy rút guiding, bị giam cầm cho đến chết.
Đó mới là con người thật của Andante.
Cậu nghĩ như thế chỉ vì cậu chưa thực sự hiểu rõ cậu ta."
"..."
"Với Andante, guide chỉ có một mục đích duy nhất – guiding.
Và vì cậu ta có thể guiding ngược nên chẳng còn chỗ cho sự chân thành hay cảm thông.
Nhưng nếu cậu vẫn cứ muốn bám lấy hy vọng mong manh rằng mọi chuyện sẽ khác..."
Shin Haechang ngừng lại, thở dài một tiếng như thể không còn cách nào khác."
Vậy thì tôi chẳng thể cản cậu.
Nhưng một khi đã bước vào con đường đó, sẽ không còn chỗ lui nữa đâu."
Jin Hyoseop không biết phải đáp lại thế nào.
Càng nghĩ, cậu càng cảm thấy Shin Haechang mới là người lý trí hơn.'Nhưng dù vậy...'Cậu siết chặt nắm đấm.
Dây truyền dịch cắm vào tay bị kéo ngược, máu rỉ ra.
Nhưng Jin Hyoseop không màn buông lỏng tay.
Ánh mắt cậu lạc lõng.'...
Đã từng có lúc mình từng thề sẽ không dao động, dù ai có nói gì đi nữa."
Khi ấy, cậu tin vào Andante và có thể dõng dạc đảm bảo anh ấy sẽ không làm điều gì quá đáng.Nhưng giờ thì không.
Cậu không dám chắc điều gì...
Cay đắng làm sao.Chương 164Bàn tay của cậu được Shin Haechang nhẹ nhàng nắm lấy."
Tôi đã nói rồi, tôi thích cậu, Guide Jin Hyoseop."
"..."
"Vậy nên, tôi mong cậu sẽ không buồn."
Dù nói lời mang vẻ ấm áp, giọng của Shin Haechang lại khô khốc một cách kỳ lạ.
Nhưng với cậu, điều đó không quan trọng lắm.Shin Haechang luôn đánh giá cao những người có năng lực, anh ta từng khen ngợi khả năng của cậu là phi thường.
Đó chính là ý của anh ta muốn nói khi bảo "thích" cậu.
Điều từng khiến cậu tức giận đến vậy mỗi khi nghĩ về Andante giờ đây lại đem đến đôi chút nhẹ nhõm khi áp lên Haechang – chỉ cần cậu còn giá trị, Shin Haechang sẽ tiếp tục ưu ái cậu.'Phải.
Chỉ cần cậu gia nhập Cục An ninh Quốc gia...
Thì cậu không cần lo lắng gì nữa.
Không còn phải trốn chạy hay thấp thỏm bất an.'Đột nhiên, khi nhớ lại khoảnh khắc từng so sánh Dietrich với Andante, nỗi lo lắng lúc đó bỗng trở nên vô căn cứ.'Mình không thể chắc rằng hyung sẽ không giống Dietrich.'Vì thế, cậu không thể đặt niềm tin vào anh.
Cậu hiểu rõ nỗi ám ảnh khủng khiếp của các esper, điều đó khiến cậu không thể chọn Andante.
Như Shin Haechang từng nói, ở lại đây còn hơn là để bị Andante bắt lại rồi giam giữ.Đúng lúc ấy, kim truyền đâm nhẹ vào tay cậu khi nó tuột khỏi bàn tay yếu ớt đã không còn sức giữ."
Hình như truyền dịch xong rồi."
"...
Cảm ơn."
Cậu dùng tay còn lại lật giở bản hợp đồng, đọc kỹ từng trang một.
Khi đã hạ quyết tâm, sự do dự nhanh chóng được thay thế bằng quyết đoán.
Rồi, môi khẽ run lên, cậu cất tiếng."
Esper Shin Haechang."
"Vâng, Guide Jin Hyoseop?"
Miệng cậu như chứa đầy cát, nhưng cuối cùng, Jin Hyoseop vẫn đưa ra lựa chọn."...
Tôi sẽ ký hợp đồng."
Nghe vậy, Shin Haechang khẽ mỉm cười."
Một lựa chọn sáng suốt."***Lại một lần nữa, một cổng biến dị cấp S sắp mở ra.Thông thường, họ sẽ không cử Andante, người đang cận kề trạng thái mất kiểm soát vào trong.
Nhưng lần này, dungeon bên trong cổng có tính độc, cổng có thể khép lại sau chưa đầy ba tiếng.
Không còn lựa chọn nào khác, [SSS] buộc phải tiếp tục trông cậy vào Andante.Nếu dân thường biết chuyện, hẳn họ sẽ phẫn nộ.
Nhưng đó là biện pháp cần thiết để bảo vệ người dân khỏi cổng biến dị. [SSS] vẫn luôn phải điều tra những cánh cổng như thế này.Muốn thu thập thêm thông tin, Andante tiến vào dungeon không một lời than phiền mặc cho nó chứa đầy chất độc.Không chút đoái hoài sự lo lắng của tất cả, Andante dứt khoát sải bước vào trong cổng, chẳng hề nao núng.
Thế nhưng, trong khi từng chút di chuyển qua dungeon đầy rẫy nguy hiểm, tâm trí anh lại tràn ngập những suy nghĩ hoàn toàn khác."
Chưa từng có guide nào được giao trách nhiệm guide cho đội trưởng" Coda từng nói rõ ràng như vậy, không hề thêm bớt.
Đó vốn là kiểu nói chuyện thường thấy của cậu ta, nhưng chẳng hiểu sao bỗng khiến Andante cảm thấy bất an.Giữa các thành viên trong công hội, Andante có xu hướng tin lời Coda, không phải vì Coda trung thực hơn hay đáng tin hơn người khác, mà bởi Andante đã quen biết y quá lâu.
Anh hiểu rõ bản chất của Coda, không phải người hay nói dối, cũng chẳng cần thiết phải giấu giếm gì.Thế nhưng lần này có gì đó không ổn.
Tại sao CCTV của bệnh viện lại tắt đúng lúc Coda tiếp quản khâu giám sát?
Coda bảo trùng hợp thôi chứ y cũng không biết.Nhưng sự bình thản ấy làm Andante hoài nghi.
Dù có vẻ vẫn như mọi khi, nhưng trong anh lại trỗi dậy nỗi bất an mơ hồ.'Gì vậy?
Có chuyện gì xảy ra sao?'Giữa lúc đang máy móc chém giết quái vật, đầu óc Andante lại hoàn toàn bị cuốn vào những suy nghĩ ngoài lề.'Lạ thật.
Nhưng...
Mình không thể chắc chắn.'Liệu mọi chuyện có thực sự kỳ lạ, hay chỉ là anh đang cố vin vào khả năng Jin Hyoseop vẫn còn sống?Trước đây, Andante luôn tin rằng mọi điều khiến anh bất an đều có lý do.
Nhưng giờ đây ít nhất là với những vấn đề liên quan đến Jin Hyoseop thì lý trí luôn dễ dàng nhường chỗ cho cảm xúc.Sau khi được guide một cách hoàn hảo ngay trước lúc sắp sửa mất kiểm soát, Andante tỉnh lại với cảm giác sảng khoái lạ thường.
Cơ thể từng như bị thiêu đốt bởi lượng tích tụ giờ đã trở lại trạng thái bình thường.
Song chính vì thế nên anh mới có thể đủ tỉnh táo để mà suy xét.Nhưng ngay khi nghĩ đến Jin Hyoseop, mọi suy nghĩ lý trí đều tan biến.
Nhịp thở của anh trở nên gấp gáp.
Dù biết rằng khả năng Jin đã chết cao hơn rất nhiều, anh vẫn lao qua các dungeon, không ngừng tìm kiếm guide, chẳng thể chấp nhận sự thật ấy.Anh không ngừng tự nhủ: "Có lẽ Jin Hyoseop đã chết."
Nhưng sao anh vẫn cứ đi lang thang trong dungeon để tìm cậu?
Tại sao lại tin rằng người từng guide cho mình chính là Jin Hyoseop?
Có vẻ như anh đã quên mất cách để ngừng nghĩ về cậu.'Chẳng lẽ mình sẽ lại phải ôm lấy thi thể em ấy, như với Ano, để rồi cam chịu chấp nhận...?'Sức nặng từ thi thể của Ano vẫn còn đè nặng nơi lồng ngực anh.
Liệu anh có thể chịu đựng nổi khi phải làm điều tương tự với Jin Hyoseop?"
Hah."
Andante xé toạc trái tim con quái vật cuối cùng.
Dungeon mới đây còn đầy quái vật đã vắng lặng trông thấy.Chỉ lúc đó, đôi tay mạnh mẽ từng không ngừng ra đòn mới chịu buông thõng xuống.
Dạ dày anh quặn thắt.
Cảm xúc cuộn trào lúc ấy chẳng khác gì cơn buồn nôn mỗi khi chuẩn bị mất kiểm soát do lượng tích tụ.'Nếu đây là dấu hiệu sắp mất kiểm soát, thì sao...
Nếu anh mất kiểm soát lần nữa ở đây...?
Có khi nào...
Anh sẽ biết chắc câu trả lời?'Ý nghĩ nguy hiểm này lại mang đến cho anh sự rõ ràng nhất.
Anh biết lần trước mình gặp may và chẳng có gì đảm bảo lần này anh có thể thoát thân."
Nghĩ lại thì...
Cũng kỳ lạ thật.
Sao lại có cái nút ở đó?"
Nó xuất hiện quá đúng lúc, như ai đó đã cố ý để lại.
Mắt Andante nheo lại.
Càng nghĩ, anh càng thấy mọi thứ sai sai.
Lúc ấy, đầu óc anh quá rối để phân tích, nhưng giờ thì anh biết, có chuyện gì đó bất thường."
Hm..."
Anh đã quá tập trung vào việc tìm guide và điều tra các khả năng khác nên chưa kịp nghĩ đến chuyện đó.
Nhưng giờ thì không thể lờ đi nữa.'Mình sẽ điều tra kỹ chuyện này sau khi ra ngoài.'Sau khi tiêu diệt lũ quái vật còn lại trong dungeon, Andante tiến đến cổng thoát hiểm.Anh bước qua xác của một con quái vật, băng qua cánh cổng.
Gió thổi lướt qua má.
Bên ngoài trời nắng rực rỡ, nhưng Andante, người nhuốm máu quái vật, trông chẳng hề nhẹ nhõm."
Đội trưởng!"
"Đội trưởng!"
Cặp sinh đôi như đã chờ sẵn từ lâu hớt hải lao đến.
Cả hai trông cực kỳ hoảng loạn."
Đội trưởng, ngay bây giờ—""À, đúng lúc lắm.
Tôi cần hai cậu làm một việc."
Andante không quá bận tâm đến vẻ vội vã của họ, chỉ thản nhiên lau máu khỏi tay rồi bật điện thoại lên, lẩm nhẩm những suy nghĩ cứ chạy vòng vòng trong đầu."
Dù nghĩ thế nào đi nữa thì cũng có gì đó không ổn.
Tại sao CCTV lại đột nhiên tắt đúng lúc Coda đang giám sát phòng?"
"Chuyện đó không quan trọng lúc này đâu—""Tôi nghĩ chúng ta cần kiểm tra CCTV quanh bệnh viện.
Nếu không tìm ra gì, thì tìm xem có dấu vết khả nghi nào gần đó không.
À, đừng để Coda biết.
Có điều gì đó rất bất thường."
"Đội trưởng!
Chuyện đó không quan trọng!"
"Phải!
Là về Jin Hyoseop!
Có chuyện lớn xảy ra vì cậu ấy!"
Andante khựng lại.
Biểu cảm anh lập tức thay đổi."
Ý các cậu là sao?"
Vẫn chăm chú nhìn vào điện thoại, Andante quay sang đối mặt với cặp sinh đôi.
Ánh mắt anh như thiêu đốt.
Hai người nuốt khan, rồi chậm rãi mở lời.
Khoảnh khắc ấy dài đến kỳ lạ."
Thì là..."
Toàn thân Andante căng cứng.
Chẳng lẽ...
Họ đã tìm thấy thi thể em ấy?
Một nỗi bất an gặm nhấm anh, tim anh như đang bị ai đó đấm thẳng vào.
Anh muốn biết, nhưng cũng sợ phải nghe.
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó, anh như sống lại những giây phút đau đớn đã từng.Nhưng anh không ngăn họ nói.
Và cuối cùng, cả hai cùng thốt lên:"Jin Hyoseop vẫn còn sống!"
"Jin Hyoseop vẫn còn sống!"
Trong tích tắc, Andante ngừng thở.
Lồng ngực anh thắt lại, tim đập loạn lên.
Dòng adrenaline tràn ngập khắp cơ thể.Nhịp tim anh điên cuồng, tầm nhìn mờ đi như thể vừa bước qua cánh cổng một lần nữa.
Nhưng anh không thể xác định được cảm xúc mình là gì, vui mừng, nhẹ nhõm, hay giận dữ?
Anh thậm chí còn không thể giữ vững trái tim đang cuồng loạn ấy.Ngay lúc đó, ký ức về lần được Jin Hyoseop guiding ùa về, cái lần anh tỉnh dậy, toàn thân như được tái sinh.
Khi xác nhận người ấy thật sự là Jin Hyoseop, mọi thứ bỗng trở nên rõ ràng.Andante chết lặng, không thể nói nên lời.
Còn cặp sinh đôi lại vô cùng hỗn loạn, biểu cảm rối bời."
Trời ơi..."
"Phát điên mất thôi..."
Họ từng rất buồn vì nghĩ rằng Jin Hyoseop đã chết.
Hai guide liên tiếp của công hội họ gặp phải kết cục bi thảm là chuyện khiến ai cũng phải suy ngẫm.
Nhưng sao thông báo Jin Hyoseop còn sống, mà trông họ không vui...?Trước khi Andante kịp suy nghĩ, họ đã tiếp tục."
À, đội trưởng.
Là vì...
Jin Hyoseop, thật ra..."
Lydian ngập ngừng, liếc nhìn Dorian rồi khẽ gật đầu như chuyển giao nhiệm vụ."...
Hiện tại, Jin Hyoseop đang ở Cục An ninh Quốc gia."
Chương 165"Cục An ninh Quốc gia?"
Andante sững người khi nghe cái tên bất ngờ ấy.
Cảm giác ấm áp vừa kịp lan ra vì hay tin cậu còn sống lập tức được thay thế bằng sự cảnh giác.
Hai người sinh đôi gật đầu với vẻ mặt căng thẳng, còn Andante thì chỉ khẽ chớp mắt, không hỏi thêm gì nữa.'Tại sao Hyoseop...
Lại ở Cục An ninh Quốc gia?'Việc Jin Hyoseop còn sống vẫn chưa hoàn toàn ngấm vào nhận thức của anh, giờ lại thêm một thông tin bất ngờ nữa khiến đầu óc Andante phút chốc đóng băng.
Tâm trí anh tắc nghẽn như những bánh răng bị lệch khớp nghiến rít tại chỗ.Đứng ngẩn ra một lúc, Andante cũng lấy điện thoại ra và mở trình duyệt.[Cục An ninh Quốc gia Jin Hyoseop]Anh nhìn chằm chằm vào ô tìm kiếm mà không chớp mắt lấy một lần.
Đôi mắt anh mở to khi tận mắt thấy được những từ ngữ tưởng như không thể tồn tại chung một dòng.
Cơ thể anh nóng bừng lên ngay lập tức.
Nhịp tim vốn đang đập mạnh giờ chuyển sang một kiểu nhịp khác hẳn.Vẫn chăm chú nhìn vào điện thoại như bị thôi miên, Andante khẽ thì thầm."...
Em ấy đang ở đó."
"Anh nói gì cơ?"
Hai người sinh đôi nhận ra anh đang lẩm bẩm gần như không thành tiếng, liền hỏi lại.
Cùng lúc đó, sắc vàng nơi đồng tử Andante xoáy mạnh dữ dội."
Jin Hyoseop.
Em ấy đang ở nơi nào?"
Anh cần phải biết chính xác.
Jin Hyoseop có thật sự còn sống không?
Có đúng là cậu đang ở Cục An ninh Quốc gia?
Chỉ bấy nhiêu thông tin thôi là không đủ để anh tin.
Anh cần tận mắt nhìn thấy.
Mọi phán đoán đều phải để sau.***Jin Hyoseop nhìn chằm chằm vào bản hợp đồng được đóng dấu vân tay của mình.
Trên giấy tờ, bên chủ thể hợp đồng rõ ràng ghi tên Jin Hyoseop.
Không có một điều khoản nào là không cân nhắc đến cậu.Thông thường, hợp đồng với Cục An ninh Quốc gia phải kéo dài ít nhất năm năm, nhưng họ đã rút ngắn còn một năm, và quyền gia hạn hoàn toàn phụ thuộc vào quyết định của Jin Hyoseop.
Hơn nữa, toàn bộ điều khoản còn lại đều được soạn để ưu tiên lựa chọn của cậu.
Một bản hợp đồng thể hiện đầy đủ sự chu đáo của Shin Haechang, không bỏ sót điều gì.Tuy nhiên, càng nhìn vào dấu vân tay in rõ nét kia, cậu lại càng thấy như đang đối diện một chướng ngại.'Ngày mai sẽ công bố với công chúng.'Hôm nay đã là ngày mai đó rồi.
Có nghĩa là tin tức đã lan truyền khắp nơi.
Shin Haechang đã nói rằng anh ta sẽ đảm bảo tất cả đều biết về guide mới gia nhập Cục An ninh, nhằm củng cố vị thế cho Jin Hyoseop.
Nói cách khác, anh ta đang phát đi thông điệp với cả thế giới.
Nghĩa là, chắc chắn Andante cũng đã biết chuyện này.Tim cậu đập mạnh thêm lần nữa.
Một cảm giác bất an trỗi dậy, cứ như thể bản thân vừa làm điều gì đó sai trái.
Đây là bản hợp đồng do chính cậu lựa chọn.
Không ai ép buộc.
Vậy tại sao lại thấy thế này?
Cậu không ngừng thở dài.Cốc cốc—"Xin phép, Guide Jin Hyoseop.
Cậu đã sẵn sàng chưa?"
"À, vâng.
Tôi ra ngay đây ạ."
Jin Hyoseop đặt bản hợp đồng xuống bàn, đứng dậy, nhìn mình trong gương lần cuối.
Diện mạo chỉn chu cho buổi họp khiến cậu có chút gượng gạo.
Từ mái tóc vuốt gọn bằng sáp đến bộ đồng phục được ủi phẳng của Cục An ninh Quốc gia, tất cả đều trông lạ lẫm – như thể không phải là cậu.Cốc cốc.
Một tiếng gõ nữa vang lên.
Jin Hyoseop lập tức quay người bước ra.
Đúng lúc đó, cửa mở ra."
Cậu sẵn sàng chưa?"
"À, Esper Shin Haechang...
Tôi xin lỗi vì chậm trễ."
"Không sao đâu.
Cuộc họp có mất mát gì chỉ vì cậu trễ một hai tiếng đâu."
Anh ta bước lại gần chỉ trong một nhịp và nhẹ nhàng chỉnh lại cổ áo đồng phục cho Jin Hyoseop.
Dù cậu vừa soi gương xong, không hiểu sao lại cần chỉnh ở chỗ nào đó?
Nhưng đứng trước Shin Haechang, người luôn chỉn chu và điềm tĩnh không khỏi làm cậu cảm thấy ngại ngùng vô cớ."
Cậu trông ổn lắm, Guide Jin Hyoseop."
"Vậy ạ...?"
Jin Hyoseop lại liếc nhìn hình ảnh phản chiếu trong gương.Bộ đồng phục Cục An ninh Quốc gia, khác hoàn toàn với thiết kế thực dụng, linh hoạt của Onaip, nhấn mạnh sự sang trọng.
Áo sơ mi được cài kín cổ, chiếc áo khoác phía ngoài trông giống như vest công sở, hàng cúc bạc khắc biểu tượng của cơ quan càng tăng thêm vẻ đẳng cấp."
Chúng ta đi chứ?"
"Vâng ạ."
Shin Haechang nhẹ nhàng choàng tay qua eo Jin Hyoseop, như đang hộ tống cậu.
Sự tiếp xúc ngắn ngủi đầy ý nhị ấy thể hiện sự thân thiết giữa hai người, nhưng lại khiến Jin Hyoseop thấy không thoải mái.
Cậu khựng bước, Shin Haechang quay sang nhìn."
Cậu thấy khó chịu à?"
"...Không.
Tôi ổn.
Việc này...
Là cần thiết mà."
"Cảm ơn cậu đã hiểu."
Khi Jin Hyoseop ký hợp đồng, Shin Haechang từng nhấn mạnh rằng việc thể hiện mối quan hệ thân thiết với người đứng đầu công hội là vô cùng quan trọng.
Anh ta bảo nếu Jin Hyoseop chỉ được nhìn nhận như một guide bình thường trong cơ quan, sẽ chẳng ai chú ý đến cậu."
Guide Jin Hyoseop không thể chỉ là một guide mờ nhạt.
Chức danh Cục An ninh Quốc gia là chưa đủ.
Nếu không có gì nổi bật, cậu sẽ bị coi là guide hạng hai, kiểu như những người mà Onaip từng dùng trước khi lên cấp SS."
Để tránh điều đó, cậu cần thể hiện rõ sự tin tưởng và gắn kết với Shin Haechang.
Dù thấy không thoải mái, Jin Hyoseop vẫn tiếp tục bước đi trong im lặng, không ngừng nhắc nhở bản thân rằng: điều này là cần thiết.Đột nhiên, Jin Hyoseop nhớ tới một guide khác từng thuộc Cục An ninh Quốc gia, Yujin."
À mà này, Esper Shin Haechang...
Anh đã nói với Guide Yujin về tất cả chuyện này chưa?"
"À, Yujin à.
Cậu ấy rời công hội rồi."
"Gì cơ...?
Ý anh là sao?"
Shin Haechang bình thản buông tin tức nặng kí ấy.
Jin Hyoseop choáng váng, khựng lại."
Ý tôi là đúng như vậy đấy.
Yujin đã rời Cục An ninh Quốc gia.
Giờ cậu ấy không còn là guide của công hội chúng ta nữa."
Mặt Jin Hyoseop hiện rõ vẻ bối rối.
Cậu không hiểu vì sao Yujin lại rời đi, nhưng cũng không dám hỏi thẳng, chỉ lặng lẽ nhìn vào biểu cảm của Shin Haechang.
Cậu lo cho anh ta, vì biết Yujin từng là đối tác ràng buộc với anh ta.Nhưng Shin Haechang dường như tâm trạng tốt hơn bình thường.
Jin Hyoseop lưỡng lự một lúc, cuối cùng cũng hỏi, vẫn không tin đó là lý do thật sự."...Tại sao cậu ấy lại rời đi?"
"Có lẽ vì tôi nói với cậu ấy rằng mình không thể làm đối tác ràng buộc nữa."
Shin Haechang nhẹ đẩy Jin Hyoseop về phía trước, ra hiệu cậu tiếp tục bước.
Cậu lại tiếp tục đi."
Yujin rất tự trọng.
Dù Cục An ninh Quốc gia là công hội hàng đầu, nhưng nếu không thể tiếp tục giữ vị trí đối tác ràng buộc với người đứng đầu, thì cậu ấy cũng chẳng muốn ở lại.
Tôi hiểu được điều đó."
"Nhưng...
Esper Shin Haechang, tại sao anh lại cắt đứt mối ràng buộc với cậu ấy?"
"Vì người tôi cần bảo vệ đã thay đổi."
Jin Hyoseop lại khựng lại.
Nhưng lần này không chỉ là do dự thoáng qua.
Cậu đứng yên, quay lại nhìn Shin Haechang với ánh mắt run rẩy."
Ý anh là...
Anh đã gạt Yujin sang một bên...
Để bảo vệ tôi?"
"Tôi không nghĩ là gạt sang một bên.
Là cậu ấy muốn rời đi."
"Nhưng anh biết rõ...
Một khi cắt đứt mối ràng buộc đó, Guide Yujin sẽ rời công hội mà, đúng không?"
"Đúng."
"Vậy thì cũng chẳng khác gì việc gạt cậu ấy đi cả."
"Dù thế, là Yujin tự rời đi.
Tôi chỉ chọn cậu thôi, Guide Jin Hyoseop.
Chỉ vậy."
"Nhưng...
Đó không phải điều tôi mong muốn..."
Đây là điều Jin Hyoseop chưa từng nghĩ đến.
Cậu lắc đầu trong mơ hồ, nhưng Shin Haechang vẫn không biểu lộ cảm xúc."
Việc này là cần thiết."
"Nhưng—""Để Guide Jin Hyoseop có thể vững vàng tại Cục An ninh Quốc gia thì phải vậy thôi.
Tôi phải trở thành đối tác ràng buộc của cậu để ngăn Andante lại gần."
Ánh mắt Shin Haechang kiên định nhìn thẳng vào Jin Hyoseop."
Cậu nghĩ có giải pháp nào trong thế giới này làm hài lòng tất cả không?
Dù quyết định ra sao, cũng sẽ có người không vui, có người tổn thương.
Vì thế, ta phải chọn giải pháp tối ưu nhất."
"..."
"Yujin sẽ sống tốt, ngay cả khi không ở Cục An ninh Quốc gia.
Nhưng với cậu thì không, Guide Jin Hyoseop.
Có phải vậy không?"
Jin Hyoseop không thể đáp lại.
Vì Shin Haechang...
Hoàn toàn đúng.'Mình...
Quá mềm lòng sao?'Nhưng dù thế nào, đây cũng không phải là điều cậu mong muốn.
Cậu chưa từng muốn trở thành người cướp đi vị trí của người khác chỉ để đảm bảo sự an toàn cho mình."
Tôi...
Tôi không muốn người khác phải chịu thiệt vì tôi.
Việc này...
Giống như tôi đã chiếm lấy chỗ của Guide Yujin vậy."
Với lòng đầy mâu thuẫn, Jin Hyoseop cúi đầu.
Cậu trông như sắp quay người bỏ đi bất cứ lúc nào.
Thực ra, cậu đang nghĩ đến chuyện đó thật.
Mọi thứ dường như đã trượt khỏi quỹ đạo ngay từ đâu đó trên con đường này.Ngay khoảnh khắc ấy, Shin Haechang vẫn luôn dõi theo cậu, khẽ thở dài và cất giọng nhẹ nhàng:"Guide Jin Hyoseop.
Xin đừng nghĩ đây là một mất mát.
Yujin vốn cũng sẽ rời đi vào năm sau.
Chuyện này chỉ xảy ra sớm hơn một chút, thế thôi.
Không ai bị tổn thương cả."
"...Gì cơ ạ?"
"Cậu biết rồi đấy, Cục An ninh Quốc gia thường ký hợp đồng ít nhất là năm năm.
Năm tới sẽ là năm cuối cùng trong hợp đồng của Yujin.
Tôi vốn không có ý định gia hạn với cậu ấy, nên...
Cậu không cần phải thấy có lỗi."
Shin Haechang nâng cằm Jin Hyoseop bằng chính tay mình, động tác dứt khoát cho thấy anh ta muốn cậu thẳng lưng."
Vậy nên đừng để mình trông thật yếu đuối.
Cậu cần phải điềm tĩnh và kiên định hơn."