- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 547,557
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #21
Những Đứa Con Của Thánh Hoàng
019. Bế quan cầu nguyện (1)
019. Bế quan cầu nguyện (1)
Đêm hôm ấy, màn đêm phủ xuống cung điện chính sớm hơn mọi khi một chút.Sau sự cố bão aura cuốn phăng toàn bộ hậu viên, những người trong cung điện chính đã bận rộn đến mức không kịp hoàn hồn trong một thời gian vì phải xử lý hậu quả.Trên hết, Thánh Hoàng, người ở ngay trung tâm của cơn bão, vẫn chưa thể tỉnh lại.
Tổng quản thị tùng, vốn vô cùng rối rít, liền cho gọi Thần quan, ngự y Hoàng cung.
Và để Thánh Hoàng được nghỉ ngơi đầy đủ, ông đã cho phần lớn người hầu rời cung từ sớm.Cung điện chính, nơi chỉ còn lại số ít người hầu và nhân lực hộ vệ tối thiểu, đã đón một đêm đặc biệt tĩnh lặng trong hôm đó.Một người đàn ông mặc trang phục đi đêm màu đen len lỏi vào trong màn đêm ấy.Người đàn ông ấy lặng lẽ bước qua hành lang cung điện chính đang chìm sâu trong giấc ngủ, nhẹ nhàng né tránh cả đội Cận vệ đang cảnh giới bốn phía bằng những động tác thuần thục, rồi không một tiếng động đáp xuống trong phòng của Thánh Hoàng.Ở giữa chiếc giường nơi ánh trăng len qua khung cửa sổ vẽ nên những hoa văn kẻ ô dài, vị Thánh Hoàng trẻ tuổi đang yên lặng nằm đó, mắt nhắm lại.Nghĩ đến việc bình thường người đó luôn phát hiện sự tiếp cận của hắn như có giác quan của quỷ thần, thì chuyện lần này quả thật là điều vô cùng hiếm hoi.
Có lẽ là việc không thể lặp lại lần thứ hai.Bước chân của người đàn ông lặng lẽ hướng về phía giường.Tuy nhiên, hắn chưa kịp tiến lại gần bao nhiêu thì đã phải dừng bước.
Bởi vì một lưỡi kiếm xanh sắc lạnh đã chạm vào cổ hắn."
Ngươi cả gan nhìn ai bằng ánh mắt bất trung như thế hả?"
Đoàn phó Francis Arjen của Hiệp sĩ Đoàn Thánh Aurelion.Một Thánh Hiệp sĩ với vóc dáng cao hơn người thường một cái đầu và gương mặt sắc sảo đang nhìn chằm chằm kẻ đột nhập với ánh mắt dữ dội."..."
Một lúc im lặng lạnh lẽo lặng lẽ trôi qua trong phòng."
Francis."
Cuộc đối đầu giữa họ nhanh chóng kết thúc.Từ lúc nào không hay, Thánh Hoàng đã ngồi dậy khỏi giường và đang nhìn về phía họ.
So với việc đã bất tỉnh nằm yên suốt từ nãy đến giờ, gương mặt của anh lại trông vô cùng bình thường."
Hạ kiếm xuống đi.
Hắn là người đến từ Hội."
Vị Thánh Hiệp sĩ trẻ dù đã nghe lệnh vẫn nhìn chằm chằm vào người đàn ông một lúc, nhưng rồi khẽ thở dài và thu kiếm lại.
Tên tình báo viên của Hội vừa thoát khỏi mối đe dọa, lập tức quỳ gối cúi đầu về phía giường nằm."
Thánh Hoàng bệ hạ."
"Báo cáo đi."
"Đã xác định được tung tích của quý nhân.
Hiện ngài ấy đang ở trong một ngôi làng của dân khai hoang, nằm ở rìa dãy núi phía Tây, gần biên giới vương quốc Flandor.
Theo điều tra của Hội, ngôi làng này thực chất là một toán cướp giả dạng dân khai hoang.
Sau khi sắc lệnh tróc nã được ban ra ở Rohan, phần lớn bọn cướp đã men theo dãy núi phía Tây và định cư tại nơi này."
Thánh Hoàng thoáng cau mày."...Vùng giáp ranh với Asein à."
"Vâng, đúng vậy ạ."
"Trùng hợp thật."
Vương quốc Flandor đã kéo dài những cuộc xung đột quy mô nhỏ với Công quốc Carthago láng giềng suốt tận 40 năm.
Tranh chấp khởi nguồn từ một vấn đề hồi môn trong hôn nhân, nhưng theo thời gian đã biến chất thành cuộc đấu đá quanh mỏ muối ở vùng biên giới.
Và đến nay, kẻ duy nhất hưởng lợi trong suốt hàng chục năm tranh giành ấy chính là Đại Công Tước Asein xảo quyệt.Cớ sao lại chọn đúng nơi nằm giữa Asein và Flandor ấy để định cư chứ?
Một linh cảm chẳng lành dâng lên trong lòng.Thánh Hoàng lặng thinh chìm vào dòng suy nghĩ.
Tên tình báo viên của Hội ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm anh như vậy trong chốc lát, nhưng ngay sau mệnh lệnh tiếp theo của Thánh Hoàng, hắn lại lần nữa cúi đầu xuống."
Hãy điều tra thêm về động thái của các đoàn buôn qua lại giữa Flandor và Asein.
Về ngôi làng khai hoang đó, trước mắt đừng lơ là giám sát, nếu có điều gì bất thường thì lập tức báo cáo."
Tên tình báo viên cúi đầu với thái độ vô cùng cung kính, rồi biến mất không một tiếng động, y hệt như khi hắn xuất hiện.Francis nhìn chằm chằm vào hướng người đàn ông vừa biến mất một lúc rồi quay đầu về phía Thánh Hoàng.
Vẻ bất mãn hiện rõ trên gương mặt."
Quả là kẻ có khả năng ẩn thân không tầm thường.
Từ bao giờ thích khách lại có thể ra vào Hoàng cung như nhà mình thế này vậy ạ?"
Thánh Hoàng thoải mái tựa người vào giường rồi phẩy phẩy tay."
Là một tình báo viên của Hội mà ta có quen biết khá lâu rồi.
Không cần phải căng thẳng đến thế đâu."
"Ngài đang nói đến kẻ toát ra đầy vẻ bất kính đó sao?"
"Ít nhất thì hắn cũng không phải là thằng ngốc lao mình vào những việc bất khả thi."
Vị Thánh Hiệp sĩ trẻ khẽ nhếch khóe miệng."
Ngài dám chắc điều đó là bất khả thi sao?
Ngài tự tin rằng trong bất kỳ tình huống nào cũng sẽ không bị thương sao, hay là ngài nghĩ mình sẽ không chết dù có bị đâm vào tim?"
Cả hai đều đúng hết.
Nhưng ngay cả Thánh Hoàng cũng đủ tinh ý để biết rằng không nên nói điều đó ra.
Thay vào đó, anh đưa ra một câu hỏi khác."
Katrina đâu?"
Đoàn trưởng của Hiệp sĩ Đoàn Thánh Aurelion vốn được biết là người sẽ xông xáo làm bất cứ việc gì liên quan đến Thánh Hoàng.
Nếu là cô ấy, rất có khả năng đã nhất quyết không rời khỏi bên cạnh Thánh Hoàng đang hôn mê.Đúng như dự đoán, Francis trả lời với giọng điệu có phần bực bội."
Vậy tại sao ngài lại làm những việc khiến cô ấy phải lo lắng thế?
Ngài Đoàn trưởng vừa mới thay ca với thần không lâu.
Cô ấy đã có tuổi rồi, xin đừng để cô ấy phải vất vả nữa."
Sau đó, anh ta ngồi xuống chiếc ghế sô pha đặt ở một góc phòng, dựng thanh kiếm dựa vào tay vịn.
Rồi mở lại quyển sách đã gập trước đó và đẩy gọng kính lên.Đó là một cảnh tượng kỳ quái, trong đêm tối đen như mực, anh ta dùng aura để tăng cường thị lực và đọc sách.Thấy anh ta có vẻ định thức trắng đêm tại chỗ này, Thánh Hoàng có phần khó chịu, xoa cằm rồi ra lệnh."
Cậu đã vất vả rồi.
Giờ hãy quay về nghỉ ngơi đi."
Thế nhưng vị Đoàn phó ngạo mạn, kẻ đã cùng ngài ấy kề vai sát cánh suốt gần mười năm kể từ khi còn là một hiệp sĩ tập sự, lại quá hiểu rõ thời điểm có thể phớt lờ mệnh lệnh của Thánh Hoàng.Anh lật trang sách và khịt mũi cười khẩy."
Bộ thần làm việc thâu đêm vì thần thích thế chắc?
Cả ngày vật lộn với Viện trưởng Học Viện đã đủ mệt rồi."
"Đúng vậy, giờ thì ổn rồi nên là...."
"Đó là mệnh lệnh của ngài Đoàn trưởng.
Sáng mai thần phải thay ca với ngài ấy."
Qua lớp kính, đôi mắt sắc sảo của Francis toát ra ánh sáng lạnh lẽo."
Nhưng nếu ngày mai thần không được xin nghỉ một ngày, thần thề trước Chủ Thần là sẽ ném đơn từ chức."***Seong Jin tỉnh dậy khi nghe tiếng chim hót quen thuộc bay đến vườn Cung Trân Châu vào đúng một thời điểm mỗi ngày.Vẫn còn là buổi sáng sớm, khi những người hầu vẫn chưa chính thức bắt đầu công việc.Thường thì vừa mở mắt ra, cậu sẽ lập tức bật dậy và bắt đầu ngày mới bằng mấy động tác duỗi người.
Thế nhưng hôm nay, cậu chỉ nằm yên đó, gương mặt ngơ ngác nhìn ánh nắng len lỏi qua rèm cửa.
Có gì đó khiến tâm trạng cậu thấy thật lạ lẫm.Đó là một cảm giác hưng phấn khó mà diễn tả bằng lời.Cậu cảm nhận được từng thớ vải mềm mại đang bao bọc lấy cơ thể, từng sợi như tách biệt, nhẹ nhàng và rõ ràng đến từng chi tiết.
Ngay cả những hạt bụi nhỏ li ti trôi nổi dưới ánh nắng cũng hiện ra sống động như thể có thực.
Mỗi lần hít vào thở ra, ngay cả sự thay đổi nồng độ của các luồng khí thấm vào rồi rút ra khỏi từng phế nang cũng được truyền đến một cách sống động.Cái này không lẽ là....'Aura... nhỉ?
Mình đang cảm nhận aura đúng không?'Seong Jin phấn khích bật dậy.Cuối cùng thì!Cậu gần như nhảy khỏi giường, bước chân trần quanh phòng.
Lạ lùng thay, cơ thể cậu nhẹ bẫng hơn hẳn mọi khi.Kéo vội chiếc quần ngủ đang tụt xuống theo từng bước chân, cậu bất giác nhận ra vòng eo mình đã thu nhỏ đi trông thấy.'....Ơ?'Cậu vô thức quay đầu nhìn vào gương.Ở đó có một cậu thiếu niên khá gọn gàng đang đứng.Những đường nét khuôn mặt từng bị lớp mỡ che lấp giờ đã hiện rõ, kích thước cơ thể cũng thu nhỏ lại một cách rõ rệt.
Tuy vẫn còn hơi tròn trịa, nhưng không còn là thân hình béo phì như trước mà đã đủ để khiến người khác nhận xét là trông khỏe mạnh.Dù có phần gầy đi đôi chút, nhưng trên hết là cơ thể mang lại cảm giác như được nén lại và rắn chắc hơn.
Làn da vốn có dấu hiệu chảy xệ do giảm cân quá nhanh nay đã săn chắc và bám chặt lại.Tầm mắt của cậu cũng cao hơn đôi chút, nhưng không phải vì cao lên mà là do khung xương vốn cong vẹo bởi tư thế sai đã được điều chỉnh về đúng trạng thái.
Vai cậu ngay ngắn hơn, và dù không cần gồng mình đứng thẳng, cột sống vẫn giữ được tư thế thẳng tắp.Xét rằng chuyện chỉ xảy ra trong một ngày, thì sự thay đổi này quả thực quá đỗi kịch tính.Đối với Seong Jin, người sở hữu tri thức của nền văn minh hiện đại, cảm giác lúc này chẳng khác nào toàn bộ hiểu biết về vật lý và sinh lý học bị phủ nhận trong chớp mắt.Mọi thay đổi này thật sự chỉ do aura từng cạn kiệt nay đã quay trở lại thôi sao?
Đó là khoảnh khắc thuyết "aura vạn năng" in hằn rõ rệt trong đầu cậu.'Nhìn thế này mới thấy, mình cũng có vài nét giống Thánh Hoàng đấy chứ....'Dù khuôn mặt có phần dữ dằn do thừa hưởng đôi mắt sắc lẹm của Hoàng Phi Lizabeth, nhưng phần hàm dưới lộ rõ sau khi giảm cân cùng đôi môi mang nét tinh tế thì quả thật giống hệt Thánh Hoàng.Đang xoay người qua lại trước gương để chiêm ngưỡng bản thân trong cảm giác mới mẻ kỳ lạ, cậu chợt nghe thấy một tiếng gõ cửa đầy lịch sự vang lên."
Điện hạ, ngài có bị ho không ạ?"
Phía sau Edith, người đang bước vào như mọi buổi sáng với bình nước mới và khăn sạch, là một nhân vật bất ngờ."
Ngài Masain?"
"Thân thể ngài có đỡ hơn không, điện hạ?
Có chỗ nào thấy khó chịu không ạ?"
Này, ngài đâu phải hiệp sĩ thường trú ở Cung Trân Châu đâu mà sao lại có mặt ở đây từ sáng sớm thế?Đoàn trưởng Hiệp sĩ vừa nở nụ cười hiền hậu quen thuộc, vừa tiến lại gần Seong Jin."
Chuyện là... chuyện hôm qua đâu phải chuyện nhỏ đâu, đúng không ạ?
Thần thấy cần thiết phải tăng cường cảnh giới quanh Cung Trân Châu ít nhất trong một ngày, nên đành phải làm vậy thôi ạ."
Thế là anh ấy đã tự nguyện ở lại Cung Trân Châu suốt một ngày dù nơi đó không phải nơi làm việc của mình."
Nhưng chẳng phải ngài thuộc đội Cận vệ sao?
Tại sao không ở bên cạnh cha mà lại..."
"Thần thì có chỗ nào để chen chân vào nữa chứ?
Ngài Katrina đã đích thân ra tay rồi.
Có lẽ Hoàng cung giờ đang được Thánh Hiệp sĩ Đoàn Aurelion* canh giữ nghiêm ngặt đấy ạ."
Masain cũng kể lại tình hình ở cung điện chính.Tối qua Thánh Hoàng đã tỉnh dậy an toàn, và đến sáng nay thì hoàn toàn lấy lại dáng vẻ thường ngày.
Tất nhiên, lấy lý do là thể trạng không tốt, anh đã bỏ qua buổi chầu sáng.Ngay cả việc này cũng không khác gì với thường ngày của Thánh Hoàng, nên ở cung điện chính thì không còn gì phải lo lắng nữa."
Dẫu vậy thì xin ngài hãy yên tâm, vì đội Cận vệ không hề lơ là nghĩa vụ của mình.
Công tác canh phòng vẫn đang được thực hiện đầy đủ, đúng theo quy trình ứng phó khẩn cấp."
Chỉ như vậy thôi thì thật sự ổn sao?Ờm, trong tình huống khẩn cấp thì chẳng phải Đoàn trưởng Hiệp sĩ cũng nên xuất hiện ở cung điện chính sao?
Phải để ý ánh mắt của người khác nữa chứ."
Có vấn đề gì ư?
Thần là Đoàn trưởng mà."
Ngay cả vị Đoàn trưởng nghiêm túc, luôn nghiêm khắc siết chặt kỷ luật của đội Cận vệ thì cũng có khía cạnh dễ dãi mà thôi."
Huống hồ gì, làm sao có chuyện gì xảy ra với Thánh Hoàng bệ hạ được chứ?"
"...."
À, hoá ra người đó thì nằm ngoài FM.*Nhân tiện đã gặp mặt ngài Masain từ sáng sớm nên Seong Jin định đi thẳng đến sân tập luôn.
Không ngờ lại vấp phải một trở ngại ngoài dự kiến.Do cơ thể đột ngột sụt giảm kích thước nên cậu không còn bộ quần áo nào vừa vặn cả.
Dù có siết chặt dây lưng đến đâu đi nữa, chỉ cần vung kiếm gỗ một lần thôi là quần có thể tụt xuống bất cứ lúc nào.Chỉ trong chớp mắt, số ít người hầu hiếm hoi của Cung Trân Châu đã bị huy động toàn bộ để may vá.Seong Jin đã kỳ vọng rằng lần này mình sẽ được học luyện pháp aura đàng hoàng nhưng cuối cùng lại phải thất vọng.
Rồi trong lúc cậu đang mặc bộ đồ ngủ rộng thùng thình, uể oải múc bữa sáng, thì Masain cất giọng tươi sáng như muốn an ủi cậu và nói."
Dù sao thì từ bây giờ, buổi học sẽ bắt đầu tăng tốc.
Bởi vì điện hạ chắc chắn đã cảm nhận được aura rồi."
Có vẻ như anh cũng phần nào đoán được đã có sự thay đổi gì đó xảy ra với cơ thể của Seong Jin."
Ngài Masain cũng nhận ra sự thay đổi phải không?"
"Dĩ nhiên rồi ạ.
Dòng chảy aura xung quanh điện hạ đã trở nên sôi động hơn rất nhiều so với hôm qua.
Hẳn là bên trong cơ thể cũng đang xảy ra điều tương tự."
Khụ, bây giờ mình chỉ muốn lao ngay tới sân tập thôi."
Mà nói đi cũng phải nói lại, đây đúng là chuyện khó hiểu theo lẽ thường."
Seong Jin vừa xắn tay áo cứ liên tục tuột xuống mu bàn tay, vừa nói với vẻ mặt bực bội."
Sao vóc dáng con người lại có thể thu nhỏ đến mức này chỉ trong một ngày chứ?
Chuyện này thật sự chỉ có thể giải thích bằng aura thôi sao?
Chẳng lẽ người dùng aura nào cũng sẽ trải qua chuyện như thế à?"
Trong số các hiệp sĩ thường trú ở Cung Trân Châu mà cậu tình cờ chạm mặt trên đường đi, cũng có không ít người có thân hình khá đầy đặn.
Dĩ nhiên, bọn họ cũng là những người dùng aura thành thạo.Masain mỉm cười."
Aura giúp cơ thể trở nên khỏe mạnh và có hiệu quả trong việc phục hồi những tổn thương thể chất.
Người dùng aura thường sẽ trải qua những thay đổi cơ thể theo chiều hướng tích cực."
"Vậy à?"
"Vâng.
Người dùng aura đã đạt đến cảnh giới nhất định thì cảm lạnh còn không bị, nói gì đến mấy thứ như sâu răng."
Oa.
Đúng là thuyết aura vạn năng mà."
Tất nhiên là thông thường sự thay đổi đó chỉ diễn ra từ từ trong một thời gian dài, chứ như điện hạ mà thay đổi rõ rệt chỉ trong một ngày thì thần cũng là lần đầu tiên chứng kiến....."
Nói vậy xong, Masain gãi đầu cười ngượng."
Nhưng mà, chắc Thánh Hoàng bệ hạ đã làm gì đó rồi, đúng không ạ?"
"...."
Có vẻ là người đó thì nằm ngoài lẽ thường rồi.Nghe nói Thánh Hoàng bệ hạ đã dùng aura để dạy cái gì đó cho Hoàng Tử Morres.Nghe nói Thánh Hoàng bệ hạ đã dùng aura làm gì đó nên vị Hoàng Tử ngỗ ngược mới vừa giảm cân vừa trở nên khỏe mạnh hơn.Hình như tin đồn đã lan truyền trong Hoàng cung theo kiểu như thế.Ngay cả những người hầu được gọi đến để sửa lại quần áo cũng giật mình khi lần đầu nhìn thấy Seong Jin, họ thì thầm với nhau một lúc, sau đó lại gật đầu với vẻ như đã hiểu chuyện.
Theo Seong Jin thì đây rõ ràng là chuyện kỳ lạ hết sức, vậy mà ai nấy đều cho rằng "chắc là người ấy lại làm gì đó nữa rồi", và cứ thế cho qua cứ như chuyện thường ngày.Amelia, người đến thăm Cung Trân Châu từ sáng sớm, thì thoạt đầu có vẻ hơi ngạc nhiên, nhưng rồi cô ấy chỉ lộ ra vẻ mặt mơ hồ như đang nhìn thấy gương mặt thân quen mà mình hằng nhung nhớ.Thậm chí cả Hoàng Phi Lizabeth cũng như vậy.
Dù con trai bà gần như đã thay đổi hoàn toàn.– A, con mới chỉ rời giường bệnh được bao lâu đâu chứ...
Vậy mà ngài ấy lại dạy dỗ quá khắc nghiệt với một đứa trẻ yếu ớt thế này, hôm nay mẹ nhất định phải nói một lời với ngài ấy mới được!Vừa nói thế, bà vừa nhướn cao đôi mắt vốn đã xếch sẵn lên, khiến nó khẽ run lên bần bật.'Thánh Hoàng bệ hạ đúng là cheat key mà.....'Này mấy người, dù đây là dị giới thì cũng không thể chấp nhận mọi thứ một cách hời hợt như thế chứ?Thế là một buổi sáng hỗn loạn trôi qua.Seong Jin nhận ra sự khác thường khi nhận lấy một bộ quần áo vừa được sửa gấp.Trong lúc thay đồ, cậu vô thức bắt chuyện với Ma Vương.'Chỉ mặc toàn đồ may đo cũng là một việc mệt đấy chứ.
Nếu còn sụt cân nữa thì lại phải sửa đồ nữa rồi.
Ngươi có thấy vậy không?'Nhưng không hề có lời hồi đáp nào.'....Ê?
Ma Vương?'Mãi đến lúc đó, Seong Jin mới nhận ra rằng hoàn toàn không cảm nhận được chút khí tức nào của Ma Vương nữa.—————
* có lúc tác giả ghi "성 아우렐리온 기사단", có lúc lại ghi "아우렐리온 성기사단" nên mình sẽ giữ y nguyên như tác giả để nhé.* FM: theo mình hiểu, FM là viết tắt của Field Manual, có thể hiểu nôm na là sổ tay hướng dẫn.
Theo ngữ cảnh, ý Seong Jin là Thánh Hoàng thì nằm ngoài quy tắc, quy trình hướng dẫn này kia rồi nên Masain mới không lo đến. (Bạn nào có cách hiểu khác có thể góp ý cho mình nhé)