Tâm Linh những chuyện kỳ quái của tôi

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
338604698-256-k593718.jpg

Những Chuyện Kỳ Quái Của Tôi
Tác giả: Sinhvienthichngu
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

một sinh viên nghèo thích ngủ và những câu chuyện bí ẩn xoay quanh bản thân Tags: linhdịthầnquáitâmlinh​
 
Những Chuyện Kỳ Quái Của Tôi
chương 1. quá khứ của sinh viên thích ngủ


Tôi tên là Sơn, lúc viết câu chuyện này tôi đang là sinh viên năm ba của trường kỹ thuật 3.

Quá khứ:

Quá khứ của tôi ko được như bao người khác.

Gia đình tôi bị phá hoại bởi ông bố nghiện rượu và tôi sợ nó.

Tôi sợ cái thứ mà người ta gọi là gia đình.

Ngày xưa , ông ấy rất yêu thương tôi, đi làm về lúc nào cũng có quà.

Chỉ cần nghe tin bố về, đêm ấy tôi xôn xao , cao hứng không thể ngủ được, để chờ quà ông ấy.

Và kể từ ngày xây ngôi nhà mới , áp lực, tiền bạc đã làm bố tôi sầu, uống rượu nhiều và gây ra những căn bệnh , và đã rời xa tôi trong khi tôi lớp 12.

Tôi nhớ đêm rõ cái đêm hôm ấy.

Năm đó bố tôi có hẳn cả một dự án xây lại căn nhà chính.

Ghép thêm căn bếp vào luôn. + Combo nhà vệ sinh bên trong cho thuận tiện lúc trời mưa gió rét.

Sơ sơ về phòng thủy gia đình tôi: gia đình tôi có được một mảnh đất của ông nội để lại, ngày xưa nó là cái giếng làng , đất tuyệt đẹp, đầu làng và nó là đất 2 mặt tiền.

Ông tôi đã đấu giá và mua được nó , sau này thì tặng lại cho bố tôi.

Bố mẹ tôi lấy nhau về thì đi cắt đất ruộng.

- ngày xưa ruộng cao lắm.

Nên ai thích cắt đất về đắp nền thì cắt. ( Vụ hồn ma đòi cánh tay ) .

Khi lắp đầy cái giếng làng đó.

Bố mẹ tôi xây thêm một căn nhà cấp 4.

Đủ sống .

Sau 10 năm.làm lụng thì xây thêm một căn nhà ống.

Hạ hướng tây.

Bếp thì sau này xây thêm..

ở ngoài phía bắc của miếng đất có một cái giếng mà bố tôi bảo để lại múc nước tắm rửa và cho heo.

Đêm hôm đó.

Bố tôi phác thảo sơ sơ về căn nhà bếp .

Nhưng muốn xây căn nhà bếp đó thì phải phá hủy đi cái giếng, bố tôi là người không mê tín dị đoạn.

Mặc dù ông tôi khuyên ngăn lập đàn cúng rồi phá ( ông tôi là thầy cúng lâu năm cho làng ).

Nhưng bố tôi không nghe.

Tôi nhớ lúc ấy vào 17h .

Bố tôi cầm cái xà beng.

Giơ nổi lên.

Một phát xuyên thủng đáy cái giếng sâu đến hơn 7m.

Bầu trời lúc ấy đổ mưa to mặc dù trước đó không có mây hay gió nào.

Ông ấy dùng sức đổ từng thúng cát, đất vào và nhanh chóng lấp đầy giếng.

Tối đến, sau khi ăn cơm nước xong xuôi.

Chúng tôi thì học bài.

Còn bố mẹ thì đi nghỉ.

Bỗng 12h đêm bố tôi bật dậy.

Bảo nóng.

Đòi tắm.

12h đêm bố tôi dậy, thuận tay vạn xả vòi nước máy.

Dòng nước lạnh chảy ào ào lên bố tôi.

Sáng hôm sau.

Cả nhà dậy thì ko thấy bố tôi đâu.

Tá hoả tìm kiếm thì thấy bố chui dưới giường , miệng cứ cắn chặt , gầm rú như một con thú hoang.

Cứ bảo là : " họ đến, họ đến dẫn tao đi, cứu tao với , tao ko muốn chết, cứu tao".
 
Những Chuyện Kỳ Quái Của Tôi
Chương 2: Âm dương cách -Long khẩu


Người xưa bảo giếng là nơi âm khí hội tụ khi trăng lên, là nơi các âm hồn thích nhất sau nghĩa địa.

Mà giếng cũng là điểm giao thoa giữa âm và dương.

Giếng lấy mạch nước ngầm từ dưới đất , con người lấy nước giếng đó mà sử dụng.

Mạch nước ngầm là âm.

Thế giới con người là dương.

Nên người xưa gọi vậy cũng rất là hợp lý.

Quay lại với bố tôi, bố tôi cứ như vậy, trốn dưới gầm giường, đêm đến mới dám ra ngoài, rồi cứ cười một mình, lẩm bẩm, đôi khi đấm đá vào không khí rồi la lên hoảng sợ.

Chúng tôi có nghe mọi người bảo lấy cành dâu về đặt trước cửa hay là tỏi nấu cho bố ăn để tránh tà.

Nhưng mọi thứ đều vô vọng.

Bố tôi cứ như một người mất hết nhận thức, như bị một con tinh tinh nhập vào phá phách vậy. ( Gỗ dâu, gỗ đào là thực vật mang âm.

Âm khắc âm.

Ngày xưa các pháp sư dùng cách này để đuổi tà, ma quỷ).

Mấy ngày sau cuộc sống gia đình tôi như bị đảo lộn.

Bố tôi trốn trong góc nhà.

Dao hay vật liệu sắc ngọn thì cất hết, sợ ông tự tử .

5giờ chiều, đang đi trâu trên đồng thì thấy mọi người tụ tập tại gia đình tôi.

Hoảng quá.

Tôi cọt trâu vào gốc tre.

Rồi phi về nhà.

Thấy xe cấp cứu vừa đưa bố tôi lên xe.

Tôi hỏi mọi người thì mới biết là bố tôi uống thuốc sâu .

Vội vàng phi vào trong nhà, trên chiếc xe cào cào

Đạp đuổi theo con đường lên viện ( chắc hẳn hơn 10km) .

Khi lên đến nơi thì nghe bảo bố tôi đã được sóc ruột đã qua cơn nguy kịch và chuẩn bị được chuyển vào Vinh.

Tôi thở phào.

Mọi người bảo tôi về nhà , bố tôi có mẹ tôi chăm sóc không sao đâu.

Tôi được bác hàng xóm cho ngồi ké xe về.

Xe tôi thì được cật chặt bằng dây giun phía sau xe máy cà tàng của bác và thồ về.

Về đến nhà.

Ngôi nhà âm u, cảm giác lạnh rờn rợn chạy dọc sống lưng.

Thế nhưng mồ hôi tôi lại chảy đầm đìa.

Đèn bật sáng cả ngôi nhà.

Căn nhà chất đầy tỏi và cành dâu.

Ông tôi lúc ấy mới xuống bảo:" còn cứ bình tĩnh, bố con lỡ phá điểm ngăn cách âm dương nên âm dương bị đảo lộn, thổ địa yếu thế.

Bọn ma quỷ nó được thế hoành hành.

Bây giờ con vào phòng.

Bật đèn, ra trước cửa phòng mở toang ra.

Đặt đôi dép còn hay đi trước đó, hướng ra ngoài, một chiếc ngã, một chiếc sấp rồi cứ thế mà ngủ.

Không sao đâu".

Ngoài trời mưa bắt đầu rơi lả rả, những cơn gió cứ rít lên từng hồi, con chó nhà dưới thì trốn dưới xe đẩy, miệng rên ư ử, lâu lâu sủa lên vài tiếng.

Đêm đó thật là dài , tôi cố gắng nhắm mắt nhưng mà đôi mắt tôi không thể khép lại được, đôi mắt cứ trợn ngược cả lên chờ đợi mặt trời ngày mai trong đêm dài như cả thế kỷ.
 
Những Chuyện Kỳ Quái Của Tôi
chương 3: lễ tạ tội


Sau một đêm không được chợp mắt , tôi đón ngày mới bằng đôi mắt quầng đen mà chỉ được thấy trong phim.

Mới 5 giờ sáng, đã nghe được tiếng ông bảo các anh thanh niên trong làng đưa đồ vào, các món đồ lỉnh khỉnh.

Nào là ngựa giấy, rất nhiều quần áo, một xấp tiền lẻ và một đống hoàng phiếu.

2 cái rổ.

Một rổ đựng đầy gạo và trứng.

Sau một lúc lúi cúi dưới bếp và tiếng xì xào của đám dân làng , ông tôi bảo: "con cứ ở trong phòng đi.

Nay ông lập lễ tạ tội xin thổ công và xin bọn kia thả hồn phách bố con về, còn cứ như này thì có khi bố con ko tỉnh được mất".

Thế rồi ông bắt đầu lập đàn.

Trời hôm đó nắng gắt và to lắm.

Ở miền Trung gặp với cái gió lào thổi sang , hơi nóng xốc lên , phả vào mặt làm mồ hôi mọi người chảy ướt đẫm cả áo.

Sau 2 tiếng thì mọi thứ cũng đâu vào đấy.

Một lễ đàn được lập lên với mâm cao cỗ đầy, các vật phẩm được đưa lên mâm.

Nguyên cái thủ lợn được đặt giữa mâm , các món ăn được nhanh chóng chất đầy.

Rổ trứng và rổ gạo được đặt đối xứng hai bên.

Khi mọi thứ đã sẵn sàng.

Lúc ấy đúng 12h trưa , cái nắng gắt hất thẳng lên mọi người trong sân.

Ông tôi mặc một đồ đồ màu đen lên đàn, bắt đầu cúng.

Ông thắp 9 nén hương, quỳ vái thiên địa.

Miệng lẩm nhẩm đọc văn cúng.

Văn cúng chưa xong, bầu trời tối sầm, mây thi nhau kéo ùn ùn tới.

Sét ngang trời.

Sấm đùng đùng.

3 cây nhang cắm trên bàn thờ gia chủ gãy đôi.

Mặt ông tôi tái mét, mồ hôi chảy ròng ròng đến thấy đọng cả vũng dưới đôi hài.

Ông phản ứng ngay lập tức , ông vớ lấy con dao chuẩn bị từ trước dùng lực cắm xuyên ngày vào cái thủ lợn.

Lực mạnh đến nỗi , con dao dài 15cm mà đâm lút cán.

Ông cầm xấp tiền lẻ lên, đốt .

Ông tuốt hết bột hương nhanh, cắm vào thủ lợn.

Ông đâm xuyên những tờ tiền vừa đốt.

Tay trái đút vào túi, lấy ra tờ giấy to 25*25 màu đỏ.

Được viết sẵn ngày tháng năm sinh của bố tôi lên đó.

Tay thoăn thoắt, tay phải kết ấn.

Miệng thì lẩm bẩm, trong khi đó tay phải ông thì xé tờ giấy thành hình nhân.

Bầu trời lúc này tạnh mưa , nhưng các cơn gió gào thét to hơn.

Sấm chớp ngang trời.

Ầm ầm át cả tiếng mọi người bàn bán .

Khi hình nhân vừa được hoàn thiện, ông dán hình nhân lên rổ trứng .

Tay phải đốt tiền, tay trái vung gạo.

Miệng hô to: " nhận hương nhận quả, nhận tiền nhận gạo, tội lỗi bỏ qua, âm dương cách biệt, về nơi quy hồi" vừa đọc ông vừa vãi gạo đi ra hướng ngã ba trước nhà.

Ông đổ tất cả những thứ đồ cúng xuống con sông chạy qua làng.

Thắp 7 que hương cắm ngày ngã ba đó.

Bầu trời lúc này quay lại trong xanh.

Nắng lại gắt lên , gió lào thổi làm mọi người về với hiện tại.

Ông quầy phắt vào trong nhà bảo tôi.

Quét sạch nhà cửa.

Đặt mấy tấm hoàng phiếu dưới bình hương nhà tôi.

Chuẩn bị đón bố tôi về.

Nhưng câu chuyện chưa dừng lại ở đây , sau này càng ly kỳ và bố tôi đã ra đi để bảo vệ gia đình này
 
Những Chuyện Kỳ Quái Của Tôi
chương 4: đòi cánh tay


Ngay lúc lễ đàn vừa kết thúc.

Mẹ tôi báo về là bố đã tỉnh.

Ngày hôm sau, bố tôi được cho phép xuất viện về.

Cuộc sống của tôi lại khôi phục bình thường, cuộc sống được bố yêu thương, tôi yêu cuộc sống đấy.

Tôi thèm khát nó rất lâu rồi.

Tôi tưởng cứ đắm chìm trong cuộc sống đấy mãi.

Nhưng nó cũng chỉ được hơn 1 tháng.

Ngày hôm đấy, bố tôi vẫn như thường lệ, quay quẩn ở trong nhà.

Bỗng giật thọt lên , miệng sủi bọt, tay trái của bố tím đen, hằn lên các mạch máu to, vặn vện lên cánh tay.

Miệng ru rú :" tụi bay trả tay cho tao, trả tay cho tao , trả cho tao".

Rồi chạy đi kiếm dao.

Tôi thấy thế, cố gắng dùng sức để gìm bố lại.

Tôi ôm bố tôi từ phía sau.

Dùng hết sức bình sinh gìm chặt 2 cánh tay, ghì bố xuống.

Nhưng ông ấy hát quanh tôi xuống nền.

Tôi vẫn không từ bỏ.

Cố gắng phi lên giữ chặt lại.

Cố gắng la hét cho hành xóm, mọi người biết.

Chỉ vài phút sau , hàng xóm các thanh niên trong làng ập vào nhà.

3 ,4 thanh niên to con giữ bố tôi lại.

Bố tôi là nông dân, cũng có sức lực, nhưng đã chớm tuổi gọi là tóc 2 màu rồi.

Thế mà chỉ cần mấy cái quật tay đã đẩy ngã hội thành niên.

Thấy thế cả nhóm túm lại.

Người giữ tay, người giữ chân.

Phải đến 6 người mới giữ được bố tôi lại.

Ông trưởng xóm thét gào lên: " Sơn, mày kiếm cho tao cái dẻ nhét vào mồm bố mày, kẻo nó cắt lưỡi chết ".

Tôi lập tức bật dậy.

Đi tìm ngay.

Nhưng có dẻ rồi vẫn không cách nào để cạy miệng bố tôi ra để đưa dẻ vào.

Thấy thế ông trường làng hét lên.

Chạy lên bàn thờ gia công.

Lấy nén nhang.

Cạo bột nhang xuống đây cho tao.

Tôi không biết nó có ích hay không nhưng vẫn thật nhanh.

Trèo lên bàn thờ gia chủ.

Rút nhanh cây nhanh.

Cạo lấy bột.

Ông trưởng xóm lấy bột nhanh.

Cho lên cái thìa.

Xong đưa vào mũi.

Lập tức bố tôi liền hả miệng.

Phun một đống thứ tanh tưởi , đen sì ra.

Mùi giống như chuột chết lâu ngày.

Nôn xong bố tôi nằm ra ngất.

Mọi người bảo thứ bố tôi vừa nôn ra là chất uế.

Thứ chứa những cái bẩn nhất được lấy từ địa âm.

Tối đó, ông tôi đạp xe xuống nhà.

Tại vì 2 nhà ông cháu khá xe.

Đi xe máy cũng phải mất hơn 1 tiếng đồng hồ.

Đường núi gồ ghề, mùa mưa thì đi đất giắt vào bánh xe.

Ông vào thăm bố tôi.

Bảo.

Mày nấu cho bố mày bát cháo trắng băm thật nhiều tỏi, rồi xuống chuồng gà kiếm trứng rồi nấu một to khác.

Tôi tò mò hỏi ông để làm gì ?

Ông bảo:" bát cháo trắng băm tỏi này để tẩy sạch ô uế còn lại trong người bố mày, còn lại bát cháo trứng là để cho bố mày tí hồ mà còn hồi sức".
 
Những Chuyện Kỳ Quái Của Tôi
Chương 5 đòi cánh tay 2.


Tôi nghe lời, bón từng thìa cháo cho bố.

Vừa đút đc vài thìa, bố tôi tay ôm miệng, ói liên tục vào cái chậu mà ông tôi lấy để sẵn.

Một chậu đầy chất sành, đen ngòm, lẫn cái mùi chuột chết tanh tưởi làm tôi chỉ muốn ra hết những thứ trong người.

Ói xong những thứ kinh tởm ấy, mặt bố tôi hồng hào cả lên.

Bố bảo: " lấy cho bố cốc nước súc miệng".

Tôi vâng dạ đi ngay.

Bố vừa súc miệng vừa bảo :" để cháo đó, bố tự ăn được, con xem mấy giờ mà đi nấu cơm, mẹ sắp về rồi, trời nắng , nấu chút canh cho mẹ chứ nắng như này , không có canh khó nuốt lắm".

Tôi vâng dạ đi ngay, chỉ còn lại ông tôi và bố vẫn đang ngồi đó.

Một hồi sau thì mẹ tôi về.

Giờ ăn cơm , bố tôi cũng xuống với gia đình.

5 người quay quần ăn cơm.

Gia đình tôi có 4 người.

Tôi còn một đứa em trai cách tôi 4 tuổi.

Mọi người mới hỏi ông là bố tôi bị thứ gì bẩn nhập vào hay sao .

Ông mới kể:" tao lúc nãy có hỏi Thổ Địa rồi, Thổ Địa bảo là ngày xưa, tụi mày cắt đất đắp nền , có cắt trúng tay của người xưa, bữa trước bố mày lỡ làm âm dương đảo ngược lên cánh tay đó nhiễm khí.

Bà ấy đau quá nên giờ đòi lại cánh tay, giờ mà đào nhà lên lấy miếng đất có cánh tay trả cho người ta thì rất mất công, thôi để mai tao gọi bả lên, xem thương lượng như nào".

Sáng hôm sau.

Mẹ tôi dựa vào những thứ ông tôi viết sẵn lên giấy, nào là gà , cá đồng , rất nhiều tiền giấy và vài ba bộ quần áo mới.

Lần này ông tôi chọn trời gian cúng là nửa đêm.

Cả ngày hôm đó, ông lập tem ngồi đánh cờ, thảo luận thời sự với các bô lão trong làng.

Tối đến gần 11 giờ đêm.

Mẹ tôi chở theo đồ đưa lên cồn đất nổi mà ngày xưa mẹ vs bố xin đất về đắp nền.

Ông tôi thì đủng đỉnh đi theo phía sau.

Phong thái rất có phong độ, chắc do ngày hôm nay thắng được nhiều , được phen thể hiện trước mặt các cụ.

Đàn cúng thì đơn giản: một cái bàn rộng 1m5 trải trên đó là tấm lụa màu đen được vẽ âm dương bát quái.

Dọn sẵn đồ cúng lên.

Trải đầy mặt bàn, ông thắp hương xin phép Thành Hoàng Làng cho phép gọi âm hồn lên.

Ông thắp hương kính vái, lạy 4 phương trời .

Rồi xin phép thỉnh hồn.

Ông xé tờ giấy mà đỏ thành hình nhân, thắp hương rồi đọc họ tên người xưa lên.

Mấy chốc gió kéo đến , trời mịt mù.

Không biết do gió to hay gì mà tôi thấy hình nhân động đậy.

Ông hỏi lý do chết thì bà ấy bảo.

Ngày xưa chiến tranh , đói chết nằm ở vùng này, không may bị bố mẹ tôi cắt đất trúng tay bà ấy.

Bà ấy lúc đầu cũng không đòi gì, thân thịt mất đi thì thôi.

Nhưng sau này cánh tay dính âm khí đau quá, bà ấy chịu không nổi nên về phá cho bỏ tức.
 
Những Chuyện Kỳ Quái Của Tôi
Chương 6: Trao đổi


Nghe xong câu chuyện thì mọi người cũng hiểu .

Ông tôi cười bảo: " thôi cụ mất lâu rồi thì chấp gì con cháu, nó không biết nên lỡ mạo phạm cụ, có gì cụ bỏ qua cho con, cho cháu, hôm nay con cháu dâng hương, dâng hoa, dâng ít tiền tài cho cụ ở dưới kia dễ sống hơn rồi bỏ qua cho cháu nó".

Thế rồi bà ấy đồng ý.

Ông tôi bảo: " Sơn, hoá vàng cả đi ".

Tôi vội vàng làm ngay.

Xong tối hôm ấy thì bố tôi không bị ma mị hay đau thương gì nữa.

Cuộc sống như thế, bố tôi lại quay lại cái nghiện rượu.

Tôi và mẹ tôi vẫn phải chạy trốn bố tôi sau những lần bị bố tôi cầm dao rượt đuổi.

Đến tôi năm 12.

Ông tôi mới bảo là: " năm nay nhà con có người gặp nạn , cẩn thận đó, có khi có người phải ra đi cũng nên".

Nghe xong, nhà tôi tá hoả, bố tôi vẫn cười khinh thường, tay cầm can rượu, lâu lâu đưa lên uống từng ngụm từng ngụm.

Và năm đó😢.

Bố tôi ốm.

Đưa đi viện bảo ung thư vòm họng giải đoạn cuối , và ra đi khi tôi đang học ôn thi lớp 12.😔
 
Back
Top Bottom