Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Nhật Ký Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc

Nhật Ký Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc
Chương 20: 20: Chuyển Nhà 8



"Òa, thế thì con giỏi thật đấy.

" Người kia cường điệu nói, rồi lại quay đầu bảo với Trình Hoan: "Con cô đúng là hiếu thảo.

"Trình Hoan cười cười.

Vẻ ngoài của nguyên chủ thật sự rất đẹp, là kiểu đẹp vô cùng sắc nét, trong sách đã mô tả không ít đoạn nữ phụ dùng nhan sắc đi mê hoặc người khác, nói cô ta là "Người đẹp rắn rết".

Chắc là vì trong cơ thể đã hoán đổi linh hồn, Trình Hoan của hiện tại nhìn có vẻ vẫn còn rất đẹp, có điều trong vẻ đẹp này lại thiếu đi rất nhiều tính công kích, một cái nhăn mày, một nụ cười đều mang theo hiệu ứng ánh sáng dịu nhẹ.

Con người vốn là mê thích cái đẹp, nhìn thấy người đẹp là muốn gần gũi, người tài xế này bị Trình Hoan cười tới tinh thần hoảng loạn, nói chuyện không nghĩ: "Người đẹp, sao không thấy chồng của cô thế?"Lời nói ra, anh ta chỉ hận không thể vả cái mỏ mình một cái.

Chuyện lớn như chuyển nhà này, đàn ông trong gia đình mà đến mặt mũi cũng chả thấy, không phải là tha hương thì là ly hôn rồi, nếu thật sự ly hôn, mình hỏi cái này chẳng phải là chọc trúng chỗ đau của người ta à?Anh ta ở bên này hối hận, người ngồi bên cạnh lại không có dấu hiệu tức giận, chỉ khẽ cười nói có chuyện phải ra ngoài thôi.

"Thế thì không ổn, chuyện lớn như vầy lại để hai người tự làm, vậy cũng có hơi thiếu trách nhiệm rồi ấy.

" Trong lòng anh chàng thả lỏng, cái miệng lại không đóng vào, anh ta nói với Trình Hoan xong rồi, lại nhìn về phía Tinh Tinh: "Bạn nhỏ này, con phải nói chuyện với ba con, không thể! ""Nói cái này với con nít làm cái gì?" Trình Hoan cắt ngang lời anh ta.

Nét cười trên gương mặt cô biến mất, khẽ liếc mắt, ánh nhìn thờ ơ, trống rỗng đã sinh ra cảm giác xa cách rất lớn.

Tài xế nghẹn họng, nuốt luôn nửa câu phía sau vào lại, cho dù anh ta không có mắt nhìn đi nữa, cũng phải biết rằng vị khách kế bên này không được vui.

Anh ta cực kì ảo não, muốn nói gì đó để làm dịu bầu không khí, nhưng mà Trình Hoan đã quay đầu lại chơi với Tinh Tinh rồi.

Thái độ rõ ràng là không muốn giao lưu nữa.

Trình Hoan không phối hợp, một mình tài xế cũng không xướng nổi kịch một vai, trong xe chỉ còn lại những câu hỏi hỏi mãi cũng không hết của Tinh Tinh và âm thanh hồi đáp từ tốn của Trình Hoan, dường như vĩnh viễn không bao giờ mất kiên nhẫn.

Rốt cuộc thì Tinh Tinh vẫn là đứa trẻ, vui vẻ xong rồi thì bắt đầu mệt mỏi, xe mới chỉ đi được nửa đường, cậu đã dựa vào người Trình Hoan mà ngủ mất.

Đến lúc tới nhà mới, Trình Hoan ôm Tinh Tinh vào ghế sô pha, thanh toán chi phí cho tài xế, bắt tay vào sắp xếp nhà cửa.

Hành lý bọn họ mang tới không nhiều, cũng chỉ có vài cái va li, Trình Hoan thu xếp quần áo của mẹ con hai người xong, lại mang chiếu trải lên giường, lúc chuẩn bị đi sắp xếp bát đũa ra thì Tinh Tinh tỉnh dậy.

Nhóc con ngồi trên sô pha, vẫn còn chưa tỉnh hẳn, đôi mắt vừa to vừa tròn híp lại thành hai cái khe nhỏ, cậu ngẩng đầu lên, dùng khe hở tí xíu đó quét tìm bóng dáng của mẹ cậu, tìm được người rồi là lật mình chổng mông từ trên ghế sô pha bò xuống.

"Mẹ ơi.

" Tinh Tinh chạy đến bên cạnh Trình Hoan, kéo áo của cô ngọt ngào kêu một tiếng, lại ôm chân của cô cọ mặt lên quần, làm xong một loạt động tác này, cuối cùng cậu cũng tỉnh hẳn, lại xung phong muốn giúp đỡ tiếp.

"Được rồi, vậy con lấy bát trong hộp mang qua đây cho mẹ đi, cẩn thận đừng để nó rơi vỡ đấy.

" Trên mạng nói sự tương tác giữa người trong gia đình có thể gia tăng tình cảm, cho nên Trình Hoan cũng không chối từ sự giúp đỡ của Tinh Tinh.

Hai bàn tay nhỏ bé ục ục thịt bưng một cái bát đặt lên tay của Trình Hoan, Tinh Tinh thấy mẹ đã cầm chắc rồi mới thả tay ra, cậu chà lau hai tay lên quần rồi lại đi bưng một cái bát khác lớn hơn chút xíu.

Mẹ con hai người phân công hợp tác, hiệu suất giảm đi không ít, Tinh Tinh sức yếu, cầm được mấy cái bát thì không còn sức nữa, cơ mà nhóc con sĩ diện lắm, có làm không được nữa cũng không nói.

Tinh Tinh đem chiếc thìa cuối cùng chuyển qua, cậu thở phì phò, cứ như là đã hoàn thành xong nhiệm vụ gì đó to lớn lắm, gương mặt nhỏ nhắn vui đến đỏ lên.

Nhìn thấy Trình Hoan xếp thìa lên xong, cậu mới sáp lại gần, làm nũng muốn ch** n**c: "Mẹ ơi, con thiệt là mệt.

""Cực cho Tinh Tinh quá đi, nào để mẹ xoa xoa cho con.

" Trình Hoan thơm lên khuôn mặt nhỏ của cậu, bế con đến sô pha, mở ti vi chuyển đến kênh thiếu nhi, dùng tay bóp nắn cánh tay thịt thà của cậu.

Kênh thiếu nhi đang chiếu một bộ phim hoạt hình, kể về chuyện của Tiểu Minh, Tiểu Minh trong câu chuyện có ba có mẹ, còn có ba người bạn tốt, nội dung tập phim mà Tinh Tinh xem đó là ba mẹ của Tiểu Minh đang đưa cậu ấy đi du xuân.

Tinh Tinh nhìn chằm chằm vào màn hình, len lén nhìn khuôn mặt Trình Hoan, lại xem một tí lại lén nhìn một tí, gương mặt nhỏ suốt toàn bộ quá trình tựa như đang suy tư về một vấn đề gì đó rất nghiêm túc.

Động tác của nhóc con dĩ nhiên thoát sao nổi ánh mắt của Trình Hoan, khi cậu lén nhìn qua đến lần thứ năm thì Trình Hoan cũng nâng mặt lên: "Sao vậy Tinh Tinh?""Mẹ ơi.

" Tinh Tinh bò lên trên người Trình Hoan, nâng tay vòng quanh cổ cô, nhóc con thò đầu qua, ở bên tai của cô hỏi khẽ: "Mẹ ơi, sao con lại không có ba ạ?".
 
Nhật Ký Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc
Chương 21: 21: Mẹ Con Sẽ Nhớ Mẹ 1



Tinh Tinh nghi hoặc chuyện này đã lâu.

Đậu Đậu dưới lầu có ba, Tiểu Minh trong TV cũng có ba, mỗi người đều có ba, chỉ cậu không có.

Cậu còn nhớ rõ lúc trước chú tài xế kia cũng nói đến ba, sau đó mẹ giống như tức giận, Tinh Tinh cảm thấy hình như mẹ không thích vấn đề này, nhưng cậu thật sự rất tò mò.

Tiểu gia hỏa chôn mặt ở cổ mẹ mình, di chuyển mắt to tròn xoe nghĩ: Mẹ nói thích cậu nhất, hẳn là sẽ không tức giận với cậu.

Trình Hoan xác thật không tức giận, cô vỗ lưng Tinh Tinh, tự hỏi phải giải thích chuyện này với cậu như thế nào.

Nói ra sự thật khẳng định không thể, cô không tính toán mang theo con tới cửa nhận thân giống như nguyên chủ, cha cậu khẳng định muốn cùng nữ chủ ở bên nhau, hai người bọn họ tới cửa, liền trở thành cây kim ở giữa nam nữ chủ.

Cơ hồ trong các quyển tiểu thuyết, tất cả nhân tố trở ngại nam nữ chủ ở bên nhau, cuối cùng đều sẽ bị tiêu diệt, tuy rằng quyển tiểu thuyết này đã biến thành thế giới chân thật, Trình Hoan lại như cũ không dám lấy tánh mạng hai người đi đánh cuộc.

Cô thua không nổi.

Cân nhắc lợi hại ở trong lòng một lần, Trình Hoan thả chậm động tác trên tay, cô sắp xếp lại lời nói, tiến đến bên tai Tinh Tinh, chậm rãi mở miệng: “Bởi vì ba của Tinh Tinh đã bay đi rồi.

”Tinh Tinh rõ ràng sửng sốt, sau đó mới ngẩng đầu lên mở to hai mắt: “Bay đi ạ?”Trình Hoan bắt đầu nói linh tinh, nhưng vẻ mặt lại đứng đắn: “Đúng vậy, ba Tinh Tinh là siêu nhân, muốn đi cứu vớt thế giới, nếu không tiêu diệt hết người xấu cũng chưa có biện pháp trở về đâu.

”Tinh Tinh rõ ràng bị cô hù dọa.

Đứa trẻ 4 tuổi, vẫn tin tưởng trên đời này có siêu nhân.

Nghe Trình Hoan nói xong, cậu sửng sốt một hồi lâu, sau đó a một tiếng, đột nhiên từ trên người cô bò xuống, làm động tác đôi tay giao nhau.

“Ba ba là siêu nhân, kia ông ấy sẽ biến hình như vậy sao?”Cậu khoa tay múa chân giống động tác biến hình của một vai chính trong phim hoạt hình thường dùng, Tinh Tinh rất thích hắn, hằng ngày nằm mơ mình trở thành bạn bè của vai chính, mua kẹo cho cậu ăn.

Trình Hoan dừng một chút, cuối cùng vẫn không có biện pháp nhắm mắt biến thành loại hình tượng nam chính thanh lãnh nghiêm túc trong tiểu thuyết kia.

Cô giật giật khóe miệng, nói với Tinh Tinh: “Cái này mẹ cũng không rõ ràng lắm.

”“A…” Tinh Tinh có chút thất vọng: “Vì sao mẹ cũng không biết ạ?”“Bởi vì mẹ cũng chưa nhìn thấy ba con đánh người xấu.

” Trình Hoan duỗi tay, kéo tiểu gia hỏa vào trong lòng, tiếp tục nói bừa: “Thân phận siêu nhân của ba phải bảo mật, không thể để những người khác biết, cho nên lúc đi đánh người xấu phải lén ra ngoài.

”Tiểu gia hỏa nghe rất nghiêm túc, sau khi nghe xong còn nghiêm túc gật đầu, trên mặt cậu nhiều thịt, làm động tác này những cái thịt đó còn run: “Con đã biết, bởi vì người xấu rất nhiều, bị người khác biết lời mẹ nói với Tinh Tinh sẽ gặp nguy hiểm!”Trình Hoan ngắt một phen, khẳng định gật đầu: “Đúng vậy, chính là như vậy.

”“Vậy khi nào ba mới đánh xong người xấu ạ?” Nghe mẹ miêu tả xong, trong lòng Tinh Tinh đã tự động mang hình tượng của ba vào trong phim hoạt hình siêu nhân, cậu vùi trong lòng Trình Hoan, mặt lộ vẻ chờ mong: “Con có chút nhớ ông ấy.

”Trình Hoan trầm ngâm: “Đại khái phải đợi Tinh Tinh trưởng thành mới được.

”Trưởng thành, liền biết đây đều là gạt người.

“Chờ con lớn đến khi phải ngủ một mình sao?” Tinh Tinh còn nhớ rõ lời đêm đó Trình Hoan nói với cậu.

“So với cái kia còn phải lớn hơn một chút.

”“A, còn phải lớn hơn…” Tinh Tinh có chút rối rắm, cậu rất muốn gặp ba, nhưng mà lại không muốn cùng mẹ tách ra ngủ.

Tiểu gia hỏa dùng cái đầu không lớn của cậu cẩn thận nghĩ ngợi, cảm thấy vẫn là ngủ với mẹ quan trọng hơn một chút.

“Vậy con còn chưa muốn trưởng thành.

” Tinh Tinh nhón chân, hôn một cái trên mặt Trình Hoan: “Con vẫn luôn muốn ngủ cùng mẹ.

”Trình Hoan cười, cũng không chọc cậu đồng ngôn vô kỵ*, dù sao cô cũng quyết định, chờ đến khi học tiểu học sẽ để cho tiểu gia hỏa ngủ một mình.

(*) trẻ con nói chuyện không biết kiêng kỵChỉ là phòng không đủ, Trình Hoan nhìn chung quanh một vòng, lập cho mình một cái mục tiêu: Tranh thủ trong ba năm kiếm được tiền trả góp mua một căn hộ ba phòng ở!……Dọn nhà, ban đầu vấn đề kiếm tiền bị tạm thời gác lại bây giờ phải đặt ra.

Muốn trong ba năm kiếm đủ tiền trả góp, chỉ dựa vào làm công chắc chắn là không được, huống hồ nguyên chủ chưa tốt nghiệp đại học, chỉ có cái bằng cao trung, muốn tìm được công việc tốt cũng khó.

Nhưng mà không quan trọng, Trình Hoan cũng không tính toán đi làm công.

Ở thế giới kia, ở nhà Trình Hoan đứng hàng hai, bởi vì cha mẹ theo đuổi sinh con trai, cô mới sinh ra đã bị đưa đến nhà ông ngoại.

Tổ tiên ông ngoại làm ngự trù, sau khi cách mạng bùng nổ liền trốn từ trong cung ra, vác súng đi làm một công việc khác.

Tuy rằng dấn thân vào hoạt động giải phóng Trung Quốc, nhưng tay nghề gia truyền lại không bỏ, tới thế hệ của ông ngoại, tuy rằng không huy hoàng như quá khứ, nhưng cũng là một đầu bếp mỗi khi làng trên xóm dưới có việc hiếu hỉ đều phải mời.

.
 
Nhật Ký Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc
Chương 22: 22: Mẹ Con Sẽ Nhớ Mẹ 2



Ông ngoại lớn tuổi, vẫn luôn muốn tìm người thừa kế.

Tư tưởng của ông cởi mở, cũng không có ý nghĩ không truyền nghề cho con gái, Trình Hoan ba tuổi bắt đầu cầm đao, mười bốn tuổi đã có thể tự mình lo liệu được một bàn tiệc giống như yến hội.

Hai ông cháu không có nhiều tiền, thân thể ông ngoại cũng không tốt thường xuyên sinh bệnh.

Từ sơ trung Trình Hoan liền bắt đầu học cách kiếm tiền, khi đó cô không có con đường nào, liền mỗi ngày rạng sáng dậy nấu cơm, sau đó mang cơm nắm đến cổng trường bán, một ngày có thể kiếm được 30 đồng, đủ cho hai ông cháu bọn họ sinh hoạt hằng ngày còn dư lại một chút.

Bởi vì làm đồ ăn ngon, Trình Hoan buôn bán vẫn luôn không tồi, đến khi tốt nghiệp cao trung, cô cũng dựa vào chính mình tích cóp đủ học phí cùng sinh hoạt phí năm nhất đại học.

Thời điểm đại học các bạn học khác hoặc yêu đương hoặc là trầm mê trò chơi, Trình Hoan lại như cũ trong đầu óc đều là kiếm tiền, cô thuê mặt bằng ở ngõ bên cạnh trường đại học mở một tiệm ăn vặt, mướn hai người giúp đỡ, bốn năm đại học kiếm lời tới trăm vạn.

Lúc các bạn học khác bôn ba vì chức vị công tác hoặc là thi lên thạc sĩ, Trình Hoan liền cầm chắc số tiền này, thuê một cái sân ở phố cũ, để cô mở tiệm ăn tại nhà.

Trình Hoan đối với phương diện nấu ăn này rất có thiên phú, lại có tay nghề gia truyền, tiệm ăn tại nhà mới mở một năm liền có danh tiếng không nhỏ, cô dựa vào quán cơm này, ngắn ngủn mấy năm liền mua được nhà.

Đáng tiếc chính là nhà mới mới trang hoàng xong, còn chưa kịp vào ở, cô liền không thể hiểu được tới nơi này rồi.

Quan hệ của Trình Hoan với người trong nhà từ trước đến nay lãnh đạm, ông ngoại qua đời khi cô học đại học năm hai, cô không có vướng bận, đổi một thế giới đổi một thân phận cũng có thể sống rất tốt.

Việc hiện tại phải làm, chỉ là lặp lại con đường lúc trước cô đã đi một lần mà thôi.

Tiền tiết kiệm của nguyên chủ chí có chút như vậy, muốn thuê mặt bằng cũng không đủ, có thể làm đồ ăn cũng chỉ có quán ven đường.

Bày quán ven đường cũng có loại kiếm tiền và không kiếm tiền, tổng hợp thời tiết cùng tình huống hiện tại của cô, Trình Hoan quyết định mở một quán nướng.

Làm một cái quầy hàng cũng không phải một chuyện vô cùng đơn giản, đầu tiên phải xác định vị trí, phải tìm một nơi có nhiều người qua lại, tiếp theo phải đi mua vật dụng cần thiết như bếp, bát đĩa, bàn ghế, tủ lạnh, cuối cùng chính là tìm kiếm nguyên liệu.

Đồ ăn có ngon không, nguyên liệu nấu ăn là nhân tố quan trọng nhất, không bột đố gột nên hồ, một đống thịt hư thối, cho dù thần tiên cũng không có biện pháp làm thành món ngon mỹ vị.

Sáng sớm Trình Hoan đã làm xong bữa sáng, gọi Tinh Tinh dậy, lúc tiểu gia hỏa ăn cơm liền nói chuyện này.

“Tinh Tinh, hôm nay mẹ phải đi ra ngoài, khả năng giữa trưa cũng chưa về, giữa trưa con đến nhà dì hàng xóm ăn cơm được không?”Nhà hàng xóm là một nhà ba người, hai vợ chồng tầm 30 tuổi, có một cô con gái học lớp 6, ngày đầu tiên Trình Hoan chuyển đến đã mang cho nhà đối diện móng heo kho mình làm, một nhà kia đều là người ôn hoà, Trình Hoan nhờ họ chiếu cố Tinh Tinh, hai vợ chồng liền đáp ứng luôn.

Tinh Tinh dừng động tác ăn cơm, nửa miếng khoai tây còn treo trên miệng, cậu mở miệng ra, a một tiếng, miếng khoai tây trên miệng cũng thuận thế rớt xuống quần áo.

“Vì sao không trở lại ạ?”“Bởi vì mẹ muốn kiếm tiền nuôi Tinh Tinh.

”Tinh Tinh đối với khái niệm tiền không hiểu quá sâu, không hiểu vì sao kiếm tiền lại phải đi ra ngoài, nhưng cậu là đứa bé ngoan, cho nên tuy rằng không vui, cuối cùng Tinh Tinh vẫn đồng ý.

“Vậy được rồi.

” Tinh Tinh nhéo miếng khoai tây tắc trong miệng, mơ hồ không rõ nói một câu: “Mẹ, con sẽ nhớ mẹ.

”……Tinh Tinh ngồi trên mặt đất phòng khách, trước mặt rơi mấy khối gỗ xếp hình màu sắc rực rỡ.

Cậu cầm lấy khối gỗ xếp chúng lên trên, động tác rất trôi chảy, hiển nhiên không phải lần đầu tiên chơi.

Xếp gỗ thành hình, cuối cùng biến thành hình dáng cái xe chở nước, Tinh Tinh xếp khối gỗ cuối cùng lên, ngẩng đầu nhìn ra cửa.

Cửa chống trộm không hề có động tĩnh, Tinh Tinh thở dài, dùng tay béo nhỏ chống cằm, miệng dần dần chu lên.

Mẹ đã đi ra ngoài rất lâu, sao còn chưa trở về!Ở trong tưởng tượng của Tinh Tinh, chờ bọn họ dọn đến nhà mới, mẹ hẳn là sẽ bồi cậu mỗi ngày, ban ngày bọn họ cùng nhau chơi trò chơi buổi tối cùng nhau ngủ, quá hạnh phúc.

Nhưng mà hiện thực lại là ngày hôm sau khi chuyển nhà mẹ lại bận, thời gian mẹ đi ra ngoài càng ngày càng dài, hôm nay giữa trưa cũng không trở về, cơm trưa Tinh Tinh vẫn luôn ăn ở nhà hàng xóm.

Dì hàng xóm nấu cơm rất ngon, chính là không có mẹ ăn không ngon, Tinh Tinh đổi một cái tay khác, tiếp tục thở dài.

Cậu thật sự rất rất nhớ mẹ.

Tinh Tinh vẫn duy trì tư thế tự hỏi, một bàn tay đã tê rần liền đổi một cái tay khác, đổi đến lần thứ ba, cửa rốt cuộc cũng có động tĩnh.

Cậu giống con chó nhỏ lập tức từ trên mặt đất bò dậy, nhảy bắn chạy đến cửa.

Cửa chống trộm ở trước mắt chậm rãi mở ra, Tinh Tinh kêu một tiếng mẹ, liền nhào qua.

Nhưng mà túi lớn trước người mẹ chặn bọn họ giao lưu, tiểu gia hỏa dừng cách nửa mét, ngửa đầu ngốc lăng, sau đó thông minh vòng qua cái đồ vật vướng bận này, từ bên cạnh ôm lấy đùi Trình Hoan.

“Mẹ, cái này là cái gì ạ?” Cậu chỉ vào đồ vật trên tay Trình Hoan hỏi.

.
 
Nhật Ký Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc
Chương 23: 23: Tinh Tinh Của Chúng Ta Lợi Hại Nhất 1



“Là đồ có thể ăn.

” Trình Hoan kéo cái đuôi nhỏ đi vào cửa, đặt đồ vật trên tay lên bàn, lúc này mới thở hổn hển: “Mệt chết mất.

”“Mẹ con rót nước cho mẹ!” Tinh Tinh xem chương trình Tết thiếu nhi có không ít nội dung hiếu kính cha mẹ, nhìn thấy mẹ mặt đều nóng đỏ, hiếu tử liền xung phong nhận việc muốn đi làm.

Trình Hoan xác thật vô cùng mệt mỏi, hôm nay chạy đến nhiều nơi, còn mang theo nhiều đồ trở về thế này.

Cô mở đôi tay nằm ở trên sô pha, quay đầu ân cần nói lời cảm tạ vơi con trai.

“Không cần khách khí.

” Tinh Tinh đặc biệt có lễ phép, cậu cầm ly nước, đi đến phòng bếp đổ ly nước sôi để nguội, sau đó đôi tay bưng thật cẩn thận đi ra.

Nước quá đầy, lúc đi lại khó tránh khỏi sẽ tràn ra, nhìn nước thật vất vả mới đổ ra được rơi trên mặt đất, Tinh Tinh cảm thấy có chút đau lòng.

Cậu rất khẩn trương, động tác càng thêm cẩn thận, nửa ngày mới bước một bước nhỏ, nhưng mà nước vẫn trào ra, chờ Trình Hoan tiếp nhận ly nước, trong đó chỉ còn nửa chén nước.

Trình Hoan ở bên ngoài chạy một vòng, giữa trưa cơm cũng chưa ăn, vừa mệt vừa nóng vừa đói lại khát, uống xong nửa chén nước, cuối cùng cảm thấy sống lại một chút.

Cô cũng không có nghỉ ngơi bao lâu, trên sàn nhà bị đổ ít nước, đi lên dễ bị trượt chân, cô bảo Tinh Tinh ngồi trên sô pha đừng nhúc nhích, bản thân đứng dậy cầm cây lau nhà đi lau vệt nước trên sàn.

Tinh Tinh ngồi trên sô pha, đung đưa hai cái đùi nhìn mẹ làm việc, cậu dẩu cái miệng nhỏ, thoạt nhìn có điểm không vui.

“Mẹ.

”Trình Hoan mới vừa lau xong, liền nghe được con trai gọi cô, cô quay đầu, thấy Tinh Tinh cầm cái cái ly không, nghiêm túc nói: “Về sau con sẽ không để đổ nước!”“Ừ, Tinh Tinh của chúng ta lợi hại nhất.

” Trình Hoan cất cây lau nhà, trở về lại xoa đầu tóc đứa nhỏ, tóc Tinh Tinh có chút dài, tóc mái đã qua lông mày.

“Ngày mai đưa con đi cắt tóc.

” Cô xoa tóc, mở miệng nói.

Những lời này mới vừa nói ra, Tinh Tinh bỗng nhiên thay đổi sắc mặt.

Rất nhiều đứa trẻ đều không thích cắt tóc.

Phần lớn nguyên nhân là bởi vì mạch máu trẻ con nhỏ, ngẫu nhiên đau đầu nhức óc đều phải truyền dịch, năng lực phân biệt của trẻ con không tốt như vậy, dần dà liền đem việc truyền dịch và cắt tóc coi là một.

Tinh Tinh cũng là một trong số những đứa trẻ như vậy.

Khi còn nhỏ thân thể cậu không tốt, mấy tháng lại bị sốt một lần, nguyên chủ không kiên nhẫn chăm sóc cậu, mỗi lần sốt liền mang đi truyền dịch, vì thế Tinh Tinh đối với việc người ngoài chạm vào đầu mình vô cùng khẩn trương.

Hiện tại tuy rằng đã lớn, biết cắt tóc và truyền dịch không giống nhau, vẫn có chút sợ hãi.

Cậu phồng hai bên mặt, duỗi tay sờ tóc, lúc trước phần đuôi tóc mái vừa vặn chạm đến mắt.

Tinh Tinh ngửa đầu nhìn chằm chằm dúm tóc kia, cảm thấy cũng không phải rất dài mà.

“Mẹ, con không muốn cắt tóc.

” Cậu thử thương lượng.

“Chuyện này không thể thương lượng, nếu không cắt con liền trở thành tiểu lôi thôi.

” Trình Hoan một cầu bác bỏ tiểu gia hỏa thỉnh cầu, đứng lên đi đến bàn ăn.

Tinh Tinh giận dỗi mà nhìn qua, đáng tiếc mẹ nhẫn tâm chỉ chừa cho cậu một cái bóng lưng dứt khoát, cậu nhìn một hồi, xác định mẹ không định phản ứng lại cậu, lúc này mới tâm bất cam tình bất nguyện nói câu: “Vậy được rồi.

”Nói xong lại từ trên sô pha bò xuống, chủ động tiến đến bên người Trình Hoan.

Đồ Trình Hoan mua về bao gồm gia vị cùng một ít nguyên liệu nấu ăn.

Trước kia cô chưa từng buôn bán quán nướng BBQ, tuy rằng tự tin với trù nghệ của mình, lại cũng không dám bảo đảm lần đầu tiên là có thể làm ăn ngon, vì bảo đảm không thể sơ xuất, cô định hai ngày này trước tiên ở nhà làm thử một chút, xác định làm ăn ngon mới đi ra ngoài kiếm tiền.

Nguyên liệu nấu ăn lấy thịt là chủ yếu, có thịt dê, thịt bò, cánh gà.

Bên trong bỏ túi chườm nước đá.

Thời tiết nóng bức, dọc theo đường đi túi nước đá hòa tan không sai biệt lắm, ngay cả thịt cứng cứng cũng bắt đầu trở nên mềm xốp.

Trình Hoan cắt rửa sạch thịt dê, thịt bò và cánh gà rồi đem đi ướp cùng nhau.

Thịt muốn ướp ngon yêu cầu một chút thời gian, cho đồ còn dư vào tủ lạnh, Trình Hoan lại bồi Tinh Tinh chơi một lúc.

Nửa giờ, thịt đã ướp xong.

Lúc này mặt trời còn sót lại một tia chiều tà, khí trời cũng bớt nóng đi một ít.

Giữa trưa Tinh Tinh ăn không nhiều lắm, hiện tại bụng đã kêu rột rột, cậu víu ở bên cạnh bàn, nhìn động tác của Trình Hoan mà nuốt nước miếng: “Mẹ, buổi tối chúng ta ăn cái này sao?”Được ướp xong màu sắc rất mê người, thoạt nhìn cảm thấy ăn rất ngon, Trình Hoan đeo bao tay dùng một lần, đem từng miếng thịt xỏ vào que.

Quét xong liền bỏ sang một bên.

Tinh Tinh nhìn đống thịt này, nước miếng không ngừng tuôn ra, cậu hít một ngụm, duỗi tay chọc chọc đống thịt trước mặt.

.
 
Nhật Ký Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc
Chương 24: 24: Tinh Tinh Của Chúng Ta Lợi Hại Nhất 2



Sau đó thất vọng phát hiện là không thể bỏ vào miệng.

Đồ nướng BBQ không khỏe mạnh, Trình Hoan không muốn để đứa nhỏ ăn, cho nên buổi tối Tinh Tinh ăn cơm trái cây.

Nấu cơm mềm xốp trên là trái cây màu sắc khác nhau, mùi thơm hạt gạo cùng hương hoa quả kết hợp hoàn mỹ, Tinh Tinh nếm một miếng liền đem những miếng thịt chưa chín vứt sang một bên.

Cậu cầm bát, ăn một chén cơm đầy, ăn xong xoa bụng nhỏ còn chưa đã thèm: “Mẹ, ngày mai con còn muốn ăn cái này.

”Thời gian tiểu gia hỏa cùng cô sinh hoạt khá dài, lá gan cũng lớn hơn không ít, lúc đầu bản thân thích cái gì còn quanh co lòng vòng nói, hiện tại liền trực tiếp nói ra.

“Có thể.

” Trình Hoan đã tiếp thu chuyện đứa nhỏ này mỗi ngày thích ăn đồ ăn gì, cô thuận miệng đáp ứng, bưng bàn thịt tươi kia, liền chuẩn bị đi xuống dưới lầu.

Trình Hoan mua lò nướng BBQ rồi, không để được trong nhà, cho nên đặt ở dưới lầu.

Toà nhà cô thuê ở trong góc, hai mặt đều là tường.

Giữa tường và chung cư có một bãi cỏ không nhỏ, Trình Hoan định nướng ở chỗ này.

Nướng BBQ mùi khói dầu không nhỏ, lúc Trình Hoan quyết định làm việc này còn rất chột dạ, may mắn hôm nay hướng gió cũng mạnh, sẽ không thổi đến nhà người ta.

Nướng BBQ dùng than không khói, tuy nói hiện tại chú ý bảo vệ môi trường, cũng có lò điện nướng BBQ, nhưng Trình Hoan cảm thấy dùng lò điện nướng đồ ăn có hương vị kém hơn một chút.

Giữa mỹ thực cùng bảo vệ môi trường…Cô lựa chọn cái trước.

Bếp than đã cháy, độ ấm chung quanh rõ ràng tăng lên, Trình Hoan đem thịt để lên giá, đợi đến khi nướng thịt trắng, dùng bàn chải quét một lớp dầu lạc lên trên.

Tuy rằng cô chưa từng làm đồ nướng BBQ, nhưng lúc trước cũng biết chút ít, kỹ năng cơ bản nhiều năm không mất, đối với việc khống chế lửa có thể nói là hoàn mỹ.

Tinh Tinh ăn no cơm, xuống dưới xem náo nhiệt, Trình Hoan ngại nóng liền để cậu chạy sang một bên.

Tiểu gia hỏa cũng không nháo, ở một bên tự chơi, cậu duỗi tay túm nhánh cỏ, lấy ra hai cái quấn vào nhau, quấn xong lại vứt sang một bên tìm hai cái khác, làm không biết mệt.

Tinh Tinh chơi, cảm thấy mùi hương trong không khí thay đổi.

Cậu nhún nhún cái mũi, đứng lên xoay vòng, xác định nơi phát ra mùi hương là bên kia của mẹ truyền tới, cậu bước hai chân ngắn nhỏ chạy tới, vừa chạy vừa kêu: “Mẹ, thơm quá ạ!”Trình Hoan quét gia vị lên trên mặt miếng thịt, nghe vậy ừ một tiếng.

Tiểu gia hỏa tiến đến bên cạnh, một tay túm quần Trình Hoan, đang ngửa cổ muốn xem, bị Trình Hoan ngăn cản.

“Nơi này nóng, Tinh Tinh phải cách xa một chút.

”“A.

” Tinh Tinh là đứa trẻ nghe lời, tuy rằng luyến tiếc nhưng vẫn lui ra phía sau một chút, cậu ngửi hương vị kia, cảm thấy dạ dày mới vừa ăn no xong lại đói bụng.

“Mẹ, cái này ăn ngon sao?”“Chắc là ăn ngon.

” Trình Hoan cũng không thể khẳng định, rốt cuộc là lần đầu tiên, có thể thất bại.

“Con có thể ăn không?” Tinh Tinh nuốt nước miếng một cái, nóng lòng muốn thử.

“Không được.

” Trình Hoan vô tình cự tuyệt: “Con ăn cơm chiều rồi, lại ăn sẽ không tiêu, buổi tối ngủ không được.

”“Con chắc chắn ngủ được!” Tinh Tinh vội vàng bảo đảm, cậu lại nuốt hít một ngụm nước miếng, cảm thấy mình còn có thể ăn nhiều đồ ăn.

“Vậy cũng không được.

” Trình Hoan đưa cái tay, đẩy đẩy đầu của cậu: “Đi qua một bên đi.

”Tinh Tinh bị mùi hương câu thành như vậy, nào nguyện ý rời đi, cậu dịch sang bên cạnh một chút, đôi mắt không tồi nhìn chằm chằm động tác của Trình Hoan, trong miệng còn lẩm nhẩm chuyện mặc cả.

Trình Hoan cũng không để ý tới cậu, tiếp tục quét hương liệu lên thịt.

Thịt đã nướng xong, hương thơm bốn phía, phía trên bóng loáng.

Trình Hoan đem thịt xiên lấy ra, vừa mới chuẩn bị lấy một xiên nếm thử hương vị, liền nghe được cách đó không xa có người kêu cô.

“Tôi nói sao rất xa đã ngửi được mùi thơm, thì ra là cô đang nướng BBQ.

”Người tới là hàng xóm cùng con gái của Trình Hoan, thoạt nhìn mới từ lớp học bổ túc trở về.

Hàng xóm mang theo con gái của mình đi tới, từ trong túi móc ra một cái kẹo cho Tinh Tinh, sau đó mới hỏi Trình Hoan: “Mấy ngày nay cô đang bận cái này?”“Ừ, chuẩn bị mở một sạp hàng thử xem.

” Lúc đầu Trình Hoan định tự mình nếm hương vị, hiện tại vừa lúc có sẵn thực khách.

Cô rút ra một xiên thịt bò từ trên tay đưa qua: “Giúp tôi nếm thử hương vị.

”“Vậy tôi liền ăn.

” Hàng xóm cũng không khách khí, cầm lấy một xiên thịt bò nóng hổi, lấp đầy trong miệng.

Thịt bò trơn mềm, ướp rất ngon miệng, vào miệng bùng nổ hương vị.

Lúc đầu hàng xóm vì mặt mũi của Trình Hoan, không thể ăn cũng sẽ khen một chút, kết quả đồ ăn vào trong miệng liền không dừng được.

Trình Hoan xem tốc độ ăn xong một xiên thịt của cô ấy, trong lòng cũng thoáng có chút khẩn trương.

Nhìn hàng xóm nuốt một miếng cuối cùng, cô rốt cuộc nhịn không được hỏi: “Hương vị thế nào?”.
 
Nhật Ký Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc
Chương 25: 25: Mẹ Ơi Con Muốn Được Đi Cùng Mẹ 1



“Cực kỳ ngon.

” Người hàng xóm nhớ lại mùi vị ban nãy, giơ ngón cái với Trình Hoan: “Tôi chưa từng thấy ai nướng thịt ngon như cô đâu đấy, hàng của cô bao giờ mở? Đến lúc đó tôi nhất định sẽ đến ủng hộ.

”“Cũng sắp rồi.

” Tay nghề nấu ăn được người khác công nhận, Trình Hoan rất vui mừng, cô đưa nốt mấy xiên thịt còn lại trên tay mình cho người hàng xóm, chỉ để lại cho mình một xiên.

Người hàng xóm liền từ chối, nhưng cuối cũng không cưỡng lại được sự nhiệt tình của Trình Hoan, cô ấy nhận lấy xiên thịt, đưa cho con gái mình hai xiên, lại hỏi cậu nhóc đang thèm ch** n**c miếng đứng bên cạnh: “Tinh Tinh có muốn ăn không?”Nước miếng trong miệng không ngừng tiết ra, Tinh Tinh thèm lắm rồi, nhưng lại không nhận lấy những xiên thịt trước mặt, mà quay đầu qua nhìn mẹ.

“Xiên này của tôi là để dành cho cháu nó, cô không cần đưa đâu.

” Trình Hoan đưa xiên thịt cuối cùng cho Tinh Tinh, cậu nhóc không đợi được nữa liền cầm lấy.

Xiên thịt này phần cho Tinh Tinh đã được Trình Hoan giảm bớt một ít gia vị, mùi vị có chút thanh nhạt, nhưng dù sao thịt cũng đã được tẩm ướp, kể cả không thêm gia vị gì đi nữa thì thịt vẫn rất mềm và tươi ngon.

Tinh Tinh ăn đến miệng dính đầy dầu, khi nhai còn không quên mở miệng cảm thán: “Thật ngon quá đi.

”Trình Hoan vuốt tóc cậu, quay về thu dọn đồ đạc.

Nhiệm vụ hôm nay đã hoàn thành, có thể dập lửa than rồi, hai ngày trước cô đã chọn được chỗ, nếu như không có gì thay đổi, ngày mai liền có thể mở hàng.

Nghĩ đến cuối cùng cũng có thể thoát khỏi những ngày tháng ăn không ngồi rồi, Trình Hoan thở dài một hơi.

Chỉ có một xiên thịt duy nhất nên Tinh Tinh rất từ tốn, ăn chậm nhai kỹ, cậu dùng răng cắn một miếng thịt, nhai thật nhiều lần mới nuốt vào.

Tinh Tinh đưa chiếc que lại gần, ngửi hương thơm của thịt nướng mà nuốt nước bọt, sau đó buộc bản thân nhìn đi chỗ khác, chạy hai bước qua chỗ Trình Hoan, đưa xiên thịt còn một nửa đến trước mặt cô: “Mẹ, mẹ ăn đi.

”Trẻ con khi ăn uống luôn làm rơi vãi ra khắp nơi, trên chỗ thịt còn lại còn dính nước miếng, Trình Hoan liếc qua rồi dời tầm mắt: “Mẹ không muốn ăn, Tinh Tinh ăn đi.

”Tinh Tinh không ngờ vậy mà lại có người từ chối món ngon như thế này, cậu nuốt nước bọt, giọng điệu mời mọc nói: “Mẹ ơi, cái này thật sự ngon lắm đấy.

”Đến khi Trình Hoan từ chối một lần nữa, Tinh Tinh với vui vẻ thu tay về, cắn một miếng thịt lớn.

Trước khi ăn thịt nướng, trong lòng cậu vị trí số một vẫn luôn là món cơm trái cây, ăn thịt nướng rồi, cơm trái cây đành lui xuống vị trí số hai.

Tuân theo nguyên tắc ngày ngày ăn món ngon, đến khi về Tinh Tinh liền xin mẹ ngày mai ăn thịt nướng tiếp.

Nhưng lại mẹ từ chối mất rồi.

“Tại sao chứ!” Tinh Tinh không tin được mở to đôi mắt, rõ ràng lúc trước mẹ bảo muốn ăn gì mẹ đều đáp ứng mà!Trình Hoan bấm nút thang máy, nói với cậu: “Bởi vì ăn nhiều quá, Tinh Tinh sẽ không cao lên được.

”Cô giơ tay ra chỉ cao hơn cậu nhóc một chút, sau đó dọa dẫm: “Đến lúc đó Tinh Tinh sẽ chỉ cao được đến đây thôi, ra ngoài các bạn ai cũng chê cười con đấy.

”Tinh Tinh mở to mắt, cậu nhìn chằm chằm tay của Trình Hoan một lúc, sau đó quay đầu hừ một tiếng: “Mẹ là kẻ lừa đảo!”“Mẹ có lừa gì đâu?”“Dì Cố cũng ăn đấy thôi, mà dì vẫn cao như vậy.

” Cậu phồng má, phẫn nộ lẩm bẩm: “Còn cao hơn cả mẹ!”Khả năng suy luận cũng ghê gớm đấy…Khóe miệng Trình Hoan giật giật, nở một nụ cười miễn cưỡng, tiếp tục nói dối: “Bởi vì dì Cố là người lớn, người lớn ăn vào thì không sao hết.

”Tinh Tinh không hiểu: “Tại sao ạ?”“Bởi vì người lớn đã cao lớn rồi, sẽ không cao thêm nữa, lúc này mới có thể ăn được.

”Nghe xong lời giải thích này, gương mặt cậu nhóc nhăn lại, cậu kéo khóa áo, nghĩ một lúc lâu mới phát hiện sơ hở trong lời nói của mẹ: “Chị Tiểu Cận cũng ăn rồi, chị ấy cũng là trẻ con thôi mà!”Tiểu Cận là con gái của hai vợ chồng hàng xóm, năm nay mười một tuổi, cũng đã cao gần một mét sáu, lúc nãy cô bé ăn thịt nướng bị Tinh Tinh nhìn thấy rồi.

“Chị Tiểu Cận là trẻ vị thành niên, còn con là trẻ nhỏ nên không giống nhau.

” Trình Hoan véo cái má phồng lên vì tức giận của cậu nhóc: “Bao giờ con cao như chị Tiểu Cận, mẹ sẽ cho con ăn.

”Tinh Tinh cảm thấy mình cũng sắp cao gần chị hàng xóm, nghe vậy thì vô cùng tự tin gật đầu: “Con rất nhanh sẽ cao bằng chị ấy!”……………….

Từ khi hùng hôn đưa ra lời hứa cao bằng chị hàng xóm, Tinh Tinh rất hay để bụng chiều cao của mình.

Trình Hoan lắp một cái bảng đo chiều cao, cậu nhóc cứ cách mấy hôm lại chạy ra so, nhưng những con số ở bên trái, nhìn mãi nhìn mãi vẫn là những con số đó, thậm chí có lúc còn bị thấp hơn!.
 
Nhật Ký Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc
Chương 26: 26: Mẹ Ơi Con Muốn Được Đi Cùng Mẹ 2



Tinh Tinh nét mặt hoảng sợ, hốt hoảng chạy đến bên cạnh Trình Hoan, ôm lấy cánh tay cô la to: “Mẹ, con bị ngắn lại rồi!”“Đấy không phải là ngắn, mà là thấp.

” Trình Hoan vừa bận bịu với những xiên thịt, miệng lại giải thích cho Tinh Tinh về mối liên hệ giữa áp suất không khí và chiều cao.

Tinh Tinh nghe cũng không hiểu gì mấy, nhưng cũng biết được buổi sáng con người sẽ cao hơn buổi tối.

“Từ sau con sẽ đo vào buổi sáng!” Hiểu được nguyên lý đó, Tinh Tinh mở miệng nói, cậu ngồi lên chiếc ghế cạnh Trình Hoan, nhìn động tác của mẹ hỏi: “Mẹ định làm thịt xiên ạ?”“Đúng vậy, mẹ phải làm thịt xiên để bán kiếm tiền, kiếm được tiền rồi sẽ mua thật nhiều đồ chơi cho Tinh Tinh.

”Cậu nhóc nghe đến đồ chơi trong nháy mắt liên trở nên vui vẻ, nhưng lúc sau nụ cười trên gương mặt lại tan biến: “Mẹ lại muốn đi đâu vậy?”Tinh Tinh nhớ trước kia mẹ cũng bảo đi kiếm tiền, sau đó cả ngày đều không thấy về, Tinh Tinh bị khóa ở trong nhà không được ra ngoài, rất đói, nên vừa nghe Trình Hoan nói muốn đi kiếm tiền, cậu cũng chẳng thấy vui vẻ gì.

Trình Hoan không biết chuyện, chỉ tùy tiện gật đầu, nói đúng vậy.

Cô vừa dứt lời, cậu bé bên cạnh liền bĩu môi: “Con muốn đi cùng mẹ.

”Trình Hoan nhíu mày.

Việc bán hàng không phải chuyện dễ dàng, có rất nhiều thứ phải làm, đến lúc ấy căn bản chẳng thời gian đâu mà chăm trẻ con nữa.

Cô mở miệng, định từ chối, lời chưa kịp nói ra, đã bị Tinh Tinh ôm chặt.

“Mẹ ơi, con muốn được đi cùng mẹ ~”Lập trường của Trình Hoan trong phút chốc liền lung lay.

Dưới sự năn nỉ của cậu nhóc, Trình Hoan cuối cùng cũng đồng ý mang cậu cùng đi kiếm tiền.

Sáu giờ tối, cô chuẩn bị đồ đạc đầy đủ, lái chiếc xe điện ba gác, chở bàn ghế nguyên liệu cùng con trai xuất phát.

Chiếc xe ba gác này là do Trình Hoan mua hai ngày trước, xe cũng không nhỏ, nhưng đồ cô mang theo khá nhiều, bàn ghế xếp chồng lên nhau buộc vào chiếc xe, trông rất nguy hiểm.

Cũng may chỗ Trình Hoan chọn cách chung cư khá gần, đi năm phút là tới nơi.

Đây là quảng trường, trước kia là trung tâm mua sắm, sau này được mua lại, trung tâm mua sắm bị dỡ bỏ, chỗ này liền bị bỏ trống, một phần biến thành quảng trường để giải trí, phần còn lại là chợ đêm.

Lúc Trình Hoan đến cũng không tính là sớm, hàng quán xung quanh cũng bắt đầu mở, chỉ còn hai chỗ ở trong góc.

Cô cũng không để tâm, bảo Tinh Tinh đứng bên cạnh không được đi lung tung, còn mình dỡ đồ trên xe xuống.

Đồ trên xe dần được dỡ xuống từng cái một, chiếc bạt được dựng lên có chút lung lay.

Cũng không còn sớm, khách hàng chủ yếu của chợ đêm vẫn chưa tan làm, hàng quán xung quanh vẫn đang rảnh, không ít người thấy cô chỉ có một mình cũng chủ động qua giúp.

Dưới sự giúp đỡ của mọi người, Trình Hoan cuối cùng cũng dựng xong sạp hàng nhỏ của mình, cô thở ra một hơi, qua mấy cửa hàng gần đó mua nước làm quà cảm ơn, rồi chuyển nốt mấy thùng bia ra.

Sắc trời dần sẩm tối, người đến chợ đêm càng lúc càng nhiều, những hàng quán xung quanh cũng bắt đầu bán hàng.

Chỉ có chỗ Trình Hoan, một là do vị trí không tốt, hai là phía trước trống không, trông rất lạnh lẽo.

Trình Hoan cũng không gấp, trước tiên phải chuẩn bị tốt nguyên liệu, cô còn định nhân thời gian này dạy Tinh Tinh vài phép toán cơ bản.

Cậu nhóc rất có hứng thú, giơ hai bàn tay nhỏ bụ bẫm lên tập tính, tốc độ càng lúc càng nhanh.

Tiết học toán của hai mẹ con họ không kéo dài lâu, một tiếng đồng hồ sau, Trình Hoan cuối cùng cũng có vị khách đầu tiên.

Bây giờ là tám giờ tối, đồ Trình Hoan mang theo không nhiều, mấy vị khách đến ầm ầm ĩ ĩ, than phiền chỗ cô quá nhỏ, trên mặt có chút ghét bỏ.

Sạp hàng mới mở, đồ đạc không nhiều, mấy người đó cũng chẳng hy vọng quá nhiều vào mùi vị, nhưng dù sao thì cũng đến rồi, đi thì cũng ngại, vậy nên cũng gọi vài thứ coi như cho có, nghĩ bụng ăn một chút cũng chẳng thiệt cái gì.

Nhưng những sự hoài nghi của họ, sau khi cắn miếng thịt nướng đầu tiên liền bị quét sạch!Thịt nướng, cách làm nhìn có vẻ đơn giản, chỉ cần rắc thật nhiều gia vị lên, ăn vào thấy mỗi vị ở bên ngoài, còn thịt bên trong thì như củi khô lại rắc răng.

Thịt nướng của hàng này lại không hề như vậy!Mùi hương vẫn đậm đà như vậy, dư vị tươi ngon, nhưng thịt bên trong lại rất mềm!Thịt nướng còn hơi nóng đưa vào miệng, mùi vị tươi ngon tan trong đầu lưỡi, nhai một miếng, sợi thịt liền dễ dàng đứt thành hai đoạn, có thể cảm nhận nước sốt thấm vào từng thớ thịt.

Ngon không cưỡng lại được!Mấy vị thực khách vừa ăn một miếng, một người đàn ông c** tr*n, cổ đeo sợi dây chuyền vàng to khổ trong số đó liền gọi: “Bà chủ, cho mười xiên thịt dê, mười xiên thịt bò! Mỗi người hai mươi xiên nữa!”.
 
Nhật Ký Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc
Chương 27: 27: Kiếm Tiền Thật Là Cực Khổ Quá Đi 1



Có khách hàng đầu tiên, những khách hàng khác cũng lần lượt kéo đến.

Trình Hoan thở phào một hơi, tính tiền thịt nướng, bận đến bù đầu, Tinh Tinh ở bên cạnh tự chơi trò xếp gỗ của mình, không khóc cũng không làm loạn, người lạ đến bắt chuyện cậu cũng trả lời rất lễ phép, vô cùng ngoan ngoãn.

Bởi vì là ngày đầu tiên, nguyên liệu Trình Hoan chuẩn bị không nhiều, chỉ ba tiếng đã bán gần hết.

Đợi vị khách cuối cùng rời đi, Trình Hoan thu dọn đồ đạc, chất lên chiếc xe ba gác của mình, sau đó qua gọi Tinh Tinh.

Tinh Tinh chỉ ngồi chơi, bình thường chín giờ hơn đã đi ngủ rồi, bây giờ là mười một giờ rưỡi, sớm đã thấm mệt, nằm bò trên bàn ngủ mất.

Trình Hoan gọi mấy lần cậu mới tỉnh dậy, cậu nhóc khẽ kêu lên một tiếng nhấc đầu lên, cũng không mở mắt ra, đổi vị trí nằm lên đùi Trình Hoan.

Cậu ôm bắp đùi Trình Hoan, cọ cọ vài cái vào váy cô, mơ mơ hồ hồ gọi mẹ, lại ngủ mất.

Trình Hoan đẩy cậu hai cái, thấy cậu nhóc không tỉnh dậy, cũng không gọi nữa, cô ôm Tinh Tinh lên, đặt vào thùng xe ba gác.

Bởi vì những đồ như bàn ghế và đèn không cần mang về nên thùng xe lúc về rộng hơn nhiều, Trình Hoan tháo lều bạt ra, dùng đã chèn lại, lái xe về nhà.

Thành phố về đêm cởi bỏ cái nóng bức của ban ngày, cơn gió xuyên qua lớp quần áo tạt vào da thịt, đánh bay cái nóng sau khi làm việc mệt mỏi.

Hiệu quả giảm xóc của xe gác không tốt, kể cả khi đi trên đường quốc lộ bằng phẳng, vẫn xóc nảy như thường.

Tinh Tinh bị xóc làm cho tỉnh ngủ, cậu hắt xì một cái mở to mắt, ban đầu còn không biết mình đang ở đâu, nhướn cổ lên tìm Trình Hoan, mới nhớ ra tối nay phải làm gì.

Cậu bò lên đổi vị trí, hét to: “Mẹ ơi.

”Thanh âm mềm mại ngược chiều gió vang đến tai Trình Hoan, cậu hỏi: “Chúng ta đang về nhà ạ?”“Đúng vậy, về nhà, Tinh Tinh chắc cũng buồn ngủ rồi nhỉ, lát nữa về nhà là có thể đi ngủ rồi.

”Tinh Tinh quả thực rất buồn ngủ, ngủ trên bàn không thoải mái, ngồi trong thùng xe, mặt đón gió, lẩm bẩm: “Kiếm tiền thật là cực khổ quá đi.

”Trời tối mà không được ngủ, hơn nữa mẹ lại chẳng có thời gian nói chuyện với cậu.

Cậu nhóc thở dài một hơi, tỏ vẻ thâm trầm sâu sắc, nhưng lời nói ra lại khiến người khác phì cười: “Mẹ ơi, chúng ta không kiếm tiền nữa được không ạ?”“Không được đâu.

” Xe rẽ vào khu chung cư, đến chỗ nhà để xe, Trình Hoan dừng xe lại, quay người bế Tinh Tinh xuống, vỗ nhẹ vào má cậu: “Nếu như mẹ không đi kiếm tiền, chúng ta sẽ không có quần áo đẹp để mặc, không có đồ ăn ngon đề ăn, Tinh Tinh cũng không được đến trường mầm non học với các bạn nữa.

”“Vậy con không đi học nữa là được.

” Cậu nhóc không có bạn cùng chơi, lại chưa nhận thức được tầm quan trọng của việc học tập, cậu nắm chặt ngón tay của mẹ: “Con không thích trường mầm non.

” “Nhưng mà ở trường mầm non sẽ kết được rất nhiều bạn, đến đó Tinh Tinh có thể cùng chơi với các bạn nhỏ, còn có thể học được rất nhiều điều.

”Thang máy mở cửa, Trình Hoan dẫn con trai đi vào, ấn nút lên tầng nhà mình: “Chỉ có học hành thật tốt mới có thể trở thành người tài giỏi, còn có thể kiếm tiền nuôi mẹ.

”Tinh Tinh phồng má, lông mày chau lại, do dự một lúc mới gật đầu: “Vậy được rồi.

” “Mẹ ơi, đợi con kiếm được thật nhiều tiền, mẹ không cần phải ra ngoài làm việc nữa rồi.

” Cậu nhóc nói: “Giống như dì Tiểu Mai vậy.

”Dì Tiểu Mai chính là hàng xóm ở nhà đối diện, làm nội trợ toàn thời gian.

Trình Hoan sờ tóc cậu, tóc cậu nhóc cắt ngắn, đâm vào tay cô: “Được thôi, vậy sau này Tinh Tinh kiếm tiền nuôi mẹ nhé.

”Hai mẹ con họ về đến nhà, Trình Hoan đánh răng rửa mặt cho Tinh Tinh xong rồi cho cậu lên giường, đọc cậu nghe một câu chuyện cho dễ ngủ, lúc này mới ra ngoài kiểm kê lại thu hoạch ngày hôm nay.

Đại khái bởi vì vấn đề bản quyền, thế giới này không có phương thức thanh toán qua điện thoại, ra ngoài mua đồ đều phải dùng tiền mặt hoặc là thẻ tín dụng.

Trình Hoan mở thùng tiền ra, đổ hết đồ trong thùng lên bàn trà, bắt đầu sắp xếp lại.

Trước đây có một bạn học đại học từng nói, nếu cứ để cô đếm tiền, chắc cô cô sẽ mất ngủ ba ngày ba đêm, Trình Hoan rất đồng tình với quan điểm này.

Đống tiền giấy vo lại thành cục trên bàn trà, mệnh giá mỗi loại khác nhau, cô phân loại từng tờ một, không những không cảm thấy mệt, mà ngược lại càng đếm càng hăng hái.

.
 
Nhật Ký Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc
Chương 28: 28: Kiếm Tiền Thật Là Cực Khổ Quá Đi 2



Lúc đếm xong chỗ tiền này cũng đã là mười hai giờ hơn rồi, trừ đi tiền vốn, hôm nay cô kiếm được một nghìn sáu trăm tệ, lúc đầu nghĩ hôm nay là ngày đầu mở hàng nên chuẩn bị ít nguyên liệu, sau này phải chuẩn bị nhiều hơn.

Trình Hoan tương đối thỏa mãn với khoản thu nhập này, cô cất tiền vào ngăn tủ rồi khóa lại, miệng ngâm nga câu hát đi tắm rửa, sau khi dưỡng da xong cô lên giường, hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của Tinh Tinh rồi mới tắt đèn đi ngủ.

Bán đồ ăn kiếm được nhiều, nhưng cũng rất bận.

Trình Hoan dần chìm sâu vào giấc ngủ, chưa đến sáu giờ ngày hôm sau cô đã dậy rồi, cô đến phòng bếp cán bột mì, cắt nhỏ nguyên liệu, thấy Tinh Tinh vẫn chưa tỉnh dậy, liền âm thầm ra khỏi nhà, đi mua chút thức ăn.

Chợ thực phẩm vào buổi sáng vô cùng tấp nập, Trình Hoan chạy qua chạy lại mấy quầy, mua được thịt bò, thịt dê, thịt cừu, cá cùng với thực phẩm từ đậu nành, rau xanh, tất cả đều rất tươi mới.

Cô mang theo một giỏ đầy “chiến lợi phẩm” về nhà.

Lúc về nhà Tinh Tinh đã tỉnh rồi, đang tự mình mặc quần áo, khoảng thời gian này cậu được dạy bảo rất nhiều điều, đã biết được cách phân biệt mặt trái mặt phải của quần áo, không còn quấn tay áo lên cổ làm cà vạt nữa.

Trình Hoan thấy cậu tự làm được, cũng không giúp đỡ, quay người đi đến phòng bếp chuẩn bị đồ ăn.

Khi cô làm bữa sáng xong, Tinh Tinh đã tự mình rửa mặt và thoa kem dưỡng rồi.

Cậu bóp một ít kem màu trắng ra lòng bàn tay, đưa lên mặt xoa xoa, lại vỗ vỗ, vỗ đủ rồi, cậu đưa tay lên mũi ngửi, chạy đến trước mặt Trình Hoan giơ tay ra: “Mẹ ơi, mẹ ngửi xem thơm chưa này.

”Trình Hoan cũng cúi người ngửi thử: “Ừ, rất thơm.

”Tinh Tinh vô cùng vui vẻ mỉm cười.

Từ khi Trình Hoan mua cho cậu kem dưỡng em bé, nó liền trở thành chương trình nho nhỏ của cậu nhóc, Trình Hoan cũng không ngại phiền phức, mỗi ngày đều Diễn với cậu một màn như vậy, coi như bồi dưỡng tình cảm mẹ con.

Trên bàn cơm, Tinh Tinh tự mình bưng bát múc đồ ăn.

Sáng nay Trình Hoan nấu há cảo, vài chiếc bánh, trong canh có một ít tôm khô, vô cùng thơm ngon.

Một mình Tinh Tinh ăn hết hai mươi chiếc há cảo, ăn xong còn lau miệng ợ một cái.

Cậu sờ chiếc bụng của mình, nhìn Trình Hoan: “Mẹ, hôm nay con không ra ngoài với mẹ nữa.

”Hôm nay Trình Hoan quả thực cũng không định đưa Tinh Tinh đi cùng, nhưng cậu nhóc tự mình đưa ra yêu cầu này khiến cô có chút kinh ngạc, cô đặt chiếc thìa trong tay xuống, lấy một tờ giấy lau miệng: “Tại sao vậy?”Tinh Tinh chính là đang đợi câu hỏi này, hai tay cậu chống trên ghế, đung đưa hai chân, nét mặt tự hào: “Bởi vì con muốn học những điều mới.

”Trình Hoan: ! Được thôi, rất có sự giác ngộ.

Sau khi biết được kiến thức có thể kiếm được tiền, hứng thú của Tinh Tinh với việc học lại tăng thêm một bậc, cậu chủ động chạy đến trước mặt Tinh Tinh, đếm hết một lượt từ một đến một trăm, còn biết phép tính một cộng một bằng hai.

Trẻ con thích học tập là chuyện tốt, Trình Hoan cũng rất mừng, cô dạy một bài thơ cổ đơn giản, bảo Tinh Tinh đọc theo vài lần, lúc cậu nhóc chăm chú đọc thơ, cô đi ra ngân hàng gửi tiền.

Đi gửi tiền về còn phải chuẩn bị nguyên liệu đầy đủ, còn phải rửa, thái, ướp, xiên, làm xong tất cả cũng phải mất thời gian nửa ngày.

Nấu xong cơm tối, Trình Hoan tắm rửa cho Tinh Tinh, qua nhờ hàng xóm để ý giúp, lúc đi còn không nỡ rời con trai, mãi mới chịu đi mở hàng.

Việc buôn bán của ngày thứ hai thuận lợi hơn nhiều so với ngày thứ nhất, Trình Hoan vừa xếp nguyên liệu ra, chuẩn bị uống miếng nước nghỉ ngơi, liền có khách đến mua.

Bảy tám người ồn ào đi vào sạp, đi đầu là một người c** tr*n, đeo dây chuyền vàng, đến gần chỗ Trình Hoan cười nói: “Bà chủ, tôi lại đến ủng hộ việc làm ăn của cô đây.

”.
 
Nhật Ký Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc
Chương 29: 29: Lại Một Đứa Mắt Mù! 1



Trình Hoan buôn bán ngày một thịnh vượng.

Làm được đồ ăn hương vị ngon, khách hàng quen nhiều, hơn nữa khách hàng truyền miệng, không quá nửa tháng, cô liền biến thành cửa hàng buôn bán tốt nhất phiên chợ đêm này.

Tại đây phần lớn đều là làm nướng BBQ, nhìn nhân tài mới xuất hiện buôn bán càng ngày càng tốt, người khác không phải không đỏ mắt, nhưng đỏ mắt cũng không có biện pháp, ăn cái gì xem hương vị, khách hàng đến một lần lần sau liền nhận đúng cửa hàng kia, cho dù bọn họ chửi thầm trong lòng, cũng không có biện pháp gì tốt.

Cũng không thể cho người đập phá cửa hàng nhà cô.

Nhưng mà hôm nay có điểm đặc biệt.

Trịnh Thâm chống lều lên, dọn xong nguyên liệu nấu ăn, ngồi xổm ở cửa hút thuốc.

Chung quanh đều là cảnh tượng náo nhiệt, mùi thơm từ quầy giò heo kho đối diện từng cụm chui vào trong lỗ mũi, hai ngón tay Trịnh Thâm kẹp điếu thuốc, nhả một ngụm khói, quay đầu nhìn sang bên phải.

Lúc đầu cửa hàng bên phải trống không, nửa tháng trước mới tới, Trịnh Thâm vốn không để người phụ nữ kia ở trong mắt, kết quả bản thân hoa mắt, mắt thấy từng ngày qua đi, cửa hàng kia buôn bán càng ngày càng tốt, khách hàng ở bên mình đều bị cướp sạch!Nghĩ đến ngày hôm qua doanh số buôn bán thấp, Trịnh Thâm liền có chút bực bội, hắn ta không hiểu những người khách đó vì sao đều chạy tới ăn xiên nướng BBQ, rõ ràng đồ ăn cửa hàng kia không ngon!Dập tắt tàn thuốc trên mặt đất, Trịnh Thâm phun ra một ngụm đờm, đứng lên dùng chân cọ cọ, cục đờm màu xanh lục trên mặt đất lan ra một vết nước lớn, Trịnh Thâm ngẩng đầu, liền nhìn thấy trước mắt có một người trẻ tuổi, nhìn hai bên xung quanh.

Người tới tầm hai mươi mấy tuổi, cao hơn hắn ta một chút, lớn lên nhân mô cẩu dạng.

Trịnh Thâm phỉ nhổ trong lòng một tiếng tiểu bạch kiểm, người trẻ tuổi kia liền quay đầu, đầy mặt tươi cười hỏi: “Đại ca tôi muốn hỏi, anh biết khi nào quán nướng bên cạnh này mở cửa không?”Lại một đứa mắt mù!Trịnh Thâm cảm thấy người thích đến cách vách ăn cơm đều bị mù mắt, hiện tại người mù này còn chạy đến trước mặt hắn ta hỏi? Trong lòng Trịnh Thâm chửi mẹ nó, giọng điệu cũng phá lệ không kiên nhẫn: “Không mở, sập tiệm rồi!”“A?” Người trẻ tuổi giơ gậy selfie có chút há hốc mồm.

Cậu kêu Trần Niên, là một chủ bá mỹ thực, bình thường thích đi phố lớn ngõ nhỏ tìm tòi đồ ăn ngon, bởi vì cậu nói chuyện thật thà, sẽ không mù mắt vì tiền quảng cáo, fan đều rất tin tưởng cậu đề cử, mỗi khi khen ngợi đồ ăn, đều có rất nhiều fan từ xa xôi vạn dặm tới cửa nếm thử.

Trần Niên thật sự yêu thích mỹ thực, bạn bè kẻ tham ăn phần lớn cũng là kẻ tham ăn, hai ngày trước một bạn bè quen biết đăng ảnh chụp xiên nướng BBQ lên vòng bạn bè, trong lời nói đều rất tán thưởng đối với quán ăn ngẫu nhiên phát hiện này, xưng là thịt nướng ăn ngon nhất nhiều năm như vậy.

Trần Niên tin tưởng khẩu vị của bạn mình, vì thế hỏi địa chỉ, chỉ là bởi vì trước tiên cậu phải xác định quán bánh bao không thu chương trình, cho nên mới qua nơi này muộn hai ngày.

Kết quả này liền đóng cửa? Trần Niên khóc không ra nước mắt, lại xác nhận một lần nữa với Trịnh Thâm.

Biểu tình trên mặt Trịnh Thâm càng thêm không kiên nhẫn, cảm thấy tiểu bạch kiểm trước mắt này quả thực có bệnh.

“Nói đóng thì là đóng, đồ ăn làm khó ăn như vậy còn muốn tiếp tục mở cửa?”Cách nói này cùng với lời nghe được từ nơi bạn mình khác xa nhau, Trần Niên sửng sốt, đầu óc xoay chuyển, biết người trước mắt này chỉ sợ nói dối.

Cậu a một tiếng, thoạt nhìn có chút thất vọng, uyển chuyển từ chối chủ quán lôi kéo khách, quay đầu đi ra ngoài.

Đi ra khỏi con đường này, Trần Niên giơ gậy selfie lên, nhếch miệng cười với màn ảnh: “Có vẻ hành trình khám phá hôm nay của chúng ta không quá thuận lợi, khả năng chủ quán một lát nữa mới đến, tôi sẽ tìm một chỗ nghỉ chân một chút.

”Trần Niên đi tới tiệm trà sữa gần đó, chọn trà hoa quả, cách một lúc liền đi xa xa nhìn một cái, mãi cho đến hơn 9 giờ, cửa hàng kia cũng không có tư thế mở cửa.

Uống hết một ngụm cuối cùng, Trần Niên bất đắc dĩ nói với camera: “Thoạt nhìn cái chú kia không gạt tôi, quán nướng kia thật sự đóng cửa.

”……Trình Hoan thật sự đóng cửa sao? Chắc chắn không.

Cô chỉ là cho chính mình một ngày nghỉ.

Thứ nhất là bởi vì trong khoảng thời gian này quá mệt mỏi, mỗi ngày đi sớm về trễ thân thể có chút không chịu nổi, thứ hai là bởi vì Tinh Tinh phải đi nhà trẻ.

Quy định ở thế giới này và phía thế giới trước của Trình Hoan có chút không giống nhau, tỷ như trường học gần đây, nơi này thuê nhà cũng giống như mua nhà, đều có thể đến trường học phụ cận.

Đây cũng là nguyên nhân Trình Hoan coi trọng nơi này, trường học phụ cận từ nhà trẻ đến cao trung danh tiếng đều không nhỏ!Ngày mai Tinh Tinh phải đi học, tâm tình rất kích động.

Mấy ngày nay Trình Hoan bận rộn, Tinh Tinh cùng Tiểu Cẩn cách vách quen thuộc không ít, cậu nghe chị Tiểu Cẩn nói qua, nhà trẻ có rất nhiều đồ chơi, cũng có rất nhiều bạn nhỏ, còn có thể học ca hát, học xong có thể hát cho cha mẹ nghe, có thể được khen thưởng.

.
 
Back
Top Bottom