Siêu Nhiên Nhật Ký Ngày Tận Thế

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
395979502-256-k713989.jpg

Nhật Ký Ngày Tận Thế
Tác giả: figjnk
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Sau khi sống lại cô bắt đầu hành trình cứu sống bản thân.

Tránh xa cẩu nam nữ hại chết mình ở kiếp trước.

Đối mặt với tận thế và những bí ẩn chưa được hé lộ liệu Bách Thảo sẽ giải quyết mọi thứ như nào?

Tui là tấm chiếu mới mong mọi người đọc truyện và nhận xét để tui có thể sửa đổi tốt hơn ạ nhưng nhẹ nhàng ty nha Tags: dị-năngnữ-cườngthếtận​
 
Nhật Ký Ngày Tận Thế
Chương 1: Sống lại


Trong một căn phòng nhỏ nhắn ấm cúng.

Với cách trang trí đơn giản.

Một người con gái đang nằm ngủ ngon lành trên giường chính là Bách Thảo .

Bỗng đôi mày thanh tú của cô ấy hơi nhíu lại.

Trên trán cũng không ngừng xuất hiện từng lớp mồ hôi.Có vẻ như là đang nằm mơ thấy ác mộng.

Ngay lúc sau Bách Thảo giật mình mở to mắt.

Hơi thở không đều khiến cô không ngừng hít lấy hít để không khí.

Cô nhanh chóng ngồi dậy và giơ đôi bàn tay của mình lên.

Từ cánh tay đến bàn tay đều trắng trẻo và mịn màng.

Cảm giác không thực tế khiến cô nhất thời rối loạn[ Vết cắn của xác sống đâu ?][ Bàn tay không một vết sẹo này là sao nữa ][ Chả lẽ là mơ ....hay giống như mấy bộ phim hay nói.... mình sống lại rồi ?]Bách Thảo vội vàng đứng dậy chạy ra cửa sổ.

Vén chiếc rèm màu be lên.

Ánh nắng buổi sớm mai khiến cô hơi nheo mắt lại.

Khung cảnh phía dưới trông thật yên bình.

Mọi người vẫn đi lại cười nói rôm rả như ngày thường.[ Mọi người vẫn bình thường!]Cô lại với lấy chiếc điện thoại đầu giường.

Thời gian hiển thị.Ngày 20-3-20XX]Cô im lặng đứng đó như suy nghĩ về gì đó rất quan trọng.[ Thế giới vẫn chưa có xác sống][ Vẫn còn khoảng 7 ngày trước khi tận thế xác sống bắt đầu ][ Tạm thời mình phải tranh thủ mua thật nhiều vật tư để sống đã][ Sau đó lại nghĩ cách thông báo với mọi người ][ Quan trọng hơn... mình phải tìm ra nguồn lây nhiễm rốt cuộc là ở đâu ]Nhờ ký ức kiếp trước nên dù cô ngạc nhiên khi thấy việc bản thân sống lại nhưng cô cũng rất nhanh thích nghi thậm chí là vạch ra nhiều kế hoạch cho tương lai của bản thân.Bách Thảo vốn chỉ là một sinh viên của Đại học Y.

Cô đi theo con đường nghiên cứu ra các loại thuốc và vắc xin để giúp đỡ nhân loại của cha mình.

Kiếp trước dù bản thân không thức tỉnh dị năng nhưng nhờ khả năng về ý dược cao cô được căn cứ lớn tận thế thu nhận mặc dù quá trình có được anh trai giúp đỡ.

Thế nhưng khi cô sắp nghiên cứu ra thuốc để biến người từ xác sống quay về làm con người.

Dù cho khả năng cao là thất bại nhưng đây cũng là bước ngoặt lớn giúp con người có thêm hi vọng Ấy vậy mà giữa đường lại bị xác sống tấn công căn cứ.

Cô không có siêu năng lực nên chỉ có thể trông chờ vào cửa chống đạn của phòng thí nghiệm.

Nhưng không ngờ bạn thân cô lại vì để cứu lấy bản thân đã chạy vào phòng thí nghiệm.

Không những kéo theo rất nhiều xác sống mà còn chưa đóng cửa.Khi cô đang thu dọn lại những ghi số của thí nghiệm và đem theo lọ thuốc duy nhất cô đã chế xong để chạy cửa thoát hiểm.

Thì bạn thân cô lại vì lấy một chiếc nhẫn mà cùng với bạn trai cô đẩy cô trở về phòng thí nghiệm sớm đã có đầy xác sống.Cô không thể tin vào mắt của mình.

Bách Thảo nhanh chóng bị xác sống vây lấy và cắn nuốt.

Trước khi cô chết đã nghe thấy Cố Kiều nói với bạn trai cô."

Cô ta chẳng qua chỉ là một kẻ không có dị năng... chết cũng chả sao"" Nhưng chiếc nhẫn đó là quà anh tặng em không thể để mất được "" Với lại nếu lấy lọ thuốc này và ghi chép kia chẳng phải chúng ta sẽ trở thành ân nhân của thế giới này sao?"

" Không những thế còn có thể điều khiển đám người ngu ngốc kia"Bách Thảo với đôi mắt toàn là tơ máu nhìn về phía họ.

Cô thề nếu được sống lại cô sẽ băm vằm , khiến họ phải trả giá gấp đôi cho sự phản bội này.Khi Bách Thảo thoát khỏi những suy nghĩ đau khổ của kiếp trước thì đã là 7h-30p.

Cô sực nhớ ra bản thân còn tiết học nên vội vàng thay đồ và chạy xuống đi học.----------------Trong lớp học.

Mọi người đã ổn định vị trí cô cũng ngồi xuống một vị trí tốt và nghe giảng.

Những kiến thức quen thuộc đối với cô này khiến cô không khỏi xúc động.

Khi cô thất thần nhớ lại những ghi chép dữ liệu kiếp trước.

Cô liền viết ra cuốn sổ tay của mình.

Mấy người bạn ngồi bên cạnh cười nhẹ mà chọc cô coi nhiều phim khoa học viễn tưởng quá à thì cô chỉ cười rồi lại ghi chép."

Này...em Bách Thảo đứng lên trả lời câu này cho tôi."

Thầy giáo thấy cô cứ mải ghi gì đó mà không chú ý nên gọi cô để nhắc nhở.

Bách Thảo hơi khựng lại rồi nhanh chóng chả lời một cách chính xác.

Dù sao kiếp trước cô cũng tốt nghiệp loại xuất sắc đấy.Bách Thảo trả lời xong thì vẫn đứng đó và nhìn thầy.

Thầy giáo khó hiểu nhìn cô tính kêu cô ngồi xuống thì cô lại buột miệng nói một câu."

Thầy ơi.... nếu như xuất hiện một loại virus như xác sống"" Vậy có thiên địch nào có thể đối đầu với nó không?"

Trong phòng học đang im lặng và nghiêm túc bỗng xuất hiện một tiếng cười rồi theo đó là cả căn phòng cười.

Thầy giáo đứng trước bảng mà cũng không thể giữ được khoé môi nhếch lên."

Khụ khụ...em bớt coi phim khoa học viễn tưởng đi "" Mấy thứ như sác sống sẽ không có đâu"Bách Thảo nhìn thầy cô thầm suy nghĩ.[ Rồi thầy sẽ bị vả mặt thôi ] Nhưng thầy giáo hơi khựng lại rồi lại trả lời câu hỏi trông có vẻ ngờ nghệch của cô một cách chậm rãi."

Thường những virus như vậy sẽ tìm kiếm khu vực quan trong để điều khiển vật chủ"" Não là bộ phận mà nó sẽ tấn công đầu tiên "" Thiên địch của nó thì ta không biết nhưng có thể thử tìm ra một loại thuốc có khả năng giúp con người nâng cao sự kiểm soát của bộ não "" Có lẽ sẽ tạm thời khống chế được virus xác sống"" Hoặc cũng có thể thử sử dụng một loại virus khác có sức tấn công mạnh với virus xác sống "" Đưa nó vào vật chủ.

Nhưng yêu cầu virus đó có thể cộng sinh với con người "Cô nghe xong những lời này khuôn mặt trở nên phấn khích vô cùng.

Kiếp trước cô một mực đi tìm thuốc hoá giải nhưng lại sớm quên đi một thứ quan trọng.

Chính là lấy độc trị độc.

Tạo ra một loại virus thân thiện với con người nhưng lại có sát thương với virus xác sống.Như vậy mọi chuyện chẳng phải dễ hơn sao?

Kiếp trước những người xuất hiện dị năng hơn phân nửa chính là do có thể thoát khỏi sự khống chế của virus mà thức tỉnh được sức mạnh tiềm ẩn của con người.

Nhưng cũng có vài người bị cắn lại không trở thành xác sống.Mà cô là một trong số họ!Bách Thảo vui mừng vội vàng chạy ra khỏi chỗ và nói với thầy giáo."

Em xin nghỉ hôm nay ạ.Nhà em có việc gấp em đi đây"Thầy giáo đứng sau khuôn mặt đỏ lên vì tức giận."

Em đúng là càng ngày càng hư rồi nha"" Đừng tưởng em giỏi mà tôi tha cho em.....

Khụ khụ....lần sau không được như thế.. biết chưa"Cô vui vẻ dạ một cái thật to rồi chạy mất hút.

Cả lớp vẫn đang cười cười trước hành động của cả cô và thầy giáo.Trong một góc khuất không ai nhìn thấy... một đôi mắt dường như đang theo dõi toàn bộ hành động vừa rồi.
 
Nhật Ký Ngày Tận Thế
Chương 2 : Gia cố nhà cửa


Sau khi quay về nhà.

Bách Thảo liền gọi điện cho cha cô.

Khi cô vừa gọi dường như tức khắc người bên kia liền nhấc máy."

Alo.

A Thảo có gì sao"" Hôm nay cha có lịch trình gì không."

Dường như cha cô đang sắp xếp và coi lịch trình nên chưa trả lời cô liền.

Một lúc sau thì cha cô mới nói."

Nay ta có vài cuộc thí nghiệm nếu con muốn thì ta sẽ hoàn thành sớm"" Con muốn gặp ta à?"

" A...dạ không phải nếu cha bận thì chúng ta nói chuyện nhanh vậy"" Cha biết virus xác sống không?"

" Con vừa nghe thầy nói và suy nghĩ nếu như tạo ra một loại virus có thể cộng sinh với con người và có thể tiêu diệt virus xác sống thì sao?"

" Cha có nghĩ có thể tìm ra hoặc tạo ra virus đó không cha?"

Cha cô im lặng chút.

Có vẻ là bất lực trước suy nghĩ của cô.

Dù sao cũng không ai tin lắm về chuyện này.

Kiếp trước sau khi tận thế xảy ra nhiều người vẫn tưởng là trò đùa mà cuối cùng nhận lấy kết đắng."

Con vừa lấy ý tưởng từ mấy bộ phim viễn tưởng à?"

" Đó là ý tưởng hay đó.

Ta sẽ thử suy nghĩ về nó"" Bây giờ ta bận rồi chúng ta lại nói sau nha"Bách Thảo hơi hụt hẫng.Có vẻ cha cô không quá lưu tâm về chuyện này."

Vâng cha!"

Cô có lẽ cũng hiểu được sẽ chẳng ai tin mấy chuyện linh tinh này.

Cô thở dài rồi gọi điện cho một vài người bạn thông báo giùm cho cô sẽ nghỉ một tuần.

Lúc đầu mọi người tưởng nhà cô gặp chuyện nên muốn đến thăm.

Sau khi cô nhấn mạnh vài lần thì họ mới an tâm.[ Được rồi giờ trước tiên phải tích trữ vật tư][ Nhưng nơi ở này cũng không an toàn ][ Sau khi virus bùng phát nơi đông người là nguy hiểm nhất ]Bách Thảo nhìn vào số dư tài khoản của mình.[ Thật may]Mẹ cô và cha cô sớm đã ly thân.

Do nhiều vấn đề quan điểm.

Cũng vì vậy cô sống với cha còn hai anh cô ở với mẹ.

Mẹ cô là một chủ tịch của công ty lớn.

Lúc trước sau khi chết bà đã để lại toàn bộ cổ phần cho hai anh trai cô.

Còn cô chỉ để lại tài sản và vài bất động sản dưới tên bà.

Tuy vậy số tài sản đó cũng thật sự rất lớnCộng thêm việc cha cô mỗi tháng đều gửi cho cô hơn mười mấy triệu nên cô thật sự có thể xem là một phú nhị đại.

Nhưng cô lại không phải là con người sống vật chất nên tiêu xài không nhiều.

Cũng vì thế tài sản ước tính hiện tại của cô cũng được tầm mấy chục tỉ.[ Mình nhớ mẹ để lại cho mình vài căn nhà ở thành phố.

Hình như còn có một căn ở ngoại ô nhỉ]Bách Thảo liền lục lọi tủ.

Một lúc sau vài cuốn sổ đó và giấy tờ rơi ra.

Cô lật vài cuốn sổ đỏ rồi cầm một cuốn còn lại thì đều cất vào tủ lại.Bách Thảo lái ôtô của mình đến ngoại ô.----------------5 ngày sau tại ngoại ô.Bách Thảo đang nằm trên chiếc ghế dài sưởi nắng nhẹ của bầu trời.

Trước năm ngày này cô đã cho người gia cố cổng lên thành cổng sắt.

Cũng đặt một mạng lưới điện ở dưới lòng đất.

Có thể dùng điều khiển từ xa để sử dụng.Cô cũng gia cố cửa thành cửa chống đạn và chống các loại bom vừa phải.

Còn cửa sổ đều thay bằng kính chống đạn.

Trong nhà cũng có máy phát điện.

An Tử thời gian này ngoài việc mua thật nhiều đồ ăn và nước thì cũng không có vấn đề gì."

Đúng là có tiền thì làm gì cũng dễ!"

Cô mấy ngày này khá an nhàn."

Vấn đề tiếp theo chính là nước."

" Hừm mặc dù đồ ăn thì mình đều đủ"" Mình cũng đã mua đủ gạo cho khoảng hơn một năm để ăn"Thời gian năm ngày cô ngoài gia cố nhà còn chuẩn bị rất nhiều lương thực.

Cô cũng mua rất nhiều mì tôm và đồ ăn vặt.

Tuy nhiên lại xảy ra một vấn đề nho nhỏ là không có đồ ăn."

Nhưng đồ ăn lại không thể để lâu vậy"Bách Thảo có xây dựng một căn phòng có ánh sáng mặt trời nhân tạo để trồng rau và hoa quả.

Nhưng việc nuôi gia súc thì cô không rành.

Thịt đông và thịt hộp thì không có thời hạn lâu.Ngoài ra mặc dù cô đã mua khá nhiều thùng nước của siêu thị nhưng để tránh xảy ra vấn đề cô còn mua nước ở các tạp hoá lớn nhỏ.

Vì vậy nước uống không thiếu thứ duy nhất thiếu là nước tắm.

Sau khi tận thế xảy ra rất nhanh điện và nước sẽ bị cắt.Cô cũng không thể sử dụng nước uống để tắm được.[Haizzz.

Sao trong truyện nhân vật chính cải tử hồi sinh thì đều được buff còn mình ಥ⁠‿⁠ಥ]" Giá như có không gian rộng lớn thì mình sẽ lưu trữ được nước rồi....haizzzz"Nhưng vừa dứt câu.

Bách Thảo giống như bị lực hút nào đó mà hút mất.

Trong căn phòng lúc này hoàn toàn không còn ai.----------------Trong không gian."

Ui vãi gì vậy"Một không gian giống như ngoài vũ trụ xuất hiện.

Ánh sáng không quá tốt khiến cô không nhìn rõ được gì."

U là trời....đây là đâu."

" Đừng nói sắp tới tận thế rồi.. mình còn bị mắc kẹt ở đây chứ!"

Bách Thảo thở dài rồi đứng đó trầm ngâm.

Cô cứ đi về phía trước.

Đi quài đi mãi cũng không tìm được đích đến."

Nơi đây xem ra khá rộng lớn."

Đang đi được một hồi thì.Bang!Một tiếng va đập mạnh vang lên.

Trước mặt cô như xuất hiện một bức tường.

Theo quán tính nên cô bị đẩy ngã ra cả đằng sau.

Cô vội vàng đứng dậy."

Một bức tường?"

" Là giới hạn sao?"

Cô liền đưa tay sờ lên bức tường.

Nó khá thẳng y chang một tấm thép .Gõ vào thì có tiếng giống như thép vang lên.

Cô cứ lần mò như vậy.

Không biết qua bao lâu cô mới rút ra một kết luận là."

Đây có vẻ là một khối lập phương"" Kích thước khá lớn "" Mình bị nhốt ở đây à "" Làm sao để quay về nhỉ"" Liệu cơ thể mình vẫn còn ở ngoài chứ?"

Cô thật sự có rất nhiều câu hỏi.

Nhưng bỗng trước mắt cô tối sầm.

Khi mở mắt ra lại là nơi đang đứng khi nãy."

Chả....lẽ ... mình có dị năng không gian?"

" Nhưng....sử dụng nó như thế nào?"
 
Back
Top Bottom