Tâm Linh Nhân sinh quan

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
187410572-256-k782864.jpg

Nhân Sinh Quan
Tác giả: AzulKui
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Lý tính và cảm tính...

Không đúng sai, ko phán xét....​
 
Nhân Sinh Quan
Lời Nói Đầu


Cảm thức quan của cuộc đời.

Tôi viết cho tôi, cho quá khứ, cho tương lai.

Để 1 ngày nào đó, ngồi ở một nơi yên bình, đọc lại những dòng mình đã viết, những kỷ niệm mình đã trải qua, những suy ngẫm của bản thân, những kiến thức mình đã học.

Có 1 ngày bạn ngồi lại để xem lại quá trình trưởng thành của mình....Cuộc hành trình không ngắn không dài.... nhưng đủ cho tôi.
 
Nhân Sinh Quan
Me-24


Đài Loan 5/12Ở Đài Loan sinh sống, học tập và làm việc hơn 1 năm.

Cảm giác của bạn thế nào?

Sống ở nước ngoài tốt ko?

Có cô đơn ko?

Vất vả ko?

Mệt mỏi ko?

Nhớ nhà ko?Rời xa nhà, xa lìa gia đình...

Bắt đầu lại từ đầu, một mình cố gắng, một mình nỗ lực....Sống ở một đất nước khác, văn hóa khác, ngôn ngữ khác, con ngừơi khác, cái bạn có là gì?

Đó chính là bản thân bạn.Bạn là người thân nhất với chính bạn.

Nhưng bạn có chắc người bạn ấy hiểu chính bạn chưa?

Với K, tôi ko chắc, thật sự có những lúc tôi ko hiểu đựơc tôi muốn gì, tôi hy vọng gì, tôi phải làm gì.

Tôi lạc lõng, tôi chênh vênh.

Tôi như người xa lạ đứng nhìn thế giới, nhìn mọi người di chuyển, nhìn đồng hồ quay vòng, đếm từng tích tắc trôi qua.

Bản ngã của tôi cho tôi nhìn thấy bản tính của mình, sâu bên trong tôi chẳng có gì, vô vị, nhạt nhoà.

Chán ngắt, vô định vì một chữ 'lười'...Tôi còn trẻ nhưng sống ko có mục tiêu cụ thể, tôi ko quyết liệt cho bất cứ cái gì.

Cứ an an ổn ổn trôi qua, kiếm chút tiền ít ỏi, sinh hoạt phí đủ dùng, sao cũng được, không yêu cầu cao.

Cách nghĩ này làm tôi cứ trơ ra, đờ đờ đẫn đẫn sống qua ngày....

Tự biết ko thể sống tiêu cực như thế này, thời gian của tôi ko thể tẻ ngắt như vậy được.

Tôi phải thay đổi suy nghĩ của mình, phải sống tham vọng hơn.

Ngừơi ta nói 'Tham vọng là xấu'...

Trên đời, ko gì tốt cũng ko gì xấu.

Có tham vọng giúp bạn định hướng cuộc sống của mình, tận hưởng cuộc sống, nhận biết cái bạn theo đuổi.

Ít nhất tôi nói đây là những tham vọng tốt đẹp, thậm chí có thể liên quan đến vật chất 'Tôi muốn mua nhà, mua xe' 'Tôi muốn đi du lịch khắp thế giới' 'Tôi muốn giàu có', 'Tiền'....

Tham vọng thực tế, tầm thường ư?

Không hề!

Vậy tham vọng thế nào mới là cao thượng?

'Tôi muốn đóng góp cho hòa bình thế giới' 'Tôi muốn sống cuộc sống vui vẻ, hạnh phúc' 'Tôi muốn quyên góp cho xã hội'....

Nghe rất hay, nhưng cái gì cũng phải bắt nguồn từ gốc rễ đã.

Bạn ko có tiền lấy gì quyên góp, bạn nuôi chính bạn còn chưa xong, nói gì đến cứu vớt ngừơi khác.

Bạn ko có kiến thức kỹ năng lấy gì để đóng góp cho hòa bình thế giới.

Những cái gọi là cao thượng đều bắt nguồn từ những điều tầm thường....

Tôi ko mún văn hoa mỹ miều, cũng ko chê khen bất cứ điều gì.

Tôi chỉ nói lên suy nghĩ của mình.

Ko có cái gì là tốt hay xấu, chỉ có con người làm tốt hay xấu mà thôi.

Bạn ước mơ có tiền, có nhà, có xe, bạn nỗ lực kiếm tiền một cách chính đáng, vậy có gì là xấu.

Bạn ham muốn vật chất, có gì là xấu khi ngay cả nhu cầu tầm thường nhất là ăn và ngủ mà bạn ko thể thỏa mãn đựơc thì lấy gì mà thỏa mãn những ham muốn xa vời nhất.

Cho nên những ham muốn cao thượng đều bắt nguồn từ những ham muốn tầm thường nhất.
 
Nhân Sinh Quan
Quên Đi


Bạn nói rằng mình quên đi rồi, nhưng thực sự nó vẫn còn tồn động, cháy âm ỉ trong bạn.

Như vết thương đã lành nhưng vết sẹo vẫn còn đấy.

Đợi đến thời cơ chín mùi, nó lại nứt toát ra, máu mủ tràn trề, gây đau đớn cho chính bạn và những người quan tâm bạn.

Tôi ghét lắm những lúc ấy, làm ơn đừng ai nhắc đến nó, đừng lôi nó ra, cứ nhét nó vào một xó xỉnh nào đó cũng được mà.

Mệt lắm, đau lắm, cạn kiệt rồi..

Cái gọi là thời gian sẽ chữa lành tổn thương, tôi có nghe nhưng ko tin...Bạn nói tôi kỳ ngoặc ư, đây là nhân sinh quan của tôi.

Thời gian cho bạn gặm nhấm nỗi đau, chữa lành nỗi đau, đúng là như thế, nhưng tôi lại nghĩ ở một khía cạnh khác, nỗi đau ấy đã xảy ra rồi, nó thực sự hiện diện, ko cách nào thay đổi, nó đã trở thành chính bản thân bạn.

Bạn ko thể quay về quá khứ để ngăn nỗi đau xảy ra...Nỗi đau nói cách này hay cách khác thì nó vẫn tác động lên chính cuộc sống của bạn, và thay đổi chính bạn.

Với tôi, thời gian chỉ có thể giảm thiểu tổn thất mà tổn thương gây ra mà thôi, ko cách nào có thể chữa lành được.
 
Nhân Sinh Quan
Trút


Haiza, Đi học, đi làm thêm, thật là mệt quá đi.

Sách vở, sinh hoạt phí, tiền thuê nhà, trách nhiệm, kiếm việc, tốt nghiệp.

Bao nhiêu thứ phải lo.

Làm người lớn thật mệt.

Tôi lo cho chính mình còn chưa xong nữa huhu....

Làm sao đây???

Cuộc đời cứ xoay vòng, hết vòng này rồi đến vòng khác.

Wattpad là nới tôi than vãn cho chính bản thân mình nghe, trút hết những thứ tiêu cực trên trang giấy, cũng là nơi tự cổ động chính mình, tự khuyến khích chính mình, mạnh mẽ đi đối mặt với hiện thực.

Con người thật yếu đuối, xin hãy cho tôi thể hiện mặt yếu đuối của mình trên trang giấy này.

Tôi ko biết bạn là ai, bạn cũng ko biết tôi.

Chúng ta hãy cứ xa lạ mà quen biết.

Có những thứ bạn ko thể nói với người thân, bạn bè thì hãy nói với người dưng.

Ko bận tâm họ nghĩ gì về bạn, cứ thỏa sức trút hết cảm nhận, nỗi lòng của bạn đi
 
Nhân Sinh Quan
Bạn


Bạn bè giờ đứa nào cũng bay cả.

Bay đi mọi nẻo, mọi ngõ ngách của thế giới.

Mỹ, Anh, Hàn, Nhật Trung, Đài, Úc, Sin, Thụy Sĩ, Đức, Pháp....Đứa đi làm, đứa đi học, đứa định cư, đứa theo chồng...Có đứa ở Việt Nam lập nghiệp với những dự định của riêng mình.

Đứa thì làm việc văn phòng, sáng đi chiều về; Đứa thì mở kinh doanh online, đặt hàng ship hàng; Đứa theo chồng, bỏ cuộc chơi, tất bật với những lo toan khác; Đứa thì đi tu, sống với thế giới tâm linh; Đứa thì chật vật với mưu sinh, lăn lôn nơi đất khách; Đứa thì sống buông thả, sống chết mặc bây; Đứa thì trở thành người lang bạt khắp nẻo thế giới; Đứa thì mãi mãi an nghĩ, an tịnh trong thế giới khác...

Ai cũng phải lớn, đứa nào cũng có dự định riêng, lựa chọn riêng.

Có chăng chúng ta gặp nhau ở một quãng thời gian nào đó trong cuộc đời, sau đó chúng ta tạm biệt nhau để bước tiếp.

Bạn bước qua cuộc đời tôi, Tôi ghé qua cuộc đời bạn.

Cuộc sống đầy rẫy những điều bất ngờ ko biết trước....Có 1 ngày nào đó, chúng ta gặp lại nhau, bất giác nhận ra thời gian trôi quá nhanh rùi, vù một cái ngày gặp lại mỗi đứa đã ở một vị thế khác, một cách sống khác....Đời thay đổi khó lường, lúc thế này thế kia....Nhưng có điều chắc chắn ko thay đổi:

'Thanh xuân của bạn có tôi, Tuổi trẻ của tôi có bạn'
 
Nhân Sinh Quan
Mập


Loay hoay vật lộn của 1 đứa mặt tròn, thân quả lê, hứng gió cũng mập.

Có tập thể dục vẫn mập.

Là chế độ ăn của mình đang ko đúng sao....Hay mình ko cố gắng đủ...Tại sao người khác thành công, mình ko thể!

Nhìn vào gương, nhìn vào chính mình đi, đó có phải là người mà bạn mún nhìn thấy ko?

Phải tận hưởng cuộc sống, đừng ép bản thân.

Hãy nghĩ đến 1 ngày mình có thể mặc váy dây, quần soóc, tự tin với cơ thể của mình.

Ít nhất hãy cho tôi một lần được sống trong cảm giác đó.

God please please!!!

Bạn chỉ có một thanh xuân mà thôi, tỉnh táo lên.

Sống để tỏa sáng, gái ơiiii!!!

Đời thay đổi khi tư duy thay đổi.

1.

Ko quan trọng calo, quan trọng là bạn ăn cái gì.

Phải tự nói vs chính mình là ko được dễ dãi, ko được sống theo kiểu sao cũng được, có ăn được rồi, sau đó nốc vào những thứ ko tốt.

Phải tỉnh táo lại....hichic....

2.

Lên kế hoạch cho bữa ăn

Tôi chưa bao giờ nghĩ mình là người siêng năng trong nấu ăn, ăn thì được, chứ nấu thì ko.

Phải tập nấu ăn thui, ăn bên ngoài nhanh tăng cân quá.

Làm sao đây!!!

Phải thay đổi, phải quyết tâm, ko được sống thừa thãi như thế được.

3.

Sống để ăn hay Ăn để sống

Cách lựa chọn của tôi là gì?

Ko tiền, ko thời gian...

Đừng lấy lý do để huyễn hoặc mình.

Quyết tâm đi, nỗ lực đi, phải làm được, làm đựơc.

4.

Tập thể dục

Bất cứ bài tập nào cũng được, 10 phút cũng được.

Nếu bạn ko thể dành ra 10 phút để tập thể dục, thì việc giảm cân cũng chả quan trọng với bạn đến thế đâu.

5.

Kiên nhẫn.

Đó là hành trình để thay đổi cách sống.

Xin đừng từ bỏ, bắt đầu lại naò.

Sống mạnh mẽ và có khát khao.

Tự cổ vũ mình nào.

Tạo động lực cho mình đi.
 
Nhân Sinh Quan
Yêu Đúng Người


Yêu đúng người ...1.

Bác sĩ tâm lý dành cho phụ nữ một lời khuyên chân thành: “Cho dù cô có thích người đó thế nào, trong tình yêu người chủ động nhất định phải là đàn ông.

Nếu người đàn ông đó không chủ động, thì thà bỏ lỡ còn hơn.”

2.

"Đàn ông hơn nhau không phải trong ví anh ta có bao nhiêu tiền, mà hơn nhau ở chỗ anh ta sẽ vì bạn mà tiêu bao nhiêu tiền.

Những người phụ nữ thông minh sẽ không chọn người đàn ông có nhiều tiền, họ sẽ chọn người đàn ông sẵn sàng vì mình mà tiêu tiền"3.

Một người cha khuyên con gái mình: “Có một số người phù hợp nhưng con không yêu, một số người yêu con nhưng lại không phù hợp.

Muốn biết yêu hay không yêu, đừng nghe bằng tai mà hãy nhìn bằng mắt.

Xem cậu ta cố gắng bao nhiêu.

Mà muốn biết có phù hợp với con hay không, đừng hỏi cậu ta có những gì, mà hãy hỏi nụ cười và nước mắt của con.Một người cứ luôn khiến con rơi nước mắt, điều kiện có tốt đến đâu cũng chớ có cần.

Một người luôn làm con cười, cho dù phải chịu khổ cũng đáng.

Thà cười tươi chịu khổ còn hơn hưởng thụ trong nước mắt.”

4.

Nếu một mối tình, không khiến bạn trở nên tốt hơn, tiếc rằng bạn đã chọn nhầm người rồi.

Nếu người đó thực sự yêu bạn, cho dù anh ta phải chịu đựng thế nào, sẽ không đời nào chịu rời xa bạn.

Tình yêu đích thực, sẽ có kết quả.

Người cùng bạn đi đến cùng, mới là tình yêu đích thực.

--------
 
Nhân Sinh Quan
Tương Lai


Là đứa hay lo xa, lo về ngày mai ko biết ra sao, làm thế nào, cảm thấy tương lai vô định...

Giờ giờ khắc khắc mệt mỏi, lết lê, lênh đênh như con thuyền lạc trôi.

Giương buồm ra khơi, nhưng lại ko có đích đến.

Hỡi Cha ơi, con xin Người hãy cho con một khải tượng.

Con khao khát được biết chính bản thân là gì giữa đời này.

Con đang lạc giữa biển khơi hoang vắng, giữa sa mạc mênh mông, con đói và khát khôn cùng, Cha ơi....Xin người lắng nghe tiếng kêu cầu của con, giữa bi ai cho con thấy Người, giữa gian khó cho con sức mạnh, giữa giông bão cho con niềm tin, giữa hàng tá hãy cho con kiên nhẫn.

Xin cho con sự kiên định, trí khôn ngoan, cho con bước đi trong Ngài.

Khi lạc lõng, con nhìn thấy tia sáng nơi Ngài, chỉ một tia mỏng manh nhưng là động lực cho con bước tiếp, khi mỏi mệt, hãy lôi kéo con đi, dù lê dù lết, con cũng mong mình làm được đến cuối cùng.

Tương lai là kết quả của hiện tại, là quá khứ của một tương lai nữa.

Ko biết trên con đường mịt mù phía trước, lối đi nào sẽ mở ra cho con, ngóc ngách nào là nơi con đặt chân.
 
Nhân Sinh Quan
Lo


Cuộc sống là đầy rẫy những chướng ngại, lằng nhằng dây nhợ đan chéo nhau.

Mối lo này đến mối lo khác, chướng ngại này đến chướng ngại khác, vấn đề này đến vấn đề khác.

Giải quyết xong việc này, việc khác lại tới.

Cũng đúng thôi, con người sống, sinh hoạt mỗi ngày thì phải có vấn đề xảy ra chứ, nếu ko có thì khác nào bạn chết rồi.

Đúng, chết rồi mới ko có vấn đề, hay chết rồi lại có vấn đề.

Mọi thứ đều có móc nối, bằng một liên kết nào đó bạn ko thấy được, nhưng chúng tồn tại đâu đó, đến lúc chúng bộc phát ra lúc nào ko hay.

Thế nên mới nói:

Bạn ko thể nào giải quyết hết vấn đề, bạn chỉ có thể giải quyết vấn đề nào trước tiên mà thôi.

Vấn đề hôm nay, hôm nay giải quyết; chuyện ngày mai, ngày mai lo.

Tôi chỉ là người bình thường, tâm hồn yếu đuối, mỏng manh đến mức ko thể gánh thêm bất cứ thứ gì.

Gánh quá nặng, tôi có thể đi được sao, ý tôi là, đến đững còn ko vững ấy chứ.

Xin đừng chất chồng lên đôi vai của tôi nữa.

Chính tôi ơi, nhìn trong gương mà xem.

Xanh đét gầy gò, thân thể run rẩy cố sức chống đỡ.

Mồ hôi túa tràn, cặp môi trắng bệch, hai mắt đục ngầu, rồi điều gì đến cũng sẽ đến, tôi sẽ quỵ ngã, hấp hối đến phút chót.

Đã biết như thế, nhưng vẫn cố sức gánh gồng, sao lại khốn khổ như vậy, biết sai mà vẫn cứ đâm đầu.

Nhưng cũng ko thể ko lo được, ko thể ngừng suy nghĩ nữa.

Vậy khi suy nghĩ, hãy nhớ đến câu nói Nước đến đó ắt có đường rẽ.

Tôi xin tôi đây, hãy tỉnh táo được ko, hãy nhắc nhở mình, Tôi đã đủ khốn khổ cho hôm nay rồi, đừng nghĩ về ngày mai nữa đựơc ko.

Tôi sống trong hiện tại, lại nghĩ về ngày mai thế có mệt ko chứ, Điên cũng phải có mức độ thôi chứ.

Một dịp khác, một người đã hỏi tôi rằng, tại sao tôi ko thử nói chuyện với ai khác.

Tôi lúc đó nói thế nào nhỉ, tôi ko thích đưa vấn đề của mình cho người khác, mỗi người tự có vấn đề của mình rồi, tại sao tôi lại chồng chất thêm cho họ nữa.

Vả lại tôi nghĩ rằng có vấn đề thì tìm cách giải quyết đi chứ, việc gì phải đi ngồi than vãn, phí thời giờ.

Ngồi yên đấy thì vấn đề giải quyết được à.

Ừ thì thôi, mỗi người suy nghĩ khác nhau vậy.

'Khi quá nhiều mối lo, con ko thể nói chuyện cùng ai, ko ai có thể giúp đỡ được con, con bị lạc lõng giữa dòng người...

Con là người chuyện gì cũng chôn trong lòng, ko chia sẻ cùng ai, con cảm thấy rất khó để sẻ chia, nếu con nói vấn đề của con với họ, họ cũng ko hiểu, họ cũng ko thể giúp con giải quyết được.

Quá tốn thời gian, con cá nhân nghĩ rằng dùng thời gian ngồi than vãn, chi bằng tự mình hành động giải quyết vấn đề.'Bẵng qua một quãng thời gian, tôi ngồi ngẫm lại, ờ phương thức của tôi sai rồi.

Tôi tự lực giả quyết, tự lực nghĩ rằng chắc ko có rắc rối gì đâu, nhờ vả người khác còn rắc rối hơn.

Về sau tôi nhận được bài học rằng, tính ra thì cũng phải trả giá vài lần rồi mới khôn ra được.

Nếu con có vấn đề về lĩnh vực gì, hãy tìm người có liên quan đến lĩnh vực đó.

Đừng tìm những người ko liên quan, họ sẽ ko hiểu vấn đề ấy và cũng ko đưa ra được giải pháp hợp lý.

Tóm lại làm việc gì, cũng phải tìm đúng người.
 
Nhân Sinh Quan
Bản Chất


Đời là những vòng lặp trái ngang, khi ta muốn nhưng ko thể, khi ta có thể lại ko muốn.

Con người thay đổi theo từng giai đoạn của cuộc đời.

Ko ai là bất biến trên thế gian này.

Theo thời gian, vẻ ngoài của bạn biến đổi, nhận thức của bạn cũng thay đổi, tâm hồn của bạn cũng thay hình, nhưng bản chất của bạn thì sao?

Câu trả lời là của bạn.Sở thích, cách sống, suy nghĩ, kiến thức, kỹ năng, kinh nghiệm mọi thứ đều được tích lũy và biến đổi theo thời gian, chỉ mong bản chất riêng mãi bất biến.

Tôi tin rằng mỗi người là cá thể riêng biệt, ko ai giống bạn và bạn cũng ko cần giống ai.

Riêng biệt của cá nhân tạo nên đa dạng của thế gian.

Thử tưởng tượng một trái đất đi đâu cũng gặp những khuôn mặt, những tiêu chuẩn giống nhau, tính cách giống nhau thì thật nhàm chán biết bao.

Lăng kính sắc màu cuộc sống khiến ta yêu đời hơn, hay chính ta khiến cuộc đời này đáng sống hơn.

Đó là quan hệ hai chiều tác động qua lại, mở rộng lòng, tôn trọng, trân trọng người khác như chính bản thân mình, hãy yêu quý bản thân để lạc quan nhé.

Một ngày đẹp trời, tôi nhớ lại chính mình của quá khứ, nghĩ về lý tưởng của tương lai, ngắm nhìn bản thân của hiện tại, và tôi lạc....

Lạc giữa những dòng ký ức thời gian chồng chéo, lạc giữa những khuôn mặt vừa lạ vừa quen, lạc giữa những khung hình cảm xúc bất tận, như làn sương đục vẩn vơ vương vấn.

Tôi lạc trong chính mình, oh, đó là tôi lúc mẫu giáo, lúc tiểu học, khi trung học, khi đại học.

Từng đoạn thời gian là những sắc màu đan xen, ko phải là một sắc màu đơn lẻ, đó là dải nắng bụi mây nhảy nhót, ký ức của con người hay đến nỗi nó tự động lựa chọn những thứ nó muốn ghi nhớ, từng thước phim tua chậm tô đậm chính tôi của hiện tại, tôi ko rũ bỏ quá khứ của mình, tôi tự hào về nó, dù nó có là gam màu xám xịt của mưa bão, hay gam màu trầm lắng của gỗ trầm, hay gam ngọt dịu của trái cây, hay gam nóng nồng nàn đỏ rực.

Đó vẫn là tôi, từng bứơc trưởng thành, từng bước vượt qua từng cánh cửa cuộc sống.

Bỗng chốc tôi thấy mình đã lớn thế nào, tôi hy vọng mình của hiện tại vẫn giữ được bản chất của quá khứ, tôi của tương lai ngày một tốt hơn để giữ vững bản chất của mình.

Đừng vì một lý do nào đó mà biến dạng bản chất, bản sắc riêng của bạn.

Tôi viết để nhắc nhở chính mình của tương lai, sống có mục đích để trở nên tốt hơn, lý tưởng trong chính tôi, bạn ko cần thiết phải để ý cái nhìn của người khác, đừng lấy giá trị của người khác làm tôn chỉ của mình.

Hãy là chính mình, dù thực tại bạn vẫn chưa hiểu chính mình là ai, hãy cứ bước tiếp trên đừơng đời bằng nhân sinh quan mà bạn đang có.
 
Back
Top Bottom