- Tham gia
- 8/9/25
- Bài viết
- 4,663
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 0
- Chủ đề Tác giả
- #1

Nhấc Cả Thế Giới Đến Trước Mặt Em
Tác giả: Tưởng Mục Đồng
Giọng đọc: Đình Huy
Trạng thái: Đang cập nhật
Giới thiệu truyện:
Biệt danh của Diệp Lâm Tây là: Máy tiêu hủy tiền biết đi, phiên bản giới hạn thế giới. Thực tế, trong xương cốt cô đã khắc sâu hai chữ: Hư vinh. Có tin đồn rằng, cô chỉ vì muốn vứt bỏ “Danh hiệu” thiên kim tiểu thư không học vấn, không nghề nghiệp, nên đã bảo cha mình đem quyên tặng hai tòa nhà, sau đó chen chân vào học viện Luật thuộc Top1 tại Mỹ.
Cho đến khi tin tức cô kết hôn với Phó Cẩm Hành xuất hiện trên khắp các mặt báo, nào là sính lễ đáng giá trăm triệu, nào là đám cưới thế kỷ, nào là chuyện tình cổ tích đáng ghen tị, khiến chị em không khỏi xôn xao bàn tán về bí quyết cưa đổ nam thần của cô.
Diệp Lâm Tây khẽ cười: “Bởi vì anh ấy là người giàu nhất trong số các ứng cử viên kết hôn của tôi.” Nào ngờ vừa quay đầu lại, đã thấy một người đàn ông khoác trên người bộ vest màu đen, dáng vẻ cực kỳ đẹp trai, kiêu ngạo đang đứng ở cửa uể oải nhìn cô. Diệp Lâm Tây mặt không biến sắc nói thêm: “Ông xã của tôi còn đẹp trai nhất nữa.”
Về sau, mọi người không thể kìm nén được sự tò mò, bèn hỏi cảm nhận của anh về việc kết hôn với Diệp Lâm Tây. Phó Cẩm Hành siết chặt điếu thuốc trong tay, sau một lúc im lặng, anh khẽ cười: “Còn có thể thế nào chứ, là nuông chiều.”
Thực ra, đây là một câu chuyện tình yêu hết sức nhẹ nhàng:
Diệp Lâm Tây: “Chồng ơi, em muốn tất cả những ngôi sao trên trời.”
Phó Cẩm Hành: “Ừm, anh sẽ đi hái xuống cho em.”
Cho đến khi tin tức cô kết hôn với Phó Cẩm Hành xuất hiện trên khắp các mặt báo, nào là sính lễ đáng giá trăm triệu, nào là đám cưới thế kỷ, nào là chuyện tình cổ tích đáng ghen tị, khiến chị em không khỏi xôn xao bàn tán về bí quyết cưa đổ nam thần của cô.
Diệp Lâm Tây khẽ cười: “Bởi vì anh ấy là người giàu nhất trong số các ứng cử viên kết hôn của tôi.” Nào ngờ vừa quay đầu lại, đã thấy một người đàn ông khoác trên người bộ vest màu đen, dáng vẻ cực kỳ đẹp trai, kiêu ngạo đang đứng ở cửa uể oải nhìn cô. Diệp Lâm Tây mặt không biến sắc nói thêm: “Ông xã của tôi còn đẹp trai nhất nữa.”
Về sau, mọi người không thể kìm nén được sự tò mò, bèn hỏi cảm nhận của anh về việc kết hôn với Diệp Lâm Tây. Phó Cẩm Hành siết chặt điếu thuốc trong tay, sau một lúc im lặng, anh khẽ cười: “Còn có thể thế nào chứ, là nuông chiều.”
Thực ra, đây là một câu chuyện tình yêu hết sức nhẹ nhàng:
Diệp Lâm Tây: “Chồng ơi, em muốn tất cả những ngôi sao trên trời.”
Phó Cẩm Hành: “Ừm, anh sẽ đi hái xuống cho em.”