Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  Ngụy Trang Thành Trai Thẳng - Thường Niệm Quân

[BOT] Mê Truyện Dịch
Ngụy Trang Thành Trai Thẳng - Thường Niệm Quân
PN6: Thế giới song song


Nhưng Cố Vấn Thành cảm thấy mình chẳng bỏ lỡ điều gì.Hắn vẫn mạnh như thế, sở hữu thực lực mà người bình thường phải ngước nhìn.Hắn muốn cái gì liền có cái đó, đội ngũ của hắn nổi danh khắp đế quốc, nhóm bạn gái của hắn hài hòa thân thiện.Mỹ nhân quay quanh, tên lưu sử sách, mọi thứ đều tốt đẹp như vậy, hắn còn thiếu cái gì cơ chứ?Lúc này Lăng Niên mới biết hóa ra Lý Tấu Tinh là người lý trí như vậy.Cố Vấn Thành phía trước say khướt loạng choạng sắp ngã xuống đất nhưng Lý Tấu Tinh lại có thể quay đầu đi, còn mỉm cười với Lăng Niên.Lý trí đến mức hắn sắp ngã mà anh cũng có thể cười với bạn tốt.Lăng Niên im lặng một lát, hắn không biết Lý Tấu Tinh có cảm giác gì nhưng hắn lại không nhịn được tiến lên phía trước.Bên cạnh Cố Vấn Thành vây quanh rất nhiều người.Có anh em, có phụ nữ.

Nhưng những người này dù đưa tay ra vẫn không dám đỡ lấy cơ thể lung lay của Cố Vấn Thành khi bị hắn cự tuyệt.Chỉ có thể trơ mắt nhìn Cố Vấn Thành khó chịu ngã xuống đất, cho dù giọng nói có gấp gáp, sốt ruột đến chảy cả nước mắt thì bọn họ cũng không dám chạm vào hắn dù chỉ một chút.Lăng Niên vượt qua Tế Du và Hi Nam, vượt qua Bách Đồng và Na An.Hắn bước tới bên cạnh Cố Vấn Thành, không thèm nhìn đến cái khoát tay cự tuyệt của hắn, kéo hắn đặt lên trên lưng của mình."

Cố Vấn Thành," hắn vừa cắn răng vừa nói hung hăng, "Ngoan ngoãn nằm im đi!"

Cố Vấn Thành tựa vào trên lưng hắn.Dạ dày chộn rộn, môi mím chặt, không muốn bất kì ai thấy trò cười của mình.Lăng Niên tự ý cõng hắn trở về.

Cố Vấn Thành biết hắn giống như Lý Tấu Tinh, cũng nhận lầm hắn thành một người khác.Ngoài tướng mạo giống y hệt hắn ra, người kia cũng tên là Cố Vấn Thành.Hắn hỏi: "Tôi và hắn ta khác nhau chỗ nào."

Câu từ không rõ, mùi rượu nồng nặc, phải nói đi nói lại nhiều lần Lăng Niên mới nghe rõ hắn đang nói gì.Lăng Niên không nói lời nào.Cố Vấn Thành tỉnh táo lại, quay đầu nhìn về phía sau.Tất cả mọi người đều đang nhìn hắn.Hắn lướt qua từng người một, rồi lại đảo ngược trở về.Lý Tấu Tinh đi cuối cùng, ánh đèn chiếu lên người anh lúc sáng lúc tối.Anh một thân một mình, nhưng khi Cố Vấn Thành nhìn kĩ lại thì thấy bên cạnh anh còn có một người khác nữa.Người kia mặt vương ý cười, đi bên cạnh Lý Tấu Tinh, thỉnh thoảng nhìn sang anh một cái, ánh mắt cất chứa muôn vàn vì sao.Không vắng vẻ, không cô quạnh, giống như chỉ cần được ở bên cạnh anh thôi thì dù cho anh không thể nhìn thấy hắn ta, hắn ta cũng cảm thấy ngọt ngào vui vẻ.Lăng Niên mở miệng, "Hai người khác nhau nhiều lắm."

Cố Vấn Thành mà hắn biết có anh em tín nhiệm lẫn nhau, có thầy cô đáng kính, có thượng tá Romond cùng nhau trêu chọc cười đùa.

Bọn họ cùng nhau hố lại Weiss, bắt anh ta giả gái trước mặt các sĩ quan.Có hoàng tử Nico tin tưởng bọn họ, còn có hoàng tử Yinsa lén dẫn bọn họ vào hoàng cung gặp công chúa.

Hoàng đế bệ hạ sẽ cười ha hả nghịch ngợm đóng vai kẻ xấu không cho bọn họ gặp mặt, sau đó bị công chúa mặc lễ phục đuổi đánh chạy khắp hoàng cung.Chòm râu trắng của hiệu trưởng Bouvid bị tinh thần lực của Hi Nam đốt cháy, để rồi chỉ cần Cố Vấn Thành dùng dăm ba câu là đã có thể dỗ được ông cụ vui cười hớn hở.

Trong đội ngũ bọn họ tụi chó ế ở tầng chót, mỗi ngày đều bị chế giễu.

Nhưng Swarin lại vui vẻ chìm đắm trong đó, thậm chí còn phối hợp với Cố Vấn Thành, mỗi ngày đều vui vẻ làm thuyền trưởng chèo CP.Cố Vấn Thành có bé con người cá gọi hắn là đại ca, có lượng lớn người ủng hộ hắn và Lý Tấu Tinh ở bên nhau.Hắn có Lý Tấu Tinh.Hy vọng bầu bạn, vĩnh viễn sáng tươi.Bởi vì bắt được mặt trời, cho nên trong mắt Cố Vấn Thành của bọn họ cũng cất chứa cả một mặt trời....Cố Vấn Thành say bí tỉ ngã ra giường, Lý Tấu Tinh đứng trước cửa sổ hóng gió."

Cậu làm cuộc sống của tôi rối tung," Cố Vấn Thành lẩm bẩm, "Nếu như cậu không xuất hiện..."

Sống mà không tín nhiệm ai, có phải sẽ hạnh phúc hơn bây giờ nhiều không?Hắn lại uống thêm một ngụm rượu.Nhưng không cách nào nói ra câu trả lời khẳng định.Lý Tấu Tinh nói: "Uống ít rượu thôi."

Mỗi lời nói mỗi động tác của anh đều rất kiềm chế, anh càng kiềm chế ánh sáng trong mắt Cố Vấn Thành trong suốt bên cạnh anh lại càng rõ.Sáng đến độ Cố Vấn Thành cảm thấy nhức mắt, cảm thấy tẻ nhạt vô vị.Cố Vấn Thành, "Tại sao?"

"Tại sao người yêu tôi..."

Hắn nhìn trần nhà, giọng nói khẽ đến độ bị gió thổi bay, "Không có ánh sáng như thế."

Chưa từng có, cũng chưa từng thấy.Đột nhiên nhìn thấy liền không dứt nổi mắt."

Cố Vấn Thành, tình yêu đến từ hai phía," Lý Tấu Tinh đóng cửa sổ lại.

Anh nhìn về phía Cố Vấn Thành, trong đôi mắt kia vẫn là vô số cảm xúc hắn xem không hiểu, anh nói chậm rãi, "Tín nhiệm cũng đến từ hai phía."

Nhưng Cố Vấn Thành vĩnh viễn không hiểu cái này.

Hắn buông chai rượu, lảo đảo đứng dậy, cũng bước tới trước cửa sổ.Tiết trời tối nay khô hanh, gió thổi cuồn cuộn làm quần áo hắn bay phấp phới, cũng làm tóc hắn rối tung."

Lý Tấu Tinh trước kia ở đâu?"

Hắn biết tại sao hắn phải hỏi Lý Tấu Tinh cái vấn đề này.Bởi hắn muốn giết Lý Tấu Tinh trước kia, để cho người này mãi mãi ở lại nơi đây.Nhưng hắn biết không thể nào.Bởi hôm nay anh đã nói những lời làm người trong suốt kia vui vẻ lâng lâng, bởi ánh mắt anh nhìn hắn càng này càng lý trí.Ánh sáng trong mắt giảm đi, nhưng ánh sáng ấy không có biến mất mà chỉ không hướng về hắn nữa.Lúc Lăng Niên cõng Cố Vấn Thành, Cố Vấn Thành đã nghe hắn nói.Khi đó hắn như tỉnh rượu, cũng giống như cả thế giới chỉ có một mình hắn.Hóa ra một Cố Vấn Thành khác có dáng vẻ thế kia.Lý Tấu Tinh và hắn đứng lặng trước cửa sổ, thả trôi suy nghĩ.

Đột nhiên Cố Vấn Thành đóng cửa sổ lại, sau đó quay lại giường nằm xuống.Hắn chôn mặt trên giường, giống như ghét phải thấy Lý Tấu Tinh, nói: "Tôi hy vọng cậu rời khỏi thế giới của tôi càng sớm càng tốt."

"Mang theo Lăng Niên," buồn bực khó chịu, "Nên cút đi đâu thì đi."

Cố Vấn Thành vô hình nhìn Tinh Tinh của hắn tắt đèn, sau đó lẳng lặng nằm trên giường.Hắn đi theo, Lý Tấu Tinh đã nhắm hai mắt lại nhưng Cố Vấn Thành biết anh chưa ngủ.Trên một chiếc giường khác, Cố Vấn Thành của thế giới này đang nằm úp sấp, lưng kéo căng tựa như sắp gãy.Cố Vấn Thành không quan tâm đến hắn, đôi mắt luôn dõi theo Lý Tấu Tinh, trắng đêm không ngủ ở cạnh bên anh.Từ hung ác biến thành tuyệt vọng, từ trong tuyệt vọng lại bừng lên hy vọng, tuy chỉ có mấy ngày ngắn ngủi nhưng Cố Vấn Thành đã trải qua bao thăng trầm đời người.Hận đến cực điểm, hận không thể giết cái người tự xưng là tác giả kia, cũng hận không thể giết chết một Cố Vấn Thành khác.

Nhưng hắn chẳng thể làm được gì, chỉ có thể cắn răng nghiến lợi, trừng đỏ con mắt nhìn mọi chuyện diễn ra.Ghi tạc cảnh tượng này trong lòng để rồi nghĩ cách an ủi Tấu Tinh.Trơ mắt nhìn người yêu trở nên càng ngày càng lạnh lùng, càng ngày càng trầm mặc ít lời, loại đau khổ này người không trải qua thì không thể nào hiểu được.Có rất nhiều lần Cố Vấn Thành cho ràng hắn sẽ đau đến độ chết đi, nhưng hắn vẫn sống.Giống như Lý Tấu Tinh vậy, cùng nhau kiên trì.Hắn khẽ vuốt ve gò má Lý Tấu Tinh, đoạn cúi đầu cọ cọ vào mặt anh.Từng cử chỉ đều biểu lộ tình yêu và dịu dàng không sao tả xiết.Tự như chỉ cần dán vào nhau như vậy là có thể có được hạnh phúc khi nắm cả thế giới trong tay.Sau đó hắn cảm nhận được một ánh mắt, quay đầu lại mắt đối mắt với Cố Vấn Thành đang nằm trên giường kia."

Mang cậu ta đi đi," Cố Vấn Thành của thế giói này nắm chặt tay, vẻ mặt lạnh băng, "Mang bọn họ đi ngay tối nay đi."

Cố Vấn Thành đứng dậy, ánh mắt hắn cũng lạnh băng như vậy.

Hai ánh mắt giống hệt chạm vào nhau, lúc này bọn họ mới thấy điểm giống nhau của hai người.Thời điểm phát hiện Lý Tấu Tinh và Lăng Niên ngủ mãi không tỉnh, khi Cố Vấn Thành mỏi mệt không thấu, hắn gặp được một người tự xưng là tác giả trong mộng.Người kia rụt rè e sợ, thoạt trông cử chỉ lời nói đều rất sợ hắn, lắp ba lắp bắp mãi mới hỏi được một câu."

Nếu như anh không gặp được Lý Tấu Tinh, anh có còn muốn gặp lại cậu ta không?"

Cố Vấn Thành gật đầu không chút do dự.Tác giả hỏi hắn vì sao."

Bởi vì," Cố Vấn Thành cười, "Ai cũng có quyền theo đuổi hạnh phúc."

Không thấy qua tốt đẹp thì sẽ không đuổi theo tốt đẹp.Cuộc sống không có Lý Tấu Tinh đối với Cố Vấn Thành mà nói vô vị biết bao.Sau đó hắn thấy được dáng vẻ của một mình khác khi không gặp được Lý Tấu Tinh.Quả nhiên nhàm chám vô vị."

Cố Vấn Thành," Cố Vấn Thành tự gọi tên của mình, cười khiêu khích, "Mày có biết cuộc sống của tao ra sao không?"...Cố Vấn Thành mở to đôi mắt đến khi trời sáng.Khi trời vừa hửng sáng hắn bèn xuống giường bước ra ngoài.Lúc mua nguyên liệu nấu ăn về cả phòng vẫn chìm trong yên lặng.Mùi khói lửa hòa lẫn mùi thơm của thức ăn chui vào mỗi phòng, gọi tỉnh người vẫn còn chìm trong giấc mộng.Bịch một tiếng, Lý Tấu Tinh thở hổn hển chạy ào ra mở cửa, ánh mắt mang theo kinh ngạc vui mừng thoáng chốc u ám.Cố Vấn Thành liếc nhìn anh, mấy người Hi Nam cũng bước ra khỏi phòng, nói với vẻ kinh ngạc: "Vấn Thành, cậu thế mà lại nấu cơm ư!"

"Ừ," Cố Vấn Thành lấy mấy chai rượu từ tủ lạnh ra, "Chúc mừng một chút."

Hắn không nói muốn chúc mừng cái gì, các đồng đội cũng không hỏi vì sao phải chúc mừng.Phương thức chung sống của bọn họ đã chết lặng, không dễ thay đổi.Một bữa cơm ăn trong im lặng, lúc Lý Tấu Tinh đứng dậy Cố Vấn Thành bèn gọi anh lại.Hắn nhìn bàn ăn hỗn độn, kế đó nâng ly rượu lên, không uống mà lại bỏ trở lại bàn, đoạn quay đầu đi, nói: "Biến đi."

Lý Tấu Tinh đang đứng và Lăng Niên đang ngồi đột nhiên mất đi trọng lực mềm oặt ngã xuống, Cố Vấn Thành giật thót đỡ lấy Lý Tấu Tinh, Lăng Niên bên kia đã nằm lên bàn.Tế Du và Hi Nam kêu lên, "Sao lại thế này!"

Cái tay bắt lấy Lý Tấu Tinh của Cố Vấn Thành bắt đầu run rẩy.Càng ngày càng siết chặt, cuối cùng siết tỉnh người nằm trong lòng.Lý Tấu Tinh tỉnh lại, trừng mắt nhìn, sau khi thấy là hắn thì sửng sốt hồi lâu, "Vấn Thành, tôi sao vậy?

Có cảm giác như ngủ một giấc thật dài."

Tay Cố Vấn Thành không còn sức nữa, hắn vỗ lưng ghế sô pha, bước từng bước một đi về phía phòng ngủ.Tối hôm qua.Cố Vấn Thành trong suốt kia hỏi hắn: "Gặp được Tấu Tinh của tao nhưng lại không có được em ấy, mày có hối hận không?"

Câu hỏi đầy ác ý, không ngừng công kích hắn bằng những lời nói khiến hắn tổn thương.Ngón tay Cố Vấn Thành siết chặt đến độ run bần bật, hắn cười khẽ, "Sao mày biết tao không thể có được cậu ta?"

Cố Vấn Thành cũng có ánh sáng trong mắt kia chỉ cười một tiếng.Thế là Cố Vấn Thành giấu đầu lòi đuôi giải thích, "Sao tao lại hối hận cơ chứ, cậu ta chẳng có chút ảnh hưởng nào với tao."

Đúng vậy, Lý Tấu Tinh chẳng có chút ảnh hưởng nào với hắn."

Mỹ nhân vây quanh, nổi danh đế quốc," hắn chợt bật cười, "Muốn yêu thì yêu còn không thì thôi, tao chẳng có bất kỳ cảm xúc nào với chuyện này."

"Người cần được cảm thương mới chính là mày chứ nhỉ?

Cả đời chỉ có một mình cậu ta là người yêu."

Hai chân Cố Vấn Thành cũng bắt đầu mất sức, không có sô pha chống đỡ khiến hắn lảo đảo rồi ngã xuống.Mắt đỏ ngầu, nhưng tự ái và kiêu ngạo khiến hắn dù có phải bò cũng phải lết về phòng của mình."

Cả đời mày chỉ có thể yêu mình cậu ta, chỉ có thể nhìn được ánh sáng trong mắt cậu ta.

Mà tao, không có người nào dùng ánh mắt đó nhìn tao, tao tự do tự tại, thích đổi người nào thì đổi người đó."

Các đồng đội nhốn nháo chạy đến cạnh hắn, Cố Vấn Thành nâng cánh tay đang run rẩy lên, các đồng đội thật sự dừng lại như ý muốn của hắn.Như hắn mong muốn."

Lại nói tới các đồng đội, mày và đồng đội của mày tín nhiệm lẫn nhau, nếu như có người phản bội thì mày chỉ có con đường chết."

Cố Vấn Thành kia cười nhẹ nhàng ung dung, chắc chắn, "Bọn họ sẽ không."

Nhưng tối qua Cố Vấn Thành chẳng nghe hắn ta nói, chỉ khăng khăng theo ý mình, "Nếu mày không thích ai trong số đó thì cũng không thể tùy tiện vứt bỏ bọn họ."

Đâu giống như hắn.Muốn vứt ai thì vứt.Không ai có thể phản bội hắn, vì chẳng ai biết bí mật của hắn là gì.Hắn không giao tín nhiệm cho bọn họ, cho nên dù có xảy ra chuyện phản bội thì hắn cũng sẽ không nản lòng.Tốt biết bao, tự do biết bao, tuyệt vời biết bao.Cố Vấn Thành ngã xuống sàn.Hắn toan đứng lên.Nhưng hai tay run rẩy, hai chân mất sức, hắn thử một lần lại một lần nhưng vẫn chẳng thể đứng lên được.Các đồng đội đứng bên cạnh, phân vân giằng xé đau buồn.Hết lần này đến lần khác ngã xuống, hóa ra phòng ngủ lại cách xa phòng khách như vậy.Tế Du đột nhiên tiến lên một bước, tay run run kéo lấy cánh tay hắn quàng qua cổ của mình.Hi Nam kéo Cố Vấn Thành lên, cố định hắn ở sau lưng Tế Du.Hai người cưỡng ép cõng hắn trở về phòng."

Sẽ hối hận khi nhìn thấy ánh sáng chứ?"

Cố Vấn Thành vùi đầu vào trên lưng Tế Du."

Không hối hận."

Chí ít đau đớn là điều kiện để hắn được lĩnh hội những tình cảm khác.Tín nhiệm và tình yêu.Bỏ ra, thật sự có thể...

Đổi lấy ánh sáng sao?
 
Ngụy Trang Thành Trai Thẳng - Thường Niệm Quân
PN7: Chào buổi sáng


Ánh mặt trời xuyên qua mí mắt, thức tỉnh ý muốn ngủ say.Lý Tấu Tinh gắng sức mở mắt ra, sự vật mơ hồ dần trở nên rõ ràng hơn.

Có người gọi anh, làn nước ấm để bên bờ môi giúp anh xoa dịu cổ họng khát khô.Cảm giác kỳ diệu đến quá đột ngột, Lý Tấu Tinh dùng hết tất cả sức lực bắt lấy tay người kia, mạnh đến mức khiến các ngón tay anh bắt đầu phát run.Loại cảm giác này nói cho anh biết, anh đã trở về rồi.Người trước mặt là Cố Vấn Thành.Anh nói không ra lời, đến khi cổ họng được nước tưới dịu mới khàn giọng, nói, "Cậu đút tôi đi."

Mắt còn chưa nhìn thấy người đâu mà lời nũng nịu đã thốt ra tự nhiên.Cổ tay Cố Vấn Thành bị anh nắm chặt đến ửng đỏ.Giọng hắn bất ổn: "Được, tôi đút cho em."

Uống đủ nước rồi nhưng bờ môi vẫn khô khốc, Cố Vấn Thành hôn lên, vừa hôn vừa không nhịn được mà rơi nước mắt.Trái tim bị đủ loại cảm xúc chất chồng đè nén đến nổ tung, ngay tại khoảnh khắc được chạm vào Lý Tấu Tinh một cách chân thật kia Cố Vấn Thành đã đỏ bừng khóe mắt.Thời niên thiếu chưa từng khóc, khi trưởng thành cũng chưa từng khóc, lúc trở về cuộc đời này lại không nín được.Mắt Lý Tấu Tinh khô không khốc, anh ngậm lấy bờ môi Cố Vấn Thành, Cố Vấn Thành cũng ngậm lấy môi anh.

Loại cảm giác khẩn thiết tựa đối phương sẽ biến mất trong chớp mắt ấy như có một thanh dao cùn cứa vào trái tim từng chút một, đau đến nhói lòng.Có thể chạm vào người yêu.Sao lại mẹ nó lại hạnh phúc như vậy chứ.Một ly nước vơi dần giữa môi lưỡi hai người, Cố Vấn Thành nâng mặt Lý Tấu Tinh, sau một tiếng đồng hồ trên mặt hai người đã toàn là nước.Nước dính trên lông mi Lý Tấu Tinh đều do Cố Vấn Thành ban phát, ướt nhẹp, cũng không biết là nước mắt của ai.Da kề da, dinh dính, cảm giác an toàn đã quay trở lại, trái tim lửng lơ giữa không trung cũng từ từ hạ xuống.Giọng Cố Vấn Thành khàn khàn: "Tôi đi lấy khăn cho em."

Nhưng Lý Tấu Tinh hãy còn siết lấy hắn, kiên quyết muốn cùng nhau xuống giường, "Không cần khăn đâu, cùng nhau tắm đi,"Không cần hỏi gì, cũng chẳng cần nói chi.Chỉ cần ở bên người, có thể nhìn thấy nhau, hết thảy những chuyện khác đã không còn quan trọng nữa.Hai người vào phòng tắm, xả nước nóng.Làn nước ấm áp gột trôi ác mộng, tối tăm và bất an.Cố Vấn Thành bị Lý Tấu Tinh đè lên tường hôn, hôn một hồi Lý Tấu Tinh lại buông ra.Anh ôm chặt eo hắn, khom người ngả đầu lên bờ vai, im lặng không nói lời nào.Nước nóng khoan khoái dễ chịu.

Cố Vấn Thành dịu dàng kiên định nâng đầu anh lên, ôm lấy báu vật đã khiến mình thay đổi, dùng nụ hôn còn nóng bỏng hơn cả làn nước ấm hòa tan đi lớp băng của anh.Dùng yêu thương triền miên làm cho bé cưng Tinh Tinh của hắn lại lần nữa bừng lên ánh sáng chói mắt.Tư vị tận mắt trông thấy một Cố Vấn Thành ở thế giới khác làm tình ngay trước mặt mình, Cố Vấn Thành chỉ đứng bên cạnh xem mà đã có khắc sâu ký ức.Suốt một đêm, hắn trơ mắt nhìn ánh mắt Lý Tấu Tinh dần dần ảm đạm, dần dần trở nên lạnh như băng.Có một đoạn thời gian rất dài Cố Vấn Thành có suy nghĩ rằng nếu như mình không tồn tại trên thế giới này thì tốt biết bao nhiêu.Lý Tấu Tinh sẽ không yêu hắn, cũng sẽ không vì thế mà cảm thấy đau buồn.Nước nóng khiến cả người dần dần ấm lên, Lý Tấu Tinh chợt mở mắt ra, ngăn hắn lại, "...

Đừng như vậy."

"Sạch mà," Cố Vấn Thành không cho phép từ chối, sau đó nói lúng búng, "Tôi rất nhớ em."

Trong hiện thực không biết đã trôi qua bao lâu, nhưng khoảng tám, chín ngày Lý Tấu Tinh không làm loại chuyện này rồi, sắc mặt ửng đỏ, anh cúi đầu nhìn Cố Vấn Thành.

Cố Vấn Thành cười cong cong đôi mắt, trong đôi mắt kia là ánh sao lấp lánh.Trên người bọn họ vẫn còn mặc quần áo nhưng đã bị xối ướt, vì còn trẻ nên chẳng thể chờ được khi gặp lại nhau sau thời gian chia cắt.Là nóng, là ấm áp.Ánh mắt chăm chú của Lý Tấu Tinh khiến gò má Cố Vấn Thành ửng hồng.Là người yêu đã lâu không gặp.Người yêu đã quay trở lại....Hai người không có làm quá mức, lúc bấy giờ cũng chỉ muốn chứng minh người yêu mình vẫn còn ở bên cạnh.Sau khi tắm xong Cố Vấn Thành đè Lý Tấu Tinh lên giường, còn hắn thì tới phòng bếp lấy cơm.Nhưng khi Cố Vấn Thành mang theo đồ ăn nóng hổi quay lại thì thấy Lý Tấu Tinh đang cố chấp đứng cạnh cửa ngóng về phía hắn.Tựa như chỉ cần anh không nhìn thì Cố Vấn Thành sẽ lập tức biến mất vậy.Mũi người đàn ông đau xót, suýt chút nữa xấu mặt ở bên ngoài.Miễn cưỡng cười bước tới, "Sao không ngủ?"

Vì để trấn an người thương nên trên người hắn toàn là mùi hương của Lý Tấu Tinh, giống như Lý Tấu Tinh đã đánh dấu hắn, không ai cướp được.Lý Tấu Tinh dán sát vào hắn, dính rất chặt, giọng buồn buồn: "Nhìn cậu."

Cố Vấn Thành cười tủm tỉm bảo rằng vậy tôi sẽ cho em nhìn mãi nhé.Nắm lấy tay nhau, hai người cùng quay về phòng.Cơm là do Cố Vấn Thành nấu, là mùi vị quen thuộc, thơm ngon hấp dẫn khẩu vị.

Lý Tấu Tinh ăn một miếng sẽ nhìn hắn một cái, Cố Vấn Thành bèn đặt chén cơm trên tay mình xuống, để bạn trai ăn một ngụm rồi đút cho hắn một đũa.Ăn xong hai người cùng nhau cầm chén đũa đi rửa thì gặp được Tế Du ở phòng bếp, Tế Du ngập tràn vui mừng, "Tấu Tinh, cuối cùng cậu với Lăng Niên cũng tỉnh lại rồi."

Lý Tấu Tinh nhìn hắn một cái rồi lại lập tức quay đầu nhìn Cố Vấn Thành, "Ừm."

Cố Vấn Thành, "Hôm nay để Lăng Niên ăn cơm rồi nghỉ ngơi cho khỏe, ngày mai rồi hẵng nói."

Hai người lại cùng nhau quay về phòng, nằm trên một chiếc giường, cùng đắp chăn thủ thỉ chuyện trò.Mặt đối mặt, cuối cùng Lý Tấu Tinh đắm chìm trong hạt lựu của Cố Vấn Thành, tựa như bé con được trở về nằm trong lòng mẹ, an tâm chìm vào giấc ngủ.Hơi thở của anh nóng bỏng, miệng còn ngậm vật nhỏ làm Cố Vấn Thành không dám động đậy mà chỉ tham lam nhìn anh.Từ lông mày lướt xuống bờ môi, rồi lại nhìn vòng râu xanh vừa mới mọc trên cằm.Đẹp trai đến độ khiến tim Cố Vấn Thành đập nhanh thình thịch.Những lúc hắn vô tình khiến hạt lựu bị rơi ra sẽ khiến Lý Tấu Tinh đang nhắm chặt mắt vô thức đuổi theo, sau đó chép miệng một cái rồi lại day cắn nhấm nháp đôi lần, khiến hắn như bị điện giật.Ôm nhau nhìn gương mặt say giấc của đối phương, trong lớp chăn ấm, mang theo mùi hương khi vừa mới tắm, Cố Vấn Thành nhìn anh, nhìn nhìn rồi cũng chìm vào giấc ngủ.Thật ra hắn đã không ngủ hai ngày hai đêm rồi....Khi tỉnh dậy lại có cảm giác một đời thoáng qua.Lý Tấu Tinh chớp chớp mắt, vừa nhìn chằm chằm vợ mình vừa nghĩ về những chuyện trong mộng.Anh lại gặp được tác giả.Tên đàn ông thô bỉ kia còn tủi thân vừa nói vừa khóc, "Tôi dễ dàng lắm sao?

Không phải các người muốn đọc truyện anh em sao, nên tôi đã viết thiệt cảm động cho mấy người đó, ai ngờ khúc cuối lại sụp đổ như vậy chứ!"

Lý Tấu Tinh nhìn anh ta mà không nói lời nào.Tác giả co rúm lại dưới ánh mắt anh, "Thiết lập của cái tên Cố Vấn Thành ở thế giới của cậu rõ ràng đã bị lệch đường rồi!"

Bởi thiết lập của nhân vật chính xảy ra vấn đề, càng đến cuối càng sụp đổ, không thể bỏ dở nên chỉ có thể cắn răng miễn cưỡng viết tiếp.Càng ngày càng lệch, câu chữ miêu tả thân mật cũng chỉ dừng lại ở mặt ngoài."

Nếu như không có tôi," Lý Tấu Tinh nói chậm rãi, "Cậu ấy sẽ biến thành cái dạng gì?"

Cố Vấn Thành vẫn còn đang ngủ, vì Lý Tấu Tinh ở ngay bên cạnh nên hắn ngủ cực kỳ an tâm, ngực lên xuống đều đều, người đẹp khi ngủ cũng đẹp.

Lý Tấu Tinh chợt thở dài, nhích lại gần hôn hắn một cái.Suy nghĩ trở lại trong mộng."

Tên đó càng ngày càng khác những gì tôi viết," tác giả vò đầu bứt tai, "Đã thế hắn lại còn gay!"

Anh ta cực kỳ khiếp sợ lặp đi lặp lại với Lý Tấu Tinh, "Nam chính của tôi thế mà lại gay!

Hắn thế mà lại gay!"

Tác giả rất tin tưởng Cố Vấn Thành.Vì tin tưởng nên dù biết Lý Tấu Tinh là một tên gay nhưng vẫn tự tin tràn đầy trao cho anh một bàn tay vàng gia tăng hảo cảm với phản diện.Thực ra anh ta viết rất logic.

Đầu tiên, Cố Vấn Thành không phải gay.

Tiếp theo, mặc dù hắn có một thân phận là phản diện nhưng hắn vẫn là nam chính mà!Chuẩn bị hết thảy mọi thứ nhưng thật ra lòng tác giả vẫn hơi sờ sợ, còn tăng thêm một thiết lập toàn văn BG.Chu đáo ven toàn.Thế nhưng dưới sự chuẩn bị đầy đủ kia Cố Vấn Thành vẫn cong, cong triệt để, cong một cách nghiêm túc.Lý Tấu Tinh vẫn cố chấp hỏi anh ta lần nữa, "Nếu như không có tôi thì cậu ấy sẽ thế nào?"

Tác giả hạ tay xuống, người đàn ông có vẻ ngoài bình thường kia nhìn anh, trông có chút bi thương, "Dù tôi có viết hoàn mỹ đến đâu thì cũng không thể thành hiện thực trong thế giới chân thật."

"Hắn chỉ có thể cô độc sống quãng đời còn lại."...Cố Vấn Thành nằm mơ thấy cảnh tượng lần đầu tiên hắn nhìn thấy người đàn ông tự xưng là tác giả kia.Người kia rất sợ hắn, lúc nói chuyện với hắn thì giọng run run.

Anh ta vốn đang chất vấn Cố Vấn Thành tại sao nói cong liền cong, nhưng Cố Vấn Thành vừa nhìn một cái đã sợ rúm ró cả người.Cố Vấn Thành đã hai ngày hai đêm chưa nói lời nào dùng đôi mắt hằn đầy tia máu nhìn anh ta, "Em ấy đâu?"

"Cậu ta đi...

Cậu ta đi giải cứu thế giới rồi..."

Tác giả nức nở.Cố Vấn Thành không hỏi cứu thế giới gì, cũng không hỏi anh ta là ai, Lý Tấu Tinh là ai, hắn chỉ nó ba chữ đơn giản: "Mang tôi theo."

Lý Tấu Tinh ở nơi nào mục tiêu của Cố Vấn Thành liền ở nơi đó.Tỉnh mộng.Lý Tấu Tinh đang làm chuyện xấu, mắt đối mắt với anh một hồi, chuyện xấu lập tức trở nên quang minh chính đại.Cố Vấn Thành cười khì, "Em có thể thoát khỏi thôi miên của tôi à?"

"Cậu có thể thử xem."

Lý Tấu Tinh."

Vậy tôi muốn thôi miên," Cố Vấn Thành kéo gần khoảng cách giữa hai người, mặt đối mặt, nói khẽ, "CHƠI CHẾT TÔI ĐI, EM YÊU."

Quay cuồng, mồ hôi, nhiệt độ không ngừng tăng cao.Chỉ có nóng bỏng như thế mới có cảm giác chân thực rằng đối phương vẫn còn ở đây.Tác giả thật sự rất sợ Cố Vấn Thành.Nhưng giống như anh ta nói, "Một thế giới không thể có hai Cố Vấn Thành."

Điều cần thay đổi chính là Cố Vấn Thành nên sao có thể để Cố Vấn Thành này qua đó nữa chứ.

Vì cùng đường nên tác giả mới còn nước còn tát để cho Lý Tấu Tinh tới thay đổi tình cảnh bế tắc này.Dù sao cũng không thể tệ hơn nữa.Chỉ có thể làm Cố Vấn Thành trong suốt khiến hắn lo lắng.Sao hắn có thể cam lòng để anh một thân một mình ở một thế giới vừa giống lại vừa khác như kia chứ.Vì vậy hắn yêu cầu tác giả phải để cho Lăng Niên đi theo.Trong các đồng đội Lăng Niên là người bình tĩnh và lý trí nhất....Lòng có rất nhiều bí mật mà cả hai đều hiểu, nhưng không cần phải nói ra.Cho dù đó là gì đi nữa, chỉ cần có thể ở cạnh người yêu thì chẳng cần phải so đo mấy chuyện vụn vặt kia.Mãi đến tối muộn hai người mới ra khỏi phòng.Phòng của đội Mộng Chi được bố trí hài hòa ấm áp, xanh hóa, đệm tựa, đồ vật yêu thích của mỗi người đều đầy đủ.Lăng Niên và các đồng đội đang nhìn màn hình cười to, trên bàn là tách trà bốc lên hơi nóng lượn lờ.Các đồng đội nghe thấy giọng hai người bèn quay đầu nở nụ cười rạng rỡ.Lăng Niên bước tới, Lý Tấu Tinh mở rộng vòng tay, hai người ôm nhau thật chặt.Cố Vấn Thành cười đứng nhìn, lại vờ như lơ đãng nhắc nhở, "Công chúa đưa tới rất nhiều thuốc quý đó."

Lăng Niên liếc xéo, buông Lý Tấu Tinh ra như hắn muốn.Chào mừng đồng đội tỉnh lại, chỉ cần bọn họ vẫn khỏe mạnh là các đồng đội đã cực kỳ thỏa mãn.Bữa tối phong phú náo nhiệt, phòng khách phòng bếp rộn ràng bận bịu.Lý Tấu Tinh cúi đầu nghiêm túc rửa rau, một lát sau có người nhích lại gần anh, tay cầm tay cùng nhau rửa sạch nguyên liệu.Mỗi khi rửa sạch một cái Cố Vấn Thành sẽ thì thầm vào tai Lý Tấu Tinh một câu, "Tôi yêu em lắm."

Nói đi nói lại, theo mỗi lần nói mặt trời nhỏ của hắn sẽ càng thêm rạng rỡ."

Yêu em yêu em nhiều lắm," Cố Vấn Thành càng thêm hăng hái, vắt óc suy nghĩ lời tỏ tình lãng mạn, "Yêu em đến tận khi lìa đời."

Lý Tấu Tinh vui vẻ, chống bồn rửa cười không ngừng.Cố Vấn Thành tựa tên nhóc dỗ dành mãi người yêu mới chịu bật cười, dù không biết có gì buồn cười nhưng vẫn cười ngu theo anh.Hắn không định nói cho Lý Tấu Tinh biết chuyện hắn cũng tiến vào thế giới kia.Đau đớn mà người yêu phải trải qua luôn luôn thống khổ hơn tự mình trải qua gấp trăm lần.Lý Tấu Tinh nói với hắn rằng anh ở thế giới kia rất tốt, hắn bèn cười hỏi có thật không, thật hâm mộ em quá đi.Đối phương không muốn hắn lo lắng hắn bèn vờ như chẳng biết gì cả.Hắn không nỡ để Lý Tấu Tinh cảm thụ nỗi đau ấy thêm lần nữa.Nấu xong bữa ăn đầu ai cũng nhễ nhại mồ hôi.Nhiệt độ trong phòng có hơi nóng, thế nhưng cảm giác nóng bỏng sục sôi này lại rất thoải mái.Lý Tấu Tinh vung tay, hào khí ngất trời, "Uống!"

Tiếng ly chạm nhau vang lên thanh thúy, chẳng ai nể ai, một bàn đồ ăn ngon bị cướp ăn sạch.Cố Vấn Thành nhấp một ngụm rượu, lại liếc nhìn Lý Tấu Tinh.Mặt trời nhỏ của hắn đã chói lọi trở lại.Cố Vấn Thành cười.Vừa lòng thỏa ý....Lúc ở thế giới song song.Cố Vấn Thành đã từng hỏi Cố Vấn Thành kia.Hắn hỏi: "Mày thích Tinh Tinh không?"

Ngôi sao tô điểm trên bầu trời ngoài cửa sổ, vấn đề này Lý Tấu Tinh cũng đã từng hỏi Cố Vấn Thành ở thế giới kia.Đối phương nằm trên giường, lặng im không lên tiếng.Lưng kéo căng, tựa như đang trên bờ vực thẳm.Vì vậy khi trở về thế giới của mình, lúc Cố Vấn Thành gặp được tác giả hắn có nói một câu.Bất kể Cố Vấn Thành nào, đứng trên góc độ của mình mà nói.Cảm giác mất đi Lý Tấu Tinh, mất đi ánh sáng đó, là nỗi thống khổ kéo dài đằng đẵng hít thở cũng khó khăn....Tình cảnh Lý Tấu Tinh gặp tác giả lại hoàn toàn khác biệt.Người bạn coi như có quen biết này khóc lóc nước mắt nước mũi tèm lem, "Nam chính của tôi!"

Hoặc là sụp đổ, hoặc là gay.Thật sự không có lựa chọn thứ ba.Đến khi tác giả phải rời đi vĩnh viễn.Lý Tấu Tinh gọi anh ta lại."

Thà gay còn hơn sụp đổ," anh liếm liếm môi, có chút khẩn trương, "Anh nói có đúng không?"

Tác giả bỗng nhiên cười, "Trước đó Cố Vấn Thành cũng nói với tôi một câu, cậu có biết là gì không?"

"Là gì vậy?"

"Ai cũng có quyền theo đuổi hạnh phúc," tác giả nói, "Nếu như cuốn sách thật sự trở thành một thế giới sống, nếu như nhân vật chính thật sự có ý chí thì hẳn nên nghe theo trái tim mình, nên có cơ hội đạt được hạnh phúc."

Lý Tấu Tinh nghe không hiểu lắm, anh kiên nhẫn hỏi, "Cho nên?"

"Cho nên," tác giả thở dài, giọng nói dần dần bay xa, "Hy vọng sau khi Cố Vấn Thành ở thế giới song song sống lại gặp Lý Tấu Tinh xuyên sách ở thế giới song song kia có thể giữ vững lâu một chút, đừng gay nhanh như vậy."

Mặc dù mỗi ngày đều có độc giả nhắn với anh ta rằng nam chính và đoàn anh em thật đồi bại, nhưng anh ta vẫn luôn rất tự tin về Cố Vấn Thành.Kết quả, anh ta thở dài thườn thượt.Cuối cùng tác giả nói với Lý Tấu Tinh, "Gặp lại sau, bạn của tôi."

Chúc cậu hạnh phúc, hy vọng con đường cậu lựa chọn vĩnh viễn tươi sáng và vui vẻ....Một đêm sau này, Lý Tấu Tinh và Cố Vấn Thành cùng nhau mở mắt.Hai người nhìn nhau một cái, sau đó lại nhìn nhau cười một tiếng."

Chào buổi sáng."

"Người tôi yêu."
 
Ngụy Trang Thành Trai Thẳng - Thường Niệm Quân
PN8: Bên nhau mãi dài lâu


Cố Vấn Thành cứ từng chút từng chút khiến Lý Tấu Tinh ấm áp trở lại.Toàn bộ dịu dàng của hắn đều dành cho Lý Tấu Tinh, Wasser đối với người khác thế nào thì vẫn như thế ấy, duy chỉ có tình yêu vẫn chỉ dành riêng cho một mình anh.Cuộc sống của Lý Tấu Tinh và hắn vô cùng tuyệt vời.Khi thì ở trong vũ trụ tiêu diệt bọn cướp độc ác, khi thì bị ném vào thế giới giả lập tiến hành huấn luyện vô nhân đạo.

Thể lực không ngừng tăng cao, cũng dẫn đến nhu cầu ở phương diện kia của Lý Tấu Tinh tăng vọt.Mới đầu Cố Vấn Thành đối với anh muốn gì được đó, muốn cho Lý Tấu Tinh có thể hoàn toàn tận hứng.

Nhưng Lý Tấu Tinh không thể hoàn toàn tận hứng được, anh không biết nếu mình hoàn toàn tận hứng thì phải muốn bao nhiêu lần cần bao nhiêu lâu, anh lo Cố Vấn Thành không chịu được nên mỗi lần đều tới điểm thì ngừng.Sau khi Cố Vấn Thành biết suy nghĩ của anh thì chỉ cảm thấy đau lòng, khá nắm chắc và tự tin, "Tôi có thể."

Dẫu sao vẫn có công hiệu của NK-03, có thể không chịu được ư?Nhưng đến cuối cùng... vẫn là Lý Tấu Tinh quan tâm mà giảm bớt số lần.Lúc Cố Vấn Thành bật khóc anh liền biết mức độ kia là cực hạn của hắn.Lý Tấu Tinh chỉ có thể tiêu hao tinh lực dồi dào bằng cách vận động, nhưng Cố Vấn Thành chỉ nhớ ăn không nhớ đánh, khi nhìn anh vận động lại rục rịch chủ động khiêu khích.Sau đó Lý Tấu Tinh mới biết tiềm lực của con người là vô tận, không chỉ lúc đau mới khóc mà khi sung sướng cũng sẽ khóc, vượt qua mức độ đó sẽ đón chào một thế giới bao la hơn.Tùy anh rong chơi, ngày càng thành thạo....Đám chó ế như thường lệ vẫn bị ngược rất thảm.Nhưng ít nhất bọn họ đã học được cách tìm niềm vui trong đau khổ, không sao, bọn họ có tận bốn người lận mà.Hoàng tử Yinsa lại mời bọn họ tới hoàng cung làm khách, lúc mấy người đến hoàng cung chỉ gặp được công chúa trang điểm đẹp đẽ.Trang phục tối nay của công chúa điện hạ cực kỳ xinh đẹp, gò má ưng ửng đỏ, nghiêng đầu né tránh tầm mắt của Lăng Niên.Nếu như không chính mắt trông thấy cảnh tượng cô xách váy đuổi đánh hoàng đế bệ hạ thì đây sẽ là một cô gái dịu dàng thùy mị điển hình.Lý Tấu Tinh như nhận ra điều gì, nghiêng người ghé sát vào bên tai Cố Vấn Thành, nói: "Muốn tỏ tình."

Lỗ tai nhạy cảm của Cố Vấn Thành động đậy, lại cười nói: "Khả năng rất cao."

"Chúng ta dành không gian cho Lăng Niên," ánh mắt Lý Tấu Tinh bị dái tai của hắn hấp dẫn, ngứa tay vân vê, "Vườn hoa hoàng cung còn nhiều thứ chúng ta chưa xem xong, có muốn một cuộc hẹn ở đó không?"

Cố Vấn Thành cùng anh đi ra ngoài, cười nói: "Đây mà là hẹn hò à?"

"Không lãng mạn sao?"

"Lãng mãn qua loa."

Hai người nắm tay nhau đi xa, bóng lưng xứng đôi, âm thanh dần dần không rõ.Tế Du kéo Swarin và Hi Nam ra ngoài, cũng cười nói: "Chúng ta đang làm phiền bọn họ yêu đương đấy."

Thế giới được thiết lập chỉ có BG, tiềm năng to lớn ẩn chứa trong thế giới gầm thét dâng trào, lập tức quét sạch toàn bộ đế quốc.Cố Vấn Thành và Lý Tấu Tinh yêu nhau đã khơi dậy dáng vẻ vốn có của thế giới này.Nếu như không phải trên người bọn họ còn có quân hàm, còn có hoàng thất chống lưng bồi dưỡng thành trụ cột tương lai thì truyền thông đã sớm nhấn chìm bọn họ để đưa tin, đưa mỗi một lời nói mỗi một động tác thân mật của bọn họ ra ánh sáng, thỏa mãn lòng tò mò của tất cả mọi người.Nhưng bởi thân phận bọn họ quá đặc thù, dưới tình huống tin tức ít ỏi, ngược lại càng khiến quần chúng điên cuồng dõi theo.Công chúa nhìn bọn họ đi xa, trong cung điện chỉ còn lại cô và Lăng Niên."

Ừm," công chúa chủ động mở miệng, "Tình cảm của Lý Tấu Tinh và Cố Vấn Thành thật tốt."

Mặc dù bình thường Lăng Niên không nói nhiều nhưng quả thật không có ai ủng hộ tình cảm hai người họ hơn hắn.

Vẻ mặt hắn hơi khựng lại, gật đầu một cái, "Ừ."

Sau khi ừ hai người lại cứng nhắc như tảng đá."

Cô..."

"Tôi..."

Mặt Lăng Niên không cảm xúc, tai lặng lẽ đỏ lên, "Có muốn xem tinh thần lực của tôi không?"

Khuôn mặt công chúa đỏ bừng, giọng như muỗi kêu, cô gật đầu một cái, "Có."

Trong vườn hoa hoàng cung.Ba người Tế Du không thấy bóng dáng Cố Vấn Thành và Lý Tấu Tinh đâu, buồn bực không thôi, "Mới đó mà đã đi đâu chứ?"

Bọn họ tiếp tục đi về phía trước, lướt qua cái cây xanh tốt bên cạnh.Trên ngọn cây thật cao, Lý Tấu Tinh đang ngồi dựa vào cây ôm Cố Vấn Thành dây dưa triền miên.Cố Vấn Thành ôm chặt eo Lý Tấu Tinh, hắn được đối phương ôm vào trong ngực thật chặt, thân mật cận kề.Ánh mặt trời xuyên qua kẽ lá, đôi tình nhân quang minh chính đại thân thiết bên nhau....Đế quốc tổ chức hôn lễ hoành tráng cho công chúa của mình.Cánh hoa bay lả tả, áo cưới trắng tinh xõa tung sau lưng.

Công chúa Abe nắm tay Kate đại đế, bước từng bước một về phía Lăng Niên đang đứng chờ phía trước.Lăng Niên cứng ngắc không dám động đậy.Phía sau hắn là các anh em của mình.

Lý Tấu Tinh và Cố Vấn Thành đang thầm thì với nhau, Hi Nam nói nhỏ với Swarin và Tế Du rằng Lăng Niên phản bội bọn họ đi tìm bạn gái trước.

Không một ai có lương tâm tiến lên an ủi Lăng Niên để hắn yên tâm thả lòng tâm trạng, không phải khẩn trương.Tai trái là lời ngon tiếng ngọt của đôi chồng chồng chó chết kia, tai phải là lời than phiền thiểu năng của ba người còn lại.Lăng Niên suýt nữa không kiềm được muốn dạy dỗ bọn họ ngay tại chỗ.Nhưng cách công chúa ngày càng gần, hắn chỉ có thể nghe được tiếng tim đập không ngừng tăng nhanh của mình.Hoàng đế bệ hạ trêu ghẹo con gái, bước chân càng ngày càng chậm, "Con yêu Abe của cha, cha già hy vọng con đường này con có thể đi chậm lại một chút."

Cánh tay công chúa điện hạ dùng sức, gần như lôi hoàng đế bệ hạ đi, tăng nhanh tốc độ bước chân.Hoàng đế bệ hạ bị lôi đi bình tĩnh rút khăn tay trong ngực ra lau mồ hôi trên trán.Hôn lễ tiến hành rất thuận lợi, sau khi kết thúc nghi lễ Lý Tấu Tinh và Cố Vấn Thành bị các ký giả chờ từ sớm ở đó bắt lại."

Hai vị, xin hỏi hai người đã chuẩn bị kết hôn chưa?"

Lý Tấu Tinh quay đầu nhìn về phía Cố Vấn Thành, vừa hay Cố Vấn Thành cũng quay đầu nhìn về phía anh.Ống kính lướt qua từng người một, làm tròn bổn phận truyền lại mỗi một ánh mắt và động tác của hai người họ.Có một kiểu người, chỉ cần tương tác với nhau là có thể khiến người khác rung động.Lý Tấu Tinh nắm lấy tay Cố Vấn Thành đặt bên môi khẽ hôn, "Đế quốc còn chưa ban hành luật cho phép kết hôn đồng giới.

Thượng tá Romond có nói với tôi rằng nếu muốn thay đổi luật hôn nhân thì cần phải có ít nhất 30% công dân bỏ phiếu tán thành."

Nụ cười của Cố Vấn Thành càng tươi, chăm chú nhìn anh nói chuyện.Môi hắn lúc này còn hơi sưng, đặc biệt căng mọng khi thu vào ống kính, người trưởng thành vừa nhìn đã biết là do bị mút đến sưng lên.Vừa nói câu này xong Lý Tấu Tinh liền nhìn thẳng về ống kính trước mặt anh, đôi mắt đen trắng toát lên vẻ nghiêm túc, nói thành khẩn: "Có thể nhờ các vị không?"

Những lời này, vẻ mặt lúc nhìn thẳng vào ống kính này, thậm chí còn có mấy trăm năm sau đều được viết vào lịch sử của đế quốc.Được gọi là "Ánh lửa mở ra thời đại mới."

Toàn đế quốc sục sôi vì luật hôn nhân, tin nhắn được gửi tới tới tấp.

Luật hôn nhân thay đổi khiến cho các đôi đồng tính đang có hảo cảm với nhau rục rịch.Quần chúng ủng hộ và phản đối chiếm cứ một nửa giang sơn mạng tinh cầu.Ba ngày sau.Chính phủ đế quốc công bố đề án thông qua.Dùng tỷ lệ 90% dân số bỏ phiếu thông qua hoàn mỹ....Nếu nói hôn lễ của Lăng Niên với công chúa được xem như là long trọng, thì hôn lễ của Cố Vấn Thành với Lý Tấu Tinh đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn.Bọn họ bí mật cử hành hôn lễ ở một đảo nhỏ, ngày tổ chức Lăng Niên ôm bé con người cá đến làm người chứng hôn cho hai người.Bởi lần đầu Lý Tấu Tinh tỏ tình với Cố Vấn Thành là do bé con làm chứng, chúc phúc của bé con mang theo sắc thái thần kì, không có lựa chọn nào tốt hơn nhóc con.Bé con được đặt trong hồ nước trong xanh vui vẻ bơi qua bơi lại, chờ sau khi buổi lễ bắt đầu nhóc phải cố gắng khiến mặt mình nghiêm nghị hơn.Giọng trẻ con bi bô vang lên trước mặt Cố Vấn Thành và Lý Tấu Tinh.Hai người nghiêm túc đáp lại từng câu, sau đó ôm nhau rồi trao môi hôn.Cố Vấn Thành cảm thán, ôm lấy Lý Tấu Tinh, "Em thực sự là của tôi rồi."

Tinh thần lực thoát ra khỏi cơ thể vấn vít với nhau, vẽ ra một trái tim thật to trước mặt mọi người.Ngay cả người đã chứng kiến bọn họ nhiều lần cũng không khỏi xúc động.

Tinh thần lực có thể tùy ý hòa hợp, đan xen, tách rời như vậy, điều này phải có bao nhiêu tín nhiệm và tình yêu cho nhau chứ?

Thật sự là trời sinh một đôi, không ai có thể xen vào.Bé con hát bài ca chúc phúc cho bọn họ, cuối cùng tò mò nhìn bụng Cố Vấn Thành, "Đại ca, anh sẽ có mang bé cưng hả?"

Ngày tốt thế này Cố Vấn Thành chỉ cười cười, đè gân xanh nổi trên trán xuống, kiềm chế mình không đốt bé con thành cục than, "Anh là đàn ông."

Lý Tấu Tinh đã lặng lẽ cười."

Nhưng giống đực của tộc người cá của bọn em cũng có thể mang thai bé cưng mà," bé con ngốc moe đặt câu hỏi, "Sao đại ca lại không có, có phải lão đại chưa đủ cố gắng không?"

Lý Tấu Tinh cười đến gập cả bụng, vỗ vỗ đầu bé con, "Em có vẻ hiểu biết lắm nhỉ."

Cố Vấn Thành liếc mắt nhìn bé đầy ẩn ý, bản năng nguy hiểm khiến bé con ngoan ngoãn ngậm miệng lại, sợ hãi rụt người lại vào trong làn nước.Lý Tấu Tinh ôm eo Cố Vấn Thành, đùa, "Tối nay sẽ làm cho bụng cậu nhô lên nhé?"

Cố Vấn Thành khoác tay lên cổ Lý Tấu Tinh, cười dịu dàng, giây tiếp theo liền ném anh vào trong hồ nước.凸 em gái nhà em.Chó ế của đội Mộng Chi chỉ còn lại ba người, ba chó ế này quyết định tự thân vận động để mau mau thoát khỏi danh sách.Nhưng mỗi lần đều thất bại ê chề, cuối cùng trên diễn đàn trường quân đội Thừa Dương còn xuất hiện tin tức không thể giải thích được, nói rằng ba người còn lại của đội Mộng Chi là chó ế vạn năm, nhất định sẽ ế suốt đời.Ba người uất ức ôm lấy nhau, cô độc rơi lệ.Vốn nghĩ rằng sau khi có bạn gái Lăng Niên sẽ tách khỏi đội Mộng Chi nhưng không ngờ là hắn lại không có gì thay đổi.

Ngày ngày ăn ở cùng đội Mộng Chi, có lúc lịch hẹn hò bị trùng với việc của anh em Lăng Niên còn chẳng chút do dự mà lựa chọn anh em của mình.Chưa kể đế quốc luôn giao nhiệm vụ, một năm 365 ngày Lăng Niên còn giống yêu đương với đội Mộng Chi hơn yêu đương với công chúa.Đội Mộng Chi đối với việc làm này của hắn vừa ấm lòng vừa cảm thấy lo âu, rất sợ tình cảm của hai người họ sẽ xảy ra vấn đề.

Nhưng công chúa điện hạ rõ ràng đã có chuẩn bị cho chuyện này, cô nhanh chóng chấp nhận, còn tươi cười để bọn họ không cần lo lắng.Bất kể là đội Mộng Chi đã định trước là huyền thoại, hay là một người lính bình thường của đế quốc.Người nhà của bọn họ chắc chắn phải nén chịu cô đơn quạnh quẽ, mang theo trái tim mạnh mẽ không thua anh hùng, chống đỡ bọn họ không ngừng tiến về phía trước.Bất kể bước lên nguy hiểm hay bước lên ánh sáng, chỉ cần bọn họ cần, người nhà chỉ biết ủng hộ vô điều kiện.Những lúc thế này công chúa sẽ hâm mộ Lý Tấu Tinh và Cố Vấn Thành có thể kề vai tác chiến.Cùng nhau gánh vác vui vẻ và đau đớn, cùng nhau gặt lấy vinh dự và công lao, nhìn từng ngóc ngách bí ẩn khắp vũ trụ, cứu giúp những người đang chờ bọn họ cứu vớt.Cùng nâng ly rượu đầy, bên nhau mãi dài lâu.Cuộc sống như thế, là một cuộc sống hạnh phúc chẳng thể nghi ngờ.
 
Ngụy Trang Thành Trai Thẳng - Thường Niệm Quân
PN9: Ngọt ngọt ngọt (Pass)


Chương set pass.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back