Tâm Linh Người Quản Lý Linh hồn

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
285195568-256-k653654.jpg

Người Quản Lý Linh Hồn
Tác giả: Phuong_Am
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Lịch đăng truyện là 2 chương mỗi tuần, vào thứ 3 và thứ 6 nhé.

Linh hồn nào đó: "Cô là ai?."

Ngân Tranh cao cao tại thượng, nhìn linh hồn nọ: "Ta?

Ta là người quản lý, dẫn dắt những linh hồn đi đầu thai, bắt đầu một cuộc đời mới."

Ngân Tranh là người quản lí linh hồn, nhiệm vụ của cô là tìm những linh hồn còn lang thang trên trần gian giúp bọn chúng đi đầu thai, nhưng trước khi giúp bọn chúng đi đầu thai, cô phải tiêu trừ oán khí của trên người họ, mà để có thể tiêu trừ oán khí cô phải giúp những linh hồn đó hoàn thành nguyện vọng của chúng.​
 
Người Quản Lý Linh Hồn
Nguyễn Tịnh


Học sinh trường trung học Phổ Tinh đều biết trường học bọn họ bị quỷ ám,Từ lâu học sinh trong trường đã chuyền tai nhau về những việc tâm linh xảy ra ở đây.Họ nói, qua 8 giờ tối nếu ai còn ở trong sân trường sẽ gặp được hồn ma của một nữ sinh, với bộ đồng phục nhuộm máu, hay là hồn ma của không đầu nữ sinh ở nhà vệ sinh lầu một.Lớp 11A là lớp mọi người đều sợ hãi, bởi vì lớp học này chính là hiện trường vụ án năm năm trước, nếu như ai bước vào đây sẽ không sống nổi một ngày.Một lời đồn cuối cùng chính là sự việc xảy ra năm năm trước, năm năm trước ở trường trung học Phổ Tinh này xảy ra một vụ án mạng, khiến hai nữ sinh chết.Sáng ngày 25/7, mọi người phát hiện hai cái xác của hai nữ sinh họ Diệp và họ Nguyễn, một cái xác bị chặt đầu của một nữ sinh ở nhà vệ sinh lầu một, và một cái xác nữ sinh khác bị đâm ở lớp 11A.Mà nguyên nhân cái chết chính là, hai người xảy ra mâu thuẫn, nữ sinh họ Nguyễn đã cắt cổ bạn mình ở nhà vệ sinh, sau đó tự sát tại lớp 11A.Đến bây giờ lớp 11A đã bị khoá lại, nhưng đến một khoảng thời gian lại có người chết trong đó.Nhưng vụ án chỉ là lời đồn của học sinh truyền tai nhau, vì sự việc năm đó đã bị nhà trường và gia đình hai bên đè xuống.Rất nhiều phiên bản khác nhau về sự việc năm đó được truyền ra, thật giả lẫn lộn, không ai biết được.Học sinh trong trường đều rất sợ hãi, nhưng bọn họ lại không dám nói cho người nhà chuyện ở đây, hay rời khỏi ngôi trường này, bởi vì lúc trước có rất nhiều người, khóc lóc kể với người nhà và kiên quyết rời khỏi, đến giờ đã bị điên điên, khùng khùng.

Nghĩ đến những người đó, bọn họ chỉ có thể cắn răng chịu đựng học tiếp đến khi ra trường mới có thể rời khỏi đây.Học sinh, giáo viên ở đây sau khi tan học liền trở về ký túc xá, không ai ở trong sân trường quá 8 giờ tối.-Sân trường.Hai nữ sinh co rúm lại, chậm chạp tiến vào sân trường."

Trễ...rồi, hay là ngày...ngày mai tụi mình đến lấy được không?

Tớ...tớ sợ lắm."

Thanh âm rung rẩy của một nữ sinh đánh rãy sự im lặng.Nữ sinh bên cạnh cau mài: "Tiểu Yêu cậu nhát vừa thôi, nếu cậu không dám vào, thì về trước đi, tớ vào một mình.Nói rồi cũng không đợi bạn mình đáp lại, một đường đi thẳng vào."

Ai, cậu đợi mình với: "Lý Yêu thấy bạn của mình không do dự mà đi rồi, sợ hãi chạy theo.Bọn họ là bạn thân cũng là bạn cùng phòng với nhau, nữ sinh đi trước tên là Liễu Vân, còn nữ sinh nhút nhát vừa nói là Lý Yêu, bọn họ có mặt ở đây là vì Liễu Vân để quên chìa khoá ký túc xá ở lớp, nên đành đánh liều đến lấy.Lúc bọn họ đến đây cũng đã 9giờ rồi, giáo viên và học sinh cũng đã về ký túc xá, ở đây bảo vệ cũng được về trước 8giờ vì vậy bây giờ trong trường vắng tanh, không có một bóng người, xung quanh tối đen, tạo nên một không gian âm u, quỷ dị.Lý Yêu một tay ôm chặt cánh tay Liễu Vân, tay còn lại níu níu vạt áo cô ấy: "Tiểu Vân, tớ...sợ."

Liễu Vân không nói gì chỉ vỗ vỗ vai Lý Yêu, cô mở đèn lên rọi phía trước, chân đều đều bước đi, qua một hồi thuận lợi tiến vào lớp 11C, Liễu Vân rất nhanh đã tìm được chìa khoá.Nhưng quay lại thì phát hiện không thấy Lý Yêu.Cô hốt hoảng, gấp gáp chạy đi tìm bạn mình, khi chân vừa chạm tới bật cầu thang, liền nghe một tiếng hét thất thanh, cô chạy theo âm thanh thì đi tới lớp 11A.Liễu Vân sợ hãi nhìn cảnh tượng trong lớp, ở cửa lớp có một vũng máu, mà trên vũng máu đó là Lý Yêu bạn cô, người khi nảy còn sống sờ sờ, cái đầu cô ấy bị lìa khỏi cơ thể, đang hứơng tới cô mở to mắt, trên gương mặt còn đọng lại vẻ sợ hãi tột độ.Cô xoay người muốn chạy nhưng phát hiên chân mình mềm nhũn, ngã xuống.Liễu Vân lê lết cơ thể bò đi, lúc này phía sau cô xuất hiện một bóng đen.

Cô bò được một đoạn, thì một lực mạnh kéo cô vào lớp."

Aaa..."____Sáng ngày hôm sau một tiếng hét thất thanh, đáng thức mọi người, giáo viên cùng học sinh chạy ra thì thấy, một nữ sinh hớt hơ hớt hải, chạy từ lầu 1 xuống, nữ sinh lắp bắp một hồi mới đem sự việc kể ra, cô ấy nói, cô ấy thấy xác chết trong lớp 11A, mọi người bán tín bán nghi đi tới lớp 11A, bọn họ kinh hãi nhìn một vũng máu trước cửa, mà máu là từ khe của lớp này chảy ra, giáo viên hớt hải lấy chìa khoá mở cửa ra, vừa mở cửa ra chính là một cảnh tượng kinh hoàng.Trong lớp học khắp nơi đều là máu, mà trên vũng máu đó có hai cái xác không đầu đang nằm, dựa theo đồng phục đang mặt thì biết được là nữ sinh, mà điều kinh dị chính là đầu của bọn họ được đặt trên một bàn học, mà vị trí đó khiến mọi người có mặt ở đây khiếp sợ, vị trí đó chính là chỗ ngồi của hai người đã chết ở vụ án năm năm trước."

Oẹ..."

" Oẹ..."

Có nhiều học sinh nhìn thấy cảnh này không nhịn được nôn, ói.Ngân Tranh nhíu mày, nhìn cảnh tượng bên trong, rồi lại nhìn tới mấy học sinh đang nôn bên cạnh.Cô bỗng dưng thấy không khoẻ.Ngân Trang lui ra, đi xuống sân trường, sau một hồi loi kéo bạn học ở xung quanh, thì cũng biết được tình hình của ngôi trường này.Mặc dù biết được sự việc của trường này rồi, nhưng khi nghe được trong miệng các học sinh ở đây, cũng đủ khiến cô kinh ngạc.Thật nhiều phiên bản nga~Không phải nói sức tưởng tượng, và bịa chuyện của con người thật đáng sợ.Trường học không báo cảnh sát mà tự mình giải quyết.Sau khi tra camera và lấy lời khai của học sinh, nhà trường biết được danh tính và lý do hai nữ sinh kia chết ở đây.Liễu Vân, Lý Yêu, bạn cùng phòng ký túc xá.9giờ tối hôm qua hai người này tiến vào sân trường, rồi tách ra, đến một lúc thì Liễu Vân gấp gáp chạy ra khỏi lớp 11C của họ, rồi chạy tới lớp 11A, điều kinh ngạc là lớp 11A thế nhưng mở cửa.Phải biết lớp học này từ năm năm trước đã khoá lại, mà ban nãy khi phát hiện xác chết lớp học chính là đóng lại, bọn họ phải mở ra mới thấy được sự việc.Nhưng Liễu Vân chạy tới trước cửa lớp thì dừng lại, biểu cảm trên mặt cô ta là một sự sợ hãi tột độ, cách một màng hình nhưng giáo viên trong trường điều cảm nhận được sự sợ hãi và rung rẩy của Liễu Vân.Lúc này Liễu Vân đột nhiên ngã xuống, cô ta nhanh chóng lết người muốn bỏ chạy, nhưng được một đoạn thì bị một lực gì đó kéo vào trong lớp 11A, cánh cửa lớp "ầm" một tiếng đóng lại.Mà trong khoảng thời gian đó không có một tiếng la hét.Mặc dù trường đã giấu sự việc này, nhưng học sinh vẫn truyền miệng nhau về việc hai nữ sinh kia chết.Họ chắc chắn là do hai hồn ma trong trường gây ra.Lúc này đây toàn bộ học sinh trong trường này đều lo sợ, không những học sinh là giáo viên ở đây cũng vậy, bọn họ sợ tiếp theo chính là bọn họ, bọn họ muốn rời khỏi đây, nhưng lại sợ mình cũng như những người trước kia rời khỏi trường điên điên, khùng khùng.Trong lúc trường học nháo nhào, Ngân Tranh liền đi xung quanh trường xem xét.Ngân Tranh không mặt đồng phục trường, nhưng học sinh trường cũng không thấy lạ, vì học sinh trường này cũng không có được mấy người mặt đồng phục.Ngân Tranh là người quản lý linh hồn, mấy ngày trước nhận được lệnh đi xử lí hồn ma đang quấy nhiễu một trường học ở trần gian.Sau khi xem qua những thông tin của ngôi trường này, cô đã đến đây để xem nguyên nhân dẫn đến sự việc như vậy.Nhưng lại đến ngay ngày có người bị hại chết, khi đứng trước cổng trường Ngân Tranh đã nhìn thấy âm khí quấn quanh ngôi trường ngày, đặt biệt là lớp vừa tìm được hai cái xác kia và nhà vệ sinh, âm khí vô cùng đậm, nhưng cô không hề thấy bất cứ hồn ma nào.Vì vậy Ngân Tranh đợi đến đêm, cô đi tới lớp 11A, trước cửa âm khí quấn quanh, cô phất tay, cánh cửa "cạch" một tiếng mở ra.Ngân Tranh đi vào trong, cô cảm nhận được có một hồn ma đang ở đây: " Ngươi ra đây đi."

Vẫn không có động tĩnh gì, Ngân Tranh cười nhẹ, cô vươn tay bóp vào không khí, tức khắc một tiếng hét vang lên."

Aaa...aaa..."

Trong tay Ngân Tranh cũng xuất hiện một hồn ma, không phải nói là nữ quỷ, gương mặt cô ta toàn là máu, tóc bết dính lại, quần áo cũng toàn là máu, ở ngay ngực còn có một lỗ thủng lớn."

Thả ta ra...thả ta ra."

Nữ quỷ la hét, giẫy giụaNgân Tranh nhíu mày, ngón trỏ xinh đẹp điểm nhẹ vào giữa trán nữ quỷ, nữ quỷ liền im lặng, không còn giẫy giụa nữa, nhưng đôi mắt vẫn mở to, trừng trừng nhìn Ngân Tranh.Nữ quỷ đe doạ: "Đừng xen vào chuyện của ta, nếu không ta giết chết ngươi."

Ngân Tranh giống như nghe được truyện cười, cô cười to: " Giết ta?

Chỉ bằng ngươi."

Cô ném nữ quỷ xuống đất, từ trên cao nhìn xuống: "Ngươi nói xem ngươi không chịu đi đầu thai mà quấy nhiễu trần gian, phiền đến ta phải đi xử lí, vậy ta có nên xen vào không?."

Nữ quỷ, khiếp sợ, trợn mắt: "Ngân Tranh đại nhân?."

Nữ quỷ mặc dù chỉ ở trong trường này thôi những thỉnh thoảng cũng có những hồn ma khác đi vào đây chơi, cô ta cũng từ trong miệng bọn chúng biết được Ngân Tranh đại nhân, người quản lý linh hồn.Ngân Tranh gật đầu: "Là ta."

Nữ quỷ đột nhiên khóc lên, hình dạng kinh dị cũng biến mất thay vào đó là một giương mặt của thiếu nữ xinh đẹp."

Đại nhân, ta không thể rời khỏi nơi này, đại nhân người hãy giúp ta, giúp ta giết chết đôi tra nam tiện nữ kia."

Ngân Tranh nhướn mài: "Không phải Diệp Tiểu Tiểu đã bị ngươi giết chết rồi sao?."

Biểu cảm trên gương mặt nữ quỷ thay đổi, gương mặt trở nên vặn vẹo, dữ tợn."

Phải, ta đã giết chết cô ta, nhưng ta muốn cô ta đến làm quỷ cũng không thể làm."

Ngân Tranh nhìn oán khí xung quanh nữ quỷ không ngừng nồng đậm, không khỏi lắc đầu."

Chậc, chậc, oán khí trên người ngươi lại nồng đậm rồi, nếu cứ như vậy ngươi sẽ không thể đầu thai đâu."

"Dù cho hồn siêu phách tán ta cũng muốn ả đàn bà kia cũng phải như vậy."

"Tại sao lại hận Diệp Tiểu Tiểu như vậy?."

Lúc này nữ quỷ mới bắt đầu kể chuyện xưa của mình.
 
Người Quản Lý Linh Hồn
Nguyễn Tịnh (2)


Diệp Tiểu Tiểu và Nguyễn Tịnh là bạn thân rất nổi tiếng ở trường, không ai là không biết tới bọn họ.Người trong trường thường rất thắc mắc tại sao bọn họ có thể làm bạn, bởi vì hai người họ hoàn toàn khác biệt nhau.Diệp Tiểu Tiểu có thể nói là nữ thần, học bá của của trường, luận về gia thế, hay tài, sắc cô đều có.Song, hành tích cô cũng rất tốt, kì thi nào cũng đều đứng đầu khối, tính cách lại hoạt bát đáng yêu.Mà Nguyễn Tịnh thì hoàn toàn khác, cô chính là chị đại của trường, ngoại hình chính là cái kiểu, nhìn vào là biết ngay dân đàn chị, đầu tóc đủ màu, gương mặt trang điểm loè loẹt.Thành tính lại rất kém, suốt ngày không phải trốn học, hút thuốc thì chính là đánh nhau, tính cách thì hỏng bét, nóng tính, kiêu căng.Nhìn bọn họ hoàn toàn trái ngược nhau như vậy, mà vẫn hoà thuận với nhau, nên mọi người đều cho rằng Diệp Tiểu Tiểu và Nguyễn Tịnh là bạn thân, một tình bạn vĩ đại.Nhưng thật ra, Nguyễn Tịnh rất ghét Diệp Tiểu Tiểu, mà Diệp Tiểu Tiểu cũng biết Nguyễn Tịnh ghét cô ấy nhưng cô ấy cho rằng, Nguyễn Tịnh chỉ nhất thời không nhìn thấy được lòng tốt của cô ấy, nên mới như vậy, đợi một khoảng thời gian nữa cô ấy tin rằng Nguyễn Tịnh sẽ hiểu.Đến sau này Diệp Tiểu Tiểu mới biết cô ấy sai rồi...Diệp Tiểu Tiểu và Nguyễn Tịnh là bạn từ nhỏ, gia đình hai người có giao tình, nên từ khi sinh ra bọn họ đã chơi với nhau, trên dưới bọn họ còn có hai người khác, là anh Diệp Tiểu Tiểu, Diệp Âu và Diệp Thao.Nguyễn Tịnh chơi với bọn họ cô rất áp lực, bởi vì gia thế cô không tốt, nhà họ Diệp chính là hào môn trên hào môn, còn Nguyễn gia thì chỉ là nhà giàu mới nổi.Lại nói Nguyễn Tịnh thành tích học tập không được tốt, bởi vậy cô thường bị ba mẹ đem ra so sánh với Diệp Tiểu Tiểu, từ nhỏ đến lớn cuộc sống của Nguyễn Tịnh đều tồn tại ba chữ Diệp Tiểu Tiểu, cho nên cô rất chán ghét Diệp Tiểu Tiểu.Trong đầu Nguyễn Tịnh lúc nào cũng xuất hiện rất nhiều câu hỏi.Tại sao, Diệp Tiểu Tiểu có tất cả mà cô ta lại không có gì, tại sao?

Tại sao?.Tại sao, Diệp Tiểu Tiểu được ba mẹ yêu thương, được anh trai chăm sóc, tại sao cô ta không có, cô cũng rất muốn, rất muốn được ba mẹ yêu thương, cũng rất muốn có anh trai chăm sóc.Mặc dù Nguyễn Tịnh rất ghét Diệp Tiểu Tiểu những cũng không xé rách mối quan hệ này, cho đến lúc...Cô phát hiện bạn trai cũng mình đang lén lúc ngoại tình sau lưng cô, mà người qua lại với bạn trai cô thế nhưng là Diệp Tiểu Tiểu.Nguyễn Tịnh lúc đó rất tức giận, cô đến tìm Diệp Tiểu Tiểu để chất vấn, nhưng cô ấy chối bỏ, làm Nguyễn Tịnh rất tức giận.Bọn họ cải nhau rất to, cô không hề nghe bạn mình giải thích, Nguyễn Tịnh thậm chí còn đánh Diệp Tiểu Tiểu,Dưới sự châm ngòi của những người xung quanh, Nguyễn Tịnh hoàn toàn điên lên, cô cho rằng Diệp Tiểu Tiểu cướp bạn trai cô ta, vì vậy cô ta theo dõi Diệp Tiểu Tiểu biết được cô ấy để quên đồ trong lớp học, mà theo tính cách Diệp Tiểu Tiểu cô ấy chắc chắn sẽ đến lớp học để lấy, cho nên cô ta đã chờ sẵn Diệp Tiểu Tiểu trong lớp.Đợi đến khi Diệp Tiểu Tiểu lên tới, cô lấy từ trong túi ra một con dao đâm liên tục vào người Diệp Tiểu Tiểu.Lúc này tâm lý Nguyễn Tịnh đã hoàn toàn vặn vẹo, trong đầu cô lúc này chỉ có một ý nghĩ là giết chết Diệp Tiểu Tiểu, Diệp Tiểu Tiểu chết rồi thì sẽ không còn ai lấy cô ta ra so sánh với Diệp Tiểu Tiểu nữa.Diệp Tiểu Tiểu nhìn thấy bạn mình như vậy, cô ấy rất sợ hãi, lấy chút hơi sức còn lại bỏ chạy, nhưng không thể thoát khỏi tay Nguyễn Tịnh được, khi chạy đến phòng vệ sinh, cô ấy bị Nguyễn Tịnh từ sau đâm một dao nữa liền té ngã.Nguyễn Tịnh kéo Diệp Tiểu Tiểu vào nhà vệ sinh rồi giết cô ấy, sau khi giết bạn mình xong, Nguyễn Tịnh quay về lớp học, tại vị trí ngồi của bọn họ tự sát.Sao khi nghe hết sự tình, Ngân Tranh cũng đã hiểu hết chuyện.Theo đó cô cũng đoán được hồn ma đã chịu trừng phạt thay nữ quỷ này, trong miệng Thái Tuân là ai rồi.Nhưng một cô gái có thể nhận lấy vô số đau đớn, chịu trừng phạt thay kẻ giết mình, sau có thể làm điều phản bội bạn mình, là cướp bạn trai của bạn mình sao?.Xem ra cô phải đi xem rồi."

Có muốn ta giúp ngươi thay đổi cuộc đời không, có muốn ta giúp cô không còn bị so sánh với Diệp Tiểu Tiểu không?."

Nữ quỷ ngẩn đầu lên, đôi mắt khó tin: "Có thể sao?."

Ngân Tranh mỉm cười, gật đầu: "Có thể, nhưng phải đồng ý với một điều kiện của ta."

"Điều kiện?

Điều kiện gì?."

"Sau khi ta giúp ngươi xong, ngươi phải đi đầu thai."

Nữ quỷ gật đầu liên tục: "Được, ta đồng ý, ta muốn mọi người biết ta không thề thua kém Diệp Tiểu Tiểu, muốn không bị mọi người so sánh với cô ta."

Khoé môi Ngân Tranh cong lên.Cô gật đầu đáp ứng.Ngón tay cô lại điểm giữa trán nữa quỷ, trong chóc lát nữ quỷ tan biến.Ngân Tranh phất tay biến mất._"Anh rời khỏi Tịnh Tịnh đi, nếu không tôi sẽ đem những tấm ảnh này cho cô ấy xem."

Diệp Tiểu Tiểu trong tay một một xấp hình quơ quơ trước mặt Trương Tấn.Gương mặt Trương Tấn trầm xuống, hắn nheo mắt nhìn xấp hình trên tay Diệp Tiểu Tiểu.Hai người nói thêm một vài ba câu, Diệp Tiểu Tiểu bất ngờ tức giận đẩy Trương Tấn một cái mạnh, thành công đẩy ngã hắn xuống, nhưng bản thân cô ấy cũng mất thăng bằng mà ngã theo hắn, cơ thể hai người chạm nhau.Đúng lúc này Nguyễn Tịnh không biết ở đâu xuất hiện, nhìn thấy một màng này, tức giận chất vấn hai người, nhìn thấy Trương Tấn không giải thích, Diệp Tiểu Tiểu gấp đến đỏ mắt, cô ấy cố giải thích, nhưng lúc này Nguyễn Tịnh đã bị cơn ghen tuông cùng tức giận lấn át, sao có thể nghe lời giải thích của Diệp Tiểu Tiểu, bọn họ bắt đầu cải nhau, sau đó tách ra, rời đi, chỉ còn lại Diệp Tiểu Tiểu đứng ngây ngốc ở đó, cô ấy nhìn theo bóng lưng khuất dần của Nguyễn Tịnh, nước mắt không kiềm chế được chảy xuống.Ngân Tranh từ xa xa đứng nhìn thân ảnh đang rung rẩy vì khóc ở dưới góc cây kia.Không nghĩ còn có chuyện như vậy...Thì ra Diệp Tiểu Tiểu không phải cướp bạn trai của bạn mình, mà là cô ấy phát hiện Trương Tấn là tra nam, nên muốn hắn ta rời khỏi Nguyễn Tịnh, nhưng không ngờ lại bị Nguyễn Tịnh hiểu lầm._Ngân Tranh đứng nhìn nữ sinh non nớt đang nằm trên giường."

Ta thay ngươi thay đổi cuộc sống, thay ngươi chiếu cố tốt Diệp Tiểu Tiểu."

Nói xong Ngân Tranh nằm xuống cơ thể Nguyễn Tịnh, cơ thể hai người hoà làm một.Ngân Tranh mở bừng mắt, cô xoa xoa đầu, bắt đầu sắp xếp kí ức của Nguyễn Tịnh.Qua một hồi cô ngồi dạy vệ sinh cá nhân, đến lúc nhìn đến cái đầu đủ màu sắc của mình, khoé môi Ngân Tranh giật giật.Mắt của Nguyễn Tịnh bị mù à?.Sao có thể nhuộm cái đầu thành như vậy.May mắn hôm nay chính là chủ nhật, cô nhanh chóng thay quần áo, rồi đi xuống nhà, chuẩn bị đi tiệm tóc.Mấy ngày trước ba mẹ Nguyễn Tịnh đã đi du lịch, đem cô ấy qua nhà họ Diệp ở.Nguyễn Tịnh không thích ở bên đó, nên đã quay về nhà, cho nên bây giờ nhà chỉ còn lại người giúp việc là dì Trần.Dì Trần nhìn thấy nhìn thấy đi xuống định gọi cô đến ăn cơm, khi nhìn đến khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp, thì bà hơi kinh ngạc.Tiểu thư không trang điểm thật đẹp.Dì Trần mỉm cười, không tiếc lời khen: "Tiểu thư hôm nay thật đẹp."

Ngân Tranh mỉm cười."

Cảm ơn dì."

Nói rồi, Ngân Tranh đi tới bàn ăn ngồi xuống, chậm rãi dùng bữa, dáng người ngay ngắn, động tác ưu nhã.Dì Trần cảm thấy hôm nay tiểu thư rất khác, nhưng bà cũng rất vui, rất lâu trước kia tiểu như cũng như vậy, là một tiểu thư xinh đẹp ưu nhã, đoan trang.Sau khi ăn xong, Ngân Tranh đi tới tiệm tóc._Thợ làm tóc đưa một bản màu tóc cho cô nhìn: "Cô gái, cô muốn nhuộm màu gì?."

Ngân tranh không nhìn tới."

Nhuộm lại màu đen là được."

Thợ làm tóc hơi ngạc nhiên, nhưng cũng không nói gì bắt tay vào làm tóc cho cô.Sau hai tiếng ngồi ở tiệm tóc thì mái tóc của cô cũng đã trở lại màu đen, Ngân Tranh nhìn nhìn người trong gương, quả nhiên là một tiểu cô nương xinh đẹp mà.Nguyễn Tịnh vốn dĩ rất đẹp, nhưng do ngày nào cô ấy cũng trang điểm đậm lại thêm màu tóc loè lẹt nên nhìn cô ấy rất xấu xí, sau khi Ngân Tranh tẩy đi lớp trang điểm và nhuộm lại màu tóc thì gương mặt cô cũng trở lại vẻ vốn có.Đang chuẩn bị bước ra khỏi tiệm thì chuông điện thoại vang lên, Ngân Tranh nhìn tên hiển thị trên màng hình, là Diệp Tiểu Tiểu.Cô bắt máy, giọng nói ôn nhu: "Có việc gì sao?"

Đầu dây bên kia, Diệp Tiểu Tiểu sửng sốt, lấy điện thoại xuống nhìn một cái nhìn thấy rõ tên hiển thị trên màng hình đúng là Nguyễn Tịnh.Diệp Tiểu Tiểu không chắc chắn hỏi: "Tịnh Tịnh?."

"Là tớ."

Sau ngạc nhiên chính là vui mừng: "Tớ muốn mời cậu tới nhà tớ chơi, ba mẹ tớ nhắc cậu suốt."

Ngân Tranh vui vẻ đáp ứng: "Được, tớ qua ngay."

"Ừm..ừm"Sau khi cúp máy, Diệp Tiểu Tiểu mãi còn chưa hoàn hồn được, thật lâu rồi Tịnh Tịnh không ôn nhu như vậy với cô ấy, hai bọn họ từ nhỏ đã chơi với nhau, mà Tịnh Tịnh từ nhỏ luôn bảo vệ cô ấy, có thứ gì cũng đều cho cô ấy trước tiên, bây giờ cô ấy đã xem Tịnh Tịnh là người nhà rồi, nhưng không hiểu vì cái gì suốt năm nay Tịnh Tịnh luôn nổi cáu, lạnh nhạt với cô ấy.Ngân Tranh lái xe đến Diệp gia, khi xe lái đến cổng, cổng trực tiếng mở ra, cô chậm chậm lái xe vào bãi xe của Diệp gia, Nguyễn Tịnh thường xuyên tới đây chơi đôi lúc còn ngủ lại, cô có được ký ức của cô ấy nên rất quen thuộc ở đây.Cửa lớn đang mở, Ngân Tranh bước vào liền thấy Diệp Tiểu Tiểu đang chạy ra, cô ấy ôm cánh tay cô."

Cậu tới rồi, đến đây mẹ tớ hôm nay làm nhìu món ngon lắm đấy."

Ngân Tranh mặc cho cô ấy ôm ôm, kéo kéo cánh tay mình, cô giơ tay xoa xoa đầu Diệp Tiểu Tiểu.Ừm, rất mềm.Ngân Tranh thấy Diệp Tiểu Tiểu không nói gì, liền xoa đến tóc Diệp Tiểu Tiểu rối tung cả lên.Diệp Tiểu Tiểu không để ý tới đầu mình rối tung, ngoan ngoãn để yên cho cô xoa, mặt còn ửng đỏ.Tịnh Tịnh hôm nay ôn nhu quá.Ngân Tranh nhìn Diệp Tiểu Tiểu ngoan ngoãn như vậy, cảm thấy rất khó hiểu, cô muốn biết tại sao, cho dù Nguyễn Tịnh có làm gì Diệp Tiểu Tiểu cho đi nữa cô ấy vẫn tha thứ, yêu thích Nguyễn Tịnh như cũ vậy?."

Đi thôi."

Ngân Tranh mở miệng, cô thật không biết nếu cô không lên tiếng cô nhóc này sẽ đứng đây ôm mình tới bao giờ."

Thì ra là tiểu Tịnh đến, bảo sao Tiểu Tiểu đang ăn vừa nghe tiếng xe liền chạy ra nhanh như vậy."

Ngân Tranh cười cười, ngồi vào bàn ăn."

Ôi, nhuộm lại tóc rồi đó à?."

Người nói chính là Diệp Thao, anh thứ hai của Diệp Tiểu Tiểu, giọng nói hắn mang theo chút đùa giỡn.Lúc này mọi người đều đưa mắt nhìn Ngân Tranh, Diệp Tiểu Tiểu nhìn chầm chầm rồi đột nhiên phì cười."

Ban nảy không đề ý, Tịnh Tịnh nhuộm tóc lại rất đẹp."

Mẹ Diệp cũng tiếp lời: "Đúng vậy, rất đẹp."

Ngân Tranh: "Cảm ơn ạ."

Buổi cơm này ăn rất vui vẻ, cười cười, nói nói, Diệp Thao nói liên tục, chọc mọi người cười phá lên, người trầm mặt như ba Diệp cũng đôi lúc nói vài câu, chỉ có anh cả Diệp Âu là không nói gì, Ngân Tranh cũng không để ý đến anh ta lắm
 
Người Quản Lý Linh Hồn
Nguyễn Tịnh (3)


Sau khi ăn cơm xong, hai anh em Diệp Âu, Diệp Thao đều đi ra ngoài, còn Diệp Tiểu Tiểu thì kéo cô ra xem phim, xem phim xong lại bị kéo đi dạo, ngắm hoa, đi mua sắm, đến tận 9giờ tối cô mới có thể về, trước khi về còn bị Diệp Tiểu Tiểu kéo lại lưu luyến một hồi, lúc này mặt Ngân Tranh hoàn toàn đen.Mặc dù cô rất thích những người ngoan ngoãn, đáng yêu như Diệp Tiểu Tiểu nhưng tiểu nha đầu này quá dính người, cô lười chơi cùng lắm.Đến khi về tới nhà Ngân Tranh mệt vô cùng, cả ngày lăn lộn cùng Diệp Tiểu Tiểu, cô cũng bội phục cô nhóc đó, không những không mệt, khí thế còn bừng bừng muốn chơi tiếp.Cô cảm thấy ngày mai mình không thể đi học nổi, từ trước đến nay cô chính là một con sâu lười, không thích làm gì cả, chỉ cần nghĩ đến đi đâu cô liền ể oải, muốn ngủ.Ai, nghĩ tới ngày mai còn phải đi học, là muốn ngủ rồi.Nói là làm, thay đồ xong, cô liền lăn lên giường ngủ.Sáng hôm sau Ngân Tranh thức dậy rất sớm, vệ sinh cá nhân sạch sẽ, ăn cơm rồi cầm cặp sách lên xe đến trường.Ngân Tranh một đường đi vào trường cũng không ai để ý đến cô, bây giờ còn chưa tới giờ học, sân trường vô cùng nhiều học sinh đi đi lại lại, không ai chú ý tới một học sinh, thêm việc cô đã nhuộm lại tóc và tẩy đi lớp trang điểm, vì thế không ai nhận ra cô.Ngân Tranh bước vào lớp, lớp học vốn, ồn ào náo nhiệt nhưng thời điểm cô bước vào toàn bộ phòng học bỗng trở nên yên lặng.Một lát sau tiếng bàn luận xôn xao vang lên."

Ai vậy?

Nhìn lạ quá."

"Cô ấy mặt đồng phục trường mình, có thể là học sinh mới chăng?."

"Đẹp thật đấy."

"Sao tớ cảm thấy gương mặt này quen quen."

Ngân Tranh không để ý tới, bước vào phòng học, đi đến vị trí đầu bàn ngồi xuống.Đáng lẽ với thành tích học tập của Nguyễn Tịnh thì cô phải ngồi ở bàn cuối, nhưng Diệp Tiểu Tiểu muốn ngồi cạnh Nguyễn Tịnh cho nên Nguyễn Tịnh mới chuyển tới chổ này.Mọi người trong lớp thấy cô ngồi xuống vị trí đó thì kinh ngạc."

Ôi, chắc là học sinh mới rồi, cô ấy vậy mà lại ngồi vào vị trí của hung thần."

"Tớ cảm thấy cô ấy lần này chết chắc rồi, đợi lát nữa hung thần đến, cô ấy chắc chắn không sống nổi."

"Cầu nguyện cho mỹ nữ."

Ngân Tranh:"..."

Hung thần trong miệng mấy người là ta đây.Lúc mọi người đang soi nổi bàn luận một hồi Ngân Tranh sẽ chết như thế nào thì một giọng nói ngọt ngào vang lên."

Tịnh Tịnh sao cậu không đợi tớ."

Diệp Tiểu Tiểu nói xong, bước nhanh về phía Ngân Tranh.Mọi người: "..."

Chuyện này là thế nào vậy?."

Mỹ nữ này thế mà là Nguyễn Tịnh."

"Bảo sao tớ cứ thấy quen quen."

"Những gì bọn mình nói khi nảy Nguyễn Tịnh có nghe được không, cô ấy sẽ không tìm bọn mình tính sổ đấy chứ."

Nghe xong câu này mấy người trong lớp bạn nhìn tôi, tôi nhìn bạn, đồng loạt rung một cái.Bọn họ xong rồi.Tất cả mọi người trong trường đều biết Nguyễn Tịnh rất hẹp hòi, cô ấy chắc chắn sẽ tìm bọn họ tính sổ.Ngân Tranh cụp mắt xuống nhìn người đang dính vào mình, trong lòng gào thét.Mẹ ơi, con hàng nào sao dính người thế."

Tịnh Tịnh hôm nay cậu đẹp thật."

Ngân Tranh cười nói cảm ơn.Lúc mấy giáo viên đến lớp nhìn thấy Ngân Tranh cũng kinh ngạc.Suốt tiết học Ngân Tranh đều lười biếng nằm dài trên bàn, cô ghét nhất chính là làm những việc phải dùng đến đầu óc, cô rất lười suy nghĩ.Mấy giáo viên nhìn thấy đều thở dài, cứ nghĩ học sinh này đã thay đổi, ai ngờ vẫn vậy, bọn họ mắt nhắm mắt mở cho qua.Đến khi đến giờ giải lao, Diệp Tiểu Tiểu mới đẩy nhẹ Ngân Tranh.Thật sự thì Diệp Tiểu Tiểu rất không muốn gọi Ngân Tranh thức nhưng nghĩ đến có thế bạn mình bị đói, cô ấy mới gọi."

Tịnh Tịnh đi ăn thôi."

Ngân Tranh mở mắt, trên gương mặt hoàn toàn không nhìn ra thần sắc mới ngủ dậy.Cô gật đầu đi theo Diệp Tiểu Tiểu.Phòng ăn rất rộng, lúc này học sinh tụ lại rất nhiều, tiếng cười nói của học sinh vang vọng thấp nơi, Diệp Tiểu Tiểu kéo cô đi lấy thức ăn, rồi tìm chổ ngồi xuống, may mắn bọn cô đến sớm nên còn dư chỗ."

Tớ có thể ngồi đây không?."

Lúc đang ngồi ăn thì trước mặt Ngân Tranh xuất hiện một người.Ngẩn đầu lên thì thấy một nam sinh tuấn tú, dáng người cao ráo, đồng phục phẳng phiu, đang mỉm cười nhìn cô.Nhìn thấy người này, Ngân Tranh hơi nhíu mày lại.Trương Tấn bạn trai của Nguyễn Tịnh, cũng là nguyên nhân gây ra mâu thuẫn của cô ấy và Diệp Tiểu Tiểu, nếu như không biết chuyện, cô còn tưởng đây là một nam sinh ôn nhu, ấm áp.Đúng là không thể nhìn người qua vẻ bề ngoài mà, may mắn là lúc này còn chưa quen biết hắn.Lúc nhìn thấy người này, Ngân Tranh cảm thấy phẫn nộ vô cùng, cô biết đây là cảm xúc của Nguyễn Tịnh còn sót lại.Ngân Tranh áp chế cảm xúc xuống, mỉm cười: "Được."

Trương Tấn nói cảm ơn rồi ngồi xuống, hắn bắt đầu bắt chuyện với cô, dù không thích hắn nhưng Ngân Tranh cũng không thể hiện ra bên ngoài, rất vui vẻ trả lời hắn, nhất thời không khí giữa hai người rất vui vẻ."

Tiểu Tịnh anh có thể gọi như vậy không?."

Ngân Tranh gật đầu, đối với cô chỉ là xưng hô thôi gọi như thế nào cũng là gọi, nên cô không để ý lắm.Nhưng có người nhìn thấy một màng này rất chướng mắt.

Diệp Tiểu Tiểu nhíu mày, nhìn Ngân Tranh đang cười cười nói nói với Trương Tấn.Vì cái gì Tịnh Tịnh lại vui vẻ nói chuyện với người lạ như vậy, lại còn cho hắn gọi bằng cái tên thân mật là Tiểu Tịnh nữa.Tịnh Tịnh chỉ có thể là của cô.Diệp Tiểu Tiểu đặt muỗng xuống kéo kéo cánh tay Ngân Tranh: "Tịnh Tịnh tớ muốn đi vệ sinh."

Ngân Tranh liếc nhìn Diệp Tiểu Tiểu cô gật đầu: "Cậu đi đi, tớ ở đây đợi."

Trương Tấn cũng tiếp lời: "Học muội em cứ đi đi, bọn anh ở đây đợi em."

Diệp Tiểu Tiểu không thèm để ý tới Trương Tấn, mở to mắt đáng yêu nhìn Ngân Tranh: "Cậu đi với tớ đi, tớ không muốn đi một mình."

Nhìn gương mặt đáng yêu của Diệp Tiểu Tiểu đang kéo tay làm nũng với nhìn, Ngân Tranh cảm thấy trong lòng mềm nhũng.Cô thật sự không chịu nổi sự đáng yêu này.

"Được, được, đi thôi."

Ngân Tranh đứng dậy, ánh mắt đầy cưng chiều, cô xoay người nói tạm biệt với Trương Tấn: "Học trưởng, tôi có việc phải đi rồi, tạm biệt."

Trương Tấn: "Được."

_"Tiểu Tiểu, sao thế?

Không phải nói muốn đi vệ sinh sao?."

Ngân Tranh khó hiểu nhìn Diệp Tiểu Tiểu, không phải nói muốn đi vệ sinh sao?

Sao lại đi thẳng, hướng này đâu phải đi tới nhà vệ sinh.Diệp Tiểu Tiểu hừ hừ: "Cậu không thèm để ý tới tớ, tớ không thích cái tên đó đâu, sau này cậu không được nói chuyện với hắn nữa."

Ngân Tranh hiểu ra, cô buồn cười xoa đầu Diệp Tiểu Tiểu nhưng bị né, cô cũng không ngại ngùng mà kéo Diệp Tiểu Tiểu lại gần, tiếp tục xoa."

Được, Tiểu Tiểu không thích thì tớ sẽ không nói chuyện với hắn nữa."

Diệp Tiểu Tiểu ngẩn đầu: "Thật không?."

Ngân Tranh gật gật đầu: "Thật."

Nghe được câu trả lời mình muốn, Diệp Tiểu Tiểu liền vui vẻ, lôi kéo Ngân Tranh đi với hoa viên trường học, ngắm hoa.Tan học tài xế riêng của Diệp Tiểu Tiểu theo thường lệ đến đón cô ấy, Ngân Tranh cũng bị kéo lên xe, ngoài ý muốn chính là trên xe còn có người khác, anh cả của Diệp Tiểu Tiểu, Diệp Âu.Diệp Tiểu Tiểu nhìn thấy Diệp Âu rất kinh ngạc, nhưng nhiều hơn vẫn là vui vẻ, cô ấy cười tươi: "A, anh cả sao hôm nay anh lại đến đón em thế."

Diệp Âu ngồi ngay ngắn trên xe, trên đùi còn có một cái máy tính, mười ngón tay xinh đẹp không ngừng rõ lên đó, hắn không ngẩn đầu chỉ nhàn nhạt đáp: "Tiện đường thôi."

Diệp Tiểu Tiểu nghe được câu trả lời của Diệp Âu, sự vui vẻ trên mặt cô ấy biến mất thay vào đó là thất vọng.Cô ấy còn tưởng anh cả thật lòng tới đón cô ấy.Ngân Tranh ở phía sau, cảm nhận được sự biến hoá của Diệp Tiểu Tiểu, cô xoa đầu cô ấy nói: "Vào thôi, cậu còn muốn đứng ở đây đến khi nào đây."

Nghe được tiếng Ngân Tranh cô ấy thu lại cảm xúc, bứoc vào.Sau khi Ngân Tranh cũng bước vào, xe bắt đầu chuyển bánh, ba người ngôi trên xe không ai lên tiếng không khí trầm mặt cho đến khi Ngân Tranh lên tiếng bảo tài xế chạy đến tiểu khu nhà cô.Khoảng chừng 10 phút, chiếc xe chậm chậm dừng lại, đỗ trước tiểu khu, Ngân Tranh nói tạm biệt Diệp Tiểu Tiểu, rồi bước xuống, vào nhà.Cô vừa bước vào nhà đã thấy ba mẹ Nguyễn Tịnh, là Nguyễn Ân và Đường Hạ đã về, bọn họ đang ngồi trên ghế trước phòng khách xem TV.Đường Hạ nhìn thấy Ngân Tranh về, liền hỏi thăm mấy ngày nay cô như thế nào, cô im lặng lắng nghe lâu lâu sẽ đáp lại vài câu, ngoài mặt cô cười cười, nói nói nhưng trong lòng lại rất chán ghét, nói là quan tâm cô cũng không đúng bởi vì Đường Hạ lúc nào cũng nhắc tới nhà họ Diệp, hỏi thăm xem quan hệ cô với bọn họ bây giờ ra sao, chứ không hề có một câu hỏi về sức khoẻ hay bản thân cô như thế nào.Ngân Tranh ngay từ đầu đã không thích ba mẹ Nguyễn Tịnh rồi, có ba mẹ nào suốt ngày đem con mình ra so sánh với con người khác, luôn bắt ép con mình làm theo ý mình mà không suy nghĩ tới cảm xúc của nó không?, có ba mẹ nào đến con mình chết vẫn không có một chút đau lòng hay thương tiếc không?.Đương nhiên có, chính là ba mẹ của Nguyễn Tịnh.

Cô biết việc Nguyễn Tịnh giết chết Diệp Tiểu Tiểu rất không đúng, nhưng ba mẹ Nguyễn Tịnh cũng có một phần trách nhiệm trong đó, cũng vì bọn họ cực đoan, không quan tâm đến cảm xúc của Nguyễn Tịnh mà đầu óc cô ấy trở nên không bình thường, nhưng bọn họ dù có ghét cô ấy như thế nào, có cảm thấy thất vọng, hay mất mặt vì hành vi của Nguyễn Tịnh đi nữa, thì cô ấy cũng là con ruột bọn họ, khi cô ấy chết không đau lòng thì thôi, tại sao, lại cùng với người ngoài mắng nhiết cô ấy, như vậy có xứng đáng làm cha mẹ không?.Nói chuyện một hồi lâu, Ngân Tranh lấy cớ cơ thể không khỏi mái lên phòng, sau khi tắm xong cô liền lên giường ngủ.
 
Back
Top Bottom