Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Người Dấu Yêu

Người Dấu Yêu
Chương 2065



CHƯƠNG 2065: TÌNH CỜ CHẠM TRÁN NGƯỜI YÊU CŨ TRÊN ĐƯỜNG PHỐ PARIS

Lãnh Thư Đồng lạnh tanh nghe những lời đe dọa này, chưa kịp trả lời thì đầu dây bên kia đã cúp điện thoại.

Cô buông thõng cánh tay, nặng nề thở dài.

Ba của cô không quan tâm đ ến ý nguyện của cô, lại tiếp tục bắt cô lựa chọn...

Bỗng tiếng bước chân bước lên bậc thang truyền tới, Lãnh Thư Đồng xoay người, trên khuôn mặt trong veo mà u tịch còn phảng phất thần sắc phức tạp.

Hàn Vân Đình đi tới trước mặt cô, cẩn thận quan sát: "Sao vậy?"

Lãnh Thư Đồng thu lại vẻ mặt mất mát, cười cười nói với Hàn Vân Đình: "Không sao, vừa mới đo kích thước xong nên thấy hơi mệt."

Cô không có ý định chia sẻ về những chuyện phiền phức của gia tộc với Hàn Vân Đình, cô sợ những chuyện vụn vặt này sẽ khiến cho anh thấy phản cảm.

Nhất là sau khi chứng kiến tình cảm chị em giữa anh và Hàn Vân An, cô cho rằng ắt hẳn gia đình anh rất hòa thuận, hạnh phúc.

Lúc này, Hàn Vân Đình nhạy cảm phát hiện ra ánh mắt lấp lánh nước của cô, nheo mắt chìa tay ra: "Nếu mệt thì ăn cơm trưa xong rồi về nghỉ ngơi thôi."

Lãnh Thư Đồng cúi đầu nhìn thoáng qua, tự nhiên nắm lấy tay anh, sóng vai anh đi xuống tầng.

Nếu có thể tiếp tục ở bên anh như vậy thì cho dù có rời khỏi giới quý tộc cũng không có gì đáng để tiếc nuối.

***

Sau bữa cơm trưa, Hàn Vân Đình đưa Lãnh Thư Đồng trở về khách sạn, Kiều Kình và Hàn Vân An lại thả bước dạo chơi trên đường phố Paris.

Bọn họ đi vào một phố ẩm thực nổi tiếng, trên đường lúc đi lúc nghỉ, quả là khó có được lúc thư nhàn thế này.

Nhưng cuộc đời trớ trêu lại sắp xếp cho những người cũ gặp gỡ nhau vào những khoảnh khắc không ai ngờ nhất.

Hàn Vân An cũng không ngờ mình lại chạm trán người yêu cũ Cận An Thạc trên đường phố Paris sau một khoảng thời gian dài như vô tận.

Lúc này, cô và Kiều Kình đang đứng trước cửa một cửa hàng sandwich, định vào nếm thử món falafel - được mệnh danh là món ăn vặt Trung Đông ngon nhất trên thế giới.

Ở bên ngoài cửa nhà hàng đang sơn lại nước sơn xanh, Hàn Vân An hiếm khi lộ ra dáng vẻ nhõng nhẽo, xoa xoa bụng, lẩm bẩm nói: "Dọc đường đi đã ăn suốt rồi, bây giờ hơi tức bụng!"

Kiều Kình nhìn hàng người đang xếp hàng, cười đề nghị: "Anh đi mua một phần mang về, lúc nào muốn ăn thì ăn!"

Hàn Vân An đang định lắc đầu thì bỗng thấy ở cửa hàng đối diện, một người đàn ông vận bộ quần áo thoải mái bước ra.

Anh ta khoảng trên dưới bốn mươi tuổi, chiếc áo POLO màu trắng nhạt khoe ra thân hình săn chắc do tập luyện đều đặn, ít nhất là không có bụng bia đầy mỡ.

Bên cạnh anh ta còn có một cô gái trẻ, nhìn tuổi xem chừng không quá hai lăm.

Nụ cười trên mặt Hàn Vân An nhạt dần. Cô nghiêm túc quan sát cảnh tượng này, quên đáp lại đề nghị của Kiều Kình.

Lúc này, Kiều Kình cũng chú ý tới đôi nam nữ cách đó không xa.

Anh ta nheo mắt, quan sát một lúc liền nhận ra Cận An Thạc!

Điều khiến anh ta bất ngờ là người phụ nữ bên cạnh Cận An Thạc không phải là vợ anh ta.

Báo cáo điều tra khoảng thời gian trước cho thấy, cô vợ nhỏ của nhà họ Cận hiện giờ đang an thai chờ sinh.

Kiều Kình thu hồi ánh mắt, quay đầu liền nhìn thấy nụ cười nửa miệng của Hàn Vân An.

Anh ta ung dung sáp lại gần cô, đưa tay vòng hờ quanh eo cô: "Còn muốn ăn falafel không?"

Hàn Vân An liếc mắt, cong môi, thản nhiên nói: "Đột nhiên không có hứng ăn nữa, hết thèm rồi!"

"Vậy..."

Kiều Kình còn chưa dứt lời, một tiếng nói đã truyền đến: "An An?"

Cận An Thạc cũng đã nhìn thấy Hàn Vân An.

Khuôn mặt điển trai của Kiều Kình hơi trầm xuống, anh ta lại sáp đến gần Hàn Vân An, quay đầu liếc nhìn người đàn ông đang lên tiếng.

An An?

Đã chia tay nhiều năm rồi còn có mặt mũi mà gọi một cách thân thiết như vậy sao?

Tình cờ gặp nhau ở Paris là điều mà mọi người không ngờ tới.

Cách khoảng không tương đối gần, Hàn Vân An nhìn Cận An Thạc. Đã lâu không gặp, anh ta không thay đổi gì, vẫn giống như trước đây, lịch sự, nho nhã, duy chỉ có cặp mắt kia đã trở nên lọc lõi hơn rất nhiều.
 
Người Dấu Yêu
Chương 2066



CHƯƠNG 2066: ANH KIỀU THẬT BIẾT NÓI ĐÙA

Cận An Thạc vốn là một người thận trọng, vừa nhìn thấy Hàn Vân An là lập tức cố gắng kéo giãn khoảng cách với cô gái đi bên cạnh.

Thứ nhất để tránh hiềm nghi, thứ hai là vì chột dạ.

Dù sao anh ta cũng đã kết hôn, nên đương nhiên không muốn để cho người ngoài biết đến sự tồn tại của tình nhân.

Mặt Cận An Thạc lóe lên phấn khích, anh ta sải bước tiến về phía trước: "Đã lâu không gặp, em đến Paris công tác sao?"

Mấy năm nay, anh ta vẫn luôn nghe nói về tiếng tăm vang dội của Hàn Vân An trên thương trường, nhưng hổ thẹn vì lần chia tay năm ấy nên thỉnh thoảng anh ta mới để ý chứ chưa từng liên hệ.

Lúc này, Cận An Thạc không chú ý tới khuôn mặt càng lúc càng sa sầm của Kiều Kình, anh ta đứng trước mặt Hàn Vân An, hỏi theo thói quen.

Hàn Vân An mặt không hề biến sắc nhìn anh ta, khẽ gật đầu, bình thản đáp lại: "Ừm, tới công tác."

"Vị này là..." Trước ánh mắt sắc bén của Kiều Kình, Cận An Thạc không thể tiếp tục làm như không thấy, bèn chuyển mắt sang Kiều Kình, lơ đãng hỏi.

Lúc này, cô gái đã bị ngó lơ hồi lâu yểu điệu bước tới, rất tự nhiên khoác tay Cận An Thạc, khoe khoang chào hỏi: "Hi, chào mọi người."

Cận An Thạc: "..."

Anh ta dợm đẩy cô ta ra theo phản xạ, còn
Kiều Kình cong môi, mỉa mai nói: "Xem ra anh Cận chưa biết tôi, vậy để tôi tự giới thiệu một chút, tôi là Kiều Kình, chồng chưa cưới của An An."

Nghe thấy vậy, nơi đáy mắt Cận An Thạc dâng lên vẻ ảo não.

Sao anh ta có thể không biết tới Kiều Kình chứ, lúc trước lễ đính hôn của bọn họ còn lên trang đầu tin tức kia mà.

Song thật không ngờ anh ta đưa người tình đi Paris du lịch mà lại gặp được bạn gái cũ, vì chỉ chăm chăm che giấu lấp li3m khiến nên anh ta không thể tập trung suy nghĩ.

Kiều Kình nhìn thấy vẻ mặt mông lung của Cận An Thạc bèn nhíu mi nhìn về phía người phụ nữ đứng cạnh anh ta: "Vị này chắc hẳn là bạn gái của anh Cận?"

Không đợi Cận An Thạc kịp phản bác, người phụ nữ đã vén tóc, ngượng ngùng cười: "Xin chào anh Kiều, tôi là Vương An Ny."

Thái độ ngầm xác nhận của người phụ nữ không thoát được cặp mắt Hàn Vân An, cô không khỏi bật cười, lắc lắc đầu.

Thời gian dần trôi, cô cũng không hề nhớ nhung gì quá khứ.

Nhưng kết hôn rồi mà Cận An Thạc lại dẫn một người phụ nữ khác dạo phố vui chơi khiến cho cô phải thở dài suy nghĩ.

Nếu bọn họ kết hôn, liệu có phải cô cũng bị cắm sừng trong lúc đang chờ sinh mà không hay không biết?

Hàn Vân An bỗng thấy thương cảm cô vợ của Cận An Thạc, hình ảnh người cũ trong mắt cô cũng trở nên lạ lẫm và hèn mọn hơn.

"Thì ra là cô Vương, gu của anh Cận cũng không tồi. Tôi thấy tình cảm của hai người khá tốt, tin rằng... chuyện tốt đã tới gần!"

Kiều Kình nhìn Vương An Ny đầy sâu xa, lời nói đậm chất trào phúng.

Quả nhiên, anh ta vừa dứt lời, nụ cười nơi khóe miệng Vương An Ny bỗng tắt dần.

Ai nhìn thái độ của cô ta cũng có thể nhận ra cô ta biết rõ Cận An Thạc đã có vợ nhưng vẫn tình nguyện làm kẻ thứ ba!

Với loại phụ nữ như vậy, từ trước đến nay Kiều Kình luôn xem thường.

Tuy anh ta từng có không ít hồng nhan, nhưng vẫn rất nguyên tắc, phụ nữ ở bên anh ta nhất định phải độc thân, hai bên đều có lợi thì sau này mới tránh được phiền phức!

Lúc này, Cận An Thạc đã trầm mặc rất lâu miễn cưỡng nhìn Kiều Kình: "Anh Kiều thật biết nói đùa."

"Vậy sao? An An cũng hay khen tôi rất biết kể chuyện cười đấy."

Cận An Thạc: "..."

Hàn Vân An bất đắc dĩ liếc mắt nhìn Kiều Kình, cảm thấy hết sức nực cười, liền chào tạm biệt Cận An Thạc: "Không quấy rầy hai người đi dạo phố nữa, hẹn gặp lại."

"An An, chờ đã!"

Cận An Thạc vội vàng gọi cô lại, mím môi: "Anh muốn nói mấy câu với em, có tiện không?"

Kiều Kình ngay lập tức công khai khẳng định chủ quyền, ôm chặt lấy eo Hàn Vân An.

Tại sao thứ sinh vật như bạn trai cũ không thể im lặng làm một người qua đường như không hề quen biết nhau chứ?
 
Người Dấu Yêu
Chương 2067



CHƯƠNG 2067: TRONG NHÀ CÓ VỢ ĐẸP, BÊN NGOÀI CÓ TÌNH NHÂN

Nhưng Hàn Vân An cũng không phải người phụ nữ mềm lòng hay niệm tình cũ.

Cô lạnh nhạt đối diện với ánh mắt ngầm mong ngóng của Cận An Thạc, khẽ lắc đầu, trả lời với thái độ rất khách sáo: "Nếu muốn bàn chuyện công việc thì phiền anh đặt lịch hẹn với trợ lý của tôi. Nếu không phải chuyện công việc thì giữa hai chúng ta không còn gì để nói."

Chỉ cần nghe Cận An Thạc mở lời, Hàn Vân An đã sáng tỏ trong lòng.

Chắc chắn là anh ta muốn tranh thủ thanh minh chuyện của Vương An Ny, nhưng... ai thèm để ý!

Cô không muốn làm trò vương vấn không dứt với người tình cũ ngay trước mặt người hiện tại.

Cho dù có thích Kiều Kình hay không thì đây cũng là bổn phận mà cô cần tuân thủ.

Lúc này, người bối rối, khó xử nhất chính là Cận An Thạc, còn người vui mừng, thỏa mãn nhất, không ai khác trừ Kiều Kình.

Nếu hai người bọn họ thật sự nói chuyện riêng trong tình huống như thế này, Kiều Kình thừa nhận mình không có cách nào ngăn cản.

Người phụ nữ tự tin, hiểu lòng người như Hàn Vân An này sẽ không chịu để cho người khác can thiệp vào quyết định của mình.

Mà lúc này, Kiều Kình từ trước đến nay chưa bao giờ tự tin trước mặt cô, cuối cùng cũng có thể ngẩng cao đầu ôm người phụ nữ của mình đi lướt qua tình cũ của cô!

Thật mãn nguyện!

Tất cả cảm xúc mãn nguyện của Kiều Kình đều đến từ cảm giác an toàn do Hàn Vân An mang lại.

Rất đặc biệt, khác hoàn toàn so với những người anh ta đã từng gặp.

Trong nháy mắt, bọn họ lướt qua người đối phương mà đi.

Cận An Thạc chậm rãi xoay người, nhìn theo bóng dáng hai người tay trong tay rời đi, trên mặt không còn giữ nổi vẻ bình tĩnh.

Anh ta không ngờ mình sẽ bị từ chối ngay trên đường, càng không ngờ người tình nhỏ mình đưa theo lại không biết điều như vậy.

Anh ta nhắm mắt, thở dài, lấy một chiếc thẻ ngân hàng từ trong túi ra, kẹp giữa hai ngón tay, đưa cho Vương An Ny: "Cầm đi, về sau đừng bao giờ liên lạc với tôi nữa."

Trong nháy mắt, khuôn mặt Vương An Ny xám như tro tàn. Nhìn thấy tấm thẻ ngân hàng kia, bờ môi cô ta run rẩy: "Anh Thạc, tại, tại sao vậy?"

Cận An Thạc liếc xéo cô ta, lạnh lùng vứt tấm thẻ ngân hàng vào người cô ta: "Ngay cả thân phận của bản thân cũng không biết rõ, cô không thích hợp làm nghề này!"

Nghề này? Thứ anh ta ám chỉ, đại khái chắc là thứ "nghề" người thứ ba!

Chiếc thẻ rơi trên mặt đất, Vương An Ny cúi đầu nhìn xuống, lập tức nhặt lên, nhét vào trong chiếc túi hàng hiệu.

Cô ta ép những giọt lệ sắp rơi ra vào trong, sụt sịt mũi rồi xoay người bước đi.

Thế giới lớn như vậy, cô ta vẫn còn có thể tìm kiếm mục tiêu kế tiếp!

Rời khỏi con phố ẩm thực, Kiều Kình vẫn ôm eo Hàn Vân An, không chịu buông ra.

Lúc này, Hàn Vân An nhẹ nhàng đẩy anh ta ra: "Sao ôm tôi chặt vậy?"

Cũng không hiểu vì lẽ gì mà cánh tay Kiều Kình đang ôm cô càng lúc càng siết chặt, vậy nên Hàn Vân An không thể không dán sát vào anh ta, rất khó bước đi.

Nghe vậy, Kiều Kình nới lỏng ra một chút nhưng không hề buông tay. Sau khi điều chỉnh lại cảm xúc, anh ta cụp mắt nhìn cô, chủ động nhắc tới Cận An Thạc, giấu giếm suy tính trong lòng mình: "Người phụ nữ kia không phải vợ anh ta."

Tuy rằng cô đã từ chối đối phương ngay lập tức, nhưng anh ta không biết chắc rốt cuộc trong lòng Hàn Vân An có còn bóng dáng Cận An Thạc hay không.

Nếu có, anh ta phải nghĩ cách xóa sạch tất cả các dấu vết!

Nếu không có, vậy tại sao cô vẫn giữ mấy bộ trang phục đàn ông trong nhà?

Lúc này, Hàn Vân An bình tĩnh nhìn lại Kiều Kình: "Anh đã điều tra về anh ta à?"

Đôi mắt Kiều Kình hấp háy, anh ta hắng giọng đáp: "Ừm, có điều tra một chút."

Hàn Vân An mỉm cười, thở dài một tiếng: "Cũng không bất ngờ. Ban nãy vừa gặp anh đã biết anh ta là ai, mặc dù tôi nhớ là các anh cũng không quen biết nhau. Về phần cô Vương An Ny kia có phải vợ anh ta hay không cũng không có gì quan trọng. Bây giờ Cận An Thạc cũng giống như rất nhiều người đàn ông sau khi kết hôn, trong nhà có vợ đẹp, bên ngoài có tình nhân, rất thường gặp đúng không!"

Kiều Kình nghiêm túc nghĩ ngợi một chốc rồi trịnh trọng lắc đầu: "Anh sẽ không như vậy đâu!"
 
Người Dấu Yêu
Chương 2068



CHƯƠNG 2068: ANH SẼ CHIA TAY EM SAO?

Nghe vậy, Hàn Vân An muốn nói một câu: Ai mà biết được!

Nhưng lời vừa đến bên miệng, nhìn thấy gương mặt nghiêm túc của Kiều Kình, cô liền giữ lại không nói ra.

Cô chưa bao giờ phải băn khoăn nghĩ đến chuyện anh ta có làm thế hay không.

Bởi chỉ cần có một chút manh mối, cô nhất định sẽ đích thân chấm dứt cuộc hôn nhân lấy lợi ích làm trọng này.

Người phụ nữ phải thật mạnh mẽ mới có thể không để tâm tới thất bại và sự phản bội!

Mà Kiều Kình bắt gặp rõ ràng vẻ ngập ngừng chững lại của cô, thầm suy đoán có lẽ cô vẫn chưa tin tưởng mình.

Nhưng anh ta tin, thời gian sẽ chứng minh tất cả!

...

Bên này Kiều Kình tiếp tục đi dạo phố với Hàn Vân An, còn Hàn Vân Đình thì đang cẩn thận bôi thuốc lên bàn chân Lãnh Thư Đồng trong khách sạn.

Lúc này, Lãnh Thư Đồng nghiêng đầu nhìn người đàn ông đang ngồi xổm trước mặt mình, khóe miệng khẽ nhếch lên, tâm trạng rất vui vẻ.

Cô đảo mắt một vòng, dịu dàng nói: "Thợ đóng giày làm nhiều đôi như vậy, có lẽ em không đi hết được đâu."

Hàn Vân Đình ngẩng lên nhìn cô, đôi môi mỏng hơi cong lên: "Không sao, không đi hết cứ để lại. Nếu đi vào thấy thoải mái, về sau anh sẽ bảo bọn họ chuyên đóng giày cho em, không vừa chân thì đừng đi nữa!"

Thật ra tối qua, khi anh bôi thuốc cho cô liền phát hiện ra một vài chi tiết nhỏ.

Tuy rằng giày bình thường cô đi cũng được làm thủ công, nhưng nơi gót chân vẫn thấy vết chai nhỏ, rõ ràng vẫn chưa đủ thoải mái.

Lãnh Thư Đồng mím môi cười trộm: "Lo cho em vậy sao? Vậy chúng ta nhất định phải ở bên nhau mãi, nếu không em không được hưởng ưu đãi này nữa!"

Câu nói này đầy ý thăm dò.

Hàn Vân Đình đang bôi thuốc cho cô bỗng khựng lại, dùng mu bàn tay đỡ gọng kính: "Cho dù có chia tay anh vẫn có thể để bọn họ tiếp tục làm cho em."

Anh vừa dứt lời, nụ cười bên khóe môi của Lãnh Thư Đồng đông cứng lại.

Hàn Vân Đình bật cười búng vào mu bàn chân cô, giọng nói đầy vui vẻ: "Trêu em đấy."

Lãnh Thư Đồng bĩu môi, quay đầu đi lẩm nhẩm: "Chẳng buồn cười chút nào cả!"

Cô không dám thể hiện cảm xúc đang nhiễu loạn của mình ra ngoài quá nhiều, sợ Hàn Vân Đình sẽ nhận ra điều gì.

Mối tình này kể từ lúc bắt đầu cho tới bây giờ còn chưa đủ một ngày, nhưng trong đầu cô đã tưởng tượng qua vô số lần cảnh tượng chia tay.

Trước mặt Hàn Vân Đình, Lãnh Thư Đồng thật sự rất thiếu cảm giác an toàn, càng không biết rốt cuộc anh có thích mình hay không!

Thật ra cho dù anh chẳng thích cô chút nào, cô cũng có thể dựa vào niềm tin này mà tiếp tục chủ động.

Lãnh Thư Đồng cụp mi mắt, ngón tay vẽ loạn trên sô pha.

Trong phòng khách tĩnh mịch, chỉ có tiếng đồng hồ vang lên tích tắc.

Hàn Vân Đình nhanh chóng bôi thuốc cho cô một lần nữa, đặt hòm thuốc lại về chỗ cũ rồi lại đi rửa tay. Quay trở lại phòng khách, anh liền thấy Lãnh Thư Đồng hẵng còn đang ngẩn người, duỗi ngón chân, tì cằm lên đầu gối, hai tay vòng quanh ôm chân.

Anh nhón chân bước khẽ khàng đến ngồi xuống bên cạnh, giơ tay ôm gọn cô vào lòng: "Em làm sao vậy?"

Hàn Vân Đình không biết đoán ý người khác, nên cũng không thể hiểu rõ lòng dạ thấp thỏm không yên của Lãnh Thư Đồng.

Cũng may tính cách của anh vốn thẳng thắn, không hiểu là hỏi ngay!

Lãnh Thư Đồng đột ngột bị ôm, giật mình hét lên thành tiếng, sau khi ngồi vững lại trong lòng anh mới vỗ vai bồm bộp: "Làm em sợ giật bắn cả mình!"

"Nói anh nghe xem, đang nghĩ gì thế?"

Hàn Vân Đình vừa nói vừa hít vào một hơi.

Ngửi thấy mùi hương thanh nhã, không vương trần tục trên người cô, trong lòng anh bỗng hơi... tham lam!

Nhất là khi có một cơ thể mềm mại ngồi trong lòng mình, anh cũng có phản ứng mà người đàn ông bình thường nên có!

Lúc này, Lãnh Thư Đồng lơ đãng xoay người đối diện với anh, gần nhau trong gang tấc, cả hai có thể cảm nhận được hơi thở nóng bỏng của đối phương.

Cô c*n m** d***, suy nghĩ một lúc rồi lấy hết dũng khí hỏi: "Nếu... không thể thích em, anh sẽ chia tay với em sao?"
 
Người Dấu Yêu
Chương 2069



CHƯƠNG 2069: ANH CÓ RUNG ĐỘNG VÌ EM

Lãnh Thư Đồng dè dặt hỏi khiến cho trái tim Hàn Vân Đình như thắt lại, nhất là khi nhìn đôi mắt đang hướng về phía anh tràn ngập căng thẳng và do dự.

Hàn Vân Đình không hiểu sao lại thấy xót xa. Thứ cảm xúc này ập tới rất mãnh liệt, ồ ạt kéo tới choán lấy hết tâm trí anh.

Một cô gái ưu tú, lại có xuất thân cao quý mà lại phải dè dặt hỏi anh một câu hỏi như vậy.

Hàn Vân Đình không thể phân rõ được những cảm xúc phức tạp trong nội tâm mình chứng tỏ điều gì.

Nhưng trong khoảnh khắc này, anh chỉ muốn ôm cô thật chặt, nói cho cô hay: Không chia tay!

Nhưng, ba từ này còn chưa kịp thốt ra, anh đã từ tốn cúi đầu chạm vào trán cô.

Ngay sau đó, cả người Lãnh Thư Đồng cứng ngắc, Hàn Vân Đình nghiêng đầu m út lấy bờ môi đỏ mọng của cô.

Đây là nụ hôn đầu tiên của cả hai người họ!

Trải nghiệm ban đầu khi hôn môi khiến hai kẻ gà mờ trên tình trường chỉ biết ma sát hai bờ môi, cảm nhận sự rung động chưa từng có trong đời.

Sau đó, không biết là ai dấn đầu lưỡi vào sâu hơn rồi sau đó mới dần dần biến thành nụ hôn sâu.

Hàn Vân Đình rất an phận, Lãnh Thư Đông rất tập trung.

Sau khi nụ hôn kết thúc, cả hai người đều thở hổn hển.

Lãnh Thư Đồng không hề mở mắt, hàng mi khẽ run run, hai má ửng hồng, lộ rõ sự hồi hộp và ngại ngùng của cô.

Hàn Vân Đình hé mi mắt nhìn thấy vậy thì khẽ nuốt xuống, không nhịn được lại dâng lên bờ môi đỏ thắm của cô một nụ hôn.

Người con gái khi yêu thật đẹp!

Nhiệt độ trong phòng khách ngày một tăng cao, hai bàn tay rịn đầy mồ hôi của Lãnh Thư Đồng túm chặt lấy áo sơ mi Hàn Vân Đình.

Anh đã hôn cô... không phải với dáng vẻ lạnh như băng, mà nụ hôn vừa mãnh liệt vừa say đắm.

Có phải anh cũng đã rung động rồi không?

Lãnh Thư Đồng chần chừ mở to mắt ra, để rồi lập tức chìm vào đôi mắt sâu thăm thẳm, dịu dàng.

Dưới cái nhìn chăm chú của cô, Hàn Vân Đình nhẹ nhàng li3m li3m khóe miệng.

Không ngoài ý muốn, mang tai Lãnh Thư Đồng đỏ ửng.

Anh mím môi cười, giơ ngón cái lau vệt nước bên môi cô, khàn giọng trả lời câu hỏi mà cô đặt ra trước khi hôn: "Anh không hề nghĩ tới chuyện chia tay với em!"

Trái tim Lãnh Thư Đồng bỗng mềm nhũn!

Lần đầu tiên cô cảm thấy hơi nóng lòng, muốn làm nũng với anh, muốn nằm ườn trong lòng anh.

Vậy là, Lãnh Thư Đồng tháo đôi mắt kính trên mặt anh xuống, nhìn thẳng vào mắt Hàn Vân Đình, khe khẽ thì thầm với anh: "Vậy về sau cũng đừng nghĩ đến chuyện chia tay, có được không?"

Hàn Vân Đình nhìn cô, h*n l*n ch*p m** cô gần như không hề do dự: "Được."

Cũng không hiểu sao anh lại dễ dàng nhận lời, mặc dù Hàn Vân Đình tự nhận bản thân không phải người thích hứa hẹn.

Nhưng đối mặt với Lãnh Thư Đồng, bây giờ anh lại không thể nói ra lời từ chối.

Dường như cho dù cô muốn điều gì, muốn nói gì, anh cũng đều bằng lòng!

Đây là thích sao?

Bọn họ im lặng ôm nhau, bình tĩnh hưởng thụ sự rung động của con tim, khi hai trái tim dần cùng chung nhịp đập. Tuy có lẽ vẫn còn do dự, nhưng đối với Hàn Vân Đình mới nếm thử trái ngọt tình yêu, cảm xúc bên trong quả thật khiến anh muốn được nước lấn tới!

Sau đó, Lãnh Thư Đồng chầm chậm thiếp đi trong lòng anh, Hàn Vân Đình ôm lấy cô, dùng ánh mắt phác họa dáng hình của cô.

Anh nhìn ngắm một hồi lâu mới phát hiện đường nét gương mặt cô rất sắc nét, chiếc mũi dọc dừa thanh tú, hàng mi cong cong vừa dài lại vừa dày, trông lại có nét Tây.

Suốt một lúc sau đó, Hàn Vân Đình tựa người vào sô pha, vuốt v e gò má của cô, sau đó lấy tai nghe bluetooth trong túi ra, tìm một bài hát rồi bật lên nghe.

Đó là một bản tình ca đã có từ rất lâu, tên là "Rung động."

Có lẽ chỉ có những ca từ sầu muộn mới có thể khiến cho nội tâm đang kích động của Hàn Vân Đình bình tĩnh trở lại.

Anh quả thật đã hơi rung động trước Lãnh Thư Đồng rồi.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back