Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 840



Chương 845: Ông chọn tôi hay cậu ta?

Brừm brừm...

Mấy chiếc ô tô lái ra khỏi cổng Hiệp hội Y tế nước Mễ, lao thẳng về phía đường Pieterlen.

"Có chuyện gì vậy? Lúc đi bệnh tình của công chúa Margarita vẫn ổn định mà, sao bỗng dưng lại phát bệnh chứ?".

Trên xe, hội trưởng Ramon sắc mặt xám xịt hỏi.

"Hội trưởng, chúng tôi cũng không biết nữa, chúng tôi đã chăm sóc công chúa trong khả năng tốt nhất, theo lý mà nói, cô ấy không thể phát bệnh được", người của Viện Nghiên cứu ở bên cạnh bất đắc dĩ nói.

"Phải đảm bảo công chúa an toàn rời khỏi nước Mễ, nếu cô ấy xảy ra chuyện ở đây, thì sẽ gây ảnh hưởng rất lớn đến danh tiếng của Hiệp hội Y tế chúng ta! Không thể để toàn thế giới cười nhạo chúng ta được!".

"Yên tâm đi hội trưởng, tuy chúng ta không thể chữa tận gốc bệnh của công chúa, nhưng đã có thuốc ức chế việc phát bệnh của cô ấy. Tuy thuốc này có tác dụng phụ nhất định, nhưng phải dùng nó để vượt qua một tháng. Trong tháng này cô ấy sẽ không có bất cứ triệu chứng nào nữa. Chờ một tháng sau thì chắc là cô ấy đã trở về hoàng gia, lúc đó di chứng phát tác thì chúng ta cũng có thể đổ lỗi cho căn bệnh lạ của cô ấy, không liên quan gì đến chúng ta cả”.

"Tốt, tốt lắm", Ramon hài lòng gật đầu.

"Hội trưởng, tôi cảm thấy rất kỳ lạ, tại sao công chúa xảy ra chuyện không đưa thẳng đến Hiệp hội Y tế của chúng ta, mà lại đưa đến đường Pieterlen? Lẽ nào tình hình của công chúa rất nghiêm trọng, không thể di chuyển sao?", người ở ghế lái phụ không nhịn được liền hỏi.

"Mong cô ấy mọi chuyện tốt lành, nếu không chắc chắn các phương tiện truyền thông sẽ lên bài, đến lúc đó chúng ta lại mất một khoản để bịt miệng đám phóng viên chết tiệt đó! Thật là tồi tệ..."

Mọi người vừa đi vừa nói chuyện, chẳng mấy chốc, xe đã dừng trước cửa số nhà 111 đường Pieterlen.

"Đây là đâu?".

Ramon nhíu mày hỏi.

"Hội trưởng, tôi nhớ ra rồi, nơi này trước đây là một tiệm bánh ngọt, tuần trước bởi vì xảy ra hỏa hoạn nên đã chuyển đi, cũng may không có thương vong. Báo chí cũng đưa tin, nhưng không có gì to tát".

"Tại sao hoàng tử Birken lại đến đây nhỉ?".

"Không rõ nữa".

"Chúng ta vào xem sao".

Hội trưởng Ramon khàn giọng nói, rồi cất bước vào trong.

Vừa vào đến nơi, bọn họ đã kinh ngạc phát hiện ra Anna đang ở bên trong.

Ngoài ra còn có một người đàn ông trẻ tuổi đang chữa bệnh cho công chúa Margarita.

Anh vén tay áo của công chúa Margarita lên, cắm từng chiếc châm bạc sáng loáng vào cánh tay cô bé, hoàng tử Birken và các tùy tùng của ông ta thì đứng xem ở bên cạnh.

Cảnh tượng kỳ quái này khiến đám người của Hiệp hội Y tế đều đứng sững như trời trồng.

"Ramon?".

Anna đang khử trùng châm bạc lập tức chú ý tới những người mới đến, lập tức kêu lên thất thanh, ánh mắt đầy oán hận.

Ramon không thèm đếm xỉa đến Anna, mà đi về phía hoàng tử Birken.

"Hoàng tử, chuyện này là sao vậy? Sao ông lại tìm một bác sĩ Đông y đến chữa bệnh cho công chúa Margarita?".

"Việc này..."

Hoàng tử Birken sửng sốt, cũng không biết nên trả lời thế nào.

"Thầy Lâm đã có cách chữa trị cho công chúa, nếu Hiệp hội Y tế các anh không chữa được, thì tại sao không thể để thầy tôi chữa thử chứ?", Anna không phục, đáp trả Ramon.

"Cô Anna, cô là nỗi sỉ nhục của Hiệp hội Y tế chúng tôi, tôi không muốn nói chuyện với cô nữa", Ramon lắc đầu nói.

"Nếu đã không muốn nói chuyện với tôi thì mời anh rời khỏi đây", Anna hừ một tiếng.

"Sao nào? Đây là nhà cô chắc?".

"Đây là Sở Nghiên cứu Đông y do thầy tôi mở, thầy ấy sẽ thành lập Hiệp hội Đông y ở nước Mễ!", Anna nói rất nghiêm túc.

Cô ta dứt lời, không ít người của Hiệp hội Y tế liền không nhịn được mà lên tiếng.

"Đông y? Đó chẳng phải là vu thuật của Hoa Quốc sao?".

Có người thích thú nói.

"Cô Anna, cô nói vậy là có ý gì? Cô định bỏ y học chính thống để học vu y thuật của Hoa Quốc sao? Nếu đúng là như vậy thì thật đáng tiếc, cô vốn dĩ có chút thiên phú, kết quả lại đi theo tà đạo, không biết bố mẹ cô biết chuyện sẽ đau lòng đến mức nào", Ramon thở dài.

"Khốn kiếp!", Anna tức điên lên.

Nhưng Lâm Chính lại lên tiếng.

"Anna, đừng để người khác làm ảnh hưởng, tập trung chú ý một chút, nếu không sẽ là vô trách nhiệm với bệnh nhân".

"Vâng thầy", Anna lập tức gật đầu, tiếp tục khử trùng châm bạc.

"Tôi đang khám cho bệnh nhân, mong những người không phận sự đừng làm phiền tôi, nếu không tôi có quyền mời các anh rời khỏi đây", Lâm Chính đưa mắt nhìn Ramon, nói.

Ramon nhíu mày.

"Hội trưởng Ramon, có thể chờ một lát không? Chờ bác sĩ này chữa xong cho con gái tôi, tôi sẽ giải thích với cậu", hoàng tử Birken lên tiếng.

"Hoàng tử Birken, tôi có thể coi hành động này của ông là không tin tưởng Hiệp hội Y tế chúng tôi không?", Ramon trầm giọng hỏi.

"Tôi không có ý này".

"Tôi hy vọng ông bắt người này dừng ngay việc chữa trị cho công chúa lại, nếu không chúng tôi sẽ không nhận chữa cho công chúa nữa, bởi vì chúng tôi không thể dự liệu được bệnh tình của công chúa liệu có xảy ra thay đổi gì sau khi cậu ta chữa trị hay không. Như vậy sẽ gây bất lợi cho việc chữa trị của chúng tôi".

Hoàng tử Birken ngạc nhiên hỏi: "Hội trưởng Ramon, ý của cậu là..."

"Nếu ông muốn Hiệp hội Y tế chúng tôi chữa trị cho công chúa, thì bảo cậu ta lập tức dừng tay, đóng cửa Sở Nghiên cứu gì đó này lại. Nếu ông lựa chọn tin tưởng cậu ta, thì chúng tôi sẽ dừng toàn bộ việc điều trị tiếp theo cho công chúa. Sau này, dù công chúa xảy ra bất cứ chuyện gì chúng tôi đều không chịu trách nhiệm, mà các ông phải chịu toàn bộ. Hoàng tử Birken, ông hãy đưa ra lựa chọn đi", Ramon bình thản nói.

"Hả?".
 
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 841



Chương 846: Ông có sẵn lòng chịu trách nhiệm cho hành động của mình không?

"Ramon! Anh đang làm cái gì vậy? Anh không có quyền ép hoàng tử Birken lựa chọn!", Anna không thể chịu nổi nữa, bèn lên tiếng chất vấn.

"Tôi không có quyền ép hoàng tử Birken lựa chọn, nhưng tôi có quyền quyết định nên chữa trị cho ai, không nên chữa trị cho ai", Ramon bình tĩnh đáp.

"Không, ông cũng không có quyền lựa chọn! Là một bác sĩ, ông không thể bỏ mặc bệnh nhân được. Chúng ta không được lựa chọn bệnh nhân, mà nên cố gắng hết sức để chữa trị cho từng bệnh nhân. Ramon, ngay cả quy tắc nghề nghiệp cơ bản nhất của một bác sĩ mà anh cũng không có sao?", Anna tỏ vẻ khó tin.

"Tôi khác với cô, cô Anna, tầm nhìn của cô quá thiển cận, suy nghĩ của cô cũng không ai có thể hiểu được. Tất cả những việc tôi làm đều là vì sự tiến bộ của y học loài người. Nhưng cô thì khác, cô chỉ thuần túy thỏa mãn tham vọng cá nhân. Cô thật là đáng bi ai", Ramon nói.

Anna nghe thấy thế, tức đến nỗi toàn thân run rẩy, không thốt nên lời.

"Hoàng tử Birken, thời gian của mọi người đều rất quý giá, mong ông đừng chậm trễ nữa. Ông yên tâm, tôi sẽ không làm khó ông. Nếu ông lựa chọn để bác sĩ Đông y này chữa trị cho công chúa, thì Hiệp hội Y tế chúng tôi vẫn sẽ thành tâm chúc cho công chúa nhanh khỏe, chúng ta vẫn là bạn bè. Chỉ là chúng tôi không chịu trách nhiệm về bệnh tình của công chúa nữa. Dù sao rủi ro cũng quá lớn, mong ông hiểu cho", Ramon nhẹ giọng nói.

"Hội trưởng Ramon, tôi nghĩ cậu hiểu lầm rồi, không phải tôi không tin tưởng Hiệp hội Y tế các cậu, mà là tình hình quá khẩn cấp, tôi cũng không còn lựa chọn nào khác...", hoàng tử Birken vội vàng giải thích.

"Hoàng tử Birken, ông không cần nói nhiều nữa, cho tôi đáp án đi", không chờ hoàng tử nói xong, Ramon đã phất tay ngắt lời ông ta.

Hoàng tử Birken há miệng nhìn Ramon, rơi vào trầm tư.

"Hoàng tử Birken, vừa rồi ông cũng nhìn thấy hiệu quả chữa bệnh của thầy tôi rồi. Nếu Hiệp hội Y tế bó tay hết cách, thì hãy để thầy tôi thử đi", Anna vội nói.

"Từ đầu đến cuối, Hiệp hội Y tế không hề nói là không chữa được cho công chúa Margarita, chỉ là chúng tôi cần thời gian thôi. Hoàng tử Birken, lúc đi tôi cũng đã nói với ông rồi, hãy cho chúng tôi thêm nửa năm. Chúng tôi đã bước đầu nắm được bệnh tình của cô ấy, ông tin vào khoa học hay tin vào vu thuật?".

Hoàng tử không nói gì, đưa mắt nhìn cô con gái đang yếu ớt ngồi trên ghế, nét mặt đầy đau khổ.

"Hội trưởng, tại sao lại không để bác sĩ Đông y này chữa trị? Nếu xảy ra chuyện gì, chúng ta cũng có thể miễn chịu trách nhiệm mà?", một người ở phía sau bước tới, ghé vào tai Ramon nói nhỏ.

"Cậu đúng là ngu xuẩn! Bác sĩ Đông y này đang chữa trị cho công chúa rồi, dù cô ấy xảy ra chuyện gì, thì chúng ta cũng có thể đổ hết trách nhiệm lên đầu cậu ta. Bây giờ chúng ta đã không còn trách nhiệm và nghĩa vụ, thì còn phải kiêng dè cái gì chứ? Cái chúng ta cần tranh thủ bây giờ là quyền chữa bệnh cho công chúa. Nếu có thể chữa khỏi cho công chúa, thì chẳng phải Hiệp hội Y tế chúng ta có thể thu được cả danh và lợi sao? Chuyện tốt như vậy sao có thể bỏ qua chứ?", Ramon nhỏ giọng đáp.

Người kia nghe thấy thế, hai mắt lập tức sáng lên.

"Kế hoạch hoàn hảo, hội trưởng, anh đúng là sáng suốt!".

Ramon chỉ cười nhạt.

Đúng lúc này.

"Đau..."

Công chúa Margarita đang ngồi trên ghế bỗng rên lên.

"Anna, đỡ lấy cô ấy", vẻ mặt Lâm Chính căng thẳng, nhỏ giọng quát.

Anna vội vàng bước tới, ấn công chúa xuống.

Nhưng cơ thể cô bé bỗng co quắp dữ dội, khuôn mặt nhỏ nhắn vặn vẹo, đau đến mức kêu lên oai oái.

"Bố ơi, đau quá, bố ơi, bố ở đâu, con khó chịu..."

Cô bé khóc lên thành tiếng, muốn giãy giụa, nhưng đã bị Lâm Chính giữ chặt cánh tay để châm cứu. Dù cô bé giãy giụa thế nào cũng vô ích.

"Hoàng tử!", vệ sĩ cuống lên.

"Cậu đang làm gì vậy? Dừng tay!", hoàng tử kinh hãi biến sắc, lập tức xông tới tóm chặt lấy tay Lâm Chính, không cho anh châm cứu nữa.

Lâm Chính bị mất tập trung, kinh ngạc nhìn hoàng tử, nhíu mày nói: "Hoàng tử Birken, chữa bệnh cứu người cần một quá trình, mời ông tránh ra, đừng làm phiền việc chữa trị của tôi, nếu không sẽ gây hậu quả rất nghiêm trọng".

"Chữa bệnh? Cậu phải nói cho tôi biết cậu đã làm gì con gái tôi? Tại sao nó lại đau đớn như vậy?", hoàng tử Birken tức giận mắng.

"Tôi đang thanh lọc độc tố trong người cô ấy, quá trình này vốn dĩ đã có chút đau đớn, đây là chuyện bình thường", Lâm Chính đáp.

"Dựa vào mấy cây châm bạc mà có thể thanh lọc độc tố sao? Đúng là hoang đường, hoàng tử Birken, ông tin vào những lời bịa đặt này sao?", Ramon hừ một tiếng.

"Đúng, tôi sẽ không để cậu làm tổn thương con gái tôi đâu", hoàng tử Birken cắn răng nói.

Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch đầy đáng thương của con gái, trái tim ông ta cảm thấy vô cùng đau đớn. Ông ta ôm lấy công chúa Margarita, dường như đã ra quyết định, nói với Ramon: "Hội trưởng Ramon, tôi lựa chọn để Hiệp hội Y tế nước Mễ chữa trị cho con gái tôi! Tôi không tin vào vu thuật Hoa Quốc! Xin cậu hãy cứu lấy con gái tôi!".

Cuối cùng ông ta vẫn không yên tâm về Đông y, bây giờ hội trưởng Ramon đang ở đây, ông ta lại càng không muốn để Lâm Chính chữa tiếp.

"Hoàng tử Birken, ông sẽ cảm thấy may mắn vì quyết định này", Ramon cười nói.

"Mau, đưa ngay công chúa đến Hiệp hội Y tế".

"Vâng".

"Đi bên này".

Đám người vội vàng ôm công chúa Margarita xông ra ngoài.

"Hoàng tử Birken!", Lâm Chính lớn tiếng gọi.

"Cậu còn chuyện gì sao?", hoàng tử Birken ngoảnh lại hỏi.

"Quyết định thế nào là ở ông, chức trách của tôi là chữa bệnh cứu người, tôi cực kỳ phản đối ông làm như vậy. Nhưng nếu ông đã không tin tôi, thì tôi cũng chẳng còn gì để nói. Tôi chỉ hỏi một câu, nếu công chúa Margarita xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, ông có sẵn lòng chịu trách nhiệm cho hành động của mình không?", Lâm Chính hỏi một cách trịnh trọng.

"Đương nhiên, chẳng lẽ tôi bảo cậu chịu trách nhiệm sao? Cậu có chịu trách nhiệm nổi không?".

Hoàng tử Birken hừ một tiếng rồi bỏ đi.

Chẳng mấy chốc, đám người lên xe, lái về phía Hiệp hội Y tế.

Nhưng Ramon không vội đi theo đoàn xe, mà tụt lại phía sau, nhìn Anna và Lâm Chính.

"Bây giờ cậu vẫn còn tâm trạng đùn đẩy trách nhiệm sao? Đúng là gian xảo! Toàn thế giới đều đang quan tâm đến chuyện của công chúa Margarita. Nếu vì các cậu chữa trị linh tinh khiến công chúa xảy ra chuyện gì, thì chắc chắn hoàng gia sẽ truy cứu trách nhiệm của các cậu, Hiệp hội Y tế chúng tôi cũng sẽ không bỏ qua. Tôi khuyên các cậu tốt nhất hãy nhanh chóng rời khỏi nơi này. Cả Sở Nghiên cứu Hiệp hội Đông y gì đó này cũng đóng cửa đi. Đây là lời nhắc nhở chân thành của tôi đấy".

Ramon bình thản nói, rồi rời khỏi Sở Nghiên cứu.

Anna há miệng, vốn định nói gì đó, nhưng mãi không thốt nên lời.

"Xem ra mọi chuyện còn xa mới thuận lợi như tưởng tượng", Lâm Chính thu châm bạc lại, lắc đầu thở dài.

"Bây giờ chúng ta phải làm sao đây thầy? Gã Ramon kia rất xấu tính, công chúa đã đến Hiệp hội Y tế, tôi lo anh ta sẽ có kế hoạch bỉ ổi nhằm vào chúng ta", Anna vội nói.

"Hoa Quốc chúng tôi có câu cây ngay không sợ chết đứng, chúng ta không thẹn với lòng thì sợ gì anh ta chứ? Hai ngày nay cứ ở đây đi, hoàng tử Birken sẽ đưa công chúa đến thôi", Lâm Chính mỉm cười đáp.

Anna thấy thế thì không nói gì nữa, nhưng trong lòng vẫn thấp thỏm bất an.

"Được rồi Anna, cô đừng nghĩ nhiều quá, tôi chuẩn bị làm trang web, bắt đầu tiến hành tuyên truyền trên mạng, chính thức thu nhận hội viên", Lâm Chính nói.
 
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 842



Chương 847: Tin bom tấn

Cạch!

Chiếc máy kiểm tra đóng lại.

Mấy nhân viên y tế lập tức bước tới, bắt đầu kiểm tra cho công chúa đang nằm trên máy.

Một lát sau, một bản báo cáo được đưa tới phòng làm việc của Ramon.

"Cái gì? Một lượng nhỏ độc tố trong người công chúa Margarita... có dấu hiệu giảm xuống?", Ramon cầm bản báo cáo, kinh ngạc nói.

"Vâng thưa hội trưởng, lúc đầu chúng tôi cũng không dám tin, thế nên đã kiểm tra hai lần, kết quả cho thấy độc tố trong người công chúa Margarita quả thực có giảm, cho dù không nhiều lắm, nhưng cũng đủ kinh ngạc. Đây đúng là kỳ tích!", một ông lão tóc bạc phơ đẩy gọng kính trên sống mũi, nói.

"Sáng nay chúng ta mới làm báo cáo kiểm tra cho công chúa Margarita, tại sao trong thời gian ngắn lại có sự thay đổi như vậy chứ? Các ông nói xem... liệu có khả năng là biến đổi bệnh lý không?"

"Chắc là không đâu".

"Hội trưởng, liệu có liên quan đến thằng nhãi Hoa Quốc kia không?", đúng lúc này, một trợ lý ở bên cạnh dè dặt hỏi.

Ramon nghe thấy thế liền hừ một tiếng.

"Sao có thể chứ? Chúng ta đã điều trị cho công chúa Margarita nhiều lần, mà không thể làm rõ độc tố trong người cô ấy. Thằng nhãi Hoa Quốc kia cầm hai châm bạc đâm vớ vẩn mấy cái đã có thể giải được độc sao? Chuyện này quá hoang đường, nói ra liệu cậu có tin không?".

"Việc này... cũng phải..."

"Tôi nghĩ có lẽ việc điều trị trước đó của chúng ta đã có hiệu quả, lập tức mở cuộc họp, tiến hành thảo luận về bản báo cáo này".

"Hội trưởng, ý của ông là..."

"Sáng nay tôi đã nói chuyện một lát với hoàng tử Birken, ông ấy hứa, nếu chúng ta có thể chữa khỏi cho công chúa Margarita, ông ấy không những chi trả cho chúng ta khoản viện phí khổng lồ, mà còn cố gắng hết sức giúp chúng ta có được bộ máy móc của bác sĩ Howard. Ngoài ra, phóng viên đến từ các nơi trên thế giới đều đổ về đây, toàn thế giới đang dõi theo chuyện này. Nếu lúc này chúng ta có thể chữa khỏi cho công chúa Margarita, thì chúng ta sẽ thu được cả danh lẫn lợi, có sự giúp đỡ to lớn đối với sự phát triển của cả Sở Nghiên cứu và hiệp hội”, Ramon cười nói.

“Nhưng đến bây giờ chúng tôi vẫn chưa thể làm rõ nguyên nhân làm tiêu độc trong người công chúa…”

“Trước kia chúng ta không có điểm đột phá, bây giờ độc tố vô duyên vô cớ giảm đi, chắc chắn là có nguyên nhân. Nếu chúng ta tìm ra được nguyên nhân, tôi sẽ bảo hoàng tử Birken đến Sở Nghiên cứu chúng ta ở một ngày. Tối nay mọi người đừng nghỉ ngơi, tăng ca đi, tranh thủ ngày mai tìm ra cách điều trị”.

Ramon nghiêm túc nói.

“Vâng, hội trưởng!”.

Mọi người đoàn kết một lòng, khí thế hừng hực.

Tin truyền đến chỗ hoàng tử Birken, ông ta vui đến nỗi cả đêm mất ngủ.

Ông ta một mình đến phòng bệnh, nhìn công chúa đang nằm trên giường bệnh trắng tinh, khuôn mặt tràn ngập dịu dàng và tươi cười.

“Margarita, thiên thần bé nhỏ của bố, con sẽ nhanh chóng khỏe lại thôi, nhanh thôi…”

Đêm khuya.

Cả Sở Nghiên cứu đều đang tất bật.

Ramon mượn danh nghĩa của Hiệp hội Y tế, trong đêm lại điều thêm mấy chuyên gia mảng “hội chứng xơ cứng teo cơ” từ các nơi đến Viện Nghiên cứu để phối hợp nghiên cứu tìm ra cách điều trị.

Bọn họ bận rộn cả một đêm, không ai dám ngủ, ra sức nghiên cứu.

Trời vừa sáng, một tin bom tấn được truyền từ Hiệp hội Y tế ra…

Sáng sớm hôm sau.

Một mình Lâm Chính đến cửa hàng bánh mỳ ở cuối đường Pieterlen mua bữa sáng, rồi ngồi ăn trong văn phòng của Hiệp hội Đông y.

Anna ở trong căn phòng đã được dọn dẹp ở bên cạnh, nhưng sáng ra đã không thấy bóng dáng, lúc quay về trong tay còn cầm một tờ báo.

“Anna, cô đến đúng lúc lắm, ăn sáng chưa? Mau ngồi xuống ăn đi”, Lâm Chính vội chào hỏi.

“Trời ạ, thầy giáo yêu quý của tôi ơi, thầy vẫn còn tâm trạng ngồi đây ăn sáng à? Thầy có biết mấy người Ramon đã tìm được cách chữa bệnh cho công chúa Margarita rồi không?”, Anna cầm tờ báo, sốt ruột nói.

“Ồ?”, Lâm Chính có chút kinh ngạc: “Nhanh như vậy đã tìm được cách à? Cô không nhầm đấy chứ?”.

“Đây là tờ báo tin tức mới nhất ở bản địa, tin tức được đăng báo thậm chí còn nhanh hơn trên mạng. Thầy xem, bây giờ chuyện này đã gây chấn động, phóng viên đến từ các nơi đang chen chúc bên ngoài Hiệp hội Y tế, chắc chắn không thể nhầm được”, Anna nói rất nghiêm túc.

Lâm Chính cầm tờ báo lên xem, sau đó thở dài, lắc đầu nói: “Anna, tôi xin lỗi”.

“Tại sao thầy lại xin lỗi tôi?”, Anna khó hiểu hỏi.

“Tôi vốn định lợi dụng hoàng tử Birken để tìm một chỗ dựa cho cô, nhưng không ngờ vẫn thất bại, là tại tôi vô dụng”, Lâm Chính thở dài nói.

Anna sửng sốt nhìn anh, chắc là không ngờ Lâm Chính lại nghĩ như vậy.

Một lát sau, cô ta hoàn hồn, bước tới ôm Lâm Chính một cái thật chặt.

Lâm Chính ngạc nhiên, còn không kịp phản ứng, liền ngớ người ra, rồi cảm thấy một mùi hương thơm ngát chui vào trong mũi, cảm giác ấm áp mềm mại lan khắp toàn thân.

Anh rùng mình một cái, có chút không quen với sự cởi mở của người phương Tây.

Cũng may Anna không ôm lâu quá, nhanh chóng buông anh ra, rồi cười nói: “Thầy không cần xin lỗi đâu, mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi, Anna không yếu đuối như thầy nghĩ đâu”.
 
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 843



Chương 848: Tiêu điểm của thế giới

“Đúng, về Hoa Quốc, tôi đã thành lập một học viện giao lưu y thuật y học ở Hoa Quốc, dù là Đông y hay Tây y cũng có thể thảo luận nghiên cứu ở đó. Ở đó cũng có một loạt các chuyên gia học giả rất ưu tú về y dược, lực lượng giáo viên cũng không kém cạnh Hiệp hội Y tế nước Mễ. Nếu cô đồng ý, thì cô thể theo tôi đến đó. Tôi có đủ kinh phí để cô tiếp tục việc nghiên cứu y học của mình. Nếu cô muốn học Đông y thì tôi cũng có thể dạy cô”, Lâm Chính mỉm cười nói.

Anna nghe thấy thế, đôi mắt màu xanh thẳm tỏa ra khát vọng sâu sắc.

Cô ta rất muốn đồng ý ngay lập tức, nhưng lại im lặng một lát, rồi cười nói: “Thầy để tôi suy nghĩ thêm nhé”.

“Tôi cho cô một ngày để chuẩn bị”, Lâm Chính cười đáp, sau đó uống nốt sữa bò, rồi lau miệng, chuẩn bị đứng dậy rời đi.

“Thầy đi đâu vậy?”.

“Tôi ra vùng ngoại ô ngắm cảnh, nghe nói bên ngoài thành phố này có một công viên quốc gia nổi tiếng thế giới, tên là công viên Black Rocks, trong đó còn giữ hệ sinh thái nguyên thủy nhất. Tôi muốn đến đó xem có dược liệu gì dùng được không”.

“Để tôi đi cùng thầy”.

“Không cần đâu, tôi sẽ về nhanh thôi, cô ở nhà nghỉ ngơi đi”.

Lâm Chính cười nói, rồi ra ngoài.

Sao Anna có thể ngồi yên một chỗ chứ? Rảnh rỗi sinh nông nổi, cô ta lại chạy tới Hiệp hội Y tế xem thế nào.

Tối qua, loại thuốc chữa căn bệnh lạ của công chúa đã được nghiên cứu điều chế ra, sáng hôm nay sẽ đưa vào thử nghiệm lần cuối cùng. Nếu kết quả thử nghiệm thông qua, thì buổi chiều sẽ dùng để điều trị cho công chúa Margarita. Nếu có hiệu quả sẽ lập tức được công bố đến cả thế giới.

Nghe nói loại thuốc này cũng có hiệu quả rất tốt đối với người mắc hội chứng xơ cứng teo cơ.

Nếu thuốc này được nghiên cứu điều chế ra thì có thể nói là phúc của những người bị hội chứng này, gây chấn động toàn thế giới.

Thế là, chỉ trong một buổi sáng, đại diện của hơn 20 phương tiện truyền thông quyền uy đến từ các nơi trên thế giới đều đến địa chỉ của Hiệp hội Y tế nước Mỹ.

Hoàng gia nước Y mới sáng ra đã phái đội bảo vệ đến đây, bảo vệ sự an toàn của hoàng tử Birken và công chúa Margarita.

Tất cả đều được công bố ra ngoài.

Tất cả đều trở nên nghiêm túc.

Thậm chí chính quyền nước Mễ cũng quan tâm đến chuyện này.

Anna đội mũ, chen vào đám người, nhìn cánh cửa đóng kín của Hiệp hội Y tế, cũng đang chờ đợi kết quả.

Cô ta cảm thấy có chút khó hiểu, tại sao trước đó Hiệp hội Y tế bó tay với căn bệnh này, nhưng chỉ trong một đêm đã tìm được manh mối, đồng thời nhanh chóng nghiên cứu ra được thuốc điều trị?

Tốc độ này thực sự quá nhanh.

Cô ta cứ cảm thấy có chút kỳ lạ.

Đám người bên ngoài chen lấn, đầu người nhấp nhô.

Rất nhiều phóng viên đang đưa tin hiện trường.

Anna cảm thấy có chút vô vị, liền lấy điện thoại ra chơi.

Quả nhiên, trên mạng cũng đang ầm ĩ lên.

Không chỉ mạng internet nước Mễ, mà ngay cả các nước khác cũng đang theo dõi sát sao, ví dụ như Hoa Quốc, mấy trang web lớn đều ngập tin về chuyện này.

“Xem ra qua hôm nay, danh tiếng của Ramon sẽ đạt đến đỉnh cao cho mà xem”, Anna thầm cắn răng, vô cùng không cam lòng.

Tại sao loại người này vẫn chưa bị trừng phạt chứ…

Anna buồn bực ngồi ở bậc thềm bên cạnh, thở dài thườn thượt.

Cứ thế đến 1 giờ chiều.

Cạch!

Cánh cửa sắt của Hiệp hội Y tế bỗng được mở, sau đó một đám người đi ra.

Anna đang ngây người bỗng sửng sốt, vội vàng nhìn về bên đó, chỉ thấy Ramon dẫn theo những quản lý cấp cao của Hiệp hội Y tế đi ra.

Ai nấy khuôn mặt tươi cười, có vẻ rất đắc ý.

Anna nhìn thấy liền biết chắc chắn đám Ramon đã thành công.

Các phóng viên đang xúm xít bên ngoài thấy thế, lập tức ùa tới như ong vỡ tổ.

“Anh Ramon! Xin hỏi tình hình hiện giờ của công chúa Margarita thế nào rồi?”.

“Anh Ramon, các anh quả thực đã có đột phá quan trọng trong mảng “hội chứng xơ cứng teo cơ” sao?”.

“Anh Ramon, có phải công chúa Margarita đã được chữa khỏi không?”.

“Anh có đánh giá gì về thành công lần này của Hiệp hội Y tế?”.

“Anh Ramon, anh nghĩ thành quả lần này có thể giúp anh giành được giải thưởng y học Nobel không?”.

Các phóng viên mồm năm miệng mười đặt câu hỏi.

Ramon cười ha hả, phất tay nói: “Được rồi, được rồi, từng người một thôi, tôi sẽ trả lời tất cả câu hỏi của các bạn”.

Xung quanh lập tức trở nên yên tĩnh.

“Được rồi quý vị, tôi xin trả lời câu hỏi đầu tiên mà các bạn muốn biết nhất, đó chính là bệnh tình của công chúa Margarita. Chúng tôi đã tìm ra cách điều trị hoàn hảo, hiện giờ công chúa Margarita đã tiếp nhận việc điều trị của chúng tôi, cô ấy không sao rồi, chỉ cần mấy liệu trình điều dưỡng nữa là sẽ bình phục”, Ramon cười đáp.

Anh ta vừa dứt lời, tiếng vỗ tay như sấm lập tức vang lên.

Anna ở trong đám người vô cùng kinh ngạc.

“Ramon đã làm được thật rồi…”

Ramon mỉm cười nhìn đám người một lượt, nói tiếp: “Tiếp theo là tin thứ hai mà các bạn muốn biết, đó chính là chuyện về “hội chứng xơ cứng teo cơ”. Đúng vậy, Hiệp hội Y tế chúng tôi đã hợp tác với giáo sư Edmund, giành được đột phá quan trọng trong lĩnh vực “hội chứng xơ cứng teo cơ”. Tôi tin trong ba năm tới… à không, hai năm, “hội chứng xơ cứng teo cơ” đang quấy nhiễu mọi người trên toàn thế giới sẽ được chữa khỏi hoàn toàn”.

Giọng nói của Ramon cao lên.

Anh ta dứt lời, xung quanh trở nên xôn xao, tiếng vỗ tay lại càng to hơn, không có dấu hiệu dừng lại.

“Anh Ramon giỏi quá!”.

“Anh đúng là thiên thần do Thượng Đế phái tới!”.

“Chồng tôi được cứu rồi! Tốt quá!”.

“Cảm ơn anh, Ramon!”.

Rất nhiều bệnh nhân từ các nơi nghe tin này mà đến đều lệ nóng quanh tròng, khen không dứt miệng.

Giờ phút này, danh tiếng của Ramon đã lên đến đỉnh cao.

Rất nhiều người đã nhìn thấy trước Ramon trong tương lai sẽ có địa vị gì, danh tiếng của anh ta sẽ vang khắp quốc tế.

“Đây là điều chúng tôi nên làm mà”, Ramon mỉm cười, đáy mắt lóe lên một tia kiêu ngạo.

Anh ta biết mình đã thành công.
 
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 844



Chương 849: Đánh chết con đàn bà nham hiểm này đi

Anna lập tức trở thành tiêu điểm, điều này khiến cô ta trở tay không kịp.

Đám phóng viên tinh mắt cũng lập tức phát hiện ra cô ta.

"Đây là cô Anna sao?".

"Hóa ra cô Anna cũng đến".

"Cô Anna, nghe nói cô đã bị Hiệp hội Y tế gạch tên, xin hỏi nguyên nhân là gì vậy?".

"Cô Anna, cô bị ép rời khỏi Hiệp hội Y tế, bây giờ lại xuất hiện ở đây, xin hỏi cô có liên quan đến chuyện này không?".

"Có người nhìn thấy cô và một thanh niên Hoa Quốc có mối quan hệ mờ ám, có phải cô đã được bao nuôi không?".

"Có thông tin nói cô định lấy cắp tài liệu cơ mật của Hiệp hội Y tế, bán cho Hoa Quốc, chuyện này có thật không?".

Đám phóng viên mồm năm miệng mười, chĩa micro vào Anna, không ngừng đưa ra những câu hỏi lắt léo.

Anna tái mặt.

"Những chuyện này đều là giả, tất cả là bịa đặt! Là Hiệp hội Y tế quá đáng!", cô ta không ngừng giải thích, muốn làm rõ hiểu lầm, vạch trần hành vi của Hiệp hội Y tế.

Đám phóng viên xung quanh dường như ngửi thấy mùi tin hot, lại càng chen lấn hơn.

Ngày càng nhiều người ùa tới.

Hiện trường có chút hỗn loạn.

"Mọi người yên lặng nào! Yên lặng nào!".

Đúng lúc này, Ramon lại giơ tay lên, lớn tiếng nói.

Tất cả mọi người đều ngoảnh sang nhìn anh ta.

Chỉ thấy Ramon mỉm cười nói: "Các vị, về chuyện của cô Anna, tôi nghĩ phải nói rõ cho mọi người biết, để tránh mọi người hiểu lầm chúng tôi, đồng thời cũng tránh một số người tạt nước bẩn vào Hiệp hội Y tế".

"Anh đang nói tôi sao?", Anna sửng sốt, sau đó nổi giận đùng đùng: "Tôi nói cho anh biết, tôi không bịa chuyện, anh lấy cắp thành quả nghiên cứu bao nhiêu năm của tôi, còn đuổi tôi khỏi Sở Nghiên cứu. Ramon, anh là đồ khốn nạn, là ma quỷ do Satan phái tới! Không, ma quỷ cũng không hèn hạ bỉ ổi như anh!".

Anna không nhịn nổi nữa, chửi bới ầm ĩ.

Đám phóng viên nghe thấy thế thì lập tức hưng phấn, giơ máy ảnh lên chụp lia lịa.

Còn người dân vây xem xung quanh cũng lấy điện thoại ra, chĩa về phía Anna để quay chụp.

Chắc chắn chẳng mấy chốc, chuyện này sẽ lan truyền trên mạng.

Ramon bình thản nhìn Anna, không hề hoảng hốt.

Bởi vì anh ta đã chuẩn bị sẵn sàng để ứng phó với mọi chuyện.

"Cô Anna, cô không có tư cách nói hươu nói vượn, khua tay múa chân trước mặt tôi đâu. Hôm nay có nhiều người ở đây như vậy, tôi muốn hỏi cô mấy câu hỏi, cô có thể trả lời đúng sự thực không?", Ramon mỉm cười nói.

Anna nghe thấy thế thì nhíu mày, cảm giác không đúng lắm, cũng không nói năng gì.

Nhưng Ramon vẫn tự ý đưa ra câu hỏi.

"Cô Anna, cô có thể nói cho tôi biết, có phải dạo này cô đang học Đông y không?".

Hơi thở của Anna như nghẹn lại, há miệng ra nhưng không biết nên trả lời thế nào.

"Cô không nói gì, tôi nghĩ chắc hẳn là ngầm thừa nhận, vậy tôi lại hỏi cô, có phải cô có một người thầy Đông y trẻ tuổi không?", Ramon lại hỏi.

"Việc... việc này..."

"Cô Anna, có phải bây giờ cô định từ bỏ tất cả những y thuật được học, để học vu y vô căn cứ của Hoa Quốc không?".

"Tôi chưa bao giờ nghĩ như vậy cả. Tôi nghĩ Đông y của Hoa Quốc cũng là một loại của y học, nó không phải là vu y. Hơn nữa, tôi cũng chưa bao giờ nghĩ đến việc từ bỏ những y thuật mình được học, tôi chỉ muốn kết hợp với Đông y của Hoa Quốc để nghiên cứu ra thuốc chống ung thư", Anna kích động nói.

Nhưng cô ta vừa dứt lời, xung quanh lập tức trở nên xôn xao.

"Cô Anna đang học Đông y thật kìa..."

"Trời ạ, sao cô ta có thể tin vào thứ đó chứ?".

"Cô Anna còn quá trẻ, quá ngây thơ, bị lừa cũng là chuyện bình thường".

"Nếu đúng như vậy, chẳng lẽ những lời hội trưởng Ramon nói trước đó là thật? Cô Anna thực sự có ý đồ lấy cắp tài liệu nghiên cứu của Hiệp hội sao?".

Bọn họ châu đầu ghé tai, thì thầm bàn tán, những lời vụn vặt như thủy triều không ngừng chui vào tai Anna. Cô ta cuống đến nỗi khuôn mặt đỏ bừng, gần như muốn phát điên lên.

"Không phải, không phải như các người nghĩ đâu! Các người điên rồi! Tất cả điên rồi! Các người bị điên mới tin những lời chó má của Ramon!", Anna gào lên.

Nhưng xung quanh không còn ai tin cô ta nữa.

"Cô Anna, tôi vốn dĩ đặt rất nhiều kỳ vọng vào cô, nhưng cô lại bị Đông y của Hoa Quốc mê hoặc, bị một thanh niên Hoa Quốc lừa. Đã vậy thì chớ, cô còn định lấy cắp tài liệu quan trọng của Hiệp hội Y tế chúng tôi để bán cho người Hoa Quốc. Cô có biết hành vi này của cô chính là b*n n**c không? Cô khiến chúng tôi quá thất vọng! Tôi đuổi cô ra khỏi Hiệp hội Y tế đã là vô cùng nhân từ đối với cô rồi. Đến Thượng Đế cũng không thể tha thứ cho hành vi này, cô có hiểu không?", Ramon nói với vẻ tiếc nuối.

"Đồ gian xảo! Thượng Đế đã chứng kiến tất cả những hành vi khốn nạn của anh, anh sẽ bị báo ứng!", Anna mắng.

Nhưng ngay sau đó, bên cạnh lại vang lên giọng nói phẫn nộ.

"Người nên gặp báo ứng là cô, con đàn bà nham hiểm!".

Toàn thân Anna run rẩy, nhìn về phía phát ra âm thanh với ánh mắt khó tin, phát hiện ra đó là một người đàn ông trẻ tuổi.

Anh ta vừa cầm điện thoại quay Anna, vừa lớn tiếng chửi rủa, tâm trạng vô cùng kích động: "Hội trưởng Ramon đã có bao nhiêu cống hiến cho nền y học nước Mễ? Vậy mà cô lại phản bội anh ấy, phản bội Hiệp hội Y tế, phản bội đất nước! Loại đàn bà nham hiểm như cô thì nên xuống địa ngục!".

"Đúng! Cút xuống địa ngục đi, đồ khốn nạn!".

"Cô phải chịu hình phạt hỏa thiêu!".

"Đúng là vô liêm sỉ!".

"Thượng Đế sẽ không tha thứ cho cô đâu, Anna!”.

Đám người xung quanh dường như bị chọc giận, ai nấy lớn tiếng chửi rủa Anna.

Anna ngây ra.

Cô ta không ngờ mọi chuyện lại trở nên thế này...

Tất cả mọi người đều bị lời nói của Ramon chọc giận, bọn họ bắt đầu chửi bới Anna, ngay cả ánh mắt các phóng viên nhìn cô ta cũng đầy căm ghét.

Dù sao chuyện này... đã chạm đến giới hạn của bọn họ.

Bỗng một lon nước giải khát bay tới.

Bốp!

Anna sửng sốt, không kịp tránh đi, bị lon nước nện vào đầu, coca bên trong làm ướt nửa người cô ta, trông rất thảm hại.

Anna hét lên chói tai.

Nhưng chưa hết, bốn phía xung quanh lại có rất nhiều thứ bay tới.

Có bánh mỳ đang ăn dở, có điếu thuốc đang hút dở, thậm chí cả điện thoại...

Các đồ vật bay tới như mưa...

Anna vội vàng ôm đầu lao ra khỏi đám người.

Cô ta biết nếu mình không đi, thì e là sẽ bị đánh chết ở đây mất.

Nhưng đám người đang tức giận sao có thể dễ dàng để cô ta đi chứ? Ai nấy nhao nhao ngăn cô ta lại.

"Đánh chết con đàn bà nham hiểm này đi!".

"Đánh chết cô ta đi!".
 
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 845



Chương 850: Mặt cô bị sao vậy?

Hiện trường vô cùng hỗn loạn. Tất cả đều dồn về phía Anna. Có người muốn đập chết cô. Cũng có người bắt cô tự tử. Thậm chí có người còn muốn l*t s*ch đồ của cô ta.

Anna sợ tới mức như muốn phát điên. Cô ta ngồi phụp xuống ôm đầu, không biết phải làm thế nào. Lúc này trông cô ta không khác gì một con thỏ bé nhỏ.

May mà còn vài người có lương tâm quát lên và cố gắng bảo vệ cô ta. Nếu không lúc này sợ rằng Anna đã bị phanh thây rồi.

Ramon cùng vài người quản lý cấp cao của Hiệp hội đứng trước cửa nhìn cảnh tượng hỗn loạn và nhếch miệng cười đắc ý.

“Hội trưởng Ramon, anh không định ổn định lại trật tự chút nào sao?”, một người mỉm cười nói với anh ta.

“Ở đây hỗn loạn lắm à?”, Ramon hỏi ngược lại.

Người kia nói đùa: “Xin lỗi, là tôi lầm thôi!”

“Không sao, chỉ cần đi thay cặp kính mới là được”, Ramon nói.

Đám đông bật cười. Đúng lúc này...

Két!

Tiếng xe phanh gấp vô cùng chói tai vang lên. Không ít người nhìn ra ngoài thì thấy một chiếc Mercedes Benz phóng tới. Đám đông thất sắc, vội vàng né qua hai bên. Có nhiều người do cuống quá còn vấp ngã.

Hiện trường lốn nhốn, tiếng la hét vang lên không ngớt. Chiếc xe phóng vào giữa đám đông, dừng lại trước mặt Anna.

“Anna, mau lên xe”, người ở trên xe vội vàng hét lên. Anna bừng tỉnh, lập tức mở cửa xe, nhảy vào.

Rầm!

Cửa xe đóng chặt, chiếc xe lùi lại, định thoát ra khỏi vòng vây của đám đông.

“Bọn chúng bỏ chạy rồi”.

“Đừng để chúng chạy thoát. Chặn lại".

Có nhiều người cảm thấy không cam tâm định chặn lại. Thế nhưng người lái xe mặc kệ, cứ thề lùi về sau tông vào những kẻ có ý định chặn họ. Đám người tái mặt, vội vàng né sang hai bên. Chiếc xe được đà bèn quét một đường cong đẹp mắt rồi lao vọt đi.

“Chết tiệt!”

“Shit!”

“Các người sẽ gặp quả báo thôi! Chắc chắn đấy!”, rất nhiều người lao lên chửi rủa. Còn có người nhặt đá bên đường ném về phía chiếc xe. Thế nhưng chiếc xe nhanh chóng lao ra đường lớn và biến mất.

“Ai vậy?”, Ramon chau mày.

“Nhìn biển thì có vẻ như là xe của Jesse”.

“Jesse? Hừ, anh ta cũng sẽ gặp báo ứng thôi”, Ramon lạnh giọng, quay người đi vào trong.

Trên xe...

“Khụ khụ…”, Anna ho mãnh liệt. Cô ta lấy khăn giấy cố gắng lau nước ngọt và vụn bánh dính trên người.

“Chắc tôi phải đi tắm cái rồi”, Anna vứt giấy trong tay đi và thở dài.

“Tôi thấy tốt nhất là cô nên rời khỏi nước Mễ”, Jesse đang lái xe bèn lên tiếng.

“Rời khỏi nước Mễ sao?”

Anna giật mình, sau đó run rẩy nói: “Có thể anh nói đúng. Tôi không thể ở đây lâu được, nếu không sẽ chết mất”.

Jesse nhìn cô ta nhưng không nói gì.

“Cảm ơn anh, Jesse”

“Đừng khách sáo. Chúng ta không là đồng nghiệp thì cũng là bạn bè. Không phải sao?”

“Cảm ơn những gì anh đã làm cho tôi. Nếu không có anh thì tôi thật sự không biết sẽ biến thành người như thế nào nữa…Vừa rồi thật đáng sợ”.

“Cô không nên xuất hiện ở đây. Ramon quá xấu xa. Cô khiến anh ta không có được bản thảo của bác sĩ Howard, nên anh ta hận lắm. Anh ta sẽ tìm mọi cách để dìm cô xuống.

“Đúng vậy…hầy, giờ nói mấy điều này cũng vô ích. Có lẽ anh cũng bị bại lộ rồi. Tôi nhận ra xe của anh thì chắc chắn Ramon cũng sẽ nhận ra. Jesse, có lẽ anh cũng không thể ở lại Hiệp hội nữa”.

“Tôi sẽ cân nhắc tới việc rời đi. Nhưng không phải bây giờ, rất nhiều xương máu của tôi đổ xuống ở đây, tôi phải đưa chúng đi theo nữa”.

“Vậy anh cũng phải nhanh lên chút đi".

“Yên tâm đi Anna, tôi sẽ chăm sóc tốt cho bản thân”, Jesse vừa đạp chân ga vừa nói. Anh ta định đưa Anna tới khách sạn tắm rửa. Nhưng có vẻ như Anna không muốn đi.

“Jesse, đưa tôi tới công viên Black Rocks đi”.

“Cô tới đó làm gì?”

“Tôi phải đi tìm thầy của tôi”.

“Cô định nhờ thầy của cô giải quyết chuyện này sao?”

“Có thể là thầy cũng bó tay. Tôi chỉ muốn khuyên thầy mau chóng rời đi thôi"

“Thầy có nghe lời cô không?”

“Thầy hơi cố chấp, hi vọng sẽ nghe lời của tôi”.

“Vậy thì ok, chúng ta tới công viên”, Jesse gật đầu, đạp mạnh chân ga. Chiếc xe lao đi.

Tầm hai mươi phút sau, chiếc xe đỗ lại trước cổng của công viên Black Rocks. Anna lập tức lấy điện thoại ra và gọi cho Lâm Chính.

“Thầy đang ở đâu?”

“Tôi vừa đi lấy thuốc, cũng không tệ, có thu hoạch…sao thế?”, Lâm Chính ở đầu dây bên kia khẽ mỉm cười.

“Thầy quay lại ngay đi. Tôi đang ở công viên Black Rocks đợi thầy. Chúng ta phải rời khỏi nước Mễ ngay lập tức", Anna vội vàng nói.

“Tại sao?”, Lâm Chính cảm thấy không hiểu.

“Không có thời gian giải thích đâu. Thầy mau ra đi”, Anna cuống cả lên.
 
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 846



Chương 851: Xảy ra chuyện

Anna giật mình, vô thức nhận ra những vết thương trên mặt mình. Cô gái hé miệng nhưng không biết phải giải thích thế nào.

“Chào anh Lâm”, Jesse thò đầu ra, chào Lâm Chính.

“Xin chào, anh là…”

“Anh quên tôi rồi sao? Tôi là phó hội trưởng Hiệp hội - Jesse. Trước đây có tới Hoa Quốc thăm anh”, Jesse mỉm cười.

“Ồ, là anh à…”, Lâm Chính ngạc nhiên. Thực tế thì anh vẫn chưa nhớ ra người này là ai.

“Anna rốt cuộc chuyện này là thế nào?”, Lâm Chính hỏi.

“Anh chỉ cần lấy điện thoại ra xem tin tức mới nhất là biết”, Jesse thở dài.

Lâm Chính lập tức lấy điện thoại ra vào đọc tin. Trong nháy mắt, tay anh siết chặt. 'Phó hội trưởng Anna của Hiệp hội, bị nghi lấy cắp tài liệu mật và bán cho Hoa Quốc'.

'Phó hội trưởng Anna khiến dư luận tức giận, bị đánh trên đường'. 'Ramon vạch trần Anna, đuổi ra khỏi Hiệp hội'. Tất cả đều coi Anna là tội đồ, nhiều nơi thậm chí còn tiến hành diễu hành biểu tình.

Từng dòng tin đập vào mắt tới mức khó chịu. Tất cả những tin tức này đều được đăng lên cách đây vài phút mà đã nhanh chóng trở thành chủ đề nóng trên mạng rồi. Ngoài ra, còn có không ít các tin tức, diễn đàn cũng đang thảo luận sôi nổi. Chỉ vài tiếng đồng hồ nữa thôi, người trên toàn thế giới sẽ đều biết tới tin tức này.

Lâm Chính còn tìm được một đoạn video do một người có mặt ở hiện trường khi đó quay được. Anh mở ra, cảnh tượng trong video vô cùng hỗn loạn, tất cả đều đang chĩa về phía Anna.Anh nhìn thấy được Anna lúc đó bất lực và sợ hãi tới mức nào. Có những người phụ nữ cố tình định lột quần áo của cô. May mà có người ngăn lại. Họ cũng ném đồ vào người Anna nữa.

Anna chực chờ như muốn khóc. Cô ta co cụm người lại mong bảo vệ được bản thân. Cảnh tượng đó thật khiến người khác cảm thấy đau lòng. Sau đó là cảnh Jesse chạy xe tới cứu cô ta. Tới đây, Lâm Chính tắt video, nhắm mắt lại và hít một hơi thật sâu.

Sắc mặt Anna trông vô cùng phức tạp. Cô ta nói: “Thầy mau rời khỏi đây đi. Để bọn chúng không lấy được bản thảo của bác sĩ Howard. Chắc chắn bọn họ sẽ còn báo thù. Lúc này tất cả mạng xã hội đều đứng về phía họ, chúng ta còn không đi thì sẽ gặp rắc rối mất”.

“Cứ thế đi sao? Cô không cần sự trong sạch cho mình nữa à? Mạng xã hội đang chửi rủa cô, người dân trong nước cũng đang ghét cô. Nếu như cô cứ thế bỏ đi thì khác gì là nhận tội. Sau này cô định làm thế nào? Cả gia đình cô nữa. Cô từng nghĩ tới những điều đó bao giờ chưa?”, Lâm Chính hỏi.

“Điều này…”, Anna á khẩu.

Nhưng đúng lúc này, có vài chiếc xe cảnh sát đã lao lên, nhanh chóng bao vây xe của Jesse. Một cảnh sát bước xuống xe, đi về phía Jesse.

“Cô Anana, mời cô đi với chúng tôi một chuyến”, người cảnh sát gõ cửa xe.

“Tôi làm sao? Tại sao tôi lại phải đi với các anh?”, Anna cuống cả lên.

“Cô liên quan tới vụ trộm tài liệu của Hiệp hội, mời cô hợp tác với chúng tôi để điều tra”.

“Không. Tôi không đi. Tôi vô tội. Không có chuyện đó đâu”, Anna vội vàng giải thích.

Thế nhưng đối phương căn bản không nghe.

“Anna đi đi, không sao đâu. Mọi chuyện sẽ tốt lên thôi”, Jesse nói.

“Thế nhưng…”

“Anna đi với họ đi. Tôi sẽ giúp cô giải quyết”, không đợi Anna nói hết câu thì Lâm chính đã cắt ngang lời của cô ta.

Anna nhìn Lâm Chính sau đó gật đầu: “Học trò tin thầy”.

Lâm Chính quay qua nói với cảnh sát: “Xin hỏi điều tra bao lâu?"

“Nhanh thôi. Chúng tôi chỉ hỏi vài câu cơ bản. Dù sao thì chúng tôi vẫn chưa có đủ bằng chính chứng minh cô Anna là thủ phạm. Mà chúng tôi coi trọng chứng cứ nên cũng chỉ hỏi tầm vài tiếng đồng hồ là xong”.

“Nếu như điều tra không có vấn đề gì thì có thể đưa cô ấy tới số 111 đường Peter không. Tôi là bác sĩ, muốn xử lý vết thương cho cô ấy".

“Không thành vấn đề”.

Anna xuống xe, đi theo cảnh sát. Jesse thở dài, nhìn Lâm Chính: “Anh Lâm, nếu anh không ngại thì tôi đưa anh về”.

“Cảm ơn”, Lâm Chính gật đầu.

Về tới y quán, Jesse còn chưa ngồi xuống thì đã có điện thoại. Anh ta nhìn màn hình, sắc mặt đột nhiên mất tự nhiên. Do dự tầm vài giây, Jesse bèn ấn nút.

“Jesse, anh đưa Anna đi đúng không?”, đầu dây bên kia là giọng của Ramon.

“Ramon, Anna không đáng phải chịu những điều đó. Anh nên dừng lại đi”, Jesse nói giọng khàn khàn.

“Anh có biết cô ta đã làm những gì không. Cô ta phá hỏng kế hoạch của chúng ta. Khiến chúng ta thiệt hại vô số thứ. Toàn bộ tâm huyết của chúng ta đã bị cô ta phá hủy rồi”.

“Thế nhưng sự việc cũng đã xảy ra rồi. Anh hủy hoại cô ấy như thế có tác dụng gì chứ?”

“Jesse, đây không phải là điều mà tôi muốn nghe. Giờ tôi chỉ muốn nghe xem anh giải thích chuyện này như thế nào!”

“Chẳng có gì phải giải thích cả. Tôi không cho rằng mình làm sai điều gì”.

“Vì vậy, anh định sẽ chịu trách nhiệm về chuyện này đúng không?”, Ramon lạnh lùng nói.

Jesse nhắm mắt, không nói gì. Đúng lúc này, đầu bên kia có một giọng nói gấp gáp vang lên.

“Hội trưởng Ramon! Mời anh ra ngoài xem, xảy ra chuyện rồi!”

“Xảy ra chuyện gì rồi?”, Ramon hỏi.

“Công chúa Margarita …hôn mê rồi!"

“Ôi thương đế”, Ramon kêu lên.
 
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 847



Chương 852: Thầy sẽ hi sinh người vô tội sao?

Hai tiếng sau, một nữ cảnh sát hơi béo đưa Anna có vẻ đầy mệt mỏi quay về.

“Đi tắm rửa trước đi, tắm xong tôi sẽ bôi chút thuốc cho cô”, Lâm Chính đẩy bộ quần áo vừa mới mua ở cửa hàng thời trang nữ đối diện đến trước mặt Anna.

Anna liếc nhìn bộ quần áo đó, xem qua một lúc, khi nhìn thấy bộ đồ nội y Lesbian màu đỏ tím thì không khỏi liếc sang Lâm Chính.

“Thầy, sở thích của thầy thật là đặc biệt…”.

“Tôi nói nhân viên cửa hàng chọn đấy… Không phải tôi chọn…”, Lâm Chính rất quẫn bách, vội vàng xua tay giải thích.

“Thầy, không cần xấu hổ như vậy. Thật ra cái này chẳng có gì cả, nếu thầy muốn xem, tôi có thể mặc cho thầy xem bất cứ lúc nào”, Anna đột nhiên tiến đến gần một chút, nói một cách vô cùng mờ ám.

Lâm Chính ngạc nhiên, không biết tiếp lời như thế nào.

Anna cười hì hì cầm áo quần đi vào phòng tắm.

Có lẽ đây là lần đầu tiên cô ta nhìn thấy Lâm Chính quẫn bách như vậy.

Đợi tắm rửa thay quần áo xong, Anna vừa lau khô đầu tóc vừa đi tới.

“Thầy, khi nào chúng ta đi?”, cô ta lên tiếng hỏi.

“Phía cảnh sát không có vấn đề gì nữa rồi à?”.

“Đương nhiên, Ramon chỉ vu khống tôi, thực tế anh ta không có bất cứ bằng chứng gì. Hơn nữa, anh ta cũng không dám tiếp tục kiện tôi, bởi vì tất cả tài liệu nghiên cứu của tôi đều bị anh ta giữ lại. Nếu tôi kiện ngược lại anh ta phỉ báng và xâm chiếm thành quả nghiên cứu của tôi thì chắc chắn anh ta không gánh nổi hậu quả”, Anna tức giận nói.

Anna cũng muốn kiện, nhưng cô ta biết cô ta không thể lật đổ Ramon, nên đành từ bỏ.

“Vậy thì được, cô về nhà thu dọn đi, chiều đi cùng tôi về Giang Thành”, Lâm Chính nói.

“Về nhà? Thôi bỏ đi, tôi không có gì để thu dọn. Người nhà của tôi không chịu hiểu cho tôi, thậm chí ngay cả bố tôi cũng cảm thấy tôi làm sai…”, Anna thở dài, gương mặt có hơi mất mát.

“Bây giờ dư luận trên mạng đang rất dữ dội, tạm thời không về cũng được. Ở lại Hoa Quốc với tôi một thời gian, đợi dư luận qua đi, cô muốn về gặp bố mẹ cô cũng được. Còn chuyện Ramon, tôi sẽ tìm người xử lý”, Lâm Chính nói.

Lâm Chính muốn ra tay với Ramon, nhưng trước mắt không có cớ hay lý do gì. Ở đây là nước Mễ, anh cũng không thể chạy tới Hiệp hội Y tế lật đổ Ramon. Nếu làm vậy thì không chỉ mất mặt một mình anh, mà là mất mặt cả Hoa Quốc.

“Được, nhưng tiếc quá thầy à, chỗ thầy còn chuẩn bị tu sửa… giờ lại vì tôi mà không thể không dừng lại…”.

“Nơi này vốn dĩ xây lên cho cô, nếu cô đã không thể tiếp tục ở đây thì cũng không cần thiết phải giữ lại nó nữa. May là tôi chỉ đóng tiền thuê một tháng, không tính là lãng phí, để khi nào tôi đi bàn bạc với chủ nhà xem anh ta có thể trả tôi tiền thuê nửa tháng không”.

“Ồ! Thầy thật là keo kiệt!”, Anna bị Lâm Chính chọc cười.

Điều chỉnh tâm trạng tốt hơn, hai người ở lại nơi được gọi là viện nghiên cứu này chuẩn bị đến giờ sẽ ra sân bay.

Đúng lúc đó, đột nhiên có người gọi điện thoại cho Anna.

Anna cầm điện thoại lên xem, vẻ mặt lập tức căng thẳng.

“Là điện thoại của Jesse!”.

“Nghe đi, xem có phải anh ta gặp rắc rối gì rồi không”.

Anna gật đầu, bấm nút nghe.

“Jesse, sao vậy?”.

“Anna, cô đang ở đâu? Cô mau đến Hiệp hội Y tế đi, tình hình rất tồi tệ!”, Jesse ở đầu kia điện thoại vô cùng sốt ruột nói.

Anna ngạc nhiên: “Đến Hiệp hội Y tế làm gì? Ramon sẽ không tha cho tôi đâu. Tôi đến đó không phải là sa đầu vào lưới hay sao?”.

“Bây giờ không quan tâm được nhiều vậy đâu Anna, xảy ra chuyện rồi. Công chúa Margarita đột nhiên chuyển biến nặng, đã hôn mê sâu. Hơn nữa, hàm lượng độc tố trong cơ thể công chúa đột nhiên tăng vọt, cao đến 85%, e rằng công chúa không qua khỏi đêm nay. Hiệp hội Y tế sẽ đắc tội với hoàng gia nước Y, danh dự của Hiệp hội Y tế sẽ mất hết!”, giọng Jesse run rẩy, tha thiết kêu lên.

Anna hết sức ngạc nhiên.

“Sao lại như vậy…”, cô ta lẩm bẩm.

“Ramon vốn không hiểu gì, phương án điều trị cho công chúa Margarita này được hoàn thiện dựa theo ghi chép nghiên cứu của cô, nhưng vì quá gấp gáp, trong đó vẫn còn khả năng biến đổi bệnh lý rất lớn và di chứng chưa được xử lý. Ramon chỉ biết nhìn vào cái lợi trước mắt! Anh ta quá nóng lòng muốn có được bản chép tay của bác sĩ Howard từ hoàng gia. Bây giờ cả đội vệ binh hoàng gia đều đã bao vây Hiệp hội Y tế, yêu cầu bọn họ phải chữa trị cho công chúa, phía chính phủ cũng đã bị kinh động rồi!”, Jesse sốt sắng nói.

“Trời ạ, thế thì… thật là hỏng bét!”.

Anna cũng không biết nói thế nào mới phải.

“Anna, cô từng nghiên cứu tình trạng bệnh của công chúa Margarita một năm, chắc chắn có hiểu biết riêng về bệnh của công chúa. Bây giờ người của cả Hiệp hội Y tế đều hi vọng cô có thể ra tay, ít nhất… xin hãy khống chế tình trạng bệnh của công chúa. Cô mau đến đây đi! Không kịp thời gian nữa rồi!”, Jesse nói.

Anna rơi vào trầm mặc.

Jesse thấy Anna không nói gì, vội lên tiếng: “Anna, tôi biết người của Hiệp hội Y tế đã phụ lòng cô, bọn họ có lỗi với cô, nhưng dù thế nào, đó cũng là lỗi của một mình Ramon. Có chuyện gì chúng ta chữa trị xong cho công chúa rồi hẵng nói, được không?”.

“Jesse… anh không cần phải nói nữa. Anh hiểu tính tôi mà, con người tôi công tư phân minh. Anh yên tâm, bây giờ tôi sẽ đến chữa trị cho công chúa Margarita ngay, nhưng tôi không thể bảo đảm phương pháp chữa trị của tôi hữu hiệu”, Anna thở ra một hơi, nói.

“Tốt quá rồi!”, Jesse kích động, liên tục reo lên: “Bọn họ sẽ vui lắm! Tôi sẽ nói bọn họ chuẩn bị đi đón cô ngay!”.

“Không cần đâu, chỗ tôi đang ở cách Hiệp hội Y tế không xa, các anh hãy chuẩn bị sẵn sàng để phẫu thuật bất cứ lúc nào”.

Anna nói xong thì cúp máy.

“Sao thế?”, Lâm Chính liếc nhìn cô ta, hỏi.

“Công chúa Margarita xảy ra chuyện rồi, tôi phải đi xem xem”.

“Người của Hiệp hội Y tế gọi cô đến đó sao?”.

“Người của Hiệp hội Y tế nhờ Jesse gọi điện thoại cho tôi”.

“Cô có thể không đi, nếu công chúa chết, Hiệp hội Y tế cũng xong đời, đây là cơ hội tốt để cô trả thù bọn họ”.

“Phải… Nhưng mà thầy à… Nếu đổi lại là thầy, thầy sẽ vì trả thù mà hi sinh tính mạng của một người vô tội sao? Rõ ràng chúng tôi có thể cứu cô ấy!”.

“Có thể là vậy”, Lâm Chính không cần suy nghĩ mà nói.

Anna lập tức á khẩu.

“Được rồi không nói nữa, thầy à, tôi tới Hiệp hội Y tế xem sao đã”.

“Chuyến bay năm giờ chiều của chúng ta!”.

“Yên tâm, tôi sẽ không đến muộn đâu!”.

Anna nói, sau đó vội vã mặc áo khoác, chạy về phía Hiệp hội Y tế.

Lâm Chính lắc đầu, lặng lẽ thu dọn hành lý.

Anna chạy nhanh đến Hiệp hội Y tế.

Lúc này, bên ngoài Hiệp hội Y tế đã nhốn nháo đầy những người, nhiều người dân và phóng viên tụ tập vây xem. Ngoài ra còn có không ít người của chính phủ đến, đại diện của hoàng gia cũng đang trên đường đến đây.

“Là cô Anna!”.

“Cô Anna đến rồi!”.

Tiếng hô hoán vang lên.

“Người phụ nữ ác độc này, thế mà cũng có mặt mũi đến đây!”.

“Lúc sáng để cô ta chạy mất, lần này không thể để cô ta chạy nữa!”.
 
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 848



Chương 853: Vẫn còn hi vọng

Đám đông chửi rủa, thậm chí có người còn nhổ nước bọt vào người cô ta. Thế nhưng Anna mặc kệ, cô ta chỉ cúi đầu đi nhanh vào trong Hiệp hội. Cô ta cũng chẳng cần mất sức đi giải thích với bọn họ làm gì.

“Cô muốn đi đâu?”, lúc này, một cô gái da đen trông khá to con chặn trước mặt Anna.

“Tình hình của công chúa Margarita rất cấp bách. Tôi nhận lời mời của Hiệp hội, tới để điều trị cho công chúa”, Anna vội vàng nói.

“Cô đừng hòng vào trong. Đồ chó má này. Rõ ràng là cô muốn nhân lúc hội trưởng Ramon điều trị cho công chúa để ăn cắp tài liệu đúng không. Chắc chắn là như vậy rồi”, người phụ nữ da đen nói.

“Đúng vậy, loại bọ cạp này định làm như vậy đấy!”

“Không được để cô ta thành công!”

“Cút đi!”

“Đồ tiện nhân, mau cút!”

“Đừng ép tôi phải ra tay!”

“Mau biến!”, đám đông lăng mạ, sỉ nhục Anna. Thậm chí còn đuổi cô ta như đuổi tà. Sắc mặt Anna trông vô cùng khó coi. Cô nhìn đám đông trước mặt với vẻ bất lực và đành phải lùi lại. Đúng lúc này, cánh cửa được mở, một nhóm người bước ra.

“Anna lấy trộm tài liệu của Hiệp hội, tất cả chỉ là lời nói dối của Ramon mà thôi. Anh ta không có chứng cứ gì có thể chứng minh được điều đó”, Jesse đanh mặt, bước tới trước đám đông.

“Phó hội trưởng Jessi?”, đám đông ngạc nhiên.

“Tránh ra”, Jesse quát lên.

Đám người đứng trước cửa tái mặt. Thế nhưng phó hội trưởng đã lên tiếng thì đương nhiên bọn họ cũng không gây sự nữa, đành lần lượt đứng tách ra. Anna bèn đi vào bên trong phòng.

Trong phòng cấp cứu của Hiệp hội, các bác sĩ đang cuống cuồng gọi các chuyên gia tới. Có người gấp rút thảo luận về tình hình bệnh của công chúa, có người thì gọi điện thoại đi khắp nơi.

“Nói cho tôi biết, chuyện gì vậy? Tại sao? Tại sao con gái tôi lại thành ra như vậy? Ramon, cậu phải giải thích cho tôi. Nếu không tôi sẽ không tha cho hiệp hội các người đâu”, hoàng tử Birken lao về phía Ramon với đôi mắt đỏ ngàu và gào lên.

Ramon cố nặn ra một nụ cười: “Hoàng tử đừng nóng nóng vội. Tất cả chỉ là chuyện ngoài ý muốn thôi. Công chúa sẽ không sao cả…”

“Tôi không quan tâm. Ngày mai tôi nhất định phải nhìn thấy con gái chạy nhảy bình thường trước mặt tôi. Nếu để xảy ra chuyện gì thì tôi đảm bảo sẽ đích thân tiễn cậu về với địa ngục đấy”, Birken chộp cổ áo Ramon và gào lên như một con thú hoang. Ramon đành phải gật đầu lia lịa thề thốt này kia.

“Cô Anna tới rồi”, lúc này, không biết có ai đã nhìn thấy Jesse và Anna bèn kêu lên. Ramon và Birken quay qua nhìn. Sắc mặt của Ramon trông vô cùng khó coi. Anna lạnh lùng liếc nhìn anh ta và hừ giọng.

“Cô Anna, cô chịu tới thì tốt quá rồi. Cô đúng là thiên sứ, là sao cứu mạng của chúng tôi”, đám đông hò reo đầy kích động.

“Đừng nói nhiều nữa, đưa báo cáo chẩn đoán cho tôi xem. Tôi sẽ lập tức tiến hành kiểm tra lại một lần nữa cho công chúa”, Anna lạnh lùng nói.

“Được cô Anna, mời cô đi bên này!”

Đám đông vội vàng đáp lại. Anna bước vào phòng phẫu thuật. Hoàng tử Birken đứng ngoài với vẻ lo lắng.

Từng người gọi điện tới. Vương thất sớm đã nháo nhào cả lên. Truyền thông cũng điên cuồng đưa tin. Trên mạng bắt đầu ầm ầm thảo luận. Khoảng nửa tiếng sau, cửa phòng phẫu thuật được mở. Anna bước ra với vẻ mệt mỏi.

“Kết thúc chưa?”, Birken vội vàng bước tới, sốt sắng hỏi Anna.

“Tôi không hề tiến hành phẫu thuật mà chỉ kiểm tra cho công chúa thôi”, Anna lắc đầu: “Tình hình của công chúa rất tệ, phẫu thuật sẽ rất rủi ro. Không ai dám mạo hiểm hết”.

Hoàng tử nín thở: “Vậy có nghĩa là…”

“Xin lỗi hoàng tử. Tôi cũng hết cách rồi…”, Anna lắc đầu.

Dứt lời, các thành viên của Hiệp hội đều tái mặt. Nếu công chúa Margarita mà chết ở đây thì sẽ gây chấn động toàn cầu.Tới khi đó danh tiếng của Hiệp hội sẽ bị đánh sụp hoàn toàn, thậm chí là đến cả nhà nước cũng sẽ nghi ngờ Hiệp hội vì họ cũng bị mất mặt theo.

Nếu bên trên mà trách xuống thì tất cả sẽ vô cùng thê thảm. Huống hồ…hoàng tử Birken chắc chắn cũng sẽ không chịu bỏ qua. Một người đang yên đang lành mà bị Hiệp hội điều trị thành ra như thế thì hoàng tử có để yên cho bọn họ nổi không?

Đương nhiên là không.

“Hội trưởng Ramon…”, hoàng tử với hai mắt đỏ ngàu, thở hổn hển nhìn chăm chăm Ramon.

Ramon run rẩy. Đột nhiên anh ta nhớ ra điều gì đó bèn chỉ về phía Anna: “Hoàng tử, tất cả đều do người phụ nữ này gây ra”.

“Liên quan gì tới Anna chứ?”, Jesse tức giận, lập tức chất vấn.

“Chúng tôi chẩn đoán và điều trị theo nghiên cứu của cô ta. Chính hướng dẫn của cô ta khiến chúng tôi làm sai”, Ramon vội vàng nói.

“Cậu coi tôi là đồ ngốc đấy à?”, Birken gào lên.

Đám đông im thin thít. Tới giờ phút này rồi mà Ramon vẫn còn muốn lừa gạt người khác. Đúng là vô liêm sỉ.

“Người như anh căn bản không xứng làm hội trưởng Hiệp hội”, Anna tức giận nói.

“Cô không có tư cách gì nói tôi như vậy cả”.

“Vậy có phải anh thừa nhận đã lấy trộm tài liệu của tôi chứ không phải tôi lấy trộm của Hiệp hội đúng không?”, Anna chất vấn.

“Tôi…tôi không hề nói như vậy”, Ramon chột dạ.

“Đủ rồi!”, Birken quát lớn. Đám đông lại im lặng.
 
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 849



Chương 854: Các người đã chọc giận anh ta rồi

"Thật sao?" hô hấp của hoàng tử Birken gần như trì trệ, ông ta đột nhiên quay đầu nhìn chằm chằm Anna, giọng điệu run rẩy: "Cô Anna, mong cô hãy mau chóng chữa trị cho con gái của tôi! Xin cô đấy!"

“Hoàng tử Birken, tôi không có cách chữa trị!”, Anna lắc đầu.

"Vậy... thì...”

"Tôi nghĩ rằng thầy của tôi có lẽ có cách chữa, ông có thể mời thầy ấy đến đây xem thử”, Anna vội vàng nói.

“Thầy của cô sao?”, hoàng tử Birken sửng sốt.

“Hoàng tử Birken, chính là tên ranh biết chút y thuật lang băm kia đấy!”, người bên cạnh nhắc nhở.

"Là cậu ta sao? Đông y ở Hoa Quốc không có cơ sở... làm... làm sao chữa trị được đây?", hoàng tử Birken hơi rối rắm.

"Hoàng tử Birken, tôi phải sửa lại câu nói của ông một chút. Đông y không phải là không có cơ sở, hơn nữa còn là tinh hoa của Hoa Quốc tồn tại mấy ngàn năm, không thể nào không có hiệu quả gì. Theo tôi nghiên cứu, trên một số lĩnh vực, Đông y còn vượt xa hơn cả Tây y. Đông y có thể chữa khỏi một số căn bệnh mà trước mắt Tây y không thể nào chữa trị được. Vả lại rất nhiều y học hiện đại đều kết hợp kiến thức lý luận của Đông y. Hoàng tử Birken, tôi kiến nghị ông nên thử xem sao, dù sao bây giờ chúng ta cũng không còn quyền lựa chọn nào nữa”, Anna vội vàng nói.

Hoàng tử Birken im lặng một lúc, rồi liếc nhìn Ramon.

“Hoàng tử Birken, chuyện này phải do bản thân ông đưa ra quyết định!”, Ramon lãnh đạm nói.

“Tên giảo hoạt!”, hoàng tử Birken vô cùng tức giận.

Ý đồ của Ramon là gì chẳng lẽ ông ta còn không biết sao? Chẳng qua là sợ phải chịu trách nhiệm mà thôi.

Quả thực hoàng tử Birken không hề biết rằng nếu công chúa Margarita xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì Ramon còn có thể đổ tội lỗi cho Lâm Chính.

Đó là lý do tại sao Ramon không lên tiếng.

"Cô Anna, hãy gọi điện thoại cho thầy của cô ngay lập tức, mời cậu ta đến đây ngay. Tôi muốn thử, cho dù chỉ có một cơ hội sống sót, tôi cũng sẽ không bỏ rơi Margarita của tôi!", hoàng tử Birken nghiến răng nói.

Anna gật đầu, lập tức bấm số gọi cho Lâm Chính.

Lâm Chính đang thu dọn hành lý trong Sở nghiên cứu, lập tức vui vẻ khi nghe thấy vậy.

"Không phải bọn họ xem thường Đông y của Hoa Quốc ư? Sao giờ lại đến tìm tôi thế?", Lâm Chính cười nói.

"Thầy à, bây giờ không có thời gian tranh luận chuyện này, tôi vừa mới kiểm tra cho công chúa Margarita, mạch của cô bé rất yếu, hô hấp cũng vô cùng yếu ớt, thần kinh trong cơ thể đều bị độc tố xâm nhập. Cô bé rất có khả năng không sống được đến sáu giờ tối, nếu trước lúc đó không được điều trị thì cô bé có thể sẽ đi gặp thượng đế...", Anna lo lắng nói.

"Vậy cô nghĩ nên chữa trị như thế nào?" Lâm Chính hỏi.

"Cô bé phải được giải độc càng sớm càng tốt! Loại bỏ tất cả các chất độc khỏi hệ thần kinh”.

"Làm bằng cách nào?"

"Theo tôi được biết, y học hiện đại trước mắt vẫn chưa có kỹ thuật này...”

"Đông y vẫn có thể làm được”.

"Thầy ơi, ý của thầy là...”

“Kỳ thực, bệnh của công chúa Margarita không khó chữa trị, tôi chắc chắn có thể chữa được!”, Lâm Chính cười nói.

"Thật sao? Vậy thì tốt quá, mời thầy lập tức tới đây, chúng tôi sẽ cử xe tới đón thầy!", Anna kích động vội vàng nói.

"Nhưng tôi không chữa đâu!", một giây sau, Lâm Chính lại nói.

Anna ngay lập tức như rơi xuống hầm băng, sững sờ tại chỗ.

"Được rồi Anna, thời gian không còn sớm nữa, mau về đi, bây giờ chúng ta sẽ bay trở về Hoa Quốc, tôi ở đây chờ cô!", Lâm Chính nói xong thì cúp điện thoại luôn.

"Thầy ơi!"

Anna vội vàng gọi.

Nhưng Lâm Chính không nghe thấy nữa.

"Cô Anna, có chuyện gì vậy? Thầy của cô có cách gì không?", hoàng tử Birken sốt sắng hỏi.

"Thầy nói chắc chắn có thể chữa khỏi bệnh cho công chúa”.

“Thật sao?”, hai mắt hoàng tử Birken lóe sáng: “Vậy mau mời cậu ta tới đây đi”.

"Hoàng tử điện hạ, tôi rất muốn, thế nhưng... nhưng thầy... thầy nói thầy sẽ không chữa trị đâu...”, Anna bất đắc dĩ nói.

“Không chữa trị?”, hoàng tử Birken sửng sốt.

"Theo tôi thấy, cậu ta căn bản là không chữa trị được, chỉ là cố ý nói như vậy mà thôi! Người Hoa Quốc thích nhất làm những chuyện như vậy”, Ramon hừ một tiếng.

“Hội trưởng Ramon, có phải anh có thành kiến gì với người Hoa Quốc không?”, Jesse nhíu mày.

"Tôi chỉ nói sự thật!"

"Nhưng sự thật là anh đã ép buộc hoàng tử Birken phải lựa chọn giữa anh và anh Lâm. Tôi nghĩ rằng anh Lâm chắc chắn vì chuyện này mới không chịu ra tay chữa trị cứu công chúa điện hạ. Các người đã chọc giận anh ta rồi!", Jesse nói.

Ramon thầm cau mày.

“Đúng vậy, cậu Lâm chắc chắn là bởi vì nguyên nhân này!”, hoàng tử Birken gật đầu lia lịa, quát lên: “Thị vệ trưởng!”

“Hoàng tử Birken!”, một người đàn ông cao lớn mặc đồng phục chạy tới.

"Sắp xếp một chiếc xe ngay lập tức, tôi sẽ đích thân đi mời cậu Lâm!"

“Vâng ạ!”, thị vệ trưởng lập tức chạy đi.

“Cậu Ramon, cậu có muốn đi cùng tôi không?”, hoàng tử Birken trầm giọng nói, liếc xéo về phía Ramon.

“Chuyện này hoàn toàn vớ vẩn!” Ramon lắc đầu, anh ta chắc chắn sẽ không đi.

Hoàng tử Birken không thèm nói nhảm với anh ta, ông ta tôi vội vã rời khỏi Hiệp hội Y tế, lên xe cùng Anna và Jesse, lao thẳng đến 'Sở nghiên cứu' của Lâm Chính.

"Đó là xe của Hoàng tử Birken!"

Một số phóng viên tinh mắt lập tức nhìn ra.

"Ông ấy đang đi đâu vậy?"

"Mau, đuổi theo, đuổi theo mau!"
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back