Wattpad  Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy

Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy
Chương 25. Làm phân bón cho cây trồng


Sau sinh nhật của A Nhiên hai vợ chồng Uyển Nhi lại quay lại với công việc của mình.

Nhiều thức ăn hôm trước Giang Nam kéo về Uyển Nhi mới sơ chế qua giờ cô lại cẩn thận chế biến chúng một lần nữa mới có thể bảo quản được lâu dài.Ngoài ra cây cối trong vườn ngày càng tươi tốt nhưng cỏ lại càng tốt hơn nhiều.

Uyển Nhi phải dành nhiều thời gian hơn để làm cỏ và chăm sóc cây trong vườn.

Cô rất nâng liu mấy cây trong vườn đó vì chúng toàn là giống quý của cô từ Trái Đất cùng xuyên tới.

Vì không có phân bón hoá học nên Uyển Nhi phải tự ủ phân để bón cây.Giang Nam và Uyển Nhi đều xuất thân con nhà nông lên những việc chăm cây, bón phân này tương đối quen thuộc.

Chỉ là đã nhiều năm không làm việc nhà nông làm nên chưa quen thôi.

Trước tiên họ sử dụng phân bón là lớp lá cây mục có sẵn trong rừng để bón lót.

Đây là loại phân bón có sẵn đầy trong rừng có thể sử dụng được luôn.

Trước khi trồng cây trộn chỗ phân bón từ lá cây mục vào đất để tạo độ tơi xốp cho đất trồng và cung cấp thêm dinh dưỡng cho cây.

Khi cây sắp ra hoa và kết quả thì lại lấy lá cây mục bón trực tiếp vào đất lần nữa.Trong nhà giờ còn có sẵn rất nhiều tro than cũng có thể làm phân bón cây.

Lấy một cốc tro trộn với một xô nước là có thể trực tiếp tưới cây cho 1-2m2 đất.

Đặc biệt tro trộn với đất có tác dụng cải tạo đất và tăng độ pH rất tốt nhưng lúc đầu họ quên mất nên để lần sau trồng lứa cây mới sẽ áp dụng.Hai loại phân bón này tuy có sẵn nhưng dinh dưỡng cung cấp cho cây không nhiều nên Uyển Nhi lại tự ủ phân xanh và phân nâu.

Giang Nam đã hỗ trợ làm cho Uyển Nhi nhiều thùng gỗ lớn để cô ủ phân.

Mỗi thùng gỗ cao gần 1m có lắp đậy, gần đáy để một lỗ nhỏ thoát nước.

Các thùng này đặt ở cách xa nhà họ vị trí gần chỗ vách núi để đảm bảo vệ sinh và không bị mùi bay vào nhà.

Nhưng lại cũng phải đặt nơi có nhiều ánh sáng để đẩy mạnh quá trình phân huỷ.

Các loại rau củ thừa, trái cây hỏng, lá cây tươi, cỏ tươi…

đều có thể cho vào thùng để ủ thành phân xanh.

Với phân nâu thì có thể ủ bằng thân rơm rạ, mạt cưa, vỏ trứng sẽ thành.

Nhà họ có rất nhiều mạt cưa và vỏ trứng để ủ phân.

Phân được ủ khoảng một tháng chúng sẽ có màu nâu và vụn như mùn là có thể đem bón cây.

Trước khi đem bón cây có thể trộn phân xanh và phân nâu một lần nữa.

Rải một lớp dày 10cm phân nâu rồi rải một lớp mỏng phân xanh rồi lại lớp 10cm phân nâu ủ tiếp 2 tuần trước khi sử dụng trộn đều mới đem đi bón sẽ có hiệu quả cao hơn.

Lúc đó có thể trộn hỗn hợp phân này với nước tưới gốc cây khi cây trưởng thành có thể cung cấp nhiều dinh dưỡng cho cây phát triển, ra hoa, kết quả.Đám cây trong vườn nhà Uyển Nhi sau khi được bón thêm các loại phân bón lại càng phát triển tốt hơn.

Uyển Nhi đã nhìn thấy cảnh tượng mùa thu hoạch bội thu trước mắt rồi.Giang Nam lúc này tập trung tiếp tục làm mái nhà trên cây.

Những tấm ván gỗ đã được chuẩn bị với kích thước giống nhau được xếp trên khung giàn mái.

Mái của ngôi nhà là mái nghiêng giống như chữ nhà mái ngói thông thường.

Mái kiểu này khá phổ biến ở nhiều nơi trên Trái Đất.

Giang Nam làm mái nhà rất cẩn thận vì nếu không có thể sau này nhà dễ bị dột khi có mưa hay tuyết.

Anh còn dự định sẽ lợp thêm một lớp cỏ tranh nên trên mái để tăng khả năng chống thấm nước.
 
Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy
Chương 26.1. Những ngày dài không có ánh sáng Mặt Trời


Mấy ngày sau sinh nhật A Nhiên, cô bé bắt đầu có cảm giác lo lắng bồn chồn.

Ban đầu chỉ thỉnh thoảng cảm giác đó mới xuất hiện nhưng càng ngày những cảm giác lo lắng đó lại diễn ra thường xuyên hơn.A Nhiên lúc đầu chỉ nghĩ cô bé bị nóng trong người nên thấy khó chịu chút hay có thể cô bé sắp bị ốm.

Cũng khá lâu rồi A Nhiên không bị ốm lần nào nên cô bé nghĩ chắc lại sắp bị ốm như mọi lần rồi nên không quá quan tâm.

A Nhiên thỉnh thoảng vẫn bị cảm, đau họng hay đau đầu do cảm sốt.

Mỗi lúc như vậy cũng chỉ cần uống mấy loại thuốc cảm thông thường hay uống kháng sinh là sẽ mau khỏi thôi.

A Nhiên lớn rồi chứ không như A Triết ốm kiểu đó là lại phải đi gặp bác sĩ.Hồi mới sinh A Triết từng bị viên phổi nên em ấy bị bệnh là rất lâu khỏi mà bệnh lại hay bị nặng thêm thế mới phải đi khám bác sĩ.

A Nhiên hay bị ốm nhưng chỉ ốm vặt thôi không khiến bố mẹ phải lo lắng nhiều.

Lần này lại khác, A Nhiên dần nhận ra cảm giác lần này khác với khi bị ốm.

Càng ngày cô bé càng thấy tâm trạng của mình kì lạ.

Lúc nào A Nhiên cũng thầy bồn chồn giống như có việc gì rất không tốt sắp xảy ra.

Phải rồi, cô bé nhớ lại cảm xúc này giống như lần trước bên suối họ sắp gặp phải con gấu đen lớn.

Đây có lẽ là năng lực đặc biệt của mình rồi.

A Nhiên nhớ ra nên đi nói ngay với bố mẹ.Sau khi nghe con gái miêu tả, Uyển Nhi và Giang Nam hiểu ngay họ sắp gặp nguy hiểm rồi.

Uyển Nhi hỏi kĩ những cảm giác mà A Nhiên cảm thấy được nhưng cô bé không nói được rõ ràng điều gì cả.

Lần trước khi dự đoán được mối nguy hiểm về con gấu lớn A Nhiên có biểu hiện rõ rệt hơn lần này.

Cô bé lúc đó ngay lập tức cảm thấy khó chịu và có nguy hiển đang tiến đến gần.

Cảm giác lúc đấy rất rõ rệt và mạnh mẽ.

Nhưng lần này A Nhiên miêu tả nó lại hoàn toàn mơ hồ.

Không thể xác định được rõ có nguy hiểm gì nên cả gia đình họ quyết định hạn chế ra ngoài.

Giang Nam và Uyển Nhi dừng mọi công việc khác chỉ tập trung dự trữ thức ăn, nước uống và cả củi đốt nữa.

Giang Nam cũng kiểm tra lại các biện pháp bảo vệ an toàn xung quanh nhà.

Anh kiểm tra từ hàng rào, cổng, các lớp cửa chính và cửa sổ.

Anh còn làm thêm lớp rào chắn cao xung quanh cây lớn để thú rùng hay con người không thể tiến vào nhà họ từ trên cây.

Anh cũng làm hàng rào che chắn kĩ ban công nhà họ nữa.Ngày tiếp theo cảm giác nguy hiểm đang dần càng trở nên rõ rệt.

A Nhiên có thể cảm thấy được nguy hiểm lần này còn lớn hơn nhiều so với con gấu lớn lần trước.

Cô bé ngay lập tức chia sẻ với bố mẹ.

Giờ A Nhiên gần như không thể tập trung làm được gì khác lúc nào cảm giác lo lắng, khó chịu cũng bủa vây xung quanh cô bé.

Chỉ khi được ăn để bổ sung năng lượng A Nhiên mới thấy thoải mái hơn chút ít.

Uyển Nhi và Giang Nam để A Nhiên ở lại nhà nghỉ ngơi cùng A Triết.

Giờ họ không cho phép hai con bước ra khỏi hàng rào nữa.Nhà họ có một số thức ăn dự trữ rồi nhưng cả hai vợ chồng đều không yên tâm.

Giang Nam quyết định kiếm thêm thức ăn nhưng anh sẽ không đi xa nữa chỉ loanh quanh ở gần rừng tre và con suối trước nhà.

Giờ họ không chọn lựa đồ ăn ngon hay không ngon, to hay nhỏ nữa.

Giang Nam săn nhiều thỏ tre, đào thêm măng, bắt nhiều loại cá tôm cua ốc trong suối.

Uyển Nhi thì ở nhà liên tục chế biến thức ăn.Hai vợ chồng làm việc gần như mọi lúc có thể để chuẩn bị thức ăn cho cả gia đình.Về phần nước uống thì nhà còn những hai két nước trước đó để dành không sử dụng và một bể nước mưa cạnh lán đang dùng dở không cần lo thiếu nước.

Giang Nam còn kiếm nhiều củi đốt chất cả một góc lán.

Anh còn chất rất nhiều củi xung quanh gốc cây to nhà họ.

Đề phòng mối nguy hiếm lớn tới mức không thể bước chân ra khỏi nhà Giang Nam cũng chất củi vào trong bếp và một ít trong phòng khách.

Họ còn chuẩn bị sẵn nhiều cây đuốc để có thể sử dụng khi cần.

Tất cả những thứ có thể làm vũ khí cũng được Giang Nam mài lại thật sắc bén.

Anh đi rừng tre chặt thêm một số tre và vót nhọn để trong nhà lúc đó cũng có thể làm vũ khí.

Thứ nhà họ thiếu là vũ vũ sắc nhọn có thể chiến đấu ở khoảng cách xa hơn.

Mấy cái dao rựa trong nhà dài nhất cũng chỉ 50-60cm không chiến đấu từ xa đuọc.

Nếu chiến đấu với thú lớn thì họ sẽ dễ gặp nguy hiểm.

Những gì có thể nghĩ đến và có thể chuẩn bị để gia đình có thể sống sót hai vợ chồng Giang Nam đều cố gắng thực hiện.Hôm ấy là ngày thứ sáu kể từ khi A Nhiên bắt đầu có cảm giác thấy nguy hiểm cả nhà theo thói quen khoảng 5 giờ sáng thức dậy.

Với thời gian ở nơi này thời điểm đó còn khoảng một giờ nữa trời mới sáng hẳn.

Vì biết có nguy hiểm nên giờ trước khi đi ngủ Giang Nam đều đóng chặt tất cả các cửa trong nhà.

Dù hơi bí bách nhưng để an toàn cả nhà đều chấp nhận.

Cũng may thời tiết giờ là mùa xuân nên cũng không quá nóng bức.

Cả nhà vốn hay tập thể dục và luyện tập kĩ năng dưới tán cây cạnh nhà nhưng giờ để an toàn họ lại chuyển sang tập luyện trong phòng khách.

Giờ các đồ đạc trong nhà họ đều được sắp xếp gọn gàng để chứa đồ đạc cần thiết và tăng không gian chứ không phải sắp xếp để nhìn không gian đẹp như trước nữa.

Mặc dù họ đã không còn mua sắm được thứ gì nhưng đồ đạc và thực phẩm trong nhà lại ngày càng nhiều hơn.

Giang Nam còn chất rất nhiều củi trong căn phòng gỗ anh dang dựng giở.

Dù chưa có mái nhưng đã có sàn và tường vẫn chất củi tốt.

Mà chất củi vào lại càng che chắn kĩ cho tầng hai nhà họ - một công đôi việc.Khi Uyển Nhi nấu ăn cô cũng chỉ hé một chút cửa sổ trong bếp chứ không mở một cửa nào khác trong nhà.

Cửa này vừa đúng đối diện với vách đá nên khá kín đáo.

Khi nào Giang Nam kiểm tra xung quanh đảm bảo an toàn mới mở cửa chính để đi lại sau đó lại tiếp tục đóng kĩ để hai con ở trong nhà an toàn.

Khi đó Uyển Nhi cũng chỉ làm việc loanh quanh trong sân và ở hai khu vườn.

Cùng lắm là ra suối giặt quần áo mà thôi.
 
Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy
Chương 26.2


Cả nhà như mọi khi ăn sáng với nhau trong phòng bếp và ngồi trò chuyện một chút mới đi làm việc.

Đột nhiên A Nhiên nói:-À...!

Bố mẹ ơi con không còn cảm giác gì đặc biệt nữa cả.

Từ khi xuống ăn sáng tới giờ là năng lực đặc biệt của con biến mất luôn rồi.Sợ bố mẹ không hiểu được A Nhiên Nói thêm:- Không phải kiểu như ban đầu cứ cách một khoảng thời gian mới cảm nhận được mà là hoàn toàn biến mất.

Con cũng không nói được rõ tại sao nhưng có thể nguy hiểm đã tới hoặc đã qua rồi ạ.Uyển Nhi và chồng ngạc nhiên nhìn nhau.

Không thể có chuyện là nguy hiểm đã qua được.

Họ đã gặp nguy hiểm gì đâu.

Đã gọi là nguy hiểm không thể cứ như bình thường giống mọi ngày thế này được.

Vậy chỉ có thế là nguy hiểm đã đến rồi nhưng họ không hề hay biết.

Nhưng là nguy hiểm gì đây?

Không ai trong nhà bị tổn thương gì cả.

Cũng không có ai gặp mối đe doạ đến tính mạng.

Càng như thế này lại càng khiến hai vợ chồng Uyển Nhi lo lắng.

Mối nguy hiểm lớn nhất ở đây là họ không biết mối nguy hiểm đang hiện hữu đó là gì.

Hay đây là thiên tai, dịch bệnh… gì đó.

Dù rất lo lắng nhưng cả hai đều cố gắng giữ bình tĩnh và an ủi hai con.

Uyển nhi nói:-Ừ.

Bố mẹ hiểu rồi.

Giờ chúng ta cứ tạm thời ở trong nhà đi.

Dù có nguy hiểm gì thì gia đình chúng ta cũng đã chuẩn bị kĩ càng rồi.

Không có gì phải sợ cả.Giang Nam cũng gật đầu đồng ý với vợ.

Hôm nay họ cứ ở trong nhà đi.

Những gì cần chuẩn bị cũng đã chuẩn bị hết mức có thể rồi.

Tốt nhất là không ai ra ngoài nữa.

Cả nhà sẽ ở cạnh nhau trong nhà của họ.

Ngôi nhà luôn là nơi bảo vệ an toàn cho cả gia đình và cũng nơi khiến họ an tâm, thoải mái nhất.

Không cần đi đâu khác nữa.Cả nhà họ hồi hộp chờ đợi mối nguy hiểm đang đến.

Mọi người ngồi im lặng trong phòng bếp gần như không nói chuyện gì.

Đến bé A Triết vốn hay nói nhiều cũng nhận ra sự căng thẳng của những người còn lại nên không nói năng gì cả.Sau một thời gian A triết vốn là trẻ con không thể chịu được việc cứ ngồi không như vậy hồi lâu cậu bé bắt đầu thì thầm nói chuyện với chị gái.

Uyển Nhi và Giang Nam cũng nhận ra họ đang quá căng thẳng làm hai con lo sợ nên họ cũng bắt đầu tham gia câu chuyện cùng con.

Cuộc nói chuyện hôm nay cũng khó mà vui vẻ, rôm rả như mọi ngày nhưng cũng vẫn ấm áp và đầy tình cảm.Sau ba giờ vợ chồng Uyển Nhi bắt đầu nhận ra sự bất thường của ngày hôm nay.

Nhẽ ra giờ này trời phải sáng từ lâu rồi thế mà giờ đây ngoài trời vẫn tối om.

Dù nhà họ đóng kín cửa nhưng Uyển Nhi vẫn mở hé một cửa sổ trong phòng bếp nhưng giờ xung quanh gần như không có chút ánh sáng nào.

Giờ họ mới chú ý tới xung quanh không hề có tiếng chim hót hay tiếng kêu của thú rừng như mọi ngày.

Uyển Nhi biết các loài động vật cảm nhận được nguy hiểm tốt hơn con người nhiều.

Bên ngoài im ắng một cách kì lạ thế này chắc chắn những con thú hoang ngoài kia cảm nhận được sự bất thường và đã đi trốn cả rồi.

Uyển Nhi và Giang Nam cùng đứng bật dậy.

Họ cần xác định nguy hiểm ở đây là gì.

Cả hai nhanh chóng đi lên cầu thang lên tầng hai.

Hai đứa trẻ thấy bố mẹ như vậy cũng nhanh chóng đi theo.

Họ đã thống nhất từ giờ lúc nào cũng ở cạnh nhau rồi nên hai đứa trẻ ngay lập tức theo sau bố mẹ.Giang Nam lên trên nhà tìm ống nhòm để sử dụng.

Anh cẩn thận mở hé cửa ban công để quan sát.

Chưa cần dùng tới ống nhóm anh đã thấy được kì quan lần đầu tiên trong đời anh chứng kiến được.Phía ngay trên bầu trời hai mặt trăng đang tiến gần tới nhau ở giữa bầu trời giống như hiện tượng nguyệt thực vậy.

Nhưng không phải là bị hành tinh nào khác che khuất mà chúng đang lồng lên nhau trên bầu trời một cánh từ từ chậm rãi.

Trên trời không còn một ngôi sao nào khác chỉ có ánh sáng yếu ớt toả ra từ hai mặt trăng.

Vốn một mặt trăng toả ra màu vàng, một mặt trăng thì toả ra ánh sáng có màu giống xanh lam.

Giờ đây hai mặt trăng tiến sát gần nhau tạo ra thứ ánh sáng có màu xanh lá kì lạ.

Nhìn vừa nổi bật lại vừa mờ ảo nhưng lại hơi đáng sợ.

Thứ màu sắc ấy như hoà lẫn với màu sắc của rừng cây và không gian xung quanh càng tăng thêm sự huyền bí.Giang Nam cũng chẳng cần sử dụng tới ống nhòm nữa vẫn thấy rõ mọi thứ.

Anh tránh sang một bên cho vợ quan sát.

Uyển Nhi cũng giật mình bởi những gì cô nhìn thấy.

Dạo gần đây vì lo lắng và bận rộn nên cả tuần rồi họ không để ý đến sự chuyển động của hai mặt trăng.

Hôm nay họ mới chợt nhận ra hai mặt trăng đã tiến gần đến nhau từ bao giờ.

Liệu có phải nguy hiểm chính là bóng tối ngoài kia hay do hai mặt trăng tiến lại gần nhau tạo ra.

Họ vẫn chưa thể xác định được chính xác nguy hiểm đến từ đâu nhưng có một điều có thể chắc chắn đó là hôm nay Mặt Trời sẽ không xuất hiện như mọi ngày nữa.Vì chưa biết được nguy hiểm thật sự là gì nên cả nhà vẫn ở trong nhà và không mở cửa.

Uyển Nhi sợ ánh trăng lúc này gây hại nên cô thử lấy một miếng thịt tươi buộc vào một cái que và đưa ra bên ngoài để ánh trăng chiếu tới.

Sau một tiếng đồng hồ cô đem miếng thịt vào và kiểm tra.

Miếng thịt vẫn y như trước đó không có gì bất thường gì cả.

Có lẽ ánh trăng không gây hại gì cho cơ thể hoặc có thể thời gian còn quá ngắn không nhận thấy được sự ảnh hưởng.

Giang Nam thử đưa ngón chân ra phía bên ngoài cửa một lúc cũng không thấy có vấn đề gì.

Vậy là nguy hiểm không đến từ phía hai mặt trăng đó.Dù sao cũng đã chuẩn bị thức ăn, nước uống và củi đầy đủ nên cả nhà họ cứ ở trong nhà thôi.

Cả ngày ba mẹ con Uyển Nhi ngồi chơi bài với nhau hay lại đi dọn dẹp loanh quanh trong nhà.

Giang Nam thì thỉnh thoảng lại hướng ống nhòm ra ngoài quan sát khắp nơi xem có vấn đề gì nguy hiểm hay đặc biệt không.

Cả ngày dài trôi qua hoàn toàn trong bóng tối.

Bên ngoài chỉ có màu ánh trăng xanh lá kì lạ mờ nhạt.

Dù ở trong nhà không phải làm gì nhưng không ai thực sự thấy thoải mái cả.

Dù sao cũng chỉ quanh quẩn trong nhà mà lúc nào cũng có nỗi lo lắng không biết nên không ai thực sự vui vẻ được.

Chắc chỉ có A Triết là tâm trạng khá nhất so với mọi người dù sao A Triết cũng chưa hiểu hết mọi chuyện.
 
Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy
Chương 26.3


Sáng ngày hôm sau vẫn không có ánh sáng mặt trời xuất hiện.

Nhìn cảnh sắc bên ngoài không một chút thay đổi khiến Uyển Nhi có ảo giác như thời gian ngừng trôi vậy.

Không biết đêm tối như vậy kéo dài đến bao giờ mới chấm dứt.

Nếu quá lâu vợ chồng họ phải bất chấp nguy hiểm để ra ngoài kiếm thức ăn thôi.

Giờ thì tạ thời chưa cần thiết, số thức ăn họ dự trữ còn đủ cho 10 ngày.

Nếu ăn uống tiết kiệm thì nửa tháng cũng vẫn đủ.

Chủ yếu giờ tâm trạng mọi người cứ lo lắng và cảm giác mọi thứ không nằm trong tầm tay rất khó chịu.

Rồi lại còn thứ nguy hiểm A Nhiên cảm giác được không biết là gì cứ lơ lửng treo trên đầu cả nhà khiến họ thật sự rất không vui vẻ lên được.

Cuộc sống vẫn cứ phải tiếp tục nên Uyển Nhi quyết tâm lấy lại tinh thần tiếp tục sống thôi.

Dù sao ý Đại thần đã nói trước kia đưa họ tới đây để sống tiếp chứ không phải để đi chịu chết.

Khoan đã…!

Uyển Nhi bỗng nhớ ra Đại thần đã nói mỗi khi giao mùa sẽ có điều đặc biệt xảy ra.

Họ cũng tới đây được ba tháng rồi chẳng phải là lúc giao mùa sao.

Và điều đặc biệt ở đây có lẽ chính là đêm tối kéo dài rồi.

Có vẻ như cô sắp tiến gần được sự thật rồi.

Uyển nhi ngay lập tức chia sẻ điều này với chồng.Giang Nam nhớ lại những lời Đại thần đã nói với họ quả thật có nói đến chuyện khi giao mùa.

Vì lúc đó họ nhận được quá nhiều thông tin bất ngờ nên không thể nhớ rõ hết từng lời vị Đại thần khi đó đã nói.

Vậy thì điều Uyển Nhi suy đoán cũng có cơ sở và điều nguy hiểm xảy ra chắc chắn liên quan đến việc đêm tối kéo dài.

Nếu khẳng định đó là đúng thì họ chỉ cần không bước ra ngoài kia có lẽ sẽ được an toàn.

Thế là vợ chồng Uyển Nhi đã thống nhất được những gì họ sẽ làm trong thời gian này.

Suy đoán được nguồn gốc của nguy hiểm họ bỗng thấy yên lòng hơn hẳn.

Giờ cứ ngồi nhà chờ đợi bóng tối qua đi cho tới khi ánh mặt trời quay lại học sẽ được an toàn.

Không biết thời gian đen tối này sẽ kéo dài bao lâu Uyển Nhi quyết định giảm lượng đồ ăn mỗi bữa của cả nhà ít đi một chút.

Giờ họ cũng ít làm việc và vận động nên cũng không cảm thấy đói nhiều nên không cần bổ sung năng lượng nhiều như trước giảm đồ ăn đi cũng thoả đáng.Giang Nam dọn bàn ăn xếp gọn một góc, giữa nhà dành chỗ để đốt lửa.

Không gian xung quanh tối om nếu không đốt lửa thì sẽ không nhìn thấy gì.

Cây đuốc họ đang dùng không thể cháy lâu được.

Để tiết kiệm củi ban ngày nhà cả nhà cùng nhau ngồi trong phòng bếp cùng sử dụng một đống củi.

Giang Nam lấy một cái chậu nhôm lớn nhất trong nhà để cho củi vào đốt vừa sạch sẽ vừa an toàn.

Mọi người trong nhà ngồi vây quanh chậu lửa.

Uyển Nhi làm chút công việc may vá.

A Nhiên vẽ tập sách các sinh vật mà họ biết được.

A Triết bày đầy đồ chơi của mình xung quanh.

Giang Nam lúc thì đọc sách và tài liệu lúc thì đi kiểm tra xung quanh nhà hay nhìn ra bên ngoài xem xét tình hình.

Giờ anh nhận ra nhà họ cần thiết phải làm cánh cửa có mắt mèo để nếu không phải mở cửa mới nhìn ra bên ngoài được.

Lần này không kịp thực hiện rồi, ngay sau khi thời gian đặc biệt này qua đi anh phải làm ngay hai cái cửa tầng trên tầng dưới thêm mắt mèo mới được.Lúc này ngày đêm đều tối om khiến việc cảm nhận thời gian của mọi người trở nên rất mơ hồ.

Không có việc gì bận rộn ai cũng cảm thấy thời gian trôi qua lâu hơn bình thường.

May mà đồng hồ vẫn đo được khoảng thời gian trôi qua một cách chính xác.

Họ xác định đã 55 giờ tức là gần 2 ngày đã không có ánh mặt trời trôi qua rồi.

Giờ họ chỉ ăn ba bữa mỗi ngày và thời gian ngủ tăng lên.

Ước lượng thời gian cũng đến lúc lên giường đi ngủ rồi.

Cả nhà cùng lên tầng trên để ngủ.

Giang Nam vẫn đốt một cây đuốc để nó cháy suốt phòng khi có trường hợp khẳn cấp xảy ra.

Cả nhà bốn người chen chúc nhau trong cùng một phòng.

Thời điểm đặc biệt nên lúc nào cả nhà cũng phải ở bên cạnh nhau.

Ba mẹ con Uyển Nhi ngủ trên Giường.

Giang Nam thì lấy giường xếp kê ngủ bên cạnh.

Anh khoẻ mạnh nên ngủ ở đâu cũng không sao cả.

Cả nhà ngủ cùng phòng mọi người mới yên tâm được.
 
Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy
Chương 27.1. Con hung thú khổng lồ


Không biết trôi qua bao lâu có lẽ lúc này vẫn đang là khoảng thời gian ban đêm, cả nhà bị đánh thức bởi tiếng động rầm rầm từ xa truyền đến.

Vốn dĩ Uyển Nhi và Giang Nam ngủ không sâu nên cả hai đều bật dậy ngay lập tức.

Tiếng động rất lớn nghe như tiếng bước chân.

Không hiểu thứ to lớn đến mức nào mới có thể tạo ra tiếng bước chân lớn đến vậy?

Tiếng động ấy phát ra từ hướng rừng cây trước nhà họ.Giang Nam vớ lấy cái ống nhòm đặt trên bàn cạnh đầu giường đi ra ngoài ban công để quan sát.

Bên ngoài hơi tối chỉ có chút ánh sáng mờ từ hai mặt trăng đồng thời phát ra.

Giang Nam đưa ống nhòm về phía nguồn âm thanh và điều chỉnh ống kính phóng to.Thứ trước mắt Giang Nam nhìn thấy khiến anh sốc hơn tất cả những gì anh thấy trong đời.

Dù hôm trước nhìn thấy sự kì lạ của hai mặt trăng cũng không thể sánh bằng một phần những gì anh thấy lúc này.

Nơi xa phía cánh rừng có một con vật khổng lồ đang bước đi.

Những cái cây cao mấy chục mét cũng chỉ ngang bằng với cái đầu của con quái vật đó.Toàn thân con vật đen tuyền, đen hơn cả bóng tối xung quanh nó.

Nó bước đi bằng hai chân sau.

Hai chân trước thì nhỏ và ngắn hơn hẳn hai chân sau đang vươn ra gạt những cái cái lớn xung quanh khiến cây cối đổ ầm ầm.

Giờ Giang Nam mới hiểu sao nhiều chỗ trong rừng cây lại có nhiều cây gẫy đổ như vậy khiến khi đi rừng họ toàn phải đi vòng qua.

Hoá ra là do con vật khổng lồ này gây ra.

Không chỉ to lớn con vật đó còn có sức mạnh khủng khiếp không kém kích thước cơ thể nó.

Là người chuyên hệ sức mạnh chỉ cần nhìn qua Giang Nam đã ước lượng được sức mạnh của con vật này.

Tim anh đập nhanh và mạnh.

Họ không có một tí xíu hi vọng nào nếu phải đối đầu hay thậm chí chạy trốn trước con vật đó.

Nhưng may mắn theo những gì anh thấy và nghe được con vật cách họ khá xa và hướng đi của nó hoàn toàn không hướng tới khu vực họ sống.

Giang Nam nhìn tới đây rồi chuyển ống nhòm cho Uyển Nhi.

Cô đứng bên cạnh chỉ nhìn thấy và nghe được từ chỗ rất xa hình như có cây cối bị đổ chứ không thấy rõ được gì.

Trời vừa tối lại ở xa nên cô không thể biết nhìn rõ được.

Uyển Nhi hấp tấp giơ ống nhòm lên quan sát.

Vừa nhìn thấy thứ trước mắt cô phải hít một hơi thật sâu mới không làm rơi ống nhòm trên tay.

Con vật nhìn to lớn và khủng khiếp quá.

Uyển Nhi ngập ngừng nói:-Trời ơi!

Giang Nam!

Nó khủng khiếp quá!Bé A Triết phía dưới ồn ào.-Mẹ cho con xem với.

Mẹ ơi đi mà, cho con xem đi!Uyển Nhi thẫn thờ đưa ống nhòm cho con trai.

Giang Nam ngay lập tức bế A Triết nên cao.

Cậu bé đứng không cao được tới những thanh chắn của ban công nếu không bế nên sẽ chẳng nhìn thấy gì.

Giang Nam nghĩ các con cũng nên biết những thứ xảy ra ngoài kia.

Chúng phải chuẩn bị tâm lí cho cuộc sống khó khăn trong tương lai.

Hi vọng họ không bao giờ phải đối mặt với con thú ấy.Vừa nhìn thấy con vật trong ống nhòm A Triết đã thốt lên “khủng long”.

Đúng thế thật con vật này rất giống hình ảnh khủng long bạo chúa họ đã thấy trước kia.

To lớn, đi bằng hai chân sau, hai chi trước thì nhỏ bé.

Chỉ có điểm khác biệt là cái mõm của con vật này dài ra như mõm cá sấu vậy.

Trời tối không thấy rõ nhưng vẫn đủ nhìn ra được hàm răng của nó rất sắc bén.

Nhìn hàm răng đó có thể khẳng định đây là một loài động vật ăn thịt.

A Nhiên cũng nhìn con thú đó qua ống nhòm một lần.

Cả nhà ai cũng nên nhìn rõ con vật này.

Đúng là con “khủng long” phiên bản thế giới mới.Sau khoảng 5 phút con vật to lớn dần đi xa.

Bóng dáng của nó đã không còn nhìn rõ nhưng tiếng bước chân của nó vẫn vọng lại từ xa.

Tới 10 phút sau cả âm thanh tiếng bước chân cũng không nghe thấy nữa.

Cả nhà thở phào.

Cuối cùng con vật khủng bố đó cũng đi rồi.

Có lẽ nó ở rất xa đây và chỉ đi ngang qua.

Nếu con vật này ở gần chỗ họ thì không thể nào họ không thấy nó trước đó được.

Một con vật to lớn khủng bố như thế cơ mà.

Có lẽ đây mới chính là nguy hiểm mà A Nhiên cảm giác được.

Một nguy hiểm vô cùng khủng khiếp nhưng nó thực sự không hướng tới họ nên A Nhiên chỉ cảm thấy được mơ hồ.

Cả nhà coi như đã thóat được một kiếp rồi.

Giờ chỉ cần ngoan ngoãn ở trong nhà chờ đợi Mặt Trời quay lại nữa thôi.Cả Giang Nam và Uyển Nhi không thể hiểu được cũng không thể tìm được kiến thức khoa học nào để giải thích cho hiện thượng kì lạ này.

Không phải nhật thực, không có gì che khuất mà tự nhiên ánh sáng Mặt trời không thể chiếu xuống mặt đất nữa.

Mà không phải chỉ vài giờ mà lại kéo dài tới mấy ngày rồi chưa chấm dứt.

Rồi lại có con vật to lớn khủng khiếp đến vậy nữa. không hiểu nó phải ăn bao nhiêu thức ăn mới đủ để cung cấp cho cơ thể to lớn ấy.

Còn may là con vật này đi lại chậm chạp.

Mó mà còn chạy nhanh nữa chắc không kẻ nào sống sót được hết.Ba người trong nhà vẫn còn sốc vì con vật họ mới nhìn thấy.

Riêng A Triết thì hứng khởi vô cùng.

Cậu bé rất mê khủng long giờ đây thật sự nhìn thấy khủng long rồi.

Không cần biết có nguy hiểm hay không đối với A Triết chỉ cần được tận mắt nhìn thấy khủng long mà vui vẻ thôi.

Thế là con vật to lớn ấy có tên là con “khủng long bạo chúa”.

Cái tên này do A Triết đặt và khăng khăng với cả nhà đó chắc chắn là khủng long bạo chúa nên cả nhà đều phải gọi con vật đó như vậy.

Tất nhiên cả nhà không có ai phản đối gì cả.

Gọi là khủng long thì gọi thôi dù sao đó cũng chỉ là cái tên.

Ai cũng mong con vật đó đừng có mà giống với đặc điểm loài khủng long như tên A Triết đặt cho nó - một con vật ăn thịt khủng bố.

Họ không muốn có ngày gặp nó đâu.

Bảo sao tất cả động vật trong rừng đều trốn trong hang ổ cả rồi.

Chúng chắc chắn đã gặp con khủng long đó đi qua nhiều lần nhưng sau đó chúng vẫn sống ở đây mà không dọn ổ đi nơi khác nghĩa là con vật này không săn bắt chúng rồi.

Vậy cũng có nghĩa gia đình họ cũng không cần chuyển nhà đâu.

Động vật trong rừng dọn ổ đi dễ dàng chứ gia đình Uyển Nhi không mang theo ngôi nhà của họ chuyển đi cùng được.
 
Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy
Chương 27.2


Sau khi con khủng long đi qua cả nhà ai cũng không ngủ lại được.

Người thì sốc, người thì lại quá khấn khởi mà không thể ngủ được.

Cả nhà cùng ngồi cạnh nhau dưới ánh đuốc say sưa nói chuyện về con khủng long họ đã thấy.

A Nhiên muốn ngay lập tức vẽ lại nó.

A Triết thì lại càng thích điều đó nên cổ vũ chị nhiệt tình.

Cả nhà đi xuống bếp để đốt chậu than cho sáng hơn.

Muốn vẽ tranh không thể chỉ dùng một ngọn đuốc được.

Thiếu ánh sáng sẽ rất hại mắt Uyển Nhi không cho phép điều đó xảy ra.

Đằng nào giờ không ngủ lại nữa cũng sắp qua thời gian một đêm rồi Uyển Nhi nấu bữa sáng luôn.Khi Giang Nam bấm thời gian là ban ngày thì trời vẫn tối như trước.

Tuy nhiên lúc này anh loáng thoáng nghe được tiếng chim hót và tiếng của thú rừng.

Con khủng long vừa đi qua là chúng lại xuất hiện.

Vậy là hai vợ chồng họ đã đoán đúng.

Thú rừng ở đây biết rõ sự tồn tại của con khủng long này.

Chúng tạm thời trốn đi chờ con khủng long đi qua lại chạy ngay ra kiếm ăn.

Đã hai ngày rồi chúng chắc cũng đã đói lắm rồi.

Không như nhà họ biết dự trữ thức ăn chúng chỉ có thể nhịn đói qua ngày thôi.

Nghĩ đến đây Giang Nam tự nhiên thấy họ còn may mắn chán ít ra cũng không bị đói khát gì.Giang Nam nói chuyện với Uyển Nhi có thể đã an toàn anh định ra ngoài kiểm tra một chút nhưng cô không đồng ý.

Cùng lắm thì anh đi lại trong hàng rào nhà mình thôi không ra ngoài kia làm gì, không cần thiết.

Vợ đã nói vậy nên Giang Nam nghe theo.

Anh cũng không nhất thiết cần ra ngoài đến vậy.

Sau khi ăn xong Giang Nam chỉ bể nước nhà họ để giặt quần áo giúp Uyển Nhi.

Hai ngày nay cô không dám ra ngoài giặt đồ.

Nước trong nhà thì cần tiết kiệm để ăn uống nên quần áo bẩn cứ để đấy mấy hôm rồi.Sau khi giặt đồ Giang Nam kiểm tra vườn rau một chút.

Cây cối trong vườn vẫn phát triển tốt.

Không có ánh mặt trời nhưng thấy chúng cũng không bị ảnh hưởng gì.

Mấy thứ cây cối này thích nghi tốt thật đấy Giang Nam nghĩ.

Trên Trái Đất chúng sống được tới đây cũng có thể sống được mà còn sống tốt nữa.

Anh tiện tưới thêm chút nước cho cây.

Số cây này với gia đình anh rất quan trọng cẩn thận chút vẫn hơn.

Giang Nam hái luôn chút rau vào nhà để trưa Uyển Nhi nấu ăn.

Có chút rau xanh ăn mới tốt.

Trong nhà có măng, nấm và rau khô nhưng không được tươi như rau mới hái trong vườn.Hôm nay trong bữa ăn trưa không khí của trong nhà đã vui vẻ thoải mái hơn nhiều.

Mọi người đoán được nguy hiểm cơ bản đã qua chắc chỉ mấy ngày nữa là họ sẽ được trở về cuộc sống trước đó.

Cuộc sống ở đây tuy không đầy đủ và tiện nghi như thời hiện đại nhưng cũng được an toàn, thoải mái đi lại xung quanh.

Dù sao bây giờ cứ quanh quẩn trong một không gian giữa những bức tường không được thoải mái cho lắm.

Dù mọi người đã thả lỏng hơn nhưng Giang Nam vẫn cẩn thận thường xuyên để ý mọi thứ bên ngoài.

Trời còn chưa sáng trở lại anh còn chưa yên tâm.Hơn một ngày sau Giang Nam lại để ý thấy xung quanh nhà họ lại trở lên quá im ắng.

Giống như mấy ngày đầu tiên khi mặt trời không xuất hiện lúc này cũng không có tiếng chim hót, tiếng thú kêu nữa.

Anh giật mình có khi nào con khủng long đó quay lại không.

Giang Nam báo cho vợ biết tình hình.

Cả nhà lại cẩn thận ngồi bên nhau tại phòng làm việc cạnh ban công.

Họ lại bị lo lắng, sợ hãi bao trùm.Quả đúng như dự đoán của Giang Nam lúc gần đến bữa ăn chiều tiếng bước chân ầm ầm lại vọng đến.

Rồi con khủng long to lớn xuất hiện.

Giang Nam đưa ống nhòm lên quan sát.

Con khủng long lại từ hướng nó đã đi quay trở lại hướng ban đầu nó đã đến.

Vẫn những bước đi chậm rãi nhưng đầy sức mạnh và vô cùng ầm ĩ.

Nó đi ngang qua khu rừng ở phía xa.

Một bước chân hạ xuống giống như một chiếc chuỳ gõ vào lòng người vậy.

Thật sự đáng sợ!

Thế mà có một người không sợ chút nào.

A Triết trèo lên người bố muốn được ngắm con khủng long đó.

Giang Nam đành phải bế con lên cao đưa ống nhòm cho cậu bé mới được yên.

Giống như lần trước sau khoảng 20 phút con khủng long lại hoàn toàn biến mất.

Uyển Nhi đoán:-Có lẽ con khủng long này ở rất xa chỗ chúng ta.

Lần trước từ tổ nó đi đâu đó và giờ lại quay trở về.

Nhìn hướng nó đi là hướng đông, có lẽ nào nó đi ra biển không nhỉ?Suy đoán này rất hợp lí.

Vậy biển có gì mà nó cần đi đến vậy!

Gia đình họ cũng cần ra biển.

Liệu ở đó có gì nguy hiểm giống con khủng long này không.

Không thể tự nhiên mà con khủng long này lại đi ra biển vô ích được.

Hai vợ chồng nhìn nhau với ánh mắt lo âu.

Thôi dù sao ra biển cũng là điều bắt buộc, đến đâu tính đến đấy vậy.

Chắc Ông trời không tuyệt đường người đâu nhỉ!

Uyển Nhi còn nói thêm:-Em nghĩ con khủng long này chắc chỉ xuất hiện vào thời điểm đặc biệt này thôi.

Nó xuất hiện khi ngày và đêm đều là bóng tối.

Không thể có chuyện trùng hợp đến thế được.

Chắc chắn có nguyên nhân đặc biệt và mối liên hệ giữa hai điều này nhưng em cũng không thể nghĩ ra được điều đó là gì.Giang Nam cũng suy nghĩ về hai điều Uyển Nhi nói nhưng vắt óc anh cũng chẳng nghĩ ra được gì.

Không nghĩ được thì họ bỏ qua luôn.

Sống ở đây lâu rồi cũng có ngày họ tìm ra được nguyên nhân thôi.Sau khi con khủng long đi qua chẳng bao lâu những âm thanh của chim chóc, động vật quay trở lại.

Giang Nam dùng ống nhòm nhìn khắp nơi.

Anh thấy đến cả mấy con cá trong suối cũng có sức sống hơn hẳn thì phải.

Sự đáng sợ của con khủng long ảnh hưởng tới tất cả các giống loài trên con đường nó đi qua.

Không loài nào không sợ hãi!Cả nhà Uyển Nhi lại tiếp tục cuộc sống quanh quẩn trong nhà.

Nếu thấy bức bối quá thì Giang Nam đi lại trong sân còn mẹ con Uyển Nhi chỉ dám ra phía ngoài ban công hít thở không khí một chút.

Thỉnh thoảng Uyển Nhi mở cửa sổ thông gió rồi lại đóng vào ngay.

Giang Nam còn dành thời gian nói chuyện riêng với A Triết.

Không thể để cậu bé nghĩ một thứ nguy hiểm như con khủng long đó thành một thứ thú vị được.

Suy nghĩ sai lầm có thể đưa cậu bé vào nguy hiểm.

Giang Nam giải thích với con rằng:-Trên thế giới có nhiều thứ rất thú vị nhưng nó cũng rất nguy hiểm.

Và con khủng long chính là một con thú cực kì nguy hiểm.

Trước kia con cũng đã xem trong tivi rồi.

Con khủng long bạo chúa có thể xé xác, giết chết con khủng long to lớn khác để ăn thịt.

Chúng ta lại càng nhỏ bé và yếu ớt hơn những con khủng long bị ăn thịt đó.

Con có thể tò mò con khủng long bạo chúa, cũng có thể thích ngắm nhìn nó nhưng con tuyệt đối phải tránh xa nó.

Con có hiểu không A Triết?A Triết cũng hiểu điều bố nói.

Cậu rất thích khủng long nhưng càng không thích bị ăn thịt đâu.

Tất nhiên cậu sẽ nghe lời bố nhìn con khủng long từ xa thôi không thể lại gần.

Cậu bé gật đầu đồng ý với bố.

Giang Nam vẫn thấy chưa yên tâm.-Thế con hứa với bố đi.

Con sẽ không bao giờ lại gần con khủng long đó hay bất cứ thứ gì nguy hiểm giống nó.-Con hứa.

A Triết nói ngay.Lúc này Giang Nam mới tạm yên tâm.

Sau này anh sẽ thỉnh thoảng nhắc lại chắc chắn sẽ khiến A Triết ghi nhớ và nghe theo.

Còn về A Nhiên thì anh không lo lắng việc này.

A Nhiên rất nhút nhát nhìn thấy con khủng long đó cô bé chạy đi còn chẳng kịp ấy chứ.
 
Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy
Chương 28.1. Ánh Mặt Trời quay trở lại


Hai ngày sau đó cả gia đình vẫn sống yên ổn trong nhà.

Khi đang ăn sáng trong phòng bếp rút cuộc mọi người nhìn thấy tia sáng mặt trời lọt qua khe cửa sổ chiếu vào nhà.

Ai cũng vui mừng cười lên.

Chưa bao giờ mọi người thấy tia sáng Mặt Trời lại đẹp đẽ và thần kĩ đến vậy.

Ánh sáng đúng là khởi nguồn của sự sống!

Uyển Nhi và chồng tính toán thời gian khi bóng tối bắt đầu kéo dài cho đến khi con khủng long xuất hiện lần đầu là hai ngày.

Sau đó ba ngày khủng long quay lại ngang qua chỗ họ.

Hai ngày sau khi nó đi qua lần thứ hai thì màn đêm kéo dài kết thúc.

Vậy là cuộc sống trong màn đêm của họ kéo dài bảy ngày tất cả.

Có vẻ họ đã tìm được quy luật xuất hiện của con khủng long rồi.

Năm sau họ có được sự chuẩn bị kĩ càng hơn.

Lần này quá là đáng sợ rồi.

Chẵn một tuần sống trong bóng tối giờ Uyển Nhi chỉ muốn được tắm nắng thôi dù đen da cô cũng vui.Giang Nam vẫn lo lắng tình hình bên ngoài nên anh phải ra kiểm tra mới đồng ý để ba mẹ con Uyển Nhi ra ngoài được.

Giang Nam leo lên cây lớn cạnh nhà dùng ống nhòm quan sát xung quanh.

Anh đã thấy mấy động vật nhỏ ra bờ suối uống nước.

Thấy con thỏ tre lại xuất hiện trong rừng tre kiếm ăn.

Rừng núi xung quanh đã trở lại đầy sức sống.

Vậy là nguy hiểm đã qua đi gia đình họ lại có thể sống bình thường lại.

Giang Nam tụt xuống cây mau chóng vào nhà báo tin cho ba mẹ con đang nóng lòng chờ đợi ở cửa.

Khi được thông báo có thể ra ngoài ba mẹ con Uyển Nhi hét lên và ùa ngay ra khỏi cửa.

Họ chạy ra giữa sân tắm mình trong nắng sớm.

Đã lâu không nhìn thấy ánh sáng họ còn bị chói mắt một lúc mới bình thường lại được.

Ai cũng hớn hở tắm nắng như cảnh đứa trẻ đang tắm mưa vậy.

Hai tay A Nhiên và A Triết giang rộng ra hai bên, người xoay tròn cười ngây ngô.

Uyển Nhi thì bình tĩnh hơn đứng yên một chỗ ngửa mặt nên trời cảm nhận ánh nắng ấm áp chiếu lên da thịt.

Giang Nam nhìn họ mỉn cười.

Anh cũng lại đứng cạnh vợ tham gia hoạt động tắm nắng cùng cả nhà.

Họ tập thể dục luôn dưới nắng.

Nếu không phải vì gần một giờ sau ánh nắng trở nên gay gắt thì cả nhà còn đứng phơi nắng hồi lâu nữa.Vậy là hôm nay đã là mùa hè rồi.

Uyển Nhi ghi chú lại ngày này vào trong cuốn vở ghi chép lịch và thời tiết của họ.

Gia đình Uyển Nhi đã tới đấy tròn ba tháng và 7 ngày.

Ba tháng trước là mùa xuân và 7 ngày đặc biệt toàn đêm tối.

Uyển Nhi và Giang Nam có thể yên tâm chờ đợi trong nhà không quá lo lắng vì chính họ quan sát sự chuyển động của hai mặt trăng thấy được chúng dần tách ra xa nhau.

Họ biết thời gian toàn là màn đêm sắp kết thúc nên không lo lắng quá chuyện thức ăn hay nước uống, củi đốt gì.

Còn chuyện lo sợ màn đêm kéo dài mấy tháng hay thậm chí kéo dài vĩnh cửa à!

Không thể nào!

Nếu chuyện đó xảy ra thật thì Đại thần chắc chắc đã cho họ gợi ý gì đó rồi.

Mà cùng lắm họ sống trong khó khăn nguy hiểm hơn trước rồi cũng sẽ thích ứng được thôi.

Giờ mọi thứ đã trở lại như trước hai vợ chồng lại phải quay lại với công việc của mình thôi.

Mùa hè này hai vợ chồng họ có rất nhiều việc quan trọng đã lên lịch rồi.Giang Nam ngay lập tức ra suối bắt chút tôm cá tươi và vào rừng tre để săn thỏ.

Lâu rồi không được săn bắt gì anh cũng thấy ngứa ngáy chân tay rồi.

Uyển Nhi vào nhà mở tất cả các cửa để ánh chiếu vào trong nhà.

Không gian tối tăm không tốt cho sức khoẻ, nhà cũng cần ánh sáng và không khí cũng cần được lưu thông.

Số thịt khô, thịt hun khói… trong nhà cũng được đem ra phơi lại dưới nắng.

A Triết và Uyển Nhi có nhiệm vụ trông coi đồ phơi trong sân giúp mẹ.
 
Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy
Chương 28.2


Hôm nay Uyển Nhi quyết định nhà họ lại có một lễ lớn gọi là lễ “sang hạ” vì kỉ niệm ngày đầu tiên của mùa hạ họ tới nơi này và cũng là ngày ánh sáng Mặt trời quay lại sau nhiều ngày.

Uyển Nhi không cần dặn dò trước cũng biết chồng cô hôm nay sẽ săn bắt nhiều thức ăn đây.

Cô biết thừa thói quen và tính tình của Giang Nam mà.

Uyển Nhi dọn nhà và chờ chồng đem thức ăn về là nấu nướng ngay.Hai tiếng sau Giang Nam trở về nhà với nhiều thứ trên vai.

Anh bắt ba con thỏ tre béo và to lớn.

Có cả một con cừu sừng dê dực nữa.

Con cừu này cũng đặc biệt to lớn, nó còn đang kêu gu gu ầm ĩ.

Quên chưa nói đến loài cừu sừng dê này kêu gu gu không giống con vật nào trước đây cả.

Thế giới mới đến động vật cũng nói ngoại ngữ luôn rồi.

Dù sao nó kêu gì họ cũng không hiểu được kệ nó thôi.Uyển Nhi thông báo cho Giang Nam cô sẽ làm cỗ cúng cho ngày lễ “sang hạ”.

Giang Nam không có ý kiến gì khác lập tức giết thịt thú rừng để Uyển Nhi nấu ăn.

Hai đứa trẻ cũng rất vui vẻ.

Đứa trẻ con nào cũng thích có cỗ cả nhất là chúng mới trải qua một tuần không được ăn uống thoải mái, toàn phải ăn thức ăn phơi khô.

A Nhiên nhiệt tình vào bếp giúp mẹ còn A Triết thì theo đuôi bố ra suối.

Không còn đứa nào nhớ nhiệm vụ coi đồ phơi trong sân nữa.

May mà trong sân nhà họ cũng chưa có con thú nào xuất hiện ăn vụng cả.Uyển Nhi lên thực đơn hôm nay dựa theo những thứ Giang Nam đã bắt được.Thịt cừu sẽ làm món sườn nướng, thịt nướng ngũ vị và xương hầm măng.

Còn làm thêm món cá bụng trắng kho tộ, tôm hùm xanh hấp sả.

Món ăn có nguồn gốc từ Trái Đất Uyển Nhi làm món xôi ruốc.

Đây là món ăn được hấp từ gạo nếp và có phủ thêm một tầng ruốc thịt.

Món này rất phổ biến ở quê họ trước kia.

Đám giỗ, đám ma hay đám cưới đều có cả.

Nhà cũng còn không quá nhiều gạo nếp nên đằng nào cũng thế Uyển Nhi lấy ra ăn luôn.

Về hoa quả tươi hôm nay Giang Nam không kịp vào rừng hái cam nên Uyển Nhi chặt buồng chuối trong vườn sắp chín để sắp cúng.

Trong vườn nhà họ có mấy cụm chuối trong đó có ba cây chuối đã ra quả lớn.

Uyển Nhi chọn buồng chuối quả to nhất để chặt đầu tiên.

Chuối còn xanh nhưng chỉ mấy hôm sẽ tự chín thôi.

A Triết rất thích ăn chuối nên cậu bé đã ngóng trông chuối chín từ lâu.

Nhưng hôm nay A Triết cũng chưa thể ăn ngay được phải hai, ba hôm nữa mới có thể ăn được giờ chỉ nhìn mà thèm thôi.Vẫn như mọi lần Giang Nam sẽ đứng phía trước bàn thờ khấn vái còn ba mẹ con Uyển Nhi sẽ đứng xếp hàng phía sau.

Tất nhiên họ thờ cúng tổ tiên và cả Đại thần xuyên không nữa.Khi ăn bữa trưa cả nhà Uyển Nhi đã cảm nhận được rõ rệt sự thay đổi của thời tiết.

Bình thường ăn trưa trong bếp họ cũng không thấy nóng bức gì.

Thế mà hôm nay ai cũng bắt đầu đổ mồ hôi rồi.

Đúng chuẩn thời tiết mùa hè không có sự giao mùa từ từ gì cả.

Hôm qua còn là thời tiết mùa xuân hôm nay đã nóng hẳn rồi.

Giang Nam kiểm tra nhiệt kế trong nhà.

Đây là nhiệt kế rượu chuyên đo nhiệt độ bên ngoài trời khác với loại nhiệt kế y tế thuỷ ngân chỉ đo nhiệt độ cơ thể.

Lần gần nhất cách đây một tháng Giang Nam thấy nhiệt kế chỉ 18oC.

Thế mà giờ nhiệt kế đã chỉ là 30oC rồi.

Mùa hè và mùa xuân chênh nhau cả chục độ.

Không biết nhiệt độ có còn tăng cao nữa không chứ giờ không có quạt điện để dùng nữa rồi.

May mà nơi đây toàn rừng với cây nên nhiệt độ sẽ mát mẻ hơn được một chút cũng đỡ cho mọi người.Cả bốn người đều thay quần áo ngắn tay cho bớt nóng.

Chắc từ giờ nên chuyển bàn ăn ra dưới gốc cây cạnh nhà ăn uống cho mát mẻ.

Cũng không tìm được cách nào khả thi hơn cho bớt nóng nữa.

Uyển Nhi tìm được mấy cái quạt nan của mẹ chồng trước kia trong tủ ở phòng khách cho mọi người phe phẩy.

Bữa ăn lại được tiếp tục dù trời có nóng mọi người vẫn ăn ngon miệng.

Đã lâu rồi cả nhà không được ăn bữa ăn phong phú thế này.

Ăn ngon vẫn là số một.

Ai cũng vác chiếc bụng no căng không muốn động đậy sau đó.

Dù sao trời nóng ăn no thì nên nghỉ ngơi thôi.

Các cụ đã nói rồi “căng da bụng thì chùng da mắt” mà.

Ăn no xong là ai cũng muốn ngủ thôi.
 
Back
Top