Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Nghiện - Tứ Khuyết Nhất

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
405,226
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
AP1GczNROizQt-rCJ7R2dNj0H1Wq2Ql4H9xcOEiTAEFxc94HND_WL_iFoCEtwtMfSTuNpS2tbpi0r3JdKtzl3wXiEFgJjQubbMtOT6q5JaB-NUrh-q8s1mgGxBSA0cZ4onb3ui4HIVsoinfn7PD6k-hoDCR8=w215-h322-s-no-gm

Nghiện - Tứ Khuyết Nhất
Tác giả: Tứ Khuyết Nhất
Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị, Ngược, Khác, Sủng
Trạng thái: Đang ra


Giới thiệu truyện:

Hán việt: Thượng Ẩn

Tác giả: Tứ Khuyết Nhất

Convert: Vespertine

Editor: Đào Tử

Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, H văn, Ngọt sủng, Ngược luyến, Vườn trường, Dưỡng thành, Đô thị tình duyên, Trâu già gặm cỏ non, Cường thủ hào đoạt, 1×1.

Số chương: 52 chương

Chu Thành Đông không nghĩ tới con gái anh nuôi lớn từ nhỏ cũng không biết liêm sỉ muốn ăn dương v*t của anh.

Nam chủ: Chu Thành Đông

Nữ chủ: Bạch Chỉ

Warning ⚠️⚠️⚠️: Đề cập đến ngoại tình, tam quan bất chính, cho nên xin đừng coi như thật.

🍑 Edit thịt văn nhưng tuyệt nhiên sẽ không gây hại cho sự phát triển của mầm non đất nước, vậy nên các bạn trẻ chưa đủ 18 xin hãy lướt qua.

[Bản edit thô dựa trên convert, editor hoàn toàn không biết tiếng Trung cho nên sai sót nghĩa là không thể tránh khỏi].​
 
Nghiện - Tứ Khuyết Nhất
Chương 1: Đàn ông phương Bắc



Buổi chiều sau khi tan học, như thường lệ Bạch Chỉ sẽ ở lại trường học làm xong bài tập rồi mới trở về, nhưng hôm nay cô lại về nhà rất sớm, bởi vì Chu Thành Đông đã đi công tác về.

Cô ngồi lên xe đạp, đạp đến đặc biệt nhanh, lúc về đến nhà, chiếc xe đen dừng lại ở cửa nói cho cô biết, ông ấy đã về đến nhà.

Bạch Chỉ chạy chậm xuyên qua sân, đẩy cửa ra, người đàn ông đang ngồi trên sô pha, hai chân bắt chéo lật xem tờ báo.

Chu Thành Đông ngẩng đầu, nhìn thấy con gái liền sửng sốt, tùy tiện hỏi: “Hôm nay không đi học à?”

Bạch Chỉ thu liễm tâm tình vui sướng dị thường của mình, cô trả lời: “Đã tan học.”

“Thật không? Ta nghe mẹ con nói, con học đến sáu bảy giờ mới trở về.”

Chu Thành Đông buông tờ báo xuống.

Trong lòng Bạch Chỉ thầm nghĩ “Xem ra ông ấy không quá quan tâm cô, đến thời gian trở về cũng không biết.”

“Vậy con nhanh về phòng thay đồ, một hồi xuống dưới ăn cơm.” Đối với con gái Chu Thành Đông luôn có một khoảng cánh vô hình, làm thế nào để ở chung là một vấn đề lớn.

“Vâng.” Bạch Chỉ đeo cặp sách nhanh chóng lên lầu, cô chạy về phía phòng của mình, đóng cửa lại, lập tức bổ nhào lên trên giường, cô nằm vùi đầu ở dưới gối, nhớ lại những lời nói của ông ấy.

Con gái ở tuổi dậy thì luôn muốn có một tình yêu nồng nhiệt, âu yếm cùng người đó, dù cho có trăm nghìn ngăn trở, chỉ cần có thế cũng đều đáng giá.

Cũng không biết bắt đầu từ khi nào thì cô thích Chu Thành Đông? Người đó cô gọi là “cha nuôi”, Bạch Chỉ nhớ có lẽ là lúc còn rất nhỏ đã thích rồi nhỉ. Từ lúc ban đầu cô rất có hảo cảm với vị người lớn này, dần dần chuyển biến thành tình cảm nam nữ cấm kỵ, lâu dần lại thành yêu.

Bạch Chỉ thích đàn ông lớn tuổi cũng là có nguyên nhân, từ lúc nhỏ cha cô đã qua đời, thiếu khuyết tình thương của cha, từ đó cô luôn khát vọng tình yêu đến từ đàn ông lớn tuổi. Chính vì thế, khi cha mẹ bị tai nạn mất, cô được chị em tốt của mẹ là Vu Mị nhận nuôi, lần đầu tiên nhìn thấy Chu Thành Đông ở trong nhà đã bất giác bị hấp dẫn, người đàn ông ấy sinh ra đã có sẵn mị lực lại vô cùng chín chắn, khiến cô vĩnh viễn cũng không thể quên được.

Ở trong phòng ngây người một lúc, Vu Mị liền tới gọi cô.

“Tiểu Chỉ, xuống dưới ăn cơm đi.” Vu Mị đứng ở cửa, là bộ dáng của một quý phu nhân trang điểm tinh xảo, tựa hồ thời gian trôi qua đối với cô cũng không lưu lại chút dấu vết nào.

“Vâng con xuống liền.” Bạch Chỉ nhanh chóng bò dậy, tùy tiện sửa sang lại vài cái, liền xuống lầu.

Hôm nay Chu Thành Đông trở về, Vu Mị đặc biệt dặn người làm trong nhà làm một bàn đầy đồ ăn, tất cả đều là món anh thích.

“Thành Đông, ăn nhiều một chút.” Vu Mị có lẽ không phải hiền thê lương mẫu gì nhưng ở trước mặt chồng, cô luôn luôn hiền thục.

“Cảm ơn.” Chu Thành Đông kết hôn với Vu Mị nhiều năm như vậy, cô gắp đồ ăn cho anh tuy là việc nhỏ nhưng anh đều theo thói quen mà nói cảm ơn, rất có nguyên tắc.

Thỉnh thoảng Bạch Chỉ ngắm ông ấy bằng việc liếc mắt nhìn, trong lòng cô rất đố kỵ việc Vu Mị có thể giúp ông ấy gắp đồ ăn, nếu cô có thể được giúp gắp đồ ăn, cô nhất định sẽ tự mình đưa đến tận miệng ông ấy.

Chu Thành Đông là điển hình người phương bắc, thân hình cao lớn, vai rộng eo thon, ngũ quan đoan chính, mày rậm môi mỏng, anh ngồi ăn cơm, không cần phải nói gì cũng sinh ra khí thế cường đại, dụ hoặc.

Lúc anh còn trẻ có rất nhiều người khác phái điên cuồng theo đuổi, sau khi anh kết hôn, cũng từng có không ít phụ nữ nhiều lần ám chỉ với anh. Anh đều cự tuyệt, không phải là anh không có năng lực tính dục, mà là anh có dã tâm. Chơi bời phụ nữ còn không bằng tranh thủ kiếm nhiều cổ phần trong công ty một chút.

Trên bàn cơm, Bạch Chỉ không dám nói nhiều, ông ấy cũng không hỏi cô, cho nên sau khi ăn xong, Bạch Chỉ báo với Vu Mị rằng ngày mai cô muốn đến viện bảo tàng, sau đó thì lên lầu trước.
 
Nghiện - Tứ Khuyết Nhất
Chương 2: Đại d**ng v*t



Chu Thành Đông ăn cơm xong cũng lên lầu, Vu Mị thì ở dưới lầu xem TV, cô thích gameshow, hôm nay có một tiết mục mới, Vu Mị nhìn một chút liền được chọc cười cho vui vẻ.

Bạch Chỉ lỗ tai ghé vào trên cửa, vẫn luôn cẩn thận nghe âm thanh bên ngoài phòng.

Không biết có phải hay không dưới lầu Vu Mị xem TV thanh âm quá lớn, vẫn luôn không nghe được âm thanh ông ấy lên lầu.

Bạch Chỉ thất vọng ngồi trên giường, nhưng cô lại không tin, quyết định đi mở cửa.

Chu Thành Đông mặc một cái áo tắm dài, anh đứng ở cửa phòng tắm đang chuẩn bị đi tắm rửa, nghe được tiếng mở cửa, anh quay đầu lại xem xét.

Bạch Chỉ nhìn người đàn ông mặc bộ áo tắm dài lộ ra nửa người trên tinh tráng, tây trang lúc trước mặc vào che dấu cơ bắp dũng mãnh nguy hiểm, cô nhìn đến nửa thân trần của ông ấy không có chút ngượng ngùng, ngược lại còn hướng về phía người đàn ông cười cười.

Chu Thành Đông đối với đứa con gái Vu Mị nhận nuôi nhiều nhất là quan tâm đến việc học tập, anh không thích xen vào việc của người khác, cũng không thích chọc lấy phiền toái.

Bạch Chỉ nhìn người đàn ông đẩy cửa bước vào phòng tắm, cô cũng không có về phòng.

Dưới lầu Vu Mị đang xem gameshow, Bạch Chỉ ghé vào lan can bên trên nhìn thoáng qua, xem ra là muốn một lúc lâu mới lên lầu.

Phòng tắm nước đã bắt đầu mở, Chu Thành Đông cởi ra q**n l*t, ném tới một bên trong bồn, anh đứng tắm dưới vòi sen, nước ấm “Ào ào…” phủ trên khắp thân thể anh.

Chu Thành Đông thân thể rắn chắc, anh tuy rằng ngồi văn phòng nhưng mỗi ngày đều đặn rèn luyện cho nên dáng người so với đám bạn cùng tuổi tốt hơn nhiều.

Trên bụng tám khối cơ bắp một khối cũng không thiếu, cánh tay không cần dùng sức liền lộ ra cơ bắp, lồng ngực cường tráng, phần eo hai bên sườn thật sâu hướng trong lõm nhân ngư tuyến, xứng với hai đôi chân dài, hơn nữa bình thường đều bày ra bộ mặt tiết chế cấm dục, tre già măng mọc rất nhiều phụ nữ yêu thích anh cũng là có nguyên do.

Nhưng càng quan trọng vẫn là đồ chơi bên dưới Chu Thành Đông, các nữ nhân đều nghe nói qua Chu Thành Đông dưới thân lớn đến dọa người, nhưng thật sự gặp qua lại không có ai, lần duy nhất được đề cập vẫn là từ trong miệng một cô gái vô danh nói ra: Khi vào đại học cô ta cùng Chu Thành Đông hẹn hò, một đêm bắn bốn năm lần pháo, ngày hôm sau thức dậy chân không đứng được, liên tục vài ngày đều cảm giác chính mình phía dưới lỏng lẻo, sau này khi thấy Chu Thành Đông đều trốn tránh.

Mọi người không biết việc này có phải hay không là sự thật, nhưng mọi người lại nguyện ý tin tưởng việc này là sự thật.

Chu Thành Đông mặc kệ là mùa hè hay mùa đông đều thích dùng nước lạnh tắm rửa, anh chỉnh đến mức nước lạnh nhất, lấy cái lạnh để làm dịu lại cảm giác khô nóng trong thân thể.

Người bình thường khó có thể tưởng tượng được Chu Thành Đông lại là người tràn đầy tính dục, nhưng anh đối với việc đó lại vô cùng bảo thủ. Bởi vì có loại mâu thuẫn này tồn tại, anh thập phần khắc chế chính mình, cho dù bình thường có cảm giác cũng muốn áp chế, đối chính mình tàn nhẫn đến nông nỗi, ngay cả sinh hoạt t*nh d*c cũng muốn khống chế.

Nước lạnh men theo tấm lưng rộng lớn chảy đến cái mông cường tráng, ướt đẫm lông tơ trên đùi, mà côn th*t dưới thân, loại cơ quan mà chỉ giống đực mới có dưới tác dụng của nước lạnh trở nên mềm nhũn mà rũ xuống. Tím đen thịt căn thô to cao lớn, quả trứng hai bên c*ng tr**ng đến mười phần, không biết có phải là do bên trong nghẹn quá nhiều chất lỏng hay không.

Chu Thành Đông bắt lấy ma sát vài cái, lộ ra q** đ** màu đỏ tươi no đủ, giữa đầu mắt đã chảy ra dịch của tuyến tiền liệt.

Anh mở vòi sen mức mạnh nhất, đem nước lạnh hướng phía d**ng v*t dội xuống.

Chu Thành Đông vẫn luôn tin tưởng một câu, l*m t*nh là không cần thiết, tự phải biết hạn chế.

Anh vẫn luôn theo đó mà làm, mấy năm nay chưa bao giờ làm bất luận việc gì mất khống chế, anh bên ngoài nghiêm khắc kiềm chế bản thân, gái bán hoa gì đó cũng chưa bao giờ chạm qua, sinh hoạt vợ chồng cùng Vu Mị trước nay đều là tư thế trên dưới, làm xong liền rút ra, tình thú lại càng không có.

Sở dĩ đời sống hệt như hòa thượng là bởi vì dã tâm đối với con đường làm quan của anh còn lớn hơn những gì có được ở hiện tại.
 
Nghiện - Tứ Khuyết Nhất
Chương 3: Li*m quần lót



Chờ người đàn ông tắm rửa xong, Bạch Chỉ xuống lầu lấy một chút trái cây, lúc trở lại liền như vô tình chạm mặt Chu Thành Đông.

Tóc Chu Thành Đông ướt sũng, trên người quấn khăn tắm quá mỏng, nhìn kỹ một chút đã có thể thấy được cây gậy dưới thân kia được che lại phồng lên rõ ràng.

Bạch Chỉ đương nhiên thấy được, cô bưng đĩa nói: “Cha nuôi, người muốn ăn trái cây không?”

Chu Thành Đông không thích ứng được kiểu xưng hô này, cha nuôi, có loại cảm giác như đã làm cha rồi.

“Ta không ăn, con lấy về phòng ăn đi.” Ngữ khí Chu Thành Đông lạnh nhạt, anh nói xong, đi nhanh qua hành lang trở lại phòng ngủ.

Bạch Chỉ đã quen với tính tình ông ấy, trong ấn tượng của cô người đó đối với cũng ai đều thực lạnh lùng, cho dù là với Vu Mị cũng có cảm giác xa cách, cho nên cô cũng không có biểu cảm kỳ lạ gì.

Đưa mắt qua phòng tắm cô nhìn bên trong, liếc mắt một cái cô đã thấy được q**n l*t ném ở trong giỏ đồ.

Bạch Chỉ đứng bất động ở cửa, tiểu ác ma trong lòng đang tiến hành dụ hoặc cô: “Vào đi thôi, đi lấy q**n l*t của ông ấy.”

Đây không phải là lần đầu tiên cô dòm ngó q**n l*t của ông, càng không phải là lần đầu tiên muốn trộm lấy q**n l*t.

Bạch Chỉ không khống chế được d*c v*ng b**n th** đối với cha nuôi, cô đi vào phòng tắm, hệt như kẻ trộm cầm lên q**n l*t giữ ở trong tay, q**n l*t màu đen thuần không biết có bao nhiêu dơ bẩn nhưng giờ khắc này, Bạch Chỉ lại cho rằng có q**n l*t như có cảm giác ông ấy đang bên cạnh mình.

Trái tim đập “Thùng thùng” một cách kinh hoàng, cô nuốt nước bọt bước ra từ phòng tắm, không dám nhìn bên ngoài có người hay không, cầm q**n l*t chạy nhanh trở lại phòng của mình.

Đóng cửa lại, Bạch Chỉ dựa vào cánh cửa, trái tim cô kịch liệt nhảy lên muốn dừng cũng không được.

Cầm chặt q**n l*t, mãi đến khi lòng bàn tay ra mồ hôi, Bạch Chỉ mới ý thức được chính cô lại trộm q**n l*t của đàn ông.

Đem đĩa đựng trái cây đặt ở trên bàn, Bạch Chỉ mở q**n l*t ra, bốn chân q**n l*t rộng thùng thình, hình thức bảo thủ đủ để nói lên tính cách của ông, cô chuyển qua tới vị trí phía trước quần, ở địa phương kia thế nhưng lại phồng lên thật lớn, tuy rằng là trống không, nhưng thực rõ ràng, hẳn là bị d**ng v*t căng dãn ra.

Trong đầu cô thoáng hiện ra bộ dáng vật bên dưới của ông ấy, có lẽ là một vật lớn dọa người.

Bạch Chỉ nhịn không được việc chính mình đối với cha nuôi có dục niệm điên cuồng, cô nhìn chỗ phồng ra có chút màu trắng, muốn ghi nhớ hương vị q**n l*t của ông.

Tham niệm trong lòng nảy sinh, cô không biết vì sao đối với đồ vật thuộc về đàn ông cô lại có loại ý nghĩ b**n th** này, nhưng cô muốn ngửi nó!

Chung quy không thắng nổi d*c v*ng, Bạch Chỉ để q**n l*t trên mũi mình, hít một ngụm thật sâu, quanh chóp mũi tràn đầy hương vị hạ thể của đàn ông, mùi vị tanh tưởi nhàn nhạt.

Cô không chán ghét mùi vị đó, trong lòng cô thậm chí còn cảm thấy rất dễ ngửi, lại hít một hơi, phía dưới cô đã ướt át, *m h* sinh ra một trận cảm giác ngứa ngáy, cô liền nghĩ đến người ấy dùng d**ng v*t của mình chinh phục cô.

Tuổi trẻ, thân thể đối với d*c v*ng trước mắt luôn dễ bị hàng phục, mà Bạch Chỉ có suy nghĩ xấu xa với cha nuôi, đã nhanh chóng ép điên cô, bây giờ cô chỉ muốn l*t s*ch quần áo đi dụ hoặc ông ấy.

q**n l*t tanh tưởi khơi dậy khao khát t*nh d*c mãnh liệt của Bạch Chỉ, cô c** s*ch quần áo bò lên trên giường, tách ra hai chân, dùng tay của mình thọc vào rút ra *m h*, nhỏ giọng r*n r*, nước bạch lộ ở nơi hạ thể không ngừng phun ra.

Bạch Chỉ quá nhạy cảm, thân thể non nớt không chịu nổi kh*** c*m, cô mới cắm một lúc đã cao trào, d*m thủy b*n r* tưới ướt cả một mảng giường đệm.

Cô nằm liệt trên giường, tuy d*c v*ng của cô tạm thời được thỏa mãn nhưng t*** h***t cơ khát múp míp từng vòng, mềm mại lại thiếu thao, d*m m* co chặt.
 
Nghiện - Tứ Khuyết Nhất
Chương 4: Ăn vụng (H)



Sáng sớm, dưới lầu vang lên từng trận tiếng ồn, Bạch Chỉ che lại hai lỗ tai, cô biết là Vu Mị kêu một đám bạn đánh bài đến.

Thật là đáng ghét, mỗi lần đến cuối tuần, Vu Mị thích kêu mấy người phụ nữ đó lại đây đánh bài, làm cho cả nhà không được sống yên ổn, Bạch Chỉ tuy rằng chán ghét, nhưng cũng không dám nói, cô sống nhờ, ở nhờ nhà người khác, phải biết phân biệt tốt xấu.

Không biết người đó lúc này đang làm gì, có giống như cô che lại lỗ tai không, hay là đã sớm rời khỏi nhà đến công ty.

Bạch Chỉ không khống chế được tâm ma chính mình, cô bước khỏi phòng ngủ, đi đến cửa phòng cha nuôi.

Cô gõ vài cái lên cửa, không có tiếng vọng liền lặng lẽ mở cửa ra, nhìn thoáng qua bên trong, ông ấy đang nằm ở trên giường ngủ say.

Trên người Chu Thành Đông chỉ che một tầng chăn đơn bạc, anh nhẹ nhàng ngáy khò khò, không hề bị âm thanh dưới lầu quấy nhiễu, có thể là do chênh lệch múi giờ.

Bạch Chỉ nhìn cánh tay cường tráng và cơ bụng rắn chắc lộ ra bên ngoài, cô hoảng loạn mà nuốt nước miếng.

Chu Thành Đông nằm thẳng ở trên giường, g*** h** ch*n phồng lên một khối lớn, anh không hề hay biết có người khác nhìn lén.

Bạch Chỉ nhìn chằm chằm vật phồng lên g*** h** ch*n anh, bên dưới ngứa ngáy khiến cô bất giác kẹp chặt t*** h***t, cô dựa vào khung cửa, trong lòng rất muốn ăn d**ng v*t của anh.

Không biết bắt đầu từ khi nào Bạch Chỉ lại nghiện đồ vật đó của đàn ông, cô hay nghĩ đến thân thể đàn ông, thậm chí ban đêm còn thường mơ thấy anh dùng d**ng v*t to lớn hung mãnh thao cô.

Bên dưới của cô ngày càng đói khát, cả người đều khó chịu giống như bị kiến cắn.

Dưới lầu ầm ĩ có thể nghe được tiếng cười của mẹ nuôi, nhưng Bạch Chỉ lại như bị ma nhập, cô lớn mật đẩy cửa đi vào, đến bên mép giường.

Không dám thở mạnh lấy một tiếng, cô nhìn chằm chằm người đàn ông cường tráng trước mắt, khẩn trương nuốt nước miếng.

Nếu bây giờ cô chạm vào một chút, chắc là không có ai biết đâu nhỉ.

Tiểu ác ma trong lòng lại dụ dỗ Bạch Chỉ, cô từ bỏ chống cự, bò lên trên giường, bàn tay lạnh lẽo run rẩy duỗi ra, nhẹ nhàng chạm vào bụng cha nuôi rồi nhanh chóng thu tay lại.

Người đàn ông đang ngủ say không hề hay biết việc Bạch Chỉ làm, Bạch Chỉ xoa nhẹ bụng anh, cô chạm đến rốn rồi ngừng lại tại hàng lông đen, trong suy nghĩ khát vọng đối với cha nuôi thôi thúc cô làm việc trái với luân lý kia.

Cô lặng lẽ ngồi dậy, nhìn chằm chằm đồ chơi trước hông của Chu Thành Đông, tiểu ác ma lại nói: Bạch Chỉ, ăn đi, không phải cô muốn nó đã lâu sao, ăn nó đi, ông ấy sẽ không trừng phạt cô đâu.

Bạch Chỉ mất đi cả lý trí, d*c v*ng chiếm cứ thân thể, cô xốc lên cái chăn bên dưới, hạ thể anh liền bị bại lộ.

Chu Thành Đông chỉ mặc q**n l*t, q**n l*t đen thuần không che giấu được gậy th*t kích cỡ kinh người, anh nằm thẳng ở trên giường, tư thế như vậy giống như là để Bạch Chỉ có thể l**m anh.

Bạch Chỉ bò đến dưới thân, để không đánh thức cha nuôi, cô dùng sức nhẫn nại lớn nhất từ trước đến nay kéo xuống q**n l*t, d**ng v*t mềm nhũn lập tức hiện ra, cây gậy tím đen thô to khiến cô không thể tin vào hai mắt của mình.

Hóa ra d**ng v*t đàn ông có hình dáng này, xấu xí dữ tợn, nhưng Bạch Chỉ bỏ qua việc nghĩ ngợi nhiều, cô cầm lấy q** đ**, há to miệng ngậm lấy.

Chu Thành Đông đang ngủ say bị k*ch th*ch đến tỉnh, anh ngồi dậy, hai tay nắm chặt ga giường, nhìn xuống con gái đang cúi người l**m d**ng v*t dưới thân anh, hình ảnh môi hồng dụ hoặc phun ra nuốt vào, đời này anh không thể nào quên được.

Bạch Chỉ biết cha nuôi tỉnh, nhưng cô không buông ra d**ng v*t, nếu anh đã thấy được rồi, cô rốt cuộc cũng dứt khoát không biết xấu hổ, cái miệng nhỏ nhắn nuốt vào sâu hơn, q** đ** được khoang miệng bọc lấy ma sát.

Ngoại trừ trên trán Chu Thành Đông nổi lên gân xanh, trên mặt anh lại không có bất cứ biểu tình dư thừa nào.

Bạch Chỉ còn muốn nuốt vào sâu hơn, nhưng Chu Thành Đông đã thanh tỉnh lại không cho phép làm.

Chu Thành Đông bắt lấy cằm con gái ép buộc ngẩng đầu, “Ba” một tiếng q** đ** tím đen nhanh chóng rút ra từ trong miệng, anh đen mặt nói: “Ai cho phép con làm như vậy?”

Bạch Chỉ nhìn Chu Thành Đông, ngoại trừ hoảng sợ ra thì cô còn có cả t*nh d*c mãnh liệt, cô tiến lên ôm lấy anh, âm thanh hèn mọn: “Chu Thành Đông, người làm con được không?”

Từ trước đến nay Chu Thành Đông chưa từng nghe người khác yếu ớt cầu xin như thế, ngực bị hung hăng va chạm một chút.
 
Nghiện - Tứ Khuyết Nhất
Chương 5: Tiện



“Xin người, làm con được không, con thật sự…” Bạch Chỉ còn muốn nói nhưng cha nuôi đã trực tiếp đuổi cô ra ngoài.

“Cút đi!” Giọng Chu Thành Đông không lớn, nhưng thái độ kiên quyết, sắc mặt đen như đã đến cực hạn.

Bạch Chỉ thật sự bị dọa rồi, cô chưa từng gặp bộ dạng như vậy của cha nuôi bao giờ, phảng phất giống như chạm phải đồ vật ghê tởm vậy.

“Có nghe hay không, mau cút đi.” con gái không đi khiến Chu Thành Đông bực bội không thôi, anh thất thố bước xuống giường đuổi cô ra ngoài.

Dưới thân vẫn còn nghẹn, cự pháo c**ng c*ng còn lưu lại nước miếng của Bạch Chỉ, q** đ** tím đen dũng cảm hướng về phía trước, mã mắt hưng phấn mà mở ra.

Nếu nói Chu Thành Đông không có một chút kh*** c*m nào thì là giả, nhưng lý trí nói cho anh biết, hành vi này của cô đã vượt qua phạm vi luân lý đạo đức, anh sao có thể cùng “Con gái nuôi” thâu hoan.

Bạch Chỉ đứng ở ngoài cửa, cảm thấy có chút thương tâm, nhưng nghĩ lại lấy cá tính cha nuôi, bị cự tuyệt cũng là hợp tình hợp lý, anh không phải loại người vì d*c v*ng mà không màng tất cả, anh lý trí, anh khắc chế, bởi vì trên người anh luôn có cảm giác cấm dục nên càng dụ hoặc cô.

Bạch Chỉ không có cảm giác thất bại, ngược lại cô cảm thấy mình nên bị cự tuyệt, nếu ngay từ đầu anh liền chấp nhận cô, anh sẽ không phải là anh.

Giữa trưa người giúp việc đã làm xong cơm, gọi Bạch Chỉ xuống dưới ăn cơm, nhưng dưới lầu Vu Mị đánh bài đánh vô cùng vui vẻ, cô không dám đi xuống quấy rầy.

Bình thường khi Vu Mị đánh bài sẽ đánh luôn cả ngày, bạn đánh bài của bà đều là hào môn danh viện, cùng nhau đánh bài cũng sẽ cùng nhau đánh bạc, ngày đó Chu Thành Đông đều nhìn thấy trong mắt, nhưng cũng không nói gì.

Người giúp việc nói với Vu Mị đã đến giờ cơm trưa, Vu Mị liền hỏi: “Tiên sinh vẫn ở trên lầu sao?”

“Vâng, tiểu thư cũng không xuống dưới ăn, nói là quá mệt mỏi muốn nghỉ ngơi.” Người giúp việc biết Vu Mị không hỏi Bạch Chỉ, liền trước nói ra.

“Như vậy, dọn cơm trưa ra bàn đi, tôi và bốn người bạn ăn trước.”

Bạch Chỉ nghe dưới lầu vẫn còn tiếng ồn ào, cô che lại lỗ tai. Trong lòng thật sự muốn chạy xuống dưới trách móc mấy câu, do ảnh hưởng của cảm xúc, thân thể cũng vì thế mà muốn làm vài chuyện khác người.

Cô l**m l**m miệng, khoang miệng còn lưu lại hương vị q** đ** tanh tưởi, cô không biết xấu hổ mà nhớ lại, vừa rồi nếu câu dẫn được cha nuôi thì nói không chừng lúc này đây cô đang cùng ông ấy mây mưa.

Ban đêm, dưới lầu đổi thành âm thanh xoa mạt chược, Chu Thành Đông nghe được liền thấy phiền lòng, anh mở cửa, tính toán mặc áo tắm đi tắm rửa.

Đoán chắc giờ là thời gian tắm rửa của Chu Thành Đông, Bạch Chỉ đi tới phòng tắm, cô c** s*ch quần áo tr*n tr** mà đứng dưới vòi sen.

Chu Thành Đông như thường lệ đi đến đẩy ra cửa phòng tắm, bởi vì bên trong không bật đèn, đem áo tắm dài cởi ra trước, sau đó lại mở đèn lên.

Ngay lúc này trước mặt anh, con gái anh toàn thân tr*n tr** đứng thẳng nhìn anh chằm chằm.

Chu Thành Đông nhìn ra được trong mắt cô là d*c v*ng không chút che giấu, nóng bỏng làm càn, anh biết cô c** s*ch quần áo là vì cái gì, thật là một chút mặt mũi cũng không cần.

Thân thể Chu Thành Đông c** tr*n, d**ng v*t tím đen cao lớn thô to, anh dùng khăn tắm quấn quanh h* th*n, nói: “Ta nhớ buổi sáng đã nói rõ ràng với con rồi.”

Bạch Chỉ đã sớm bị tâm ma khống chế, cái gì cô cũng không để ý, một phen nhào qua ôm lấy anh nói: “Cha nuôi, làm một lần được không?”

Lời nói hèn mọn khiến Chu Thành Đông phát giận, anh không muốn khiến cho người dưới lầu chú ý, uy h**p nói: “Ta cảnh cáo con lần cuối cùng, không muốn để mẹ nuôi của con biết thì buông ra.”

“Con thích người! Thích người!” Bạch Chỉ hèn mọn đến như thể hóa thành hạt bụi nhỏ, đối mặt với cha nuôi, cô từ bỏ hết thảy tôn nghiêm của mình.

Đối mặt với sự lớn mật bày tỏ tình yêu của con gái, Chu Thành Đông cũng không kinh ngạc, bởi vì biểu hiện thường ngày của cô đã sớm bị anh phát hiện, chỉ là anh không vạch trần, anh cũng không nghĩ tới hiện giờ cô lại điên cuồng như vậy.

Bạch Chỉ ôm lấy vòng eo Chu Thành Đông cô cúi xuống, muốn l**m d**ng v*t của anh, cự pháo tím đen cơ hồ lộ ở bên ngoài, cô muốn dùng tay cầm, nhưng lại bị đẩy ra.
 
Nghiện - Tứ Khuyết Nhất
Chương 6: Ba người một chỗ



Chu Thành Đông xem thường Bạch Chỉ, cô thật là điên rồi, anh giữ chặt khăn tắm nói: “Ta là cha nuôi con, là chồng mẹ nuôi con, hy vọng con nhận thức rõ hiện thực.”

Những câu nói như kim đâm của Chu Thành Đông hướng về phía Bạch Chỉ, tuy rằng đó là lời nói thật, nhưng khiến cô rất không thoải mái.

Bạch Chỉ giống hệt kiến con, thấp kém và bình thường, có thể dễ dàng bị đàn ông dẫm chết dưới chân, nhưng cô nguyện ý thần phục dưới quần âu phục của anh.

Sống nhờ ở Chu gia mười mấy năm, sự tồn tại của anh đã sớm trở thành thói quen với cô, ảnh hưởng của anh đối với cô thâm nhập tận cốt tủy, cô yêu mọi thứ của anh, không có anh, cô thậm chí cảm thấy mình tồn tại không có ý nghĩa gì.

“Con tắm rửa đi, ta đợi lát nữa lại qua đây.” Chu Thành Đông mệt mỏi định đi xuống, chuẩn bị mở cửa chạy lấy người.

Nhưng lúc này, ngoài cửa có người gõ, Vu Mị đang đứng ở bên ngoài, cả ngày nay Vu Mị không lên lầu, muốn đi lên nhìn xem Chu Thành Đông, nhưng trong phòng không có ai, cô liền biết anh tới phòng tắm tắm rửa.

“Thành Đông, anh ở bên trong sao?”.

Bàn tay Chu Thành Đông đang cầm nắm cửa nhanh chóng buông ra, anh nhanh chân xoay người, làm động tác “Suỵt” với cô, ý bảo không được nói chuyện.

Tầm mắt cô dừng lại thật sâu trên mặt Chu Thành Đông, cô lộ ra tươi cười uy h**p.

Chu Thành Đông nhìn cô tươi cười, anh cau mày.

“Thành Đông, anh ở bên trong sao?” Vu Mị ở bên ngoài gõ cửa.

Chất giọng Chu Thành Đông trầm bổng, ra vẻ trấn định nói: “Anh đang tắm, sao vậy?”

Bạch Chỉ thừa dịp cha nuôi đang nói chuyện với Vu Mị, cô đi ra phía sau anh, v**t v* vòng eo hữu lực, đại khái là do anh quá khẩn trương, cô đụng vào một chút, cơ bắp phần lưng liền căng chặt lên.

“Không có gì, em thấy giữa trưa anh không xuống dưới ăn cơm nên lên nhìn một chút.”

Ngoại trừ khẩn trương, Chu Thành Đông thế nhưng lại bất giác sinh ra cảm giác k*ch th*ch, vợ ở bên ngoài, anh lại ở trong phòng tắm dây dưa với “Con gái nuôi”, dường như là vì tiết mục yêu đương vụng trộm, mỗi lỗ chân lông đều trở nên hưng phấn.

Bạch Chỉ thấy anh không phản ứng, cô kéo xuống khăn tắm vây quanh ở bên hông, nhìn cái mông ngạo nghễ, cô vòng bàn tay ra phía trước, bắt lấy cự pháo rũ ở dưới háng.

Chu Thành Đông rõ ràng th* d*c càng thêm thô bạo, người anh em thứ hai của anh bị bắt lấy, anh quay đầu nhìn về phía con gái, cô nói ra lời không biết xấu hổ: “Thật lớn.”

Bạch Chỉ hoàn toàn kế thừa diện mạo của người mẹ quá cố, xinh đẹp đến quá phận, làn da bóng loáng trắng nõn, khi ma sát làn da với anh, cô cảm giác được hô hấp của anh rõ ràng nặng nề hơn.

“Vậy anh tắm đi, em xuống lầu.” Vu Mị nghe thấy Trương phu nhân dưới lầu gọi cô, cô không dám trì hoãn nữa.

Bạch Chỉ bắt lấy cự thịt tím đen v**t v* nó, động tác cô vụng về, nhưng anh lại không chịu nổi sự mẫn cảm, tuy rằng anh cấm dục, nhưng d*c v*ng lại vô cùng tràn đầy, chỉ vài cái v**t v* liền trở nên cứng rắn.

Chu Thành Đông bắt lấy bàn tay cô, anh hung tợn trừng mắt.

“Phía dưới thật to.” Bạch Chỉ lộ ra biểu tình câu người, cô vươn đầu lưỡi l**m phía sau lưng Chu Thành Đông, vẽ một vòng tròn, biểu cảm thiếu tao như thế chọc cho ngọn lửa nhen nhóm trong anh bừng cháy.

Chu Thành Đông đã nhịn đến cực hạn rồi, anh bắt lấy bàn tay cô, hung ác túm cô ra phía trước, đem cái tay không thành thật đè ở trên cửa nói: “Đủ rồi!”

Bạch Chỉ thật sự không bị anh dọa, cô dùng một tay khác vòng qua cổ anh, ghé vào đầu vai nói: “Con không thể thu tay lại, thật ra trong lòng người cũng muốn con, đúng không?”

Dưới thân Chu Thành Đông gắng gượng chọc vào Bạch Chỉ, ngoài miệng anh cự tuyệt, nhưng thân thể lại thành thật, anh cũng có khát vọng đối với Bạch Chỉ, nhìn dung nhan hoàn mỹ gần ngay trước mắt, anh hoàn toàn không cảm thấy được chính anh có ý nghĩ khác thường với cô.

Mà giờ phút này anh vô cùng chán ghét hành vi của cô, thậm chí còn có chút ghê tởm, nhưng ai có thể đoán trước được mấy tháng sau, anh thế nhưng trở nên nghiện cô rồi, có lẽ đây chính là bản chất con người, lương thiện lại tham lam.
 
Nghiện - Tứ Khuyết Nhất
Chương 7: Tự an ủi trên xe



Bạch Chỉ bị đẩy ra sau, Chu Thành Đông đá cánh cửa đi ra, tuy rằng câu dẫn không thành công, nhưng Bạch Chỉ lại rất hưng phấn, điều này chứng minh được cha nuôi có cảm giác với sự câu dẫn của cô, càng phẫn nộ thì càng để ý, cô gấp đến không chờ nổi muốn biết đàn ông cấm dục như vậy ở trên giường rốt cuộc là bộ dạng thế nào?

Cô không cảm thấy thẹn mà câu dẫn Chu Thành Đông, nhưng ngày hôm sau anh vẫn như không hề có ảnh hưởng gì, chung quy là người trưởng thành, biết phải nên xử lý thế nào.

Ngày hôm sau trên bàn cơm, Bạch Chỉ đem hai quả trứng gà đã lột phân biệt bỏ vào chén Vu Mị và Chu Thành Đông, gương mặt lộ vẻ mỉm cười nói: “Mẹ nuôi, cha nuôi ăn lòng trắng trứng nhiều một chút.”

Chu Thành Đông nhìn thoáng qua trứng gà trong chén, khách khí mà nói: “Cảm ơn.”

Mà Vu Mị thẳng thừng khích lệ Bạch Chỉ: “Con gái trưởng thành rồi, biết đối xử tốt với người lớn.”

Từ nhỏ Bạch Chỉ đã hiểu rõ làm thế nào để “Kiếm ăn” ở trong gia đình này. Mặc kệ là người giúp việc trong nhà, hay là Vu Mị, đều nghe lời Chu Thành Đông nói, tuy rằng tòa nhà này là Vu Mị bỏ tiền xây dựng, nhưng không có cách nào, Vu Mị là một người phụ nữ tệ hại lại thiếu người tâm phúc, mà Chu Thành Đông đúng là người tâm phúc kia.

“Mẹ nuôi, thầy giáo nói hôm nay đưa bọn con đến viện bảo tàng.” Bạch Chỉ nói với Vu Mị.

“Viện bảo tàng à, hôm qua không phải con đã đi rồi sao?” Vu Mị hỏi lại.

“Ngày hôm qua bị hủy bỏ, sửa thành hôm nay.” Bạch Chỉ buông đũa xuống.

“Như vậy đi! Để cha nuôi đưa con đi.” Vu Mị đề nghị.

Đây đúng là lời Bạch Chỉ muốn nghe, cô nhanh chóng nói: “Được ạ! Viện bảo tàng vừa lúc ở bên cạnh công ty cha nuôi.”

Chu Thành Đông nghe được cũng không có tỏ thái độ gì.

Cơm nước xong, Bạch Chỉ đã sớm ngồi ở trong xe chờ Chu Thành Đông, hôm nay cô đặc biệt trang điểm nhẹ.

Chu Thành Đông mở cửa xe, anh phát hiện cô cũng không ngồi vào phía trước, mà rất thức thời ngồi xuống ghế phía sau.

Cửa xe đóng lại, Bạch Chỉ không phản ứng với anh, cô dựa vào ghế dựa giả vờ chơi điện thoại.

Xe bắt đầu chạy, Chu Thành Đông chuyên tâm lái xe, cô làm gì ở ghế sau anh cũng không biết.

Bạch Chỉ sớm đã lĩnh hội được sự lạnh nhạt của anh, nhưng cô chưa bao giờ tin mặc kệ là cô làm cái gì anh cũng sẽ thờ ơ.

Hôm nay cô mặc váy, vô cùng thuận tiện để xốc lên, cô bắt lấy làn váy kéo lên tận eo, hai chân trắng nõn lõa lồ, sau đó chậm rãi mở ra.

Chu Thành Đông nghe được đằng sau có động tĩnh, anh quan sát phía sau từ kính chiếu hậu. Không xem thì tốt, vừa nhìn đã thấy hết phần bên dưới của cô.

Cô gái nhỏ kéo váy đến tận trên bụng nhỏ, hai chân mở rộng ra, hạ thể thế mà cũng không mặc q**n l*t, giữa cánh môi *m h* khép chặt, một vùng trắng nõn, bên trên lông tơ thưa thớt, cô dùng tay nhẹ nhàng cọ xát, t*** h***t mở ra.

Chu Thành Đông không chú ý hạ thể nữ giới lắm, trước đây khi l*m t*nh anh luôn làm qua loa, nhìn thấy nơi riêng tư của cô, anh liền nghĩ đến ba chữ. “Cái miệng nhỏ”, vừa nhỏ vừa chặt, cô dùng ngón tay chọc vào, cái miệng nhỏ mở ra, lộ ra thịt mềm màu đỏ, cùng với tiếng r*n r* của cô gái thiếu thao, anh thật muốn…

Bạch Chỉ cảm nhận được tầm mắt Chu Thành Đông, cô cũng không nói ra mà là bẻ ra cánh môi t*** h***t, ngón tay chọc cắm, dùng âm thanh thanh thuần r*n r* câu dẫn anh.

h** h***t bị cô mở rộng, có thể nhìn thấy thịt mềm bên trong hút chặt, Chu Thành Đông nuốt nước miếng, đã bao lâu anh không l*m t*nh anh cũng không nhớ rõ.

Bạch Chỉ kẹp chặt hai chân, một ngón tay cô c*m v** h** h***t, không biết xấu hổ làm trò an ủi chính mình trước mặt đàn ông, lại tách ra hai chân, miệng nhỏ chặt chẽ đã phủ đầy d*m d*ch, chảy ra ngoài, cánh môi *m h* cũng trở nên sáng bóng.

Chu Thành Đông xem mà nghẹn khuất, anh tự cho mình là tường đồng vách sắt nhịn lại, ở trước mặt cô sớm hay muộn anh cũng sẽ hỏng mất, gậy th*t dưới thân to lớn nhô lên, thật muốn đi ra sau dạy dỗ cô, không nên tùy tiện lộ t*** h***t ở trước mặt đàn ông.

“A… Gậy tốt a…” Bạch Chỉ dùng thân thể làm vũ khí câu dẫn anh, nhưng dường như không có hiệu quả gì, vẻ mặt anh vẫn lạnh nhạt.

Chu Thành Đông nhịn xuống xúc động, anh thu hồi tầm mắt, nhưng hình ảnh cô gái có âm hoa phấn nộn vẫn luôn thoáng hiện ở trong đầu.

Bạch Chỉ n*ng m*ng lên, *m h* chảy thật nhiều nước, cô xoa môi *m h* nói: “Cha nuôi, t*** h***t của con đẹp không?”

Bên trong thùng xe yên tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng nước chảy từ nộn huyệt, chỉ một câu nói bất ngờ của Bạch Chỉ, cả sắc mặt của Chu Thành Đông đều thay đổi.
 
Nghiện - Tứ Khuyết Nhất
Chương 8: Tiểu huy*t của con (H)



Chu Thành Đông không trả lời, anh tiếp tục lái xe.

Bạch Chỉ không ngừng dùng ngón tay thọc vào rút ra tự an ủi, cô chính là muốn cho anh thấy được h** h***t của mình.

“Cha nuôi, người biết không? Nơi này của con trước nay không có bất cứ ai chạm qua.” Bạch Chỉ rút ra ngón tay, cố ý để nộn thịt căng chặt co rụt lại, cái miệng nhỏ thiếu thao để lộ ra d*m d*ch.

Chu Thành Đông nắm chặt tay lái, anh nghe được tiếng gân xanh trên trán thô bạo co giật, con gái vạch ra *m h* câu dẫn muốn anh thao cô, nếu không phải anh định lực cường đại thì chỉ sợ đã sớm dùng d**ng v*t hung hăng đâm vào rồi.

“A… Người xem bên trong chứa thật nhiều nước… Làm thế nào mà nhiều nước như vậy… Quá sướng a…” Bạch Chỉ tiếp tục thọc vào rút ra, cô bật ra tiếng kêu d*m đ*ng, phía dưới phun ra thật nhiều chất lỏng.

Từ trước đến nay Chu Thành Đông chưa từng thấy người con gái nào dám làm càn như thế trước mặt anh.

“Cha nuôi, người dùng nó c*m v** được không, cắm t*** h***t của con, giúp con phá thân… A… Con chịu không nổi…” Bạch Chỉ chỉ cần nghĩ đến cha nuôi c*m v** có bao nhiêu sung sướng liền bất giác kẹp chặt huyệt nhỏ.

Chu Thành Đông chấn động với lời nói d*m đ*ng của cô, anh cảm nhận được phía dưới càng ngày càng c**ng c*ng, quần tây cộm lên một vật lớn.

“Con muốn giống chó cái ghé vào trên xe, để cha nuôi đâm t*** h***t từ phía sau, đâm thật thô bạo a, phá hỏng nó, sau đó bắn vào.” Bạch Chỉ nghĩ đến khi anh thao cô, cô tự an ủi nhanh hơn.

“Mẹ nó!” Chu Thành Đông nhịn không được chửi tục trong lòng, cô nói ra cái gì cũng giống như thật sự đã làm, hình ảnh sống động mười phần.

“Cha nuôi bắn đầy t*** h***t a.” Bạch Chỉ cao giọng r*n r*, âm thanh một chút cũng không hề đè nén.

Chu Thành Đông nhìn thoáng qua kính chiếu hậu, ánh mắt cô mê ly, vẻ ngoài mỹ lệ đắm chìm trong d*c v*ng không thể tự kềm chế.

“t*** h***t thật muốn ép khô d**ng v*t lớn.” Ngón tay Bạch Chỉ càng cắm càng sâu, t*** h***t co rút càng lợi hại, cô th* d*c ngân nga thanh âm ph*ng đ*ng, môi *m h* phun tất cả đều là d*m thủy.

Nhìn người ấy ở phía trước, d*c v*ng của cô căn bản là không khống chế được.

Chu Thành Đông dừng xe lại, anh quay đầu nhìn con gái đang tự an ủi ở ghế sau, một câu cũng không nói ra, từ đầu tới cuối chỉ nhìn chằm chằm cô.

Bị nhìn chằm chằm khi tự an ủi như thế, Bạch Chỉ kẹp chặt h** h***t, gương mặt lạnh băng của anh càng k*ch th*ch cô, đối mặt với tầm mắt của anh, rốt cuộc ngón tay cô không ngừng thọc vào rút ra, môi *m h* mở ra cái miệng nhỏ thèm khát, thịt mềm hồng hào lộ ra d*m d*ch.

Chu Thành Đông nhìn chằm chằm vào, nhất cử nhất động của Bạch Chỉ đều hiện ra ở trong mắt, cô cắn môi r*n r*, thân thể không chịu nổi chấn động, h** h***t phun nước, còn có tồn tại d*c v*ng mãnh liệt đối với anh.

“Cha nuôi… Cha nuôi… A… Muốn ra…” Bạch Chỉ cao trào, cô rút ra ngón tay, d*m d*ch phun ra bên ngoài tưới ướt phía trước, kh*** c*m mãnh liệt khiến cho toàn thân cô co rút, vẫn luôn run rẩy.

Chu Thành Đông liều mạng đè nén tính dục của mình, anh nhìn chất lỏng trên ghế nói: “Đủ rồi sao?”

Thanh âm người đàn ông tràn đầy từ tính, Bạch Chỉ đang nửa nằm nửa ngồi trên ghế, cô bẻ ra chỗ huyệt động, lộ ra thịt mềm co chặt nói: “Làm sao đủ chứ? Nơi này rất muốn d**ng v*t cha nuôi thọc vào.”

Chu Thành Đông nghe xong, bụng nhỏ chợt có một trận nóng bỏng, nếu anh và cô gái kia không có quan hệ gì, nói không chừng hiện tại anh đã không nhịn được thao cô rồi.

“Con biết người muốn làm con.”

Bạch Chỉ vuốt hoa môi kiều mị câu dẫn.

Bị con gái nói ra hết tâm tư của mình, Chu Thành Đông không khỏi bực bội một hồi, anh khởi động xe, không nói chuyện nữa.
 
Nghiện - Tứ Khuyết Nhất
Chương 9: Dục vọng che mờ lý trí



Chu Thành Đông đưa Bạch Chỉ đến viện bảo tàng, anh không có nói buổi chiều có quay lại đây đón cô không, nhưng trước khi đi lại cho cô một ít tiền.

Bạch Chỉ ngoài ý muốn được anh cho tiền tiêu vặt, bình thường đều là Vu Mị cho cô.

“Con không cần.” Bạch Chỉ cự tuyệt, cô thật sự không cần tiền, thứ cô thiếu lại không phải cái này.

Chu Thành Đông không có lằng nhằng ép cô nhận, anh đem tiền bỏ vào ví sau đó nói: “Về sau nhớ mặc q**n l*t vào.”

“Hả?” Bạch Chỉ ở ngoài sáng một đường câu dẫn lại đổi lấy một câu như vậy.

Chu Thành Đông không thích cùng người khác nói chuyện quá nhiều, anh nói xong liền lái xe rời khỏi.

Bạch Chỉ đứng tại chỗ, nhìn theo chiếc xe chạy đã xa kia, cô xoay người đi vào viện bảo tàng.

Chu Thành Đông cả buổi sáng đều ngồi trong văn phòng, anh gọi thư ký lấy văn kiện lại đây, nhưng vẫn luôn thất thần bởi vì trong đầu thế quái nào lại hiện lên hình ảnh Bạch Chỉ tự an ủi, r*n r* muốn anh đâm cô, hết thảy đều khiến anh cảm thấy k*ch th*ch.

Đặc biệt khi nghĩ t*** h***t phấn nộn, Chu Thành Đông lại cứng, dưới đ*ng q**n âu phục cậu em nhỏ muốn ra chào hỏi, anh nóng nảy mà khép lại văn kiện, lấy ra di động gọi cho anh trai Chu Hậu Đông của mình.

Bên kia Chu Hậu Đông đang ôm An Dịch ngồi ở trong viện sưởi ấm, nhận được điện thoại Chu Thành Đông gọi đến, anh lướt ngón tay nghe máy: “Có chuyện gì?”

Hiphop never die, tình huynh đệ never sai, anh đơn giản tóm tắt.

“Số điện thoại người phụ nữ lần trước anh còn giữ không, cho em.”

“Người phụ nữ nào? Anh khi nào giới thiệu cho em?” Chu Hậu Đông tựa hồ quên mất.

“Lần trước một đám đi uống rượu, anh nói.”

“Em nói nửa năm trước? f*ck! Chuyện đã lúc nào rồi.” Cô gái trong lòng sắc mặt rõ ràng thay đổi, không để Chu Thành Đông nói thêm nữa, anh cho Chu Thành Đông một chuỗi dãy số, để nó liên hệ với bạn nhậu của mình.

Đã tắt máy.

Chu Hậu Đông lắc đầu, anh ngẫm nghĩ chẳng lẽ em trai đời sống thanh tịnh bao nhiêu năm nay đã thông suốt.

Thật ra Chu Thành Đông không phải nghĩ thông suốt, mà là đã nhịn đến nghẹn, ước chừng đã nửa năm không l*m t*nh, phía dưới bị con gái chọc đến phát hỏa không có chỗ phát tiết.

Vào ban đêm, Chu Thành Đông đã khuya mới về nhà, bước xuống chiếc taxi, Bạch Chỉ ở trong phòng vẫn luôn chờ đợi anh, nghe ở dưới lầu có tiếng động, cô từ phòng ngủ chạy nhanh ra bên ngoài.

Đứng cầu thang nhìn xuống, cha nuôi đang cởi giày, hình như còn uống rượu, có chút choáng váng, cô xuất phát từ ý tốt muốn đi xuống lầu đỡ lấy anh.

Chu Thành Đông kéo ra cà vạt, lộ ra lồng ngực vạm vỡ màu lúa mạch, anh bưng lên một ly nước trên bàn “Ừng ực ừng ực” uống.

Toàn thân đều khô nóng khó chịu, trái tim loạn nhịp liên hồi.

Bạch Chỉ xuống dưới, anh đã đem ly nước đặt lại lên bàn, khóe miệng còn vương lại vệt nước chưa kịp lau, cô đi qua nói: “Cha nuôi, sao bây giờ người mới trở về.”

Chu Thành Đông nhìn thoáng qua cô gái nhỏ, anh im lặng không nói chuyện, nhưng ánh mắt hung ác hệt như con sói đói đã lâu nhìn thấy miếng thịt non.

“Người có phải uống rượu rồi không, cả người toàn mùi rượu.” Bạch Chỉ chạy nhanh rót một ly nước đưa cho anh.

“Ta không uống.” Chu Thành Đông nói rồi xoay người, vì để áp chế ý nghĩ ác ma trong lòng, anh rời khỏi phòng khách, đi đến toilet.

Bước chân anh đi hơi nghiêng ngả, Bạch Chỉ lo lắng theo sau.

Lúc này Chu Thành Đông đã đoán được con gái sẽ cùng lại đây, anh quay đầu cảnh cáo nói: “Đừng trêu chọc ta, ta sợ con chịu không nổi đâu.”

Bạch Chỉ giống như không nghe thấy, cô theo sát đi qua, anh vào buồng vệ sinh, cô liền ở bên ngoài chờ.

Chu Thành Đông đứng trước bồn vệ sinh, anh nắm cự pháo, đầu óc loạn như cào cào, nhìn thấy Bạch Chỉ liền nhớ tới t*** h***t thiếu làm, tính dục áp chế cũng bị chọc ra, đứng hơn mười giây mới tiểu ra, nhưng d**ng v*t mềm nhũn dần dần có cảm giác.

Buồng vệ sinh vang lên tiếng nước tiểu lớn, khuôn mặt nhỏ nhắn của Bạch Chỉ nháy mắt đỏ hồng một mảng, cô tài nào tưởng tượng ra được cự pháo kích cỡ kinh người kia đi tiểu như thế nào.

Người say như Chu Thành Đông không khống chế được ý niệm đáng giận đó, phía dưới căng đến khó chịu, nghĩ đến t*** h***t liền vỗ về cậu em.

Bên trong không có tiếng nước tiểu, Bạch Chỉ cho rằng anh sẽ nhanh chóng ra đây nhưng đợi một hồi cũng không thấy mở cửa.

Sẽ không uống say hôn mê ở bên trong đi, Bạch Chỉ bước nhanh đẩy cửa ra, bên trong Chu Thành Đông đang đứng trước bồn vệ sinh nắm cự pháo c**ng c*ng mà v**t v*.

d**ng v*t tím đen cao lớn dâng trào hướng về phía trước, q** đ** tròn trịa, ở dưới ánh đèn chiếu xuống, giữa lỗ nhỏ đã chảy ra tuyến tiền liệt dịch, thô tráng hành thân tràn đầy gân xanh, từ trong quần tây mọc ra cự căn tím đen thô dài.

“Thật sự rất lớn!” Bạch Chỉ ở trong lòng cảm thán, cô ngẩng đầu, người đàn ông nắm d**ng v*t ma sát cũng đồng thời nhìn về phía cô.

Hai người mắt đối mắt, Chu Thành Đông d*c v*ng che mờ lý trí, hai mắt đỏ bừng, người con gái lại là một bộ dạng khiếp sợ, anh mấp máy môi khô nói: “Lại đây!”

Bạch Chỉ từ trong mắt anh thấy được một mặt điên cuồng khác, cô còn chưa phản ứng lại đã bị anh một phen bắt được kéo qua.
 
Back
Top Bottom