Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  Nghịch Tập Chi Ái Thượng Tình Địch (P1)

[BOT] Mê Truyện Dịch
Nghịch Tập Chi Ái Thượng Tình Địch (P1)
Chương 64: Hỏa Vô Danh


Bây giờ đang là tháng 7, mọi người đều đi ăn thịt nướng, vậy mà Ngô Sở Úy lại dẫn Trì Sính đi ăn xiên cay nóng.

Cũng không thể trách cậu được nha!

Tại thịt nướng quá đắt, dù sao cũng không thật tình muốn mời người ta, ăn đại cái gì mà chẳng được!Cái loại thời tiết thế này mà ăn xiên cay nóng, quả thật chả khác nào đi xông hơi.Ăn xong, cả người Ngô Sở Úy y như mới vừa tắm xong, áo T-shirt rộng thùng thình cũng dính hết vào người, trên cổ áo đến trước ngực đều là mồ hôi.

Đã vậy còn quên mất đi bên cạnh là một tên sắc lang, theo thói quen đem áo kéo lên trên ngực, lộ ra cái bụng bằng phẳng cùng tấm lưng ướt đẫm mồ hôi, kéo thẳng đến phần mông nhô lên, quần đáy xệ che đi phần cánh mông khiêu gợi, nói thẳng ra là nghịch lửa thì sẽ có ngày chết cháy.Cố họng Trì Sính như thiêu như đốt, từng giọt mồ hôi uốn lượn theo hầu kết chảy xuống."

Thả áo xuống!"

Trầm giọng nhắc nhở.Ngô Sở Úy nóng đến độ quên trời quên đất, nghe vậy lại còn kéo áo lên cao thêm, hai hạt đậu nhỏ hơi lộ ra."

Tôi nói cậu thả áo xuống!"

Trì Sính hung hăng kéo xuống.Ngô Sở Úy không sợ chết phản bác, "Tôi nóng!"

Nói xong lại kéo áo lên tiếp.Cậu nóng lắm sao?"

Con ngươi đỏ sậm chiếu thẳng lên người Ngô Sở Úy.Ngô Sở Úy đột nhiên cảm thấy có chỗ không đúng, đến lúc phản ứng lại thì đã bị Trì Sính áp vào trong xe, điều hòa mở công suất lớn, nháy mắt trên người phát lạnh, nhưng vì bầu không khí mà trong xe lại một lần nữa nóng lên.

Trì Sính phát hỏa, hung hắng lột áo Ngô Sở Úy, hô hấp dồn dập nói, "Cậu đã nóng đến như vậy, tôi đây liền giúp cậu cởi, để cậu triệt để mát mẻ."

"Đừng đụng vào tôi!"

Ngô Sở Úy tức giận kháng nghị, khớp ngón tay siết chặt đến kêu răng rắc, nhất quyết phải bảo vệ bản thân không để bị xâm hại dù chỉ là một mảnh.Trì Sính đột nhiên phát hiện, nếu so với dục hỏa đốt người thì hiện trong người hắn lại tồn tại một loại hỏa vô danh khác.

Dựa theo tính tình của hắn lúc trước, vừa nãy trên đường, nếu Ngô Sở Úy dám câu dẫn hắn như vậy, hắn sẽ làm cậu ngay lúc đó luôn, để cho tất cả người qua đường đều thấy hằn làm nhục cậu, như vậy mới kích thích.

Nhưng mà bây giờ hắn lại đang rất tức giận, thực sự tức giận, bởi vì Ngô Sở Úy dám để lộ ra nhiều da thịt như vậy, trong lòng hắn cực kì khó chịu."

Về sau đừng có mặc như vậy nữa nghe không?"

Trì Sính đột nhiên nói ra một câu.Ngô Sở Úy xụ mặt hỏi, "Tôi mặc thế này thì làm sao?"

"Cậu còn dám hỏi làm sao?

Mặc như vậy đi khắp nơi, còn sợ người ta không nhận ra cậu hả?

Trước mặt tôi cậu ăn mặt lẳng lơ thế nào cũng được, nhưng trước mặt người khác thì ăn mặc kín đáo vào cho tôi!"

Ngô Sở Úy không hiểu, cậu chỉ là ăn mặc chỉnh chu hơn ngày thường, như thế nào lại biến thành lẳng lơ rồi?

Quần áo rõ ràng là dài như vậy, vì sao lại không thể mặc ra đường?Trì Sính nhìn thấy Ngô Sở Úy vẫn trừng mắt nhìn mình, áp người lên, nghiến răng, "Ai cho cậu mặc quần đáy xệ?"

"Quần đáy xệ thì sao?"

Ngô Sở Úy không phục, "Cũng đâu có hở hang chỗ nào?"

"Thế toàn bộ mông đều lộ ra hết mới gọi là hở hang phải không?"

Ánh mắt Trì Sính tràn trong lửa, "Cậu còn dám mặc, tôi liền từ phía sau trực tiếp đâm vào cậu!"

Nói xong kéo quần của Ngô Sở Úy xuống.Ngô Sở Úy tức giận, chụp lấy cổ tay Trì Sính quát lớn, "Tôi cảnh cáo anh, cái quần này của tôi mấy vạn tệ lận đó!"

"Mấy vạn sao..."

Trì Sính cười cợt nhìn Ngô Sở Úy, "Vậy cậu khoét đại lỗ nào trên đây đi, để tôi đem cầm đi ăn thịt nướng."

Ngô Sở Úy uy hiếp không thành liền đổi qua làm bộ khổ sở, ánh mắt đau khổ rất đáng thương."

Anh đang chê tôi không có tiền, mời anh đi ăn còn keo kiệt chứ gì?"

Trì Sính hỏi lại, "Cậu nói xem?"

Nếu tôi chê cậu thì còn để cho một cây kim băng lừa sao?Ngô Sở Úy mặc kệ, tự mình cứ thế bi phẫn, trái tim tràn đầy băng giá, tôi đây liền biến thành bộ dáng người đời xa lánh, tuyệt vọng tang thương cho anh xem.Trì Sính bi ai phát hiện, cho dù hắn bị cậu dắt mũi đến thế nào, vẫn sẽ vì chút tài mọn này của cậu làm mềm lòng, như thế nào cũng không thể ra tay, quái đản!

Giằng co một hồi lâu, bàn tay to của Trì Sính đỡ sau gáy của Ngô Sở Uy, kéo cậu về phía mình, chăm chú nhìn một hồi, mới hôn xuống.Ngô Sở Úy càng ngày càng quen bị Trì Sính hôn môi.Trước đây cậu vẫn luôn cảm thấy làm mấy chuyện thân thiết này thì người chịu thiệt luôn là mình, là bởi vì câu được con cá lớn mà phải trả giá, hiện tại cậu lại hoàn toàn không có loại ý nghĩ này.

Đầu lưỡi của Trì sính thực sự là cực phẩm, có thể ở trong miệng cậu khuấy đảo long trời lở đất, nhẹ nhàng vui vẻ lâm li, hung ác kịch liệt, mỗi lần dừng lại đều có cảm giác chưa thỏa mãn.Bàn tay Trì Sính phủ lên bụng Ngô Sở Úy, ngón tay thô ráp chạy vòng vòng quanh rốn cậu.Ngô Sở Úy không thoải mái thẳng lưng dậy, đè tay Trì Sính lại."

Có cảm giác rồi hả?"

Trì Sính hỏi.Ngô Sở Úy ngượng nghịu trả lời, "Vẫn không quen lắm."

"Vậy cậu quen làm cái gì?"

Trì Sính thổi hơi vào tai Ngô Sở Úy, "Quen trực tiếp làm?

Vậy lần sau không cần phải mặc quần đáy xệ đâu, trực tiếp mặc quần thủng đáy đến gặp tôi là được rồi, tiện lợi lắm đó!"

May mắn là trong lòng Ngô Sở Úy có một cái pín lừa để làm giới hạn, nếu là trước kia thì cậu đã phất cờ khởi nghĩa rồi.Trì Sính đột nhiên banh lưng của Ngô Sở Úy ra, không để cho cậu có sự chuẩn bị nào, ngón tay thô to chui vào rừng rậm của cậu, đem toàn bộ lông túm chặt, sắc bén chất vấn."

Cậu năm lần bảy lượt đến câu dẫn tôi, lại không cho tôi chạm vào, cậu là đang muốn chơi trò gì?"

Câu hỏi này cuối cùng rồi cũng đến, Ngô Sở Úy nhất thời không tìm được lí do nào thích hợp, thế mà tay Trì Sính còn quấn ở đũng quần cậu không buông, trứng chọi đá, thật sự không có cách thoát, đành phải lật ra con bài chủ vậy."

Anh cũng không phải là bạn trai tôi, dựa vào cái gì đòi tôi cho anh chạm?"

Một câu, đâm thẳng vấn đề.Sắc mặt Trì Sính biến đổi, tay để trong quần Ngô Sở Úy cũng rút ra, yên lặng nhìn cậu."

Đại Bảo."

Ngô Sở Úy không tình nguyện ừ một tiếng."

Tới chỗ tôi đi."

Trì Sính nói, "Tôi đã lâu không ngủ với người khác."

Ngô Sở Úy ném trả cho Trì Sính cái gáy của mình, "Tôi không đi."

Anh còn không chia tay với cô ấy, tôi sẽ không đi!"

Vậy được rồi."

Trì Sính nói.Ngô Sở Úy quả nhiên đã làm chuyện thừa hơi, kẻ đa tình chính là kẻ bạc tình nhất, anh ăn trong bát coi trong nồi, Nhạc Duyệt cũng bị mù rồi, không!

Hai người đều mù rồi!

Khí thế dạt dào đẩy cửa xe đi xuống.Kết quả, cái này còn chưa tính là gì, cái đáng giận hơn còn đang ở phía sau.Trì Sính theo Ngô Sở Úy về phòng khám, thế nhưng lại bắt cậu thổi kẹo đường cho hắn."

Tôi bỏ thời gian đi chơi cùng bạn gái ra ở cùng cậu, chắc là cô ấy tức giận lắm, cậu thổi một đóa hoa hồng đi, tôi cầm đi dỗ cô ấy."

Trì Sính nói.Ngô Sở Úy nghiến răng cười độc, không đến hai mươi phút sau, một kiệt tác ra đời.Một que trúc cắm vào một cái mông nhìn y như thật, đưa tới trước mặt Trì Sính."

Hoa hồng không thổi, lấy tạm hoa cúc dùng đi ha."...Buổi tối, Trì Sính nằm trên giường, Túi Dấm Nhỏ ngoan ngoãn nằm bên cạnh, nhìn tay hắn không ngừng xoay xoay cây trúc, cái mông lớn vừa được thổi kia cứ xoay qua xoay lại.Giống như lúc Ngô Sở Úy đi trên đường, cái động tác xoay hông lẳng lơ ấy.Thật lâu mới có lại cái cảm giác ngứa ngáy mà không ai có thể gãi ngoại trừ cái mông ấy.Hắn đã gặp qua vô số người mặt quần đáy xệ, quần chữ T (*), thậm chí không mặc quần, quỳ trên đất lắc lắc mông, động tác hạ lưu nào cũng đã từng xem qua, nhưng cũng không dâm đãng bằng hành động vén áo của Ngô Sở Úy.

Trì Sính cảm thấy, lẳng lơ không phải muốn diễn là được, mà là ẩn trong tận xương tủy, nét lẳng lơ của Ngô Sở Úy là giấu trong từng lỗ chân lông, rậm rạp trải đều toàn thân, chỉ có những kẻ chuyên nghiệp mới đào ra được.(*) quần chữ T: quần lọt khe =)))Trong phòng chỉ có mình cậu, Ngô Sở Úy trần như nhộng ngồi trên giường, nhìn chằm chằm phần lông nơi tư mật, nơi gốc lông có hơi sưng đỏ, đều là do Trì Sính kéo.Thật CMN tên biến thái...

Ngô Sở Úy không ngừng được hồi tưởng.Vừa mới mắng xong, thì người cũng gọi điện tới.Ngô Sở Úy cuộn tròn trong chăn, miễn cưỡng ừ hử một tiếng."

Ngủ rồi à?"

Trì Sính hỏi.Ngô Sở Úy ngáp một cái, "Đang chuẩn bị ngủ, còn anh?"

"Đang chuẩn bị làm tình."

Trong đầu Ngô Sở Úy xảy ra một đám cháy lớn, thiếu chút nữa thì đem đám lông bên dưới đốt trụi."

Anh làm tình thì gọi cho tôi làm gì?"

Trì Sính vuốt ve thân Túi Dấm Nhỏ, âm u nói, "Muốn cậu cổ vũ cho tôi!"

"Được, không thành vấn đề."

Ngô Sở Úy hét lên, "Đại mỹ nữ bên kia nghe đây!

Chim bạn trai cô không tốt đâu!

Hắn sờ mông mỹ nữ, lại đi túm lông khu đàn ông, coi chừng hắn chơi cô xong lại trèo tường ra ngoài chơi người khác đó, lưu manh có thấy hắn cũng muốn trốn đi hết...."

Mắng xong, hung hăng tắt máy, thực sự hả hận mà!Bên kia cũng đã thèm, nghĩ tới bộ dạng Ngô Sở Úy giãy nãy, gai ở trong lòng liền bị nhổ sạch, Trì Sính kêu một tiếng thỏa mãn, ôm Túi Dấm Nhỏ đi ngủ.Kết quả, ngày hôm sau, Nhạc Duyệt trực tiếp đến cục giao thông bắt người, hoàn toàn không cho Ngô Sở Úy cơ hội chơi trò tâm nhãn, ôm lấy cánh tay Trì Sính lôi đi mất.Ngô Sở Úy nhìn bọn họ có đôi có cặp đi cùng nhau một hồi, thần sắc phức tạp.Xem ra, nếu không ra tay thì không hàng phục được cô ta rồi...[End chương 64]Vote đi ạ ~ nay bù đến chương 70 thoai nha mí bạn chuchoe
 
Nghịch Tập Chi Ái Thượng Tình Địch (P1)
Chương 65: Hoành Đạo Đoạt Ái (1)


(1) Hoành đạo đoạt ái: đại loại là chỉ người thứ 3 vô duyên nhảy vào công nhiên cướp đoạt người yêu của người khác.Trên đường về nhà, Nhạc Duyệt hỏi Trì Sính, "Sao hôm nay anh lại cho em tới đơn vị tìm anh vậy?"

Trì Sính lái xe rất chậm, ánh mắt vẫn dán chặt vào kính chiếu hậu, bóng dáng cô đơn của Ngô Sở Úy càng ngày càng nhỏ, càng lúc càng trở nên mơ hồ, cho đến lúc hắn đi đến khúc ngoặt, mới tùy ý nói."

Tôi đưa em về nhà."

Nhạc Duyệt không hiểu, "Anh cho là em tới tìm anh, chỉ là để anh đưa về nhà?"

Trì Sính nhẹ nhàng cầm vô lăng, "Nhà của em ở nơi hẻo lánh, gần đây lưu manh lại rất nhiều, tôi lo em về một mình không an toàn."

Trong lòng Nhạc duyệt vì câu nói này của Trì Sính mà ngọt ngào, thuận miệng thốt ra, "Lưu manh có nhìn thấy anh cũng trốn mất dạng."

Lời nói giống nhau như đúc, mà hai người lại chưa hề gặp qua hay hội ý trước gì, từ miệng hai người khác nhau nói ra, cách nhau vỏn vẹn một ngày.

Lọai ăn ý này, sợ là chỉ có những người đã yêu nhau bảy năm mới làm được.Ngón tay Trì Sính cứng lại, vứt cho Nhạc Duyệt một ánh mắt thâm sâu khó hiểu.Nhạc Duyệt rất mẫn cảm, liền hỏi, "Làm sao vậy?

Em nói anh lưu manh không đúng à?

Toàn bộ già trẻ của Bắc Kinh này cũng không bằng tâm địa gian xảo của một mình anh.

Có nhiều khi em cũng hoài nghi, anh rốt cục đã đùa giỡn bao nhiêu người?

Sao lại nhiều như vậy...

Sao lại lắm chiêu nhiều trò thế không biết...

Ngẫm lại liền nổi cả da gà."

Trì Sính nhìn về phía trước, không mặn không nhạt nói, "Không phải ngẫm lại liền ướt hết rồi sao?"

Nhạc Duyệt đỏ mặt đánh lên tay Trì Sính, "Anh đáng ghét!"

Trì Sính cười lạnh, châm một điếu thuốc.Nhạc Duyệt cọ cọ mông lên ghế đệm, ánh mắt mông lung mê người."

Em chưa muốn về nhà, hay là qua chỗ anh đi."

Khuôn mặt Trì Sính vẫn không đổi, gạt tàn thuốc, "Hôm nay không rảnh."

Nhạc Duyệt dẩu môi, "Đã mấy hôm rồi đều không rảnh."

Trì Sính mở ngăn giữ đồ ở bên cạnh tay lái, lấy ra một cái hộp đưa cho Nhạc Duyệt, bên trong là một cái s*x toy, mấy thứ này lúc nào hắn cũng để sẵn trên xe, thuận tiện cho việc chơi dã chiến."

Cầm cái này dùng tạm vài ngày đi."

Trì Sính nói.Nhạc Duyệt tức giận lầm bầm, "Dùng thứ này nhiều sẽ bị ỷ lại, sau này làm với anh sẽ không có cảm giác."

Cánh môi lạnh lẽo của Trì Sính hơi co giật, "Với tôi, hoàn toàn không cần suy nghĩ về vấn đề mất cảm giác."

"Cũng chỉ có anh mới dám nói như vậy."

Nhạc Duyệt bĩu môi, kỳ thật trong lòng lại vô cùng rạo rực, chỉ có bạn trai cô mới xứng đáng nói ra câu này.Lái xe mất cả tiếng đồng hồ mới tới được nhà Nhạc Duyệt, xuống xe, Nhạc Duyệt nhịn không được cảm khái, "Nhà của em quả thật rất xa, nếu có nhà trong thành phố thì thật tốt."...Không ngoài dự tính của Trì Sính, tâm nhãn của Ngô Sở Úy y như một con lừa, phải quất một roi mới chịu tiến một bước, không cho chút kích thích thì sẽ luôn đứng ì một chỗ.

Lại nói không phải đi, ngày hôm qua vừa nhìn thấy Trì Sính lái xe chở Nhạc Duyệt đi, hôm này liền không chơi bóng rổ nữa, thẳng tiến tới bãi đỗ xe, nằm trên mui xe hắn hút thuốc, vô cùng quyết đoán.Nhìn thấy Trì Sính đi về phía mình, Ngô Sở Úy lập tức nhảy xuống, dùng chần dúi dúi tàn thuốc."

Tới đây làm gì vậy?"

Trì Sính hỏi.Ngô Sở Úy lười nhác đảo mắt xung quanh, không nhìn hắn nói, "Không có việc gì, đến coi xe thôi."

Trì Sính trực tiếp mở cửa xe, ngồi vào.Ngô Sở Úy nhảy đến chỗ cửa sổ xe, con ngươi đen bóng nhìn chằm chằm Trì Sính."

Tôi quyết định bán đám rắn xong sẽ mua xe cũ xài, xe anh mua được bao lâu rồi?

Bao nhiêu tiền?"

"Năm ngoái, tính tổng cộng thì hơn sáu mươi vạn."

Trì Sính ngẫm một lát rồi nói.Ngô Sở Úy đưa tay đến chỗ tay lái, bắt đầu sờ soạng lớp da bọc bên ngoài."

Sáu vạn có bán không?"

Trì Sính nắm lấy bàn tay đang sờ loạn của Ngô Sở Úy, âm trầm nói, "Nếu tặng kèm cậu thì bán."

Ngô Sở Úy nhíu mày, "Cho tôi vào ngồi thử đi."

Đã ngồi xe người ta mấy chục lần, mà giờ mới nhớ tới chuyện thử, thằng ngốc cũng nhìn ra Ngô Sở Úy có mục đích.

Đương nhiên, Ngô Sở Úy cũng đâu phải thằng ngốc, cậu biết rõ muốn đối phó với loại người như Trì Sính thì phải dùng loại chiêu thức giả nai này.Lên xe, Ngô Sở Úy làm bộ nhìn kiểm tra nội thất bên trong, cảm thấy chưa đã liền hỏi Trì Sính, "Anh cho tôi lái thử được không?"

"Tùy cậu."

Trì Sính nói.Vì thế, xe chạy thẳng một đường đến nhà Trì Sính."

Được lắm, lái không tồi!"

Mục đích cản trở Trì Sính đi gặp Nhạc Duyệt đã đạt được, Ngô Sở Úy tính toán toàn thây rút lui.Trì Sính nói, "Tôi đưa cậu về nhà."

Ngô Sở Úy vội vàng xua tay, "Không cần đâu, tôi tự về được rồi."

"Tôi đi đón bạn gái, tiện đường thôi, lên xe đi."

Xem như là anh lợi hại! ...

Ngô Sở Úy hắng giọng, "Tôi khát nước, chi bằng lên nhà anh uống cốc nước rồi về?"

Trì Sính không nói gì, chỉ yên lặng nhìn Ngô Sở Úy.Ngô Sở Úy đáp lễ, cũng nhìn lại Trì Sính một cái.Một lúc sau, Trì Sính bước nhanh tới, túm lấy thắt lưng quần Ngô Sở Úy tha vào nhà.[End chương 65]Vote đi ạ ~!
 
Nghịch Tập Chi Ái Thượng Tình Địch (P1)
Chương 66: Thì Ra Là Thế


Trì Sính đạp một cước vào cửa, tầng hầm như một cái lồng hấp ngập tràn hormone đàn ông liền hiện ra.Tiếng chuông điện thoại di động trong túi vang lên, bị Ngô Sở Úy móc ra quăng xuống đất.Ngô Sở Úy dùng ngực huých Trì Sính một cái, đè Trì Sính lên khung cửa, bá đạo hôn hắn, lần đầu tiên chủ động thế này, ngay cả Ngô Sở Úy cũng không hiểu tại sao mình lại mất khống chế đến vậy?

Mồ hôi chảy ròng ròng, Ngô Sở Úy không để ý lau đi, giống như một đứa nhỏ đói bụng ăn quàng, không hề có phương pháp khiêu khích miệng Trì Sính.Trì Sính nhìn ra, Ngô Sở Úy lúc này đang cực kỳ nóng nảy.Ngừng một lát, bàn tay to của Trì Sính véo má Ngô Sở Úy một cái, đùa cợt nói, "Cậu đúng là một con lừa con mà."

Cái loại phải đánh một roi mới chịu nhích một bước này, chỉ cần hắn không đánh, thì cái mông sẽ cứ ì ra đó phơi nắng mãi thôi."

Tôi là lừa á?"

Ngô Sở Úy hừ cười một tiếng, "Tôi nào dám cướp danh hào của anh."

Trì Sính nheo mắt, "Vậy cậu nói nghe thử xem vì sao tôi lại là lừa?"

"Vì chim của anh rất giống cái pín lừa."

Ngô Sở Úy là một đứa nhóc rất thành thật.Trì Sính cười âm trầm, pín lừa...

Ngẫm lại hai từ này một lần nữa, Trì Sính mạnh mẽ kéo lấy bàn tay của Ngô Sở Úy, đặt lên đũng quần mình, ánh mắt nóng hừng hực nhìn chằm chằm vào mặt cậu."

Nếu còn dám nói bậy, có tin tôi lấy cái này quất vào mông cậu không?"

Ngô Sở Úy tránh đi câu hỏi mẫn cảm này, "Tôi đói bụng."

Trì Sính nhìn đồng hồ, đúng là tới giờ cơm rồi, muốn làm gì thì trước tiên đều phải no bụng cái đã, đây là chuyện tất yếu.

Vì vậy, vỗ vỗ vai Ngô Sở Úy, nói, "Cậu chờ ở đây, tôi đi mua đồ ăn."

Nói xong liền yên tâm giao Túi Dấm Nhỏ lại cho Ngô Sở Úy.Ngô Sở Úy treo Túi Dấm Nhỏ trên cổ, ở trong phòng không ngừng đi qua đi lại.Nói tới chuyện nuôi rắn của Trì Sính quả thật là không dễ dàng gì, vì muốn cho sủng vật của mình thoải mái, mà chấp nhận hi sinh ở trong một căn phòng vừa oi bức, vừa ẩm ướt thế này.

Xem ra có tiền, có địa vị cũng không phải chỉ biết hưởng thụ, mỗi người đều có cách bức ép bản thân, ai cũng không ngoại lệ.Tuy đã là lần thứ hai đến đây, nhưng mà căn phòng này đối với Ngô Sở Úy vẫn rất xa lạ, hai chiếc giường, một bức tường, vô cùng đơn giản thế đấy.

Cậu thử tìm kiếm dấu vết của Nhạc Duyệt ở nơi này, nhưng mà đều không thấy, nơi đây chỉ tồn tại hơi thở của loài động vật máu lạnh mà thôi.

Bất quá, so với lần trước đến đây, thì còn có thêm một cái tủ lạnh nữa, chắc là dùng để đựng nước giải khát.Ngô Sở Úy mở tủ lạnh ra.Cảnh tượng trước mắt làm cậu rùng mình.Trong tủ lạnh không có nước giải khát, không có kem, chỉ có một cái hộp gỗ nhỏ, trên đó cắm đầy kẹo đường, có cái do Ngô Sở Úy tặng hắn, cũng có mấy cái là hắn tự tiện lấy của cậu.

Có lẽ vì sợ phòng quá nóng làm đường tan chảy, Trì Sính mới nghĩ ra biện pháp này, mua tủ lạnh về cất kẹo đường.Hóa ra hắn không đem đi tặng Nhạc Duyệt.Rắn hổ mang, cục phân, còn có cả tiểu cúc hoa kia đều ở đây...Tất cả đều sống động y như thật, ngửa đầu nhìn Ngô Sở Úy.Ngô Sở Úy đếm tới đếm lui, không hề thiếu một cái nào.Trong lòng không hiểu tại sao lại sinh ra một loại cảm xúc, không nhịn được tràn ra khóe miệng.Trì Sính đứng ở cửa, nhìn Ngô Sở Úy lẩm bẩm, cẩn thận đếm đi đếm lại mấy cái kẹo đường trong tủ lạnh, đến cuối cùng khi phát hiện ra tất cả đều ở đó, miệng chợt nở nụ cười.

Lại quay đầu, bắt đầu đếm lại thêm lần nữa, lại phát hiện không thiếu cái nào, cái loại hành động cùng thần thái này thực sự rất câu nhân.

Trì Sính đến giờ vẫn không hiểu, đối với một người như hắn, cậu không thèm xe, không thèm nhà, cũng chẳng phải vì tiền bạc hay JJ của hắn.

Thế nhưng lại chỉ vì mấy thứ đồ chơi vứt đi như vậy, mà có thể làm cho một người cười đẹp đến thế.Chợt nhìn thấy bóng dáng Trì Sính trước cửa, nét cười trên mặt Ngô Sở Úy cũng biến mất, làm bộ thời ơ."

Mua đồ về rồi hả?"

So với mấy cây xiên cay nóng kia, thì Trì Sính lại cho Ngô Sở Úy một loại đãi ngộ đặc biệt, thật sự là một trời một vực.

Trì Sính ra ngoài một chuyến, chỉ kém rinh luôn cái siêu thị về nhà.

Đủ các loại thực phẩm chín, đồ ăn vặt, hoa quả, đồ uống...

Lại còn đi tiệm cơm, các loại đồ ăn chay hay mặn, nội món chính thôi đã đến vài loại, chỉ sợ Ngô Sở Úy kén ăn.Yết hầu Ngô Sở Úy căng ra, trong lòng nóng lên, có chút cảm giác không thể xuống tay."

Năm nay tôi đi siêu thị ba lần, một lần là vì người nào đó mặc quần sịp rách, một lần là tới nhà cậu, còn lại là vừa nãy."

Trì Sính không hề nói điêu, hắn ăn, mặc, ở đều có người lo, rất ít khi phải dùng tiền tự mua thứ gì.Tôi cái gì cũng chưa nghe, cái gì cũng chưa từng nghe...

Ngô Sở Úy tự thôi miên bản thân, cúi đầu ăn cơm.[End chương 66]Vote vote đi mng ới ời ơi cho zen xí động lực để up típ đi ạ
 
Nghịch Tập Chi Ái Thượng Tình Địch (P1)
Chương 67: Đừng Để Tôi Thất Vọng


Ăn uống no say, Trí Sính đi tắm.Ngô Sở Úy ngồi ở bên ngoài rất không tự nhiên, ngồi chỗ nào cũng không yên, cậu nhìn chằm chằm cái cửa đến nửa ngày, trong lòng cân nhắc chuyện có nên rút lui hay không?

Đúng lúc đó, điện thoại di động của Trì Sính đổ chuông, lại vừa ngay tầm tay Ngô Sở Úy.Mà kì quái là, Trì Sính không có lưu số Nhạc Duyệt, không có bất luận xưng hô gì, chỉ có một dãy số trụi lủi, nhưng mà Ngô Sở Úy chỉ cần liếc mắt cũng nhận ra.Ma xui quỷ khiến thế nào lại bấm nghe."

Lão công..."

Vỏn vẹn hai từ như vậy, liền dẫm lên bảy năm thâm tình của Ngô Sở Úy.Cậu chung tình, ôn nhu, không tiếc gì với Nhạc Duyệt đến thế, vậy mà cô vẫn chỉ gọi cậu là "Ngô mập mạp", đây là cái tên thân mật duy nhất; hiện tại con người này ngang ngược bá đạo, trong ngoài lẫn lộn, lăng nhăng vô tình, thế nhưng cô lại nũng nịu gọi là lão công.Đang ngẩn người thì Trì Sính từ phòng tắm đi ra."

Ai gọi vậy?"

Ngô Sở Úy đảo mắt, thần sắc ngưng trệ, thân hình khôi ngô của Trì Sính ở trước mắt cậu, một tam giác hoàn mỹ, cơ thể rắn chắc, đường cong tuấn mỹ dương cương, giống như một pho tượng thần bễ nghễ nhìn chúng sinh, hùng phong vạn trượng, kề sát bên người Ngô Sở Úy.Vị thẳng nam này không có chút tự giác nào, nhìn thuận mắt liền sờ lên."

Anh tập sao mà được thế này hay vậy?"

Sau đó, liền bị Trì Sính ấn ngã trên giường, tự mình truyền thụ bí kíp đại pháp luyện cơ.Tay Trì Sính vuốt ve, chơi đùa phía sau eo của Ngô Sở Úy, lông tơ trên người cậu toàn bộ đều dựng ngược lên."

Có sợ nhột không?"

Trì Sính hỏi.Nói về điểm này, Ngô Sở Úy cực kì tự tin."

Không có, từ nhỏ đã không sợ nhột."

Ngô Sở Úy cũng không phải thổi phồng sự thật, mà thực sự từ nhỏ đã miễn dịch với mấy chiêu chọc lét này, mấy đứa nhỏ con nhà người ta vui vẻ mà lăn lộn trên giường, còn cậu thì vẫn cứ bức tượng vững vàng.

Cù!

Cứ cù thoải mái!

Gia đây mí mắt cũng không thèm động!Vì vậy, Trì Sính xuống tay, nhưng cũng chỉ như chuồn chuồn lướt nước, ấy vậy mà lại khiến toàn thân Ngô Sở Úy tê dại, ngứa đến mức hai vai không ngừng run lên, đến mức không nói được một câu cho rõ ràng.Mụ nó!

Sao lại như này?

Ngô Sở Úy mù mờ.Nơi mà Trì Sính chạm vào, đều là những nơi mà Ngô Sở Úy cho là không quan trọng, như là lỗ tai, cổ, xương quai xanh, hầu kết...

Bình thường lấy lông gà cù cậu còn chưa có cảm giác, thế mà lúc này vừa rơi vào tay Trì Sính liền chịu không nổi rồi?"

Anh chuốc thuốc tôi?"

Ánh mắt sắc bén chất vấn.Trì Sính hừ một tiếng, "Đừng lấy cớ cho sự dâm đãng của cậu."

"Này, anh nói ai dâm đãng?

Hừ, anh đợi tôi một chút, tôi..."

Đôi môi của Trì Sính cắn lên dái tai của Ngô Sở Úy, một hơi làm mềm ra, đầu lưỡi tinh tế phác họa đường nét hình dáng nơi vành tai mẫn cảm, cuối cùng tiến quân thần tốc, khuấy đảo khôn lường.

Nháy mắt Ngô Sở Úy như bị ù tai, chỉ có thể nghe thấy tiếng thở dốc của chính mình.Quái..

Như thế nào lại có cảm giác dữ vậy?Trì Sính hôn lên môi Ngô Sở Úy, ngón tay thô ráp cách lớp áo phông xoa lên đầu nhũ của cậu.Trên đầu Ngô Sở Úy toàn là mồ hôi, cơ bụng cũng căng lên, mày kiếm cũng nhăn lại run run như chịu phạt.

Trì Sính thân là một cao thủ tình trường, vậy mà khi nhìn thấy vẻ mặt này của cậu cũng không khỏi băn khoăn, dừng tay hỏi."

Làm sao vậy?"

Ngô Sở Úy thở không ra hơi nói, "Mụ nó, thật là sướng."

Trì Sính nén cười, "Mới thế này thì đã là gì?"

Nói xong kéo áo cậu lên cao, dùng đầu lưỡi vẽ một nụ hoa ở đầu nhũ bên trái, từ lớn đến nhỏ, không ngừng hướng trung tâm mà rê đến, cuối cùng dừng lại trên đỉnh đầu nhũ, liếm quanh cọ xát.

Tiết tấu cực kì phù hợp với tiếng thở dốc của Ngô Sở Úy, chơi chán lại dùng răng cắn lên, cuối cùng dùng sức ngậm chặt môi, hút thật mạnh, tạo thành tiếng.Hai chân Ngô Sở Úy hung hăng kẹp lấy hai bên người Trì Sính, thống khổ kêu rên."

Đừng làm như vậy."

Trì Sính lại càng muốn làm vậy, hắn mút hết bên này lại tiếp đến bên kia.Không được...

Ngô Sở Úy thích đến mức không nhìn ra được phương hướng, trước mắt lại hiện lên toàn mông phụ nữ, cũng sắp xoay thành hoa mất rồi."

Sờ chỗ kia."

Ngô Sở Úy nói.Trì Sính bắt đầu giả ngu, "Chỗ nào?"

"Chỗ kia."

"Chỗ nào?"

"Là chỗ đó."

"Chỗ nào?"

Ngô Sở Úy "....!"

Móng vuốt của Trì Sính trượt vào quần Ngô Sở Úy, ma sát lên phần đùi trong mềm mại mẫn cảm, lại cười giỡn, "Chỗ nào?"

Ngô Sở Úy cắn răng, cuối cùng phun ra một từ, "JJ."

Lúc này Trì Sính mới chịu buông tha, bàn tay to xuyên qua rừng rậm, đem con chim nhỏ đang ngóc đầu bao lấy, vuốt ve, cho đến khi chú chim nhỏ đứng thẳng lên, hắn nhìn một cái, cũng không phải là nhỏ!

Màu sắc tươi sáng, hình dáng căng tràn, thật khiến Trì Sính yêu thích.

Vì thế, hắn kéo quần lót xuống, làm lộ ra toàn bộ nơi tư mật.Ngô Sở Úy bị Trì Sính nhìn liền cảm thấy không tự nhiên, hai tay che lại, cứng ngắc hỏi."

Anh nhìn cái gì?"

Trì Sính cường ngạnh đem tay Ngô Sở Úy mở ra, đặt lên nệm, năm ngón tay phối hợp đem chú chim khỏe khoắn của Ngô Sở Úy ra chơi đùa, chơi thật khéo léo.

Ngón tay thô ráp ma sát trên phần bụng mềm mại, nhiệt độ từ lòng bàn tay vuốt ve từ trên xuống dưới sinh ra dòng điện, chạy đến phần gốc, hắn tập trung nghịch hai quả trứng yêu thích từ lâu của mình, tay lên xuống theo một tiết tấu ác liệt, liên tiếp vỗ vào đùi trong, lực đạo mười phần.Eo lưng Ngô Sở Úy như bị điện giật, cậu chưa từng chơi qua cái gì như vậy, lại càng không biết thủ dâm cũng có thế sướng đến thế này.Chưa tới năm phút, Ngô Sở Úy đẩy tay Trì Sính ra, phản kháng mãnh liệt.Cậu không nghĩ sẽ bắn trước mặt hắn.Trì Sính lại cứ nhất quyết không tha, ngón tay hắn hướng đến hai bên phân thân, muốn "đánh lửa".Ngô Sở Úy thật sự chịu không nổi, kẹp hai chân lại xoay lưng về phía Trì Sính, dấu chim đi.Trì Sính cường ngạnh giữ lấy người Ngô Sở Úy, đem "chú chim" bị dấu kín móc ra, tay nhanh chóng trừu sáp, một tay giữ chặt lấy hông cậu, vì muốn Trì Sính làm nhanh hơn, Ngô Sở Úy theo bản năng mở rộng chân."

Không được..."

Ngô Sở Úy né tránh, dày vò, mỗi lần sắp lên đến đỉnh đều liều mạng kiềm lại, chưa kịp hít thở, bàn tay thô to kia lại duỗi đến, càng lúc càng dũng mãnh, khoái cảm kịch liệt ập mạnh vào người làm Ngô Sở Úy muốn ngất đi.Cậu muốn khóc, muốn chửi, muốn đánh người...Trì Sính nhìn thấy Ngô Sở Úy sắp bạo phát, động tác chậm dần, Ngô Sở Úy không kiên nhẫn cử động eo, lại bị Trì Sính đè lại.

Hắn muốn nhìn Ngô Sở Úy bắn ra thật chậm, hắn muốn nhìn thấy biểu tình của cậu trước và sau khi bắn tinh.Rốt cục, một dòng dịch trắng cũng bắn ra, gân xanh trên cổ Ngô Sở Úy hiện lên, khuôn mặt vặn vẹo, không nhịn được rên hừ hừ.Trì Sính vẫn không buông tay, chậm rãi ma sát, eo lưng Ngô Sở Úy run rẩy, dòng tinh dịch thứ hai liền bắn ra, mà trên mông cậu cũng đều là mồ hôi, ướt đẫm cả tấm đệm giừơng.Ngay sau đó, lần thứ ba, thứ tư...

Cứ thế liên tục chừng nửa phút, tiếng rên của Ngô Sở Úy cũng biến đổi.Cuối cùng, Trì Sính dùng cả hai tay, hợp sức tấn công, châm thêm ngọn lửa cuối cùng dưới khố hạ, thiêu cháy toàn bộ thần kinh của Ngô Sở Úy, khiến cậu mất hết ý chí; đến mức mông cậu cũng rời khỏi giường, eo lưng run rẩy kịch liệt, đồng tử không có tiêu cự, cổ họng khô rát.Xong một lần nữa mới chịu dừng lại."

Bắn cũng thật nhiều."

Trì Sính cố ý đưa tay đến trước mặt Ngô Sở Úy.Ngô Sở Úy thất thần nhìn, phân thân run run hai cái, lại đứng lên.Chuyện này hoàn toàn ngoài dự đoán của Trì Sính, hắn không khỏi ngạc nhiên, bóp chặt đầu khấc hồng hồng của Ngô Sở Úy trêu tức nói, "Không tồi nha, súng cũng tốt quá đấy chứ, còn có thể bắn liên hoàn."

Đàn ông một khi bị kích thích nổi lên thú tính, liền xé nát bản mặt giả nhân giả nghĩa, lộ ra bản tính cuồng dã.

Ngô Sở Úy chưa từng sướng đến vậy, ngẫm lại, đều mang màu sắc của khoái cảm, làm cho cậu nhiệt huyết sôi trào.

Trước mắt chính là một pho tượng thần, sắc da mê người, cái mông cường tráng rắn chắc, ánh mắt mị hoặc gợi cảm...Ngô Sở Úy vươn tới.Trì Sính đùa cợt, cười, "Còn muốn?"

Vừa hỏi xong, cái mông cường tráng bị nhéo một cái, ánh mắt Ngô Sở Úy phong lưu, không hề sợ hãi, ngón tay ở trên mông Trì Sính liên tục xoa nắn, cảm thấy chưa đã, lại tiếp tục bóp, cuối cùng xoa đến mép mông.Ở trên giường của hắn, chưa từng có ai dám làm như vậy.Dám nghịch mông lão tử, không muốn sống nữa sao?"

Anh để tôi bắn một phát đi."

Ngô Sở Úy đột nhiên mở miệng.Đồng tử Trì Sính tối đen lại, ánh mắt làm người ta sợ hãi nhìn thẳng vào mắt Ngô Sở Úy, "Cậu nói cái gì?"

Ngô Sở Úy khàn giọng, thanh âm lỗ mãng, "Dù sao thì anh cũng đã làm nhiều như vậy rồi, không làm tôi cũng đâu có thiếu, nhưng mà tôi với đàn ông còn chưa thử qua, anh để tôi thử cho đã ghiền ha."

"Lấy – tôi – giải – ghiền?"

Bốn chữ này từ trong miệng Trì Sính đi ra, từng chữ từng chữ tưởng chừng như đập mạnh trên mặt đất tạo ra tiếng động.Ngô Sở Úy nghiêm túc, "Tôi cảm thấy mông anh rất chắc, hẳn là không thành vấn đề.

Nói thật, anh là người đàn ông đầu tiên khiến tôi sinh ra dục vọng, vì thế đừng để tôi thất vọng nha."[End chương 67]Vote đi mấy bạn chuchoe ơi ~ ~ ~ ~
 
Nghịch Tập Chi Ái Thượng Tình Địch (P1)
Chương 68: Xoay Chuyển Thế Cuộc


Nghe xong nguyện vọng của Ngô Sở Úy, trong đầu Trì Sính liền hiện ra hai chữ —— Tìm chết.Chiếc quần vải bò rắn chắc bị Trì Sính xé một phát rách từ hạ bộ lên đến ống quần, tạo thành một lỗ rách thật lớn, mấy sợi chỉ còn theo gió bay tán loạn.

Đôi mắt Trì Sính đỏ rực, hơi thở như một cơn lốc lớn tàn phá dũng khí của Ngô Sở Úy.

Trì Sính không có ngay lập tức đè Ngô Sở Úy xuống, mà là thật chậm rãi, từng chút từng chút một, như là bão táp âm u tiến đến, dần dần bao phủ qua đỉnh đầu Ngô Sở Úy, áp lực cường đại khiến cậu có chút không thể hít thở.Rốt cục, mãnh hổ xuất chuồng, trực tiếp lật úp người nào đó lại.Tình thế bức bách, Ngô Sở Úy đành phải lui một bước nói chuyện."

Nếu anh không muốn thì thôi vậy."

Rõ ràng đã như cá trong chậu rồi, vậy mà còn dám vung tay hét lớn: hôm nay lão tử tâm tình tốt, không đâm nữa, tha cho anh đó.

Loại can đảm này, chỉ có Ngô Sở Úy mới có, cũng như chỉ có cậu mới dám lấy cái tên Ngô Sở Úy này.Nhưng mà, có can đảm nhưng lại thiếu thực lực, quả thật khiến người ta sầu não.Trì Sính kiềm chặt hai tay Ngô Sở Úy, cánh tay bị gấp khúc lại kéo ra lưng, hai cái bánh bao trắng bự lõa lồ trong không khí, vùng thịt săn chắc căng tròn, kẹp lấy khe nhỏ giữa mông.

Bàn tay thô ráp của trì sính hung hăng bóp lên, không lưu lại đường sống, bàn tay hung ác xoa nắn, lực đạo mười phần.Ngô Sở Úy đau đến ngưỡng cổ, từng giọt mồ hôi rơi xuống nệm.Chân Trì Sính hung hãn chặn ngang eo Ngô Sở Úy, cánh tay vươn tới tủ đầu giường, lấy ra một tuýp bôi trơn.Tôi biết cái này, tôi biết cái này...

Đầu Ngô Sở Úy oanh một phát nổ tung, đã xem nhiều GV như vậy, còn có thể không biết cái đó là gì sao?

Mụ nó, thật sự sắp bị đè rồi!

Biểu tình nháy mắt trở nên dữ tợn, toàn thân bắt đầu vặn xoắn, liều mạng kêu gào, phải lật người lại, mau lật người lại, tuyệt đối không thể để hắn áp được."

A —— Tôi liều mạng với anh!"

Túng đến mức tận cùng thì chính là không còn muốn sống nữa, Ngô Sở Úy túm lấy mái tóc ngắn ngủn của Trì Sính, hung tợn giật mạnh một phát lên không trung.

Sau đó lại bị Trì Sính đè ngã trên giường, xương cốt bị đè chặt, nhưng vẫn ương ngạnh xoay người.

Cho dù có bị lật lại, thì vẫn cứ như một chiến sĩ cách mạng, kiên cường bất khuất, thà chết không chịu khuất phục.Tròng mắt Trì Sính như bị đâm hai nhát, chỉ toàn một màu đỏ."

Lão tử hôm nay chơi chết cậu!"

Ngô Sở Úy ngoan cường gân cổ lên quát, "Đừng có lấy mấy thứ đã bôi lên mông người khác làm bẩn tôi!"

Ý là không cần chứ gì?

Trì Sính ném tuýp bôi trơn xuống đất, gel bên trong liền bắn tung tóe ra.

Ngón tay cứng rắn trực tiếp tiến đến mật khẩu co rút, đâm vào dũng đạo khô khốc, Ngô Sở Úy đau đớn thét lên.

Tay Trì Sính dừng lại, thực sự là lần đầu sao?

Trong đầu Ngô Sở Úy chợt lóe linh quang, thân thể nháy mắt xụi lơ trên giường.Không chống cự nữa, không giằng co nữa, muốn đâm thì đâm đi.Nhưng phải nói trước cái này."

Nếu bây giờ anh chơi tôi, hai chúng ta từ nay về sau là bạn tình; còn nếu anh như nguyện ý kéo dài mối quan hệ này, biết đâu có ngày nào đó tôi sẽ tình nguyện về ở cùng anh."

Ngón tay Trì Sính chôn trong tầng thịt của Ngô Sở Úy, răng nang lộ ra ngoài, "Cậu dám đặt điều kiện với tôi?"

Ngô Sở Úy nhắm mắt, "Anh có thể không cần để mấy lời này trong lòng."

Vừa nói xong, trên mông rơi xuống một cơn lốc, bàn tay giống như những hạt mưa không ngừng hạ xuống, có như thế này Trì Sính mới đỡ hận chút!

Con mẹ nó một tiểu cúc hoa non nớt như cậu làm sao lại dám nằm trên giường để tôi sáp?

Bà nội nó, sao cậu lại dám lén lút để mấy bịch đậu khô vào túi quần tôi?

Con mẹ nó, sao nụ cười của cậu khi nhìn thấy mấy cây kẹo đường tôi giữ trong tủ lại đẹp đến thế?...

Có phải là cậu bị thiếu đánh hay không?

Ba ba ba...

Đánh đến trên mông đều đỏ ửng, đánh đến da thịt cũng muốn bong ra ngoài, nhưng đánh đến mấy nỗi hận trong lòng vẫn chưa thể nguôi.Ngô Sở Úy đau quá, kêu lên, "Được hay không thì anh nói đại một tiếng đi!

Đánh người làm cái gì?"

Ba!

Lại đánh một cái."

Lăn qua giường bên kia đi!"

Trì Sính rống to.Ngô Sở Úy ngoan ngoãn leo qua giường bên cạnh, trong lòng nắm chắc phần thắng, đắc ý bồi thêm hai câu."

Nè, làm bạn tình cũng tốt mà!

Anh vẫn có thể yêu đương với bạn gái, rảnh rỗi lại gọi cho tôi, hai ta cùng nhau bắn "pháo hoa", bao sướng nhá?!

Đúng không nè?"

Trì Sính "..."

Lại xoay đầu, "Tôi muốn làm bạn tình của anh, nhanh qua đây, qua đây, mau chơi tôi đi!"

Trì Sính sầm mặt, hầu kết chuyển động, "Cậu không sợ tôi bị cậu làm đổi ý à?"

Ngô Sở Úy lập tức câm mồm, quay ngoắt đầu đi.[End chương 68]Vote đi ạ còn 2 chương bù nữa nha~
 
Nghịch Tập Chi Ái Thượng Tình Địch (P1)
Chương 69: Mau Xiết Chặt Cậu Ta !!!!


Chốc lát sau, giường kế bên liền truyền ra tiếng thở dốc ồ ồ.Ngô Sở Úy lén lút nhìn qua, cảnh tượng trước mắt làm hốc mặt cậu nóng lên, Trì Sính tựa lên đầu giường, trên xương gò má cao ngất chạy xuống từng giọt mồ hôi, khí chất ngạo nghễ lộ ra, ánh mắt tựa như chim ưng nhìn về một phía, bên trong tràn ngập tình dục.

Cự vật giữa hai chân dựng thẳng, tráng kiện kiên đĩnh, không biết đã có bao nhiêu người bị cái thứ tai họa này ép đến gào khóc, đến mức mong nhớ khôn nguôi...Thế mà lại có người nào đó, rõ ràng là ghét như giẻ rách, vậy mà vẫn hướng đôi mắt to tròn của mình nhìn về bên này."

Quay đầu qua bên kia."

Lần trước Trì Sính ép Ngô Sở Úy xem, là vì muốn kích thích cậu, làm cậu ngượng; nhưng hiện tại lại không muốn cậu nhìn mình, hắn sợ bản thân sẽ bị ánh mắt nóng rực đó thiêu trụi hết ý chí.

Trì Sính từ lâu đã đem Ngô Sở Úy làm đến một ngàn tám trăm lần trong đầu rồi, giờ chỉ còn chờ biến nó thành hiện thực thôi.

Trì đại thiếu gia là người nói được làm được, duy nhất lần này là ngoại lệ.Hắn nghĩ không ra, chỉ là một tên hói không có tâm nhãn, chơi cậu ta thì đã làm sao?

Chơi đến mông xuất huyết, ruột lộn tung, khóc đến khàn giọng...

Mấy cái này không phải cũng thường thôi sao?

Như thế nào lại cảm thấy mình làm thế với cậu ta là quá mức tàn nhẫn?Trì Sính trong lòng nghẹn một hơi, động tác trên tay càng trở nên hung hãn, lửa nóng cũng tản ra.Ngô Sở Úy yên lặng nhìn bức tường trắng, thì thào nói, anh ta thật sự nghĩ... tiến tới với mình sao?Trong lòng không thể nhẫn nại, lại quay đầu qua."

Để tôi giúp anh."

Đổi lại một tiếng rống, "Nằm yên đó cho tôi."

Ngô Sở Úy đã muốn ngồi dậy xuống giường."

Anh không cần lo, là tôi tự nguyện, cái này không liên quan tới vấn đề bạn tình kia đâu."

Trí Sính âm trầm, tổ sư nhà cậu!

Cậu đừng có ép tôi!

Cậu liếc mắt nhìn tôi một cái, tôi đã muốn chơi cậu rồi, vậy mà giờ còn muốn qua đây, là đang tìm đường chết sao?"

Còn động đậy thì khỏi cần thương lượng gì nữa hết, tôi lập tức chơi cậu luôn."

Phịch một phát nằm lại trên giường, quay lưng về phía Trì Sính.Đây chính là bản chất đặc thù của một thẳng nam, cậu vĩnh viễn đều cảm thấy JJ quan trọng nhất, vì thế luôn xoay mông về phía người ta."

Nằm ngửa ra!"

Trì Sính cảnh cáo.Ngô Sở Úy bật ngón giữa, "Không mắc mưu anh đâu, đừng hòng lừa tôi cử động, tôi đâu có dễ dụ."

Trì Sính nghẹn đến mức xuất huyết, bắn ra đầy tay, Túi Dấm Nhỏ thực kinh ngạc, cha nuôi làm sao vậy?

Phun ra nhiều nòng nọc như vậy làm bạn với nó nha!!

Trì Sính ôm Túi Dấm Nhỏ lên, ôn nhu sờ đầu nó, lại liếc cái mông bự đối diện, quả nhiên vẫn là rắn nhỏ bảo bối nhà hắn ngoan nhất.Nửa đêm, Ngô Sở Úy tỉnh dậy đi vệ sinh, sau đó lại mò mẫm bò lên giường Trì Sính.Cậu không phải là cố ý, tại vì đang cơn ngái ngủ, nên mắt nhắm mắt mở mò nhầm chỗ thôi.Trì Sính nháy mắt trợn trừng.Lão tử nhìn chằm chằm cái mông cậu cả nửa đêm rồi, vừa mới hơi buồn ngủ, cậu như thế nào còn không tha mà mò qua đây ép người?

Chẳng giỡn chơi chút nào đâu, dương vật vừa mềm xuống của Trì Sính lại dựng lên rồi, cái mật động mà nó luôn khao khát bấy lâu nay chỉ cách nó ba cm, chỉ cần hắn hạ quyết tâm, tư vị mất hồn kia lập tức sẽ là của hắn.Ngô Sở Úy rầm rì hai tiếng, bất ngờ cất họng."

Nhìn cho kỹ nhé!"

Lại tiếp tục nghe, tiếng ngáy nho nhỏ tràn ngập trong không khí, người nào đó ngủ rất say.Khỏi cần phải nói, cái tên này khẳng định là đang mơ thấy thổi kẹo đường rồi.Ngô Sở Úy không biết, cậu chỉ vô ý nói ra một câu, lại làm cho tâm Trì Sính mềm nhũn.Một đêm này, thực sự là làm khổ Trì Sính.Đem cậu ta đạp xuống giường?

Không nỡ; Vậy ôm qua đây?

Khẳng định là được nửa đường liền làm chết cậu ta.

Sờ không được mà ngó cũng không xong, cuối cùng đành phải đem hy vọng kí thác lên người Túi Dấm Nhỏ, đôi mắt to trừng đôi mắt nhỏ.Trí Sính: Cậu ta chiếm địa bàn của mày, mau đánh trả!

Không phải mày giỏi trò này nhất sao?

Mau xiết chặt cậu ra, vứt qua giường bên kia, nhanh đi!Túi Dấm Nhỏ chuyển mình, cọ cọ bò tới giữa hai người, quơ quơ cái đuôi, lại nhìn đôi mắt nóng rực của Trì Sính, vút một cái bò lại lên người hắn, ôm lấy cổ hắn, quấn một vòng rồi lại một vòng.Trì Sính nghiến răng, mẹ nó, tao bảo mày đi xiết cậu ta!

Như thế nào lại quay về xiết tao hả?...[End chương 69]Ú à vote đi ạ
 
Nghịch Tập Chi Ái Thượng Tình Địch (P1)
Chương 70: Tôi Cũng Rất Thích Tên Đầu Hói Kia


Ngày hôm sau trên đường về, Ngô Sở Úy cứ như người mất hồn.Cậu nghĩ không ra, sao mình lại có thể làm cái chuyện kia với Trì Sính chứ?

Sau đó còn nói với hắn mấy lời kia nữa, đã vậy còn ngủ lại chỗ hắn cả một đêm, hiện tại nhớ lại còn thấy sợ.

Phát điên rồi, mình nhất định là phát điên rồi, đang nghĩ nghĩ, dưới chân chợt vấp phải một cái bậc thang, lảo đảo mấy cái, trực tiếp tác động đến phần thịt mông.Đau chết rồi!Cũng chỉ vì đưa ra cái điều kiện bá vương kia, mà bị tét đít mấy trăm cái.Tiểu cúc hoa cũng bị làm nhục mất rồi, tuy rằng chưa có bị đâm thật, nhưng mà bị thọt như thế thôi cũng đã điếng cả người.

Đây mới chỉ là bị ngón tay thọt vào thôi đó, nếu như là cái thứ kia đâm vào thật, ôi mẹ ôi, chẳng dám tưởng tượng nữa!

Ngô Sở Úy nhịn không được rùng mình một cái.Khương Tiểu Soái đứng ở cửa, nghiền ngẫm nhìn Ngô Sở Úy."

Đêm qua không về ngủ à?"

Ngô Sở Úy xấu hổ cười cười, dưới con mắt săm soi của Khương Tiểu Soái đi vào phòng khám.Vừa vặn lúc này có bệnh nhân tới, Khương Tiểu Soái cũng giữ ý không truy vấn nữa, Ngô Sở Úy ngồi ở một góc thất thần, bệnh nhân vừa đi, cậu liền mò lại gần Khương Tiểu Soái."

Tiểu Soái, anh thử sờ lỗ tai tôi xem."

"Sờ lỗ tai cậu?"

Khương Tiểu Soái nhếch miệng cười, "Sao tự nhiên lại muốn tôi sờ lỗ tai cậu?"

Ngô Sở Úy sốt ruột thúc giục ,"Anh không cần biết, kêu sờ thì cứ sờ đi."

Khương Tiểu Soái tùy tiện sờ đại hai cái.Đâu có nhột đâu!...

Ngô Sở Úy trong lòng đột nhiên cả kinh, sao lại có thể như vậy?"

Cậu rốt cuộc làm sao vậy?"

Khương Tiểu Soái hỏi.Ngô Sở Úy kéo Khương Tiểu Soái vào trong buồng, vô cùng cấp bách nói: "Anh thử liếm một chút xem."

Khương Tiểu Soái giật giật khóe miệng, "Liếm chỗ nào?"

"Liếm lỗ tai."

Khương Tiểu Soái do dự một chút, cuối cùng vẫn là làm theo.Đầu lưỡi ướt át vừa chạm vào vành tai, Ngô Sở Úy liền nhớ tới chuyện tối hôm qua, vành tai nổi lên một trận tê dại, lập tức kêu Khương Tiểu Soái ngừng lại, trong lòng mừng thầm, không tự chủ được mà lầm bầm thành tiếng, "Cũng nhột, cũng nhột mà, vậy là an tâm rồi."

Khương Tiểu Soái vỗ lên trán Ngô Sở Úy một cái, "Cậu đang lảm nha lảm nhảm cái gì vậy hả?"

Ngô Sở Úy ngó ra ngoài cửa, thấy không có ai, liền kéo Khương Tiểu Soái đến ghế sa lông bên cạnh ngồi xuống, nhỏ giọng nói với y: "Tối hôm qua hắn ta thủ dâm cho tôi."

Yết hầu Khương Tiểu Soái căng ra, biểu tình có chút mất tự nhiên."

Sướng không?"

Ngô Sở Úy vừa nghe thấy chữ "sướng" này, trên người liền nổi lên một tầng da gà.Khương Tiểu Soái nhìn cái bộ dạng này của Ngô Sở Úy, ngay tức khắc biết được đáp án."

Bắn mấy lần?

Chắc không phải một lần đâu ha?

Cậu có làm cho hắn không?

Hắn..."

"Đừng nói nữa."

Ngô Sở Úy ngắt lời Khương Tiểu Soái, "Anh mà nói nữa là tôi lại có cảm giác."

Khương Tiểu Soái quyết đoán giữ im lặng.Bên này càng im lặng, bên kia càng dễ suy diễn, Ngô Sở Úy cố gắng chống đỡ một lát, rồi đột nhiên bắt lấy tay Khương Tiểu Soái, kích động nói: "Tiểu Soái, hai chúng ta cũng làm thử đi, thật sự sướng lắm đó."

Thật ra người nào đó là đang chột dạ, cậu cực lực muốn chứng minh bản thân không chỉ đối với một mình cái tên Trì Sính kia có cảm giác."

Khoan hẵng làm rộn chuyện."

Khương Tiểu Soái đột nhiên nhớ tới một việc, tạm thời đè lại thân hình đang nháo nhào của Ngô Sở Úy, nghiêm túc nói: "Tôi từ chỗ Lý Vượng nghe ngóng được một số chuyện của Trì Sính, không biết có dùng được không nữa."

Nói đến đề tài này, Ngô Sở Úy liền thu hồi lại vẻ trửng giỡn, ngồi lại ngay ngắn, thành thành thật thật mà nghe.Khương Tiểu Soái nói: "Trì Sính với Quách Thành Vũ quả thật từng có khúc mắc, hai người họ chơi với nhau từ nhỏ, lúc còn học đại học tình cảm vẫn rất tốt.

Sau này xuất hiện thêm một tên Uông Thạc, nghe nói cũng ở chung với Trì Sính một thời gian, nhưng sau bởi vì lên giường với Quách Thành Vũ, nên hai người mới chia tay.

Tiếp đó Uông Thạc bỏ ra nước ngoài, Trì Sính với Quách Thành Vũ ngoài mặt thì vẫn là bạn tốt, nhưng sau lưng lại luôn ngấm ngầm trả thù.

Chỉ cần là người Quách Thành Vũ coi trọng, Trì Sính nhất định sẽ tìm mọi cách lôi lên giường, nhiều năm qua vẫn như thế."

Từ hồi trung học đến bây giờ, Ngô Sở Úy đếm đầu ngón tay, ít nhất cũng đã mười năm."

Quách Thành Vũ ngủ với bạn trai hắn ta một lần, vậy mà hắn trả đũa đến tận mười năm sao?"

Khương Tiểu Soái gật gật đầu.Ngô Sở Úy trong lòng phát lạnh, người này cũng quá ngoan độc rồi!

Lỡ như hắn mà biết mình có ý đồ bất chính, chắc hắn biến mình thành bùn luôn quá?Khương Tiểu Soái vẻ mặt trầm trọng, "Cậu suy nghĩ kỹ lại đi, thấy không được thì nhanh rút lui, người như thế mình không thể chọc vào đâu."

Ngô Sở Úy thản nhiên nói: "Đã đi đến bước này rồi, chẳng còn đường lui đâu."

Hai người trầm mặc một lúc lâu, Ngô Sở Úy đột nhiên nhớ tới cái gì, chợt đánh cái rùng mình."

Hồi nãy anh nói là, chỉ cần là người Quách Thành Vũ để mắt tới, hắn đều lôi lên giường sao!!??

Vậy anh..."

Muốn nói lại thôi."

Lo lắng thừa, Quách Thành Vũ chỉ đùa giỡn với tôi thôi, tôi cũng đâu có câu dẫn hắn, Trì Sính ắt hẳn sẽ không xuống tay với tôi đâu."

Khương Tiểu Soái chẳng biết sợ là gì nói, "Cho dù hắn xuống tay với tôi thì đã sao?

Sẵn tiện giúp cậu thoát thân luôn!

Nếu cậu đã không bằng lòng, thì sư phụ đây sẽ giúp cậu gánh vố này!"

Ngô Sở Úy cảm động đến rơi nước mắt, chỉ kém hành lễ ba quỳ chín lạy trước Khương Tiểu Soái."

Tiểu Soái, anh đối với tôi thật tình chẳng còn lời nào để nói, tôi không biết phải dùng từ ngữ hoa mỹ gì để ca ngợi anh đây nữa, tôi chỉ cảm thấy, được quen biết anh, tôi cả đời này sống thật không uổng phí!"

Khương Tiểu Soái vắt chéo chân đung đưa, khẽ cong khóe miệng."

Kỳ thật, tôi cũng rất thích cái tên đầu hói kia."

Ngô Sở Úy, "..."[End chương 70]Bù xong rùi a~ nay zen lượng qa fic khác bù típ đây ạ cuộc đời con zen nó khổ thế ý mng đọc rùi vote đi a!!!!!!~~~
 
Nghịch Tập Chi Ái Thượng Tình Địch (P1)
Chương 71: Tại Sao Lại Thấy Mình Như Đang Bán Thân Vậy?


Cuối tuần, Ngô Sở Úy về nhà, Ngô mama lại ở trước mặt cậu khoe, "Cái cậu đồng nghiệp kia của con thật là tốt."

Ngô Sở Úy xoa xoa trán, "Mẹ sao lại còn nhớ đến anh ta chứ?"

"Cậu ấy hai ngày trước có qua nhà chúng ta, còn cầm theo không ít đồ này nọ."

Nói xong xoay người đem ngăn tủ mở ra, thật cẩn thận lấy ra một cái thùng, bỏ lên bàn, "Con nhìn xem, số tử linh chi này là do người ta đem tới, nói là có thể giúp hạ đường huyết.

Còn bảo mẹ bớt tiêm insulin đi, nói là cái đó không tốt cho thân thể."

Ngô Sở Úy đưa tay gẩy gẩy mấy cái, cảm xúc thực là thô ráp, phía trên còn có dấu vết bị đầu gỗ đâm vào, vừa nhìn đã thấy đây chính là mọc hoang.

Đầu năm nay linh chi dại vừa quý lại khó tìm, một cái thùng lớn như vậy, hẳn là mất không ít tâm tư đâu!Đang thất thần, Ngô mama bên kia còn nói thêm."

Đại Khung a, mấy cây bắp nhà chúng ta đã chín rồi, con đi ngắt vài cái, nấu chín rồi đem cho đồng nghiệp con đi."

Ngô Sở Úy ừ một tiếng.Chạng vạng, Ngô Sở Úy mang theo một túi to đầy bắp luộc đến đơn vị của Trì Sính, hôm nay vừa lúc đến phiên hắn trực ban.

Mấy ngày nay Ngô Sở Úy thường xuyên đến, bác trai trông cửa đều đã biết cậu, gặp người liền nói: Con trai của Bí thư trường Trì nhân duyên thật tốt, có tiểu tử mỗi ngày đến đưa đồ ăn cho cậu ta."

Tiểu soái ca, lại tới nữa à?"

Phương Tín vui tươi hớn hở vỗ vai Ngô Sở Úy.Một tiếng tiểu soái ca này tuyệt đối không phải là nói càn, Ngô Sở Úy người ta mỗi lần đến đây đều ăn mặc rất chau chuốt, trời nóng cũng mặc áo sơ mi ngắn tay cùng quần tây, một đôi giày da sáng chói."

Từ nhà tôi hái xuống mấy trái bắp, nấu lên, so với ngoài đường bán ngon hơn nhiều."

Ngô Sở Úy đem túi nilon đặt trên bàn, để cho mấy đồng nghiệp của Trì Sính tùy tiện lấy.Trì Sính nhìn mấy cái móng chó đang muốn đưa vào trong túi, trầm giọng nhắc nhở nói, "Đừng ăn vội, trước điền cho xong công tác biểu, chốc nữa mang đến văn phòng đội trưởng Lý."

Nhóm đồng nghiệp trêu chọc lẫn nhau, "Hôm nay mặt trời mọc đằng tây à?

Trì công tử lại đi lo mấy chuyện bao đồng kìa."

"Đúng vậy a, không phải lần nào cũng là cậu ta điền cuối cùng ư, hôm nay còn bày vẻ tích cực nữa."

"......"

Trì Sính ôm lấy bả vai Ngô Sở Úy, cơ hồ là mạnh mẽ tha vào văn phòng mình, cửa vừa đóng lại, tiếng thở dốc ồ ồ liền áp đến bên môi."

Mặc nhiều như vậy không có nóng sao?"

Trì Sính thô lỗ lột áo sơ mi của Ngô Sở Úy, hai cái nút áo đứt văng trên đắt, "Quần cộc, guốc gỗ mát mẽ hơn nhiều."

Bàn tay Ngô Sở Úy đưa vào trong đồng phục của Trì Sính, trong lòng như thiêu như đốt."

Tôi mặc như thế này không phải là muốn giữ mặt mũi cho anh sao?"

"Cậu là cái gì của tôi chứ?

Còn mở miệng nói muốn giữ mặt mũi cho tôi..."

Trì Sính cắn lỗ tai của Ngô Sở Úy, ác liệt kích thích, "Có phần của cậu sao?

Ai cho cậu giữ?"

Tôi thèm quản sao?

Cứ sướng cái đã rồi nói!"

Cậu là đang ỷ vào tay tôi đó sao?"

Trì Sính đẩy ngã Ngô Sở Úy lên bàn công tác.Ngô Sở Úy nhãn thần hư hỏng, "Anh bảo tôi thổi đồ chơi bằng đường cho anh, lại không cho tôi kêu anh vuốt ống ư?

Đều là một loại tay nghề, anh an ủi tôi tôi an ủi anh mà thôi!"

Trì Sính trực tiếp lột quần Ngô Sở Úy, nâng một chân lên đặt trên bàn.Ban ngày ban mặt, hai chân mở lớn, nơi riêng tư cứ như vậy mà lộ ra, trên mặt Ngô Sở Úy có chút điểm không nhịn được, dùng cái chân bị đè cố sức giật mấy cái, kháng nghị nói, "Đừng có mà giở trò bậy được không?

Làm cho tốt đi."

"Cậu ngượng đến luống cuống luôn sao?"

Cự vật trong quần Trì Sính hung hăng chạm vào phần mông của Ngô Sở Úy, "Nếu cậu ngượng thì có thể khép chân lại."

Nói xong ánh mắt xấu ca chuyển sang trêu chọc con chim nhỏ.Ngô Sở Úy một khi đã sướng, cảm giác xấu hổ liền biến thành vật ngoài thân, cái chân kia từ bị đè ở trên bàn đến lúc khoát lên khuỷu tay Trì Sính, góc độ càng lúc càng lớn, động tác càng ngày càng khó kham nỗi, cứ như vậy một bên thì xấu hổ, một bên lại rất thích.

Lúc bùng nổ, cái chân còn đứng kia run rẩy vô cùng, kém chút nữa là ngã nhào vào lòng Trì Sính."

Thật thoải mái."

Ngô Sở Úy sảng khoái thở ra.Trì Sính thì không hề thoải mái, cứ giữ nguyên vật nóng ở mông Ngô Sở Úy, không muốn cho cậu mặc quần vào.

Ngô Sở Úy cọ cọ một lúc lâu, mới có thể xem như là giải quyết được tâm tình xao động này của Trì Sính.Sướng xong rồi, trong lòng Ngô Sở Úy lại nổi lên vài phần ủy khuất, không thể nói rõ là vì cái gì."

Tôi đi đây."

Ngô Sở Úy nói.Trì Sính biến sắc,"Đi như vậy?"

"Ừ, lát nữa có việc, đám rắn kia của tôi đẻ trứng rồi, tôi phải liên hệ người thu mua trứng rắn."

Hổ trảo của Trì Sính cào lên mặt bạn, vạch thành mấy đường."

Vậy cậu đến đây làm cái gì?"

Đúng vậy, mình đến đây làm cái gì?

Ngô Sở Úy bản thân cũng hồ đồ.

Cân nhắc một hồi lâu, mới nghĩ đến túi bắp luộc kia, đúng rồi, mình đến là để đưa bắp luộc a.Trì Sính nhìn chằm chằm bóng dáng của Ngô Sở Úy thầm nghĩ, tiểu tử này gần đây rất hay đến, sướng xong rồi bỏ lại chút đồ ăn liền đi, càng nếm càng không thể phân biệt rõ khẩu vị, tại sao lại cảm giác mình như đang bán thân vậy?[End chương 71]Để mng phải chờ lâu rùi ạ cúi đầu xin lỗi lắm luôn =((( hy vọng mng vẫn luôn theo dõi ủng hộ zen a~ nay ráng thức bù hết nên vote đi ạ
 
Nghịch Tập Chi Ái Thượng Tình Địch (P1)
Chương 72: Bảo Vệ Thức Ăn


Thời điểm Trì Sính từ văn phòng đi ra, người nào đó mới từ trong túi nilon lấy ra một cái bắp luộc.

"Tối nay ăn cái này đi."

Vừa muốn đưa đến bên miệng, liền bị một bàn tay to lớn giữ lại, cả tay cả bắp đều bị ấn lên trên bàn, xương bàn tay kém chút nữa là bị nghiền nát."

Bắp luộc có gì mà ăn?

Lát nữa tôi mang bọn cậu đi ăn ngoài."

Trì Sính nói.Mấy phòng gần đó tất cả đều sôi trào, Trì công tử mở miệng mời khách, đãi ngộ có thể kém sao?

Lập tức không có ai muốn ăn bắp luộc, tất cả đều để bụng để ăn bữa tiệc lớn này.

Trì Sính quả thật cũng không hề bạc đãi bọn họ, đặt hai bàn ở khách sạn năm sao, đem rượu ngon món ngon ra chiêu đãi, một đám người trò chuyện thật vui, Trì Sính thì không ăn, uống hai ly rượu xong liền đi ra.Cương Tử ngồi ở trong xe ngáp, nhìn thấy Trì Sính cầm lấy một trái bắp luộc lên ăn."

Anh chưa ăn no a?"

Trì Sính đang cắn hăng say, nào có thời gian phản ứng lại anh?

Hạt bắp thơm ngào ngạt, cứ như là phần thịt non trên mông Ngô Sở Úy, càng cắn càng thơm, càng ăn càng thấy vị."

Kỳ thật tôi cũng chưa ăn no."

Cương Tử đưa tay đến túi nilon, "Tôi cũng ăn một trái bắp luộc đi."

Có chút ngoài ý muốn, cổ tay bị người giữ lại.Giây tiếp theo, Trì Sính mở cửa xe đi ra ngoài.Mặt của Cương Tử đầy vẻ mờ mịt, này là làm sao vậy?

Thường thì Trì Sính đâu phải kẻ khách khí thế này!

Mỗi lần ăn cơm đều gọi cho mình, không đến mức chỉ vì một trái bắp luộc mà trở mặt đi chứ?

Còn chưa có suy nghĩ xong, Trì Sính đã trở lại, đưa một túi nilon nặng trịch qua, mở ra thì thấy toàn là đồ ăn."

Ăn cái này."

Trì Sính nói.Cương Tử một trận ngạc nhiên, Trì Sính trúng tà rồi à?

Hắn mà lại đi mua cơm cho kẻ giúp việc?

Đúng là sinh thời khó gặp a!

Khẩn trương chụp một phát đăng lên weibo, thật đáng để làm kỉ niệm!Trì Sính lại cầm lấy một trái bắp cắn, cắn cắn, đột nhiên như nhớ tới cái gì, lấy điện thoại ra.Ngô Sở Úy đưa bắp luộc cho Trì Sính xong thì đến phòng nuôi, bở vì rắn mẹ đẻ trứng cần nhiều không gian, nên cậu liền thuê hai gian phòng.

Sắp xếp ròng rã hơn ba tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng xong việc.

Vừa lau mồ hôi vừa ra ngoài, trong lòng không khỏi cảm thán: Con người chính là không thể ở không a!

Ở không lâu ngày thịt trên người đều lười biếng, nhúc nhích mấy cái thì cả người liền đau.Đang nghĩ tới, Trì Sính điện thoại đến đây."

Hôm nay thật là mệt chết tôi."

Thanh âm Ngô Sở Úy miễn cưỡng.Trên mặt Trì Sính lộ ra vài phần vui cười, "Để cho người khác vuốt ve mà cậu còn mệt?"

"Ai nói chuyện kia đâu!"

Tiếng mài răng kẽo kẹt, "Làm bao nhiêu việc đây này."

"Làm việc gì?"

Trì Sính hỏi."

Mua hai căn phòng dưỡng rắn mới, hầu hạ mấy con ông rắn, à không, bà rắn!

Thời điểm rắn đẻ trứng tính tình cũng thật khó chịu, muốn đưa nó đến chỗ khác, nó còn cắn tôi, may là không có độc..."

Lúc trước Ngô Sở Úy luôn chẳng nói lời nào với Trì Sính, gọi điện thoại nửa tiếng có thể trầm mặc tận 29 phút, còn một phút đồng hồ ho khan hai tiếng cũng không có.

Hiện tại còn có thể nói hai ba câu, chuyện nhà chuyện cửa, Trì Sính thật sự là có thể nghe được."

Bất quá cũng có chuyện vui a, tôi còn tưởng rằng trứng rắn là từ miệng phun ra, hóa ra không phải!

Nó cũng có lỗ đ*t đó, thời điểm đẻ trứng nở ra rất là lớn, cái lỗ kịch một tiếng liền ra, hắc hắc..."

"Cậu nên hướng nó mà học tập a."

Trì Sính nói một câu đầy hàm ý."

Cút!"

Lơ đãng cắn thêm một trái bắp vào bụng, Trì Sính đưa mắt nhìn ra ngoài cửa xe, không biết là nghĩ cái gì.Cương Tử liếc Trì Sính một cái, trong lòng buồn bực, Trì Sính gần đây không được bình thường a!

Lúc trước có thể gọi là vua treo máy, gọi điện thoại chưa bao giờ vượt quá một phút đồng hồ, mặc kệ đối phương có còn nói hay không, bản thân nói xong liền cúp.

Bạn bè người thân thường lấy việc này ra trêu chọc, nói tốc độ cúp điện thoại của Trì Sính cùng tốc độ bắn tinh của hắn thật là cân xứng.

Hiện tại thì không thể gọi được nữa, lúc nào cũng dài ơi là dài, Cương Tử gọi điện thoại cho hắn, mười lần hết chín lần đường dây bận.Cái này cũng chưa tính là cái gì, càng làm cho Cương Tử không thể tiếp nhận hơn là, Trì Sính cư nhiên tốn thời gian để nói loại chuyện lông gà vỏ tỏi nhỏ xíu này!

Hắn không phải phiền nhất là khi người khác cằn nhằn với mình sao?

Như thế nào lại còn chú động cằn nhằn với người ta?Đang nghĩ tới, Trì Sính bên kia lại cầm di động lên.Ngô Sở Úy vừa muốn mắng, giọng nói trầm thấp của Trì Sính liền vang lên."

Ngày mai có mưa, ra ngoài nhớ mang theo dù đấy."

Đôi môi Ngô Sở Úy mấp máy đóng mở, đột nhiên không biết nên nói cái gì cho tốt.[End chương 72]Nay thức bù nên mng thương thì vote cho zen đi ạ
 
Nghịch Tập Chi Ái Thượng Tình Địch (P1)
Chương 73: Lời Nói Khách Sáo


Quách Thành Vũ tạm giữ một chứ ở một công ty kiến trúc dưới quyền thành phố, trên danh nghĩa là quản lý, thực tế cơ bản là không hề đi làm.

Gần đây lại nhận được một đơn hàng lớn, sau khi công trình trúng thầu trực tiếp bỏ túi, lời cũng phải mấy chục vạn.

Mua một mảnh đất, dựng bảng hiệu, gọi là nhạc viên dành cho rắn cưng, rắn cưng đủ màu đủ loại được nuôi thả bên trong, rất nhiều loại rắn quý hiếm khó thấy, dường như là muốn chọc tức Trì Sính.Mấy ngày nay, Quách Thành Vũ chỉ lo đi dạo trong nhạc viên nho nhỏ của mình, đến phòng khám cũng không có đi."

Nghe nói Trì Giai Lệ mấy ngày nữa sẽ về."

Lý Vượng nói.Quách Thành Vũ cười tủm tỉm,"Vậy càng náo nhiệt."

Trì Giai Lệ là chị ruột của Trì Sính, lớn hơn hắn sáu tuổi, bốn năm trước không hề quan tâm đến chuyện ba mẹ phản đối, dảm gả cho một người da đen, từ đó về sau luôn định cư ở nước ngoài.

Năm kia sinh được một cặp song bào thai, hai bé trai, một đen một trắng, nhìn vô cùng thú vị.

Ba mẹ Trì Sính yêu thích cực kì, cả ngày nhớ thương cháu ngoại, không có việc gì liền giục Trì Giai Lệ về nước."

Anh nói xem chị Lệ nghĩ cái gì a?

Sao lại tìm người đen như vậy chứ!

Lần trước chị ấy về nước tôi đã có gặp, ông trời ơi, đen như mực ấy!

Còn mặc một thân âu phục trắng, tôi còn lo nước da của hắn làm quần áo biến đen."

Quách Thành Vũ hừ cười một tiếng,"Người da đen có JB to."

"Thế a."

Xe lái ra khỏi nhạc viên chạy ra đường lớn, Lý Vượng đột nhiên tới một chuyện, hướng Quách Thành Vũ nói: "Hai ngày trước vị bác sĩ kia có nghe ngóng anh ở chỗ tôi, hỏi sao mấy ngày nay lại không tới, hình như là có nhớ thương anh."

Đầu lưỡi Quách Thành Vũ cạ cạ lên răng nanh, "Cậu ta không nhân tiện hỏi thăm luôn chuyện của Trì Sính?"

Lý Vượng nhớ lại, đúng thật là có hỏi mấy câu."

Chỉ hỏi rằng anh và Trì Sính có gúc mắt gì không, thuận miệng nói thôi, cũng không hỏi nhiều, chủ yếu vẫn là hỏi thăm chuyện của anh."

Quách Thành Vũ tà tà híp mắt nhìn ra ngoài cửa xe, "Cậu ta thật sự muốn nói, chính là hai câu thuận miệng đó."

"Ý của anh là cậu ta để ý Trì Sính?"

Quách Thành Vũ nói,"Ở phòng khám không phải là còn một người nữa sao?"

Lý Vượng mới nhớ tới lần trước gặp phải Trì Sính ở phòng khám, chẳng lẽ hắn không phải là nhắm vào Khương Tiểu Soái sao?Quách Thành Vũ lơ đãng nói một câu,"Nhóc con hòa thượng kia, rất yêu tinh!"

"Anh nói cái tên tùy tiện Ngô Sở Úy ấy?"

Lý Vượng vô cùng nghi hoặc, "Cậu ta có chỗ nào yêu tinh?

Tôi không có thấy vậy a?!"

"Đó là cậu ngốc."

Lý Vượng,"......"

Quách Thành Vũ còn nói: "Cậu tin hay không, cứ đưa xe chạy qua cửa phòng khám, Khương Tiểu Soái nhất định muốn ép chúng ta vào trong?"

Có đôi khi, lời nói của Quách Thành Vũ giống như là đùa giỡn, nhưng Lý Vượng lại không thể không tin.Xe vừa đến, Khương Tiểu Soái giống như là ảo thuật xuất hiện trước mặt hai người.Quách Thành Vũ dậm phanh một phát thật phiêu, đầu xe sát rạt vạt áo blouse trắng của Khương Tiểu Soái."

Đi xuống!"

Khương Tiểu Soái gõ lên cửa kính.Quách Thành Vũ mở cửa xe đi xuống, ánh mắt đùa giỡn cọ cọ trên mặt Khương Tiểu Soái."

Bác sĩ Khương đây là đang có ý tứ gì a?

Tôi còn có chuyện, xin ngài đừng cản đường a!"

Lần này, đến phiên Khương Tiểu Soái chủ động mở miệng."

Anh đang mắc phải bệnh nghiêm trọng, tôi có thể cảm nhận được mùi vị hồi quang phản chiếu trên người anh, muốn bảo toàn tính mạng, đi theo tôi."......Vào trong phòng khám, Khương Tiểu Soái liền bày ra một bộ dáng rất nhiệt tình trò chuyện, "Nghe nói anh mới mở một nhạc viên dành cho rắn cưng?

Có thể đi tham quan không?

Một người anh em cũng có nuôi rắn, muốn học hỏi kinh nghiệm ở chỗ cưng."

Quách Thành Vũ đưa tay đến đùi Khương Tiểu Soái, âm u nói: "Đừng nói là tham quan, có cho một hai con rắn cũng không thành vấn đề."

Khương Tiểu Soái cố nén tức giận trong lòng, bất động thanh sắc đẩy tay Quách Thành Vũ ra."

Vậy xà viên kia ở đâu?

Lớn bao nhiêu a?

Bên trong có loại rắn gì?

Chỗ rắn này chỉ nuôi chơi hay là muốn bán a?..."

Lời nói không quan trọng xả ra một đống lớn.Quách Thành Vũ đặc biệt kiên nhẫn chờ, chờ Khương Tiểu Soái đem đề tài chuyển đến trên người Trì Sính.[End chương 73]Đang định chuyển ver bộ Sam Sam đến rồi thành bản Hun-Han hông bik có shipper Hun-Han nào ở đây ko nhỉ hay shipper Khải-Nguyên cũng đc....cho zen xin miếng ý kiến nha
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back