Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh

Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 130: Đây là tạo nghiệp gì vậy!


Ý tưởng của An Linh và Vân Thư Nhụy lại trùng khớp một cách bất ngờ. Cô vốn dĩ cũng định đến Ninh Thành tìm anh trai mình. Hơn nữa, trước khi hai người giận nhau, họ cũng thường cùng nhau đón sinh nhật. Sinh nhật năm nay cuối cùng lại có thể có người anh trai quan trọng nhất và người bạn thân nhất cùng ở bên cạnh, Vân Thư Nhụy lập tức đồng ý.

Hai người hành động rất nhanh, ngày hôm sau liền xuất phát. Rốt cuộc sớm đến một ngày là sớm yên tâm một chút. Mãi cho đến khi máy bay hạ cánh xuống Ninh Thành, Vân Thư Nhụy mới liên lạc với thư ký của Vân Tinh Chu, bảo anh ta giấu ông chủ, lén nói cho mình biết họ đang ở đâu.

Thư ký Quý vừa nhận được tin nhắn còn tưởng đại tiểu thư đến để kiểm tra đột xuất. Mặc dù cảm thấy kỳ lạ nhưng vẫn nói thật. Kết quả Vân Thư Nhụy nói cô lập tức bắt xe đến, bảo thư ký Quý đừng nói cho anh trai mình biết.

Thư ký Quý kinh ngạc, cẩn thận hỏi lại mới biết đại tiểu thư lại đã đến Ninh Thành!

Theo lý mà nói, anh ta chắc chắn phải báo cáo cho ông chủ của mình trước, nhưng lại bị đại tiểu thư dặn đi dặn lại là không được nói cho Vân Tinh Chu biết. Với cái mức độ cưng chiều em gái của ông chủ, mình cũng không thể làm trái ý đại tiểu thư được!

Hai bên đều không thể đắc tội, thư ký Quý chỉ có thể bảo Vân Thư Nhụy tìm một chỗ ở sân bay nghỉ ngơi một lát, sau đó tự mình lái xe đến sân bay đón cô và An Linh.

Anh ta cúp điện thoại xong liền vội vàng lái xe đến sân bay. Mãi cho đến khi nhìn thấy hai vị đại tiểu thư đều bình an vô sự mới hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm.

Thư ký Quý vì có quan hệ khá tốt với Vân Tinh Chu, cho nên cũng rất quen thuộc với An Sùng. Hai vị đó đều là những người nổi tiếng cưng chiều em gái, anh ta cũng không dám chậm trễ với em gái của họ.

"Thư Nhụy, cô An, xin lỗi đã để hai vị đợi lâu."

"Không sao đâu! Em và Tiểu Linh vừa đánh xong một ván game là anh đã đến rồi, không đợi bao lâu." Vân Thư Nhụy hỏi: "Anh Thành, anh không tiết lộ bí mật với anh trai em chứ?"

"Đương nhiên là không rồi, anh là loại người đó sao?" Quý Thành vừa giúp họ đặt hành lý vào cốp vừa trả lời.

Anh ta đóng cốp xe xong lại đi đến bên cạnh xe, chủ động mở cửa sau ra còn làm một động tác "mời": "Tiểu thư, mời lên xe."

An Linh và Vân Thư Nhụy đều bị chọc cười.

[Đây là Quý Thành à.]

[Trông ra vẻ một kẻ lưu manh lịch lãm, không ngờ lại khá vui tính nhỉ.]

Nghe được tiếng lòng bất thình lình của An Linh, Vân Thư Nhụy nháy mắt tập trung mười hai phần tinh thần.

Cô nhạy cảm nhận ra An Linh từ cái nhìn đầu tiên thấy Quý Thành dường như đã luôn lén lút đánh giá anh ta.

Quý Thành là bạn học đại học của Vân Tinh Chu, sau khi tốt nghiệp liền vào Vân thị làm việc cùng Vân Tinh Chu. Mặc dù trông chỉ là thư ký nhưng tuyệt đối là người mà Vân Tinh Chu tin tưởng nhất ở Vân thị. Vân Tinh Chu thậm chí còn cho Quý Thành cổ phần, quan hệ của hai người có lẽ còn tốt hơn cả anh em ruột của nhiều người.

Nhưng nhìn ánh mắt đánh giá của An Linh, Vân Thư Nhụy lại có chút căng thẳng.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 131


Từ sau chuyện của Quản Chính Ngôn lần trước, Vân Thư Nhụy đã rất chắc chắn An Linh có thể biết được một vài chuyện mà người thường không biết. Cho nên An Linh bây giờ đánh giá Quý Thành là vì cái gì?

Chẳng lẽ Quý Thành cũng có vấn đề gì?

Vân Thư Nhụy cũng không nhịn được mà thông qua kính chiếu hậu đánh giá Quý Thành đang lái xe, làm cho Quý Thành cảm thấy như ngồi trên đống lửa, không biết mình đã đắc tội gì với hai vị đại tiểu thư này.

Quý Thành dáng người thon dài, hơi gầy, trông tuy không phải là đẹp trai xuất sắc nhưng cũng trắng trẻo, nho nhã. Trên mặt luôn đeo một cặp kính gọng vàng, nhìn đã có cảm giác của người tài giỏi. Tóm lại cũng là một tinh anh thương trường có ngoại hình nổi bật.

Vân Thư Nhụy vừa đánh giá vừa nghĩ: An Linh không phải là để ý đến Quý Thành đấy chứ?

Nói ra thì Quý Thành là sau khi hai người họ giận nhau mới vào Vân thị, An Linh quả thật chưa từng gặp anh ta. Dù sao Vân Thư Nhụy cảm thấy nếu An Linh để ý đến Quý Thành còn tốt hơn là Cố Thần Minh. Cái tên Cố Thần Minh đó vừa nhìn đã biết tâm cơ rất nhiều, rõ ràng không thích An Linh mà còn muốn treo cô ấy, thật là làm người ta khó chịu.

Mặc dù An Linh đúng là đã từng theo đuổi mù quáng, nhưng lùi một vạn bước mà nói, Cố Thần Minh hắn liền không có một chút vấn đề nào sao?

Dù sao Vân Thư Nhụy chính là nhìn Cố Thần Minh chỗ nào cũng không vừa mắt.

Ngay lúc Vân Thư Nhụy còn chưa chắc chắn mình có nên chủ động tạo cơ hội cho họ trao đổi phương thức liên lạc hay không, An Linh ở trong lòng thở dài một hơi.

[Aiz...]

Vân Thư Nhụy nháy mắt ngồi thẳng lưng, bắt đầu tập trung chú ý lắng nghe. Dựa theo kinh nghiệm lần trước, An Linh đây là sắp nói ra điều gì đó mà Vân Thư Nhụy không biết.

[Nhìn xem anh em tốt của nhà người ta kìa, tuy trông giống một kẻ lưu manh lịch lãm, nhưng trên thực tế lại trung thành hết mực.]

[Sau khi Vân Tinh Chu qua đời, những người họ hàng kỳ quái của Vân gia từng người một đều muốn lôi kéo Quý Thành để anh ta phản bội, nhưng anh ta cũng chỉ công nhận Vân Thư Nhụy. Mặc dù An gia cũng giúp đỡ Vân Thư Nhụy, nhưng rất nhiều chuyện nội bộ của Vân thị, An gia cũng không thể nhúng tay vào. Vân Thư Nhụy sau này có thể ổn định được Vân thị, công lao Quý Thành không thể không kể đến.]

Vân Thư Nhụy sau khi nghe xong liền thở phào nhẹ nhõm. May mà Quý Thành không có vấn đề gì, nếu không trong lòng anh trai chắc chắn sẽ lại thất vọng lại khổ sở. Đồng thời, trong lòng Vân Thư Nhụy cũng không khỏi có một tia cảm kích đối với Quý Thành.

Cô mặc dù hiện tại không tham gia vào chuyện của Vân thị, nhưng cũng rất rõ ràng nếu anh trai đột nhiên gặp chuyện, toàn bộ Vân thị sẽ hỗn loạn đến mức nào, tình hình sẽ gian nan ra sao. Kể cả Quý Thành thật sự lựa chọn đầu quân cho phe khác, người khác cũng sẽ không nói gì anh ta, ngược lại chính anh ta cũng có thể nhận được rất nhiều lợi ích, nhiều nhất cũng chỉ có một mình Vân Thư Nhụy sẽ hận anh ta mà thôi.

Nhưng Quý Thành lại lựa chọn kiên định đứng về phía Vân Thư Nhụy để chống lại bao nhiêu kẻ lòng mang ý xấu. Đây có thể nói là một lựa chọn hoàn toàn không suy xét đến lợi ích của bản thân, mà chỉ xuất phát từ tình cảm của mình và Vân Tinh Chu.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 132


Ánh mắt đánh giá của Vân Thư Nhụy nháy mắt trở nên dịu dàng và tràn ngập sự cảm kích, làm cho Quý Thành càng thêm đứng ngồi không yên. Chỉ cảm thấy tâm tư của đại tiểu thư thật khó đoán, rốt cuộc mình đã làm gì cô ấy!

[Nhìn lại anh em tốt của anh trai nhà mình mà xem. Một người thì muốn ngủ với anh ấy, một người thì cử diễn viên đến lừa gạt tình cảm, lừa tiền của anh ấy. Một người thì dan díu với đối tượng của anh ấy, còn suýt nữa làm anh ấy gánh tội thay, phải đi tù, lại còn làm hại anh ấy thân bại danh liệt, cha mẹ đều chết. Đây là tạo nghiệp gì vậy!!]

Vân Thư Nhụy: "???"

Một câu này của An Linh lượng thông tin cũng quá lớn đi?

Vân Thư Nhụy đã biết người đầu tiên nói đến là anh cả An gia, nhưng hai người sau đó lại là sao nữa?

Ngoài nhà mình ra, chuyện của An gia sao cũng một cái so với một cái còn gấp gáp hơn...

Vân Thư Nhụy bây giờ vừa may mắn lại vừa sợ hãi. Nếu An Linh không có năng lực biết trước những gì sẽ xảy ra này, vậy không phải An gia và Vân gia đều sẽ phải trải qua những chuyện thê thảm đó sao?

Vân Thư Nhụy không nhịn được mà nhích lại gần An Linh, đưa tay ôm lấy An Linh, tựa vào vai cô: "Cảm ơn cậu, Tiểu Linh."

Cảm ơn cậu đã sau khi tớ và cậu giận dỗi nhau lâu như vậy mà vẫn bằng lòng chủ động tiếp cận tớ, giúp đỡ tớ và anh trai tớ.

"Hả?" An Linh bị hành động và lời cảm ơn không đầu không đuôi này của Vân Thư Nhụy làm cho sững sờ: "Cảm ơn tớ cái gì?"

"Không có gì." Vân Thư Nhụy lắc đầu: "Chỉ là cảm ơn cậu đã cùng tớ đón sinh nhật."

An Linh không ngờ mình chỉ là cùng Vân Thư Nhụy đón sinh nhật mà đã làm cô ấy cảm động đến vậy, chứng tỏ Vân Thư Nhụy vẫn rất quan tâm đến người bạn này là mình.

Cũng có thể thấy chuyện trước đây mình theo đuổi Cố Thần Minh một cách mù quáng đã làm Vân Thư Nhụy khó chịu đến mức nào. Nếu không cô ấy cũng không thể nào nén giận một hơi, thà rằng tuyệt giao với mình cũng không hề nhắc đến chuyện hòa giải.

An Linh xoa xoa đầu Vân Thư Nhụy: "Có gì đâu chứ, chỉ cần sau này cậu muốn, tớ hàng năm đều có thể cùng cậu đón sinh nhật."

"Ừm!" Vân Thư Nhụy cũng vui vẻ gật đầu.

Quý Thành đưa hai vị đại tiểu thư đến chi nhánh công ty của Vân thị ở Ninh Thành. Sau đó, Vân Thư Nhụy như một chú thỏ tung tăng chạy vào văn phòng của anh trai mình, hai tay dang ra, nụ cười rạng rỡ: "Surprise!"

Ngay sau đó, cô liền cứng đờ tại chỗ, bởi vì trong văn phòng ngoài Vân Tinh Chu ra, lại còn có hai người đàn ông khác.

"Tiểu Nhụy?" Vân Tinh Chu là người phản ứng lại đầu tiên, anh kinh ngạc đứng dậy: "Sao em lại đến đây?"

Vân Thư Nhụy buông tay xuống, ngượng ngùng cười ha ha hai tiếng: "Tiểu Linh nói muốn đến khu nghỉ dưỡng ở Ninh Thành này để tắm suối nước nóng, hơn nữa cũng vừa hay có thể để anh cùng em đón sinh nhật, cho nên chúng em liền đến rồi."

Vân Tinh Chu lúc này mới chuyển tầm mắt ra phía sau Vân Thư Nhụy. An Linh và Quý Thành đi với tốc độ bình thường, so với Vân Thư Nhụy vừa ra khỏi thang máy đã chạy tới thì chậm hơn vài bước.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 133


"Vân tổng, là Thư Nhụy bảo tôi giấu anh đấy, anh đừng có trách tôi nhé." Quý Thành giành trước mở miệng đổ tội.

Vân Tinh Chu sao có thể vì chút chuyện nhỏ này mà trách Quý Thành. Hơn nữa em gái đến, anh vui còn không kịp. Chỉ là việc An Linh cũng đến cùng vẫn khiến anh khá kinh ngạc.

Mặc dù Vân Thư Nhụy đã nói với anh rằng cô và An Linh đã làm hòa, nhưng anh thật sự không ngờ họ lại nhanh chóng thân thiết đến mức có thể cùng nhau đi du lịch, đón sinh nhật.

Vân Thư Nhụy và An Linh trước đây thân nhau đến mức nào anh là người biết rõ. Và nguyên nhân mâu thuẫn của họ, Vân Tinh Chu cũng rất rõ ràng.

Anh nhìn ra Vân Thư Nhụy chỉ là quá kiêu ngạo, một mặt rất muốn làm hòa với An Linh, một mặt lại không hạ mình xuống được. Bây giờ thấy hai người hòa giải xong, Vân Thư Nhụy vui vẻ như vậy, Vân Tinh Chu cũng mỉm cười chào hỏi An Linh.

"Tiểu Linh, cảm ơn em đã cùng Tiểu Nhụy đến đây." Sau đó anh lại nhìn về phía Vân Thư Nhụy: "Tiểu Nhụy, em và Tiểu Linh theo Quý Thành đến khu nghỉ dưỡng trước đi. Anh bên này còn có chút việc, đợi xong việc rồi sẽ qua tìm hai em."

Vân Thư Nhụy đang định đồng ý, thì một trong hai người đàn ông phía sau Vân Tinh Chu, người lớn tuổi hơn, lại đột nhiên cười rồi đi đến nói chuyện với Vân Thư Nhụy:

"Đây là Thư Nhụy phải không, đã là một cô gái lớn rồi, dượng suýt nữa không nhận ra."

Thấy Vân Thư Nhụy vẻ mặt mờ mịt, trong mắt người đàn ông đó có một tia không vui, nhưng rất nhanh đã che giấu đi.

"Sao lại không nhận ra dượng? Lúc cháu còn nhỏ dượng còn từng bế cháu đấy. Đều là người một nhà, sao lại quên rồi?"

Vân Tinh Chu trông có vẻ không ưa gì người đàn ông này, nụ cười trên mặt anh cũng rõ ràng nhạt đi.

"Tiểu Nhụy lúc đó còn nhỏ, dượng cả lại thường ở Ninh Thành. Sau khi cô cả qua đời, Tiểu Nhụy cũng chưa từng gặp lại dượng, không nhớ ra cũng rất bình thường."

"Ha ha ha cũng phải, cũng phải, rốt cuộc Tiểu Nhụy lúc đó vẫn là một đứa trẻ. Nhưng sau này dượng nhất định sẽ thường xuyên đến Hải Thành thăm các cháu. Người một nhà vẫn là nên qua lại nhiều hơn để tránh phai nhạt tình cảm." Người đàn ông đó nói đầy ẩn ý: "Để Tinh Chu con khỏi phải chạy xa đến vậy lo lắng chuyện bên Ninh Thành này. Có người nhà giúp con trông coi thì có thể xảy ra vấn đề gì được chứ."

[Dượng cả? Dượng cả của Thư Nhụy tên là gì nhỉ, lẽ nào cũng là một thành viên trong đám họ hàng kỳ quái?]

Vân Tinh Chu đột nhiên quay đầu kinh ngạc nhìn về phía An Linh, có chút không hiểu tình hình. An Linh vừa mới mở miệng nói chuyện sao?

"Khụ khụ." Vân Thư Nhụy thấy thế liền ra hiệu bằng mắt cho Vân Tinh Chu, ý bảo anh đừng mở miệng, sau đó rất tự nhiên giới thiệu người đàn ông này cho An Linh: "Tiểu Linh, đây là dượng cả của tớ, tên là Quách Vấn Tường."

[À, hóa ra là chồng của người cô cả đã qua đời của Thư Nhụy.]

Cô cả của Vân Thư Nhụy cùng với cha mẹ cô đã cùng nhau gặp nạn trong một chuyến đi công tác ở nước ngoài.

Cô cả của cô và dượng cả là cặp đôi không muốn có con, cho nên người dượng cả này đã thừa kế toàn bộ di sản của cô cả, trừ cổ phần ra.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 134


Không thừa kế được cổ phần là vì cô cả đã sớm lập di chúc để lại cổ phần cho Vân Tinh Chu và Vân Thư Nhụy, không để cho Quách Vấn Tường chiếm được lợi. Nhưng ông ta vẫn là một thành viên trong ban quản lý của Vân thị, và chi nhánh bên Ninh Thành này chủ yếu là do ông ta quản lý.

[Sau khi Vân Tinh Chu gặp chuyện, chính là cái ông Quách Vấn Tường này nhảy ra đầu tiên, định dựa vào thân phận dượng cả để lừa lấy cổ phần và di sản của Vân Tinh Chu rồi nuốt chửng Vân gia. Nhưng vì ông ta là người ngoại tộc nên đã bị những người họ hàng khác của Vân gia, những kẻ cũng lòng mang ý xấu, đồng loạt phản đối.]

[Sau này khi Vân Thư Nhụy lên nắm quyền, ông ta vẫn không cam lòng, lại định giới thiệu con trai mình, Trần Thiên Bân, cho Vân Thư Nhụy. Vân Thư Nhụy đương nhiên không thèm để mắt đến. Ông ta liền ngấm ngầm hạ thuốc Vân Thư Nhụy, muốn gạo nấu thành cơm. May mà Vân Thư Nhụy nhận ra điều không ổn, đã khóa trái cửa phòng mình rồi kịp thời báo cảnh sát mới thoát được một kiếp.]

Nghe đến đó, Vân Tinh Chu và Vân Thư Nhụy chỉ muốn có thể g.i.ế.c người. Đúng lúc này, Quách Vấn Tường lại kéo một người đàn ông trẻ tuổi khác đến trước mặt Vân Thư Nhụy.

"Thư Nhụy, đứa trẻ này tên là Trần Thiên Bân, lớn hơn con vài tuổi thì phải. Các con là người trẻ tuổi, có chủ đề chung, sau này có thể qua lại nhiều hơn để bồi dưỡng tình cảm, nói không chừng chúng ta còn có thể thân càng thêm thân đấy."

Trần Thiên Bân này trông không phải là khó coi, nhưng chỉ là trông không có chút tinh thần nào, có một loại cảm giác như bị rút cạn tinh khí.

Ánh mắt hắn nhìn về phía Vân Thư Nhụy cũng rất làm người ta khó chịu, cho người ta một cảm giác d* x*m. Hắn thậm chí còn dùng ánh mắt tương tự liếc nhìn An Linh vài lần.

An Linh không nhịn được mà nhíu mày. Bị loại ánh mắt đó nhìn thật sự rất khó chịu.

Cô dựa theo tâm trạng muốn tra xem người này rốt cuộc là thứ gì, liền viết tên Trần Thiên Bân vào công cụ tra xét nhân vật. Kết quả vừa tra mới phát hiện, hắn đến cả một "thứ" cũng không bằng.

[Đây là một tên cầm thú!]

[Nói hắn là một thiếu gia ăn chơi trác táng còn là đề cao hắn. Hắn thậm chí còn là một kẻ phạm tội h.i.ế.p dâm! Lợi dụng lúc nữ sinh say rượu để cưỡng ép quan hệ, sau khi xong việc nữ sinh muốn báo cảnh sát còn bị hắn đánh.]

[Hắn cho cha mẹ của nữ sinh đó một khoản tiền, định bụng dàn xếp cho xong chuyện. Hai kẻ cha mẹ cầm thú cũng không bằng đó lại thật sự nhận tiền rồi nhốt con gái mình trong nhà, không cho cô bé báo cảnh sát cũng không cho tiếp xúc với bên ngoài!]

[Thậm chí loại chuyện này đối với Trần Thiên Bân mà nói đã không phải là lần đầu tiên!]

[Quách Vấn Tường lại có thể muốn giới thiệu loại thứ này cho Thư Nhụy, đầu óc ông ta có bệnh à!]

[Thảo nào, hóa ra Trần Thiên Bân này là con trai ruột của ông ta! Ông ta nói là không muốn có con, thực chất là vì để thỏa hiệp khi kết hôn với cô cả Vân gia. Sau khi kết hôn không bao lâu đã có luôn một gia đình nhỏ ở bên ngoài. Người phụ nữ ông ta cưới sau khi cô cả Vân gia qua đời chính là tiểu tam trước đây, và Trần Thiên Bân này bề ngoài là con trai riêng của vợ hai Quách Vấn Tường, thực chất chính là con ruột của hai người họ!]
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 135


[Nói cách khác, nạn nhân kia hiện tại vẫn đang bị chính cha mẹ mình nhốt lại! Phải nhanh chóng đi cứu mới được. Tên khốn Trần Thiên Bân này lại còn không nhớ tên cô ấy, thế này bảo mình tra thế nào!]

An Linh cũng đang lo lắng có nên tìm người trùm bao tải đánh cho Trần Thiên Bân một trận để hỏi cho rõ ràng hay không. Nhưng nếu cô tra không ra trong công cụ tra xét nhân vật, có nghĩa là Trần Thiên Bân quả thật không biết. Đối với Trần Thiên Bân mà nói, đây là chuyện cho tiền là có thể giải quyết xong, một chút cũng không đáng để hắn phải bận tâm ghi nhớ.

[Có thể bắt đầu từ thời gian và địa điểm. Mình xem nào, là ngày 26 tháng trước, lại chính là ở khách sạn nghỉ dưỡng của Vân gia. Chỉ cần tra một chút camera theo dõi và thông tin lưu trú của ngày hôm đó là có thể điều tra ra được.]

[Hay là nhờ Thư Nhụy nói với anh trai cô ấy? Ở Ninh Thành này vẫn là để Vân gia ra tay điều tra sẽ nhanh hơn.]

[Hơn nữa, Quách Vấn Tường mấy năm nay vẫn luôn biển thủ tiền của chi nhánh công ty Vân thị ở Ninh Thành. Kéo dài càng lâu, tổn thất của Vân thị sẽ càng lớn. Phải nhắc nhở anh em họ một chút.]

An Linh đã muốn xé xác Trần Thiên Bân ra rồi, thế mà Trần Thiên Bân còn dùng cái loại ánh mắt d* x*m đó quét qua lại trên mặt An Linh và Vân Thư Nhụy.

"Là em gái Tiểu Nhụy và em gái Tiểu Linh phải không? Anh lớn hơn các em vài tuổi, cứ gọi anh là anh Thiên Bân là được. Ninh Thành này anh rành hơn các em nhiều, hay là tiếp theo cứ để anh dẫn các em đi dạo nhé?"

"Không cần." Giọng Vân Tinh Chu lạnh đến có thể đóng băng: "Để Quý Thành đưa các em ấy đi là được."

Quách Vấn Tường nói đầy ẩn ý: "Này Tinh Chu, nói thế nào thì dượng cũng là dượng cả của con, tính ra thì Thiên Bân mới là em họ của con. Tiếp đãi người nhà cũng là việc nó nên làm, để hai đứa trẻ bồi dưỡng tình cảm không phải rất tốt sao? Đừng có chuyện gì cũng giao cho người ngoài."

"Không có gì cần thiết phải bồi dưỡng tình cảm cả. Tôi và Tiểu Nhụy gọi ông một tiếng dượng cả cũng chỉ là vì nể mặt ông và cô cả của tôi đã có một đoạn hôn nhân thôi. Nói một cách nghiêm khắc, sau khi cô cả tôi qua đời, ông đã không còn được tính là dượng của tôi nữa, càng đừng nói đến Trần Thiên Bân, người không có một chút quan hệ nào với Vân gia chúng tôi."

Vân Tinh Chu không hề nể nang mặt mũi của Quách Vấn Tường.

"Quý Thành đối với tôi càng không phải là người ngoài. Quý Thành, cậu đưa Tiểu Nhụy và Tiểu Linh đến khu nghỉ dưỡng đi. Các em ấy đi máy bay cũng mệt rồi, cứ nghỉ ngơi cho khỏe trước đã."

"Vâng, Vân tổng." Quý Thành đồng ý.

An Linh và Vân Thư Nhụy cũng xoay người chuẩn bị rời đi.

Quách Vấn Tường bị mất mặt, sắc mặt thật không đẹp, nhưng ông ta cũng biết mình không thể đối đầu với Vân Tinh Chu.

Rốt cuộc Vân Tinh Chu mới là người nắm quyền của Vân gia. Lần này đến Ninh Thành rõ ràng là vì không yên tâm về ông ta. Quách Vấn Tường chỉ mong anh sớm cút về Hải Thành, có thể không chọc vào thì cứ không chọc.

Nhưng Quách Vấn Tường biết nhìn tình thế, không có nghĩa là Trần Thiên Bân có thể nuốt trôi cục tức này.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 136


Hắn ở Ninh Thành tác oai tác quái quen rồi, chưa từng gặp ai dám nói chuyện với cha con họ như vậy. Thấy An Linh và Vân Thư Nhụy cũng không thèm quay đầu lại mà định đi, hắn không chút suy nghĩ liền kéo tay Vân Thư Nhụy, người đứng gần mình hơn một chút.

"Này, các em gái đừng đi vội."

Chào đón Trần Thiên Bân là một cái tát giòn giã.

Vân Thư Nhụy đem bàn tay trái vừa bị giữ chặt và bàn tay phải vừa tát Trần Thiên Bân đều chùi vào quần áo mình hai lần, vẻ mặt đầy ghê tởm.

"Xin lỗi, phản ứng theo bản năng, không đánh anh bị thương chứ?"

Trần Thiên Bân không ngờ Vân Thư Nhụy lại có thể không nói hai lời đã động thủ, trực tiếp bị đánh cho ngây người.

Quách Vấn Tường thấy con trai cưng của mình bị tát, cơn giận bốc lên, cái gì cũng không màng, lại có thể giơ tay lên định đánh trả vào mặt Vân Thư Nhụy.

Vân Tinh Chu trước khi tay của Quách Vấn Tường hạ xuống đã nắm chặt lấy cổ tay của đối phương, đôi mắt sắc bén hung hăng nhìn chằm chằm Quách Vấn Tường: "Ông bây giờ là định động thủ với em gái tôi ngay trước mặt tôi sao?"

Quách Vấn Tường bị khí thế của Vân Tinh Chu dọa sợ, biết hành vi hiện tại của mình quả thật có chút không ổn. Nhưng bảo ông ta trực tiếp nuốt trôi cục tức này lại có chút ấm ức, chỉ có thể hung hăng hất tay ra rồi chất vấn: "Vậy em gái cậu là có thể đánh con trai tôi ngay trước mặt tôi sao?"

"Con trai ông không được sự đồng ý của người khác phái đã trực tiếp động chạm tay chân với cô ấy. Thư Nhụy chỉ là phản ứng theo bản năng thôi. Ông nên bảo con trai mình quản cho tốt cái tay của nó trước, chứ không phải ở đây chất vấn." An Linh quơ quơ chiếc điện thoại trong tay phải của mình: "Ông nên thấy may mắn vì vừa rồi hắn không chạm vào tôi, nếu không thì cái điện thoại này của tôi chắc đã bay vào thái dương của hắn rồi."

Quách Vấn Tường và Trần Thiên Bân nhìn chiếc điện thoại của An Linh, đồng loạt im lặng.

Đặc biệt là Trần Thiên Bân, hắn cảm thấy vị trí thái dương của mình như có ảo giác đau nhói một chút.

Không còn cách nào khác, chuyện An Linh ở lễ trao giải trực tiếp dùng cúp đánh người ta ngất xỉu đã được lan truyền quá rộng rãi. Đoạn video đó họ cũng đã từng xem qua, lực vung cúp của cô là mười phần sức lực, Trần Thiên Bân không hề nghi ngờ tính xác thực trong lời nói của An Linh, hắn cảm thấy An Linh thật sự có thể làm ra chuyện này.

Cho nên so với việc bị điện thoại ném vào thái dương, bị tát một cái dường như cũng không khó chấp nhận đến vậy.

Loại người như Trần Thiên Bân ngày thường dám làm xằng làm bậy chẳng qua là vì ỷ vào nhà có tiền và có cha che chở. Bản chất chính là một kẻ bắt nạt kẻ yếu. Bây giờ gặp phải đối thủ cứng, khí thế kiêu ngạo của hắn nháy mắt đã bị dập tắt một nửa. Ít nhất bề ngoài không dám nói thêm gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn An Linh và Vân Thư Nhụy được Quý Thành đưa đi.

Vân Thư Nhụy nhân lúc ngồi xe đến khu nghỉ dưỡng đã nhắn tin WeChat cho Vân Tinh Chu, giải thích cho anh về việc có thể nghe thấy tiếng lòng của An Linh. Trong đó có rất nhiều chuyện là do An Sùng nói cho cô biết sau buổi sinh nhật của Quản Chính Ngôn lần trước. Vân Thư Nhụy thuận tiện cũng kéo Vân Tinh Chu vào một nhóm WeChat có tên là "Chú ý chú ý đừng chat nhầm (bản không có Tiểu Linh)".
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 137


[Vân Thư Nhụy đã mời Vân Tinh Chu tham gia nhóm chat.]

Vân Tinh Chu không ngờ trong nhóm này lại có nhiều người như vậy. Thư Nhụy nói bên trong đều là những người đã xác định có thể nghe được tiếng lòng của An Linh.

An Sùng: [Tinh Chu? Cậu cũng nghe được à?]

Vân Tinh Chu: [Ừ, vừa mới gặp An Linh mới phát hiện ra.]

An Sùng: [Nghe được gì?]

Vân Tinh Chu: [Nói dượng cả của tôi biển thủ tài sản công ty, đứa con mà vợ hai của ông ta mang đến thực chất là con ruột của ông ta, ông ta còn định giới thiệu đứa con ruột đó cho Tiểu Nhụy.]

An Sùng: [Vỗ_vai.gif]

An Sùng: [Vất vả cho cậu có loại họ hàng kỳ quái này.]

An Sùng: [May mà tôi không có.]

An Sùng và Vân Tinh Chu quan hệ tốt, biết có tiếng lòng của An Linh nhắc nhở thì Vân Tinh Chu chắc chắn có thể xử lý tốt chuyện này. Cho nên anh dùng giọng điệu nhẹ nhàng để đùa một chút, muốn anh ấy thả lỏng hơn. Rốt cuộc, anh là người rõ hơn ai hết cái cảm giác ghê tởm như nuốt phải ruồi khi biết được loại chuyện này khó chịu đến mức nào.

Vân Tinh Chu cười một tiếng, đang định đáp trả, em gái mình đã đi trước một bước "báo thù" cho mình.

Vân Thư Nhụy: [Em còn nghe được Tiểu Linh nói anh em tốt của anh trai em trung thành tận tâm thế nào, còn anh em tốt của anh trai cậu ấy thì một người muốn ngủ với anh ấy, một người cử diễn viên đến lừa gạt tình cảm lừa tiền anh ấy, một người thì dan díu với đối tượng của anh ấy còn suýt nữa làm anh ấy gánh tội thay, phải đi tù.]

Vân Tinh Chu: [Vất vả cho các cậu có loại anh em kỳ quái này.]

Vân Tinh Chu: [May mà tôi không có.]

An Sùng: [...]

Thu Lê: [...]

Vân Tinh Chu vừa thấy An Linh nói ba người anh trai và em trai, nhưng trả lời chỉ có hai, lại vào danh sách thành viên nhóm xem, phát hiện An Quân lại không có ở trong đó.

Vân Tinh Chu: [An Quân đâu? Cậu ấy không nghe được à?]

An Sùng: [Bọn tôi cũng là gần đây mới phát hiện có thể nghe được. An Quân tạm thời vẫn chưa gặp mặt Tiểu Linh, bọn tôi cũng chưa chắc chắn.]

An Sùng: [Tóm lại cậu cũng nhớ đừng để người khác biết chuyện này. Mấy ngày này Tiểu Linh phiền các cậu rồi.]

Vân Tinh Chu: [Cậu yên tâm, tôi sẽ chăm sóc tốt cho Tiểu Linh. Hơn nữa lần này em ấy giúp tôi một việc lớn như vậy, tôi cảm ơn còn không kịp, làm gì có chuyện phiền toái.]

Sau khi chào hỏi cha mẹ An trong nhóm xong, Vân Tinh Chu lại chat riêng với Vân Thư Nhụy, nói cho cô biết mình sẽ đi điều tra chuyện Trần Thiên Bân mà An Linh đã nhắc đến, nhanh chóng giải cứu cô gái kia ra, bảo cô đừng để lộ ra cho An Linh biết để tránh An Linh sốt ruột, thậm chí không tiếc tự mình ra mặt.

Vân Thư Nhụy đồng ý xong liền nhìn về phía An Linh đang ngồi bên cạnh rồi nói: "Tiểu Linh, xin lỗi đã để cậu bị hai người vừa rồi làm ảnh hưởng tâm trạng. Nhưng cậu không cần phải để ý đến họ đâu. Mặc dù trên danh nghĩa là dượng cả nhưng thật ra chúng tớ và ông ta không có quan hệ gì đáng kể. Hơn nữa nghe anh trai tớ nói hai người đó đều là cặn bã, anh ấy đã cử người đi điều tra họ rồi."

"Anh trai cậu đang điều tra họ à? Họ làm sao vậy?"
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 138


"Quách Vấn Tường hình như đang biển thủ tài sản của Vân thị, Trần Thiên Bân hình như có c**ng b*c các cô gái khác rồi dùng tiền để dàn xếp. Tóm lại anh trai tớ đã có manh mối và đang điều tra rồi, hai người đó không thể nhởn nhơ được bao lâu nữa đâu."

Vân Thư Nhụy mặt không đổi sắc mà gia công lại những chuyện mình đã nghe được từ An Linh rồi kể lại một lần.

"Hơn nữa, Trần Thiên Bân kia hình như chính là con trai ruột của Quách Vấn Tường, không phải là con riêng của vợ hai gì cả!"

"Hả?" An Linh sững sờ, đây không phải là giống hệt những gì cô định nhắc nhở Vân Thư Nhụy sao!

An Linh quả thật có chút kinh ngạc.

Nhưng cẩn thận suy nghĩ lại, Vân Tinh Chu trong tiểu thuyết gốc chỉ là một vai phụ bị lược bỏ, không có nhiều đất diễn, cũng không thể nào kể hết từng việc anh đã làm được. Cô cũng không chắc chắn có phải Vân Tinh Chu vốn dĩ đã định điều tra những chuyện này hay không, chỉ là trong cốt truyện gốc vì tai nạn xe hơi qua đời nên mọi thứ đột ngột dừng lại.

Sau khi xác nhận lại với Vân Thư Nhụy một lần nữa và nhận được câu trả lời khẳng định, An Linh cũng yên tâm.

[Như vậy cũng tốt, mình sẽ không cần phải tìm cớ để tiết lộ cho Thư Nhụy những chuyện mình vốn không nên biết. Nếu không đến lúc đó chẳng những họ không nhất định tin, mình còn rất khó giải thích nguồn gốc thông tin.]

[Mình cứ đợi thêm hai ngày nữa, lỡ như Vân Tinh Chu vẫn chưa tra ra, vậy thì dù thế nào cũng không thể trì hoãn.]

May mắn là tốc độ của Vân Tinh Chu còn nhanh hơn An Linh tưởng.

Sáng ngày hôm sau khi họ ở lại khách sạn nghỉ dưỡng, trên đường đi đến nhà hàng ăn sáng, An Linh đã nhìn thấy mấy người mặc đồng phục cảnh sát đang nói gì đó ở quầy lễ tân.

Cô vội vàng nhắn tin hỏi Vân Thư Nhụy, lúc này mới biết cô gái bị Trần Thiên Bân c**ng b*c đêm qua đã được giải cứu. Chẳng qua lúc đó đã quá khuya nên Vân Thư Nhụy không nói cho An Linh biết.

May mà đến kịp, cô gái đó lại đang ở trong phòng c.ắ.t c.ổ tay!

Thật ra chuyện của Trần Thiên Bân vốn không thể đánh gục cô ấy. Điều thật sự khiến cô ấy suy sụp chính là cha mẹ của mình lại có thể vì tiền mà bán đứng con gái mình, nhốt cô trong nhà không cho báo cảnh sát, còn xem cô như một con át chủ bài để trao đổi tiền bạc.

Cô thật sự không còn cách nào khác, cũng không thể liên lạc được với ai, trong cơn tuyệt vọng đã lựa chọn từ bỏ sinh mệnh của mình.

Người của Vân Tinh Chu cử đi đã đưa cô đến bệnh viện cấp cứu. Sau khi tỉnh lại, việc đầu tiên cô gái làm là báo cảnh sát. Cô muốn Trần Thiên Bân và cả cha mẹ mình, ba con cầm thú đó, đều phải trả giá. Hiện tại cả ba người đều đã bị bắt, cảnh sát đến khách sạn là để lấy camera theo dõi, còn một số người bên phía khách sạn chắc cũng có vấn đề.

Mặc dù quy định của khách sạn đều được ghi rõ ràng bằng văn bản, nhưng chắc chắn có người vì nể mặt Trần Thiên Bân mà không làm theo quy củ, mới có thể để Trần Thiên Bân hết lần này đến lần khác thực hiện được hành vi của mình. Những người này nhất định cũng phải trả cái giá tương ứng.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 139


Vân Thư Nhụy: [Dù sao bất kể cô gái kia muốn làm gì, bên Vân thị đều sẽ cung cấp sự giúp đỡ. Trước mắt chỉ có thể cử luật sư đến để hỗ trợ về mặt pháp lý cho cô ấy. Đợi sau khi chuyện này được giải quyết, cũng sẵn sàng giúp cô ấy chuyển đến một nơi ở mới và cung cấp vị trí công việc. Dù sao cũng là chuyện xảy ra ở khách sạn của Vân thị, bọn tớ chắc chắn sẽ chịu trách nhiệm đến cùng.]

Lần này An Linh hoàn toàn yên tâm. Chuyện cấp bách nhất đã được giải quyết, những chuyện khác cứ để cho Vân Tinh Chu từ từ điều tra. Dù sao cha con nhà đó đã nhắm đến Vân Thư Nhụy, Vân Tinh Chu mà tha cho họ mới là lạ.

Vân Thư Nhụy còn tiết lộ cho An Linh một vài chi tiết. Vốn dĩ sự việc đã xảy ra hơn một tuần, rất khó tìm được bằng chứng xác thực để định tội Trần Thiên Bân. Nhưng cha mẹ của cô gái đó, trước khi đưa cô đến bệnh viện để cầu xin giúp đỡ, đã làm kiểm tra và giữ lại bằng chứng.

Thật ra cặp cha mẹ này cũng không ngốc, ngược lại họ rất rõ ràng cái gì mới là bằng chứng quan trọng nhất có thể uy h.i.ế.p được Trần Thiên Bân.

Chỉ là họ lựa chọn giữ lại bằng chứng không phải vì để đòi lại công bằng cho con gái, mà là muốn xem chuyện này như một tấm vé ăn cơm dài hạn. Chỉ lừa một khoản tiền họ còn chưa thỏa mãn, muốn sau này hết tiền có thể tùy lúc dùng bằng chứng giấu đi để uy h.i.ế.p Trần Thiên Bân.

Mặc dù lúc đó họ làm vậy hoàn toàn là vì lợi ích của bản thân, nhưng trời xui đất khiến thế nào lại trở thành đòn đánh chí mạng nhất có thể định tội Trần Thiên Bân. Chính họ cũng không thể nào thoát khỏi sự trừng phạt của pháp luật.

Còn về việc Quách Vấn Tường sau khi biết con trai bị bắt sẽ nổi điên thế nào, An Linh không quan tâm. Dù sao điều tra con trai ông ta sớm muộn gì cũng sẽ tra đến người ông ta. Rốt cuộc lá gan của Trần Thiên Bân cũng không phải ngay từ đầu đã lớn như vậy, chẳng phải là do Quách Vấn Tường hết lần này đến lần khác dùng thủ đoạn phi pháp để giúp hắn dọn dẹp hậu quả mà nuông chiều thành ra thế sao. Cả lớn cả nhỏ đều không thoát được.

Sau khi không còn áp lực trong lòng, An Linh liền chuẩn bị cùng Vân Thư Nhụy ở khu nghỉ dưỡng này thoải mái lười biếng vài ngày, đợi tổ chức sinh nhật cho Vân Thư Nhụy xong sẽ quay về Hải Thành. Đến lúc đó, người anh trai xui xẻo số 2 của cô chắc đã quay về.

Khu nghỉ dưỡng này là dự án đầu tư lớn nhất của Vân thị ở Ninh Thành, là một thánh địa du lịch nghỉ dưỡng cao cấp chủ yếu tập trung vào việc chữa lành thân tâm, tu thân dưỡng tính, kết hợp giữa nghỉ ngơi và giải trí.

Bản thân khu nghỉ dưỡng được xây dựng trên một bán đảo tựa núi gần sông, phong cảnh cực đẹp. Ngoài khách sạn suối nước nóng năm sao còn có sân golf, sân cưỡi ngựa, công viên giải trí, trung tâm mua sắm... tóm lại các loại tiện ích cần có đều có. Khi thời tiết nóng bức còn có các loại trò chơi dưới nước, tuyệt đối là một nơi tốt để nằm yên tĩnh dưỡng, cảm nhận cuộc sống chậm rãi.

An Linh đã chuẩn bị sẵn sàng để làm một con cá mặn ở đây vài ngày, không ngờ lại có thể đụng phải người mà cô bây giờ không muốn nhìn thấy nhất.
 
Back
Top Bottom